Tip:
Highlight text to annotate it
X
Đây là câu chuyện về cái chết của tôi.
Truy nã
Đừng lo, nói thế chứ câu chuyện này vui lắm.
Thật ra nó còn chẳng phải của tôi.
Chết rồi hoặc còn sống
Đây là câu chuyện về một cô gái tên Rapunzel.
Tên trộm Flynn Ridder
Và câu chuyện bắt đầu...
với ánh mặt trời này đây.
Ngày xửa ngày xưa, một giọt nắng
trên trời vô tình rơi xuống đất.
Và từ giọt nắng nhỏ nhoi ấy,
một đóa hoa vàng có phép thuật mọc lên.
Đóa hoa ấy có khả năng chữa lành
cho người bệnh tật hay bị thương tích.
Ồ, bạn thấy bà lão đó chứ?
Có lẽ bạn nên nhớ bà ấy.
Bà ta khá là quan trọng đấy.
Và rồi, nhiều thế kỷ trôi qua,
đùng một cái một vương quốc ra đời.
Vương quốc ấy được cai trị bởi
một vị vua và hoàng hậu mà ai cũng yêu mến.
Và hoàng hậu sắp có một em bé...
Bà không được khỏe lắm...
Rất, rất không khỏe.
Bà không còn nhiều thời gian nữa.
Và đó là khi mà người ta
bắt đầu tìm kiếm một phép màu.
Hay trong câu chuyện này,
một đóa hoa vàng thần kỳ.
A, thấy chưa, tôi đã nói là bà già này
quan trọng lắm mà.
Bạn thấy không, thay vì sẻ chia
món quà của trời đất cho mọi người,
bà ta, Mẹ Gothel, đã giấu bông hoa
cùng phép chữa lành thần kỳ của nó...
và dùng nó để giúp mình cải lão hoàn đồng
hàng trăm năm trời.
Để làm thế, bà ấy chỉ cần hát
một khúc ca đặc biệt.
♪ Hoa ơi, tỏa sáng nào ♪
♪ Để phép thuật rực màu ♪
♪ Để kim đồng hồ quay ngược ♪
♪ Trả lại những gì từng là của ta ♪
♪ Từng là của ta ♪
Đó, đại loại là vậy. Mụ ta hát xong là trẻ lại.
Thấy ghê ghê, phải không?
Tìm thấy rồi!
Phép thuật của đóa hoa vàng ấy
giúp hoàng hậu khỏe lại.
Một bé gái khỏe mạnh,
một công chúa ra đời...
Với mái tóc vàng óng ả đẹp tuyệt!
Gợi ý cho bạn nè.
Rapunzel đấy.
Để chúc mừng sinh nhật nàng,
vua và hoàng hậu
đã tung một chiếc đèn lồng lên trời.
Khoảnh khắc đó,
mọi chuyện thật hoàn hảo biết bao.
Và rồi khoảnh khắc đó chấm dứt.
♪ Hoa ơi, tỏa sáng nào ♪
♪ Để phép thuật rực màu ♪
♪ Để kim đồng hồ… ♪
Hả?
Gothel đột nhập vào lâu đài
và đánh cắp đứa bé,
rồi "phập" một cái... biến mất!
Nhà vua cho người đi tìm, tìm mãi,
nhưng không tài nào tìm được Công chúa.
Thăm thẳm trong rừng sâu...
Trong một tòa tháp bí mật...
Gothel nuôi cô bé như con đẻ của mình.
♪ Cứu những gì đã mất ♪
♪ Trả lại những gì từng là của ta,
từng là của ta ♪
Gothel đã tìm thấy bông hoa phép thuật
mới của mình.
Nhưng lần này, mụ ta kiên quyết
giấu nó cho riêng mình.
Sao con không ra ngoài được ạ?
Thế giới ngoài kia nguy hiểm lắm con ơi.
Toàn là những người ích kỷ, khủng khiếp.
Con buộc phải ở đây,
nơi duy nhất giữ ta an toàn.
Con hiểu chưa, đóa hoa của mẹ?
Dạ rồi, thưa mẹ.
Nhưng làm sao những bức tường của tòa tháp đó
che giấu được hết mọi thứ...
Mỗi năm vào ngày sinh nhật của nàng,
đức vua và hoàng hậu thả
hàng ngàn chiếc đèn lồng lên trời...
Với hy vọng một ngày nào đó,
nàng công chúa thất lạc...
sẽ quay trở về.
Ha!
Chắc là Pascal nhà ta
sẽ không núp ở đây đâu nhỉ...
Bắt nè!
Vậy tỉ số là 22 cho tao nhé.
Muốn lên 23 trong tổng số 45 ván không?
Được rồi, vậy chứ mày muốn làm gì?
À, tao không nghĩ vậy đâu.
Tao thích ở trong này, và mày cũng vậy.
Ôi, thôi mà Pascal,
trong này cũng đâu đến nỗi...
TÓC RỐI
♪ Bảy giờ rồi, một buổi sáng
như thường lệ ♪
♪ Bắt đầu làm việc nhà nào,
phải quét cho thật sạch ♪
♪ Chùi rửa dọn dẹp, giặt đồ rồi lau nhà
sạch *** sáng bóng ♪
♪ Quét lần nữa,
thì cũng đã bảy giờ mười lăm ♪
♪ Rồi mình sẽ đọc một quyển sách,
mà cũng có thể là hai hay ba ♪
♪ Mình sẽ vẽ thêm vài bức
cho phòng tranh của mình ♪
♪ Mình chơi ghi-ta, đan len, nấu ăn
và rồi cũng lại ♪
♪ Tự hỏi khi nào đời mình mới bắt đầu? ♪
♪ Ăn trưa xong thì ghép hình,
ném phi tiêu và nướng bánh ♪
♪ Paper-maché,
múa ba-lê một tí rồi chơi cờ ♪
♪ Làm đồ gốm, nói tiếng bụng
rồi lại làm nến ♪
♪ Xong thì mình sẽ vươn vai, hay là vẽ.
Leo trèo. Hay may váy ♪
♪ Nếu rảnh rỗi thì mình sẽ
đọc lại mấy quyển sách ♪
♪ Mình sẽ lại vẽ lên tường,
chắc là vẫn còn chỗ ♪
♪ Rồi mình sẽ chải, chải,
chải và chải mái tóc bồng ♪
♪ Mãi mãi bị kẹt lại nơi đây ♪
♪ Rồi mình lại tự hỏi
và tự hỏi và tự hỏi và tự hỏi ♪
♪ Khi nào đời mình mới bắt đầu? ♪
♪ Đêm mai ♪
♪ Những ánh sáng ấy sẽ xuất hiện ♪
♪ Cũng như mọi năm,
vào ngày sinh nhật mình ♪
♪ Thế giới ngoài kia ♪
♪ nơi chúng tỏa sáng, như thế nào nhỉ? ♪
♪ Giờ mình đã trưởng thành ♪
♪ Mẹ chắc sẽ để mình đi thôi ♪
Wow!
Mình muốn quen mắt với cảnh này quá.
- Ryder, nhanh lên.
- Đợi tí.
Rồi, quen rồi.
Tụi bây, tao muốn có một cái lâu đài.
Làm xong việc này
rồi mày muốn lâu đài gì cũng được.
Này, bị cảm hả?
Ừ.
Hả?
Đợi, đợi đã.
Này đợi đã!
Tụi mày thử hình dung tao trong lâu đài
của riêng tao được không?
Tao hình dung ra mày ạ.
Chà, mới có 8 giờ sáng mà
đã thấy bao nhiêu là thứ...
