Tip:
Highlight text to annotate it
X
- Ông là ai?
- Carlo de Medici,
Con trai của Cosimo.
Ngài sẽ không bao giờ biết
cách xá tội sẽ làm dịu tâm hồn tôi.
Không xá tội gì hết.
Không phải từ ta.
Nhiệm vụ duy nhất của cô là đưa
con của Quốc Vương Thổ đến Rome.
Một khi đã thực hiện,
hậu quả là tất yếu.
Nếu Bayezid bị giết,
kết quả là chiến tranh.
Nếu ông ấy bị cầm tù, chiến tranh.
Nếu ông ấy bị làm nhục và đuổi đi,
việc trả đũa sẽ được kiến nghị.
Carlo?
Anh đến muộn quá.
Vua Alfonso cam kết hành động
như Thanh gươm của Rome,
từ chối lời đề nghị liên minh.
Girolamo Riario, cậu đã chết.
Giờ cậu đã được tái sinh.
Ông là ai?
- Ông vừa nói gì vậy?
- Ta nói đủ rồi!
Không!
Con sẽ làm được.
♪ DaVinci's Demons S02E10 ♪
♪ The Sins of Daedalus ♪
♪ Lên sóng ngày 31 tháng 5 năm 2014 ♪
== thachxyz123 dịch dựa trên sub của elderman ==
Ai đó lấy thêm nước đi!
Ở đây!
Leo! Leo! Leo!
Chuyện quái gì vừa xảy ra vậy?
Cậu ấy cần thầy thuốc.
Cầm máu vết thương tốt nhất có thể.
Chúng ta cần chắc
không ai khác bị thương!
- Carlo de Medici.
- Ông ấy ở đây sao?
Không, không.
Hắn là người đã làm chuyện này.
Hắn giết Andrea.
Không.
Cậu chắc chứ?
Tôi phải đuổi theo hắn.
Cậu đang chảy máu! Leo.
Không!
Chúng ta sẽ tìm Carlo
sau khi dập lửa đã.
Để tôi đi!
Thầy!
Xin lỗi, họa sĩ, nhiệm vụ của tôi
là ở Florence.
Tránh ra!
Thưa thầy? Con gặp rắc rối sao?
Đóng cửa, Leonardo.
Nơi này...
sẽ là xưởng của con, Leo.
Xưởng của con?
Thời gian đã đến để con đi một mình.
Trở thành một người thầy.
Hãy để công việc của con nói
những gì con tin và yêu.
Hãy bay lên, con trai,
dũng cảm và đừng sợ.
Và thế giới sẽ không bao giờ quên con.
- Con không biết phải nói thế nào.
- Bắt tay ta và chấp nhận nó.
Cám ơn. Cám ơn.
- Cám ơn, thầy.
- Không, không. Hãy gọi là Andrea.
Leo?
Con nên đi nói với cha con chuyện này.
Không cần đâu.
Ông ấy vừa nói với con.
Andrea.
Andrea.
Chúng tôi đã kiểm soát ngọn lửa, thưa bà.
Toàn thể Florence sẽ thương tiếc ông ấy.
Phải. Và bà đã bảo vệ tên sát nhân.
Cái gì?
Carlo đã làm chuyện đó.
Người mà bà đã lên giường.
Hắn đã cố giết Leonardo.
Chắc phải có hiểu nhầm.
Một số báo cáo xác nhận Carlo
chạy trốn trên lưng ngựa.
Da Vinci đang đuổi theo.
- Nhưng Da Vinci...
- Chúng ta phải dọn đường.
Tất nhiên.
- Đi thôi, Vanessa.
- Tôi sẽ không đi đâu cả.
- Ở đây không an toàn.
- An toàn hơn lâu đài nhiều,
nơi tôi sống với một kẻ giết người!
Đừng làm khó lên nữa.
Tôi sẽ không bao giờ trở lại.
Đội trưởng, hộ tống Vanessa
về lâu đài. Làm đi.
Bà không thể bắt cô ấy về đó.
Đứa bé nó mang là của nhà Medici.
Ta đưa ra quyết định cho gia đình này.
Và tất cả Florence.
Florence là nước cộng hòa.
Đó là quyền của cô ấy, như một công dân,
để chọn cách và nơi cô ấy muốn sống.
Nếu cô ấy tin cô ấy tốt hơn
ở ngoài lâu đài,
bà không có quyền...
