Tip:
Highlight text to annotate it
X
Translator: An Nguyen Hoang Reviewer: Nam Nguyen Cong
Charlie Rose: Larry gửi email cho tôi
anh ấy nói rằng
hai chúng ta phải làm thế nào
đừng có như hai anh luống tuổi buồn tẻ.
tôi bảo, tôi thấy thích điều này -
(Cười) —
vì tôi thì lớn tuổi hơn một tí,
còn anh ấy thì giỏi về mạng hơn tôi.
Larry Page: Chẹp, cảm ơn.
CR: Chúng ta sẽ nói chuyện về
Internet và Google,
về thuật tìm kiếm
và sự đảm bảo bí mật,
về triết lý của anh
và cảm nhận khi anh kết nối các điểm đó lại với nhau,
và hành trình này đã bắt đầu ra sao
trong quá khứ
để đến một triển vọng kỳ thú như hôm nay.
Chúng ta chủ yếu muốn bàn về tương lai.
Câu hỏi đầu tiên: Google đang ở đâu ?
và nó sẽ đi về đâu?
LP : Đây là điều chúng tôi nghĩ đến nhiều,
và là sứ mệnh chúng tôi đã xác định từ lâu
đó là xếp đặt thông tin của thế giới
khiến nó dễ truy cập và hữu ích trên toàn cầu.
Và mọi người luôn nói rằng,
có thật các anh vẫn đang làm điều đó chăng?
Tự tôi cũng luôn nghĩ đến điều này,
và tôi cũng không chắc nữa.
Khi nghĩ về thuật tìm kiếm,
tôi thấy đó là một điều sâu sắc cho tất cả chúng ta,
để thật sự hiểu anh muốn gì,
để hiểu được thông tin của thế giới,
và chúng ta vẫn đang trong những bước đầu tiên,
nó thật điên đầu.
Chúng tôi đã làm việc này được 15 năm,
nhưng tất cả đều còn dang dở,
CR: Khi hoàn thiện, nó sẽ như thế nào ?
LP: À, tôi đoán,
khi nghĩ về đích chúng tôi đang hướng tới -
anh biết, tại sao công việc vẫn chưa hoàn thiện ? -
rất nhiều trong đó tuyền là những thuật toán phức tạp.
Anh biết, máy tính của anh không biết anh đang ở đâu,
nó cũng không biết anh đang làm gì,
cũng không biết anh biết cái gì,
và nhiều thứ chúng tôi làm gần đây
là để cho máy làm việc,
để khiến chúng hiểu được bối cảnh của anh.
Anh biết đấy, Với Google Now, nó biết rằng anh đang ở đâu,
nó biết rằng anh đang cần gì.
Vậy ta phải khiến cho máy làm việc và hiểu được mình
và hiểu được những thông tin,
chúng tôi chưa làm xong cái đó.
Tình hình vẫn rối như canh hẹ.
CR: Nhìn vào những gì Google đang làm
thì đâu là chỗ của Deep Mind ?
LP: Deep Mind là một công ty
chúng tôi mới mua gần đây.
ở bên Anh.
Tôi nói anh nghe chúng tôi đến quyết định này thế nào,
tức là hướng đến thuật toán tìm kiếm
để hiểu được thực sự,
để hiểu được mọi thứ,
và cũng làm cho máy bớt vụng về
để nó có thể hiểu được anh --
chẳng hạn, giọng nói, là cái rất quan trọng.
Vậy có tiến triển gì trong nhận diện giọng nói?
Cũng chưa được tốt cho lắm.
hiện máy chưa thật sự hiểu được người.
nên, chúng tôi tạo cho máy khả năng học
để cải thiện tình trạng này.
Việc đó giúp ích rất nhiều.
Và chúng tôi bắt đầu chú ý đến cái như Youtube.
Chúng ta có thể hiểu được YouTube không?
Chúng tôi làm cho máy tự học trên Youtube
và nó đã tự nhận diện những con mèo.
Đó là một bước tiến quan trọng.
Và chúng tôi biết có cái gì đó ở đây.
Nếu máy có thể học được con mèo là như thế nào,
thì đó là một điều quan trọng.
Tôi nghĩ rằng Deep Mind,
điều đặc biệt về Deep Mind,
là nó thực sự có thể
học mà không cần giám sát.
