Tip:
Highlight text to annotate it
X
Có nhiều câu chuyện về Michael Sullivan.
Có người nói ông là 1 người đàng hoàng.
Có người thì nói ông chẳng tử tế chút nào.
Nhưng tôi đã có lần rong ruổi suốt
6 tuần trên đường cùng ông...
...vào mùa Đông năm 1931.
Và đây là câu chuyện của chúng tôi.
Cảm ơn ngài rất nhiều.
Tai nạn chết người ở nhà máy đây!
Báo đây, ai mua báo nào!
Tin nóng sốt chỉ có 5 xu thôi!
Cảm ơn nhiều, ngài Miller.
Tí nữa mẹ sẽ giúp con làm bài.
Con đi tìm cha của con đi.
Cha?
Bữa tối xong rồi.
Cảm ơn con.
Xin cảm ơn Người vì những món quà
đã ban cho chúng con...
...bằng lòng hào phóng của Người. Amen.
- Michael?
- Dạ?
Đây là đám tang, nên ta không muốn thấy
mấy cái trò ấy nhé.
Không đâu, thưa ngài.
Xin chào.
Con không muốn đi đâu.
- Coi nào, không sao đâu.
- Không. Con sợ.
Đá lạnh dùng để bảo quản xác.
Xem nào...
...ai ôm lão già cô đơn này
1 cái đi nào?
Xem nào, đứa nào là đứa nào?
Đừng có giúp ta nhé.
- Peter và Michael.
- Không đâu!
Annie, Mike, rất vui khi gặp cô cậu.
- Các cháu mang theo những thứ cần thiết chứ?
- Dạ có.
Xin thứ lỗi cho tôi được giải quyết
công việc khẩn cấp với những quý ông trẻ tuổi này.
- Tuyệt!
- Thắng rồi!
Gọi cảnh sát đi nào!
Ta biết có kẻ ăn gian mà.
- Cháu không chơi xấu đâu, trọng tài già.
- Sòng phẳng mà.
Trên nhà.
Túi áo khoác trong phòng ta.
Trước khi ta đổi ý đấy nhé.
- Xin chào?
- Chào.
Nhắc tôi xem nào,
cậu là tên nhóc Sullivan nào thế?
- Michael, thưa ngài.
- Ngài? Cậu đừng gọi tôi thế.
Tôi không phải cha cậu.
Dạ không, thưa ông Rooney.
Cứ gọi tôi là Connor.
Đừng, gọi là chú Connor đi.
Muốn gì nào?
Ông Rooney nói cháu lên lấy áo khóac cho ông.
Cậu quay lại sau nhé?
Tôi đang bận.
Vâng... thưa ngài.
Xin chào, xin chào nào.
Tôi muốn hoan nghênh tất cả mọi người
đến nhà tôi.
Thật tuyệt vời khi rất nhiều bè bạn
lại tề tựu lần nhữa trong nhà này.
Lúc Mary mất, thật...
Ừ, chỉ còn lại cha con tôi
ồn ào trong mấy căn phòng này.
Tôi cũng có chuẩn bị 1 bài diễn văn thế này
nhưng thật ra mà nói...
...thì chẳng trung thực với tôi khi nói
tôi khá là hiểu Danny.
Nhưng mất đi 1 người trong chúng ta
đều làm tổn thương tất cả.
Tôi sẽ nói với mọi người những gì tôi nhớ
tuy nhiên chắc Finn cũng sẽ nhớ luôn...
...rằng Danny đã tham gia
1 đội bóng trung học.
1 chức vô địch. Thua 6 điểm,
chỉ còn 10 giây thi đấu...
...4 mét Anh phải vượt qua,
Danny lại "dính" ngay vào gã tiền vệ của ta.
Sai lầm, ai cũng biết...
Chúng ta đều có. Chúa cũng hiểu.
Hãy cùng nâng ly tiễn biệt Danny.
Hãy uống để đưa cậu ấy về với Chúa
và mong cho cậu ta bước đến thiên đàng...
...ít nhất cũng chỉ mất 1 tiếng đồng hồ
trước khi quỷ sứ tìm ra cậu ta.
- Amen.
- Vì Danny!
Còn giờ, tôi xin giới thiệu
1 người bạn thân tín...
...Finn McGovern, để nói vài lời...
Còn giờ, tôi xin giới thiệu
1 người bạn thân tín...
...Finn McGovern, để nói vài lời...
Lên đây đi nào.
Cảm ơn ông, John.
"Em Danny của tôi không phải là kẻ không ngoan.
Cũng chẳng phải kẻ lịch thiệp.
Cùng với 1 bụng rượu
khiến mông cậu ta luôn đau nhói (bệnh trĩ ^^~).
Nhưng cậu ấy luôn trung thành
và dũng cảm.
Chưa bao giờ nói dối 1 lời.
Cậu ấy hẳn rất thích buổi tiệc này.
Tôi và gia đình muốn gửi lời
cảm ơn đến vị chủ nhà hào phóng của chúng ta.
Thành phố này sẽ ra sao nếu thiếu
ngài John Rooney?"
Tôi đã làm việc cho ông nhiều năm rồi, John.
Gần cả nửa đời tôi.
