Tip:
Highlight text to annotate it
X
MẤT PHANH
Phụ đề Việt: wuhoatu - VietTorrent.vn
Ngoan đấy nhé.
- Chào mẹ.
- Chào con.
Chúc vui vẻ.
- Cho tôi hỏi Frank Barnes?
- Gì vậy?
Frank Barnes.
Chúc may mắn.
Cám ơn.
Xin lỗi, tôi đang tìm Frank Barnes.
Tôi đây.
Tôi là Colson. Hôm nay ta sẽ cùng làm trên chuyến 1206.
- 1206 à?
- Vâng, đúng vậy.
- Thế ... giấy tờ của anh đấy à?
- À vâng. Ông muốn xem qua chứ?
Sao vậy?
Có vấn đề gì à?
Không có gì. Chỉ là tôi không thích ngồi
ở cái Trung tâm điều phối chết dẫm ấy.
Vâng ...
Không. Tôi cũng không muốn suốt đời làm việc vặt thế này.
Được rồi.
Xong tách cafe này rồi tôi sẽ cho cậu biết chuyện gì. Hẹn gặp ở ngoài toa nhé.
Nghe được đấy.
UPDATE24H.COM- 1206 à.
- Uhm, chính nó đấy.
UPDATE24H.COMCậu có biết nghiệp đoàn chứ?
UPDATE24H.COMNghe nói thằng ku này được giao phụ trách hàng hoá.
Liên hệ với ETU.
UPDATE24H.COMTừ những năm đầu à?
UPDATE24H.COMKhỉ thật, cậu biết hắn được tuyển dụng thế nào đấy.
UPDATE24H.COMHọ hàng nhà Colson.
UPDATE24H.COMHai ông chú điều hành toàn bộ vùng Thornwood
UPDATE24H.COMcòn thằng anh là sếp Deacon.
UPDATE24H.COMCả cái gia đình đấy gốc Stanton.
UPDATE24H.COMChẳng có gì ngạc nhiên cả.
UPDATE24H.COMCậu biết đấy, chúng nó ngày nào chẳng vật vờ.
Có họ với nhau rồi thì đếm đủ ...
là có việc mà làm thôi.
Mấy thằng chết dẫm này làm gì không biết?
Dewey. Elise.
Xin lỗi đã cắt ngang.
Sao cái của nợ ấy vẫn nằm trên đường D16 thế?
Tôi đã bao cậu phải dọn sạch đường ray cơ mà.
Yên tâm đi Manny, chúng tôi đi ngay đây.
Làm ăn như cứt ấy.
Sắp có lũ nhóc 150 đứa đi thăm quan ra đường D16 đấy,
dọn sạch làn ấy đi.
D-10 xong rồi. Các cậu có thể đưa ra đấy.
Được rồi, các cháu biết ray nào rồi đấy.
Chào mừng đến với chiến dịch tuyên truyền
An toàn đường sắt.
Chúng ta có một chương chình giúp những người như các cháu
tìm hiểu về an toàn đường sắt.
Ê này, đặt xuống.
Giơ tay lên nhé.
Đã ai từng đi xe lửa chưa?
Được rồi.
Tất cả lên tầu.
Vậy hôm nay thế nào?
Ta được giao việc nhẹ nhàng thôi.
Chẳng hạn như qua Stanton kéo 25 toa
rồi thì thẳng một mạch đến Wilkinson.
Có bị hạn chế tốc độ không?
Không.
Chắc không đấy?
Có thể tôi không biết chăng?
Không. Không bị hạn chế tốc độ.
Được rồi.
Dewey, làm cái quái gì mà chậm thế?
39 toa đấy. Lạy Chúa, phải dài đến nửa dặm ấy chứ.
Elise, nhấc ghi lên.
Khởi hành đi, Dewey.
Cậu có tin được chuyện vớ vẩn này không?
Này, đợi đã. Cậu quên không siết chặt hơi ở chỗ này rồi.
Ừ, thì sao?
Thì không có tí phanh nào chứ sao.
Lúc nào dừng lại kiểm tra thì siết vào cũng được.
OK.
Tôi có một qui tắc.
Chỉ một thôi.
Làm gì thì phải làm cho chuẩn.
Nếu không biết thì cứ hỏi tôi. Rõ chưa?
Nếu cần tôi giúp gì cũng thế, cứ nói
vì ... cậu là trưởng tầu mà.
Một khi đã lên tầu, thì nó là của cậu.
Tôi chỉ là người lái thôi.
Cậu tốt nghiệp được bao lâu rồi?
Khoảng 4 tháng.
- 4 tháng à?
- Vâng. Wow.
Hết ga, cậu là lính mới cừ nhất đấy.
- Ông lái tầu được bao lâu rồi?
- 28 năm.
13/11/1981. 28 năm rồi.
Trước đó cậu làm gì?
Oh...
Tôi cũng không biết nữa. Đủ thứ việc khác nhau.
Không liên quan gì đến đường sắt cả.
À ... như là ... ờ
làm việc gì đó rất khác.
Việc khác à?
Ý cậu là việc gì đó khá hơn à?
Việc gì đó...
- Chỉ khác thôi à?
- Khác đi thôi.
Dewey, không muốn giục cậu đâu.
Nhưng tôi muốn ăn trưa ở đâu đó.
Vâng.
À này...
Luật sư của cậu vừa gọi.
Anh hoãn lại đi.
Nghe nói mới chuyển đến sáng nay.
xem ra ta sắp về đến nhà.
Tuyệt vời, nhưng ...
Anh cứ bảo là em đang làm việc nhé.
Em không vào được.
Được rồi ... được rồi.
Lão ấy bảo không có gì.
- Có vẻ ổn đấy nhỉ.
- Được rồi.
Một giờ nữa hãy gọi cho em, xem có chuyện gì không.
- Tôi sẽ gọi.
Sẵn sàng chưa hay sao nào?
Tôi tới đây.
Được rồi.
Ta đi nào.
Mức nhiên liệu thế nào?
- Nhiên liệu à?
- 2900.
2900 à?
Đã nhả phanh hãm.
Tốt, tốt, tốt lắm.
Đã cập nhật thông báo.
Kiểm tra xong, hệ thống dự phòng cũng vậy.
Sẵn sàng khởi hành.
Tốt. Được rồi.
29 toa, thêm 10 toa nữa, ta vẫn ổn.
29 rồi ...
Dewey.
Dewey?
Giữ máy nhé.
Có chuyện gì thế?
Cái ghi chết tiệt này chưa kéo lên.
Đường ray D16.
Sao vậy?
Khoảng dừng của cậu là bao nhiêu?
Phải cách điểm dừng ít nhất 20 toa.
Mẹ kiếp!
Ta có thể lùi lại được không, vẫn còn ít thời gian mà.
Hết rồi.
Đừng rời ca-bin.
Đừng lo, tôi sẽ kích hoạt phanh phụ.
Dewey!
Thôi đi, quay lại.
Dewey!
Quay lại còn hơn.
Tôi đang làm đây, đang làm đây.
Mẹ kiếp!
Khỉ thật.
Quay lại còn hơn, đồ đầu đất.
Khỉ thật!
Mình ngu thật.
ngu vãi.
Bố khỉ.
Làm cái quái gì bây giờ?
Sinh nhật Nicole.
Ooh, bố đúng là phiền toái.
Đừng nói vậy.
Chuyển máy cho em con đi.
Bố này.
Nó không muốn nói chuyện với bố.
Cái gì? Nghe này ... bảo em là bố nhớ hôm nay là ngày gì ...
Chỉ là ... bố đến muộn chút thôi.
Tối nay nó hẹn hò đấy.
Với ai ậy?
Chuyển máy cho em đi.
Bố đợi chút, nó đây rồi.
Nikki.
Nikki.
- Hello.
- Nghe này, chỉ là bố ...
Ờ ... nghe này, bố không quên ... bố
Frank, mấy toa xe đến rồi. Có chuyện gì vậy?
Không, không sao cả ...
ngoại trừ, cậu cho lùi lại một chút.
Đầu ống quay về phía tôi, cậu ở phía đối trọng.
Quay về phía tôi.
Ngoài ra thì không vấn đề gì.
Không vấn đề gì cả.
Làm như tôi bảo,
nếu điều gì chưa rõ, cứ hỏi, thế thôi.
Biết rồi.
Mong là vậy.
Sao cũng được.
Xin lỗi?
Mẹ kiếp, cứ làm cái trò bắt nạt ma mới đi.
Nói cho ông hay, tôi nghe người ta kể rồi.
Tuổi già đến nhanh lắm.
Ái chà, bảo sao chẳng về vườn kia chứ.
Cái công ty này muốn tống khứ mấy lão già chúng tôi.
Giao hết việc cho mấy thằng trẻ ranh như cậu.
Cậu, áo vàng ấy.
Tôi chẳng lấy của ai cái gì cả.
Cứ yên tâm,
khối thằng không nhận ra.
Tôi đây. Tôi vào ngay bây giờ đây.
Tôi có một xe đầy bánh cho bọn nhóc.
Tầu hàng à, tầu nào?
Connie.
Chuyện thế quái nào mà xảy ra được vậy?
- Nó chạy mất rồi.
- Chạy xa khỏi chỗ anh à?
Đây là tầu hoả, Dewey, đâu phải trò trẻ con.
