Tip:
Highlight text to annotate it
X
S2U.vn
15 NĂM TRƯỚC
Mình bắn cung rất giỏi.
Như thế sẽ rất có ích cho bạn nếu như
bạn quay ngược về quá khứ và bị kẹt lại đó.
Bạn thật vui tính. Và lập dị.
Phải, mình lập dị.
Mình cũng vậy.
Phải. Ai cũng yêu thương bạn
và bố bạn rất nổi tiếng.
Bố mẹ mình đang ly dị
nên mình phải tới trại này.
- Bạn khóc à?
- Không.
Chúa ơi.
Mình không phải loại người biết an ủi.
Đâu ai ở với nhau cả đời được.
- Bạn nghĩ thế?
- Ừ.
- Mình thọc tay được không?
- Không.
Thôi được.
YÊU KHÔNG RÀNG BUỘC
5 NĂM TRƯỚC
Patrice!
Chúa ơi, tớ đã bảo đây là tiệc ngủ mà.
Cậu đang mặc cái gì thế này?
Cậu lại ăn mặc như thế này? Gì đây?
Tiệc của sinh viên mà. Cứ hết mình,
say xỉn và trông hấp dẫn đi.
Nhìn mà học này.
Vui quá đi!
Tớ biết cô ấy.
Cô nàng tiên phong quyến rũ à?
Tớ biết cô ấy.
Cô nàng hấp dẫn đó à? Chắc rồi.
Sao thiếu những cô nàng thế được.
- Tôi biết cô.
- Chào Adam Franklin, trại Weehawken.
Anh có nhớ định thọc tay vào người tôi không?
- Sao cô lại tới đây?
- Tôi đang học ở MlT.
- Tôi cũng quen nhiều người.
Tôi lớn lên ở Ann Arbor. - MlT?
- Cô giờ còn thông minh hơn tôi.
- Ừ, đôi khi cổ tôi bị đau.
- Tại sao?
- Vì não tôi to quá.
Không hiệu quả. Biết rồi.
Anh thích em.
Gì? Tại sao? Anh đâu biết tôi.
Anh thích em.
Mai em phải tới chỗ ngu ngốc này.
Anh đi cùng không?
Đương nhiên.
Anh sẽ đi cùng em.
- Chỗ nào vậy?
- Chỗ ngu ngốc.
Tôi xin nhắc lại 1 câu David
luôn nói khi còn sống.
Của Einstein.
Có 2 cách để sống.
1 là chẳng xem điều gì là kỳ diệu.
Cách kia là xem mọi thứ là kỳ diệu.
Với David, chẳng có điều gì
kỳ diệu hơn gia đình anh.
2 cô con gái, Emma, Katie,
và vợ anh, Sandra.
Mẹ, đây là Adam.
- Cháu rất tiếc.
- Đây là em gái tôi Katie,
- và người tình của nó, Kevin.
- Bạn trai, và bạn thân nhất.
- Ồ, cảm ơn cháu, mẹ không biết
con cũng hẹn hò. - Đâu có.
Bọn con chỉ có tình 1 đêm hồi 14 tuổi thôi.
Đám tang chu đáo thật.
Nếu anh ở lại thì tốt quá.
Tôi cũng vậy.
Gọi cho cô sau.
Adam anh rất tử tế.
Nếu may mắn anh sẽ
không bao giờ phải gặp lại tôi đâu.
1 NĂM TRƯỚC
Phải, chúng ta học chung đại học.
Anh có 2 ông bố đồng tính.
Phải, tôi có 2 ông bố đồng tính.
Họ còn giúp tôi chuyển đồ khi lên năm 2.
Họ tốt nhất trên đời. À tôi
thì đàn ông đàng hoàng đấy.
- Được rồi.
- Cô là Patrice phải không?
- Phải.
- Tôi là Eli, còn kia là... Adam!
Anh quay lại ngay.
- Em cứ lựa đi.
- Đây là Patrice.
Patrice!
Chà, lâu lắm rồi mới gặp cô...
- Cô khỏe không?
- Khỏe. - Adam.
- Emma.
- Gì đây? Đoàn tụ chắc?
- Ta có gặp tại bữa tiệc phải không?
- Phải, còn anh thì siêu đàn ông.
- Cô làm gì ở đây?
- Tôi mới tới 1 tuần trước.
Tôi đang làm tại bệnh viện thực tập Westwood.
- Chào.
- Vanessa, đây là Emma.
- Emma, Vanessa.
- Chào, chị khỏe không?
- Bạn anh, Patrice.
- Chào, chị khỏe không?
- Tôi làm sao?
- Chào.
Chắc anh còn nhớ em gái tôi, Katie.
Nó vừa tốt nghiệp đại học.
Còn, cũng lâu lắm rồi mới gặp lại.
- Phải, từ đám tang bố.
- Buồn thế!
Thôi, bọn tôi phải đi rồi.
Phải, ta cũng nên giữ liên lạc,
có thể cho tôi số của cô không?
- Đưa điện thoại đây, tôi bấm số cho.
- Ồ, vậy dễ hơn. Đây
Chúng ta còn phải đi mấy chỗ nữa.
- Có thật...
- Thật đấy.
Rồi, vậy, rất vui khi gặp các bạn.
Hẹn gặp lại. Bảo trọng nhé.
Giữ sức khỏe.
HlỆN TẠl
- Và... cắt!
- Tốt lắm!
Rồi, mọi người...
Giải lao chút đi.
- Benji, anh tuyệt lắm!
- Cảm ơn.
Anh giỏi lắm.
- Sari, anh đã bảo em phải ''cành cao'' rồi mà.
- Em là ''cành thấp'' thì có.
Adam.
Anh hỏi tôi 1 chuyện
trước khi giải lao. Gì thế?
- Ờ... là...
- Khoan, là chuyện gì?
Anh muốn về sớm để đi gặp
bố anh chứ gì? Được chứ, đi đi.
Nhắn bố anh là chương trình
của bác rất tuyệt.
Tôi mê lắm, mua DVD rồi,
làm mất rồi lại mua lại.
Hay lắm. Scott vĩ đại!
- Chắc anh xem cả đời rồi.
- Tôi không xem đâu.
Chuck, chị mà thấy em chụp nữa
là chị tịch thu đấy.
Ai đấy? Tôi giúp gì được?
- Bố à, con đây.
- Chào con, vào đi.
Coi này.
Yoga Vinyasa kết hợp với tập luyện Rangers.
- Bố kết hợp chúng đấy.
- Chà, ấn tượng thật.
Bố sẽ làm 1 cuốn phim. Sức mạnh Vinyasa.
Bố không biết cơ bắp bố bỏ đi cả rồi sao?
Hài đấy!
- Đấm bố đi.
- Không, con không muốn làm bố đau.
Không đời nào. Đấm đi. Mạnh hết sức vào.
- Mau lên!
- Không.
Phải, thôi bỏ đi vậy.
Sản phẩm này tốt lắm.
Đại lý đã cho bố dùng thử.
Con mừng là nó giúp ích trong nghề bố.
- Chương trình sao rồi?
- Tốt lắm.
Các sinh viên nhảy, hát và viết blog.
Nhờ kịch bản của con, quan trọng lắm đấy.
Không. Con làm trợ lý mà.
Ít ra họ cũng đọc những gì con viết.
Chưa mà.
Mà thực ra,
con muốn cho bố xem kịch bản con viết.
Mới là bản nháp thôi.
Giỏi lắm. Bố sẽ đọc thử xem sao.
- Rồi bố sẽ gọi ai đó.
- Không.
Đừng gọi ai hết.
Chỉ cần đọc và cho ý kiến thôi.
Vậy... con có ngủ với ai không?
Có.
Vì nếu con cần chỉ dẫn bố có thể giúp.
Vì đã ly dị tới 2 lần thì không đùa được đâu.
- Có ai đặc biệt không?
- Không.
Sau Vanessa thì chưa.
Cả năm rồi. Phải sống tiếp chứ.
Mới 8 tháng mà bố.
Mà sao bố lại nói chuyện này?
Bố nuôi chó à?
Anh vẫn chưa nói à?
Adam, bố muốn nói, bố định nói.
Bao lâu?
- Gì?
- Bao lâu rồi?
Chưa lâu. Bố...
Cô ấy cần chỗ ở vì
thằng chủ trọ cũ đê tiện.
Tại 1 bữa tiệc, bọn bố trò chuyện...
chủ yếu về con.
Nhìn mềm thế mà.
Không hề đâu.
