Tip:
Highlight text to annotate it
X
Anh bị cái quái gì vậy hả ?
Nhìn anh lính mà xem!
Nếu như mà anh mặc quần thì chắc giờ nó cũng ướt nhẹp.
- Anh nghĩ chuyện này vui lắm à?
Bình tĩnh chàng Princeton.
Tôi đùa tí.
Tôi tới lấy chìa khóa xe.
Tai này điếc đặc rồi này.
THôi mè nheo và ngủ tiếp đi.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Không sao.
- Anh chảy máu kìa.
- Cái gì?
Aw.
Mọi chuyện sẽ chẳng ra làm sao cả.
Nucky: Sao chứ?
Không, ôi coi nào, mọi người không nên làm thế.
- Ai đã đưa ra kế hoạch vậy?
- Nucky?
Trời ạ.
Ông đứng đó bao lâu rồi?
Vừa mới tới thôi.
Ông muốn gì?
Tôi đang bận tập cho buổi diễn thuyết.
Ngài nói muốn xem lại danh sách khách mời.
Phải.
Đọc lên xem.
Hank Adamo, Steven Mueller...
Tuần tới tôi có 1 buổi diễn thuyết
cho công đoàn nhân viên làm việc tại các khách sạn.
Tôi đang tập.
vâng. Richard Berman...
Em đi mua sắm đây.
Mua cái gì đẹp 1 chút.
Hôm qua anh "làm" em mệt gần chết.
Chúa ơi, Lucy.
Hãy chắc rằng ta có mời thống đốc Edwards tới.
- Ông ta không tới đâu.
- Tôi biết. Cứ mời đi.
Ông có tin nổi việc họ bầu tên khốn đảng dân chủ đó?
TÔi đã đặt phòng cho thượng nghị sĩ
Edge và thị trưởng Hague.
Phòng Hoàng gia...
đặc biệt là Edge.
- Mang giày cho tôi.
- Đôi nào?
Ah.
- Hãy chắc là Edge có phòng bự hơn.
- Mm-h.
Ông ta là vé tới phần tiền tài trợ xây đường.
Ja.
Chỉ Jersey không thôi đã 30 triệu .
TÔi chắc chắn sẽ có 1 phần trong miếng bánh đó.
Đó là 1 sự biểu đạt...
"1 phần của cái bánh."
Nước Đức các ông không có bánh à?
Chúng tôi có bánh ngọt.
Hãy chắc là ai cũng được vui vẻ.
Có lẽ nào cô gái xinh đẹp được tìm thấy
trên dòng sông
chính là người như cô ấy tự nhận...
con gái của Nga Hoàng,
Nữ đại Công Tước Anastasia?"
Cứ như là chuyện cổ tích.
"Liệu cô ấy có phải đã bị ám sát bởi người của phe Bolshevik
hay là cô ấy đã thoát khỏi số phận
diệt vong của dòng tộc hoàng gia?"
- Đưa anh.
- Của em.
- Đưa anh!
- Không nhường là cháu sẹ bị đét đít đấy.
Không cần phải tới như thế đâu, phải không?
Cô làm hư chúng đấy.
Nhìn này.
"Anastasia Romanov, cứ ngỡ là đã bị giết 3 nắm trước,
rất có thể là thân phận hợp pháp
của Anna Anderson,
nạn nhân của chứng mất trí
giờ tự nhận mình là công chúa."
- Công chúa là ai vậy mẹ?
- Là con đấy.
Và bác là nữ hoàng Anh.
- Thật ạ?
Sự lãng mạn của chị đâu rồi, Edith?
Chết cùng lúc với chồng tôi rồi.
Đọc truyện vui đi mẹ.
- Ăn nói cho đàng hoàng.
- Làm ơn?
Được rồi, một chút thôi nhé.
Mẹ còn phải đi làm.
Để xem Mutt và Jeff có trò tinh nghịch mới nào không.
Xin lỗi nhé. Nó có đau không?
1 chút.
Anh nên thử á phiện đi.
Có 1 nơi tại khu người Hoa.
- Để em đưa anh tới đó?
- Anh không biết nữa.
Với mấy gã nghiện đó à?
Nó đê mê lắm... Nó làm anh quên mọi đau khổ.
ANh chàng Al... đôi lúc anh ấy rất đáng sợ.
Anh tak hông sao đâu.
Chẳng qua là mới từ Brooklyn tới.
Anh cũng từ đó tới à?
- Thành phố Atlantic.
- Mm.
Star prairie, Wisconsin.
Phai rồi.
Đừng giả vờ như anh chưa tùng nghe tới nơi đó.
Nó như thế nào?
Ông em là người da trắng đầu tiên sinh ra tại thành phố,
cha em là người đầu tiên phải vào tù,
và mẹ em là người đầu tiên bị xe cán dẹp.
