Tip:
Highlight text to annotate it
X
ĐỌ SÚNG TẠI O.K. CORRAL
Dịch phụ đề: QKK
NGHĨA ĐỊA BOOT HILL
FT. GRIFFIN. TEXAS
PHÒNG ĂN
- Chào, Ed.
- Doc Holliday đâu?
Chắc là ở khách sạn.
Hắn đang chờ các anh...
- Đi nói với hắn là tôi chờ ở đây.
- Không cần vậy đâu, Ed.
Bây giờ cả thị trấn này đều biết
là anh đang chờ hắn.
Trước khi có một cuộc đổ máu khác...
Ông cứ lo bán rượu đi...
và đừng xía vô chuyện của tôi.
Shanssey.
Em trai anh đã tới đây say quắc cần câu
và kiếm chuyện gây gổ.
- Hắn đã rút súng muốn bắn Holliday.
- Đem whiskey ra đây.
Tùy anh thôi, Ed. Bỏ súng ra
nếu anh muốn ở lại đây.
Để nguyên chai lại.
Anh không có cơ hội nào đâu, Doc.
Bailey đem theo hai người.
Thôi mà, anh yêu.
Hãy đi khỏi đây khi còn kịp.
Cả thị trấn này, kể cả tên Cảnh sát trưởng
vô dụng đó, đều muốn lột da anh.
Đúng hay sai, họ cũng sẽ treo cổ anh nếu
có một vụ bắn giết nữa. Anh cũng biết mà.
Doc.
Ôi, anh không thèm nghe lời em.
Nè, Kate. Ngài Bailey lặn lội từ
Fort Worth tới đây...
- để gặp anh vì một vấn đề giữa quý ông.
- Quý ông!
Nếu bây giờ anh rời thị trấn thì đâu còn
là người hiếu khách, phải không?
Ôi, đừng có nói chuyện quý ông
với em nữa.
Anh muốn nói, đây chỉ đơn thuần
là một vấn đề đạo lý, nhưng...
đó là thứ một người như em sẽ
không hiểu được đâu.
Sao lúc nào anh cũng coi em
như một người thấp kém vậy?
Anh đâu có gì tốt hơn em!
- Chuyện đó có thể bàn cãi được.
- Ồ, vậy sao?
Anh và cái bộ tịch quý phái của anh!
Để em nói cho anh nghe một chuyện,
Doc Holliday.
Mặc quần áo đẹp đẽ và nói chuyện văn hoa
không làm cho anh trở thành một quý ông.
Anh cũng bẩn thỉu, giống như em.
Và em đã chán nghe những chuyện về...
cái đồn điền ở Georgia cùng với
những người bạn quý tộc của anh!
Họ đã tiêu hết rồi! Tiêu hết rồi!
Phải, đúng vậy.
Bởi vậy anh mới ở đây với em.
Gia đình anh đã tằn tiện tới đồng xu
cuối cùng sau khi chiến tranh lấy hết của họ...
chỉ để cho anh đi học trường nha.
Đáng lẽ anh đã phải huy hoàng.
Họ sẽ rất hãnh diện vì anh.
Đừng bao giờ nhắc tới gia đình anh nữa.
Làm ơn!
Doc, làm ơn!
Quên Bailey đi. Hãy đi khỏi đây
khi còn kịp.
Có lẽ anh có thể tới Laredo
như anh đã nói,
và làm gì với cái bệnh ho của anh.
Nó càng ngày càng tệ.
Sự quan tâm tới sức khỏe của anh
làm cho anh vô cùng cảm động.
- Anh biết em quan tâm anh sao mà.
- Anh biết chính xác em quan tâm sao.
Em không biết...
Em không biết phải làm gì nếu
có chuyện gì xảy ra với anh.
Em sẽ mất cái phiếu ăn, phải không?
Đừng nói tàn nhẫn với em như vậy,
Doc.
Lâu nay em vẫn tốt với anh mà,
phải không?
Tại sao anh không có lúc nào nghĩ tới em?
Được rồi, tới quán Shanssey và nói
với hắn anh sẽ tới đó sau.
- Ôi, xin đừng tới đó.
- Làm theo lời anh đi.
Em cần ít tiền.
TẶNG CON THÂN YÊU
BÁC SĨ JOHN HOLLIDAY
Chào, Wyatt.
Cotton Wilson.
Lâu lắm rồi.
Trời ơi, tôi mệt quá.
Hy vọng ông có tin tốt cho tôi.
Ike Clanton đi ngang qua đây
ba ngày trước, đi về hướng đông.
Chắc là đi Waco.
Có Johnny Ringo đi với hắn.
Đi về hướng đông ngang qua đây?
Ông chưa nhận được điện tín của tôi sao?
Tôi nhận được rồi.
Vậy sao ông không bắt hắn?
Tôi không có xích mích gì với Ike Clanton,
không có lý do gì để bắt hắn.
Không có lý do gì để bắt hắn?
Sao vậy, ông bạn?
Có cả chục lời buộc tội chống lại hắn.
Tôi đã làm mọi chuyện để đưa hắn
vô Griffin.
Tôi nghĩ nếu có một người nào đó ở Texas
có thể bắt được hắn, thì người đó phải là ông.
Nè, đừng có hăng máu vậy, Wyatt.
Cotton, ông đang nói chuyện với Wyatt Earp.
Mười năm trước tôi đã chứng kiến ông
đơn thương độc mã bước vô một quán rượu...
ở Oklahoma City và hạ gục ba tay súng
nhanh nhất vùng đó.
Mười năm là một quảng thời gian dài.
Chắc là tôi đã già rồi.
Nếu có người nào nói là Cotton
Wilson đã hết thời,
thì tôi đã gọi hắn là một tên nói dối.
Anh không có quyền nói với tôi
như vậy, Wyatt.
Tôi đã từng chạm trán với những băng đảng
sừng sỏ nhất ngoài biên giới.
Vậy tại sao ông không bắt Ringo
và Clanton? Tại sao?
Nếu ông không thể làm việc được nũa,
thì trả huy hiệu lại đi!
Trả huy hiệu.
Tôi đã làm cảnh sát 25 năm rồi,
lăn lộn trong từng chỗ tồi tệ nhất.
Anh biết tôi được gì không?
Một cái phòng 12 đồng một tháng trong
một cái nhà trọ và một ngôi sao thiếc.
Anh tưởng tôi thích đi tới
một kết cuộc như vậy sao?
Đó là kết cuộc cho tôi, Wyatt.
Và một ngày nào nó sẽ xảy ra với anh,
cũng như xảy ra với tất cả chúng ta.
- Con thỏ đế đó đâu rồi?
- Bình tĩnh, Ed.
Holliday chỉ muốn chọc tức anh thôi.
- Không biết Holliday làm gì mà lâu vậy?
- Doc chỉ bắt hắn chờ đợi một chút.
Wyatt Earp! Anh bạn già khốn kiếp!
Sao anh không báo cho chúng tôi biết
là anh tới đây?
- Rất vui được gặp ông, John.
- Chào, Cảnh sát trưởng.
Vô đây, ngồi đi.
Xì-gà không?
Tôi thật không ngờ.
Chắc anh đã tiến rất xa kể từ cái thời
làm đường sắt...
ở Cheyenne, Ellsworth, Wichita
và bây giờ là Dodge City.
Cũng tức cười, tôi không bao giờ
hình dung anh lại là một cảnh sát.
Hồi đó anh lúc nào cũng táo bạo
và liều lĩnh.
Tôi cũng chưa bao giờ hình dung
mình là một cảnh sát.
- Làm bít-tết cho ông Earp.
- Vâng, thưa ông.
Hàng của riêng tôi.
- Các anh em sao rồi?
- Tốt.
- Virgil và Morgan đã lấy vợ.
- Virgil và Morgan đã lấy vợ?
Không thể tin được.
- John, tôi cần ông giúp.
- Bất cứ gì.
Ike Clanton và Johnny Ringo đã
đi ngang qua đây ba ngày trước.
Có hàng chục lời buộc tội
chống lại chúng.
Tôi đã gởi điện tín nhờ Cotton bắt chúng,
nhưng lão đã phản thùng tôi.
- Cotton đã trượt dài rồi.
- Ông biết được gì không?
Ước gì tôi biết, nhưng...
Chờ một chút, chờ một chút.
Doc Holliday có đánh bài với hắn.
Có khi hắn nghe được gì.
Phục vụ! Phục vụ!
Đem whiskey lại đây!
Ed Bailey, Doc Holliday
đã giết anh trai hắn.
Cái gã đó muốn chết.
Hắn tới đây say sỉn, chơi bài lận,
hắn chĩa súng vô Doc.
Anh có từng gặp Holliday chưa?
Chúng tôi có gặp một lần.
Lúc đó hắn là một nha sĩ.
Tôi chưa từng thấy gã đó
gây sự với ai.
Rắc rối cứ tự nhiên tìm tới hắn.
Có vẻ như mọi tay súng mới nổi
ở biên giới...
đều muốn được cái vinh dự đưa hắn
ra nghĩa trang Boot Hill.
Anh biết khi người ta có danh tiếng
thì sao rồi.
Tôi biết. Holliday đâu rồi?
Tôi nên đi gặp hắn trước khi
có chuyện xấu.
Hắn ở trong khách sạn.
- Giữ nóng bít-tết. Tôi sẽ quay lại.
- Không sao đâu. Đó là thịt bò longhorn.
Holliday?
Ngồi đi, cứ tự nhiên.
Như là anh được mời vậy.
- Không biết anh còn nhớ tôi không...
