Tip:
Highlight text to annotate it
X
♪ Ông (tiên) Cát ơi,
♪ Đem cho tôi một giấc mơ
♫ *** *** ***
♪ Biến nó thành thằng bé xinh xắn nhất
mà tôi chưa từng thấy
♫ *** *** ***
♪ Cho nó đôi môi giống hoa hồng
và tươi như lá clover (xanh, bốn cánh)
♫ *** *** ***
♪ Rồi bảo nó rằng cái đêm cô đơn
của nó đã chấm dứt.
♪ Ông Cát ơi, tôi quá là cô đơn
♫ *** *** ***
♪ Chẳng có ai màng đến tôi
♫ *** *** ***
♪ Vậy, xin hãy bật luồng cát thần của ông lên....♪
[Từ cuối Phần I...]
Chị muốn em nghe lời chị.
Chị muốn mấy em
ra khỏi nhà
rồi đi trên đường
tới nhà MacKenzies?
Chị muốn mấy em đập cửa nhà,
Chị muốn em nói họ gọi cảnh sát
và gửi người đến đây.
Hiểu không?
Cái gì. . .
Bây giờ cứ làm theo lời chị đi!
Vâng.
Đi!
Mau! Mau!
Đó có phải là ông ba bị không?
Trên thực tế,
chính là hắn.
Có chuyện gì xảy ra ngoài này vậy?
Gọi cảnh sát đi.
- Nói với cảnh sát là tôi đã bắn nó.
- Ai?
Nói với họ rằng hắn vẫn trốn thoát!
Đây là thứ trò đùa à?
Tôi đã giỡn và xử (trick or treat)
đến chết đêm nay rồi.
Ông không biết chết là gì rồi.
Giỡn và xử!
- Tôi đã bắn nó sáu viên!
- Cái gì?
Tôi đã bảo tôi bắn nó sáu viên mà!
Tôi đã bắn trúng tim và. . .
Nó không thể đi quá xa được đâu.
Coi kìa.
Tôi đã bắn trúng nó sáu lần.
Phải, tôi biết mà.
Gã này, cái tên này....
Nó không phải là người mà!
Harold, ông có muốn cho sốt mayo
và miếng bánh của ông không?
Thế còn mù-tạc thì sao?
Ồ, Harold. . .
» ...một sự cuồng điên trong đầu về bánh kẹo,
"Đêm của Người Chết Đang Sống".
. . .ông lại ngủ nữa rồi à?
» Đây là phần thông tin đặc biệt
của WWAR.
» Cảnh sát tại Haddonfield
vừa thực hiện một khám phá kinh hoàng
» về ba thi thể trong các phòng ngủ
trên lầu của căn nhà này.
» Điều rõ ràng là vụ giết người
xảy ra lúc nào đó chập tối hôm nay.
» Giới hữu trách đã xác nhận cả ba nạn nhân đều ở lứa tuổi vị thành niên,
» gồm hai gái một trai.
Cảnh sát đang lục soát toàn khu vực
» để tìm một bệnh nhân tâm thần
đã trốn thoát hồi đêm qua
» từ Trại Tâm Thần Smith
thuộc Quận Grove-Warren.
» Người ta tin rằng bệnh nhân này hiện
đang ở đâu đó trong Haddonfield.
» Đây là Robert Mundy – trực tiếp. «
» Bọn chúng sắp bắt được em rồi, Barbara!
» Ngưng lại đi!
Anh cứ lờ đi thôi!
» Bọn chúng đang săn em đó, Barbara!
» Dẹp chuyện đó đi!
Anh cứ giống như đứa con nít vậy đó!
» Bọn chúng đang đến kiếm em đó!
» Coi, có một đứa tới rồi này!
» Nó sẽ nghe anh đó!
» Nó tới đây rồi này!
» Anh phải đi khỏi đây ngay! «
Bà Elrod hả?
Ông Elrod?
Hai bác có sao không đó?
Nè. Có người la hoảng
ở nhà bên cạnh.
Phải, là Ông và Bà Elrod.
Vợ ông luôn luôn nhằn ông ta.
Có lẽ ông ấy nổi giận và quyết định
bắt đầu đánh bà ta.
Ô, lại chuyện lớn rồi.
» Nhà mày có ai ở nhà không?
Đi hết rồi.
Bố tao phải đưa Cô Ruby của tao
tới Quận Hardin
và mẹ tao quyết định đi theo.
» Mày có nghe thấy chưa?
Nghe về cái gì?
» Có mấy nhỏ bị giết ở Haddonfield.
Người ta nói trên radio đó.
Chờ chút nghe.
» ...vì vậy cảnh sát đã
bao vây toàn khu vực.
» Xin lập lại:
Ba trẻ vị thành niên đã bị
giết trong một căn nhà
» vùng tây-bắc Haddonfield.
» Tên của ba em này vẫn chưa
được tiết lộ.
Tao không sao tin nổi.
» Tao hiểu. Mày biết không,
có thể mình biết mấy đứa đó đó.
Xảy ra ở đâu vậy?
» Ở Orange Grove đó.
Vậy ngay cuối đường này rồi.
» Tao biết.
» Cảnh sát đã xác nhận
cô gái đã được cứu thoát khi đang chống trả...
Sally, tao có thể nghe tiếng còi hụ
đang đến gần.
» Họ nói tên sát nhân đã đi mất rồi.
- Họ có biết thủ phạm là ai không?