Các quý ông, hôm nay sẽ là một ngày
vô cùng trọng đại đó.
Đây rồi! Hôm nay là một ngày
vô cùng trọng đại đó, Pascal.
Tao chắc chắn sẽ làm được.
Tao sẽ xin mẹ.
Rapunzel!
Thả tóc xuống đi con.
Đến lúc rồi.
Tao biết, tao biết. Nào,
đừng để mẹ thấy mày nhé.
Rapunzel...
ở dưới này thì mẹ không trẻ hơn
được tí nào đâu.
Đến đây, thưa mẹ.
Chào mẹ, mừng mẹ đã về!
Ôi, Rapunzel!
Sao con lại có thể
làm được chuyện này ngày qua ngày...
mà không bao giờ thất bại?
Phải mệt chết đi được, hả con yêu?
Dạ...
dễ mà!
Vậy sao phải để mẹ
chờ lâu quá vậy con?
Ôi, con yêu, mẹ chỉ ghẹo tí thôi mà.
Dạ... Mẹ ơi.
- Mẹ biết đó, mai là một ngày rất...
- Rapunzel, nhìn kìa con.
Con biết mẹ thấy gì không?
Mẹ thấy một cô gái trẻ, khỏe,
tự tin và tuyệt đẹp...
Ế nhìn kìa,
có cả con nữa kìa!
Mẹ ghẹo đó,
con đừng nghiêm trọng hóa thế chứ.
- Mẹ ơi, con đang nói...
- Rapunzel, mẹ thấy sức khỏe hơi đi xuống.
Con hát cho mẹ nghe được không?
- Rồi mình nói chuyện sau.
- Dạ, được chứ!
♪ Hoa ơi, tỏa sáng nào
Để phép thuật rực màu ♪
♪ Để kim đồng hồ quay ngược,
trả lại những gì từng là của tôi ♪
♪ Chữa lành những thương tật
Thay đổi chính định mệnh ♪
♪ Cứu những gì đã mất
Trả lại những gì từng là của tôi ♪
- Rapunzel!
- Mẹ ơi...
Hồi nãy con nói mẹ ngày mai
là một ngày khá trọng đại,
nhưng mẹ chưa trả lời
nên thôi con nói luôn.
Là sinh nhật con đó mẹ!
Tada!
Không, không, không thể nào.
Mẹ nhớ rất rõ mà.
Năm ngoái mới là sinh nhật con.
Sinh nhật nó buồn cười thế đó mẹ.
Dạng như là... hằng năm vậy...
Mẹ ơi, con sắp lên mười tám rồi.
Và con chỉ muốn hỏi...
Thứ con muốn nhất
cho sinh nhật lần này...
mà thật ra sinh nhật nào
con cũng muốn...
Rapunzel, cho mẹ xin,
thôi lẩm bẩm đi con.
Con biết mẹ ghét
cái thói lẩm bẩm lắm mà.
Blah, blah, blah, blah blah...
Nghe khó chịu lắm!
Mẹ ghẹo đó, con dễ thương quá đi.
Mẹ yêu con nhiều lắm!
A, con muốn đi xem
những ánh sáng lơ lửng ấy.
Sao?
Dạ, con hy vọng mẹ sẽ dẫn con
đi xem những ánh sáng lơ lửng này.
À, ý con là những ngôi sao...
Dạ nó đó!
Con vẽ lại hết những ngôi sao
và chúng lúc nào cũng ở đó.
Nhưng thứ này...
chúng chỉ xuất hiện mỗi năm
vào sinh nhật con thôi mẹ ạ.
Chỉ vào sinh nhật con thôi.
Và con không thể
không có cảm giác rằng...
Chúng dành cho con.
Con cần phải đi xem chúng mẹ ạ,
và không chỉ từ cánh cửa sổ kia,
mà là tận mắt mình.
Con muốn biết chúng là gì.
Con muốn đi ra ngoài à?
Chao ôi, Rapunzel!
♪ Nhìn con xem,
mỏng manh như một đóa hoa ♪
♪ Như một búp măng mới mọc,
bé bỏng lắm ♪
- Con biết tại sao ta phải ở trên tòa tháp này.
- Con biết, nhưng...
♪ Phải rồi, để giữ cho con
được bình an vô sự, con yêu ♪
♪ Nhưng mẹ biết rằng
ngày này rồi sẽ đến ♪
♪ Rằng sớm muộn con cũng muốn
tung cánh rời tổ ấm ♪
- Chưa phải lúc đâu con.
- Nhưng...
♪ Mẹ biết rõ nhất mà ♪
♪ Mẹ biết rõ nhất ♪
♪ Nghe lời mẹ đi con ♪
♪ Thế giới ngoài kia đáng sợ lắm ♪
♪ Mẹ biết rõ nhất ♪
♪ Thế này hay thế nọ ♪
♪ thể nào cũng có chuyện, mẹ thề đấy ♪
♪ Thổ phỉ, côn đồ,
thường xuân độc, cát lún ♪
♪ Bọn ăn thịt người,
rắn rết rồi bệnh dịch ♪
- Không!
- Có!
♪ Rồi sâu bọ khổng lồ,
lũ người răng nhọn hoắc ♪
♪ Ôi, thôi đi,
con làm mẹ buồn quá ♪
♪ Mẹ ở ngay đây,
mẹ sẽ bảo vệ con ♪
♪ Con yêu, nghe mẹ nói nè ♪
♪ Thôi hão huyền,
ở lại với mẹ đi ♪
♪ Mẹ biết rõ nhất mà ♪
♪ Mẹ biết rõ nhất.
Nghe lời mẹ đi con yêu ♪
♪ Mình con không thể sống sót nổi đâu ♪
♪ Luộm thuộm, sơ sài,
trẻ con lại vụng về ♪
♪ Chúng sẽ ăn sống con, thật đấy ♪
♪ Cả tin, dại dột,
lại lôi thôi lếch thếch ♪
♪ Khờ khạo và lại hơi...
ưm... lơ đãng ♪
♪ Với lại, con lại còn mũm mĩm nữa ♪
♪ Mẹ nói thế vì mẹ yêu con nhiều lắm ♪
♪ Mẹ hiểu mà, mẹ sẽ giúp con mà ♪
♪ Mẹ chỉ có một yêu cầu nho nhỏ thôi ♪
- Rapunzel?
- Dạ mẹ?
Đừng bao giờ xin mẹ
rời khỏi tòa tháp này nữa nhé con?
Dạ mẹ...
Ôi, mẹ yêu con nhiều lắm!
Con yêu mẹ nhiều hơn.
Mẹ yêu con nhiều nhất.
Đừng quên nhé con!
♪ Con sẽ hối hận đấy ♪
♪ Mẹ con ♪
♪ Biết rõ nhất mà ♪
Chào con, lát nữa mẹ về nhé,
bông hoa của mẹ.
Con sẽ ở đây ạ.
Không không không! Tiêu, tiêu rồi!
Bỏ cha bỏ mẹ rồi!
Cái mũi tao mà nó cũng vẽ sai nữa này!
Kệ mày chứ!
Bọn mày muốn nói gì mà chẳng được...
Nó vẽ bọn mày đẹp quá trời!
Rồi, thế này: Làm bệ đỡ tao,
rồi tao kéo bọn mày lên.
Đưa bọn tao cái túi đã.
Cái...?
Tao chỉ...
Không thể tin nổi,
sau tất cả những gì ta đã trải qua...
Bọn mày lại không tin tưởng tao ư?
Ouch!
