Tip:
Highlight text to annotate it
X
Kết hợp, sửa và dịch từ subs của Subtopian, Subtox và Dorthea.
Giới hữu trách Nga hôm nay
đang tự bảo vệ cho chính họ.
vì các cuộc biểu tình quy mô chống phiên tòa
xử nhà cựu tỉ phú, Yuri Komarov.
Phiên tòa xử Ô. Komarov
đã gây chia rẽ rộng khắp...
trong quần chúng Nga.
Một số trong họ xem việc bắt giam ông
như là một thủ đoạn chính trị,
được giàn dựng bởi người này, là người có cơ hội lên làm
Tổng trưởng Quốc phòng, Viktor Chagarin.
Anh muốn gì đây, Viktor?
Tại sao anh lại làm chuyện này?
Ngày mai anh muốn hoàn thành tâm nguyện gì nào?
Tôi chuẩn bị đền các tội lỗi của tôi.
Anh nên chuẩn bị cho chính anh nữa.
Yuri à,
mình hãy lịch sự với nhau đi.
Chúng ta từng là bạn.
Chúng ta có thể làm bạn trở lại mà.
Chỉ cần đưa cho tôi hồ sơ...
thì tôi sẽ trả mạng anh lại cho anh.
Quên cái phiên tòa ngu ngốc này đi.
Tôi không muốn lấy lại mạng của tôi đâu.
Bộ anh tưởng tôi sẽ để cho anh
nói chuyện ngày mai à?
Sẽ chẳng có ai nghe anh đâu!
Tôi làm chủ mọi người trong phiên tòa.
Anh không có làm chủ được tôi.
TỔNG HÀNH DINH CIA
Mike!
Chagarin đang ra tay với Komarov.
- Khỉ!
- Để coi mình có tình báo viên nào ở đó đã.
Một Dịp Tốt để
NGOAN CƯỜNG
Chúng ta sẵn sàng khởi sự rồi.
Quyết định đi.
Em sẽ không làm anh thất vọng đấy chứ?
Em đã làm anh thất vọng bao giờ đâu nào?
Anton
Alik, là Viktor đây.
Yuri Komarov gửi lời chào...
Đã đến lúc phải nắm hắn.
Yuri Komarov?
...và vĩnh biệt anh.
McClane.
- Này Murph. Anh thế nào rồi?
- Nhóm (Bắn tụm) tốt đấy, ông (nội) à.
Thì thực tế là vậy đấy.
Có thế thôi à?
Phải, chúng tôi đã tìm thấy hắn rồi.
Chuyện không tốt đâu, John à.
Ở nhà thương hay nhà xác vậy?
Còn tệ hơn như vậy.
Lần sau cùng anh nói chuyện
với thằng nhỏ này là khi nào?
Đã khá lâu rồi.
Có lẽ đến cả vài năm.
Lần cuối cùng tôi gặp nó... khá là tệ đấy.
À, có vài người giống hắn trong đó, nhưng, ờ...
người của tôi khá chắc chắn là
hắn đang bị giữ trong một nhà tù bên Moscow...
chờ ngày xét xử.
- Nó bị bắt về tội gì?
- Đó là chuyện rất mơ hồ.
Hắn may mà còn sống đấy.
Nó không bao giờ có thể thoát ra khỏi
con đường của chính nó đâu.
Nó có nhiều vấn đề đấy
Nhưng nó vẫn là con tôi.
Tôi hiểu.
Nhưng đó là Nga,
họ hành xử ở bên đó lại khác.
Tôi cũng vậy.
- May mắn nghe, ông (nội).
- Cám ơn nghe, nhóc.
Tao sẽ hạ mày này! Đồ chết tiệt này!
Chào mừng quý vị đến Phi trường Quốc tế John F. Kennedy...
- Chào nhóc nhé!
- McClane, nghe này! Gặp lại anh ngay đấy.
Tôi nghe nói anh có cái gì đó cho tôi thì phải?
Anh đang tìm bằng chứng buộc tội Yuri Komarov à?
Có lẽ vậy.
Đưa tôi vào phòng giam trong tòa chung với hắn...
rồi tôi sẽ xác nhận rằng Komarov đã thuê tôi giết Anton
Hắn đã thuê à?
Tôi sẽ tuyên thệ xác nhận.
Vậy là đủ tốt rồi, phải không?
Ờ... Tòa án Taganskaya.
- Ông nói được tiếng Nga à?
- Tôi nói gì nổi chứ?
À, ra ông đã muốn có đủ mọi thứ,
khi trên đường đến Tòa án Taganskaya,...
- nhưng tôi có rồi. Tôi có rồi.
- Tốt, tốt.
- Lưu thông ở đây cũng tệ quá.
- Tệ quá!
("Suck", tài xế nghe lầm thành "Sex" - tình dục)
- Ông muốn tình dục? Câu lạc bộ tình dục?
- Không, không. Không phải tình dục.
Tệ quá, là sự giao thông đó.
Cái gì vậy, tai nạn giao thông à?
Ồ. Khách sạn Garden Ring...
Nó tồi. Luôn luôn đáng buồn,
luôn luôn là thê thảm.
- Ông người Mỹ?
- Phải, Mỹ... New York.
"Táo Bự" đấy.
♪ Tôi muốn thức dậy
trong một thành phố không bao giờ ngủ ♪
- Phải, thế đấy.
- Bài "Không Bao Giờ Ngủ". Frank Sinatra.
- "Chủ Tịch Hội Đồng."
- Đúng vậy. "Vị Chủ tịch". Ờ.
Nghe này, bài này ông ca khá đấy.
♪ Những khu phố nhỏ buồn bã này,
đang tan ra
- Khi tôi hát. Lúc nào tôi cũng hát.
- Ờ, ờ.
♪ Vua của các ngọn đồi, tột đỉnh của thế giới,♪
Hả?
- Là đống. "Đỉnh của đống."
- Được rồi, được rồi.
Tòa án Tagansky...
Ngay đó. Hai khu phố.
Ông nên đi bộ.
Lưu thông quá tệ, thật sự là tệ.
- Tôi thiếu ông bao nhiêu?
- Nè, không tốn tiền.
Không tiền! Ông để tôi hát, ông để tôi ca!
Ông nghe tôi hát.
Không tiền. Chào mừng đến Moscow!
♪ Cái phố nhỏ buồn thảm đó,
đang tan ra♪ Hả?
♪ Tôi sẽ khởi sự hẳn lại từ đầu
♪ Ở New York cũ
Người biểu tình tiến vào Moscow,
sau một ngày biểu tình ở Nga.