Bắt đầu với các video game,
tôi có thể trình ra một video,
chỉ là chơi video game,
và máy học để làm sao có thể tự động làm điều đó.
CR: Hãy nhìn vào video game này,
và xem cách mà máy sắp sửa có thể
làm những điều kì diệu.
LP: Điều kì diệu là
ở đây, ý tôi,
chúng là những game cũ,
nhưng hệ thống chỉ thấy cái bạn thấy, những điểm ảnh,
máy kiểm soát và cho điểm
nó đã học để chơi tất cả các game này,
với cùng một phần mềm.
Nó đã học để chơi tất cả game này
như siêu nhân.
Chúng ta không thể làm những việc như vậy
với chiếc máy tính trước đây.
Và tôi có thể thuật lại nhanh chóng.
Trò này là quyền Anh, và máy nhận ra là nó có thể
hạ đo ván đối thủ.
Máy tính ở bên trái,
đang ghi điểm.
Hãy tưởng tượng nếu anh có trí thông minh này
để thực hiện thời gian biểu,
hoặc để đáp ứng nhu cầu thông tin, hay làm những việc đại loại.
Chúng tôi chỉ mới bất đầu làm việc này,
và đó là lý do tôi cảm thấy hào hứng.
CR: Khi anh nhìn vào tất cả những cái đang diễn ra
với Deep Mind và trò quyền Anh,
một mục tiêu ta đang hướng đến
là trí thông minh nhân tạo (AI)
Vậy con người chúng ta đang ở đâu, khi nhìn vào đó ?
LP : Ồ, với tôi,
đây là cái hấp dẫn nhất
mà tôi từng thấy.
Người sáng lập công ty này, ông Demis,
có kiến thức về thần kinh học và khoa học máy tính.
Ông ấy trở về trường đại học
lấy bằng Tiến sĩ về hoạt động của não bộ.
Và vì thế ta đang chứng kiến rất nhiều điều thú vị
diễn ra trong một liên nghành
của khoa học máy tính và thần kinh học.
để thật sự hiểu được
làm thế nào để làm ra thiết bị thông minh
làm được nhiều việc thú vị.
CR: Nhưng chúng ta giờ đã đến trình độ nào?
và tiến độ công việc ra sao?
LP: Ồ, giờ nó đã ngoạn mục lắm rồi,
máy hiểu những con mèo trên YouTube
và những cái đại loại,
nó đang hoàn thiện khả năng nhận diện giọng nói.
Chúng tôi cho máy móc học rất nhiều
để cải thiện từng bước,
đối với tôi, ví dụ này rất hấp dẫn.
bởi vì chỉ với một chương trình
máy có thể làm được nhiều việc khác nhau.
CR: Tôi không biết liệu chúng ta có thể làm được điều này,
nhưng ta đã thấy hình ảnh của một con mèo
Sẽ rất kì diệu được chứng kiến điều này.
Đây là cách mà máy đọc những con mèo
và thứ mà chúng đã tạo ra.
Chúng tôi có thể xem hình ảnh đó không?
LP: Vâng. CR: Nó đây. Bạn thấy con mèo không ?
Thiết kế bằng máy, đọc bằngmáy.
LP: Đúng rồi
Vậy đây chính là học từ việc xem YouTube.
mà không cần đào tạo,
không có bất cứ khái niệm nào về một con mèo,
nhưng khái niệm này về một con mèo
là điều quan trọng mà anh hiểu,
và giờ máy móc có thể hiểu.
Có thể đang hoàn thiện
cũng như đang tìm kiếm,
nó bắt đầu bằng tìm kiếm, để thực sự hiểu
bối cảnh và thông tin của chúng ta.
Tôi có một đoạn video
Tôi muốn thể hiện một cách ngắn ngọn
cái chúng tôi tìm được.
(Video) ["Soy, Kenya"]
Zack Matere : Gần đây,
tôi có trồng một vườn khoai tây
rồi đột nhiên, chúng bắt đầu chết đi, từng cây một.
Tôi đã tra cứu sách nhưng chúng chả giúp được nhiều.
Cho nên, tôi đã lên mạng tìm kiếm
["Zack Matere, Farmer"]
Các loại bệnh của khoai tây
Một website nói rằng
rất có thể những con kiến chính là nguyên nhân.
Nó mách rằng, hãy rắc tro gỗ lên cây.
Một vài ngày sau, lũ kiến biến mất.