Vậy anh có thể nói em có rất nhiều thứ để tiếp tục sống.
Anh cho là thế.
Vậy anh thực sự từng học đại học?
Em nghe tin đó từ đâu?
Al's lúc nào cũng gọi anh là chàng Princeton.
Phải, tại quê anh,
có người luôn nghĩ về việc lớn lên anh phải trở nên như thế nào.
- Cha anh à?
- Không.
Ông ta không bao giờ làm chuyện đó.
Người đó, có vẻ giống như Torrio ở đây.
Ông ấy chăm sóc anh suốt những năm qua.
Nhưng giờ không còn nữa.
- Vậy anh sẽ là người ra sao?
- Gì cơ?
Chuyện khi lớn anh phải trở thành người như thế nào ấy ?
Oh.
Câu hỏi hay đấy.
Hmm.
Em có xem qua cuốn sách của anh khi anh nhgu3.
Vậy em nghĩ gì về nó?
Em cũng đang muốn đi về phía Tây,
như cô gái trong sách...
California, ngay khi em đủ tiền.
Em sẽ lên phim à?
- Gee, em không biết nữa, có lẽ.
- Em cũng khá đẹp mà.
- Đừng đùa với người thích đùa.
- Đúng mà.
Em còn đẹp hơn Lillian Gish.
ANh sẽ xem em diễn.
Anh sẽ cứu em khỏi người cha tàn bạo của em chứ ?
Ông ta ra tù rồi à?
Như Lillian Gish.
"Cánh Hoa Tan Vỡ"?
ANh chắc là em nên thử đi.
Có lẽ là em sẽ cho anh theo em.
Vậy sao?
Có lẽ.
Tại sao?
Vì em nghĩ anh cần được chăm sóc.
- Cậu làm quái gì mà lâu vậy?
- Tụi em đang cố, Nucky.
- Cứ làm như là tụi em không đi điều tra xung quanh vậy.
- Điều tra xung quanh?
Cậu đang cố phá 1 vụ mưu sát, chư có phải tìm mèo lạc đâu.
Tìm mèo còn dễ hơn.
Chả ai thèm đoái hoài tới 1 thằng nhóc da màu.
Chalky quan tâm,
nghĩa là tôi cũng vậy.
Và tôi cá là khi ngày bầu cử tới gần
thì cậu cũng sẽ rất quan tâm đấy.
Điều khiển được thành phố Atlantic,
nghĩa là điều khiển được hạtl Atlantic.
- Điều khiển được hạt Atlantic ...
- Điềuk hiển đượcl New Jersey, tôi biết.
Nếu cậu biết, thì cuậ cũng nên biết là ta cần phiếu
của người da màu nhiều như thế nào.
Dù thích hay không thì họ cũng chiếm 20% số phiếu, Eli.
Và họ sẽ bỏ phiếu theo cách anh ấy nói
với họ, và ông làm ơn ngồi im uống ly coffe của ông đi.
Họ bỏ phiếu theo cách tôi nói vơi Chalky nói với họ.
Hắn lái Packard,
Nucky, là nhờ anh.
Hắn sống trong 1 dinh thự còn bự hơn thị trưởng.
Anh thật sự nghĩ là hắn sẽ bất chấp,
- và để cho người của hắn bỏ phiếu cho lũ đảng sân chủ à?
- Ngay lúc này thì không.
Nhưng có những giới hạn với những thứ anh ta có thể bán cho lũ người đó,
và việc hành hình không nằm trong đó.
- Nếu mọi chuyện lộ ra...
- Hắn cần anh, Nuck.
- Không ai biết đâu.
- Và ta cần anh ta.
Tay này rửa tay kia
và hai tay đều rửa mặt.
Sẽ cần rất nhiều xà bông để rửa sạch mặt của Chalky.
Ra ngoài hanh lang đứng đợi đi.
Tôi không ưa gã đó. Không bao giờ.
Anh ta là người tốt, Halloran...
luôn sẵn sàng và có khả năng.
Làm ơn cố lên dùm đi
Gillian, sửa đi.
- Để xem nào cưng.
- Gillian?
Mẹ nên biết là có nhiều người
rất tự hào khi được gọi là bà.
Khi đào tơ mơn mởn thế này thì không đâu.
- COn không đi lâu đâu.
- Oh, cứ từ từ.
Mẹ có người đàn ông bé nhỏ này làm bạn rồi.
- Chào mẹ đi nào.
- Bye, mama.
Để xem nào.
Dạo này họ làm đổ chơi xấu quá.
Cưng biết không, khi cha con còn nhỏ,
cha con có 1 cái tàu hỏa màu xanh với bánh xe tròn.
- A choo-choo.
- Phải, là tàu hỏa kêu choo-choo.
Đó là quá từ 1 người hâm mộ của ta.