Cuộc đàn áp xảy ra khi nhà chức trách bị tố cáo
gian lận trong suốt kỳ bầu cử toàn quốc.
...nhìn thấy là cảnh xảy ra tại Nga ngay lúc này.
Đây là quang cảnh cuộc biểu tình.
Im lặng!
Giữ trật tự trong phiên tòa!
Im!
Giữ trật tự trong phiên tòa!
Trật tự!
Gài chặt cửa lại!
Bộ phận kích nổ.
Nhưng, thưa ông... còn mấy người tài xế thì sao?
Bộ phận kích nổ.
Tiếng nổ sẽ to đấy nhá.
Nè!
Mau!
Tiếp đi coi!
Tiến đi, tới đi!
Giờ tiến vô nào!
Nào, nào.
Nào!
Cái lồng.
Kiểm tra cái lồng.
Bọn họ không có ở đây.
Có giỡn không đây.
Có chuyện gì vậy?
Bắt sống Komarov...
giết tên kia đi.
Vâng.
Alik!
Chúng ta cần hồ sơ này.
Bật cái đó lên!
Anh là ai?
Bạn tốt nhất của ông.
Jack!
Bố?
Ra khỏi xe đi!
- Ông làm gì ở đây vậy?
- Jack, nè.
Jack!
Bố khỉ!
Komarov! Komarov!
Mau... lấy xe vận tải! Mau lấy xe!
- Đi về nhà.
- Con có cái quái gì... Jack!
- Ông mất bình tĩnh rồi, John.
- Jack! Con làm cái gì thế này?
Không!
Chúng ta cần bắt sống hắn!
Jack!
Con tính bắn bố đấy à?
Con tính bắn cha ruột của con đó à?
Ông không nên đến đây, John.
- Không nên đến đây.
- Con làm cái trò gì vậy?
Tới đi!
Jack!
Ngưng!
Con còn cố mà chạy xe lại đây!
Con chỉ làm xấu thêm thôi... Jack.
Tránh đường!
Gọi cảnh sát đến đi!
Tới coi!
Coi kìa, đi đi chứ!
Đồ ngu!
Reaper Một, Reaper Một gọi từ 6-1-0 đây.
- Là ai có hắn?
- Chưa rõ, Foxy!
Tiếp tục theo dõi, giữ đó!
- Nghe rõ, tiếp tục giữ.
- Được rồi, đây này.
Ờ, 6-1 Reaper, vẫn đang nghe đây, nói đi.
Reaper, tình hình phe ta thế nào rồi?
Đợi trên không. Tiến độ quá chậm.
Phi vụ (MET) được tăng thêm 6 phút.
- BC (Điều hành Tổng quát) Reaper,
Phi vụ được tăng thêm 6 phút!
- Chuyện này không sao tưởng nổi!
- MCC Reaper (Trung Tâm Kiểm Soát Phi Vụ)
đó không phải cách nó hoạt động đâu!
Cái gì đó đã ngưng rồi.
Tôi biết cái này mà. Chuyện này không xảy ra.
MCC Reaper, 6-1 lọt lỗ.
Giữ nguyên đó.
- 6-1, xin chỉ dẫn
- Cửa sổ của anh đã bị đóng.
"Giờ đạt mục tiêu" (TOT) không xảy ra.
Tôi lập lại, TOT là không đạt.
Reaper, đây là thật,
chứ không phải thực tập. Anh nghe rõ chứ?
Không, thưa anh, cảnh sát Moscow
sẽ đóng ngả Khách sạn Garden Ring.
- Reaper!
- Anh ta không đi rút ra (cứu tù) được.
- Quá trễ để ngưng vụ đó rồi.
- Giữ đó!
Cửa sổ phi vụ đã đóng.
Reaper đã ra khỏi đây.
Bố khỉ!
Cho tôi vào hoạt động đi.
Reaper!
Nối Mike Collins vào vòng.
Bảo anh ta rằng đây là kế hoạch "B" - Nhà An Toàn.
- Thi hành ngay đi!
- Kế hoạch "B" hỏng, không có chọn lựa.
Khỉ!
- Có chuyện gì?
- Họ đóng lối Garden Ring.
"Harvest (Thu Hoạch)" vẫn còn hiệu lực. Tiếp tục đi.
Hãy làm cho xong vụ này, Foxy.
Chết tiệt mà, McClane!
Đồ chết tiệt.
Coi này!
- Ồ, mẹ nó!
- Jack! Bố vẫn chưa nói xong với con mà.
- Ai thế này?
- Nào, đi coi!
Đi xuống coi!
Làm ơn tập trung đi!
Mọi người, coi kìa, tránh đường!
Để xem anh có thể đụng gã này không!
Điên mà!
Tôi chán cái gã này rồi.
Bắn súng phóng lựu, ngay đi!
Giêsu!
Ông bị bắn hụt rồi! Chọn lựa hay đấy, cha!
Này! Này! Này!
Nè! Nè! Ngưng! Ngưng!
Ồ, coi kìa!
Anh đang chọc tôi đó chắc!
Cái gì?
Bộ anh tưởng tôi hiểu ngay cả
đến một chữ anh nói đó à?
Giêsu Kitô!
Không sao! Tôi ổn mà, cám ơn!
Tôi khoái ông! Ông đang lái như bà nội tôi đấy!
Khi tôi nói "lái", ý tôi là "bay"!
Ồ, phải!
Tránh đường!
Ra khỏi đây nào, con!
Giêsu!
Đi, cho cha mày nhờ cái nào!
Xin lỗi, thưa bà!
Xin lỗi!
[RA DẤU CHỬI]
Anh có thấy gã đó không?
- Ối, cha ơi!
- Đụng, đụng.
Đoán là ai?
Tôi có đủ cái trò khỉ này rồi.
Ồ, cha kia! Nè!
Có vậy thôi sao?
Làm cú hay nhất coi!
Chết tiệt ông, John.
Ông thật là chết tiệt mà!
Nào, ráng đi.
Này, ngừng lại!
Ê! Trên này! Ô! Bắn tao đi!
John! Vào đi!
Vào trước khi tôi đổi ý! Giêsu!
Phải gỡ lại thời gian!
- Jack, vậy là thế quái nào, hả?
- Im đi!
Câm miệng lại, John. Tôi thề với Chúa
tôi sẽ cho một viên vào đầu ông lần này đấy.
Con tưởng con đang nói với ai vậy hả?
Người cuối cùng mà tôi muốn gặp.
À, có lẽ con đã quên mất mọi việc vừa rồi...
khi bố cứu con và Papa Geppetto ở đây
thoát khỏi cả bọn băng đảng Nga!
