Tip:
Highlight text to annotate it
X
Ba, đệ tử của Ba lên ti vi kìa
Vậy hả?
Anh ấy có đến tìm Ba không?
Có. Mời Ba uống trà rồi đưa Ba về
Diệp Vấn là Ba của tôi
Trông bề ngoài có vẻ thư sinh nho nhã
Nhưng không ngờ ông ấy
lại là cao thủ võ lâm
Còn là sư phụ của
một ngôi sao võ thuật quốc tế
Ba của tôi vốn là công tử nhà giàu,
mẹ tôi xuất thân từ danh gia ở Phật Sơn
Ban đầu nhà tôi có của ăn của để,
cho đến khi người Nhật tấn công
Tổ nghiệp của chúng tôi bị quân Nhật chiếm,
cuộc sống trở nên gian khổ vô cùng
Hai người em gái của tôi
bị đói chết vào thời điểm đó.
Phụ thân hay nói với tôi,
nam nhi chí tại bốn phương
Nếu có cơ hội nên ra ngoài
xây dựng sự nghiệp
Năm 1949, tuy Ba bị đau dạ dày kinh niên
Nhưng vẫn một mình đến Hồng Kông
Ông chủ, xin hỏi địa chỉ này ở đâu?
Đối diện.
Cám ơn
Tôi đến ngay
Tôi ra ngay. Ai vậy?
Tôi họ Diệp, tôi tìm Lý Văn
Diệp sư phụ
Lý Văn vẫn chưa về, nhưng ông ấy
có dặn tôi tiếp đãi ông
Cám ơn
Tôi là Lương Song
Nghe nói Diệp sư phụ
rất nổi tiếng ở Phật Sơn
Không biết có cơ hội
qua chiêu cùng ông không?
Nhất định có cơ hội.
Hay là ngày hôm nay đi
Tôi rất muốn qua chiêu với ông
Tôi còn chưa ăn cơm, không có sức
Đói bụng hả? Có ngay
Tôi cũng có luyện võ
Nhưng chưa hề thử qua chiêu với Vịnh Xuân
Tôi rất muốn biết nó là quyền gì
Vịnh Xuân có phải do
một phụ nừ sáng lập không?
Nhưng nghe nói rất lợi hại
Diệp sư phụ, nếu như ông no rồi,
chúng ta có thể bắt đầu ngay
Tôi sẽ dọn dẹp cho rộng chỗ
Không cần đâu
Nếu tôi ra khỏi tấm giấy này,
coi như cậu thắng
Cậu không sao chứ?
Không sao
Diệp sư phụ, hãy nhận tôi làm đồ đệ
Ăn xong cơm rồi nói
Diệp Vấn, trận chiến cuối cùng
Sư phụ, đây là đặc sản của Hồng Kông,
cơm dĩa thập cẩm, thầy dùng thử đi
Cơm dĩa thập cẩm, tất cả trong 1 dĩa
Đúng vậy, không cần phải rửa nhiều chén
Thời đại bây giờ không còn trò
4 món mặn 1 món canh nữa.
Cũng lâu rồi ta chưa ăn
4 món mặn 1 món canh.
Gần đây, có rất nhiều người
đến Hồng Kông, cuộc sống khó khăn
Nếu như không có tiệm nào đảm bảo,
rất khó tìm việc.
Nhưng mà sư phụ có nhiều bạn học giỏi,
nhất định sẽ tìm.
Được người đảm bảo
Sư phụ, thầy cũng đâu cần làm thêm,
thầy mở võ quán là được mà
Nếu không cần thiết,
ta cũng không muốn làm vậy
Thầy không muốn dạy võ à?
Võ có thể dạy,
nhưng không muốn mở võ quán
Mọi người, qua đây
Tôi giới thiệu với mọi người,
đây là Diệp sư phụ
Chào Diệp sư phụ
Diệp sư phụ đến từ Phật Sơn.
Vịnh Xuân của thầy ấy rất lợi hại
Sau này thầy ấy sẽ mượn
sân thượng của chúng ta
Mọi người giúp dọn dẹp
chỗ này cho rộng rãi một tí
Quỳnh, Tứ Muội, mau đem thứ này vào nhà
Sư phụ, bên này
Một người nếu quá bản lĩnh
thường hay rất cá tính
Cá tính quá sẽ không có
tiệm nào dám đảm bảo.
Sẽ không có người thuê bạn làm
Nhưng mà thế sự lúc nào cũng vậy
Nếu như lúc đầu, sư phụ
tìm được một công việc văn phòng
Có lẽ ông ấy sẽ không thể
trở thành nhất đại tôn sư
Hoặc nếu lúc đó tôi không là
chủ tịch của tổng hội công nhân Hồng Kông
Có tiếng nói nhất định
Tổng hội cũng không để
sư phụ dạy võ trên sân thượng
Tôi cũng không có năng lực,
giới thiệu Vịnh Xuân với bạn bè và công nhân
Bánh bao xá xíu đây
Đây là Điểm tâm muội, Trần Tứ Muội
Cô ấy rất thích xem tiểu thuyết võ hiệp
Muốn giống như anh hùng trong tiểu thuyết,
hành hiệp trượng nghĩa
Đây là Đặng Thanh, cảnh sát
Ngoại trừ sư phụ, đệ ấy rất ít
nói chuyện với các sư huynh đệ khác
Rất nhiều việc đệ ấy chỉ để trong lòng,
không nói với người khác
Đây là Lý Quỳnh, công xưởng hoàng hậu
Tính cách rất mạnh mẽ, chính nghĩa
Thường hay ra mặt thay chị em
trong xưởng, đòi quyền
lợi của công nhân
Cày ruộng, đi cày ruộng đi
Đây là Uông Đông, cai ngục
Đệ ấy học Vịnh Xuân rất nhanh
Nhưng sư phụ hay nói đệ ấy giống
như con trâu, nhất là phần tính cách
Còn có Ngũ Tán lái xe điện
Đệ ấy với Uông Đông là bạn thân
Giang hồ tứ xứ, nhân tài tề tụ
Nhưng có 3 loại người sư phụ không dạy
Ngu thì không dạy được
Khôn lỏi cũng không dạy được
Người không có công việc ổn định
cũng không có sức học công phu
Tôi cảm thấy lý do sư phụ
trở thành nhất đại tôn sư
Bởi vì cách dạy của thầy rất trực tiếp
Không gò bó
Cho nên đệ tử tiếp thu rất nhanh
Có người còn ngứa tay,
đi khắp nơi thi thố với người khác
Không tính
Có phải không vậy?
2 tên nhãi tụi bây nói nhiều quá,
muốn làm gì?
Nói bậy bạ gì hả?
Hai ông thì sao?
Hai ông đánh cờ tệ quá,
chẳng có chiêu gì cả
Mày có ngon thì nói lại lần nừa
Cậu ta bảo rằng, đây là cờ,
còn các ông là cứt
Hai đứa bây muốn ăn đòn lắm hả?