Và ta chưa từng có bất hòa nào.
Nhưng rồi tôi nhận ra ông
cai quản cái thành phố này như...
...Chúa cai quản thế giới này vậy.
- Ông cho rồi ông lấy đi...
- Thú vị. Nói rất hay.
Chôn cất em tôi xong,
tôi sẽ làm việc với cậu.
Được rồi, Finn, chắc rồi.
Anh sẽ chăm sóc tất cả chúng ta mà.
Ngủ ngon nhé.
- Cậu ta ổn chứ?
- Ừ, không sao.
Quá chén thôi.
Con sẽ nói chuyện với hắn.
- Đem Mike đi cùng con.
- Không, cha...
Đem Mike đi cùng con.
Chỉ nói, không làm hơn.
Sao chú luôn cười vậy?
Vì tất cả chỉ là cuồng loạn khốn nạn.
Michael.
Gì?
Em mơ ác mộng.
Về ngôi nhà của ông Rooney.
Ngôi nhà thôi mà.
1 ngôi nhà lớn.
Ngủ tiếp đi.
Ông Rooney giàu như Babe à?
(Babe Ruth, cầu thủ bóng chày nổi tiếng bấy giờ)
Giàu hơn.
Nhà mình giàu à?
Không hề, dốt lắm.
Cha làm việc gì vậy?
Ông làm cho ngài Rooney.
Tại sao?
À, vì cha không có cha...
...nên ngài Rooney chăm sóc cho ông.
Em biết chứ, nhưng cha làm nghề gì kìa?
...nên ngài Rooney chăm sóc cho ông.
Cha thi hành công việc cho ngài Rooney.
Việc rất nguy hiểm.
Nên cha phải mang súng theo.
Có lúc cả Tổng thống cũng
điều cha đi làm nhiệm vụ...
...vì cha là 1 anh hùng.
- Anh tự bịa ra thôi.
- Không đâu.
Tất cả chỉ là cuồng loạn khốn nạn.
Peter, cha không thể xem con biểu diễn
tối nay được. Cha bận việc.
Việc gì cơ?
Lấy thức ăn vào đĩa đi chàng trai.
Được rồi, các chàng trai,
dọn sạch đĩa đi nào.
Ngoan lắm.
- Anh làm 1 "phát" không?
- Không.
Ta chỉ nói chuyện với hắn, thế nhé?
Chắc rồi.
Đừng có chơi tôi, Finn.
Tôi hiểu anh. Hiểu mà.
Anh không thể phun lung tung
như thế được.
Anh và cha tôi,
cũng nhiều năm qua rồi...
...còn ông ấy vẫn chỉ là người bình thường.
Vậy mà anh nói gì vậy?
Thôi nào, Finn.
Thoải mái đi nào.
Chúng tôi chưa nghe anh nói gì đấy.
- Được rồi.
- Tốt.
Cảm ơn nhé.
Cho xin lỗi nhé. Tôi rất tiếc vì mất mát của anh.
Rất tiếc về việc hiểu nhầm này.
Và tôi rất tiếc vì thằng em bố láo của anh.
- Em tôi không nói dối.
- Sao hả?
Để bảo vệ gia đình và việc của mình
tôi sẽ im lặng.
Nhưng đừng có nghĩ là tôi
không biết gì.
- Đừng có tưởng là tôi không tìm ra cái gì.
- À, anh bạn này...
Bình tĩnh, bình tĩnh nào.
Bình tĩnh.
Ta nói chuyện thôi mà.
Nói với cha cậu là em tôi không ăn trộm gì hết.
Tôi đã kiểm tra sổ sách. Cậu ta chẳng
bán rượu cho ai hết. Có ghi chép rõ ràng.
- Nếu cậu ta làm thế thì tiền đâu?
- Thế quái nào tao biết được?
- Mày kiểm tra gối hắn rồi à?
- Có lẽ cậu nên xem xét người của cậu.
Ở đây có chuyện khốn nạn rồi,
anh hiểu không, Mike?
Người cha đáng kính của tao vứt
cho thằng em đáng khinh của mày...
...1 cái đám ma ra trò mà giờ...
Giờ mày hậu tạ thế à?
- Cái xã hội này tởm nhỉ.
- Cậu nghĩ cậu thông minh rồi.
Cậu nghĩ chúng tôi không biết gì à?
Cậu ở rất lâu ở Chicago...
Vậy là sao?
Ta đi nào.
Chúa ơi, Connor,
cậu nghĩ cái quái gì thế hả?!
Chúa ơi.
Michael.
Con bị thương à?
Con đã thấy hết đúng không?
Chúa ơi.
Con không được nói với ai nhé.
Hiểu chưa?
Bất kỳ ai!
Con không được nói với ai nhé.
Hiểu chưa?
Bất kỳ ai!
Con anh à?
Nó nấp trong xe.
À, nó giữ bí mật được chứ?
Nó là con tôi.
À, vậy thì tốt.
Anh đem nó về nhà đi.
Tôi đi bộ được rồi.
1 đêm tuyệt vời để dạo bước mà.
Mẹ biết à?
Mẹ con biết cha rất quý mến ngài Rooney.
Khi mình chẳng có gì...