Tôi ra ngoài bẻ ghi.
Anh ra ngoài ca-bin đấy à?
Uhm, Rồi tình hình xấu đi ...
Uh ...
Phanh không đóng chặt.
Lại là không đóng chặt.
Tầu mất điều khiển đang lao thẳng vào khu vực
giao thông đông đúc, không phanh à?
Anh vừa nói vậy đấy à?
Tôi đã kích hoạt phanh phụ.
Chắc chắn sẽ dừng được.
Tốc độ bao nhiêu?
Không quá 10 dặm
Được rồi, cứ lao lên đường cao tốc rồi bám theo.
- Làm ngay đây.
- Okay. Ballbuster.
Gọi cho tầu thăm quan đi.
Không cần biết họ có trên ray chính hay không,
ta cần đưa họ sang phía gần nhất.
Tầu thăm quan, Tầu thăm quan
điều phối đây, nghe rõ không?
Tầu thăm quan đây, đang trả lời điều phối,
có chuyện gì không? Hết.
Tham quan, Fuller đây. Có một hoạt động không hợp lệ
trên đường ray của anh.
Chúng tôi muốn anh chuyển sang phía Portfield.
Điều phối, yêu cầu nhắc lại.
Yêu cầu nhắc lại, hết.
Lúc nào là giờ tầu?
Bất kỳ lúc nào.
Chuyển sang phía Portfield.
Nghe rõ chưa?
Rõ rồi. Tôi sẽ chuyển sang phía Portfield? Hết.
Cho tôi thông tin về tầu hàng Triple 7.
Tôi sẽ liên lạc và báo lại ngay.
Dewey nói đã kích hoạt phanh phụ.
Nên chỉ vài dặm nữa là ma sát sẽ dừng cái của nợ ấy lại.
Nhưng ta cần cảnh báo cho các tầu khác ở phía bắc của ray chính.
Ưu tiên trong khoảng 20 dặm đầu tiên.
Tôi không quan tâm đến điểm nóng hay
các chiến dịch ở Afghanistan.
- Tất cả phải thật chuẩn xác.
- Rõ.
Cám ơn.
- Gì vậy.
- Rõ rồi.
Hello?
Ned, ông đâu rồi?
Oh, Connie này. Ờ ... tôi đi đây.
Đi đây.
Chà, ông còn cách mốc số 5 bao xa?
Rất nhanh, 6 phút thôi.
Giao thông không xác định.
Tốt lắm, tôi cần ông qua đó để bẻ ghi.
vì ta có một tầu hàng.
Tầu hàng à? Thật không đấy?
Uhm. 15 phút nữa sẽ đến mốc số 5.
Đủ thời gian đến chỗ bẻ ghi, đưa nó ra khỏi ray chính, chuyển sang bên kia.
- Cô muốn tôi leo lên dừng tầu lại không?
Cái gì? Không ... không ... không.
Có hai tầu bám đuôi nhau trên ray đấy
ông chỉ cần bẻ ghi thôi, Ned.
Rõ rồi. Thế thì ...
có thể phải luôn tính đến khả năng chậm trễ.
Gặp lại cô sau nhé.
Tạm biệt.
Làm gì khi ta đến nút giao cắt đường sắt?
Dừng lại! Quan sát! và nghe nghóng!
Cô không nghe thấy gì cả!
Dừng lại! Quan sát! và nghe nghóng!
Cậu biết Stanton chứ?
Vâng. Có
Cả gia đình tôi đều từ Stanton chuyển đến.
Cậu có vợ chưa?
Rồi.
Chà, cả một câu chuyện dài.
Ta có cả một ngày dài mà.
Ông thì sao hả Frank?
Ngắn gọn thôi.
Thì ...
Tôi có hai cô con gái xinh xắn.
Một đứa 18 còn đứa kia 19.
Cả hai làm chân chạy bàn, kiếm tiền vào đại học.
- Vậy à?
- Ừ.
Ở đâu?
***.
***.
Thấy người ta gọi thế.
Đúng rồi, ***.
Bỏ cái kiểu mặt ấy đi.
- Tôi là tay hâm mộ mà.
- Ừ.
Cậu xấu hổ à.
Tôi cũng từng như vậy.
Tôi cũng từng như vậy.
Connie, đường dây số 2.
Connie Fuller ở trạm điều phối đây.
Chờ chút.
Nghe nói tầu hàng của quí vị có chuyện à?
Uhm, đúng là có chuyện.
Chúng tôi đang xử lý đây.
Cô muốn rơ-le 3 pha à?
Nghe này, tôi muốn nói chuyện trực tiếp với ông Darby.
Được rồi. Uhm, nhắn ông ấy gọi lại cho tôi nhé?
Không, tôi định tự giải quyết ...
Anh là ai vậy?
Tôi đến buổi tuyên truyền về an toàn đường sắt.
Scott Werner, quan chức địa phương.
Cơ quan kiểm định an toàn liên ***.
Tôi có buổi diễn thuyết cho bọn trẻ ...
Hay đấy.
Bunny!
Bunny!
Giúp tôi ra khỏi đây?
Anh thấy anh bạn kia chứ?
- Cậu ấy sẽ chỉ cho anh biết ray nào. Được chứ?
- Cám ơn cô sắp đặt giúp.
Cám ơn, hay đấy.
- Rất vui vì anh thích. Tốt lắm.
Khỉ thật. Cái của nợ ấy đâu không biết?
Vật liệu nguy hiểm.
Bunny!
Tôi cần biết chính xác toa 7 đến 10 chở cái gì.
Liên hệ với chủ hàng đi.
Đùa đấy à.
- Tầu đâu?
- Cái tầu chết tiệt ấy trông thế nào?
Tôi không biết nó đang ở đâu
Các cậu nghĩ tôi giấu vào túi quần chắc?
- Ông nói...
- Cho tôi nói chuyện với Connie.
- Ông đúng là con lừa.
- Ned đây.
- Tôi chẳng biết gì cả.
- Hai thằng các cậu ngồi yên đấy.
Ngậm cái miệng lại.
Tôi phải gọi hỗ trợ khẩn cấp.
Connie, Ned đây.
Ông đã bẻ ghi chưa?
Rồi, 6 phút trước rồi.
Nhưng tầu không qua đây.
Tôi đã tưởng nó chạy chậm hơn cô dự đoán một chút.
Nhưng hai thằng bú mẹ cô cử đi
cũng vừa cho biết không thấy tầu đâu cả.
Ông nói là tầu chạy qua rồi hay sao?
Đúng thế đấy thưa cô. Tôi đoán thế.
Không phải tầu hàng thông thường rồi.
Nó đã được gia tốc.
Tôi cũng đoán thế.
Chuyển máy cho Dewey đi.
Rõ rồi.
Cô ấy muốn nói chuyện với cậu, đồ cứt nát.
- Tôi muốn cậu tập trung từng tế bào óc bã đậu lại.
Khi kéo phanh phụ, cần điều khiển
có ở phía trước không?
Có, tôi đã kéo rồi.
Cần điều khiển đặt vào vị trí nào?
Mẹ kiếp, Dewey, ở vị trí nào?
Connie, cần điều khiển ở nấc 8, lực kéo tối đa.
OK, có những 39 toa cơ mà.
OK. Chạy theo ray xuống phía nam...
đuổi theo, xem nó có đủ chậm để các cậu có thể...
vẫn nghe đấy chứ ...
mốc số 13, chỗ phân nhánh.
Cho tôi nói chuyện lại với Ned.
Làm trò được đấy, thằng khốn.
Ned, tôi muốn ông quay lại xe
và lần theo ray chính, được không?
Tôi muốn có ai đó lên được tầu.
Rõ rồi.
Các cháu nghe rõ chưa?
Đường sắt an toàn.
Yes!
Làm tốt lắm.
Tiếp đi, còn hơn 9 mét nữa.
6 mét.
Chậm lại.
Được rồi, tốt lắm.
Yeah, thế nào rồi?
Đợi một phút?
Anh nghĩ là ông ấy nói xem ra có vẻ ổn.
Đấy là ông ấy nghĩ thế.
Thực sự rất khó loại bỏ thẩm phán họ chỉ định.
- Anh đùa đấy à.
- Nghe này.
Họ gia hạn lệnh quản thúc thêm 30 ngày nữa.
30 ngày à?
Em biết làm gì 30 ngày nữa bây giờ?
- Tránh xa bọn trẻ ra.
Rồi sau đó nghe ngóng xem thế nào đã, tôi đoán vậy.
Làm gì mà lâu thế, Will?
Gọi tay luật sư, bảo lão theo sát ...
Will, nhấc bộ đàm đi.
Em phải đi đây.
Will, nhấc bộ đàm đi.
Hết.
Cậu đâu rồi?
- Yeah.
- Yeah. Đừng có gọi điện nữa,
Đá cái phanh tay ra.
Rồi lên đây.
Đến giờ rồi.
Ta có việc phải làm đấy.
Rõ rồi.
Không, chắc chắn là nó đã được gia tốc.
Chúng tôi chưa biết chắc tốc độ bao nhiêu.
Sao không phải tầu nào cũng cần có phanh chết nhỉ.
Có một thanh truyền, động cơ sẽ gõ vào liên tục.
Nếu không phanh hãm sẽ tự động kích hoạt.
