Tip:
Highlight text to annotate it
X
Xin chào Điện Hạ
------bobbobmai------
Xin chào Điện Hạ.
Xin chào Điện Hạ.
Chúc mừng sinh nhật Điện Hạ.
Phải rồi, hôm nay là sinh nhật ta mà.
Oha, hôm nay là sinh nhật lần thứ 21 của ta.
Nhà ngươi có lẽ cho là,
ta có thể tự làm vệ sinh một mình sao?
Thật buồn cười, thưa ngài.
Tùy tùng phòng tắm!
Con chim hoàng gia đã sạch sẽ rồi,
thưa Điện Hạ.
Điện Hạ chắc sẽ rất hứng thú hôm nay.
Sao vậy, Oha?
Hôm nay là sinh nhật tuổi 21 của ngài,
có nghĩa là ngài sẽ gặp vợ tương lai.
Chà, ta rất tò mò đó,
nhưng làm sao một người đàn ông lại có hứng thú
với người phụ nữ chưa bao giờ gặp?
Nó thật yên ắng sáng nay.
Nó trông có vẻ buồn.
Có chuyện gì vậy con?
Dạ không, thưa cha.
Nào, con trai.
Ta không chỉ là người cai trị của
mảnh đất này
và là bậc thầy của các vấn đề ta nghiên cứu.
Ta cũng là một người cha quan tâm đến con.
À, thưa cha...
Chờ con một chút.
Nó đang làm gì thế?
Giống như thể là nó đang xuống đây
để nói chuyện với chúng ta.
Chờ đã, Akeem.
Người rải hoa!
Akeem. Đến đây, ngồi xuống.
Nào, con trai ta...
- Con đã mọc ria rồi.
- Jaffe, được một năm rồi.
Vậy thì, có chuyện gì vậy con trai?
À, Cha ơi, đầu tiên là,
việc thế này.
- Thế nào?
- Những cánh hoa hồng.
Có việc gì thế con?
Con là con trai của nhà vua.
Tại sao con không bước trên cánh hoa hồng?
Nhưng mẹ ơi,
nếu không có hoa hồng,
Con vẫn là con trai nhà vua mà.
Thế thì dễ thôi.
Kể từ ngay hôm nay,
bất cứ ai ném hoa hồng
dưới chân con ta phải trả lời cho ta.
Cha ơi, không phải chỉ có thế. Mà là tất cả mọi thứ.
Việc nấu nướng, cho ăn,
mặc đồ, tắm rửa.
Thật ra thì con có khoái cái màn tắm táp,
nhưng con muôn tự nấu
cho mình và tự chăm sóc mình,
Tự mặc đồ, tự lau chà lưng.
Và tại sao? Sao con không thể tự tìm vợ cho mình?
Là như thế đó.
Chúng ta đã rất vất vả
để chọn cho con một người vợ xứng đáng.
Từ ngày cô ấy ra đời,
Cô ấy đã được dạy dỗ, nói năng
và suy nghĩ như một hoàng hậu.
Nhưng, cha ơi, nếu con không yêu cô ấy thì sao?
Việc lo lắng khi gặp mặt
hoàng hậu của con rất bình thường.
Khi mẹ gặp cha con lần đầu tiên,
mẹ sợ chết khiếp.
Cha phải thú nhận là cha cũng rất sợ.
Ta rất lo sợ, kinh khiếp.
Nhưng trải qua năm tháng,
Mẹ đã yêu cha con rất nhiều.
Vậy thì, con thấy đấy, con trai,
ranh giới giữa tình yêu và sự kinh khiếp rất mong manh.
Con hiểu mà, thưa cha.
Nhưng khi con kết hôn,
Con muốn có người phụ nữ
yêu con vì chính bản thân con,
chứ không phải vì con có cái gì.
Vậy con là ai vậy?
Con là một người chưa bao giờ
biết cột giày.
Sai rồi.
Con là một hoàng tử người không bao giờ
phải cột giày.
Tin ta đi. Ta đã cột giày một lần.
Đó là một kinh nghiệm "đáng giá".
Xin chào Bệ Hạ.
Thêm một ngày đẹp trời ở Zamunda.
Và, Semmi? Gì nữa đây?
Người thật rạng rỡ hôm nay,
thưa Lệnh Bà.
- Vậy sao, Semmi?
- Vâng ạ.
Ta vừa nhận xét mẹ ta hôm trước,
"Hoàng hậu có làn da tuyệt vời"
Semmi, anh không có nơi nào để đi à?
Có ạ. Thần chuẩn bị đem cậu bé sinh nhật
đi dạo một vòng.
Xin lỗi, cha mẹ.
- Chúc một ngày tốt lành con trai.
- Vâng ạ.
Akeem, Chuyện gì xảy ra với mấy người rải hoa vậy?
Hãy xem cậu có thể tự vệ được không,
đồ khỉ khọt.
Cậu nói rằng cậu có thể có một phụ nữ
luôn vâng lời,
nhưng cậu lại muốn một phụ nữ
có chủ kiến riêng?
Chỉ có chó mới tuân lệnh chủ thôi.
Nếu cậu thực sự yêu vợ mình,
cậu sẽ trân trọng ý kiến cô ấy.
Tầm phào.
Cậu là người thừa kế
ngai vàng Zamunda.
Vợ cậu chỉ cần có một gương mặt đẹp
mặt hậu chắc chắn,
và mặt tiền khủng bố thôi.
Vậy cậu sẽ ngủ chung giường và
chia sẻ gia tài với cái túi cơm xinh đẹp như thế à?
Đó luôn là lựa chọn của những người có quyền lực.
Đó là truyền thống.
Truyền thống và thời gian phải và luôn
thay đổi mọi thứ, bạn của tôi.
Hãy mua áo đính hôn hoàng gia nào!
Áo đính hôn hoàng gia nào!
Hãy mua áo đính hôn hoàng gia nào!
Thực là ngon.
Vâng, cám ơn.
Phải. Hàng hiếm đây.
Thưa Bệ Hạ.
Thần là Đại tá lzzi.
Và hôm nay, với sự chúc phúc của người,
thần xin dâng hiến con gái thần cho hoàng tử.
Ta chúc phúc cho khanh.
Hãy bắt đầu nghi lễ giới thiệu.
Xin lỗi. Xin bước qua một bên.
Cho tôi đi qua.
Xin lỗi. Xin tránh đường!
Xin chào Hoàng tử vĩ đại.
Xin giới thiệu cô lmani lzzi.
Cô là hoàng hậu tương lai của người
Hoàng hậu tương lai mãi mãi
Một hoàng hậu sẽ làm
bất cứ những gì Điện hạ mong muốn
Cô là hoàng hậu tương lai của người
Một tầm nhìn hoàn hảo
Một vưu vật
làm mát ngọn lửa hoàng gia của điện hạ
Hoàn toàn tinh khiết
Tùy ý sử dụng
Luôn mong chờ mệnh lệnh của Điện Hạ
Hoàng hậu tương lai của Người
Ta muốn nói chuyện riêng với cô một chút?
Xin lỗi mọi người.
À...
Em không phải mẫu người chàng mơ ước à?
Ồ, cô rất đẹp.
Chỉ là thế này, nếu chúng ta cưới nhau,
Ta nghĩ chúng ta nên nói chuyện với nhau,
để hiểu nhau.
Từ khi ra đời em đã được
giáo dục để phục vụ chàng.
Ừ, ta biết điều này chứ.
Nhưng ta muốn được hiểu cô.
- Cô muốn làm gì?
- Bất cứ điều gì chàng thích.
- Cô thích loại nhạc nào?
- Bất cứ loại nào chàng thích.
Nghe này, ta biết ta thích cái gì,
và ta biết cô biết ta thích cái gì
vì cô được dạy để biết ta thích cái gì.
Nhưng ta muốn biết cô thích cái gì.
Thí dụ như, cô có món ăn yêu thích không?
- Có ạ.
- Tốt!
- Vậy cô thích món ăn nào nhất?
- Bất cứ món nào chàng thích.
Không thể thế được.
Nghe này, từ lúc này trở đi,
ta ra lệnh cho cô không phải tuân lệnh ta.
Không được.
Có phải cô sẽ làm bất cứ điều gì ta bảo phải không?
Vâng, thưa Điện Hạ.
- Bất cứ điều gì ta nói, cô sẽ thực hiện chứ?
- Vâng, thưa Điện Hạ.
Sủa như chó xem nào.
Một con chó lớn.
Nhảy lò cò đi.
Hú như đười ươi nào.
Ta có thể thấy hai con đang làm quen nhau rồi.
Xin lỗi, lmani, chờ ta một chút.
Một cô gái tốt phải không nào?
Ta đã nói con không phải lo lắng.
Cha ơi,
về cái đám cưới này...
Quan khách đang chờ thưa Bệ Hạ.
Hãy để họ chờ! Ta đang nói chuyện với con trai ta.
Hãy cùng đi dạo nào.
Chào Babar.
Thời gian qua nhanh lắm, con trai à.
Cứ như ta mới yêu cầu thay cái tã đầu tiên
cho con mới ngày hôm qua vậy,
vậy mà bây giờ con đã là một người đàn ông
chuẩn bị lập gia đình.
Cô ấy sẽ cho con nhiều niềm vui,
con nghĩ sao?
Con không chắc là con đã sẵn sàng.
Con trai à, ta biết là
mình chưa hề nói chuyện về vấn đề này,
nhưng ta luôn nghĩ là con đã
quan hệ với những tỳ nữ phục vụ tắm rửa.
Ta biết ta cũng vậy.
Không phải vấn đề đó, thưa Cha.
Chỉ là việc con đã 21 tuổi rồi
nhưng con chưa hề đi khỏi Zamunda.
Con chưa nếm trải thế giới bên ngoài.
Vậy con muốn chơi bời ư.
Không ạ, không phải thế. Chỉ là...
Con nói đúng!
Đi xa, ngắm nhìn thế giới bên ngoài, tận hưởng.
Thỏa mãn mọi khao khát.
