Tip:
Highlight text to annotate it
X
Nó được phỏng tác dựa
trên các sự kiện lịch sử.
Và không hề có tính xác thực.
Nó được phỏng tác dựa
trên các sự kiện lịch sử.
Và không hề có tính xác thực.
Trừ việc Gà Tây biết nói.
Điều đó hoàn toàn là thật.
Các ngày lễ...
Mọi người ai cũng thích lễ...
Đó là lí do có rất nhiều
các ngày lễ.
Giáng Sinh
Lễ Phục Sinh
Lễ Hanukah của người Do Thái.
Chúng đều có 1 điểm chung...
đó là Thức Ăn.
Giống như Lễ Tạ Ơn...
Tất cả đều xoay quanh việc ăn uống
Là lúc mọi người cùng ngồi
vào bàn ăn ngày lễ...
Ai cũng thích thế...
Tất nhiên là không nếu bạn
chính là món ăn đó.
GIẢI CỨU GÀ TÂY
Tiện thể xin tự giới thiệu...
Tôi là Reggie.
Tôi là một con Gà Tây đang
thét lên để cố tự cứu mình.
Lễ Tạ Ơn là ác mộng cho
họ Gà Tây.
Hãy tin tôi.
Tôi đã cố thuyết phục họ.
Mọi người không hiểu đâu?
Họ đang vỗ béo chúng ta để làm thịt sau đó.
-- Thời tiết hôm nay thật tuyệt.
-- Ngày hôm nay thật ấm.
-- Bắp kìa..
-- Bắp đâu?
Tôi nói gì họ cũng mặc kệ.
Tôi không biết phải giải thích thế nào?
Gà Tây thật sự khờ lắm.
Cực.. kì KHỜ.
Hey! Anh bạn, xem đây này...
Gà Tây ngu đến nỗi...
nghĩ những người nông dân
là bạn tốt nhất của mình.
Tôi yêu anh ta quá!
Này!
Percy, nó được đưa đến
Thiên Đường cho Gà Tây kìa.
Thiên đường...
Percy thật may mắn!
Hiểu tôi nói gì chưa?
Nhưng sự thật là... tôi khác biệt với họ.
Từ lúc sinh ra...
tôi thấy mình không thuộc về nơi này.
Thế giới của chúng ta
được tạo nên từ...
Bắp.
Lá Bắp!
Lửa bắp.
Ví dụ hay đấy, nhưng tôi nghĩ
nó được gọi là Mặt Trời.
Cút! Cút ngay!
Và tôi vẫn luôn cố gắng...
Chào, Aspen!
Cánh của cậu chắc mỏi lắm nhỉ?
Vì cậu trông như vừa bay từ
Thiên Đường tới đây vậy.
Thật sao?
- Tôi nghĩ chỉ còn lại anh và tôi.
- Cút, cút ngay.
Được rồi.
Khi bạn ở trong 1 đàn...
Bạn biết rằng...mình thuộc về nó.
Thuộc về nơi nào đó lớn hơn.
- Reggie, cậu lạnh quá.
- Reggi cậu đè mọi người.
Đi chỗ khác đi, Reggie.
Ít ra, mình không thuộc về nơi này.
Nghe này, Reggie đã đúng...
Họ đang vỗ béo để rồi làm thịt chúng ta.
Họ đang ở đầy ngoài đó.
Cuối cùng, cũng tới ngày này.
Tôi luôn muốn được nghe câu:
"Reggie đã đúng!"
Tôi không phải đứa trẻ
khoe khoang nhưng...
Giờ kế hoạch là thế này..
Một khi họ mở cửa ra ta chạy
ngay xuống đồi.
Đi thôi nào!
Đem Reggie ra cho họ đi!
- Sao cơ?
- Phải, đưa Reggie cho họ đi.
Nó luôn là đứa rắc rối.
Không! Không!
Mọi người ta phải
đoàn kết với nhau...
Tạm biệt, Reggie!
Bây giờ thì tôi cũng sắp thành
1 món ăn trong bữa tối của Lễ Tạ Ơn.
Làm ơn!
Cứu tôi với.
- Không!
- Tổng thống Hoa Kì...
Cảm ơn mọi người đã đến đây
ngày hôm nay.
Để kỉ niệm...
một trong những ngày Lễ
quan trọng của Hoa Kì...
Đó là Lễ Tạ Ơn.
Theo truyền thống của
Nhà Trắng thì...
sẽ xá tội cho 1 sinh vật
ngày hôm nay.
Bố, bố ơi! Là con này.
Con muốn con Gà Tây này.
Con yêu à! Bố nghĩ con được xá tội
là con to hơn đằng kia cơ.
- Làm ơn đi mà bố, đi mà... đi mà.
- Con yêu...
- Đừng có khóc nhé...
- Đó là con Gà Tây được xá tội năm nay.
Gà Tây, đi thôi nào.
Chúng ta sẽ đi bằng trực thăng.
Đây là chú Paul.
Chú ấy sắp li dị rồi.
Còn đây là chú đầu hói.
Còn cô này là người thích bố chị.
Nhưng em đừng kể với ai đấy nhé...
Gà Tây ơi!
Đừng lo, em đã an toàn rồi.
Em là con gà được xá tội.
Chị bùn ngủ quá rồi.
Mình là con Gà Tây
được xá tội sao?
Mình là con gà được xá tội.
Tức là mình sẽ sống.
Mình sẽ sống!
Mình là con gà được xá tội.
Tuyệt vời!
May là cuối cùng cuộc
đời tôi chưa kết thúc.
Một chương mới sẽ bắt đầu.
Đây là nhà mới của em, Gà Tây ạ.
Chào ngài tổng thống
chào mừng ngài trở về Refuge Camp.
Chị sẽ cho em xem nơi này...
Đây là dì Martha, dì luôn
cất giấu tình cảm của mình.
Chúng ta sẽ chơi thật vui.
Chị hứa sẽ không bao giờ
bỏ rơi em.
Khoan đã, xem TV thôi.
Chị lại buồn ngủ rồi.
Phần trước của Mundo del Amor..
Cái gì thế nhỉ?
Cậu bé Alejandro tội nghiệp bị
đuổi khỏi trại mồ côi.
Họ đuổi cậu ta vì cậu ta
khác biệt với họ.
Họ cũng đuổi cậu ta.
Mình biết cảm giác
đó như thế nào.
Alejandro sống lang thang
trên đường phố Tijuana
Cho đến 1 ngày cậu
ta thành 1 người đàn ông.
Đàn Ông!
Nếu các bạn đã mệt mỏi với
các buổi party buồn chán?
Chúng tôi sẽ là vị cứu tinh
cho các bạn.
- Hãy để Pizza giúp bạn.
- Phải!
Nhìn tuyệt hơn bắp nhiều.
Hãy gọi cho chúng tôi qua số 555-0100
ngay bây giờ để được giao hàng miễn phí.