Không may là phanh hơi của tầu này bị ngắt rồi.
Thưa ông, tôi sẽ rất vui được trình bày chi tiết
về hoạt động đường sắt với ông
nếu ta có thời gian, nhưng lúc này
Thực sự tôi rất cần ông giúp cắt cử
mỗi điểm giao cắt 2 cảnh sát.
Một câu hỏi thôi.
Cô đã có kế hoạch dừng tầu chưa?
Chúng tôi đang tiến hành đây.
Nhanh ... nhanh lên. Sắp đến chỗ bẻ ghi rồi.
- Có chắc là cậu làm được không đấy?
- Đưa tôi lại gần ca-bin.
- Dọc theo ca-bin.
- Tôi đang cố đây.
Nhanh ... nhanh lên.
Một chút nữa.
Được rồi. Lên đi .. lên.
Dewey ...
Nhanh quá, tăng tốc đi.
Tiếp đi, nhanh lên.
Nhẩy ... nhẩy đi.
Nào ... nhẩy đi!
Danny, cẩn thận!
Biết làm cái quái gì bây giờ?
Ta định cắt lại bao nhiêu toa?
20. Sao vậy?
20 toa. OK.
Nhìn tay ghi kia xem, thẳng về phía ta à?
- Tay ghi đằng kia à.
- Uhm.
Nhìn trong gương xem.
Cậu có thấy phía mặt sau không?
Chỗ lùi ở đấy, cậu thấy chứ?
Nghĩa là có chính xác 21 toa giữa hai điểm.
Đừng có hỏi tại sao tôi biết.
Thế tại sao vẫn còn thấy hơn 4 toa rưỡi nữa?
Bởi vì ...
- Sao cơ?
- Vì tôi ...
- Vì tôi cắt lại nhiều toa quá.
- Nhiều toa quá à?
Có lẽ nếu ông đừng có nhũng nhẵng soi mói
thì tôi đã có thể nghĩ thẳng được rồi.
- Ý cậu là sao, có lẽ là tại tôi à?
- Tôi đã hoàn thành bài kiểm tra.
Tôi chỉ muốn nói ta có thể làm việc.
Nếu sẵn sàng, cậu đã có thể cắt thêm 5 toa nữa.
Đấy là lỗi của cậu.
Tôi đã qua đào tạo, được chưa?
Ờ, nhưng ta đang ở trong thế giới thực,
không phải tập huấn.
Khi huấn luyện, cậu chỉ đạt điểm "F".
Biến khỏi đây, thế là toi.
Tôi hơi xỉn, được chưa?
Dừng lại. Quay lại rồi tôi sẽ cắt thêm mấy toa.
Cái gì? Quay lại ấy à?
Ôi trời, ta không thể dừng ở đây, ngay trên ray chính.
Ta không thể đi vài dặm trên ray chính,
rồi sau đó dừng lại được.
Cậu không tính đến kích thước,
khoảng cách ấy là để dự phòng.
Thế thì chuyển vào trong, đoạn đường tránh sắp tới ấy.
10 dặm tới không có đoạn đường tránh nào đâu.
Nếu làm vậy, ta sẽ đến muộn.
Tôi không muốn đến muộn đâu.
- Ta đang có đèn xanh.
- Đèn xanh, cái con khỉ.
"Cái con khỉ" nghĩa là sao.
Cậu mang họ Colson cơ mà.
Thế nghĩa là sao?
- Đi mà hỏi ông chú cậu.
- Chú tôi ấy à?
- Không, về 5 toa thêm vào ấy.
- Thời gian dừng lại để cắt bớt à?
Ông là lái tầu, nhưng chết tiệt ... đây là tầu của tôi.
- Phải rồi, đây là tầu của cậu.
- Tôi đúng là cái thằng trưởng tầu khốn nạn.
- Đúng đấy.
- 1206, trả lời đi.
À, ông nhớ đấy. Tôi sẽ cho ông biết.
Nghe sợ nhỉ?
1206, điều phối đây.
Báo cáo vị trí đi. Hết.
- Có gì buồn cười à?
- Không.
- Thế sao ông cười?
- Vì nó buồn cười.
Cậu là thằng rất buồn cười.
Được đào tạo tốt, nhưng buồn cười lắm.
Vâng, 1206 đây.
Chúng tôi đi khỏi Wilkinson được 60 dặm rồi.
40 phút tính từ ga Fuller.
Không được, 1206.
Đưa tầu sang đường tránh kế tiếp,
đợi cho đến khi có chỉ thị mới. Hết.
Có chuyện vì vậy?
Có một tầu khác rời ga Fuller,
trên đường ray mạn bắc. Hết.
Trên đường ray của chúng tôi à?
Tầu hàng à?
Chúng tôi chưa có thông tin chi tiết.
Nhưng cứ sang đường tránh đi, chắc chắn đấy. Hết.
10 dặm nữa không có đường tránh đủ chỗ.
Điều khiển 1206.
Đưa sang đường tránh rồi đỗ gọn vào,
cho đến khi chúng tôi cho phép. Hết.
Rõ rồi.
Nó lao thẳng vào ta.
Tin thêm về vụ tầu hàng mất kiểm soát
ở ngoại ô Pennsylvania.
Đoàn tầu mang số hiệu AWVR 777,
Còn được biết đến với tên "Triple 7"
đã rời ga Fuller phía bắc Pennsylvania
vào khoảng trước 8 giờ sáng nay.
và không có ai trên tầu.
Truyền hình trực tiếp tại nơi vụ việc xảy ra ...
Lái tầu, như họ nói, đã mắc sai lầm
khi điều khiển đoàn tầu.
Trước khi rời khỏi đầu máy, anh ta định
kích hoạt phanh phụ.
Rồi sau đó, ngay khi phát hiện ra nhầm lẫn,
đoàn tầu đã đi quá nhanh khiến anh ta
không kịp trở lại đầu máy.
Lúc này, chúng tôi được người phát ngôn
của Ban quản lý dịch vụ công cộng cho biết,
UPDATE24H.COMlà nhân viên này sẽ phải chịu trách nhiệm.
UPDATE24H.COM- Connie.
- Tôi đây.
UPDATE24H.COMTrụ sở chính gọi điện.
Là Galvin.
UPDATE24H.COMChào ông, Galvin. Ông thế nào?
UPDATE24H.COM- Bố khỉ, chuyện xảy ra thế nào?
- Không may là trùng hợp giữa
UPDATE24H.COMsai sót của con người và kém may mắn.
UPDATE24H.COMMay mắn à?
UPDATE24H.COMTôi đã từng làm trưởng ga những 10 năm đấy,
cô Hooper ạ.
UPDATE24H.COMMay mắn không có chỗ trong một ga xe lửa.
UPDATE24H.COMĐiều gì làm cô lo lắng vậy, chuyện hàng họ à?
UPDATE24H.COMÀ vâng, nhất là liên quan đến dầu diesel.
UPDATE24H.COMTôi nói rồi, hàng hoá kia mà.
UPDATE24H.COMVâng. Toa số 7 - 10 và 16 - 19 chứa một loại hoá chất
là phê-nôn lỏng
UPDATE24H.COMvà chúng tôi vẫn đang cố gắng liên hệ với chủ hàng
để xác định chính xác xem là loại nào.
UPDATE24H.COMNó được dùng để sản xuất keo dán.
UPDATE24H.COMXin ông giữ máy một lát nhé?
UPDATE24H.COM- Anh biết về phê-nôn không?
- Có.
Uh ... ông Galvin, đang có một người của
Cơ quan kiểm định an toàn liên *** ở đây.
Tôi có thể cho ra loa được không?
Kiểm định viên liên *** khu vực 2,
- Scott Werner. Tôi giúp gì được không?
- Nói cho tôi những gì anh biết về phê-nôn lỏng.
À, đấy là một chất đáng sợ.
cực độc, rất dễ cháy nổ.
Chà, thế thì kinh khủng thật.
Hooper, liên lạc lại với cảnh sát ***, đề nghị họ
cử đội HAZMAT đến ngay và chuẩn bị sẵn sàng.
Và, đề nghị họ cử trực thăng giám sát Triple 7.
Phong toả toàn bộ giao thông đường sắt chưa?
Phía chúng tôi đã làm rồi.
Bruster đang tự cảnh báo.
Sếp, ta xử lý vụ này thế nào?
Ý tôi là, đoàn tầu đang trên đường
chạy qua vài khu rất đông dân cư.
Tôi sắp bận do một cuộc gọi sau ...
khoảng 2 phút nữa.
- Thôi được, tôi sẽ chuẩn bị.
- Cô sẽ không gọi điện, Hooper.
- Sao vậy?
- Cô sẽ phải cân nhắc cho kỹ.
Bây giờ ta cần phối hợp với các cơ quan địa phương.
Lạy Chúa, ta có hơn 100 điểm giao cắt
cần phải phong toả.
173 điểm giao cắt với đường sắt.
Giữa đây với ga xép AWVR ở Bruster.
Nghe này ... ông Galvin,
đoàn tầu dài cỡ nửa dặm và đang di chuyển rất nhanh
vào khu dân cư, với 8 toa hàng
chứa hoá chất nguy hiểm và 5000 ga-lông dầu diesel.