Ôi đau thật.
Bố ngủ với bạn gái cũ của con?
Phải. Nhưng...
- Cô ấy bốc lắm.
- Con biết rõ mà.
- Dễ thương quá, cảm ơn 2 người.
- Mẹ cô.
Adam, bố không phải người hoàn hảo.
Điều tồi tệ nhất con có thể làm
trong đời là từ chối tình yêu.
Bố nghĩ cô ấy yêu mình.
Đừng, Adam.
- Biết có 2 ông bố đồng tính
tốt chỗ nào không? - Không.
- Họ chẳng ''xực'' bạn gái cũ
của mình. - Chính xác.
- Nghe nói 2 bố con cậu ''xực'' cùng
1 em hả? - Trời, Wallace.
Cô nàng bỏ cậu chọn bố cậu.
Giống như bỏ cái iPod lấy cái máy đĩa vậy.
Trả thù đi. Ngủ với bạn gái cũ của ông ấy.
Rồi khi bố cậu lên đỉnh thì ông ấy sẽ như...
''Scott vĩ đại!''
- Nói chuyện khác giùm được không?
- Được chứ. - Được.
Scott vĩ đại!
Rồi. Vậy đi.
Chuyện gì?
Tớ sẽ gọi từng cô trong danh bạ
cho tới khi có người chịu ngủ với mình.
Sai lầm. Nâng ly vì nó đi.
Bọn tớ biết nó sai nhưng vẫn
uống mừng cậu vì chuyện đó.
Chào, em khỏe không?
Ừ, anh sẽ tới Ohio.
Anh không đi Ohio được đâu.
Anh sẽ đi taxi.
Không sao, anh sẽ tới. Bệnh viện nào?
Anh cần phải ở cùng ai đó lúc này.
Không biết em có chỗ chứa
cậu bé của anh không.
Không, ta có thể gặp mà.
Chào, em khỏe không?
Tớ đứng lên được.
Anh không nhớ tên em phải không?
Không sao. Em là Shira.
Và anh có vẻ cần 1 tách cà phê.
Ừ, cà phê cũng tốt.
Ờm... quần tôi đâu rồi?
Em không biết. Đâu đó
đây thôi. Cà phê đây.
Cảm ơn.
Tối qua cô có vui không?
Cũng được. Chẳng đặc biệt gì.
Tôi muốn nói là...
tôi tôn trọng cô.
- Thế thì tốt.
- Và tôi không hay quên
tên của những người tôi từng...
Chúa ơi, anh tưởng ta ngủ với nhau?
- Lạy Chúa, ta không ngủ với nhau.
- Adam, vớ anh trong phòng tôi này.
- Tôi à?
- Còn ai nữa.
Thế quần tôi có trong đó không?
Không. Lúc thấy anh anh không mặc quần.
Đừng chọc anh ấy nữa, các cậu.
Patrice. Chào, tôi biết cô.
Có chuyện gì thế?
- Phải cô không?
- Phải, tôi.
Và tôi thấy rất tốt.
Tôi không nghĩ mình
lại chịu đau tới mức đó được.
Và tôi cũng rất thích.
Anh dậy rồi.
Emma. Cô cũng ở đây?
Phải, khỏe hơn chưa?
Tối qua tôi có ngủ với ai
trong căn hộ này không?
Không có.
- Không có đâu.
- Cảm ơn.
Phải, hài hước lắm.
Mọi người hùa nhau bắt nạt
1 anh chàng trần như nhộng.
Tôi đang giữ quần anh, nếu cần thì theo tôi.
Ờ, cảm ơn.
Anh không phải mắc cỡ vì
chúng tôi là bác sĩ cả mà.
Bọn tôi thấy hàng trăm cái ấy rồi.
- Cả ngàn ấy chứ. - Tôi mới lôi
1 cái ra khỏi chai hôm qua.
-Nên bọn tôi quen với cái đó rồi.
- Bọn tôi chuyên nghiệp lắm.
Rất hân hạnh.
Hoan hô. Tuyệt lắm.
Phải, chắc tôi đồng tính thật.
Sao tôi tới được đây?
Anh nhắn tin cho tôi rồi
tôi nhắn địa chỉ cho anh.
Rồi anh đến đây và...
chắc anh tưởng là nhà mình
nên bắt đầu cởi đồ.
- Quần anh đây.
- Cảm ơn.
Vậy... tôi ngất trên trường kỷ à?
Không. Anh làm chuyện này, nó như...
1 điệu nhảy.
- Nhảy?
- Ừ, thế này...
- Tôi lắc cái đó về phía cô?
- Phải.
Khỉ thật, tôi xin lỗi.
Không, nó thú vị lắm, vui nữa.
Anh còn khoái trá theo kiểu như:
''Này, nhìn thằng bé này!''
- Rồi cô nhìn à?
- Ừ, tôi nhìn.
Cũng khá đấy. Cậu bé của anh khá lắm.
- Khá?
- Trông vô tư lắm.
Tôi không biết nói sao nữa.
- Bố tôi hẹn hò với bồ cũ tôi.
- Tối qua anh có kể rồi.
Lúc kể tôi có hấp dẫn không?
- Có hấp dẫn và hài hước không?
- Có.
Anh đang trần truồng và... khóc lóc.
Tôi thảm quá.
Rồi sẽ ổn thôi.
Cảm ơn.
Thật đấy.
Cảm ơn.
Anh nên chuẩn bị đi. Tôi không muốn đi trễ.
Ờ, tôi...
không muốn đi trễ.
Như thế xấu lắm.
Có bao không? Bao. Phải, bao.
- Có rồi. Nhanh lên.
- Có rồi.
- Cần giúp không?
- Được rồi.
Rồi. Quần của em... Để anh...
- Ta đang làm tình.
- Em biết.
Mình phải tới bệnh viện trong 10 phút nữa.
Biết rồi.
Anh còn 45 giây để giải quyết mọi việc.
- Gần xong rồi.
- Tốt.
Tốt.
- Áo đây.
- Tuyệt.
Ta không nói với ai cả nhé?
- Thế dễ dàng hơn.
- Đương nhiên.
Phải.
- Emma, mình phải đi rồi.
- Tới liền.
Trông thế này là ổn rồi.
- Tớ lấy hóa đơn. Trả giùm cậu luôn.
- Cảm ơn.
Chào.
Anh muốn gọi trả lời tin nhắn của em.
Không biết em có muốn đi chơi với anh không.
Em không tin đâu, em vừa
đậu xe ngay trước mặt anh.
Chào.
Chào.
Chào, tôi là Sam.
Bọn tôi làm chung bệnh viện.
Chỉ có 15 phút ăn trưa thôi.
Cô ấy lợi dụng để đi xe tôi.
- Anh là bác sĩ?
- Chưa, nhưng sắp rồi.
Tuyệt thật. Thế thì tốt nhỉ?
- Chào, Eli.
- Chào.
Bọn tôi đang bận. Gặp anh sau.
Hôm nay em rất đẹp.
Rất hân hạnh.
Thằng bạn khốn.
- Sao?
- Sao gì?
Hỏi cậu cái này,
cậu ngủ với Emma rồi?
Chưa.
Cậu đã ngủ với Emma chưa?
Rồi.
Nhưng đừng nói ai cả.
Tớ gọi cô ấy nhưng cô ấy chỉ nhắn tin lại.
- Thế cô ấy nhắn gì?
- Chào.
Chào thôi à?
- Chẳng còn gì khác sao?
- Biết làm sao đây?
Thế thì tốt. Thế nghĩa là hết chuyện rồi.
- Nàng không mê cậu.
- Thiệt sao trời.
- Hẹn gặp lại.
- Hẹn gặp lại.
Cô ấy cũng chỉ lợi dụng xe của anh ta.
Không hẳn, anh ta chắc muốn
chơi cô ấy trong chiếc Prius đó.
Làm tình trong chiếc Prius thì
sẽ không thấy tội lỗi đâu.
Vì lượng carbon ít.
- Metzner nói chuyện với tớ hôm nay đấy.
- Thật à? Ông ta nói gì?
''Cô làm sai rồi.'' Tuyệt thật.
Emma.
Anh làm gì ở đây?
Tại em không gọi lại cho anh nên...
anh nghĩ nên tới đây. Tặng em này.
Chúc mừng? Gì? Vì đã ngủ với anh?
Phải, em đã làm rất tốt nên...
anh nghĩ em xứng đáng có quả bóng này.
- Tôi đang làm việc.
- Ừ.