Cái gì thế?
Alejandro tự thành lập công ty
cho riêng mình...
Và anh ta kiếm được hàng triệu Peso.
Rồi anh ta mua máy bay...
Mua cả hổ nữa.
Và trở thành người hào hoa nhất Tijuana.
Em muốn lấy anh làm chồng...
Không!
Anh là một Con Sói Cô Đơn.
Con Sói Cô Đơn
Tôi luôn nghĩ mình chỉ muốn
mình được chấp nhận.
Nhưng có thể tôi đã sai.
Giờ đây...
Tôi xem TV và mua được nhiều
Pizza hơn tôi có thể ăn hết...
Tôi đã có được tất cả.
Mọi thứ thật hoàn hảo!
Liệu Alejandro có thể tìm được
tình yêu chân chính?
Hay anh ta định là sẽ cô đơn mãi mãi.
Tôi nghĩ số mệnh của mình
giờ đây đã khá hơn rồi đấy, Alejandro.
Hãy đón xem tập tiếp theo của
Mundo del Amor from.
Đây chính là số mệnh của ngươi.
Đừng gây tiếng động.
Tôi là Jake, từ tổ chức E.C.
Mặt Trận Tự Do Gà Tây
Anh vừa được tuyển vào một
nhiệm vụ tối mật đấy.
Cứu! Một con Gà Tây
hoang dã đã bắt cóc tôi.
Bảo vệ đâu! Chặn hắn ta lại.
Cái gì thế?
Tôi thích anh rồi đấy, anh bạn.
Nhưng anh chạy nhầm hướng rồi.
Và hơn nữa...
- ...chúng ta đã trễ kế hoạch.
- Chúng ta trễ kế hoạch rồi?
Phải? Sao anh không nói sớm.
Đi thôi!
Nghe này, tôi nghĩ anh
nhầm tôi với ai khác rồi.
Tôi không phải thành viên trong
nhiệm vụ nào cả.
Đường đi trống...
- Chờ đã.
- Này, chờ tôi với.
Là tôi đây, Gà Tây được xá tội.
Giúp tôi với.
Có 1 con Gà Tây khác....
Làm ơn đừng đánh tôi.
Tôi không biết anh là ai, nhưng anh
đang làm hỏng kế hoạch đấy.
Anh điên à? Là tôi đây.
Thật sao? Là anh sao?
Buông tôi ra!
Anh biết không? Tôi mệt mỏi
với việc anh lôi tôi đi khắp nơi rồi đấy.
Anh thấy vạch này không?
Đừng có vượt qua đấy..
Anh có thấy không thế?
Vì nó rõ như thế...
- Tỉnh táo lại đi, Reggie.
- Này, sao anh biết tên tôi chứ?
Bởi vì ngài ấy đã kể với
tôi mọi thứ về anh.
Ngài? Ngài ấy là ai?
Ngài Gà Tây Vĩ Đại
đến từ thiên đàng...
trong 1 quả cầu ánh sáng
ngài đến từ mọi nơi.
Giao nhiệm vụ cho tôi, bảo tôi
đi tìm anh...
Và cho tôi... thứ này!
- Tay cầm của cánh cửa ư?
- Là Tay Cầm Thời Gian Thiêng Liêng.
Gã này điên thật rồi!
Khu căn cứ quân sự bí mật đó chắc
chắn phải ở quanh đây.
Chắc nó ở bên kia...
Trước hết phải nghĩ cách mở
vượt qua cánh cổng này.
Vậy cảnh bên trong nhìn như
thế này đây.
Được thôi, vậy bên trong khu căn cứ bí mật
này có gì vậy?
CỖ MÁY THỜI GIAN
Cỗ máy thời gian sao?
Một cỗ máy thời gian.
- Một cỗ máy thời gian?
- Cỗ máy...
Cái gì? Ai nói anh biết vậy?
- Là anh, anh vừa nói mà.
- Tất nhiên là thế, tôi chỉ....
thử anh thôi.
Đó là nhiệm vụ của ta.
Không phải chỉ để cứu 10 hay 100
con Gà Tây, mà là tất cả.
Trước tiên, ta sẽ trở về quá khứ...
ngay bữa đầu tiên của ngày Lễ Tạ Ơn
và đưa món Gà Tây ra khỏi Menu.
Đúng thế! Chúng ta sẽ quay về quá khứ..
ngay bữa đầu tiên của ngày Lễ Tạ Ơn
và đưa món Gà Tây ra khỏi Menu.
Anh đang nói chuyện với ai vậy?
Anh chàng ngay đây này.
Anh chàng đó đó.
Nhìn anh ta kìa, anh ta đang gật đầu đấy.
Chào, chiến sĩ.
Chào mừng tới Mặt Trận Tự Do Gà Tây.
Tôi sẽ để 2 người từ từ
làm quen nhé...
- Này, anh đang làm gì thế?
- Đó đâu phải ống nhòm.
- Chờ đã, đã định vị được mục tiêu.
Đi thôi!
Bước vào...
Lùi lại... Đang triển khai
thời điểm.
Tôi cảm thấy hơi nhột
ở phần thân dưới.
Huyết áp đang tăng... rất nhanh.
Chúng ta đã đến 1 thời
điểm khác rồi...chúng ta vẫn an toàn.
Cái gì thế này?
Đất trồng cây của
năm 3000.
- Jake, nhìn này!
- Cái gì? Nó là cái gì?
Sơn chống thấm của tương lai.
Lớp vàng phủ bí mật.
Nhưng Ngài ấy nói nó
ở đây mà.
Anh đang nói gì thế?
Tôi không biết bạn anh là ai cả.
Nhưng chắc chắn không có
cỗ máy
thời gian đâu?
Đi thôi.
Chỉ là vì tôi đang đi theo anh
không có nghĩa là tôi theo anh đâu.
Đi sau tôi.
Anh không nghe thấy gì à?
Tôi không theo anh...
Đó không phải cách...
Quá trình khử khuẩn hoàn tất.
Cái gì thế?
- Đó là bản đồ, đồ ngốc ạ.
- Bản đồ sao?
- Nó sẽ chỉ ta đến Cỗ Máy Thời Gian chứ?
- Không ai lại viết rõ nơi Cỗ Máy Thời Gian trên...
- Nó ở đâu vậy?
- À..ờ..
Ta hãy đi
theo đường màu xanh.
- Đường màu xanh à? Tất nhiên.
- Đúng thế.
Ta đi theo màu xanh...
tới chỗ Cỗ Máy Thời Gian và
thay đổi Lễ Tạ Ơn.
Chào mừng cậu tới đội này.
Chúng ta như hai mảnh lông...
đan lại với nhau chúng ta
sẽ là 1 đội mạnh mẽ...
Nếu chúng ta cùng 1 đội thì anh phải
dừng những hành động kì lạ đó lại nhé.
CHÚ Ý!