Giúp bọn tao lên nào,
anh chàng đẹp trai.
Xin lỗi nhé,
tao hết tay rồi.
Gì?
Ryder!
- Bằng mọi giá phải lấy lại cái túi!
- Rõ!
Sắp bắt được hắn rồi, Maximus.
Đi nào!
Thôi nào đồ chết dẫm.
Chạy đi!
Không.
Không được, thôi đi!
Cuối cùng cũng được yên!
Rồi, rồi, rồi... Mình đang
nhốt một người trong tủ của mình.
Mình đang nhốt một người
trong tủ của mình.
Mình đang nhốt một người
trong tủ của mình.
Quá yếu đuối,
không thể tự lo được hả mẹ?
Chà... mẹ nói thế
với cái chảo chiên của con x...
Rapunzel!
Thả tóc xuống đi con.
Đợi con tí mẹ ơi!
Mẹ có một bất ngờ lớn đây.
Dạaa... con cũng vậy.
Úi, mẹ cá là bất ngờ của mẹ
lớn hơn đấy.
Con nghi lắm...
Mẹ mang về củ cải nè.
Bữa tối nay...
sẽ là món súp hạt dẻ yêu thích
của con đó!
Ngạc nhiên chưa?
- À mẹ ơi, con có chuyện muốn nói.
- Ôi, Rapunzel...
con biết là mẹ ghét
phải bỏ con lại sau khi cãi vã...
nhất là khi mẹ chẳng làm gì sai.
Dạ, con đã nghĩ rất kỹ
về những gì mẹ nói hồi nãy...
Hy vọng là con không nói tiếp
về mấy ngôi sao.
Ánh sáng lơ lửng. Và đúng là
con đang nói đến chuyện đó.
Mẹ tưởng là ta đã
nói xong chuyện đó rồi mà con yêu?
Không mẹ ơi, ý con là...
Mẹ nghĩ nếu ra ngoài,
con sẽ không đủ mạnh mẽ để lo cho mình.
Ôi con yêu, mẹ biết là con
không đủ mạnh mẽ để tự lo cho mình đâu.
- Nhưng nếu mẹ chỉ...
- Rapunzel, chuyện này ta nói xong rồi.
- Tin con đi, con biết con đang...
- Rapunzel, Rapunzel!
- Đi mà mẹ.
- Nói thể đủ rồi, Rapunzel!
Con sẽ không rời khỏi tòa tháp này!
Không bao giờ!
Ôi, hay chưa!
Giờ thì mẹ trở thành kẻ xấu...
Mẹ ơi, con chỉ muốn nói là...
Con biết con muốn gì
cho sinh nhật lần này rồi...
Là gì?
Sơn vẽ mới...
Loại sơn làm từ vỏ sò trắng
mẹ từng mang về cho con ấy.
Chuyến đi đến đó dài lắm, Rapunzel ạ.
Gần ba ngày lận đó!
Con chỉ nghĩ cái đó thì hay hơn là...
mấy ngôi sao.
Con chắc là con
ở nhà một mình được chứ?
Con sẽ được an toàn
nếu ở trong này mà.
Ba ngày nữa mẹ sẽ về.
Mẹ yêu con nhiều lắm, con yêu.
Con yêu mẹ nhiều hơn.
Mẹ yêu con nhiều nhất.
Rồi!
Đây là... tóc hả trời?
Kháng cự... Kháng cự cũng vô ích!
Hả?
Tôi biết lý do anh đến đây.
Và...
tôi không sợ anh đâu.
Gì?
Anh là ai?
Và làm thế nào
mà tìm được tôi?
À ha...
Anh là ai? Và làm thế nào
mà tìm được tôi?
Tôi không biết em là ai...
cũng không biết làm sao
tôi tìm được em...
Nhưng tôi có thể nói...
"Chào!" không?
Cưng khỏe không?
Anh tên Flynn Ryder.
Cưng có sao không? Hở?
Còn ai khác biết chỗ tôi ở nữa không,
Flynn Ryder?
- Được rồi, Tóc Vàng.
- Rapunzel!
À phải...
Thế này nhé.
Tôi đang gặp chút chuyện
và đang lang thang trong rừng...
rồi đi ngang qua tháp của cô rồi...
Ôi, ôi không,
cái túi của tôi đâu rồi?
Tôi giấu nó rồi, ở một nơi
anh không bao giờ tìm thấy đâu.
Trong cái bình kia phải không?
Mày có thôi đi không?
Giờ thì đừng có hòng mà tìm ra nó!
Vậy, anh muốn làm gì với tóc tôi?
- Cắt nó?
- Gì?
- Bán nó?
- Không!
Nghe này, điều duy nhất
tôi muốn làm với tóc của cô...
Là thoát khỏi nó.
Theo đúng nghĩa đen luôn!
Khoan, anh không muốn tóc của tôi?
Mắc cái giống gì
tôi lại muốn tóc của cô?
Nghe đây, tôi bị truy đuổi.
Tôi thấy một cái tháp nên trèo lên. Hết!
Anh nói thật đấy chứ?
Thật!
Tao biết tao cần ai đó dẫn đi...
Tao cũng nghĩ là hắn ta nói thật.
Không có nanh,
nhưng tao còn cách nào sao?
Được rồi, Flynn Ryder.
- Tôi đề nghị một thỏa thuận như vầy...
- Thỏa thuận?
Nhìn hướng này!
Anh có biết đây là gì không?
Ý cô là vụ đèn lồng
họ làm cho công chúa à?
Đèn lồng...
Biết ngay chúng không phải là sao mà.
Ừm, đêm mai,
bầu trời đêm sẽ được thắp sáng
bằng những chiếc đèn lồng này.
Anh sẽ trở thành
hướng dẫn viên cho tôi...
Dẫn tôi đi xem đèn lồng,
rồi đưa tôi về nhà an toàn.
Sau đó, chỉ sau đó...
tôi mới trả cái túi lại cho anh.
Thỏa thuận là thế.
Thôi khỏi mơ đi.
Đáng tiếc là hiện giờ, vương quốc và tôi
không thân thiện với nhau cho lắm,
nên tôi sẽ không dẫn cô đi đâu hết.
Điều gì đó đã đưa anh tới đây,
Flynn Ryder ạ.
Muốn gọi nó là gì tùy anh,
định mệnh, số phận...
- Một con ngựa.
- Nên tôi đã quyết định sẽ tin anh.
- Quyết định dở quá!
- Nhưng tin tôi đi...
Anh có thể kéo sập
từng viên gạch của tòa tháp này...
Nhưng không có tôi,
anh chẳng bao giờ...
tìm thấy cái túi quý giá của mình đâu!
Để tôi nói lại nhé.
Tôi dẫn cô đi xem đèn lồng.
đưa cô về nhà,
và cô trả lại tôi cái túi,
đúng không?
Tôi hứa đấy.
Và khi tôi đã hứa điều gì,
tôi sẽ không, không bao giờ thất hứa.
Không bao giờ!
Được rồi, nghe đây,
tôi không muốn phải làm thế này,
Nhưng cô đã ép người quá...
Hãy xem "Quyến rũ đại pháp" của tôi...
Hôm nay không phải ngày hên rồi...
Thường thì đâu có thế này.
Rồi, tôi sẽ dẫn cô đi xem đèn lồng.
Thật chứ?
- Úi...
- Gãy "Quyến rũ đại pháp" của tôi rồi!
Có đi không, Tóc Vàng?
♪ Ngắm nhìn thế giới thật gần,
chỉ còn cách mình mấy bước chân ♪
♪ Nhìn nó kìa, thật rộng lớn!