Để cậu ấy yên.
Cậu là ai mà dám ăn nói
vô lễ với ta vậy?
Một công dân biết luật.
Ta thấy khó tin quá.
Tên tôi là Nico Machiavelli,
con trai học giả luật pháp
cao quý, Bernardo.
Rất hân hạnh, thưa bà.
Oh, Chúa ơi.
Vanessa.
Oh, Chúa ơi!
Cố lên, cô ơi.
Rặng đi.
Tôi thấy đầu rồi.
Là nó, thưa cô.
Đúng rồi, nó đang ra.
Hãy bao nó lại.
Đây.
Nó là con trai, thưa cô.
Người thừa kế cuối cùng.
Lorenzo sẽ rất vui.
Nằm yên, Da Vinci.
Cậu cần nghỉ ngơi.
Ông ở đây sao?
Tất nhiên.
Tôi đã đến Cổng Thiên Đường.
Nhưng Cuốn Sách Lá đã biến mất.
Ông đã nói dối.
Là mẹ cậu đã nói dối.
Với chúng ta.
Con trai của Mithras tin
bà ta là một đồng minh.
Bà ta sẽ không là
người đầu tiên nản chí đâu.
Con trai của Cosimo, Carlo.
Hắn là thành viên của Mê Cung.
Hắn giết thầy của tôi.
Tôi đã cảnh báo cậu.
Chúng sẽ không dừng lại.
Hắn nghe lời nhắn của mẹ tôi.
Và giờ hắn đang trên đường tìm Cuốn Sách.
Với chúng ta, Cuốn Sách
đại diện cho tri thức.
Trên tay Kẻ thù của Người,
nó sẽ là vũ khí mạnh hơn
bất kì đội quân nào.
Oh, tôi sẽ sửa lỗi.
Tại sao, để ngăn chặn Mê Cung sao?
Hay để trả thù thầy cậu?
Tôi nợ Verrocchio...
mọi thứ tôi có.
Vì vậy, trừ khi ông sẵn sàng giúp tôi
tìm kẻ đã giết ông ấy,
tôi khuyên ông biến đi.
Cái chết, nó đã thay đổi cậu.
Nhiệm vụ của ông đã thay đổi tôi!
Cậu có biết cậu sẽ đi đâu không?
Mật mã của mẹ tôi...
Nó nói "Sách", "Nhà", "Trẻ con".
Tôi nghĩ bà ấy nói về Vinci, nhưng...
Carlo nói nó có nghĩa khác.
Có lẽ bà ấy không đưa cậu
về căn nhà lúc nhỏ.
Bà ấy đưa cậu đến chỗ của bà.
Cuốn sách ở Constantinople.
Nó... nếu chúng ta tin vào mẹ cậu.
Chuyến đi trước khi cậu khác thường.
Mỗi lần, cậu có nguy cơ lạc đường.
Thì đến với tôi.
Có...
một thành phố cảng ở Vương quốc Napoli.
Nơi được gọi là Otranto.
Trong mỗi kết quả có thể,
đó là nơi cậu sẽ tìm thấy
những gì cậu tìm kiếm.
Chúng tôi đã thấy cuộc sống
mà cậu đã lấy
dưới tên của vị chúa giả.
Chúng tôi biết người mà cậu trở thành.
Ông biết gì về người tôi sẽ làm?
Chúng tôi có nhiều tai mắt.
Cậu đã đi một chặng đường dài
để tìm Cuốn Sách Lá.
Tất cả đều vô ích.
Cuốn Sách sẽ không bao giờ tìm thấy.
Và nếu bè phái của ông
và con trai của Mithras
Chúa và con quỷ của ông
muốn giết những người khác,
thế giới sẽ là một nơi tốt hơn
mà không có người của ông.
Con trai của Mithras có thể bị cám dỗ
bởi sự tồn tại của Cuốn Sách.
Nhưng đây là nơi chúng không thấy.
Con người không hoàn hảo.
Hãy tưởng tượng nỗi kinh hoàng
chúng sẽ mang theo mình
nếu chúng tìm thấy Cuốn Sách Lá.
Ông muốn gì ở tôi?
Chúng tôi không cần gì ở cậu.
Chúng tôi có vài thứ cho cậu.
