Tip:
Highlight text to annotate it
X
Ôi Chúa ơi...
Cả một cầu vồng kép
kèo dài ngang bầu trời!
Whoa!
Ôi Chúa ơi! Ôi Chúa ơi!
Ôi! Ôi Chúa ơi!
Whoo!
Thế này nghĩa là sao?
Nó sáng quá.
Ôi Chúa ơi, nó thật sáng và sống động.
Nó bắt đầu trông giống
cầu vồng ba tầng.
Ôi!
Cởi truồng chạy quanh sân!
Dịch bởi: SeDaKu
odincard@gmail.com
Vâng.
Không, con biết.
Đâu, con có thế đâu.
Đâu, con đang tập trung.
Mẹ, con vẫn nghe đây.
Cứ nói đi.
- Tyrone.
- Anh có đi chơi Halloween không?
- Không, bởi vì...
- Pow!
Anh ở trong xe.
Anh thật sự đang ở trong xe.
David, này!
David Clark.
Rick Nathanson.
- Ừm, tôi xin lỗi.
- Ricky nhỏ con. Ta học cùng đại học.
À, ừ, đúng rồi.
Ta uống thuốc lắc ở nhà Dave Matthews
và tôi định hôn anh.
Phải rồi,
tôi nhớ vụ đó. Ừ.
Xem phim "Crash."
Đúng.
Ôi tôi không nhận ra anh
trông anh khác quá.
Tôi cũng tăng cân một ít
từ khi làm bố.
Chắc anh cũng biết tại sao.
Thật ra là không.
- Thật thế á, cậu vẫn còn tự do à.
- Ừm.
Thằng chó cái này!
Thằng chó cái may mắn!
May đéo gì mà may thế,
Ôi, hay thật.
Đây, ít quà tặng bạn cũ.
Giảm áp lực làm bố.
Cậu vẫn bán cần sa à?
Uy tín nhất Denver.
Ôi tuyệt quá nhỉ,
Ôi trời ơi.
Hay thật đấy.
- Cậu vẫn như ngày nào.
- Ừ.
- Tôi ghen tị với cậu. Thật đấy.
- Ah.
Nhìn cậu kìa,
không vợ con gì hết.
- Không có trách nhiệm gì hết.
- Ừ hứ.
Chẳng có ai cả.
Cậu chẳng có ai.
Cậu có thể biến mất ngay ngày mai,
chẳng ai quan tâm.
- Ôi ước gì tôi cũng thế.
- Ừ.
À tôi không có ý
nói là...ý tôi là...
Không sao đâu,
tôi không thấy phiền.
- Rất vui được gặp anh.
- Rất vui được gặp cậu.
Được rồi anh bạn.
- Này, David?
- Gì?
- Facebook nhé, ta sẽ đi nghịch.
- Tôi không nghĩ vậy.
- Ha, ha! Cứ đi đi nhé.
- Chúc may mắn với gia đình.
Ôi chết mẹ rồi, chết mẹ.
Này, tin tốt lành.
Ta sẽ hút cần và
chơi nhau tối nay.
Ôi bố xin lỗi con yêu,
đưa điện thoại cho mẹ đi con
♪ I'm-a take my skirt, boot, rings ♪
♪ All off. ♪
♪ Skirt, boots, rings All off. ♪
♪ Ooh, baby, you so bad, boy ♪
♪ Drive me mad, boy. ♪
♪ You don't care what they ♪
♪ Say about me. ♪
♪ Girl is a problem ♪
♪ Girl is a problem, problem. ♪
Wow.
- Cô nhảy siêu quá.
- Cảm ơn.
Tôi là Kymberly, với chữ Y dài.
Tôi là Rose. Với chữ R.
Đó là tên sân khấu
của cô à?
- Cái gì của tôi?
- Tên sân khấu.
Để đề phòng mầy thằng dâm đãng.
Cô nên chọn một cái.
Tên gì đó đơn giản, sexy,
ngắn gọn dễ thương.
- Cô có biệt danh gì không?
- Ồ có chứ!
Tuyệt, cứ dùng nó ấy, bởi vì...
Tôi xăm nó đấy,
muốn xem không?
À, thì...
Nhìn xem này.
"Ga Tàu Nhanh." Ồ, chà.
Có cả mũi tên chỉ đường.
Thấy nó
nóng bỏng không?
Ga Tàu Nhanh, đến lượt cô.
Ôi kìa, đầy vui mừng
và sức sống. Chẳng được lâu đâu.
Này, Rose. Tôi biết cô đang nghỉ,
nhưng tôi cần cô nhảy kích thích. Bàn số 5.
Đừng có gí sát vào hắn,
hắn có hai tay móc sắt.
Sao ta cho
thằng đấy quay lại?
Chắc hắn móc khóa cửa. Ha, ha!
Công việc tối nay thế nào?
Anh quan tâm làm gì?
Tôi chỉ hỏi thôi.
Đừng có hỏi.
Được. Thằng bạn trai đần độn
còn đây không?
Không. Jimmy đến
chỗ bố mẹ rồi, sao?
Vì Jimmy vẫn nợ tôi
400 đô, nên...
Có lẽ anh không nên
cho người ta vay ma túy.
- Được rồi, ý kiến hay đấy.
- Ừ hứ.
Tôi chỉ nghĩ cô giúp anh ta một chút,
giải quyết nợ nần.
- Quên mẹ nó đi.
- Tôi sẽ biết ơn lắm, cô hàng xóm.
Ô vậy à, hàng xóm à?
Anh đâu phải hàng xóm.
Anh là tên bán ma túy
phòng có mùi phô mai và chân thối
À ừ, loại nến thơm
tôi mua ở cửa hàng.
Họ gọi đó là "Hương chân mốc",
đắt hàng lắm.
À Rose, thư của cô này.
Tôi có thể cho cô vay,
mỗi tội ta không phải hàng xóm.
Ôi, đúng là thằng khốn.
Đi chết một mình đi,
thằng khốn.
Đi móc tiền lẻ
ra khỏi háng đi.
Háng của tôi
chỉ nhận tiền chẵn thôi, David.
Chào, David.
- Chào, Kenny.
- Tôi nghe anh và cô O'Reilly cãi nhau.
Đó gọi là ve vãn, Kenny.
Mày sẽ biết khi lên đại học.
Mày làm gì mà vẫn thức?
Gần 2 giờ rồi. Mẹ mày đâu?
- À bà ấy đi nhậu với bạn.
- Khi nào?
Tuần trước.
Nên tôi ở đây một mình.
Ừ, tôi sẽ Han Solo
cuối tuần này.
Mm-hm.
À, nhân tiện
tôi tự hỏi không biết...
- Tao không bán cho trẻ con, Kenny.
- Tôi 18 rồi. Tôi sắp ra ở riêng.
Không phải trẻ con, David.
Mày vẫn là một đứa.
Giữ mình nhé.
Giả lại tao
cái điện thoại chết tiệt.
- Bọn mày đúng là lũ khốn.
- Này em yêu.
Để cô ấy yên.
- Ôi anh xin lỗi, em yêu.
- Bỏ tay cô ấy ra.
Này, để cô ấy yên.
Mẹ nó chứ, Kenny.
- Anh hùng hảo hán hả?
- Các anh không cần...
Này! Này, này này.
Bình tĩnh nào.
Có chuyện gì ở đây thế?
- Lo chuyện của mình đi, lão già.
- Ôi trời, mày là con trai.
Làm tao giật mình, giọng mày
nam tính hơn dáng người của mày.
Lũ khốn này đang định
cướp iPhone của tôi.
Mày có iPhone à?
Mày vô gia cư cơ mà?
Thì sao?
Cút mẹ ông đi.
Được rồi, vui thật đấy.
Tiếp tục đi.
- Thôi nào, đi thôi.
- Sao cơ? Không.
Bọn này đang bắt nạt cô ấy,
thật không công bằng
Mày định làm gì, nhóc?
Thích anh hùng hả?
Chẳng anh hùng gì đâu.
Thằng ngu ấy mà.
Tôi có ý thế này. Để con bé yên,
và đi đi, thấy sao hả?
Đi đi à?
- Mày là cớm à?
- Ông ấy không phải cớm. Ông ấy chơi lắm.
- Cám ơn.
- Ông ấy buôn ma túy.
- Vậy à?
- Con mẹ nó chứ, Kenny.
Đưa tao cái ba lô.
Tôi không muốn đánh nhau.
Sẽ chẳng có đánh nhau đâu.
Hoặc là mày đưa tao cái ba lô...
hoặc là tao sẽ cắt họng mày
và lấy nó
Lựa chọn khó khăn quá nhỉ?
Được rồi.
Ok, vậy thì ba lô vậy.
Nếu mày muô...
Chạy đi, Kenny!
Mày tiêu rồi!
Này, xin lỗi, em để rơi điện thoại.
Tối nay ta vẫn đi chơi chứ?
Con mẹ nhà nó chứ!
Chết tiệt!
Xin lỗi.
Thật ngớ ngẩn.
Hê hê hê,
con mẹ nhà mày.
- Tao tóm được mày rồi.
- Unh!
- Cả mấy thứ trong két sắt nữa.
- Nhìn xem kìa.
Đó không phải tiền của tôi.
Các anh lấy nó, sếp tôi sẽ giết tôi.
Anh ổn không, David?
Tôi có thể giúp. Tôi sẽ gọi cảnh sát.
Không, tao ổn.
Này!
Ôi, cái gì...! Unh!
Khi ngài Brad gọi, mày trả lời!
Vào đó đi!
Đừng nói ta sẽ đi đâu.
Tôi thích được ngạc nhiên.
- Được rồi. Ok.
- Tôi giúp gì được anh?
Chào. Cô đặt mua
hai thằng da đen.
Ồ. Được rồi. Thằng này.
Không. David Clark đến để gặp
ông Gurdlinger.
Tôi sẽ bảo ông ấy anh đã đến,
Anh muốn dùng gì không?
Cà phê, trà, Fresca.
Hmm.
Fresca nghe
có vẻ hay đấy.
- Có ngay đây.
- Rất cảm ơn.
Đợi một chút đã.
Các anh dùng gì không? Tôi mời.
Bổ sung năng lượng.
Không muốn hai anh chuột rút
khi thủ dâm nhau.
Rất vui được gặp cô.
Nhẹ thôi.
Nhẹ thôi. Oof!
Dược rồi, tôi sẽ ở ngoài này
nếu có việc gì.
Ồ, rất cảm ơn.
Thật là hữu ích.
Ồ! David Clark.
Thật khó để tìm anh,
cẩn thận làm rách nylon nhé.
Ôi Brad, chuyện quái gì thế này?
Tôi đang định gọi cho anh.
Đừng có giết tôi.
- Tôi bị cướp, ok? Tôi thề.
- Ôi ôi ôi.
Anh nói cái...? Gì cơ...?
À, chỗ nylon này?
Ừ, chỗ nylon.
Tôi đã xem Dexter.
Anh bạn, tôi đang
lắp cửa sổ mái, ngốc ạ. Ha ha.
Anh cần nhìn cái mặt của mình.
Anh vãi cả ra quần.
Thì tôi phải nghĩ sao đây?
Anh sai mấy thằng du côn
trùm cả đầu tôi.
Tôi xin lỗi về vụ đó,
không có ý khiến anh sợ.
- Không sao.
- Nhưng anh biết tôi từng giết người chứ?
Vâng, Brad, tôi biết.
Ha-ha. Được rồi, ngồi đi.
Ôi, cái đéo gì thế?
Gì cơ? Cá voi sát thủ á?
Ừ, tôi mua cá voi sát thủ.
Tôi kiếm nhiều tiền lắm.
Nên anh mua cá voi?
Tôi không thích xe thể thao.
- Ừ, ừ.
- Thế tiền của tôi đâu, David?
Thôi nào,
ta quen nhau lâu rồi mà.
Đúng là thế,
nhưng đây không phải đại học.
Ta không ngồi bán vụn
trong phòng ký túc xá.
Và anh nợ tôi $43,000.
Tôi đã nói rồi, tôi bị cướp, Brad.
Chúng lấy tất cả rồi.
Doanh thu tuần này,
22 ngàn tiền tôi để dành. Tôi teo rồi.
Đây đúng là tình huống dở hơi.
Nhưng tôi có cách để hai ta cùng thắng.
- Tuyệt.
- Tôi có một chút ít...
cần sa hảo hạng ở bên Mexico...
và tôi cần mang nó đến đây
trước tối Chủ Nhật.
Người hay chuyển hàng
không đi được vì bị bắn chết.
Thế nên tôi cần anh.
Anh sẽ chở hàng cho tôi,
tôi cần người tôi có thể tin.
Sang Mexico, đưa hàng về trước Chủ Nhật,
tôi không chỉ xóa nợ ...
Tôi sẽ trả anh
mức phí thông thường là $100,000
Anh sẽ đưa tôi 100 ngàn để
chuyển "một ít" qua biên giới?
Một it và thêm một tí.
Chẳng là gì đâu.
Tôi vừa bị tẩn bởi bọn
trông như diễn viên phim Annie.
Thế mà anh bảo tôi
đi vận chuyển ma túy xuyên quốc gia.
Kiếm tiền dễ mà, David.
Anh chỉ cần sang bên Mexico...
đến địa chỉ này, nói là anh
lấy hàng cho Pablo Chacon.
- Pablo Chacon là đứa đéo nào?
- Là tôi.
Bọn Mexico sẽ không tôn trọng anh
khi anh tên là Brad Gurdlinger.
Chỉ nghe thôi đã thấy da trắng rồi.
Thấy không, Brad tôi tính trước hết rồi.
Tôi không biết, tôi không nghĩ vậy đâu.
Vụ này ngoài tầm của tôi.
Đó là tội liên ***.
Nếu tôi cố vượt biên giới
với hơn nửa cân hàng, thì sẽ bị...
25 năm trong nhà tù Mexico,
nếu thẩm phán dễ tính.
Ừ. Đúng là không hay..
- Nhưng mà cậu quên mất một việc.
- Gì cơ?
Cậu đéo có lựa chọn nào hết.
Vậy giờ anh sẽ thành
kẻ bán ma túy to hơn à?
Buôn lậu ma túy, Kenny.
Có sự khác biệt đấy.
Anh sẽ bị khám người
ở biên giới.
Trông anh giống hệt
dân buôn ma túy.
- Ồ vậy à, cảm ơn nhóc.
- Anh có thể ngụy trang.
- Gì cơ?
- Đồ ngụy trang.
Đồ ngụy trang à?
Tôi hóa trang à,
bộ nào đang hot nhỉ?
Bane phim Batman? Như thế á?
Đeo cái gì đó lên mặt?
"Không có ma túy đâu,
các anh không phải lo"
Ý kiến hay quá nhỉ.
Này, xin lỗi. chào.
Làm phiền các anh, gia đình tôi
đang đến sở thú, nhưng tôi đi lạc.
Phắn mẹ nó đê,
hai lúa.
Do lỗi của tôi, khi dùng đến bản đồ
thì tôi như bị dở hơi ấy.