Vì vậy ta không nói chuyện tầu xe gì ở đây cả,
mà đang nói đến một quả tên lửa
có kích thước bằng toà tháp Chrysler.
Vậy thì quan điểm của cô thế nào, Hooper?
Quan điểm của tôi là, sau khi nó vào đến Finley,
có khoảng 12 dặm đồng không mông quạnh.
Nhưng sau đó thì chẳng có gì khác
ngoài các thị trấn nối tiếp.
Suốt toàn bộ quãng đường đến Stanton.
Ở đây ta có một khoảng rất hạn chế.
Vậy thì ta định làm gì, đánh trượt ray à?
Đúng vậy, thưa sếp.
Khi vẫn còn có thể.
Ông Galvin, tôi hiểu là làm thế
sẽ khiến công ty thiệt hại rất nhiều.
Cô nghĩ vậy à?
Cô Hooper, chúng ta không buộc phải phá huỷ đoàn tầu.
Không cần khi ta có thể dừng nó lại.
Ta có thể tránh được nhiều thiệt hại hơn.
Tôi đang cho cô thiện chí cuối cùng rồi đấy,
cứ coi như chưa bao giờ ta nói đến chuyện này.
Khi mà tôi đang lo mất việc đây.
Này cô.
vui lòng ở nguyên trong xe.
Đi nào.
Xin lỗi, hãy ngồi yên trong xe.
Ông có thể cho biết chuyện gì xảy ra được không.
Tất cả các điểm giao cắt trong vòng 20 dặm đều bị phong toả.
Này cô, vì an toàn của mình,
mong cô vui lòng quay lại xe.
Tôi sẽ không quay lại xe,
chúng tôi muốn biết đang xảy ra chuyện gì.
Ra khỏi đây ngay. Tầu đang đến đấy.
Ra khỏi đường ray đi.
1206 gọi điều phối.
Hết.
- Sao vậy?
- Sao ấy à?
Chúng ta không đỗ vừa đoạn đường tránh,
vấn đề là ở đấy.
1206 gọi điều phối.
Hết.
1206, các anh đã đỗ trên đường tránh chưa?
Các anh đang ở vị trí nào?
Chúng tôi không làm vậy được.
Không thể được.
Có quá nhiều toa.
Tôi cần bẻ ghi lại để có thể
đến được đoạn đường tránh kế tiếp.
1206, các anh phải ra khỏi đường ray chính.
Hết.
Tôi hiểu. Nhưng anh phải biết việc này.
Chúng tôi không vừa với chỗ đỗ.
Tôi sẽ lưu ý.
1206, tạm chờ một lát.
Đường tránh dài 3000 fít, tính từ hai đầu.
Kiểm tra sơ đồ của anh đi.
Nó cho thấy đoạn đường tránh dài 4111 fít.
Nhưng là tính từ hai đầu cột tín hiệu.
Trên thực tế, nó chỉ dài hơn 2500 fít.
Cậu thêm 5 toa ấy vào đấy.
- Ta sẽ đậu vừa.
- Không, ta sẽ không vừa.
Điều phối, 1206 đây.
Cho tôi biết đoạn phân nhánh gần nhất cách bao xa?
1206, có một chỗ cách đó 6,2 dặm.
Tốc độ của các anh là bao nhiêu?
55 dặm/giờ.
1206, tăng tốc đi. Hết.
Sao vậy, cái tầu hàng đấy
vẫn nằm trên đường ray chính à?
1206, Triple 7 không phải là đầu kéo chuyển toa.
Tôi nhắc lại, không phải đầu kéo chuyển toa.
Hết.
Anh đang nói là nó được gia tốc à?
Chuyển sang cái đường tránh chết tiệt đi.
1206, chuẩn bị.
1206, nếu các anh định làm vậy, lối rẽ sẽ trống.
Tuỳ anh, Frank.
Chúng tôi cần bẻ ghi, nếu anh vẫn tiếp tục.
Cả hai chúng tôi sẽ tiếp tục, kéo phanh đi Frank.
"Kéo phanh đi."
Tôi biết mình đang làm cái quái gì chứ.
Mẹ kiếp, ông khiến ta chết cả lũ bây giờ.
Hey!
1206, tôi cần câu trả lời.
Bẻ ghi ... lại đi.
Hết.
Tầu vừa mới chạy, không có ai ở trên cả.
Nó cứ chạy thôi.
Lúc sáng, họ hét toáng lên qua bộ đàm.
Có tầu mất kiểm soát chạy qua .
Có thể đến thị trấn kế tiếp.
Và, trường trung học ở ngay cạnh đường ray.
Chỉ mấy tháng trước, đoàn tầu này cũng đã trượt ra khỏi đường ray.
Nhìn số hiệu xem?
777 có thể bị trật bánh,
ta sẽ gặp một thảm hoạ khủng khiếp.
Chỉ cần một trong số các toa chở phê-nôn phát nổ ...
cũng dễ dàng tàn sát cả một thị trấn.
Mà đoàn tầu này kéo những 8 toa như vậy.
Đền bù ô nhiễm môi trường, đường ray bị phá huỷ,
mất toa xe và đầu máy.
Thiệt hại ước tính phải hơn 100 triệu $.
Rồi thì cổ phiếu mất giá?
Biểu đồ cho thấy, có thể ... giảm mất
khoảng 30-40%.
Tôi nói là ta sẽ ủng hộ cách của ông Galvin.
Tôi đã chuẩn bị sẵn tại một ga xép ở Bruster,
Họ chỉ cần tiếp tục thôi.
Ông được phép.
Được rồi, mọi người có thể ra ngoài.
Hoffman, ông ở lại. Baker, đưa tôi sơ đồ đường sắt
từ Fuller đến Stanton.
Owen đây.
71, 70, 71, đấy là đo bằng súng bắn tốc độ.
- Vậy mầu đỏ nghĩa là ...
- Triple 7 đã vượt qua điểm tín hiệu.
Mọi thứ mầu đó có nghĩa là sự cố
trên đường ray chính.
Thế thì nhiều đỏ quá.
Connie, ông Galvin ở đường dây số 2.
Connie Hooper đây.
Đã cho phong toả tất cả các điểm giao cắt
với đường ray chính chưa?
Đã làm rồi, ta phối hợp với bên PSP.
Ông đã có kế hoạch gì chưa?
Sẵn sàng rồi đây.
Dựa trên những hoạt động đang diễn ra phía sau tôi,
là bằng chứng cho thấy một kế hoạch
dừng đoàn tầu mất kiểm soát đang được triển khai.
Nhưng cho đến lúc này, chưa quan chức nào
của AWVR có bình luận gì.
Chúng tôi vừa chứng kiến một nhân viên của AWVR,
Ryan Scott, lên trực thăng cứu hộ.
Anh là một cựu lính thuỷ đánh bộ, 22 tuổi
mới từ Afghanistan trở về.
- Tôi cần cảnh sát hộ tống, ngay bây giờ.
Cái này cho thấy ông là thợ hàn à?
Thợ hàn thiếc!
Anh bạn, tôi không có nhiều thời gian đâu.
Nghe này, các anh có thể gọi về sở của tôi,
hỏi Connie Hooper xem.
Connie cử ông tới à?
Đúng vậy. Tôi cần giúp đỡ.
1206, điều phối đây.
1206, chúng tôi đã giải bài toán.
1206, nếu dài hơn 2000, anh sẽ không đủ chỗ.
Tốt lắm.
Hết.
Cám ơn, nhưng cần phải biết đoàn tầu kia ở đâu.
Nó còn cách bao xa?
1206, chúng tôi không xác định chính xác được.
Các anh không chắc ư?
Tìm ra đi.
Tôi đang bay phía trên trung tâm Pennsylvania.
nơi mà đội cứu hộ khẩn cấp muốn phong toả
toàn bộ các hoạt động dọc theo đường ray.
và có thể sơ tán tất cả các hộ dân
trong vòng bán kính 1 dặm quanh đường sắt.
có đến hàng ngàn ga-lông nhiên liệu trên tầu,
rất dễ gây cháy nổ.
chúng tôi vẫn đang đợi xác nhận việc này.
Kế hoạch của Galvin đấy à?
có lẽ sẽ cho một đầu máy chạy phía trước
để hãm nó lại.
Lúc này ta đang thấy một chiếc trực thăng
và Ryan Scott.
Công ty đường sắt vẫn từ chối bình luận.
Chúng tôi thấy nhân vật kỳ cựu
26 năm trong ngành đường sắt,
Judd Stewart, đang trong buồng điều khiển,
cố dừng đoàn tầu mất kiểm soát.
Đây là kế hoạch của ông đấy à?
Một gã treo lơ lửng bên dưới trực thăng sao?
Vẫn đang chạy với tốc độ 55.
Chậm xuống đến 40 rồi tiếp tục hãm lại.
Khỉ thật.
Đúng rồi, giữ chậm lại. Làm nó xuống đến 40 thôi,
rồi chúng tôi sẽ thả người xuống.
Không thể tin được.
Làm đi!
Tiếp đi.
một cuộc diễn tập nguy hiểm khó mà tin nổi.
Làm đi! Làm lại đi!
Tôi chạy dưới 40 rồi, cho người xuống chưa?
Tiếp đi!
Cỏ vẻ như Ryan đã bị thương.
Cậu ấy thất bại rồi.