Và con sẽ quay lại sau 40 ngày và cưới lmani.
- Nhưng, Cha ơi...
- Cứ như vậy đi.
Xin quý vị chú ý?
Đám cưới sẽ được tổ chức sau 40 ngày nữa.
Quý vị có thể ra về. Tạm biệt.
Oha, chuẩn bị hành lý cho hoàng tử.
Con ta sẽ đi du lịch.
Chuẩn bị hành lý cho hoàng tử.
Chuyến đi này là một ý rất tuyệt.
Bốn mươi ngày chơi bời.
Semmi, tớ có ý khác.
Đừng nói với ai đấy.
Tớ định đi kiếm vợ.
Thế có chuyện gì với cái cô
mà cậu đang có hiện nay?
Khi gặp cô ấy,
đừng nói với tớ là cậu không muốn
lột đồ cô ta ngay lập tức nhé.
Tớ muốn một phụ nữ biết đánh thức
cả trí tuệ và chú nhỏ của tớ.
Tìm cái của hiếm đó ở đâu ra bây giờ?
Ở Hoa Kỳ.
Đất nước đó quá rộng,
Sẽ có nhiều lựa chọn không giới hạn.
Ta sẽ đi đâu?
Los Angeles hay New York?
Hãy để số phận quyết định.
Mặt phải, New York. Mặt trái, Los Angeles.
Ta đến New York nào.
Nhưng tìm ở đâu ở New York
một phụ nừ
duyên dáng, lịch thiệp, ngon lành, và có văn hóa,
một phụ nữ thích hợp cho một ông vua?
- Queens!
- Queens.
Ông Oznowitz, Ông Frank Oznowitz,
Xin hãy nhấc chiếc điện thoại trắng.
Nhớ lấy, Semmi,
không ai ở đây được biết tớ thuộc hoàng tộc.
Tớ phải đóng vai một người bình thường.
Tớ sẽ không nói gì đâu.
British Airways chuyến bay 929 đến London
đang hạ cánh ở Cửa số 15.
Đứng lại.
Đồ ngu!
Chở bọn ta đến Queens ngay lập tức.
Các anh có chắc muốn đến Queens không?
Tôi muốn nói là người giàu có như các anh
nên đến Manhattan.
Ở khách sạn the Waldorf hay the Palace.
The Palace nghe hay đấy.
Chở tụi tôi đến đó đi.
Không, tôi muốn đến Queens. Và chúng tôi không giàu có gì đâu.
Chúng tôi là những sinh viên châu Phi bình thường.
Sao cũng được anh bạn.
Các anh muốn đến vùng nào của Queens?
Đưa chúng tôi đến vùng bình thường nhất.
Dễ thôi.
Nếu có một thứ Queens có rất nhiều,
đó là những khu vực bình thường.
Thế "đồ ngu" có nghĩa là gì?
Cái khu tồi tàn này đủ cho cậu chưa?
Được rồi, tuyệt hảo.
Tuyệt vời.
Semmi, nhìn này.
Nước Mỹ thật tuyệt vời.
Hãy tưởng tượng một đất nước tự do
đến mức người ta có thể ném chai lọ ra đường.
Anh mất trí rồi!
- Anh là đồ khùng. Quá khùng!
- Tôi không điên.
Nghe kìa. Những người Mỹ thực sự.
Đáng từng cân từng lạng,
Sugar Ray Robinson,
là đấu sĩ vĩ đại nhất.
Nè, anh bạn.
Thế Joe Louis thì sao?
The Brown Bomber.
Giờ thì, đó là tay đấm vĩ đại nhất.
Anh nói đúng.
Tôi cá là không ai ở đây
từng nghe nói về Cassius Clay.
Hắn ấy à.
Cassius Clay là một thằng khốn.
Này, tôi không nói là Clay không tồi.
Tôi chỉ nói là
tôi không thích Cassius Clay nữa
sau khi hắn đổi tên thành Muhammad Ali.
Cái quái gì thế?
Chờ một giậy, chờ một giậy!
Một người có quyền đổi tên mình
sang bất cứ cái gì anh ta muốn.
Và nếu một người muốn được gọi là Muhammad Ali,
Mẹ kiếp, đây là đất nước tự do.
Anh nên tôn trọng ước muốn của anh ta
và gọi anh ta là Muhammad Ali.
Mẹ hắn đặt tên hắn là Clay.
Tôi sẽ gọi hắn là Clay.
- Đúng đấy.
- Tôi nói Clay.
Cút khỏi đây mau.
Đúng rồi, đúng rồi.
Đối với tôi anh ta luôn là Clay.
Tôi đếch quan tâm anh ta đổi tên thành cái gì.
Hắn là Clay. Hắn là Clay đối với tôi. Tôi nói Clay.
À, vậy thì anh là thằng đần.
Cả ba người các anh. Ba thằng đần.
Các anh nên đổi cái tên bên ngoài
từ My-T-Sharp thành Ba Thằng Đần.
Tôi đã đi xem anh ta thi đấu.
Mọi người hét "Ali, Ali, Ali."
Tôi chỉ đứng lên và nói,
"Clay, Clay, Clay."
- Okay, anh muốn cái quái gì đây?
- Tụi tôi muốn thuê một phòng.
Này, tốt hơn là anh đừng phí thời gian của tôi.
Anh có tiền không?
Mời các quý ông vào.
Nè, lấy cái túi lớn đi. Lấy đi!
Tôi xin lỗi vì đã thô lỗ,
nhưng thỉnh thoáng tụi tôi có khách ở đây
mà không có đồng cắc nào.
Nhưng rõ ràng là các quý anh đây
thuộc tầng lớp khác.
Chúng tôi cần chỗ ở đơn sơ thôi.
Xin lỗi?
Chúng tôi cần một phòng thật đơn sơ.
Nè, Stu! Mày hết hạn thuê phòng rồi, thằng khốn!
Và đừng có chơi cái trò té cầu thang với tao,
mày nghe không? Nè, mày còn tỉnh mà. Đồ khốn.
Cái trò khốn này diễn ra hàng tháng.
Tôi nói thật đấy.
Chúng ta đến rồi.
Chỉ có một nhà tắm ở tầng này thôi,
các anh phải dùng chung.
Có một vấn đề nho nhỏ về côn trùng,
nhưng các anh ở châu Phi
chắc quen rồi.
Một điều nữa,
đừng sử dụng thang máy.
Đó là cái bẫy chết người đó.
Đây rồi, đây là cái nơi
tôi nói chuyện với mấy anh.
Nó thật tệ.
Chỉ có một cửa sổ, đối diện một bức tường gạch.
Lúc trước cho một người mù thuê.
Họ làm cái quái gì con chó thế này.
Chúng tôi sẽ thuê phòng này.
Vâng.
Nhìn này, Semmi. Cuộc sống. Cuộc sống thật sự.
Một thứ mà chúng ta đã bị từ chối từ lâu.
Xin chào láng giềng!
Nè, mẹ mày.
Phải! Ừ! mẹ mày luôn!
Tớ đang nghi ngờ mấy người này
đã chôm hành lý chúng ta.
Nè, anh muốn mua bàn chải đánh răng không?
Tôi có vài đồ dùng vệ sinh cá nhân ở đây.
Tôi cũng có một cái máy sấy tóc nữa nè. Coi đi.
Ăn cắp!
Ngừng lại! Ăn cắp! Quay lại! Ăn cắp!
- Semmi, Semmi, để hắn đi.
- Nhưng mấy thứ đó của mình mà.
Chúng ta đã vứt bỏ hết những thứ vật chất đó rồi.
Hãy để họ mặc đồ hoàng gia của chúng ta.
Chúng ta đang ở New York.
Hãy mặc như người New York.
- Tớ cảm thấy như một thằng đần vậy.
- Ồ, đừng vớ vẩn thế.
Bạn biết không, bạn có thể trở thành bất cứ cái gì
bạn mong muốn.
Xinh đẹp, gợi cảm.
Dễ như đếm 1, 2, 3.
Cứ để tâm hồn bạn chiếu sáng
Hãy để nó chiếu qua
Cứ để tâm hồn bạn chiếu sáng, cưng ơi
Cảm thấy ồ, mềm mại như lụa
Hãy để nó chiếu qua, yeah
Cứ để tâm hồn bạn chiếu sáng
Soul Glo.
Có lẽ tớ nên cắt mái tóc hoàng tử của mình.
- Không.
- Có.
Anh điên rồi!
Joe Louis, tay đấm vĩ đại nhất.
Chút nữa tôi sẽ tiếp các cậu.
Anh ta tệ hơn Cassius Clay.
Anh ta tệ hơn Sugar Ray.
Anh ta tệ hơn...
Giờ thì ai nào?
Anh. Chàng trai mới ở đằng kia.
- Rồi, Mike Tyson.
- Mike Tyson? giống như con chó bulldog.
Anh ta còn tệ hơn hắn nữa.
Anh ta có thế quất vào mông Mike Tyson.
Anh ta quất vào mông tất cả bọn họ.
Thế còn Rocky Marciano?
Ồ, thế đấy! Thế đấy!
Mỗi lần tôi nói về đấm bốc,
thì một người da trắng lại phải lôi Rocky Marciano
ra khỏi mông bọn họ.
Họ chỉ có thế thôi. Họ chỉ có thế thôi.
"Rocky Marciano. Rocky Marciano."
Để tôi nói với anh một lần thôi nhé.
Rocky Marciano giỏi thiệt.
Nhưng so sánh với Joe Louis,
Rocky Marciano chẳng là cái c*t khô gì cả!
Anh ta đập vào mông Joe Louis.
Đúng rồi.
Anh ta quất mông Joe Louis.
Joe Louis đã 72 tuổi lúc họ thi đấu với nhau!
Tôi không biết anh ta bao nhiêu tuổi,
nhưng anh ta đã bị quất vào mông.
Joe Louis đã quay lại sau khi về hưu
để đấu với Rocky Marciano.
Ông ấy đã 76 tuổi.