Từ biển Carpathian,
một khối nước dày đặc với muối của đất,
nó chưa bẩn bởi cuộc sống.
Girolamo.
Tầm nhìn của cậu là không rõ ràng,
nhưng lúc này,
chúng tôi sẽ cho cậu thấy.
Leo?
Leo?
Hey.
Hey.
Làm tốt lắm.
Không, là Al-Rahim.
Đây.
Tớ rất tiếc, Leo. Andrea đã...
Tớ biết.
Tớ sẽ nói cậu phải dưỡng thương trước
nhưng tớ biết cậu có kế hoạch.
Carlo đang đến Otranto.
Từ đó... Constantinople.
Đó là nơi mẹ tớ giấu Cuốn Sách.
Tớ xin lỗi, Zo.
Tớ không thể để cậu theo tớ.
- Không phải lúc này.
- Tốt.
Câu trả lời là không, luôn là vậy.
Nhưng...
nếu tớ tình cờ đến Otranto
để giết thằng chó
đã giết thầy của bạn tớ,
cậu không phiền nếu tớ
theo sau, phải không?
Không hẳn.
Hắn xứng đáng mỗi inch của nó.
Hắn sẽ nhận những điều tệ hơn.
Ah, Lorenzo. Tham gia với chúng ta.
Đến lúc đưa ra kết luận công việc rồi.
Một khi cậu cung cấp địa điểm
của nơi dự trữ vàng Medici,
Ta sẽ đảm bảo an toàn gia đình cậu.
Tôi đến mang tin từ Florence.
Công tước Federico của xứ Urbino...
đã chết.
Không thể nào. Ông ấy giữ
thành phố trong long bàn tay.
Đúng vậy, cho đến khi
một công dân nổi dậy lật đổ hắn.
Lãnh đạo bởi Leonardo Da Vinci.
Mm-hm. Vì vậy, trong bối cảnh này,
Tôi tin là công việc
của chúng ta đã chấm dứt.
Ông nghĩ tôi sẽ để ông đi sao?
Cậu có thể đưa tôi vào tù nếu cậu muốn.
Nhưng thời gian để đàm phán
giữa chúng ta đã kết thúc.
Tôi không còn thấy thú vị gì
khi đưa ông vào tù nữa,
nhưng xuống mộ thì có!
Đừng như vậy, chồng ơi.
Các quốc gia Italy sẽ
giao dịch với chúng ta cái gì
nếu anh giết một trong số họ?
Vài người nói với ta,
họ sẽ không nhớ hắn nhiều như cô đâu.
Đưa cho chủ ngân hàng kiếm của hắn.
Trẻ trâu nhỉ.
Cách duy nhất ra khỏi Napoli
là được thông qua bởi vua.
Vua được trao vương miện.
Cậu đã được phong chức bằng máu cha cậu.
Cha tao là quái vật xứng đáng
với kết cục của ông.
Và mày là con của ổng.
Nhớ lấy! Mày không biết gì về lãnh đạo!
Làm luôn đi, nhưng người của tao
sẽ hạ luôn mày
khi mày làm xong.
Magnificence, có lẽ ngài nên xem xét lại.
Ta đã xem xét trong nhiều tháng rồi.
Thưa ngài?
Lỗi của tôi, tôi có một tin khẩn.
Cái gì vậy?
Một hạm đội hải quân đang hướng tới
thành phố người Napoli, Otranto.
Lòng trung thành của tôi,
đó là đế chế Ottoman.
Giết tao đi...
và mày sẽ chết trên tay
của bọn ngoại đạo.
Bỏ kiếm xuống, Medici.
Hôm nay Chúa cho chúng ta thấy
con đường duy nhất để chiến đấu
kẻ thù đúng đắn
là đi theo người của Thiên Chúa.
Ông có biết mất bao xa bọn Ottoman sẽ đến
trước khi chúng tìm thấy Florence không?
Cậu bỏ chúng tôi sao?
Florence bị rút phép thông công.
Ông đã bỏ chúng tôi một thời gian dài.
Có lẽ đây là lúc Chúa
chấp nhận Florence
trở lại như cũ rồi.
Cái mẹ gì thế kia?
Tất cả đã vào vị trí.
Hôm nay
Allah đã ban phúc cho Nhà nước Vĩnh Hằng.
Lui đi.
Cha cậu có thể nghi ngờ sự tin cậy của cô ta.
