Tip:
Highlight text to annotate it
X
Do đó, Thiên Chúa đã trục xuất Adam & Eva ra khỏi
vườn địa đàng và niêm ấn 1 thanh gươm lửa để bảo vệ
Cây Sự Sống. - Sách Sáng Thế, đoạn 3 câu 24.
Hãy để chúng tôi hoàn thành.
- Có thể đây là một cái bẫy.
- Đúng thế.
Vậy chúng ta làm gì đây?
Đâm đầu vào.
Kìa!
Ta thấy rồi.
Bọn Pagan!
- Cứ từ từ đi tiếp.
- Rút lui mau!
Ặc! Không được chạy.
Chúng ta là hy vọng của Nữ hoàng
và qua nhiệm vụ này chúng ta sẽ sống mãi mãi.
Ta chưa thể chết.
Không phải ở đây, không phải bây giờ!
Không bao giờ!
Cha Vĩ Đại...
đã hy sinh bản thân...
cho Cây Sự Sống.
Hãy vào...
và chịu chung số mệnh với Người.
Cái chết...
là con đường tới sự sống.
Không!
Chúng ta gần đến rồi.
Em làm được mà.
Anh không để em chết đâu.
Em đủ khỏe rồi đấy.
Viết tiếp đi.
Đừng lo.
Không sao cả đâu.
Anh chỉ lấy một tí thôi.
Viết tiếp đi.
- Ủa, em làm gì ở đây thế?
- Đi dạo với em một lát nhé.
- Anh còn phải làm việc.
- Bên ngoài tuyết vừa rơi, và...
Ừ, anh biết, nhưng bọn họ đang chờ anh.
- Thôi nào, Tommy ơi.
- Làm ơn đi, Izzi.
Anh xin lỗi.
Anh rất tiếc.
Gặp em tối nay vậy.
Viết tiếp đi.
Xin em đấy, để anh yên.
Anh không biết câu chuyện kết thúc như thế nào.
Thôi được.
Anh tin tưởng em.
Dẫn anh đi.
Cho anh thấy.
- Em làm gì ở đây thế?
- Đi dạo với em một lát nhé.
- Anh còn phải làm việc.
- Bên ngoài tuyết vừa rơi, và...
Ừ anh biết, nhưng bọn họ đang chờ anh.
- Thôi nào, Tommy ơi.
- Làm ơn đi, Izzi.
Anh xin lỗi.
Anh rất tiếc.
Gặp em tối nay vậy nhé, OK?
Izzi.
A! Bác sĩ Creo.
Antonio đang trên đường về đấy.
Donovan đã được mở hộp sọ và sẵn sàng.
Mạch đập ổn định.
Chết tiệt thật.
Đi thôi.
- Hắn có nói thử nghiệm có thành công không?
- Anh ta chỉ nói là đi gọi anh và tới phòng mổ.
- Thế hắn đâu?
- Không biết nữa.
- Đi gọi hắn đi.
- OK.
Antonio bảo tôi đem phim X-quang đến trước.
Anh ta còn bận ở phòng thí nghiệm.
Breeny, anh này là Manny.
Antonio đâu?
- Nó vẫn phát triển rất nhanh.
- Mới 2 ngày mà to đến thế!
Anh nói không biết là sao?
Đi tìm hắn đi. Lôi về đây.
Nằm toang hoác thế này 50 phút rồi.
- Anh ta đang băng qua đường đấy.
- Kết quả thế nào?
- Tôi chưa hỏi.
- Đón đầu hắn ở thang máy ấy. Lôi cổ hắn vào đây.
Cho tay máy nghiêng 42 độ,
giữa thùy não phải, sâu vào 72.
Vâng.
Thế nào rồi, Donovan?
Cố thêm một lát nhé?
Không ổn.
Thể trạng tốt, nhưng không chặn được di căn.
- Chúng ta làm được không?
- Không, chuẩn bị cái chết êm ái.
- Ặc, sao thế?
- Vì nếu chúng ta không làm thế, khối u kia cũng sẽ làm thôi.
Khốn kiếp!
- Tôi đi chuẩn bị thuốc an thần.
- Khoan, chờ đã.
- Sao?
- Hợp chất mà chúng ta đã nghịch năm ngoái, nhớ không.
- Cái nào?
- Lấy từ cái cây ở Trung Mỹ ấy.
- Cái đó đó.
- "Natul tortuosa. 82-A46."
- Từ Guatemala.
- Cái cây cổ thụ không một vết xước ấy à.
Chúng ta có 2 mẫu, nhưng khô queo cả rồi.