Tôi thấy khoái Internet quá.
Tôi có 1 người bạn
rất muốn mở rộng kinh doanh
Nên, chúng tôi hẹn nhau tại quán cafe internet
và chúng tôi cùng nhau xem rất nhiều trang web.
Khi tôi gặp lại anh ta, anh sắp xây một cái cánh quạt gió
tại một trường học địa phương.
Tôi cảm thấy tự hào vì
những thứ trước đây chưa từng có
đột nhiên đã xuất hiện.
Tôi nhận ra rằng không phải ai cũng
có thể truy cập
thứ mà tôi đã truy cập.
Tôi nghĩ rằng tôi cần phải có Internet
để bà tôi có thể dùng.
Cho nên, tôi nghĩ đến một bảng thông báo.
Một cái bảng thông báo đơn giản bằng gỗ.
Khi tôi nhận thông tin từ điện thoại của tôi,
tôi có thể viết thông tin đó
lên bảng thông báo.
Về cơ bản, nó giống như một cái máy vi tinh.
Tôi dùng Internet để giúp đỡ mọi người.
Tôi nghĩ tôi đang tìm kiếm
một cuộc sống tốt hơn
cho tôi và cho những người láng giềng.
Nhiều người có thể truy cập thông tin,
nhưng lại chẳng tiếp tục thực hiện.
Tôi nghĩ sự tiếp tục thực hiện mới là kiến thức
Khi mọi người có kiến thức,
họ có thể tìm được giải pháp
mà không cần phải giúp đỡ.
Thông tin là sức mạnh
cách chúng ta dùng thông tin sẽ định nghĩa chúng ta.
( Vỗ tay)
LP: Cái hay về đoạn video này,
là thực ra, chúng tôi biết điều này qua tin tức,
và chúng tôi tìm ra người đàn ông này,
và thực hiện đoạn clip ngắn.
CR: Khi tôi nói với mọi người về anh,
những người biết rõ anh, họ với với tôi rằng,
Larry muốn thay đổi thế giới,
và anh ấy tin công nghệ có thể chỉ ra cách.
Và điều này có nghĩa là truy cập vào Internet.
Tất nhiên là nó liên quan đến các ngôn ngữ.
Nó cũng có nghĩa là làm thế nào mọi người có thể truy cập
và làm những việc có ích đến cộng đồng,
và đây là một ví dụ.
LP: Vâng, đúng rồi, tôi nghĩ rằng bản thân tôi,
đang tập trung nâng khả năng truy cập cao hơn,
nếu là nói về tương lai.
Gần đây, chúng tôi đưa ra dự án gọi là "Loon Project",
sử dụng những quả khinh khí cầu để làm.
Nghe thật điên khùng.
Chúng tôi sẽ chiếu đoạn video này.
Thực tế, 2/3 nhân loại
hiện tại, không có điều kiện tốt để truy cập Internet .
Chúng tôi thực sự tin dự án có thể giúp con người
theo hướng tiết kiệm chi phí.
CR: Nó là quả khinh khí cầu. LR: Vâng, để truy cập vào Internet.
CR: Và tại sao khinh khí cầu có thể giúp anh truy cập
vào Internet ?
Bởi vì có nhiều thứ thú vị
mà anh phải làm để hình dung
làm sao cho quả khinh khí cầu này khả thi,
chúng không bị ràng buộc.
LP: Đây là một ví dụ hay về sáng kiến.
Chúng tôi nghĩ về điều này
hơn năm năm nay
trước khi bắt tay vào làm
mục đích là để
truy cập nhiều hơn và rẻ hơn?
Thường ta phải dùng vệ tinh
phải mất nhiều thời gian để phóng vệ tinh.
Nhưng thả quả khinh khí cầu thì dễ
và để nó bay lơ lửng.
và thực ra, đó là sức mạnh của Internet,
Tôi đã nghiên cứu việc này
và thấy rằng 30, 40 năm trước
Có người đã thả một quả bóng bay
nó đi vòng quanh trái đất nhiều lần.
Và tôi nghĩ, sao chúng ta không làm điều này hôm nay ?
Và đó là lý do dự án này được thực hiện.
CR: Nhưng anh có bị lệ thuộc vào gió không?