Này, không đỗ xe ở đây,
thưa ông.
Tuyệt,
mẹ bọn dân du lịch.
Ôi trời, tôi rất xin lỗi,
thưa sĩ quan.
Tôi không biết
phải đi lối nào quanh đây.
Không vấn đề gì.
Thành phố chúng tôi hơi rắc rối.
Tôi đang tìm đường
đến sở thú.
Đi hai dãy nhà theo lối này,
rẽ trái, hai dãy nữa...
Ôi cái
con mẹ nhà nó.
Cám ơn nhé đầu đất.
♪ Hey little lady,
don't you say maybe. ♪
Rose, gã ở quầy bar
gọi cô đích danh.
Tử tế vào nhé.
♪ Baby, I'ma show you how to. ♪
Yeah!
Chào, em là Rose.
- Chào. Chào.
- Cái...? Ôi, không không.
- Không, Rose. Này, Rose, Rose.
- Không, không, không, không.
- Xin hãy nghe tôi.
- Duh, duh, duh, duh.
Ch-ch-ch-chuh.
Thằng khốn.
Đừng lo, cô sẽ không phải
cởi trần hay làm mấy thứ đó đâu.
- Trừ khi là cô muốn, oof!
- Mm-hm.
- Anh muốn gì?
Cô có muốn dành ngày 4 tháng 7
để kiếm 10 ngàn không?
- Gì cơ?
- Rose, nghe này.
Tôi chỉ cần cô
sang Mexico với tôi cuối tuần này.
Được không? Và rồi ta lái xe
RV về cùng nhau.
Mm-hm.
- Và chiếc RV có chứa một ít Cỏ.
- Bán ma túy?
Không, không phải bán ma túy đâu.
Không, là buôn lậu.
- Anh bị thần kinh à?
- Rose, nghe tôi này.
Nếu tôi qua biên giới một mình,
sẽ rất lộ liễu, hiểu không?
Nhưng một gia đình
thì chẳng ai để ý cả.
Nên Rose,
tôi cần cô làm vợ tôi.
Đó là điều dở hơi nhất
mà tôi từng nghe.
Nghe này Rose, 10,000 đô,
và vé máy bay đã mua sẵn.
Anh không thể mua được tôi.
Tôi không mua cô, hiểu không?
Tôi thuê cô.
Hừm
Như phim Người Đàn Bà Đẹp
Người Đàn Bà Đẹp?
Cô ta là gái mại dâm
Và tôi không tin anh.
- Cô ấy nói gì?
- Còn nói gì nữa? Cô ấy nói không.
Thế à. Vậy chỉ có hai ta.
Bố và con trai đi một chuyến sang Mexico.
Mày đùa à? Tao với mày một mình?
Khác gì Olympic cho yêu râu xanh.
Không được,
ta cần phải có con gái.
Trừ khi mày kiếm được người
có thể đi ngày mai, tao tiêu rồi.
Tôi biết một người.
Tôi không hiểu,
tôi sẽ được cái gì?
Tao thấy có mái che trên đầu,
thức ăn nóng hổi là đủ rồi.
Tôi thì nghĩ là 1000.
Được, 1000 đô,
nhưng chỉ thế thôi.
Được, và nếu bị bắt, tôi sẽ nói
ông chuốc thuốc và bắt cóc tôi, ổn không?
Ừ, cũng được, cũng được thôi.
Nhưng chỉ thế thôi.
Kenny, gặp chị gái mới của mày đi.
Tuyệt quá, tôi luôn muốn
có chị gái.
- Gỡ nó ra khỏi tôi, gỡ nó ra.
- Này, thôi nào.
- Ta phải chỉnh sửa một tí.
- Mày bị làm sao thế?
- Mày bị sao thế?
- Tôi không có ý gây khó chịu.
♪ Wild child. ♪
Ga Tàu Nhanh!
♪ Going all out Going for broke. ♪
Ồ Rose à,
may mà tôi gặp cô.
Tôi muốn thông báo
về vài thay đổi nhỏ...
- ...trong luật lệ câu lạc bộ.
- Ví dụ như là?
Như là tôi muốn cô bắt đầu
quan hệ tình dục với khách.
Gì cơ? Thế là phạm pháp, Todd.
Thôi nào, cô sẽ làm gì?
Tôi phải cạnh tranh với lũ khốn
vừa mở cửa hàng phía đối diện.
Ý anh là cửa hàng Apple?
Ừ, và chúng đang
bóp chết chúng ta.
Ôi trời.
Thế đủ rồi, tôi không làm được,
tôi bỏ việc.
Cô nghe tin tốt chưa?
Bây giờ ta có thể quan hệ
với khách hàng để lấy tiền.
- Gì...?
- Ga Tàu Nhanh thích nó.
Tôi biến đây, tôi biến đây.
Tôi bỏ việc.
Mẹ nó chứ.
Mẹ nó chứ.
Vậy Casey, có lẽ thật hay
khi chị cắt tóc.
Do người vô gia cư...
Tao không vô gia cư, thằng hâm. Tao có nhà.
Nhưng tao bỏ đi bởi vì...
Im đi, được không?
Tao không cần nghe chuyện đau khổ của mày.
Tao thuê phim Precious trên Netflix
8 tháng rồi mà còn chưa xem.
Mà đây.
Để tao yên một chút
và đi mua ít quần áo.
Loại mà lũ con cưng hay mặc
chứ không phải loại rác rưởi này.
Được không?
Cảm ơn.
Này này này, dừng lại.
Kenny mày ổn rồi,
mày trông như thằng dở hơi rồi.
Đây, mày sẽ cần nó.
Mày trông như Eminem trong 8 Mile.
Đi với nó,
đảm bảo nó không lấy tiền.
Và đừng
có mà vào Hot Topic.
David Clark?
Được rồi, anh muốn kiểu gì?
Ừ, tôi muốn một kiểu
toát lên được vẻ:
"Tôi dậy mỗi sáng lúc 5:30
và mất một tiếng đi đến chỗ làm chết tiệt..."
nơi thằng sếp bắt tôi
hôn chim hắn cả ngày...
để có tiền cho lũ con vô ơn
sắm mấy thứ đồ chơi rác rưởi...
và cho mụ vợ béo ị
mua thực phẩm chức năng...
"...cho đến ngày tôi đủ dũng khí
nhét khẩu shotgun vào miệng"
Đây này.
Ừ đúng rồi, kiểu đấy đấy.
Được rồi.
Kiểm tra toàn thân.
Xin lỗi.
Chào, các anh ổn chứ?
Ồ, tất nhiên rồi.
Chúng tôi đi du lịch gia đình,
đến gặp bà nội mà.
Anh có gia đình
thật tuyệt.
Ồ, rất cảm ơn cô,
đây là con trai tôi, Kenny Miller.
- Và con gái đáng yêu...
- Casey?
Casey. Casey Miller, phải rồi.
Và tôi là David Miller.
Chúng tôi là nhà Millers.
Tôi cũng vất vả lắm
với mấy đứa vị thành niên này.
Vâng, cháu đang gặp nhiều
vấn đề con gái thông thường,
Như thi học kỳ,
chọn trường đại học...
liệu có ai
mời cháu dự dạ hội...
Với lại, cháu không có kinh nguyệt
đã hai tháng rồi...
thật là kỳ lạ bởi vì
cháu toàn chơi lỗ đít thôi.
Ha-ha-ha! Ôi, thế đủ rồi.
Cám ơn đã giúp, "Natalie."
Xin ngồi vào chỗ.
Mày đùa tao à?
Tôi ổn,
chỗ tôi đây rồi. Cảm ơn.
Cám ơn,
xin lỗi.
- Em yêu, chào, em đến rồi!
- Mm-hm. Ăn cứt đi.
- Xin lỗi, xin lỗi.
- Mm-mm.
- Ôi, cô trông đúng là...
- Đừng có nói, được không?
Chào mẹ,
Trời đất.
Và đây là ai?
Đây là con gái cô, Casey.
Chào-
Mm-hm.
Giờ tôi muốn $30,000.
- Thế đéo được.
- Ok. bay an toàn nhé.
Thôi được rồi,được rồi,
đồ hút máu.
Được rồi, vợ hạnh phúc,
cuộc sống hạnh phúc. Chào các con.
- Dịch vào cho mẹ ngồi.
- Được rồi.
- Này!
- Ôi, tôi không...!
Cái đéo gì thế? Mày đừng bao giờ
nghĩ mày có thể...
Họp gia đình, đi nào.
Ra đằng sau.
- Tôi không định.
- Tao không quan tâm.
- Nó đập vào mặt tôi.
- Bước nhanh, không ai cần nghe...
Cái đéo gì thế?
Bọn mày đùa tao à?
Ôi thôi nào,
bình tĩnh đi Dorothy, trời đất.
Chúng ta đã ở biên giới đâu,
ai quan tâm họ nghĩ gì?
Vấn đề là không được
gây chú ý, cái con lông bông này.
Này, đừng nói
với con bé như thế.
Rose, thoải mái đi được không?
Bây giờ cô chỉ cần lo việc...
để người khác thấy
cô có thể là một bà mẹ, được không?
Anh đùa tôi à,
tôi có thể nhắm mắt làm trò này.
Xin lỗi.
Thưa Người, con đội ơn Người
vì đã phù hộ cho chuyến đi.
Cầu cho David tìm thấy hạnh phúc
và đưa bọn con trở về an toàn.
Cầu cho Kenny và Casey
củng cố tình cảm chị em
trong ánh sáng ấm áp
của trái tim Người.
Và cầu cho mọi người
trên chuyến bay được thượng lộ bình an
và có cuộc sống no đủ.
Kể cả bọn Do Thái.
- Amen.
- Thật là hay quá.
Ôi thật là tuyệt.
Tôi ước gia đình tôi
cũng được như thế.
Ồ, đừng.
Không, không, lại đây nào,
Ôm tôi nào, đừng khóc.
.
(con mẹ anh)
Khá hơn chưa?
Được rồi.
À, mà đừng quên cô có thể dùng
Chex Mix rắc lên món hầm.
Ăn nó sẽ dòn dòn.
- Ôi, mẹo hay quá.
- Tất nhiên rồi!
Tạm biệt.
Vãi đái, cô học ở đâu thế?
Năm mùa hè
ở cùng bà dì Barb tại Oklahoma.
Thật là tuyệt vời.
Bình tĩnh đi,
cũng thường thôi.
Ôi chết tiệt thật, Brad nói
chiếc RV sẽ ở sẵn ngoài này.
Nếu ai thấy nó
thì kêu lên nhé.
Ôi.
Cái đéo gì thế này?
Thứ này thật lố bịch.
- Anh biết lái không đấy?
- Tôi chưa biết.
Nó phóng nhanh không?
Tại sao cô lại đọc thứ đó?
Bởi vì tôi thích thế,
nó rất vui.
Rất bổ ích.
"Rất vui"? Cô thấy thế là vui à?
Tôi có hướng dẫn dùng VCR từ thời 90',
cô nên mượn đọc.
- Cô sẽ thích nó đấy.
- Pháo hoa!
Ôi trời ơi, nhìn kìa.
Pháo hoa! Này, pháo hoa!
Dừng xe lại, có pháo hoa!
Không, ta sẽ không
dừng lại vì pháo hoa.
- Ồ, cứng rắn ghê.
- Đây là tuần lễ Quốc Khánh.
Đừng có là
thằng khốn gắt gỏng, dừng xe lại.
Không, tuyệt đối không.
Ôi thôi nào,
tôi cũng thích pháo hoa.
Thấy không, cả thằng đụt này
cũng thích pháo hoa.
- Pháo hoa! Pháo hoa!
- Lũ nhóc muốn xem pháo hoa.
Pháo hoa! Pháo hoa!Pháo hoa!
Được rồi, đủ rồi!
Đủ rôi!
Hãy nhớ kĩ một thứ ngay bây giờ!
Bọn mày không phải con tao, ok?
Cô không phải vợ tôi!
Và ta không phải một gia đình!
Hiểu không? Đây là công việc!
Ta không phải nhà Brady.
Tao là Marky Mark
bọn mày là lũ Funky Bunch!
- Cái đéo gì cơ?
- Tao là sếp, hiểu chưa?
Nên im ngay đi, không tao sẽ
quay xe RV này lại ngay lập tức!
Và ta sẽ lái thẳng về nhà,
chẳng có ma túy cho ai cả.
Du lịch mà như cứt.
Mày...
Đây không phải đi du lịch!
Rồi đấy. Bọn mày hạnh phúc chưa?
Đi nào.
Đây rồi, tất cả
bình tĩnh, được không?
Xin chào!
Gia đình nhà Miller đây,
đến xin được giải trí, thưa sếp.
Bọn tôi chỉ hướng đến
México để...
Ồ, ok, tuyệt, được rồi.
Cảm ơn, chúc may mắn.
Nhìn thấy không? Tao đã
bảo cái RV sẽ ngon mà.
Xin chúc mừng,
anh vừa trốn vào Mexico.
Cái gì đây?
- Chỗ nấu ma túy à?
- Đây là Mexico, Casey.
Đó là một con lừa,
- Chiếc RV phù hợp đấy, David.
- Cô bình tĩnh được không?
Thứ này to tổ bố,
thật là lố bịch.
Bạn đã đến nơi.
Hướng dẫn lộ trình
đến đây hoàn tất.
Anh chắc là mấy người này
đang đợi anh chứ?
Rose, ta ổn.
Cô cứ bình tĩnh, đây là người của Brad,
chả có gì phải lo đâu.
"Vừng ơi mở ra".
Đây rồi.
Này!
Hình như anh chàng này
đóng phim La Bamba.
Có bóng đá ở kia kìa,
trông vui quá.
Có trẻ con là điều tốt
có lẽ vậy.
- Xin chào.
- Chỗ này là gì thế?
Mọi người xem kìa,
như kiểu cộng đồng buôn ma túy nhỏ xinh.
Chắc họ bán
cả bánh que.
Cô thư giãn chút đi.
Ta ổn, ta rất ổn.
Tôi sẽ vào, cầm một túi bóng hay valy ra
rồi ta sẽ đi.
Thấy chưa
có cả xe ra đón kìa.
Để tôi nói chuyện
với gã này.
Hola. Hola, anh chàng to lớn,
me llamo David.
Tôi đến nhận hàng
cho Brad Gurdlinger.
- Ồ
- Hắn có khẩu súng.
- Ôi trời.
- Whoa, whoa. Này, này, này.
- Ôi trời.
- Palo Hacon! Palo Hacon!
Pablo Chacon?
Pablo Chacon. Tôi đến lấy hàng
cho Pablo Chacon.
Anh là thằng da trắng
với mái tóc như con lừa.
À Ừ,
Si.
Rất trắng,
rất da trắng. Ừ.
- Chúng là ai?
- Ừm, đó là "gia đình" tôi.
Anh biết đấy,
mi familia.
Họ đến giúp tôi
chuyển hàng.
Ừ.
Ừ, tôi cũng thấy lố bịch
(Thấy mắt hắn không? Chúa ơi.)
Đi!
Giờ là Ma Túy!