- Tôi nhớ anh, Wyatt Earp.
Tôi đã nhổ một cái răng cho anh
mười năm trước.
Nếu cái lúc anh ngồi vô cái ghế của tôi...
tôi biết anh sẽ trở thành gì, tôi...
Tôi nghe nói anh đã đổi nghề khác.
- Thật đáng tiếc, anh là một nha sĩ giỏi.
- Bệnh nhân của tôi không thích tôi ho.
Tôi muốn ít thông tin.
Trò chơi này gọi là chơi một mình.
Tôi có thứ có thể trao đổi.
Tạm biệt, anh Earp.
Tôi biết một thứ sẽ làm
anh quan tâm.
Anh không biết thứ gì làm tôi quan tâm đâu.
Giả sử như tôi nói tên Ed Bailey đó...
có một khẩu súng nhỏ giấu trong giày?
- Trái hay phải?
- Trái.
Tôi nghĩ đó là một thông tin tốt:
Bailey thuận tay trái.
Ike Clanton và Johnny Ringo đã
đi ngang qua đây ba ngày trước.
Anh đã chơi bài với họ.
- Họ đã đi về hướng nào?
- Không biết.
Tôi tưởng chúng ta đã thỏa thuận.
Đó là anh nói.
Tôi không có thỏa thuận gì hết.
Nhưng anh biết chúng đi đâu,
phải không?
Nghe đây, đừng có phá tôi đang chơi.
Anh đúng là vô cùng ghét luật pháp,
phải không?
Có lý do nào để tôi không nên ghét?
Em trai Morgan của anh trục xuất tôi
ra khỏi Deadwood năm ngoái...
và tịch thu 10.000 đô tiền của tôi.
Và thực tế là,
anh có anh em làm Cảnh sát trưởng...
khắp nơi trên biên giới, phải không?
Tôi sẽ gặp lại anh, Holliday,
nếu anh còn ở đây.
- Có biết được gì không?
- Không gì hết.
Tôi có linh tính là chúng đã
tới Tombstone.
Ông già của Ike có một cái nông trại lớn
ở đó, nhưng tôi không chắc.
Chẳng phải anh Virgil của anh
làm Cảnh sát trưởng ở đó sao?
Đúng vậy, tôi đã gởi một điện tín...
nhờ ảnh truy lùng chúng nếu có.
- Bây giờ anh tính làm gì?
- Không có gì cho tôi làm.
Tôi mất dấu chúng rồi.
Sáng mai tôi sẽ về Dodge City.
- Ồ, ông Holliday.
- Hả?
Ông có muốn thanh toán
hóa đơn bây giờ không?
Ý tôi là, thưa ông, chúng tôi không biết
ông có muốn trả phòng hay không.
Tôi sẽ trả lời trong 15 phút.
Doc, anh đang bước vô cửa tử đó.
Nếu Bailey không hạ được anh, thì
Cảnh sát trưởng sẽ làm. Nếu biết khôn
thì anh nên rời khỏi đây khi còn kịp.
Anh làm như anh muốn chết vậy.
Có thể là vậy.
Holliday, bỏ súng ra.
Chào, Hary. Như thường lệ.
Vâng, thưa ông.
Tôi nghe nói có một quý ông từ
Fort Worth tới muốn gặp tôi.
Quý ông này đáng lẽ nên dạy cho
em của ổng...
không nên chơi bài lận.
Nếu tình cờ anh có gặp quý ông này,
nói với ổng là tôi sẽ chờ ổng ở Bott Hill.
Ổng sẽ có một hướng duy nhất
để đi từ đó,
đi xuống.
Nghĩ kỹ lại thì,
hắn không hề là một quý ông.
Hắn chỉ là một con heo chết nhát!
Được rồi, Doc, đi thôi.
Rất đúng lúc.
Buộc tội gì?
- Chúng tôi sẽ nghĩ ra.
- Tôi cũng biết vậy.
Cám ơn, Hary.
Được rồi, hãy ra khỏi đây.
Hết chuyện rồi, các bạn. Giải tán.
Mau lên, bước ra quày bar đi.
Miễn phí cho mọi người!
Cho tôi ít bia, phục vụ.
Lúc nào cũng lộn xộn
sau một vụ giết chóc.
Hình như Doc làm cho mọi người mất vui.
Hắn điên lắm, nhưng dù sao hắn cũng ngon,
rất ngon.
Shanssey! Anh Earp!
Hai người đình làm gì về việc này?
Hai người đã chứng kiến chuyện xảy ra.
Họ không có quyền bắt Doc đi.
Họ sẽ tìm cách hại ảnh, tôi biết vậy.
Kate Fisher, bạn của Doc.
Ảnh sẽ bị vu khống. Hai người thấy rồi đó.
Bailey đã rút súng bắn ảnh.
Chờ một chút, cô Fisher.
Bình tĩnh.
Sao cô không thư giãn và
để cho luật pháp lo chuyện này?
Không có luật pháp trong thị trấn này.
Tôi chưa bao giờ thấy một người
muốn chết nhiều như vậy.
Làm ơn đi, hai người phải giúp ảnh.
- Doc Holliday không dính dáng gì tới tôi.
- Làm ơn đi, anh hai.
Tôi không muốn dính tới hắn.
Tôi còn không thích hắn nữa.
Tôi xin lỗi. Tạm biệt.
Kate, tôi có thể bố trí hai con ngựa
để phía sau khách sạn.
Tôi chỉ có thể làm được vậy.
Ở đây ai cũng chống lại Doc.
Tôi sẽ không làm ăn được 10 phút nếu
họ biết tôi giúp ảnh.
Số 10, làm ơn.
- Wilson sống ở đây hả?
- Không, thưa ông.
Họ chỉ vừa bắt giữ Doc Holliday
trong phòng ổng trên lầu.
Ồ.
- Anh Earp?
- Nghe đây, cô Fisher.
Tôi đã nói đây không phải là chuyện của tôi.
Tôi không quan tâm anh nghĩ gì
về tôi và Doc.
Có một đám đông quá khích
tụ tập dưới đường.
Đó là chuyện của anh, phải không?
Không cần biết Doc sai hay đúng.
Ảnh không đáng bị treo cổ bởi
một lũ thú vật!
Anh phải đi khỏi đây.
Từ khi nào anh có nghĩa vụ
giải thoát những con bạc lâm nguy vậy?
Không phải chuyện cá nhân, Doc.
Tôi chỉ không thích hành hình.
- Anh còn chờ gì nữa?
- Chưa đâu.
Tôi nghĩ đây là thời điểm rất tốt.
Ê, kho thóc của George!
Lấy xô!
Đúng rồi.
Hãy xuống cầu thang phía sau.
Rất biết ơn, Cảnh sát trưởng.
Tôi sẽ gặp anh ở Dodge City
và cám ơn anh thích đáng.
Anh có thể cám ơn tôi thích đáng
bằng cách tránh xa Dodge City.
Thêm nước! Thêm nước!
GIỚI HẠN CUỐI CÙNG
Giao nộp mọi vũ khí tại
VĂN PHÒNG CẢNH SÁT TRƯỞNG
theo lệnh của
HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ DODGE CITY
Quào!
Anh thấy sao?
Dùm đưa tôi tới nhà trọ của
bà Deeds được không?
- Vâng, thưa bà.
- Tôi có một cái rương và một cái túi.
Hình như hơi lạc lõng ở Dodge City
này hả, anh thấy sao?
Chắc chắn là dân thành phố.
Có vẻ như cổ sẽ ở lại đây lâu.
Cổ có một cái rương.
Tôi phải lập một biệt đội.
Đó là lý do tôi tới gặp anh.
Tù trưởng Dao Cùn lại nổi loạn.
Tôi sẽ phải mượn vài phụ tá của anh.
Anh lúc nào cũng thiếu người.
- Cô gái đó là ai vậy?
- Phải, cô gái đó là ai?
Cô gái? Cô gái nào?
Ồ.
Tôi đang bận theo dõi Doc Holliday
và bạn gái của ổng...
vừa thuê phòng ở khách sạn Dodge House.
Doc Holliday?
Tôi đã biểu hắn tránh xa Dodge City rồi.
Tôi phải qua đó trước khi
hắn đem đồ đạc vô.
- Anh cho tôi mượn người chớ?
- À, được,
nhưng tôi phải giữ Charlie ở đây với tôi.
Anh có thể lấy mấy người kia.
Đừng quên về trước mùa lùa bò.
Anh biết khi các chàng cao bồi vô
thị trấn thì bận rộn ra sao rồi.
Mario, ra ngoài hít thở khí trời đi.
Ủy ban Đón tiếp của Thị trưởng, hả?
Tôi tưởng tôi đã kêu anh tránh xa
Dodge City rồi.
Tôi thích một cái dao cạo bén,
anh không thích sao?
Muốn cạo râu thôi hả?
Sáng mai có xe đi Abilene,
tôi muốn anh đi chuyến xe đó.
Không được. Cảnh sát trưởng Abilene
đã đuổi tôi tới đây.
Thật ra mà nói. Phải chi có ai viết cho
các anh một bài diễn văn mới.
Tôi đã nghe cùng một bài đó
từ năm thị trấn rồi.
Được rồi, vậy thì anh sẽ ở yên
trong khách sạn...
cho tới ngày kia.
Chính tôi sẽ hộ tống anh lên
xe lửa đi về miền tây.
Wyatt, ta phải đối mặt với
một sự thật khó khăn.
Tôi đang trong tình trạng hoàn toàn
kiệt quệ về tài chính.