- Không.
Ối, lạy Chúa.
» Alice?
» Alice?
Có chuyện gì vậy?
» Alice?
Ai đó?
» Alice? Mày đang ở đâu vậy?
Ai đó?
» ...Gary Hunt thuộc Nha Cảnh Sát Haddonfield
nói ông tin rằng
» nghi phạm sẽ bị bắt giữ
trong vòng mấy giờ tới.
» Lối xóm nói họ đã
nghe thấy tiếng la vào lúc chạng vạng tối
» nhưng lại cho đó là âm thanh
từ một lễ Halloween bình thường...
Tôi đang hỏi,
có chuyện gì vậy?
Vào nhà đi, mấy em, nghe chưa?
Này bà con, làm ơn
nhường đường, được không?
Laurie,
cô có nghe tôi nói không?
Đừng để họ chích thuốc ngủ cho tôi.
Không có gì đâu, cứ thoải mái đi.
Chúng ta đang ở trong bệnh viện mà, đúng không?
Đừng để họ đánh thuốc ngủ cho tôi.
Không sao đâu.
Này, anh quen cô này à?
Vâng,
tên cô ấy là Laurie Strode.
Cô ta học chung với thằng em tôi
tên là Ziggy.
Bố cô ta có phải là
nhà Địa ốc Strode không?
Phải.
Được rồi.
Rồi, từ từ ra ngoài đi con.
Sẽ ổn thôi.
Bước thật chậm, nghe con?
Con không sao chứ?
Con ổn mà, phải không cưng?
Ối, Chúa ơi!
Đây, ngậm nó vào thật nhẹ thôi.
Con ổn chứ? Chúng ta đi nào.
Cứ đi cho thật chậm.
Coi nào.
Bà điền vào đơn này.
Chốc nữa sẽ có người đến.
À, chúng tôi cần gặp
bác sĩ ngay mới được.
Ông ấy đang lo cho một bệnh nhân.
Bà làm ơn đợi ở Phòng A đi vậy.
Ồ, đi thôi, cưng.
Cám ơn cô.
Bác sĩ Mixter đâu?
Ông ấy đang ở Câu Lạc Bộ Đồng Quê.
Tôi nghĩ ông ta say rồi.
Ồ, vậy thì hay rồi.
Mấy anh có gì vậy?
Bị dao đâm trúng hông bên trái.
- Có thể bị đâm sâu.
Bị chấn thương nhiều nơi.
- Cô ta là Laurie Strode.
Phải, phải, nào, mình đi.
Có thể đã bị bể mắt cá chân phải.
Janet,
lấy cho tôi thêm ít cà phê đi.
Đem cái đó ra khỏi đây đi.
Ồ, Laurie,
chào cô!
À, để coi thử tình trạng ra sao nào.
À, đúng rồi.
Cô đã bị mất nhiều máu.
Mình cần lấy máu thử.
Phải.
Cô được chích thuốc chống
co bắp thịt lần cuối là khi nào?
Cháu không biết.
Lấy cho tôi
chỉ nylon 3-0 có kèm. . .
- Kim khâu?
- Phải.
Ngay đi.
Chúng ta phải gây mê cô ấy.
Không! Không,
đừng có làm cháu ngủ!
Được rồi, nghỉ đi, thoải mái đi,
chúng tôi sẽ không làm cô đau đâu.
Không! Không!
Làm ơn đi,
đừng làm tôi ngủ.
Từ từ đi.
Ráng thư giãn đi, Laurie.
BS Mixter sẽ cho người
khâu lại cho cô ngay.
Thanh thản nghe, Laurie.
Đi vòng khu này lần nữa đi.
Đã bao lâu rồi?
Khoảng 30 phút.
Rọi đèn vào chỗ kia đi.
Đó, ngay sát mấy cái cây đó.
Chẳng có gì hết.
Vậy, hãy tiếp tục!
Ông biết không, Bác sĩ,
tôi đã ở trên cái mức đó.
Cái gì?
Ở mức mà tôi không thể nghe
theo chỉ thị của ông được nữa.
Được rồi, ông Cảnh sát,
ông muốn sao cũng được.
Cái chính chúng ta cần
là ngăn chặn hắn!
Ông đã để hắn ra mà.
- Tôi không.
- Là bác sĩ trời đánh riêng của hắn.
Chứ tôi không có thả nó ra.
» Trưởng Brackett,
làm ơn gọi lại.
» Trưởng Brackett,
làm ơn nhập sóng.
Là ai đó?
» Xếp, đây là...
Nói lại đi, là cái gì?
» Đây là Ramsey.
Anh đang ở đâu vậy?
» Tôi đang ở đây từ lò bánh mì đi lên
hướng bắc trên đường Scottsville.
Quay về phố đi.
Đi ngược đường Thứ 17
và gặp tôi ở ngay khu Đường Tắt.
» 10-4, Ramsey rõ.
Ông cất cái đó đi giùm được không?
Ông không thể nào
bắn trúng hắn sáu lần được.
Ông nghĩ tôi nói dối à, ông Cảnh sát?
Tôi nghĩ ông bắn hụt.
Không ai có thể lãnh sáu viên đạn được.
Tôi phải nói với ông,
đây không phải mà một người.
Coi kìa, chậm lại!
- Tại sao?
- Ngay đó!
Coi kìa, coi, coi kìa!
- Có phải là hắn không?