- Ồ tuyệt.
- Gì cơ?
Tuyệt, đi nào.
Được rồi, anh bạn to lớn,
"một ít" cần sa ở chỗ nào?
Thế này hơi nhiều hơn là "một ít"
Bình tĩnh được không?
Ta sẽ ổn thôi.
À ừ, chắc rồi.
Ta chỉ vận chuyển
hai mét khối cần sa,
qua biên giới quốc tế
trên một căn nhà di động đi thuê.
Tôi không thấy
sẽ có vấn đề gì cả!
Tôi sẽ đi
gọi điện thoại nhanh thôi.
Kenny, trông chừng
chỗ "cỏ" nhé.
Chỗ này tuyệt thật.
Con mẹ mày.
Ôi, anh bạn.
Tôi sẽ tiết lộ bí mật này,
tôi là nhà điêu khắc đại tài.
- Anh đang nói cái quái gì thế?
- Tôi mất cả ngày trời.
Một con cá voi sát thủ bay lên,
và tôi chui vào lỗ thở của nó.
Cái đéo gì thế?
Uh-oh, có gì không ổn à?
Ừ, có việc không ổn
có việc rất không ổn, hiểu chưa?
Anh nói "một ít" cần sa.
Đây đâu phải "một ít"
- Một ít và một tí?
- Không
Anh để tôi chuyển số cần sa
đủ để giết Willie Nelson!
Chúng hiện đang phải dùng
cả một lữ đoàn để chuyển hàng lên RV.
Anh chỉ bước vào đó, nói là đến lấy hàng
cho Pablo Chacon, và chúng như thể:
- "Không vấn đề gì!"
- Đợi đã.
Sao anh lại ngạc nhiên?
Anh bảo họ tôi sẽ đến phải không?
Bình tĩnh!
Sẽ ổn thôi, tôi đút lót
tay bảo vệ ở làn số 1 tại cửa khẩu.
Hắn sẽ để anh phóng qua,
tôi sẽ gặp anh vào buổi sáng.
Tôi sẽ mua anh bữa điểm tâm.
Tôi đổi chủ đề
một chút được không, David?
Nếu anh kịp quay lại
để nhìn tượng điêu khắc
Anh sẽ nhìn vào nó và nói:
"Ôi, Dái đéo gì mà to vãi!"
Mấy hòn dái là thứ duy nhất
không đúng với kích thước thật.
Tất cả các thứ khác
đều hoàn hảo.
Nhưng tôi để hòn dái to hơn một chút
để thể hiện sự nam tính của tôi.
Đụ mẹ anh, Brad.
Đó là David mà tôi yêu quý!
Đụ mẹ anh luôn!
Hãy làm vụ này nào.
Ha, ha! Tôi sẽ gặp anh
con lừa của tôi
Hee-haw! Hee-haw! Hee-haw...
Chết tiệt!
Không, cám ơn, tôi ổn.
Cậu từ chối
quà của mẹ tôi à?
Tôi thì
sẽ không nói như thế.
- Im đi và cầm lấy chỗ hoa quả.
- Hiểu rồi.
Cám ơn bà.
- Mày muốn ta bị giết à?
- Gì cơ?
Namaste.
Ôi.
Tôi nghĩ Snoop Dogg
sẽ hấp diêm cái tủ lạnh này.
Ít nhất là
nó sẽ tươi hơn.
Miễn là không ai
bước chân vào RV...
nhìn qua cửa sổ,
hay cân xe...
- ...ta sẽ ngon lành.
- Ta sẽ ổn thôi.
Chúng ta chết mẹ nó rồi!
Cứt thật, cái quái gì thế này?
- Cảnh sát chứ còn gì nữa, thiên tài.
- Trật tự.
- Ta là nhà Millers, ok?
- Ok, ừ, ok.
- Buenos dias, sĩ quan.
- Hola.
Tôi rất xin lỗi nếu bọn tôi
vi phạm luật giao thông.
Gia đình và tôi
mải chơi trò Bingo và...
- Im mẹ nó đi.
- Sao cơ?
Tôi thấy anh
rời khu của Pablo Chacon.
Ta đều biết nếu tôi
lục xe của anh thì sẽ thấy gì.
Đi tù lâu lắm
cho thứ như vậy.
Ừ, ừ.
Nhưng tôi không thích
bắt giữ ai hôm nay...
nên tôi sẽ chỉ lấy tiền hối lộ
rồi sẽ bỏ đi.
À, được rồi. Ha ha.
Nghe cũng ổn đấy,
tôi hết bao nhiêu? Một trăm, hai trăm?
- Một ngàn.
- Một ngàn?
- Mm-hm.
- Anh đang định mua nhà ở đây à?
Nhiều quá. Chúng tôi không
có nhiều tiền mặt như thế.
Ôi thế thì sẽ
có vấn đề đấy.
Ừ, Ừ.
Có thể anh cung cấp
cho tôi thứ khác. Ví dụ...
một thứ gì đó
thân mật hơn?
- Ồ.
- Ồ.
Tôi hiểu rồi,
Rose, mút chim hắn đi.
Đụ mẹ anh,
tôi sẽ không mút gì hết.
Thôi nào,
cô vì đồng đội được không?
- Anh đang đùa tôi đấy à?
- Cô đừng ích kỉ thế được không?
Không không thưa bà,
không cần phải hoảng hốt.
Tôi có thể được gọi là kiểu đàn ông
thích được đàn ông khác chăm sóc.
- Ồ.
- Ồ.
- David, mút chim hắn đi.
- Rose.
Chỉ mất 5 giây,
mân mê hòn dái ấy.
Mm.
Thôi nào, David. Vì đồng đội đi.
Anh sẽ thấy vui đấy.
Um...
Được rồi. Kenny!
Lên trên đây nào, anh bạn.
Uh...
Ok, kế hoạch là gì?
Ra đó rồi giả vờ...
sau đó anh sẽ đập hắn ta?
Kế hoạch là...
Đây, xuống đây.
Ok, xem nào.
Mày là cái nắp này.
Rồi? Và tao là mẩu thuốc lá.
Được rồi, đây là ta.
Hắn ở đây, cạnh chỗ bụi cây.
Ta sẽ để hắn là hòn sỏi.
Mày sẽ đi gặp hắn
đằng sau bụi cây này.
Mày sẽ mút chim hắn
rồi ta sẽ biến khỏi đây.
- Ok? Hò dô phát nào.
- Gì cơ? Không!
Sao lại không?
Có gì không ổn à?
- Tôi đâu có bị lẹo.
- Mày chắc chứ?
Mày chưa thử thì
sao mà biết được?
- Không tôi không đồng tính.
- Được rồi, bình tĩnh đi.
Cách mày hoảng loạn vì chuyện này
xem ra có vẻ hơi bài xích người đồng tính.
Sao? Tôi ghét đồng tính
vì không muốn cho chim vào miệng à?
Chính xác! Đó là
miệt thị người đồng tính.
Mày cứ ra kia và tưởng tượng nó
như chim con gái.
Chim của bất cứ
cô gái nào.
- Tôi không nhất trí với suy luận kiểu đó.
- Nghe này.
- Anh ta đang nói gì với nó vậy?
- Tôi chịu thôi.
Được không?
Cứ nghe tao này.
Thôi nào anh bạn.
Đây là cơ hội
để cậu thành người hùng.
- Tôi không biết đâu David.
- Đừng làm vì tao.
Thậm chí đừng làm vì bản thân,
làm thế vì bọn họ, Rose và Casey.
Bởi vì tin tôi đi, họ không chịu được
hai ngày trong nhà tù Mexico đâu
- Được rồi.
- Tốt lắm!
- Tôi sẽ làm vì bọn họ.
- Tôi rất tự hào vì cậu.
Này, có chuyện gì thế?
Ai đó mút chim tôi,
hay là tôi lấy 1000 peso?
Không, cậu ta sẽ...
- "Peso"? Sao không nói sớm?
- Mm-hm. Một ngàn.
Ồ, thế là khoảng 80 đô Mỹ?
Đây, của ông đây.
100, giữ lấy tiền thừa.
Không thể tin được mày định
mút chim thằng đó. Thôi đi nào.
Tất cả phương tiện
xin di chuyển chậm trong làn định trước.
và sẵn sàng
cho kiểm tra xe.
Được rồi, đến lúc rồi.
Kenny, lấy đống mũ ra, nhanh.
Tôi tưởng anh nói
bảo vệ sẽ cho ta qua.
Đúng, nhưng ta phải trông bình thường
để lũ còn lại không nghi ngờ.
Thằng này muốn
cái mẹ gì nhỉ?
Tôi không biết,
nhưng hắn đang bấm còi.
- Chào.
- Cứ kệ họ.
Ông ta đang bấm inh ỏi và gây chú ý,
tôi nghĩ ông ta chỉ muốn chào.
Ôi trời ơi,
tôi không muốn chào hỏi.
Họ đang vẫy tay, nếu ta vẫy tay
ông ta sẽ thôi bấm còi.
Được, tôi sẽ chào.
- Chào!
- Chào!
Howdy-doody!
Xe đẹp đấy, amigo.
Xe bọn ông
trông cũng đẹp lắm.
Vâng, rất cám ơn cô,
chúng tôi yêu nó lắm.
Chúng tôi không hay dùng nó
khi con gái chúng tôi còn nhỏ.
Thật khó để có thời gian chất lượng
với gia đình, nhưng ta phải cố đúng không?
Vâng, bọn tôi là
David và Rose Millers.
Ồ.
Đây là con gái tôi, Casey.
Và con trai tôi, Kenny.
- Đẹp trai quá.
- Rất mừng được làm quen.
Don Fitzgerald,
cô vợ nóng bỏng, Edith...
và con gái chúng tôi.
Chào đi, Melissa.
- Làn 1, xin hãy tiến lên.
- Ồ.
Thưa ông, xin hãy tiến lên.
Tôi có một điếu cỏ.
- Đóng làn 1 lại.
- Nó dùng để điều trị.
- Anh ta nói gì?
- Cậu ta có một điếu.
Thế thôi à?
- Giấu nó đi
- Được rồi.
Vứt nó đi.
Ôi trời ơi.
Chết tiệt thật.
- Suýt tí nữa thì!
- Cô có một đứa bé!
Ôi.
Ôi nhìn cái cục
xinh xắn đáng yêu kìa,
Đứa bé xinh đẹp
tên là gì thế?
- Đây là ...
- LeBron.
Đúng.
- Oh.
- Cậu bé người Pháp à.
LeBron bé nhỏ của chúng tôi.
Tôi phản đối tên đấy,
nhưng quý cô đây rất ưa thích
cái thằng cầu thủ
không bao giờ hơn được Jordan.
Tôi không thấy
được khuôn mặt.
- Tôi rất muốn được xem mặt.
- Xin ông chuyển sang Làn 2.
- Ôi chết mẹ! Đội mũ vào.
- Anh phải tấp vào.
Tuyệt.
- Ôi trời, tôi như con dở hơi ấy.
- Ý tưởng là thế mà
Này, Này, Này, tất cả đều cười,
và làm theo tôi, hiểu không?
Tôi sẽ đưa ta về miền đất hứa.
Đi nào, đi nào.
Chậm thôi.
- Chậm thôi.
- Chết tiệt.
Shh. Shh, shh. Để tôi lo.
Được rồi, tất cả cười tươi, bình tĩnh.
Làm theo tôi.
Ông có mang gì
về Hoa Kỳ không, thưa ông?
uh...
Ông có mang hàng cấm gì
quay lại Hoa Kỳ không?
Um...
- Thưa ông?
- David!
Này, tôi cần ông tấp vào lề
và bước ra khỏi phương tiện.
- Nhưng...
- Như thế có cần thiết không?
Lũ trẻ đều mệt rồi
và chúng tôi chỉ...
Thưa bà, tôi cần tất cả
bước ra khỏi phương tiện ngay lập tức.
- Tôi sẽ đặt đứa trẻ xuống
Mang theo đứa bé, lái vào khu kiểm tra
và bước ra khỏi phương tiện ngay!
- Được rồi.
- Tốt thôi.
Không sao, không sao đâu.
Em bé ngoan nào,
chỉ là con cún thôi.
Lùi xuống.
Không sao đâu.
Trước khi tôi kiểm tra phương tiện
anh có gì muốn nói không?
Bởi vì sau khi tôi mở cửa...
Tôi không thể giúp anh.
Cơ hội cuối, tôi sẽ kiểm tra
phương tiện này từ đầu đến đuôi
Được rồi.
Có kẻ bỏ chạy!
Có kẻ bỏ chạy!
Xin lỗi đã làm phiền.
Chuyện này hay xảy ra lắm.
Chúc một ngày tốt lành.
Ôi, thật là đơn giản quá.
- Ôi trời ơi.
- Trời ơi.
Wooo! Ta làm được rồi!
Hay lắm nhà Millers! Ra đây nào!
Làm tốt lắm.
Rose! David!
Ta chính thức trở thành
kẻ buôn ma túy quốc tê.
Ha, ha.
Một ít âm nhạc ăn mừng chứ?
Ôi, không không không.
- Đừng chuyển, tôi thích bài này.
- Tôi cũng thế.
Gì cơ? Tao còn chả thích
khi nó thịnh hành.
Thôi nào, thoải mái đi David.
♪ Please stick to the rivers. ♪
♪ And the lakes that you're used to. ♪
Đừng làm thế.
Đây còn không phải
bài để mừng chiến thắng.
Không, ta sẽ không hát đâu.
Thật đáng xấu hổ. Dừng lại.
Đi nào.
♪ I seen a rainbow yesterday ♪
♪ But too many storms have come and gone. ♪
♪ Leavin' a trace of not one God-given ray ♪
♪ Is it because my life is 10 shades of gray. ♪
(Cái đéo gì thế?)
♪ I pray all 10 fade away ♪
♪ Seldom praise him for the sunny days. ♪
♪ You claim the insane ♪
♪ And name this place in time. ♪
♪ For fallin' prey to crime, I swear ♪
♪ The system got you victim to your own mind. ♪
♪ Dreams are hopeless aspirations ♪
♪ In hopes of comin' true. ♪
♪ Believe in yourself ♪
♪ The rest is up to me and. ♪
♪ Don't go chasin' waterfalls. ♪
- Whoo!
- Whoo, được, Kenny!
Cậu học làm thế
ở đâu vậy?
Ừ, cũng được.
Senior Chacon.
Chúng tôi không biết ông đến.
Tao đích thân mang thằng
da trắng đến để đảm bảo mọi thứ suôn sẻ.
Nhưng thằng da trắng đã
đưa hàng đi rồi, senior.
Thằng da trắng nào?
Thằng da trắng với mái tóc
như con lừa.
Ý mày là thằng da trắng
với mái tóc con lừa này?
Tôi đã phụ lòng ông, senior.
Nếu mày thấy thằng da trắng lần nữa
mày có nhận ra hắn không?
Hắn lái một chiếc RV
cùng với gia đình.
Lên xe đi.
Sao anh đi nhanh thế?
Bình tĩnh đi, tôi đi dưới vận tốc,
sẽ không bị gọi lại đâu.