Joe Louis luôn nói láo về tuổi mình.
Ông ta luôn nói láo tuổi.
Một lần khi Frank Sinatra đến đây
và ngồi ở cái ghế này.
Và tôi nói,
"Frank, ông chơi với Joe Louis.
"Chỉ giữa ông và tôi,
Joe Louis mấy tuổi rồi?"
Anh biết Frank nói gì không?
Ông ấy nói là, "Này, Joe Louis 137 tuổi."
137 tuổi a!
Nè, anh bạn,
anh chưa bao giờ gặp Frank Sinatra.
Mẹ anh! Mẹ anh và mẹ anh!
Ai kế?
Mẹ kiếp, cậu trai, cái gì thế?
Tóc bện hay cái gì thế này?
Ồ, tóc tự nhiên của cháu đấy.
Cháu để vậy từ nhỏ.
Ồ, mẹ kiếp.
Anh xài hóa chất gì thế?
Cháu không dùng hóa chất,
chỉ có nước quả và dâu thôi.
C*t. Đó là thuốc uốn tóc hảo hạng đấy.
Anh muốn cắt kiểu gì đây.
Kiểu gì dễ nhìn và gọn gàng một chút.
Hết $8.
Nói tớ nghe, Semmi.
Thật lòng nhé, tớ trông thế nào?
Tớ nghĩ đến lúc cậu tìm hoàng hậu của mình rồi đấy.
Được rồi mà.
Em có một bí mật.
Em thờ ma quỷ.
Này, đó là vấn đề.
Tôi không thể tìm được người đáp ứng được mình.
Vài gã trụ được 1 giờ,
1 giờ rưỡi. Chỉ thế thôi.
Một người phải trụ đủ lâu để tôi thỏa mãn.
Em không quan tâm đến người không có xe BMW.
Ừ, anh biết không cưng,
Em gần như độc thân.
Chồng em đang chờ chết.
Đây là cuộc hẹn đầu tiên
mà Theresa và em có
từ khi bác sĩ tách tụi em.
Em thích sống kiểu bầy đàn.
Tôi là Joan of Arc ở kiếp trước.
Tên tôi là Peaches và tôi là người giỏi nhất
Tất cả DJs đều muốn sờ ngực tôi
Phải, em muốn đóng phim,
nhưng thực ra, em muốn là
ngôi sao trong phim,
vì em muốn trở thành
ca sĩ nhạc pop và ca sĩ nhạc rock
và tự sáng tác,
sản xuất bài hát của mình.
Rồi em sẽ trổ thành diễn viên,
vì người ta nói là em có tài,
Em tự nhiên.
Thế nên em sẽ viết kịch bản của mình
và làm đạo diễn luôn,
và, anh biết không,
và sản xuất phim luôn.
Em hy vọng anh không phiền
khi em đến ngồi cạnh anh,
nhưng em đã quan sát anh suốt buổi tối
và em muốn xé xác anh ra.
Và bạn anh nữa.
Tớ có tưởng tượng không,
hay là mọi phụ nữ ở New York
đều có vấn đề tình cảm nghiêm trọng?
Tớ nghi ngờ liệu cậu có tìm được
hoàng hậu của mình không.
Ông Clarence.
Này! các chàng trai từ châu Phi.
Các anh làm gì tối nay?
Thưa ông, chúng tôi có thể tìm
phụ nữ ngoan ơ đâu?
Ồ, các anh phải đi ra ngoài và tìm kiếm.
Họ không tự rơi vào lòng đâu.
Chúng tôi đã đến mọi quầy rượu ở Queens.
À, đó là nơi lộn xộn, con trai.
Anh không thể đến quán rượu
để tìm gái ngoan được.
Các anh phải đến những nơi dẽ thương,
yên tĩnh, nhu thư viện chảng hạn.
Gái ngoan thường ở đó.
Và ở nhà thờ nữa.
Hay là chỗ tôi đến tối nay,
trường đua Black Awareness.
Có vài gái ngoan ở đó.
Tốt lắm, gái ngoan, rau sạch.
Đó là lý do tôi đến đó. Mẹ kiếp.
Các bạn biết không, tôi không đến đây
để giảng đạo hôm nay.
Nhưng, khi tôi nhìn những thí sinh này
tham dự cuộc thi hoa hậu Black Awareness pageant,
Tôi cảm thấy dẽ chịu!
Tôi thấy dẽ chịu vì tôi biết
Chúa ở đâu đó.
Có Chúa hiện hữu đâu đó.
Các cô vui lòng quay người lại.
Quý vị biết đấy, Chúa hiện hữu
ở trên cao và nhìn xuống.
Con người không thể làm thế này được.
Larry Flynt, Hugh Hefner,
họ có thể chụp hình,
nhưng họ không thể tạo ra được.
Chỉ có Chúa trên cao,
lão Hugh Hefner trên cao,
có thể tạo ra cho quý vị.
Hiển nhiên đây là những phụ nữ
tốt nhất Queens có được.
- Chọn lấymột và hãy về nhà.
- Quý vị có thể gọi tên người.
- Hãy kiên nhẫn, bạn tôi.
- Chúa! Chúa!
- Quý vị có yêu người không?
- Có!
- Quý vị có cảm thấy lạc thú không?
- Có!
- Hãy nói, "Lạc thú!"
- Lạc thú!
Lạc thú.
- Lạc thú!
- Lạc thú!
Hãy nói "amen"?
- Amen!
- Phải rồi, Chúa ơi! Amen! Amen, người anh em.
Đừng xấu hổ khi gọi tên Người.
Đúng thể, Chúa ơi!
Chỉ có Chúa mới có thể ban cho người phụ nữ đó
niềm lạc thú mà cô ấy đang có.
Amen!
Hãy nói to lên với Chúa nào!
Lạc thú!
Tôi rất vui khi đến đây!
- Amen.
- Amen!
- Amen!
- Vâng, thưa ông.
Hãy nói "amen" nào
- Amen!
- Đúng rồi!
Tôi không biết vì sao quý vị đến,
nhưng tôi đến là để cầu nguyện tên Người.
Lạy Chúa, lạy Chúa.
Các cô gái, các cô có thể đi được rồi.
Cám ơn rất nhiều.
Có Chúa ở đâu đó.
Tôi có một tiết mục đặc biệt cho mọi người tối nay,
một chàng trai mà quý vị gọi là
Joe the Policeman
từ phần "Cái gì đang đi xuống"
của Đó là Mẹ Tôi.
Xin quỵ vị một tràng pháo tay
và đón chào anh lên sân khấu.
Một tràng pháo tay thật lớn
dành cho Mr Randy Watson của Jackson Heights!
Đúng rồi!
Randy Watson.
Chàng trai đó hay đấy.
Tốt và khủng khiếp.
Và Đức Cha Brown.
Hãy hoan hô Đức Cha?
Người đàn ông này là Đức Cha của tôi
từ khi tôi còn nhỏ,
và tôi yêu ông rất nhiều.
Cha là một người đặc biệt.
Cha Brown.
Cha Brown.
Thật dễ thương được đến đây đêm nay.
Thật đẹp...
Hãy tự hoan hô các bạn nào.
Các bạn rất dễ thương. Mọi người ai cũng dễ thương.
Và trong khi quý vị vỗ tay,
Tôi xin quý vị chào đón
ban nhạc của tôi,
*** Chocolate.
*** Chocolate.
Họ chơi hay quá, quý vị đồng ý không?
Tôi tin rằng trẻ em là tương lai của chúng ta
Cám ơn.
Dạy dỗ chúng tốt
và để chúng dẫn đường
Chỉ cho chúng cái đẹp
chúng có bên trong
Cho chúng niềm tự hào
Tạo điều kiện dẽ dàng
Vài thứ ngon lành à?
Có ngay.
Anh muốn Coca?
Thích màn trình diễn không?
Tận hưởng đi, chàng trai.
Đã lâu rồi tôi quyết định
không bao giờ bước đi dưới bóng kẻ khác
Nếu tôi thất bại, nếu tôi thành công
Anh không thể lấy đi phẩm giá của tôi
Vì tình yêu lớn nhất
là bên trong tôi
Yeah, yeah, yeah
Sexy Chocolate!
Sexy Chocolate!
- Mẹ kiếp, chàng trai đó có thể hát được.
- Anh điên rồi.
- Anh ta hay đó chứ.
- Anh điên rồi.
Một tràng pháo tay cho
ông Randy Watson.
Đúng rồi! Thêm một lần nữa nào!
Randy Watson! Thế nào?
Trước khi chúng ta tiếp tục,
tôi muốn cám ơn ông Cleo McDowell,
Người chịu trách nhiệm
cho toàn bộ thức ăn và đồ uống ngon lành
quý vị đang thưởng thức tối nay.
Cleo, tôi biết ông tự hào
về các cô con gái của mình. Chúng tôi cũng thế.
Vui lòng chào đón một trong những thành viên ban tổ chức
của cuộc vui tối nay,
Cô Lisa McDowell.
Lisa, lên đây nào cưng.
Cố gắng quảng cáo cho quầy salad mới nhé.
Cha, con không đề cập đến nhà hàng đâu.
À, ít nhất thì nói cho họ địa chỉ.
Cô gái, cô đẹp lắm,
ai đó chắc đã bỏ cô vào một đĩa súp
và nhúng cô với một mẩu bánh quy.
Xin cám ơn.
Quý vị biết đấy, tuần lễ Black Awareness
lào ơ hội để tự thể hiện mình.
- Mình đi được chưa?
- Không, chờ đã.
Vài phút trước, Randy đã cố gắng
thể hiện mình qua bài hát
theo cách riêng của mình.
Nhưng bài hát ấy đề cập một điểm thú vị.
Trẻ em là tương lai của chúng ta.
Và đó là lý do chúng ta
tạo ra một nơi
trẻ em có thể thể hiện mình.
Chúng ta cần xây lại công viên Lincoln.
Bây giờ, những người dẫn chỗ sẽ đi qua
lối đi với rổ quyên góp.