Các mắt ghép không chịu nhận nhau.
- Đúng nó rồi.
- Chuyện gì vậy?
Trộn nó với hợp chất của anh.
Chúng có cấu trúc phân tử tương đồng đấy.
- Manny, kiếm mấy cái mẫu đi.
- Chả thấy đâu cả.
Chụp hình chúng nằm cạnh nhau.
Cuộn chúng vào với nhau như 2 người đang làm tình ấy,
phụ nữ nằm trên.
Chúng có cấu trúc bổ sung.
- Nếu ta có thể làm cho chúng dính lại...
- Cái này phải không?
- Tiến hành!
- Chúng ta không có báo cáo về độc hại, lỡ như...
Chứ giờ làm sao. Donovan đang nằm trên bàn kìa.
Trước sau gì cũng chết.
- Antonio, mất bao lâu?
- 2 giờ.
Ít hơn đi.
- Tớ chưa bao giờ thấy mô hình nào liên kết giống thế này.
- Cái gì đang nối vào đây thế?
Không biết. Nhưng nó kết hợp hoàn hảo
vào các khu vực phát triển mạnh.
Vào cuộc nào.
751 đơn vị, 1.25
- Ống tiêm bơm xong.
- Đưa đây.
Manny, thêm ánh sáng.
Thấp xuống.
- Đang tiêm.
- Tiêm hợp chất lúc 23h 57'.
- 23:57.
- Ngoan lắm, Donovan. Chú mày giỏi lắm.
- Gì vậy?
- Chiếc nhẫn.
- Nhẫn nào?
- Nhẫn đính hôn của tôi.
- Anh để nó ở đâu?
- Ngay đây này, bữa giờ luôn để đó mà.
- Chắc ai đó đụng làm rớt xuống sàn rồi.
- Tommy, tôi nói chuyện với anh được không?
- Cho tôi một giây.
- Anh đang làm gì thế?
- Tìm nhẫn của tôi. Tôi để ở đây này.
- Chắc nó nằm đâu đó thôi.
- Chúng ta cần nói chuyện.
- Đừng tìm nữa. Để chúng tôi tìm cho.
Tommy...
- Tôi lo lắm.
- Sao cơ?
Tôi tìm được Betty ngoài hành lang. Nó lên cơn động kinh.
Anh đang cho giải phẫu rất tùy tiện.
- Ai nói!
- Anh đem một hợp chất chưa thử nghiệm đi tiêm.
Nó gần chết rồi.
Chúng ta chẳng còn gì để mất.
NIH có thể đuổi việc chúng ta.
Và tôi nên đuổi việc anh trước.
Anh vô cùng bất cẩn
và đang đánh mất dần tương lai đấy.
Nghe tôi này, sao anh không về nhà
nghỉ ngơi ít hôm.
Dành một ít thời gian cho Izzi.
Tôi ở đây, là vì cô ấy.
Izzi.
Izzi?
Iz?
Izzi?
Izzi.
Izzi!
Izzi!
- Tommy?
- Isabel!
Ơ hay quá nhỉ.
Vui lắm đấy.
Em đang làm gì đấy?
Em... đang ngắm sao thôi.
Tìm được cái kính ở trên gác mái.
- Thôi vào đi. Lạnh cóng rùi kìa.
- Em muốn anh xem cái này. Ra đây nào.
Anh cứ như con cú già í.
OK.
OK.
Đây này. Nhìn đi.
- Thấy không?
- Cái ngôi sao màu vàng á?
Đó thực ra chỉ là một tinh vân bao quanh
một ngôi sao đang chết. Nó làm ngôi sao trông có màu vàng.
Sao vậy?
- Em có học Khoa học Tự nhiên mà.
- Hồi nào chứ?
Hồi trung học í.
- Người Maya gọi nó là Xibalba.
- Xibalba?
Đại loại như âm phủ.
Nơi các linh hồn chờ đợi để được tái sinh.
Ủa? Em đang nói về cái gì vậy?
Quyển sách của em í mà.
- Em đang viết ấy.
- Anh tưởng nó lấy bối cảnh ở Tây Ban Nha.
Nó bắt đầu ở đó.
Kết thúc ở đó.
Em viết xong chưa?
- Gần xong rồi.
- Hay quá. Khi nào thì anh được đọc?
Một ngày nào đó nó sẽ bùng nổ, chết đi,
và sản sinh ra những ngôi sao mới.
Thật kỳ lạ là người Maya lại chọn một ngôi sao chết
để đại diện cho thế giới bên kia của họ.