Tôi còn không có đủ tiền mua một cái vé nữa.
Shanssey nói với tôi là anh có
rất nhiều tiền ở Griffin.
Shanssey biết điều đó. Hắn giữ
10.000 đô của tôi trong két sắt của hắn.
Anh biết tên khốn đó đã làm gì không?
Anh nhớ tôi đã phải rời thị trấn
hơi vội vã.
Hai con ngựa đằng sau khách sạn đó
trị giá 5.000 đô mỗi con.
Không thể tin được, hả?
Khăn, làm ơn.
Ồ, cám ơn anh.
Ai cũng gán cho cuộc đời tôi
những giá trị lạ lùng.
Nói nghe, Wyatt,
anh kiếm được bao nhiêu?
Khoảng 100 đô mỗi tháng
và 2 đô mỗi vụ bắt giữ?
- Anh đang định hối lộ tôi hả?
- Ôi, không. Không phải anh.
Tôi cảm thấy bị bắt buộc phải đề nghị
với anh một công việc làm ăn chân chính.
Nó không tệ đâu.
- Anh có tiền để dành không?
- Có một ít.
Định một ngày nào mua một nông trại nhỏ
hay một cửa hàng miền quê, hả?
Tôi sẽ cho anh một cách dễ dàng hơn.
Anh góp vốn cho tôi 1.000 đô
và tôi sẽ chia tiền thắng bạc.
Các chàng cao bồi sắp tới và
họ sẽ chơi lớn.
50-50, hả?
Nè, thật ra có rất nhiều người...
sẽ vui vẻ yểm trợ cho tôi để lấy 10 %,
nhưng tôi thích anh, Wyatt Earp.
Tôi thích cách chia của anh.
Tại sao lại rộng rãi quá vậy?
Nghe đây, một thợ cạo cần cái này.
Anh là một cảnh sát, anh cần một cây súng.
Tôi là một tay cờ bạc.
Tiền là dụng cụ hành nghề của tôi.
Tất nhiên, anh sẽ phải bảo đảm là không thua.
Tôi không bao giờ thua.
Anh thấy đó, xì phé được chơi
bởi những người liều mạng muốn kiếm tiền.
Tôi không thua bởi vì tôi không có gì để mất,
kể cả cuộc đời tôi. Đồng ý không?
Tôi không thích cái ý đó.
Vậy thì anh chỉ cần cho tôi mượn
tiền mua một cái vé xe lửa thôi.
Holliday, trong đời tôi đã làm
nhiều chuyện ngu ngốc.
Và tôi lại sắp làm nữa.
Tôi sẽ cho anh ở lại thị trấn.
Tại sao lại rộng rãi vậy?
Cứ cho là tôi thích cách chia của anh.
Anh có thể ở lại và anh có thể chơi
với một điều kiện.
Không dao, không súng và không giết chóc.
- Không dao, không súng, không giết chóc.
- Đúng vậy.
- Hứa danh dự với anh.
- Chỉ còn một điều nữa.
Anh phải đối xử đàng hoàng với
người phụ nữ đó hoặc là rời bỏ cổ.
Kate hả?
Phải, cô nàng Kate tội nghiệp.
Cổ đại diện cho mọi thứ tôi ghét
ở Doc Holliday.
Ồ, trả 20 xu cho tên thợ cạo dùm,
được không?
Tôi đã nắm được thông tin về
quý cô xinh đẹp của anh rồi.
- Ê, ở đâu anh có cây súng mới đó vậy?
- Buntline đã chế tạo đặc biệt cho tôi.
- Quý cô xinh đẹp nào?
- Đẹp quá chừng.
- Chẳng phải cái nòng dài quá sao?
- Không, rất cân xứng. Vừa đúng.
- Cái gì đẹp?
- Làm bằng tay hả?
Cậu đang nói về cái gì vậy?
À, cô gái đi xe ngựa tới đây
ngày hôm kia.
Ồ, phải, tôi nhớ rồi. Cổ sao?
Cổ ở trên nhà trọ của bà Deeds.
Người ta nói cổ có một cái rương đầy những
quần áo thanh lịch nhất mà anh chưa bao giờ thấy.
Có một số được mua thẳng từ Paris, Pháp.
Cổ cao một m 65
nặng 54 kg, tóc đỏ...
- Cổ làm gì ở đây?
- Cờ bạc.
Tức cười thiệt.
Nếu anh nghĩ là tức cười,
sao anh không đi dạo một vòng tới
quán rượu Long Branch?
Anh sẽ cười tới chết.
Chào, Wyatt.
Có chuyện gì?
Kelly, tôi sẽ phải ngừng ván bài này.
Không thể làm vậy được, Wyatt.
Đâu có luật cấm phụ nữ chơi bài.
Tôi biết, nhưng mỗi lần có
phụ nữ ngồi bàn...
là có rắc rối. Ông biết vậy mà.
Xin lỗi, ván bài kết thúc.
- Wyatt, đây là Laura Denbow.
- Kelly, ông là thị trưởng ở đây.
Chúng ta đã đồng ý là sẽ không có
phụ nữ cờ bạc ở phía bắc này.
Tầm mức của cô Denbow là 10.000 đô
trên khắp miền Tây này.
- Chúng tôi đều đồng ý cho cổ một ngoại lệ.
- Không phải ở Dodge City.
Vậy ra anh là Wyatt Earp danh tiếng,
cảnh sát, thẩm phán và bồi thẩm.
Đúng vậy, tiểu thơ Cờ Bạc.
Bắt đầu với cô rồi chúng tôi sẽ có
mọi gái giang hồ...
từ miền nam tràn tới đây.
Ai là gái giang hồ?
- Câm miệng đi và đừng có xía vô, cao bồi.
- Anh đang nói chuyện với một quý cô.
Hình như ông Cảnh sát trưởng
chưa bao giờ gặp một quý cô.
Cô ngồi trong một quán rượu
và chơi trò chơi của đàn ông.
- Tại sao cô phải được đối xử như một quý cô?
- Và anh cũng không phải là một quý ông.
- Tối nay vậy là đủ rồi, cô Denbow.
- Bỏ tay khỏi người cổ!
Đứng yên, Charlie.
Tôi đã chán anh ăn hiếp người khác rồi.
Bây giờ rút súng ra. Tôi sẽ giết anh!
Tôi không có súng, cao bồi.
Tôi không có vũ khí.
Ở yên đó!
Anh say rồi.
Anh không biết mình làm gì đâu.
Bây giờ đưa súng cho tôi
trước khi anh gặp rắc rối.
Tôi không thể chịu được bất cứ ai
nói chuyện như vậy với bất cứ quý cô nào.
Anh đứng yên đó...
và đưa súng cho tôi.
Tôi không phải là tay súng.
Tôi không thể giết bất cứ ai.
Tôi biết, cao bồi.
Anh chỉ muốn gây ấn tượng
với quý cô đây thôi.
Charlie, đưa hắn đi làm cho tỉnh rượu
và đưa hắn ra khỏi thị trấn.
- Cô đã bị bắt.
- Vì tội gì, anh Earp?
- Cô thấy rồi đó, quấy rối trị an.
- Chờ một chút, Wyatt.
Không sao đâu, Thị trưởng Kelly.
Cảnh sát trưởng chỉ muốn cứu vãn
thanh danh cho thị trấn Dodge City thôi.
Hơn nữa, có thể tôi thích
thấy bên trong một nhà tù.
Anh không nghĩ nên chờ thêm vài người
phụ tá sao?
Tôi có thể liều mạng đó.
Tôi sẽ để cô đi nếu cô hứa sẽ
không chơi cờ bạc ở đây.
Không chơi ở đây?
Không, tôi nghĩ tôi sẽ ở lại.
Có khi ông Thẩm phán không quá
đạo đức như ông Cảnh sát trưởng.
Sao, anh không muốn mở cửa sao?
Ồ, ở trong này tôi sẽ không cần cái này.
Sao anh không mua cho mình một cái hào
quang mới? Cái anh đang đội hơi chật rồi đó.
Đóng cửa lại, Cảnh sát trưởng.
- Nhốt cổ lại?
- Đúng vậy. Quấy rối trị an.
- Tôi có thể đưa cổ ra.
- Cá 500 đô anh không làm được.
Cá 1.000 tôi nợ anh luôn đi.
Gấp đôi hay không gì hết.
Chơi luôn.
Tôi sẽ quay lại sau 30 phút.
- Chào, Charlie.
- Chào, Doc.
Trời ơi, cái vụ gác ca 12 tiếng này
làm cho tôi chịu hết nổi.
Tôi phí một nửa đời mình với cái
công việc bàn giấy đáng nguyền rủa này.
Uống một ly không?
Doc, ông biết là Wyatt không cho phép
uống rượu trong khi làm việc mà.
- Nhân dịp gì đây?
- Tôi muốn bảo lãnh cho cô Denbow ra.
Kéo.
- Tôi được 19.
- 20.
Không được đâu, Doc.
Cổ phải ra tòa ngày mai.
Bây giờ vẫn không cho bảo lãnh.
Chắc là tôi bị kẹt vô vụ này rồi.
21 .
Ồ. Để tôi chờ Wyatt.
Tôi mong Bat cùng với các anh em
về kịp trước khi bọn cao bồi tràn vô thị trấn.
- Xì lát!
- Tôi cũng vậy.
Ông biết không, Doc,
nếu chúng ta chơi thiệt,
chắc tôi phải nhìn qua bộ bài của ông.
Tôi cũng muốn cậu nhìn thử.
Dùng súng của tôi, hả?