LP : Vâng, nhưng đột nhiên,
chung tôi đã làm một số giả lập về thời tiết
điều chắc chắn chưa ai làm trước đây,
nếu anh có thể kiểm soát độ cao của bóng bay,
bằng cách bơm không khí vào
và bằng những cách khác,
thì anh có thể điều khiển đại thể chúng sẽ bay đi đâu,
nên tôi nghĩ chúng ta có thể xây dựng một mạng toàn cầu
các khinh khí cầu này có thể phủ khắp hành tinh.
CR: Trước khi tôi nói về tương lai và vận chuyển,
là cái từng làm anh lúng túng lâu nay,
Và niềm đam mê của anh về giao thông đi lại
về xe ô-tô điện và xe đạp,
cho phép tôi nói một chút về đề tài
mà trước đây Edward Snowden đã khởi xướng,
Đó là bảo mật và tính riêng tư
Hẳn anh vẫn đang nghĩ về điều này.
LP: Vâng, chắc rồi.
Tôi thấy ảnh của Sergey với Edward Snowden hôm qua.
Vài người khác có thể đã thấy.
Nhưng tôi nghĩ, đối với tôi ,
bảo mật và tính riêng tư là thứ cực kì quan trọng.
Chúng ta phải nghĩ đến cả hai thứ này
tôi nghĩ rằng không thể có tính riêng tư mà không có bảo mật,
để tôi nói về bảo mật trước,
vì anh hỏi về Snowden và mấy thứ liên quan,
rồi tôi sẽ nói một chút về tính riêng tư.
Tôi nghĩ có sự thất vọng lớn
rằng chính phủ
đã bí mật làm tất cả chuyện này mà không nói với chúng ta,
Tôi không nghĩ chúng ta có dân chủ
nếu chúng tôi phải bảo vệ anh và người dùng internet
khỏi sự xâm phạm của chính phủ
trên những vấn đề không hề được thảo luận.
Tôi không nói là chúng tôi phải biết
về cuộc tấn công khủng bố nào đó mà họ lo ngại
và có trách nhiệm bảo vệ chúng ta,
nhưng chúng tôi phải cần biết
các tham số của nó,
rằng chính phủ đang có sự giám sát nào,
bằng cách gì và tại sao,
chúng tôi chưa có sự bàn bạc đó.
Cho nên tôi nghĩ điều chính phủ đang làm
là điều có hại lớn
vì đã làm một cách bí mật.
CR: Không hề đến với Google
để có bất kỳ đề nghị nào.
Không phải với Google, mà là công chúng.
Chúng ta nên có cuộc tranh luận về chuyện này,
nếu không sẽ không có dân chủ trên thực tế.
Đơn giản là không thể.
Tôi thấy buồn là Google
ở vai trò là bảo vệ người sử dụng internet
khỏi sự xâm phạm của chính phủ
bởi những bí mật họ làm không ai biết.
Điều đó thật vô lý.
CR: Vâng, ở đây có khía cạnh riêng tư nữa.
LP: Vâng, về tính riêng tư,
Tôi nghĩ , thế giới đang thay đổi.
Anh mang điện thoại theo. Nó biết anh đang ở đâu.
Có thêm rất nhiều thông tin về anh,
và đó là điều quan trọng
và nó cũng có lý khi nhiều người cứ hỏi
những câu hỏi khó.
Chúng tôi dành rất nhiều thời gian nghĩ về điều này
và vấn đề là,
tôi e rằng
điều chủ yếu chúng ta cần làm
là cho mọi người sự lựa chọn,
hãy cho họ thấy dữ liệu được thu thập
lịch sử tìm kiếm, dữ liệu địa điểm.
Chúng tôi rất khoái về chế độ ẩn danh trong Chrome,
và còn nhiều cách khác nữa,
cứ hãy cho mọi người thêm sự lựa chọn
và nhận biết rõ hơn về những điều đang diễn ra.
Tôi nghĩ việc này rất dễ.
Điều tôi lo lắng là chúng ta đổ cả chậu nước tắm
cùng với đứa trẻ ở trong đó.
Và tôi nhìn, trong show này, thực ra,
tôi đã bị mất giọng,
và tôi vẫn chưa hồi phục.
Hy vọng rằng trò chuyện với anh
sẽ giúp tôi trở lại bình thường.
CR: Nếu làm được gì, tôi sẽ làm cho anh
LP: Được. Vậy thì hỡi tà ma, hãy ra khỏi đây
cùng với công việc của ngươi.
