Tip:
Highlight text to annotate it
X
Edit: ivy68-HDVN
- Chào, Sam!
- Chào, Larry.
Chào buổi sáng!
Sẵn sàng chưa?
Tập sự!
Chào mừng đến với UMart.
Bình tĩnh. Bình tĩnh. Thử chỗ này đi.
Ối.
Nhưng chúng không hẳn là... ông Avery!
- Cái này giá bao nhiêu?
- 279.69 USD.
279.69 USD.
Đúng là 1 chuyến đi bão táp cho cậu
nhóc này nhỉ?
- Xin lỗi anh.
- Không sao.
Chuyện này thường hay xảy ra mà,
nhưng thật ra nó là trực thăng đấy.
Ồ!
Cậu phải nhớ toàn bộ giá cả, khu vực để hàng.
Đây không hẳn là nghĩa vụ.
Mà đó là việc phải làm.
- Họ nói gì vậy?
- Lúc nào cũng phải nghe 2 lần.
Larry Crowne đến khu vực nghỉ ngơi.
''Larry Crowne đến khu vực nghỉ ngơi à?''
Tôi cũng nghe vậy. Không biết để làm gì nhỉ.
Đây là ngày chọn ra nhân viên của tháng.
Hay thật!
Lần thứ bao nhiêu rồi nhỉ?
Tôi không nói đâu. Lần thứ 9 đấy.
Larry Crowne có mặt rồi đây.
Này Vicky, cô đã ở đâu khi đến cái hồ
bơi trẻ em ở Alvarez?
Tôi đã đến đó hồi tuần trước. Dễ gây nghiện lắm đấy.
Cấp trên ra lệnh cho chúng ta phải phá
hủy bể bơi cho nhân viên
để làm nơi nghỉ cho nhân viên. Anh biết điều đó mà.
Tệ thật đấy.
Cô có thể thắng cả trăm USD đấy.
Cubby, anh vui lòng nhé.
Ồ, tôi xin lỗi. Tôi chỉ vào đây
để chợp mắt 1 chút thôi.
Tôi nghĩ tôi biết việc này để làm gì.
Tôi không nghĩ thế.
- Crowne...
- Mmmm.
... có 1 đợt tái cấu trúc trên toàn bộ hệ
thống UMart.
Hộ nhấn mạnh là ''Tái cấu trúc''.
Với tôi, đây là 1 nỗi đau không gì tả được.
Đúng không, mọi người, khi bị đá đít
đi ấy?
- Đúng vậy đấy.
- Dĩ nhiên rồi.
- Hắn ta như cái mông tôi vậy.
- Đó là 2 từ đồng nghĩa mà.
Sẽ rất đau lòng khi chúng ta bị đá đít ra khỏi đường
cho dù ta nói ngôn ngữ nào.
Đúng vậy.
Larry,
tôi xin lỗi, nhưng chúng ta có 1 cuộc chia ly ở
đây, giữa UMart và anh.
Cô Hurley sẽ giải thích cho anh.
Chính sách của UMart là không bao giờ
giới hạn quyền lợi của nhân viên,
không phân biệt chủng tộc, giới tính,
tuổi tác, khuynh hướng tính dục của họ.
Tất cả đều được công khai trên mạng.
Và theo bản báo cáo mà cấp trên
vừa đưa xuống cho chúng tôi
thì anh chưa từng trúng tuyển vào 1 trường
đại học hay cao đẳng nào.
Điều đó làm cho anh xếp loại 4 trong
quy trình phát triển từ 1 - 4,
mà trong đó 4 là yêu cầu tối thiểu.
Vì thế anh sẽ làm cho cơ hội phát triển của
UMart gặp 1 số trở ngại,
và chúng tôi không hề muốn điều đó.
Đúng vậy, UMart không muốn điều đó.
Nghe có vẻ như các anh đang sa thải tôi.
Đó là vấn đề của chúng ta đấy, Larry.
Việc anh thiếu đào tạo bậc cao
sẽ làm chậm tiến độ phát triển của
anh ở UMart này.
Anh sẽ không thể thăng tiến được, Crowne,
vì anh không đi học đại học.
SMU. Tốt nghiệp năm 86. Vàng thật đấy, anh bạn.
Không dễ để có nó đâu.
3 năm, Chico State.
Đó là lý do vì sao mọi người liên tục thăng
tiến, trừ tôi sao?
Tôi và anh đã từng đối đầu nhau
đấy Larry.
Ý tôi là, với những người nghĩ rằng tôi
so kè với anh để được thăng tiến đấy?
Sau khi tốt nghiệp phổ thông tôi đến
làm việc ở Navy.
Tôi làm ở đó gần 20 năm.
Anh làm đầu bếp ở đó à?
Chúng tôi rất cảm kích vì những gì anh đã cống
hiến cho hệ thống trong suốt thời gian qua, Larry,
và, thật sự mà nói thì,
cả sự phục vụ cho UMart nữa,
nhưng mọi chuyện với anh đã kết thúc.
Dĩ nhiên rồi. Ối, xem này, vẫn còn pizza đấy.
- Chỉ còn 1 miếng. Có ai muốn ăn không?
- Không.
Larry?
Không. Không. Không. Không. Không. Không. Không.
Làm ơn nghe tôi nói, đừng sa thải tôi.
Những năm qua đối với tôi như
1 cuộc tắm máu vậy.
Ý tôi là, tôi đã cố gắng đấu tranh.
Chúng tôi đều được vợ cũ chùi rửa
đồng hồ cho mà. Đúng không?
Larry, trong những chuyện như thế này thì
thời gian chỉ là thứ bỏ đi mà thôi.
Chỉ là thứ bỏ đi thôi.
Tôi cứ nghĩ tôi được bầu chọn
là nhan viên của tháng.
Quả thật là vậy đấy.
Từ những thông tin trên mạng của anh,
thì anh vẫn còn cơ hội đấy.
1 lần nữa, đây là
Larry Crowne với chữ ''E''
tôi có thể đảm nhận mọi vị trí
nhân viên bán hàng hoặc là quản lý.
Đủ người rồi sao? Cám ơn.
Xin chào! Anh đang cần 1 người quản lý đúng không?
- Giá mà tôi có thể giúp được anh.
- Vâng.
Được rồi, được rồi, cám ơn. Dù sao
cũng cảm ơn anh.
Nói cho tôi nghe đi.
Với sự nỗ lực yếu ớt như vậy
làm sao anh có thể trả đươc tiền?
Tôi không thể.
Tôi nghe nói nói việc cấp vốn lúc nào
cũng sẵn sàng.
Chà, 3 năm trước,
tôi có thể cho anh vay nữa triệu
ngay lặp tức.
Nhưng mọi thứ đã thay đổi.
Bây giờ anh là người thất nghiệp,
và anh không xứng đáng với căn nhà đó nữa.
Anh Crowne, tôi lấy cho anh 1 cốc
cà phê nhé,
vì chúng ta sẽ có rất nhiều chuyện cần
bàn với nhau đấy.
Rất nhiều việc đấy.
Bắt đầu từ việc thanh lý tài sản của anh.
Ôi không! Không! Không! Không! Không!
Anh đang làm cái quái gì vậy?
Larry Crowne, đã có 1 đợt thanh lý đồ trong
vườn ở số 8642 Derby Court
khi Lionel Richie còn nhảy múa trên trần nhà đấy.
Điều đó có nghĩa là tôi độc quyền ở
chỗ này.
Nếu anh vào sân nhà tôi, tôi
sẽ phải hạ anh đấy.
Lamar, tôi mất việc rồi.
Không. Anh bị sa thải rồi sao?
- Đúng vậy.
- Khi nào?
Thứ 6.
Sao họ có thể làm thế. Ngày thứ 6 đẫm máu đó sao.
Bảo vệ tống cổ anh ra đường.
Rồi đến thứ 2, người ta sẽ quên ngay
anh chàng bị sa thải đấy thôi. Khỉ thật.
Họ nói rằng do tôi không học đại học.
Anh tin điều đó sao?
Thằng cha đó muốn tống cổ anh ra khỏi đó.
Nhìn màu da tôi này.
Tôi biết mình đang nói gì mà.
Vậy là bây giờ anh đang thất nghiệp sao?
Đúng vậy.
Làm sao anh có tiền để trang
trải cho cuộc sống đây.
Vay tiền để mua lại 1 nữa căn nhà của
Denise,
- Đúng là 1 ý tồi.
- Hả!
Tôi đã chỉ anh cách li dị 1 luật sư rồi mà.
Anh kết hôn và cứ giữ nguyên như thế.
Thôi nào.