Mình có dám không đây? ♪
♪ Nhìn mình kìa, đã đến tận đây rồi.
Chỉ cần phải làm thôi ♪
♪ Có nên không? ♪
♪ Không ♪
♪ Mình đến đây ♪
♪ Ngửi lấy cọng cỏ, mẩu đất.
Y như mình đã từng mơ ♪
♪ Cảm nhận cơn gió mùa hè ♪
♪ Cách nó đang gọi tên mình ♪
♪ Lần đầu tiên từ trước đến giờ,
mình hoàn toàn tự do ♪
♪ Mình có thể chạy nè,
phóng nè rồi múa nè ♪
♪ rồi đuổi bắt, rồi nhảy nhót,
rồi tưng lên ♪
♪ Tóc bay, tim đập,
và tóe nước rồi quay cuồng ♪
♪ Và cuối cùng là cảm nhận ♪
♪ Đây chính là lúc đời mình bắt đầu ♪
Không thể tin nổi, mình làm được rồi!
Không thể tin nổi, mình làm được rồi!
Chắc mẹ sẽ điên tiết lên luôn.
Có sao đâu, mẹ không biết
thì có chết chóc gì đâu ha?
Ôi Chúa ơi, mình sẽ giết mẹ mất...
Vui quá là vui!
Mình đúng là đứa con gái tệ bạc!
Phải về thôi...
Còn lâu!
Mình thật là đáng ghê tởm...
Ngày tuyệt vời nhất trên đời!
Cô biết không,
dù không muốn để ý nhưng hình như...
cô đang đấu tranh tư tưởng
dữ dội lắm thì phải.
- Sao?
- Thì tôi chỉ nhặt nhạnh rồi đoán...
Một bà mẹ bảo bọc con quá đáng,
cấm đi đây đi đó...
Chuyện này thật sự hệ trọng đấy.
Nhưng để tôi giúp cô
đỡ cắn rứt lương tâm.
Muốn lớn lên thì phải như vậy mà.
Nổi loạn một chút,
mạo hiểm một chút...
Thế là tốt, lại còn khỏe mạnh nữa.
- Anh nghĩ vậy?
- Tôi biết.
Tin tôi đi,
cô suy nghĩ nhiều quá rồi đó...
Mẹ cô có đáng bị như vậy không?
Không.
Chuyện này có làm bà ấy
tan nát cõi lòng không?
Dĩ nhiên rồi.
Nhưng không còn cách nào khác.
Tan nát trái tim?
- Làm đôi luôn!
- Tan nát tâm hồn?
Như trái nho nè.
Bà ấy sẽ đau lòng biết bao,
anh nói cũng phải...
Đúng thế, phải không?
Ôi không...
Phải, không ngờ là
tôi phải nói thế này, nhưng...
Tôi cho cô bỏ thỏa thuận hồi nãy đấy.
- Gì cơ?
- Đúng thế.
Không cần cảm ơn đâu.
Thôi ta cùng quay lại...
Cô trở về nhà,
với con ếch của cô nữa này.
Tôi lấy lại cái túi.
Cô lấy lại tình cảm mẹ con
ngọt ngào...
dựa trên niềm tin lẫn nhau.
Và... tèn ten!
Ta, đôi bạn "hờ",
đường ai nấy đi!
Không!
- Tôi sẽ đi xem đèn lồng.
- Ôi, thôi đi!
Tôi phải sao
mới lấy lại được cái túi đây?
Tôi sẽ xài cái này.
Lưu manh hả? Côn đồ?
Họ đến bắt tôi sao?
Bình tĩnh nghen,
nó đáng sợ lắm đấy.
Ối... xin lỗi!
Tôi hơi bị giật mình, một chút...
Chúng ta tránh bọn
thổ phỉ, côn đồ là được chứ gì?
Phải, được thế thì còn gì bằng.
Cô đói không?
Tôi biết một chỗ ăn trưa tuyệt lắm.
- Ở đâu?
- Khỏi phải lo!
Ngửi cái là biết ngay thôi!
Ngựa hoàng gia...
Chủ của mày đâu?
Rapunzel.
Rapunzel!
Rapunzel, thả tóc xuống đi con!
Rapunzel?
Rapunzel?
Rapunzel!
Tôi chắc là nó ở quanh đây mà...
Đâu đây...
A đây rồi!
Quán Vịt Con Ấm Cúng!
Đừng lo, vừa hay vừa lạ lại cổ kính,
hoàn hảo với cô luôn.
Không làm cô sợ
và từ bỏ mọi thứ phải không?
- À đúng là tôi thích vịt con.
- Yay!
Phục vụ đâu, cho tôi bàn ngon nhất nhé!
Cô ngửi thấy không?
Hít một hơi thật sâu nào...
Để cái mùi nó ngấm sâu vào...
Cô thấy sao? Tôi thì thấy
một phần là mùi đàn ông,
phần còn lại là mùi
của những người thật sự xấu xa.
Chả hiểu sao nhưng
mùi nào cũng như mùi màu nâu vậy.
Cô thấy sao?
Nhiều tóc thật đấy!
Cô ấy đang lớn lên mà.
Râu mép anh dính máu hả?
Tóc Vàng, nhìn nè,
toàn máu là máu trên râu mép của anh ta.
Nhìn xem, quá trời máu luôn!
Nè, Tóc Vàng, trông cô
không được ổn lắm nhỉ?
Có lẽ ta nên về nhà.
Hôm nay vậy là đủ rồi.
Tốt hơn ta nên đi. Dù gì đây cũng là
ổ du côn 5 sao khét tiếng đó.
Nếu cô không lo được chỗ này thì
tốt nhất nên về lại tháp của cô đi.
Mày đây phải không?
Ôi, giờ thì quá đáng rồi nha!
Hắn chứ ai nữa!
Gretta, đi kêu bọn lính tới đây.
Tao sắp có một cái móc mới rồi.
Tao cũng muốn lấy tiền!
Còn tao thì sao?
Tao hết tiền rồi.
- Dừng lại!
- Từ từ rồi tính mà!
Này, để anh ta yên.
- Quý ông, thôi mà!
- Trả người chỉ đường lại cho tôi.
Mũi em, mũi em,
đừng đánh mũi em mà!
Thả anh ta ra!
Rồi, tôi không biết đây là đâu,
nhưng tôi cần anh ta
dẫn đi xem đèn lồng.
Vì cả đời tôi chỉ mơ ước
có nhiêu đó thôi!
Tính người của các ông đâu cả rồi?
Bộ không ai trong các ông từng
có một ước mơ sao?
Tui... đã từng có một ước mơ.