Vì thế xin vui lòng đóng góp theo khả năng.
Giờ đây, chúng tôi rất vui
nhận loại tiền kêu leng keng,
nhưng chúng tôi thích loại có thể gấp được hơn.
Quyên góp mà!
Tôi nghĩ nó là rác chứ!
Đừng có xô tôi.
- Bỏ ít tiền vào.
- Đồ ngốc.
Tôi sẽ đét đít ông, Clarence.
Đừng gọi tên tôi.
Oh, đúng rồi,
cái đồ khốn kiếp đen thui cao nhồng.
Có phụ nữ ở đây đấy.
- Tôi đếch quan tâm.
- Thôi nào!
- Không ai cho tôi cái gì cả.
- Xem nào.
Xin cám ơn.
Cô ấy tuyệt quá.
Akeem...
Quý vị có thể gặp cô Lisa và ông McDowell
tại nhà hàng McDowell's,
số 8507 Queens Boulevard.
-8507 Queens Boulevard.
-Giờ thì, quý vị nghe cô gái rồi đấy.
Nào, kiếm loại tiền gấp được nhé.
Nào, các anh.
Giờ thì, việc đầu tiên các anh làm buổi sáng
là quét sạch lối đi này.
Rồi tôi muốn các anh lau cửa sổ thật kỹ.
Và đừng để vết lại.
Này! Này
Anh đang làm gì thế?
Biến khỏi đây trước khi tôi đập máy ảnh!
Này, tôi và người của McDonald's,
chúng tôi có chút hiểu lầm.
Thấy đấy, họ là McDonald's.
Tôi là McDowell's.
Họ có hình vòm màu vàng.
Của tôi là hình cung màu vàng.
Bây giờ, xem này, họ có Big Mac,
tôi có Big Mick.
Cả hai đều có hai loại bánh thịt bò,
sốt đặc biệt, xà lách,
phô mai, rau dầm, và hành tây,
nhưng họ sử dụng bánh có mè.
Bánh của tôi không có mè.
Tôi hiểu rồi.
Giờ thì, anh phải lau chùi
khu vực chuẩn bị thực phẩm 2 lần 1 ngày.
- Anh có biết cách lau sàn không?
- Ồ, có chứ ạ. Tất nhiên rồi.
Được rồi.
Thế đấy.
Đừng dùng cái thùng.
Nó làm anh rối lên đấy.
Bây giờ, khi anh xong việc ở đây,
anh sẽ đi đổ rác.
Vâng ạ.
Đi với tôi. Tôi có việc dễ hơn cho anh.
Xin chào.
Xin chào.
Xin chào.
Xin chào.
Tồi là Akeem.
Rất vui được biết anh, Akeem.
Tôi được phân công dọn rác.
Cô có thứ gì cần bỏ đi không?
Không, hoàn toàn trống.
À, khi nó đầy,
đừng ngại gọi tôi nhé.
Tôi sẽ đến đi đổ ngay lập tức.
Thật tốt.
Khi cô nghĩ đến rác thì hãy nghĩ đến Akeem.
À, tôi phải quay lại công việc vệ sinh của mình.
Có lẽ ta sẽ có cơ hội nói chuyện
một cách chuyên nghiệp hơn.
Tạm biệt, Akeem.
Hãy để tâm hồn bạn tỏa sáng, cưng
Cảm thấy êm ái như lụa
Hãy để nó chiếu qua, yeah
Hãy để tâm hồn bạn tỏa sáng
Soul Glo.
- Darryl!
- Cleo.
Này, anh trông rất bảnh bao đấy.
Này, dùng Mick-Shake nhé?
- Tôi tin là anh khoái vị dâu.
- Cám ơn. Ống hút.
Lisa ở đằng sau. Con bé đang chờ anh đấy.
Đi nào.
- Mọi việc ở Soul Glo tốt chứ?
- Tốt ạ.
Bác biết đấy, sản phẩm gia dụng đan lát của chúng cháu
đang lên lắm đấy.
Tốt lắm.
Nhân tiện, cha cháu không dùng vé đến Jets game,
và cháu nghĩ bác có thể thích nó.
Ồ, Darryl, anh thật tử tế.
Cám ơn anh.
Lisa, nhìn ai nè cưng.
Xin chào.
Chúc 2 con vui vẻ nhé,
con nghe thấy không?
- Sẵn sàng chưa?
- Rồi.
Này, em muốn hỏi anh điều này.
Trong cuộc thi hôm nọ,
ai đó đã quyên rất nhiều tiền.
Anh có biết là ai không?
- À, anh...
- Em nghĩ đó là anh!
Em biết anh mà. Làm mọi thứ cho trẻ em.
- Xin chào.
- Xin chào.
À, chút nữa anh quên, anh có 4 vé
xem St. John's game.
Có lẽ em gái em muốn mời ai đó.
Tuyệt.
Này, anh dọn cái này nhé?
Xin lỗi.
Này, đó là Kunta Kinte.
Tôi có thể làm gì cho anh, chàng trai?
Bác có thể cắt tóc kiểu này không?
Ồ, sao anh lại muốn cắt kiểu này chứ?
Tôi thích kiểu tóc hiện tại của anh.
Kiểu ấy tự nhiên hơn. Tốt rồi, chàng trai.
Anh biết không, tôi ước gì
giới trẻ ngày nay
để tóc kiểu tự nhiên,
giống như tiến sĩ Martin Luther King.
Đúng rồi. Ông chưa bao giờ gặp
Sr Martin Luther King
mà không có lọn tóc quăn rối bời Jheri trên đầu.
- Không đúng à?
- Amen.
TS. King không đi vòng vòng như thế.
Anh biết không, tôi gặp Ts. Martin Luther King một lần.
Ông nói láo. Ông chưa bao giờ gặp
Ts. Martin Luther King.
Có, tôi gặp Ts. Martin Luther King
năm 1962 ở Memphis, Tennessee.
Tôi đang đi trên đường,
nghĩ về công việc của mình,
đi dọc phố, cảm thấy vui vẻ.
Đi qua góc đường,
một người đi đến và đụng vào ngực tôi?
Tôi ngã xuống đất?
Và tôi nhìn lên,
đó là Ts. Martin Luther King.
Tôi nói, "Ts. King?"
Ông ấy nói, "Oops.
Tôi nghĩ anh là ai khác cơ."
Oh, ông ơi, ông nói láo.
Ông chưa bao giờ gặp
Martin Luther the King.
Có, ông ấy đụng mạnh vào bụng tôi.
- Không có.
- Có.
Không có!
Nè, tại sao anh bạn lại quá lo lằng
về bề ngoài của mình thế?
À, cháu đang cố làm một cô gái trẻ chú ý.
Ta chưa bao giờ nghe thấy có người đàn bà nào
yêu người đàn ông
chỉ vì mái tóc của anh ta đẹp cả.
Đúng rồi.
- Đấy là một cô gái Mỹ à?
- Phải ạ.
Anh phải thông qua cha cô ấy.
Thấy chưa, đó là quan niệm sai lầm rất lớn.
Người ta không biết về phụ nữ Mỹ.
Không việc gì phải làm với mái tóc
hay túi tiền của anh cả.
Anh phải tạo mối quan hệ tốt với cha cô ta,
Anh có quan hệ tốt với cha cô ấy chứ. Đúng không?
- Ông ấy không nói dối đâu.
- Đúng đấy.
Anh tạo mối quan hệ tốt với người cha,
anh được đến nhà thoải mái.
Đến nhà thoải mái.
Như một con chim.
Thưa bác McDowell?
Cái gì thế?
Thưa bác, cháu không biết
bác có xem
trận đá banh trên TV tối qua?
Không.
Ồ, trận đó vui lắm.
Đội The Giants of New York
đấu với the Packers of Green Bay,
và cuối cùng đội the Giants giành thắng lợi
bằng một đường bóng dài hình chữ nhật qua khung thành.
Đó là một chiến thắng tuyệt diệu.
Con trai, ta chỉ nói chuyện này
với anh một lần thôi.
Vâng, thưa bác?
Nếu anh muốn làm việc ở đây,
tránh xa ma túy ra.
Vâng thưa bác.
Tôi không biết ở châu Phi như thế nào
nhưng ở đây, người giàu sẽ có tất cả các cô gái.
Phải, anh ta phải làm việc rất chăm chỉ.
Thế Hoàng tử của Soul Glo có làm việc chăm chỉ không?
Không hề.
Anh ta sống nhờ phát minh của cha mình.
Anh ta có thế mua cho cô ấy
bất cứ cái gì anh ta muốn.
Làm sao anh có thể cạnh tranh lại?
Để em mở cửa cho.
- Có hàng gửi cho cô Lisa McDowell.
- Tôi nhận cho. Tôi là em chị ấy.
Cô vui lòng ký ở đây?
Cái gì thế?
Cho chị đấy.
Chị mở nhé?
Ồ!
- Em có nghĩ là đồ xịn không?
- Không thể nào.
"Từ một người hâm mộ, không phải Darryl."
- Có người nào đang đùa giỡn.
- Không phải em.
Em không quan tâm anh chàng
hâm mộ chị đến mức nào,
anh ta sẽ không tặng chị bông tai như thế
trừ khi chị lên giường với anh ta.
Không phải ai cũng nghĩ như em đâu, Patrice.
Có chứ. Họ không thú nhận thôi.
Cậu không thấy là tớ không hề quan hệ
từ khi chung ta đến Mỹ à?
Semmi, nhìn kìa. Cô ấy đang đến.
- Tớ sẽ đến nói chuyện với cô ấy.
- Tốt thôi.
Nói với cô ấy là cậu đã tặng cô ấy
đôi hoa tai giá $500,000,
và cô ấy sẽ rơi vào vòng tay cậu
và chúng ta có thể rời cái nơi Chúa bỏ rơi này.
- Ồ, không. Tớ không thể làm thể.
- Làm gì đi chứ.
Đừng lo. Tớ có kế hoạch rồi.