Cũng hay là Wyatt không cho chúng tôi
rút súng bậy bạ.
Nếu không sẽ có người có thể bị thương.
Thôi, tôi phải đi thăm qua các tù nhân
và mấy con ngựa.
- Coi chừng văn phòng dùm tôi nghe, Doc?
- Được rồi, Charlie.
Không thể nào quen được với mấy thứ này.
Anh đang làm gì ở đây?
Wyatt, tôi muốn bảo lãnh cho cô Denbow.
Cổ tình cờ là một quý cô.
Không có ngoại lệ, Holliday.
Cứ cho là anh thả cổ ra để đổi lấy
vài thông tin.
Anh không biết được một cái gì có thể
làm cho tôi hứng thú đâu.
Giả sử như tôi nói với anh...
là Shanghai Pierce sắp đưa
đàn bò tới đây.
Shanghai Pierce, hả?
Tôi nghe nói anh đã có vài cuộc
đụng độ với hắn.
Tôi phải đập vô đầu hắn một hai lần...
khi hắn say và muốn bắn
lung tung ở Wichita.
Không phải là một gã tồi,
chỉ có điều quên lớn lên mà thôi.
Hắn dự định quậy tung Dodge City...
và hắn thuê Ringo để bảo đảm
anh không phá hư trò vui của hắn.
Ồ, và còn nữa,
hắn vừa treo giá 1.000 đô
cho cái đầu của anh, chết.
Có chuyện gì mới khác không?
Tôi nghĩ cũng hơi thú vị, một cái giá
cho cái đầu của một cảnh sát.
Nghe đây, Holliday,
chừng nào tôi còn là cảnh sát ở đây.
không có một tên cao bồi nào được mang
súng vượt qua cái giới hạn cuối cùng đó.
Tôi không cần biết hắn tên là
Shanghai Pierce hay là gì.
Nói hay lắm, tôi sẽ
nhắc lại câu đó trong đám tang của anh.
- Còn chuyện thả cô Denbow thì sao?
- Không thả gì hết.
Nghe nè, anh đã thỏa thuận rồi.
Chỉ có anh thỏa thuận thôi.
Tôi không có đồng ý gì hết, nhớ không?
- Charlie, cậu đang làm việc cho một tay lừa đảo đó.
- Ồ, vậy sao?
Về nhà ngủ đi, Charlie,
tôi còn làm cho xong mấy cái báo cáo này.
Cám ơn. Mọi chuyện đều êm đẹp.
- Tạm biệt.
- Tạm biệt.
Wyatt, anh phải thả cổ ra.
Cổ không có việc gì làm trong đó.
Tôi nghĩ Charlie nói đúng.
Thả cổ ra.
- Lương tâm hả?
- Có khi tôi thích cổ.
Nói với kelly cổ phải chơi trong
phòng riêng.
Tôi không muốn thấy cổ cờ bạc
ở chỗ đông người.
- Chào, cô Denbow.
- Chào, Doc.
Mau lên, Laura,
chúng ta có việc phải làm.
Cám ơn.
Cảnh sát trưởng.
- Tạm biệt, anh Earp.
- Tạm biệt, cô Denbow.
Tạm biệt, anh Earp.
- Đôi hai.
- Tôi theo quý cô.
- 50 đô.
- Tôi theo.
- Quá nhiều đối với tôi.
- Tôi theo.
50 đô, và tôi tố thêm 50 đô nữa.
- Tôi theo 50 đô.
- Theo.
- Doc, đã gần sáng rồi.
- Đầm chuồng, bồi bích.
- Ba con mười, ba con hai.
- Anh không trả lời em.
- Tôi tố thêm 100 đô.
- Doc!
Đi mua rượu uống đi.
- Và tôi tăng thêm 100 đô nữa.
- Quá nhiều đối với tôi.
200 đô cho tôi.
- Tôi theo quý cô.
- Bốn con hai.
Quý ông, chúng ta thua rồi.
Cám ơn, quý ông, ta nghỉ được rồi
Đổi tiền dùm tôi đi, Frank? Tạm biệt.
Tạm biệt, Thị trưởng Kelly.
- Tạm biệt, cô Denbow.
- Tôi đưa cô về nghe?
Thôi, cám ơn, Doc. Tạm biệt.
Tạm biệt.
- Sao, kéo thêm một chút không các bạn?
- Được thôi.
Tôi còn ít tiền ở đây và chúng ta...
Tạm biệt.
Cổ đúng là một quý cô...
và một quý cô may mắn.
Đúng vậy.
Và chúng ta có gì ở đây?
Để coi.
Kelly, tôi cần Luke Short.
Ritchie Bell và hai người của hắn
đã cướp cái ngân hàng ở Salina.
Chúng đã giết thủ quỹ.
Chúng đang đi về hướng này.
Tôi đã cho Luke đi Abilene rồi, Wyatt,
tôi rất tiếc.
Chừng nào anh lên đường?
Ngay lập tức nếu tôi muốn
đón đường được bọn chúng.
Chết tiệt. Luke là người duy nhất
trong thị trấn này biết dùng súng.
- Còn Charlie Bassett thì sao?
- Phải có người để mắt tới thị trấn chớ.
Muốn một tay súng hả?
Anh hả?
Không, cám ơn.
Tôi dùng súng cũng khá.
Vấn đề duy nhất là những kẻ
có thể làm chứng cho tôi...
không còn trên đời để cho ý kiến.
- Tôi sẽ lo chuyện này một mình.
- Tùy anh thôi.
Đưa tay phải lên.
Anh có trịnh trọng thề sẽ giữ vững...
Ôi, chuyện này lố bịch quá.
Anh được bổ nhiệm. Lấy đồ đi.
Để tôi đi lấy ngựa.
Chờ một chút.
Không cho tôi đeo một ngôi sao thiếc sao?
Không đời nào!
Thuốc.
Đối với một con bạc thông minh,
anh chơi liều quá đó.
Anh sẽ chết nội trong vòng một năm.
Anh biết gì về chơi liều, Linh mục?
Loại bệnh ho này không bao giờ hết.
Sao anh không tránh xa khỏi những
cái quán rượu hôi thối đó?
- Quẩy gói lên núi mà sống.
- Không phải tôi.
Anh đủ sức để sống tới già.
Không, tôi sẽ không để cho nó giết chết
mình từ từ.
Phải rồi, cho nó giết nhanh một chút.
Nghe đây, Wyatt, điều duy nhất mà
tôi vô cùng sợ là chết trên giường.
Tôi không muốn chết lần chết mòn.
Một ngày nào, phải có một người nào đó
bắn giỏi hơn tôi,
và nó sẽ kết thúc một cách nhanh chóng.
Earp, tôi không đi theo anh để
nghe anh thuyết giáo.
Tôi cũng đang thắc mắc về điều đó.
Tại sao anh đi theo tôi?
Nếu tôi còn ở đây đủ lâu,
sớm muộn gì cũng có ngày
anh đút đầu vô thòng lọng,
và tôi sẽ bảo lãnh anh ra.
Tôi chỉ có một món nợ trên cõi đời này,
và tôi không muốn nợ anh.
Anh không nợ tôi gì hết.
Tôi chưa bao giờ cần bất cứ ai trong đời
và chắc chắn là cũng không cần Doc Holliday.
Anh khá chắc chắn về điều đó.
Theo tôi nghĩ, anh có thể lên ngựa
và tiếp tục đi.
Không, cám ơn. Tôi nghĩ tôi sẽ ở lại.
Anh biết không, Wyatt, anh và tôi
khá giống nhau, thiệt đó.
Cả hai ta đều sống bằng súng.
Chỉ khác nhau cái huy hiệu đó.
Sao vậy, Linh mục,
anh không thích nghe thuyết giáo hả?
Im miệng và ngủ đi.
Ritchie Bell sẽ không còn cướp được
một nhà băng nào nữa.
- Tôi tưởng là anh ngủ rồi.
- Không, tôi đang chờ chúng.
Hãy quay về Dodge.
Tôi muốn nằm trên một cái giường.
Để làm gì? Chúng sẽ không đi đâu nữa.
Chúng ta cũng không.
Tôi ngủ một chút đây.
Tránh xa những cái quán rượu hôi thối đó,
quẩy gói lên núi mà sống.
- Charlie.
- Chào.
Để tôi vô trong viết báo cáo.
Cám ơn nhiều, Doc.
Bây giờ chúng ta hòa.
Chưa đâu.
Chưa cho tới khi món nợ được trả
đầy đủ, Cảnh sát trưởng.
Tôi nghe nói ông đã bắn
rất ngoạn mục hả, Doc?
Chỉ là công việc thường ngày
của một phụ tá thôi.
Ông có sao không?
Cậu đi tìm Kate và kêu cổ lên
khách sạn ngay, được không?
Kate không có ở đây một thời gian
rồi, Doc.
Cậu nói sao?
À, tôi muốn nói, không có ai thấy cổ
trong thị trấn này kể từ khi ông đi.
Có cần tôi kêu bác sĩ không?
Chào, Laura.
Ồ, chưa bao giờ nghĩ là
tôi lại mừng khi gặp anh.
- Có gì sai?
- Con ngựa của tôi bị què.
Chân phải trước.
- Bị chẻ móng. Không nên cỡi nó.
- Ồ.
Để nó lại đây. Nó sẽ không đi xa được đâu.
- Tôi sẽ kêu thợ rèn ra.
- Tình cờ anh có đây thật hay.
Tôi không tình cờ ở đây.
Tôi biết mỗi ngày cô đi về hướng này.