Đi theo tôi. Đi nào.
Này, B'Ella. Có gì mới không?
Ồ, Larry! Những bản nhạc của thập nhiên 50.
Anh chưa có thứ này đâu, tôi dám chắc như vậy đấy.
Anh ấy không mua nổi đâu. Anh ấy vừa mất việc.
Họ đuổi anh ấy rồi.
- Ồ, Larry. Tôi xin lỗi.
- Không sao.
Chúng ta sẽ gợi ý cho anh ấy 1 thứ tốt
hôn cả việc làm.
- 1 sự giáo dục.
- Ồ.
Thứ đó sẽ cung cấp cho anh nhiều
kiến thức lắm đấy.
Đúng vậy đấy, Larry.
Anh vẫn còn có thể hoc đươc mà.
Nghe lời khuyên của chồng tôi đi.
Anh ấy từng được gọi là người đàn ông của năm đấy.
Tôi có nhớ việc đó.
Đúng vậy! Đúng vậy! Thắng rồi! Tôi thắng rồi!
Ôi! Tôi thắng rồi.
Bác Sam đã lấy đi 1 nửa.
Và cuốn sách này có giá 50 xu đấy.
Thứ này họ cho không trên phố mà.
Nhưng tôi thì không.
- 10 xu.
- 4 đồng kẽm.
- 12 xu.
- Nữa USD.
- 17 xu.
- 1 USD.
Giữ luôn đi.
Larry, được rồi, 35 xu vậy, Larry.
Dave Busik, Trưởng khoa dịch vụ cho sinh viên.
Ồ. Larry Croưne.
Rất vui được gặp anh, Larry. Trở lại thăm trường cũ à?
Không, không, đây là lần đầu tiên tôi đến đây.
Tôi đã từng ở Navy 20 năm.
Bảo vệ. Đó là cả 1 sự phiêu lưu đấy.
Tôi là đầu bếp.
1 chuyên gia ẩm thực.
Chúng tôi có chương trình dạy quản lý
toàn bộ khách sạn và phục vụ thức ăn.
Ồ, không, không, không, không, tôi chán làm việc đó rồi.
Sau đó tôi đã làm 1 việc hoàn toàn khác cho đến
khi tôi bị sa thải.
Tôi đến đây để đảm bảo rằng việc đó
sẽ không lặp lại nữa.
Anh có bao giờ nghĩ đến việc
học Thái cực quyền không?
- Không.
- Nó làm tôi hết bị tiểu đường đấy.
Tôi khuyên anh nên xem bài phát biểu 217 này.
''Nghệ thuật phát biểu.
''Từ việc đi phỏng vấn,
nó sẽ giúp cho anh
''làm sao để giao tiếp 1 cách tự tin
và dễ dàng.''
Lớp đó sẽ làm thay đổi cuộc đời anh đấy.
Và anh sẽ thích giáo viên của mình.
Anh đã sẵn sàng đi làm chưa? Hay thế này nhé?
- Lớp Speech 217, Econ 1...
- Đươc thôi.
-... Phần đầu tiên, anh sẽ được học cách nói chuyện.
- Đươc.
Anh sẽ được học cách kinh doanh,
và cách viết về nó.
Có tất cả 3 lớp học, nhưng anh phải đến đó
và làm việc.
Nói cho mày biết nhé, cảnh sát nào
cũng muốn ngăn tao lại.
Có thể đó là do cái áo khoác da này đấy.
Không phải.
Cái áo này là do Talia tặng tao mà.
Cô ta nói rằng nhìn tao giống James Dean.
James Dean là ai?
Này! Anh làm gì ở đây thế, Joe Đại học?
Anh có thể làm cho thứ này hoạt động được không?
Tôi không bán rác. Để tôi sửa nó đã.
Larry Crowne. Anh nhận được rất nhiều tiền
từ đống albums đó đấy.
- Thật chứ?
- Thật mà.
Họ đang bán chúng trên eBay. Tôi sẽ cho anh xem.
Anh biết cái này là đồ cổ đúng không?
Cũng được. Nhưng nó có hoạt động không đấy?
Giá nó là 800 USD.
Ồ, Lamar, nó chỉ đáng 200 thôi.
700.
- 200.
- 650.
- 2 anh thật là rắc rối.
- Mmmm.
- 630.
- 200.
626.
Lamar, bây giờ tôi không có tiền,
tôi mất việc rồi. 200 thôi.
Nể anh là hàng xóm của tôi.
625, và tôi sẽ thay dầu cho anh.
Tôi có ý này.
Được. Đây là 1 thứ đơn giản.
Được rồi, đây là ga, phanh.
Tôi muốn anh đặt chân vào chỗ này.
Đây là nút khởi động. Nhấn đi.
Tốt lắm. Như vậy là ổn rồi.
- Nó chạy nhanh chứ?
- Ồ, dĩ nhiên rồi....
Không, cái phanh, cái phanh!
- Larry!
- Xin lỗi, xin lỗi!
Nó mạnh quá!
Làm ơn...
Anh có lớp vào lúc 8:00 sáng à?
Kiếm được 1 bậc thầy trong việc chính trị
của vỡ diễn Shakespeare và Shaw. Đúng không?
Tôi chỉ vừa mới bắt đầu thôi.
Vui lắm.
Hi vọng tôi không thích thứ đó.
Lần cuối cùng nhìn lại cuộc đời mình cô thấy
những gì, gian lận?
Cô đi dạy bao lâu rồi?
Tôi vẫn còn nhớ.
Cô rất đúng giờ.
Tôi tự hỏi rằng nếu mình tạo nên
sự khác biệt cho các học trò trong lớp mình.
Chúng tôi đã từng như vậy cho đến khi Facebook và
Twitter xuất hiện.
À, đã 7:52 rồi. Chúng ta phải đi rồi.
Tôi đi ngay đây.
Đến giờ rồi.
Đó là 1 cái bật lửa tốt.
Vậy mà nó đưa được tôi đến đây đấy.
Chưa bao giờ thấy anh.
Đây là lần đầu tiên tôi đi học đại học.
Hay thật đấy.
Anh là cưu cảnh sát à?
Không. Sao cô lại nghĩ vậy?
Cách ăn mặc của anh làm tôi liên tưởng
đến điều đó.
Và cả cái kiếng nữa.
Ồ không. Tôi chỉ là sinh viên thôi.
Cô có biết tòa nhà Giao tiếp này ở đâu không?
Có 1 cái ở ngay đó đấy.
Đây sao?
1, 2, 3, 4, 5,
6, 7, 8, 9.
1, 2, 3, 4, 5,
6, 7, 8, 9.
Hôm nay đúng là ngày của mình rồi.
Xin lỗi?
Lớp học giải tán.
Lớp học yêu cầu phải có tối thiểu
10 sinh viên
hoặc là chúng ta sẽ phải chịu tiền học
phí cao hơn.
Ý cô là, các em thật sự muốn học
vào lúc 8:00 sáng thật sao?
Ôi không. Thôi được rồi.
Đây có phải là Speech 217 không?
Tự tìm chỗ ngồi cho mình đi.
Tên tôi là Tainot, T-A-L-N-O-T, Tainot.
Không phải là ''Tie-knot''. Tay-no.
Đây là những gì các bạn sẽ được
học trong lớp này.
Nếu các bạn không quan tâm đến lớp
học này lắm, thì cô cũng vậy.
Nếu các bạn không muốn tham gia
và đến đây để ngủ
trong suốt 55 phút, 3 ngày 1 tuần,
mà tôi phải ở đây
mà các bạn không quan tâm đến Speech 217,
nghệ thuật phát biểu.
Nếu vậy thì rời khỏi đây đi.
Đi đi, ngay! Đi đi, ngay bây giờ!
Đáng để thử lắm. Được rồi, lần tới gặp mặt,
chúng ta sẽ làm thế này.
Mọi người đến lớp là được rồi.
Các bạn sẽ chia sẽ cho mọi người những
gì mình biết làm.
Cô Tie-knot?
À, Tay-knot?
Tae-bo?
Thật sao?
Cậu tên gì?
Steve Dibiasi. D-I- B-I-A-S-L.
Em chỉ có 2 ngày để chuẩn bị
cho bài phát biểu của mình thôi sao?
Có vẻ như cô đang mơ thì phải.
Em ở đây để làm gì vậy, Steve?
Thầy ấy nói rằng vào lớp học này
sẽ làm cho cuộc sống của em thay đổi.
Em phải nghe cuộc điện thoại này.
Anh bạn, tớ để nó ngay đó mà.
Trong hộp xì gà đấy, bên dưới chiếc bàn
đựng cà phê đấy, nó vẫn thường ở đấy mà.
tôi đã không kiểm tra.