Anh không cần chạm vào tôi khi nói chuyện
được không? Dễ hiểu là...
... đừng chạm vào tôi.
- Kẻ thù đang tiến gần...
- Anh đang làm gì thế?
- Họ sẽ bắt chúng ta..
-- "Chúng ta" à? Họ chỉ muốn bắt anh thôi.
Chúng ta không phải một đội.
Tôi chơi "Một Mình" thôi.
Tôi là một con sói cô đơn.
Hãy nhìn xem sức mạnh
của Gà Tây đây...
Quay lại đi.
Chào các anh, tôi là Reggie đây.
Tôi không nhận ra các anh, chắc các
anh là người mới hả.
- Ta báo cáo việc này chứ?
- Không cần, ta sẽ phải viết báo cáo nữa.
Cứ nướng nó thôi.
Rõ
Chiến sĩ, anh đã sẵn sàng...
cho chuyến du hành
xuyên thời gian chưa?
Rồi, thưa ngài.
Tốt hơn là nên như thế. Cơ hội sống
sót để quay về gần như là bằng không.
Sếp, ngài chưa bao giờ nói...
Đó là tất cả những gì cần biết.
Tại sao họ lại muốn giết tôi.
Tôi chỉ muốn trở lại làm
Gà Tây xá tội thôi mà.
- Anh có hiểu không? Anh đang làm gì thế..
- Cứ để tôi lo mọi thứ...
Anh điên sao? Ta đã có
đủ rắc rối để lo...
Đây là 1 mánh trong tổ chức E.C.
Nó gọi là
"Giương Đông Kích Tây"
Anh đang đùa tôi sao?
Báo cáo, khoang này đã bị nhiễm khuẩn.
Rõ. Đó là gì?
Là 2 con Gà Tây, thưa sếp.
- Nghe có vẻ lạ đấy.
- Vâng, thưa sếp. Ta giải quyết thế nào ạ?
Với nước sốt Việt Quất vậy.
Vui nhỉ?
Nhưng nó là thật ạ.
Ta nên giải quyết ngay.
Rõ! Tất cả đơn
vị tập trung đến khu H đi.
Chúng ta có tình huống khẩn cấp.
Đi, đi, đi...
Ngài tổng thống.
Cỗ máy đã khởi động...
chúng ta không thể dừng lại.
Ta hiểu rồi, đại tướng.
Năng lượng tối đa
Năng lượng cao nhất.
Không đời nào tôi lại gần thứ đó đâu.
Reggie, đây chính là số mệnh.
Số mệnh của tôi là ăn Pizza
và xem TV.
- PHÁT HIỆN XÂM NHẬP
- Cái gì thế?
Chuyện gì xảy ra?
Là Gà Tây, thưa ngài.
Chiến sĩ, ra khỏi nơi đó ngay.
Ôi! Cảm ơn, cảm ơn ngài rất nhiều...
Cứu tôi! Làm ơn cứu tôi với!
Khoan, khoan đã...
Phát hiện phi hành gia mới.
Trang bị ghế ngồi.
Không, không, không!
- Cứu tôi với!
- Tôi không ra đó đâu.
- Tôi cũng thế.
- Tôi cũng không...
Xin lỗi, anh bạn.
Chỉ còn 2 tuần nữa là nghỉ hưu.
Chúc may mắn.
Chân của tôi!
Chuyện gì thế...
Ôi, chúa...
Đưa tay cho tôi!
Bám chặt nhé.
Xin chào! Tôi là S.T.E.V.E.
CỖ MÁY THỜI GIAN.
Chào, Steve. Tôi là J.A.K.E.
Jake.
Còn đây là R.E.G.G.I.E.
Reggie.
- Chúng tôi đang ở đâu?
- Không đâu cả, nhưng có thể là bất cứ đâu...
Bạn đang ở giữa không gian và thời gian.
Nơi quá khứ và tương lai gặp nhau.
- Hãy đưa chúng tôi đến Lễ Tạ Ơn đầu tiên.
- XÁC NHẬN ĐIỂM ĐẾN.
Không...
Kích hoạt lớp màng bảo vệ
chống tác dụng phụ...
Tác dụng phụ?
Tác dụng phụ nào chứ?
Tác dụng phụ là Kích Thích Não hóa.
- Tôi lạnh quá.
- Tiến hóa ngược, đột biến kì lạ
trở thành 1 chú rồng đáng yêu.
Hoặc là bạch tuộc, cua, ngựa hay là khỉ.
Tôi hy vọng các bạn đã
tận hưởng được chuyến đi.
Hãy bám chặt vào ghế ngồi.
Chào mừng đến năm 1681.
3 ngày trước ngày
Lễ Tạ Ơn đầu tiên.
Ta đã làm được.
Chúng ta đã trở về quá khứ.
Reggie, đến đây.
Anh sẽ thích ơi này lắm.
Chắc rồi, tại sao không chứ?
Cả mùi cũng khác nữa.
- Có nên làm 1 bài tập thể dục không ha?
- Ý kiến hay đấy, Steve.
Mở, đóng...
Mở, đóng, mở ...
Mở, đóng, mở, đóng...
Đi thôi, Reggie.
Bắt đầu chương trình ngủ đông trong khi
tự nạp năng lượng bằng ánh mặt trời.
Khoan đã, không!
STEVE! STEVE!
"Steve"?
STEVE không còn ở đây nữa.
Có thể tôi cười nhưng
không có nghĩa là vui đâu, STEVE.
Cuộc trò chuyện này làm hao
năng lượng quá. Hệ thống đang tắt...
- Sao? Không, không.
- Reggie, mặt trời mọc hướng Bắc.
Đông Bắc.
Không, tôi không thể ở đây, trong
1 khu rừng được.
Cuối cùng, cũng có thể nghỉ ngơi.
Chúng ta đang ở một mình
trong khu rừng này.
Nghe này, anh bạn.
Khu rừng này thật sự rất hoang dã.
Có đầy quái thú khát máu đang
chờ anh mất cảnh giác đấy...
Hãy tin tôi!
Chúng ta sẽ an toàn ở đây.
Jake!? Jake!?
Không! Không!
Không, không, tao cầu xin tụi mày.
Hết đường cho mày rồi.
Tôi sẽ chết!
Chết mất!
- Xin chào
- Chào anh.
Đây có phải thiên đường Gà Tây không?
- Không có gì ở đây cả.
- Chúng ta đã mất dấu rồi.
- Hãy tìm tiếp đi.
- Vâng thưa sếp.
Chúng vẫn còn đây, ta có
thể cảm thấy thế.
Xin chào, Gà Tây ngày xưa..
Chúng tôi đến từ tương lai trong 1
Cỗ Máy Thời Gian tên STEVE...
- ... để cứu các anh.
- Im lặng!
Chúng tôi đang đánh lạc hướng chúng
khỏi tổ của mình.
Thì các anh lại tới và làm loạn cả lên.
- Các anh là ai?