Tiếp tục đi.
Cứ giữ phanh. Cố cho chậm lại.
Cố gắng làm cho 777 ra khỏi đường ray chính.
Đóng ghi rồi.
Chậm lại cái chết tiệt.
Chậm lại, chậm lại,
nó chạy nhanh quá.
Okay, okay.
Mẹ kiếp.
Hình như trật bánh rồi.
Wow, tôi không thể tin được
chuyện khủng khiếp đến thế.
Oh, lạy Chúa, Galvin ... ông đúng là thằng khốn.
Trung tâm điều phối Fuller. Trung tâm Fuller.
1206 đây.
Chúng tôi đã qua mốc 5-2, đang chạy thẳng
lên phía bắc trên đường ray chính.
1206, tôi đang nói chuyện với ai đây?
Frank Barnes, lái tầu.
Connie Hooper đây, trưởng trạm Fuller.
Sao các anh vẫn chạy trên đường ray chính?
Chúng tôi được chỉ dẫn sang đường tránh không được.
Đang tiến đến chỗ rẽ.
Tôi vừa qua mốc 5-0.
Chúng tôi cần biết vị trí tầu của trạm.
Nó vừa qua mốc 47.
Khỉ thật.
Họ đã cố đưa nó sang đường tránh nhưng bị bật ghi
và làm trật bánh đầu hãm.
Đầu hãm à?
Ai lái thế?
hôm nay, một nhân viên 26 năm trong nghề,
Judd Stewart đã thiệt mạng
khi cố gắng dừng đoàn tầu ở trung tâm Pennsylvania.
Judd Stewart.
Stewart à?
Cô nói sao, Stewart à?
Judd Stewart, một lái tầu được điều từ Bruster đến.
Ông biết ông ấy à?
Công suất của ông đạt bao nhiêu?
5,000 mã lực. Không nhanh,
nhưng dù sao ... nó vẫn còn chút sức sống. Hết.
Cứ làm những gì ông có.
Bảo Galvin ta có 2 người trên đường ray chính, có thể
chơi được với đoàn tầu.
Ta đã cố dừng nó lại.
Khiến nó nổ tung.
Đoàn tầu sắp chậm lại rồi.
- Câu hỏi duy nhất là làm thế nào để giảm thiểu thiệt hại.
- Yên lặng.
Chúng tôi vừa được biết, có một đoàn tầu khác
cũng đang chạy trên đường ray này
đối đầu trực diện với đoàn tầu mất kiểm soát.
Cái quái gì vậy?
Chúng ta được biết ... chết tiệt, qua TV à?
Nicole, Nicole, nghe này, đừng có cúp máy.
Đừng cúp máy.
Bố, con đang bận.
Uhm. Bố chỉ muốn ...
- Bố ...
- Bố chỉ muốn nói là bố yêu con.
Okay, được rồi.
- Bố, có chuyện gì vậy?
- Không có gì, không có gì, bố chỉ ...
- Bố, có chuyện gì vậy?
Bảo chị con là bố yêu cả hai chị em.
Nghe chưa? Bố phải đi.
Có chuyện gì à?
1206, các anh thế nào?
Tôi còn cách chỗ rẽ khoảng nửa dặm. Hết.
Có cơ hội, ông sẽ thấy Triple 7, bất kỳ lúc nào.
Chắc chắn rồi.
Sao ông phanh lại?
Tin tôi đi. Nếu ta lao thẳng vào điểm nóng,
ta sẽ bị xé toạc ra khỏi đường ray.
Jeez.
Giảm tốc độ xuống 40 rồi tự phanh lại.
Anh cần đưa được ít nhất 10 toa vào đường tránh.
Yes!
1206. 1206.
1206 đây. Nói đi.
Họ đã cho sơ tán Arklow.
Họ sắp đánh trượt ray đoàn tầu.
Bằng cái gì vậy?
Thuốc nổ tiêu chuẩn.
Sắp đánh trượt ray.
Ông làm gì vậy?
Tôi cần kiểm tra khớp nối của toa cuối.
Nó đang mở.
Nếu khởi hành ngay bây giờ, ta có thể quay lại đường chính.
Đuổi theo sau để đảo ngược tình thế.
Woah, đợi một phút.
Không có cách nào dừng thứ lực đẩy ấy được.
Phải tóm đằng đuôi. Bùm!
Phải hạ nó theo hướng ngược lại.
Ông nghe họ nói rồi đấy. Nếu nó đổ,
ta sẽ tan xác trong một đống mảnh vụn.
Không sao cả.
Cơ hội tốt mà mấy thằng định đánh trật ray không làm.
Như thế gọi là đánh trật ray vì Chúa.
Một đoàn tầu với kích thước như thế,
chạy với tốc độ đấy
- Nó sẽ thổi bay bất cứ thứ gì gặp trên đường.
- Vớ vẩn!
- Họ sẽ không đồng ý đâu.
- Họ sai, được chưa hả?
Họ sai.
Cậu có tham gia hay không nào?
Nếu ông muốn tự sát, thì đi mà làm một mình.
Cậu thì biết cái gì. Thử hỏi xem
vợ cậu cảm thấy thế nào.
Đợi đã.
Nếu ông đúng và mấy thằng đánh trượt ray sai,
nó gây ảnh hưởng thế nào với Stanton?
Cậu thấy đoàn tầu. Nghĩ sao nào?
1206, Connie Hooper đây,
Các anh có đó không?
1206 đây, hết.
Tôi muốn biết các anh định làm thế nào.
Chúng tôi đang chạy khoảng 60 dặm/giờ, Connie.
Xin lỗi ... tôi không hiểu.
Chúng tôi đuổi theo đoàn tầu của các vị.
1206, tôi không nghe rõ.
Khớp nối phía sau để mở, do vậy
Nếu đuổi kịp, chúng tôi có thể giữ chặt nó vào đầu máy.
Cố gắng làm cho Triple 7 chạy chậm lại.
- Frank, ông không thể làm vậy.
- Chúng tôi đã sẵn sàng.
Một đội đánh trượt ray sẽ không cắt được đâu, Connie.
Ai nói gì về nhóm đánh trượt ray thế?
Điều phối. Cậu ta nói họ đã cho sơ tán Arklow.
2 + 2 = 4 thôi.
- Ned đấy, bảo anh ta tiếp tục theo dõi.
- Không, bảo anh ta chúng tôi sẽ gọi lại.
Nối máy cho tôi nói chuyện với Galvin, làm ngay đi!
Frank, đoàn tầu đó chở 30,000 ga-lông
hoá chất độc.
Trước đó họ đã có một khoảng trống.
Nhưng đoàn tầu đang đi vào khu vực đông dân cư.
Bây giờ thì không thể đánh trượt ray được.
Cô có chắc không?
- Nghe này, cho tôi gọi vài cú điện đã.
- Gọi đi!
Anh nghĩ sao?
Họ có đuổi kịp không?
À, có thể.
Nhưng ngay cả khi đuổi kịp, ta đang nói đến chuyện
ghép toa với tốc độ gấp 10 lần thông thường.
Ngược lại ...
tôi nghĩ là cô muốn đánh trượt ray.
À uhm, khi họ không ở giữa khu vực nào đó
chứ không phải bây giờ, khi mà giữa các thị trấn nối tiếp.
Ông Galvin nói sẽ gọi lại cho cô.
Connie Hooper đây, cho tôi gặp ông Galvin.
Ông Galvin đang bận họp.
Thế thì cô có thể cho tôi biết là công ty
có định đánh trượt ray Triple 7 không đây?
Lần cuối tôi được biết Galvin đã cực lực phản đối.
Xin lỗi, tôi muốn giúp cô, nhưng không thể.
Không, tất nhiên là cô không được phép rồi.
Frank nói đúng.
Ông nghĩ chỉ đầu máy thôi thì đạt tốc độ bao nhiêu?
- Không kéo toa à?
- Yeah.
50, 55
Nhưng đấy là chạy tiến.
1206, các anh có đó không?
1206 đây, hết.
Frank, ông nói đúng.
Về việc đánh trật ray ...
Họ đang lên kế hoạch thực hiện bên ngoài Arklow.
Bảo bọn nó ngu vừa thôi, không ăn thua gì đâu.
Thiết bị đánh trượt ray xách tay vô dụng thôi.
Cô ấy đã báo với chúng tôi rồi.
Frank, Oscar Galvin đây, phó giám đốc điều hành.
Đã nối máy theo yêu cầu, mở mic lên.
Đúng vậy, Frank.
Chúng tôi sẽ đánh trật ray Triple 7.
Đã quyết định rồi.
Dù muốn hay không, đây là lựa chọn tốt nhất
của chúng ta trong trường hợp này.
Giảm bớt thiệt hại cho Arklow.
Đang được sơ tán rồi. Hơn nữa, chúng tôi không thể
để đoàn tầu đến Stanton được.
Nghe này, ông Galvin, với tất cả lòng kính trọng,
Tôi đã có 28 năm trong nghề rồi.
Tôi nói là ông không có một cơ hội thực sự nào
để dừng tầu được đâu.
Không, chúng tôi đã thử rồi.
Đấy là từ phía trước.
Ta có đoàn tầu dài, tiếp cận từ phía sau.
Đây là một tình huống hoàn toàn khác.