Ông ấy bán tạp khô.
Rồi đấy.
- COn nói gì nào?
- Cám ơn.
Hôn cái nào?
Mwah!
Mộ ngày nào đó con sẽ làm cho hàng triệu con tim thiếu nữ tan vỡ đấy.
COn biết chứ?
Chơi đi.
- Bà Darmody?
- Vâng?
Tôi là bạn của James.
Bạn nó gọi nó là Jimmy.
Vậy anh là ai?
Tôi là người mà bà sẽ gọi làl...
người quen từ New York.
Tôi nghi phần đó đấy.
- Tên anh là gì?
- Bà không cần biết tên tôi.
- Anh ta có ở đây không?
- Không.
- Vậy anh ta ở đâu?
- Có lẽ là nó nấp ở mông của anh.
Thử kiếm ở đó chưa?
Môi mềm mà nói lời cay độc quá.
Có lẽ tôi cần anh tát cho nó vài cái dùm tôi?
Dạo này mấy cô con gái lại chuộng mấy gã vũ phu à ?
Lũ di dân bẫn thỉu
Lũ giết Chúa,
- Lũ vô chính phủ...
...Nhưng chúng lại rất nguy hiểm,
xin đừng phạm sai lầm, các đạo hữu của tôi,
Lũ da đen đó chính tai họa của quốc gia chúng ta.
Chúng tràn xuống từ miền Nam như lũ Chuột,
cướp đi công việc chỉ dành cho dân da trắng;
Cựu binh, người yêu nước,
nhưng người Mỹ chân chínhl,
Xếp hàng nhận bánh mì,
gia đình đang chết đói
trong khi lũ mọi lại ăn uống no say.
Đó là quyền mà đức Chúa giao cho chúng ta,
Đó là trách nhiệm của người Thiên chúa giáo: triệt tiêu mối tai họa này ...
Đứng yên!
Ai chịu trách nhiệm ở đây?
- Nói tên ra.
- Joseph Earl Dinler,
Người không lồ một mắt của hội hiệp sĩ đảng 3 K,
- Phân khu Atlantic.
- Tháo mũ trùm đầu ra.
Ông nữa.
Ông là ông chủ tiệm đổ ngũ kim.
Ông ta từng bán dầu hạt lanh cho tôi.
Nếu các người tới để cướp,
cứ lấy nhưng gì các người muốn và đi đi
với 1 chút lương tâm còn sót lại của các người.
Thôi diễn dum đi.
Ông biết tôi là ai mà.
Ngươi là tên ăn hối lộ, tên chơi gái
- và tên buôn rươu.
- Đó là anh tôi.
Ông đã bị bắt.
Mấy người ngổi yên chỗ của mình.
Chuyện này là sao?
Gia nhập đảng 3K không hề vi phạm luật.
Nhưng giết người da đen thì có.
ANh phải biết đạo lý 1 chút chứ.
Ông Sheridan nói tôi không được mua của ai khác.
Vậy khỏe rồi, vì chúng tôi không phải lũ lôm côm.
Đây giờ là địa bàn của Johnny Torrio.
Anh nên nói chuyện với ông Sheridan.
- Tôi thật không biết gì hết.
- Không biết nghĩa là sao?
Người Hy Lạp các ông rất thông minh mà.
Các người phát minh ra số học, phải không?
Tôi không biết. Phải.
Vậy ông nên biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Tôi nói là ông sẽ mua của chúng tôi,
rồi ông đưa cho tôi tiền môi giới,
và việc tiếp theo ông biết là...
- Anh không sao chứ, demo?
- Hey, muốn bày tỏ gì à?
Giờ tôi sẽ giúp ông đứng lên.
- Ahh!
- Không hẳn vậy đâu.
- Al.
- Làm ơn, tại sao anh làm thế này ?
- Al, Coi nào.
- Coi nào gì chứ?
Tôi đang " đàm đạo" ở đây.
Giờ tôi sẽ đập bể hết toàn bộ số chai trên kệ.
- Làm ơn đùng!
- Tốt.
Người ở đây trong có vẻ rất khát,
vậy nên ông sẽ muốn yêu cầu 1 lượng hàng lớn
khi xe tải tới.
Và nếu gã Sheridan đó có ý kiến ý có gì..
Uh!
...Bảo hắn tới gặp tôi.
TÔi ở khu Wabash.
Anh tính ở lại ăn tối à?
Demo, demo, anh không sao chứ?
Giúp tôi đỡ ông ấy lên.
Chúng ta có 1 nghệ sĩ dương cầm, người mập mập ấy.
Ông rất thích ông ta.
Bò nướng, đùi cừu, hào, tôm hùm,
còn rượu thì tôi đã chọn loại Chateau Margaux.
- Cái đéo gì đây?
- Sao cơ?
Cái này.