Giữa những đốm sáng mạnh mẽ trên trời kia,
làm sao họ biết được cái nào đang hấp hối?
Éc, giày của em đâu?
Izzi! Thôi nào, nhanh lên.
Phải làm em ấm lên một chút.
Từ từ, cẩn thận.
OK. Để anh xếp chăn cho.
Coi chừng nhé. Iz?
Thôi. Dừng lại!
Vào đi nào.
Vậy là huề nhé.
Cô ấy... tóc đỏ à?
Gì cơ?
À, anh để quên nó ở phòng mổ rồi.
Không phải anh đang bắt cá hai tay à.
Ôi, em đùa mà.
- Anh đi làm ít cà phê.
- Khoan anh. Cái bông tắm...
Anh nhúng nước nóng giùm em.
Lúc nãy, ngoài kia
em không hề cảm thấy lạnh.
Tommy.
- Để anh gọi bác sĩ Lipper.
- Đừng! Em sợ lắm.
Chúa ơi, anh xin lỗi.
- Chuyện này xảy ra một thời gian rồi.
- Thật sao?
- Em đang mất dần cảm giác nóng và lạnh.
- Sao em không nói với anh?
Em thấy trong người lạ lắm.
Cảm giác lạ lẫm.
Từng giây.
Từng phút.
Tommy?
Ôi, không.
Nghe này, em đừng lo.
Đừng lo lắng gì hết. Nhé? Anh ở đây.
Anh luôn ở ngay đây.
Anh biết. Anh hiểu mà, Iz.
Tóm được rồi.
- Alô?
- Alan à? Tommy đây.
- Tommy.
- Ngày mai anh có thể đến sớm nhất mấy giờ?
- Để tôi coi lại lịch xem.
- Đến lúc cho anh đọc nó rồi.
- 3 giờ nhé? Tôi có ca mổ đến lúc đó lận. Có gấp lắm không?
- Không, không sao. Thế được rồi. Cảm ơn anh.
- Ngày mai chúng ta sẽ gặp anh ta.
- Đọc đi. Rồi nói em nghe cảm nghĩ của anh.
- Nó chưa viết xong mà.
- Cũng không hẳn.
Đừng nhấc máy.
- Alô? Antonio, chuyện gì vậy?
- Anh tới đây ngay nhé?
- Chuyện gì?
- Là Donovan. Nó...
- Nó bị sao?
- Nó hoàn toàn khỏe mạnh.
- Chuyện gì đã xảy ra?
- Anh sẽ không tin nổi đâu.
Anh phải thấy tận mắt mới được.
Đến nhanh lên.
Không, Tôi không đi được. Chưa được.
- Uống mừng Donovan nào!
- Chuyện gì đây?
- Cho anh ấy xem đi.
- Lúc nãy tôi đến kiểm tra Donavan, thì thấy nó...
- Donovan đâu?
- Nó đấy chứ đâu.
Cái gì? Sao lại thế được.
Hầu như lành lặn rồi này.
Lông bắt đầu mọc.
- Lúc đầu tôi cũng đâu tin.
- Antonio đã bảo tôi kiểm tra lại.
Donovan phản ứng rất tốt.
Quá tốt là đằng khác.
So sánh hành vi trước và sau khi mổ.
Đã kiểm tra đến 2 lần.
Chúng ta đang thấy một sự phát triển của hoạt động
thần kinh mà thông thường bị sự lão hóa chặn lại.
- Còn khối u?
- Vẫn còn đó.
Biểu đồ phát triển vẫn bình thường.
Không thấy có tác dụng phụ hay ngoài ý muốn.
- Chúng ta nên báo cho bác sĩ Guzetti ngay.
- Khoan! Không được.
Antonio,
chúng ta chuẩn bị pha một "ly cocktail" khác.
Giữ nguyên các đơn chất chính yếu.
Cái gì cơ?
- Chúng ta sẽ tiếp tục.
- Chờ đã.
Đây là một khám phá về y học.
Một phát minh! Chúng ta phải theo đuổi nó
và tìm ra nhiều thứ nữa.
Chúng ta có thể theo dõi sự phát triển tế bào thần kinh,
nhưng mục tiêu của chúng ta là khối u, không phải sự bất tử.
- Biết rồi, nhưng...
- Tôi muốn ca tiếp theo được chuẩn bị sẵn sàng mổ ngay.
- Mọi chuyện ổn chứ?
- Ừ.
Mọi chuyện vẫn ổn.
Translated by SpideyX
www.updatesofts.com
-- Suối Nguồn Sự Sống --
Chương 1
Tây Ban Nha đang chìm trong ngọn lửa...