Lúc này ta kiểm soát được tốt hơn.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi huỷ việc đánh trật ray,
còn anh thất bại, hả Frank? Sao hả ...
Đoàn tầu sẽ chạy với vận tốc 70 dặm/giờ
lao vào khúc cua hình chữ "S" ở Stanton.
Thiệt hại sẽ gấp cả trăm lần.
Phải rồi, tôi chỉ muốn cho ông biết,
thiết bị đánh trượt ray xách tay vô dụng thôi.
Ông có quá nhiều toa tầu,
toàn bộ chạy với tốc độ quá nhanh.
Có lẽ nên để 1206 như một biện pháp dự phòng.
Nhưng, tôi không muốn gây nguy hiểm cho bất kỳ
một người và tài sản nào nữa,
chỉ vì anh lái tầu nào đó muốn làm người hùng đâu.
Kết thúc thảo luận.
Đoàn tầu là tài sản của chúng tôi,
chúng tôi quyết định.
Còn bây giờ, dừng thuyết phục đi
hoặc tôi sẽ sa thải cô.
Ông đã làm thế rồi đấy.
Làm cái gì?
Ông đã sa thải tôi rồi.
Tôi đã nhận được thông báo 90 ngày qua thư,
từ cách đây 72 ngày.
Buộc nghỉ hưu sớm, hưởng nửa lương.
Thế nên anh định mạo hiểm mạng sống
vì chúng tôi, với 3 tuần còn lại à?
Không phải vì ông ...
Tôi không làm thế vì ông.
Frank ...
Đưa đây cho tôi.
Ông Galvin, Will Colson đây, trưởng tầu.
Để tôi nói cho ông biết,
chúng tôi đang định xử lý vụ này đây.
Có lẽ cậu không nghe thấy những gì tôi nói,
Colson. Tôi sẽ sa thải cậu.
Thế thì tệ quá.
Tôi vừa mới bắt đầu thích công việc này.
Mẹ kiếp, nghe đây.
Đồ khốn, mày sẽ bị sa thải.
Ông đi cửa dưới rồi.
Xin lỗi nhé ...
- Bọn rác rưởi này, không ...
- Tôi nghĩ họ bỏ máy rồi.
À, bây giờ thì cô suy tính đi, Hooper.
Đưa họ ra khỏi đường ray chính hoặc coi như cô tự nghỉ.
Tôi thích thế rồi đây.
Đem sơ đồ Arklow ra đây.
Hãy nhìn ra phía sau tôi và xem
những nỗ lực di tản khẩn cấp đang được thực hiện
ngay đây, trong thị trấn nhỏ bé Arklow này.
1206 gọi Trung tâm Fuller.
Connie, cô có ở đấy không? Hết.
- Frank ... Tôi xin lỗi về chuyện Galvin.
- Không sao. Nghe này.
- Lão biến chưa?
- Yeah, ông ấy đi rồi.
OK, nghe này.
Tôi muốn cô giúp chúng tôi một việc.
Tôi cần cô liên tục thông báo cho biết
tốc độ và vị trí của Triple 7.
vị trí và tốc độ.
Hết.
Connie?
Frank, Triple 7 ra khỏi Arklow được 9 dặm rồi.
Ông phải nhanh lên.
Ra khỏi Arklow 9 dặm rồi.
- Cậu nói vợ cậu tên là gì nhỉ?
- Darcy.
Thế câu chuyện dài là thế nào,
cậu không muốn kéo dài à?
Hai tuần trước tôi đi làm về, và cô ấy ...
đang nhắn tin.
Tôi hỏi ai đấy thì cô ấy bảo, không ai cả.
Tôi bảo "đưa tôi xem điện thoại" thì cô ấy không chịu.
Rồi thì chuyện này tiếp tục diễn ra ...
- 5, 6 lần ...
- Đợi đã, cậu làm tôi rối lên.
- Cô ấy đang nhắn tin à?
- Có một gã học cùng trường.
Hắn làm cảnh sát liên *** ở PA.
Hắn luôn có quà cho Darcy,
kể từ khi chúng tôi gặp nhau.
1206, các anh đâu rồi?
1206, Connie đây.
Tôi mới qua mốc 57.
Các anh còn cách một dặm rưỡi nữa.
Triple 7 cách Arklow bao xa rồi?
7 dặm rưỡi, nó chạy hết tốc lực.
Các anh phải nhanh lên.
Tôi sẽ đuổi kịp nó. Quanh quẩn đây thôi, Connie.
Cám ơn. Hết.
Rồi thì tin nhắn tiếp tục và lần nào cô ấy cũng chối.
Cô ấy bỏ đi. Tôi giằng lấy điện thoại.
- Cậu có đánh cô ấy không?
- Không, không hề.
Ý tôi là có doạ, nhưng tôi không đánh cô ấy.
Rồi không biết tại sao, tôi lái xe đến nhà gã kia,
để nói chuyện,
giữa đàn ông với nhau, trong xe tôi.
Hắn bảo tôi nghĩ sai rồi. Họ chỉ là bạn
rồi hắn dừng lại khi thấy
khẩu súng tôi đặt lên ...
- Oooh!
Tôi đã nhìn thẳng vào mắt hắn và nói:
"Cô ấy là vợ tao, mày kiếm cô bạn khác đi."
- Cậu chĩa súng vào cảnh sát à?
- Frank?
Frank, Triple 7 vừa qua mốc 61.
Cám ơn cô, Connie.
- Muốn nghe chuyện nhanh nhảu đoảng không?
- Ừ, có chứ.
Hắn thậm chí không hề nhắn tin cho vợ tôi.
Hoá ra là bà chị dâu.
Thế rồi, ngay khi về đến nhà,
thằng bạn hắn đã đợi tôi ở đấy.
Chỉ để bắt giữ tôi với một cái trát của toà án.
Darcy thậm chí không thèm nhìn mặt tôi.
Thế nên, bây giờ tôi đang sống với anh trai.
Hôm nay nghe nói là toà đã gia hạn thêm 30 ngày.
Cứ như thể một ngày nào đó mọi thứ đang
tốt đẹp, thế rồi ...
sau đó, tất cả đổ vỡ nhanh hơn ta vun đắp nhiều.
Đúng vậy ... nhưng không bao giờ quá muộn cả.
Chỉ còn vài phút nữa là thời điểm thực hiện
kế hoạch đánh trượt ray đoàn tầu 39 toa mất kiểm soát
... một khối lượng lớn các hoạt động đang diễn ra.
Có thể dừng đoàn tầu lại được hay không?
1206 đây, Connie, vừa qua mốc 62.
Mốc 62, hết.
Còn cách 1 dặm nữa, có thể hơn đấy.
Ta sắp tóm được nó rồi, Frank.
Giữ chặt vào.
Chỉ được bắn vào đầu tầu.
Okay, đi nào.
Hãy sẵn sàng. Đây là thời khắc của sự thật.
ngay bên ngoài Arklow.
OK, nhớ đấy, bắn vào cái nút mầu đỏ!
Bắn!
Ngừng bắn! Ngừng bắn!
Mẹ kiếp!
Ngừng bắn!
chúng tôi nhắm vào cùng một mục tiêu, bắn đạn
súng săn vào công tắc an toàn dùng để cắt nhiên liệu.
và rồi ... đã nổ súng.
nhưng có lẽ tại công tắc quá nhỏ
và nằm ngay cạnh thùng nhiên liệu.
Ta không đuổi kịp trước khi nó đến Arklow được rồi.
Frank, anh đang thu hẹp khoảng cách rồi đấy.
Anh nên giảm bớt tốc độ, tự tạo cho mình
một khoảng dừng an toàn, chỉ là để đề phòng thôi.
Không thể nào, Connie.
Nếu chậm lại, chúng tôi sẽ không đuổi kịp được.
Không phải trước khi đến Stanton.
Hết.
Cô có điện.
Tuy nhiên, lúc này chúng tôi nhận được thông tin,
về việc có hai nhân viên đường sắt
đang tiếp tục dùng một đầu máy
đuổi theo đoàn tầu 777.
Không rõ kế hoạch của họ là gì ...
Connie Hooper gọi cho ông.
Tôi đã yêu cầu hay chưa nói với cô
đưa 1206 ra khỏi đường ray chính nhỉ?
Tôi đã yêu cầu họ rất rõ ràng.
... Nhưng không thể!
- Ông có chắc 100% là thiết bị đánh trượt ray vô dụng không?
- Chắc chứ. 100%
- Bây giờ
- Kết quả sẽ thế nào?
- 50-50.
- 25.
Thế nếu nó xảy ra?
Nếu nó xảy ra ... thì chúng ta tan xác trong một đống mảnh vụn.
Tôi đang phỏng vấn kỹ sư Jim Deveroux.
Đoàn tầu đang đến gần.
Thiết bị đánh trượt ray này hoạt động thế nào?
À, về cơ bản, nó hoạt động như một cái nêm.
đoàn tầu chạy dọc theo, miếng kim loại này
sẽ nâng mép bánh xe lên
rồi kéo nó ra ngoài ray.
Nó sẽ khiến đoàn tầu lật nhào sang bên phải.
ma nào mà biết được ...
Cái ... cái quái gì thế này?
Đấy ... là đoàn tầu 10 triệu pound, ông Galvin.
Và đấy xem như thôi đã cứu mạng ông rồi.