- Ông cứu... Ông cứu sao?
- Đúng vậy, cứu đấy.
Ông người Mỹ?
Im miệng!
Im miệng! Giờ ông là tay làm hư chuyện tầm cỡ thế giới đấy. Ông có biết điều đó không, John?
Tao là đứa làm hỏng chuyện à?
Tao là đứa làm hư chuyện?
Tao vẫn là cha mày.
Phải, tôi chẳng làm gì được
về chuyện đó cả.
Cái trò đùa kiểu đó!
Ông ngậm miệng lại!
Có đừng có đụng vào cái gì hết, được chưa?
Ông đã làm hư bà nó hết chuyện của bọn tôi rồi.
Cuộc hẹn là vào tuần tới...
Chúng ta sẽ bắt đầu ngay lập tức.
Xin lỗi, thưa ông. Komarov đã trốn rồi.
Tôi sẽ gọi lại ông.
Có vấn đề với Komarov rồi.
Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Có nhóm nào đó đã tấn công tòa án.
Ai đã cướp hắn?
Họ vẫn chưa biết.
Anh muốn nói gì khi bảo là không biết?
Ờ...
...à, cái đó lung tung...
Các nhân chứng nói họ thấy Komarov...
...với một người Mỹ.
Cái gì mà người Mỹ?
John McClane.
Chúng ta đi.
Mời anh.
Phải, tôi gặp ông ta.
Ờ, tôi đang lo vụ đó.
Coi kìa Mike, hôm nay bọn tôi có chuyện
phải chậm trễ bất ngờ. Tôi xin lỗi.
Tôi hiểu.
Được rồi, đây là người sau cùng
mà tôi đã mong gặp mặt.
Nghe tôi nói này, ông đã có
cả nửa Moscow đang tìm ông đấy, được chưa?
- Tôi cần ông thay quần áo, làm ơn đi.
- Tại sao tôi lại ở đây?
Cứ mặc bộ đồ này vào dùm đi.
Tin tôi đi. Đây là chìa khóa mở còng của ông.
Cầm lấy mấy cái này.
Ồ, Giêsu chúa tôi.
- Chúng ta ổn chứ?
- Cái gì?
Ông có hồ sơ về Chagarin không?
Đây là việc con đang làm đó hả, Jack?
Điệp viên à?
Ra là vậy à? Con là một gián điệp.
Ối, Chúa tôi.
Điệp viên 007 của thị xã Plainfield, New Jersey.
Rất là hay!
- McClane, im đi!
- Từ từ thôi, Oddjob. Tôi đang nghỉ phép mà.
Mẹ con sẽ hài lòng đấy.
Bọn ta tưởng con ghiền ma túy hay gì đó chứ.
Ô. Komarov...
Hay buôn ma túy.
Phải, nhưng bố hơi hồ nghi chuyện đó.
Ông có có hồ sơ về vụ Chagarin?
Có hay không?
Chuyện rất là đơn giản. Ông đưa tôi hồ sơ,
và tôi đưa ông ra khỏi nước Nga.
Rồi ông sẽ được tự do. Ông thấy thế nào?
Cái đó không phải việc của tôi.
Tôi không màng đến đời tôi đâu.
- À, đó là thỏa thuận.
- Thỏa thuận duy nhất đấy!
Tới đi chứ.
Tới đi, Yuri, ông tự cứu ông đi.
Câu trả lời là thế nào đây?
Có hay không?
Thời gian đang mất dần, Yuri. Mau đi chứ.
Các anh sẽ đưa tôi ra khỏi đây à?
Chỉ với ba người các anh thôi à?
Coi, coi! Leginski, tôi không có trong nhóm
này đâu. Tôi vừa mới xuống phi cơ đấy!
Tôi vẫn còn say chuyến bay đây!
Bố không có liên quan đến vụ này chứ hả, Jack?
Chỉ khi tôi có thể đem con gái tôi theo.
Người của Chagarin sẽ giết nó đấy.
Cũng được, làm mau đi.
Ấy ấy, hồ sơ đó đâu?
Nó ở trong một nhà kho ở Pripyat. Còn chìa khóa thì
ở ngay Moscow này, trong Khách sạn Ukraina.
Mẹ nó.
Gọi đi.
Chúng ta sẽ đi tới Ukraina. Mình đi.
Là cha đây...
Cha, cha ở đâu vậy?
Cha đang làm gì thế?
Cha ổn thôi, Shunshine...
chúng ta sẽ nói chuyện sau.
Nghe đây.
Cha sẽ chờ con ở
chỗ mẹ con và cha nhảy với nhau lần đầu đó.
Ngay lập tức đi.
Vâng.
Mau! Lẹ lên! Con hiểu không?
Mike, nghe này,
xin lỗi về chuyện hồi sáng nghe, cha.
Không sao đâu.
Rồi, chúng ta đi.
Đụng rồi!
Ra mau! Thụp xuống! Thụp!
Thụp xuống! Mau, mau, mau!
- Xuống!
- Mau đi! Xuống ngay!
John, bắn chặn cho tụi tôi!
Mau nào, mình đi!
Tránh! Tránh!
Được rồi, đồ tồi gục này!
- Rồi, mình đi, John!
- Bố đang kỳ nghỉ mà!
Coi, tới lúc đi gấp.
Coi chừng đầu ông. Đi!
- McClane, đi!
- Đi 3,000 dặm kiểu này à?
Thấp xuống, Yuri! Thấp xuống!
Vậy đó. Nào, đi, đi!
Nhà an toàn, kia rồi.
- Hắn biết chúng ta già cỡ nào chứ?
- Hắn biết mà.
Đây, chỗ này... Ngồi xuống đi.
Được rồi... Để tôi xem ông cái.
- Được, ông không sao.
- Con làm cái gì vậy?
- Jack!
- Cứ bình tĩnh.
Ông không sao đâu.
Nó sẽ ổn thôi mà.
Khoác cái này vào, khoác vào. Giữ cho ấm.
Cám ơn ông!
Ồ, coi đó, John! Có năm phút!
Năm phút thôi, ông làm hỏng cả một điệp vụ 3 năm!
- Ông cái gì?
- Có năm phút!
Không dám đâu!
Con muốn bố làm gì bây giờ?
Không thể tưởng được,
không sao tin được!
Tôi mất mẹ nó hết rồi.
Tôi không còn bạn bè gì trong phố này nữa.
Thế còn người của con ở Langley thì sao?
Cứ gọi họ đi.
Đưa điện thoại của ông đây.
Cái điện thoại đó có hợp đồng hai năm đấy.
Ông đang mang gì theo thế?