Vị Giáo chủ đang hành xác mình...
Giáo chủ?
Vào đi.
Lũ tín đồ.
Bọn chúng đã chịu bái nhập Thánh giáo
và nhường đất cho Tòa án của chúng ta.
Chúng đang đợi phán quyết của ngài.
Vậy là thêm một phần đất nữa thuộc về ta.
Chẳng bao lâu mụ Nữ hoàng sẽ thất thế trước Thánh giáo.
Bà ta sẽ là Nữ hoàng của không gì cả
ngoài tội lỗi của chính mình.
Ngài định làm gì với Nữ hoàng?
Con mụ ấy, cũng sẽ mau chóng đến quy hàng,
và rồi,
cũng sẽ chết.
Tướng quân. Nữ hoàng...
Nữ hoàng bị uy hiếp rồi.
Lão Giáo chủ đòi phải có đổ máu.
Không còn nhiều thời gian nữa.
Chúng ta đã phản ứng thế nào đây?
Đi ngay đi.
Cảnh báo cho nữ hoàng.
- Còn ngài? Ngài định đi đâu?
- Hắn phải bị loại bỏ.
- Nữ hoàng đã cấm ngài làm thế mà.
- Không còn sự lựa chọn nào khác.
Đây là hy vọng duy nhất của chúng ta.
Yên nào. Đứng yên đây.
Thân xác các ngươi là ngục tù giam giữ linh hồn.
Da thịt, máu huyết,
là song sắt cầm cố các ngươi.
Nhưng đừng sợ.
Thân xác rồi sẽ bị thối rữa.
Cái chết biến tất cả thành tro bụi,
và, vì thế,
cái chết giải thoát mọi linh hồn.
Các ngươi, những kẻ bị kết án,
các ngươi đã thú nhận.
thừa nhận đã bảo vệ cho Nữ hoàng
người đã bóp méo ngôn từ của Thiên Chúa
và dìm cả Tây Ban Nha này trong tội lỗi.
Nữ hoàng của các ngươi tìm kiếm sự bất tử
trên thế giới này - một thiên đường giả tạo.
Đó là dị giáo.
Bà ta dẫn dắt các ngươi vào phù phiếm, hão huyền,
dẫn các ngươi rời xa chân lý.
Đó là ngu xuẩn,
bởi vì cái chết luôn tồn tại.
Ngày Phán Xét đang đến gần.
Mọi sinh linh đều phải chịu xét xử.
- Anh làm gì ở đây?
- Đi theo tôi.
- Không. Về đi. Bảo vệ cho nữ hoàng.
- Nữ hoàng sai tôi đi đấy. Lệnh cho anh trở về.
- Ta sẽ không về khi hắn chưa chết.
- Không, Tomas. Tha cho hắn lần này.
Nữ hoàng nói sẽ tiếp riêng anh.
Nhưng đừng sợ.
Bà ta sẽ không xuống địa ngục một mình đâu.
Ta sẽ cho hầu cận của bà ta xuống trước
dọn chỗ cho Nữ hoàng.
Bề tôi tín cẩn của ta,
sao ngươi lại khóc?
Mẹ đất Tây Ban Nha
đang ở trên bờ vực hủy diệt,
kẻ thù đang lớn mạnh từ bên trong,
rút rỉa sức mạnh của Người.
Thần khóc vì hổ thẹn.
Thần đã không tận lực.
Ngươi không cần tỏ ra thương xót đất nước.
Cho dù Người đang trong thời kỳ tối tăm,
nhưng mọi bóng tối, dù u ám tới mức nào,
đều sẽ bị quét sạch bởi ánh nắng bình minh.
Vâng.
Lòng trung thành này của khanh
thúc đẩy khanh bảo vệ Tây Ban Nha bằng mọi giá,
nhưng việc giết Giáo chủ là coi như tự sát.
Châu Âu sẽ lấy đầu ta.
Ta, vì Người, vẫn chưa sẵn sàng để chết đâu.
Còn khanh?
Thần sẽ chết vì Tây Ban Nha.
Ta biết, Tướng quân.
Ta biết.
Và lòng dũng cảm này của khanh,
may ra nó có thể cứu chúng ta.
Vì Mẹ Tây Ban Nha đã có một kế hoạch.
Vẫn còn hy vọng.
- Còn sao?
- Cha vào đi.
Tôi là Cha Avila
từ Tu viện Hoàng gia Francisco.
Lòng trung thành của chúng tôi với Tây Ban Nha
còn mãi với Người.
