Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chợ bán vũ khí quân khủng bố
trên biên giới Nga.
Người của ta đang ở tại
vị trí máy quay trung tâm.
Cứ y như là một siêu thị của khủng bố.
Máy bay Long March của Trung Hoa,
trực thăng tấn công Panther AS-565,
súng cối hai nòng của Nga, và những
thùng súng trường trông như của Mỹ.
Mìn của Chilê, chất nổ của Đức,
cả một gia đình đông vui.
Cho nhận dạng.
Cờ Tháp trắng gọi Mã trắng.
Cho chúng tôi thấy tốt đen.
Ông thấy đấy, Đô đốc, anh ta đã vượt
qua được. Bắt đầu từ cái tên ở giữa đấy.
Xin hãy nạp chương trình nhận dạng.
Tìm kiếm cơ sở dữ liệu nhận dạng.
Đang kiểm tra cơ sở dữ liệu.
Chúng tôi tìm thấy sự cân xứng
đầu tiên. Satoshi lsagura.
Chuyên gia hóa chất, bị truy nã vì
tấn công đường xe điện ngầm Tokyo.
Hiện đang làm cho
lực lượng nổi loạn tại Zaire.
Henry Gupta, người Mỹ.
Nhà tạo dựng những
kỹ thuật khủng bố thực tiễn.
Khởi đầu là sinh viên cực đoan
tại Berkeley những năm 60.
Bây giờ hắn bán quan điểm
chính trị của hắn để lấy tiền.
-Cho tôi cận ảnh cái thứ ấy giùm.
-Giống như là hộp mã hóa của Mỹ.
Được dùng để kiểm soát những
vệ tinh của hệ thống G.P.S.
Không biết ClA sẽ buồn phiền nhiều hơn
vì mất thứ ấy hay vì chúng ta đã tìm ra nó.
Tôi xin lỗi, thưa Đô đốc.
Cảm ơn bà, chúng tôi xem thế đã đủ.
Bây giờ đến phần quân đội làm việc.
Anh đã nhìn thấy súng Gatling rồi chứ?
Người của anh đã chuẩn bị để
sử dụng với loại hỏa lực ấy chưa?
Chúng tôi có một cuộc bầu cử
ở Moscow vào tuần tới.
Tổng thống nói không chấp nhận
bất kỳ sự hy sinh nhân lực nào.
Vậy thì lấy sự chọn lựa của Hải quân.
Trong một cuộc tấn công, chúng tôi
đã trừ khử một nửa quân khủng bố trên thế giới.
-Đô đốc Roebuck, tôi phải phản đối.
-Cho tôi nói chuyện với Chester.
-Tốt nhất là đừng phí thời gian.
-Người của tôi chưa hoàn tất.
Vua đen gọi Giám mục trắng.
Được quyền khai hỏa.
Cho người của bà rời khỏi nơi đó,
công việc của anh ta đã xong.
Được quyền tấn công.
Chuẩn bị khai hỏa.
Theo số đếm của tôi, 5, 4, 3, 2, 1 .
Hoả tiễn đã phóng.
Thời gian đến mục tiêu:
4 phút, 8 giây.
Mã trắng, 4 phút nữa mục tiêu sẽ
bị bắn phá, thoát ngay ra khỏi nơi ấy.
Ừ, tôi biết nó là gì! Nó ở ngay trên
màn hình trước mặt tôi mà.
Một chiếc jeep đậu trước máy bay.
Bây giờ biến ngay khỏi chỗ đó đi!
-Có chuyện khí gì đấy?
-Anh sẽ không chờ đợi gì cả.
-Đó là lệnh.
-Cái anh chàng này còn chờ gì nữa vậy?
Mã trắng?
Chúa ơi!
Kia là các ngư lôi hạt nhân
SB-5 của Liên Xô.
-Nếu như hỏa tiễn Cruise chạm phải...
-Ra lệnh cho hủy hỏa tiễn.
-Gọi khẩn cho Chester.
-Mã trắng, trả lời đi.
Hủy bỏ cuộc bắn.
Hủy bỏ cuộc bắn.
Thưa thuyền trưởng,
hỏa tiễn đã bay quá tầm.
Không thể hủy được nữa.
-Mã trắng...
-Báo động Nato, Ngũ giác đài.
-Liệu nó có trúng nhằm
những trái ngư lôi ấy không?
-Có thể lắm.
Nhưng ngay cả nó có không trúng
phải, thì lượng plutonium cũng đủ...
làm cho Chernobyl
như một bãi đất trống.
Trời ạ, người của ông
không che giấu được thứ gì sao?
Cho di tản quân đội của ông và
đưa anh ta thoát khỏi nơi đó ngay!
Mã trắng, trả lời máy đi!
-Cứ tiếp tục gọi.
-Mã trắng, trả lời máy đi.
Tôi lập lại. Mã trắng, trả lời máy đi.
Thói quen xấu.
Tao lấy hộp mã hóa.
-Anh ta làm cái quái gì vậy?
-Việc của anh ấy.
Anh ta làm để cứu những trái bom.
Lấy xe jeep!
Thoát khỏi đó ngay đi James.
Một phút nữa trúng mục tiêu.
30 giây nữa.
Không có trách nhiệm mà cứ đòi lái.
Mã trắng gọi Cờ tháp trắng.
Tôi đã di tản ra khỏi khu vực.
Hỏi đô đốc muốn giao
mấy trái bom này đến đâu?
NGÀY MAl KHÔNG TÀN LỤl
tuần dương hạm Devonshire
Biển Nam Trung Hoa
Cho mở báo động tổng quát.
Tàu đang bị hai Mig
của Trung Quốc cập sát.
Chúng ta cho rằng
họ có thái độ thù địch.
Tất cả vào vị trí hành động.
tuần dương hạm Devonshire.
Đây là cảnh cáo cuối cùng.
Các người đang vào
lãnh hải của Trung Quốc.
Sĩ quan trực, tốc độ tối đa, rẽ trái 40 độ.
Nghe rõ thưa ngài.
Xoay vòng 1 -6-0, cổng 20.
Họ có mất trí không đây?
Các phi công Trung Hoa cứ nằng nặc
nói ta cách 11 dặm ngoài khơi của họ.
Và anh ta sẽ bắn nếu ta không quay
lại để đến một cảng nào đấy của họ.
Thông báo với họ: ''Chúng ta
đang ở hải phận quốc tế,
và sẽ chống trả nếu bị tấn công.''
Đồng thời thông báo khẩn
đến cho Đô đốc biết.
Chúng ta chắc chắn về
vị trí của mình đấy chứ?
Vâng, thưa thuyền trưởng,
vệ tinh đã chỉ chính xác.
Trung Tâm Truyền Thông
Carver-Hamburg.
Thuyền trưởng, chúng tôi đã
sẵn sàng để phóng.
Tắt hết các máy.
Duy trì im lặng hoàn toàn.
Một con tàu do thám có thể vô hình
với ra-đa, với khoang biển thì không.
Chúng ta sẽ phóng vào lần tới
khi những chiếc Mig bay đến.
Và rồi người Anh sẽ nghĩ là do
những trái ngư lôi của người Hoa.
Tôi cần phải báo về.
Stamper gọi Hamburg.
Giai đoạn một đang tiến hành.
Tôi sẽ có tin cập nhật cho ông.
-Những chiếc Mig sắp quay trở lại.
-Tiến hành trình diễn.
Khoang biển vào vị trí.
Phóng đi.
Phóng khoang biển.
Green 3-0, ngư lôi, ngư lôi, ngư lôi.
Toạ độ trung tâm 1 -1 -4.
Đài quan sát, rẽ hết sang phải 1 -4-1 .
Không liên lạc được với hệ thống
định vị, hẳn mấy chiếc Mig vừa thả.
Hướng đi ổn định. Sắp đụng rồi.
Bám chặt vào!
-Mục tiêu 1200.
-Gọi cửa đi nào.
Lên tầng trên.
-Quẹo trái.
-Xoay 90 độ.
Hẳn bây giờ chúng đang thắc mắc
là vì sao ngư lôi lại không nổ.
Sĩ quan phòng máy,
báo cáo toàn thể tổn hại.
Năng lượng dự phòng, ngay lập tức!
Chuyển hệ thống nguồn dự phòng.
3 máy bị hỏng, ngập
khoang sau tầng 4.
phần đuôi tàu của ta
đang chìm xuống 14 độ.
Sĩ quan thông tin, báo với Đô đốc,
''Trúng ngư lôi Trung Quốc. Đang chìm.''
Báo cáo vị trí. Rời tàu.
Rời tàu!
Mọi người lên boong!
Bắn hỏa tiễn vào các chiếc Mig.