Sao em không gọi lại cho anh?
Tôi không giỏi chuyện này.
- Nói chuyện à?
- Phải, nói chuyện, giao tiếp.
Mấy mối quan hệ. Chỉ là...
Nếu ta giữ quan hệ tôi
sẽ thấy sợ hãi và bối rối.
Cổ như bị thít lại. Tim thì đập nhanh hơn.
Như bị dị ứng đậu phộng.
Anh biết dị ứng đậu phộng đúng không?
Còn tôi thì không dễ dàng
cắt đứt các mối quan hệ.
Emma, đi thôi.
- Chào Adam. - Chào.
- Này, tôi phải đi rồi.
- Ta là bạn, đúng không?
- Bạn, phải.
Cậu nghĩ thế nào?
Chiều cao khác biệt. Khi đứng gần trông
anh ấy như muốn bắt cóc mình. Sao?
Cậu lúc nào cũng thế, tìm nhược điểm
của những người thích cậu.
Tớ thì hẹn hò với những gã
có vấn đề nghiêm trọng.
1 gã trộm thẻ tín dụng
của tớ và bảo tại tớ
vứt nó lung tung. Cậu
tìm được 1 chàng hoàn hảo
nhưng lại nói không ích gì
vì anh ta quá hạnh phúc.
Gì đấy Bác sĩ Metzner?
- Tớ vừa nói ''gì đấy'' với bác sĩ Metzner.
- Khó mà kiểm soát được mà.
Tớ biết mình nên có 1 mối quan hệ.
Nhưng tớ không muốn bị tổn thương
và có 1 tủ đầy áo thun.
- Lại còn rất nhiều...
- Cậu làm gì đấy?
- Nhắn tin.
- Đương nhiên rồi.
Đáng ra không nên đem bóng bay tới.
Cậu tưởng mình là ai, nhân vật trong Up chắc?
- Tớ không nên tặng bóng bay?
- Cậu không nên làm thế đâu.
Ý tưởng tệ thật.
- Ta không nói chuyện này nữa.
- Được thôi.
- Emma nhắn này.
- Cô ấy nói gì?
- ''Anh ở đâu?''
- Thế cậu trả lời sao?
''Chào, em khỏe không?'' Rồi mặt cười.
Adam, 10 giờ tối rồi.
Tin nhắn ''Chào'' vào giờ này là
''Em muốn ngủ với anh,
em muốn biết anh say cỡ nào rồi.''
Cậu ngủ với Emma rồi mang
cho cô ấy quả bóng bay à?
- Cậu nói à?
- Không. Ừ.
- Đâu thể nói với ai được.
- Cô ấy vừa nhắn ''Chào'' này.
Cô ấy muốn thế rồi.
Trả lời nồng nhiệt chút đi.
Cậu phải trả lời thế này:
- ''Anh ở đâu à? Kiểm tra trong quần em xem.''
- Phải, chính thế đấy.
- Tớ không nhắn thế đâu.
- Hay tỏ ra đáng sợ hơn như:
''Hù! Cậu bé anh tới đây!''
Anh ngủ với Emma rồi tặng cô ta bóng bay?
- Không nói với mọi người không được à?
- Xin lỗi cậu.
Thế cậu trả lời sao?
''Chào.''
- Thế cũng được.
- Được, không sao.
Chỗ anh 30 phút nữa?
Mình làm nhiều chuyện vui thật.
Tiếp tục như thế này được không?
Phải, anh chỉ có ý như thế cũng vui.
- Anh cũng rất dễ thương.
- Cảm ơn.
Đừng ôm ấp chứ.
Chỉ muốn giữ ấm em thôi.
Em phải đi thôi.
- Thế à?
- Ừ.
Em không đói hay sao?
Không thể. Em còn phải làm việc.
Anh không muốn em hoảng sợ, nhưng...
anh cũng muốn hẹn hò với em vào ban ngày.
Không thể. Em không có thời gian.
Em làm việc 80 tiếng 1 tuần
và 36 tiếng trực nữa.
Em chỉ cần ai đó trên
giường mình lúc 2 giờ sáng
và không phải nói dối hay cùng ăn sáng.
Anh ghét ăn sáng, và nói dối.
Cũng không thích chiến tranh.
Anh muốn thế này không?
Thế nào?
Lợi dụng nhau về tình dục.
Bất kể giờ giấc, ngày đêm.
Chỉ thế thôi.
Được, anh làm được.
Tuyệt.
Sẽ vui lắm đấy.
- Nó sẽ không hiệu quả đâu.
- Sao?
- Rồi em sẽ phải lòng anh.
- Thế à?
Ta sẽ thế này cho tới khi
có người muốn dừng lại.
Rồi dừng lại.
- Anh sẽ không dừng.
- Không sao?
Chúc may mắn.
Chúng tôi là bạn tình.
Bạn bè... ngủ với nhau.
Không thể nào đâu.
Tôi đi phát tờ rơi đây.
1 tiếng nữa quay lại.
Ta nên đơn giản thôi.
Ta nên lập vài quy tắc căn bản.
Quy tắc. Ý hay đấy.
Lúc bắt đầu ta không cãi nhau.
Không nói dối.
Không ghen và nhìn thẳng vào mắt nhau.
Đừng cho em vào số
gọi khẩn. Em không tới đâu.
- Không vi phạm lời thề Hipocrates của em à?
- Không, em sẽ cho anh chết.
Thế à?
1 tiếng nữa tớ quay lại.
Vui vẻ nhé.
Tớ đi mua da-ua thôi mà.
Mình thì còn độc thân chết đây.
Chúa ơi, trông nó như
đang lao thẳng tới mình vậy.
Đừng gọi cậu bé của anh dễ thương.
Cả khi em ăn mặc như con gấu
và làm anh hoảng sợ.
Không nói gì tới câu bé của anh.
Bảo hiểm của anh có
phần bị xâm phạm không?
Thế này hơi quá rồi đấy.
Tin em đi.
Chẳng tập trung xem phim con heo được
khi có người đóng phim thật ở đây.
Tôi vừa chuyển anh vào danh sách bạn.
Anh nên đồng ý hoặc từ chối đi.
Đương nhiên đồng ý rồi.
Nhìn cô xem. Phải nhận chứ.
Tay anh ta nhỏ thật.
- Thế là sao?
- Sao?
Anh ghen à?
- Với hắn ta? Đời nào.
- Nếu em thích anh ấy thật,
thì cũng chẳng có gì khác cả.
Adam, em không thuộc về anh.
Đương nhiên, anh có nghĩ gì đâu.
Chà, Prius.
Đẹp đấy.
Hơi nữ tính, nhưng đẹp.
- Còn xe anh?
- 1 chiếc BMW.
- Dòng 5. Đằng kia.
- Ồ thấy rồi.
Tôi tự mua xe chứ không nhận của bố mẹ.
Ừ, tôi cũng thế.
- Thế à?
- Anh to con đấy. Tập à?
- Ừ, chèo thuyền.
Chèo thuyền?
- Tôi ở đội thuyền Harvard.
- Harvard!
Vậy anh là chủ tịch à hay gì?
Đội trưởng. Không.
Nếu tôi đoán đúng thì
anh đã ngủ với Emma.
- Sao cơ?
- Anh và Emma đôi khi ngủ với nhau.
Cô ấy mệt, gọi anh, và về nhà
và làm tình, để xem, 10 phút.
Chỉ để thư giăn thôi.
Tôi không hiểu anh nói gì.
Biết chứ. Giờ thì không sao.
Vì tôi và cô ấy làm việc
cùng nhau mỗi ngày,
nói những lời to tát,
cứu mạng người khác.
Cô ấy vui vẻ với anh rồi sẽ quay lại
với tôi vì tôi đã trưởng thành.
Tôi còn có công việc thực sự.
Tôi có thể chăm sóc cô ấy.
Tôi là loại người cô ấy cưới.
Còn anh chỉ là người
cô ấy tìm tới để giải trí.
- Gì đấy?
- Chân tớ.
Hay thật.
Đây này.
Kịch bản của cậu.
Bố cậu đã đọc qua
và góp ý cho cậu đấy.
Tớ sẽ nói Alvin cậu không ăn nấm,
nhưng cũng không nói là cậu không ăn.
Tớ biết cậu với bố cậu
không ổn, tớ không sao.
Ông ấy không thích cậu, nhưng thích tớ.
2 người có vài ý tưởng chung
và chia sẻ chúng.
Này, tôi nghe nói anh có
viết kịch bản phải không?