Nói theo tôi.
Nhắc lại lời tôi nói.
Hiện giờ Steve không thể nghe điện thoại được.
Hiện giờ Steve không thể nghe điện thoại được.
Cậu ấy đang học để quan tâm.
- Tạm biệt.
- Tạm biệt.
Xin chào. Chúng ta cùng học lớp Speech 217.
Cô có tin rằng
chúng tôi phải thức dậy và
thuyết trình ngay lớp học kế?
Phải. Cô ấy làm tôi sợ.
- Chúa ơi. Định mệnh tốt bụng chưa này.
- Xin chào!
Tôi cứ nghĩ tới anh suốt
mà chẳng biết tên anh.
Larry. Larry Crowne. Chào.
Đây là, uh...
- Lala.
- Lala.
Larry và Lala. Tôi không tin đâu.
Tôi đã từng là Kathryn, cho tới khi nhìn
vào gương và thấy 1 cô gái tên Talia.
Tên thật của tôi là Celestine.
Celestine? Nghe hay thật.
Anh.
Lance. Lance Corona.
- Gia nhập băng tôi không?
- Cô có băng nhóm à?
Tôi chơi với mấy người cùng
sở thích mê xe scooter.
Ugh!
Tôi nhắn tin cho anh, và
anh có thể chơi tư do.
Các bạn đã đăng ký Kinh tế 1,
kinh tế Căn bản.
Đang cố hiểu cấu trúc phức tạp của
lý thuyết và luật kinh tế phải không?
Nó rất khó hiểu
trừ khi các bạn đọc cuốn sách này
của Ed Matsutani, Thạc sĩ.
Tôi đấy.
Hãy đọc cuốn này và theo tôi đến
với sức mạnh và nguồn sáng kinh tế.
Nói thế thường làm người ta sợ.
Nhưng các bạn chưa ai bỏ chạy.
Dấu hiệu thay đổi kinh tế khả quan.
Bắt đầu nào.
Chỉ có 4 người.
Buổi học này hủy bỏ.
Để xem nào.
Xin chào.
Đúng rồi. Phải rồi.
Tuyệt, thật là thích.
Ê, ai về nhà sớm vậy?
Ophelia, đang rất nản chí.
Ngày đầu học kỳ được ăn mừng mà.
Anh nghĩ thế thôi.
Um...
Biết gì không? Anh mới chế 1 cây
súng phun lửa cho Warriorweb,
mà tự anh có thể nói rằng,
sẽ trở thành 1 đề cương cho
Carrier: Thiên thần Thứ 2.
Mừng cho anh.
Ừ, rồi anh đốt 1,000 calo ở 24 Giờ Sung sức.
Em có biết chẳng có ai
ở đó sau 9 giờ sáng không?
Xem thử đi.
Sau 1 giấc nghỉ trưa và gấp đôi espresso,
anh chơi liền 3 tiếng Blog và
Trò chuyện cho CyberShare.
Em không tin anh.
Sao em lại không tin anh?
Anh đang viết lách, Mercy. Anh chỉ làm
mỗi việc đó cả ngày. Việc của anh mà.
Mmm.
Anh đang xem hình sex.
Sao?
Oh!
Được!
Phải rồi, Cảnh sát Tư tưởng, bắt tôi đi.
Anh có xem vài tranh khiêu dâm.
Anh là đàn ông, anh dám nhận.
Cũng mất 1 lúc.
Ừ, nhưng nó không... thuần túy là
khiêu dâm. Anh cũng đâu giấu.
Có chứ.
Ai cũng giấu gì đó mà.
Em đâu giấu giếm anh cái gì.
Em bước qua cánh cửa đó và ở bên
anh dù mọi chuyện có tốt hay xấu gì.
Hôm nay xấu à?
1 màn sấp ngửa giữa
lớp Shakespeare bị hủy
và Nhập môn Văn chương
Phục hưng với 20 người
đều nghĩ Phục hưng là 1
hội chợ tổ chức mỗi tháng 7.
Chuyện tốt? Em đang uống nó đây.
Mmm-mmm.
Mmm.
Tê não.
Không giấu giếm. Thật
hoàn mỹ. Đúng là em.
Ít ra cũng trả nổi hóa đơn.
Đấy, đó là cái em giấu anh.
Em bực tức bước qua cánh cửa vì...
Anh xin lỗi, anh đã thiết lập vị trí
đổ bộ cho truyền thông mới
trong khi em còn dạy ở
Vassar của Thung lũng.
Và đó là cái em giấu anh.
Anh ngắm mấy cái Áo lót nâng ngực
gấp 3 lần hy vọng em không biết
hay không quan tâm nhưng
có đấy, và em không thích thế.
Trông thì có vẻ anh không chăm chỉ
làm việc đấy, Mercy, nhưng mà có.
Anh chỉ là 1 gã là 1 gã cố
trở thành 1 gã khi vắng em.
Đi chỗ khác cũng rất tốt
trong 1 mối quan hệ đấy.
Anh chỉ là 1 gã là 1 gã
cố trở thành 1 gã!
Thế thôi!
Ai cũng nói lacrosse của phụ nữ
không phải thể thao thật sự
vì không kiểm tra cơ thể được,
nhưng hoàn toàn không phải.
Nếu muốn tránh gây hấn trước khi chơi,
cứ ném mình vào tường.
Rồi hít đất 10 cái!
Năng nổ lên! Năng nổ lên!
Hãy năng nổ lên nào! Năng nổ lên!
Cảm ơn, cô Lacrosse.
Tôi không để ý đấy. Còn ai nữa?
Thôi được. Tôi làm người xấu vậy.
Cô Crowne, vui lòng.
Cô gọi tôi?
Anh Crowne, xin lỗi.
Mời.
Bài thuyết trình của tôi là
về 1 chủ đề rất cụ thể,
làm sao để chuẩn bị bánh mì nướng
kiểu Pháp tiêu chuẩn nhà hàng.
Nhưng đừng lo, tôi sẽ nói tiếng Anh.
Các nguyên liệu chủ yếu của bánh mì
nướng kiểu Pháp tiêu chuẩn nhà hàng
là bánh mì, trứng,
sữa, vani nguyên chất,
dầu hoặc bơ nấu chảy,
quế, nhục đậu khấu,
đường mịn và trứng.
Nói thiếu mất rồi.
Thêm mấy lời về xi-rô nữa.
Cảm ơn. Bánh mì nướng kiểu Pháp.
Trực tiếp và nhiều kiến thức thật.
Người kế tiếp.
Tôi có chuẩn bị nè!
Các ban sẽ thích mê.
Anh đọc được ý nghĩ à?
Không. Steve Dibiasi.
A lô, 1, 2, 3, a lô.
Bánh waffle nướng, bữa sáng đơn giản.
Bỏ chúng vào máy nướng;
đợi, bật chúng ra.
Ăn như ăn sandwich.
Không phải dọn dẹp gì cả.
Ding - Ding! Vui lòng vỗ tay cái!
Anh ta nói thế... là bắt chước
bánh mì của tôi.
Ai nữa?
Tôi muốn nói về 5 bước nhảy
mà ai cũng cần biết.
Cái đầu tiên rất phổ biến là nhịp hai bốn.
Sành sỏi hơn là điệu con bướm.
Như tôi đã nói trong chương ba,
kinh tế học là 1 môn tương đối đơn giản
viết bằng những con số khô khan.
Ai cộng, trừ, nhân, chia được đều
có thể đoán ra sư chính xác của nó.
Kinh tế hoc đươc viết
bằng 1 ngôn ngữ phù du.
Hợp đồng, chênh lệch chất lượng,
khuynh hướng áp lực, những yếu tố
mơ hồ của Chỉ số Năng suất Cá nhân.
Chúng ta? Chạy xe?
Ta cần có 1 cách diễn giải tinh tế.
Ừ. Sao không?
Để bảo đảm tập trung tối đa.
Làm ơn đưa điện thoại đây.
Người ta gọi nó là ''điện thoại thông minh,'' nhưng
chỉ có mấy tên ngốc mới dùng nó trong lớp tôi.
Bắt đầu vào bài chênh lệch chất lượng nào.
Làm như tớ không biết đấy là cớm vậy.
Chào Dell Gordo.
Đây là Lance Corona.
Bạn học, và tới giờ là người tốt.
Bỏ áo ra ngoài đi, Lance.
Vậy anh muốn đi với bọn tôi?
Ừ. Sao không?
Làm theo đi, Lance, không thì
không vào băng được đâu.
Được rồi. Anh được chạy thử.