- Tôi không biết.
- Lui lại!
Chạy! Ngay đi, chạy!
- BS Loomis!
Lui lại sau!
Lui lại, mấy em!
- Chạy! Dừng lại! Ra đây. . .
- BS Loomis!
Loomis!
Đứng lại!
Đừng bắn!
Đừng tay!
Đừng. . .
Được nó rồi.
Cảnh sát Brackett.
Nó tự dưng xuất hiện.
Tôi không dừng xe kịp.
Có phải là nó không?
Tôi không biết.
Có phải là nó hay là không?
Leigh,
- Leigh, họ đã tìm thấy
ba thi thể
- Ở đâu vậy?
Bên kia đường,
chỗ nhà Doyle.
Ba đứa trẻ.
Leigh,
một trong số đó là Annie!
Cái gì?
Có đau lắm không con?
Cái gì?
Ồ, cưng, mẹ không hiểu con nổi!
Coi kìa, không sao đâu.
Mình sẽ chơi trò gì đó tối nay, và. . .
» Xin lập lại cho những khán giả vừa xem,
» đêm nay có ba người chết
» do một cuộc tấn công
bởi một bệnh nhân tâm thần đào tẩu.
» Tôi hiểu rằng chúng ta
bây giờ phải giữ máy.
» Xin lập lại cho những khán giả vừa xem,
» Ba người chết đêm nay như kết quả
» của cuộc tấn công bởi
một bệnh nhân tâm thần đã đào tẩu.
» Các chi tiết khác sẽ được loan báo
ngay khi chúng tôi ghi nhận được.
» Đây là Robert Mundy
tường trình trực tiếp đến quý vị.
- Chào cô.
- Chào anh.
Jimmy,
để cô ta yên đi.
À, cô đang cảm thấy thế nào?
Đau.
Có gì xảy ra vậy?
Một cái xương bị nứt.
Cô may vì nó không bị vỡ vụn.
BS Mixter cảm thấy rằng ông nên
chờ đến mai mới bó bột lại.
Cô cần phải nghỉ ngơi đi.
Coi kìa, Jimmy.
Tôi có thể kiếm cho cô ít thức uống
hay cái gì đó không?
Thế một ly Coke thì sao?
Được. Cám ơn anh.
Được rồi.
Nào coi, Jimmy, chúng ta tới phiên rồi.
Có một cú gọi vào khác.
- Được. Được.
- Nào.
Tôi sẽ kiếm ly Coke cho cô sau vậy.
Ra ngoài đi!
Hồi nãy, cảnh sát
đã được báo cáo rằng
Michael Myers,
trước đây ở Haddonfield,
đã trốn khỏi Viện Tâm Thần Smith thuộc Quận
Grove-Warren hồi đêm qua,
được coi là đã bị thiêu đến chết.
Trong lúc này, ba thi thể được khám phá
trong phòng ngủ trên lầu của căn nhà
ngay sau lưng tôi đây.
Thân thế của các nạn nhân
hiện vẫn chưa được loan báo...
Quên cái đó đi. Quên nó đi.
Tôi muốn tập trung vào căn nhà này.
Nói chuyện với đám trẻ.
Coi có ai nhìn thấy cái gì không.
Được rồi, ông cần sự cho phép của
cha mẹ chúng để loan tin.
Nếu ông không tìm ra cha mẹ chúng,
cứ thu lời phát biểu của chúng.
Không phải lúc này đâu.
Chỉ một phút thôi, mấy ông bạn.
Tôi phải
đi và nói cho vợ tôi biết
trước khi có ai đó làm chuyện đó.
Về nhà đi thôi, Leigh.
Cứ về nhà đi.
Tôi sẽ lo mọi chuyện.
Cái ông mắc dịch này!
- Xin lỗi.
- Ông đã làm cái gì à?
Tôi có làm gì đâu.
Ông đã để nó ra ngoài!
Tôi không để nó ra,
tôi đã ra yêu cầu giam hắn lại.
Bây giờ có bất kỳ điều gì khác chúng tôi
có thể làm cho ông hay không?
Nếu đó không phải là Michael Myers
đã bị thiêu trong cái xe đó,
vậy sẽ còn nhiều đứa trẻ khác
bị tàn sát đêm nay.
Nó chết rồi!
Tôi đã thấy nó mà!
Ông chỉ thấy một người đeo mặt nạ.
Chính là nó đó.
Tôi cũng muốn tin ông lắm,
nhưng tôi phải chắc chắn mới được.
Tôi không thể ngưng cho đến khi
tôi biết chắc hắn đã chết.
Ông đang nói về hắn như thể hắn là
một loại thú vật nào đó vậy.
- Nó đã là. . .
- Anh có thể giữ cái đó lại không?
Nó đã là bệnh nhân của tôi trong 15 năm.
Nó trở thành kẻ bị
tôi kiềm chế cho đến khi
tôi nhận ra rằng chẳng có gì
trong con người hắn,
chẳng có tri thức lẫn lý luận, mà ngay cả
cái gì đó xa vời đối với con người cũng không.
Một giờ trước đây, tôi đã đứng
bắn sáu viên vào người hắn.
Nó cứ thế chỗi dậy và đi mất.
Tôi đang nói về một khả năng có thật
là hắn vẫn còn ở đâu đó!
Họ đã đem cái xác đến đâu rồi?
Văn phòng của Coroner.