Không, ý tôi là xe 15-tấn
chở đầy hàng...
trên con dốc 10 độ.
Động não chút đi, David.
Anh không suy nghĩ thấu đáo.
- Gì cơ?
- Phân bổ tải trọng và lực kéo.
- Thấy không?
- Tôi thấy rồi.
Tôi đã lên kế hoạch.
- Mọi việc đang ổn.
- Ôi tuyệt!
Ôi chết tiệt!
Thật tình, mẹ nó...
Đây có là
một phần kế hoạch không, David?
Khỉ gió.
- Giờ ta phải làm gì?
- Tao không biêt...
Còn không có sóng điện thoại.
Còn đéo gì nữa, ta đang ở
chốn khỉ ho cò gáy.
Ồ, cám ơn Casey.
Cám ơn vì tài giải quyết vấn đề của mày,
thật hữu ích.
Này này, cô làm gì thế?
Tôi sẽ không đứng bên đường
cạnh một xe RV đầy cần sa.
Tôi sẽ cố tìm người giúp.
- Ừ, kệ mẹ cái này, tôi đi với cô ấy, chào.
- Gì cơ?
- Đợi với!
- Thật lố bịch.
Được rồi, thật ra đó là ý hay,
Nhưng nhanh lên nhé.
"Ôi tôi có kế hoạch", vậy à, kế hoạch hay quá.
Anh làm quái có kế hoạch gì.
Đúng là đàn bà, phải không?
Im mẹ mày đi, Kenny.
Và hắn thật tự mãn.
Khiến tôi phát điên.
Ừ, anh ta là thằng ngu.
Không, anh ta không ngu,
thực ra anh ta cũng khôn đấy.
Sao cô lại
bảo vệ anh ta?
Tôi không bảo vệ anh ta,
tôi chỉ nói là...
Cô thấy ta đang ở đâu không?
Kế hoạch này thật ngớ ngẩn.
Ồ, vậy à?
Cô nghe theo lời vàng ngọc nào
mà cuối cùng lại ra đường?
Tôi không sống ngoài đường,
tôi ngủ ở nhà bạn.
À, ok, hiểu rồi.
Vậy là cô đang ngủ ghế sofa,
khi David và Kenny tìm ra cô.
Cô định dạy đời tôi đấy à,
tôi sẽ ọe đấy.
Tôi đâu có định
dạy đời cô.
Ok, tốt, vì tôi không
muốn nghe lời khuyên từ gái nhảy.
Mày biết gì không con khốn,
tao thề...
Cái quái gì đây?
Ôi nhìn đôi khách quá giang
dễ thương này này.
Bọn tôi ở đây
để cứu cô đây.
Chui lên các quý cô.
Chào, có chuyện gì thế.
Họ đến sau khi các cô bỏ đi,
họ sẽ kéo ta đến chỗ thợ xe.
Nhưng họ cứ đòi
bế "đứa bé cần sa"
Được rồi, bình tĩnh, bình tĩnh.
Cứ bình tĩnh được không?
Tôi lo được, xem này.
Tôi sẽ bế
đứa bé đó.
Edie, cô sẽ có cơ hội, tôi hứa.
Nhưng đến giờ LeBron ngủ trưa rồi.
Thôi nào mọi người.
Tất cả hành khách
lên chuyến tàu Fitzgerald nào. Honk! Honk!
- Ha-ha-ha!
- Toot, toot!
Như kiểu ta giả vờ
đây là tàu hỏa, nhưng không phải.
- Bị quỉ lùn bao vây.
- Ok.
Oh, 0h, 0h!
Một giây thôi, ok?
Một giây, đừng có hoảng.
Khi cô bơi nghệ thuật...
cô không thể dùng *** pad,
vì sẽ lộ hết.
Nên bạn tôi mua tôi
một hộp ***.
Và tôi phải nói là
nhét nó vào thật là khó.
Nó cứ thò một nửa ra.
Như kiểu nến La Mã ấy.
Và đó là lý do tôi phát hiện ra
âm đạo của tôi bị nông.
- Đó là một câu chuyện rất chi tiết, Edie.
- Cám ơn cô!
Cô phải là một show độc diễn
có rất nhiều tình tiết...
Vậy câu chuyện của anh là gì, David?
- Ý cô là sao?
- Hai người gặp nhau thế nào?
Anh yêu, kể đi.
Đừng có bỏ qua
chi tiết lãng mạn nào.
Ok, được rồi.
Ta gặp nhau lần đầu, ở...
Nó tuyệt lắm.
Đó là khi Rose chuyển đến
khu chung cư của tôi.
À, đúng rồi.
Tôi nhớ đã ngắm cô ấy
qua khe cửa khi cô ấy...
Chờ đã, anh nhìn trộm em à?
Này em, chỉ vì em đã
nghe nhiều lần rồi...
không có nghĩa em được cắt ngang,
đừng thô lỗ thế.
Được rồi, tiếp đi.
Nhưng đúng là
tôi nhìn trộm cô ấy.
Cô ấy đang
tự dỡ đồ một mình.
Tôi muốn đến giúp,
nhưng không muốn tỏ vẻ tán tỉnh, bởi vi...
tôi muốn để dành
đến dịp khác.
Và....
cô ấy đi đôi Chuck Taylor màu lam
và mặc quần bò ngắn.
Không có túi ở đằng sau,
không hiểu tại sao.
Và chiếc áo Tom Waits.
Tôi đã kiểu "Ô, hay quá"
Bởi vì tôi thích Tom Waits.
Và cô ấy trông thật đẹp.
Theo kiểu vừa ác vừa xinh.
Thế rồi...
cô ấy bắt đầu bê mấy tấm tranh
vừa to vừa kỳ lạ lên cầu thang.
Và tôi nghĩ "Đây là cơ hội",
nên tôi bước ra ngoài
và tôi giúp cô ấy,
ít nhất là tôi cố.
Và cô ấy nhìn tôi
và hét "Dừng lại"
- Cô ấy quát tôi.
- Anh cứ kéo lấy nó.
Ngay sau đó,
bọn tôi như chơi kéo co...
kéo thứ này qua lại,
rồi không ngờ.
Nắm tay to đùng của anh ta
xuyên qua bức tranh.
- Đó là một tai nạn.
- Không quan trọng, anh làm hỏng bức tranh.
Thực tình, anh nghĩ em
nên cảm ơn anh.
Ừ, bởi vì
bức tranh ấy xấu tệ.
Ông nội em
vẽ bức tranh đó.
Và đó là thứ
em yêu thích nhất trên đời.
Nên cuối cùng chúng tôi la hét
ngay trước tòa nhà.
Tất cả mọi người đi ra xem.
Từ lúc đó
chúng tôi gần như ghét nhau.
Ôi.
- Và rồi hai người yêu nhau. Ôi!
- Ừ, rồi chúng tôi yêu nhau.
- Ha, ha!
- Này, tôi nghĩ đây là đường ra.
David, lấy cho tôi bản đồ
trong hộc được không?
Vâng thưa ông.
Whoa!
Ôi, xin lỗi nếu anh giật mình, anh bạn.
Đó chỉ là súng nghĩa vụ
và phù hiệu của tôi.
Ồ, phù hiệu của ông.
- Ông là cảnh sát à?
- Ồ không, không không.
Không? Ôi trời.
Tôi làm cho DEA,
Lực Lượng Chống Ma Túy
Don của tôi đã là đặc vụ
suốt 22 năm qua.
Hiện đang bị
gián đoạn một chút.
Họ không cho anh ấy ra tiền tuyến
vì không đủ cứng rắn.
- Thế đủ rồi.
- Như thế là không được, Don.
Mấy đứa trẻ đó không bằng nửa anh,
lũ hỉ mũi chưa sạch.
Edith, em biết anh
không thích em chửi thề.
- Em xin lỗi, Don
- Edith đôi khi hơi nóng tính.
- Tôi 1/8 là người Ý, nên...
- Không sao đâu.
Này, thứ lỗi cho tôi một chút.
- Theo anh nhé?
- Anh đi đâu đấy?
- Chúng tôi kiểm tra đứa bé.
- Tôi đi ị.
- Xem đứa bé có ị không.
- Bọn tôi định nói thế.
- Đi kiểm tra Lebanon.
- LeBron.Tên nó là LeBron.
Thằng bé dạ dày kém lắm.
Và bị tiêu chảy kinh khủng.
Ta còn phấn rôm không?
Có phấn rôm
để lau mông đấy.
- Họp gia đình
- Ừ.
Tôi sẽ ôm đứa bé đấy nhé.
Hắn là cảnh sát ma túy?
Anh đùa tôi à?
Đừng có loạn lên, ta chưa
làm gì khả nghi cả. Nên bình tĩnh đi.
Ôi thế à, thế lúc cô bế
đứa bé cần sa này thì sao?
Đưa tôi đứa bé, được chưa?
Tôi sẽ giải quyết vụ đó.
Tôi sẽ lo được.
Nhưng bây giờ, ta cần tập trung
tìm cách thoát khỏi gia đình quái gở đó.
Ôi mẹ nó, tại sao ta dừng lại?
Họ đã nghe thấy chúng ta.
Chết tiệt! Ta sẽ vào nhà lao hết.
Không, không,
ta mới đến chỗ sửa xe.
Tất cả bình tĩnh.
Cô nói đúng, ta chưa làm gì cả.
Tôi sẽ cắt đuôi gã này thật nhanh.
Ta vào rồi biến khỏi đây, ok?
Mặt lạnh nào.
Đến giờ của Miller rồi, đi nào.
Không có
trạm sửa nào khác gần đây à?
Có chủ là người theo đạo mà
mở cửa sau tối thứ Bảy? Không có đâu.
Tôi có thể cho anh cái ống của xe tôi
và tiễn bọn anh đi
nhưng như thế
thì chúng tôi lại bị kẹt.
Với lại, như thế này
ta có thể hiểu nhau hơn.
- Có chuyện gì thế?
- Họ đóng cửa đến sáng mai.
Oklahoma.
Ôi trời.
Các bạn có thể cắm trại
với nhà Fitzgeralds tối nay.
Tôi biết chỗ tốt lắm. Bọn tôi sẽ dựng lều
và các bạn có thể ngủ trên Winni.
- Tôi sẽ giúp các bạn dỡ đồ.
- Không, không, không.
Không cần đâu,
Nhà Millers tự bê đồ của mình.
- Tôi biết ngay tôi thích anh, David.
- Kenny, con đi bê đồ được không?
- Này
- Vụ này sẽ vui lắm đây.
Tôi sẽ trông đứa nhỏ để
cô và chồng cô có thời gian nghỉ ngơi.
- Tôi không muốn cô phải...
- Tôi rất tốt với trẻ con.
Không có gì! Đưa tôi đứa bé.
Đưa tôi đứa bé!
Chết tiệt!
Ôi trời ơi!
Ôi trời ơi!
Ôi trời ơi!
Tại sao lại không có máu?!
Ôi trời ơi! Có chuyện gì thế?
Cảm ơn nhé mẹ, giờ con phải dùng gì
cho bài tập môn sức khỏe?
Con sẽ bị trượt và
sẽ phải học cao đẳng cộng đồng.
- Tương lai con thế là hết!
- Con yêu.
Mrs. Fitzgerald, cô có sao không?
- Đứa bé bị...?
- Ồ, cô nghĩ LeBron là một...?
- Hehheh-heh.
- Không, không, LeBron chỉ là một nhúm lá.
Chủ yếu là rau lang
và húng quế.
Chúng tôi coi nó như em bé thật,
bài tập về nhà mùa hè.
- Lấy điểm thưởng.
- Nó dạy học sinh rằng...
có em bé phá hỏng cuộc sống.
Và nó cũng gửi thông điệp
cho giới trẻ phải cẩn thận.
- Ừ, chỉ chơi lỗ đít thôi.
- Không quan hệ gì hết chứ.
- Cả hai cách đều không có em bé.
- Anh ấy bị nhầm lẫn.
Vậy nên rất xin lỗi cô, Edie.
nhưng chúng tôi đã hứa với Casey...
chúng tôi coi nó như em bé thật
suốt mùa hè và nó đã
thành thói quen, xin lỗi.
Nên chúng tôi thật ra rất xấu hổ.
Như thế ai mà chả sợ.
Cô ấy dễ xúc động, các bạn
phải xem lúc hết phim Giải Cứu Willy cơ
Ôi, thôi đi Don.
Em yêu con cá voi đó.
Vậy, ai muốn chơi trò chơi cắm trại nào?
Ôi, Don.
Thưa quý ông quý bà,
rất hân hạnh chào mừng các bạn...
đến với buổi liên hoan
âm nhạc thường niên của nhà Fitzgerald.
Khách mời thông thường
của chúng tôi không đến được.
- Họ là ban nhạc gia đình Osmond.
- Ha-ha-ha!
Nhưng thế chỗ họ năm nay
chúng ta có gia đình Miller đầy tài năng.
Vậy hãy mở đầu buổi tiệc
bằng giai điệu ưa thích của nhà Fitzgerald.
♪ Tôi đang đập đá
dưới trời nắng. ♪
♪ Tôi chống lại luật pháp,
và luật pháp thắng. ♪
Nó luôn thắng.
♪ Vì không có tiền, ♪
♪ tôi phải đi khua khoắng. ♪
♪ Tôi chống lại luật pháp
và luật pháp thắng ♪
Giờ chỉ nhà Millers thôi.
♪ Tôi chống lại luật pháp
và luật pháp thắng. ♪
♪ Tôi chống lại luật pháp
và luật pháp thắng. ♪
Tôi muốn các bạn tưởng tượng mình phạm tội,
bị kết án và gửi đến nhà tù...
và đang phải ra ngoài trời nóng
đập đá vụn bằng búa tạ. Và...
♪ Tôi chống lại luật pháp
và luật pháp thắng. ♪
♪ Tôi chống lại luật pháp
và luật pháp thắng. ♪
- Được rồi, tuyệt quá.
- Hay quá.
- Vui thật. Bài hát hay đấy.
- Tôi thích nó. Thật là tuyệt.
Lựa chọn tuyệt vời.
- Tuyệt lắm các con.
- Đáng được điểm A vì sự cố gắng.
- Whoo! Tôi thấy có hứng rồi!
- Tuyệt đấy.
Là con chim, là máy bay
- Không lực Hoa Kỳ, Không lực Hoa Kỳ. Bắc Ollie!
- Đưa tôi về...
Nhìn như động vật biển.
Cá mập đầu búa.
Chúng ta đợi họ đi ngủ
và lẻn vào lều của họ, hiểu không?
Ừ, cắt cổ họ.
- Gì cơ?
- Gì cơ?
Không, trời ạ.
- Cô có bị dở hơi không?
- Không có gì.
Tôi không nói là nên làm thế.
Tôi tưởng anh sẽ làm thế.
Cô nghĩ tôi sẽ nói
"cắt cổ họ"?
Cô nghĩ tôi là Scarface à?
Trời đất.
- Herbert Walker Bush!
- Máy bay giấy!