- Đúng thế, cho anh ta biết mặt đi Ranger!
Phải không Bernie.
Đừng để tôi ê mặt chứ Ranger. Bernie đang
ở đây mà, nó nể tôi lắm.
Các tên thợ săn đang quay về.
Chúng ta phải đi thôi.
Mọi người hãy theo tôi!
Anh ta là thủ lĩnh sao?
- Đứng lại chờ chỉ thị...
- Chỉ thị!
Dừng lại ...!
Chuyện này thật nguy hiểm!
- Giữ chặt tôi!
- Ối, nhanh quá...!
- Nhưng tôi thích lắm.
- Chúng ta phải bắt kịp những người khác.
Chờ đã!
Tôi vừa ăn no nên tôi
không thể chạy nhanh được.
Cô khỏe không?
Nhanh lên nào!
Tôi là Reggie.
Chòm sao Song Ngư.
Còn tôi là Jenny.
Và đang chạy thục mạng đây.
Đuổi theo chúng!
- Mọi người, lối này!
- Hướng này, mọi người...!
- Bernie!
- Không!
Đi đi đi nào..!
Đến đây!
Coi nào!
- Hắn ta bỏ đi rồi!
- Tốt!
À, chòm sao Song Ngư là gì?
Mọi chuyện vẫn ổn chứ?
Tôi không biết nữa, cô ổn không?
Tôi rơi khỏi tổ từ khi còn nhỏ...
- Oh.. chỉ là lí do mắt cô.
- Mắt tôi như thế nào?
À...a..
Đùa thôi.
Mỗi khi lo lắng tôi thường như thế.
Rồi, đã đều lại rồi đấy!
Ranger, ta phải làm sao đây?
Ta phải về nhà và báo
cáo mọi chuyện đã xảy ra.
Không, ta phải tấn công..
và giải cứu các bạn của anh.
Họ là bạn tôi nhưng...tôi không
thể vì họ mà làm hại cả đàn.
Vậy tôi sẽ đi một mình nếu anh
không đủ can đảm.
Can đảm sao..?
Tôi sẽ cho anh thấy can đảm là
như thế nào.
Thế là đủ rồi đấy!
Về nhà thôi.
Cái đó gọi là sự tự tin.
Thống đốc, bước ra đây nào!
-Bước ra đi!
Quý vị bình tĩnh đi nào!
Vì chuyện gì mà...
mọi người tới đây thế?
- Chúng tôi đang đói..
- Chúng tôi muốn có đồ ăn trong kho.
Ừm... Chúng ta đã bàn chuyện này rồi.
Đồ ăn là để cho bữa tiệc chung với người Da Đỏ.
- Nhưng chúng tôi đang đói.
- Chúng ta ai cũng đói cả.
Còn ông thì không...
Cơ thể tôi...
rất nhạy cảm nếu không
đủ chất.
Thấy ngọn đồi kia không?
Mùa đông năm ngoái. Chúng ta sẽ như thế
nếu không làm bạn với người Da Đỏ.
Chúng ta cần sự giúp đỡ của họ
để vượt qua mùa Đông.
3 ngày thôi!
- Tôi hứa... sẽ cho mở kho thức ăn.
- Được rồi...
Tất cả chúng ta có thể
chịu đựng thêm...
Ngoại trừ Clandy. Ông ta đã bệnh
sẵn từ lúc ở trên tàu rồi.
Cho chúng tôi chút trà đi.
Standish đã trở về.
Standish!
Rất vui gặp lại anh.
Hi!
Tỗi đã bảo ta có thể sống sót
nhờ chuyến đi săn mà.
Ông nghĩ vậy à?
Standish, mọi người muốn đầu tôi.
Nếu không đưa họ...
đủ thức ăn họ sẽ làm thịt tôi mất.
Tôi đã nói sẽ bắt cho ông Gà Tây.
Và đó sẽ là thứ mà ông nhận được.
Thậm chí là nhiều hơn nữa...
Được rồi, tốt!
Cuộc nói chuyện thật thú vị.
Thật cá tính!
Vậy cô và anh chàng Gà Tây
kia...
mối quan hệ giữa 2 người là...
Không! Ranger là anh trai tôi.
- Vào trong đi.
- Đi vào đi.
Mà dù anh ấy không phải thì tôi
vẫn thích...mẫu người có nhiều chất xám và ít cơ hơn.
Cô nói thật sao? Cô nghiêm túc chứ?
Bởi vì tôi hoàn toàn không có cơ bắp gì cả.
Chỉ là da bọc xương thôi.
Thật chứ?
Vậy tôi nghĩ anh nên đi kiểm tra đi.
Mời vào!
Không dài đâu, tôi hứa đấy.
Đít ^^!
Đây là tất cả mọi người.
Họ đang đợi
lệnh lãnh đạo từ mình.
Tôi chưa từng thấy nhiều
Gà Tây đến vậy...ở cùng 1 nơi và làm việc.
Tôi hơi sốc đấy.
Vậy trong tương lai Gà Tây chỉ
biết ăn ở không thôi sao?
Phải! Ý tôi là không...
Vài người biết thế nhưng...
Nếu không làm gì cả
thì ta sẽ trở nên ngu ngốc
Anh cũng nghĩ thế chứ?
Chào các Gà Tây hoang dã
trong quá khứ...
Tôi mang đến cho các bạn 1 món quà!
Đó chính là tôi.
Tôi là Jake, tôi đã có 1 chuyến đi
xuyên thời gian bằng 1 cỗ máy tên STEVE.
Để ngăn chặn Lễ Tạ Ơn
Và biến Gà Tây khỏi thực đơn.
Cái gì là Lễ Tạ Ơn?
Ừm, nó vẫn chưa xảy ra.
Nó là 1 ngày Lễ.
- Vậy thực đơn là gì?
- Thực đơn là...
một danh sách các món
ăn trong nhà hàng.
- Nhà hàng là gì?
- Điều đó không quan trọng.
Quan trọng là các bạn hãy dừng hỏi
và tuân lệnh tôi.
Không!
Chúng tôi sẽ không làm thế.
Tôi là Broadbeak, lãnh đạo đàn.
Và đây là Liberty, trưởng lão.
Còn là người cố vấn đáng tin.
Cậu... đã có 1 chuyến đi rất xa...
Cậu...
Và cô vợ đang yêu đây, cô ấy thật đẹp,
mềm mại và nữ tính.
Cha, họ là Jake và Reggie.
Và họ đến từ tương lai...
có lẽ là thế.
- Cha của cô ư?
- Hãy đi theo tôi nào.
Jake, anh nói có vẻ chắc chắn lắm.
À, tôi còn có thế chắc hơn nữa.
Nếu ông muốn...
Không phải lúc nào tôi cũng sống
dưới này.
Chúng tôi từng sống trên cây
nhưng rồi con người tới...
chúng tôi buộc phải ẩn nấp.