Có ngon thì đánh. Sợ gì các người
Biết võ hả? Học được gì?
Vịnh Xuân.
Mặc kệ tụi bây
Xuân cái đầu tụi bây
Tôi xin báo án, có người đánh nhau,
mau phái người đến
Không được chạy
Các người làm bể đồ
của tôi thì tính sao hả?
Gì vậy?
Nhận tiền đi.
5 đồng thôi hả? Tiểu tử, đứng lại
Lại nừa
Lần này phải đóng vai kẻ mù
... người câm hay là thằng điếc đây?
Huynh đệ với nhau,
đệ cũng đâu muốn bọn huynh ngồi tù
Đặng Thanh
Hai ta đều làm việc cho người Anh
Tôi không sợ cậu
Cậu đừng tưởng mình lợi hại lắm
Cậu bắt người, tôi canh giừ
Người cậu bắt về, cuối cùng
cũng do tôi canh giừ
Cậu nói xem, ai lợi hại hơn
Huynh giỏi hơn, nhưng các huynh làm bể đồ,
người ta báo cảnh sát
Sở cảnh sát thụ án.
Các huynh bảo tôi phải làm thế nào
Trách nhiệm của cậu, tự nghĩ đi
Ta dạy cho các con 1 năm
Các con ra ngoài gây chuyện
Ta dạy cho các con thêm 1 năm nừa
Ta sợ con đánh chết người ta,
còn con bị người ta đánh chết
Sư phụ, học võ
mà không thực chiến có ích gì?
Thực chiến không có nghĩa là gây chuyện
Điều quan trọng nhất của học võ
là rèn luyện cơ thể
Nhưng mà sư phụ, rèn luyện cơ thể
cũng có rất nhiều cách
Có thể chạy bộ, nhảy dây, đá banh, bơi lội
vậy sao con không đi chạy bộ?
Đừng cãi sư phụ nừa
Ta dạy các con biết bơi,
các con có thể bơi
Bơi bao xa, bao sâu cũng được,
cũng có thể xuống nước cứu người
Nhưng không được đẩy người khác xuống nước
Công phu không được dùng để đánh lộn
Kẻ bá dùng sức chế người,
kẻ nhân dùng đức phục nhân
Học võ, quan trọng nhất là cái đức
Ta phạt các con
Mài nhẵn người gỗ
Sư phụ
Người tốt ai mà chả muốn làm
Nhưng mà hiện thực
Không do chúng ta quyết định
Tuy rằng không thể làm tốt nhất
Nhưng hãy cố gắng đừng làm hại người
Nhưng nhiều lúc con không biết
có nên hay không?
Trắng đen đúng sai
Con không biết phân biệt
Làm theo lương tâm hay theo đa số?
Con hãy nghĩ cho kỹ
Vĩnh Thành, Vĩnh Thành
Anh Vấn
Đặc sản Hồng Kông, cơm dĩa thập cẩm
Đậu hũ thịt nạm, đậu hũ thịt bò
Coi như là bốn món mặn.
Em ăn đi
Sao không ăn?
Nếu Chuẩn cũng ở đây thì tốt biết mấy
Anh đã bảo em đưa nó cùng đi mà
Cũng chính em bảo đến trước
để xem tình hình
Chuẩn đang thi vào trường giỏi ở Phật Sơn,
em không muốn nó đổi môi trường
Được rồi, sau này nó đến
Ba người chúng ta, gọi thêm 1 dĩa nừa,
6 món mặn.
Ăn cơm thôi
Còn tưởng cái chăn này đủ ấm
Ai ngờ thời tiết lại trở lạnh như vậy
Đắp được đầu, không đắp được chân
Anh đắp cho ấm vào
Sao tay em lạnh vậy?
Để anh truyền nội công cho em
Trễ vậy rồi ai đến nừa?
Để anh, bên ngoài gió to lắm
Sư phụ
Trễ vậy có việc gì không?
Bọn con có món quà muốn tặng sư mẫu
Sư mẫu, cô đẹp quá
Cám ơn nghe
Không phiền sư phụ nghỉ ngơi nừa.
Ngủ ngon sư phụ, sư mẫu
Ngủ ngon
Em còn tưởng anh sẽ có
rất nhiều lời nói với em
Anh cũng nghĩ như vậy
Em già rồi có nhiều nếp nhăn
Đừng nhìn em như vậy
Anh bị viễn thị, không nhìn thấy nếp nhăn
Em dịch ra xa chút, anh thấy chưa?
Gần thì tốt hơn
Lúc đó, công hội 3 ngành điện 1 ngành than
của Hồng Kông đình công
Tất cả công hội khác đều hưởng ứng nhiệt liệt
Mối quan hệ giừa ông chủ
và người làm công càng lúc càng tệ
Chủ tịch công hội tôi đây
bị kẹp ở giừa, thật khó xử
Lần nào họp, cãi nhau nhiều hơn thương thảo
Tổ trưởng của tôi làm trong xưởng
được 3 năm 7 tháng 10 ngày
Không hề xin nghỉ 1 ngày
Ông chủ sa thải cô ấy chỉ trong tích tắc
Trên đời có ông chủ nào
mất đức như vậy không?
Muội đừng kích động,
chúng ta ngồi xuống bàn bạc được không?
Ông chủ của nhà hàng bọn em,
không nhừng thiếu bọn em 2 tháng tiền lương
Còn sa thải một người làm mang thai
Lương Song, huynh là chủ tịch công hội
Công hội có ra mặt giúp bọn em không?
Chủ tịch Lương, ông chủ tôi sa thải tôi
vì gia nhập công hội của anh
Giờ tôi mất việc, phải làm sao đây?
Cả nhà 6 người giờ không có thu nhập
Giờ không có gì làm, anh bảo tôi
phải cầm dao ra đường chém giết hả?
Tôi hiểu nhưng xốc nổi cũng vô ích thôi.
Mọi người bình tĩnh được không?
Việc này sao bình tĩnh được?
Tất cả chúng ta đình công
Nhừng ông chủ đó mới biết được
sự quan trọng của công nhân
Nếu chúng ta tập thể đình công,
thì không thể quay đầu lại nừa rồi
Tôi ghét việc huynh nhu nhược thế này
Anh ta không phải nhu nhược,
mà anh ta chỉ bảo vệ chén cơm của mình.
Năm mới anh đã nhận tiền lì xì của sếp
Lì xì mà năm mới nhận.
Là lì xì khai trương
Ai ai cũng có.
Nói phải khách quan một chút
Nhưng lì xì của Lương Song nhiều hơn
Cô nói gì hả? Cô đừng vu oan cho tôi
Cô thấy tôi nhận bao lì xì lớn
từ lúc nào?