Kiếm một nha sĩ đến gặp tôi ở đó
trong vòng nửa giờ đi.
» Mặc cho thực tế là
người giải cứu Laurie Strode
» nói rằng ông đã bắn trúng hắn
sáu lần trong cự ly gần,
» cảnh sát cuộc Haddonfield
không có lời giải thích nào
» về sự mất dạng của nghi phạm,
» nhưng lại nói rằng họ tin tưởng
» hắn sẽ mau chóng bị bắt.
Nhân viên cấp cứu hiện đang
» di chuyển thi thể cuối cùng của ba nạn nhân.
– Tôi không tin nổi cái đó được.
Cái trò "Cắm Đuôi Lừa" (Pin the Tail on the Donkey)
và đòi có táo.
Thật ra chỉ là gục gặc đầu vào nước,
chứ chẳng hơn gì.
À, chị phải dùng nước.
Thấy chưa, nếu chị không dùng nước. . .
Tôi không bao giờ đến một buổi họp mặt
Halloween khi nào tôi còn sống,
đặc biệt là ở nhà Stevie Mathis.
Và, dĩ nhiên, bây giờ tôi sẽ tới trễ rồi.
À, chị phải chở tôi về nhà trước đã.
Ồ, Darcy à,
tôi không có thời giờ.
À, chị phải làm thôi.
Ồ, chị không nhờ Eddie Lee được à?
Hắn đang ở Russellville.
Ồ!
Cách nhà chị có năm phút thôi mà,
thêm năm phút nữa để đi tới bệnh viện.
Bà Alves đến là giết tôi mất.
Chị đã hứa với tôi rồi mà.
Tôi biết tôi đã hứa.
» Có một người thoát nạn.
» Laurie Strode, mười bảy tuổi,
» được tìm thấy ngay bên kia đường
» từ căn nhà nơi án mạng xảy ra.
» Các em đã được mang đi nơi khác
» tới Viện Giảo Nghiệm Thi Thể Haddonfield. «
» Hệ quả của vụ tàn sát này,
» là các con đường giữa
Chestnut và đường Thứ 10
» chật ních với người và xe cộ.
» Xin lập lại hai đường này
là Chestnut và 10th.
» Chúng đã tràn ngập với người và xe cộ. «
Cha, tôi chắc chắn có thể
đi mua cái bánh pizza lúc này.
Cái lớn ngon có xúch-xích,
hành, tiêu nghe.
Nhưng không có nấm.
Tôi ghét nấm lắm.
» Tên của các nạn nhân
vẫn chưa được tiết lộ,
» nhưng người trong đám đông
đã nhận ra đó là các em hàng xóm.
Giống như một cuộc về nhà trời đánh vậy.
» Bây giờ trở lại với Dementia!
Cám ơn, Ô. Garrett.
Julie đã thấy hắn,
anh biết không.
Ai?
Là Michael Myers.
Coi kìa.
Tôi thề đó!
Hôm qua, khi cô nàng trên đường đi làm!
Cô ta thấy hắn ở đâu?
Anh có biết cái tiệm "Shop n Bag"
ngay ngoài khu thương xá không?
À, cô ta dừng lại ở một cái đèn
và thấy hắn đang đi bộ trên khu đất
phía sau rạp
chiếu bóng ngoài trời Lost River.
Julie nói trông hắn ghê rợn lắm.
Julie toàn nói phét không à!
Nó vẫn chưa trốn thoát
cho mãi đến đêm qua.
À, anh không cần phải
chửi thề gì đâu, anh bạn.
À, dù sao thì cô ta cũng là
loại người ngu.
Mỗi chữ anh nói ra nếu không phải là
"quỷ" hay "mẹ" thì cũng là "mắc dịch"!
Xin lỗi nghe.
Tôi đoán tôi
quen miệng mất rồi.
- Xin chào.
- Cô đến trễ rồi.
Ờ, tôi biết.
Tôi phải tới khu đặc biệt rồi.
Chào anh, Jimmy.
Ồ, chào cô, Karen.
Gặp anh sau nghe.
Được rồi.
(Hát) Xinh đẹp tuyệt vời
Đến ngồi ngay trước mặt tôi
Đừng làm tôi khóc
Tôi cần cái bánh của em...
Coi kìa, tại sao anh không
im miệng dùm cái, được không?
Có cái gì làm anh bỗng pháu cáu vậy?
Coi kìa, có thể là
Ziggy, anh biết đó.
Mà cũng có thể là thằng Mark, em anh,
được lôi từ chỗ đó ra.
Được rồi, vậy chứ
anh muốn tôi làm gì đây?
Coi nè, Jimmy, luật đầu tiên, không bao giờ
được liên đới với một bệnh nhân.
Các y tá,
đó là chuyện khác,
nhưng còn bệnh nhân, cái đó không tốt đâu.
Chẳng bao giờ thành sự đâu.
Anh đi đâu đó,
chàng sinh viên kia?
Tôi nói với anh,
nghe lời thằng Buddy già này đi.
Hôm nay cô lại đến trễ nữa rồi.
Có 15 phút thôi mà.
Đó có thể là sự khác biệt giữa
sinh và tử cho mấy em bé đó.
Bà nói đúng,
tôi xin lỗi, Bà Alves.
Chỉ là tôi. . .
Tôi không muốn
nghe lời giải thích đâu.
Cô là một y tá tốt, Karen,
tôi ghét phải mất đi cô,
nhưng cô cũng phải
tập đi làm đúng giờ chứ.