Nhưng dưới này chúng tôi an toàn.
Và qua thời gian...
chúng tôi biến nơi này...
thành nhà của mình.
Tôi hiểu ngài nói gì.
Nhưng ngài Gà Tây Vĩ Đại đã nói
tôi biết điều tôi phải làm...
Ngài Gà Tây Vĩ đại, đúng là 1 cái tên dở
tệ cho 1 người nhỉ?
Đó là số mệnh chúng tôi.
Ừm, Jake, để tôi cho anh
thấy số mệnh của chúng tôi.
- Cẩn thận!
- Đây là tương lai của chúng tôi.
Số mệnh chúng tôi phụ thuộc
vào chúng.
Các anh được chào đón ở đây
và ở đến khi nào các anh muốn..
Nhưng khi ở đây, các anh phải
tuân thủ các luật lệ trong này.
Chúng tôi không đấu tranh.
Mà chúng tôi chỉ phòng vệ và tồn tại thôi.
Tôi hiểu, thưa ngài.
Reggie, nhìn này!
Cầm thử đi.
Oh... tôi không giỏi
việc này cho lắm.
- Dễ lắm...tôi không nghĩ anh không làm được đâu.
- Bất kì chú Gà Tây nào cũng làm được.
Nhóc muốn anh mớm sâu cho
nó đấy.
Ai mà lại không thích thế chứ?
Thật ngọt ngào và hơi gớm 1 chút.
- Tôi nghĩ nó thích tôi thì phải.
- Phải, có vẻ là vậy.
Có nhột không?
Có nhột không nào?
À, chúc ngủ ngon
Reggie, đến từ tương lai.
Ngủ ngon...
Jenny, cô gái trong mơ của tôi.
Sao nhóc muốn ăn sao?
Nhưng không phải từ ta, gớm lắm.
Ma ma.
Bạn tôi ơi...
đây là cái kết cho chúng ta.
Ta sẽ không thể ra khỏi đây.
Anh nghĩ ra được gì à?
Phải, Bernie, tôi biết
sẽ có lúc anh có ích mà.
- Bernie, nó là 1 con ngựa bay.
- Vài mẫu bánh mì thì lấy gì mà no chứ..
Chúng ta sẽ chết đói trước
khi mùa đông đến thôi.
Ngay cả ngài Standish
cũng không còn nhanh nhẹn như xưa.
Các ngươi thắc mắc gì sao.
Không có gì, ngài Standish.
Ta thì có với các người đấy...các anh
chỉ nghĩ đến nơi mà các con Gà ẩn nấp...
chứ không phải nơi chúng kiếm ăn.
Đây là nơi ta bắt chúng.
2 con cuối...
Rất xa nơi kiếm ăn...có vẻ như
chúng đang bảo vệ Tổ của mình.
Ý anh là chúng đang cố tình làm vậy?
Là chúng thông minh thật sao?
Đừng bao giờ đánh giá thấp đối thủ
của mình, dù chúng là ai...
Bọn Gà Tây đang tính kế gì đấy...
Ngày mai ta sẽ đi
ngược về hướng này.
Và chúng ta sẽ tiếp tục cho đến khi
bắt được lũ Gà đó.
Mọi người, chào buổi sáng!
Đây là công việc cho hôm nay?
- Fredy?
- Danny.
Danny, dẫn đội của anh đi và dụ đám
thợ săn về phía Đông.
Phía Tây!
Về hướng Tây.
Vâng thưa ngài!
- Patsy?
- Nancy.
Nancy, cũng giống vậy về phía Bắc.
- Phía Nam.
- Về phía Nam..
- Dusty?
- Justy!
- Đó là con trai ông.
- Đúng thế!
Justy, con thì đi tìm thêm 1 trái thông
phép thuật nữa đi.
Ông đã cưới nhằm 1 cô
Gà Mái Dầu à?
Jenny, con đi phá bẫy thợ săn.
- Và dẫn Reggie theo.
- Tuyệt!
Xin lỗi, tôi lỡ miệng rồi.
Ý của bạn là:
Ranger, xâm nhập pháo đài của họ.
Xem những gì họ đang lập kế hoạch gì?
Và dẫn theo Jake.
Đi đi! Hãy bảo trọng nhé.
Đây là công việc hôm nay.
Cố đuổi theo đấy. Và ngươi
đừng để bị giết...
Anh mới là người sẽ phải cố
đuổi theo, cùng tôi...
Cách hắn ta thật điên rồ
nhưng thật rất hữu dụng.
Tôi thắng anh rồi!
Im đi.
Nhìn gì thế?
Giăng bẫy đi.
Nếu dính bẫy thì sẽ thế nào?
- Chỉ cách cái chết 1 phút...
- Không an toàn chút nào.
- Nhưng ta phải làm theo lời cha...
ông giúp cả đàn an toàn.
Tôi cũng có luật... tôi có cả 1 danh sách
về việc làm theo luật.
- Tôi cũng thế.
- Không thể nào.
- Hôn tôi đi.
- Anh vừa nói gì đấy?
Tôi nói " Luật là nhất ".
Không phải vậy, nhưng thôi kệ.
Đi tiếp nào...
Anh sẵn sàng đu dây chưa?
Tôi lúc nào cũng...
sẵn sàng cả.
- Được thôi!
- Reggie?
- Thật khó tin!
- Tôi nghĩ tôi cần nghỉ 1 lát.
Kể cho tôi nghe về tương lai đi..
Tất cả mọi thứ nhưng
thật nhanh lên nhé.
Thật sao?
Cô muốn tôi kể về tương lai sao?
Tôi luôn nghĩ tương lai mọi sinh vật
sẽ sống hòa hợp với nhau...
Nhưng Pizza và TV, nghe
tuyệt lắm.
Chương trình hay nhất là
bộ phim "Mundo del Amor", tiếng Tây Ban Nha.
- Reggie?
- Ừ, Jenny?
Chó
Chó? Phải, và tôi cũng cảm thấy thế, hãy
cùng nhau là chó...
Tôi sẽ là 1 con Boxer
và cô là Shiba Inu.
Chó!
- Chó sao?
- Tại sao chúng không ở phía Bắc thế?
Khoan đã, tôi biết ta đang ở đâu.
Nhanh lên!
Reggie, nhưng nếu theo lối nay
chúng ta sẽ dẫn chúng về tổ.
STEVE!
Cái gì thế?
Reggie?
- Đừng la, hãy chết với chút tự hào.
- Không sao đâu.
Ta có gì ở đây nào?
Đi thôi, Steve!
Ma thuật!
Chuyện gì xảy ra vậy?
Tôi không thấy ổn chút nào.
Tôi nghĩ chúng ta đang ở độ
cao đủ an toàn rồi.
Chúng ta đang ở đâu vậy?
Kia là cái gì?
Địa Cầu
Địa Cầu sao?
Là nơi mà chúng ta sống.
Coi nào! Hãy tin tôi.