Cái dấu son môi này.
- Tôi sẽ lập tức cho người rửa sạch.
- Con mẹ nó.
- Tôi sẽ cho họ rửa nó hai lần.
- Tôi làm việc cực khổ thế nào hả?
Áp lực mà tôi phải chịu...
Mộ bữa tiệc sinh nhật đơn giản là đỏi hỏi quá mức sao,
chén dĩa bằng bạc,
li thủy tinh ...
- sạch sẽ là quá đáng à?
- Nucky, tôi sẽ lo liệu...
Tôi còn có thể tin ông sao?
Cuộc chiến,
Chống đối người Đúc nhảm nhí gì đó...
Và tôi vẫn giữ ông lại, đúng không? - Vâng...
và ông cảm ơn tôi thế này à?
Cái dấu son môi của con đĩ nào đó
sau khi nó thổi kèn cho thằng nào và in lại trên cái ly này.
-Ông muốn tôi uống bằng cái li này à?
- Không.
- Ông muốn khách của tôi uống bằng cái ly này à?
- Không thưa ngài.
Cậu lau sạch cái ly này đi.
Mọi người làm ơn hãy cố gắng.
Chào, ngủ ngon không?
đảng 3K các người...
trước đám đông thì không ngậm đươc miệng của các người.
Nhưng 1 mình thì lại khác...
Tôi nói với anh cả trăm lần rồi, tôi không treo cổ thằng da đen đó.
Oh, tôi tin ông chứ, rất tin.
Vấn đề là tôi phải chắc chắn.
Ah đang làm gì thế?
Marguerite.
Vâng thưa bà Jeunet.
Tôi cần cô ở lại buổi tối.
Cô phải ở lại.
Tôi sẽ cần sắp đặt cho con tôi.
Rosalie... cô ấy không có con.
- Vâng thưa bà.
- "Mông sờ" Thompson...
tối nay là sinh nhật ông ấy.
Cô sẽ đưa cái váy này cho cô Danziger,
tại hộp đêm Babette's.
- Cô Danziger?
- The paramour.
Là gì nhỉ? Người tình của ông Thompson.
Vậng.
CÔ sẽ tới Babette's lúc 10:00,
và chờ cho tới khi cô Danziger cho ông ấy 1 bất ngờ.
Vải lụa, đính hột lấp lánh...
chiếc váy rất tuyệt vời,
nên cô phải giúp cô ấy mặc nó vào.
- Rất quan trọng.
- Vâng thưa bà.
Bà có nói là tôi phải đợi sau khi cô Danziger tặng ông ấy sự bất ngờ à.
- Bất ngờ đó là gì vậy?
- Tôi không biết.
Thế nên đó mới là bất ngờ.
Cậu muốn tự lập, chuyện đó không sao với tôi,
miễn là tiền cứ vào túi tôi.
Nhưng tôi không muốn có thêm chuyện để phải đau đầu.
Tôi sẽ giải quyết mọi chuyện, tôi hứa.
Bằng cách nào? Bằng cách đập mấy gã pha
rượu trong 6 tháng tới à?
Thằng chó Sheridan đó là cái *** cắm vào mông tôi .
Tôi sẽ nói chuyện với hắn, khi hắn tới đây...
Tôi và hắn sẽ thương lượng.
Tin tôi đi sẽ không sao đâu.
Tôi đi đây.
Chân tôi bị mụn giộp.
Đau bỏ mẹ.
Anh thấy không?
Vì ông ấy biết là tôi làm được.
hay có lẽ vì ông ấy bị mụn giộp.
Đừng ghen tỵ vì tôi đang tiến triển chứ.
Tôi có áo đuôi tôm.
Tôi mà khá thì anh cũng được ăn theo.
Đừng hiểu lầm, tôi chỉ tạm dừng chân ở đây thôi.
- Là chúng.
- Vài lời khuyên này:
Anh không chiếm được 1 nước trong 1 lần đâu.
- Phải chia ra để chiếm từng phần.
- Cư xử đẹp, đàm phán để chia phần.
Vài tháng sau anh mở rộng ra.
Và trước khi anh nhận ra,
thì anh đang nắm quyền điều khiển toàn bộ địa bàn.
- Ông Sheridan?
- Anh là thằng đéo nào?
Al Capone.
Đây là Jimmy Darmody.
Torrio đâu ?
Ông Torrio gửi lời xin lỗi tới.
Ông ấy có công việc nên không tới được.
Ông ta gọi làm gì?
Ông ấy nói ông nên nói chuyện với tôi.
TÔi phải nói, chuyện này đúng là sự sỉ nhục.
Tôi phải mò đi trong tuyết mà tới đây.
Cả xe chở hàng cũng không đi được.
- Ông muốn uống gì không?
coffee, hay whiskey? - Không.
Quên California đi.