Frank, ông nghe rõ không?
- Frank?
- 1206 đây, hết.
Ông nói đúng.
Lạy Chúa!
ngay lúc này là bản tin trực tiếp về chuyện gì có thể xảy ra
với một thảm hoạ tồi tệ nhất
trong lịch sử *** Pennsylvania.
nhiều trường hợp ngoại lệ vẫn đang được
kiểm chứng, nhưng
giới chức địa phương còn lâu mới có được
biện pháp hữu hiệu để phá huỷ đoàn tầu 777
sẽ trật bánh ở Stanton.
Ông nghĩ sao khi cưới một ai đó?
Alice, vợ tôi ... cô ấy chết vì ung thư.
- 4 năm trước.
- Rất tiếc.
Tôi cũng vậy ...
Tôi cũng vậy.
Mỗi tối về đến nhà,
kể cho cô ấy công việc trong ngày ...
những nơi tôi đã đến ...
những gì tôi đã chở.
những ai bị tôi quấy rầy.
- Ông có thể chọc ngoáy ai đó à?
- Cậu đang ngạc nhiên đấy.
Cậu nên gọi điện cho vợ.
Tôi sẽ gọi, nhưng ... nhưng hôm nay cô ấy nghỉ.
Có lẽ cô ấy vẫn đang ngủ.
Đừng lý do lý trấu nữa. Đánh thức cô ấy đi.
Tôi đã gọi cho cô ấy suốt 2 tuần qua,
nhưng cô ấy chẳng bao giờ thèm gọi lại.
Cô ấy không thì cậu phải gọi chứ,
chuyện nó phải như thế.
Cậu đầu hàng dễ quá.
Darcy!
Darcy.
Chị đã gọi mãi ... rồi lại gọi nữa.
Có chuyện gì vậy?
như chúng tôi đã đưa tin sáng nay,
các hoạt động sơ tán khẩn cấp
bắt đầu diễn ra sáng sớm ngày hôm nay.
do người ta đang cố gắng đưa dân chúng
ra khỏi khu vực nguy hiểm.
Vâng, tôi biết rồi, tôi đang xem TV.
Hai nhân viên đường sắt hiện đang đuổi theo
đoàn tầu 777.
trên một đầu máy.
Có vẻ như không ai biết chính xác kế hoạch của họ
là gì khi đuổi kịp đoàn tầu.
Chúng tôi vừa được biết Frank Barnes,
một lái tầu kỳ cựu với 28 năm trong nghề
nhận trách nhiệm
đuổi theo đoàn tầu mất kiểm soát
cùng Will Colson, trưởng tầu,
đang có mặt trên ca-bin ...
Vâng, chúng tôi đi đây.
Họ đang đuổi theo sau ... với tốc độ 70 dặm/giờ.
Lúc này Triple 7 chỉ còn vài dặm nữa
là đến thị trấn Stanton, nơi dân cư đông đúc hơn.
Đi nào, các cậu!
Các anh đã lại gần rồi, khoảng cách chỉ còn 1 dặm thôi,
Triple 7 đang cách Stanton 10 dặm.
Còn bây giờ, nghe này Frank.
Tôi có một người ở đây, tên là Werner,
bên FRA...
Lúc này tôi muốn nghe theo quyết định của ông,
nhưng anh ta ...
Được rồi. Đưa anh ta vào.
Ta có thể sử dụng mọi nguồn trợ giúp ta có.
Nhấn giữ cái này rồi nói chuyện.
Định làm cho Triple 7 chậm lại khi anh đuổi kịp.
Tôi biết ...
Tôi biết thông thường chỉ cần kéo ngược lại là sẽ làm được.
Nhưng tốt hơn hết, anh nên liên tục
kéo hết rồi nhả cần phanh động lực.
Được rồi. Nhưng ta không có khả năng
làm mất đối lực được.
Những gì anh mất với đối lực sẽ được bù lại bằng lực kéo.
Anh chắc không đấy?
À, cái này dựa trên cảm tính nhiều hơn là tính toán nhanh.
Cảm tính à?
Ta đang chạy với tốc độ 70 dặm/giờ thế mà
anh ta lại cho ta cảm tính.
Okay, cám ơn.
Chuyển máy lại cho Connie giúp.
- Tôi đây, Frank.
- Này Connie, anh chàng này biết mình đang nói gì không đấy?
Đúng ra mà nói ...
Có. Tôi sẽ bảo là có.
Đúng ra mà nói, là được rồi.
Lúc này chúng tôi đã có thêm thông tin
về tầu hàng mất kiểm soát ở ngoại ô Pennsylvania,
chúng tôi được thông báo về một kế hoạch đầy tham vọng
có thể dừng được đoàn tầu
Một đầu máy sẽ theo sau
đuổi kịp ... móc nối
rồi sau đó hãm lại để cố làm cho đoàn tầu chậm lại.
Chúng tôi đã vượt qua mốc 76, Connie.
Hết.
- Ông chỉ còn cách nửa dặm nữa thôi.
- Nửa dặm, hết.
Frank, chạy ngược đầu thì làm sao
ông đo được khoảng cách?
Tôi sẽ ra ngoài rồi dùng tay ra hiệu cho ông.
- Với 70 dặm/giờ ấy à?
- Thử hỏi nhé, ông cần giúp đỡ, đúng không?
Thôi được.
Liên lạc bằng bộ đàm và dùng tay ra hiệu.
Được chưa?
- Còn bây giờ, cẩn thận đấy.
- Rõ rồi.
- Và .. ờ, cởi cái áo ấy ra.
- Sao thế?
Thì cứ cởi ra. Tôi không muốn nhìn ra ngoài cửa sổ
rồi thấy một cái áo vàng. Trông đồng bóng lắm.
Thôi nào, nghe máy đi.
Thôi nào.
- Vui lòng để lại tin nhắn ...
- Khỉ thật.
Tiếp tục đi, Frank.
Đang cố đây. Hết.
Được rồi, nó đến gần rồi.
3 toa à?
3 toa, bình tĩnh. Rõ.
Được rồi. Bình tĩnh! Bình tĩnh!
2 toa à?
Uhm, 2 toa. Bình tĩnh.
Sắp sửa còn 1.
Cứ tiếp tục đi. Tiếp đi.
Tiếp tục đi!
Bình tĩnh! ... Bình tĩnh!
kế hoạch đang được tiến hành
Will Colson đang cố móc nối 1206 với Triple 7.
Coulson, trưởng tầu ...
Có vẻ như đã có sai lầm nghiêm trọng.
Will, cái gì thế?
Mất dầu phanh rồi.
Ta đã nối được chưa?
Will, thế nào rồi?
ngay lúc này chúng tôi đang truyền hình trực tiếp
hoạt động cứu hộ
Đã nối được chưa?
Chưa, lẫy ma sát không hoạt động.
Tôi sẽ thử lại.
Will, ra hiệu bằng tay đi.
Đã nối được chưa?
Tốt rồi, tốt rồi.
Khỉ thật!
Frank, tôi còn cái móc.
Nhắc lại đi. Cái gì?
Ta móc được vào rồi ...
Nhưng chốt khoá móc không sập xuống.
Cái gì?
Chốt không sập.
Chưa khoá được.
Được rồi, nghe này.
Thử xuống đó xem cậu có làm gì được không.
Cẩn thận đấy.
Cẩn thận nhé.
Will.
không hề chậm lại, đoàn tầu lúc này vẫn giữ nguyên tốc độ.
anh ấy đang xuống dưới, cố gắng ghép nối ...
Will, cậu có nghe không?
Anh ấy ngã rồi.
Will Colson bị rơi xuống.
Chúng tôi không nhìn thấy anh ấy nữa.
Trực thăng 43, zoom cận cảnh vào được không
không thấy trưởng tầu Colson đâu cả.
Thôi nào, anh yêu.
Will, cậu có nghe thấy tôi không?
Will!
Trực thăng 43, zoom cận cảnh vào.
Đã thấy Will Colson.
Có vẻ như Will Colson đang bị kẹt.
Khỉ thật.
Will.
Lúc này, chúng tôi được thông báo là
đã ghép nối thành công.
Có vẻ như đoàn tầu đã được nối với đầu máy 1206.
1206 đã ghép nối thành công với Triple 7.
Có vẻ như Will Colson bị thương.
Không sao chứ?
Tôi ổn.
Đừng động vào đấy, đừng động vào.
Chỉ cần quấn cái này bên ngoài.
Quấn thật chặt vào. Quấn vòng quanh ấy.
- Cậu không sao chứ?
- Ừ, tôi ổn.
Colson đã tóm được đoàn tầu mất kiểm soát và ...
Đi thôi, Darcy.
Nhưng đoàn tầu vẫn tiếp tục chạy
với tốc độ lên đến 75 dặm/giờ.
hướng thẳng tới Stanton.
Connie, còn bao xa nữa?
Stanton còn cách bao xa?
Hết.
4 dặm. Các anh làm tốt lắm.
Nhưng các anh tiến quá gần rồi.
Will sao rồi?
Cậu ấy, uh ...
Cậu ấy hơi khác. Hết.
Đã xong.
Cậu sẵn sàng cho cuộc chiến giằng co nho nhỏ chưa?
Làm đi thôi.
Để ta bắt kịp tốc độ đã nào ...