Bây giờ kiểm lại danh sách này đi.
Sẽ tốt thôi mà, thật đó,
tôi xin hứa. Thật xin lỗi.
Carr, Bà Carr,
9:30 giờ sáng mai.
Chúa ơi, họ lẽ ra phải. . .
Lẽ ra họ phải canh chừng hắn
một cách cẩn thận hơn.
Ai chứ?
Michael Myers.
Michael Myers à?
Ờ, hắn là người cứ bám theo cô đó.
Ý anh là, căn nhà của gia đình Myers à?
Cái thằng nhỏ đã
giết chị nó đó hả?
Ừ.
Nhưng nó đang ở trong
một bệnh viện nào đó mà.
Đêm qua nó trốn thoát rồi.
Sao anh biết?
Radio người ta loan ầm lên. Cả TV nữa.
Là chuyện đang xảy ra lúc này đây nè.
Tại sao tôi?
Ý tôi là, tại sao lại là tôi?
Hết giờ rồi, Jimmy.
Chúng ta hãy đi.
Được, được.
- Tôi sẽ quay lại. . .
- Không, anh không được trở lại!
Giờ thăm viếng đã dứt khoát hết rồi!
Cha ơi, cô không thể sống với chúng,
cô không thể sống mà không có chúng.
Vai bên đó thấy thế nào rồi?
Khá hơn rồi.
Tốt.
Chúng tôi đang cố liên lạc với cha mẹ cô.
BS Mixter bảo tôi họ đang ở
cùng cuộc hội như ông,
nhưng bây giờ họ không có ở đó
và cũng không có nhà.
Cô có biết nơi nào
họ hiện đang có mặt không?
Không.
Tôi sẽ tiếp tục cố gắng liên lạc với họ.
Ồ, cái này chỉ là. . .
Janet?
Vâng, thưa Bà Alves?
Đi bảo Ông Garrett chúng ta
đang có trở ngại với đường điện thoại.
Ngay đi.
- Nhưng ông ta ở mãi đầu kia của hành lang.
- Janet.
Vâng, thưa Bà Alves.
Có chuyện gì với điện thoại vậy?
Không có gì mà cô phải lo đâu.
Ngay bây giờ hãy nghỉ đi cái đã.
Tôi sẽ cho cô biết ngay sau khi chúng tôi
bắt liên lạc được với cha mẹ cô.
Tôi sẽ đi kiểm lại cái cột.
Cô đợi đây để tôi gọi cô.
Cháu phải trở lại trực đó.
Cần khoảng 5 phút mới xong.
Nhưng ngay cả dùng cái này làm sao
cháu cũng không biết.
Tôi nghĩ có ai đó đột nhập
vào nhà kho rồi.
Khóa đã bị mở ra.
Ông Garrett?
Cháu không nghe chú được.
Một người trong bọn cô cần phải lái đến
trạm cảnh sát ngay.
Ông Garrett, làm sao chú làm
cái máy này hoạt động đây?
Janet?
Ông Garrett?
Ông Garrett?
Ông Garrett, cháu phải về trực đây.
A-lô?
Cái này khó đây,
ngay cả lợi cũng đã cháy thành than,
nhưng hãy coi đây.
Thấy chỗ này không? Chưa có lợi.
Hắn còn trẻ,
có thể cỡ 17, hay 18 gì đó.
Michael Myers năm nay 21 tuổi.
Dương nghiệm l. D. có nghĩa là chúng ta
chụp quang tuyến X và lập hồ sơ nha khoa.
Cái đó mất nhiều giờ.
Không còn cách nào để
biết chắc chắn được. Xin lỗi ông.
Chúng ta đâu có hàng giờ.
Nghe tôi nói đây.
Chúng ta phải coi như
Michael Myers vẫn còn sống.
Mọi người về lại vị trí đi.
Nhưng chúng ta chỉ cô lập khu vực đó.
Tôi muốn quét từ vùng
Nam Chestnut cho tới khu Đường Tắt.
Tôi muốn mọi con đường,
mọi nhà, mọi sân sau...
Được. Chúng tôi làm.
Cám ơn ông.
Được rồi, vậy đủ rồi!
Như vậy là đủ rồi!
Nào, ra khỏi đây đi quý vi. Về nhà đi.
Quý vị đi khỏi đây.
Đi đi.
Đây là Hunt.
Gửi thêm một xe nữa đến.
Nhà Myers cũ,
Số 45 đường Lampkin Lane.
Cái bộ lạc đó. Một người trong số họ
bị giết. Cái này gọi là thức tỉnh.
Đề cao ý niệm của tôi về an ninh đi.
Được rồi, ngưng đi!
Này, bà con, về nhà!
Có ai dẹp nó đi!
Ngưng đi!
Hoàn toàn trống. Thêm vào đó chúng tôi
đã tuần tra toàn bộ mé đông của khu phố
Chẳng có gì hết.
Kiểm lại lần nữa đi.
Hắn chỉ là không có ở đó!
Kiểm lại lần nữa đi!
Ông biết,
Haddonfield là khu phố
khá yên tĩnh trước đêm nay.
Chỉ có vụ bắn lộn duy nhất
ông nghe được
là khi bắt đầu vụ theo dõi ở
trường trung học địa phương.