- Nó thật đẹp!
- Đúng thế.
Tôi luôn tin rằng ngoài kia sẽ
có nhiều thứ rộng hơn...
nhưng không nghĩ nó lớn thế này.
- Anh thật sự đến từ tương lai sao?
- Cô không tin tôi à?
Tất nhiên là không. Tôi còn nghĩ anh điên
và nguy hiểm nữa.
Và dễ thương.
Vậy nó có đang sợ không?
Chuyến du hành xuyên thời gian ấy?
Chẳng là gì với 1 người như tôi...
Tôi ước cô có thể thấy!
Đây là khi Reggie khóc gọi mẹ.
- Thật dễ thương!
Đây là phim chiếu chậm
Đủ rồi! Tôi nghĩ chúng ta nên đi tiếp thôi.
Như ý anh vậy.
Thật là 1 chuyến đi tuyệt vời!
Cô không thấy buồn cười sao?
Tạm biệt, Steve! Anh là cỗ máy tuyệt
vời nhất mà tôi từng biết.
Tạm biệt, Jenny.
Reggie?
Tôi đã nạp đủ năng lượng..
Và sẵn sàng đưa anh về nhà.
Thật sao?
Chúng tôi có thể về nhà sao?
Coi nào, Reggie, đi thôi.
À... ai lại muốn về sớm thế này chứ.
Cứ thông báo cho tôi như
vậy đi nhé.
- Cúi xuống!
- Anh cuối xuống ấy.
Họ đang chuẩn bị tiệc...
Phải rồi, Lễ Tạ Ơn là vào ngày mai.
Đám thợ săn đã về.
Ước gì có thể thấy cái trong
căn nhà đó.
Đó là kho vũ khí nơi họ cất chổi...
và thuốc súng.
Nếu không có vũ khí thì...
họ cũng sẽ yếu như sên thôi.
Ta phải báo cáo lại cho cha
và đợi lệnh của ông thôi.
Cậu đâu rồi, Jake?
Jake!
Thật không thể tin, tôi không thể
dừng nghĩ về chuyện đó.
Phải, và tôi cũng vậy.
Khoan... cô biết từ đó nghĩa gì không?
Không, nhưng tôi có thể tưởng tượng
ra tình huống đó tôi có thể...
Được rồi, tôi sẽ kể cho
cô nghe chuyện này
- Thấy tôi vừa làm gì chưa?
- Cô rất thông minh.
Vậy ví dụ như...
- ...nếu một anh chàng nào đó?
- Một anh chàng nào đó?
Một anh chàng nào đó dễ thương...
và muốn đề nghị đưa
cô đến tương lai thì sao?
Tôi rất muốn đến tương lai.
Nhưng tôi thuộc về nơi này
cùng cha tôi và anh Ranger.
Tôi không thể bỏ đàn của mình!
Nhất là khi mấy tên thợ săn đang
theo đuổi chúng tôi.
Vậy nếu họ không đuổi theo
nữa thì sao?
Nếu mọi người đều an toàn và
hạnh phúc như trước...
Điều đó sẽ thật tuyệt!
Sẽ là 1 cuộc sống hằng mơ ước.
Reggie!
Reggie?
Anh đang làm gì thế?
Ngày mai là ngày Lễ Tạ Ơn.
Ta phải tấn công ngay đêm nay.
Ngài đã nói là chúng ta hãy
làm việc cùng nhau.
Tha tôi đi.
Ngài Gà Tây Vĩ Đại...
Ông ta chỉ là 1 giọng nói
trong đầu anh thôi.
Sao anh dám...
trong đầu tôi không có gì cả.
Ngài ấy là có thật.
Tôi đã tận mắt thấy ông ấy.
Càng nói về ông ta càng nghe
lố bịch...
Ngài ấy là Gà Tây Vĩ Đại nhất
mà tôi từng biết...và anh sẽ không bao giờ làm
được như thế.
Ngài ấy rất Vĩ Đại.
Được rồi.
Xin lỗi, Reggie.
Tôi không lớn lên ở một nông trại
rộng rãi và tự do...
Tôi sống trong 1 nhà máy
lạnh lẽo hoàn toàn bị bịt kín...
Từ lúc sinh ra chúng tôi đã
được vỗ béo bằng bắp.
Nhưng tôi, mẹ đã giấu tôi
khỏi họ...
Đã đến lúc rồi sao mẹ?
Phải rồi cục cưng.
3 quả trứng này là tương lai của ta.
Hãy đem theo chúng và chạy...
Đến khi nào mà con...
tìm ra 1 nơi an toàn để
tạo nên 1 bầy mới.
Mẹ, con sợ lắm.
Mẹ biết con sợ, con yêu của mẹ.
Nhưng mẹ cần con
trở nên dũng cảm hơn ngay lúc này.
Cầm lấy!
Jake! Jake! Jake!
Dừng lại ngay!
Tôi đã làm gia mình thất vọng
Và cả đàn nữa...
Tôi quyết định ở 1 mình...
để không làm phiền ai cả.
Và rồi Ngài ấy đã xuất hiện
- Nghe đây, Jake!
- Ngài ấy kể tôi nghe về số mệnh của mình
Đưa tôi tay nắm thiêng liêng
và bảo rằng...
Đừng từ bỏ...
"Dù có gặp bất cứ trở ngại nào"
Jake, tôi xin lỗi. Tôi nghĩ chắc
phải khó khăn lắm khi rời bỏ gia đình, nhưng...
tấn công 1 căn cứ đầy người
là 1 ý tồi tệ đấy.
Tôi có kế hoạch, tôi đã phát hiện ra
kho vũ khí của chúng. Nếu ta phá hủy vũ khí..
thì ta có thể ngăn buổi tiệc diễn ra.
Đúng thế! Và cả đàn sẽ không sợ nữa...
- Và cả tổ sẽ an toàn.
- Chính xác!
- Và giấc mơ của Janny sẽ thành hiện thực.
- Sao chứ?
Không có gì, tôi sẽ tham gia.
Vậy kế hoạch của anh là sao?
Được rồi, cậu sẽ nhận
phần đơn giản.
- Ừ, ừ... vậy thế nào đây?
- Tôi sẽ dùng cơ mông và ngực của tôi..
ném anh qua bức tường đó.
Coi nào!
Có lẽ là lệch góc ném 1 chút.
Không! Đừng làm gì nữa.
Tôi có 1 ý hay hơn.
Được rồi! Nếu ta cẩn thận canh
mức bật ta sẽ có thể...
Bị cây đâm rồi!
Không!
Nhỏ mà sao đau thế!
Không! Không!
Jake?
- Tuyệt!
- Jake!
Thật không thể tin, tôi không bắt kịp.
Anh nên thử bài tập thể dục
tuyệt vời này đi.
Có lẽ ta phải đến gần hơn để quan sát.
Gì đấy?
Có lẽ ta phải đến gần hơn để quan sát.