Anh biết không, tôi nhìn vào đây,
Tôi làm mọi công việc trở nên công khai,
và tôi có tất cả thông tin.
Chúng tôi đã thực hiện một cuộc khảo sát về điều kiện thuốc men
với những người mắc bệnh giống nhau
khi nhìn vào lịch sử điều trị, tôi nghĩ rằng
sẽ tuyệt đến thế nào
nếu lịch sử điều trị của mọi người đều có sẳn
nhưng được giấu tên
để cho các bác sĩ nghiên cứu?
Và khi ai đó truy cập vào lịch sử điều trị của anh,
một bác sĩ nghiên cứu,
người ta và anh có thể biết được bác sĩ nào
đã truy cập và lý do tại sao,
và anh cũng có thể biết được
tình trạng của anh.
Tôi nghĩ nếu làm được điều này,
chúng ta có thể cứu được 100,000 sinh mạng năm nay.
CR: Chắc chắn rồi. -- (Vỗ tay)
LP: Vì vậy, tôi lo rằng
trong việc bảo mật Internet,
Chúng ta đang làm điều tương tự với lịch sử điều trị,
chúng ta đổ mất đứa trẻ cùng với chậu nước tắm,
chúng ta chưa thực sự nghĩ đến
những lợi ích to lớn
của việc chia sẻ thông tin
với đúng người và theo đúng cách.
CR: Và điều kiện cần là
mọi người phải tin tưởng rằng
thông tin của họ sẽ không bị lạm dụng.
LP: Vâng, khi tôi ốm và mất giọng.
Tôi cũng rất ngại chia sẽ thông in về nó
Sergey đã khích lệ tôi làm điều này,
và thật tuyệt vời vì làm được điều này.
CR: Và sự hưởng ứng của mọi người thật là ngoài sức tưởng tượng.
LP: vâng, và thái độ mọi người rất tích cực.
Chúng ta đã có hàng nghìn người
có những bệnh giống nhau,
nhưng tận ngày hôm nay vẫn chưa có cơ sở dữ liệu.
Cho nên, đây là môt điều rất tốt.
CR: Còn về tương lai, chuyện của anh
và hệ thống vận tải như thế nào?
LP: vâng, tôi thấy thất vọng
với việc này khi tôi còn học đại học Michigan.
Tôi phải đi xe bus
và đợi xe.
Trời thì lạnh và tuyết đang rơi.
Tôi đã nghiên cứu về chi phí của nó,
và tôi bị ám ảnh một chút với hệ thống giao thông vận chuyển.
CR: Và từ đó bắt nguồn ý tưởng về xe tự động
LP: Vâng, khoảng 18 năm về trước, tôi biết được
có người đang làm những chiếc xe tự động
và tôi cảm thấy rất thích thú về điều này,
và mất một thời gian để khiến các dự án này hoạt động,
nhưng tôi cực phấn khích về triển vọng của nó
khả năng cải thiện thế giới của nó.
Có hơn 20 triệu người bị tai nạn mỗi năm.
đây là nguyên nhân gây tử vong hàng đầu
cho người dưới 34 tuổi ở Mỹ.
CR: Vậy anh đang nói đến việc cứu những sinh mạng.
LP: Vâng, và đồng thời tiết kiệm chỗ
và làm cho cuộc sống tốt hơn.
Bãi đỗ xe, đường sá chiếm nửa diện tích Los Angeles,
những một nửa diện tích,
ở các thành phố khác cũng tương tự.
Điều này thật điên rồ
đấy là kiểu chúng ta đang sử dụng không gian.
CR: Bao lâu nữa thì làm được điều đó ?
LP: Tôi nghĩ chúng ta sắp, sớm thôi.
Chúng tôi hiện tại đã cho chạy hơn 100,000 dặm rồi
nó hoàn toàn tự động.
Tôi đặc biệt phấn khích về việc đưa ra sử dụng nhanh chóng.
CR: Nhưng anh không chỉ nói về xe tự động.
mà anh còn định thực hiện nó với xe đạp.
LP : Vâng, ở Google, chúng tôi có ý tưởng
là chúng ta nên cung cấp xe đạp miễn phí cho mọi người
và nó sẽ rất tuyệt, hầu hết các chuyến đi.
Bạn sẽ thấy xe đạp ở khắp nơi,
và được tận dụng triệt để.
Chúng sẽ được sử dụng 24 giờ một ngày.