Giữ im lặng điện đài.
Bản tin cuối cùng của họ, thưa ngài.
Ông Gupta đã chơi khăm
một chút với bộmã hóa.
Chúng đã thông báo vị trí sau cùng
cách xa nơi đây 70 dặm.
Hải quân Anh quốc sẽ không
bao giờ tìm thấy được chúng.
Những người còn sống
đang ở dưới nước.
Những thủy thủ Anh quốc bị sát hại.
Ông Stamper. Tôi đang chơi
với đầu bài báo của tôi.
Tôi cần biết chính xác
số người sống sót.
Bây giờ tôi sắp trễ một buổi họp rồi.
Hãy đoán chắc là ông sử dụng
đúng loại đạn cho chuyện này.
Vâng, thưa ngài.
Ngon lành.
Bắt đầu cuộc hành quân tìm kiếm.
Cho thợ lặn của chúng ta
xuống dưới tàu Devonshire.
Ông Gupta? Giai đoạn 1 đã hoàn tất.
Xin chào buổi sáng những con
người góp nhặt bằng vàng của tôi.
Sự tàn phá nào mà Truyền thông
Carver tạo nên cho thế giới hôm nay?
-Tin tức.
-Lũ lụt ở Pakistan, nổi loạn ở Paris.
-Máy bay rơi ở California.
-Tuyệt vời.
Ông Jones, chúng ta đã sẵn sàng
phát hành phần mềm mới của mình chưa vậy?
Rồi, thưa ngài. Đúng theo yêu cầu,
nó tràn ngập những thiếu sót kỹ thuật,
mà có nghĩa là người ta buộc
phải nâng cấp nó trong vài năm.
Rất xuất sắc.
Ông Wallace, gọi cho tổng thống.
Nói rằng, nếu ông ta không ký vào
những dự luật làm giảm suy tí lệ cáp...
chúng ta sẽ cho phát hành những
cuốn video chúc mừng thủ lãnh
-quay trong nhà trọ ở Chicago.
-Rất gây hứng thú, thưa ông.
Và sau khi ông ta ký dự luật,
phát hành những cuốn băng ấy ngay.
Xem như ông ta đã té ngã.
Chờ chút nhé.
-Anh ta đang ở trên kênh 7.
-Stamper hả?
Giai đoạn hai đã thực hiện,
tôi có cuộn băng ghi hình ấy.
Bản thân tôi chưa xem, nhưng phải
nói những hình ảnh ấy rất tuyệt vời.
Thêm nữa, có 17 người còn sống
cho tiêu đề bài báo của ông.
Làm việc giỏi lắm, Stamper.
-Cảm ơn.
-Không dám.
Phải bảo đảm là ông phải
cất nó ở một nơi an toàn.
Nào, các ông...
Hãy mở một cuộc họp báo.
Có chuyện vừa mới xảy ra.
Bằng một sự ngẫu nhiên định mệnh,
chúng ta có một câu chuyện hoàn hảo
với việc phóng vệ tinh truyền thông
tin tức của chúng ta đêm nay.
Dường như có một cuộc
khủng hoảng đang được trù tính
ở biển Nam Trung Hoa.
Tôi muốn đăng đầy các trang báo,
tôi muốn những câu chuyện của tuần báo.
Tôi muốn sách, tôi muốn phim ảnh,
tôi muốn truyền hình, phát thanh.
Tôi muốn chúng ta
phát sóng 24 giờ mỗi ngày.
Đây là thời điểm của chúng ta!
Và hàng tí con người
trên hành tinh này...
sẽ xem nó, nghe nó...
và đọc nó từ Trung tâm
truyền thông Carver.
Sẽ không có tin tức nào tin xấu cả.
Tôi rất hài lòng với sự
tiến bộ của ông, ông Bond.
Tôi luôn vui thích học những
ngôn ngữ mới, thưa giáo sư.
Hẳn phải có ai đấy nói,
ông có một khả năng tự nhiên.
Nhưng thực hành
làm cho chúng hoàn thiện.
Nói bằng tiếng Đan Mạch,
''Tôi không có đây'' thế nào?
Mặc kệ nó đi.
Những từ đó không có
trong từ điển của họ.
-Bond nghe đây.
-Mở sang tần số an ninh, 007.
Mở bộ phá nhiễu âm, kênh 4.
Chuyện buồn cười thật đấy, con tàu
đang ở trong hải phận quốc tế mà.
-Chúng tôi không chắc.
-James? Anh đang ở đâu vậy?
O, Moneypenny!
Tôi vừa đến Oxford và đang ôn lại
bài học tiếng Đan Mạch của tôi.
Một chút thôi à?
Tôi e là anh sắp phải hôn từ biệt
bài học của anh rồi đấy, James.
Chúng ta đang có một tình huống
nghiêm trọng ở bộ Quốc phòng.
Chúng ta sắp cho một
hạm đội đến Trung Quốc.
Một giờ nữa tôi có mặt tại đấy.
Nửa giờ thôi.
Tạm biệt cục cưng.
Anh luôn là nhà
ngôn ngữ xảo quyệt, James.
-Đừng hỏi.
-Khỏi nói.
Thật phi lý hết sức. Chúng ta biết
chính xác con tàu ở vị trí đó.
Hệ thống vệ tinh định vị
toàn cầu không biết nói dối.
Đúng, nhưng trạm Singapore của
chúng ta bắt được một tín hiệu bí ẩn,
ở tần số vệ tinh định vị toàn cầu
vào thời điểm tấn công.
Điều ấy có thể làm cho
con tàu chệch hướng.
-Chúng ta đã mất một tàu chiến...
-Tôi nhận thức rõ chuyện ấy!
Thay vì có hành động quyết định,
thì bà chỉ muốn điều tra mà thôi.
Mục đích của tôi là ngăn chặn cuộc
thế chiến thứ ba. Thưa đô đốc,
đưa hạm đội đến khu vực ấy
không phải là cách tốt nhất.
Chính xác thì tín hiệu
bí ẩn đó từ đâu ra?
-Chúng tôi vẫn còn đang điều tra.
-''Đang điều tra''.
M, lắm lúc tôi thấy bà không có
cần đảm cho công việc này.
Có lẽ, nhưng thuận lợi là...
không phải lúc nào tôi
cũng suy nghĩ như thế.
Thôi thế đủ rồi. Giờ, lập trường
của chúng ta thế nào đây?
Đây là cuộc tấn công vô cớ vào tàu
của chúng ta trên hải phận quốc tế.
Chúng ta gửi hạm đội đến để thu hồi
và chuẩn bị trả đũa toàn diện.
Hãy tiết chế. Chúng ta điều tra
và tạm dừng việc đưa
toàn bộ hải quân Anh quốc đi
trong vòng 10 phút với một
không lực mạnh nhất thế giới.
-Bao giờ tàu của chúng ta vào vị trí?
-48 giờ.
Chúa ạ!
Đám ký giả đã la toáng lên rồi.
Điều cuối cùng mà ta muốn làm
là leo thang tình trạng này.
Tôi e rằng đã quá trễ
để lo lắng đến chuyện ấy.
17 thủy thủ Anh quốc bị sát hại!
''Theo các sĩ quan Việt Nam, những
người đã thâu nhặt những xác chết,
''nạn nhân bị bắn chết bằng cùng một loại đạn
được Không lực Trung Hoa sử dụng.''
-Ông có làm rò rí chuyện này không đấy?
-Không.
-Lần đầu tiên tôi nghe chuyện này.
-Giải quyết chuyện này đi.
Chúng ta sẽ phái một hạm đội đến.
M, bà có 48 giờ để điều tra.
Có một chuyện lạ kỳ.
Khi tôi gọi cho người liên lạc của tôi
ở Sài Gòn, anh ta nói người Việt Nam...
vừa mới tìm thấy người
của ta mới 3 giờ trước.
Làm thế nào họ lại có
tin đăng báo nhanh đến thế.
Có ai đó ở báo Tomorrow biết trước
việc chính phủ Việt Nam đã làm.
Anh biết về Elliot Carver thế nào, 007?
Nhà đại tư bản truyền thông toàn thế giới.
Có khả năng lung lay chính phủ
bằng phương tiện truyền thông.
Carver là chủ nhân của tờ báo Tomorrow.
Tôi không muốn tranh cãi
chuyện ấy trước Bộ trưởng
Nhưng tín hiệu bí ẩn đó
từ vệ tinh của Carver mà ra.
P.M hẳn lấy đau tôi khi biết
là tôi đang điều tra ông ấy.
Tôi phái anh đến Hamburg, 007.
Chúng tôi sắp xếp cho anh được mời
đến buổi tiệc tại trung tâm
truyền thông Carver.