...ông ấy đã cho mình 1 ngôi nhà, 1 cuộc sống.
Mình nợ ông ấy.
Con hiểu không?
Con hiểu chứ?
Vâng.
Thôi, giờ đi vào trong đi.
Này các cậu, vui lòng dọn
sạch đĩa nào.
Con sẽ làm sau.
- Đến giờ đi học...
- Chỉ có 1 cái đĩa thôi mà!
Ông ấy làm gì ở đây vậy?
Michael đã trốn trong xe...
...khi anh ra ngoài đêm qua.
Chúa ơi, Mike.
Anh nói với nó rồi.
Không có lần sau đâu.
Mẹ. Mẹ ơi!
Này anh chàng...
Bí mật của chúng ta, nhớ nhé?
Ta nói mấy cục sắc xắc đấy.
1 người đàn ông danh dự luôn
phải trả hết nợ nần.
Và luôn giữ lời.
Cháu muộn học mất rồi.
Michael thế nào? Nó ổn chứ?
Tôi đã nói với nó.
Nó hiểu mà.
Hơi mệt đấy...
...khi chứng kiến cảnh đó lần đầu.
Ừ, cậu cũng vậy.
Cậu không thể bảo bọc chúng mãi được.
Chẳng vì chuyện này cũng vì chuyện khác.
Luật đời mà.
Con cái toàn gây chuyện cho cha mẹ chúng.
John cũng vừa nói rõ rằng
hoạt động của Finn McGovern...
...sẽ bị phân tán cục bộ...
...ở 2 vùng mà đích thân John
sẽ tuyển chọn.
Nhân chuyện này tôi cũng muốn
cảm ơn anh Rance vì...
...đã hủy bỏ lịch trình du ngoạn bận rộn
để viếng thăm chúng ta.
Cảm ơn nhé, Jack.
Cậu Rance đã sớm gặp John và tôi
để làm 1 vụ đấu thầu khác...
...vì mấy vụ việc của chúng ta
trong liên đoàn.
Và tôi đã nhắc cậu Rance
những điều mà lúc trước có nói:
Làm việc gì thì làm cũng phải ra tiền.
Không cần thiết phải thế nọ thế kia.
- Có vụ làm ăn khác à?
- Ừ.
Connor, con có điều gì muốn nói
về vụ tối qua à?
Con muốn xin lỗi về chuyện đã xảy ra.
Đặc biệt xin lỗi cha.
2 cái đám trong 1 tháng...
Con nói gì bây giờ?
Chúng ta đã mất 1 người giỏi đêm qua.
Con nghĩ vui lắm hả?
Thử lại xem.
Con muốn xin lỗi...
Mày muốn xin lỗi?
Thử lại xem.
Thưa mọi người...
...là lỗi của tôi.
Có ai chưa rõ về bên vay nợ không?
Chúng ta vẫn còn khá nhiều con nợ
khó đòi.
- Mike...
- Đưa tên cho tôi là được.
Nói cho tôi nên đi "thăm" ai.
Cảm ơn quý vị.
Lên nhà trên nào.
Mike.
Cha quên đưa cho anh cái này.
"Nhắc nhở" thằng Tony Calvino.
Nó lại "bùng" lần nữa.
Cậu đi chứ?
Không, tôi bị cấm cửa rồi.
Tôi xin lỗi về chuyện đêm qua.
Tôi xin lỗi.
Tôi đã... Thôi.
Thôi được.
- Có gì không thưa ngài? Hay chỉ nhìn ngó?
- Đến gặp Tony Calvino.
À, vậy anh là ai?
Mike Sullivan.
Vâng thưa ngài.
Cậu không "kiểm hàng" tôi à?
- Được không?
- Ý hay đó.
Chỉ có 1 thôi đấy.
Ý tôi là tôi già lắm rồi
còn chỗ này thì đang "dính" lấy tôi.
Tối nào cũng có chuyện.
Không có ai là không có tiền
nhưng chỗ này "rách như cái mền".
Tiền cứ chạy lung tung
chẳng còn tiền mà ăn.
Nhiều lần tôi tuyệt vọng vì cái đám này,
anh hiểu mà?
Số 12 trong phòng.
Ai có số hưởng đây?
Ngày trước tôi không làm ở đây nhưng
anh cũng hiểu là công việc có như ta muốn đâu.
Số 12 trong phòng.
Ai có số hưởng đây?
Tôi là 1 tay đấm kiếm tiền.
9 danh hiệu liên tiếp.
Kỷ lục ở Nam Orange đấy.
Tôi nghĩ mình làm 1 tay vệ sĩ cũng khá tốt.
Kỷ lục ở Nam Orange đấy.
Ý tôi là, ngài Rooney đang muốn tìm
người phải không?
Người như tôi không biết có được không?
Nếu có dịp ngài thử hỏi ông ấy giúp tôi nhé?
- Ừ.
- Cảm ơn thưa ngài Sullivan.
Cảm ơn ngài nhiều lắm.
Ông Calvino?
Ông Calvino, Mike Sullivan đang ở đây.
- Chết mẹ.
- Ngài ấy muốn gặp ông.
- Chết mẹ rồi. Hắn có "hàng" chứ?
- Lấy hết rồi.
Được rồi.