Có lẽ ta phải đến gần hơn để quan sát.
Tôi vừa mới học được cách
xem mới...
thấu kính rộng hơn 38%.
Tao nghe có tiếng chó sủa!
Đi xem thử xem chuyện gì.
Okay! Tôi sẽ lo...
mấy thùng thuốc súng cạnh kho vũ khí.
Anh lo mấy thùng trên xe nhé.
Chúng ta sẽ dọn sạch chỗ này!
Nếu không có vũ khí sẽ
không Lễ Tạ Ơn...
Đi thôi!
Mẹ ơi...
con không muốn mặc quần đâu.
Này anh bạn! Ông ta ngủ
mà mắt vẫn mở đấy...
Ghê lắm!
Sừng thuốc Súng.
Ông Jake, kể cháu nghe về chuyện
cái Sừng đi...
Lại chuyện xưa như Trái Đất ấy sao?
Anh ta điên rồi!
Cẩn thận đấy!
- Cái đó là gì vậy?
- Mọi người có thể cần bằng chứng ta đã làm.
- Phát đầu tiên rồi!
- Chuyện gì thế nhỉ?
- Và phát thứ 2.
- Ta đã thành công.
Cứ tươi tỉnh lên...
rồi họ có thể sẽ...
Các người đã làm gì thế?
Đó là anh bạn Gà Tây từ tương lai.
- Cách anh đã tới khu đồn.
- Không! Các anh không hiểu đâu.
Chúng tôi đã cho nổ tất cả vũ khí
của bọn họ.
- Sao?
- Sao các anh làm được?
Thật ra, là nhờ
kế hoạch của Jake.
- Cảm ơn anh bạn!
- Làm sao chúng tôi biết các anh nói thật chứ?
Này, Jenny?
Hey! Jenny, chờ tôi với.
Chúng ta bị tấn công!
Ai đã làm thế... còn thức ăn nữa.
Standish, cám ơn trời,
vì anh đã ở đây.
Anh sẽ ăn trái bắp đó chứ?
Ta sẽ làm gì đây?
Hay là người Da Đỏ đã làm...
- Không phải họ đâu..
- Oh... Vậy ta vẫn có tiệc.
Do lũ chim làm đấy!
Ý anh là Gà Tây làm à?
- Là đám Gà Tây làm chuyện này ư?
- Chúng không phải Gà Tây bình thường...
chúng có sức mạnh lạ thường.
Tôi đã thấy chúng biến
mất như tàng hình vậy.
Và thấy 2 con đang bay đi
trong 1 quả trứng khổng lồ.
Chúng đang đùa với tôi.
Và làm tôi phát điên.
- Thịt chúng vẫn ngon phải không?
- Phải!
Đúng thế!
Cho ta xem đường đi nào.
Vậy, tôi đoán anh sắp về nhà...
ở tương lai...
khi nhiệm vụ hoàn thành.
Thật ra, còn 1 chuyện khác
mà tôi cần làm.
Tôi muốn cô đi cùng tôi.
Chờ đã.
Anh nghiêm túc chứ?
Tôi biết cô nói cô
thuộc về nơi này, cùng với đàn của mình.
Nhưng đàn đã ổn và an toàn.
- Mấy tay thợ săn đã bỏ đi..
- Reggie?
Làm ơn hãy nói đồng ý đi!
- Không được?
- Không được ư?
- Cô không thể suy nghĩ chút nào sao?
- Không, không.. cái gì thế?
Ôi! Không.
Anh đã mang họ đến đây rồi, Jake.
Thật sao?
- Chúng đây rồi!
- Ôi không!
Nhanh lên nào! Ta sẽ có
1 buổi Lễ lớn đây.
Đây là lỗi của anh!
- Jake?
- Tôi biết anh ta là 1 kẻ hèn mà.
Dừng lại!
Mọi người hãy bắt đầu
kế hoạch di tản đi.
Justy!
Tôi thật xin lỗi, Jenny!
Chúng tôi đã mang họ đến đây...
Giờ chuyện đó không quan trọng.
Chạy thôi!
Nhanh lên, lối này!
Nhìn xem, các anh bạn dễ thương chưa này.
Bắt được rồi!
Tôi sẽ không buông anh ra đâu!
Nếu chúng không ra thì...
tôi sẽ cho chúng thành
gà nướng.
Quay lại hồ nước nó là
lối thoát duy nhất.
Reggie, khu nhà trẻ.
Chúng ta phải quay lại.
Nhanh lên!
Nhảy đi!
Nhanh lên!
Jenny? Jenny?
- Không!
- Ta sẽ tìm lối khác.
Nhưng chẳng còn lối nào cả.
Jake!
Chúng ta đi thôi!
Đi thôi, Bernie.
- Hãy đưa mọi người đến nơi an toàn.
- Vâng, thưa cha.
Đi nào, đi nào, đi nào!
Nhanh lên!
Đưa chúng đến nơi an toàn đi.
Cha!
- Đi đi, hãy cứu những người khác.
- Con sẽ không đi mà không có cha.
- Jenny!
- Cha!
Cha sẽ mãi mãi bên con.
Vỏ sò này thuộc về cha tôi.
Người con nào có mảnh còn lại
sẽ là người lãnh đạo mới.
Cha đã chọn đúng.
Cha tôi yêu đàn Gà Tây này.
Và ông sẽ luôn là..
một phần của chúng ta.
Ông đã hy sinh mình..để tất cả chúng ta bình an.
Nên ta sẽ tưởng nhớ ông. Nhưng giờ đây..
ta cần phải làm điều gì cần thiết để sống.
- Tất cả là lỗi của mình!
- Họ đã lấy đi ngôi nhà của chúng ta...
gia đình ta...
Và bây giờ ta chỉ còn 1
sự lựa chọn thôi.
Chúng ta sẽ chiến đấu!
Chúng ta sẽ đứng lên
và chống lại họ.
Đây là nhà ta, không cần phải trốn nữa.
Ta phải tấn công lại.
Chúng ta sẽ giải cứu cả đàn và
cùng nhau sum vầy.
Ai sẽ đi theo tôi?
- Ta chiến đấu!
- Ta chiến đấu!
Ta chiến đấu!
Chào! Reggie
Sao mặt anh trông buồn thế.
- Tôi chỉ đùa thôi đấy.
Reggie, chờ đã, cả đàn
đang gặp nguy rồi.
Đúng! Anh biết tại sao không?
Là do chúng ta.
Ta không thể cứu được ai.
Ta còn làm mọi chuyện tệ hơn.
Nhưng Reggie,
Ngài Gà Tây đã nói với tôi...
Chẳng có Ngài Gà Tây nào cả.
Chẳng có nhiệm vụ nào cả.
Mọi thứ đếu do anh nghĩ ra.
Tất cả đều là dối trá.
Và giờ tôi sẽ đi...
trước khi mọi chuyện trở
nên tệ hơn.