Họ đang ăn mừng
việc phóng vệ tinh mới.
Bởi vì bây giờ ông ta có thể với
đến từng con người trên trái đất này.
Ngoại trừ người Hoa, những người
đã từ chối quyền truyền thông.
Đây, vé, vỏ bọc, và xe thuê sẵn cho anh.
Vui lòng ký vào đây.
Tôi tin chắc anh đã có một mối
quan hệ với vợ của Carver, Paris.
Chuyện ấy lâu lắm rồi bà M...
trước lúc cô ta có gia đình.
Tôi không dè đó lại là
chuyện phổ biến.
Vì nữ hoàng và tổ quốc, James.
Nhiệm vụ của anh là tìm ra hoặc là
Carver hoặc ai đó trong tổ chức của hắn
làm lệch hướng con tàu và tại sao.
Dùng mối quan hệ của anh
với bà Carver nếu thấy can.
Tôi cho nghỉ việc bà ấy còn nhớ tôi.
Nhắc cho bà ta nhớ.
Rồi moi thông tin từ bà ta.
Anh sẽ phải quyết định
bao nhiêu là cần thiết, James.
Đó là sự thật duy nhất
giữa cô và tôi, Moneypeny.
Ông chỉ cần ký vào đây thôi, ông Bond.
Nó là sự khước từ bảo hiểm tổn hại
cho chiếc xe mới xinh đẹp của ông.
-Ông cần đến sự theo dõi
những va chạm chứ?
-Vâng.
Hỏa lực?
Có khả năng.
-Phá hoại tài sản?
-Dứt khoát là thế.
Tổn thương cá nhân?
Tôi mong là không, nhưng rủi ro
lúc nào cũng xảy ra được cả.
Chúng thường xảy ra cho anh.
Hãy lo chuyện hư hại bình thường.
Tôi còn cần sự bảo vệ
nào khác nữa không?
chỉ có từ tôi thôi, 007.
Trừ phi anh đem xe về mà còn mới nguyên.
-Chúng ta đi chứ?
-Đi nào.
Chiếc BMW 750 mới của anh.
Mọi thứ đều tao nhã như
thường lệ, súng máy, hỏa tiễn...
hệ thống dò tìm vệ tinh định vị.
Chào mừng. Vui lòng thắt dây
an toàn và tuân thủ theo mọi
hướng dẫn cho chuyến đi an toàn.
Tôi cho rằng giọng nữ sẽ làm
cho anh chú ý đến nhiều hơn.
-Tôi nghĩ là chúng tôi có gặp nhau rồi.
-Tôi không quan tâm
đến những chuyện phiệu lưu
phóng túng của anh.
Hay hòa thuận cùng với nó, thế nhé?
Điện thoại mới của anh.
Nói ở đây. Nghe ở đây.
Thế thì mấy năm nay
tôi đã làm chuyện này sai cả.
Nó cũng kèm theo máy quét dấu tay,
và một hệ thống an ninh 2000 volt.
Và đây là cái mà tôi
đặc biêt hãnh diện...
bộ điều khiển xe từ xa.
Vỗ nhẹ hai lan.
Một, hai.
Bây giờ rê ngón tay của anh
thật chậm dọc theo miếng đệm...
để lái chiếc xe.
Nó là một khó khăn đến ngạc nhiên
để lái xe này, nhưng với luyện tập...
Để xem thử cô nàng này đáp lại
sự đụng chạm của tôi thế nào nhé?
Tôi cho là chúng tôi
thông hiểu lẫn nhau rồi.
Làm người lớn một chút, 007.
Chú ý, đang nổ máy,
xin đóng ngay cửa xe lại.
Đừng có xách xe chạy lung tung nhé.
Dù sao cũng hoàn toàn không
có chút sự thật nào trong
những lời đon ác ý này...
Tôi đã cho chạy những
câu chuyện về bệnh bò điên.
chỉ đơn giản là ngài Angus Black,
nhà tư bản về thịt bò của Anh quốc,
đã thua tôi 10,000 bảng Anh trong
một ván bài mà không chịu trả.
Vả lại, chỉ có đôi chút
sự thật trong lời đồn đại...
Tôi đã lấy 100 triệu quan
của người Pháp
để cho đăng
những chuyện này năm nọ.
-Tôi xin lỗi, thưa ông Carver.
-Gì đấy?
Một chủ ngân hàng mới. Ông...
Bond. James Bond.
Một chủ ngân hàng mới.
Trông như tôi đang thâu nhặt họ vậy.
Xin cho tôi biết, ông Bond.
Thị trường phản ứng thế nào
với cuộc khủng hoảng này?
Tiền tệ đã dứt, chứng khoán
của ông đang tăng vọt.
Tôi nghĩ chúng ta
chưa từng gặp nhau.
-Tôi là Elliot Carver.
-Còn tôi là Wai Lin.
Tôi đến từ Thông tấn Tân Hoa Xã.
Tôi nhớ là không thấy có tên cô
trong danh sách khách mời.
Tôi phải thú nhận
rằng không có thật, tôi lẻn vào đây.
Sao cô lại làm thế, hả cô em?
Tôi muốn gặp được ông.
Rất tuyệt vời.
Tôi ngưỡng mộ người
phụ nữ nắm sự chủ động.
-Cô nên làm viêc cho
văn phòng Bắc kinh của tôi.
-Ông Carver.
-Ông không có văn
phòng Bắc kinh nào cả.
-Hãy gọi tôi là Elliot.
Anh luôn tự hỏi rằng anh sẽ cảm thấy
thế nào nếu như anh gặp lại em.
Bây giờ thì anh biết rồi.
Anh đã có nói gì đấy ư?
Vậy cái lời ''Anh sẽ quay lại'' thì sao?
-Có chuyện xảy đến bất chợt.
-Luôn có chuyện bất chợt xảy đến.
-Còn em có khỏe không, Paris?
-Bây giờ thì khá hơn nhiều rồi.
Chúng ta huề.
Có dùng gì không bà Carver?
Ông Bond dùng *** Martini,
lắc chứ không khuấy.
Bà Carver dùng Tequilla,
không pha.
Không, bà Carver sẽ uống
một ly sâm-banh của ông Carver.
Anh thấy em đã đi
khắp nơi trên thế giới.
Còn đêm nay anh là chủ nhà băng,
em đã xem danh sách khách mời.
Thế nào, James, anh còn đi ngủ mà
súng vẫn luôn nhét dưới gối đấy chứ?
-Vì em.
-Không, vì súng.
Em cho rằng đây không phải
là chuyện thăm viếng xã giao.
Chong của em có lẽ đang gặp rắc rối.
Hoàng đế của không gian.
Nếu anh cho rằng anh đang truy đuổi
ông ấy, thì anh là người gặp rắc rối.
Có lẽ, nhưng hoặc là ông ấy hoặc
là ai đó trong tổ chức của ông ta.
Em hiểu, và anh cho rằng
anh có thể quyến rũ được em.
Không, kế hoạch của anh
không phải thế.
Tốt. Bởi vì nếu đi đến sự chọn lựa
giữa anh và Elliot,
em đã chọn cho mình rồi.
Anh không còn ở nơi đó nữa.
Em đây rồi.
Anh yêu.
Anh đã đi tìm em khắp nơi.
Anh muốn giới thiệu với em,
Wailin, nhân viên Tân Hoa xã.
-Xin chào bà Carver.
-Rất vinh hạnh.
Và đây là James Bond.
Anh không nhận ra
cả hai có biết nhau.
-Chúng tôi là bạn cũ.
-Quen biết bình thường.
Anh ấy đã hẹn hò với người
cùng phòng với em ở Zurich.
Anh đang cố lôi kéo Wailin
vào làm việc trong phòng tin tức.
Như thế thật hay lắm.
Em nghĩ cô ấy sẽ không từ chối...
Xin cho tôi biết, Elliot.Tôi đang
thắc mắc về vệ tinh của ông...
cách mà ông đã tự định vị toàn cầu.
Chúng đơn thuan chỉ là công cụ
cho thông tin thôi ông Bond.
Hoặc là thông tin đánh lạc hướng.
Để ông còn có muốn vận dụng
đường lối chính phủ hay con người.
Hoặc ngay cả một con tàu.
Rất thú vị, ông Bond.
Ông có một trí tưởng tượng
sống động của một chủ nhà băng.
Có lẽ tôi nên ủy thác cho ông
viết một cuốn tiểu thuyết.
Trời đất, tôi sẽ bị trôi giạt
ra giữa biển mất.
Đến lúc bắt đầu buổi tiêc rồi.
Tôi xin phép. Em yêu?