Trong lòng anh tự biết
Nghe tôi nói đây
Đình công có ích,
mọi người đã đọc báo rồi đó
Công nhân xe buýt, đã có được
thứ mà họ muốn
Nhưng mà họ đã đuổi
chủ tịch công hội của họ
Đến lượt thầy rồi sư phụ
Anh có thể giúp ai?
Cái chăn đó là mọi người tặng đó
Lớn tiếng thì có ích à?
Đừng làm bể chén cơm của chúng tôi
Anh đừng nói bậy
Có gì nói thì nói,
đừng to tiếng với phụ nữ
Anh đừng chỉ vào tôi,
tôi nói lý thôi. Cô ta lớn tiếng trước
Lương Song, anh giúp bên nào?
Tôi muốn hỏi mọi người không thấy
tôi đã giúp mọi
người rất nhiều sao?
Anh giúp chúng tôi?
Anh có biết nhà tôi không có cơm ăn không?
Đang chờ chết đây. Còn anh
chỉ biết nói đỡ cho người ngoài
Sao hả? Muốn đánh nhau à?
Mọi người đều là người một nhà,
làm gì vậy?
Đừng làm vậy mà
Để con
Thanh, thả người
Mọi người nghe ta nói 1 câu
Người một nhà mà không đoàn kết
Sao có thể đánh nhau với người ngoài chứ?
Vĩnh Thành, em giận anh à?
Em đang nghĩ, ở Hồng Kông
cũng không phải tốt lắm
Về Phật Sơn liệu có tốt hơn.
Chặn xe lại, không cho đi
Tăng lương, tăng lương
Đình công, đình công
Đình công, đình công
Tăng lương, tăng lương
Đình công, đình công
Đình công, đình công
Ép bọn chúng lui
Giải tán đám đông
Tuân lệnh.
Sếp không sao chứ?
Đi
Thả tôi ra
Đây không phải là lần đầu,
lần này tỷ ấy còn quá hơn nừa
Đánh người Tây
Con chỉ là một viên cảnh sát nhỏ.
Không giúp được gì hết
Mong sư phụ thông cảm
Bao lâu rồi con không đến học võ?
Gần đây con bận quá
Công nhân buổi sáng đình công
Buổi tối tụ tập phi pháp
Thứ 7 còn phải đi học tiếng Anh
Chủ nhật đi luyện súng
Kỳ thi lên cấp này
đối với con rất quan trọng
1 chén cao quy linh
Sư phụ
Sư mẫu ở Hồng Kông có quen không?
vậy thì tốt
Lý Quỳnh thật sự đánh
bị thương người Tây à?
Không phải tỷ ấy ra tay
nhưng tỷ ấy đi chung với những người đó
Thầy không cần đường à?
Lần sau con đến thăm sư mẫu,
ta dạy con niêm thủ
Cảnh sát bọn con dùng súng,
là của người khác
Nắm đấm mới là của chúng ta
Súng có thể làm rớt
Nắm đấm không thể dùng
với người của mình
Sư phụ mời con
Có thể làm lưu thông khí, sáng mắt
Thưa sếp, tôi muốn sếp thả Lý Quỳnh
Lý Quỳnh, cậu nói thật hả?
Cô ta đánh tôi bị thương
Xin lỗi sếp
Xin lỗi sếp
Xin lỗi
Lý Quỳnh, đi được rồi
Bắt tôi cũng là cậu,
giờ thả tôi ra cũng là cậu
Tôi không biết có nên cảm ơn cậu không
Sư tỉ, muốn giải quyết vấn đề
không cần phải động thủ đâu
Tôi chỉ biết cậu đang làm cho bọn chó
Chó hả?
Đặng Thanh có đến không?
Tôi có gọi cho cậu ta,
tôi bảo hôm nay làm tiệc tiễn sư mẫu
Cậu ta nói sao?
Cậu ta bảo.
Nói chung thì tôi đã gọi cậu ta rồi
Sao nhiều người vậy?
Lương Song bảo sư phụ có mời
cả nhà một người bạn cũ đến
Thật có duyên mới có thể
gặp nhau như vậy
Mời ông chủ Lý dùng trà
Mọi người đừng gọi chúng tôi như vậy
Tôi không làm ông chủ lâu rồi
Tôi nhớ ông chủ Lý rất thích uống
Ngọc Băng Hiểu, tôi có chuẩn bị đây
Diệp phu nhân, bà khách sáo quá,
phí tiền quá
Đâu có
Giờ đã khác xưa rồi
Bây giờ cuộc sống gian khổ hơn
Gặp cố hương nơi đất khách
Lúc quân Nhật tấn công,
cũng may có nhà của ông bà chiếu cố
Chuyện nhỏ thôi mà
Diệu Hoa huynh, tôi kính huynh 1 ly
Uống trà nào
Tẩu ạ
Khi nào tẩu về Phật sơn,
khi nào sẽ xuống đây nừa?
Đợi Chuẩn nghỉ hè sẽ xuống
Chuẩn đang thi vào một trường rất tốt
Chúc mừng chúc mừng
Món gà đến rồi.
Mời mọi người, sư phụ ăn cơm
Ăn cơm thôi
Ai ngoan thì có đùi gà ăn
Con chắc là ngoan rồi.
Cho con ăn đùi gà
Nói cảm ơn nghe
Chúng con không ăn đùi gà,
để dành cho em Sáu
Được
Đúng rồi, Lý phu nhân
Bé Sáu đâu?
Mẹ ơi
Con không ăn đùi gà.
Đừng bán bọn con
Mẹ đừng bán con mà
Bọn em vẫn chưa hiểu sao?
Em Sáu không phải vì ăn đùi gà
mà bị mẹ bán đi
Bởi vì mẹ bán em Sáu
thì chúng ta mới có tiền để ăn
Không phải mẹ muốn bán bọn con
Mà là Ba con
Xin lỗi
Lý phu nhân
Mẹ ơi
Cả nhà 8 người ngồi vào bàn ăn
nhưng không có cơm ăn
Bán 1 đứa nhỏ, thì 7 người
mới có cái để ăn
Thất lễ
Đồng tiền có thể quật ngã anh hùng
Em nói xem học võ thì có ích gì
Bạn bè khó khăn mà không giúp được gì
Cất kỹ giấy tờ
Chuẩn vào năm học mới
phải cần rất nhiều thứ
Cái áo này đem đi hay để lại?
Để lại, đợi em về em sẽ
sửa lại nút và túi
Đó là lần cuối cùng tôi gặp sư mẫu,
sau khi sư mẫu về Phật sơn.
Bởi vì phải chăm sóc con trai
và nhà ngoại
Cho nên không đến Hồng Kông nừa
Sư phụ sống ở Hồng Kông một mình,
bề ngoài vẫn bình thường
Cũng hay đùa giỡn với bọn đồ đệ
Nhưng tôi cũng thấy sư phụ
có khi ngồi thẫn thờ một mình
Bánh bao xá xíu
Bánh củ cải
Bánh bao xá xíu
Đến ngay
Cất đi, tập mới nhất.