Thằng hề, bánh kẹp hề
Đừng nhốt trẻ con
trong nhà kho.
Ta lẻn vào lều của họ,
ăn cắp chìa khóa của Don...
rồi ta đưa xe RV quay lại chỗ cửa hàng
và tôi sẽ tráo ống tản nhiệt hai xe.
À, hiểu rồi.
- Trái đất! Trái đất đang thiêu rụi!
- Bầu khí quyển.
Uh...
"Đơn giản và dễ hiểu".
Al Qaeda! Al Qaeda!
Nó là "đơn giản và dễ hiểu."
- Cái này phát âm là đơn giản, và còn cái...
- À, Melissa, dĩ nhiên là thế rồi.
Như vậy thật là thông minh.
Tớ nghĩ vừa rồi cậu làm rất tốt.
Tớ cũng vẽ tệ lắm, nên...
- Tốt, bởi vì giờ đến lượt em.
- Ah.
- Chuyển giao nghĩa vụ.
- Làm tốt lắm.
Được rồi, xem nào, Kenny.
Được rồi, Kenny, bắt đầu nào.
- Vẽ hết sức đi.
- Được rồi, một dòng kẻ.
- Slash. Guns and Roses.
- Trông như vòi phun nước.
Cái gì thế? Đó là... Kenny,
thôi nào, vẽ gì đó đi chứ, anh bạn.
- Dây đàn.
- Cố lên, con trai.
- Tên lửa. Đó là tên lửa hoặc...
- Có phải là dưa chuột không?
Trò này thật ngớ ngẩn.
Có phải bức vẽ xấu tệ không, Kenny?
Bố đoán là "bức vẽ xấu tệ".
- Đó là...
- À! Dương vật! Một cái dương vật.
Một cái chim to.
Kia là hòn dái.
Cu to đen xì! Bức vẽ màu đen.
Đó là cu to đen xì.
Đó là cái cu đen to, rất to!
Cu Đen Gẫy Cánh!
Đó là một cái ván trượt.
- Đó là ván trượt, tuyệt.
- À ván trượt, dĩ nhiên rồi.
- Một cái ván trượt đen to.
- Tôi nhìn ra rồi.
Dĩ nhiên, rất rõ ràng.
Nhưng cái trên kia... Đó là...
Đó là bánh xe, nên em không nhìn
thấy nó chạm đất, và rồi...
Cu Đen Gãy Cánh?
Cu Đen Gãy Cánh?
Diễn hay lắm, Meryl Streep,
thể hiện nhân vật rất tinh tế.
Không phải lỗi của tôi
Kenny không biết vẽ.
Đừng có đổ cho Kenny.
Trông thứ đó
chẳng giống ván trượt gì cả.
Để thằng bé yên,
mà thằng Kenny biến đi đâu rồi?
- Mọi người, lại đây.
- Gì thế?
- Có cái gì thế?
- Nhìn hai đứa kia kìa.
Aww. Uh-oh.
- Chắc tớ không phải người giỏi vẽ.
- Không, cậu tuyệt lắm.
- Tớ biết đó là cái ván trượt.
- Ừ.
- Tớ không biết tại sao có thể nhầm được.
- Không, Tớ... Tại...
Ừ.
Tớ rất thích gia đình cậu.
Họ...
- Họ thật khác lạ.
- Họ không phải gia đinh tớ. Ý tớ...
Ừ, tớ hiểu ý cậu mà.
- Con bé muốn được nó hôn.
- Đúng luôn.
- Có đúng thế không?
- Và đôi khi tớ cảm thấy như là con nuôi...
hay người lạ mặt, hay gì đó....
Đúng rồi, ý tớ là như thế, ừm...
Nhưng nếu là tớ
thì tớ sẽ nhận nuôi cậu ngay.
Bởi vì, ừm...
Không phải nghĩa là tớ muốn làm bố cậu,
mà chỉ là...
- Nó nói nhiều quá.
- Nó không chịu im đi.
À, thì, chúc ngủ ngon.
- Gặp lại cậu sau.
- Ok. Ừm...
Đéo gì chỉ ôm thôi à.
Ok.
À, Melissa?
- Ừ?
- Cẩn thận mấy con gấu.
Bởi vì ta sẽ
không nghe thấy chúng.
Lời khuyên hay đấy.
Thằng bé tội nghiệp.
Anh nên ra nói chuyện với nó.
Ai cơ?
Tôi nói anh nên đi...
Anh nghĩ còn ai nữa?
Tôi? Tôi phải nói cái đếch gì?
Nói chuyện đàn ông con trai.
- Đéo mẹ nhà nó.
- Thôi nào, có gì khó đâu. Đi ra đi.
- Này, mày ổn không?
- Chào.
- Có ai ngồi đây không?
- À, không.
Thế à, tốt, tốt, tốt
Được rồi.
Vậy...
Tao thấy chuyện vừa rồi
giữa mày và Melissa.
- Ồ.
- Ừm...
Mày chẳng có gì phải sợ
khi hôn bọn coi gái đâu.
9 tiếng trước mày định mút chim một thằng.
Sao bây giờ lại ngượng?
Không buồn cười đâu, David.
Tao xin lỗi, tao xin lỗi.
Chọc cười hơi vô duyên tí.
Mày biết tao thường làm gì
khi tao ở tuổi mày...
để không thấy bối rối
quanh bọn con gái không?
- Ừ.
- Tao chỉ cần đếm đến ba.
- Đếm đến ba?
- Ừ.
- Lời khuyên của anh đấy à? Đếm đến ba?
- Ừ.
Ý tao là khi mày muốn hôn con gái,
hay mời nó đi xem phim...
Thật ra, bất cứ khi nào mày
thấy sợ hãi, chỉ cần đếm đến ba...
rồi cứ thế mà làm.
Bởi vì nếu để lâu quá, mày sẽ suy nghĩ nhiều
và trở nên phát điên.
Tin tao đi, nó sẽ
thay đổi cuộc sống mày.
Tôi thấy
cũng có vẻ hợp lý.
- Cám ơn.
- Ừ. Không vấn đề gì.
À với cả, nếu mày
có thêm câu hỏi gì...
về chuyện kiểu,
con chim và con bướm...
ai phải đặt cái gì vào đâu, bao lâu,
mấy trò vui đó...
đừng có ngại hỏi, ok?
- Ok
- Thế nhé.
- Ừ, thế nhé.
Ôi cái lưng.
Ừ.
(Đợi đã, cô vào đi.
Tôi sẽ canh chừng, ok? Tốt)
(Cút mẹ anh đi. Đây là ý tưởng của anh.
Anh vào mẹ nó đi.)
(Tại sao cô lại quát mắng tôi?)
(Tôi đâu có quát mắng anh.)
(Được rồi, được rồi)
(Xem nào.)
Bin Laden!
Có chuyện gì thế? Có chồn à?
Chúa ơi.
Em đã đúng về họ, Edith.
- Không tôi rất xin lỗi.
- Để tôi giải thích.
Việc này hoàn toàn có thể giải thích được.
- Một sự hiểu nhầm.
- Chúng tôi không định làm việc này.
Anh chị phải hiểu một việc.
Chúng tôi chưa bao giờ làm gì như thế này
với một cặp đôi khác.
Uh-huh.
Không có ý phán xét gì anh chị đâu,
chúng tôi cũng đâu ngay ngắn gì.
- Tôi có đồ chơi tình dục.
- Đúng là cô ấy có.
- Hay thật.
- Ban đầu tôi không đồng ý.
Thứ của nợ đó thậm chí còn
"Made in China"...
nhưng khi đã kết hôn lâu thế này,
ta luôn tìm cách thay đổi không khí.
Nên dĩ nhiên chúng tôi đã thảo luận
về một tình huống như thế này.
Vâng, và tối nay khi anh chị
đề cập đến cái "máy tạo trẻ con" to đen.
- Chúng tôi đã hiểu ý.
- Hiểu rất rõ.
Đồ chơi của bọn tôi có tên là
"Joe Morgan" mà.
Chúng tôi bắt được thông điệp
mà anh chị phát ra.
- Ta hiểu ý nhau.
- Thú vị làm sao.
Chúng tôi rất cảm kích, nhưng
ngay bây giờ, giữa đêm khuya...
Tôi không chắc tôi đã sẵn sàng.
Hiểu rồi, hoàn toàn có thể hiểu được,
không thành vấn đề.
Chúng tôi chỉ
đề nghị thế thôi. Nên...
Chờ đã, tôi có ý này.
Có tôi sẽ thử nếm mùi
một tí tối nay.
Miệng của tôi thì tôi
dành cho chồng thôi.
Nhưng tôi chưa bao giờ
chạm vào một phụ nữ khác.
Tôi có thể
ủng hộ chuyện đó. Ừ.
Ôi tuyệt.
Rose?
- Phải thế chứ.
- Ok. Được rồi, tôi ngồi đây.
- Cô ổn chứ?
- David.
- Giữa bà mẹ với nhau, cô thấy ổn không?
- Có, "thưa mẹ".
- Cô chắc chứ?
- Bắt đầu "mẹ" nó đi.
Sẵn sàng chưa?
- Ok, Don, anh có đang theo dõi không đấy?
- Anh ổn định rồi.
Ok. Uh, wow.
Tim tôi đang
đập rất nhanh.
- Vậy có lẽ là ta đang tráo vợ.
- Hmm? À ừ.
Ha, ha.
Xin lỗi tôi hơi mất thời gian.
Xin chào. Ha-ha-ha!
Được rồi, tôi sẽ làm nhanh luôn,
Đây rồi này.
- Chúng đây rồi.
- Chúng đây rồi.
- Wow! Wow!
- Nó đang diễn ra, thật sự đang diễn ra.
Don, anh có xem không thế?
Em đang chạm vào vú cô ấy.
- Thật là điều kỳ diệu.
- Okey-doke.
- Cô có muốn sờ ngực tôi không?
- Tôi nghĩ tối nay thế là đủ rồi.
- Cô nói đúng.
- Chưa cần xem hết hàng họ.
- Huyên náo tí chứ?
- Ta nên đợi.
- Dưới đó ổn chứ?
- Ừ, Ừ, Ừ.
Vui vẻ tối nay nhé.
- Tuyệt vời.
- Em sẽ không bao giờ rửa tay nữa.
Mwah, mwah, mwah!
Cám ơn rất nhiều.
- Ngủ ngon nhé. Vừa rồi thật tuyệt.
- Ok, tạm biệt mọi người.
Tuyệt. Giờ làm sao đây thiên tài?
- Nói xem... gì cơ?
- Ồ, ồ, tôi không biết.
Tôi vừa vị
hấp diêm tai ở trong kia.
Nếu cô để bà ta móc lốp một tí
ta đã có chìa khóa rồi.
Ồ vậy à? Sao anh không
mút chim Don để họ...
đưa cho anh chìa khóa?
Ông ta có vẻ thích mân mê cái tai của anh mà.
Thứ nhất, khác với cô, tôi chỉ mút chim
đàn ông mà tôi yêu, hiểu không?
Nguyên tắc của tôi là như thế.
- Và thứ hai... và thứ hai...
- Cái gì?
Tôi không có nguyên tắc thứ hai.
Lúc đó tôi chưa biết tôi định nói gì.
Tổ sư thằng ngu.
À tôi nghĩ ra rồi, có rồi.
Đây là Joe Morgan
đang bước lên sân khấu.
Ôi, Don.
Ok, Làm sao?
Sao là sao? Ý chị là gì?
Mày có muốn nói chuyện không...
hay là cứ xị ra
như bị ai đá vào âm hộ như thế?
Ok. Ừm...
Thì, tôi chưa bao giờ...
Chưa quan hệ bao giờ.
Ai chả biết.
Hôn con gái bao giờ.
Cái gì cơ? Tao tưởng mày bảo
mày đã 18 tuổi rồi.
- Thôi quên chuyện này đi.
- Được rồi, chờ đã.
Thôi nào. Ngồi xuống.
Làm gì mà bi đát thế.
Chưa hôn con gái bao giờ
không có gì là xấu cả.
Tao chắc là có
những đứa con gái...
mà tao chưa
gặp bao giờ...
thấy con trai không có kinh nghiệm
thật dễ thương.
tôi không muốn là một thằng khờ dễ thương
không đáng được hôn.
Tôi muốn thành một thằng
sẵn sàng ôm lấy con gái và hôn, hiểu không?
Được rồi,
trước hết ta cần rõ ràng.
Đây sẽ không phải giây phút
kiểu một cô nàng hôn một anh chàng...
và nhận ra cô ta đã yêu anh ta
từ lâu, hiểu không?
Mày là em trai giả của tao
và mày rất hiền...
nên cái này là để mày
thực hành với Melissa.
- Cái gì cơ?
- Tao sẽ hôn mày, thằng đần.
À.
- Mày làm gì thế? Nhắm mắt vào.
- Ok, xin lỗi, phải rồi.
Như thế sẽ kỳ cục, rất là kỳ cục.
- Xin lỗi.
- Được rồi.
Cũng tạm được.
Giờ nhiều lưỡi hơn.
Lưỡi. Tôi có thể làm thế.
Nhiều lưỡi quá. Nhiều lưỡi quá.
Phải rồi, nhiều quá...
Đó là lỗi của tôi, tệ quá, xin lỗi.
Ít lưỡi hơn.
Cũng khá đấy.
Được rồi, lần này, tao muốn mày
bóp cổ tao một tí.
- À, Ok.
- Whoa. Có chuyện gì thế này?
À, là...
- Chuyện không phải như anh thấy đâu.
- Vậy à?
Tao thấy có vẻ Casey
đang dạy mày hôn vì lòng thương hại.
À, thế thí đúng là
như anh thấy, ừ.
Vậy à.
Dậy nó cái gì thế?
Vài đường cơ bản.
Nó chưa hôn con gái bao giờ.
Cậu chưa à?
Ồ bé yêu, cho tôi xem nào.
- Thật à?
- Ừ.
Được rồi, ừ...
Ồ, không tệ.
Không tệ lắm.
- Thử thế này xem.
- Ok.
Lại đây.
Phải thế chứ.
Thấy không?
Thấy tôi làm gì với lưỡi không?
- Vâng thưa cô.
- Cho Casey xem cậu vừa học được gì.
Trông kìa.
Mm! Whoa!
Từ từ, đợi đã.
Tao muốn một bức ảnh mày
và cô gái đầu tiên mày hôn. Làm phát nào.
- Mm-hm. Đẹp vào.
- Tốt.
Rose. Nhảy vào đi.
Đúng rồi. Photobomb một phát.
- Đang khá hơn đấy, đang khá hơn đấy.
- Ok.
Thật dễ thương.
Dùng cả tay nữa. Họ có
nhiều thứ hay để nghịch lắm.
Mày đang không chịu dùng tay.
Kenny?
- Không, Melissa... Đây là...
- Tôi xin lỗi.
Melissa, chờ đã.
Chết tiệt.
Mày biết không, 50-50 là
con bé sẽ thích trò này.
Tóc đỏ mà, bọn đấy bốc lắm.
Vác đồ theo nhé, mọi người,
Kenny, vác đồ cho bố, cám ơn.
