Tip:
Highlight text to annotate it
X
Xin chào. Vì vậy trong video này, tôi sẽ
nói một chút về cách chúng ta
đưa vào thực tập thiền
những khái niệm mà tôi đã giải thích trong video đầu tiên
và sau đó, tôi sẽ giải thích sơ lược về cách thực tập thiền như thế nào ở tư thế ngồi.
Ngồi thiền là
việc được thực hiện
như là căn bản của thiền tập.
đó là việc mà ai cũng có thể làm; và bạn cũng có thể ngồi thiền với tư thế bắt chéo hai chân
bạn có thể ngồi trên 1 cái ghế
thậm chí bạn cũng có thể áp dụng kỹ thuật tương tự cho tư thế nằm
đối với những người không thể ngồi dậy được.
Cho dù ở tư thế nào, việc thực tập ngồi thiền là để theo dõi
những cử động của thân thể
trong lúc chúng ta đang ngồi yên.
Vì vậy, vào thời điểm chúng ta đang ngồi yên, toàn thân của ta bất động
và vì vậy sẽ không có cử động nào trên thân
ngoại trừ khi hơi thở đi vào trong cơ thể
và khi hơi thở đi ra khỏi cơ thể
sẽ có một chuyển động trong bụng
và nếu bạn đặt tay mình lên trên bụng, bạn có thể cảm nhận được chuyển động đó.
Đối với những người chưa bao giờ thực tập thiền,
dường như sẽ không quen, hay cảm thấy khó để nhận biết.
Nhưng một khi bạn đặt tay lên bụng, bạn sẽ có thể tự mình cảm thấy
rằng khi hơi thở đi vào bên trong cơ thể,
bụng sẽ phồng lên.
Có thể chỉ một chút thôi,
nhưng nó sẽ phồng một cách tự nhiên.
Khi hơi thở rời khỏi cơ thể,
bụng sẽ tự nhiên xẹp xuống.
Nếu vẫn thấy khó cảm nhận khi bạn đặt tay lên bụng, bạn có thể nằm xuống thẳng lưng.
Dù sao đi nữa, một khi bạn thử thực tập vài lần
bạn sẽ có thể tự mình nhận thấy điều đó ở trạng thái tự nhiên
khi tâm trí không bị căng thẳng, khi tâm trí không lo lắng
hay khi tâm trí không bị bắt buộc phải thở
bạn sẽ thấy rằng bụng phồng lên và xẹp xuống một cách tự nhiên.
Và chúng ta sẽ sử dụng hơi thở như là kỹ thuật căn bản của thiền định.
khi ta quen thuộc với nó, nó sẽ trở nên khá rõ ràng và ta sẽ có thể dùng nó
khá dễ như là một đối tượng thiền tập của ta.
Vì vậy ở đây, khi bụng phồng lên,
ta đơn giản sẽ nói với mình, “phồng lên”.
Khi bụng xẹp xuống, ta cũng đơn giản sẽ nói với mình, “xẹp xuống”.
“phồng lên”, “xẹp xuống”
“phồng lên”, “xẹp xuống”
Và phương pháp là như sau: chúng ta ngồi với hai chân bắt chéo hay ở bất kỳ tư thế nào
miễn là cảm thấy thoải mái.
Theo truyền thống, chúng ta sẽ ngồi với một tay này để lên tay kia,
và các ngón tay chạm vào nhau.
Chúng ta ngồi cho thẳng lưng
mặc dù không nhất thiết phải thẳng hoàn toàn nếu thấy không thoải mái
chỉ cần giữ cho lưng đừng có cong quá
vì khi đó bạn sẽ không thể cảm nhận được hơi thở
và nhắm hai mắt lại.
Một lần nữa, bởi vì chúng ta sẽ tập trung vào bụng nên chúng ta không mở mắt để thấy mọi thứ
vì nó sẽ làm chúng ta phân tâm khỏi mục tiêu
Và khi mắt đã nhắm, chúng ta đơn giản nói với chính mình, “phồng”, “xẹp”.
“Phồng”, “Xẹp”. Nhớ rằng, chúng ta không nói bằng miệng
Quan trọng là, mặc dù tôi nói những từ đó ra thành tiếng, nhưng bạn phải hiểu là
chúng ta đang tạo ra một ý nghĩ rõ ràng trong tâm.
Và tâm đang ở đâu? Vâng, nó nên chú ý vào vùng bụng.
Vì vậy, chúng ta thực sự giống như là đang nói chuyện trong bụng.
Chúng ta đang tạo ra ý nghĩ rõ ràng
trong bụng, nơi mà tâm ta ở đó trong giây phút đó.
Vì vậy, việc thực tập là nói với bản thân mình trong tâm
“phồng lên”, “xẹp xuống”
“phồng lên”, “xẹp xuống”
Và việc này có thể được tiến hành trong nhiều phút; 5 phút, 10 phút, hay hơn nữa.