Cha.
Lính gác, ra ngoài đi.
Tướng quân,
Ta sẽ cho khanh biết lý do thực sự tại sao
Giáo chủ dám lấy Thập giá đe dọa Vương quyền.
Một năm trước, từ vùng rừng núi ở Tân Tây Ban Nha,
Cha Avila trở về đây,
cùng với một bí mật vĩ đại,
hứa hẹn sẽ giải thoát loài người
khỏi đau khổ và bạo ngược.
Tây Ban Nha mong muốn kho báu này
bao nhiêu,
thì Giáo chủ lại e sợ nó bấy nhiêu.
Khi ta từ chối không chịu bỏ cuộc,
lão đã phản ứng lại bằng các hành động táo bạo
để Tây Ban Nha phải phủ phục dưới chân lão.
Nhưng chúng ta vẫn chưa chịu thua,
bởi giờ đây chúng ta sẽ đánh bại lão.
Cái này là hy vọng của chúng ta.
- Một con dao á?
- Được sử dụng trong các tế lễ tôn giáo.
Tôi lấy nó từ một thầy tu Maya đã chết.
Dấu hiệu trên cán dao...
Thấy không?
Là một bản đồ.
Bản đồ dẫn đến bí ẩn vĩ đại nhất của người Maya.
Vĩ đại hơn Chichen Itzá, hơn cả
Yaxchilán, thậm chí hơn cả Tikal.
Đây, giữa trung tâm, cái tâm điểm của
nền văn minh Maya vĩ đại một thời,
chúng ta sẽ tìm thấy một kim tự tháp mất tích.
Không.
Không phải mất tích.
Mà là được che giấu.
Kim tự tháp được ẩn giấu trong thần thoại Maya.
Truyề thuyết có nhắc đến một Kim tự tháp Thần thánh,
được xây dựng trên cái rốn của Trái đất,
nơi sản sinh sự sống.
Một cái cây đặc biệt mọc ở đó.
Bất kỳ ai uống được nhựa cây của nó
sẽ sống trường sinh.
Trường sinh bất tử?
Tây Ban Nha đang treo trên lưỡi kiếm của kẻ thù
còn ông thì tới đây kể chuyện cổ tích sao?
Đó không chỉ là truyền thuyết.
Hãy nhớ,
Kinh Thánh đã từng xác nhận nó.
Trong sách Sáng Thế, có 2 cái cây
trong vườn địa đàng -
Cây Khôn Ngoan
và Cây Sự Sống.
Khi Adam và Eva bất tuân lệnh Chúa
và ăn quả Cây Khôn Ngoan,
Thiên Chúa đã trục xuất họ ra khỏi vườn Địa đàng
và ẩn giấu luôn cái Cây của Sự Sống.
Có lẽ nào?
Có lẽ nào?
Quỳ xuống, Tướng quân.
Để cho ánh nắng bình minh soi chiếu.
Ác thú đang tung hoành trong vương quốc của ta.
Chúng cô lập ta,
và giờ chúng đang mài sắc móng vuốt
cho một nhát chém cuối cùng.
Nhưng lối thoát lại nằm trong
rừng rậm tối tăm.
Ngươi có thể cứu Tây Ban Nha khỏi cảnh nô lệ không?
Xin thề trên danh dự và mạng sống của thần.
Vậy ngươi hãy mang theo chiếc nhẫn này
để bảo chứng cho lời hứa của ta.
Ngươi hãy đeo nó khi tìm lại được vườn Địa đàng,
và khi ngươi quay lại,
Ta sẽ là Eva của ngươi.
Cùng nhau, chúng ta sẽ sống mãi mãi.
Iz?
Izzi?
- Em đây rồi.
- Ủa, anh làm gì ở đây vậy?
- Em yêu à, chúng ta hẹn bác sĩ 3 giờ mà.
- Đây là một quyển sách cổ của người Maya này.
Xem này. Nó giải thích sự tạo thành của loài người.
Đây là Người Cha Vĩ Đại. Ông ta là con người đầu tiên đấy.
Ổng chết rồi à?
Ông ấy đã hy sinh thân mình để kiến tạo thế giới này.
- Cây của Sự Sống đang đâm ra từ bụng của ông ấy.
- Mình về thôi.
Tí đã. Thân xác ông ấy trở thành rễ cây.
Chúng mọc lên và tạo thành Trái Đất.
Linh hồn định hình thành những cành cây,
chúng vươn cao lên, tạo thành bầu trời.
Chỉ còn lại cái đầu
của Người Cha Vĩ Đại.