Dắt hắn vào.
Này này này.
Anh đứng đây, thế nhé?
Chào!
Thế nào người đẹp?
Ông cụ vẫn khỏe chứ?
Ừ.
Anh mang gì đến đây vậy?
Đừng mơ mộng đến mấy "con gà" nhé.
- Tôi có 1 lá thư ngài Rooney gửi anh.
- Tôi chậm trả nợ phải không?
- Tôi có chuyện rồi phải không?
- Không biết.
Michael.
Đừng!
Không! Chúa ơi!
- Cha, con xin lỗi.
- Thằng ngu!
Thằng nhỏ sẽ nói mất. Con xin lỗi.
Thằng trời đánh. Đồ trời đánh!
Tao nguyền rủa cái ngày mày sinh ra!
Tao nguyền rủ!
Mày!
Ôi Chúa ơi.
Ôi Chúa ơi, xin giúp chúng con.
Giúp chúng con.
Nhà này không còn là nhà ta nữa.
Nó chỉ còn là 1 ngôi nhà trống không.
Thế này, con ở yên đây.
Trốn cho kỹ.
- Đừng đi, cha ơi. Đừng đi.
- Michael...
...khi họ biết ta trốn,
họ sẽ đuổi theo chúng ta.
Giờ cha phải bảo vệ con.
Đừng, cha ơi.
Được rồi, đây, giữ lấy.
- Không. Con không muốn.
- Giữ đi.
- Con không muốn.
- Con trai, giữ lấy đi! Bắn được 6 phát đấy.
Nếu nửa tiếng nữa cha không về thì
đi nói hết chuyện xảy ra cho ngài Reverend Lynch.
Không được đi đến Father Callaway nhé.
Tôi chẳng có gì dính đến ông cả, Kelly.
Nhưng tôi có chuyện với anh, Mike.
Tiếp đi.
Đó là gì vậy?
25,000 đô. Ngài Rooney sẽ đưa thêm
nếu anh cần.
(Năm 1930, giá ôtô cao nhất là 600 đô/1 chiếc :-O).
Cậu có bạn ở Ai-Len mà, Mike.
Sao không dắt Peter đi đi?
Tôi không thể mang Peter theo.
Nó chết rồi.
- Thằng Connor đâu?
- Cậu ấy trốn rồi.
- Ở đâu?
- Anh hiểu là tôi không nói được mà.
Cậu nghĩ dí súng vào đầu là có thể
làm tôi nghĩ khác sao?
Nói cho cậu thì thế nào tôi cũng tiêu.
Cả 2 chúng ta đều vậy.
Suy nghĩ đi, Mike. Đừng ngu ngốc.
Tôi chỉ là kẻ đưa tin thôi.
Vậy gửi ngài Rooney 1 tin giúp tôi.
Tin gì?
Đưa súng cho cha.
Mình đi đâu vậy?
Đến Chicago.
Ở đó có 1 người giải quyết được nhiều việc.
Cha đã giúp ông ta vài chuyện.
Ta phải tìm nơi hắn đang trốn.
Cố ngủ chút đi.
Cha muốn con ở đây đợi.
- Vâng.
- Cha đi không lâu đâu . Con đợi nhé?
Cha muốn con ở đây đợi.
- Vâng, con sẽ không sao đâu.
- Ngoan lắm.
- Chào anh, Mike.
- Xin chào.
Rất vui khi gặp anh. Chúng tôi có nghe chuyện.
Anh giải quyết thế nào rồi?
Tôi cần gặp ông Nitti.
- Ông ta bận lắm.
- Tôi đợi được.
Thôi được. Dắt anh ấy lên tầng trên.
Chắc rồi, thưa ngài.
Xin lỗi vì để anh đợi lâu, Mike.
Vào đi nào.
Chúng tôi vừa nghe chuyện.
Chúa ơi, tôi rất lấy làm tiếc, Mike.
Chúng tôi vừa nghe chuyện.
Vâng, cảm ơn đã gặp tôi,
ông Nitti.
Lại đây ngồi đi.
- Dùng chút cà phê hay...?
- Không.
- Vậy sao?
- Vâng, cảm ơn ông.
Vậy tôi có thể làm gì cho anh nào, Mike?
Tôi muốn được làm việc cho ông.
À, thật tuyệt vời đấy.
Đổi lại tôi muốn ông "nhắm mắt làm ngơ"
chuyện tôi phải làm.
Chuyện gì?
Giết kẻ hại gia đình tôi.
Thêm 1 cái xác nữa có thay đổi gì không?
Đây là đề nghị có lợi đấy ông Nitti.
Tôi sẽ chỉ làm việc cho ông
còn ông thì hiểu tôi làm tốt thế nào rồi đấy.
Tôi rất kính trọng anh, Mike. Thật đấy.
Thật chẳng có gì bằng nếu anh làm cho
chúng tôi. Nhưng không thể như thế này.
Điều anh yêu cầu là không thể.
Thật chẳng có gì bằng nếu anh làm cho
chúng tôi. Nhưng không thể như thế này.
Vậy à?
Để tôi giải thích 1 số điều mà
anh chưa hiểu ra nhé.
Nhiều năm nay anh sống dưới sự
che chở của ...