CR: Nhưng anh muốn chúng chạy đường trên không.
LP: vâng, tôi nói , làm sao khiến mọi người
sử dụng xe đạp nhiều hơn?
CR: Chúng ta có thể chiếu một đoạn video.
LP: Vâng, hãy chiếu video này
Tôi rất khoái cái này.
(Âm nhạc)
Đây là cách mà anh sẽ tách
xe đạp ra khỏi xe hơi với chi phí nhỏ nhất.
Dù sao xem vẫn có vẻ điên rồ
nhưng tôi nhớ khuôn viên trường đại học chúng tôi
hiện đang dùng các loại Zippy và tương tự,
để cho mọi người càng ngày càng dùng nhiều xe đạp
và tôi đã đang nghĩ
làm thế nào tách được với chi phí ít nhất
xe đạp ra khỏi hệ thống giao thông ?
tôi đã tìm kiếm
và đây tôi đã tìm ra
Chúng tôi vẫn chưa thực sự bắt tay vào làm,
thứ đặc biệt này,
nhưng nó khiến đầu óc nghĩ riết.
CR: Cho phép tôi kết thúc câu chuyện bằng đề nghị này.
Xin cho tôi biết cảm nghĩ về triết lý trong anh.
Anh có ý tưởng này [ Goole X]
Anh không chỉ đơn giản muốn
đạt được tiến bộ trong một địa hạt nhỏ bé nào đó.
LP: Vâng, tôi nghĩ vậy.
nhiều thứ đề cập đến vừa nãy đều giống như vậy,
thực sự nó là --
Tôi phải sử dụng thuật ngữ kinh tế về bổ sung,
nghĩa là khi anh đang làm điều gì đó
sẽ chẳng có điều gì xảy ra nếu anh không làm ăn thực sự.
Anh càng thực sự làm việc như vậy,
công việc anh làm càng ngày càng có tác động mạnh hơn,
đó chính là làm những việc
mà người ta nghĩ không thể làm được
Tôi thấy kinh ngạc,
tôi càng hiểu thêm về công nghệ
tôi càng nhận ra là tôi không biết,
vì chân trời công nghệ này,
vì những gì mà chúng ta có thể thấy sẽ làm được,
càng hiểu thêm về công nghệ,
ta càng biết chuyện gì là có thể làm được.
Anh biết khinh khí cầu là có thể
vì có chất liệu để thực hiện việc đó
CR: Đấy cũng là điều thú vị về anh, tôi nghĩ,
là, chúng ta có nhiều người
đang suy nghĩ về tương lai,
và họ cứ đi và nhìn, rồi họ quay lại,
nhưng chúng ta không bao giờ nhìn thấy công việc được triển khai.
tôi nghĩ về một vài ngườ mà anh biết
và đã đọc về họ, như Tesla.
Vậy nguyên tắc của anh là gì?
LP: Vâng, tôi nghĩ phát minh thì chưa đủ
Nếu anh phát minh ra thứ gì đó,
Tesla phát minh ra điện năng mà chúng ta sử dụng,
nhưng gặp khó khăn khi đến với mọi người.
Điều này phải được thực hiện bởi một người khác.
Phải mất một thời gian dài,
Tôi nghĩ có thể kết hợp hai việc lại,
chúng ta có sức tập trung sáng tạo và phát minh
cộng với năng lực thực tế của một công ty
có thể thương mại hóa phát minh đó
và mang đến cho mọi người
cái đó có ý nghĩa tích cực cho thế giới
và mang hy vọng đến cho con người.
Anh biết đó, tôi kinh ngạc với dự án Loon
hãy hình dung mọi người phấn khởi thế nào
vì nó mang hy vọng đến
cho 2/3 dân số thế giới
vẫn chưa chưa được lợi nhờ Internet lúc này.
CR: Đó là điều thứ hai trong vai trò các công ty.
Anh là một trong số những người tin
rằng các công ty là nhân tố thay đổi
nếu được điều hành tốt.
LP: Vâng. Tôi lấy làm buồn
vì hầu hết mọi người nghĩ các công ty đều làm chuyện xấu.
Họ nghe phải một đoạn rap dở.
Và tôi nghĩ rằng điều đó có phần đúng.
Các công ty hiện vẫn làm việc gia tăng sản xuất
mà họ đã làm 50 năm,
hay 20 năm trước.