Anh sao rồi?
Tốt! Mọi người đi đâu vậy?
Bọn tôi chỉ lái lòng vòng
cho tới khi thấy đói bụng,
rồi kiếm chỗ ăn thôi.
Anh biết chỗ nào không?
- Tôi biết 1 chỗ.
- Tuyệt! Dẫn bọn tôi đi!
Theo tôi!
Frank là người tốt. Cả 2
bọn tôi đều ăn chay.
Anh ta ở trong Hải quân 20 năm.
Nhóc. Cậu tập tạ phải không?
Ông nghĩ sao?
- Cậu đang phí thời gian thôi.
- Thế à?
- Ừ, chỉ cần hít đất đủ rồi.
- Thế à?
Ừ, thấy người tôi không?
Có thời nó nổi rõ từng
cơ bắp và xương cốt.
Thế à? Năm nào đấy?
19 đấy con.
Tôi phải về thôi. Còn bài tập nhà.
Đừng! Bọn này mới khởi động mà.
Ừ, đi với tụi tôi đi. Đi coi mấy
cửa hiệu đồ cũ, đồ tiết kiệm.
Có bán đồ cũ tại nhà không?
Tôi biết 1 chỗ như vậy.
Ngày nào cũng bán.
Chỉ bọn tôi đi, Lance Corona.
Đi thôi.
Frank, cảm ơn nhiều nha!
Không có gì, Larry. Bảo trọng.
Ta đang bị xâm lược!
Larry. Anh giao du với loại gì thế?
- Ban hoc thôi mà.
- Ban hoc?
Ê nhóc, cậu...
Kệ TV. Chủ nghĩa hậu
hiện đại. Nghệ thuật đấy.
Mỗi cái cũng phải 100 đô đấy.
- Mấy cái này?
- Ừ.
Nếu cậu muốn mua thì mặc cả đi.
- 1 cái 1 đô.
- 99.
- 2 đô.
- 98. Thấy hữu ích chưa?
$2.25.
$97.50, nhóc à, tôi
mặc cả mỗi ngày đấy.
Không.
Không.
Mấy bộ này hợp với cô cực kỳ.
Cá là chúng vừa y.
Cũng dễ thương đấy chứ.
Tôi chỉ đùa thôi. 8 đô muốn thì mua.
- Suýt thì cậu bị lừa.
- Không có đâu.
$97.50, cậu làm như,
''Trời, kệ TV mắc quá thể,''
nhưng không đâu, không hẳn,
nếu cậu nghĩ kỹ.
B'Ella nói không bao giờ khóa cửa.
Thật dễ tin người.
Ra anh trốn ở đây.
Thật tối tăm và bụi bặm.
Lance, láng giềng toàn là kho báu thôi.
Nhìn xem. Anh ấy là đàn ông,
và sống độc thân.
2 người xông vào nhà
từng người hàng xóm à?
Sal cắt tóc và định cắt cho anh nữa.
- Thật không?
- Thật, Lance. Anh cần cắt tóc.
Phòng tắm của anh đâu?
Đằng sau phòng ngủ.
Đi nào. Người đầu tiên miễn phí.
Sống với mấy thứ này sao anh thở nổi?
Thường cuối tuần tôi dọn dẹp.
Dạo này thì bận quá.
Đi với Sal đi.
Phải cần người phụ 1 tay thôi.
Ngoài đó đang làm gì đấy?
Đang muốn giới thiệu anh với
1 thứ gọi là phong thủy thôi mà.
Bỏ bớt mấy thứ lộn xộn này nha?
Ừ, nhưng mà đừng làm loạn lên đấy.
Cứ để Talia lo. Được không?
Cuộc sống sẽ dễ thở hơn.
Tôi đã làm moi thứ có thể rồi.
Đẹp thật.
Giờ thì tôi thấy Lance
trong mơ của mình rồi.
Anh Lance Corona.
Giơ tay phải lên. Bày tỏ lòng yêu nước đi.
Chúng tôi sẽ quay lại ngay
sau các tin nhắn này.
Chào mừng gia nhập Tuần tra Đường phố.
Chúng ta lái xe vì công lý và cái đẹp.
Việc làm toàn thời gian đấy, Lance.
Lance, vuốt tóc bên ra trước
và vuốt đằng sau nằm xuống.
Anh tuyệt vời hơn vẻ ngoài nhiều.
Đôi khi chỉ là nhờ kiểu tóc phù hợp thôi.
- Cảm ơn!
- Cần thiết mà, Lance!
Lance.
Gã đàn ông nào cũng sẽ yêu Talia.
Cả anh nữa, nếu giờ vẫn chưa yêu.
Nhưng tôi yêu cô ấy nhất. Nhớ đấy.
Thật đấy, đừng buộc tôi
phải để mắt tới anh.
- Tên thật của anh là gì, Lance?
- Larry Crowne, có chữ ''E''.
Don Gordon, với...
1 cái bắt tay.
Nhìn thẳng vào mắt nhau.
Nắm chặt. Không ganh đua, nhưng chặt.
Nắm đấy.
Đánh 1 cái.
1 chữ thôi, Lance,
hòa bình.
Phải, hòa bình.
Ngoạn mục!
Ngoạn mục!
Vậy đây là phong thủy.
Chào, Larry!
Vài xu mỗi dặm, Lamar! Vài xu!
Đã bảo cỗ máy đó là kinh điển mà!
Hình như cậu ta dụ mình rồi.
Vui lòng nhập điểm đến.
Cô Tainot!
Cô Tainot!
Không thể tin nổi.
Larry Crowne đây!
Vâng, chào.
Tôi đã gây chú ý với cô trong
vài phút ở Bài nói 217.
Đúng vậy.
- Tôi thấy cô đang hát.
- Để át tiếng cái GPS thôi.
Đấy? Nó không chịu im đi.
Đúng rồi, nó là Thần Bản đồ mà.
Hồi tôi còn bán mấy thứ này,
tôi đã du cô mua chiếc
Vortex rồi, vì Thần bản đồ...
nó phức tạp lắm.
Hèn gì, đang cài nút tự bật nè.
Rồi, menu, tùy chọn, các mục,
tự động, thiết lập giọng nói.
Thay đổi? Phải. Bật/Tắt.
Tắt. Thay đổi? Phải.
Lưu, và lùi, lùi, lùi, lùi, và thoát.
Oh.
- Nó bị hư bao lâu rồi?
- Từ hồi chồng tôi tự cài nó.
- Giờ thì ổn cả rồi.
- Cảm ơn anh.
Hôm nay cô sẽ bắt lớp làm gì đây?
Mọi người chỉ cần kết thúc thôi.
Theo tôi nào.
Thú vị thật.
Hãy nhìn vào vở mình, tay của
các bạn là liều thuốc giảm đau.
Nhìn lên thính giả của mình.
Tìm ra 3 trọng điểm khác nhau
và hướng sự chú ý đến từng cái.
Bắt đầu bằng 1 bên, nhìn thẳng
vào mắt bất kỳ ai ngồi đấy.
- Chào.
- Chào.
Chính giữa là nơi các ý chính được nói tới.
Nói ý chính.
Khi đã nhìn sang bên kia, các bạn đã
nhìn hết tất thảy mọi người trong lúc nói.
Các bạn không muốn chỉ tập trung
vào 1 trọng điểm nhất định.
Nếu các ban chỉ nhìn và
nói với 1 thính giả duy nhất,
thì người đó có thể sẽ hiểu nhầm
thông điệp.
Ai muốn lên đầu tiên?
Nếu sự cân bằng ở trục A
cũng thuộc hệ mét như trục B,
số tiền thiếu hụt xuất hiện là
do tạp phí, thuế và tái đầu tư.
Nghĩa là?
Cô Francesco.
Thứ gì đó rất phức tạp.
Anh Crowne.
- Đó là điều khó hiểu của phép thống kê.
- Là giả định à?
Câu trả lời đúng đấy, từ trang 56
Hẳn là có ai đó đã đoc bài rồi.
Luật kinh tế rất ghét các giả định.
Điều khó hiểu trên tạo ra cả một
hệ thống đo lường mới.
Một ảo ảnh có vẻ hiện đại.
Nhưng trên thực tế là hoàn toàn bất động.
Chúa tôi! Sao cậu biết chuyện đó vậy?
Tất nhiên là tôi biết chứ.
Chỉ là phong thủy xấu thôi.
Trừ phi bán nó trên ebay chứ
ở đây vốn này vô dụng rồi.
Đừng bao giờ mua đồ mà không thử.
Cần phải thử cảm giác mặc đồ và chất vải.
- Không cần làm thế đâu.