...nhưng người bảo bọc anh.
Và những người đó hiện tại cũng che chở
cho cả anh và cả tôi.
Vậy nếu anh tiếp tục muốn làm chuyện này
thì anh phải mở cái-cánh-cửa đó...
...rồi bước qua một mình.
Trung thành, tin tưởng sẽ
chẳng còn là gì với anh.
Và anh, Mike, anh sẽ không làm thế.
Không thể với vị trí của anh.
Và không thể với 1 đứa nhóc.
Ông đang bảo vệ cho hắn à?
Ta đang bảo vệ quyền lợi
cùa mình thôi, Mike.
Tôi đã lái xe suốt đêm để tìm ông.
Tôi hiểu điều đó.
Giờ tôi nghĩ anh nên lái xe quay về đi.
Về nhà đi, Mike.
Về nhà chôn cất cho vợ con đi.
Chúa sẽ ban phúc lành mà.
Chuyện sẽ không đơn giản đâu.
Ông nghe chứ?
Cha, nghe con này.
Hắn vẫn trong tòa nhà này.
- Cha có thể kết thúc ngay bây giờ. "Hốt" hắn ngay.
- Connor, lên tầng trên đi.
Cha, nghe con này.
Hắn vẫn trong tòa nhà này.
Chúa cứu con.
Chúa hãy giúp con. Con phải làm gì đây?
Ông nên suy nghĩ khách quan.
Và tự tạo cơ hội cho mình.
Anh sẽ làm gì nếu Sullivan
chỉ là mấy tên vô danh tiểu tốt?
Chúa hãy giúp con.
- Làm nhanh nhé.
- Còn thằng nhóc?
Chúa hãy giúp con.
Ôi Chúa ơi. Không. Đừng.
Rồi 1 ngày thằng nhóc sẽ trưởng thành...
Ông nghĩ nó quên à?
Tôi nói không đụng thằng nhỏ.
Thôi được.
Tôi biết 1 gã.
Gã này đã lo vài vụ cho ta ngày xưa.
Hắn có tài đấy.
Xin lỗi quý bà. Phóng viên đây.
Hắn cưỡng bức vợ tôi.
Thằng khốn đã cưỡng bức cô ấy.
Coi nào coi nào,
các anh đang giẫm đạp lên chứng cứ ở đây đấy.
2 phút nhé.
Được thôi, ông Maguire.
Harlen Maguire nghe.
Xin chào, ngài Nitti.
1,600 nhé.
1,600 đô là giá của tôi,
thưa ngài Nitti.
Và tôi được toàn quyền với
mấy bức ảnh nhé.
Không, chưa gặp hắn bao giờ.
Nhưng tôi biết nghề hắn.
Hắn đi 1 mình à?
Bao nhiêu tuổi?
Tôi làm gì với thằng nhóc?
Sẽ xong mà.
Cảm ơn ông.
Con nhớ dì Sarah không?
Em mẹ con đấy?
Dì ấy sống ở Perdition.
Dì sẽ chăm sóc con.
Ở đâu vậy?
Gần ngay hồ.
Cả nhà ta từng đến đó 1 lần
khi con 4t, hay 5t gì đó.
Đẹp lắm.
Con nhớ không?
Ở đó có chó.
- Alô?
- Sarah.
Mike. Cảm ơn Chúa.
Anh muốn em biết là
cha con anh vẫn ổn.
Anh ở đâu vậy?
Anh muốn em biết là
cha con anh vẫn ổn.
Nếu không có chuyện gì thì anh đang
đi đến chỗ em.
Không sao mà.
2 ngày nữa em sẽ về.
Michael thế nào?
Nó khỏe.
Thế nào rồi?
À, Mike...
Alô?
Bọn anh sẽ sớm gặp em.
- Alô, tổng đài phải không ?
- Vâng thưa ngài.
Tôi vừa mất tín hiệu,
kết nối lại giúp tôi nhé?
Con đói à?
Không.
Lâu rồi chưa ăn gì, con nên ăn đi.
Con không đói.
Con chỉ muốn đọc sách thôi.
Con không đói.
- Đêm dài nhỉ?
- Anh đùa à? Bận bịu quá trời.
- Anh dùng gì nào?
- Cô có món đặc biệt không?
Mọi thứ đều đặc biệt mà.
- Vậy à?
- Mói thứ trừ thức ăn.
Mọi thứ trừ thức ăn à?
- Cô nên làm diễn viên đi.
- Tôi không biết đấy.
Cho tôi 1 ít gà rán mật ong
và 1 cà phê đen.
Có ngay.
Đừng để ý tôi, thưa ông.
Đất nước tự do mà.
...Cũng từng là như thế.
Không, cảm ơn, thưa ngài.
Đó là nghề hay là thú vui của cậu vậy?
Chắc là cả 2.
Để trang trải cho những thứ tôi thích ấy mà...
Chẳng phải là mơ ước à?
Mong là thế.
Còn ông?
Tôi bán hàng.
Máy móc thôi.
Máy móc à.
- Hay đấy nhỉ.
- Không hẳn thế đâu.
- Vậy cậu làm việc cho ai?
- Ông giữ bí mật được không?
Tôi là phóng viên.
Tờ nào?