Đi. Để tôi cho cô quá giang vô thị trấn.
Trừ khi cô thích đi bộ sáu dặm hơn.
Cô nên ôm chặt.
Chặt hơn nữa.
Doc, ông đang làm gì giờ này?
Chỉ mới 3 giờ chiều.
Tôi đang phục hồi sức khỏe, thức dậy
trước buổi trưa, đi bộ 20 mét.
Cậu làm gì ở đây?
Gom hàng nóng ngay khi
bọn cao bồi tới thị trấn.
Có vẻ như Bat và các đồng nghiệp
của tôi...
không về kịp.
Kate đâu?
Cổ ở đâu, Charlie?
Chuyện này hơi nhạy cảm, tôi...
Tôi...
Sao?
Ông đã hứa với Wyatt là sẽ không có
đọ súng ở đây, Doc. Bây giờ ông không thể...
Cổ ở đâu, Charlie?
Khách sạn Wiley. Ringo đã tới đây
và Kate đi theo hắn.
Sẽ có rất nhiều thịt bò đây.
Đây chỉ là mới bắt đầu. Hãy chờ tới khi...
Nghe nè, Doc,
một cuộc đọ súng ngay lúc này...
có thể gây cho Wyatt rất nhiều rắc rối,
rất nhiều rắc rối!
Sẽ có vô số bò ở đây.
Hãy tránh xa khỏi đây, đồ lang thang
vô tích sự, và đừng có quay lại nữa!
Vậy là cô nhớ nhà hả?
- À, chẳng phải ngài phụ tá đó sao?
- Cô bỏ đi đã ba ngày rồi.
Tôi không nghĩ là anh chú ý.
Anh đã đi lang thang khắp xứ
với Ngài Đạo đức.
Tôi bị bệnh, Kate. Tôi cần cô.
Sao anh không tròng một sợi dây vô cổ tôi...
và kéo nó mỗi khi anh cần tôi?
Không thể bỏ được.
Cô không thể bỏ được, phải không?
Ôi, để cho tôi yên, Doc.
Lúc nào cũng muốn bò về
cái cống thối của cô.
Có lẽ tôi sẽ không làm vậy nếu có
khi nào anh chú ý là tôi còn sống!
Tôi đi đâu và đi theo ai thì có
quan trọng gì với anh?
Câm miệng!
Lấy đồ đạc và đi ngay.
Cổ sẽ ở lại đây.
Đừng xía vô, Ringo.
Anh không có quyền tới quậy ở đây.
Tôi đang nói chyện với Kate!
Đi chỗ khác chơi đi.
Anh muốn nói gì,
cứ nói trước mặt ảnh.
Đồ đĩ thỏa.
Chờ một chút, Holliday. Anh không được
nói chuyện với người phụ nữ của tôi như vậy.
- Người phụ nữ của anh. Người phụ nữ của mọi người.
- Tôi sẽ cho anh nát thây.
Tôi không có súng, Ringo.
Bây giờ thì có rồi.
Cầm đi.
- Tôi sẽ không bắn nhau.
- Hắn sẽ không dám bắn.
Hắn đã hứa với Wyatt Earp là
sẽ làm một cậu bé ngoan.
Tôi nghe anh đã lẫy lừng chống lại
một đám say rượu.
Cầm súng đi.
Tôi sẽ không bắn nhau.
Vậy thì uống một ly đi.
Ôi, Doc.
KHIÊU VŨ & HỘI CHỢ GIÁO KHU
Một buổi khiêu vũ rất dễ thương.
Rất tiếc là tôi phải về sớm.
Cô đã làm cho nhiều người buồn lắm đó.
- Tạm biệt, Thị trưởng Kelly.
- Tạm biệt, cô Denbow.
- Tôi đưa cô đi đâu được không?
- Không, cám ơn. Chỉ một đoạn đường ngắn.
Vẫn còn sớm và tôi phải
ra ngoài vách đá.
Ôi, ở đây dễ thương quá,
tôi rất vui khi tới đây.
Cô đã đánh mất cái mặt xì phé rồi.
Cô trông giống một cô gái nhỏ sợ sệt.
Tôi không sợ sệt,
và chắc chắn tôi không phải
là một cô gái nhỏ.
Tại sao cô ra đây với tôi?
Ước gì tôi trả lời được, tôi không biết.
Để tôi nói cho cô biết tại sao.
- Quậy dữ hả, Ringo?
- Phải.
Cái này sẽ dạy cho họ biết
ai là chủ ở đây!
Phải.
Shanghai Pierce đã tới thị trấn.
Người của hắn đang quậy phá trên đường cái.
Bây giờ ông hãy đi tìm Wyatt càng nhanh
càng tốt và kiếm thêm người giúp.
Tôi sẽ cố gắng ngăn họ lại.
Tôi không muốn bất cứ ai ra đường.
Pierce, kêu người của ông
trước khi có ai bị thương.
Nói với ông chủ anh tôi đang
chờ lời mới của chính hắn.
Ông đã bị bắt, Pierce.
- Anh nghe chưa, Ringo? Tôi đã bị bắt.
- Tôi nghe rồi.
Ồn ào quá.
Phải.
- Mình nghỉ đi, tôi muốn đi khỏi đây.
- Tiếp tục chia bài đi.
Tôi không muốn nghỉ ngang.
Chia cho tôi.
- Doc, làm ơn!
- Chia đi.
Sao, ở đây có gì đây?
Một buổi khiêu vũ!
Chẳng phải dễ thương quá sao?
Các bạn không mời chúng tôi tham gia sao?
Không hiếu khách gì hết, phải không, ông chủ?
Các người nên đem cái thói du côn
của các người đi khỏi chỗ này.
Các bạn có nghe không?
Đây là những con người đáng kính.
Họ đủ tốt để lấy tiền của chúng ta.
Thì người của tôi cũng đủ tốt để
khiêu vũ với phụ nữ của các người!
Các chàng trai của ta muốn khiêu vũ!
Nhạc công, trỗi nhạc lên!
- Chào, Shanghai.
- À,
bây giờ là ngày vui trọn vẹn đây.
Anh và tôi phải thanh toán cái vết sẹo
mà anh đã tặng tôi ở Wichita.
Cởi súng ra đi, các bạn, và đi xuống
nhà giam với tôi.
Bắt đầu cầu nguyện đi, Earp.
Anh đã tới số rồi.
Nghĩ lại đi, Shanghai,
trước khi ông bị dính vô quá nhiều
rắc rối và không thể rút ra được.
Giải quyết hắn đi, ông chủ.
Phải, đúng là một ý hay.
Có lẽ các bạn anh muốn coi
anh thật sự ngon cỡ nào.
Tôi muốn thấy anh nhảy, Cảnh sát trưởng.
Huênh hoang quá, Shanghai,
với 20 người đằng sau ông.
Ông và tôi hãy bước ra đường
một mình với nhau.
Ôi, không. Anh không thể lừa được tôi như vậy.
Hết đường thoát rồi, phải không?
Được rồi, các bạn, lấy mạng hắn đi.
Quý vị làm ồn ào quá. Frank Loving
sợ tới nỗi không dám chia bài.
Các người đã phá đà thắng của tôi.
Cuộc vui kết thúc, các bạn.
Cởi súng ra.
- Bắn đi.
- Được rồi, Shanghai?
Tiến lên, rút súng ra,
tất cả các người!
- Nhưng ông trước, Shanghai.
- Và anh thứ nhì, Ringo.
Sao, chơi đi.
Tôi cho các người năm giây
để cởi súng.
Một.
Hai.
Ba.
Bốn.
Giỡn đủ rồi, các bạn.
Cởi súng ra.
Hary, Jackson, gom hàng.
Đi!
Doc!
Còn ai khác muốn thử vận may không?
Đi. Mau lên, đi, tất cả mọi người!
Được rồi, Doc. Chúng ta chưa kết thúc đâu.
Đáng lẽ kết thúc rồi,
nhưng tối nay tôi có tâm trạng nhân từ.
Đi đi. Mau lên.
Kelly, đưa họ xuống dưới và
nhốt lại đêm nay.
Các người nghe Cảnh sát trưởng nói rồi đó.
Mau lên, đi mau.
Tôi không nghĩ anh muốn tôi cám ơn.
Cứ cho là món nợ của tôi đã trả dứt.
Và đừng để bụng, Cảnh sát trưởng.
- Chào, Doc.
- Chào.
Tôi chỉ nghĩ chắc anh muốn biết,
ở đây sẽ thiếu một cảnh sát.
Đó luôn là tin tốt đối với tôi.
Tôi sẽ về California,
mua một nông trại ở đó.
Nghe theo lời khuyên tốt của anh,
rút ra khi còn kịp.
Khôn ngoan.
Laura sẽ đi với tôi.
Vài ngày nữa chúng tôi làm đám cưới.
Chúng tôi muốn anh tới dự, Doc,
nếu nó không cản trở việc chơi
xì phé của anh.
Tôi không tốt ở đám cưới, chỉ ở đám tang.
Bỏ tôi ra đi.
Wyatt,
đây đúng là một quý cô.
Tôi chúc hai người được nhiều hạnh phúc.
Anh rất may mắn khi được rời khỏi xứ này.
Sao anh không thử vận may của mình?
Tạm biệt, Doc.
Cho em về đi, Doc.
Làm ơn đi.
Cho em thêm một cơ hội.
Xin hãy cho em về.
Em sẽ làm mọi điều anh biểu.
Em không quan tâm anh đối xử
với em ra sao.
Doc, em xin lỗi vì những việc đã làm.