- Cởi quần ra đi.
Sao chứ?
Cởi quần ra đi.
Thật à?
Ra sau kia và cởi quần ra mau!
Tôi không thể nào mua hết chỗ đó đâu.
Thật biết ơn anh, Lance à.
Lance, bạn trai tôi tới rồi.
Mặc quần vào đi.
Ừ phải đó, Lance.
Mau mặc quần vào đi.
Ồ...
Có vẻ hơi chật chút.
Chờ đã nào.
Vui lòng cho hai cái nữa.
Tôi biết tôi trượt cao đẳng là có lí do mà.
Nếu học lớp thầy Matsutani
thì tôi đã đậu rồi.
Tôi không biết mọi chuyện lại tệ như thế.
Nợ nần chồng chất lên rồi.
Bị vấn đề sức khỏe nữa chứ.
Nếu anh cần một công việc thì
, anh Kemo Sabe à, cứ thử hỏi xem.
Anh vẫn có thể làm việc theo ca chứ?
Tôi cho là vậy.
Anh đi nói chuyện với Raul đi nào.
Anh ta khá cục cằn, nhưng tốt bụng lắm.
Tôi là trùm trong nhà bếp. Anh biết tại sao không?
- Vì tôi nóng tính, nhưng công bằng.
- Nóng tính và công bằng.
Anh muốn làm việc ở đây à? Được thôi.
Nếu anh cho tôi làm.
Nếu tôi cho anh làm sao/
Nick, anh có bao nhiêu việc cần làm?
3, tôi còn là huấn luyện viên bóng đá nữa.
América En, Tres, en Mexico, Tres,
en Panama, uno
Anh thôi không làm bếp bao lâu rồi?
Có lẽ là vài năm.
Cho cậu ta thử đi, chúng ta sẽ xem thế nào.
Trật tự nào!
- Là họ đấy.
- Đươc rồi.
Anh sẽ làm việc suốt.
Nếu không thích thì nghỉ nhé.
Tôi còn đi hoc nữa mà.
Tôi cần quan tâm tới chuyện đó sao?
- Làm đúng giờ và đừng chôm đồ đấy nhé.
- Đươc rồi.
- Tôi là ông chủ tốt chứ?
- Quá tốt luôn!
Nóng tính nhưng công bằng.
Cám ơn anh.
Có lẽ chuyện này hơi khó hiểu.
Nhưng nhiều người đã từ bỏ Deep Space Nine
Để mà chạy theo cái nguyên gốc
hay là cái The Next Generation.
Tuy nhiên tôi là người
trung thành với tầm nhìn của Roddenberry.
Tôi thích tất cả các
cảnh trong Star Trek.
Tất cả.
Đồng phục của tôi đã nói lên điều đó.
Nếu tôi có cơ hội học trường Starfleet,
tôi đã học Khoa học đời sống rồi.
Ai dẹp lớp của tôi vậy?
Larry Crowne đâu mất rồi?
Anh ta có lẽ bị cúm.
Thầy Mack, tôi thành thật xin lỗi.
Vui lòng tiếp tục với Star Trek đi.
Trogn không gian sâu thẳm.
Tôi không thể nói cho các bạn
biết điểm khác nhau giữa Star Trek và...
và Star Wars của Lucas.
Lâu bền và thịnh vượng!
Khởi phát nào!
Phá sản. Là điều tấ yếu của
moi nền kinh tế.
Hậu quả thì quá rõ rồi.
Nhưng còn lợi ích thì sao?
Xin lỗi, tôi tới trễ.
Thầy Matsutani, tôi có thể vào chứ?
Đây là trường cao đẳng anh à.
Có hai điều anh không được làm.
Hút thuốc trong khuôn viên.
Và dùng điện thoại trong lớp.
Cám ơn thầy.
Lợi ích từ phá sản có tác động
hai chiều. Vì sao?
Anh tới đây sao? Anh còn dám tới đây
sau khi bỏ lớp của tôi sao?
Cô Tainot. Rất vui được gặp cô.
Anh ta cũng bỏ lớp của anh sao?
Anh ta thật là trơ trẽn mà.
- Chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
- Không bao giờ xảy ra nữa.
Ở lớp kế tiếp,
anh sẽ chuẩn bị cho chủ đề nhạc Pop.
2 phút, nhạc Pop, lên đầu.
Thiết kế nội thất.
Cung cách làm việc.
Rất tốt.
Hi vọng là nó đáng giá.
- Thật sự là rất tuyệt đấy!
- Tôi biết rồi.
Thôi nào.
Tôi không tin đâu.
Chia kẹo với búp bê à.
Tôi nghĩ đó là vì sao anh ta đi
học cao đẳng.
Tìm một cô gái trẻ có thứ
gì đó cho gấu ba.
Bánh tiêu màu hồng gớm ghiếc chẳng hạn.
Oh!
Không phải là tuyệt lắm sao?
Ai vậy?
Ồ, Larry! Tuyệt lắm!
Này này! Tôi chọn rồi mà!
Này Johny Cash, đàn ghita đâu rồi nào?
Anh Crowne sẽ lên trước, chọn đề tài và nói đi.
Cái này là Thiết kế nội thất phải không?
Đúng là vậy đó.
Tới nào.
Thiết kế nội thất.
Tôi không biết chút gì
về thiết kế nội thất cả.
Nhưng tôi biết cô gái này biết về nó.
Và lần đầu tiên cô ấy tới nhà tôi
Cô ấy đã sắp xếp lại
toàn bộ mọi thứ tôi có.
Cô ấy vất bỏ rất nhiều thứ
và sắp xếp lại toàn bộ nhà cửa.
Di chuyển bàn ghế tới những chỗ
chúng chưa hề ở bao giờ.
Và cô ấy là một nhà thiết kế
nội thất thực sự.
Với những thứ phong thủy
và dòng xe lưu thông.
Mọi thứ phải tuân theo hai thứ ấy.
Nếu không thì khí trong nhà
sẽ không luân chuyển được.
Cô ấy biến phòng khách thành phòng ngủ.
Và phòng ngủ cũ của tôi thì rất kinh hoàng.
Tủ quần áo ghê khiếp!
Tôi có quá nhiều móc treo sai loại.
Và không có đủ cà vạt cho các bộ quần áo.
Các ngăn kéo thì dơ hầy.
Và cô ấy bắt đầu...
Ồ tôi không mặc pijama đúng tông màu được.
Lúc nào cũng quần pijama và áo thun.
Cô ấy nhảy lên giường tôi
và nói rằng nó quá cứng.
Ai sống ở đây vậy? Người tiền sử á?
Gãy lưng tôi mất rồi.
Cô ấy lôi hết áo sơ mi của tôi ra.
Và giờ đã có rất nhiều áo bị vất đi.
Có ai nhớ được gì không nào?
Phong thủy thật sự hiệu quả đấy.
Tôi đã học nó ở lớp châu Á học.
Còn thứ gì đó về người tiền sử.
Larry thích mấy cô gái xếp đồ đạc cho.
Đó là điều phụ nữ chúng tôi cần làm.
Chúng tôi làm cho đàn ông các người gọn gàng hơn.
Chúng ta sang đề tài khác.
Cám ơn anh Crowne.
Chester, lên đi nào.
Thoát khỏi chúng đi thôi.
Tôi dùng máy tính hiệu Dell để
tái cấu trúc toàn bộ thông tinh trong chốc lát.
Thật ra...
Cám ơn,
đây là số delta cộng trừ gì đấy hả?
Tôi đang hỏi mà.
Giá cho thuê rẻ thế này là phạm pháp!
Giá nhân công rẻ,
sẽ có nhiều lợi nhuận đây.
- Lance Corona quá tuyệt!
- Ừ thì...
Này!
Tôi quay lại làm việc đây.
Tôi làm như con trâu để có
cái nụ cười như cô đấy.
- Tôi đang cười đây.
- Như một thằng hề xỉn quắc cần câu.
Nếu chúng có ích, chúng sẽ có ích.
Không thể hẹn hò bây giờ được.
Không thể nghỉ ngơi dù chỉ một phút!
Nghỉ ngơi à?
Là nghỉ ngơi thật à?
Cái từ đó đến từ
một cuốn từ điển Canada phải không?
Thôi nào, về nhà thôi, vào xe đi.
Vui lòng giữ chặt cái bánh phô mai nếu không...
-... nó sẽ trượt tới lui đấy.
- Tôi dị ứng với bánh phô mai.
- Đòi hỏi vậy là quá nhiều ư.
- Quên rồi sao?
Chúa tôi! Ý anh là...
Cô đang tìm người khác hả?
Người có Mercedes phải không nào?