Đưa cho tôi cái đó đi.
Được rồi, ông có tí tiền nào không?
Có ít tiền Mỹ đây.
Anh đang nói cái gì đây?
Chúng ta phải đi tiếp.
Mình phải đưa ông ta đến một bác sĩ.
để... để tìm cách chữa trị,
cần tiền mặt để lo vụ đó đấy.
Điệp vụ của con đang được
"dọn quang" ngoài đó kìa.
Điệp vụ tiếp tục.
Chúng ta đến khách sạn.
Nào, chúng ta đi thôi.
Ối, thật là khùng!
Con tính làm gì bây giờ, giết ai à?
- Tại sao mà lắm phiền toái cho có một người thế này?
- Ông là là một tù nhân chính trị.
Đó không phải là an toàn cho riêng ông đâu, John,
nhưng là vấn đề an ninh quốc gia, được chưa?
Ông ta phải ngăn chặn Viktor Chagarin,
đó là chuyện sẽ xảy ra.
Vậy, tốt rồi, Jack, mình cứ bỏ ông ta ở
tòa đại sứ, còn mình có thể về nhà.
Ông nói giỡn với tôi đấy à?
Sau khi đã xảy ra tại nhà an toàn?
Chuyện không xong như vậy đâu, được chưa?
Đó là một đống rắc rối ngoại giao khổng lồ
còn tôi là một người dính quá sâu vào rồi.
Vậy, giờ tôi cần cái hồ sơ đó để
giải quyết cái điệp vụ này. Còn câu hỏi nào không?
Ờ, còn có một. Sao con không bao giờ gọi
nói cho bố biết con ở đâu vậy?
Hỏi cái gì mà kỳ vậy?
Khỉ tiều!
Được rồi, mình vào ngay cửa trước đi.
Được rồi, chờ đã, chờ đã!
Được, Yuri, nghe này, được chưa?
Chúng ta gần xong rồi, được chưa?
Ngay khi chúng ta lấy được cái chìa khóa,
và có được cái hồ sơ,
ông và con coi như đã ra khỏi Nga. Được chưa?
Được rồi.
Nào, nghe tôi này,
ông sẽ tốt đẹp thôi, được chưa?
Tôi cần ông ở đây một chút.
Để ý coi chừng ông ta, John.
Ê, làm cái gì mà cứ gọi là "John" vậy?
Thế còn "Bố" để đâu?
Câu hỏi hay đấy.
Ở Nga này, chúng tôi
có chữ để gọi người như hắn...
Là "Krutoi".
Có nghĩa là, "dai, cứng".
Ở Mỹ, nó có nghĩa là
"juvenile delinquent (hỗn láo)".
Cậu ta là con duy nhất của ông à?
Không, tôi còn một đứa con gái nữa.
Thế còn ông?
Tôi chỉ có con "Solnyschka (Ánh Dương)" thôi.
Khi nó còn nhỏ, tôi đi làm suốt ngày.
Tôi đã tin rằng đó không phải là vấn đề đối với tôi.
Tôi cũng đã làm hư cả đời con tôi luôn.
Khi ông làm cớm, ông phải đi làm
hầu như suốt ngày.
Tôi cứ ngỡ rằng lúc nào cũng làm
là một điều tốt, ông biết không?
Tôi đã chẳng giúp gì cho nó cả.
Cái đó không không bao giờ quá trễ đâu.
Tôi hy vọng như vậy.
- Rồi, mình đi.
- Đi nào.
Rồi, Yuri, phần nào của tòa nhà
là phòng khiêu vũ vậy.
- Tháp chính đó.
- Tháp chính, nhưng tầng mấy?
- Tầng trên cùng.
- Là tầng trên cùng.
Thế còn việc an ninh thì sao? Ông có nhớ lính canh,
máy chụp hình, hay bất kỳ thứ nào như vậy không?
Tôi không biết.
Tôi-tôi-tôi cần trí nhớ riêng của ông cơ.
À, tôi đã đi tù 5 năm rồi. Làm sao tôi biết nổi đây?
Mọi việc đều có thể thay đổi mà.
Tôi biết. Cứ nghĩ xem, được không?
Mường tượng ra trong đầu ông đi.
Phòng nhảy đã đóng cửa từ năm 89 rồi.
Tôi nghĩ nó đang được xây lại.
Vậy cái tầng đó không được canh gác gì rồi.
Tôi không biết! Nghe này, con gái tôi đang ở trong đó! Tôi sợ muốn chết luôn! Chúng ta đi nào!
Cứ bình tĩnh đi, Yuri.
Tôi đoán các người đã làm cái đó trước rồi.
Lanh lẹ đấy!
Tôi đã từng làm rồi.
Irina.
Irina.
Irina.
Cha.
Irina!
Ờ, chuyện tự nhiên thôi mà.
Thật vậy à? Sao tôi biết được.
Không sao đâu.
Cầm ôm một cái không?
- Chúng ta không phải là một gia đình động tí thì ôm đâu.
- Đúng vậy đó.
Bọn ta phải lấy một vật này...
rồi sau đó chúng ta sẽ rời Moscow
cho một cuộc sống tốt hơn.
Được không?
Được rồi.
Họ là ai vậy?
Cậu trẻ làm cho CIA.
Ông già là bố anh ta. Người Mỹ.
Vậy tạ ơn Chúa đã ban họ cho mình.
- Có cái gì đó không hay về chuyện này.
- Cứ im miệng đi, được không?
Bố nói con nghe này, Jack. Có vẻ tệ đấy.
Đừng nói nữa, có được không?
Cái này có vẻ như một khái niệm
hoàn toàn ngoại quốc, ông biết không?
Tôi biết là ông cứ muốn nhập cuộc,
làm hỏng chuyện.
Nhưng giống như bất cứ tay chuyện nghiệp nào,
tôi có kế hoạch, vậy mình cứ theo nó đi, được không?
Cứ tiến hành, bố sẽ đi theo.
Rồi, Yuri, tiếp đi.
Hãy lấy cái chìa khóa, rồi ra khỏi nơi đây.
Được.
Chỉ một chút thôi.
Cô thế nào?
Tốt thôi.
Làm sao cô tới đây lẹ quá như vậy được?
Tôi-
Tôi theo lối khách sạn Garden Ring.
Lối Garden Ring thế nào?
Lẽ ra nó phải luôn luôn tệ, đúng không?
- Này, John.
- Cô có bị kẹt xe không?
Tôi có rồi, tôi kiếm được rồi.
Chào mừng, mấy người Mỹ!
Bỏ mớ súng chết tiệt của các người xuống, đồ tồi!