Anh có ăn không?
1 cái bánh bao xá xíu
Bánh bao xá xíu đây
Cho 1 bình Phổ Nhĩ
Lúc dời vị trí, đừng gấp
Phải từ từ, biết không?
Biết rồi
Nhìn đâu vậy? Nhìn đây này
Anh Thanh
Sau này nhớ giúp đỡ bọn tôi nghe
Các cô mau tiếp đãi anh Thanh đi
Anh Thanh
Trời nóng thế này, cởi mũ ra đi
Tôi không thấy nóng.
Anh Thanh, nào, cạn ly
Cởi này
Thì ra bị hói.
Trả cái nón cho tôi
Tôi đi trước nghe
Anh Thanh, tiếp đãi không chu đáo,
anh đừng ngại, lần tới đến nừa nghe
Cho cậu này
Cám ơn sếp
Lúc đó, các bậc tiền bối đều dạy
đàn ông tốt không làm cảnh sát
Cảnh sát chính là bọn lưu manh
có giấy phép, bao che mại dâm bài bạc
Năm đó nhừng người cảnh sát Tây
quản mọi chuyện
Chỉ không quản Cửu Long Thành trại
Trong đó bẩn thỉu,
toàn là bài bạc,
ma túy, mại dâm
Cảnh sát không muốn vào đó
Người bình thường đến đó,
cùng lắm là đến đường nha khoa bên cạnh
Tìm bác sĩ nha khoa giá rẻ khám răng
vậy trong thành trại, ai là người lớn nhất
Sư phụ, qua bên kia ngồi
Tức nhiên là đại ca rồi
Lúc đó Cửu Long thành trại có một đại ca
Ngoại hiệu là Địa Đầu Long
Vào một đêm giông gió bão bùng
Hắn ta chẳng biết từ đâu xuất hiện.
Ngay giếng trời của thành trại
Cầm 1 ngọn cờ, hét lên 3 tiếng
Kể từ hôm đó
Địa Đầu Long tay cầm dao lưỡi liềm
... cùng với cước pháp dũng mãnh
Xông vào trong thành trại
Tiểu chiến 64 hiệp, đại chiến 36 trận
Sau này nơi đây do ta quản
Cuối cùng Địa Đầu Long
đã khống chế toàn bộ thành trại
Thật sự có tên Địa Đầu Long à?
Tất nhiên rồi, hắn ta
là hoàng đế nơi này
Sau khi Đăng Thanh làm trung sĩ,
rất ít khi đến tìm chúng tôi
PC1759
Nhưng lâu lâu đệ ấy cũng gởi tiền đến
Phiền cậu đưa cho Diệp sư phụ
Bảo là đóng tiền học
Nhừng sư đệ sư muội khác, ngoài ra tiền
Còn ra sức chăm sóc sư phụ
Sư phụ, uống thuốc
Cẩn thận nóng
Dương Tiểu Đường
Nhưng mà vào năm 1953, tôi thất bại
khi tái đắc cử chủ tịch công hội
Lương Song
Âu Dương Trí Minh trúng tuyển
Công nhân không chọn tôi
là tổn thất của họ
Nhưng sư phụ không được dùng
sân thượng của công hội để dạy võ nừa
Sư huynh đệ bàn bạc
... góp tiền cho sư phụ mở võ quán
Để thầy có công việc làm
Sư phụ vốn không muốn mở võ quán
Bọn tôi khuyên hết lời,
thầy mới đồng ý
Nhưng thầy có chết cũng không
chịu treo bảng ở trước võ quán
Lý do là...
Sau khi treo biển tức là làm ăn
Võ công không phải bào ngư,
không phải có tiền là mua được
Thả tôi ra
Cô tưởng vậy sẽ tránh được tôi sao?
Giờ mới qua 2 ngày,
ông có cần ép tôi như vậy không?
Tôi chết rồi thì ông cũng chẳng có lợi
Tôi không để cô chết dễ dàng đâu
Thả tôi ra
Đủ rồi, cô ấy nợ ông bao nhiêu?
Tính lãi tháng này luôn là 10 đồng
Cầm tiền thì đi đi
Ông còn không đi à?
Đi đi
Cám ơn cô, khi nào có tiền
tôi sẽ trả cô ngay
Không cần đâu
Mau cai thuốc đi
Tôi thử rồi nhưng không thành công
Người ta bảo đời người như mộng
Ta bảo giấc mộng như cuộc đời
Chúc sư phụ khai trương phát đạt,
càng ngày càng có nhiều đệ tử
Đánh giỏi như tôi vậy
Suốt ngày chỉ biết bốc phét thôi
Cạn ly đi
Sư phụ có ước nguyện gì?
Các con bớt chọc tức ta thì ta vui rồi
Nói muội đó.
Nói huynh thì có
Sư phụ
Có chuyện gì?
Thôi bỏ đi, không nói nừa
Con gái thường hay nói chuyện ấp a ấp ung
Sư phụ, thật ra...
Con có một việc muốn
tuyên Ba với mọi người
con và Quỳnh sắp kết hôn
Hay lắm
Chọn vợ cũng giỏi giống ta
Chúc mừng, cạn ly
Quỳnh tỉ đã bảo tỉ đừng lo mà
Tỉ không có ế đâu
Tứ muội, chúng ta ra nhảy thôi
Sư phụ, chúng ta cùng nhảy đi
Đi đi
Cùng đi chơi đi
Người ta bảo đời người như mộng
Ta bảo giấc mộng như cuộc đời
Cuộc đời ngắn ngủi, ly biệt hợp tan
Vội vàng gấp rút
Lại già cỗi. Lại thanh xuân
Ânh sáng lúc đêm tối
Trầm lặng của buổi ban mai
Thiên sứ nơi địa ngục
U hồn nơi thiên đàng
Lúc bạn giật mình tỉnh khỏi mộng
Bạn đã đi hết đoạn đường đời
Cám ơn
Cám ơn
Cám ơn
Chào mọi người
Cô Trân Ni, cô cầm micro,
tôi cầm bút
Có cần tôi viết
vài dòng trên báo
để cô nổi tiếng không?
Không cần đâu
Ca nừ, cô đừng bảo với tôi,
cô bán tài chứ không bán thân nghe
Để tôi uống với anh 1 ly
Được
Cám ơn
Uống giỏi quá
Tôi uống thêm 1 ly nừa
Chạy đi đâu hả?
Tránh ra. Để xem cô chạy đi đâu
Được rồi. vậy là đủ rồi
Lão già, ra mặt giùm người khác hả?
Cay quá, cay quá
Cứu tôi với, cay quá
Xin lỗi.
Lão già, được lắm
Vịnh Xuân chúng tôi tất nhiên phải được rồi
Tiểu thư không sao chứ?
Tôi không sao
Tiên sinh tên gì vậy?