Tôi... tôi chỉ...
Tôi chỉ tập tành viết vài thứ thôi.
Thôi dừng lại đi, không phải việc của anh.
Này, thực ra tôi mới là
người đọc nên cứ đưa tôi.
- Cô à?
- Ừ.
- Đây. - Được, Megan
nghe tôi. Đôi khi.
Victoria, chị thấy em hút thuốc đấy.
Đừng chạy. Chị không đuổi đâu.
Chị sẽ không... Chị... Victoria.
Có sao không? Chị nhận được tin nhắn.
Emma, em có tin rất vui.
Chuyện hôm qua sau buổi picnic
nhưng em muốn nói riêng với chị.
- Ôi lạy Chúa!
- Em sắp kết hôn.
Em sắp kết hôn.
Mẹ rất hào hứng.
Tối qua mẹ cứ hét lên và khóc suốt.
- Mẹ, Bones với em cùng đi mua sắm...
- Ai?
Bones? Bones nào?
Katie, Bones là ai?
Bạn của mẹ.
Đáng ra em không nên nói với chị.
Mẹ đang hẹn hò với 1 người tên Bones?
- Ông ta là ai, kẻ lang thang?
- Không. - Sao không nói với chị?
Emma...
- Mẹ với em không sống 1 mình
như chị được. - Nói thế là sao?
- Thât mà.
- Này,
Katie, em mới 22 tuổi.
- Em có chắc mình sẵn sàng chưa?
- Em yêu anh ấy.
Trà tốt cho cô bé đây.
Em gái tớ sắp cưới.
- Bọn tớ biết rồi.
- lm đi, Emma.
- Uống thuốc chưa?
- Để tớ yên.
Cậu để tớ yên thì có.
Ước gì tớ cũng cùng chu kỳ như các cậu.
- Cậu có phải phụ nữ đâu.
- Ai đó?
- Xin chào.
- Adam đây.
Đùa à?
Đi đi.
Tôi mang bánh đến.
- Chào cả nhà.
- Đã bảo đừng tới mà.
Không an toàn đâu.
- Có sô-cô-la trong đó không?
- Tìm xem.
Nhìn này.
- Xem ta có gì trong này.
- Đưa cái sô-cô-la đây.
Đây.
Tôi hiểu rồi. 3 người có cùng chu kỳ.
Thật thú vị.
Noãn của 3 người sẽ rụng ra
trong khoảng 3-5 ngày tới.
Anh Google đấy à?
Có thể.
Các cô là phụ nữ mà.
Tôi thấy thế rất tuyệt.
Trong quần tôi là cả bãi chiến trường.
Anh cũng...
làm cho em cái này.
Làm dịu tử cung của em.
Tuyển tập à?
Dòng chảy đều dặn, Rượu vang Đỏ Đỏ.
Chủ nhật Đẫm máu Chủ nhật?
Adam, anh tạo tuyển tập
nhạc chu kỳ cho em à?
Lãng mạn quá.
- Frank Sinatra. Tôi treo thế giới
trên 1 sợi dây. - Kinh điển mà.
Ăn đi rồi anh không hát nữa.
Ôi trời.
Adam.
- Sao?
- Adam.
Sao?
Chúng ta ngủ quên.
Ta ôm nhau ngủ.
- Thế à?
- Ừ.
Chúng ta ôm nhau ngủ mặc nguyên
quần áo, thế còn tệ hơn gấp 10 lần.
Khỉ thật!
- Ngủ mặc nguyên quần áo?
- Tệ quá rồi.
Là tại anh. Đáng ra anh
không nên nấu xúp cho em.
Giờ làm sao đây?
- Chuyện gì? - Có lẽ ta nên
tạm dừng 1 thời gian.
Không, ta không phải dừng lại.
Phải, em không biết nữa.
Tìm ai khác đi.
- Em nói thật à?
- Thật.
Đi bar ngủ với ai đó xa lạ đi.
- Người lạ.
- Ừ.
- Điên thật.
- Anh làm đĩa nhạc chu kỳ cho em.
- Adam, khẩn cấp đấy.
- Em muốn anh đi?
- Ừ.
- Ngủ đại với ai đó?
- Phải.
- Như tình qua đường. - Phải.
Em cũng sẽ ngủ với ai khác.
Được thôi.
- Rồi mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.
- Được. Hay thật.
Tốt lắm. Cảm ơn.
Tạm biệt.
2 tuần rồi tớ không gặp cô ấy.
Cô ấy bảo tớ cặp với ai khác đi.
Nói thẳng vào mặt luôn.
- Không, tớ chỉ...
- Nhìn tớ này. Mặt tớ thế nào?
Adam, cậu phải rõ ràng mọi chuyện.
Cô ta muốn cậu cặp với các cô khác.
10 năm tới cậu sẽ đang
làm tình với vợ mình,
trong tư thế truyền thống,
rồi 1 trong 2 người sẽ lăn ra ngủ.
Rồi cậu sẽ nghĩ tới giây phút này,
gọi điện dựng tớ dậy, khóc lóc.
Rồi tớ sẽ cười vào mặt cậu, thật đấy.
- Giờ cậu đang hạnh phúc lắm đấy.
- 2 người không phải ăn sáng cùng nhau.
Không, tớ hiểu rồi...
Nhìn tớ này.
- Cậu và Adam sẽ làm tiệc
Giáng sinh? - Không.
Bọn tớ tạm thời không gặp nhau
để hẹn hò với những người khác.
Tốt, tối nay bọn mình sẽ về trễ lắm.
Được chứ? Sẽ vui lắm, còn tùy vào cậu nữa
- và tớ sẽ ''vui vẻ''. - Tớ cũng được?
- Không, tối nay là của tớ.
Tớ thấy mình hấp dẫn.
Tớ sẽ rất hấp dẫn, và hư hỏng.
Được không?
Hôm nay chưa ai nôn vào người tớ.
Bọn mình hư hỏng, Emma.
Cực kỳ, cực kỳ hư hỏng.
Nhớ đấy, bọn mình hư hỏng.
Để tôi mở cửa.
- Anh mở cửa xe cho em?
- Đương nhiên.
Chưa ai làm thế cho em cả. Làm lại đi.
- Thế nào?
- Tuyệt vời.
Khi phải nói ai đó người thân
của họ đã chết rất khó khăn.
Tớ muốn bật cười đi được.
Còn thấy kỳ quặc nữa.
- Đừng nghĩ tới chuyện đó.
- Tớ sẽ nói chuyện với ông ta.
Emma, không.
Tớ sẽ nói.
Nghĩ cho sự nghiệp của cậu đi. Đừng.
Bác sĩ Metzner.
Chào, tôi là Emma Kurtzman.
Tôi rất hy-hy-hy vọng
sẽ có cơ hội nói chuyện với bác sĩ.
Có ai dùng thêm gì không?
Patron!
Các cậu đang làm gì vậy?
-Joy, ngồi cùng bọn tớ đi.
-Chào Joy.
-Tớ phải làm việc.
-Thôi mà, ngồi xuống đi.
Chỉ một phút thôi.
Để tớ giúp cậu.
Cô ấy rất giỏi bắt chước các nhân vật.
-Bắt chước các nhân vật à?
-Đúng thế.
Được rồi.
Đoán thử ai đây nhé.
Bố ơi!
Bố ơi!
-Dễ thương quá!
-Ừ.
- Bố đang ở đâu vậy?
- Ồ!
Bố đang ở đâu vậy?
Là Nemo.
-Là Nemo đấy.
-Tôi không hiểu sao cô có thể làm được.
Sao cậu lại biết?
Vì tôi đã xem phim đó
hàng ngàn lần rồi.
Giả làm Drew Barrymore đi.
Drew Barrymore ấy
-Chắc không được đâu.
-Thôi mà.
Cô không thể giả làm Drew Barrymore đâu.
Tất nhiên là không thể rồi.
Chúc một kì nghỉ lễ vui vẻ.
Tôi từng thủ một vai
trong phim ''Wedding Singer''.
Vậy thôi. Tôi chỉ biết làm như vậy.
Tất nhiên là cô làm được.
Trông cô cũng giống Drew Barrymore mà.
Chúa ơi, Joy, tớ yêu cậu quá!
Vậy à?
Đúng thế.
Thật không?
Tớ yêu cậu.
-Khoan đã...
-Tớ thật sự yêu cậu đấy.
Sao cậu không nói
cho tớ biết sớm hơn?
-Tớ không có đủ can đảm.