Cha, có chuyện gì xảy ra vậy?
- Ái da... giao võ khí của các anh cho tôi.
- Lại đây mà lấy đi.
Ồ!
Thật à?
Thật thế đấy.
- Solnyschka (Sunshine).
- Cha à.
- Yuri!
- Hạ súng đi!
Tôi cứ tưởng cô là đứa con gặp vấn đề chứ.
Kế hoạch của anh thế nào đây,
thưa Ô. "Chuyên Nghiệp"?
Các người làm gì đây?
Đây là chuyện tiền bạc, thưa cha...
con số hàng triệu đô.
Bộ cha tưởng cuộc sống dễ dàng cho con...
trong lúc cha là một nạn nhân trong tù sao?
Nhưng ta là cha của con mà.
Còn con là con gái của cha.
- Chúng ta nên giết lão già ngay bây giờ.
- Chúng ta vẫn còn cần ông ta.
- Nhưng bọn chúng, anh có thể giết.
- Cám ơn cô.
Chào.
Không biết tôi nói cái này có đúng không...
"Chào".
Anh có biết tôi ghét
người Mỹ về cái gì không?
Về mọi thứ.
Nhất là bọn cao bồi.
Tôi có thể là một vũ công,
tôi thề với Chúa vậy đấy.
Nhưng chẳng có ai giúp tôi làm cả.
Hai anh...
đúng là một...
cái ***... trước mắt tôi!
Đi nào, đi!
Tôi thích nhảy hơn, thật thế đấy.
Nhưng giết thì vẫn nhiều lần tốt hơn là
làm trong tiệm tạp hóa... Mẹ nó!
Giêsu, hừm!
Các người... quá kiêu căng.
Bây giờ không phải cái thời 1986 đâu, biết không?
(Tổng thống) Reagan đã chết rồi.
Ô, Chúa ơi!
- Có gì mà cười vậy?
- Tôi không nói được.
Không phải anh đâu. Tôi khoái cái đội này.
Các người trông dễ coi đấy.
Ờ, phải... phải.
Đủ rồi, cám ơn.
Chúng ta sáp vô đi.
Mau đi, mau!
Coi chừng mấy cái này!
Jack!
Nhớ lần cuối cùng mình nói chuyện
ngay trước khi con bỏ đi không?
Ồ, không, không không không! Ông không có mở
rộng lòng đối với tôi ngay trước khi chúng ta chết gì cả!
- Vì đó không phải là kiểu cách của ông đâu, John!
- Vậy kiểu cách của bố là gì?
Cứ giết bà nó hết kẻ xấu đi!
Đó là cái kiểu của ông!
Chúng ta sẽ không chết hôm nay đâu!
Đi! Cất cánh!
Bố khỉ! Mẹ nó!
Mình tiêu rồi, John.
Thật không thể tin được.
- Tôi không tin nổi.
- Không tin được.
- Nè, Jack!
- Mẹ nó!
Giêsu!
Dậy coi!
Mau ra khỏi đây, mau đi!
Nào!
Bọn chúng đâu rồi?
Vào cái đó!
Đi!
Dễ mà!
Alik, có vậy thôi. Chúng ta xong việc rồi!
Chúng ta đi!
Bỏ về ngay đi!
Đã nghe, thưa Tư lệnh.
Anh đã bắt được hắn chưa?
Rồi.
Thế còn hồ sơ?
Hắn có hồ sơ không?
Tôi cần cái hồ sơ đó, Alik.
- Hắn sẽ đưa chúng ta lại chỗ đó.
-Tốt.
Không được lầm lỗi nữa, Alik.
Và khi anh nắm hồ sơ trong tay...
Giết cả hai đứa chúng.
Vâng, thưa ông.
Mẹ nó!
- Ờ, chuyện đó hấp dẫn đấy.
- Phải rồi, toàn chuyện thú vị.
Con muốn tiếp tục lại à?
- Con đã trúng đạn à?
- Không. Không, tôi không sao.
- Để bố coi xem sao nào.
- Không, không sao đâu.
Ồ, mẹ nó, tôi không sao tin nổi
cô ta lại phản bội cha mình để theo Chagarin.
Tôi không hiểu nổi chuyện đó.
Đến ngày nào đó con sẽ hiểu thôi.
Còn trẻ mà.
Tiếp theo chúng phải làm gì?
Tôi không biết.
- Con không biết à?
- Tôi không biết, được chưa? Tôi...
Tôi hết cách rồi. Tôi không biết.
Tôi- Tôi không biết.
Tôi đã làm hỏng chuyện rồi.
Tôi đã phá tan hoang điệp vụ này rồi.
- À, vậy mình đã xong chuyện rồi, đúng không?
- Phải, chúng ta xong rồi.
Chúng ta xong.
Chúng ta nên về nhà đi thôi.
Mình sẽ dừng lại ở một tiệm thuốc tây nhỏ nào đó
trên đường ra khỏi Moscow, kiếm cho con ít...
thuốc trụ sinh bột Merthiolate hay
thuốc trị lành da thủy ngân, rồi trị vết trầy của con,
rồi đưa con về nhà...
coi như một trò chơi thôi.
Tự kiếm cho con một ly sữa ấm
có pha chút xô-cô-la Boston trong đó.
- Con hết chuyện với CIA...
- Được rồi!
- Cái gì?
- Tôi biết rồi.
- Chúng ta phải làm cái quái gì bây giờ?
- Trong hồ sơ đó có gì?
Bằng chứng về Chagarin.
Nói về về cái gì chứ?
Về vụ nhà máy điện hạt nhân Chernobyl.
Coi, nghe tôi nói này.
Komarov và Chagarin đã từng có
cái gì đó bê bối...
cần che giấu trong thời gian đó.
Họ bí mật rút bớt uranium loại làm võ khí,
do lòng tham, gây ra vụ dò rỉ nhà máy.
Rồi, ờ, ông biết đó, họ rã đám.
Từng là cộng tác viên, chia tay tệ bạc.
Một lũ tồi với nhau rồi.
Vậy nên Chagarin đã cho bỏ tù Komarov.
Giam hắn trong phòng giam đặc biệt.
Quên hắn đi.
Mình không cần lo ngại hắn nữa rồi.
- Vậy, chuyện gì đã xảy ra cho cái tên
"Lãnh tụ Nga tồi bại" đó?
- À, hắn cẩn thận đề phòng hơn.
- Ờ, giờ vậy hiểu rồi.
- Nghe đây, Chagarin là tin xấu.
Được rồi, vấn đề thật sự...