Hôm nay em tiến về hướng đông.
- Khu người Hoa.
- Hẹn gặp lại sao.
Gã người Hy Lạp thế nào rồi?
Giờ vẫn còn ở chỗ nha sĩ
gỡ da giày ra khỏi môi.
Hắn ta cần biết phép tắc 1 chút.
Vài gã ở đây cũng vậy.
Ý ông là tôi đấy à ?
Ông Sheridan, chúng tôi nhờ ông tới đây là để thỏa thuận.
Theo như chúng tôi thấy, khu người Hy Lap đủ chỗ cho cả 2 bên.
Người New York các anh làm tôi buồn cười quá.
các anh đến từ
Brooklyn hay chui từ cái lỗ chó nào đó
và làm cứ như là các anh sở hữ thành phố.
- Anh ta từ Jersey.
- Tôi đéo quan tâm.
Giờ anh ta đang ở tại Chicago.
Ông Sheridan, tôi không có ý bất kính.
- Vấn đề là chúng tôi có tham vọng...
- Vấn đề là thế này:
Các anh tránh xa khu người Hy Lạp ra
hoặc là sẽ có chuyện.
CHúng tôi đã có khu người Hy Lạp rồi, Sonny.
CHúng tôi sở hữu khu người Hy Lạp
từ khi Colosimo sở hữu nó.
Có lẽ các ông không nghe,
nhưng Colosimo nghỉ hưu rồi
với lý do là đạn găm vào đầu.
Johnny Torrio,
cũng từ Brooklyn...
ông ấy điều hành mọi thứ bây giờ và giờ ông ấy lấy đại bàn của anh.
Và sao?
Không thương lượng được à?
Có lẽ.
Vậy nếu chúng tôi chia phần cho ông ta thì sau?
Bao nhiêu?
10%.
25.
Được.
Vậy thì 50.
50?
Ông nghe tôi rồi đấy.
Tôi không muốn rắc rối, được chứ?
Nói Torrio muốn lấy gì thì lấy.
Thứ chỉ biết to mồm .
Biết ngay là hắn sẽ nhượng bộ mà.
Đó chỉ là nhìn phiến diện thôi.
Tôi sinh ra tại Elgin, Texas.
Cha tôi tự mình học cách làm đổ gỗ nội thất.
và làm cho người dân da đen ở đó.
Và tôi nói cho ông nghe, bất cứ cái gì mà ông ấy tự tay làm...
bàn, ghế, tủ cưới...
ông ấy làm cho gỗ hát.
Một ngày nọ, có 1 vị khách, Ông T.
O. Purcell, tới đó.
Một người da trắng, ông ta sở hữu cửa tiệm
quán rượu, khách sạnl.
Ông ta nói với cha tôi, "tôi nghe nói anh là thỡ mộc giỏi nhất vùng Elgin."
Cha tôi nói với ông ta, "tôi không thể nói này nói nọ,
nhưng tôi có biết đôi chút'."
Thế là Mr. T.O. Purcell đưa cha tôi đi
tới ngôi nhà đang xây của ông ta...
ngôi nhà bự nhất thị trấn.
Họ vào trong và nói, "đây sẽ là thư viện.
Anh nghĩ thế nào?"
Cha tôi nói, "Tôi nghĩ ông sẽ cần vài kệ sách."
"Vậy đó chính là thứ tôi muốn anh làm cho tôi"
Cha tôi làm ở đó suốt 10 tháng trời.
Và khi làm xong, ông mang tôi tới.
"Ông Purcell,
đây là con trai tôi.
Tôi muốn cho nó thấy công trình của tôi."
"Vậy cứ vào bằng cửa chính đi."
- Cứ như thế.
Và chúng tôi bước vào.
Khi tôi nhìn thấy những kệ sách
Những hình chạm khắc về sách, hoa giỏ trái cây,
những thiên thần nhỏ ở góc kệ,
đó là thứ đẹp nhất tôi từng thấy.
Khoảng 1 tháng sau, 1 người khác tới.
"Tôi đã thấy những gì ông làm cho T.O.
TÔi không muốn lão già đó qua mặt.
Anh tới nhà tôi
và tôi sẽ cho anh biết tôi cần gì."
Cha tôi và hắn cúng đi tới rìa thị trấn.
Ở đó không có gì ngoài 6 gã da trắng, một cọng dây thừng dài 12 feet,
và chúng treo cổ cha tôi tại cây tiêu.
Đây là đổ nghề của cha tôi.
ANh tính làm gì với chúng?
Tôi không tới đây để đóng kệ sách.
Và giờ, dành cho sự thích thú và thưởng ngoạn cái đẹp của các vị,
chúng tôi sẽ đưa các vị tới thành Rome cổ đại.
Hãy nhìn ngắm nghi lễ tắm thiêng của Aurelia,
mẫu thân của Julius Caesar đại đế.