Thế cậu định làm gì nào,
lau chùi lối đi đến trái tim nàng à?
Thế thì không công bằng.
Cái không công bằng là tớ phải lao động chân tay.
Ồ.
Tớ rất cần làm móng tay.
Ồ, nghe cậu kìa.
"Tớ rất cần làm móng tay."
Cậu có định nói gì đi chứ?
- Này, Akeem?
- Vâng?
Đây là em gái tôi, Patrice.
- Xin chào, cô khỏe không?
- Xin chào.
Akeem đến từ châu Phi.
- Anh làm gì ở New York?
- Tôi là sinh viên.
Anh đang học trường nào?
Tôi học ở đại học.
Trường nào cơ?
Đại học Hoa Kỳ.
Tôi chưa bao giờ nghe thấy trường đó.
À, đó là một trường rất nhỏ.
Tụi tôi còn không có đội bóng rổ nữa.
Thực à?
Tụi tôi có một vé dư
trận đấu của St. John's ngày mai.
Anh muốn dự không?
- Có chứ.
- Tốt quá.
Hai người có thể đi cùng với tôi và Darryl.
Yeah!
Thế chứ!
Đúng rồi! Cho vào mặt hắn!
- Cho vào mặt hắn!
- Phải! Cho vào mặt hắn!
Sao anh không cởi áo khoác ra, Akeem?
Vâng.
"Cho vào mặt hắn," đúng không?
Tôi thích câu đó.
- Như thế này có phải tốt hơn không?
- Có, cám ơn cô nhiều.
Mặc đồ chắc là một trải nghiệm mới cho anh.
Anh có thể theo kịp trận đấu không, Akeem?
Ồ, có chứ.
Tôi theo được mà.
Thế anh chơi trò gì ở châu Phi?
Đuổi khỉ à?
Không, tụi tôi chơi đá banh.
Tôi tin là các bạn gọi nó là... đá bóng!
Ồ đúng rồi. Bóng đá.
À, đó là một trò hay đấy.
Đặc biệt là cách mấy anh
nâng trái bóng trên đầu.
Anh biết không, riêng tôi không thích
môn thể thao nào
mà không sử dụng tay.
Đúng rồi! Đúng rồi!
Anh đang làm gì thế?
Mới nữa trận thôi mà.
Phải, nhưng đây là lúc tôi thích nhất.
Xin lỗi một phút nhé?
Xin lỗi.
Tối sẽ quay lại sau 1 phút nữa.
Ồ, trời ơi! Ồ, trời ơi!
Là ngài sao!
Tôi không thể tin được!
- Xin kính chào Điện hạ!
- Nào, xin đừng quỳ nữa.
Thần là một công dân trung thành của Zamunda.
Phải, nhưng anh sẽ làm đổ thức uống đấy.
Đây là ngày tuyệt nhất của đời thần.
Ừ, ta cũng rất vui được gặp anh.
- Vâng.
- Xin lỗi.
Xin vui lòng
Ngài có thể chụp hình chung với thần không ạ?
Thần sẽ trân trọng khoảnh khắc này đến hết cuộc đời.
Xin cám ơn.
Đến hết cuộc đời thần.
Ai thế?
Chỉ là một người tôi gặp trong nhà vệ sinh.
- Cưng à, sao em không nghỉ việc đi?
- Vì em thích nó.
Nhưng em là cô gái của anh.
Bạn gái của anh không phải làm việc.
Anh sẽ chăm sóc em.
Anh sẽ cho em bất cứ gì em muốn.
- Anh có thể tặng em gì nào?
- Không gì cả.
Anh sẽ lấy cho em ít cà phê.
- Anh sẽ quay lại ngay.
- Okay.
Này, Akeem. Anh thích trận đấu chứ?
Có. Cám ơn cô.
Tôi hy vọng là Darryl không xúc phạm anh.
Đôi lúc anh ấy có thể rất khó chịu.
- À, anh ấy không thể kiềm chế được.
- Ngồi xuống nào. Nghỉ một chút đi.
Ồ, cám ơn cô.
Anh biết không, anh là người rất khác thường.
Tôi chưa bao giờ thấy người nào
quá tự hào về việc cọ rửa sàn nhà cả.
"Người muốn học bay
phải học đứng và đi trước đã.
"Người ta không thể tự nhiên bay được."
Đó không phải là câu nói của tôi đâu. Của Nietzsche đấy.
Thấy chưa, ý tôi muốn nói đấy.
Hầu hết các anh chàng làm việc ở đây
không đi vòng vòng và viện dẫn Nietzsche.
Được rồi! Tất cả câm miệng
và làm những gì tao bảo. Lấy tiền ra.
Bình tĩnh, không ai bị hại cả.
Lấy tiền ra! Tất cả!
Đừng trì hoãn, thằng mập. Làm đi!
Nào! Mày đang làm tốn thời gian của tao đó.
Nào, nhanh lên.
Nhanh lên!
Tao sẽ bắn bể gáo đứa nào nhúc nhích.
- Mày đang nhìn gì thế?
- Bình tĩnh nào.
Nhanh lên! Đừng câu giờ!
Nhanh lên, đừng câu giờ. Tất cả!
Nhanh lên. Nhanh lên!
Xin lỗi một chút.
Anh khôn hồn thì bỏ vũ khí xuống.
Mày là thằng quái nào?
Xin kiềm chế đừng thô lỗ thế
- trước mặt những người này.
- Cái gì?
Tôi cảnh cáo anh đấy.
Tôi bị buộc phải tẩn anh.
Mẹ mày.
Đừng yên, cái đồ c*t hà mã bệnh hoạn.
Này, các anh. Tôi phải nói với các anh,
Tôi rất tự hào về việc
các anh đã làm hôm qua.
Các anh biết không, tụi tôi đã bị
gã đó tấn công 5 lần.
Nhưng tôi có cảm giác là
hắn sẽ không thể quay lại,
nhờ có các bạn Phi châu của tôi.
Này, nhớ đừng làm gì tối Chủ Nhật nhé.
Tôi có một buổi họp mặt nho nhỏ ở nhà.
Cậu thấy chưa? Được việc rồi đấy.
Ông ấy đã chấp nhận bọn mình ngang hàng.
Okay, các chàng trai, chỉ cần đưa vé cho họ,
lấy chìa khóa,
đậu xe dưới đường.
Khi làm xong, vào trong và phụ nhà bếp.
Akeem, tôi muốn anh đi với tôi.
Tôi muốn chỉ cho anh
phần bên trong của lâu đài nhỏ McDowell.
Này, đây là nơi trưng bày của tôi.
Tôi nghĩ nó tự nói lên tất cả.
Anh biết không, Akeem?
Khi tôi lớn lên,
chín người chúng tôi sống trong một túp lều
không lớn hơn căn phòng này.
Và hãy nhìn những gì tôi có hôm nay.
Tôi chỉ ước là bà McDowell
có thể sống để thấy nó.
- Bác co một ngôi nhà đẹp, thưa bác.
- Ồ, cám ơn anh.
Anh biết không, sau 20 hay 30 năm nữa,
nếu làm việc chăm chỉ,
có thể anh sẽ có một nơi
như thế này cho riêng mình.
- Điều đó sẽ rất tuyệt.
- Không phải thế sao?
À, đây là nơi anh sẽ làm việc tối nay.
- Đã bao giờ mở sâm-panh chưa?
- Cháu đã thấy người ta mở rồi.
Tốt. Phải đảm bảo là rót đầy tất cả các ly.
Tôi phải đi thay đồ cho bữa tiệc đây.
Quan sát xung quanh. Thoải mái lên
cho đến khi khách đến.
Nhưng, anh biết đấy. Tôi yêu Chúa.
Anh hiểu tôi nói gì chứ?
Tôi yêu Chúa,
và nếu yêu Chúa là sai trái,
Thì tôi không muốn trở nên đúng đắn nữa.
- Chào, Mike, Faith.
- Chào.
Rất vui được gặp anh.
Vui anh có thể tham dự.
Vui lên. Uống cạn nhé.
Còn nhiều hơn nữa đấy.
Này, Randy. Mọi việc thế nào, anh bạn?
Rất vui gặp anh. Coi chừng gã này đấy.
Ed Bự con, anh bạn của tôi.
Anh biết không. Tôi rất thích cái cách
anh xử gã đó với cây súng.
Tôi lẽ ra có thể đã giúp anh được,
nhưng mà, à, tôi vướng phải cầm tách cà phê.
Anh hiểu chứ?
Tôi cá là anh học mấy cái thứ đó
đánh nhau với sư tử và hổ và mấy thứ quái tương tự?
Phải. Ở quê tôi phải rất dữ tợn.
Anh biết không, tôi ủng hộ tất cả mấy thứ đó,
đặc biệt với phụ nữ.
Anh biết không, họ có thể không thừa nhận,
nhưng họ luôn muốn một người đàn ông
chịu trách nhiệm,
nói họ phải làm gì.
Giờ thì, có một điều tôi muốn nói với anh...
Darryl, tôi phải nói với anh,
mẹ anh càng ngày càng đáng yêu.
Cleo, cháu muốn nói chuyện riêng với bác một chút.
Được rồi, Darryl. Xin lỗi nhé.
- Mẹ, cha, bà.
- Được rồi, con trai.
Anh biết không, thực ra thì,
tôi đã ăn thử khoai tây chiên ngon hơn ở McDonald's,
nhưng tôi chưa bao giờ kể với ông McDowell chuyện ấy.
Akeem, bảo đảm ly mọi người luôn đầy nhé.
Chúng tôi sắp đưa ra một thông báo quan trọng.
Vâng thưa bác.
Xin mọi người chú ý?
Ông và bà Jenks,
xin ông bà đến với tôi?
Và mẹ Jenks,
xin mẹ lên đây luôn.
Tôi vừa nghe một tin làm
cho tôi rất vui.
Semmi, nào.
Rót sâm-panh.
- Cám ơn.
- Cám ơn.
Okay, tiếp tục đi. Ra khỏi đây. Tiếp tục đi.