-Ôi Chúa ơi! Thật là tuyệt!
Cậu thật xinh đẹp.
Cậu cũng thật đáng yêu.
Nào Wallace, chụp một tấm hình đi.
Có máy chụp hình ngay đây này.
Không thành vấn đề.
Lại gần đi nào.
Được rồi.
Mọi người cười lên nào!
Chúc một kì nghỉ vui vẻ.
Giáng sinh vui vẻ.
Anh lấy đồ uống cho em nhé...
Chúng ta ra khỏi đây đi.
Được thôi.
Anh sẽ đi dọn đồ.
Nghe này, đừng có ngủ
với mấy đứa con gái đó.
Bọn nó...bọn nó... không tốt lành gì đâu.
Cái gì?
Emma?
Phải chị không?
Katie!
Em đây. Chị đang làm gì vậy?
Chị đang ở đâu thế?
Chị chỉ đang ôn tập
cho bài kiểm tra bác sĩ thôi.
Mai chị sẽ đến phải không?
Chờ một chút nhé.
Chào anh, Adam.
Anh đang nói chuyện với ai vậy?
Chị có ở đó không?
Chị không có ở đó phải không?
Taxi!
Taxi!
Đưa tôi đến chỗ Adam.
-Adam sống ở đâu?
-Ờ nơi anh ta sống ấy.
Cứ đi đi.
Được rồi, tôi đi đây.
Cocktails cho các quý cô đây.
Christopher Walken.
Tôi sẽ để mọi thứ ở đây nhé.
Cho tôi tham gia với được không?
Các cô đang làm rất tốt đấy.
Tôi ở ngay đây
nếu các cô thấy cần.
Adam!
Adam Franklin!
Adam! Franklin!
Làm tốt lắm.
Anh đang làm...
Anh đang...
Đúng thế...
Có chuyện gì vậy?
-Đây là Joy.
-Tôi là Joy. Xin chào.
Tốt cho anh.
Adam!
Và đây là Lisa.
Anh có số hưởng thật đấy.
Cám ơn.
Chúng tôi biết cách làm cô ta phải đi.
Không.
Các cô đi mới đúng.
Cô định tống chúng tôi ra khỏi đây sao?
Cô đúng là một con khốn bí ngô.
- Thật đang kinh ngạc!
- Ồ vậy sao?
Được rồi.
Tôi phải đi đây.
Các cô cứ...bình tĩnh lại đi nhé.
Chúng tôi trông đâu có giống bí ngô.
Tôi biết. Cô ta chỉ nói vậy thôi.
Vì an toàn của chính các cô,
các cô nên gói ghém đồ đạc và đi đi.
Coi chừng đấy!
Cô ấy có thể ở bất cứ đâu.
Cô ấy nhanh lắm đấy.
Cô thật xấu xa.
Reng reng. Đó là mũ của bí ngô.
Chúng muốn bí ngô quay trở lại.
-Chúng tôi không phải bí ngô.
-Chúng tôi là các quý cô.
Nhưng các cô có nhiều màu cam quá.
Charlie Brown đâu rồi?
Chúng tôi tìm ra bí ngô của cậu rồi đây.
Em thật điên rồ!
Giống như đang xem chương trình Flava Flav vậy.
Sao anh lại dính vào những đứa đó?
Em ghen à?
Đừng làm vậy nữa.
Đừng biến mất như thế.
-Nhưng em đã bảo anh phải làm vậy mà.
-Đừng để em phải cô đơn như vậy.
Được thôi.
Em ngửi tóc của anh đấy à?
Không.
Có chuyện gì vậy?
Ngạc nhiên chưa?!
Chúc mừng sinh nhật!
Vào ngày này trong nhiều năm về trước.
Ngày con ra đời đã làm bố bật khóc.
Bố rất vui
vì được làm bố của con.
Hôm nay bố sẽ cho con biết vì sao.
Vì hôm nay là sinh nhật con.
Con yêu.
Là sinh nhật của con.
(Sinh nhật)
Sinh nhật.
Chúc mừng sinh nhật.
(Chúc mừng sinh nhật)
Chúc mừng sinh nhật.
(Chúc mừng sinh nhật)
Chúc mừng sinh nhật.
(Chúc mừng sinh nhật)
Adam.
Chúc mừng sinh nhật.
Chúc mừng sinh nhật
Adam.
Chúc mừng sinh nhật.
Chúng tôi rất tự hào về anh.
Con ước đi.
Nghỉ giải lao 5 phút đi các cô.
Không. Khi thứ này được bật lên,
tôi đã nhắn tin cho anh.
Con đã tha thứ cho bố chưa?
Không. Con không tha thứ cho bố.
Con không thấy kì sao?
Con trai bố đã ngủ với bạn gái bố.
Bố đã thông cảm cho con,
con cũng nên như vậy.
Xin thứ lỗi, chú có thể
kí vào đây cho cháu không?
Cả cháu nữa.
Bố mời con đi ăn tối với bố hôm nay.
Bố có chuyện muốn nói với con.
Chuyện này à?
Giống như chuyện gì?
Chuyện quan trọng.
8:30 tại nhà hàng STK, được chứ?
Cứ dẫn theo bất cứ
người nào con muốn.
Tạm biệt mọi người.
-Cám ơn rất nhiều vì đã đến.
-Đây quả là một vinh hạnh.
Scott vĩ đại.
Hoan nghênh nào!
Chết tiệt!
-Anh ổn chứ?
-Ôi!
-Đưa cho tôi!
-Điện thoại của em!
Biến đi Chuck!
Cậu tài giỏi nhưng cũng láo thật đấy.
Có bác sĩ ở đây không?
Vẫn ổn, chưa đến nỗi nào.
Không cần phải băng lại đâu.
Sao rồi, thưa bác sĩ Metzner?
Adam, có chuyện gì vậy?
Anh ấy bị *** gân cô tay
vì đấm vào tường.
Anh nhắn tin cho em nói rằng
anh sắp chết đến nơi.
Anh bị đau.
Tôi đã tiêm cho anh ấy
một liều thuốc giảm đau, khá là mạnh đấy.
Bác sĩ Kurtzman đây
sẽ đưa anh về.
Đây là đơn thuốc chống viêm.
Đừng lo, bạn gái của anh
là một bác sĩ rất tài giỏi.
Không. Tôi không phải là bạn gái của anh ấy.
Cô ấy chắc chắn
không phải là bạn gái của tôi.
Xin lỗi, tôi không làm được gì
trong tình huống này.
Anh sẽ ổn thôi.
À khoan, tôi rất thích chương trình
của bố anh đấy.
''Scott vĩ đại''.
Rất vui nhộn đấy.
Tôi sẽ nói lại với ông ấy
những gì ông đã nói.
Bố mời anh đi ăn tối.
Ông ấy sẽ đưa Vanessa đi cùng.
Em phải đi cùng anh.
Không, em không đi đâu. Em đã làm việc
14 tiếng, em không thể đi gặp bố mẹ anh được.
Giúp anh đi mà.
Liều thuốc tê này mạnh quá,
anh không cảm thấy gì hết.
Cảm thấy chưa?
Rồi.
Chúc mừng sinh nhật, Adam.
Tôi sẽ quay lại khi các vị
muốn gọi món.
Quan hệ của các con tiến triển thế nào rồi?
Bình thường, thưa bố.
Cám ơn bố vì đã hỏi.
Hai con hẹn hò với nhau
được bao lâu rồi?
Không đâu ạ.
-Bọn con là bạn tình của nhau.
-Vâng, đúng thế ạ.
Bạn bè vụ lợi lẫn nhau.
Bạn để làm tình.
Scott vĩ đại!
Tôi biết chuyện này thật khó khăn
vì tôi từng là bạn gái của anh.
Nhưng không phải vì thế mà anh
không thể nhìn tôi
với tư cách một người mẹ.
Nhất là khi bố anh và tôi
đã nói đến chuyện
tạo lập nên một cuộc sống mới
cùng với nhau.
Đó là khi bố và cô ấy
xem ''The Burning Man''.
-Bọn tôi đã chơi trò hóa trang.
-Đúng thế. Bố đã hóa trang thành con chim lửa.
Vậy cô hóa trang thành nhân vật nào?
Tôi không mặc gì.
Tôi đang ở đâu đó ngoài sa mạc,
vùi thân mình xuống cát.
Và bố có thể đào lên bằng
chiếc mỏ chim lửa của mình.
Tôi đột nhiên nghĩ rằng
sẽ như thế nào nếu tất cả những hạt cát này
thật sự là những em bé?