Hãy nhìn ngắm những người nô lệ của bà
những người chỉ còn biết
phục vụ cho những ước muốn hoàng gia cảu bà.
Không phải là gã đảng 3K.
- Làm sao anh biết?
- Hắn nói với tôi.
Và anh tin hắn?
Có những thởi điểm nếu 1 người
cứ bám lấy lời khai của mình
thì người đó đang nói sự thật.
CHúng ta vừa qua thời điểm đó 10 phút.
Bất ngờ nhé!
Chúa ơi!
Gì thế này?
TÔi hoàn toàn không hay biết gì.
ANh sẽ nói gì với người phụ nữ 2 mắt bầm đen?
Không nói gì cả.
Cô ta đã được" trò chuyện" 2 lần rồi.
- Đó là 1 cách để từ chối quyền bỏ phiếu của họ.
- TÔi tưởng ông đang cố để lấy phiếu của họ.
- Đúng thế... nhưng là ở bề ngoài thôi.
Miễn là họ bỏ phiếu cho Đảng CỘng hòa.
Phe Dân CHủ chúng tôi cũng nghĩ thế.
Hy vong là chuyện đó đéo bao giờ xảy ra.
Nó đang xảy ra thứ các vị.
32 *** đã thông qua
Mấy quý bà của hội " Vì Sự Tiến Bộ Của Phụ Nữ" đã làm việc khá hiệu quả đấy.
Tôi nghĩ họ cần giải tỏa tình dục.
- Phải không cưng?
- Em thì đúng là thế.
Chả có gì phải ngại ngùng.
Chỉ cần cho thứ họ muốn thôi.
- Ai mà biết được thứ đó là gì?
- Không quan trọng.
Đàn bà không có đều óc chính trị.
Anh đang cho rằng họ có não à.
Em có não đấy, các vị.
- Này cưng...
- Không không, cứ để cô ấy phát biểu.
- Lucy. - Hãy để cô ấy nói.
Nào cưng nói xem cô nghĩ gì về Hội Quốc Liên.
- The what?
- The...
- Hội Quốc Liên.
Họ có cuộc họp lớn tại Paris 3 tuần trước.
Em không biết gì về ba cái Hội đó,
nhưng Paris chắc rất tuyệt.
Anh muốn đưa em tới đó chứ?
Phụ nữ biết suy nghĩ là đây.
- Lấy cho anh 1 lý khác nhé ?
- Được rồi cưng.
Có lẽ cô ấy không phải là ví dụ tốt nhất.
Bình tĩnh đi, tôi đối phó với mấy gã này gần suốt cuộc đời rồi.
TÔi đi dò hỏi rồi, Al.
Gã Sheridan này là tay không vừa đâu.
Không có ý gì nhưng mấy gã Ai len này,
chỉ được cái mạnh miệng.
Nếu là dân Sicily thì khác nhé.
Thưa các vị ?
Chúng tôi đã chuẩn bị xong đổ rồi.
Tôi phải cám ơn anh.
Bộ đồ này không hể rẻ đâu.
Phải sẵn sàng để đối đầu chứ? Eh.
Anh thật hào phóng.
Có hơi mắc, nhưng chúng ta là người làm ăn mà, phải không?
Phải có dáng dấp 1 chút.
Thẹo từ hồi thế chiến à?
Trận meuse-argonne.
Nó đang giết tôi.
Lũ Đức...
chúng ta đều ăn thẹo từ chúng, huh?
- Lũ khốn.
- Phải.
Kiểu eo thon...
rất hợp thời trang.
Thế nghĩa là đang đứng trên tiền đấy.
Vai rộng...
một quý ông rất lực lưỡng.
Các quý ông sẽ nghĩ gì nhỉ?
Mấy bà vợ sẽ thèm nhỏ dãi.
CÔ Schroeder,
xin chào.
Mr. Thompson.
Chúc mừng sinh nhật.
Oh, cám ơn cô.
Oh, tôi mang món này tới cho cô Danziger.
Oh, tất nhiên.
TÔi sẽ mang nó vào phòng thay đồ cho cô.
TÔi tin là Isabelle đối xử với cô rất tốt?
Bà Jeunet?
Vâng.
Cô ấy bắt cô gọi như thế à?
Chà chàng trai quan trọng đay rồi.
Thoải mái chứ, Walter?
Đang cố hết sức đây.
Xin giới thiệu đây là Thượng Nghị Sĩ Walter
Edge từ Washington,
và quý ông Frank Hague,
thị trưởng thành phố Jersey ?
Các vị,
Cô Margaret Schroeder.
- Cô Schroeder.
- Chào cô.
- Thật hân hạnh.
- Tôi mòi cô 1 lý nhé?
- Whiskey, gin? - Cám ơn ngài.