Chắc rồi.
Có tin mới này, tôi rất yêu bản thân, được chưa?
Tôi chịu đựng anh
và tôi có than phiền gì đâu.
Có than phiền đâu, là tuyên bố ấy chứ.
Tôi làm việc và cô thì không.
Đó là một lời tuyên bố đấy.
Ở đây có nhiều bò quá đấy nhỉ.
Hôm nay tôi có tới 4 vụ phải làm.
Fogcaster, Skyscan, Parsec 12. Com.
Không phải là bài báo, là lời nhận xét.
Nhận xét!
''Thật ngu xuẩn'' cũng là nhận xét đấy!
Cô là ai mà nhận xét tôi vậy?
Tôi biết cái gì làm cô bực mình rồi.
Cái làm cô bực mình chính là...
Chuyện tôi thích ngực bự và
cô thì không có ngực bự.
Có lẽ tôi hơi lỡ lời...
Dừng xe.
Dừng xe lại.
- Tôi xin lỗi rồi mà.
- Dừng xe lại.
Thôi nào, chỉ là nói đùa thôi.
Cho tôi ra khỏi cái xe mắc dịch này ngay.
- Đưa cái bánh đây nào.
- Không, tôi sẽ có nó.
- Tôi sẽ có nó.
- Sao anh không lái xe đi hả?
Tôi đang để cô thắng thế đấy!
Lái xe đâm xuống vực đi, thưa ngài.
- Vậy mọi điều đều là đúng sao?
- Đồ thua cuộc!
Tôi đã cưới một kẻ thua cuộc, ngu si và tự kiêu!
Cô biết gì không!
Cô hãy biến đi đồ yêu nữ!
Biến đi! Nghỉ ngơi đi!
Tôi thích ngực to đấy.
Lance này! Có cô em xinh đẹp kìa!
Không tin được là
lại gặp em xinh thế này.
Đi nào!
Cô Tainot?
Cô chờ xe bus à?
Cần đi nhờ không? Lên nào!
Đi nhảy nhót với Bambi trong máy Dell à?
Không cám ơn.
Bambi là con đưc mà.
- Cho tôi đi nhờ được không?
- Tất nhiên rồi.
Xin cám ơn
- Đi đâu nào?
- Đâu cũng được, tình yêu à.
Một người đàn ông lái xe tay ga
có thể có đươc moi thứ.
Tại sao mọi người cứ thích
chỉ trích những con người tự do vậy nhỉ?
Nghiêm túc đấy, lên đi nào.
Nghiêm túc đấy, tôi đi bộ.
Với giày thế kia à?
Để ý tới giày tôi sao?
Tôi sẽ lái, những sẽ không đội mấy
cái xô đó trên đầu đâu.
Là luật giao thông mà!
Nếu vậy thì sẽ chậm lắm,
mèo còn bắt kịp chúng ta đó.
Trước giờ tôi chưa chở ai bao giờ.
Hi vọng chúng ta sẽ sống sót.
Xin lỗi?
Ha-ha-ha.
Nhìn kìa!
Có ai đó đang bị cướp!
- Bỏ tay ra sau lưng nào thưa ngài.
- Là đùa thôi phải không?
Hình như là tụi đầu gấu.
Tiêu gã đó rồi.
- Không!
- Có thể gọi luật sư đấy chứ!.
- Thôi đi, tôi biết tôi có quyền gì mà.
- Ủa vậy thật hả?
- Tất nhiên rồi!
- Đươc rồi.
- Đi thôi nào.
- Này!
- Xin hãy cẩn thận với cái bánh đó thưa ông.
- Hãy coi chừng đầu mình đấy.
Anh ta rất nhạy cảm về cái bánh đấy.
Có biết vừa làm gì không hả?
Tôi cá 10 đô là hắn ta sẽ ngồi ghế sau.
Là đêm thật tệ cho anh ta rồi.
Lái đi.
Kia rồi!
Bên trái!
Bên trái!
Theo tôi!
Tôi chỉ xem là anh có
về nhà an toàn không...
Được rồi...
À cái túi, cái túi của tôi ấy...
Nó ở trong xe ấy.
Chìa khóa ở chậu cây này.
Ồ!
Thật sao.
Là thật đó.
Hình như phải lựa chọn rồi.
Ừ...
Xem nào.
Để tôi mang nó lên.
Ồ!
Tôi có 30 giân để tắt chuông,
nếu không cảnh sát sẽ tới ngay.
- Chậm thật đấy.
- Cớm chập chạp.
Vui lòng nhìn chỗ khác nào!
Hai.
Hai.
Hai.
Hai.
Đấm này!
Dính chóc!
Quá hay!
Nhiệm vụ đã hoàn thành tốt đẹp!
- Ngủ ngon nhé cô Tainot.
- Cám ơn.
Tôi chưa lập gia đình đâu.
Anh không nhận ra à?
Tôi cứ nghĩ cô thích sự trang trọng nên...
Tôi thì cho rằng anh đang cố gắng
làm cho chúng ta thành một cặp đấy.
Đại loại là vậy...
Có biết tôi đã chú ý gì khi nãy không?
Mùi của anh rất hấp dẫn đấy.
Cám ơn cô.
Có thể nào...
Có thể nào hôn tôi không?
Nếu thật vậy thì...
Đêm nay là đêm may mắn đấy,
vì tôi đang rất vui đây.
Chồng tôi cũng sẽ không về nhà...
... trong 3 hay 5 năm tới.
Mmm-hmm! Mmm!
Ồ!
Có cảm thấy thứ đó chứ?
Thật là khùng quá!
Làm lại nào,
lần này sẽ tuyệ lắm đây.
Khoan khoan, cô Tainot...
À cô Tainot...
Thôi nào, nó rất là...
Cô Tainot, tới lúc chúng ta làm chuyện đúng đắn rồi.
Cô đùa sao?
Tôi nghĩ là tôi thơm thật đấy chứ.
- Đóng cửa lại nào.
- Có thể nào... có thật là...
Khóa cửa lại đi.
Tôi có thể thấy rất rõ đấy.
Ngủ ngon nhé cô Tainot.
- Xuống nào anh bạn.
- Cứ giữ lại đi.
Cám ơn nhé,
sẽ giúp con tôi vào được cao đẳng đấy.
Chúa tôi...
Tới nào! Khùng kia!
Tôi cần cà phê!
Là em đây này, anh yêu ơi!
Là em đây này, anh yêu ơi.
Là em đây này, anh yêu ơi.
Chúa ơi! Và còn ngày mai!
Thương xót con đi!
Chết tiệt!
Bánh qui may mắn!
Dự báo tương lai!
Sushi thật tươi từ ngoài biển.
Cá sốt thật ngon từ trong dầu.
Nhấn vào tươi và ngon!
Đừng để qua đêm ăn
như món gà quay nhé!
Qua ngày mai sẽ ngon hơn đấy!
Samurai là đầu bếp tuyệt vời!
Tôi nặng khoảng 90 pound.
Bữa ăn lúc 2h sáng là gì vậy nhỉ?
Đồ ăn tàu, hoạt hình tàu, đũa ăn cũng tàu.
- Đúng đó!
- Còn MSG thì sao?
Hôm nay thế là đủ rồi.
Cám ơn đã nhiệt tình.
Vui quá trời mà!
Ông Crowne?
Chỉ một chút thôi.
Chắc rồi.
Có vẻ như đang có rắ rối.
Tối qua đã có quá nhiều chuyện xảy ra.
Trong một khoảng thời gian quá ngắn.
Ừ đó.
Tôi tin rằng giáo viên và sinh viên
đã có sự trao đổi không tương xứng.
Tôi đã bị bỏ bùa
và bị ma ám.
Làm tôi nhớ tới một tai nạn...
... tôi từng có với một nhân viên bãi giữ xe.
Đó là...
Dù sao nữa tôi cũng mong là toàn bộ sự việc...
... sẽ được bỏ qua và quên đi.
Nếu chuyện này mà bay ra ngoài...
Sẽ không chỉ là rất đáng xấu hổ...
... mà chức giáo sư của tôi cũng sẽ tiêu tùng.
Tôi cũng không muốn chuyện đó xảy ra.
Vậy thì, không nói với ai về...
... chuyện xém nữa là làm tình với giáo sư nhé.
Tôi sẽ cố hết sức vậy.
Hi vọng chuyện này sẽ không
xảy ra với giáo sư Matsutani.
Giấy tờ và bằng chứng cho 8656 Derby Court.
Vì ngân hàng River Creek
không thể cho thêm tin mới nào.
Thế chấp của tôi đã thành nợ lớn
và bây giờ nó sẽ thành của bạn!