- Đây rồi.
- Có vẻ các anh đã sẵn sàng lên đường.
Gary gọi cho tôi sáng nay. Anh ta
có vẻ sốt sắng chờ anh đến lấy xe.
- Tốt, tốt, tốt, tốt, ok
- Có lẽ đã đến lúc chia tay.
- Chúc anh may mắn, David.
- Cám ơn, Don. Hãy bảo trọng nhé?
Nghe này, tôi sẽ rất cảm kích
nếu anh giữ chuyện tối qua...
cả chuyện đồ chơi tình dục Trung Quốc,
chỉ chúng ta biết.
- Ừ.
- Nếu mấy người đi nhà thờ với tôi mà biết...
Ôi không không, tôi hiểu rồi
không cần nói, miệng kín như bưng, ok?
Trước khi anh ra đi...
- Vâng?
- Không tính chuyện tối qua...
chuyện giường chiếu giữa tôi
và bà Fitzgerald...
- ...gần đây không được
nóng hừng hực lắm.
Giờ tôi không làm việc nhiều,
chúng tôi có cơ hội thắp lửa lần nữa...
- ...nhưng diêm của tôi bị ướt.
- Ừ hứ.
- Nếu anh hiểu ý tôi.
- Tôi hiểu, vâng.
Vâng, que diêm
là bộ phận sinh dục.
Không, tôi nói về niềm đam mê.
Phải rồi, xin lỗi. Dĩ nhiên rồi.
Đó là cách...
- Không sao. Không vấn đề gì.
- Vâng.
Nên chúng tôi đang
tìm kiếm ý tưởng...
và cô ấy đọc trên internet
về một cách dùng ngón tay...
- Don, anh không cần chia sẻ với tôi.
- Không, không sao đâu. Tôi muốn mà.
Ok, miễn là anh thấy thoải mái.
- Tôi cần anh cho lời khuyên, David.
- Mm-hm.
Anh và Rose trông vẫn mặn nồng
như hai con chuột...
tổ chức tiệc sex
trong áo len.
- Vậy à?
- Ừ.
Hai người như đôi mới cưới,
với cách hai người nhìn nhau.
- Thế à?
- Ừ, tôi chỉ muốn biết...
Làm sao để anh thấy hấp dẫn
sau từng ấy năm thả câu mãi một ao cá?
- Hừm.
- Bí mật của anh là gì?
Phải rồi.
- Và ý anh ao cá là...
- Bộ phận sinh dục.
Là bộ phận sinh dục, ok, ừm.
Bí mật của tôi? à...
Biết tôi làm thế nào không, Don?
Tôi đối xử với
Rose như thể cô ấy là gái nhảy.
- Thật thế à?
- Thật thế đấy.
Như thể cô ấy
là gái nhảy tục tĩu
Ok. Heh-heh-heh.
Càng tục tĩu càng tốt.
- Heh, heh.
- Ok, Cẩn thận đấy.
Có thể bị ngã đấy.
Tất cả lấy đồ chưa?
Tôi rất xin lỗi Melissa
không ở đây để chào tạm biệt.
Con bé không chịu
ra khỏi giường ngủ.
Con bé cảm thấy buồn nôn
kể từ đêm hôm qua.
- Tôi nghĩ là do nó ăn gì đó.
- Cứ bảo cô ấy cháu rất tiếc.
- Được rồi.
- Oh.
Chắc rồi.
Ôi lũ nhóc thật dễ thương.
Cô sẽ luôn là
người tình đặc biệt của tôi.
OW! Oh, Edie.
Tạm biệt!
- Chúc mừng sinh nhật nước Mỹ!
- Tạm biệt!
- Gặp lại sau nhé!
- Tạm biệt nhé.
- Cám ơn.
- Tạm biệt.
Té khỏi đây thôi. Mọi người lên RV,
tôi sẽ lấy khóa chỗ Skeeter.
Xin chào?!
Brad! Tôi đang định gọi cho anh.
Anh đang ở đâu?
Tôi tưởng giờ anh phải về đến nơi rồi.
Tôi đã bảo anh
tôi cần nó hôm nay.
Không, tôi biết. Bọn tôi chỉ
gặp chút rắc rối về động cơ, ok?
Chúng tôi sẽ lên đường trong năm phút
và đến cửa nhà anh trong vài tiếng, ok?
Giờ không còn gì
ngăn cản chúng tôi.
Cái đếch gì thế này?
Đưa tao cái điện thoại.
À, Brad, anh giữ máy một lát được không?
Được rồi, đừng làm gì đó liều lĩnh.
- Tôi là David, Tên anh là gì?
- Pablo Chacon.
Trật mẹ nó tự đi. Im! Im!
- Hola, Brad.
- Pablo!
Mày gửi thằng tay mơ đần độn
này đến lấy trộm của tao à?
Nghe này, tôi không biết
David nói gì...
Tôi đã muốn chào tạm biệt hắn.
Pablo Chacon.
Hóa ra có Pablo Chacon chính hiệu
và ta ăn trộm từ anh ta.
Nên kết thúc có lẽ sẽ có hậu,
tôi nghĩ thế.
Tao sẽ quay lại ngay.
Không cần vội.
Tôi tưởng anh nói ta đi
nhận hàng cho Pablo Chacon.
Tôi cũng tưởng thế,
Brad nói hắn chính là Pablo Chacon.
- Tại sao anh tin thằng đó?
- Tôi đâu có tin?
Hai người thôi cãi nhau
đi được không?
Làm sao hắn
tìm được chúng ta?
- Ta không biết.
- Tôi không biết.
Với thứ này.
Hay quá, là bộ phát tín hiệu à?
Nó như là...
Anh cài nó trong xe RV hả?
Trong một túi hàng?
- Sao anh không nghĩ ra?
- Bởi vì tôi không biết mình đang làm gì!
- Giờ anh vẫn chưa nghĩ ra à?
- Trật tự!
Giờ bọn mày đều chết.
Nhưng là cùng nhau
để giữ thể diện gia đình.
Chúng tôi không phải gia đình, ok?
Tôi còn không biết những người này.
Con bé nói hoàn toàn đúng.
Chúng tôi không phải họ hàng.
Chúng tôi chỉ là bạn bè.
- Đâu phải thế...
- Ta không phải bạn.
Tôi chỉ là thằng bán
ma túy quèn.
Tôi bán túi lẻ, ok?
Con gái tôi đây
chỉ là đứa vô gia cư lêu lổng.
Con trai tôi là thằng đụt ở cùng nhà.
Bọn tôi đâu có giống nhau.
- Không liên quan.
- Một thằng trai tân, và "vợ" tôi?
Cô ta chỉ là
gái nhảy rẻ tiền.
Ôi cảm ơn David.
- Bọn tôi đã không làm gì...
- Chờ đã, chờ đã.
Con mặc quần Khaki và đi giầy bệt này
mà là gái nhảy á?
Vâng.
Tôi đúng là thế...
Ngài Chacon.
Hãy cho tôi
một cơ hội...
để chứng tỏ rằng tôi
đáng sống hơn chết nhiều.
♪ Sweet. ♪
♪ Emotion. ♪
♪ Talk about things ♪
♪ And nobody cares. ♪
♪ Wearing hot things ♪
♪ That nobody wears. ♪
♪ Some sweat hog knew ♪
♪ She's a real good liar ♪
♪ 'Cause the backstage boogie ♪
♪ Set your pants on fire. ♪
♪ Sweet. ♪
♪ Emotion. ♪
♪ Sweet. ♪
♪ Emotion. ♪
♪ You stand in the front ♪
♪ Just a shakin' your ***. ♪
♪ I'll take you backstage ♪
♪ You'll be drinking my glass. ♪
♪ I'm talkin' about something ♪
♪ You can sure understand. ♪
Tôn trọng chút đi, mẹ của mày đấy.
Lên xe RV! Đi nào!
Tại sao ta lại đánh nhau?
- Mày biết lái thứ này không?
- Không.
Không vũ khí, xem nào.
- Nhanh lên!
- Tôi không biết phải làm gì.
Chết tiệt!
- Chuyện gì thế?
- Tôi vừa hạ gục hắn. Đi nào.
- Anh đâu có.
- Có mà.
Đi nào Rose!
- Cẩn thận!
- Ôi trời.
Kenny! Kenny! Để tao lái.
Không, đừng có dừng lại.
Đi lối này.
Không, đừng ra đường cái.
- Kenny, để tao vào lái.
- Tôi không thể, tôi sẽ dừng lại.
Đừng dừng lại.
Mày không được dừng lại.
Chết tiệt thật,
thả ra được khôn?
Không không không,
mày sẽ giết chết chúng ta.
- Cứ tránh ra nào.
- Tôi không thể.
Mọi người ổn chứ?
- Cô ổn không?
- Tôi ổn...
Chết tiệt.
Địt!!!!!!!!!
Ôi mẹ nó.
Ow, ow! Ow, ow, ow!
- Ôi trời ơi. Tổ sư nó! Mẹ nó!
- Nó làm cái đéo gì thế?
Địt một con lừa!
Đau quá đi mất.
Bình tĩnh đi mày,
có chuyện đéo gì thế?
Ôi trời ơi,
tôi sẽ chết.
Kenny, nghe tao này.
Bình tĩnh được không?
Mày sẽ không chết.
Nói xem có chuyện gì.
- Nói xem có gì nào.
- Con nhện khón kiếp cắn tôi, David.
- Ở chỗ nào cơ?
- Cắn tôi ngay hòn dái.
Ngay hòn dái chết tiệt,
ngay hòn dái!
Ôi trời, để tôi xem.
Kenny, để tôi xem nào.
Không, thế đéo được,
cô sẽ không được xem.
Thôi nào, tôi không giúp được
nếu không nhìn thấy. Cho xem đi nào.
Kenny, mày đàn ông lên
và tụt quân ra nào.
Bọn tôi đều từng
nhìn thấy cu rồi.
Được rồi, để xem nào.
Sao? Có gì thế?
Trông nó thế nào?
- Tôi không dám nhìn.
- Ừm...
- Có tệ không?
- Nghe này, không tệ lắm đâu.
- Nó tệ lắm ấy.
- Đâu có phải đâu.
- Anh đã nhìn chưa mà...nhìn kìa.
- Tôi sẽ không nhìn đâu.
- Cậu sẽ đi bệnh viện.
- Gì cơ? Quên mẹ nó đi.
Nó tệ thế nào?
Cậu sẽ ổn. Xoa ít đất lên đấy.
Quay lại xe RV thôi.
Không, cậu sẽ đi gặp bác sĩ.
- Không không không.
- Có có có.
Nó sẽ không đi bệnh viện.
Ta đâu có thời gian.
Tin tôi đi.
Kenny vẫn ổn.
Tôi không còn
cảm giác ở cái "bingo"
- Tổ sư nhà nó, Kenny.
- Ừ, cậu ta ổn nhỉ.
- Bế nó đi. Bế nó!
- Nếu nó chết, tôi sẽ bỏ nó lại.
Vâng, đây là David Mille...David Clark,
gọi cho Gurdlinger.
Vâng, tôi sẽ chờ.
Ai mà vừa to
vừa trằng vừa đen thế?
Là mày đấy, đúng là mày.
- Yellow-ski.
- Ồ, xin chào Brad.
Anh ở chỗ đéo nào thế,
tôi đã để đến 5 tin nhắn.
David! Anh còn sống, hay quá.
Sao lại như thế?
Hỏi thằng Pablo Chacon thật ấy?
Tôi sẽ không biện hộ đâu.
Quả đó đúng là chơi đểu.
- "Chơi đểu à"? Chơi đểu!
- Hơi hơi.
Hơi chơi đểu một tẹo.
Để tôi nói thế này,
tôi sẽ đéo lái thêm cây số nào nữa.
Hiểu không? Tôi muốn anh ọe ra tiền đền bù
Không tôi sẽ quay lại...
và trả "một tí" cần sa này cho Chacon
cùng với địa chỉ nhà anh.
Anh có hiểu tôi không?
Nghe có vẻ như anh
đang dọa lật lọng tôi.
Chính con mẹ nó xác!
Anh làm tôi hơi nứng đấy.
- Đúng là đáng có tiền đền bù.
- Anh muốn bao nhiêu?
Bao nhiêu à? Tôi đang nghĩ là
nửa triệu đô la?
- Thấy sao hả?
- Xong.
Dĩ mẹ nó nhiên là xong rồi. Tốt.
Nhưng...tôi cần nó
trong đêm nay, không thì thôi.
Không thành vấn đề.
Tôi đồng ý.
Anh đang ở chỗ quái nào thế?
Tôi đang ở trung tâm y tế Corrales
quận Lỗ Đít, *** New Mexico.
- Tại sao?
- Tại sao, tại sao à?
Bởi vì quả cà của một thằng nhóc Kenny
bị nhện khổng lồ cắn chứ sao.
Tuyệt quá nhỉ. Nó mà thành người Nhện
thì báo tôi biết nhé.
Nghe này, nhanh chân lên, ok?
Tick-Tock.
Okay.
Hola, Pablo. Brad đây.
Được rồi, nghe tôi này.
Tôi muốn hỏi anh một việc.
Scottie? Bác sĩ sẽ gặp cậu ngay.
Nhắn tin nhé cô em.
Anh phải té đây.
Hiểu anh nói gì không?
Ôi trời, thật à?
Thằng đấy á?
- Gì cơ, hắn hot mà.
"Anh phải té đây."
Gia đình Millers?
Xin chào, ông khỏe không?
Tuyệt tuyệt...Thế nào hả bác sĩ?
Bọn tôi đi được không?
- Ông ấy chuẩn bị nói?
- Tốt.
Tôi e là con trai anh bị dị ứng nặng
với chất độc của con nhện.
Ôi tệ quá, phải đưa nó về nhà vậy,
nó đâu rồi?
Cậu ta hiện đang rất đau đớn,
chúng tôi chưa thể cho xuất viện trong vài tiếng.
- Tại sao?
- David, thôi đi.
Xin hãy tiếp tục.
Cậu ta đang được truyền
một chút kháng sinh.
Đéo ai quan tâm chứ, ok?
Bọn tôi có việc cần làm.
Mang con trai tôi
và quả cà to tổ bố của nó ra đây.
Thôi đi. Rất cám ơn bác sĩ
vì đã chăm sóc cho con trai chúng tôi.
- Cám ơn rất nhiều.
- Anh ta có vẻ là người bố ân cần.
- Anh có vấn đề đéo gì thế?
- Gì cơ?
Anh bị điên à?
Chỉ một vài tiếng và ta sẽ ổn.
Không, ta không ổn, ok?
Ta sẽ chết trong vài tiếng.
Cô quên là ai đang theo ta à?
Theo tôi thấy thì thế này.
Ta để nó lại đây,
và ta cứ tiếp tục đi, được không?
Ý anh là ba chúng ta,
sẽ bỏ mặc nó lại đây?
Không, Ta không bỏ nó lại đây.
Mà ta đi....
...nó ở lại đây.
Okay.