Con cháu ông đã treo nó lên thiên đường,
tạo thành Xibalba.
Xibalba? Ngôi sao ấy à.
À tinh vân chứ.
- Thế anh nghĩ sao nào?
- Nghĩ gì?
Cái ý tưởng ấy.
Chết cũng là một phần tạo nên sự sống.
Quý khách, đừng đi tách xa nhé.
Anh đi lấy xe đây
em chờ trước cổng đi nhé.
Iz. Iz!
- Tommy.
- Hey.
Tommy.
Em ổn rồi.
- Em gần chết rồi.
- Không.
Vẫn còn những cơ hội.
- Chúng ta buộc phải chọn lựa một số điều.
- Alan?
Cô bị một cơn đột quị nhẹ. Khối u trong cuống não
đã phát triển trở lại và càng nhanh hơn.
- Lần tới nếu mà...
- Không!
Không.
Bọn anh vừa có một sự đột phá.
Anh biết anh có thể hoàn chỉnh nó và cứu em.
Anh chỉ cần thêm một chút thời gian thôi, OK?
Có hy vọng mà.
Hy vọng thực sự đấy.
- Tommy.
- Sao? Gì vậy em?
- Em không sợ đâu.
- Anh biết.
Em rất mạnh mẽ.
Không phải.
- Không đâu.
- Sao nào?
Khi em ngã
Em được nâng đỡ.
Được ôm ấp.
Anh biết.
Anh đã đỡ em. Anh đã ôm em.
Không sao đâu, Iz.
Mọi chuyện rồi sẽ đâu vào đấy.
Còn thời gian.
Chúng ta có thời gian.
Chúng ta phải khám thêm
xung quanh tiểu não nữa.
- Ở đây có chuyện gì vậy?
- Tôi đã mời anh Dean Katari và bác sĩ...
Xin lỗi nhé, bà làm gì ở đây?
- Antonio và Betty đang cho tôi xem...
- U nang của Donovan lại phát triển.
Não của nó được xác định là 12 năm,
trong khi nó mới lên 6.
Còn khối u sao rồi?
- Khối u đấy. Nó sao rồi?
- Tommy...
Làm ơn!
Có lẽ các bạn chờ tôi ở văn phòng vậy nhé.
Manny. Tôi sẽ về ngay.
- Thomas, tôi muốn có vài lời với anh.
- Mổ xong đã.
Nhát cắt đầu tiên.
Tommy.
Bác sĩ Lipper vừa gọi.
Ông ta bảo Izzi khá hơn rồi và họ sẽ
chuyển cô ấy xuống phòng hạng thường sáng nay.
Khi xong việc ở đây,
Tôi muốn cô đi chuẩn bị thêm dao mổ.
Để tôi bảo cô ấy.
Anh nghĩ mình đang làm gì vậy hả?
Anh không được bỏ ngang hậu quả như vậy.
Anh phải theo trình tự chứ, xác định 100% cái đã.
Xác định rằng cái cục u kia là bất khả xâm phạm hả?
Đến lúc đó thì cô ấy chết mất rồi.
Tommy.
Izzi bị đột quị.
Tôi rất tiếc.
- Cô ấy thế nào rồi?
- Đã qua nguy hiểm.
Ai đang chăm sóc vậy?
- Izzi nằm đó một mình sao?
- Cô ấy cần nghỉ ngơi.
Không ai lại đi bào chế thuốc vào nửa đêm cả.
Không được! Anh có lý trí một chút đi.
- Anh không đủ tỉnh táo để làm!
- Đừng có lên lớp tôi.
- Vợ anh cần anh. Anh còn ở đây làm gì?
- Vậy chứ bà nghĩ tôi ở đây làm cái quái gì?
Mẹ kiếp.
Tôi sẽ để hai người yên tĩnh.
Lilly, Tôi xin lỗi chuyện lúc nãy.
Cô ấy thật tuyệt vời.
Lillian,
có thể...
bà có thể bảo Henry chụp X-quang
con khỉ thêm lần nữa được không?
- OK.
- Cảm ơn bà.
- Chào em.
- Anh à.
Anh mang theo giấy nháp để nhỡ khi
em muốn làm việc.
Em thấy thế nào?
Tốt lắm.
Anh xin lỗi.
Vì cái gì?
Công việc có tiến triển rồi.
Tướng quân của em.
Chàng lúc nào cũng mải mê chiến đấu.
- Không. Cái này tuyệt lắm. Bọn anh đã thử...
- Quà cho anh đấy.
Cho anh à? Cái gì vậy?