Và lúc chúng ta đang làm việc này,
việc này là thực tập căn bản; quan trọng là phải nhận biết rằng chúng ta vẫn theo dõi
bốn nền tảng chính
thân thể, cảm thọ, tâm, và các trạng thái tinh thần.
Vì vậy, về thân thể ở đây, chúng ta có sự phồng xẹp của bụng, điều này rõ rồi.
Về cảm thọ,
đây là khi chúng ta ngồi, và khi chúng ta đang quan sát sự phồng lên và xẹp xuống, tâm ta
xuất hiện một trong các cảm xúc phát khởi từ trong cơ thể;
cảm nhận về sự đau đớn chẳng hạn. Khi chúng ta đang ngồi trong một thời gian lâu mà không cử động
nó có thể tạo ra trạng thái đau, đau về mặt vật lý.
Vì vậy, thay vì trở nên khó chịu, hay để cho nó trở thành
cái gì đó có thể tạo ra sự đau khổ cho chúng ta,
ta sẽ xem nó là đối tượng thiền. Nhớ là ta có thể dùng bất kỳ thứ nào trong 4 nền tảng đó we take that as our meditation object. Remember we can use any of these four
bởi vì tất cả bốn nền tảng đó là một phần của thực tại. Chúng ta không phải chỉ nhớ đến
phồng lên và xẹp xuống.
Thay vì vậy, bây giờ chúng ta sẽ có người bạn mới, đó là cơn đau
và chúng ta sẽ quan sát nó và nhận biết nó một cách rõ ràng.
Và vì vậy, chúng ta tập trung vào cơn đau và nói với chính mình,
“đau, đau, đau, đau,”
cho đến khi nó biến mất.
Nếu chúng ta cảm thấy hạnh phúc, ta cũng có thể nói, “hạnh phúc”.
Đôi khi, lúc chúng ta ngồi thiền, ta cảm thấy rất yên bình; chúng ta có thể nói với mình,
“yên bình”, hay “tĩnh lặng”
cho đến khi cảm nhận đó đi mất.
Khi nó đi mất thì chúng ta lại trở về với sự phồng lên và xẹp xuống của bụng.
Về cái thứ ba là các ý nghĩ, khi chúng ta đang ngồi thỉnh thoảng dù ta đang theo dõi sự phồng và xẹp
nhưng tâm trí ta bắt đầu đi lang thang, suy nghĩ về quá khứ, suy nghĩ về tương lai,
suy nghĩ về điều này, điều kia, điều tốt, điều xấu,
hay đủ thứ mọi ý nghĩ.
Bất kỳ loại ý nghĩ nào có thể phát sinh.
Thay vì để cho tâm trí mình lang thang, trôi nổi bất định và đánh mất thực tại
chúng ta sẽ kéo tâm trí mình về với ý nghĩ thực tại
và ta sẽ nói với chính mình, “đang nghĩ”,
như tôi đã giải thích trong video đầu tiên. Vâng, ở đây chúng ta đang áp dụng nó.
Thay vì chỉ tập trung vào sự phồng xẹp của bụng, khi chúng ta bắt đầu suy nghĩ, chúng ta nói với mình “đang nghĩ”.
Chúng ta có thể tự nhẩm, “đang nghĩ”,
“đang nghĩ”, và nó sẽ biến mất
một cách tự động, và khi đó chúng ta có thể trở về với sự phồng lên và xẹp xuống.
Đối với các trạng thái tâm, khi chúng ta cảm thấy thích
chúng ta thích cái này hay thích cái kia;
khi chúng ta không thích, hay ghét, hay giận dữ, thất vọng, chúng ta có thể nói “giận dữ, giận dữ”, “thất vọng, thất vọng”
khi ta cảm thấy lười biếng hay mệt mõi hay buồn ngủ, ta có thể nói, “mệt, mệt”, hay “buồn ngủ, buồn ngủ”.
Khi ta cảm thấy phân tâm hoặc lo lắng, ta có thể nói “phân tâm, phân tâm”, hoặc “lo lắng, lo lắng”.
Khi chúng ta có sự nghi ngờ phát sinh trong tâm, ta có thể tự nhẩm “nghi ngờ, nghi ngờ”
hay “bối rối” hay đại loại như thế.
Đây là những điều đặc biệt tạo ra sự khó khăn trong quá trình thực tập thiền.
Vì vậy, thực tế, thiền tập nên được thực hiện một cách trôi chảy;
ta nên có khả năng theo dõi sự phồng lên và xẹp xuống, hay cơn đau, hay đại loại thế,
nhưng bởi vì các trạng thái tinh thần
trạng thái thích hay ghét, buồn ngủ, phân tâm, hay nghi ngờ,
đây là lý do tại sao việc thiền tập của chúng ta không tiến triển.