Thế là bố và cô ấy...
Chúng tôi nảy ra một ý nghĩ tuyệt vời này.
Bố cần các con chúc phúc và...
suy nghĩ đến việc bố và cô ấy
có con.
Đây không hẳn là chỗ của cháu,
ý cháu là...
-cháu chỉ ngủ với con trai bác vài lần.
-Chính xác.
lm nào!
Nhưng...
Cháu nghĩ không có lí do nào
để 2 người cho chào đời thêm một đứa trẻ cả.
Vì cả 2 trong hiện tại
đã cư xử như trẻ con rồi.
-Nói như vậy thật xấu xa.
-Tôi biết.
Tôi như vậy vì cô điên quá đi.
Nếu được lựa chọn giữa Adam và bố của anh ấy,
tôi sẽ chọn Adam.
Chỉ Adam thôi, lần nào cũng vậy.
-Chúng ta đi khỏi đây thôi.
-Được.
Nhân tiện tôi xin đó, đó là
những lần quan hệ tuyệt nhất trong cuộc đời tôi.
Scott vĩ đại!
Đây là bữa tối sinh nhật
tuyệt nhất đời anh.
Anh nghĩ nó thật đặc biệt à?
Đúng thế.
Nhưng bánh đâu rồi?
Để sau, anh yêu.
Cám ơn em vì chuyện ở nhà hàng.
Anh muốn hẹn hò với em.
Sao lại phải thế?
Thôi mà, chỉ một cuộc hẹn hò thôi.
Là dịp để em ăn mặc đẹp
và làm ra vẻ hoàn hảo cả ngày à?
Đúng thế.
Anh sẽ đến đón em và...
chúng ta sẽ nói chuyện về những vận động viên thể thao
và những chương trình truyền hình chúng ta yêu thích.
Chỉ một ngày thôi.
Chúng ta hẹn hò với nhau nhé?
Em có thể làm mọi điều em muốn.
Thật đấy.
Anh đã quyết định rồi đấy à?
Thứ 6 này.
Đó là ngày lễ thánh Valentine.
Anh sẽ đến rước em.
Có thể còn có hoa nữa.
Em thấy sao?
Được thôi.
Em sẽ hẹn hò với anh.
Sao?
Em sẽ hẹn hò với anh.
-Ồ...
-Không tặng hoa gì hết nhé.
Em trông thật tuyệt vời.
Cám ơn anh.
Em đã nói không tặng hoa.
Vui nhộn đấy.
Anh giỏi mấy trò này lắm.
Cám ơn anh.
Ngày hôm nay của em khá là vất vả nên...
Giờ em cảm thấy rất vui.
Ta đi thôi.
Em làm thiệp tặng anh đây này.
Sao cơ?
Tuyệt vời!
Em đọc cho anh nghe nhé.
Anh làm em bị co não thất.
Đó có phải là điều tốt không?
Anh làm tim em ngừng một nhịp.
Đừng đùa cợt em đấy nhé.
-Anh nên lịch sự chứ gì?
-Đúng thế đấy.
Rất vui vì được gặp anh.
-Em có hào hứng không?
-Có chứ.
-Nói to lên!
-Có!
Hào hứng quá đi!
-Đây là lịch trình của chúng ta.
-Anh đưa cho em lịch trình của chúng ta à?
Đó là những gì chúng ta sẽ làm
để đền bù lại khoảng thời gian đã mất.
Bản đồ của Google à?
Hay lắm.
Em đã đến đây chơi thử bao giờ chưa?
Anh đã chơi rồi và anh khá là giỏi đấy.
-Xinh đấy.
-Tất nhiên là xinh rồi.
Ưu tiên cho quý cô.
Được rồi, đừng kì vọng quá nhiều.
Cứ nhắm thẳng thôi.
Đấy, em đánh bóng vào lỗ rồi.
Lần này sẽ phức tạp hơn.
Em sẽ phải đáng bóng vào chỗ đó,
theo hướng hình học.
Em là bác sĩ mà.
Cái lỗ đó là của em.
Sao không thêm một li nữa?
Chỉ một li sữa lắc
và 2 cái ống hút. Vậy mới đặc biệt chứ.
Nhưng em đói lắm.
Chưa tới lúc cưng à.
Em không đọc trong bản lịch trình sao?
Cần phải thêm một li vì
miệng anh rộng quá.
Miệng em cũng rộng chứ bộ.
Vậy là ăn gian đấy.
Anh thật sự thích em.
Em cũng thật sự thích anh.
Anh thật sự nghĩ rằng...
anh phải lòng ...
Em có thể uống hết.
Đèn dựng theo kiểu gì thế này?
Quả là một cơn ác mộng.
-Adam...
-Ồ, em muốn khoác áo vào à?
Em lạnh à?
Em không thể làm được việc này.
Không. Đó không phải là thỏa thuận.
Chúng ta đã nói rằng
chúng ta sẽ đi dạo, thăm thú vài nơi, sau đó...
Sao chúng ta phải làm những chuyện này?
Người ta vẫn thường làm như vậy mà.
Họ vẫn thường mua hoa tặng nhau,
cùng nhau đi bảo tàng...
Anh biết em mà.
Thứ này làm em khiếp sợ.
Thật giả tạo.
Những chuyện chúng ta đang làm thì sao?
Có hiệu quả mà.
Ta không cần phải cãi nhau...
-Nếu anh muốn ta cãi nhau thì sao?
-Nhưng em thì không.
Thế em định làm gì?
Chẳng lẽ em không cảm nhận thấy điều gì sao?
Em không biết.
Em sẽ tự hiểu ra thôi.
Em hồ đồ quá.
Vậy sao? Em không cần anh
chăm lo cho em.
Em có thể tự lo cho bản thân mình.
Đó là việc em phải làm.
Sao anh không đi tìm một cô gái khác,
người nào không làm tổn thương anh ấy?
Vì anh yêu em.
Anh yêu em toàn tâm toàn ý.
Em bị vùi trong cảm xúc của mình rồi.
-Không phải vậy.
-Vậy thì làm người yêu của anh đi.
Em định đánh anh sao?
Em định đánh anh...
Em không thể đánh anh, em quá nhỏ bé.
Em đánh nhau như chuột lang vậy.
Xin thứ lỗi! Xin thứ lỗi!
2 người không thể làm như vậy ở đây.
Được rồi. Tôi xin lỗi.
Được rồi. 2 người đi đi.
Không thể tin được mọi việc
lại trở thành như vậy.
Anh sẽ không gặp lại em đâu.
Em biết.
Em hiểu.
Tại sao vậy?
Cô ổn chứ?
Vâng, tôi ổn. Cám ơn.
Cô muốn uống chút cà phê chứ?
Không, cám ơn.
Anh quả thật là một đầu bếp giỏi.
Cũng đơn giản mà, cứ nấu thôi.
Ồ khỉ thật!
Cứ vào đi Adam.
Ồ, chào.
Lucy?!
Chúng tôi đang chuẩn bị một bữa tối lãng mạn
thì bạn của anh từ chỗ làm đến đây.
Tôi thường dành cả ngày lễ Valentine
để làm việc, nhưng thế này quả thật rất vui.
Buổi tối của anh thế nào?
Chẳng ra làm sao cả.
Cô có muốn vào phòng tôi không?
Có chứ. Tuyệt vời.
Tôi để dĩa ở đây được chứ?
Có khăn giấy không?
Tôi dùng thứ này nhé?
Được rồi.
Cám ơn.
Tôi rất hào hứng với chuyện này.
Hy vọng chuyện này không làm phiền anh.
Không sao phải không?
Chà, phòng anh hay quá.
Có vẻ ấm cúng đấy.
Cám ơn.
Tôi không biết là...
Tôi xin lỗi về đống bừa bộn...
Khoan, khoan.
Anh đang xin lỗi tôi à? Không.
Tôi mới là người phải xin lỗi.
Tôi đã đến nhà anh khi không được mời...
Thật không chuyên nghiệp tí nào.
Nhưng tôi đã đọc kịch bản của anh.
Và tôi rất thích.
Thật đấy.
-Thật không?
-Tôi không tin rằng anh có thể viết
vì anh quá đẹp trai. Điều đó
làm tôi sao lãng.
Cám ơn cô...
vì đã đọc kịch bản của tôi.
Thường người ta không làm như thế.
Ừ, ừ, tôi biết.
Tôi khá là...