Vậy chứ một đêm vào năm 1963,
Michael Myers đã giết chị nó.
trong cái phòng nhỏ trên lầu kia
bằng một con dao cắt thịt lớn.
Tôi còn nhớ.
Vào ngày Halloween.
Lúc ấy tôi được 16 tuổi.
Đó là ngày kỷ niệm của hắn,
Ông Hunt ạ.
Hắn đã trở về.
Sau 15 năm à?
Hắn đã chờ đợi với
sự kiên nhẫn ngoại hạng.
Có một lực lượng bên trong
làm tiêu thời gian đi.
Các nhân viên đã ngày càng quen dần
với cái sự bất động và im lặng của hắn.
Trong nhiều phương diện,
hắn là kiểu bệnh nhân lý tưởng.
Hắn đã không nói,
hắn đã không khóc,
ngay cả di động hắn cũng không.
Hắn chỉ chờ đó.
Nhân viên đã không chuẩn bị.
Họ đã không biết hắn là ai.
Vậy ông đã biết à?
Phải, tôi biết.
Xin lỗi nghe, Ông Hunt?
Phải, là chuyện gì vậy, Craig?
Vâng, em lo về Bennett Tramer.
Hắn vẫn chưa về tới nhà.
Phải, và hắn rời buổi họp mặt
vào lúc 10:00.
Bây giờ cũng chỉ là một chút sau 11:00g thôi mà, mấy cậu.
Hắn đã uống rất say.
Hắn bao nhiêu tuổi rồi?
Mười bảy.
Hắn đã đeo cái mặt nạ khỉ này vào.
Được ồi, mấy cậu.
Mười bảy tuổi à?
Và đang đeo mặt nạ.
Ối, Chúa ơi!
Có lẽ mình nên kiểm lại
hồ sơ nha khoa của hắn.
Đường Reservoir Cũ.
Họ đã khám phá một vụ
đột nhập vào trường tiểu học.
- Họ khá chắc chắn đó là hắn.
- Đi nào.
Dừng lại!
Ối cha! Rõ khỉ!
Khỉ tiều!
Ồ, đồ cà chớn!
Có thể em đã làm gãy nó rồi.
Em ước em làm đó!
Em cũng có thể
phải dùng đến cái này với anh!
Rõ là đồ cà chớn!
Chúc mừng ngày Halloween!
Budd, anh là tên tồi nhất
mà em từng gặp!
Vậy nên....
Nhưng em lại yêu anh.
Ờ,
và em là một con khờ.
Mình hãy xuống phòng vật lý trị liệu đi.
Ngón tay của Budd cần
chút vật lý trị liệu.
Em không thể bỏ
bọn trẻ lúc này được.
Nhưng ai hôm nay cũng bất thường.
Tất cả chỉ lo cái vụ Michael Myers khốn nạn đó.
Em chỉ là. . .
Anh chỉ muốn. . .
Phòng vật lý trị liệu
khoảng ba cửa phía dưới.
Em cho rằng mình cứ để mở cửa,
để có thể nghe được
nếu có ai đến
hay nếu một đứa trẻ bắt đầu khóc.
Không, em phải đi
kiểm tra trước cái đã.
15 phút thôi nghe.
Nếu mọi chuyện đều suông xẻ.
Em đang phí thời giờ đó.
Tại sao mẹ không nói cho con biết?
Tại sao mẹ lại không bao giờ nói
với con cái gì hết vậy?
Ta đã bảo,
ta không phải là mẹ cháu.
Nóng đó.
Chà!
Trong đây nóng đó.
Chỉ là anh thôi mà.
Em không giỡn đâu.
Trong này bây giờ
nóng quá rồi, Budd.
Sao anh không ra coi lại thử xem?
Ngoài kia lạnh đó.
Nó có thể lạnh trong này.
Được rồi em.
Quên nó đi, Budd.
Em phải quay lại làm bây giờ.
Anh có muốn chốc nữa đi ăn sáng không?
Em xin lỗi nghe.
Em phải trở lại thôi,
chỉ có vậy thôi.
Bây giờ, Budd,
đừng có làm như vậy chứ.
Không!
Ối, Chúa ơi!
Nó đã vào đây rồi.
Và coi chỗ này nè.
Đây nữa.
Cô em.
Có vậy thôi sao?
Không.
Đây.
Là cái gì vậy?
Là ám ký.
Không.
Đó là một chữ Celtic.
Có nghĩa là,
"Chúa Tể của Người Chết."
"Tận cùng của mùa hè."
Cái lễ hội của Samhain,
Ngày 31 tháng 10.
BS Loomis?
Vâng?
Tôi phải nói chuyện với ông.
Ồ, tôi không nhận ra bà.
Bà đang làm gì ở đây vậy?
Chuyện riêng tư.
Cám ơn ông.
BS Loomis, ông đã được lệnh
phải trở về Smiths-Grove.
Chỉ thị à?
Họ không thể ra lệnh cho tôi.
Không, không,
nhưng Thống Đốc thì có thể.
Ông ấy đã nói chuyện mặt đối mặt
với BS Rogers cách đây mấy giờ.
Thống Đốc sao?
À, À.
BS Loomis à, chuyện này
đã loan truyền ra khắp tiểu ***.
Bệnh nhân của ông đào tẩu có một lần,
mà giết tới ba trẻ vị thành nhân,
ông bắn hắn bằng súng,
hắn lại tẩu thoát được!
Lẽ ra trước đây ai đó nên nghe lời tôi.