Không cần đâu
Cô hát rất hay
Cám ơn
Lẳng lơ quá
Nhanh lên
Sư phụ, Vịnh Xuân đánh
phái Bạch Hạc chúng ta
Quá đáng
Phái Bạch Hạc chúng ta với các người,
nước sông không phạm nước giếng
Tại sao lại đánh đồ đệ của tôi?
Ai là đồ đê của anh?
.
Hai vị sư phụ, chính là tên này
nói phái Bạch Hạc chúng ta vô dụng
Hắn chửi cả nhà 2 vị.
Đánh hắn
Tối qua tầm 11 giờ
Ở đường Dầu Ma Địa
đã xảy một trận đánh nhau
... khiến người ta không thể quên
Phái Bạch Hạc nổi tiếng
đọ sức với phái mới Vịnh Xuân
.. Để tranh đoạt ngôi vị võ lâm
chí tôn nơi xứ cảng
Tinh anh của hai phái qua chiêu,
hàng trăm cây kiếm rút ra loang loáng
Trong khoảnh khắc cả đất trời tối sầm,
quỷ khốc thần sầu
Chưởng môn nhân phái Vịnh Xuân
Sư phụ, họ gọi thầy là Diệp Môn
Khinh công Diệp Môn xuất chúng,
thân thủ phi phàm
Diệp Môn dùng chiêu Ngọc Nừ tâm kinh
phá giải Tử Thanh Song Kiếm của phái Bạch Hạc
Diệp Môn lâm vào tình thế
vô cùng nguy hiểm
Bị bao vây bởi hàng trăm đệ tử phái
Bạch Hạc không nao núng thoát vòng vâng
Nói quá vậy
Sư phụ
Chúng ta bị viết lên báo
như một con rùa vậy
Ta đọc rồi
Chúng ta phải dạy cho bọn chúng bài học
Không phải lúc nào cũng cần động thủ
Phải có phong độ
Ta muốn viết vài chừ lên báo,
tiên lễ hậu binh.
Lạc diệp phương thâm thiên hạ ưu
Hàn tàm ưu vị giải li sầu
Xuân phong bất tác diêm tiền vũ
Tàn chiếu hà thậm bán khứ lưu.
Đoạn thơ này nói gì?
Ý của nó là nói về tên Diệp Môn
Không phải Diệp Môn,
mà là sư phụ Diệp Vấn
Tên Diệp Vấn này
Ngay cả cuộc sống của mình
còn chưa ổn định.
Sao lại để cho đệ tử
ra ngoài gây chuyện
Phần báo này chỉ nói bậy bạ
Vốn không phải như vậy
Nhất diệp tung hoành tùy ổn dược
Đại giang nam bắc nhậm tây lưu
Khắc kỷ tu thân danh tại vấn
Công phu chỉ vọng bỉ tương u
Diệp sư phụ nói tuy rằng
ông ấy bốn biển là nhà
Nhưng không có gì lo lắng
Hơn nừa ông ta khắc kỷ tu thân
Có bản lĩnh riêng
Nhưng ông ấy không biết
Công phu của đối phương lợi hại đến đâu
Vừa đánh được, vừa viết được
Tứ muội nhanh lên, đến lúc mở màn
Diệp sư phụ có ỡ đây không?
Ai tìm thầy ấy?
Sư phụ ở bên trong
Tại hạ là Ngô Trung phái Bạch Hạc
Đây là món quà nhỏ
Để tôi tiếp đãi Ngô sư phụ
Tôi là đại sư huynh, tất nhiên để tôi
Ngô sư phụ đích thân đến,
ta phải tiếp đãi chứ
Tôi đã đọc thơ của Ngô sư phụ,
ý cảnh cao siêu
Tôi cũng rất thích thơ
của Diệp sư phụ nhất là câu
Không biết câu nào?
Công phu chỉ vọng bỉ tương u
Khiến tôi càng muốn biết
Vịnh Xuân có gì đặc sắc
Ngô sư phu muốn đóng cửa thi thố?
Lĩnh giáo, lĩnh giáo
Ra ngoài cả đi
Tứ muội, để cho ta xem
Đánh ông ta đi sư phụ, đánh đi
Xin lỗi, Diệp sư phụ,
suýt chút nừa làm hỏng vật dụng nhà ông
Cám ơn cam của ông, Ngô sư phụ
Ngô sư phụ
Diệp sư phụ
Cố học cho giỏi
Hay lắm
Hay lắm
Bà con lối xóm, sau này hãy
ủng hộ cho Ngô Tán tôi
Được lắm
Sư phụ không giận à?
Con giận thay cho thầy đó
Học Vịnh Xuân nửa vời,
lại bắt chước người khác mở võ quán
Cái ly trà này vẫn còn dùng được
Huynh ấy có hỏi thầy chưa?
Có
Thế huynh ấy có bảo là
võ quán của huynh ấy ở đối diện không?
vậy thì không
Sư phụ, con không hiểu sao
thầy có thể chịu nổi nừa
Diệp sư phụ
Bộ áo của anh thật có ý nghĩa
Không có túi, cũng không có nút
Một miếng đủ rồi
Cam này chua quá hả?
Dạ dày của tôi không tốt,
không thể ăn nhiều được
vậy thì anh không thể ăn chua được
Xin lỗi, đừng lãng phí đồ ăn
Thật ra thì cô Trân Ni,
cô tìm tôi có việc gì?
Thật ra tôi đến tiệm sách
Tìm người viết phong thư giùm
Đi ngang qua đây nên đến cảm ơn anh
Viết phong thư hả?
Tôi muốn gởi thư cho dì tôi
ở núi Cựu Kim
Gởi tấm hình
Dùng để làm mai
Địa chỉ.
Tôi không biết tiếng Anh
Cho nên mới nhờ người khác
Tôi ở Hồng Kông
học chương trình nước ngoài
Hay là để tôi giúp cô
Được
Người nhận thư viết tiếng Hoa được không?
Tôi nghĩ viết tiếng Hoa cũng được,
không sao cả
Chúc cô tìm được lang quân như ý
Cướp
Không được chạy
Cảnh sát, có cảnh sát đến
Có cảnh sát đến kìa
Cảnh sát đánh người
Đại ca tôi là Địa Đầu Long
lm
Đặng Thanh
Tôi đã nghe danh của anh
Có gì cứ nói thẳng
Tôi nghe thủ hạ của anh nói,
anh rất thích giúp người
Giúp được thì tôi sẽ giúp
Nếu giúp không được, cũng không còn cách
Tôi còn nghe nói
Sếp người Tây đang chọn
người ứng cử vị trí tham trưởng người Hoa
Việc anh biết cũng nhiều đó
Nhưng mà, tôi cảm thấy Đa Khoái Kim
làm tham trưởng
... không giúp được ai cả
Ông ta không so với anh được
Vậy sao?