Tôi không thể từ bỏ!
Phải, nếu anh thông minh.
Nhìn xem! Tôi đang nói chuyện với ai nào.
Em Gà Tây à?
Làm sao em có phi thuyền của bố?
Có nhớ...
- Chị bùn ngủ rồi.
- Mình không...
- Gặp lại sau nhé, Steve.
- Tạm biệt, Reggie.
Chờ đã!
Tỉnh lại đi Reggie, ta không
có đủ thời gian cho chuyện này đâu.
Tôi đã làm liều...
và làm hỏng trật tự, nhưng tôi không
có lựa chọn khác.
Ngoài việc quay trở lại tương lai
để nói cho cậu 1 điều quan trọng.
Là chuyện gì?
Cậu là tên ngốc!
Hơi nặng lời đấy,
có lẽ tôi không phải thiên tài nhưng ...
-- Jenny, Jake, và cả đàn gà.
- Tôi đã làm loạn lên.
- Không có tôi thì mọi chuyện sẽ tốt hơn.
- Không!
Tôi đến từ lâu hơn nữa để nói rằng
Jenny và đàn Gà đã quyết định...
tấn công đồn.
Họ không thắng nổi đâu.
- Không!
- Chúng ta làm gì đây?
- Ta cần 1 kế hoạch.
Phải đấy!
- Tay nắm Thần kì.
- - Tay nắm Thần kì.
- Tay nắm Thần kì.
- Tay nắm Thần kì.
- Khoan! Tôi biết đều này nghĩa là gì rồi.
- Nghĩa là gì?
Rất đơn giản, tôi phải đi tìm
Ngài Gà Tây Vĩ Đại.
Khi đó tôi sẽ có sức mạnh từ sau cánh
cửa mà tay nắm này mở ra.
Anh chính là Ngài Gà Tây Vĩ Đại à?
Tôi là Gà Tây Vĩ Đại sao?
- Tôi là Ngài Gà Tây.
- Vậy Jake đã hoàn toàn nói sự thật sao.
- Tôi đúng là 1 tên ngốc!
- Thấy chưa, tôi đã nói rồi mà.
- Nếu tôi ngốc thì anh cũng thế.
Cơ bản thì tất cả chúng
ta đều ngốc cả.
Nhưng còn là Ngài Gà Tây Vĩ Đại.
- Thật bất ngờ!
- Tôi cũng vậy.
Tôi trở về để chắc chắn rằng chúng ta
trân trọng sự kiện tuyệt vời này!
- Tuyệt vời!
- Tuyệt vời!
Giờ nếu ở đây xong rồi...
anh phải trở về quá khứ nói cho Jake biết số mệnh
của mình
và cứu các bạn của mình.
Phải, tôi phải đi thôi!
Coi nào, Steve, đi thôi!
Pháo của họ rất mạnh nên ta
phải tìm cách.
Anh?
Nghe này, Jake thiếu niên.
Ai thế?
Ta là Gà Tây Vĩ Đại.
Ta là Gà Tây Vĩ Đại.
Ta đến để giao nhiệm vụ cho cậu để cứu
không chỉ 10 hay 100, mà là tất cả.
Thật sao?
Cậu phải đến Camp Refuge
và tìm Gà Tây Xá Tội.
- Gà Tây xá tội tuyệt vời!
- Gà Tây xá tội tuyệt vời?
Không phải lúc nào cũng tuyệt
nhưng cố gắng là được.
Cậu sẽ cần cái này cho hành trình của mình..
- Cái gì vậy?
- Tay Nắm Thần Kì.
Nó có sức mạnh...
giúp bảo vệ
cậu khỏi nguy hiểm.
Nhưng điều quan trọng
phải nhớ là cậu ...
không bao giờ được bỏ cuộc.
Cho dù gặp bất cứ trở ngại nào.
Chiến thôi!
Nhìn giống Angry Bird quá
Tấn công!
- Lấy súng ra đây.
- Súng ư..? Chúng chỉ là...Gà Tây thôi mà.
Lấy súng ra và dàn trận mau lên.
Chờ đã.
Bắn!
Ngài Gà Tây Vĩ Đại.
Này mọi người, hãy xem quả trứng khổng lồ
kìa. Chắc là nó ngon lắm.
Gà Tây và con người! Xin được giới thiệu
Ngài Gà Tây Vĩ Đại.
Không phải là Gà Tây Vĩ Đại nào cả
mà là Reggie.
Bạn thân của tôi đấy!
Cái gì đấy?
Là dấu hiệu từ tổ tiên.
Một dấu hiệu cực kì ngon!
Chúng ta nên làm
thế này thường xuyên hơn.
Chỗ này quá xa phạm vi giao hàng
miễn phí rồi.
Được chuyển tới nóng sốt và ngon tuyệt!
Anh đã làm được, Reggie!
- Anh đã cứu họ!
- Thật sự là thế.
Và tôi cứu anh...
vậy ra là tôi cứu mọi người.
Tôi thật tuyệt!
Thật là ngon, Justy?
Chào! Michel.
Ông Rantoby, ông làm hỏng
món ngon với vị cá muối rồi.
Vị như vớ bẩn vậy...
tuy nhiên vẫn ngon hơn vợ tôi nấu.
- Tù trưởng, xem này!
- Hãy để tôi yên.
Cám ơn, ngài Gà Tây Vĩ đại nhé.
Xem này, tôi đang tạ ơn
con Gà Tây này đấy.
Khoan! Tôi vừa tạo ra 1 ngày lễ mới.
Là Lễ Tạ Ơn.
Chúc mừng ngày Lễ Tạ Ơn.
Giờ đây khi không còn trong
danh sách của thực đơn nữa...
Tôi có thể thấy ý nghĩa là gì...
là cơ hội để chia sẻ.
Cơ hội để gần nhau hơn.
Để ở cùng với người mà
chúng ta yêu thương.
Và những người yêu thương chúng ta.
Và tôi cũng không muốn cô đơn nữa...
El solo lobo giờ cũng đã hưu rồi.
Và tôi chỉ cần tìm ra nơi mà mình
thuộc về.
Anh chắc là anh không muốn
ở lại chứ?
Tôi là 1 chú chiến binh Gà Tây, Reggie.
Tôi đoán ta chia tay nhau
từ đây vậy.
Không, Reggie, lời chia tay chỉ là
câu chào bay theo cơn gió...
tới nơi hội tụ lần sau thôi.
Anh nói rất hay...
và khó hiểu.
Tạm biệt, các bạn Gà Tây
ở quá khứ.
Tôi sẽ không quên mọi người.
- Anh muốn đi đâu, Jake?
- Bất kì nơi nào cần chúng ta, STEVE.
Bất cứ đâu.
Vậy đây có phải là
thiên đường gà tây chưa?
Là cung Song Ngư, anh khá nhanh đấy!
Dù em không hiểu nó là gì.