TÔi không uống rượu.
Cô Schroeder là thành viên
của hội phụ nữ bài trừ rượu.
Oh.
Một tổ chức tốt.
Vâng.
TÔi đoán là giờ tôi đã gia nhập rồi, huh?
Hy vọng là cô không nằm trong hội " Vì Sự Tiến Bộ Của Phụ Nữ".
- Ít nhất là không chính thức.
- Ah, lại 1 cô nữa
Tôi tới từ 1 đất nước mà phụ nữ
đã có quyền đi bầu.
Thật ra mà nói, tất cả các nước tiến bộ
phụ nữ đều đã có quyền đó.
Tại đất nước này, chúng tôi chỉ cố gắng
bảo vệ phụ nữ khỏi sự thật khó khăn của cuộc sống thôi.
Bằng cách từ chối họ khỏi
quyền lợi chính đáng của mình?
Thật tiếc là\ cô lại nghĩ như vậy.
Oh, không chỉ tôi, thưa ông.
Phần lớn phụ nữ đều muốn có quyền được bỏ phiếu.
Và như các vị nhận thấy
nếu các vị cố giữ thứ mà 1 người phụ nữ rất mong muốn có,
thì họ sẽ tìm cách để lấy thứ mà các vị cũng rất muốn có.
- Và thứ đó là gì?
- Rượu.
Tôi cho là họ làm chuyện đó
chưa thực sự tốt lắm, phải không?
Bữa tiệc chỉ mới bắt đầu.
Walter, tôi nghĩ anh gặp đối thủ rồi.
Cô Schroeder, tôi sẽ chỉ cô tới phòng thay đồ.
-Chào các vị.
- Chào cô.
Thưa quý ông quý bà,
cô Edith day.
Tôi hy vogn6 cô không phiền về việc uống rượu ở đậy.
- Thói quen khó bỏ.
- Nếu như các vị bỏ được.
Chà đó là 1 cách nhìn hơi thực tế đấy.
TÔi là 1 người phụ nữ thực tế.
Vậy tôi cho là ta nên nhảy 1 bài.
Cám ơn, cô Schroeder.
Rất hân hạnh.
Tôi cũng thế.
Xin mọi người chú ý.
Chơi đi nào các chàng trai.
Chào mừng.
Al có đây không?
Anh ấy quay lại sau.
Vậy còn gã còn lại?
Uh, Jimmy.
Chúng tôi không phục vụ đồng tính nam.
ANh tá có nhắc tới 1 cô.
Tôi quên tên cô ta rồi.
Chắc là Pearl.
Phải.
Là cô ấy.
Anh phải chấp nhận sự thật đi, Nuck...
người của đảng dân chủ giờ là thống đốc.
Mọi chuyện cần phải khéo léo 1 chút.
Và trong lúc này thì sao ?
TÔi mất số tiền làm đường vào tay Frank à?
Bộ người phía Bắc không cần đường sao?
- Họ có cần đâu chứ Frank .
- Bình tĩnh.
- Mọi người đều có phần mà.
- Tôi lấy phần của mình ngay bây giờ.
Có những giới hạn,
Nucky. Chúa ơi.
Anh không thể mong chờ mọi thứ sẽ tới.
Tôi có nói với anh câu đó
khi tôi đặt anh vào phủ thống đốc không?
- Nucky...
- Và khi anh vào Thượng Viện?
Tôi chưa cám ơn anh đủ à?
Anh là người hoạch định chiến dịch giỏi nhất tôi từng thấy.
nhưng anh phải hiểu, chuyện này rất phức tạp.
Tôi có những khách sạn mà không ai vào được
ngoại trừ xe lửa vì đường vào
thành phố Atlantic này toàn là bùn với bùn.
Chúng tôi cần đường quốc lộ
để xe hơi có thể chạy.
Để xe hơi có thể đi lại...
đó là việc anh lo đấy à?
- Và xe tải.
- Những chiếc xe tải chở đầy rượu.
Vậy anh cầm thứ gì trên tay anh kia,trà chanh à?
- Tôi chỉ nói thằng ra sự thật mà thôi.
-Được. Vậy nghe này:
Anh chả cần tiền để xây đường cho phía Bắc, và anh biết quá rõ.
- Người ở thành phố Jersey cần đường cao tốc
cũng như... - Thành phố Jersey, nghe cứ như ai cắn vào bi.
Anh đang muốn 1 khoảng kha khá để anh có thể rút chân ra khỏi.
Vậy sao không tiết kiệm thời gian và cho tôi con số đi?
Tôi sẽ cần tính toán 1 lúc.
Tốt.
- Lũ khốn Dân CHủ các anh.
Đừng để chuyện lục đục chính trường
ảnh hưởng tới thứ tốt nhất của nhân dân.
Chúa ơi, Walter, bô anh đã dọn đồ
để vào ở nhà trắng rồi à?