Tôi biết, tôi xin lỗi.
BS Rogers chỉ e rằng vụ này
sẽ gây nguy hại
cho toàn bộ chương trình trị liệu hồi phục
của chúng ta.
Ông ấy không muốn bất kỳ ai từ
Bộ Y Tế Tâm Thần
có mặt ở bất kỳ nơi đâu gần Haddonfield.
Vậy chứ tại sao ông ấy lại
cử bà tới đây vậy?
Cho trường hợp ông đã
khám phá hắn vẫn còn sống sót.
Nói với BS Rogers. . .
Nói với ông ta rằng bà không thể tìm thấy tôi.
Cứ nói với ông ta cái gì đó cũng được.
Tôi không thể rời
Haddonfield lúc này được.
Tôi e rằng ông không có chọn lựa.
Có một cảnh sát đặc nhiệm
đang chờ ông bên ngoài.
Laurie?
Nghe đây,
Tôi hiểu rằng cô
không biết nhiều về tôi,
nhưng tôi muốn để cho cô biết rằng
tôi sẽ không để chuyện gì
xảy ra cho cô đâu.
Được chứ?
Hứa đó.
Laurie?
Mẹ nó!
BS Mixter?
BS Mixter?
BS Mixter!
BS Mixter?
BS Mixter?
Đây là chuyện khẩn cấp.
Dr. Mixter,
Là Laurie Strode.
Cô ta đã bị phản ứng với thuốc.
Ông phải tới ngay mới được!
BS Mixter.
Cái này thật nực cười!
Tôi phải đi tìm Bà Alves.
Bà Alves?
Laurie? Cô ổn chứ?
Chúng ta sẽ đi tìm hắn.
Ông tìm ở đâu?
Tôi không biết.
Tôi cũng không biết.
Ông Garrett à?
Xin lỗi.
Nghe này,
tôi không tìm thấy ai hết cả.
Budd đã đi rồi,
Bà Alves cũng mất tiêu.
Chúng ta phải đi tìm Laurie đi thôi.
Được, nghe tôi này. . .
Tôi muốn cô kiểm lại cái
Cánh Đông lần nữa, được không?l
Và nếu cô không thấy ai,
tôi cần cô vào xe
và lái tới trạm cảnh sát
tìm người đến đây,
được không?
Được.
Được rồi. Tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm.
Chào?
Giêsu!
Laurie!
Laurie! Laurie, chờ chút đi!
Chờ chút, Laurie!
Mau mau!
Bà đã không tin tôi.
Không ai tin hết cả.
Tôi xin lỗi.
Đừng cảm thấy áy náy cho tôi, hãy áy náy
cho cái phố nhỏ sau lưng kia kìa.
Phải mất nhiều năm
trước khi họ quên được vụ này.l
BS Loomis à, tôi nghĩ có chuyện khác
mà ông nên biết.
Bà có thấy cái bảng đen đằng sau đó
chỗ trường tiểu học không?
Có.
Để xoa dịu các thần, cái ông tu sĩ đạo sĩ
đó đã tổ chức tục lễ thiêu.
Tù nhân chiến tranh, tội phạm,
kẻ mất trí, thú vật bị
thiêu sống trong rổ.
Bằng cách quan sát
cách họ chết,
tay đạo sĩ đó tin rằng họ
có thể nhìn điềm báo về tương lai.
Hai ngàn năm sau,
chúng ta đã không đi xa hơn.
Samhain không phải là linh hồn dữ.
Nó không phải là ma quỷ hay phù thủy,
mà là đầu óc vô tri vô giác
(unconscious mind).
Chúng ta luôn luôn sợ cái
sự tối tăm bên trong chúng ta.
BS Loomis à,
làm ơn, nghe tôi.
Có một đời sống liên đới với Michael Myers
mà không ai hay biết.
Tôi đã thấy mọi thứ rồi.
Không! Không, cái đó bí mật,
đã được tòa án niêm phong
sau khi cha mẹ hắn bị chết.
Bây giờ, sau khi Thống Đốc nghe nói
về chuyện xảy ra đêm nay,
ông ra lệnh cho BS Rogers
mở hồ sơ đó ra.
Là hồ sơ gì?
Cái đó không công bằng.
Họ nên cho phép ông
kiểm nghiệm mọi chuyện.
Cái cô gái đó,
cái cô Strode đó,
chính là em của Michael Myers!
Cô ta ra đời hai năm
trước khi hắn gây ra án mạng.
Hai năm sau đó,
cha mẹ hắn chết,
và cô ta được gia đình Strodes
nhận làm con nuôi.
Họ yêu cầu cái hồ sơ
đó phải được niêm phong lại
để bảo vệ gia đình.
Giêsu, bộ bà không thấy cái
nó làm ở Haddonfield này sao?
Nó giết chị nó
15 năm trước,
nay nó cố giết em gái nó!
Tối nay, sau khi tôi bắn nó,
người ta đã đưa cô ta đi đâu?
Bệnh xá.
Bệnh xá à? Đâu. . .
Ông có biết rõ vùng này không?
Chút xíu thôi.
Bệnh viện tọa lạc ở đâu vậy?
BS Loomis à, chúng ta đang phải
theo lệnh của Thống Đốc đó.
Nó ở phía sau trên Lộ 17,
cách đây khoảng ba dặm.
Quay xe lại, ngay bây giờ!