Nào, như quý vị đã biết, Darryl và Lisa
đã tìm hiểu nhau một thời gian.
Tôi rất vui được thông báo
rằng trước đây ít lâu,
Darryl đây đã thình lình hỏi
và Lisa đã vui vẻ nhận lời.
Vậy thì buổi tiệc này đã
trở thành buổi tiệc đính hôn?
Amen. Xin cầu Chúa.
Cưới ư?
- Chúc mừng cô dâu chú rể.
- Chúc mừng cô dâu chú rể.
Chúc mừng cô dâu chú rể.
Tôi muốn cô và chàng trai đó
thắt dây tơ hồng.
Tôi sẽ cầu nguyện cho hai người.
Và tôi muốn cô
nắm chặt tay Chúa,
vì Người đã giúp Joshua
chiến đầu trận Jericho.
Phải, Người giúp Daniel
thoát khỏi hang sư tử.
Người đã giúp Gilligan
thoát khỏi hoang đảo. Lạy Chúa!
Tôi muốn nói chuyện với anh ngay bây giờ.
Lần tới khi anh và cha tôi cùng nhau
hoạch định cuộc đời tôi,
- Thì cho tôi biết một tiếng.
- Không phải...
Đừng chạm vào tôi.
Nhưng, em ơi, đây là tiệc đính hôn của chúng ta mà.
cám ơn.
- Cô muốn ít sâm-panh không?
- Không, cám ơn anh.
Tôi không có hứng thú ăn mừng.
Chờ đã.
Ngồi xuống với tôi cho có bạn.
Nếu anh muốn đánh đu với tôi,
anh phải thả lỏng người, Akeem.
Ồ, tôi có thể thả lỏng mà.
- Thấy chưa?
- Tốt hơn nhiều.
Cô có sao không?
Tôi ổn mà. Tôi chỉ không muốn bị ép lập gia đình,
không phải bởi Darryl, cha tôi hay bất cứ ai khác.
Tôi hoàn toàn hiểu điều đó.
Ở nước tôi, người ta lập gia đình theo sắp đặt,
và tôi thấy rằng người ta không nên
lập gia đình do bổn phận.
Anh nói đúng. Tôi muốn nói là, làm sao tôi
có thể cưới một người
như Darryl?
Tôi cũng tự hỏi câu tương tự.
Anh ta làm cô giận dữ trong kia.
Anh có nghĩ là tôi phản ứng thái quá không?
Phản ứng đầu tiên
thường là đúng đắn.
Anh biết không, anh rất dễ nói chuyện.
Tôi cảm thấy tôi có thể nói với anh mọi chuyện.
Này, Akeem. tụi tôi
cần thêm ít champagne trong đây.
Tôi hầu như quên mất tôi đến đây
để phục vụ.
À, cám ơn anh đã lắng nghe tôi, Akeem.
Tôi thực lòng đấy.
Không có chi, Lisa McDowell.
Này, cẩn thận đấy.
Tôi nghĩ là em gái tôi thích anh đấy.
Semmi.
Semmi.
Dậy nào, bạn tôi.
Anh sẽ đi làm muộn đấy.
- Thế muộn thì sao nào?
- Semmi.
Ta không thể để ông McDowell giận được,
đặc biệt là khi mọi việc đang
diễn tiến rất tốt với Lisa.
Tớ không quan tâm.
Tớ sẽ không đi làm hôm nay.
Có, cậu phải đi làm hôm nay.
Tớ phát bệnh vì phải sống như kẻ bần hàn.
Nhìn mấy cái thứ bẩn thỉu này xem.
Cậu muốn sống tốt hơn à?
Được thôi. Cải tạo chỗ này đi.
Nhưng cậu phải đi làm hôm nay.
Xin chào.
Xin chào. Mấy anh biết không. Tôi bắt đầu bằng việc quét dọn,
giống như các anh bây giờ.
Nhưng giờ thì, nhìn này, tôi đang rửa rau.
Tôi sẽ sớm được chiên khoai, rồi nướng thịt.
Một hai năm nữa, tôi sẽ trở thành trợ lý quản lý.
Và đó là khì tiền của đổ vào.
Chỉ 2 năm thôi ư?
Có thể tôi còn quan hệ với anh ta
vì mọi người đều muốn thế.
Anh hiểu tôi nói gì không?
Anh chắc là mệt vì phải nghe
tôi nói suốt về chuyện của tôi với Darryl.
Ồ, không hề.
Anh biết không, tôi cảm thấy mắc nợ anh.
Sao anh không đến nhà tôi
dùng bữa tối nhỉ?
Patrice sẽ có mặt.
- Đi tới nhà tôi đi.
- Tại sao?
- À, tôi có thể nấu đãi cô.
- Anh á? Nấu ư?
Tôi có biết sơ sơ.
Tuyệt quá. Nói anh nghe nhé.
Tôi sẽ mua đồ đến.
Được thôi, nhưng tôi phải báo cô biết trước,
nhà tôi rất nghèo.
Tôi không quan tâm chuyện đó.
Tôi chỉ muốn thấy nơi anh sống thôi.
Chào mừng đến tệ xá.
Đây là 212...
Akeem!
Chuyện gì thế?
Không có gì. Mọi việc ổn cả.
Xin chờ một chút.
- Cậu làm cái quái gì thế?
- Cậu bảo tớ cải tạo chỗ này mà.
- Tớ phải giết cậu.
- Tại sao?
- Tớ đang đóng vai nghèo mà.
- Akeem? Akeem.
- Mọi việc ổn chứ?
- Mọi việc vẫn ổn.
Xin lỗi. Tôi phải dọn dẹp.
Này, cậu hút chứ?
Coi chừng phỏi của cậu.
Chỉ là người phàm thôi.
Cậu làm gì thế?
Vì Chúa, Akeem,
Đừng lấy tiền túi tôi.
Nếu cậu không có tiền
cậu không thể gây rối được.
Cậu quá vô lý đấy.
Nếu cậu phá hoại cơ hội của tớ với Lisa
tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu.
- Tôi rất xin lỗi.
- Ta vào được chứ?
Ồ không được.
Sao thế?
Có chuột, một con chuột to bên trong.
Anh biết tôi nghĩ gì không?
Tôi nghĩ là không có con chuột nào cả.
Tôi nghĩ anh xấu hổ về căn hộ của mình,
Anh không thể để em nhìn thấy nó.
Một lần nữa cô nói đúng.
Nếu chuyện ấy khó như vậy
thì mình đi ăn ở ngoài vậy.
Thế thì tốt hơn nhiều.
Xin chờ tôi một chút.
Anh đưa cái gì cho ông ấy thế?
Ồ, chỉ ít tiền lẻ thôi.
- Randolph!
- Để tôi yên, Mortimer.
Randolph! Randolph!
Tôi không muốn nói chuyện với ông.
Nhìn này.
Mortimer, chúng ta đã trở lại rồi.
Yeah.
Vì nước Mỹ.
- Vì sao anh đến đây?
- Để tìm một thứ đặc biệt.
Đó là một chặng đường rất dài.
À, không hành trình nào quá dài
khi người ta tìm thấy cái mà họ đang tìm kiếm.
- Ai ở Phi châu cũng nói chuyện như anh à?
- Sao thế? Cô không thích à?
Không, tôi rất thích.
Thật hay khi một người biết cách
diễn đạt bản thân mình.
- Cám ơn anh.
- Cám ơn anh rất nhiều.
Ăn trưa nào.
Anh có ảnh hưởng thật kỳ lạ lên người khác.
Không có đâu.
Thực mà. Hãy nhìn anh chàng
ở trận bóng rổ hôm nọ mà xem.
Người ta thích anh.
Tôi đánh cá là ở quê anh,
đàn bà con gái phủ phục dưới chân anh.
Sao cô nói thế?
Vì anh tỏa sáng từ bên trong,
giống như là anh ở trên mọi thứ tầm thường.
Nó gần như là sự vương giả.
Vậy anh làm nghề gì ở quê nhà?
Ở nhà tôi...
làm công việc của gia đình.
Là gì thế?
Chăn dê.
- Phải rồi.
- Thực sao?
Đúng. Cô ngạc nhiên à?
Không, chỉ là anh có vẻ được học hành nhiều.
À, đời sống chăn dê không đòi hỏi đến thế.
Đàn dê biết tự lo cho mình,
nên người ta có nhiều thời gian để đọc sách.
- Xin hãy để tôi trả.
- Không, không được. Để tôi trả tiền.
Akeem, em muốn anh đừng lo lắng
về việc giàu nghèo.
Nếu em muốn cưới đại gia,
em đã chịu Darryl rồi,
chứ không phải anh.
Em khiêu vũ nhé?
Vâng.
Thế Patrice thì sao?
Anh không quan tâm đến Patrice.
Thế còn Darryl?
Anh cũng không quan tâm đến Darryl.
Anh thực muốn gửi cái này đi?
Sao không? Có vấn đề gì à?
Đọc lên giùm tôi.
"Kính gửi Đức Vua Jaffe Joffer,
Lâu Đài Hoàng Gia, Zamunda.
"Thưa Đức Vua, Akeem và thần
đã cạn túi.
"Xin gửi ngay 300,000 USD,
"vì chúng thần đang eo hẹp kinh khủng.
Kẻ tôi tớ hèn mọn của Người, Semi."
- Semmi.
- Semmi.
Tôi có nên đổi thành $400,000 không?
Anh nghĩ sẽ đủ không?
Cô nói đúng. $500,000.
Miễn là anh yêu cầu,
sao ta không xin 1 triệu chẵn nhỉ?
Cô có nghĩ là hơi bị nhiều không?
Không.
Ồ, có chuyện gì đang diễn ra thế này?
Patrice.
Tôi đến để gặp Akeem.
Hai người đang có cái gì thế này?
Các anh không thể mua
mấy thứ này bằng lương mình được.
Một người để hôn, một người để nhớ
Khi em xa rồi
Mỗi ngày trôi qua đây
Được yêu, được yêu
Ồ! Một cảm giác ngọt ngào, được yêu
Nè! Dưới đó yên lặng đi!