Nhưng tôi cảnh báo cậu.
Đi đi.
Chiến lược của chúng ta,
nó có mang lại chiến thắng
cho chúng ta không?
Không có những điều như chiến thắng.
Không phải trong trận này.
Hay trận khác.
Đó không phải những gì tôi hỏi.
Trận này sẽ thắng bởi người xứng đáng.
Cậu không có lí do để sợ.
Tôi không sợ gì cả.
Cậu cũng không có lí do để nói dối.
Nếu cha tôi tin cô,
sao ông lại giữ bà trong xiềng xích?
Tôi thích xích hơn cậu.
Tôi là vậy đấy.
Tôi có thể thấy.
Hey, hey, hey! Có chuyện gì vậy?
Bến cảng đóng cửa. Trừ khi
cậu muốn đối mặt với 20 tàu
của bọn Thổ khát máu.
Không còn cảng nào mở ở biển sao?
Không.
***.
Đường này.
Cậu có nhận ra chúng ta là người duy nhất
đang tiến vào thành phố khỉ gió này không?
Nhìn kìa.
Carlo!
Cái gì?
Zo!
Không, không, không, không!
Carlo đi đâu rồi?
Mày muộn rồi, Da Vinci, ông ta đi rồi.
Cảng cuối cùng đã đóng.
Mày có cơ hội nhưng hỏng rồi.
Chúng ta đang đối mặt với ai vậy?
Chúa ơi, chúng đây rồi.
Cái *** của Thiên Chúa.
Lý do chính đáng, nếu có, đoàn kết.
Có người lái với 2000 lính Thổ,
được huấn luyện cho trận chiến
từ khi chúng có thể đi.
Người Ottoman vừa mang
thánh chiến tiếp theo đến cửa nhà ta.
Nguồn lực cậu có là gì?
4 khẩu pháo, không cái nào
có thể tiếp cận con thuyền.
Và 800 binh lính.
Ta sẽ gửi lời đề nghị viện trợ hấp dẫn
đến các hiệp sĩ thánh John
và Hội Thần Long.
Đó là điều có thể, chúng ta sẽ
giữ thành đến khi quân tiếp viện đến.
Trong một ngày, một tuần.
Nếu chúng tràn vào thành,
chúng sẽ chặt đầu tôi như chúng
đã làm với vua của Varna.
Ông phải gửi lính đánh thuê
Thụy Sĩ ở Rome.
Rời bỏ Nhà thờ thánh Peter không được
phòng thủ sao? Hoàn toàn không.
Chính tay ông dẫn chúng đến đây.
Khi con trai của Quốc Vương Thổ
đến Rome vài tuần trước,
cậu ta mang đề nghị hòa bình đến.
Một đề nghị trống rỗng.
Ông giết người của nó và sỉ nhục nó.
Ta không nhớ cậu phản đối.
Nếu bọn Thổ thắng ở đây,
nó sẽ là thành trì để chiếm toàn bộ Italy.
Và chúng sẽ làm vậy.
Trừ khi cậu cần một kĩ sư quân sự giúp đỡ.
Thuyền của tao đâu rồi?
Cho tao một lí do để
không giết mày khi mày còn đứng.
Cậu có 20 lí do để không làm.
Da Vinci? Cuốn Sách Lá?
Không có.
Tôi phải đến Constantinople.
Nhưng không thể, với một hạm đội
xâm lược trên đường cậu.
Đó là nỗi ám ảnh của cậu đã dẫn đến đây.
Có sao không? Da Vinci có nhiều thú vị.
Nhưng ông không có lí do để tin
ý định của cậu ấy ít hơn danh dự.
Hãy để dành cuộc hội ngộ.
Đề nghị của cậu là gì, Da Vinci?
Cậu sẽ tạo vũ khí đánh bại Otranto
từ một cuộc bao vây sao?
Không.
Nhưng tôi sẽ giúp cậu
thiết đặt một cuộc tấn công.
- Tiếng gì vậy?
- Hiệu lệnh của Ottoman.
Chúng muốn nói chuyện.
Không.
Lucrezia.
Cậu sẽ bảo vệ cô ấy chứ?
Ừ, và ông nữa.
Hãy nghe những gì cô ấy nói.
Cô ấy vẫn còn làm theo lệnh của ông sao?
Đây là âm mưu của ông sao?