Tôi luôn tự hỏi không biết ở đây sẽ như thế nào
nhưng Chúa ơi, không thể tin được, giờ tôi đã ở đây rồi.
Tôi thấy mình khác điên khi nói cho anh
biết điều này. Anh có thấy tôi điên không?
Không điên chút nào.
Cám ơn cô vì đã đọc.
Không. Tôi đã email thứ này cho Megan.
-Ồ, khỉ thật.
-Đúng thế. Và đây là những gì bà ấy nói.
-Chà.
-Tôi biết cô ấy khá điên nhưng...
bà ấy cũng biết phán đoán.
Anh nên cố gắng hơn
sau kì nghỉ này.
Bà ấy định thuê người viết kịch làm việc tự do đấy.
Tôi không nên nói quá nhiều về chuyện này.
-Cô có muốn...
-Sao?
Xin lỗi, anh định nói gì cơ?
Đi chơi với tôi không?
Tôi không tin là anh...
vừa nói ra câu đó.
Ồ, là cái ghế đó.
Mẹ, có chứ.
Tôi chửi thề nhiều quá à?
Mẹ, không hề.
Vậy thì tốt.
6 tuần sau.
Tớ nói chuyện này được không?
Đừng hiểu lầm chuyện này
vì tớ là bạn cậu, dầu sao đi nữa.
Chỉ là...dạo này cậu làm việc
quá là chán nản,
tớ nghĩ mình nên hạn chế
gặp cậu trong hành lang, thế thôi.
Cậu nên biết điều đó.
Nếu tối nay tớ đi thì thứ 7
tớ sẽ không đi dự đám cưới được.
Vậy hôm nay cậu định làm gì?
Anh ấy mời tờ đến dự tiệc
mừng buổi trình diễn của Adam.
Nếu cậu không muốn đi thì
tớ cũng sẽ không đi.
Không, không. Cậu cứ đi vui vẻ đi.
Đừng lo lắng về chuyện đó.
Gặp lại cậu vào thứ 7 nhé.
Ông ấy là một người tình tuyệt vời.
Thôi mà mẹ.
Mẹ đoán...
đó chính là lí do
họ gọi ông ấy là Bones.
Con biết không, đôi lúc
mẹ thật lo lắng cho con đấy.
Tại sao?
Vì con không có ai để hẹn hò à?
Không. Mẹ biết rằng con có thể sống một mình.
Mẹ biết rằng con sẽ ổn thôi.
Con lúc nào cũng ổn cả.
Vậy...
Mẹ cũng không biết nữa.
Khi bố mất, mẹ không thể chịu nổi
khi nhìn thấy các con đau đớn.
Mẹ nghĩ con biết chuyện đó.
Mẹ biết rằng con phải
mạnh mẽ vì mẹ.
Nhưng mẹ muốn con đau buồn.
Mẹ có thể chịu đựng được.
Thế giới này có thể chịu đựng được.
Được thôi.
Đừng gắng sức quá.
Mai hãy ghé qua chỗ tôi.
Tôi cùng những người bạn của tôi có thể
lo liệu mọi chuyện cho cô. Danh thiếp của tôi đây.
Tôi là giám đốc ở đó.
Nhớ đến nhé.
-Làm tốt lắm!
-Đúng thế, làm tốt lắm!
Các cậu thật sự thích nó à?
Wallace đã khóc đấy thôi.
Thì sao nào? Nó làm tớ nhớ đến
vũ hội nằm cuối cấp.
Tớ đã xông pha vào sàn nhảy
với bản ''Who let the dogs out''.
Chào, xin lỗi.
Có một tin tốt và một tin xấu.
Tin xấu là Megan đã say và bà ấy
muốn cởi áo ra rồi.
Tin tốt là bà ấy muốn nhân anh
vào làm nhân viên.
-Đúng thế đấy.
-Thật chứ? Thật tuyệt vời.
-Đúng thế, bà ấy đã ...
-Cám ơn cô.
Thôi chết, bà ấy đang đứng trên bàn Buffet.
Sao cậu không ngủ với cô nàng đó?
Tuy hơi điên nhưng cô ấy trông
giống như một nhà khoa học hấp dẫn vậy.
Cậu phải đàn ông lên
và nắm lấy cơ hội.
Bọn tớ tin tưởng vào cậu đấy.
Đàn ông lên.
Nắm lấy cơ hội đi.
Đàn ông lên.
Cậu cứ nói ''đàn ông lên'' mãi thế?
Cậu đã khóc khi xem chương trình con gì.
Tớ thích chương trình đó.
Tôi phải ra đây một chút.
Katie?!
Phù dâu của em đang chơi thuốc.
Chúa ơi, em đói quá đi mất.
Em ổn chứ?
Em ổn. Chỉ là...
Em yêu Kevin.
Em yêu Kevin quá đi mất.
Em biết chị sẽ nghĩ chuyện này
thật ngớ ngẩn.
Không. Chị không nghĩ vậy.
-Vậy sao?
-Đúng thế.
Chị nghĩ giữa chị và anh ấy có chuyện rồi.
Adam à?
Đúng thế. Chị biết chuyện đã kết thúc
và chị đang tìm kiếm
và anh ấy đúng là người...
-Cao ráo?!
-Anh ấy thật cao.
Và anh ấy giống như là...
Hạnh phúc.
Cực kì hạnh phúc, lúc nào cũng vậy.
Anh ấy có...
Anh ấy có...
Anh ấy có trái tim tuyệt vời nhất.
-Gọi cho anh ấy đi.
-Cái gì? Không!
Chị đừng tranh cãi với em.
Anh ấy không muốn chị gọi đâu.
Em là cô dâu và chị
phải làm theo những gì em nói.
Katie, chính chị đã làm mọi chuyện
trở nên lộn xộn.
Hôm này là ngày của em.
Này Adam!
Chúa ơi!
Anh thật hay ho.
Anh có biết điều đó không?
Để tôi gọi xe cho bà ấy.
Chết thật, tôi không mang theo điện thoại.
Đây, cô cứ dùng điện thoại của tôi.
Cậu đang làm gì vậy?
Chuck! Chuck!
Làm ơn biến đi!
Không. Tôi không muốn đi.
-Ôi, có người gọi đến.
-Ai vậy?
''Đừng gọi cô ấy'' đang gọi.
Anh có muốn nhận không?
Chào anh.
Là Emma đây.
Từ trại Weehawken.
Anh đây.
Có chuyện gì vậy?
Em gái của em sẽ làm đám cưới ngày mai
tại Santa Barbara.
Em nghe nói buổi diễn của anh là vào tối nay
nên em muốn gọi điện để chúc mừng.
Cám ơn em.
Em biết thế này thật gàn nhưng mà...
em nhớ anh.
Em nhớ anh nhiều lắm.
Vậy à?
Anh không biết phải nói gì bây giờ.
Em gọi cho anh vì em đang ở cùng em gái.
Cô ấy và mọi người đang hạnh phúc,
còn em thì không, đúng chứ?
Em...em không biết, em nghĩ anh chỉ...
em chỉ muốn được nghe giọng nói của anh.
Em biết chúng ta đã chia tay...
Chúng ta đâu có chia tay.
Chúng ta còn chưa hề bắt đầu.
Anh phải đi rồi.
Anh phải làm một số chuyện.
Hãy vui vẻ cùng em gái của em nhé.
Tạm biệt.
Ôi, chết tiệt!
Chị phải...
-Đi.
-Ngay bây giờ.
-Tôi có thể ngồi đây không?
-Tất nhiên rồi.
Mọi chuyện ổn cả chứ?
Ừ.
-Đúng thế.
-Tốt.
-Thật tuyệt vời!
-Phải.
-Cám ơn cô.
-Vì chuyện gì?
Vì những gì cô đã làm.
Không. Có gì đâu.
Tôi phải cám ơn cô chứ.
Chỉ là anh...anh...
Này, nếu chị không về kịp đám cưới, em sẽ
giết chị đấy. Lái xe cẩn thận nhé.
Cô nghĩ sao về chuyện remix lại
những bản nhạc trong chương trình?
Đó là ý tưởng của Megan.
Bà ấy đang sốt sắng chờ đợi anh đấy.
Vậy thì tốt.
Mọi chuyện thế nào?
Chị đã tìm được anh ấy chưa?
Rồi. Anh ta đang vào nhà
cùng với bạn gái.
Và chị đang ở trong bụi cây.
Chết thật!
-Chị vẫn còn ở đó chứ?
-Ừ.
Được rồi. Hãy vào trong xe và lái đi chỗ khác.