Vì vậy, những tâm trạng đó cần được đặc biệt được theo dõi và để mắt tới.
Khi chúng phát sinh, chúng ta phải nhanh chóng nhận ra chúng
và mang tâm trở về lại với giây phút hiện tại.
Lợi ích của việc thực tập thiền này, mà chúng ta nên thấy khi chúng ta thực tập,
điều đầu tiên mà ta nên nhận thấy là
tâm ta bắt đầu trở nên bình tĩnh và nó thật sự trở nên yên bình hơn
mặc dù rằng đây không phải là
ngay tức khắc, đây không phải là mục tiêu của chúng ta,
chúng ta có thể thấy rằng nó từ từ, trong khi ta thực tập, việc đầu tiên xảy ra là tâm ta
sẽ trở nên bình tĩnh hơn
tâm ta sẽ trở nên hạnh phúc hơn
nó sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn
và nó sẽ trở nên tự do hơn đối với
những thứ mà cột buộc nó với khổ đau, hay giữ nó trong
các vòng luẩn quẩn, trong vòng xóay vô tận của khổ đau.
Điều thứ hai mà ta sẽ nhận thấy đó là ta có thể nhận biết mọi thứ trong bản thân mình,
chúng ta có thể nhận biết mọi thứ trong thế giới xung quanh ta.
Chúng ta sẽ hiểu rằng, trong tự thân mình chúng ta có
những thứ mà chúng ta cần mà không phải tìm kiếm từ bên ngoài.
Và chúng ta sẽ thấy tại sao
khổ đau phát sinh trong tâm và trong trí mình; tại sao chúng ta lại chịu đau khổ.
Chúng ta sẽ hiểu được mọi thứ
chúng ta hiểu về người khác; khi người ta giận dữ với chúng ta
trước đây chúng ta nghĩ họ là kẻ xấu.
Bây giờ, chúng ta hiểu họ có cùng những cảm xúc mà chúng ta có trong mình
Và chúng ta hiểu tại sao người ta lại làm hay nói
và suy nghĩ những điều mà họ đã làm.
Chúng ta sẽ thấy rằng bởi vì họ cũng giống như chúng ta
và chúng ta cũng giống như họ.
Điều thứ ba mà chúng ta sẽ thấy trong thực tập, đó là kết quả mà
chúng ta nên nhận ra
là chúng ta trở nên tinh tế hơn.
Chúng ta tinh tế hơn về thế giới quanh ta, chúng ta tinh tế hơn với những người quanh mình, và chúng ta tinh tế hơn
với các sự việc bên trong chúng ta.
đó là sự phát sinh và chấm dứt trong giây phút hiện tại.
Vì vậy khi mọi thứ đến, khi những khó khăn xảy ra, thay vì đánh mất khả năng tự vệ,
và bị rơi vào
sự sợ hãi, nóng nảy, bối rối và căng thẳng,
chúng ta sẽ có thể tiếp nhận một cách dễ dàng hơn, và tiếp nhận khi chúng ra đi
Chúng ta có thể tiếp nhận bệnh tật một cách dễ dàng hơn, chúng ta có thể
xử lý khó khăn một cách tốt hơn, thậm chí đối với tuổi già, bệnh tật và cái chết,
chúng ta cũng có thể đón nhận một cách tốt hơn,
thông qua sự thực tập thiền.
Điều thứ tư là
cái mà chúng ta đang thực sự hướng đến là chúng ta đang muốn
loại trừ khỏi bản thân mình
những tính xấu và
sự không hài lòng, và
những trạng thái không lành mạnh tồn tại trong tâm ta,
những trạng thái này, cùng với tham, sân, si,
nóng nảy, lo lắng, căng thẳng, sợ hãi,
kiêu căng, ngạo mạn, và các loại tâm hành
không tốt cho chúng ta, chúng vô dụng,
và chẳng có lợi ích gì cho ta và cho người khác.
và thực tế, chúng còn tệ hơn nữa, bởi chúng tạo ra
sự đau khổ, chúng tạo ra sự bất hạnh
và căng thẳng cho chúng ta và cho mọi người xung quanh.
Bây giờ, tôi muốn mời
các bạn thực tập cùng với tôi
chẳng hạn, 5 phút hay 10 phút hay bao nhiêu phút mà bạn thấy phù hợp cho mình,
chúng ta sẽ thực tập ngồi thiền cùng với nhau
và tới đây là kết thúc video thứ hai của tôi về cách thực tập thiền.
Và tôi hy vọng, với tất cả các bạn
việc thực tập thiền này sẽ mang lại sự bình an và hạnh phúc
cho các bạn trong cuộc sống.
Tôi xin kết thúc ở đây và bây giờ tôi mời bạn ngồi
với tôi để chúng ta cùng thực tập ngồi thiền.