Này, nếu ta để Kenny lại đây,
cũng không đến...
Ah.
Tôi không biết tôi định nói gì.
Ngớ ngẩn thật.
Thật tình.
- Cái đéo gì thế?
- Tôi không biết.
- Đừng trả lời, của tôi đấy!
- Gì cơ?
Sao rồi, Dawg?
Không có gì, cậu thì sao?
Tôi đến đón Casey,
biết tôi nói gì không?
Tôi tỉnh ngủ và nói tiếng Anh
nên tôi biết cậu đang nói gì.
- Tên cậu là gì?
- Scottie P, biết tôi nói gì không?
Thêm một lần nữa,
tôi BIẾT cậu đang nói gì.
Nhưng rất cảm ơn việc cậu
tiếp tục kiểm tra.
- Chào, tạm biệt, coni đi đây.
- Gì cơ, đợi đã!
- Con nghĩ con đi đâu thế?
- Ra ngoài.
- Mẹ vừa mới làm bữa trưa.
- Khi nào con quay trở lại?
- Không biết, tí nữa.
Không, này, dừng lại.
Nghe bố nói này.
Một khi Kenny sẵn sàng,
ta sẽ đi khỏi đây.
Và bố mẹ sẽ rời đi
kể cả không có con, hiểu chưa?
Ok, được, thế cũng được.
Đợi đã, lại đây,
mẹ muốn nói chuyện với bạn con.
- Mẹ đùa con đấy à.
- Mẹ không đùa con đâu.
Cậu ngồi xuống được không?
Có chuyện gì thế?
Vậy, Scottie P,
cậu kiếm sống bằng cái gì?
- Ôi mẹ ơi!
- Tôi làm cho khu giải trí A & J.
Tôi vận hành khu Mê Cung Khỉ,
hiểu tôi nói gì không?
- Mê Cung Khỉ là cái quái gì?
- Nó như trò Bẫy Chết Người...
nhưng là cho trẻ con.
Cậu làm cho khu vui chơi di động,
sống trên xe ấy hả?
Không, tôi lái xe máy.
- Mm-hm.
- Mm-hm.
Ừ.
Hai người thì sao? Mọi người từ đâu đến,
biết tôi nói gì không?
- Thành phố D.
- Ồ, Detroit.
Không không không,
cái kia cơ.
Thành phố D kia cơ.
- Denver...?
- Đúng nó rồi đấy.
- Colorado.
- Chính nó đấy
Ừ, tôi thích Rockies,
biết tôi nói gì không?
À, cậu thích Rockies?
Fan hâm mộ bóng chày à?
- À không, ngọn núi cơ.
- Dĩ nhiên rồi.
Hình xăm cool đấy.
Ồ, cám ơn người anh em.
Thấy con mãng xà không?
- Còn cái ở chỗ này thì sao?
- Cái này?
Uh-huh.
Đó là phương châm của tôi.
"Không hái tiếc."
Ừm, hay thật.
- Cậu không hối tiếc gì?
- Không?
- Không gì cả?
- Không, ha ha.
Tôi ước là tôi có cái mà kể.
Không hối tiếc gì hả?
Đó là cách tôi đã sống.
Tôi đến chỗ xăm,
và tôi bảo:
"Đây là cách tôi sống,
anh viết thế được không"?
- Và ông ta làm thế.
- Bố à.
- Một chữ cái cũng không?
- Không, tôi không nhớ ra.
- Tôi yêu tất cả chữ cái, hiểu tôi không?
- Có.
Bảng chữ cái có nhiều chữ lắm.
Bao nhiêu ấy nhỉ?
- Khoảng 20.
- Chắc chắn là khoảng 20, tôi đồng ý.
26 thì phải, nếu tính cả Y.
- Cậu có gì hỏi chúng tôi không, Scottie P?
- Bố!
- Ông làm thế nào mà cô ấy nóng bỏng thế?
- Gì cơ?
- Casey ấy.
- Ồ, thật ngọt ngào.
Cậu ta muốn hỏi ta làm
thế nào mà Casey nóng bỏng thế.
- Đó là...
- Hai người phải...
- Cậu hỏi tôi gì cơ?
- ...thụ tinh lẫn nhau?
Cái gì cơ?
- (Ôi trời ơi)
- Kiểu có cách nào khiến chúng...
xinh đẹp? Trẻ con ấy?
- Chơi kiểu doggie ấy,
hiểu tôi không?
Bố thích cậu ta,
bố nghĩ cậu ta thật tuyệt.
Bố mà là con
bố sẽ không dùng bao cao su.
Scottie P., cậu khá lắm.
- Thật à, cám ơn ông.
- Bọn con đi đây. Chào!
- Rất vui được gặp cậu, Scottie P.
- Tôi cũng thế.
Casey, cân nhắc nhé!
Thôi nào, nó sẽ ổn thôi.
Thằng nhóc xăm mình
phóng xe phân khối, không mũ bảo hiểm.
Thật ra, có lẽ nó
có thai luôn rồi.
Không thể tin được,
con bé đâu rồi nhỉ?
Xem ai quan tâm
đến người khác kìa?
Gì cơ? Không không.
Tôi chỉ muốn đi tiếp.
Thằng nhóc dở hơi quá hả?
- Đúng.
- "biết tôi nói gì không"?
- Dở hơi.
- Không thể tin được.
Chắc là thừa hưởng
cách chọn đàn ông từ mẹ.
Tôi xin lỗi,
đá đểu ấy mà.
Đá đểu thôi, ok.
Tôi rút lại.
Tôi chắc rằng
bạn trai Jimmy của cô rất tốt.
Hắn có vẻ là người tốt.
Không phải, hắn bỏ đi rồi.
Dùng thẻ tín dụng,
khoắng sạch tài khoản ngân hàng...
trước khi
té khỏi thành phố.
Hắn lấy cả cái cốc tôi ưa thích,
thật tệ kể cả với hắn.
- Tôi rất lấy làm tiếc.
- Sao cũng được.
Những thằng hẹn hò
với gái nhảy thì chỉ thế thôi.
Thôi nào.
Cô hơn thế nhiều Rose,
cô biết vậy mà.
- Gì?
- Rose thậm chí không phải tên tôi.
Vậy tên cô là gì?
Sarah.
Với chữ "h" à?
Ừ, ngay ở cuối.
Đó là cách đánh vần tốt nhất.
Mẹ tôi cũng nghĩ thế.
David cũng không phải tên thật tôi.
- Thật à?
- Tôi nghiêm túc đấy.
Ồ! Vậy là anh nghiêm túc...
Vậy thì, tên thật anh là gì?
Barbara.
- Barbara?
- Ừ, giống tên mẹ tôi.
Ồ, thế thì anh là Barbara Jr.à?
- Anh là Barbara Jr.
- Cô hiểu ra rồi đấy.
Bạn tôi thời trung học
và tiểu học hay gọi tôi là Babs.
Ồ, tuổi thơ dữ dội.
Không hề, tôi tham gia
đội nhạc kịch, nên được tôn trọng lắm.
Buồn cười thật đấy.
Cô có sợi tóc...
Kéo ra, hay để sau tai?
...có lẽ
nhét nó vào đây.
Ồ, có chuyện gì thế?
Bọn tôi phải
hỏi câu tương tự, cô gái trẻ.
- Bọn tôi đã rất lo lắng.
- Đúng thế.
Tại sao hai người
nói giọng như thế?
Chết tiệt,
có ai à?
Ừ, ừ, có chúng tôi.
Chúng tôi ở đây này.
Chúng tôi không biết
cô đã chết hay chưa.
Cô không gọi điện được à?
Hoặc là gửi cái tin nhắn chết tiệt
như cô vẫn thích làm.
- Bất cứ gì.
- Được rồi.
Sao cũng được!
Xin lỗi.
- Whoa!
- Cám ơn!
- Như thế có khó không?
- Cám ơn.
- Con bé học được từ mới, Rose.
- Ơn chúa. "Xin lỗi."
Đéo thể tin được.
Sẽ thật tuyệt.
Ồ, nó đây rồi. Kenny!
- Ok, đi thôi
- Ôi trời, trông con khá hơn nhiều.
- Có phải không?
- Ừ, trông đáng tiền lắm, đi nào.
- Đi nào, ta phải nhanh lên.
- Chầm chậm thôi.
- Ông bình tĩnh được không?!
- Này tôi...
- Ôi tuyệt
- Ahh!
- Kenny.
- Cùi chỏ của tôi. Ôi...
- Cậu không sao chứ?
- Tôi nghĩ vậy.
Nhìn xem sẽ thế nào
khi anh chạy như thằng điên này.
Ý cô là sao, nó ổn mà.
Đi nào Kendoll, nhảy lên nào.
- Ông bị làm sao thế?
- Tôi bị làm sao à?
- David!
- Nghe này, vụ này có thời hạn...
và nó trong 4 tiếng chết tiệt nữa.
nếu các cô nghĩ tôi sẽ để mất nửa triệu đô
vì cái boo-boo của Kenny...
- ...thì cô điên mẹ nó rồi.
- Ồ, đợi đã.
Anh sẽ kiếm được
nửa triệu đô vì vụ này?
- À...khoảng thể.
- Tôi không thể tin được anh.
Rose, nghe tôi này,
tôi có thể giải thích.
Anh kiếm được $500 ngàn,
mà chỉ định trả tôi có 30 thôi à?
Cô được 30 ngàn à,
tôi được có một ngàn!
Chờ đã, mọi người
được trả công à?
- Anh là đồ nói dối.
- Không không không.
- Chúng tôi muốn thương lượng lại.
- Không đời nào.
- Không đời nào
- David.
Các cô đã thỏa thuận với tôi,
tôi thỏa thuận với Brad. Ta đi thôi.
Thấy không, Casey hiểu rồi kìa,
ta không thương lượng nữa, đi thôi.
Tôi thấy là ta nên thế,
anh sẽ không ở đây nếu không có chúng tôi.
Cô rất đúng về điều đó.
Tôi đã ở Denver rồi nếu không
có các cô làm chậm tôi.
Anh đùa à...? Làm chậm anh?
Anh nói cái quái gì...?
Này, mày đi đéo đâu đấy?
Này, Này!
Này, tao hỏi mày đi đâu thế?
Được rồi, mày mà đi
mày sẽ không được gì.
Tôi không muốn tiền của ông, ok?
Casey, quay lại đi,
ta phải ở cùng nhau.
- Thôi nào.
- Tại sao?
Bởi vì ta là gia đình à?
Muốn ăn Giáng Sinh cùng nhau,
giúp làm bài tập về nhà?
Cả cái vụ này
đúng là một trò cười.
Ồ, tao sẽ nói cái gì là trò cười.
Mày muốn biết cái gì...
Cái...
Tao sẽ không nói
cho mày biết trò cười.
Mày không đáng
được nghe trò cười.
- Tôi không nghĩ anh biết trò cười.
- Tôi biết chọc cười.
Ta phải quay lại đón con bé.
Gì cơ? Cô đùa tôi à?
Nó bỏ đi, kệ nó.
Cô có đi với tôi không, Rose?
Được, tôi sẽ nhét tiền dưới cánh cửa.
Kenny, đi nào.
Kenny, đi thôi anh bạn.
Ta không thể bỏ cô ấy được, David
Thế không ổn.
- Các người biết gì không?
- Gì?
Các người
xứng đáng với nhau.
Da... Gì cơ...?
Anh ta sẽ quay lại.
Phải không?
Này em!
- Anh nhận được tin nhắn, sao thế?
- Chào.
Em đi một mình à?
Ừ, ta đến chỗ nào
riêng tư nói chuyện được không?
Anh biết một chỗ,
hiểu anh nói gì không?
- Ông không hòa nhịp
với tôi gì cả.
Tôi chơi một thang trầm,
nhưng ta có thể chỉnh nó xuống.
- Thang như cứt ấy.
Ngừng nói,
im con mẹ nó đi.
- Này, có gì thế?
- Này, Brad.
Tôi chỉ đang học thanh nhạc
từ ca sĩ Ben Folds Five.
- Phải không nào, Ben Folds Five?
- Tên tôi là Ben Folds.
"Five" là tên ban nhạc.
Anh đang chơi tôii,
tôi thích thế.
Cậu phải gặp thằng này,
Benji Five buồn cười lắm.
Nhớ bài hát "Cục gạch"
mà ta từng nghe không?
♪ Cô ấy là viên gạch và
tôi đang chìm dần. ♪
Là ca sĩ đó đấy.
Tôi có hắn ở đây này.
Hắn như con cún của tôi ấy.
- Nghe này, mọi việc ổn chứ?
- Ừ.
Ừ ừ, mọi việc ổn.
Tôi còn khoảng 200 dặm nữa,
tôi sẽ đến trong ba tiếng nữa, ok?
- Được rồi, chào.
- Tổ sư thằng khốn.
Thanh nhạc, tiếp nào.
Công việc này như cứt.
Đừng nói với tôi như thế,
tôi có thể giết anh.
Và sẽ chẳng ai nhớ
thứ âm nhạc đồng bóng này đâu.
Chủ nhật, chủ nhật, chủ nhật!
Tuyệt, ầm quá.
Khá lắm Radio, khá lắm.
Okay. Ahem.
Đến đó nào.
Hoo.
Yên bình.
Và em cũng biết thế.
Nhưng bọn em
lên đường cùng nhau...
và nó cũng khá vui...
Ừ, ừ ừ.
Và em bắt đầu nghĩ bọn em
như thể một...
Thôi quên đi, thật ngớ ngẩn.
- Kệ mẹ họ.
- Ừ, kệ mẹ họ.
Giờ Scottie P. sẽ làm em thấy rất ổn,
hiểu anh nói gì không??
- Ha-ha.
- Uh, heh.
Em xin lỗi, em chỉ
cảm thấy muốn khóc và nó...
- Em đi đây, ok?
- Thôi nào cô em.
- Em nhắn tin anh mà.
- Scottie.
Này!
Bỏ tay ra khỏi con bé.
Đến đây, Casey/
Mày động tay vào nó lần nữa.
Tao sẽ cấu cái hình xăm
ra khỏi lồng ngực mày.
Mày hiểu tao nói gì không?
- Vậy hả đồ chó cái?
- Ừ, thằng chó đực.
Sao mày không để cô ấy yên hả?
Mày sẽ làm gì? Lông mi?
Một...
Hai...
Ow, vỡ mũi tôi rồi.
Cô là người phụ nữ bạo lực,
biết tôi nói gì không?
Không sao chứ?
Tôi ổn, vừa rồi tuyệt quá,
cô cho hắn một cú.
Tôi xử lý mấy thằng táy máy
ở chỗ làm suốt.
Biến ra khỏi đây thôi.
Cảm ơn đã hỗ trợ, Kenny.
Cậu đếm gì thế?
Nếu cậu muốn đấm ai,
thì phải đấm luôn.
David bảo tôi đếm.
David? David đã đấm ai
bao giờ đâu.
Tôi nghĩ lối này. Exit.
Tôi đã quay lại.
Chuyện là thế này, ok?