Vậy thật sự em biết hắn như thế nào?
Em đã nói. Anh ta là chủ nhà băng,
em đã gặp anh ta ở Zurich.
Em là một người nói dối
khiếp đảm, em yêu ạ.
Tôi có vấn đề với một chủ ngân hàng.
Tôi gặp anh một lát được không?
Kính thưa quý vị.
Buổi phát thanh của ông Carver
sẽ được truyền đi trong 10 phút nữa,
tại phòng thâu chính.
Chính xác thì ngành ngân hàng nào
là chuyên môn của ông, ông Bond?
Mua cổ phần bằng cách không
thân thiên. Ta đi chứ?
Carver chắc rất thoải mái
với một nơi như thế này.
Thât thú vi khi nói
chuyện với cả thế giới.
Trông như có người
muốn nói chuyện với ông.
Ông Bond, ông có
một cuộc điện thoại khẩn.
Kính thưa quý vị, chúng tôi
sẽ phát sóng trong 5...
4, 3, 2...
Chào quý vị.
Buổi phát sóng tối nay lẽ ra
sẽ là một lể kỷ niệm
đánh dấu việc hoàn thiện mạng
vệ tinh toàn cầu Carver.
Nhưng như quý vị nhận thấy rất rõ...
những bóng đen của xung đột khủng
khiếp trên biển Nam Trung Hoa
vẫn chưa được kiểm chứng...
có khả năng phá hoại sự ton vong
của con người trên trái đất này.
-Tôi muốn nói với khán giả tôi rằng...
-Lối này.
Elliot Carver, đã phát biểu
với vị thủ tướng ở Luân Đôn
và chủ tịch ở Bắc kinh...
và đề nghị sự phục vụ của tôi
như là một người không thiên vị...
Đây là phòng cách âm, ông Bond.
Không ai nghe được ông la đâu.
Ông Stamper, chúng tôi
đã thiết lập liên lạc.
Làm nhũn xương hắn ra.
Tôi sẽ đến đó ngay.
Việc ấn loát sẽ thực hiện
suốt 24 giờ mỗi ngày,
và thiết bi vệ tinh nối kết với...
Dường như mày rất quan tâm
đến công việc của ông Carver.
Ông ấy muốn biết vì sao.
Sao tôi lại làm chuyện ấy.
Câu trả lời rất đơn giản: quyền lực.
Quyền lực chiếu sáng
đến từng góc xa của trái đất.
Không phải cho lợi nhuận cao hơn.
Mà cho sự thông hiểu nhau
nhiều hơn giữa con người
trên hành tinh vĩ đại này.
Cho hắn ngoi vào ghế. Có lẽ nên
chơi vài con số vào đau hắn.
Và tôi trông mong
được đáp trả điều gì?
Ưu thế toàn cầu.
Ưu thế hoàn toàn trên toàn cầu.
Mà không qua một
chính phủ hay ý thức hệ nào.
Vượt trên bạo ngược,
sự cô lập, và ngu dốt.
Trung tâm truyền thông
Carver có khả năng
với đến từng người trong
từng làng mạc, từng quốc gia.
Nhưng đừng sợ tôi...
vì đêm nay tôi tuyên bố
một số nguyên tắc:
Một hứa hẹn cho đàn ông
và phụ nữ trên hành tinh này.
Các anh chị em của tôi, những
người người tôi tận tụy phụng sự.
Tôi hứa sẽ thông tin mọi tin tức mà
không hề sợ hãi hay vì ơn huệ nào.
Tôi hứa sẽ là một lực lượng
cho cái thiện trên thế giới này.
Chiến đấu chống lại bất công,
dẹp bỏ lòng không khoan dung.
Đấu tranh chống lại sự vô nhân tính.
Đã đến lúc...
Ngắt cau dao.
-Chuyện gì vậy?
-Mất điên.
-Chúng ta bị đứt sóng.
-Cái gì?
Quý vị, xin vui lòng bình tĩnh.
Không cần thiết
phải ra bằng lối thoát.
Chúng ta sẽ tiếp tục
trong vòng một ít phút nữa.
Cô nói không biết là sao?
Cô bi đuổi. Xéo đi cho khuất mắt!
Và trong sự chắp vá khá lúng túng,
chương trình truyền thông của Elliot
Carver đã bị mất sóng tối nay,
trong lúc bài diễn văn
khai mạc đang phát sóng
bằng vệ tinh truyền thông của ông ta.
Rất tiếc, Elliot, nhưng
chúng tôi không làm chuyện ấy.
Một buổi tối rất
tuyệt diệu phải không?
Coi nào Elliot,
mặc kệ người ta đi nào.
-Chuyện như thế này
cũng có khi xảy đến chứ.
-Nhưng không phải cho anh.
Không phải cho anh!
Năm 1 6 tuổi, anh làm việc
cho một tờ báo ở Hong Kông.
Chỗ ấy thật toi tàn, nhưng người chủ
bút đã dạy anh bài học quan trọng.
Điểm chủ yếu của một câu
chuyện vĩ đại, không phải là ai,
là cái gì, hay lúc nào...
Mà là tại sao.
Bạn của em, ông Bond,
đã gây nên rối loạn tối nay.
-Anh muốn biết vì sao.
-Em đã nói là em chỉ biết qua anh ta.
Có biết qua thôi à?
Anh tò mò là Carver sẽ phái ai đến.
Ông ấy biết được ý định của anh.
Chúng ta biết được vị trí của mình.
Em đã dọn giường cho em.
Em đang đứng
ngay ngưỡng cửa của anh.
Thế thì quay lại và về nhà đi.
Em có thể nói với hắn ta là em
không moi được gì ở anh cả.
Thế thôi sao? Về nhà à?
Anh không yêu cầu
em dính líu vào chuyện này.
Quá trễ với những
chuyện như thế rồi.
Tại sao em lại lấy hắn?
Ông ấy nói với em rằng
ông ấy yêu em.
Lúc nào câu ấy cũng nghe hay.
Anh có biết là em đã có xem tờ báo
ghi phần cáo phó của anh không?
Anh xin lỗi là đã làm
cho em thất vọng.
Đó là gì thế hả James?
Em đã đến gần chưa?
Em đã đến gần với
những an ủi vỗ về chưa?
Rồi.
Em nhớ anh.
Anh phát hiện được gì?
Tôi đã vào được máy tính chủ ở
ngân hàng. Họ dùng khóa mã SSL2...
Làm ơn bỏ qua chuyện
kỹ thuật cho tôi nhờ.
Bond có một bản thành tích
làm việc tuyệt hảo, 10 năm.
Hắn vượt qua từng ''T'',
và chấm từng ''l''.
-Vậy nghĩa là gì?
-Nhân viên chính phủ.
Tôi gọi đó là ''Những điều tạo dựng
không bình thường'' của Gupta.
Nếu chuyện gì trông quá thật đến
thế thì nó luôn không bình thường.
Anh có nghĩ là vợ tôi biết hay không?
Rất nhiều tiếng nhiễu, nhưng
nếu giảm tiếng on xung quanh...
Nói đi James, anh vẫn đi ngủ mà
súng luôn nhét dưới gối đấy chứ?
Chạy lại xem.
Nói đi James, anh vẫn đi ngủ mà
súng luôn nhét dưới gối đấy chứ?
Tôi nghĩ chúng ta nên sắp xếp một
cuộc gặp mặt cho vợ tôi với bác sĩ.
-Em phải đi rồi.
-Không, đừng đi.
Anh có thể đưa em rời khỏi
đất nước này trong vòng 4 giờ.
Em không thể làm khác hơn.
Không ai có thể bảo vệ
em tránh khỏi hắn. Kể cả anh.
-Em có sự chọn lựa.
-chỉ khi nào anh buông tha hắn.
Anh không làm thế được.
Hắn có một phòng thí nghiệm bí mật
trên nóc nhà, và ngay cả em cũng
không được quyền biết.
Có một cánh cửa thoát hiểm trên mái.
-Em không phải nói ra chuyện này.
-Đó là lối dễ nhất để lẻn vào.
Đừng tranh cãi gì với em cả, James.
Anh biết không...
Công việc của anh...
làm hỏng đi những mối quan hệ.
Cho đến lúc tôi quay lại vào tuần sau,
tôi muốn có hai người canh gác
bên ngoài văn phòng này suốt 24 giờ.
Không một ai vào trong cả, rõ chứ?
Tôi sẽ lo chuyện ấy.
Chúng tôi làm gì với vệ tinh đây?
Có thứ này ra khỏi bệ phóng.
Và cẩn thận.
Nó giá trị 300 triệu đô-la. Nếu anh
làm vỡ thì mua nó luôn, hiểu chưa?