Mở ra đi.
Bút và mực. Để viết.
Chỉ còn chương cuối chưa xong.
Em muốn anh giúp em.
Giúp thế nào?
Viết tiếp.
Hoàn thành nó.
- Anh không biết câu chuyện kết thúc thế nào.
- Anh biết mà.
Anh sẽ biết.
Thôi mà.
- Anh nhớ Moses Morales không?
- Ai cơ?
- Người gác cửa Maya em đã kể với anh ấy.
- Trong cuốn sách của em à?
Đem qua em đã thấy anh ta,
em đã nói với anh ta là cha anh ta đã chết.
- Nhưng Moses không tin.
- Izzi!
Không, anh nghe đi.
Anh ta nói nếu đào mộ của cha anh ta lên,
sẽ chẳng thấy xác đâu.
Người ta sẽ gieo một hạt giống
xuống mộ của ông.
Hạt giống sẽ mọc thành cây.
Moses nói rằng Cha đã trở thành một phần
của cái cây ấy.
Ông hiện diện trong từng thớ gỗ
trong từng bông hoa.
Và khi một chú chim sẻ ăn quả của cây ấy,
ông sẽ bay cùng với chú chim.
Anh ta nói
cái chết là con đường tới sự sống.
Anh ta đã nói thế đấy.
Con đường tới sự bất tử.
Giờ,
em cố viết cho xong chương cuối
mà trong đầu cứ lởn vởn câu nói đó.
Sao em lại kể với anh điều này?
Em không còn sợ nữa, Tommy.
Em đã hỏi xin Lilly cho em được chôn tại nông trại của bà ấy.
Thôi, em đừng nói nữa!
- Anh muốn em luôn ở bên anh.
- Em đang bên anh đây. Thấy không.
Em sẽ luôn ở bên anh.
Em hứa đấy.
Tối nay anh ở lại nhé?
Ừ. Anh ở lại.
Anh sẽ ở bên em.
Đừng lo em nhé,
Chúng ta gần đến rồi.
Qua khỏi đám mây đen kia
là một ngôi sao đang hấp hối.
Và chẳng bao lâu nữa, Xibalba sẽ chết.
Và khi nó bùng nổ,
em sẽ lại tái sinh.
Em sẽ nở hoa.
Và anh sẽ sống.
Đừng lo em nhé.
Chúng ta sắp thành công rồi.
Tạ ơn Chúa!
Cuối cùng chúng ta cũng tìm được rồi!
Luẩn quẩn.
Hắn dẫn chúng ta đi lòng vòng.
Còn sót lại có chúng ta.
Người của anh chết cả rồi.
Hắn giết hết chúng ta
bằng cái sứ mệnh mù quáng này.
Đến lúc rồi. Đến lúc phải ngưng chuyện này lại.
Tướng quân, chúng ta lạc đường rồi.
Lão tu sĩ Francisco và câu chuyện của hắn
đều điên khùng như nhau.
Không còn hy vọng gì
cho chúng ta ở đây nữa.
Ngoại trừ cái chết.
- Tôi đã vẽ một con đường cho chúng ta trở lại tàu.
- Lũ hèn nhát.
Mấy cái bản đồ chết tiệt!
Chúng ta gần đến rồi
và ta sẽ tìm ra nó.
Tướng quân!
Cha. Chuyện gì vậy?
Trong rừng...
Dấu hiệu trên cán dao.
- Trên con dao?
- Giống nhau. Nó khớp với tảng đá.
Chọn đi - chết ngay bây giờ
hay là, theo ta, chiến đấu và sống.
- Bọn ngốc.
- Tướng quân!
Cha.
Cầm lấy.
Chúng ta đến rồi.
- Ở đâu?
- Ngôi đền ở đằng kia.
Xin lỗi Cha.
với Cha, chỉ có chết chóc.
Nhưng số phận của chúng tôi là sự sống.
Ngươi hãy đeo nó khi tìm ra Vườn địa đàng,
và khi ngươi trở lại,
Ta sẽ là Eva của ngươi.
Iz! Iz!
Cố lên, cố lên em!
Ôi không. Cố lên một chút!
- Xin tránh ra.
- Co cơ tâm thất. Mạch yếu.
- Tôi đang cấp cứu. Anh kia!
- Izzi! Izzi!
- Đưa thân nhân ra ngoài. Đưa anh ta ra!
- Anh, đi thôi!
- Kích tim.
- Đang nạp.
- Mạch?
- Rất yếu.
Áp suất máu?
Ôi Chúa ơi.
Tommy.