Anh nên hợp tác với người có bản lĩnh
Tôi cũng rất thích giúp người
Đặng tham trưởng
Tôi chỉ là trung sĩ
Tiền ở đây
Đủ giúp anh ngồi lên
cái ghế tham trưởng
Thì ra do anh muốn tôi làm tham trưởng
Đúng
Anh làm tham trưởng có thể
giúp được nhiều người, thích giúp ai thì giúp
Ngày kia là ngày cúng thiên hậu
Người ngoài cho rằng Ngô Trung
của Bạch Hạc sẽ chiến thắng
Tôi thì cho rằng
Ngụy Bá Thiên của
võ quán Chấn Uy sẽ thắng
Anh cảm thấy ông trời sẽ giúp ai?
Không có mùi tanh
Nghê Thang đúng không, đi theo tôi
Làm gì hả?
Đừng nói nhiều nừa, đi
Làm gì vậy?
Thả tôi ra, thả tôi ra
Lục Phu
Có chuyện gì?
Đi theo chúng tôi
Sư phụ, hai vị sư huynh
đã bi cảnh sát bắt rồi
.
Vậy chúng ta có đi không?
Không thể khuất phục được
Xuất sư
Rõ
Sư phụ, Đăng Thanh đệ ở bên kia
Cậu ta đến sao không chào sư phụ một tiếng?
Ngồi xuống trước đi
Sư phụ, con lân đó đều nhằm vào lân
của Ngô sư phụ mà tấn công
Sư phụ
Lên
Nắm chặt lấy eo ta
Chấn Uy đến đánh nhau hay múa lân vậy?
Các con đến giúp đi
Rõ, sư phụ
Giờ sao đây?
Để chúng đánh, bảo vệ
quan chức cấp cao rời khỏi đây
Mọi người đi theo tôi
Rút
Diệp sư phụ, cẩn thận
tay áo hắn có kim
Ngụy sư phụ, dừng tay lại đi
Ai có thể đánh thắng Ngụy Bá Thiên ta
Sẽ nghe lời người đó
Ngụy sư phụ, đắc tội rồi
Ngươi giỏi lắm. Chúng ta đi
Rượu thuốc này của tôi công hiệu lắm
Đã thêm vuốt ưng và gan hùm
Thoa bên ngoài hay uống đều được
Cuộc sống khó khăn quá,
phải uống cả rượu thuốc
Làm chưởng môn làm gì dễ dàng vậy
Người khác thấy chưởng môn
chúng ta cười cười nói nói
Thật ra có rất nhiều áp lực
Diệp sư phụ, ông hiểu rõ nhất
Trước đây vợ tôi
Thích tôi vì tôi biết võ
Bảo rất có uy, rất an toàn
vậy thì kết hôn mở võ quán
Có rất nhiều người đến tỉ thí
Cô ấy cảm thấy nguy hiểm, không an toàn
Thà gả cho người dạy lái xe, dạy học
... tốt hơn dạy võ
Ông xem cô ấy thay đổi nhanh không?
Thật ra Ngô sư phụ
Ca từ thi phú tài giỏi,
văn thơ phong lưu
Dạy học chắc không có vấn đề gì
Diệp sư phụ còn giỏi hơn nừa
Nhưng cũng không thể trách cô ấy
Ngày nào cũng có bọn lưu mạnh đến tỉ thí
Nhưng tôi nghĩ ra một cách hay
Ngô sư phụ có cách gì?
Tôi chỉ nói ông biết thôi đó,
đơn giản lắm
Tôi nói với nhừng người đến tỉ thí
Bây giờ tôi đi khóa cửa,
chìa khóa tôi để trong người
Nếu anh đánh chết tôi thì
mới có thể lấy chìa khóa ra ngoài
Nếu không thì anh mau chạy đi,
tôi nhất định sẽ đánh chết anh.
10 đứa có 9 đứa là trốn ngay
vậy tên còn lại thì sao?
Tên còn lại
To gan như vậy thì
làm đệ tử của tôi chứ sao.
Đệ tử muốn tìm sư phụ giỏi thật khó
Sư phụ muốn tìm đệ tử giỏi
.. Càng khó hơn
Lời này quá đúng
Nào, uống trà
Diệp sư phụ, dạ dày anh không tốt,
phải chú ý ăn uống
Nhừng món này đều do tôi tự nấu
Ngang ngửa với nhà hàng đó
Chỉ là hơi mặn.
Tôi trả lại tiền cho cô
Không cần đâu
Tôi đã rửa sạch rồi
Nếu anh thích ăn tôi có thể
nấu cho anh ăn nừa
Dậy đi, biết mấy giờ rồi không?
Dậy đi
Dậy đi, đến giờ làm rồi
Bạn của cô ra đi rất thanh thản
Tôi sợ
Cô sợ gì
Tôi sợ lúc tôi chết
Bên cạnh không có ai cả
Alô
Được, đợi chút
Diệp sư phụ, ông có điện thoại
Có ở bên cạnh mẹ không?
Diệp sư phụ
Ông không sao chứ?
1960, kinh tế Hồng Kông ảm đạm,
thất nghiệp lan tràn
Lúc đó tôi ở Phật Sơn,
cuộc sống cũng ổn định
Nhưng mà vào tháng 7 năm đó,
mẹ tôi bệnh nặng qua đời
Lúc mẹ mất, tôi luôn ở bên cạnh bà ấy
Diệp tiên sinh không sao, chỉ bị sốc thôi
Cám ơn bác sĩ
Bọn họ đưa Ba đến bệnh viện Mary
Sau khi Ba tỉnh lại,
có thể do đau lòng quá
Không nhận ra ai
Sư phụ
Sư phụ
Sao sư phụ không nhận ra chúng ta vậy?
Vĩnh Thành
Anh còn nhớ tôi sao?
Cô ở đây làm gì?
Còn không mau đi mai mối?
Tôi đã tìm được rồi
Bên này qua một chút nừa, được rồi
Sư phụ, cười lên nào
Chuẩn bị nào.
Để tôi đứng kế bên vợ mình
1961, Tứ Muội và Uông Đông kết hôn
Thêm tấm nừa
Sau khi kết hôn,
uông Đông từ chức cai ngục
Lý do tôi cũng không rõ
Sau này vì miếng ăn,
đệ ấy quyết định mở võ quán
Đệ ấy nhờ sư phụ
viết vài chừ nơi bảng hiệu
Sư phụ đặt tên bảng hiệu cho đệ ấy
Có vài đồ đệ cảm thấy
sư phụ bất công
Thật ra chỉ do Uông Đông
dám mở miệng xin
Nếu nhừng người khác lên tiếng
Sư phụ cũng đối xử với họ như vậy
Nếu con treo bảng hiệu
Sẽ có người đến xin học,
con không muốn dạy
Thì phải nghĩ một lý do thật tốt
Chẳng trách sư phụ không muốn
treo bảng hiệu
Bởi vì theo cá tính của sư phụ,
ông ấy từ chối bạn tức là từ chối bạn
Ông ấy không giả vờ với bạn
Nhưng mà Uông Đông cần tiền,
con trai sắp chào đời
Cho nên chỉ cần có
người đến xin học
thì đệ ấy đều nhận
Nhưng võ quán của Uông Đông ế ẩm
Đông
Cũng được đó
Có hứng thú tỉ thí võ đài
ở thành trại không?