Không, nhưng khi tôi vào đó rồi, tôi sẽ có thể giúp anh
bằng cách điều khiển thống đốc Edwards.
"Có lẽ."
Đừng để những ngày tháng tươi đẹp nhất lại đằng sau chứ?
Tôi chán uống Champagne rồi.
Vậy ông muốn gì thượng nghị sĩ?
Tôi muốn 1 ly Pimm's .
Eddie.
TÔi xin lỗi.
Chúng tôi không có Pimm' tối nay.
- Ý ông là sao?
- Không có Pimm's.
Ông cần thứ nào khác không, thượng nghị sĩ.
Tôi muốn 1 ly Brandy.
Vâng.
Sao lại không có Pimm's?
Bình tĩnh đi chứ.
Như tôi nói, anh kh6ong thể có mọi thứ.
Hmm?
Anh xong chưa?
Em vội gì chứ?
Đây đâu phải tình yêu.
Cưng đẹp lắm.
Trộng em đấu có giống điếm.
Cám ơn.
Bạn em, Jimmy...
anh ta có mắt nhìn đấy.
Tôi sẽ nhắn lại lời khen.
Lại đây.
Tôi phải xuống nhà.
Để anh nhìn em.
Có thứ để làm em nhớ tới anh.
- Không hôn.
- Anh biết.
Em đúng là 1 thiên thần.
Coi nào đi thôi.
CÔNG CHÚA LÀ KẺ LỪA ĐẢO
Em rất muốn tới đó
Em chỉ nghĩ là anh không muốn
nghe tin này vào sinh nhật mình.
Tôi cũng không muốn nghe tin này vào ngày hôm sau.
Em không biết là anh ta cắt ngón tay hắn, Nuck.
Ahem.
Ông ký vào đây.
Thượng nghị sĩ Edge đưa ông 1 hóa đơn.
$1800?
Ông ấy cám ơn vì khoảng thời gian tuyệt vời.
Có cần em gửi tra lịa cía nhẫn cho gã đảng 3 K không?
Hay là sỉ nhục thêm vào vết thương?
Cô ấy sao rồi?
Bác sĩ cho cô ấy thuốc gây mê.
Tôi không gặp cô ấy được à?
Cô ấy cần ngủ.
- Có tệ lắm không?
Đi đi.
Tôi sẽ cắm hoa vào chậu dùm cho.
Vui lên đi.
Lãnh thẹo mà tôi vần đẹp trai vãi đạn đây này.
Đâu phải tôi làm rối tung mọi chuyện.
Mấy gã ngu nhà anh giết sai người.
- Hắn lái chiếc xe đó.
- Nhưng hắn đâu phải Chalky.
Các anh treo cổ thằng nhóc làm cho hắn.
Nhung hắn cũng nhận được tin rồi, phải không?
Chắc là giờ đang nấp trong tủ.
Vậy soa hắn vẫn hoạt động?
Đó là ý của anh.
Làm sao chúng tôi biết?
Tiến của chúng tôi đâu?
TÔi cần áo khoát mới.
- ANh chàng này là ai?
- Teo.
Teo, Leo, Ignacious.
Sao tên các anh đều đặt theo Giáo Hoàng vậy?
Rồi sao? Anh không yêu CHúa à?
Whoa, bình tĩnh.
7,000 dollar, Mickey.
Tiền của chúng tôi đâu?
Okay okay.
Tôi sẽ lấy tiền.
Từ đâu?
Các anh nói sau nếu tôi cho anh 1 thỏa thuận
là 3000 dollar sẽ vào túi anh?
Toi đang nghe đây.
Nucky Thompson.
Một trong những chánh văn phòng thường tới đưa tiền cho Nucy
Tòa nhà Ritz mỗi thứ sáu.
- Người của Nucky?
- Tiền của Nucky'.
Cứ như là giật kẹo từ tay trẻ con
Được rồi theo như kế hoạch của anh.
Nhưng nếu thất bại, em trai tôi sẽ cho anh
mộ kiểu đầu khó quên đấy.
Cái gì thế?
Từ Nucky Thompson.
Chờ ai à?
Phải.
Tôi đang chờ gặp cô.
TÔi đây. Anh muốn gì?
Mèo ăn mất lưỡi rồi à?
Anh theo dõi tôi mấy ngày hôm nay.
Anh chắc có ý gì đó.
TÔi nghĩ cô biết tôi muốn gì.
Tôi chỉ biết tôi muốn gì thôi cưng.
Gặp em ở đây sau buổi diễn.
- Bà Jeunet?
- Chờ 1 chút
Chuyện gì?
Oh.
Tôi xong rồi.
9:00 sáng mai, tới để kiểm hàng.
Vâng thưa bà.
Tạm biệt, bà Jeunet.