Tất nhiên không rồi.
Tôi không biết tại sao nó ở đây.
- Con đó là ai vậy?
- Một đứa phản bội.
Được dùng trong âm mưu của Thánh cha.
Người mà sẵn sàng lên giường với cậu.
Lucrezia Donati?
Làm sao mà tình nhân của ông
là một phái viên của đế chế Ottoman?
Các nhà lãnh đạo của bán đảo Italy.
Bayezid Đệ Nhị, con trai của Quốc Vương
Thổ, Mehmed người Chinh phạt,
đề nghị các ông về
sự an toàn của người dân Italy
bằng cuộc họp với 3 điều kiện của người.
Thằng ngoại đạo đó dám
đưa ra điều kiện với chúng ta sao?
Thứ nhất, ông phải nhường
quyền kiểm soát thành phố Otranto
cho đế chế Ottoman vĩ đại,
mà không chống cự.
Thứ hai, lãnh đạo các nước khắp Italy
sẽ từ bỏ Thiên Chúa giáo,
chấp nhận lời kêu gọi của Allah
và chuyển sang đạo Hồi.
Lucrezia, em đang làm gì vậy?
Cuối cùng, Đức Thánh Cha của Giáo Hội,
người mang danh Giáo Hoàng,
phải đến Constantinople,
bò trong cung điện Topkapi,
và hôn chân Quốc Vương Thổ.
Lính đâu, xé nát trái tim
báng bổ của con đĩ đó đi.
Không, khoan! Chờ, chờ đã.
Tại sao em làm vậy?
Là vì hắn.
Người mà anh biết là Giáo Hoàng
Xitto không phải là Giáo Hoàng thật
- mà là một kẻ mạo danh.
- Nó là đứa ngoại đạo.
Một kẻ giết người tạo ra
sự nhạo báng của Giáo Hội La Mã
và mỗi người ở đây.
Giáo Hoàng thật,
người được chọn bởi Chúa,
chết dần trong ngục ở Vatican.
Người anh sinh đôi của ông ta.
Cha tôi.
Và con quái nhân đã...
lấy đi mạng sống
của em gái tôi trước mặt tôi.
Hắn không phải Giáo Hoàng,
không phải tu sĩ.
Nói dối.
Tất cả là nói dối.
Anh biết. Anh đã thấy
cha em trong bị giam
trong tháp của thành Sant'Angelo.
Nói đi.
- Cậu biết sự thật sao?
- Nói đi.
Tôi biết tù nhân là cha cô ấy.
Nhưng không phải Giáo Hoàng thật.
Ông ta không bao giờ lộ mặt cho tôi.
Ta là Giáo Hoàng, là người duy nhất.
Được phong bởi Chúa!
Ông chưa hiểu sao?
Tại sao chuyện này xảy ra,
tại sao Bayezid đến chỗ ông.
Tại sao là tôi đứng trước ông lúc này?
Là cha tôi đã đưa tôi đến nơi này.
Không. Ông sẽ không
xử lý cô ta quá nhanh.
Tôi sẽ biết sự thật đầu tiên.
Hãy giữ cô ta dưới sự bảo vệ lúc này.
Ta yêu cầu cậu giết nó ngay.
Đưa cô ta vào tù.
Otranto là thuộc thẩm quyền của tôi.
Ông ấy thì sao?
Ông ta vẫn bình an là tốt.
Bất kỳ sự xâm phạm nào khác,
và tôi sẽ cho cậu thấy sự phẫn nộ của Chúa.
Ông không xem xét đề nghị của Bayezid.
Tôi nghĩ tôi sẽ để đội quân
của tôi cho nó câu trả lời.
Nhiều đêm, 20 thuyền của Bayezid
đã đứng sẵn sàng.
Vào lúc bình minh, ông sẽ thấy
sức mạnh của đế chế Ottoman.
Nước đến đầu gối rồi.
Tôi khuyên ông xem xét lời đề nghị.
Hãy thương xót con, Chúa ơi.
Làm sạch con hoàn toàn
khỏi sự gian ác của con.
Và rửa tội cho con.
Amen.
Ông tin tôi nên chạy sao?
Tôi là vua của Napoli!
Nếu cậu muốn sống.
Hy sinh Otranto và cậu có thể được ca ngợi
như vị cứu tinh của vương quốc cậu.