Người ta đang ngủ!
Vài người muốn trở thành vua hay hoàng hậu
người khác muốn giàu có và danh tiếng
Câm miệng!
Nhưng được yêu thực lòng
Câm cái miệng thối lại!
Có nghĩa hơn tất cả mọi thứ
Ồ!
Câm miệng!
Có người để quan tâm
Nè, mày tưởng đây là đâu,
Carnegie Hall hả?
Có người để chia sẻ nỗi cô đơn
và thời khắc tuyệt vọng
Câm lại!
Được yêu, được yêu
Mày có câm đi không?
Ồ! Thật là một cảm giác ngọt ngào, được...
Semmi, tớ vừa có...
Ồ, chào Akeem.
Semmi đã nói với em mọi thứ.
Xin lỗi chuyện giữa anh và em không đi đến đâu,
nhưng anh hiểu cho.
Tạm biệt, hoàng tử cưng.
Nhớ là đừng kể ai nghe đó.
Em sẽ giữ bí mật cho anh, thưa Điện Hạ.
Tạm biệt.
Nếu cậu là Hoàng tử, vậy tớ là ai?
Người hầu của tớ?
Ồ, chúng thơm quá.
Chắc Darryl phải dùng hết cả gia tài để mua hoa?
Cha tránh chuyện này ra đi.
- Con đi đâu đó?
- Đến bảo tàng với Akeem.
Không, cha không thích chuyện ấy.
Không thích chút nào.
Có chuyện gì sai với Akeem ạ?
Lisa, con đã kể với cha.
Anh ta là một người chăn dê.
Tại sao con không lấy Darryl?
Anh ấy mặc đẹp,
- đối xử tốt với con.
- Cha chỉ thích Darryl vì anh ta giàu có.
Lisa, cha chỉ không muốn con vất vả
giống như cha mẹ lúc trước.
Con biết.
- Tạm biệt cha.
- Ừ, tạm biệt.
Mời vào.
- Này, mấy cậu muốn gặp tôi à?
- Đúng, ông Townsend.
Tụi tôi muốn đổi phòng.
Mẹ kiếp. Mấy anh làm cái quái gì ở đây vậy?
Bạn tôi Semmi đã thay đổi căn phòng một ít,
và tụi tôi muốn đổi phòng.
Thế phòng này không tuyệt à?
Ồ, không phải vậy, thưa ông.
Chỉ là tôi sẽ mời một tiểu thư về nhà,
và tôi không muôn cô ấy
thấy tôi sống thế này.
Tôi nói với anh cái này.
Tôi sẽ để phòng tôi cho mấy anh,
và tôi chuyển lên đây.
Thế phòng ông trông có nghèo nàn không?
Có, như đống rác vậy. Các anh sẽ thích nó.
Chìa khóa nè.
Đó là căn hộ 1A.
Dưới lầu, tầng 1.
Cám ơn ông. Ông tử tế quá.
Semmi, dọn đồ đi.
Tớ có một cuộc hẹn với Lisa.
Có tuyệt không?
Ai thế này?
Nè, có chuyện gì vậy người anh em?
Anh hơi bị chậm cho đám rước Giáng Sinh rồi.
Ta là vua Jaffe Joffer,
người cai trị xứ Zamunda.
Vâng, à, xin mời ngồi.
Ghế số 2 sẽ sẵn sàng sau 1 giây.
Đẹp quá. Cái gì thế? Hàng nhung à?
- Ta đến để tìm con trai, Akeem.
- Tìm ai?
Ông biết không, ở phía trên... Kunta.
Ồ, vâng. Cậu trai trên lầu.
Ồ, vâng, anh ta.
Anh ta ở đâu đó gần đây.
Anh ta sống ở tầng 5 trên lầu.
Này, này, ai sẽ quét dọn mấy cái bông này?
Có thể vào.
- Anh không phải là Akeem.
- Tôi biết chứ.
- Cái gì đây?
- Một bức ảnh.
McDowell's là cái gì?
Đó là một nơi ở đại lộ Queens.
Tôi nghĩ anh ta làm việc ở đó.
Con trai ta làm việc ư?
Nó đâu rồi?
Tôi không biết. Anh ta chuyển xuống dưới rồi.
Căn hộ số 1A.
Thưa Bệ hạ! Người đang làm gì ở đây?
Ta nhận được điện tính của anh.
Akeem đâu?
Cậu ấy ra ngoài rồi ạ. Chuyến bay của người thế nào ạ?
Chắc là thoải mái?
Công việc duy nhất của anh là trông nom Akeem.
Làm sao anh có thể để nó đến nỗi này?
Akeem không nghe lời thần.
Cậu ấy đã điên rồi, thưa Bệ Hạ.
Semmi, anh đã tự làm ô nhục mình
và anh phải bị trừng phạt.
Anh sẽ bị nhốt ở dãy buồng hoàng gia
của ta ở the Waldorf-Astoria.
Và anh ta phải mặc trang phục nghiêm trang.
Và ta muốn các cô tắm anh ta kỹ càng.
Ồ xin đội ơn Bệ Hạ.
Ồ, nhìn này, Zamunda.
Đây là quê anh phải không?
Phải.
- Nó như thế nào?
- Ồ, em sẽ thích nó cho mà xem.
Đó là nơi đẹp nhất trên thế giới này.
Mọi người rất thân thiện.
Và em...
Em, mọi người sẽ đối xử với em như nữ hoàng.
Akeem!
Người ta thấy mình mất.
- Để cho họ thấy. Lisa, đi nào.
- Giờ sao?
Phải. Ngay bây giờ.
À, nhìn này, Darryl,
Sao anh không đến chơi tối nay?
Phải, khoảng 9:00 giờ.
Lisa sẽ có nhà.
Này, đừng lo chuyện đó, anh bạn.
Mình sẽ giải quyết được.
Okay, hẹn gặp anh.
- Ông McDowell?
- Gì thế.
Có ai đó muốn gặp ông.
- Họ không đến từ McDonald's chứ?
- Tôi không nghĩ vậy.
Tôi giúp gì được đây?
Oha?
Đây là đức vua Jaffe Joffer,
người cai tri xứ Zamunda.
Ông đang tìm con trai mình, Akeem.
- Con trai ông ư?
- Phải, con trai ta, hoàng tử.
Hoàng tử à? Ông nghiêm chỉnh chứ?
Hoàng tử Akeem là người thừa kế duy nhất
ngau vàng xử Zamunda.
Tôi đã biết là chàng trai này
có cái gì đó đặc biệt mà.
- Ông có thể cho biết nó đang ở đâu không?
- Ồ được chứ.
Anh ấy đang đi chơi với con gái tôi, Lisa.
Ta đang ở khách sạn the Waldorf-Astoria.
Khi nào gặp nó hãy gọi cho ta.
- Tôi sẽ nói với anh ấy ông đang ở đây.
- Không.
Đừng báo động cho nó biết sự có mặt của ta.
Ta sẽ tự xử nó.
Bù đắp vì đã làm phiền ông.
Ồ, xin cám ơn Bệ hạ.
Một Hoàng tử!
- Chờ đã.
- Cái gì?
- Mình không thể vàoWe cannot go in.
- Tại sao không?
Chờ anh trong xe. Anh sẽ quay lại ngay.
- Mình phải đi.
- Em không quan tâm căn hộ của anh.
Không phải thế.
Anh cảm thấy là anh đang thúc dục em.
Anh đâu có.
- Nên có thêm thời gian.
- Nhưng em muốn mà.
Tốt hơn là anh đưa em về nhà.
À, trông ai đây này.
Akeem, rất vui được gặp anh.
Cháu cũng rất vui được gặp bác.
Vào trong đi. Uống một ít nhé.
À, cháu phải đi rồi, bác McDowell.
Ồ, không, anh có thời gian để uống một ly mà.
Ngồi đi.
Đi nào, con chó này.
Anh biết không, anh và tôi,
mình chưa bao giờ có thời gian để nói chuyện.
À, có lẽ để khi khác, thưa bác.
Cháu thực sự có chuyện phải đi.
Ồ không. Ngồi xuống đi.
Tôi sẽ mang đồ uống lại ngay.
Phải, nối máy giùm phòng Vua Jaffe Joffer.
Xin chào đức vua?
À, Cleo McDowell đây ạ.
Vâng, thưa đức vuaq,
cả 2 đứa trẻ đều ở đây với nhau.
Phải, số 2432 Derby Avenue,
Jamaica Estates.
Phải. Giờ thì dức vua. Tôi tự hỏi nếu...
A lô, đức vua?
Cháu tực phải đi rồi ạ.
Ồ, không, không. Ngồi xuống ngay đó.
Nè, anh muốn uống đá không?
Xin lỗi. Tối quay lại ngay.
- Ai thế ạ?
- Hội Thánh Jehovah's.
Xin lỗi.
Nè, con gái ta không thích anh nữa đâu.
Anh có nghe thủng lỗ nhĩ không vậy?
Nhưng bác nói cháu đến mà...
À, mình đang nói đến đâu nhỉ?
Tôi đã cảnh cáo anh rồi nhé? Dottie, cắn nó.
Thưa bác, cháu rất biết ơn lòng hiếu khách,
nhưng cháu phải đi rồi.
Ồ không.
Anh có thể ở thêm một chút nữa.
Tôi vừa bỏ mấy món nhắm
vào lò rồi con trai.
Đế tôi đi xem chín chưa.
- Lisa, anh phải đi.
- Có chuyện gì sao, Akeem?
Anh hứa với em anh sẽ kể cho em nghe
khi nào có thể,
nhưng anh phải đi bây giờ.
Chào cha em giùm anh nhé.
Akeem đâu rồi?
- Anh ấy nói anh ấy phải đi.
- Ồ, anh ấy không thể đi được.
Chuyện gì vậy cha?
Và tại sao cha quá tử tế
với Akeem một cách đột ngột thế?