Không phải lỗi của em, Kate. Không phải lỗi
của anh. Không phải lỗi của ai hết.
Chỉ là định mệnh.
Anh chưa bao giờ cho em
được một cơ hội, phải không?
Phải, có thể chuyện đã khác nếu
anh đối tốt với em, nhưng...
Chưa trễ quá đâu, Doc.
Em sẽ tốt với anh, em hứa.
Đã quá trễ cho cả hai chúng ta.
Hãy làm một cái gì tốt hơn cho chính em
khi hãy còn cơ hội.
Đừng để em đi, Doc.
- Đừng để em quay lại đó.
- Để cho anh yên. Hãy để cho anh yên.
Em sẽ nhìn anh chết.
- Chào, Wyatt.
- Chào Charlie.
Anh có một bức thư từ ông Chưởng lý.
Ổng nói gì?
Ổng nói ổng có thể đề nghị cho anh được làm
Cảnh sát Liên *** bất cứ lúc nào anh muốn.
Wyatt Earp. Cảnh sát Liên ***.
Tôi chỉ cần có vậy.
Những người này đã chết hết rồi, Charlie.
Ồ, trước khi tôi quên.
Bây giờ cái này là của cậu.
Từ nay tôi không còn là cảnh sát nữa.
- Ồ, anh cũng có một điện tín.
- Đọc đi.
Virgil là anh của anh. Ảnh đang gặp rắc rối.
Ảnh cần anh. Ráng hiểu đi, Laura.
Em biết em đã ngu ngốc khi yêu anh.
- Ôi, nếu chỉ cần anh có thể...
- Wyatt, khi lần đầu gặp anh,
em đã nói với anh em sẽ không đi theo anh từ
thị trấn này tới thị trấn khác, ngồi trong bóng tối,
chờ ai đó tới báo tin anh bị giết.
Em sẽ không sống theo cách đó.
Chúng ta không thể bắt đầu một cuộc sống
mới cùng nhau khi anh còn cầm súng.
Anh thề với em.
Sau vụ Tombstone là chấm dứt.
Anh sẽ không bao giờ chấm dứt.
Danh tiếng của anh sẽ đi theo anh
cho dù anh ở đâu.
- Laura, ảnh là anh của anh!
- Và em là vợ của anh.
Đừng bắt anh làm ảnh thất vọng.
Vậy thì đừng làm em thất vọng.
Em sẽ từ bỏ hết mọi thứ.
Em sẽ đi theo anh tới bất cứ đâu.
Em sẽ làm việc bên anh trên cánh đồng.
Nhưng anh phải thông cảm với em.
Anh phải đi Tombstone.
Được rồi, đi đi. Xóa sổ Tombstone.
Sẽ còn hàng trăm Tombstone nữa
dọc theo biên giới,
tất cả đang chờ Wyatt Earp vĩ đại.
Đi đi, xóa sổ hết đi!
Đi đi!
Anh yêu em, Laura.
Em yêu anh, Wyatt.
♪ Tiến lên
♪ Tiến lên
♪ Tới địa ngục
Và ra đi
♪ Trái tim Wyatt đau buồn
♪ Anh sẽ bỏ tất cả để ở lại
♪ Ở lại
♪ Quý cô xinh đẹp của Wyatt,
anh đã để nàng lại khóc than
♪ Anh đã nuốt lời thề
và ra đi về Tombstone
Chào, Cảnh sát trưởng.
Đi dạo một vòng hả?
Một vòng 700 dặm, Tombstone.
Tombstone, hả?
Tôi cũng đang đi về hướng đó.
Nghe nói thời tiết ở dưới đó có thể
tốt cho bệnh ho của tôi.
Từ khi nào mà anh quan tâm
tới sức khỏe của mình vậy?
Thật ra thì là một vấn đề tài chính.
Ở đây không còn kiếm ăn được nữa.
Không có ai chơi với tôi.
Tôi đi chung với anh được không?
Đây là một đất nước tự do, nhảy lên.
Đồ đạc của anh đâu?
♪ - Boot Hill
- Trên ngọn đồi, trên ngọn đồi
♪ - Boot Hill
- Gió hiu hiu, gió hiu hiu
♪ - Rất lạnh
- Lạnh vô cùng, lạnh vô cùng
♪ - Rất yên
- Yên vô cùng, yên vô cùng
♪ Không biết Doc và bạn anh
♪ Cả hai sẽ có kết thúc
♪ Trong cái nghĩa trang
Có tên là Boot Hill này không?
NGHĨA TRANG BOOT HILL
TOMBSTONE
Cám ơn đã cho quá giang.
Bán con ngựa của tôi đi, cũng có giá lắm đó.
Doc...
Tôi biết, không dao, không súng, không giết chóc.
Trời ơi, ngon quá.
Tôi đã quên mất một bữa ăn
gia đình ra sao rồi.
Betty, tôi sẽ chôm chị khỏi tay
Virgil đó.
Wyatt, em sẽ là người độc thân
duy nhất còn lại.
Anh có quen một gia đình ở Deadwood.
Ngay cả nhóc Jimmy đây cũng sẽ
cưới vợ khi nó về California.
Anh nói "nhóc Jimmy" là sao?
tháng tới này em đã 19 tuổi rồi.
Mười chín!
Nói đi, chừng nào thì cưới vợ, Wyatt?
Xì gà không?
Đó là dấu hiệu cho phụ nữ và
trẻ con rời khỏi phòng.
Đi thôi, Tommy.
Tới giờ đi ngủ rồi.
- Ôi. Mẹ, con phải đi ngủ sao?
- Phải.
Ngày mai các chú con vẫn còn đây mà.
- Tạm biệt, chú Wyatt.
- Tạm biệt, Tommy.
- Tạm biệt, chú Morgan.
- Tạm biệt, con trai.
- Tạm biệt, chú James.
- Tạm biệt, Tommy.
- Tạm biệt, Cha.
- Tạm biệt, con trai.
Rất vui có chú ở đây.
Tôi chỉ ước sao được gặp nhau
trong một hoàn cảnh vui vẻ hơn.
Có vẻ không vui.
Cả năm nay cổ đã kêu anh
bỏ nghề cảnh sát.
Em biết đàn bà ra sao rồi.
Được rồi, bây giờ hãy bàn công việc.
Morgan và Jimmy đã biết
tình hình ở đây rồi.
Bây giờ, Wyatt, em biết Ike Clanton.
Hắn có một nông trại ở ngoài vành đai thành phố.
Phải, em biết.
Hắn tập họp những băng đảng sát thủ
dữ dội nhất mà em từng biết.
Và hắn sở hữu Cảnh sát trưởng quận.
- Tên đó là ai?
- Cotton Wilson.
Cotton Wilson.
Vậy là Ike đã mua đứt hắn rồi, hả?
Clanton đã ăn cướp bò của người Mexico
hàng ngàn con,
và hắn phải chuyển chúng đi.
Nhưng hắn chỉ có thể đưa chúng
đi ngang qua Tombstone,
và hắn không thể làm vậy chừng nào
chúng ta còn kiểm soát thành phố.
Vấn đề là vậy.
Hắn có tổ chức và hắn rất khó chơi.
Chúng ta không thể giữ cho hắn
tránh xa Tombstone mãi mãi.
Còn người dân Tombstone thì sao?
John Clum, biên tập của tờ Epitaph,
và vài công dân hàng đầu...
sẽ đứng sau lưng chúng ta nếu
họ biết em sẽ đứng đầu.
Tụi em đều nhất trí, Wyatt,
anh nên cầm trịch chuyện này.
Chỉ có một vấn đề làm em băn khoăn,
và em sẽ nói rõ quan điểm của mình.
Có nhiều điều tiếng về việc anh
đi chung với Doc Holliday.
Có gì về Holliday?
Hắn là một kẻ giết người tệ nhất ở
biên giới, đó là điều về hắn.
Và anh tới đây với hắn trông
không hay chút nào.
Holliday đã cứu mạng anh ở Dodge City,
anh không thể quên chuyện đó.
Còn nữa, hắn là một người biết giữ lời.
Chừng nào hắn không chơi bài lận
và tránh xa chuyện bắn giết,
chúng ta không có quyền đuổi hắn
ra khỏi thành phố.
Anh không biết hai người là một đội.
Không phải.
Chỉ là vấn đề công bằng.
Holliday sẽ ở lại đây.
Được rồi, Wyatt. Anh chịu trách nhiệm về hắn.
Chuyện đó anh lo được. Bây giờ,
có bản đồ ở đây không?
Bây giờ điều đầu tiên phải làm...
là để cho bọn Clanton biết
thành phố đóng cửa đối với chúng.
Rồi chúng ta phải kiểm soát địa hạt.
Đó là điều quan trọng.
Tối nay em đang đợi một bức thư
của một người,
người sẽ lo vấn đề nhỏ này
cho chúng ta.
Bây giờ chỉ cho em cái nông trại
của Clanton nằm ở đâu.
- Đây.
- Và hắn để...
Chào, Cotton. Tôi chờ ông đã lâu.
Trông ông có vẻ phát đạt.
- Ồ, tôi không có gì phải phàn nàn.
- Ông muốn gì?
Wyatt, Ike muốn thương lượng với anh.
Hắn hứa sẽ không có rắc rối nếu anh để
cho hắn đưa bò đi ngang qua Tombstone.
À, Ike vô cùng tử tế.
Ike là một gã chơi được.
Hắn bị kẹt cả một gia tài vô đàn bò
ở nông trại ngoài kia.
- Và hắn muốn chuyển chúng đi.
- Phải.