Chị còn bao nhiêu tiền trong túi?
Khoảng 10 đô.
Chị hãy mua 50 cái donut,
chắc sẽ hết 5,79 đô đấy.
Chị cần 2 hộp như vậy.
Chị đã mất anh ấy rồi.
-Em rất tiếc.
-Ừ.
Em yêu chị.
Chị cũng yêu em.
Năm 1 1 tuổi, tôi phải trị liệu tâm lí
vì tôi cứ không ngừng
cắn tóc của mình. 3 tháng sau,
chuyên viên của tôi chết.
Tôi biết, chuyện này nghe thật thảm hại.
Đó là lí do tại sao
tôi thành ra như bây giờ.
-Chúng ta hãy...
-Ăn mừng nào.
Tôi thành thật xin lỗi.
Tôi thật ẩu. Làm ơn để tôi...
-Chúng ta có thể làm lại tốt hơn...
-Chắc rồi.
Ôi Chúa ơi, chuyện này thật sự
đã xảy ra. Chuyện này đang xảy ra.
Ôi Chúa ơi, chuyện này đang xảy ra thật.
Chúng ta có thể không cần
phải nói về mọi thứ.
Được rồi. Được rồi.
Anh có chắc là anh
muốn làm chuyện này không?
Có chứ. Có chứ.
Chúng ta có thể bàn bạc về chuyện này,
nếu anh muốn.
Đừng bàn bạc gì cả.
Khoan đã. Anh muốn tôi
tự mình cởi áo hay thế nào?
-Tôi sẽ cởi ra cho cô.
-Được rồi, để tôi cởi cho.
Thật may vì mình đã mặc đồ lót đẹp.
Điện thoại... của anh đó.
Cứ để đó đi.
Anh cũng có thể đi nghe máy.
Không sao. Ổn cả.
Liệu có phải là ''Đừng gọi cô ấy'' không?
Không.
Tôi cũng không biết nữa.
Đợi nhé. Tôi sẽ...
Tôi sẽ tắt nó đi.
Xin lỗi, chỉ một phút thôi.
Vanessa à?
Tôi đến ngay.
Sao vậy?
Là bố tôi. Ông đang được cấp cứu
trong bệnh viện.
Chúa ơi! Được rồi.
Anh muốn tôi đi cùng không?
Không. Tôi ổn.
-Tôi gọi lại cho cô sau nhé?
-Không sao.
Tôi sẽ tự tìm đường về nhà.
Anh cứ đi đi.
Mãi chảy máu, một tình yêu
cứ mãi chảy máu.
Mãi chảy máu, một tình yêu
cứ mãi chảy máu.
Gọi cho tớ nhé.
- Ông ấy đang ở đâu? Ông ấy sao rồi?
- Ổn cả.
Xin đừng nổi nóng với tôi.
Bố của anh đã uống xiro ho quá liều.
Sao cơ?
Purple Drank.
Purple Drank à?
Gồm 7-Up, xiro ho và
kẹo dẻo Jolly Rancher.
Sao bố tôi lại làm như vậy?
Vì ông ấy thích Lil Wayne.
Anh không biết gì về bố anh cả.
Sao cô lại cho bố tôi nghe nhạc của Lil Wayne?
Cô phải chăm sóc cho ông ấy chứ.
Tôi không thể làm chuyện này.
Tôi không thể làm được.
Tôi không hề nghĩ chuyện này lại...
Tôi không muốn có con.
Tôi chỉ muốn được vui chơi.
Ông ấy già quá rồi.
Đúng thế. Càng lúc càng già.
Và cô phải tự thỏa thuận với chuyện đó chứ.
Không thể được.
Tôi sợ người già lắm.
Ta vào thăm ông ấy đi.
Không, không.
Tôi không thể. Tôi phải đi.
Bạn của tôi đang mở tiệc.
Tôi đã muộn lắm rồi.
Anh giữ con Freckles hộ tôi nhé?
Đừng hiểu lầm tôi nhé,
nhưng cô quả thật là một con người tệ hại.
Cứ giữ con Freckles đi.
Chào bố.
Chào con.
Chúa ơi, trông bố tệ quá, phải vậy không?
Con nghe nói là vậy.
Chó của Vanessa đấy ạ.
-Cô ấy...
-Cô ấy đi rồi.
Phải rồi.
Bố thật sự không thích thằng Lil Wayne đó.
Không thể hiểu nổi nó đang nói gì.
Con biết bây giờ bố mong ai đến đây nhất không?
Mẹ con đấy.
Vâng.
Tại sao?
Khi đã lập gia đình và có con
con nên tránh xa những người
muốn cám dỗ con vào chuyện thể xác.
Con có thể làm người khác tổn thương đấy.
Tình yêu luôn mù quáng.
Nhớ đấy, tình yêu luôn mù quáng.
Trả lời hay lắm.
Con biết gì không?
Con có một trái tim nhân hậu, Adam ạ.
Cố gắng giữ nó nhé.
Còn cô gái đó, Emma ấy.
Bọn con còn hẹn hò với nhau không?
Bọn con có bao giờ
quan hệ nghiêm túc đâu.
Ồ phải rồi, bạn...
Bạn tình.
Bố già quá rồi, không thể nhớ nữa.
Bố thích cô ấy.
Cô ấy làm con phát điên lên.
Bố đã 58 tuổi,
kết hôn 3 lần.
Mới 2 thôi ạ.
Được thôi.
Bố có hình của 6 đứa con đẻ,
2 đứa của người nào đó trên bàn
vậy mà vẫn còn bị ngộ độc xiro ho
cho nên bố không thể
khuyên con được gì.
Chúng ta không chọn được
người chúng ta yêu.
Và chuyện đó cũng chẳng bao giờ
xảy ra như cách nó phải xảy ra.
Bố sẽ giết con chó này
chỉ là chưa biết phải ra tay
bằng cách nào.
Bảo trọng nhé bố.
Con sẽ gọi cho bố.
Hãy gọi vào buổi sáng.
Nhớ đấy.
Tao làm mày thấy chán à?
Vậy thì tốt.
Adam!
Em không thể gọi điện cho anh
và nói rằng em đang nhớ anh.
Anh không muốn nói chuyện này trên điện thoại.
Em cũng không thể nhắn tin, gửi email
hay viết lên tường Facebook của anh.
Nếu em thật sự nhớ anh,
em phải lái xe đến đây
và gặp anh.
Em đây.
Sao em làm được việc đó?
Shira đã báo cho em biết chuyện bố anh
thế nên em đấn đây.
Bố anh sao rồi?
-Ông vẫn ổn.
-Vậy thì tốt.
Em biết em không thể chỉ gọi cho anh là được.
Em không thể.
Không.
Em đã làm anh tổn thương
và em xin lỗi.
Em không biết vì sao mình lại phí quá nhiều
thời gian cho những thứ mình không quan tâm.
Em nghĩ là do em quá sợ hãi.
Em xin lỗi.
Nhưng em yêu anh,
em yêu anh toàn tâm toàn ý.
Em không biết anh sẽ nghĩ thế nào
nhưng em phải nói ra điều này.
Xin anh, hãy nói gì đó đi.
Khoan đã.
Em nên biết là
nếu em đến gần hơn
anh sẽ không để em ra đi đâu.
Em yêu anh.
Tốt đấy.
Anh có muốn đi cùng em
đến một nơi ngu ngốc này không?
Đám cưới của em gái em à?
-Chúng ta còn bao nhiêu thời gian nữa?
-Vài tiếng.
Anh định làm gì?
Một điều gì đó hay ho.
-Em ăn sáng như vậy đấy à?
-Sao cơ?
Em ăn giống như một con
khủng long con vậy.
Anh nghĩ mình có thể
quen với những việc này không?
Anh nghĩ là được.
Tốt lắm.
Em cũng hy vọng như vậy.
Thật sao?
Em biết không, anh đang nghĩ...
chúng ta nên có những quy định mới.
Anh muốn bắt đầu gọi em là
''em yêu'' hoặc là ''cưng''.
Em không chắc lắm về chữ ''cưng'' đó.
-Em vẫn còn đói chứ?
-Vâng.
Em muốn cầm tay anh.
Chà, mọi chuyện tiến triển nhanh quá nhỉ?!
Với lại, em thích để cửa mở khi đi vệ sinh.
Anh nghĩ là không.
Em nghĩ chúng ta sẽ ở bên nhau suốt đấy.
Hy vọng chúng ta đến kịp giờ.
Giờ chúng ta phải làm gì?