♪ Tui độc ác, hèn hạ và đáng sợ ♪
♪ Nhếch mép cười là sữa phải đông cứng ♪
♪ Và nói về bạo lực thì tay tui
cũng chẳng sạch sẽ gì ♪
♪ Nhưng dù vẻ ngoài, tính khí
và cái móc tất cả đều xấu xa ♪
♪ Tui vẫn luôn khao khát
trở thành một nghệ sĩ dương cầm ♪
♪ Thử hình dung tui biểu diễn
nhạc Mozart trên sân khấu đi ♪
♪ Lướt tay trên phím đàn
cho đến khi chúng tỏa sáng ♪
♪ Ừ thì tui thích
đánh nhạc nền sát thủ ♪
♪ Nên cứ gọi tui là tàn ác đi
Cảm ơn ♪
♪ Bởi tận sâu trong tim tôi
cũng có một ước mơ ♪
♪ Hắn có một ước mơ ♪
♪ Hắn có một ước mơ ♪
♪ Thấy chưa, tui cũng đâu có độc ác
và xấu xa như vẻ ngoài đâu ♪
♪ Dẫu tui thích đi bẻ xương đùi ♪
♪ Nhưng cứ gọi tui là kẻ mơ mộng đi ♪
♪ Như tất cả mọi người,
tui cũng có một ước mơ ♪
♪ Tui có nào sẹo, nào bướu,
nào vết bầm ♪
♪ Cộng thêm cái gì đó rỉ ra ở đây nữa ♪
♪ Đó là chưa kể đến diện mạo của tui ♪
♪ Nhưng mặc dù có dư ngón chân ♪
♪ Thêm cái bướu cổ và cái mũi ♪
♪ Tui cũng rất muốn
kiếm được người yêu ♪
♪ Thử hình dung tô
với một cô nàng be bé xinh xinh ♪
♪ Cùng nhau chèo thuyền
dưới dòng nước trong xanh ♪
♪ Dù tui là một kẻ
phá hoại khủng khiếp ♪
♪ Tui là người yêu, không phải võ sĩ ♪
♪ Bởi tận sâu trong tim,
tui cũng có một ước mơ ♪
♪ Tui có một ước mơ!
Hắn có một ước mơ ♪
♪ Một ngày nào đó,
tình yêu sẽ trở thành bá chủ ♪
♪ Dù mặt tui làm mọi người thất kinh ♪
♪ Đằng sau đó là một đứa trẻ
đang mơ mộng ♪
♪ Cũng như tất cả mọi người,
tui cũng có một ước mơ ♪
♪ Tor muốn bỏ nghề và đi bán hoa ♪
♪ Gunther thì trang trí nội thất ♪
♪ Ulf thì thích kịch câm ♪
Bánh Attila nướng thì tuyệt hảo ♪
♪ Bruiser đan, Killer may ♪
♪ Fang chuyên đi múa rối ♪
♪ Và Vladimir thích sưu tầm kỳ lân gốm ♪
Còn mày?
- Xin lỗi, tôi hả?
- Ước mơ của mày là gì?
Không, không, không.
Xin lỗi, anh em. Tôi không hát.
♪ Tôi cũng có ước mơ như mọi người,
thật đấy ♪
♪ Chỉ là ít lãng mạng hơn thôi ♪
♪ Ở một nơi ấm áp đầy ánh nắng ♪
♪ Trên một hòn đảo của riêng tôi,
được rám nắng, yên tĩnh nghỉ ngơi ♪
♪ Bao quanh là cả đống tiền khổng lồ ♪
♪ Tôi có một ước mơ ♪
♪ Cô ấy có một ước mơ ♪
♪ Tôi chỉ muốn được ngắm nhìn
những chiếc đèn lồng tỏa sáng ♪
♪ Và mỗi giờ trôi qua ♪
♪ Tôi thật vui khi đã rời khỏi
tòa tháp của mình ♪
♪ Giống mọi người dễ thương ở đây,
tôi cũng có một ước mơ ♪
♪ Cô ấy có một ước mơ. Hắn có một ước mơ.
Họ có một ước mơ. Chúng ta có một ước mơ ♪
♪ Nên chúng tôi có khác nhau lắm đâu ♪
♪ Chúng tôi là một nhóm ♪
♪ Cứ gọi chúng tôi là độc ác, bệnh hoạn,
tàn bạo hay lạc quan một cách lố bịch đi ♪
♪ Bởi tận sâu trong tim,
chúng tôi cũng có một ước mơ ♪
♪ Tôi có một ước mơ
Tôi có một ước mơ ♪
♪ Phải, tận sâu trong tim,
chúng tôi cũng có một ước mơ ♪
Tìm thấy quân lính rồi!
Ryder đâu?
Hắn ta đâu rồi?
Ta biết chắc là hắn đâu đó trong này.
Tìm hắn ngay, nếu cần thì
phá tan chỗ này ra luôn!
Đi đi, hãy sống với ước mơ của mình.
Ừ.
Ước mơ của mày thúi hoắc,
tao đang nói với cô ấy.
Cảm ơn ông vì mọi chuyện.
Tôi tin rằng đây chính là người
mà các ông đang tìm.
Bị bắt rồi!
Thưa ngài, không thấy tung tích
của Ryder đâu cả.
Maximus!
Nó làm gì vậy?
Một lối đi!
Đi thôi, lính của ta.
Corman, canh chừng
đừng để chúng thoát đấy.
Đừng chơi dại chứ.
Tụi tao đi lấy vương miện đây.
Tôi có một giấc mơ...
Một giấc mơ nào đó...
Úi... Ai đó đưa tui cái ly nào...
Vì tui vừa tìm được
một ly nước cao ngất cho riêng mình.
Ôi thôi đi, đồ dê già!
Đường hầm đó dẫn đi đâu?
Dao!
Chà, phải công nhận là...
tôi không ngờ cô lại hay như vậy.
Khá là... ấn tượng đấy!
Tôi biết mà!
Tôi biết mà!
Vậy... Flynn này...
- Anh đến từ đâu?
- Whoa, whoa, xin lỗi Tóc Vàng...
không có "Kể chuyện em nghe" đâu!
Tuy nhiên tôi đang...
rất muốn nghe chuyện của cô đó.
- Tôi... biết là không được hỏi về mái tóc.
- Không!
- Hay là về mẹ cô...
- Không nốt!
Nói thật chứ, tôi sợ
đến không dám hỏi về con ếch nữa là...
- Tắc kè.
- Con đổi màu.
Câu hỏi là, nếu cô muốn
ngắm đèn lồng đến như vậy...
sao từ trước đến giờ cô không đi?
Ơ, ơ, à...
Flynn...
Flynn!
Ryder!
Chạy, chạy đi!
Ai thế?
Họ không thích tôi.
- Ai vậy?
- Họ cũng không thích tôi luôn.
- Ai kia?
- Cứ coi như hiện giờ...
tất cả người ở đây
đều không thích tôi đi.
Đây!
Ta chờ đến ngày này lâu lắm rồi!
Ôi má ơi,
phải tậu một cái thế này thôi.
Cô nên biết,
đây là hành động kỳ quặc nhất
của tôi đấy.
Luật ba ván thắng hai nha?
Flynn!
Flynn, coi chừng!
Tụi bây nên thấy gương mặt mình,
vì trông...
Buồn cười lắm!
Đi nào, Tóc Vàng!
Nhảy đi!
Không xong rồi,
tôi chẳng thấy gì cả.
Không làm gì được đâu!
Dưới đó đen như mực vậy.
Tất cả là lỗi của tôi.
Mẹ tôi nói đúng, lẽ ra
tôi đừng bao giờ làm chuyện này.
Tôi rất...
Tôi rất xin lỗi, Flynn.
Eugene.
Sao?
Tên thật của tôi là
Eugene Fitzherbert.
Có lẽ ai đó nên biết.
Tôi có mái tóc ma thuật,
nó sáng lên mỗi khi tôi hát.
Sao?
Tôi có mái tóc ma thuật,
nó sáng lên mỗi khi tôi hát.
♪ Hoa ơi, tỏa sáng nào
Để phép thuật rực màu ♪
Ta làm được rồi.
- Tóc cô ta phát sáng!
- Chúng ta còn sống, tôi còn sống.
- Không tin nổi!
- Eugene...
- Nó phát sáng...
- Eugene!
- Tại sao tóc cô phát sáng?
- Eugene!
Sao hả?