Trong đó có 20.000 đô cho anh.
Tiền mặt.
20.000 đô?
Thù lao cho tội lỗi đã tăng cao.
20.000 đô thay vì một cái lỗ
hai mét ở Boot Hill,
hay lương hưu 20 đô mỗi tháng
nếu anh sống đủ lâu để nhận được.
Tôi đã nghĩ về những chuyện này.
Ông biết không, Cotton,
đây là một thành phố nhỏ dễ thương.
Một chỗ thích hợp để ở lại ít lâu.
Tôi còn có thể ứng cử chức Cảnh sát trưởng
quận trong vài tháng.
Cái đó không hề làm tôi sợ.
Tôi đã có phần của tôi rồi.
Bây giờ tôi đã có một nông trại
và 25.000 đô trong ngân hàng.
Và anh biết gì không?
Tôi không hề mất ngủ chút nào.
Chính tôi mới lo lắng.
Tại sao anh cứ ngoan cố quá vậy, Wyatt?
Ellsworth, Wichita, Dodge City,
và anh được gì ngoài một cuộc sống
gian khó...
và một người phụ nữ đá đít anh
và tình bạn của một kẻ giết người?
Đem cái thông điệp này về
cho ông chủ của ông.
SÚNG ĐẠN BỊ CẤM TRONG
THÀNH PHỐ TOMBSTONE
THEO LỆNH CẢNH SÁT TRƯỞNG
Vậy đó là cái cách mà hắn muốn, hả?
Hắn muốn kéo thành phố ra khỏi
tầm ảnh hưởng của anh, Ike.
- Lâu gặp quá, Ike.
- Rất lâu.
Chào, Ringo.
Vẫn còn bắn thuê cho người
nào trả giá cao hả?
Đúng vậy, Cảnh sát trưởng.
Chẳng phải cậu còn qua trẻ để
đeo súng sao, con trai?
Sao ông không thử tôi?
Muốn đi đâu?
Chúng tôi đi coi hát, Cảnh sát trưởng.
Có phản đối gì không?
Không, chừng nào anh nộp vũ khí.
Sao anh không nộp súng của anh cho tôi,
Cảnh sát trưởng.
Bây giờ!
Các người đã biết các anh em
của tôi rồi.
Xin giới thiệu John Clum,
chủ tịch Hội đồng Thành phố.
Anh coi chừng cái mạng mình đó,
Wyatt.
Thành phố này không có chỗ nào cho anh,
Ike.
Lần sau anh còn đeo súng vô đây,
anh sẽ được khiêng ra.
Bây giờ đi đi.
- Rắc rối tới rồi.
- Cổ là ai?
Đó là Kate Fisher.
Cổ không thể từ bỏ được.
- Bốn đồng xanh.
- Được rồi.
Phục vụ, đem ít whiskey xuống đây.
Để chai lại.
Hai đôi, ách trên.
- Ê, Doc, anh có gì?
- Xám chi ba.
Thành phố dễ thương hả, Kate?
Chẳng phải là anh phụ tá nhỏ đó sao?
Doc, chia bài đi.
Không chào người bạn cũ sao?
Kéo.
Cho tôi ít kem bạc hà.
Ê, phụ tá nhỏ.
Muốn uống thêm một ly với tôi không?
Anh say rồi, Ringo.
Đó là cách anh tạo nên danh tiếng,
phải không? Chống người say?
Lấy súng đi, tôi sẽ gặp anh dưới đường
sau năm phút.
Tôi sẽ có mặt.
Tôi đã nói là tôi sẽ nhìn anh chết.
Cái trò ngu ngốc gì đây?
Clanton chỉ cần có vậy để khiêu chiến.
Nghe đây. Tôi chịu hết nổi rồi.
Nếu anh muốn chơi trò êm dịu với chúng,
cứ chơi.
Đưa súng cho tôi, Doc.
Anh không có quyền đeo súng.
Bây giờ anh có thể...
Anh có thể cám ơn Chúa vì anh
là anh em của Wyatt Earp.
Holliday, nếu anh còn nghĩ tới Wyatt,
thì anh hãy đi khỏi đây.
Có một kẻ giết người ở đây là điều tệ nhất
có thể xảy tới cho ảnh!
- Tôi nghe nói anh sắp rời Tombstone?
- Anh nghe đúng đó.
Tôi sẽ đi chuyến xe ngày mai.
Tôi tưởng khí hậu ở đây tốt cho
bệnh ho của anh.
Nghe đây, Linh mục, tôi cảm thấy
ở đây có rất nhiều khó khăn.
Nhiều người còn tưởng tôi
là một cảnh sát nữa.
Không phải anh đi là vì tôi đó chớ?
Vì anh?
Anh không dính dáng gì tới chuyện tôi đi.
Chúc may mắn, Doc.
Đáng tiếc chúng ta sẽ không cùng nhau
đi tới cuối con đường.
- Chào Wyatt.
- Chào John.
Đây là bức thư mà em đang mong.
Chúng ta có gì đây?
Nhóc Clanton say quắc cần câu
ở quán Alhambra.
Thảy nó vô xà lim cho nó ngủ.
Chờ một chút.
John, phải mất bao lâu để anh kêu
những người mà anh đã hứa với tôi?
Bất cứ khi nào anh muốn.
Tôi nghĩ tôi sẽ đi một chuyến ra ngoài
nông trại của Clanton.
- Anh điên sao?
- Tôi không nghĩ vậy.
Lấy súng theo đi.
Cái này là tất cả vũ khí em cần.
Virge, nếu trong vài tiếng mà
em chưa về,
kêu Hội đồng Thành phố của Clum
tới hốt xác em về.
NÔNG TRẠI CLANTON
XÂM PHẠM SẼ BỊ BẮN NGAY LẬP TỨC
Billy!
Hắn không sao, thưa bà.
Chỉ uống rượu hơi nhiều một chút.
Được rồi, đứng lên.
Billy, con vô nhà!
Tôi không biết phải làm gì với
thằng bé này.
Nếu cứ như vầy, thì cuối cùng
cũng sẽ như cha nó,
bị bắn vì ăn trộm bò.
Cậu nghĩ cậu khá ngon, phải không,
con trai?
Tôi chưa bao giờ thấy một tay súng...
đủ ngon để ăn mừng sinh nhật
lần thứ 35 của mình.
Tôi học được một quy luật về
các tay súng.
Lúc nào cũng có một người
rút súng nhanh hơn cậu,
và cậu càng dùng súng nhiều,
cậu càng sớm chạm trán người đó.
Cậu tưởng tôi không biết trong lòng
cậu nghĩ gì sao?
Tôi có mấy người anh lớn.
Họ đã chiến đấu trong cuộc nội chiến,
và lúc đó tôi còn quá nhỏ để tham gia.
Tôi đã cố gắng sống theo họ,
cũng giống như cậu đang cố gắng
sống theo Ike và Finn.
- Ông biết về việc đó, hả?
- Cậu có thể tin chắc là tôi biết.
Không hẳn là tôi muốn trở thành một tay súng.
Chỉ là...
Tôi không biết, đôi khi tôi cảm thấy cô đơn.
Mọi tay súng đều cô đơn.
Họ sống trong sợ hãi.
Họ chết không một xu dính túi hay
một người đàn bà hay một người bạn.
Tôi chưa bao giờ nghĩ về nó như vậy.
Vậy thì hãy nghĩ đi. Nghĩ đi.
Billy, hãy nghe lời Cảnh sát trưởng.
- Con sẽ không làm vậy nữa, Mẹ.
- Ôi, xin đừng.
Anh đang làm gì ở đây?
Chỉ đưa thằng em của anh về nhà,
say rượu.
Anh nên hãnh diện, rất hãnh diện.
Anh đi đi.
Tôi sẽ không làm vậy đâu, Ike.
Vài người bạn của tôi ở Tombstone
sẽ lo lắng nếu tôi không về sớm.
Chuyện đó không hề làm tôi nao núng, Wyatt.
Lần này anh đã ra khỏi lãnh địa của mình rồi.
Vậy sao?
Giấy bổ nhiệm của tôi.
Cảnh sát Liên ***.
Xin lỗi vì làm anh thất vọng.
Chờ một chút, Wyatt.
Tôi không có ý muốn gây hấn,
nhưng anh đừng có bức ép tôi nữa.
Bây giờ sao không ngồi lại và bàn bạc?
Tôi sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của anh.
Yêu cầu duy nhất của tôi là anh hãy
trả đàn bò ăn cướp đó về Mexico.
- Ông có gặp Thẩm phán chưa?
- Gặp rồi.
Sao?
Không có luật nào cho phép anh đuổi một
Cảnh sát Liên *** ra khỏi quận.
Thẩm phán đang chuẩn bị khăn gói
ra đi khi tôi tới đó.
Tôi nghĩ đã tới lúc tất cả chúng ta
cũng nên khăn gói ra đi rồi, Ike.
Im đi, Frank!
Chỉ có một chuyện ta có thể làm.
Chúng ta đã chưa hề gặp khó khăn cho
tới khi Wyatt Earp tới đây.
Anh nói có lý đó, Ike.
Được rồi.
Chúng ta không còn lựa chọn.
Tối nay ta sẽ phục kích hắn.
Anh quên những tên Earp khác rồi sao?
Nghe đây, ta có thể xử lý những tên Earp nếu ta
làm cho nó trở thành một cuộc chiến cá nhân.
- Nếu chúng đem Clum theo thì sao?
- Chúng sẽ không đem, chúng quá kêu ngạo.