Không không không,
sao mà lai như thế nhỉ.
Đó gọi là sự chuẩn bị trước có tính toán kĩ càng.
Tôi biết nó gọi là gì,
nhưng sao mà lại như thế chứ!
Không hay cho thanh danh đâu.
Sinh viên kinh tế nào cũng thấy được là
chuyện này thật khắc nghiệt, nhưng công bằng.
Larry, chúng ta đi uống cà phê
và bàn bac thêm nào.
Chúng ta sẽ bàn kĩ hơn về vụ này.
Theo luật thì 30 ngày là
phải giải quyết xong mọi điều khoản.
Chuyện này không có tính cá nhân, bà Gammelgaard à.
Chỉ là thời thế đã thay đổi thôi.
Hay quá nhi!
Khi chúng tôi mua nhà này...
Tôi đã nghĩ sẽ thấy lũ con
mình lớn lên trong đó.
Ồ, thôi than vãn như con nít đi nào.
Khi đụng tớ sức khỏe,
sẽ chả có ai mà chăm sóc cho ban cả.
Xanh mét ở nước Mĩ,
hoàn toàn khô máu.
Lai nữa rồi.
Tôi không muốn đi chút nào.
Hàng xóm ơi, số phận sẽ đưa bạn
đi nơi khác nhé!
Giành thời gian nghĩ về
việc ăn chay suốt đời nhé!
Nhận ra rồi sao...
Một người phụ nữ cầm thước đo...
Sẽ mang lại rất nhiều tiền!
Các quí cô thế nào rồi?
Bàn đá bóng cũ kĩ xinh nhi!
David Beckham đã từng có nó đấy!
Tôi trả 1800 đấy, suy nghĩ đi nào!
Mấy cái chủ đề này cần xem xét lại.
Cho tới khi có thể làm thơ từ chúng
trong vòng hai phút.
- Có gì nào?
- Khoai tây.
Không thể chờ được!
Không lập lại, không dừng.
''Disraeli''? Là cái chi vậy?
Là ai chứ!
Người từ Disrael. Thế là xong!
Không giấy, không máy tính,
chỉ nói miệng thôi.
Geography Show à?
- Là ''George Bernard Shaw'' chứ.
- Không phải đâu.
Chữ viết tay hơi ghê chút.
Vậy thì Địa lí trong hai phút nhé!
- Pasta!
- Quá hay!
Chúc may mắn mọi người,
bài cuối kì rồi.
Giải tán nào.
Ngày vui vẻ nhé.
Cám ơn nhé.
Để tôi nói rõ nhé.
Cậu cho là nghỉ lớp của tôi
để đi bán hàng là chuyện hay ho.
Nhưng không hay lắm đâu.
Mercy? Mercy, gặp cô gái này nào!
Cô ấy mang đến tính nữ
vào trong sự hiện đại đấy!
Cô ấy đang bỏ tôi mà đi,
mọi người đều thấy cả.
Chúng tôi gặp nhau rồi.
Là đêm đó phải không?
Tôi chắc rằng hai người đã
cùng trò chuyện bên giường phải không?
Bên giường ấy hả?
Lance thật tuyệt,
nhưng có vẻ hơi lỗi thời quá.
Lance không bao giờ nói về cô.
Không bao giờ cả.
Lance? Larry Crowne? Ai vậy?
Là một người đấy.
Anh ta làm ở tiệm của Frank.
- Tiệm bánh nướng ấy hả?
- Bánh ngon tuyệt.
Cuối mỗi chương là phần hướng dẫn tự học.
Học kĩ chúng và
các bạn sẽ nắm toàn bộ chương trình.
Talia đâu rồi?
Talia đâu nhỉ?
Học kĩ điều tôi dạy và
các bạn sẽ có cả thế giới.
Lúc này có thể các bạn cười đấy.
- Là Lance kìa.
- Ngạc nhiên chứ!
Ngạc nhiên chưa kìa!
Có người lại bỏ lớp thầy Matsutani
Hôm nay tôi nghỉ mọi lớp mà.
Sao chứ?
Không, Talia, đừng ngốc, ở lại trường đi.
Đừng uống đừng hút thuốc
đừng xài ma túy đừng lái xe.
Không, bỏ cả rồi, thật đấy.
Chờ tin tốt lành nhé.
Ai cũng có hình xăm cả.
Muốn thứ gì đó bằng tiếng Nhật,
xem này.
Là ''dũng cảm''
và ''hăng hái''.
Một tinh thần hăng hái quả cảm.
Thấy rồi kìa!
Là kính mà! Có thể nhìn xuyên qua chứ!
Là tiếng Hoa đấy, và nghĩa là...
- Nước tương.
- Thôi nào.
Thật mà! Nước tương đấy!
Hãy tới dự lễ khai trương!
Có lẽ không được rồi,
bài cuối kì sắp tới rồi.
Chào Larry!
- Mack.
- Sao nào?
- Còn chỗ cho một người nữa không?
- Thử cái đã.
Cám ơn nhé.
Không có chỗ cho đồ nội thất sao?
Đâu có rộng rãi gì đâu.
Cái sofa này sẽ chiếm bao nhiêu chỗ nhỉ?
***ết được, mua nó rẻ rề hà.
Larry Crowne đúng là người thông minh.
Pizza tới rồi kìa!
Là bữa tối như lời hứa đây.
Hình như là tôi có phiếu giảm giá ấy nhỉ?
Hay qua ta.
Larry Crowne.
Jack Strang.
Hai bánh siêu lớn, sà lách trộn,
thêm trứng chiên và phô mai, 16 đô 50 xu.
Xin lỗi, nhưng tôi cần 2 đô lại,
thời khó khăn mà.
Sao không nói với tôi?
Biết gì không, quên nó đi.
- Giữ tiền thối lại đi.
- Thật chứ?
Cám ơn anh, từng xu đều đáng giá đấy.
Để nó ở đây nè.
Đừng chạm vào mấy cái trứng quế!
Có chạm đâu nào, người ơi.
Em có muốn chúng đâu.
- Sẽ nhớ anh ấy lắm đấy.
- Đúng đấy.
- Oh, Larry.
- Anh là người tuyệt nhất.
Quay lại thăm chúng tôi nhé.
Tôi có thứ này cho anh đây Larry.
Chúc may mắn.
- Rất cám ơn, Lamar à.
- Nếu trúng thì chia cho tôi nửa là được rồi.
Làm sao nói trước đươc nhỉ.
Tạm biệt Larry!
Sẽ nhớ anh ta lắm đấy.
Tạm biệt nhé Larry!
Chưa từng có người phụ nữ nào...
... mà chưa từng ở vị trí của cô.
Đi thôi nào, đi thôi!
Đi thôi nào, đi thôi!
Nào nào nào!
- Anh muốn lấy lại bao nhiêu tiền thối?
- Sao anh không giữ tất cả luôn nhỉ?
Hình như một giáo viên từng
cho anh một món tiền tip 12 đô.
- Thành công nhé.
- Cám ơn.
Em dạy ở trường nào vậy em ơi!
Tôi vừa li dị một giáo viên
chuyển thành nhà văn thành blogger.
Và có khả năng của trẻ 13 tuổi.
Và đã xuất bản hai cuốn sách.
Khi một người đàn ông lộ mặt...
... là khi người phụ nữ quyết định
ở lại hay ra đi.
Có pizza rồi.
Chào buổi sáng Larry.
Chào buổi sáng.
Lần này tôi gọi anh là Lance được chứ?
Không, chỉ có một người gọi tôi là Lance thôi.
Và cả tất cả bạn của cô ấy nữa.
Cô ấy là cô gái rất thu hút.
Là một cô gái độc nhất vô nhị, đúng vậy.
Quần áo tôi là do cô ấy chọn cả đấy.
Tôi phải cố lên thôi.
Đã chuẩn bị sẵn sàng cho bài thi rồi sao?
Cô sẽ biết thôi mà.
Tối hôm qua tôi đã kết sổ rồi.
- Và?
- Anh là người cuối cùng.
May mắn thật!
- Nhân tiện đây, cám ơn anh.
- Tôi đã làm gì vậy?
- Giữ bí mật.
- Ồ.
Tôi không giỏi nhiều thứ,
nhưng giữ bí mật thì cô an tâm.
Đàn ông chính hiệu phải thế.
Cho phép tôi nhé.
Chào!
Xin chào!
Có vài thay đổi đây.
Một hộp bích qui, một túi bích qui,
một đám bích qui, chọn nào!
Một hộp bích qui, một túi bích qui,
một đám bích qui!
Anh Mack, nào!