Tôi không thể làm thế được.
Tôi đang có lệnh!
Mấy cái lệnh đó vừa thay đổi rồi!
BS Loomis!
Bác sĩ à, ông đang tự đưa ông vào
nhiều phiền toái đó.
Mấy người thường làm cái gì nào?
Bắn phát súng cảnh cáo, đúng không?
Jimmy?
Không sao đâu. Chúng ta...
Chúng ta sẽ ra khỏi nơi đây.
Tôi nghĩ. . .
Lẽ ra tôi phải còng ông vào bánh lái,
nhưng tôi có cảm tưởng rằng tôi
sắp cần ông ở trong đó.
Tôi có thể tin tưởng ông không?
Tôi còn cái gì để mất
ngoại trừ công việc của tôi?
Cứu tôi.
Cứu!
Cứu tôi!
Đi kiểm tra lại mọi
căn phòng dưới đó. Đi ngay!
- BS Loomis!
- Bà theo tôi và câm miệng lại!
Cứu!
Cứu! Cứu!
Cứu!
Làm ơn đi!
Làm ơn! Giúp tôi!
Cứu tôi!
Nào, vô đi!
- Dừng lại!
- Nó chết rồi mà.
Không, nó chưa chết! Coi nó kìa!
Nó vẫn còn đang thở!
Được.
Có một cái máy vô tuyến hai chiều
trong xe cảnh sát.
Tôi muốn bà ra ngoài đó,
bật máy lên và gọi Hunt!
Nào, chờ chút đã!
Tôi là người duy nhất
được phép dùng cái đó.
Cứ đi đi!
Tôi xin lỗi đã bỏ lại cô.
Cô ổn chứ?
Tại sao hắn lại không chết vậy?
Tránh xa nó ra!
Nhưng nó đã tắt thở rồi mà!
Không!
» Đơn vị đang kêu, báo tên đi.
Marion Chambers cùng với
BS Loomis ở bệnh xá.
Hắn đang ở đây này.
» 10-4. Đơn vị đang kêu,
cho biết về nghi phạm.
Michael Myers!
Cứ vác xác ông lại đây đi!
Nào, coi nào, coi nào.
Không!
Cầm lấy này.
Không!
Cầm đi!
Michael?
Michael, dừng lại!
Nó là một con thú!
Nó là một con thú!
Tiếp đi, ra ngoài đi.
Ra ngoài, ngay bây giờ!
Tới giờ rồi, Michael.
Tổng số bao nhiêu?
Cho đến nay là mười.
Nếu cô có thể nói đôi lời.
- Cô có tin tức hàng đầu nào. . .
- Cứ để cô ta yên đi.
. . .về chuyện xảy ra trong bệnh viện?
Cháu có thể ngồi phía trước không?
Ồ, không, tôi xin lỗi.
Tôi phải để cô ở đằng sau.
Cô sẵn sàng chưa?
Coi chừng hai bàn chân cô.
Cô ta đang được giúp
ra khỏi xe lăn...
Lên trên nào.
Cẩn thận. Và đến chân.
. . .và vào trong xe cứu thương.
Bước cao. Bước cao.
Được rồi.
Giữ chân cho cao lên, chúng tôi
sẽ đem cô ra khỏi đây trong một giây.
Rồi.
♫ *** *** *** *** ***
*** *** ***...
♪ Ông Cát ơi, đem cho tôi một giấc mơ
♫ *** *** ***
♪ Làm nó thành đứa trẻ xinh xắn
nhất mà tôi chưa từng thấy
♫ *** *** ***
♪ Cho nó đôi môi như hoa hồng
và tươi như lá clover
♫ *** *** ***
♪ Và bảo nó rằng cái đêm
cô đơn của nó đã hết rồi.
♪ Ông Cát ơi, tôi cô đơn quá
♫ *** *** ***
♪ Chẳng có ai màng đến tôi
♫ *** *** ***
♪ Làm ơn bật luồng tia cát thần của ông lên
♪ Ông Cát ơi, đem cho tôi một giấc mơ
♫ *** *** ***...
♪ Ông Cát ơi, đem cho tôi một giấc mơ
♪ Làm nó thành đứa trẻ xinh xắn
nhất mà tôi chưa từng thấy
♪ Cho nó lời nói rằng
tôi không phải kẻ lang thang
♪ Rồi bảo nó rằng
đêm cô đơn của nó đã hết rồi
♪ Ông Cát ơi, tôi quá là cô đơn
♪ Chẳng có ai màng đến tôi
♪ Xin làm ơn bật luồng cát thần của ông lên
♪ Ồ, Ông Cát ơi, cho tôi một giấc mơ
♫ *** *** *** ***....
♪ Ông Cát ơi
– Ừ
♪ Đem cho tôi một giấc mơ
♪ Cho thằng bé một cặp mắt có hấp lực
♪ Cho nó một trái tim cô đơn
giống như Pagliacci
♪ Và nhiều tóc gợn sóng
giống như Liberace
♪ Ông Cát ơi, có người để giữ
♪ Sẽ là việc tuyệt vời
trước khi chúng tôi quá già
♪ Vậy làm ơn bật luồng cát thần của ông lên
♪ Ông Cát ơi, đem cho chúng tôi,
làm ơn, làm ơn, làm ơn
♪ Ông Cát ơi, đem
cho chúng tôi một giấc mơ.
♫ *** *** *** *** ***
*** *** ***♪