Hàng trăm dân thường sẽ chết!
Một mức giá cần thiết.
Chuẩn bị ngựa về Rome.
Giáo Hoàng!
Thả ta ra.
Chắc cậu không mong ta là
một trong số người chết của cậu?
Có lẽ ông đang chạy vì
rằng những lời buộc tội Donati là thật.
Cậu muốn sự thật?
Có lẽ người dân của cậu
nên biết chuyện thật
về cái chết của cha cậu.
Phải. Ta nghĩ là không.
Còn nhiều cuộc chiến khác để đấu.
Lâu đài đã bị thiệt hại đáng kể
dưới quyền của Công tước Federico.
Đó là cái giá của tự do.
Ta chắc ông sẽ phụ trách việc phục hồi
lâu đài trong thời gian này.
Có một điều nữa, thưa bà.
Sao?
Một số tiền đáng kể đã được rút khỏi ngân hàng
trước khi quân của Công tước đến.
Được sắp xếp bởi một người nào đó
với quyền kí kết nhà Medici.
500.000 đồng florin.
Nhiều hơn chúng ta giữ
ở hầm Bruges và London cộng lại.
Giờ chắc Carlo đã đi,
ai đó phải chịu trách nhiệm chuyện này.
Lui đi.
Thằng con hoang.
Con hoang!
Bà ta cố tách nó khỏi chị.
Tất cả những văn bản này
chính thức xác nhận Giuliano là cha nó,
do đó nó có quyền mang họ Medici.
Chị có biết bao nhiêu con hoang...
Chị đã quyết định, Nico.
Chị sẽ không kí.
Có thể tệ như nơi này,
nó có nhiều lợi thế.
Nó là người nhà Medici.
Cha nó đã bị giết vì cái tên đó.
Ngay sau khi chị đã lấy lại sức,
chị sẽ đưa nó đi khỏi nơi này
xa nhất có thể.
Cái gì?
Sẽ tốt hơn khi bắt đầu lại ở nơi khác.
- Chị sẽ đi sao?
- Em đã nói rồi đấy.
Chị là công dân Florence.
Một người tự do.
Chị sẽ phạm sai lầm.
Sai lầm duy nhất là ở lại
lâu hơn nữa.
Chúng ta là những nhánh của sự sáng tạo.
Chúng ta là bóng tối ở trung tâm Mê Cung.
Nhưng chúng ta là người, không phải thánh.
Chúng ta sống trong xác thịt, máu, xương.
Bao nhiêu người trong buồng này?
Đừng hỏi tôi một câu đó nữa.
Girolamo.
Bao nhiêu người trong buồng này?
4
4 kể cả ông, tôi đã nói nhiều lần rồi.
Girolamo, Icarus đã bay quá gần mặt trời
vì thế cậu ta bị rơi xuống đất.
Nhưng lỗi không phải của cậu ta.
Là cha cậu ta, Daedalus,
nhà phát minh thông thái, người đã tạo
đôi cánh cho con ông để có thể bay.
Chúng ta có nhiệm vụ phá hủy Cuốn Sách.
Nếu nó được tìm thấy,
thì chúng ta sẽ phải trả giá
cho tội lỗi của Daedalus.
Ông muốn gì ở tôi?
Cho cậu thấy những gì chúng tôi thấy.
Bao nhiêu người trong buồng này?
Con không nên đến đây.
Ngay cả ở xa Florence,
ông vẫn còn cố kiểm soát tôi à.
Ta đang cố cứu con đấy.
Có một con đường băng qua chúng.
Con không tôn trọng Verrocchio
bằng việc theo ông ấy đến mộ.
Ta có thể không biết ông ấy rõ,
nhưng ta tin ông ấy sẽ nói
những điều như vậy.
Nếu con không thể vào Constantinople,
bất cứ chuyện gì xảy ra...
nó không quan trọng.
Số phận đã an bài rồi.
Chúng ta là loài vật cuối cùng,
không hơn không kém.
Lorenzo và ta sẽ bỏ Florence.
Con có thể theo.
Không có hèn nhát khi rút lui đâu.
Không có với năng khiếu như của con.
Dọn đồ đi, Da Vinci.
Đến lúc về nhà rồi.
Không, không! Trận này có thể thắng.
Ta thấy cậu đã làm
những điều kì diệu, Da Vinci,
nhưng chuyện này
ngoài tầm với của cậu rồi.