Tôi ghét đi xa, chẳng bao giờ
tôi biết gói ghém là gì.
Đi tìm bài viết mới à?
Ngày nay, thứ gì người ta cũng in cả.
Vâng?
Chào ông Bond. Elliot Carver đây.
Tôi tin chắc rằng ông
đang giữ hai mặt hàng của tôi.
Ông nói chuyện gì thế kia?
Chiếc hộp đỏ, ông Bond.
Và vợ của tôi trong phòng
khách sạn của ông.
Hắn đến đấy.
Nhận dạng dấu tay được chấp nhận.
Vui lòng chọn mức độ
cho hệ thống an ninh.
Tìm thấy hộp mã hóa
thì báo cho tôi biết.
-Gọi cho tôi ngay.
-Rõ.
Đây là tin mới nhận được.
Với nỗi buồn vô hạn chúng tôi xin
tuyên bố cái chết của bà Paris Carver,
người đã trở thành hình tượng
quốc tế từ khi bà ấy trở thành vợ...
của Elliot Carver, chủ tịch của
hệ thống truyền thông này.
Theo các quan chức
cảnh sát tại Hamburg, Đức,
bà Carver được tìm
thấy đã chết sáng nay
trong một tình huống bất thường
ở một khách sạn của thành phố.
Cảnh sát đã từ chối
cho biết thêm chi tiết.
Nhân viên điều tra đã được
gọi đến. Hy vọng rằng...
một bản báo cáo đầy đủ sẽ được
công bố trong vòng 3 ngày tới.
Xác của bà ấy được phát hiện cùng với
xác 1 người đàn ông chưa nhận dạng...
cho thấy nạn nhân
đã tự bắn vào mình.
Trên chiếc máy bay riêng
của ông ta đang trên đường...
Tôi được phép bắn ngay
vào đau ông, ông Bond.
Đứng lên, từ từ.
Vứt súng và đá về phía của tôi.
Lúc này cảnh sát từ chối cho biết
động cơ của việc này
là tự sát hay bị sát hại.
Tốt. Bây giờ...
nằm xuống giường,
bên cạnh bà Carver.
Chúng tôi xin thành thật
chia buồn cùng ông Carver.
Câu chuyện này sẽ thành một
bản tin trong vòng 1 giờ nữa.
-Tin tức hôm nay của báo Tomorrow.
-Đúng thế.
Tôi là tiến sĩ Kaufman.
Tôi là một xạ thủ súng ngắn cự phách.
Ông nghe rõ tôi nói rồi đấy chứ?
Lôi mấy cây búa tạ ra đây.
Bà ta đã chống trả rất
mãnh liệt, ông Bond.
Thật tội nghiệp là ông đã
lôi kéo bà ấy dính vào vụ này.
Nếu ông bắn tôi từ chỗ đó thì
sẽ không giống tự sát chút nào.
Tôi là một tay
chuyên nghiệp về pháp y.
Tin tôi đi ông Bond. Tôi có thể
bắn ông ngay từ Stuttgart...
và vẫn tạo nên được
những hiệu quả thích hợp.
Nghệ thuật của tôi đang là
một yêu cầu to lớn, ông Bond.
Tôi đã đi khắp thế giới.
Tôi đặc biệt giỏi trong chuyện
quá liều nổi tiếng.
Nhưng bây giờ tôi e rằng, ông Bond...
Stamper, thôi đừng hét
toáng lên vào tai tôi như thế!
Thưa ông, họ không
thể vào xe hắn được.
Anh không nghiêm chính được à?
-Đã gọi cho trung tâm ôtô chưa?
-Ông muốn gọi họ à?
Bắt hắn nói cho ông
biết cách mở cửa xe thế nào.
Được rồi, tôi sẽ hỏi.
Chuyện này thật lúng túng.
Trông có vẻ như chiếc
hộp đỏ đang ở trong xe của ông.
Họ không thể lấy nó được.
Họ muốn tôi bắt ông
mở khóa chiếc xe ấy.
Tôi cảm thấy như một tên ngốc
khi không biết phải nói thế nào.
Tôi sẽ tra tấn ông nếu
ông không làm chuyện ấy.
-Ông cũng có bằng tiến sĩ
cho chuyện ấy luôn sao?
-Không, không, không.
Chuyện này nặng nề về sở thích
nhiều hơn, nhưng tôi rất có khiếu.
Tôi tin ông.
-Điện thoại cầm tay của tôi
dùng để mở nó.
-Không, không, ông Bond.
Tôi làm cho, được không?
Gọi lại, 3, gửi đi.
Khoan.
Tôi chỉ làm công việc nhà nghề thôi.
Tôi cũng thế.
Tiến sĩ Kaufman.
Chào mừng, vui lòng gài dây an toàn.
Giảm tốc độ.
Có khách bộ hành ngáng lối đi.
Báo động.
Có vật cản phía trước,
giảm tốc độ ngay.
Nhắc nhở: Lái không
an toàn sẽ không đảm bảo.
Xin chúc mừng chuyến đi an toàn.
Căn cứ không quân Hoa Kỳ,
biển Nam Trung Hoa.
Chào Jimbo.
Wade, anh làm gì mà ra đây vậy?
Anh biết đấy, văn phòng của tôi là
khắp thế giới mà. Đi qua phía này.
Q có nâng tốc độ lên cho anh không?
Có, tôi cũng mang theo
một bộđịnh vị G.P.S.
Nhân tiện, nước Mỹ chính thức đứng
trung lập trong việc ''bắn ngỗng'' này.
Vậy còn không chính thức?
Chúng tôi không quan tâm đến
việc tìm kiếm thế chiến thứ ba,
trừ phi chúng tôi khởi sự.
Tiến sĩ Greenwalt. Chuyên gia
vệ tinh định vị của không lực.
Tôi xin lỗi về những
chuyện an ninh này,
nhưng bộ mã hóa vệ tinh định vị là
thứ được bảo vệ nghiêm ngặt nhất
của quân đội Mỹ.
Cho anh ta thấy là anh có được gì.
Chúa ạ, đây là bộ mã hóa bị mất.
Làm thế nào anh có được?
Tôi nhặt được nó ở Hamburg
sáng ngày hôm qua.
Liệu có ai sử dụng cái này để
đổi hướng con tàu hay không?
-Như chiếc Devonshire ấy hả?
-Chà!
Anh không nghe ai nói đến chuyện
tàu Devonshire phải không?
-Không.
-Tốt, chỉ cần trả lời những
câu hỏi của anh ấy.
Theo lý thuyết, nếu anh có thể thay
đổi được con chíp tạo xung nhịp
anh có thể từ từ thay đổi
hướng đi của con tàu.
-Giống như đặt nam châm gần la bàn vậy.
-Đúng, chính xác.
-Vậy hãy kiểm tra cái này.
-Vâng.
Hai vòng tròn này phải
thẳng hàng với nhau.
Có người đã lục lọi vào
trong bộ mã hóa của anh.
Nếu chúng ta biết được vị trí và
thời gian cuối cùng của Devonshire,
anh có thể hình dung chính xác
được nơi nó đắm là đâu không?
Chắc chắn.
-Wade.
-Vâng.
Tôi có chút chuyện cần nhờ.
Nhảy từ độ cao lớn, mở dù chậm,
theo cách nhảy Halo...
là điều chúng tôi gặp nhiều rủi ro nhất.
Thế nên hãy lắng nghe đây.
Anh rơi tự do 5 dặm và dùng bình
dưỡng khí, không thì sẽ chết ngạt.
Nghe giống như cuộc hôn nhân
đầu tiên của tôi vậy.
Sau khi rơi tự do,
*** dù ở cao độ 200 bộ,
thấp hơn tầm rađa của Trung Hoa.
Anh sẽ rơi ở tốc độ
hơn 200 dặm/giờ.
Cú giật này sẽ bứt phăng đau
của anh ra sau như quả dưa đỏ.
Cẩn thận không khéo sọ của anh
vỡ tung như bị va vào thùng xăng.
Tôi sẽ ghi nhớ điều ấy.
Điều chót, khi chạm vào nước,
đừng quên cắt bỏ dù ngay.
90% tử vong khi cú nhảy Halo bị
quấn phải dù và chết chìm.
Nghe rõ rồi chứ?
Có vẻ như phải cần nhiều người
mới cứu được thế giới vậy.
Tôi không làm khác hơn được.
Tôi phải chứng minh cho bằng được
con tàu ấy bị mất hướng có chủ đích.
Một phút nữa!
-Xong cả rồi chứ?
-Chắc chắn.
Sau khi xong nhiệm vụ, mở đèn hiệu,
toán giải vây sẽ đến đón anh.