Tờ nào cũng có.
Tôi là "hàng hiếm" mà.
Là thế nào?
Tôi chụp xác chết.
Xác người chết.
Nhưng tôi không giết họ.
Mong là không.
Điều đó luôn thu hút tôi khi
ngắm mấy cái xác, anh hiểu chứ?
- Ông thấy cái nào chưa?
- Rồi.
Tiếc cho ông thật.
Cái đó thật khủng khiếp.
Nhưng chắc chắn nó làm ta có cảm giác
ta đang sống, đúng không?
Tôi sẽ uống vì điều đó.
Quần áo làm ông đổ mồ hôi à?
Ừ, sắp vãi nữa.
Cô ơi, cho tôi gửi tiền nào?
Đến ngay đây.
Kìa!
Cản thận nhé.
- Cảm ơn, Ruby.
- Chào nhé.
Quên mất chưa đưa tiền.
- Cúi xuống.
- Sao ạ? Chuyện gì vậy?
Cúi xuống!
Này, anh tưởng anh là...?
Ra khỏi xe.
Ra khỏi xe mau!
Khi cha nói cúi xuống là làm theo nhé.
Đừng có hỏi nhiều.
Khi cha nói dừng để ăn thì phải theo cha nghe chưa.
Từ giờ con phải nghe cha
không thì tự mình chăm sóc bản thân đi.
Con tự chăm sóc mình được!
Dù sao cha đâu có yêu thương gì con.
- Cha nghĩ rằng chuyện xảy ra là do lỗi của con.
- Thôi đi, Micheal.
Không phải do con!
Chuyện này chẳng phải lỗi con.
- Mang con đến nhà dì Sarah.
- Cha không thể mang con đến đó được.
Lúc này không được.
- Sao vậy?
- Tên đó biết nơi ta đến.
Vậy cha sẽ làm gì?
Làm chuyện mà cha không thể làm 1 mình được.
Từ giờ con phải nghe lời cha,
được không?
Không thì 2 ta sẽ chết.
Cha phải làm cho Capone tóm tên Connor.
Có 1 thứ mà những kẻ ở Chicago
yêu quý hơn bất cứ điều gì...
...thì đó chính là tiền của chúng.
Chúng cất tiền ở nhiều ngân hàng khắp ***.
Chúng ta phải tìm và lấy hết đi.
- Con giúp cha chứ?
- Vâng.
Vậy thì cha phải dạy con 1 số chuyện.
- Con biết hộp số là gì không?
- Con biết rõ mà.
- Là gì?
- Hộp số, nó...nó đổi số xe. (tốc độ xe)
Đúng, nó đổi số.
Bàn đạp nào để đổi số?
Đó là chân ga.
Chân ga đấy, Để cha cho con xem.
Đó. Ngay đó, thấy chưa?
Đó là hộp số,
và nó đổi số cho xe.
Lại đi nào.
Nhả ga, hộp số,
gạt cần số, nhấn ga...
Gạt.
- Cha có thể đề nghị 1 chút được không?
- Không.
Con làm được mà.
Này, 45 dặm/1 giờ rồi nhé, hơi nhanh đấy.
Để ý cái máy cày, Mike.
Michael, để ý cái máy cày.
Coi chừng cái máy cày.
Để ý cái máy cày!
- Mình làm được rồi.
- Ừ, đúng đúng, mình đã làm được.
Đừng lý do lý trấu. Tôi từng nói với anh rồi,
giờ là tôi đang nhắc lại anh...
- Tôi muốn tìm ông McDougal.
- Chờ 1 chút.
À, thật là một ngạc nhiên thú vị.
Tôi đâu có nghĩ có thêm 1 khoản ký gửi
cho đến cuối tháng này đâu.
Hẳn nhiên rồi, giờ tôi đến rút tiền đây,
chỉ tiền "bẩn" (tiền chưa "rửa" ^^~) thôi nhé.
Mọi thứ ông đang giữ cho ngài Capone,
kể cả sổ sách. Mở két sắt ra.
Anh bị mất trí rồi.
Anh thừa biết là họ sẽ tìm ra anh là ai mà.
Tôi tên Sullivan.
Có cần đánh vần không?
Mở hộp ra.
Chúng sẽ giết anh.
Chúng là những con thú đấy.
Đừng nói nữa. Nhét vào đi.
Cho ông đấy.
Coi như phí phục vụ.
Cứ nói với lũ Chicago là tôi lấy.
Nhưng nếu tôi đọc trên báo rằng
ngay cả tiền tiết kiệm của nông dân...
...cũng bị tên cướp nhà băng vô lương tâm
hốt hết thì...tôi không vui đâu đấy nhé.
Chào nhé.
Anh tin tôi sẽ nói thế à?
Tôi luôn tin tưởng 1 quản lý ngân hàng mà.
Không có gì đâu.
- Cà phê nhé?
- Cảm ơn cô.
Vậy điều gì đã mang các người đến
nơi đồng không mông quạnh này?
Chúng tôi là cướp ngân hàng.
Chúng tôi chỉ đi ngang đây thôi.
Vậy khi nào con lấy phần tiền của con?
À, con muốn bao nhiêu?
200 đô thôi.
Được. Đồng ý.