ông thấy đó, tên này nắm toàn quyền. Chúng ta
sẽ thấy mọi chuyện hỏng bét hết.
Tôi đang nói về... khủng bố,
về võ khí hủy diệt hàng loạt này...
về nguyên tử này.
Ai đó phải chặn hắn lại.
Vậy, đó là cái chúng ta phải làm rồi.
Không phép tắc luật lệ gì hết,
cứ làm việc của chúng ta đi.
- Việc của chúng ta à?
- Ừ.
Đến đó giết hết cả cái bọn tồi đó.
- Sao đây? Bộ con có cách khá hơn à?
- Được rồi, kéo nó ra đi.
- Con sẽ không khóc, phải không?
- Cứ kéo ra đi.
Ai cũng có lúc cần phải khóc, Jack.
Đừng có e thẹn chứ.
- Kéo nó ra đi.
- Con còn nhớ lần đó khi...
con và Ralphie Mauser
sắp sơn cái nhà đó chứ?
Ngón tay con bị kẹp và cái thang, con đã
khóc cả 5 hay 6 ngày gì đó không?
- John, cứ việc kéo ra đi!
- Được rồi, nào, nào. Đếm tới ba.
Bắt đầu này. Một... hai...
Ra này!
- Chúa nhân lành ôi.
- Giêsu!
Lần sau cùng con chích ngừa
uốn ván là khi nào?
- Con ổn chứ?
- Phải.
- Chúng ta cần có cái xe.
- Đúng há. Đi kiếm thôi.
Nè "Watergate",
coi ổ khóa đó kìa!
- Gần ra rồi.
- Đây, thử mấy cái này xem sao.
Thử đi!
Ồ, ăn trộm, hay đấy.
Phải, thật là hay đấy, John.
Ờ, bố đáng để nhận giải
"Người cha của cả năm" đấy.
Chà!
Được rồi.
Sao con biết tất cả mấy loại súng này
có trong đây vậy?
Đó là một kiểu cách của người Hồi giáo Chechen.
Chủ nhân không thích cho mang súng trong câu lạc bộ,
nên mấy gã này để chúng trong xe.
- Học được nhiều điều trong 3 năm.
- Phải.
Vậy, chúng ta đang thật sự đi tới Chernobyl à?
Ông đang ngủ đấy à?
Đang ngủ!
Tại không quen giờ!
Trời, mình ngồi cùng xe lần cuối là bao giờ nhỉ?
Lần lái về nhà từ Trenton.
Bố đã phải đóng tiền tại ngoại cho con
về vụ có mang võ khí.
Vậy sao?
Không, đó là về vụ hỏa hoạn mà, đúng không?
Ý con muốn nói về vụ đốt cháy ở
Nam Thành phố Phillip, phải không!
Bố đã phải mượn thêm khoản nợ thứ nhì
từ căn nhà để có thể có tiền chi cho vụ tại ngoại đấy.
Ờ, tôi xin lỗi về chuyện đó.
Cái đó tức cười đấy.
Phải.
- Mình đang đi Chernobyl đấy à?
- Phải.
Nhà máy điện hạt nhân Chernobyl,
- nơi lò nấu nguyên tử bị nóng chảy đó hả?
- Đúng nó đấy.
Không phải là "Chernobyl"
ở Thụy Sĩ, đúng không?
Với đủ thứ... trượt tuyết, rồi tuyết, và mọi thứ đó.
Ý bố muốn nói là (thành phố) "Grenoble" đó?
Không, xin lỗi, mình không có tới Grenoble đâu.
Con của Eddie Collins đưa ông đi nghỉ
năm ngoái. Họ đến mãi tận Boca.
- Ồ, vậy à?
- Thưởng thức bốn ngày ở sân đua.
Chà, thật thú vị.
- Audrey thích chuyện đó.
- Ồ, phải. Ờ, chắc chắn rồi.
- Chúng ta phải tới nhà máy điện hạt nhân Chernobyl à?
- Ồ, xin lỗi về vụ đó.
Cất mọi thanh phóng xạ thừa đi, đúng không?
Như cha còn nhớ, phải không cha?
Ta không muốn nhớ đâu.
Gay đấy.
Hồ sơ...
ở trong nhà kho bên trong.
Được lắm. Chúng ta vào đi.
Là cái nào vậy?
Tiếp tục đi, ông già.
Cần vài lớp sơn (chì) mới và
một cây súng là có thể vào rồi.
Ông biết, thoạt tiên, họ
phủ nhận có bất kỳ chuyện gì xảy ra.
Đã tổ chức một buổi trẻ em xuống đường
ngày hôm sau để chứng minh chuyện đó.
Nhưng 24 giờ sau,
50,000 cư dân được di tản.
Rồi không bao giờ quay lại.
Khi họ vào trong nhà kho đó,
Komarov thành ra một xác chết.
Được rồi.
Con có kế hoạch chứ?
Không hẳn vậy đâu.
Có cách là chúng ta cứ...
võ trang, con biết đấy. Rồi vừa chạy vào vừa bắn,
rồi tới đâu hay tới đó.
- Vậy à?
- Đúng thế.
Cái gì thế này, súng của hải tặc à?
Ờ, đồ cổ rồi, ông ơi.
Giống như ông đó, đúng không?
Ờ, giống như bố.
Vào ngày nào thế này,
chúng ta có cuộc nói chuyện lâu.
Nghe này, Jack,
xin lỗi vì cộng tác viên của con bị giết.
Xin lỗi bố đã làm hỏng hết dịp của con.
Đó không phải là dự tính của bố đâu. Ý bố là...
bố đã gây ra trở ngại lớn cho con.
Con biết không,
bố đến đây vì chuyện khác.
Jack, con biết cái chuyện khỉ đó, ý bố là...
bố có một dịp khá tốt.
Nhiều thú vị... khi chạy đó đây với con.
Thật vui khi gặp con.
Bố yêu con lắm đấy, con trai.
Tôi cũng vậy.
Bố muốn con biết, bố luôn hỗ trợ cho con.
Tôi cũng hỗ trợ ông.
Được rồi.
Mình hãy vào giết ít tên tồi bại đi.
Chìa khóa.
Được, cái quái gì thế này?
Tôi đang mất hết kiên nhẫn đây.
Cái hồ sơ đó nên ở đây là hơn.
Phóng xạ đã đọng lại trong phòng này
cả hàng thập niên.
Cha đánh giá thấp tụi con rồi, cha kính yêu.
Đem nó vào đi!
Nào nhỏ.
Tới đi! Tiếp tục!
Khu nhà kho 274.
Khu này trung hòa phóng xạ. Tin tôi đi.