Đức Phật phù hộ anh!
-Tôi cần lưu ý thêm một điều.
-Gì thế?
Đây là nơi mà người ta
cho rằng con tàu đã ở đấy.
Đây là nơi nó ở thật sự.
Thấy hòn đảo ấy không?
-Có.
-Có nghĩa là nơi anh ta sắp nhảy
là ở giữa Anh quốc
và hạm đội Trung Hoa.
Nói nghiêm túc, đó không phải
trong hải phận Trung Hoa.
-Nó thuôc về Viêt Nam.
-Viêt Nam hả?
Liệu chính phủ Hoa Kỳ
có ghi dấu cho anh ta không?
Dù, đo lặn, bộ cân bằng.
Nếu người Việt Nam bắt được anh ta,
họ sẽ nổi điên lên ngay.
Cậu ta cũng không thèm tạm biệt nữa.
Vẫn còn quan tâm đến việc
mua cổ phần thù địch đấy chứ?
Có cơ hôi để đi là điều tôi thích
nhất trong ngành ngân hàng.
Đưa tàu đến đây.
Anh còn chờ gì nữa?
Lôi chúng lên khỏi mặt nước.
Nếu như tôi không biết nhiều thì tôi
đã nói ông đang theo tôi đấy, ông Bond.
Mặc dù vậy, cô sẽ phải thú nhận rằng...
Chúng ta đang phát triển một sự
gắn bó vững chắc cùng nhau.
Mong rằng chuyện ấy không lâu.
Một tòa nhà Carver khác.
Nếu không biết nhiều thì tôi đã
cho rằng hắn đang phát triển
một phức hợp cao ốc.
Tướng Chang?
Bạn của cô hả?
Chào ông Bond, cô Lin.
Chào mừng đến Sài Gòn.
Gặp ông lúc nào cũng
tốt cả, ông Elliot.
Trước sáng mai thì tôi không hề
có ý khai trương trung tâm này.
Nhưng sẵn có các người ở đây,
hãy giúp tôi viết diễn văn khai mạc...
Bản cáo phó của anh.
Tôi mong là ông mở rộng
sự ưu đãi như thế cho Paris.
Sự thật thì ông là người viết cáo phó
cho vợ sau của tôi, ông Bond,
Khi ông yêu cầu cô ấy
phản bội lại tôi.
Tuy vậy, để xem nào...
''Nhân viên mật vụ Anh quốc,
James Bond...
''và cộng tác viên của
anh ta, Wailin...
''nhân viên lực lượng
đối ngoại Trung Hoa
''được tìm thấy
''đã chết vào sáng nay
tại Việt Nam.''
Các người có nghĩ rằng
như thế thiếu hùng hồn chăng?
Đó là tin cũ, Elliot. Chúng tôi đã làm
việc với nhau cả mấy tháng nay rồi.
Cả hai chính phủ của chúng tôi
đều biết ông và tướng Chang
phụ thuộc vào nhau.
Tôi thì không nghĩ vậy.
Cô có thể chỉ mới vừa gặp tướng
Chang mới đây bên ngoài hành lang.
Nhưng có lẽ vì cứ mãi nhảy lung tung,
nên cô không có dịp để lướt qua
tiêu đề bài báo sáng nay.
''Khủng hoảng gia tăng giữa
Trung Quốc và Anh quốc''
nên cô không có dịp để lướt qua
tiêu đề bài báo sáng nay.
''Khủng hoảng gia tăng giữa
Trung Quốc và Anh quốc''
''Anh quốc sẽ phản công''
Tôi thích cái cuối hơn, cho dù
không phải tiêu đề của tôi.
Dẫu sao, tôi chẳng bao giờ tin
vào những gì tôi đọc ở báo giới.
Về chuyện dối trá là
vấn đề của ông, ông Bond.
Cả hai chúng ta là những con người
hành động, nhưng kỹ nguyên
của ông và cô Lin đã qua rồi.
Lời nói là vũ khí mới, vệ tinh là
những khẩu trọng pháo mới.
Và ông trở thành
tân chỉ huy liên minh mới?
Đúng phóc!
Caesar có binh đoàn của ông ta,
Napoleon có quân đội của ông ấy.
Tôi có những phân ban của tôi,
truyền hình, tin tức, tạp chí...
Và vào lúc nửa đêm nay, tôi sẽ vươn
tới và ảnh hưởng được nhiều người hơn...
hơn bất cứ ai trong lịch sử của
hành tinh này. Chúa cứu rỗi!
Và điều tốt nhất là ông ấy
đã từng ''rao giảng trên núi''.
Ông thật sự điên loạn mất rồi.
Khoảng cách giữa
điên loạn và thiên tài...
chỉ được đo lượng bằng sự thành công.
Xin phép.
Tướng Chang đang chờ.
Nếu như được phép, sự có mặt
của các người ở đây đã ép tôi...
nâng thời gian biểu
của mình lên một chút.
Tôi để các người ở lại với đôi tay
năng lực và đo chơi của ông Stamper.
Có lẽ các người thích nhìn thấy chúng.
Thưa ông, trực thăng.
Cảm ơn ông Gupta.
Ông Stamper là môn đệ
sau chót của tiến sĩ Kaufman,
người đã dạy cho ông ấy những bài
học về nghệ thuật tra tấn Chakra cổ.
Ông ấy giống như
một người cha của tôi.
Thật vậy à?
Một tấm gương thú vị.
Theo triết lý phương đông,
trên thể xác có bảy điểm Chakra.
Trung tâm năng lượng,
như là tim hay bộ phận sinh dục.
Mục tiêu của những công cụ này là
để kiểm tra những bộ phận ấy,
trong việc bắt chúng gánh chịu
một sự đau đớn tối đa,
trong khi vẫn giữ cho nạn nhân
còn sống càng lâu càng tốt.
Theo ghi nhận của
tiến sĩ Kaufman là 52 giờ.
Tôi mong rằng kỷ lục ấy sẽ bị phá vỡ.
Tôi nghĩ việc xem những pha trên TV
của các người là đã bị tra tấn quá đủ.
Để dành cái này cho lan chót.
Khi anh lấy trái tim của ông Bond ra...
thì vẫn còn đủ thời gian để
ông ta nhìn thấy nó ngừng đập.
Xin phép.
Chạy, chạy, chạy!
Chúng ta có thể dùng tấm băng rôn.
Mong là nó chịu nổi.
-Đuổi theo chúng!
-Sẵng sàng chưa? Đi!
Lần sau tôi sẽ đi bằng thang máy.
Đẩy! Đẩy đi!
-Lấy xe hơi.
-Không, không!
-Được mà, xe hơi!
-Môtô mau hơn.
Chìa khóa. Lúc nào cũng
có người quên rút chìa.
Cô làm gì thế? Tôi lái, tránh ra.
Lên phía sau đi.
Tôi bị trợt rồi nè.
Ngoi sau đó đừng cựa quậy nữa.
Cô làm gì...
Đưa đây.
Bóp côn!
-Qua phải.
-Không, trái.
Ai lái đây? Thôi mà!
Bóp côn!
Trái! Bên trái!
Có bao nhiệu chiếc phía sau?
Tôi không thấy gì cả. Giữ chặt.
Cô làm chuyện gì thế?
-Đừng có tơ hào gì đấy!
-Tôi không hề mơ đến.
Một... không, hai.
-Chạy đến gần mấy cái thùng.
-Gì?
Rất giỏi.
Giữ chặt!
Hãy đi bằng xa lộ.
-Trực thăng!
-Không sao, mặc áo cô vào đi.
-Leo ra phía sau xe đi.
-Anh đang cố bảo vệ tôi đấy hả?
Không, tôi cần xe được cân bằng.
Ra sau đi.
-Sẵn sàng chưa?
-Rồi.
Đi!
Bóp côn nào.
Phía sau chúng ta đấy.
Tránh ra!
Tránh đường đi nào!
Có nhìn thấy trực thăng không?
Tôi không thấy đâu cả. Giữ chặt.
Dính bẫy.
Chẳng đời nào.
Đưa giùm xà phòng.
Phía kia.
Cô khá giỏi khi xài cái móc ấy.
Nó tự nhiên có khi lớn lên
trong một xóm thô bạo.
Anh cũng khá giỏi khi lái xe môtô.
Nó tự nhiên có khi
không lớn lên chút nào.
Đây, cho phép tôi.
Đừng có tơ hào
chuyện gì cả, ông Bond.
chỉ tháo còng ra, tôi nghĩ chúng
mình có một mắc xích với nhau.
Làm việc tay trong tay?
Đeo dính lấy nhau.
Có thể chúng ta cùng
truy đuổi theo tướng Chang.