- Con lấy thêm được không?
- Con biết là không mà.
Nhanh nào, nhanh nào.
Chúng đã lấy hết bao nhiêu?
Bao nhiêu?
Thôi được, trả lời cho tôi nhé:
Chúng tôi trả anh bao nhiêu hả?
- Cha tôi đâu rồi?
- Cái con khỉ gì thế này?
Sao chẳng có ma nào nói chuyện với tôi vậy?
Cứ như tôi là 1 thằng tu khốn nạn vậy.
Tôi nói cậu rồi. Cậu không bị tù.
Chúng tôi đang bảo vệ cho cậu.
- Đây là điều cha cậu muốn.
- Tôi tự bảo vệ bản thân mình được.
Không, không đâu.
Đây chính là vấn đề đấy.
Cậu như 1 thằng con nít to xác chẳng biết
đâu là ngón tay đâu là cái chi (mờ) cả. >.<
Đồ khốn.
Lý do duy nhất mà mày chưa xuống lỗ
vì mày là con trai của John Rooney đấy.
Giờ thì ông hơi thiếu suy nghĩ
rồi đấy, Frank.
Cha tôi là ông già rồi.
Tôi mới là tương lai.
Vậy đừng có mà nói cái giọng
kiểu đó với tôi nhé.
Maguire, làm việc phải làm đi.
Lùng cho ra chúng.
Tôi xin lỗi thưa ông Sullivan,
không có tiền đâu.
Không...Tôi có thể lấy tiền cho ông, chỉ là...
Sẽ không phải của Chicago.
Họ lấy hết cách đây 2 ngày rồi.
- Ủy quyền bởi ai?
- Tay kế toán.
Tên hắn là gì?
Đây là ngài Rance diện đồ cô dâu đây.
Trước khi anh ban tặng lời chúc mừng
thì nên biết chẳng có bà Rance nào cùng tôi hết...
...và tôi vẫn bình thường nhé.
Nghe cho thật kỹ...
...vì tôi không được vui vẻ cho lắm đấy.
Tôi sẽ nói điều này 1 lần duy nhất thôi nhé.
Tôi muốn ăn trứng luộc
nhưng hơi sống 1 chút.
Cha ơi, tối nay mình ngủ nhà trọ
không ngủ trong xe nữa nhé?
Ừ, như thế thoải mái hơn.
Ông muốn tôi ở cùng ông
thêm bao nhiêu ngày nữa thưa ông?
Ta không thể đóng cái rèm ấy
1 lát hay sao?
Sáng quá tôi ngủ không được.
Ta không thể đóng cái rèm ấy
1 lát hay sao?
Nếu thấy gì thì con cứ nhấn kèn 2 lần.
Không ra khỏi xe cho dù thế nào.
Tạm biệt.
- Sẵn sàng chưa?
- Con sẵn sàng.
Vâng thưa ngài. Có ngay thưa ngài.
Lại tái.
Cửa mở.
Điểm 10 cho tốc độ
nhưng không điểm nấu nướng.
Cho tôi hỏi cái này là gọi là cái gì hả?
Đặt xuống.
- Ngài Sullivan.
- Ngài Rance.
Sao ông tìm được tôi?
Đây là khách sạn sang nhất vùng.
Còn ông thì rất là...đặc biệt
Vâng, đúng vậy, thưa ông Sullivan.
Tôi có thể xin ông hạ thấp súng được không.
Cảm ơn.
Giờ ông muốn gì?
Thông tin.
Tôi không thể đưa ông những
tài liệu ấy được.
Được, được rồi.
Chúng ở phòng bên.
- Ngay đấy.
- Lấy đi.
Như thế làm tôi không thấy gì cả.
Ông sẽ đạt được điều gì khi
gây rối việc làm ăn của chúng ta vậy?
- Chẳng dính dáng đến làm ăn gì hết.
- Làm ăn cả đấy. Ông đã thất bại trong việc đọat lấy chúng.
Và là làm ăn thì ông phải có gì đánh đổi.
Còn ông, ông Sullivan à,
ông chẳng có gì hết.
Đặc biệt là chẳng đáng gì so với
Connor Rooney hết.
Tôi không hiểu đâu.
Chuông ở cửa của Phố Wall đấy.
Thôi đi, mở mau lên.
Cái nào nhỉ?
Không, không, không đúng rồi.
Thử cái này xem.
Không được rồi.
Ông còn lần cuối đấy.
Đây rồi.
Cha không sao. Nhìn đường đi!
Cha, cha ổn chứ?
Cha!
Cha ơi!
Cứu!
Cứu chúng tôi với!
Cứu!
Cứu với!
Cứu chúng tôi!
Khi nào 2 bố con cậu đi?
Chúng tôi đã ở đâu đủ lâu rồi.
Chúng tôi không muốn gây rắc rối
gì cho ông bà hết.
Có rắc rối gì đâu nào.
Thằng bé làm giỏi lắm.
Bà có con không?
Không.
Chúng tôi đến với nhau hơi muộn.
Ông ấy rất quý mến 2 người.
Cậu không thấy sao.
Chào con.
Con mơ ác mộng.
Con muốn kể không nào?
Nào, vào đây. Ngồi xuống nào...