Chúng ta bị áp đảo bởi hàng ngàn quân.
Đúng, giống như người Hy Lạp
với người Ba Tư
trong trận Salamis. Xem này.
Chúng ta có thể vô hiệu hóa
thuyền của Ottoman
khi vào cảng.
Chúng ta tạo chướng ngại
không thuyền nào có thể qua,
với số lượng không đáng kể.
Nó buộc các thuyền còn lại phải rút lui.
Trên lí thuyến, đúng, nhưng...
Nó là điều không thể
không thể với các nguồn lực ít ỏi ở đây được.
- Sẽ ra sao nếu dùng nó.
- Một khẩu súng pháo.
Được kích hoạt bằng 4 khẩu pháo,
chốt xoay cho phép nó bắn thuyền khác
và một ống nhòm để đảm bảo chính xác.
Súng của tôi chỉ có thể bắn
một nửa khoảng cách cậu cần.
Phải.
Đó là lí do đây chỉ là nửa giải pháp.
Nửa còn lại...
đạn chuyên ngành.
Chúng ta sẽ làm rỗng ở giữa,
sẽ làm giảm trọng lượng
và tăng khoảng cách chúng có thể bay.
- Khoan một lỗ sao?
- Phải.
Khoan một lỗ.
Giống như cách ông khoan phòng vậy.
Được thử lần đầu bởi Sigismondo Malatesta
khi ông ta chiến đấu
với người Thổ vì Venezia.
Chúng ta sẽ lấp đầy lỗ ở giữa
bằng thuốc súng,
đính kèm một ngòi nổ.
Chúng ta sẽ có vỏ bom có khả năng
làm tê liệt hạm đội Ottoman trong bến cảng.
Cậu mong tôi đặt mạo hiểm...
toàn bộ đất nước lên nó sao?
Vương quốc của cậu đã
ngoài tầm nguy hiểm rồi.
Cậu cần gì từ tôi?
Giulio?
Đứa trẻ khỏe.
Hoàn hảo, thật đấy.
Khi lần đầu ta đến lâu đài này,
ta coi trọng bản thân hơn là
cô dâu của Lorenzo.
Ta là người có học thức.
Nhưng ta vẫn còn nhiều điều để học.
Nhưng từ ngày cô đến...
cô mang theo vài điều sâu sắc.
Hơn cả thằng bé.
Ta biết đó là một quyết định khó khăn.
Nhưng những gì chúng ta làm...
chúng ta làm chúng cho Florence.
Nó tốt hơn là ta tin là nàng đã chết.
Em rất tiếc về mọi thứ
em đã gây ra cho anh, Lorenzo.
Em mong được tha thứ ư?
Không.
Em đến đây vì biết hôm nay sẽ...
có thể là lần cuối cùng.
Nó có thật không, Lucrezia...
chuyện gì giữa chúng ta,
hãy nói những gì em biết đi?
Em nợ anh sự thật.
Chỉ một lần này thôi.
Không.
Em không yêu anh.
Em xin lỗi.
Lorenzo! Lorenzo,
ông không thể làm vậy được!
Chúng ta có thể sẽ chết sớm.
Ta sẽ không bỏ việc giết
con phản bội này cho bọn Thổ đâu.
Cô ấy có thể đã phát hiện nhiều người
tìm cách chiếm thành phố của chúng ta.
Nó mang âm mưu đến chính xác
như việc giết cả gia đình ta!
Cô ấy đưa tôi đến cứu ông ở Duomo hôm đó.
Chúng ta sẽ không an toàn
đến khi tự thoát ra
những lời dối trá chết tiệt của chúng!
Cosimo dành thanh kiếm của chúng ta
để bảo vệ người dân của Florence.
Đúng vậy.
Khi cậu đối mặt với kẻ giết Andrea...
cậu sẽ đầu hàng, để bất kì ai
đứng trên đường của cậu sao?
Không.
Vậy, tại sao, Da Vinci, tại sao...
Cậu vẫn còn đeo nhẫn của nó.
Cậu yêu một người...
hoàn toàn không có khả năng yêu.
Có lẽ điều đó có thể nói về tôi.
Có lẽ...
cậu xứng đáng với người khác.
Cuối cùng thì anh
cũng không thể chặn ông ấy lại.
Em muốn được ưu tiên hay không?