Đó là thứ chúng tôi không thực sự cần.
Chúng tôi cần, đặc biệt ở lĩnh vực công nghệ,
chúng ta cần sự thay đổi cách mạng,
chứ không chỉ là sự gia tăng.
CR: Thực ra, anh đã từng nói,
tôi nghĩ tôi đã hiểu gần đúng.
rằng anh có thể xem xét,
thay vì việc giúp đỡ bằng tiền
anh có thể đầu tư cho một sự nghiệp,
chẳng hạn như cho Elon Musk,
vì anh tin tưởng
ông ấy sẽ thay đổi tương lai,
nên anh ủng hộ ông ấy,
LP : Vâng, nếu anh muốn lên Sao Hỏa,
thì anh ấy cũng muốn lên sao hỏa,
vì sự nghiệp của nhân loại,
đó là mục đích đáng giá, nhưng đây là một công ty,
còn đấy là vấn đề nhân đạo.
Chúng tôi hướng tới những việc tương tự.
Và tôi nghĩ, , chúng tôi có nhiều nhân viên
làm việc tại Google, những người trở nên khá giả.
Mọi người kiếm rất nhiều tiền từ công nghệ.
Nhiều người rất khá giả.
Anh làm việc vì anh muốn thay đổi thế giới.
Anh muốn nó tốt hơn.
Tại sao công ty anh đang làm việc
không chỉ đáng để anh dành thời gian
mà cả tiền bạc của anh cho nó nữa?
Tôi muốn nói chúng ta chưa có suy nghĩ đó.
Chúng ta chưa nghĩ về công ty theo cách đó,
và đó là điều đáng buồn,
vì đây là nơi chúng ta dành hầu hết sức lực.
Đây là nơi chúng ta dành hầu hết thời gian,
nơi ta thu được nhiều tiền bạc,
cho nên tôi muốn chúng ta làm được nhiều hơn
cái chúng ta đang làm.
CR: Khi tôi kết thúc cuộc trò chuyện với khá là nhiều người,
Tôi luôn hỏi một câu :
Tinh thần nào,
tâm thần nào,
giúp sức cho anh nhiều nhất?
Người như Rupert Murdoch trả lời đấy là tính tò mò,
và cánh truyền thông cũng nói như vậy.
Bill Gates và Warrent Buffet nói đó là sự tập trung.
Phẩm chất gì,
trước khi nói lời chia tay khán giả,
đã giúp anh nghĩ về tương lai
và đồng thời
thay đổi hiện tai?
LP : Anh biết đó, tôi nghĩ điều quan trọng nhất --
tôi đã xem rất nhiều công ty
và nghĩ vì sao họ đã không thành công lâu dài.
Họ đều là công ty có mức thu hồi vốn nhanh.
Tôi tự nhủ, họ đã sai trên điểm cơ bản nào?
Các công ty này đều vấp phải sai lầm gì?
Thường thường đó là họ đã bỏ lỡ tương lai.
Vì vậy, tôi nghĩ, đối với tôi.
Tôi cố gắng tập trung vào đó và tự hỏi,
tương lai rồi đây sẽ ra sao
chúng ta làm ra nó như thế nào đây,
và làm thế nào khiến tổ chức của chúng ta
thật sự tập trung vào đó
và dồn sức vào đó cao độ?
Và đó là điều tò mò.
chúng ta nhắm vào những cái
mọi người có thể không nghĩ tới,
làm những việc mà chưa có ai làm,
bởi vì đây mới thực sự là sự bổ sung,
và chúng ta sẵn lòng làm việc ấy
chấp nhận rủi ro ấy.
Hãy cứ nhìn Android mà xem.
tôi từng cảm thấy tội lỗi vì đã trót rước Android
khi nó mới bắt đầu.
Khi chúng tôi mua quy mô nó còn nhỏ.
Khác hẳn với nó về sau.
Tôi từng ân hận vì đã phí thời gian với nó.
Nghĩ như thế là ngu xuẩn.
Vì ta phải thấy tương lai, phải không?
Đó là một công việc tốt lành đáng làm.
CR: Thật vui được gặp anh ở đây.
Rất bổ ích được nghe anh nói,
thật là vinh hạnh được ngồi trò chuyện với anh.
Cảm ơn anh Larry.
LP: Cảm ơn anh.
(Vỗ tay)
CR: Larry Page.