Chỗ đó, bây giờ để ý mọi dấu hiệu! Ở đó!
Đưa lên trên ngay đây!
Rọi đèn vào, rọi đèn vào ngay trên đó, chỗ đó!
Hoàn toàn sạch rồi. Chúng ta có thể
khai thông vùng này.
Kiểm chỗ đó xem!
Đó là cái quỷ gì vậy?
Là mớ uranium đã được làm giầu trị giá một tỷ đô.
Cái gì?
Đừng có lo, nó ổn định khi ở dưới dạng này.
Hồ sơ.
Irina, làm ơn cắt mấy cái thứ đồ bỏ đó đi.
Không ai đến đây nói về uranium hết.
Hồ sơ đâu?
Đừng giở trò nữa. Cái hồ sơ đâu?
Cái đó không còn là chuyện anh quan tâm nữa rồi.
Solnyschka
Con làm giỏi lắm.
Cha đã bảo con...
là mọi chuyện sẽ suông thôi mà.
Lại đây với cha đi.
Cha, cha quả là một thiên tài.
Cha biết.
Chất lên đi.
Pegasus?
Nghe rõ trả lời?
Có nhiều trang bị đến thế này cho một hồ sơ?
Máy bay sẽ cất cánh trong 5 phút.
Thật hoàn hảo.
Đây rồi, thưa ông.
Đội ngũ đã hoàn tất việc rút ra.
Giờ cô ta hoàn toàn thuộc về ông.
Tốt.
Anh ở trong đó à?
Đúng, đúng vậy, Viktor.
Tôi đang ở bên trong.
Là Yuri à?
Anh ngạc nhiên chứ?
Tôi đang ở chỗ mà mọi việc đã khởi sự...
trước khi anh phản bội tôi.
Còn nhớ...
anh đã hứa sẽ trả mạng lại cho tôi.
Anh đã trả nó lại cho tôi rồi.
Tôi cảm ơn anh về chuyện đó.
Và bây giờ...
Tôi sắp lấy mạng anh.
Static 4, chúng tôi đã sẵn sàng cất cánh.
Static 4, nghe rõ trả lời?
Yuri!
Yuri.
Tôi muốn gặp tên "Vũ công" đó.
- Ông không sao chứ? Có bị thương không?
- Không.
Tôi... Tôi khỏe mà.
Tôi không sao.
Để tôi cho nó vào thùng.
Tạ ơn Chúa anh đã đến đây, Jack.
Chúng ta phải rời nơi đây.
Bọn họ sẽ trở lại bất kỳ lúc nào.
- Cứ... cứ để tôi lấy cái hồ sơ đi.
- Có gì ở trong mấy cái thùng này vậy?
Đó là đồng vị phóng xạ U-235.
Loại uranium để làm võ khí.
Những thùng chứa thật kiên cố.
Là thứ để làm bom à?
Phải, loại làm bom.
- Đừng có vội, cha nội.
- Bộ ông điên rồi hả?
- Phải, hơi điên rồi đấy.
- Tôi sắp lấy cái hồ sơ.
Không, không phải đang lấy.
Chiếc chìa khóa!
- Là chìa khóa mở kho của ông, phải không Yuri?
- Cái chìa khốn!
Không... Không, tôi....
Ông để "hàng" của ông trong đó, đúng không?
- Cái gì? Không.
- Đúng không?
Tôi đã không biết, Jack.
- Có phải cái tên vũ công đó ở dưới kia không?
- Ông đang nói về cái gì vậy?
Một tay lực sĩ giỏi gặp khó khăn rồi đây.
Jack, anh không hiểu tôi đâu...
Cái đó là do sự thơ ngây của anh thôi!
Ông là tên nói dối. Tôi biết ông rồi.
Giờ tôi biết ông ta khá hơn rồi.
Chẳng hề có cái hồ sơ gì với ông hết, Yuri.
Dĩ nhiên là không có hồ sơ nào rồi.
Đó đơn giản chỉ là... mồi nhử thôi.
Cái tôi cần ở trong cái kho chứa này.
Chagarin là người duy nhất có đủ
quyền lực và ảnh hưởng...
để đưa tôi ra khỏi tù.
Tôi đã lợi dụng hắn.
Tôi lợi dụng các anh.
- Vậy đây là chuyện tìền bạc.
- Nếu không phải là vụ tiền bạc thì sao?
Ông muốn bắt tôi à?
Ông đã ở ngoài phạm vi hoạt động của ông rồi,
Thám tử McClane à, có phải không?
Tôi không lo ngại lắm về chuyện
bị bắt đâu.
Coi con tôi đó...
CIA...
Không liên lạc điện thoại gì...
Chuyện gián điệp đó mà!
Bọn Mỹ chết tiệt!
Các người tưởng các người quá là khôn lanh.
Không, tôi không khôn lanh đến thế đâu.
Tôi chỉ đi nghỉ phép. Nhưng con tôi đây...
nó sẽ cho ông một trận đấy.
Đi!
Đi nói lời giã biệt con gái ông đi,
đồ ngu!
Cô "cưng" của ông mất biệt đâu rồi!
Tránh nào!
Mẹ nó!
Coi chừng!
Jack!
Irina, sân thượng!
Jack! Trên kia!
Trên lầu!
Căn ở mức 91.
Thẳng đường đến Moscow!
- Sẵn sàng rồi.
- Chúng ta đi.
Bình ổn rồi!
Có cái quỷ gì tông vào
cái cổng chết tiệt đó vậy?
Tìm nó thanh toán!
Bố đi lên chiếc trực thăng!
Vadim, đang canh phần đuôi.
Đã nghe.
Con đang ở cao độ 120 mét...
115m.
Có vụ nổ súng nhỏ từ trên trần xuống.
Mình có khách.
Canh phần đuôi đó cho tôi.
Làm đi nào!
Tới đi, lẹ lên!
Vadim, đưa cái điều khiển hỏa lực cho tôi.
Bắt vào rồi!
Jack!
Bắn nó!
Với sự phấn khích, thưa cha.
Tới coi, cái kỳ nghỉ "tuyệt vời" này!
Vadim! Hắn ở đó! Tôi đã thấy hắn!
Cái trò mà chúng tôi làm cho con cái chúng tôi.
là "cao bồi", đồ khốn.
Hình trên màn ảnh thay đổi.
Tôi đã mở lá bay tới trước lên hết mức rồi.
Tôi đang mất kiểm soát.
Giêsu Chúa tôi!
Làm khá lắm! Ông "Siêu gián điệp" ạ.
Thật là chuyện xấu hổ khi cha cô
không sống sót để thấy cô được thăng chức.