Nó không chỉ phát sáng thôi đâu.
Sao nó lại cười với tôi?
Tao sẽ giết nó!
Tao sẽ giết thằng Ryder!
Về vương quốc thôi!
Còn phải lấy lại cái vương miện nữa,
đi nào!
Này các chàng trai!
Chắc các cậu cũng muốn thôi
chạy theo đuôi chúng như lũ cho dại,
và dùng cái đầu một chút chứ hả?
Ôi thôi,
không cần thế đâu.
Nếu các cậu chỉ muốn có thế thì...
lên đường vui vẻ nhé!
Tôi còn định tặng các cậu một thứ
đáng giá bằng cả ngàn cái vương miện...
Một thứ làm các cậu
giàu ngoài sức tưởng tượng.
Chưa kể đến cái phần
hấp dẫn nhất đó nha...
Ôi, đúng là đời!
Vui vẻ với cái vương miện nhé!
Phần hấp dẫn nhất là gì?
Trả thù Flynn Ryder xong là có ngay...
Cô hơi kỳ cục đó, tự nhiên
lại quấn tóc ma thuật của cô
quanh cái tay bị thương của tôi?
Xin lỗi.
Anh đừng...
Đừng hoảng lên nhé!
♪ Hoa ơi, tỏa sáng nào ♪
♪ Để phép thuật rực màu ♪
♪ Để kim đồng hồ quay ngược ♪
♪ Trả lại những gì từng là của ta ♪
♪ Chữa lành những gì thương tật ♪
♪ Thay đổi chính định mệnh ♪
♪ Cứu những gì đã mất ♪
♪ Trả lại những gì từng là của ta ♪
♪ Từng là của ta ♪
- Á...
- Đừng hoảng lên mà!
A! Hoảng hồi nào đâu,
cô bị hoảng hả?
Chỉ là tôi thấy tóc cô hay quá thôi,
lại còn có cả phép thuật nữa.
Cô làm thế được bao lâu rồi?
Chắc là... từ đó đến giờ.
Mẹ tôi nói hồi tôi còn nhỏ,
nhiều người muốn cắt nó đi.
Vì họ muốn giữ nó cho riêng mình.
Nhưng một khi nó bị cắt...
nó sẽ mất hết năng lực
và chuyển thành màu nâu...
Một món quà trời cho như vậy
cần phải được bảo vệ.
Vậy nên mẹ không bao giờ cho tôi...
Vậy nên tôi...
tôi chưa bao giờ rời khỏi...
Cô chưa bao giờ rời khỏi
cái tháp đó?
Vậy mà cô vẫn quay lại sao?
Không...
Có...
Chuyện phức tạp lắm...
Vậy... Eugene Fitzherbert hả?
À ừ. Thôi cho tôi miễn
câu chuyện buồn...
về thằng nhóc Eugene Fitzherbert
nghèo mồ côi nha, chuyện đó hơi...
Chuyện đó hơi buồn một chút...
Có quyển sách này...
Quyển sách mà đêm nào
tôi cũng đọc cho lũ nhóc nhỏ hơn tôi...
Những cuộc phiêu lưu của
Flynnigan Ryder.
Phiêu bạt giang hồ đánh bại kẻ xấu,
giàu có nhất thế giới.
Lại càng không tệ với các quý cô...
Dĩ nhiên là cũng chẳng có gì để khoe.
Anh ta cũng là trộm à?
À...
Không!
Thực ra thì anh ấy có đủ tiền
để làm bất cứ việc gì mình muốn,
đi bất kỳ nơi đâu anh ấy muốn đi,
và... với một thằng nhóc,
tay trắng...
Tôi chả biết nữa, tôi...
Dường như con đường đó
tốt đẹp hơn nhiều.
Cô không được kể cho ai
nghe chuyện này đó.
Kể ra là coi như thanh danh tôi
đi tong luôn đó.
Ôi, ai lại làm thế!
Ôi, ngoài thanh danh ra thì
một người đàn ông còn có gì nào?
Chà, chắc tôi nên...
Tôi... Chắc tôi nên đi lấy thêm ít củi.
Này.
Tôi thì...
tôi thích cái tên Eugene Fitzherbert
hơn Flynn Ryder nhiều.
À,
vậy cô là người đầu tiên đấy.
Nhưng cảm ơn.
Chà, cứ tưởng hắn sẽ
chẳng bao giờ đi chứ!
Mẹ?
Chào con yêu.
Nhưng con... con... không...
Làm sao mẹ lại tìm được con?
Ôi dễ lắm con ơi!
Mẹ cứ lắng tai nghe âm thanh
của sự phản bội mà đi theo thôi!
- Mẹ...
- Về nhà thôi, Rapunzel. Mau!
Mẹ... Mẹ không hiểu đâu.
Đây là cuộc phiêu lưu tuyệt vời nhất,
và con đã thấy và học hỏi
được rất nhiều.
- Con còn gặp một người nữa.
- Phải.
Tên trộm bị truy nã.
Mẹ tự hào quá đi!
- Đi nào, Rapunzel.
- Mẹ, đợi đã.
Con nghĩ...
Con nghĩ là anh ấy thích con.
Thích con? Cho mẹ xin, Rapunzel,
con điên thật rồi!
- Nhưng mẹ ơi, con...
- Đáng lẽ con không nên bỏ đi.
Cả cái chuyện tình lãng mạn
mà con tưởng tượng ra này...
Càng chứng tỏ
con vẫn còn ngờ nghệch lắm!
Sao nó lại thích con được chứ?
Thôi nào, thật là...
Nhìn lại con đi,
con tưởng nó mê mẩn con à?
Đừng ngốc thế chứ con,
về đây với mẹ này.
♪ Mẹ con ♪
Không!
Không à?
Mẹ hiểu rồi...
♪ Rapunzel biết rõ nhất ♪
♪ Rapunzel trưởng thành rồi ♪
♪ Một quý cô chững chạc, người lớn ♪
♪ Rapunzel biết rõ nhất ♪
♪ Không sao, nếu con đã chắc vậy thì ♪
♪ Đi mà đưa cho hắn cái này ♪
- Sao mẹ lại...
- Hắn ở đây là vì cái này.
♪ Đừng để hắn lừa dối con ♪
- Đưa cho hắn đi, rồi con sẽ thấy.
- Con sẽ đưa!
♪ Tin mẹ đi con, hắn sẽ
nhanh chóng bỏ con mà đi thôi ♪
♪ Mẹ sẽ không nói là đã dặn con đâu ♪
♪ Không đâu, Rapunzel biết rõ nhất ♪
♪ Vậy nếu hắn lý tưởng đến thế ♪
- Thì cứ đi mà thử hắn xem.
- Mẹ ơi, đợi đã.
♪ Nếu hắn nói dối,
đừng về khóc với mẹ ♪
♪ Mẹ là người biết rõ nhất ♪
Vậy... ờ, tôi hỏi chút được không?
Có khi nào tay tôi sẽ có
sức mạnh phi thường không?
Vì tôi không nói dối đâu,
thế thì kỳ diệu quá ấy chứ!
Nè, cô có sao không?
Xin lỗi, tôi không sao.
Chỉ hơi...
mải mê suy nghĩ ấy mà.
Ý tôi là thế này...
Vẻ đẹp trai siêu phàm thì
tôi có sẵn rồi.
Bẩm sinh luôn ấy chứ, nhưng mà
sức mạnh siêu phàm thì sao?
Cứ thử tưởng tượng
viễn cảnh đó mà xem, tôi chỉ...
Bình tĩnh nào, các chàng trai.