Tôi biết. Tôi biết.
Tôi chưa bao giờ thấy chuyện như thế này.
- Antonio chưa báo cho anh sao?
- Cái gì?
Donovan.
Khối u đang teo lại.
Cứ như là chưa có gì xảy ra vậy.
Izzi.
Izzi!
Izzi!
- Không
- Anh ơi. Thôi đi, anh à.
Anh à, quá trễ rồi.
Tôi sẽ phải đưa anh ra đấy.
- Anh à, không được đâu.
- Mày giết vợ tao!
- Lôi anh ta ra! Lôi ra!
- Buông ra!
Không.
Em đừng chết! Đừng chết
Đối với tôi, dường như ai ai cũng cố
lăn lộn cả đời để được hạnh phúc.
Để được người khác tôn trọng.
Thanh thản nhất có thể,
khi chúng ta nhắm mắt xuôi tay.
Ít người trong chúng ta làm được.
Hầu hết chúng ta kết thúc cũng giống như lúc
chúng ta được sinh ra, vùng vẫy và la hét.
Nhưng với một cô gái trẻ như Izzi,
dù cách này hay cách khác
cô ấy đã đạt được sự tôn trọng đó.
Trong những ngày cuối đời,
cô ấy đã rất thanh thản.
Cô thấy mình...
Tommy!
- Tommy...
- Đừng theo tôi!
Cái chết cũng là một căn bệnh.
Như bất kỳ chứng bệnh nào khác.
Phải có cách chữa.
Một cách chữa trị.
Tôi sẽ tìm ra nó.
Không!
Chương 12
Những năm qua...
Những ký ức đó.
Luôn có em hiện diện.
Em...
Em đã nâng đỡ anh qua thời gian.
Bác sĩ Creo?
Bác sĩ Creo, chúng tôi được báo
là anh đã quay trở lại.
Cập nhật cho tôi những gì chúng ta biết
về cái cây đó. Từng chi tiết.
Tôi không sao. Đừng lo cho tôi.
Sự đột phá của Donovan là
điểm khởi đầu cho chúng ta.
Điểm bắt đầu, giờ thì bám theo nó.
Ngưng lão hóa, không chết.
Không chết, đó là mục tiêu của chúng ta.
X-quang. Mẫu cấy. Biểu đồ.
Bắt tay vào việc thôi.
Coi kìa, làm việc đi chứ.
Xibalba.
Chúng ta đến rồi.
Chúng ta hầu như đã thành công.
Anh xin lỗi.
Anh xin lỗi.
Viết tiếp đi.
Thôi ngay. Em thôi ngay!
Em muốn gì chứ?
Đi đi! Để anh yên!
Xin em đấy. Anh đang sợ hãi.
Chàng có thể cứu Tây Ban Nha
khỏi cảnh nô lệ không?
Tôi không biết.
Tôi cố gắng lắm rồi. Tôi phải làm sao?
Chàng biết mà.
Chàng sẽ biết.
Anh biết chứ.
Rồi anh sẽ biết.
Em không còn sợ gì nữa, Tommy.
Anh sẽ chết.
Rồi anh cũng sẽ chết.
Cùng nhau ta sẽ sống mãi mãi.
Mãi mãi.
mãi mãi.
mãi mãi.
Chúng ta sẽ sống mãi mãi.
Viết tiếp đi.
Được.
- Ủa, em làm gì ở đây vậy?
- Đi dạo với em một lát nhé.
- Anh còn phải làm việc.
- Ngoài kia tuyết vừa rơi đấy. Chúng ta...
Bọn họ đang đợi anh.
- Thôi nào, Tommy.
- Xin em đấy, Izzi.
Anh xin lỗi. Anh rất tiếc.
Gặp em tối nay vậy nhé, OK?
Izzi.
Bác sĩ Creo.
Antonio đang trên đường về đấy.
Donovan đã được mở hộp sọ và sẵn sàng.
Mạch đập ổn định.
Đi thôi.
Bác sĩ Creo, anh đi đâu vậy?
Izzi!
Izzi.
Không!
Viết tiếp đi.
Xin thứ tội, Cha Vĩ Đại.
Con không biết là người.
Chúng ta sẽ nên bất tử.
Máu của chúng ta sẽ nuôi sống Trái đất.
Xem này.
Nữ hoàng của ta.
Bây giờ và mãi mãi.
Chúng ta sẽ bên nhau.
Tạm biệt em, Iz.
Anh đã hoàn thành rồi.
Mọi chuyện ổn chứ anh?
Ừ.
Mọi chuyện vẫn ổn.