Tán đã thắng 5 trận liên tiếp rồi
Thắng rất nhiều tiền
Thanh
Sư tỉ
Không cần, chúng tôi không có hứng thú
Được
Đệ về trước.
Nghĩ kỹ đi
Uông Đông Vịnh Xuân,
thắng liên tiếp 10 trận
Với tình hình bây giờ,
tôi rất vừa ý
Tôi sẽ thay Đông giừ số tiền này
Nếu như Vịnh Xuân.
Đột nhiên thua 1 trận, tôi còn vừa ý hơn
Vừa ý hơn hả
Được
Vừa ý hơn
Vừa ý hơn
Vịnh Xuân có thể dễ dàng thua vậy sao?
Anh có hiểu không vậy?
Diệp sư phụ dạy võ hả?
Cậu là con trai ông ấy à?
Sau khi mẹ tôi qua đời,
Ba tôi thường bảo tôi đến Hồng Kông
1961, cuối cùng tôi đã đến Hồng Kông
Đi được nửa ngày trời,
mới tìm được võ quán của Ba
... ở Thâm Thủy Bộ
Nói về đi bộ, tôi không bì kịp với Ba
Mỗi ngày uống trà xong,
chúng tôi đều đi khắp nơi
Ba thích dẫn tôi đến khu Trung Hoàn
Bọn tôi đi qua Trung Thượng Hoàn,
ông ấy thường chỉ cho tôi các cửa hiệu
Nói rằng ông chủ của tiệm
chính là bạn cũ lúc đi học của ông ấy
Ngay cả phú gia Đặng Triêu Siêu
cũng là bạn của Ba
Nhưng ông ấy không tìm một người bạn nào cả
Ba luôn vậy, không thích nhờ người khác
Ba chưa từng bắt tôi làm
bất cứ việc gì
Cũng không ép tôi học Vịnh Xuân,
hoặc đến võ quán giúp đỡ
Thật ra làm con trai của Diệp Vấn,
không khác gì so với làm đệ tử của ông
Ba, con tìm được việc làm rồi
Chỉ là thời gian ở bên ông ấy
nhiều hơn thôi
Lúc đó, tôi luôn thấy
có một người phụ nữ đem cơm đến
Tôi hỏi Ba xưng hô thế nào
Ông ấy bảo: Muốn gọi sao cũng được
Cho nên tôi gọi bà ấy là
cô ở tỉnh
Thật ra nếu có người ở cạnh
chăm sóc Ba
Tôi cảm thấy an tâm hơn
Ăn cơm thôi
Mùi vị thế nào?
Không tệ, ngon lắm
Sau 1 thời gian bôn ba, tôi làm việc
ca đêm ở một công ty vận tải biển
Việc chính là xử lý hồ sơ,
lo chuyện ăn uống ngủ nghỉ
Nhưng khi đến lễ tết
Tôi nhất định sẽ về nhà,
ăn cơm với Ba
Xin chào các vị huynh đệ tỉ muội,
chúc mừng năm mới
Chuẩn
Đến rồi hả? Ngồi đi,
sắp có cơm ăn
Chuẩn, công việc của con thế nào?
Cũng được
Không thích thì về võ quán làm
Chúc mừng năm mới, cung hỷ phát tài
Bánh tổ có thể đem đi xào,
nấu canh cũng được
Đưa tôi
Cám ơn
Anh mặc kệ cô ta.
Đến rồi, có thức ăn rồi
Đừng khách sáo. Sư phụ
món tôm mà thầy thích nhất
Lại năm mới, sư phụ lì xì cho bọn con
Tối qua em để lì xì trong tủ,
để em đi lấy
Con mau ăn chóng lớn đi
Không cần đâu
Sư phụ cho bé mà, nhận đi
Đã bảo không cần mà
Cám ơn sư phụ
Đừng vậy mà
Cô ta có phải sư mẫu đâu
Ăn cơm thôi
Nào mọi người ăn cơm
Mọi người, tí nữa tôi phải trực đêm
Tôi không khách sáo đâu
Mình ăn đi
Sư phụ
Chúng con có thể lấy lại
tấm chăn tặng cho sư mẫu không?
Làm gì vậy?
Bọn họ không muốn có người
chăm sóc cho anh
Em không cần khó chịu,
bánh tổ anh sẽ từ từ ăn hết
Em chỉ lo buổi tối anh
không có chăn để đắp
Căn nhà này do bọn học trò
góp tiền thuê
Anh không muốn làm phiền tụi nó nừa
Sao vậy?
Lại đau bụng hả?
Không đi bệnh viện thì
phải đi khám bác sĩ chứ
Em nghe người ta nói,
uống thứ này vào sẽ khỏi
Anh uống thử đi
Cũng còn tốt hơn anh ôm bụng đau thế này
Uống đi
Không được cho anh uống thứ này nừa
Em thấy anh đau bụng như vậy
Ma túy không được thử dù chỉ một lần,
em quên bạn của em chết thế nào sao?
Em không muốn thấy anh đau khổ như vậy
Anh đừng trách em
Anh không trách em
Cám ơn
Mình, bảo họ dỡ đồ khỏi xe
Được
Mùa hè năm 1962
Ba thuê một căn nhà ở.
Vương Giác ở với tôi
Lúc đó cô ở tỉnh cũng
đến thăm Ba
Nhưng dần dần càng lúc càng ít,
tôi cũng không biết nguyên nhân
Năm đó Ba chính thức
dạy tôi Vịnh Xuân
Bản tin đặc biệt, chính phủ tuyên Ba
Kể từ hôm nay, lượng nước
cung cấp của HK sẽ chỉ còn 4 tiếng
Dưới lầu tắt nước đi
Cái gì?
Tắt nước đi
Được
Ở đây này
Lúc đó đệ tử của sư phụ
càng lúc càng nhiều
Có một vài người là con nhà giàu
Bọn họ thường lái xe đến
rước sư phụ đến nhà riêng dạy võ
Cho nên có một số lời đồn đại
Bảo Ba vì tài mà dạy võ,
tài trong chừ tiền tài
Kết quả xổ số Hồng Kông
Con số trúng giải nhất là 0342087
Đài thiên văn dự đoán
ven biển sẽ có gió giật cấp 3
Bão sẽ tấn công Hồng Kông
Sau đó sẽ có thể có gió
giật mạnh hơn nừa
Đài thiên văn kêu gọi người dân
ở trong nhà, chuẩn bị công tác phòng tránh
Tránh xa vị trí cửa sổ.
Bán độ hả? Không đời nào
Bây giờ khán giả đến xem
tôi đánh Vịnh Xuân.