Dục tốc thì bất đạt mà...
Hả? Gì?
Hy vọng mày đến đây để xin lỗi.
Không, không! Bỏ tao ra!
Không, không!
- Thả anh ấy ra!
- Ui da!
Bình tĩnh, bình tĩnh lại nào!
Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh nào!
Bình tĩnh!
Thế đấy!
Ngồi xuống nào!
Ngồi!
- Cái gì?
- Giờ thả chiếc giày ra.
Thả nó ra.
Ôi, mày ngoan quá đi!
Đúng thật mà!
Suốt ngày phải đuổi bắt kẻ xấu khắp nơi
chắc mày mệt lắm hả?
Xin lỗi?
Không ai cảm kích mày hết phải không?
Phải không nè?
Thôi đi, con ngựa đó xấu xa lắm!
Ôi, em ấy chỉ là
một bé bự dễ thương thôi mà.
Phải không?
Maximus.
Bó tay với cô luôn!
Nghe này, hôm nay là ngày
trọng đại nhất đời tao.
Và sự thật là tao xin mày
đừng bắt giữ anh ấy.
Chỉ 24 giờ thôi...
rồi hai người có thể đuổi bắt nhau
thỏa thích đến chán thì thôi.
Được chứ?
Hôm nay cũng là sinh nhật tao đó.
Nói cho mày biết ấy mà.
Xin lỗi.
Ôi, cảm ơn các em!
Cái này cho công chúa bị mất tích.
Lên thuyền nào!
Này Max.
Gì chứ?
Tao mua đấy.
Đa số...
Ta đang đi đâu vậy?
À, ngày tuyệt nhất đời cô mà.
Cũng phải có chỗ ngồi
cho đàng hoàng chứ!
Cô không sao chứ?
Tôi sợ lắm.
Tại sao?
Tôi đã ngắm nhìn từ cửa sổ
được 18 năm rồi...
Mơ màng cái cảm giác vút lên trời cao
của những ánh sáng nhỏ nhoi đó.
Lỡ như nó không giống như những thứ
tôi thường hay mơ thì sao?
Nó sẽ giống mà.
Và nếu như nó giống thì sao?
Sau đó tôi sẽ làm gì?
Chà, đó mới là khúc hay.
Thì cô phải đi tìm
một giấc mơ mới thôi.
♪ Bao ngày qua ♪
♪ Ngắm nhìn từ khung cửa sổ ♪
♪ Bao năm qua ♪
♪ Nhìn vào từ bên ngoài ♪
♪ Bao lâu nay,
chưa bao giờ biết được rằng ♪
♪ Em đã mù quáng ra sao ♪
♪ Giờ em ở đây ♪
♪ Chớp mắt trong ánh sao đêm ♪
♪ Giờ em ở đây ♪
♪ Bỗng nhận ra rằng ♪
♪ Đứng tại đây ♪
♪ Ôi, thật rõ làm sao!
Em thuộc về chính nơi đây ♪
♪ Và cuối cùng
em đã thấy được ánh sáng ♪
♪ Và dường như màn sương đã vén lên ♪
♪ Và cuối cùng
em đã thấy được ánh sáng ♪
♪ Và tưởng như bầu trời thật mới mẻ ♪
♪ Thật ấm áp và sáng long lanh ♪
♪ Và cả thế giới như đang dịch chuyển ♪
♪ Rồi bỗng nhiên,
mọi thứ thật đổi khác ♪
♪ Khi giờ đây em đã thấy anh ♪
Em cũng có một thứ cho anh đây.
Lẽ ra em nên đưa anh từ trước,
chỉ là em vẫn sợ...
Và chuyện là...
Em không còn sợ nữa...
Anh hiểu ý em chứ?
Anh dần hiểu rồi...
♪ Bao ngày qua ♪
♪ Mãi đuổi theo những ảo tưởng ♪
♪ Bao năm qua ♪
♪ Sống trong cảnh mập mờ ♪
♪ Bao lâu nay ♪
♪ Chưa bao giờ thấu hiểu được ♪
♪ Mọi chuyện, theo đúng nghĩa của nó ♪
♪ Giờ cô ấy ở đây ♪
♪ Tỏa sáng trong ánh sao đêm ♪
♪ Giờ cô ấy ở đây ♪
♪ Bỗng nhiên tôi nhận ra rằng ♪
♪ Nếu có cô ấy ở đây ♪
♪ Thật rõ làm sao,
tôi thuộc về chính nơi đây ♪
♪ Và cuối cùng
ta đã thấy được ánh sáng ♪
♪ Và dường như màn sương đã vén lên ♪
♪ Và cuối cùng
ta đã thấy được ánh sáng ♪
♪ Và tưởng như bầu trời thật mới mẻ ♪
♪ Thật ấm áp và sáng long lanh ♪
♪ Và cả thế giới như đang dịch chuyển ♪
♪ Rồi bỗng nhiên,
mọi thứ thật đổi khác ♪
♪ Khi giờ đây ta đã thấy nhau ♪
♪ Khi giờ đây ta đã thấy nhau ♪
Chuyện gì vậy anh?
À phải...
Dĩ nhiên rồi.
Chỉ là anh...
Anh xin lỗi, không có gì đâu.
Chỉ là anh cần phải
giải quyết vài chuyện.
Được thôi.
Anh sẽ trở lại ngay.
Không sao đâu, Pascal.
A, bọn mày đây rồi.
Tao tìm bọn mày suốt, kể từ lúc
bọn mình bị tách ra.
Nè, tóc mai hai bên mọc ra đẹp dữ ta?
Chắc mày khoái lắm hả?
Dù sao thì, tao chỉ muốn nói là...
Lẽ ra tao không nên chuồn.
Vương miện là của bọn mày đấy.
Sẽ nhớ bọn mày nhiều, nhưng chắc
thế này là tốt... nhất...
Định phỗng tay trên của nữa hả?
Chào Ryder...
- Cái gì?
- Nghe nói mày tìm thấy gì đó...
Thứ gì đó có giá trị gấp nhiều lần
cái vương miện này...
Bọn tao muốn con bé.
Em đang bắt đầu nghĩ anh đã bỏ em lại...
để chạy trốn cùng vương miện đấy.
Đúng đấy.
Cái gì?
Không đâu.
Tự mà nhìn đi!
Eugene?
Eugene!
Thỏa thuận ngon đấy chứ!
Vương miện đổi lấy cô gái
có mái tóc thần kỳ.
Cô nghĩ người ta sẽ trả bao nhiêu...
để được trẻ đẹp và khỏe mạnh mãi mãi?
Không, xin đừng.
Không!
Rapunzel!
Mẹ?
Ôi con gái yêu của ta...
Mẹ.
Con có sao không?
Có bị thương không?
- Sao mẹ...
- Mẹ lo cho con quá, con yêu...
Nên mẹ đã đi theo con.
Rồi mẹ thấy chúng tấn công con.
Đi thôi, đi thôi con,
trước khi chúng tỉnh lại.
Mẹ nói đúng.
Mẹ nói đúng hết.
Mẹ biết con yêu.
Mẹ biết mà.
Nhìn kìa!
Vương miện!
Rapunzel.
Rapunzel!
Không, không! Đợi, đợi đã.
Này này, các anh.
Rapunzel!
Đi cho xong nào, Ryder.
Đi đâu?
Xong, chưa từng có gì xảy ra.
Giờ tắm đi rồi ăn tối.
Mẹ sẽ nấu súp hạt dẻ đó.
Mẹ đã cố khuyên con rồi mà, Rapunzel.