Tôi đi trên đường vắng một mình,
phóng về lấy đống tiền thưởng hậu hĩnh
Và tôi nhận ra
ở đây thật buồn.
Nên tôi nghĩ:
"Mày biết phải làm gì mà, đồ ngốc"
"Mày phải quay xe RV lại,
và đón mấy đứa dở hơi đó"
Tôi đùa thôi,
các cô đâu phải dở hơi.
Ta đi về thôi chứ hả,
đi nào.
Này David!
Cút mẹ ông đi!
Uh...? Ha!
"Cút mẹ ông đi."
"Mày cút mẹ mày đi ấy."
Rồi Rose nói "Cút mẹ mày đi",
rồi Kenny nói "Tôi chả muốn cút đi đâu cả"..
Tôi nhớ mấy thứ này quá?
Như đánh bóng bàn ấy.
Thôi nào, hãy ra khỏi đây và về nhà.
Lên xe RV và về nhà thôi.
Đi nào!
- Này này chờ đã, mọi người đi đâu đấy?
- Anh hỏi thật đấy à?
Nghe này, được rồi.
Tôi hiểu vấn đề rồi.
Được chưa?
Ta sẽ chia chỗ $500,000
Chia đều,
cho bốn người chúng ta.
Mọi ngưởi hiểu chưa?
Kenny sẽ kiểu như "bùm!!!!
Mua được nhiều
trò chơi điện tử lắm, cậu nhóc.
Casey, mày có thể mua nhà
để có thể bỏ đi lần nữa.
Hiểu ý tao không?
Mày được $125,000.
Cô được $125,000
Tôi như là Oprah ấy, hiểu không?
Nếu bà ấy là thằng da trắng
trong khu vui chơi.
Thôi nào, mọi người,
hãy lên xe RV.
và lê mông về Denver,
nơi ta sẽ giàu có và sẽ được trả tiền.
- Đi nào, đi nào.
- David, nghe này.
Anh dối trá chúng tôi,
Anh bỏ rơi chúng tôi.
Rồi anh bước vào đây với trò...
Tôi chẳng biết là trò khỉ gì...
và anh nghĩ bọn tôi
sẽ quên hết tất cả à?
Anh bị sao thế?
Sao bọn tôi tin được anh?
Được rồi, các cô muốn gì?
Muốn tôi phải van xin không.
Các nhóc nghĩ sao?
- Như thế sẽ khiến tôi khá hơn.
- Tôi thấy được.
Đùa nhau à?
Gì...?
Cô thật sự muốn tôi quì gối,
và van xin cô?
Thật may là tôi
mặc quần rộng.
Thường tôi chỉ làm thế
trước khi làm tình thôi.
Được rồi, được rồi,
ngay đây, xin cô.
Đây này.
Được rồi, lên xe RV, đi thôi.
Đi nào, Babs.
Chậm lại,
lũ hề ở khắp nơi.
Để papa chui vào với.
Ta ở ngay đây,
tôi đỗ nó cạnh chiếc RV khác.
...
- Melissa.
- Kenny.
- Rose!
- Edie.
- Chết tiệt.
- Chết tiệt.
Tôi không quen
với ngôn ngữ như thế.
Mọi người làm
cái Q U Á I gì ở đây thế?
Uh... Uh, uh...
- Bọn cháu đến ngắm pháo hoa.
- Ừ, pháo hoa.
Bọn tôi cũng thế, lạ thật.
Họ bảo sẽ đẹp lắm.
- Melissa, ta nói chuyện được không?
- Không.
- Mẹ, thôi nào, đi thôi.
- Melissa!
Sao con thô lỗ thế?
Con đang kì kinh nguyệt à?
Có cần *** không?
Mẹ, con không cần ***,
con không muốn ở gần những người này.
- Kenny. Đi thôi.
- Ta nên đi ra khỏi đây.
- Những gì xảy ra tối qua là sai trái.
- Ôi trời.
Ôi trời ơi, con bé biết.
Con gái tôi biết
tôi đã làm gì.
Melissa, đúng thế. Thật sai trái
khi mẹ mân mê ngực cô Miller.
Con nói đúng. Dù mẹ sẽ không phủ nhận
mẹ thấy rất thích thú.
Nhưng mẹ và bố con đang có vấn đề
về chuyện thân mật.
Không, đừng nói nữa!
Mẹ không còn khít
như ngày xưa nữa.
- Nghe này...
- Ông ấy cứ bị tuột ra.
Cứ như ném cái xúc xích
ra hành lang ấy.
Ew! Mẹ đang nói cái gì thế?
Hôm qua con thấy Kenny hôn chị và mẹ
trong lúc bố cậu ta đứng xem.
Gì cơ? Ôi trời...
- Không hẳn như vậy
- Đó không hoàn toàn là sự thật.
Rose không phải mẹ tớ, đây không phải chị tớ
bọn tớ không phải gia đình.
Đủ rồi con trai.
Con nói gì thế?
Nó đang say,
khó hiểu lắm.
David thuê bọn tớ
để chuyển ma túy qua biên giới.
Cậu bán ma túy à?
Không! Bọn tớ vận chuyển ma túy.
Có sự khác biệt đấy.
Làm gì có khác biệt gì.
Được rồi Edie,
chúng tôi có thể giải thích, ok?
Đây là
một hiểu lầm nhỏ, thật đấy.
Khi nó nói "vận chuyển",
nó không biết đang nói gì.
- Đó không phải ma túy.
- Nó có biết ma túy là gì đâu.
Thật đấy, như một tí rượu Tequila ấy.
Gì?
Ôi trời ơi!
- Chào, ơn Chúa anh còn sống.
- Hắn có khẩu súng.
Nghe này, chờ đã chờ đã!
Sẽ vui đấy.
Tôi vẫn ngon lắm.
Don ngầu quá.
Ôi, Don.
Melissa, đi tìm
một sĩ quan cảnh sát.
Ok, Don, nghe tôi nói này.
Không, vận chuyển ma túy à David?
Vậy mà ta
ở cùng nhau trong lều
Không, Don,
có người đàn ông khác.
Tôi không muốn nghe
về những người đàn ông khác.
Gì cơ? Không không,
có người nữa đang cố giết chúng tôi.
Gì cơ? Ai?
Pablo Chacon.
Pablo Chacon.
Buenas noches, Millers.
Hắn đang nói gì thế?
Thế có nghĩa là gì?
Đó là câu chào hỏi
của người Mexico.
Ông mặc quần Jean
và có bộ râu buồn cười, đưa tôi khẩu súng.
Melissa.
Và cái cốc.
Xin đừng hại con bé.
- Đỡ lấy nó.
- Con có sao không?
Giờ đưa chìa khóa đây.
Đây đây.
Rồi, anh đã có chỗ ma túy
nên không cần giết chúng tôi.
Ồ, tôi không cần giết các cô hả?
Cô lấy ma túy của tôi.
Cô bắt tôi phải qua biên giới
sang đất nước chết tiệt này.
Cô làm bỏng mặt tôi
bằng hơi nước.
- Tôi xin lỗi.
- Cô phá hỏng xe tôi.
Và tôi không thích những gì bọn cô làm
với người của tôi mỗi lần ta gặp.
Bọn cô là gia đình
tồi tệ nhất tôi từng gặp.
Nhưng cô đúng,
tôi không cần phải giết cô.
Tôi MUỐN giết cô,
tất cả bọn cô.
Dừng lại, dừng lại.
Đừng làm thế,
đừng giết những người này.
Đây là lỗi của tôi,
tôi mới là kẻ buôn ma túy.
Đây là gia đình vô tội...
ở không đúng nơi
đúng lúc, ok?
Còn thằng nhóc này?
Thằng nhóc này có trái tim lớn nhất
tôi từng thấy trong đời.
Và tôi thật may mắn
khi gọi cậu ta là bạn.
Một tiếng trước,
tôi sẽ tự xử lý con bé này cho anh.
Nhưng con bé rất cửng rắn,
và thông minh hơn tôi nhiều.
Còn cô này,
Cô, Sarah.
Cô là người phụ nữ
mạnh mẽ nhất tôi từng gặp.
Và cô sẽ là người mẹ tốt.
Tôi yêu tất cả bọn họ.
Đừng giết họ.
Xin anh.
Giết tôi thôi.
- Nghe này, tôi sẽ thỏa thuận, ok?
- Ok.
Tôi giết anh đầu tiên
để anh không phải nhìn gia đình mình chết.
David.
Kenny! Thật là tuyệt vời.
Tôi nghĩ là
tôi dạy nó cái đấy.
- Mm.
- Tôi BIẾT tôi dạy nó cái đấy.
Thụt lưỡi vào
lại trong miệng, chàng trai.
Ồ.
Wow.
- Cậu hôn hay hơn chị tớ nhiều.
- Này!
- Một, hai, ba.
- Mm-hm.
Vây, anh Chacon, thay mặt
Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ...
tôi muốn chào mừng anh
đến đất nước tôi.
Ghồi xuống đi.
Rất tiếc anh
sẽ không được tận hưởng sự tự do.
Don, anh hùng của em.
Em muốn anh dùng
mấy cái dây trói em tối nay.
Đây.
Cám ơn, David.
- Chúng tôi sẽ đi.
- Từ từ đã.
- Ôi không Don.
- Bố ơi đừng.
Các cô, trật tự!
Tôi tin các bạn
là những người tốt.
Nhưng tất cả các bạn
đã vi phạm pháp luật.
Và còn tệ hơn, các bạn khiến
vợ và con gái tôi gặp nguy hiểm.
- Xin lỗi.
- Tôi sẽ phải bắt các bạn.
- Don,tại sao?
- Không, bố ơi, đừng.
Và tôi sẽ làm thế...
ngay sau khi tôi quay lại...
và ôm gia đình tôi...
David. Đi nào.
Tất cả ở đây!
Tôi thật sự ngạc nhiên, David.
Làm tốt lắm.
Nhưng hơi muộn.
Thời hạn là tối hôm qua, nên,
xin lỗi anh bạn, không có tiền đâu.
Brad, tôi suýt chết
vì chỗ của nợ này. Hai lần.
Tôi sẽ không keo kiệt đâu,
tôi có hai tấn cần sa hảo hạng,
Bá cháy! Và cậu
khiến Chacon bị bắt
- ...một chiến thắng lớn cho đội Brad.
- Mm-hm.
Vậy thì...ta bắt tay huề nhé.
- Anh không hề có ý định trả tiền phải không?
- Chính xác!
Thế có là chơi đểu không?
Giờ tôi chả biết nữa.
- Đi!
- Nằm xuống sàn!
Mày lật lọng tao.
Hơi đểu một tí, phải không?
Các anh chẳng có gì cả.
Chẳng có gì hết.
Ôi trời, nhìn gã này xem.
Ai cho 50 Cent vào đây thế.
- Làm tốt lắm David.
- Cám ơn, Don.
Tôi biết anh
không được nhận tiền...
nhưng làm việc tốt
chắc lòng dạ sẽ vui lắm.
Không.
Được rồi, có lẽ là một chút.
Như đã hứa, đổi lại việc anh làm chứng
chống lại Chacon và Gurdlinger...
chúng tôi sẽ phải đưa anh
vào bảo vệ nhân chứng trong 3 đến 6 tháng.
- Chỉ tôi thôi à?
- Chỉ anh thôi.
À, và bất cứ nhân chứng nào khác.
- Nhìn con mọt sách
nóng bỏng này.
- Em làm gì thế?
- Anh nhìn xem này.
Anh phải bảo Casey ngừng post mấy thứ này,
có cả triệu người xem rồi
và đang tăng lên.
Ok, ok, để anh bảo nó sau bữa trưa.
Em biết còn gì nữa không.
Anh có thể nhìn xuống
áo lót em,
- Xin chào
- Chào.
- Tôi muốn giới thiệu gia đình, tôi là Dan.
- Chào Dan.
Đây là vợ tôi, Kathy,
bọn tôi vừa chuyển đến.
- Xin chào.
- Chúng tôi là nhà Johnsons
Ồ tuyệt,
chào mừng đến khu phố.
Này mọi người, lại đây.
Đến gặp hàng xóm này.
Tôi là David.
Đây là gia đình tôi.
Đây là con trai Kenny.
Con gái tôi Casey.
- Và đây là vợ tôi, Sarah.
- Rất vui được gặp anh.
- Chúng tôi là nhà Millers.
- Rất hân hạnh.
Cám ơn vì đã ghé qua,
Bảo trọng nhé.
- Gặp lại sau, tạm biệt.
- Tạm biệt.
- Em không thích họ.
- Anh cũng không thích họ.
Sao lại đi ra và tự giới thiệu?
Ông là cái đéo gì chứ?
Em không thể tin được,
ta bị kẹt ở vùng ngoại ô.
Thế này cứt thật, anh chỉ chờ
cho vụ xử kết thúc và té khỏi đây.
Dịch bởi: SeDaKu
odincard@gmail.com
Cố gắng cẩn thận.
- Chơi lỗ đít thôi
- Không chơi gì cả chứ.
- Cả hai cách đều không có trẻ con
- Anh ấy lẫn...
Giải Oscar,
cho tất cả mọi người.
Ôi chúng tôi không phải
diễn viên hay thế đâu.
- Bọn kia đang bắt nạt cô ấy.
- Ở đâu?
- Tôi sẽ không quên giây phút này trong bộ phim.
- Gì cơ?
- Hi vọng anh cũng thế.
Và...diễn.
Cần đến hai người đàn ông
để mở tủ lạnh.
Aah!
Nó thật sự rất khó.
Được rồi, mọi người làm tôi...
Nhìn này.
- Ha, ha!
- Để cô ấy yên.
Mày sẽ làm gì, thằng mặt xạm?
Mày sẽ làm gì, Don Knotts?
Mày sẽ làm gì,
anh chàng đứng thẳng lưng?
Ôi, vỡ mũi rồi!
Tôi sợ máu lắm, biết tôi nói gì không?
Cô vừa làm lệch vách ngăn màng mũi,
biết tôi nói gì không?
Tôi muốn bông băng.
- Đóng cửa à?
- Họ đóng cửa đến sáng mai.
Oklahoma. Ôi, phân.
Phô mai và cơm.
Kiến bò trên gỗ.
Phân trên que kem.
Cu bằng đá.
Ha-ha-ha.
Nó dừng lại tại một điểm
và tôi không nhét
được thêm vào nữa.
Nó khiến tôi như kiểu
có chim của Stormtrooper.
Nên tôi sẽ chỉ...đây rồi.
Đây này.
Thật là điên rồ.
Cô có bộ vếu thật đẹp.
Cut! All right. Cut.
- And, action.
- Whoo!
- Sao ta không bật bài ca chiến thắng.
- Tôi thích bài này.
- Hay thật.
♪ You're job's a joke, you're broke ♪
♪ Your love life's D.O.A. ♪
♪ I'll be there for you. ♪
♪ When the rain starts to fall. ♪
♪ I'll be there for you ♪
♪ 'Cause you're there for me too. ♪
Hay thật đấy.
Buồn cười thật đấy
Dịch bởi: SeDaKu
odincard@gmail.com
Adios, Millers.