Em đã tự nhủ, một lần,
một khi em đã tiếp xúc với Xitto,
sẽ giải tỏa nỗi lòng.
Có không?
Em không thể làm được.
Em chỉ cần anh biết điều đó.
Anh biết.
Anh biết mà.
Trả thù cho cha...
là một lí do...
Anh đã hiểu.
Chuyện này không phải là về cha em.
Chuyện này là về em gái em.
Em muốn cuộc sống của nó...
cái chết của nó
có ý nghĩa.
Sẽ như vậy.
Sẽ như vậy.
Em cho anh tài sản...
quý nhất của em.
Anh nhận ra rằng,
anh chưa bao giờ cho em bất cứ thứ gì.
Không, chờ đã.
Anh sẽ bị xem như kẻ phản bội.
Ừ.
Anh sẽ chịu trách nhiệm,
vì mọi cuộc sống ở Otranto.
Và kể cả em.
Em không xứng đáng.
Có, em xứng đáng.
Hãy theo em.
Bayezid sẽ không bỏ tù anh.
Anh không thể.
Anh không thể.
Nhưng anh cho em lời thề của anh,
anh sẽ gặp em lần nữa trên cõi đời này.
Chúng ta là các nhánh của sự sáng tạo.
Chúng ta là bóng tối ở giữa Mê Cung
nhưng chúng ta là người, không phải thần.
Chúng ta sống trong da thịt, xương máu.
Bao nhiêu người trong buồng này?
- Chúng ta là các nhánh...
- Thôi đi.
Làm đi... những gì ông muốn.
Girolamo.
Bao nhiêu người trong buồng này?
- 4.
- Girolamo.
Nói cho tôi cậu thấy gì.
4.
Có 4 người.
Bao nhiêu người trong buồng này?
Bao nhiêu người trong buồng này?
Bao nhiêu người trong buồng này?
Bao nhiêu người trong buồng này?
- 1.
- Phải.
Phải.
Phải.
Phải.
Chúng ta là một.
Chúng ta là một, Girolamo.
- Chị không thể đi được
- Em nói như họ vậy.
Clarice cuối cùng sẽ tôn trọng sự thật
chị là mẹ của Giulio.
Em sai rồi, Nico.
Bà ta không thể tôn trọng.
Thưa cô? Tôi xin lỗi vì sự xâm nhập.
- Có gì sao, Đội trưởng?
- Bà Orsini.
Đêm qua, bà ta đã gửi con gái
đến Villa del Trebbio.
Bà ta cho người hầu một chỉ thị
để đưa cái này cho tôi.
Clarice đã đi.
Đi đâu?
Bà ta yêu cầu không ai được tìm bà ta.
Tôi mang cái đó đến cho cô khi có thể.
Con trai cô là người nhà Medici
duy nhất còn lại ở Florence.
- Không, nó không phải, tôi không...
- Phải.
Cô kí nó, phải không?
Giả mạo là tội không nhỏ đâu.
Tất nhiên là tôi rồi.
Con trai tôi là người nhà Medici.
Với việc Lorenzo và Clarice đều vắng mặt,
con trai cô là đại diện duy nhất
của dòng máu họ.
Nó khiến cô...
như mẹ của nó...
là người cầm quyền thay thế
cho nhà Medici.
Và người quyền lực nhất toàn Florence.
Thế giới bên kia thấy thế nào?
Khác lắm.
Cậu có muốn ở lại,
bỏ mọi thứ ở đằng sau không?
Và bỏ mọi niềm vui sao?
Hạm đội đang chuẩn bị.
Đánh giá tốc độ gió,
chúng nên trong khoảng đó trong 2 phút.
Phải rồi, quay sang trái.
Dừng, dừng, dừng.
Là nó, dừng.
- Nạp pháo.
- Nạp pháo!
Chúng chuẩn bị bắn đại bác.
3...
2...
1...
Bắt đầu!
Cái chết sẽ xảy ra, phải xảy ra.
Nhìn xem.
Nó có thể là điều cuối cùng
chúng ta thấy đấy.
Không, không thể nào.
Có gì sai sao?
Cái gì?
Leonardo, người phụ nữ trên boong tàu
đứng kế hoàng tử Ottoman.
Đó là mẹ con.
Cám ơn đã theo dõi sub.
Hẹn gặp vào mùa sau.