Chúng sẽ tới với chúng ta theo cách
chúng ta muốn.
Đó là một quy luật lớn hơn bất cứ
luật pháp nào trong sách vở.
Sự kiêu hãnh gia đình.
Chúng ta sẽ tóm Wyatt khi hắn đi tuần
tối nay.
Tôi không có ý kiến gì.
Mệt hả?
Phải, chắc là anh đã ngủ gục một chút.
- Betty có gởi cà-phê.
- Cái này sẽ rất tỉnh táo đây.
Yên lặng kinh khủng.
Quá yên lặng.
Wyatt, anh có nghĩ là chúng ta sẽ phải
chiến đấu với bọn Clanton không?
Ước gì anh biết, Jimmy.
Có khi Ike sẽ nhận ra là
chuyện này không ích gì.
- Em đang nôn nóng muốn về California hả?
- Em nghĩ về việc đó suốt.
- Cổ chắc là một cô gái tuyệt vời.
- Phải, đúng vậy.
À...
anh phải làm việc thôi.
Nè, sao anh không để cho em đi tuần
thay anh tối nay?
Em cảm thấy vô cùng cô đơn khi ngồi
đây không biết làm gì ngoài suy nghĩ.
Được, em đi đi.
Anh có thể ngủ một chút.
Ít nhất khi đi tuần em có cái
gì khác để nghĩ.
Ike đã khiêu chiến.
Chúng ta sẽ chiều ý hắn.
Đừng làm vậy, Wyatt.
Đó là điều chúng muốn.
Đừng để chúng lôi kéo anh
vô một cuộc chiến cá nhân.
Đó là điều tức cười nhất của anh.
Anh là một cảnh sát, Wyatt.
Đừng dụt bỏ sự nghiệp cả đời.
Lý trí của anh đâu?
Quỷ tha ma bắt cái lý trí đi!
Em tôi đang nằm đó.
- Ai đó?
- Mở cửa ra!
Nói đi, Kate.
Doc.
- Em không biết gì về chuyện này.
- Nói!
Tại sao?
Bây giờ thì có gì khác được đâu?
Em đã làm chuyện động trời rồi,
phải không?
Em muốn anh về,
bởi vì em yêu anh.
Và...
em đã nghĩ nếu không có Wyatt,
thì anh sẽ về với em.
Và đó là lý do em giữ kín
những gì nghe được.
Chắc em bị mất trí rồi!
Ở đâu?
Nông trại của Clanton.
Có ai ở đó?
Em đâu có muốn thằng bé
đó bị giết!
Có ai ở đó?
Ike, Finn, Cotton Wilson
và anh em nhà MacLowey.
Và Ringo?
Có Ringo ở đó không?
Có. Có Ringo ở đó.
Đừng, Doc. Đừng, Doc.
Ôi, xin đừng, Doc!
Doc! Doc!
Xin đừng, Doc.
Xin đừng giết em!
Làm ơn! Làm ơn! Làm ơn!
Không, đừng giết em!
Doc?
Doc.
Doc!
Ôi. Doc.
Không sao đâu, anh yêu.
Không sao đâu, anh yêu.
Wyatt, Ike sai tôi tới.
Tôi không có dính dáng gì tới việc đó.
Tôi không hề biết gì về James!
Ông phải tin tôi, ông phải tin.
Đó chỉ vì tên cậu là Clanton.
Ike sai tôi tới gặp ông.
Ảnh muốn gặp anh và gia đình anh,
một cách cá nhân.
- Tôi đang chờ điều đó.
- Không có Clum can thiệp vô.
Tôi hứa.
Hắn đem theo bao nhiêu người?
Sáu.
Sẽ có Ike và Finn và Ringo
và anh em MacLowyer.
Ở đâu và khi nào?
Mặt trời mọc ở OK Corral.
Nói với Ike là chúng tôi sẽ có mặt.
Cậu vừa nói sáu.
Tôi sẽ đi với họ.
Đừng làm vậy, Billy.
Hãy chừa cho mình một con đường sống.
Không, tôi đã nghĩ về việc đó.
Tôi đã nghĩ rất kỹ về việc đó.
Không, thưa ông, tôi không thể bỏ chạy.
Ike và Finn là anh tôi.
Ông hiểu điều đó, phải không?
Phải, Billy, tôi hiểu.
Làm sao các người có thể ngồi đó
như là đang chơi cờ tướng vậy?
Làm sao các người có thể
ngồi đó như vậy?
Các người bị sao vậy?
Tại sao không đi tìm John Clum
để nhờ thêm người giúp?
Anh đã nói rồi,
đây không phải là chuyện của Clum.
Đây là việc cá nhân,
giữa chúng ta và Ike Clanton.
Nhưng anh là cảnh sát.
Các người là cảnh sát, cả ba người.
Các người không có quyền đặt mình
lên trên sự an toàn của thành phố này!
Bổn phận của các người là đối với người dân,
không phải đối với niềm kiêu hãnh riêng của các người.
Kiêu hãnh, những con người kiêu hãnh.
Nhìn các người đi.
Nhìn những con người kiêu hãnh đi!
Morgan,
vợ chú có biết là ngày mai
cổ sẽ trở thành góa phụ chưa?
Anh nghĩ em nên rời khỏi đây.
Virgil, con trai anh muốn
hôn tạm biệt.
Sáng mai gặp lại.
Doc, dậy đi.
Doc, là tôi đây, Wyatt đây.
Dậy đi! Anh có nghe không?
Đồ say sỉn!
Tôi cần anh, Doc.
Đừng làm tôi thất vọng.
Dậy đi, anh có nghe không? Dậy đi.
Để cho ảnh yên.
Không thấy ảnh sắp chết rồi sao?
Để yên đó.
Doc, anh thấy sao rồi?
Cuộc đấu sáng nay,
phải không?
Gì?
Em không biết.
Doc, anh không thể.
Anh không thể!
Doc, anh không thể!
Nghe đây, anh còn không đứng dậy nổi nữa!
Anh sẽ chết chắc nếu anh ra đó.
Nếu phải chết, ít nhất hãy để cho anh
chết với người bạn duy nhất trong đời.
Chúng ta không nghĩa lý gì, hả?
Em và anh?
Chúng ta không nghĩa lý gì, Kate.
Chúng ta không nghĩa lý gì kể từ ngày
mới sinh ra.
- Đem ngựa ra đằng sau.
- Được rồi.
Đi đi, Cotton.
Frank, cầm súng trường,
vô trong xe đi.
Lên đằng trước.
Morgan và Virgil đang chờ.
Ike muốn nói chuyện với anh một mình.
Hắn không có súng.
Chờ một chút, Wyatt.
Kate đã kể với tôi về việc giết
em trai anh.
Đúng là bọn Clanton,
và có ông trong đó!
Tôi không dính dáng tới chuyện đó.
Quay về nơi của ông đi.
- Hãy tin tôi, Wyatt, nếu...
- Quay về với bạn bè của ông đi.
Họ đang tới.
- Có Holliday đi với họ.
- Holliday, hả?
Cotton, ông tới chỗ mấy con ngựa.
Ike, tôi không thể chơi trò
đấu súng này được nữa.
Hãy cho tôi ra.
Đi chỗ khác đi.
Bảy người bọn chúng với Cotton.
Tôi chỉ thấy có sáu.
Tản ra.
Frank.
Nằm xuống!
Yểm trợ cho tôi.
Súng săn!
- Anh có sao không?
- Không sao, không sao.
Cotton, đồ con gà mái khốn kiếp...
Hắn giết em tôi rồi!
- Tom, lui lại, đồ ngu!
- Hắn giết em tôi rồi!
Ra đây, Earp! Tao sẽ giết mày!
Ra đây, Earp!
Earp, ra đây ăn đạn!
Virgil, bị thương nặng không?
Nặng, dưới chân.
Doc.
Để tôi lo Ringo.
Billy,
dụt súng xuống và ra đây.
Đầu hàng đi, nhóc!
Cậu không có cơ hội nào đâu!
Vô đây bắt tôi đi.
Vô đây bắt tôi đi!
Đừng bắt tôi làm vậy, nhóc.
Đừng bắt tôi làm vậy.
Tôi sẽ đi, Doc.
Mấy anh em sao rồi?
Sẽ không sao.
Họ sẽ khỏe.
Một cái ly nữa, Joe.
Tôi chỉ muốn cho anh biết tôi sẽ
không bao giờ làm được nếu không có anh.
- Anh định đi đâu?
- California.
Laura?
Tôi không biết, tôi mong vậy.
Cổ sẽ chờ.
Anh có chịu nghe lời tôi chỉ một lần không?
Sao anh không tới cái bệnh viện ở Denver đó?
Theo đà này, anh sẽ không sống
hơn vài tháng nữa.
Anh điên sao?
Và từ bỏ đà ăn bài của tôi sao?
Sẽ còn gặp lại anh.
Tạm biệt, Linh mục.
- Chào quý vị.
- Chào, Doc.
- Chào, Doc.
- Trò chơi này tên là gì đây?
♪ - Boot Hill
- Trên ngọn đồi, trên ngọn đồi
♪ - Boot Hill
- Gió hiu hiu, gió hiu hiu
♪ - Rất lạnh
- Lạnh vô cùng, lạnh vô cùng
♪ - Rất yên
- Yên vô cùng, yên vô cùng
♪ Họ nằm đó, bên cạnh nhau
♪ Những kẻ giết người đã bị giết
♪ Trong cuộc đọ súng tại OK Corral
♪ OK Corral
♪ OK Corral
♪ Đọ súng tại
♪ OK Corral