Da màu đỏ, da màu vàng.
Da màu đỏ, da màu vàng.
Chúng ta đang di chuyển!
Như cô Tainot đang thở phì phò.
Bắt đầu thư giãn!
Bánh xèo có moi cỡ và moi màu!
Farfalle, hay là bánh hình bướm hay nơ...
Vì Úc đã là một hòn đảo từ lúc ban đầu.
Những loài động vật kì lạ có thể được
tìm thấy ở đấy, kangoru chẳng hạn...
Nếu bạn ở trên Mặt trăng
và nhìn xuống Trái đất...
Bạn có thể nhìn thấy vùng Ngũ hồ đấy!
5 cái hồ ấy chiếm tới 20%
diện tích nước ngọt trên thế giới.
Bắc cực quang sẽ
xuất hiện ở Bắc cực.
Ở Alaska, Canada và Bắc Âu.
- Mọi người yêu khoai tây.
- Thế này thì sao?
Khoai chiên, khoai nướng,
khoai hầm, khoai quay...
Chính tiểu thuyết diễm tình đã
làm cho đời thật đẹp, bạn à.
Đặt thêm một viên gạch
nữa vào di sản của Ben Disraeli,
bá tước vùng Beaconsield,
nhà giáo dục.
Và Thủ tướng Vương quốc Anh!
Yeah!
Boom.
Dibiasi, hay đấy.
Chỉ còn lại Crowne
và George Bernard Shaw.
Là chương trình địa lí đấy, nhớ chưa nào?
Đúng rồi, nghiên cứu Trái đất.
Nghiên cứu Trái đất,
và đây là lời nhận xét đầu tiên.
Cám ơn nhé.
Xích đao.
Là đường tưởng tượng chia đôi Trái đất.
Thành Bắc bán cầu và Nam bán cầu.
Nếu các ban lần đầu tiên tới đó...
Đó sẽ là chuyện lớn nếu các bạn ở trong Hải quân.
Thậm chí nó cũng lớn
nếu các bạn là chuyên gia ẩm thực.
Các em sẽ phải mặc đồng phục xưa lắc xưa lơ.
Và hát bài cũ xì cũ xịch.
Và các bạn sẽ bị hành tơi tả.
Khi tôi ở đó lần đầu tiên,
tôi đã được phân công đứng gác.
Cho tới khi tôi thấy Xích đạo và vượt qua nó.
Tôi nhận ra nó vì có rất nhiều cột hiệu.
Chúng cắm vào đáy biển và rộng tới 100 yard vuông.
Tối đó tôi đã không thể ngủ được.
Nhớ quảng cáo cũ mèm của Hải quân không nào?
''Vào Hải quân, đi khắp thế giới''.
Là thật đấy, tôi trải qua rồi.
Tôi thấy những kì quan nhân
nhân tao và thiên nhiên.
Tôi thấy châu thổ và núi non bát ngát.
Tôi đã tới Tảng đá ở Gibraltar và cả Hong Kong.
Tôi đã thấy bầu trời phương nam rộng khắp.
Các vì sao rất khác với bầu trời của chúng ta.
Trong Hải quân tôi đã đi vòng thế giới 5 lần.
Thấy cả Bắc cực quang.
Cập bờ biển nước Úc.
Vài lần đấy, lần nào cũng rất tuyệt.
Tôi tới Ngũ hồ trong chuyến thử tên lửa.
Qua cả 5 hồ.
Tôi đã phải gọt vỏ, luộc và
nghiền và ăn rất rất nhiều khoai tây.
Bánh nướng mỗi tuần 1 lần.
Mì ý vào thứ 6, khi trực ở cổng.
Học được rất nhiều thứ về địa lí.
Nhưng tôi không thể chuyển tải
hết tới các ban đươc.
Không dễ chút nào đâu.
Cho tới khi tôi tham dự lớp học này.
Tôi tin rằng George Bernard Shaw
cũng một lần thất bại.
Một kẻ ngốc sẽ cho triết học là thứ chán òm.
Khoa học là thứ mê tín dị đoan.
Và nghệ thuật là thứ nhạt nhẽo.
Đó là những gì diễn ra
ở giáo dục bậc đại học.
Nghe như là George Bernard Shaw
đã di học cao đẳng thì phải.
Có lẽ là ngay bài diễn thuyết 217,
phần Nghệ thuật nhận xét không kiểu cách.
Hoan hô nào!
Yeah!
- Larry!
- Hăng hái lên nào Larry!
Larry Crowne là hay nhất!
Quá sức tuyệt vời.
Nói quá tuyệt!
Người đầu tiên kết thúc, không ngạc nhiên chút nào.
Anh Crowne.
Anh nhận ra được ý đồ
của tôi mà chưa người nào làm được.
Cám ơn thầy.
Hmm.
Phô mai giúp thon thả,
trái cây giúp mát mẻ.
Và bánh qui siêu to này.
Bánh mì, rượu trắng, sà lách trộn và gà chiên nhé.
Gà chiên, hay đấy Larry!
Ngoạn mục.
Nick này.
- Lái đi này.
- Đươc thôi.
Là tiệm có bánh siêu ngon ấy hả?
''Người vợ tiếp theo của tôi vừa bước vào''
tiếng Tây Ban Nha nói sao?
Chào, tôi là Larry,
hôm nay tôi là chuyên gia ẩm thực của các bạn.
Larry Crowne! Anh làm ở đây à?
- Thân phận bí mật đấy!
- Phải rồi.
Đây là học sinh nhất hạng tôi nói tới đó.
Người có mùi rất tuyệt.
Larry...
Tôi thật ra đã cho anh điểm A trừ.
Điểm A là xuất sắc đấy!
A trừ sao?
Cô Tainot à, thật sự tôi cũng không
biết nói gì nữa.
Gọi tôi là Mercy nào,
tôi không còn là giáo viên của anh nữa.
Boo - Hoo.
Trừ phi anh học
tiếp học kì sau.
- Larry, bếp, đầu bếp, rất bận.
- Được rồi ông trùm.
Larry?
Anh là sinh viên rất tốt,
tôi không cho điểm A dễ dãi đâu.
Cô là giáo viên rất tuyệt.
Anh ta có mùi như hành chiên ấy nhỉ.
Cám ơn nhé Nick.
Hiểu rồi.
Rau trộn, mì Ý thịt viên.
Các con tàu kinh tế
lướt trên đại dương tiền tệ.
Bên dưới là bầy cá phá sản nợ nần.
Những rặng vốn đầu tư thiếu hiệu quả.
Và siêu sóng của giá trị ảo.
Chương trình này, biên soạn bởi một người vô danh
Là bản đồ tới nền kinh tế an toàn.
Lên tàu nào!
Tối thiểu lớp này
phải có 10 sinh viên.
Và vì chỉ có 8 người
Nên mỗi người phả đóng nhiều hơn...
- Xin lỗi vì tới trễ
- Không có nghĩa là chúng tôi không quan tâm.
Larry đâu nhỉ?
- Ừ Larry đâu rồi?
- Xí gạt chúng ta à?
Anh ấy chắc chắn sẽ tới thôi.
Anh ta bảo rằng lớp học của cô
đã thay đổi cuộc đời anh ta đấy.
Mà tên của lớp là gì vậy nhỉ?
Shakespeare, chính trị gia.
Thật hả?
Chào buổi sáng!
Tên tôi là Tainot.
T-A-L-N-O-T.
- Không phải là Tae-Bo, không phải là Tai Chi.
- Cám ơn rất nhiều.
Không phải Tie-knot. Không phải Snotface.
Quẹo phải ở đường Harbour.
- Cám ơn
- Quẹo phải.
Quẹo phải.
Điểm đến ở bên phải.
Ồ, được thôi.
Cám ơn nhé bản đồ,
váy tuyệt đẹp!
Nhưng nếu là tôi thì tôi sẽ khoe nhiều chân hơn.
4225?
Đang tìm Lance à?
4225.
Sẽ tới thang ngay thôi.
Cám ơn nhé.
Váy ngắn hơn sẽ thu hút chó sói đó.
Cho em, cho em thôi.
- Anh ta đã hoàn tất à?
- Gần như vậy.
Lance, Lance, Lance.
Xin chào.
Mercy.
Mẹo hay đấy.
Anh nói với Lala là
lớp tôi thay đổi đời anh sao.
Đúng là tôi có nói vậy.
Gặp nhau rồi mà.
Đói chưa nào?
Rất đói là khác.
Hãy cùng xem nhà bếp nhỏ nhất thế giới nào.
Tôi chiên khoai ở đây đó.
Edit: ivy68-HDVN