Cả ông cũng vậy.
Nè! Jack!
Ráng giữ nghe, John!
John!
Coi nào!
Chúng ta hết đạn rồi!
Mẹ nó.
Đồ khốn.
Cô đang làm cái trò quỷ gì vậy?
Cái này dành cho cha đấy, thưa cha.
John!
John!
John!
John!
Bố!
Ngay đây này.
Con vừa gọi ta là "Bố" đấy à?
Không.
Bố không nghĩ vậy đâu.
Ông nghe thấy gì à?
Con đang nút hai tai lại mà.
Vậy chúng ta sẽ không phải chạy đua vũ trang
lần thứ ba, phải không?
Không đâu.
- Ông có thể mất hết tóc cùa ông.
- Hả! Cứ cười cái đó đi, con.
Đây là con 5 năm sau đấy.
Là nước mưa, bây giờ ổn rồi!
Ngoài ra...
Thật khó mà giết được một McClane.
- Giờ ông là một McClane?
- Phải, bố là một McClane. Là John McClane.
Còn đây là John McClane "con" đấy.
Chà, cái đó làm ông thành một "ông già".
Đúng vậy.
Cố đừng có quên điều đó.
Ta là bố con đấy.
Phải có chút kính trọng bố con mới được.
Để tôi hỏi ông điều này...
Là ông đi tìm phiền toái hay
là nó dường như cứ luôn... tìm ông vậy?
Con bíết không, sau bao nhiêu năm thế này,
Bố vẫn tự hỏi mình cũng câu hỏi đó đấy.
♪ Đêm qua tôi mơ lái một phi cơ
♪ I had a dream last night I was piloting a plane
♪ Và mọi hành khách đều say và cuồng
♪ And all of passengers were drunk and insane
♪ Đáp khẩn xuống một đầm lầy ở Louisiana
♪ Crash landed in a Louisiana swamp
♪ Bắn một đàn ma cà rồng nhưng tôi ở trên chót
♪ Shot up a horde of zombies but I come out on top
♪ Là cái gì đây?
♪ What's it all about?
♪ Có lẽ chỉ là phản ảnh tâm trạng của tôi
♪ Guess it just reflects my mood
♪ Ngồi trong đống đất cảm thấy cái đau
♪ Sitting in the dirt feeling kind of hurt
♪ Tôi chỉ toàn nghe thấy buồn rầu và ảm đạm
♪ All I hear is doom and gloom
♪ Chỉ toàn là bóng tối
♪ It all is darkness
♪ Trong phòng tôi
♪ In my room
♪ Và qua ánh đèn, tôi thấy khuôn mặt em
♪ And through the light, your face I see
♪ Cưng ơi, nhân cơ hội này. Cưng ơi, sao không nhảy với anh?
♪ Baby, take a chance. Baby, won't you dance with me
♪ Chúng ta đổ hết mồ hôi, cuộc chiến nơi hải ngoại
♪ We lost all the sweat out, overseas war
♪ Chỉ tới để cho bạn thấy cái bạn đã trả giá
♪ Just go to show you don't get what you paid for
♪ Chiến đấu cho người giầu và bạn lo cho kẻ nghèo
♪ Battle to the rich and you worry about the poor
♪ Để hai chân tôi lên ghế bành rồi khóa các cửa lại
♪ Put my feet up on the couch and lock all the doors
♪ Tiếng động sao kỳ cục vậy?
♪ What's that funky noise?
♪ Đó là tiếng siết các con ốc
♪ It's the tightening of the screws
♪ Ngồi trên đống đất - Cảm thấy một nỗi đau
♪ Sitting in the dirt - Feeling kind of hurt
♪ Tôi chỉ toàn nghe thấy buồn rầu và ảm đạm
♪ All I hear is doom and gloom
♪ Nhưng khi mấy cái trống đó
♪ But when those drums
♪ Vang lên tiếng bùm, bùm, bùm
♪ Go boom, boom, boom
♪ Và qua màn đêm
♪ And through the night
♪ Tôi trông thấy mặt em
♪ Your face I see
♪ Cưng, nhân cơ hội này.
Cưng nhảy với anh đi nhé?
♪ Baby, take a chance.
Baby, won't you dance with me?
♪ Phải!
♪ Yeah!
♪ Cưng ơi, nhảy với anh đi nhé?
♪ Baby, won't you dance with me?
♪ À, phải
♪ Ah, yeah
♪ Cần dầu bôi trơn quá
Nhưng chẳng có tí nào trong vũng lầy này
♪ A fracking deep for oil
But there's nothing in the sump
♪ Có mấy trẻ đang bới rác
♪ There's kids all picking at the garbage dump
♪ Tôi hết nước nên trước tiên tôi cần cái bơm
♪ I am running out of water so I better prime the pump
♪ Tôi cố kiêng rượu nhưng sau cùng tôi bí tỉ
♪ I am trying to stay sober but I end up drunk
♪ Chúng ta sẽ ăn đất. Sống bên lề đường
♪ We'll be eating dirt. Living on the side of the road
♪ Có thứ thực phẩm nào đó để nuôi tư tưởng
♪ There's some food for thought
♪ Thứ làm đầu bạn nổ tung ra
♪ Kind of makes your head explode
♪ Cảm thấy nỗi đau
♪ Feeling kind of hurt
♪ Phải!
♪ Yeah!
♪ Nhưng tôi chỉ nghe toàn
♪ But all I hear
♪ Là buồn rầu và ảm đạm
♪ Is doom and gloom
♪ Chỉ toàn là bóng tối
♪ It all is darkness
♪ Trong phòng tôi
♪ In my room
♪ Và qua màn đêm
♪ And through the night
♪ Tôi nhìn thấy mặt em
♪ Your face I see
♪ Cưng ơi, nhân cơ hội này
♪ Baby, take a chance
♪ Sao không nhảy với anh?
♪ Won't you dance with me?
♪ Phải!
♪ Yeah!
♪ Nhảy nào!
♪ Come on!
♪ Cưng ơi, sao không nhảy với anh?
♪ Baby, won't you dance with me?
♪ Tôi đang cảm thấy một nỗi đau
♪ I'm feeling kind of hurt
♪ Cưng ơi, sao không nhảy với anh?
♪ Baby, won't you dance with me?
♪ Ồ, phải!
♪ Oh, yeah!
♪ Ngồi trong đất
♪ Sitting in the dirt
♪ Cưng ơi, sao không nhảy với anh đi? ♪
♪ Baby, won't you dance with me? ♪
VictorR - 05/25/2013
từ subs của Subtopian, Subtox và Dorthea.