Mẹ đã cố cảnh báo con
những thứ ở ngoài kia.
Thế giới này tăm tối, ích kỷ...
và tàn nhẫn lắm!
Nó sẽ hủy diệt tất cả,
không chừa lại gì...
dù chỉ là một tia nắng mỏng manh.
Sao tụi bây biết về cô ấy?
Nói mau!
Không phải bọn tao.
Là một mụ già.
Mụ già ư?
Không, đợi đã!
Mấy người không hiểu đâu,
cô ấy có chuyện rồi.
Khoan!
Rapunzel?
Rapunzel, trên đó sao vậy con?
Con có sao không?
Con là công chúa bị mất tích.
Rapunzel, nói to lên.
Con biết mẹ ghét cái thói lẩm bẩm
đến mức nào mà.
Con chính là
công chúa bị mất tích.
Có phải không?
Con có lẩm bẩm không, hả mẹ?
Mà tôi có nên gọi bà thế không nhỉ?
Rapunzel, con có hiểu
mình đang nói gì không vậy?
Sao tự nhiên con hỏi gì
nghe buồn cười vậy?
Chính là bà!
Tất cả, chỉ vì bà!
Tất cả những gì mẹ làm
là để bảo vệ con.
- Rapunzel.
- Tôi phí phạm cả cuộc đời...
Trốn tránh những người
muốn lợi dụng phép thần của tôi...
- Rapunzel!
- Lẽ ra tôi nên trốn...
nên trốn bà mới phải.
Con sẽ đi đâu?
Hắn ta sẽ không chờ con đâu.
Bà đã làm gì anh ấy?
Tên tội phạm đó
sẽ bị treo cổ vì tội ác của mình.
- Không.
- Nào nào. Ổn rồi.
Nghe mẹ nè.
Mọi chuyện sẽ xảy ra
theo cách nó nên thế.
Không!
Bà đã sai về thế giới này.
Và bà đã sai về tôi!
Tôi sẽ không bao giờ
để bà dùng tóc tôi nữa đâu!
Con muốn mẹ trở thành kẻ xấu hả?
Được thôi.
Giờ ta là kẻ xấu.
Gì thế này?
Mở ra!
- Mật mã là gì?
- Gì?
Sai!
Mở cửa ra!
Sai bét luôn!
Ngươi có ba giây...
Một...
Hai...
Ba...
Chảo chiên.
Ai mà biết được, phải không?
- Cúi đầu.
- Cúi đầu.
Rút tay lại.
- Dang chân ra.
- Dang chân r... ra?
Sao tôi lại phải dang...
Max!
Mày dẫn họ tới đây hả?
Cảm ơn mày.
Không, thật đấy, cảm ơn mày.
Tao thấy hình như từ đó đến giờ
ta đã hiểu lầm nhau nhiều chuyện...
Và ta chỉ nên...
Ờ, phải, mày đúng. Ta đi thôi!
Được rồi Max,
để xem mày nhanh cỡ nào nào!
Rapunzel?
Rapunzel, thả tóc xuống đi em!
Rapunzel, anh tưởng sẽ không bao giờ
được gặp lại em nữa.
Xem con đã làm gì này, Rapunzel.
Ồ đừng lo lắng con yêu.
Bí mật của chúng ta
sẽ được chôn cùng hắn.
Còn chúng ta...
sẽ đến nơi mà không ai
tìm thấy con được nữa.
Rapunzel này!
Đủ rồi đấy!
Đừng chống cự nữa!
Không!
Tôi không dừng đâu.
Tôi sẽ chiến đấu đến giây phút
cuối cùng của cuộc đời.
Tôi sẽ không bao giờ ngừng
trốn thoát khỏi tay bà.
Nhưng...
nếu bà để tôi cứu anh ấy...
tôi sẽ đi với bà.
Không.
Không được, Rapunzel.
Tôi sẽ không bao giờ chạy,
không bao giờ trốn đi.
Chỉ cần để tôi cứu anh ấy.
Rồi tôi với bà sẽ ở bên nhau.
Mãi mãi, như ý bà muốn.
Mọi chuyện sẽ trở lại như cũ.
Tôi hứa.
Y như bà muốn.
Chỉ cần để tôi chữa cho anh ấy thôi.
Khỏi mơ đến chuyện
đi theo bọn ta nghe con!
Eu-Eugene!
Ôi, em xin lỗi.
- Mọi chuyện rồi sẽ ổn ngay thôi.
- Không, Rapunzel!
- Em hứa đấy, anh phải tin em.
- Không...
Nào, anh thở đi...
Anh không thể để em làm thế được.
Em cũng không thể để anh chết.
- Nhưng nếu em làm thế này...
- Suỵt...
- Thì em... sẽ chết mất.
- Này.
Mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Rapunzel!
Khoan đã...
Eugene, anh...?
Không!
Không...
Ngươi làm gì thế này?
Ngươi làm gì thế này?
Không, không, không...
Không không,
Eugene.
Nhìn em này, em ở đây này.
Đừng đi, ở lại với em đi, Eugene.
♪ Hoa ơi, tỏa sáng nào
Để phép thuật... rực màu ♪
♪ Để kim đồng hồ quay ngược
Trả lại những gì từng là của ta ♪
Rapunzel!
Sao?
Em chính là ước mơ mới của anh.
Anh cũng là ước mơ mới của em.
♪ Chữa lành những gì thương tật ♪
♪ Thay đổi chính định mệnh ♪
♪ Cứu những gì đã mất ♪
♪ Trả lại những gì từng là của ta ♪
♪ Từng là của ta ♪
Rapunzel?
Eugene...
Anh có kể em nghe
rằng anh thích mấy cô tóc nâu chưa?
Ừm...
Đoạn kế chắc bạn tưởng tượng ra rồi ha.
Cả vương quốc vui mừng...
vì công chúa mất tích giờ đã trở về.
Lễ tiệc kéo dài cả một tuần liền.
Và nói thật,
tôi còn nhớ gì thì chết liền luôn.
Khắp nơi, những giấc mơ
dần trở thành sự thật.
Gã đó đang trên đường trở thành
nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng nhất thế giới.
Tin hay không tùy bạn.
Còn gã này? Cuối cùng
cũng tìm được tình yêu đích thực.
Còn gã này? Chắc là
cũng vui vẻ hạnh phúc.
Dù hắn chẳng bao giờ cho tôi biết.
Nhờ Maximus mà tội phạm về đêm
trong vương quốc đều biến mất.
Và phần lớn táo cũng vậy.
Pascal...
y như cũ.
Rốt cuộc thì Rapunzel đã trở về...
Và cô ấy cuối cùng cũng có được
một gia đình thật sự.
Một công chúa rất đáng
được mong đợi.
Được dân chúng yêu quý,
cô ấy dẫn dắt vương quốc...
với tất cả sự ân cần và sáng suốt
như những gì cha mẹ cô đã làm.
Còn tôi hả? Ừm...
Tôi trở lại với cái tên Eugene.
Thôi đi trộm cắp,
nói chung là làm lại từ đầu.
Nhưng tôi biết
các bạn đang hỏi gì...
Rằng Rapunzel với tôi
có cưới nhau không?
Rất vui được báo rằng, sau bao năm
cầu hôn, cầu hôn, cầu hôn...
cầu hôn, rồi cầu hôn...
Cuối cùng tôi cũng đồng ý.
Eugene!
Rồi rồi...
Là tôi cầu hôn cô ấy.
Vậy ta sẽ sống hạnh phúc
mãi mãi về sau chứ?
Đúng thế, em à.