- Frank Roth.
- Tôi biết rồi. Chỉ trà xát chút thôi, thế thôi mà.
Chà xát à.
Đây là Stanton, quá trình di tản vẫn được tiếp tục
với toàn thị trấn.
Đây là thị trấn nơi đường ray chính uốn lượn lên cao.
Người ta nói gần như không có cơ hội nào cho một đoàn tầu
mất điều khiển, chạy với tốc độ đó
vượt qua được đoạn đường cong này.
Làm ơn chậm lại đi.
Nhưng tao sẽ làm được.
Khỉ thật.
Giờ đến lượt phanh động lực.
Dễ mở thôi mà.
Lạy Chúa, chậm lại nào.
Có vẻ có tác dụng đấy.
Tiếp đi, Frank.
Thôi nào, cậu bé.
Tốc độ bao nhiêu rồi?
Ta xuống dưới 50 rồi.
Connie, còn bao xa nữa.
3 dặm. Ta có người ở dưới, sẵn sàng nhảy lên tầu.
- Ngay khi các anh kiểm soát được nó.
- Bảo họ chuẩn bị nhảy đi. Hết.
Khỉ thật!
- Sao vậy?
- Tốc độ tăng dần rồi.
Hệ thống này quá nặng.
Sắp bị kéo đi rồi.
Connie!
Tôi đây, Frank.
Tình hình là đầu máy rất nóng.
Tôi không biết.
Tốc độ giới hạn cho đoạn đường vòng đấy là 15.
Tôi không biết ông có thể đi nhanh hơn được nhiều không.
Có lẽ 20, 25 là cùng.
Có lẽ ta không còn lựa chọn nào khác.
Cứ bảo họ là thực sự rất nóng đấy.
Thế phanh các toa hàng thì sao?
Tốt, rất tốt.
- Được rồi. Tôi làm đây.
- Không, không. Ngồi xuống đi. Không.
Tôi sẽ làm. Ngồi gọn vào, gọn vào.
Tôi sẽ ra.
Không, không, thôi đi. Cậu nên ở đây thì hơn,
tôi sẽ ra.
Cứ giữ ở mức 4.
- Cậu ổn chứ? Cứ bình tĩnh.
- Yeah.
Đẩy cần phanh động lực ra, nấc 4,
nấc 4, kết hợp với van điều khiển.
Cứ giữ ở mức 4, không cần quan tâm đến
đồng hồ hiển thị thế nào.
Ê, đừng có đa cảm với tôi thế.
Cứ làm như tôi sắp toi không bằng.
Cứ giữ ở mức 4 nhé.
Thôi nào, Frank.
Quan chức WAVR không có bình luận gì
Barnes đang cố kích hoạt phanh tay của toa cuối.
Thực ra, Barnes đang ở trên đoàn tầu
trầy trật trên nóc các toa xe.
Cố lên, Frank.
Có vẻ như Triple 7 đang chậm dần.
Bố, cố lên, hạ nó đi.
Will, tốc độ bao nhiêu rồi?
34.
Đang giảm, 33 ...
Không biết có được không?
Về lý thuyết.
Với điều kiện là phanh phụ của đầu máy giữ được.
chúng tôi tiếp tục truyền hình trực tiếp bản tin sáng
từ thị trấn Stanton.
các nhân viên cứu hộ đã thiết lập bành đai này ...
Hãy sơ tán khỏi toà nhà ngay.
Khỉ thật!
Frank.
Đây, đây, tôi nghe đây, nghe đây.
Ta mới mất phanh rồi.
- Họ mất phanh rồi. Lửa bốc ra ...
- Khỉ thật.
Frank, Frank, ông không sao chứ?
Tôi đây, Will, có chuyện gì thế?
Ta đang tắc tốc trở lại rồi.
Cậu có còn có thể hãm nó lại được không?
Ta gần đến khúc cua rồi.
Frank, lốc máy quá nhiệt rồi.
Tôi nghĩ là mấy cái phanh tay không dừng tầu được đâu,
nó đi quá nhanh.
Cứ kích hoạt phanh phụ đi.
Tôi sẽ bảo cậu khi nào thì làm.
Đường dốc và ở cấp độ 2, tốc độ giới hạn là 15 dặm/giờ.
va chạm với 3 toà nhà thẳng bên dưới
là điều không thể tránh khỏi ...
... do đâm vào các bể chứa nhiên liệu ở đây.
Will.
Will?
Được rồi, được rồi, nhưng chúng tôi đang bị tăng tốc trở lại.
Will!
Ta sắp đến khúc cua rồi!
Chuẩn bị!
Will!
Đóng phanh phụ đi!
Phanh phụ khó mà giữ được.
Ta phải nhẩy ra thôi.
Không còn cách nào đâu.
Will!
Khoan đã nào!
Thử đi, thử lại đi.
Làm đi!
Frank, ông không sao chứ?
Ta làm được rồi!
Ta làm được rồi!
Qua khúc cua rồi!
Triple 7 đã làm được. Nó đã qua được khúc cua ở Staton.
Triple 7 đã qua khúc cua ở Stanton,
nhưng không có nghĩa là đã hết rắc rối.
Triple 7 đang tăng tốc trở lại, nó vẫn mất kiểm soát,
và phải bị đánh trượt ray.
Frank Barnes và Will Colson sẽ thành nạn nhân của
thảm hoạ đường sắt lớn nhất trong lịch sử vùng đông bắc.
Có lẽ Frank Barnes đang hết sức nỗ lực ...
Đây là nỗ lực phi thường, để đến được đầu tầu Triple 7.
Frank!
Frank, ta chạy 60 và sắp lên đến 80 rồi.
Ông ấy sẽ không làm thế.
Xem ra khoảng cách giữa các toa đã chặn anh lại.
Cố lên, bố.
Nhưng đoàn tầu vẫn tiếp tục lên đến tốc độ 75 dặm/giờ.
Frank.
Frank!
Will! Ta gặp rắc rối ở đây rồi!
Tôi sợ là mình không làm được!
Oh, lạy Chúa!
Ai vậy?
Không thể tin được!
Không thể tin được.
Hello.
Ned, Connie đây.
Đang bận một chút, Connie.
Tôi sẽ gọi lại sau.
Thôi nào!
Nhẩy vào thùng xe đi!
Nhẩy vào thùng xe đi!
Connie!
Connie, xe đón chúng tôi à?
Đúng rồi, Will. Anh làm được mà.
Thôi mà, cậu làm được.
Nhanh lên.
Có vẻ như anh đang cố gắng đồng bộ tốc độ với đoàn tầu.
Nhẩy đi, đồ chết nhát!
Nhẩy vào thùng xe đi!
Yes!
quan sát những gì đang diễn ra.
Chiếc bán tải mầu đỏ ...
đang đua đến đầu đoàn tầu.
Đi nào!
Frank!
Đi đi, tiếp đi!
Đi đi, tiếp đi!
Đi nào!
Lúc này, Will đã vào đoạn đường song song với đường sắt
Cố lên, Will.
Cố lên, cố lên!
Cố lên!
Mẹ kiếp, sát quá.
Cố lên.
Cố lên, mẹ kiếp! Làm đi!
Thôi nào, nhảy đi!
Làm đi! Nhảy!
Yes!
Yes!
Yes!
Oh, lạy Chúa!
Colson, đã vào được trong ca-bin, lúc này anh đang điều khiển.
kênh 43 đang tường thuật một kết quả phi thường.
Chúng tôi đang nói đến hành động anh hùng của hai người đàn ông ...
Frank Barnes và Will Colson.
Nam Pennsylvania sẽ luôn ghi nhớ công ơn họ.
Cuộc gọi nhỡ, Darcy.
Ta làm được rồi.
Tôi đã biết là ta sẽ có việc ở đây mà.
Cực kỳ chính xác.
Làm tốt lắm, anh bạn.
- Ned! - Ned!
Ned, anh có cảm thấy lo lắng không?
Nếu tôi lo lắng à?
Không, không hề.
Tất cả đều chính xác.
Tôi đã ... và cô ấy nói ...
- Thành công của chúng ta là nhờ tập thể.
- Thế hả?
Rồi thì mang ơn ... blah, blah, blah.
Ở đây cũng thế.
thực ra họ rất khá.
Uhm, đúng thế.
Phản ứng đầu tiên của ông là gì khi thấy sự việc xảy ra?
Tôi cảm thấy trước đây tôi rất nhàn hạ.
- Khai thác mỏ là công việc của tôi.
- Ra là khai thác mỏ, không muốn bỏ việc à.
- Có ngu mới làm như vậy.
- Yeah. Tôi đã bảo họ thế đấy.
Vậy thì họ cũng nên tặng tôi huân chương mới phải.
- Thế còn tôi?
- Cậu thì sao chứ?
Ông có ý tưởng nào hay hơn về chuyện đã xảy ra không?
- Ông có muốn biết nguyên nhân tại sao không?
Này ông?
Không biết ông có giúp được tôi không.
- Connie?
- Tôi không thể quyết định được sẽ hôn ai trước đây.
Tôi đây này!
Vấn đề đã được giải quyết.
- Hôn đi, Connie.
- Okay, nhận lấy này.
Con gái ông đấy à?
Trực thăng 43,... lên rồi ra khỏi khu vực đi.