Đến phiên anh.
Cảm ơn đã gội đau cho tôi.
Tôi làm viêc một mình.
May cho cô là tôi ghé ngang qua.
Tôi có thể giải quyết hắn ta.
Vậy à? Nhưng cô không
giải quyết được.
Đưa chiếc bông tai cho tôi.
Loại Makarov 59. Đúng tiêu chuẩn,
quân đội Trung Hoa.
Trông có vẻ tướng Chang
muốn cô chết.
Cô vẫn cứ nghĩ rằng cô
có thể làm một mình được ư?
Còn tùy nhiệm vụ của anh là
vì hòa bình hay báo thù.
Chuyện này là để
chặn đứng chiến tranh.
Năm rồi, chúng tôi phát hiện
được một vật thể do thám bị mất
từ căn cứ của tướng Chang.
Tôi dò theo dấu đến được tận
sào huyệt của Carver ở Hamburg.
Vật thể do thám?
Chúng tôi ngỡ ông ta đã chế tạo
được một máy bay do thám.
Không, tàu do thám.
Đó là cách duy nhất mà chúng
có thể tiếp cận được tàu Devonshire.
Như vậy chúng mới có thể khoang
vào bên trong buong hỏa tiễn.
Nhớ không? Chúng đã đánh cắp
hỏa tiễn Cruise từ con tàu ấy.
Ông ta nói sẽ nâng thời
gian biểu lên đến nửa đêm.
Phải, tất nhiên hắn làm vậy rồi.
Trong sự bao phủ của bóng tối,
hắn sẽ định vị con tàu do thám
gần hạm đội Anh quốc,
bắn hỏa tiễn vào đất Trung Hoa.
-Và chúng tôi sẽ trả đũa.
-Và Carver sẽ cung cấp hình ảnh.
-Tôi phải thông báo cho Bắc kinh.
-Không.
Hãy thông báo cho cả hai chính phủ
của ta để họ nói chuyện với nhau.
-Nó sẽ cho chúng ta
thời gian tìm thấy con tàu.
-Đứng lên.
-Nó sẽ cho chúng ta
thời gian tìm thấy con tàu.
-Đứng lên.
Giống y như ở nhà.
Cô lấy các thiết bị,
tôi sẽ gửi bản tin đi.
Tôi nghĩ lại rồi...
Cô đánh bản tin.
Trước hết chúng ta tìm con tàu.
Tất cả các cảng và các vịnh nhỏ
đều được tướng Chang khống chế.
Số 22 là một nơi đông dân cư nhất.
Số 14 là nơi hắn có thể
giấu con tàu do thám ấy.
Cô có thể nhìn thấy
nó suốt thời gian ban ngày.
Nó vô hình với rađa, nhưng
không thể thế với mắt thường.
Rất lạ thường.
Hắn phải giấu nó ở một nơi nào đó...
mà hắn có thể lái được đến tàu
Devonshire và quay trở về trong đêm.
Cái này trông quen lắm.
Chúng tôi đã có cải tiến.
Thế sao?
Được rồi, 4 giờ ra và 4 giờ quay về.
Giả sử là thuyền sẽ
đi bằng tốc độ 30 phút.
Tôi luôn là người hâm mộ
những kỹ thuật của người Hoa.
Dựa theo trên này...
có 4 nơi hắn có thể neo tàu.
Lên phía bên trái cô.
Đánh dấu vào bất kỳ điểm
khả nghi nào trên khu vực này.
Loại Walther mới.
Tôi có yêu cầu Q một khẩu thế này.
Tôi tìm thấy rồi. Xem này.
Bốn tàu bị mất tích, 3 trong số đó
chìm không giải thích được lý do.
Hẳn là ở đó.
Vịnh Hạ Long.
Anh ta biết hòn đảo ấy.
Anh ta nói nơi đó nguy hiểm cho
thuyền bè vào mỗi lúc hoàng hôn.
Nhưng với 5000 đô-la Mỹ...
anh ta sẽ đưa chúng ta ra đó.
Tốt.
Có thể anh ta sẽ nhận ngân phiếu.
Chủ yếu là những lộ trình
mù mờ, tất nhiên rồi.
Nhưng thính thoảng anh có một chuyến
đi vào một buổi chiều đẹp thế này.
Và làm việc với một nhân viên suy đồi
của một thế lực mục nát phương Tây.
Người ta nói rằng Cộng sản
không biết đùa là gì.
Tôi ghét làm cho anh thất vọng,
nhưng tôi chưa từng có thẻ đỏ.
Nếu như có chuyện gì xảy ra cho tôi,
thì ngòi nổ của quả mìn
ở ngay trong này.
Chúng ta sẽ cùng nhau
kết thúc chuyện này.
Và khi mà tôi đã có thể nói thế,
thì cô đã tìm đúng
một nhân viên phương tây suy đồi
làm cộng sự với cô.
-Có thấy tàu do thám không?
-Không.
Đã trễ rồi, đây là nơi
kín đáo cuối cùng của vịnh.
Phải, nó đó.
Cài thời gian đúng 10 phút.
Như vậy chúng ta sẽ có kịp thời gian
ra khỏi chỗ này trước lúc tàu nổ.
Kể cả nó có không chìm thì
cũng bị rađa phát hiện.
-Hạm đội của chúng tôi sẽ kết thúc.
-Nếu họ nhận được
thông tin của chúng ta.
-Được rồi, cô lên phía trên kia.
-Đồng ý.
Chúng ta đang ở vị trí
giữa các hạm đội.
Bắn hỏa tiễn vào tàu
đô đốc của mỗi hạm đội.
Người Hoa sẽ nghĩ rằng
người Anh đe dọa chiến tranh.
Người Anh thì nghĩ là
người Hoa tham chiến.
Và truyền thông sẽ cung cấp những
lượng thông tin khách quan, hấp dẫn.
Hãy để cho sự hỗn loạn bắt đầu.
Hỏa tiễn đang đưa lên giàn.
Gửi thông tin cho đô đốc,
''Nhóm làm nhiệm vụ
bị hỏa tiễn tấn công''.
Thưa ngài, Awacs báo cáo hai sóng
dội từ căn cứ máy bay Mig tiến đến.
Nhóm đầu tiên sẽ xuất hiên trước
màn hình của chúng ta trong 2 phút.
Còn bao lâu những chiếc Mig này
vào tầm bắn của hạm đội Anh?
12 phút.
Tôi trả tiền cho anh để làm gì?
Nếu cô ta ở đó thì Bond cũng có đó.
Stamper, tìm chúng nó.
Wailin, Wailin, máy quay!
Nếu cô ta mà hó hé, bắn ngay.
Mày đi với tao.
Stamper gọi đài chỉ huy.
Bond đã chết.
Ngon lành.
Đoan chắc là anh phải tháo hết mìn
và mang cô gái lên đây cho tôi.
Ông chắc là can
mang cô ta lên đây chứ?
Việc của tôi. Ông Gupta.
Tôi thích khán giả.
Chào cô Lin.
người của đất nước cô cộng tác...
đến thế để giữ sĩ diện.
Chính phủ của tôi biết ông đang
ở đây và họ đang tìm ông.
Không dựa theo rađa của chúng tôi.
Mà là ở nơi những chiếc Mig của cô
đang sắp tấn công hạm đội Anh.
Trong bao nhiệu phút nữa?
9 phút là vào tầm bắn.
Ngay cả nếu như họ tìm tôi...
Chúng tôi đang ở trên
con tàu do thám mà.
Họ không thể thấy
được tôi, hay là cô,
hoặc ngay bạn của cô,
ông chỉ huy quá cố Bond,
người mà trong lúc này đây đang
trên đường chìm xuống
đáy biển Nam Trung Hoa.
Anh ta là người mang
vai trò chủ chốt mới của tôi.
Đáng khinh.
Có chuyện khí gì thế?
Thông tin của 007.
Nó vừa được xác nhận từ người
tương nhiệm của tôi ở Trung Hoa.
''Lệnh cho hạm đội dò tìm một con
tàu mà hau như vô hình với rađa''.
Người Hoa không phải là kẻ thù.
Carver đã làm cho cả hai phía
như những kẻ ngông dại.
Đô đốc, thông điệp khẩn
của bộ hải quân.
Nhìn này.
Có gì trên rađa được nhìn thấy như là
cực nhỏ không? Thuyền cứu sinh,
kính tiềm vọng, bất kỳ thứ gì?
-Không, thưa ngài.
-Thuyền do thám thưa ngài?
Người ta hẳn phát điên mất.
Những gì cô sắp chứng kiến cô Lin,
không hơn gì tấn công bằng tên lửa,
nhưng nó là khởi sự cho
một trật tự thế giới mới.