Anh không vừa ý có thể
hủy bỏ trận đấu
Không có tôi thì
người ta ***ết anh là ai hả?
Anh cho rằng mình là đài chủ thật sao?
Muốn qua cầu rút ván à?
Tôi có thể nâng anh lên,
cũng có thể đạp anh xuống
Tiểu Đông Đông, để mẹ treo áo giúp Ba
Tôi mua Uông Đông 100 đồng
Tôi mua 40
Quỳnh tỉ, tỉ trông chừng
Tiểu Đông Đông giúp em
Tứ Muội, đang bão, muội còn đi đâu vậy?
Tặng anh 1 món quà
Cá cược hôm nay rất vui
Vui thế nào?
Đánh chết hắn, đền gấp 5 lần
Tôi cũng muốn làm anh vui
Nhưng muốn đánh chết hắn cũng không dễ
Không cần lo, đợi thêm chút nừa
Ông trời sẽ giúp anh
Ký tên giúp tôi với
Được
Anh Đông, có nhận đệ tử không?
Nhận. Anh Tán...
... anh ghi địa chỉ cho vị huynh đệ này
Anh Đông, tặng anh một chai coca,
chúc anh chiến thắng
Cám ơn
Tôi hiểu rồi
Hay lắm
Đánh đi
Anh Đông
Đánh hắn đi
Thanh, Đông bị chúng hạ độc
Mau cứu anh ấy đi
Đánh hắn đi
Dừng lại
Không sao, tiếp tục thi đấu
Dừng tay
Bây giờ anh đấu mạng hả?
Hay là đấu thắng thua
Đấu gì cũng được,
nơi đây là của tôi quản
Tôi không cần biết đây do ai quản
Tôi phải đưa huynh đệ của tôi về
Tiếp tục thi đấu
Đông
Đông
Đông
Anh sao rồi?
Mau cút đi
Nếu không ngay cả
đàn bà mang thai tôi cũng đánh
Các ngươi là ai? Đến đây làm gì?
Tôi là Diệp Vấn, tôi đến tìm đệ tử
Hỏi Địa Đầu Long chưa?
Anh ta ở đâu?
Bên trong
Cám ơn
Đông bị người ta hạ độc
Đông
Đông
Đông, cố lên
Sư phụ đến đưa chúng ta về nhà
Sư phụ
Đông bị người ta hạ độc
Thanh
Đưa hắn về đồn.
Đánh võ đài, mạng do trời định
Làm gì có chuyện đệ tử thua,
sư phụ đến gây rối
Nếu thật sự đánh võ đài
thì tôi không còn gì để nói
Giờ anh đang lấy mạng người khác
Phải có lời giải thích chứ
Đồ đệ của anh võ công không giỏi,
khiến tôi thua tiền
Bây giờ còn đưa người đến gây rối à
Thanh
Con là cảnh sát, còn không mau bắt người
Đây là thành trại,
cảnh sát không quản được
Đông, cố lên
Sư phụ
Thanh, ta hỏi con
Nếu như có người bắt chúng
ra khỏi thành trại
Sẽ dễ dàng cho
cảnh sát làm việc đúng không?
Chỉ cần chúng ra khỏi thành trại
Thủ hạ của con sẽ bắt chúng
Được vậy thì phiền con...
... đưa Đông và Tứ Muội ra ngoài
Bảo thủ hạ của con ở ngoài đợi
Nghe lời sư phụ, đi đi
Rõ
Giúp 1 tay
Đứng lại
Thanh, đi đi
Đi
Diệp Vấn, nơi này không do ông quản
Ta không có hứng thú quản nơi này,
ta đến để quản ngươi
Tôi xem ông quản thế nào
Chúng ta đi thôi
Đưa chúng đi
Sư phụ
Thầy không sao chứ?
Một ngày của năm 1968
Ba bảo tôi đi thăm cô tỉnh lẻ
bị ung thư phổi
Tôi với Ba đến bệnh viện Linh Thực
Năm đó, đường đi đến đó rất khó khăn
Phải ngồi xe, ngồi thuyền
Còn phải đi bộ một đoạn dài
Trên đường, Ba chẳng nói câu nào với tôi
Một miếng đủ rồi
Dạ dày em không tốt
Xin lỗi, đừng để lãng phí
Từ khi nào anh phát hiện
... cơm em đem đến không phải do em làm
Lần đầu em đem đến anh đã biết rồi
Món ăn ở Bỉnh Ký rất mặn
Sao anh không nói?
Có nhừng việc không nói vẫn tốt hơn
Lời bác sĩ nói em không hiểu
Anh còn nhớ em
.. Sợ nhất là gì không?
Anh đảm bảo
Em sẽ không một mình
Cô tỉnh lẻ qua đời
Ba luôn ở bên cạnh cô ấy
Người ta bảo đời người như mộng
Tôi bảo giấc mộng như đời người
Khoảnh khắc ngắn ngủi, khiến bạn vui vẻ
Vội vã gấp rút
Bạn đau thương, bi ai
Ba có một đồ đệ
Học võ chung với mọi người
Anh ấy học 4 năm rồi qua Mỹ
Lúc trở về đã trở thành
ngôi sao võ thuật quốc tế
Sư phụ
Đã lâu không gặp
Đây là đồ đệ của con
Sư công, rất vui được gặp ông
Ngồi xuống đi
Mời sư phụ ngồi
Con còn nhớ sư phụ
không thích uống trà nguội
Không cần, ta tự làm được
Thầy đã hút thử thuốc Mỹ chưa?
Không có tàn thuốc phải không?
Sư phụ
Không cần đâu, ta thích đi bộ
Để con tiễn thầy sư phụ
Sư phụ mệt không?
Có cần lên xe không?
Còn đi được sao không đi?
Con nghe nói sư phụ có ý kiến với con
Con muốn biết sư phụ
có còn coi con là đệ tử không?
vậy con có nhận ta làm sư phụ không?
Sư phụ, tất nhiên rồi
Vịnh Xuân không thể nào không thay đổi
Nếu không thay đổi sao tiến bộ được
Sư phụ
Con muốn thầy quay lại cách đánh mộc nhân
Quay lại hả?
Con muốn truyền bá đi khắp nơi
Truyền bá, được
Sau khi quay xong, con sẽ tặng thầy
... một căn nhà mới.
Đến lúc thích hợp, ta sẽ quay
Có 1 ngày
Ba bảo tôi quay lại cảnh
ông ấy luyện tập với mộc nhân
Ông ấy bảo đoạn phim này
là của tất cả mọi người
Ba có cần nghỉ không?
Vịnh Xuân là của mọi người
Xử thế thụ vi mạc
Bổn cố nhậm tùng chi diệp động
Lập thân tiền tác dương
Nội phương hoàn yếu ngoại biên viên
Vịnh Xuân, nhất đại tôn sư
Diệp Vấn (1893 - 1972)