Cha thích chàng trai đó.
Có chuyện gì ạ?
Cái gì? Không.
Này, một người có quyền đổi ý mà?
Cha?
Con biết không,
2 đứa con là một cặp đẹp đôi, Lisa.
Cha?
À, anh ta là một chàng trai tuyệt vời.
Cha!
Okay, Lisa. Anh ta rất giàu!
- Cái gì?
- Anh ta có tiền riêng của mình.
Và, cưng ơi, khi cha nói anh ta có tiền riêng,
Cha muốn nói là chàng trai có tiền riêng!
Một hoàng tử. Anh ta là một hoàng tử!
Ồ, Lisa, con đã làm được lần này.
Con đã trúng độc đắc rồi!
Chàng chăn dê bé nhỏ của con
đã làm Darryl trông như một kẻ khốn cùng.
Tôi sẽ xuống đây.
Hết 9 đồng.
Semmi.
Tin tốt rồi, Akeem.
Mình được giải cứu rồi.
Cha mẹ tớ đâu?
Họ đến nhà McDowells rồi
để tìm cậu.
- Đi với tớ.
- Đi đâu?
Về phố Queens.
À, xem ai ở đây kìa.
Mời vào. Mời vào.
Xin chào mừng đến tệ xá McDowell.
Xin mời vào.
Akeem đâu?
Anh ấy vừa mới ra ngoài.
Có lẽ đi mua pizza.
Ngài biết đấy, tuổi trẻ mà.
À, đây chắc là phu nhân của ngài.
Bà có khỏe không ạ?
Ồ, rất khỏe, cám ơn ông.
Tôi không biết nên bắt tay
hay hôn tay hay gập người hay gì gì đó nữa.
Tôi thấy giống như đang khiêu vũ vậy.
Mời vào. Xin mời ngồi.
Nào. Con trai ngài sẽ về sớm thôi.
Phải, ngồi xuống. Đây, thử cái ghế lười này nhé.
Nó thật thoải mái đấy.
- Rất dễ chịu.
- Đúng rồi, bà hãy để chân cao lên.
Thế đây, thưa đức vua.
Xin nếm thử ít xúc xích.
Nó là loại đông lạnh,
nhưng ngài không thể nhận ra đâu.
Ông bảo là con trai ta ở đây.
Ngài biết đấy, con gái tôi Lisa
có thể biết anh ấy đi đâu.
Akeem và Lisa rất thân thiết.
Con gái ông đâu?
Ta phải nói chuyện với cô ta ngay lập tức.
Lisa? Có ai đây muốn nói chuyện với con nè cưng.
Đây là cha Akeem, đức vua.
Để chúng tôi một mình.
- Ta hiểu là cô đang hẹn họ con trai ta.
- Dạ đúng.
Vậy nó phải kể cho cô về vợ nó ở Zamunda.
- Anh ấy có vợ rồi sao?
- Chưa, nhưng sớm thôi.
Chúng ta đã chọn vợ cho nó.
Thế đấy, nó không thể nghiêm túc
trong quan hệ với cô.
Akeem đến Mỹ để chơi bời thôi.
Xin lỗi.
Tôi cần ở một mình.
Bà có thoải mái không, thưa bà...
Tôi không biết gọi bà ra sao nữa.
Tôi tên Cleo.
Rất vui được gặp ông, Cleo.
Tôi tên Aoleon.
Aoleon. Người ngoài hành tinh.
Lisa, con đi đâu đấy?
Cha muốn con gặp Hoàng hậu.
- Con có sao không cưng?
- Con xin lỗi.
Con phải ra khỏi đây.
Có chuyện gì vậy cưng?
- Nè, ông nói gì với con tôi vậy?
- Ta chỉ nói cho cô ấy nghe sự thật thôi,
rằng Akeem không thể quan tâm đến cô ấy.
Làm sao ông chắc vậy?
Ồ, nào.
Con mình không thể đi lại với loại gái ấy.
Này, chờ đã.
Oha?
Ta biết ông bị làm phiền,
và ta sẵn sàng bù đắp cho ông.
Một triệu đô được không?
- Không đời nào.
- Rất tốt. $2 triệu vậy.
Ông không có đủ tiền để mua đứt con gái tôi đâu.
- Vớ vẩn.
- Jaffe, ông hãy xin lỗi ông McDowell.
Ta sẽ không đời nào làm chuyện đó.
Người này thấp kém hơn ta,
con gái ông ta cũng thế.
Nè, tôi không quan tâm ông là ai.
Đây là, Jack.
Giờ thì ông mà nói thêm một tiếng nữa về Lisa,
tôi sẽ đã vỡ cái đít hoàng gia của ông đấy.
- Xin lỗi?
- Mọi người đang la hét gì thế?
Con trai họ, hoàng tử,
đang yêu chị gái con,
nhưng nhà vua đây không thể nuốt trôi chuyện ấy.
Không, hoàng tử đang yêu con mà.
- Con ổn chứ?
- Con khỏe thưa mẹ.
Sao bà lại ôm anh ta?
Anh ta chỉ là người hầu thôi.
Anh này mới là hoàng tử.
Ai nói với cô thế?
- Ông muốn nói Akeem là hoang tử?
- Đúng thế, và anh ấy yêu Lisa.
Sao chị ấy lúc nào cũng được hàng tốt thế?
- Lisa đâu rồi?
- Cha anh đã đuổi nó đi.
- Cha đã nói gì?
- Không có kết quả gì đâu.
- Chúng ta sẽ về Zamunda ngay lập tức.
- Con sẽ không đi đâu hế mà không có Lisa.
Vậy con quan tâm cô ấy à?
Mẹ ơi, con yêu cô ấy.
Thế thì tìm cô ấy đi con.
Akeem! Akeem, cha cấm con.
Im nào, Jaffe.
Thằng bé đang yêu.
Darryl, chuyện gì thế?
Lisa bỏ anh rồi.
Ồ, em biết. Tội nghiệp anh.
Chuyện đầu tiên cần phải làm là
cởi quần áo ướt ra.
Dừng lại. Lisa! Lisa!
Ta sẽ đi một mình.
Lisa, nào.
Anh không có ý làm em tổn thương.
À, ít nhất là tôi biết ai đã tặng tôi cái này.
Này, anh có thể lấy lại,
tôi không cần đâu
và tôi không cần anh.
Lisa.
- Lisa.
- Nè, để cho tôi yên.
Lisa, xin em đấy. Anh yêu em.
Thế còn người đàn bà anh sắp cưới thì sao?
Anh không yêu cô ấy.
Thế em nghĩ anh đến Mỹ làm gì?
À, cha anh đã nói với tôi.
Để gieo giống hoàng tộc.
Ồ, không.
Anh đến Mỹ để tìm cô dâu của mình.
Anh đến Queens để tìm em.
Thế tại sao anh dối em?
Tại sao anh không cho em biết anh là hoàng tử?
Vì anh muốn em yêu anh chính vì bản thân anh.
Em không biết anh là ai.
Anh là người mà em yêu.
Thế việc anh là hoàng tử là chuyện lớn sao?
Không, nhưng em...
Chỉ cần nói là em không yêu anh
khi em nghĩ anh là người chăn dê,
thì anh sẽ không bao giờ làm phiền em nữa.
Chuyện mình sẽ không đi đến đâu, anh.
Chúng ta quá khác nhau.
Anh thuộc hoàng tộc, lạy Chúa.
Em muốn anh từ bỏ ngai vàng không?
Anh sẽ làm đấy.
Từ giờ phút này,
tôi từ bỏ ngai vàng của mình.
Tôi không còn là hoang tử xứ Zamunda nữa.
Tôi từ bỏ ngai vàng.
Em vui chứ?
Em không thể để anh làm thế.
Anh không quan tâm đến vương miệng.
Anh chỉ quan tâm đến em thôi.
Hãy cưới anh, Lisa.
- Thế, bà nghĩ sao?
- Tới luôn đi cưng. Nắm lấy cơ hội nào.
Em xin lỗi, em không thể.
Tạm biệt, Akeem.
Nếu anh thực là hoang tử, tôi sẽ cưới anh.
Hãy nhìn sự việc thế này.
Ít nhất mình biết cách
làm khoai tây chiên.
Bà vẫn không nói chuyện với tôi.
- Tôi chỉ muốn con trai mình hạnh phúc.
- Và tôi cũng thế.
Aoleon, nào. Chuyện đó ngoai tầm tay ta.
Cô gái đã nói không.
Thế à, sau cái cách mà ông đối xử với cô ấy,
ai có thể trách cô ấy chứ?
Thậm chí nếu cô ấy đồng ý,
chúng vẫn không thể cưới.
Vì nó không theo truyền thống.
Nè, cái truyền thống đó ngu ngốc lắm.
Thế tôi là ai mà có thể thay đổi nó?
Tôi tưởng ông là vua mà.
Thưa Điện hạ,
chưa tới khúc đó đâu ạ.
Điện hà. Điện hạ!
Anh thực từ bỏ hết mọi thứ này vì em à?
Dĩ nhiên rồi.
Nếu em muốn, ta có thể bỏ hết ngay.
Không.
Này, chờ một chút, chờ một chút, chờ đã.
Dừng nay đó. Nghe này.
Dừng ngay đó một chút.
Anh ta đi vào nhà hàng.
Anh có nghe không?
Một người đi vào nhà hàng.
Anh ta ngồi xuống.
Anh ta dùng một chén súp.
Anh ta nói với bồi bàn,
"Này bồi, đến nếm súp thử xem"
Bồi bàn nói, "Súp bị cái gì à?"
Anh ta nói, "Nếm súp đi."
Anh ta nói, "Súp bị cái gì à?"
"Súp nóng quá sao?"
Anh ta nói, "Anh có nếm súp không nào?"
"Có chuyện gì? Súp nguội quá sao?"
"Anh có nếm súp không?"
"Được rồi, tôi sẽ nếm.
Cái muỗng đâu?"
Anh không có khiếu hài hước tí nào cả,
đồ khốn?