Trong 5 phút nữa, sau khi người của
cô tấn công hạm đội Anh quốc,
tôi sẽ trả đũa cho người bạn
Anh quốc cũ của tôi
bằng việc phóng hỏa tiễn
này vào Bắc kinh...
nơi mà tướng Chang vừa cho
triệu tập một cuộc họp khẩn
của bộ chỉ huy tối cao Trung Hoa.
Thật là đáng tiếc...
là tướng Chang bị chậm trễ vì kẹt xe.
Ông ấy chỉ đến ngay sau khi hỏa tiễn
đã giết chết các nhà lãnh đạo...
và quá trễ để chặn đứng không lực
đánh đắm toàn bộ hạm đội Anh.
Nhưng sẽ đến đúng lúc để tiếp nhận
chính phủ, đàm phán ngừng bắn.
Và nổi bât như là một
lãnh tụ của thế giới
với giải Nobel hòa bình.
-Vậy còn ông có được gì?
-Tôi à?
Chẳng có gì.
chỉ được độc quyền phát sóng
ở Trung Hoa trong vòng 100 năm tới.
Sẵn sàng để phóng hỏa tiễn.
Nếu như được phép, cô em,
tôi có chút chuyện để làm
cho hạn cuối của tôi.
Chuẩn bị phóng hỏa tiễn.
Ông Gupta.
Chào Elliot.
Một kế hoạch thú vị.
Nhưng tôi nghĩ là tôi đang
giữ một thứ gì đó của ông.
Quá nhiều cho năng lực của
một người Đức. Ông Stamper.
-Khoan bắn hắn đã.
-Khoan bắn.
Chào mừng đến với cuộc khủng
hoảng thế giới của tôi, ông Bond.
Trao đổi công bằng, Elliot.
Gupta đổi với Wailin.
Ông không thể bắn hỏa tiễn
mà không có ông ta được.
Anh dường như không thể bỏ qua được
bất kỳ người phụ nữ nào thuộc về tôi.
Anh còn chờ đợi gì nữa, bắn hắn đi!
Tôi đã nói chúng ta sẽ cùng
nhau kết thúc chuyện này.
Thật lãng mạn.
Anh không nhận thấy vị trí của
anh lố *** đến thế nào sao?
Không lố bịch bằng khởi sự
chiến tranh để đinh suất.
Một người vĩ đại luôn biết cách dùng
truyền thông để cứu vớt thế giới.
Hãy xem William Randolph Hearst,
người đã nói với những
nhà nhiếp ảnh của ông ta
''Ông cung cấp những tấm ảnh,
tôi cung cấp chiến tranh.''
Tôi chỉ làm một bước xa hơn.
Xin lỗi vì chuyện ấy.
Tôi xoay người ra ngoài đó
một chút thôi, Elliot.
Vậy xong!
Ông Gupta,
hỏa tiễn đã sẵn sàng để phóng chưa?
Nhấn chiếc nút ma thuật,
Bắc kinh sẽ biến mất.
Vậy thì ông đã sống lâu
hơn hợp đồng của ông rồi.
Thế đấy, ông Bond,
tôi có một kế hoạch dự phòng.
Vậy à? Tôi cũng có đấy.
Hắn đã làm thủng thân tàu, chúng
sẽ thấy chúng ta trên rađa.
Thưa ngài, chúng ta có một điểm dấu
nhỏ lúc có lúc không trên mặt nước.
Xác lập hướng mũi ở 112 độ.
Tín hiệu rất yếu, nhưng tôi thề là
mới một giây trước không hề có.
Hoa tiêu, thông báo toàn bộ các tàu
không bắn vào người Hoa
với bất kỳ lý do nào.
gửi thông điệp này đến cho
chỉ huy hạm đội Trung Hoa.
''Có một tàu vô danh trong tầm nhìn...
Dập tắt lửa ngay!
Xuống kia và bảo vệ hỏa tiễn.
Ông Stamper, chịu khó giết chết
cái lũ khốn kiếp ấy giùm tôi.
Giỏi đấy.
Chúng đang tăng tốc độ.
-Chúng ta phải chặn đứng tàu lại.
-Cô giải quyết phòng máy được không?
-Tất nhiên rồi.
-Tốt, làm đi rồi thoát ra khỏi tàu.
Tôi đi loại bỏ hỏa tiễn đây.
Tín hiệu từ hạm đội chỉ huy
của Trung Hoa.
''Gửi đặc nhiệm hải quân hoàng gia
''Chúng tôi cũng nhìn thấy con
tàu vô danh trên màn hình.
''Chúng tôi sẽ không khai hỏa trừ phi
nó chuyển hướng về Trung Hoa.
Từ nay cho đến lúc đó,
nó thuộc về các ông.''
Còn bây giờ, thuyền trưởng, dù nó
là thứ gì đi nữa, đánh chìm nó đi.
Rõ, thưa ngài. Có phải đó là
tín hiệu rất yếu của hỏa tiễn không?
-Đúng, thưa ngài.
-Được rồi.
Chúng ta sẽ làm theo cách cũ.
Bond biến chúng ta thành mục tiêu.
Theo cùng với bản thân hắn.
Hãy làm động tác lãng tránh.
Chuẩn bị cho hỏa tiễn đếm
thời gian chờ nổ, ngay lập tức.
Khởi động chu trình phóng ''T''
trừ đi 5 phút và đếm.
''T'' trừ 5 phút và đếm.
Thưa ngài, chúng đang
chạy ở tốc độ 48 phút.
Trong 2 phút nữa, chúng
sẽ thoát ra khỏi tầm bắn.
Tiếp tục bắn để giảm tốc độ chúng lại.
Máy ngừng rồi, chúng ta đang bị
dìm xuống ngay đây. Phòng máy!
Theo tao!
''T'' trừ 4 phút và đếm.
Giỏi lắm. Sĩ quan đài
quan sát, gia tăng tối đa.
Tiếp tục bắn.
Tất cả các thủy thủ, bỏ tàu.
Bỏ tàu.
Ông Stamper, ông làm gì cô gái đây?
Có lẽ ông phải lục lọi
trong phòng máy kia chứ.
''T'' trừ 3 phút và đếm.
Ông lại đến trễ nữa rồi, ông Bond.
Đó là một thói quen xấu của ông.
Ông chẳng thể làm được gì cả.
''T'' trừ 2 phút và đếm.
Hỏa tiễn đã được hoàn tất
nạp chương trình.
Không thể nào ngăn chặn được.
Kế hoạch của tôi sẽ
thành công trong vòng 1 phút nữa.
Cảm ơn rất nhiều vì nỗ lực của ông.
Hải quân Anh của ông
sẽ tiêu hủy chứng cớ.
Còn tôi thì sẽ rời khỏi đây trên một
chiếc trực thăng của Tin tức Carver
để đăng tải sự kiện này.
Đó sẽ là một màn trình diễn tuyệt vời.
Tôi cũng có một tin mới
nhận được cho ông đây, Elliot.
Ông quên mất điều luật đầu tiên
của đa truyền thông rồi, Elliot.
Cho người ta những gì họ muốn.
''T'' trừ 1 phút và đếm.
Vứt đi ông Bond,
không thì tôi sẽ vứt
bạn của ông xuống.
Kết thúc rồi Stamper.
Để cho cô ấy đi.
Không có chuyện đó giữa ông và tôi.
James, hay thử những ngòi nổ,
hỏa tiễn sẽ ngắt ngòi chúng.
Đừng bao giờ tranh cãi với
phụ nữ, lúc nào họ cũng đúng cả.
''T'' trừ 40 giây và đếm.
Cái này là cho Carver.
Và cho Kaufman.
Tôi nợ ông một cái chết
không vật vã ông Bond.
''T'' trừ 20 giây và đếm.
Chúng ta phải ở cùng bên nhau.
''T'' trừ 10 giây.
3...
2... 1 ...
M, Bedford báo cáo, Carver đã
chìm theo cùng con tàu của hắn.
Dường như là Bond đã làm chuyện ấy.
Moneypeny loan báo tin này.
Elliot Carver đã mất tích.
Được cho là bị chết đuối
trong khi đang dạo chơi trên biển,
trong chiếc thuyền buom đắt tiền
của ông ta trên biển Nam Trung Hoa.
Hiện nay, chính quyền
địa phương tin rằng...
con người thế lực
truyền thông này đã tự vẫn.
chỉ huy Bond,
Đại tá Lin,
đây là tuần dương hạm Bedford.
Các người có đó không?
Họ đang tìm kiếm chúng ta, James.
Cứ viêc ẩn tích đã.
Resync For HDTV 720p-DON : dctt@vnbits