...nếu con muốn.
Toán à?
Ừ.
Cha chẳng thích chút nào.
Ừ.
Con cũng vậy.
Vậy con thích gì?
Sao ạ?
Vậy con thích điều gì...?
Con thích đi học à?
Có lẽ là lịch sử thánh kinh ạ.
Vì sao?
Con thích mấy câu chuyện.
Peter thì giỏi toán hơn.
Vậy à?
Cha yêu Peter hơn con phải không?
Không.
Không đâu, Michael.
Cha yêu 2 đứa như nhau.
Nhưng cha...
Cha đối xử khác với con.
Vậy à?
Ừ...
Có lẽ là vì Peter hơi yếu đuối,
phải không con?
Còn con...
Con giống cha nhiều hơn.
Nhưng cha thì không muốn con như thế.
Cha không hề có ý...
...gì khác.
Vâng.
Chúc cha ngủ ngon.
Ngủ ngon con nhé.
Michael, dậy đi nào.
Dọn đồ con đi.
Ta đi nào.
Chúng tôi có gửi lại cho ông bà ít đồ.
Chào ông, John.
Cậu là kẻ thông minh đấy, Michael.
Tôi muốn nói chuyện.
Tại đây à?
Dưới hầm.
Tôi không nghĩ là sẽ gặp lại cậu.
Đọc đi.
Connor đã lấy trộm của ông
nhiều năm nay.
Hắn mở tài khoản dưới tên những
kẻ đã chết.
Như nhà McGovern chẳng hạn.
Tôi đã đứng đó và giúp hắn giết
Finn để bảo toàn túi tiền cho hắn.
Tôi đã nghĩ là làm vì ông
nhưng không phải thế.
Cậu nghĩ tôi sẽ bỏ con tôi sao?
Hắn phản bội ông mà.
Tôi biết.
Giờ hãy nghe tôi.
Tôi đã cố tránh đổ thêm máu
nhưng cậu không chấp nhận điều đó...
...vì thế mà tôi phải làm những điều cần phải làm.
Dù tôi luôn yêu quý cậu như con mình.
Còn giờ tôi nói với cậu là
hãy cho qua hết đi trước khi quá muộn.
Nghĩ.
Suy nghĩ à.
Giờ chúng bảo vệ cho hắn nhưng khi
ông không còn thì chúng cũng chẳng cần hắn nữa.
- Chuyện này chỉ xong khi Connor chết thôi.
- Có thể là vậy...
...nhưng cậu đang yêu cầu tôi...
...đưa cho cậu chìa khóa con phòng của nó
để cậu bước vào...
...rồi đặt súng lên đầu nó và bóp cò.
Tôi chẳng thế làm như thế được.
- Hắn đã sát hại Annie và Peter.
- Ở đây cũng toàn kẻ sát nhân mà.
Michael, mở to mắt ra đi.
Đây chính là cuộc sống ta chọn,
cuộc sống ta phải sống.
Và cũng chỉ có 1 điều chắc chắn rằng:
Chẳng ai trong chúng ta sẽ thấy Thiên đường.
Michael thì có.
Vậy thì hãy làm tất cả những điều
cậu có thể cho nó đi.
Bỏ qua đi nhé.
Tôi van cậu.
Chỉ có 1 con đường thôi.
Và nếu tôi bước tiếp?
Thì...
...tôi sẽ phải than khóc...
...cho đứa con trai quá cố của mình.
Cha sẽ làm gì vậy?
1 điều cuối cùng thôi, sẽ xong hết thôi.
Ngủ đi con, Michael.
Tôi mừng vì đó là cậu.
Tôi hiểu.
Nhưng là do Al muốn như thế,
chuyện hết rồi.
Khách sạn Lexington, Phòng 1432.
Nhà đó đúng không ạ?
Đúng rồi.
Con đã biết là có 1 con chó mà.
Sarah? Anh đây, Mike đây.
Bố con anh đến rồi.
Cười lên.
Đưa tao khẩu súng nào.
Michael.
Michael...
...đừng làm thế con.
Đưa tao súng đi nào, Michael.
Mau nào.
Đưa tao khẩu súng.
Con làm không được.
Cha hiểu.
- Cha.
- Cha xin lỗi.
Cha xin lỗi. Xin lỗi.
Cha xin lỗi.
Cha.
Cha ơi!
Cha!
Cha ơi!
Cha! Cha ơi!
Tôi đã thấy rằng điều duy nhất
mà cha tôi sợ hãi chính là...
...việc con trai ông ấy sẽ
bước đi con đường như ông.
Và đó là lần cuối cùng tôi
cầm 1 khẩu súng.
Ai cũng nghĩ là tôi lớn lên
ở 1 nông trại.
Có lẽ là như thế.
Nhưng tôi đã có 1 cuộc sống
trước...
...6 tuần rong ruổi trên đường...
...trong mùa Đông 1931 ấy.
Nếu ai có hỏi tôi rằng Michael Sullivan
có phải là 1 người tốt không...
...hay chỉ là 1 gã chẳng tử tế chút nào...
...thì tôi luôn có cùng 1 câu trả lời.
Tôi chỉ nói với họ rằng:
"Ông ấy là cha của tôi. "