Tip:
Highlight text to annotate it
X
Năm 2048.
Công nghệ bùng nổ
không thể kiểm soát nổi.
Những mối nguy hiểm tinh vi mãi mãi
thay đổi bối cảnh tội phạm.
Cảnh sát chưa được chuẩn bị.
Pháp luật thực thi tuyên chiến
với ung nhọt này
bằng phương pháp
phòng vệ tân tiến.
Nhưng đâu phải tất cả
được chế tạo đều như nhau.
Ý tưởng của DRN là tạo ra
phần người giống nhất có thể.
Chúng được dựa trên chương trình
có tên Tâm hồn Nhân tạo.
Tên đó bị điên chắc.
- Tôi đưa anh vào nhé?
- Đi thôi.
Nay tất cả cảnh sát...
con người và người máy cùng kề vai...
xả thân chiến đấu
để bảo vệ tất cả chúng ta..
TẬP 09 - GIẢI THOÁT
Biên dịch: LinhGaY |
.: PHUDEVIET.ORG :.
Các con muốn xem gì tiếp theo?
Mấy chỗ thú vị thì sao?
Đi tham quan là phải vui.
Chúng đến đây để học, John à.
Tôi bảo đảm chúng học quá nhiều rồi.
Thôi nào, trong các con
ai là người tốt nhỉ?
Bây giờ, ai muốn xem
những cuộc gọi 911 đi đâu nào?
Hoặc...
ai muốn xem nơi các chú giấu súng nào?
Vậy ai muốn gặp Đại úy Maldonado?
Hoặc ai muốn xem
chuyện gì sẽ xảy ra với kẻ xấu?
Yeah.
Các con nhớ Johnny Horowitz chứ?
Vận may của Johnny già nua
thực sự đã tận.
Các con thấy không, bè đảng tội phạm
có tổ chức của lão
đã hại lão thành ra thế này.
Nổ sạch banh cánh tay lão.
Được rồi.
Các con ơi, đi thôi nào.
Ơ, các con đi đâu vậy?
Anh làm quá rồi đấy, John.
Lũ dấm đài.
Của cô đây.
Hoa đẹp quá.
Về tới nhà cô cho hoa
vào nước luôn nhé.
Vâng, cảm ơn anh.
- Hẹn tuần sau gặp lại, Tanya.
- Vâng.
Chào.
Anh nghĩ anh là...
Lấy đi. Lấy đi, xin anh.
Hãy đầu hàng vũ khí!
Hãy đầu hàng vũ khí!
Hãy đầu hàng vũ khí!
Không có chất nổ,
không có vật thể lạ.
Thêm một người máy phục dịch
được tái lập trình để
thực hiện trọng tội.
Biết rồi, thưa Sherlock.
Phong tỏa hiện trường, chụp hình
và đóng gói vật chứng.
Theo thủ tục thường lệ.
Hồ sơ đâu?
Vụ án số 45344.
Bảo đám gắn nốt cả thẻ tên.
Sao cô vào được đây?
Tôi đã ở đây từ lâu rồi.
Nó bước thắng đến cái thùng vật chứng đó
như thể nó đã biết sẽ đi đâu.
Không phải như. Mà là đúng thế.
Mọi người có gì nào?
Cuộc gọi đến lúc 22:47.
Nhiều nhân chứng thấy tên người máy
chĩa súng vào cô gái.
Sau khi cô ấy nộp ví,
nó bắn cô ấy luôn.
Cảnh sát đã đuổi bắt và phá hủy nó.
Ít ra, họ tưởng thế là xong việc.
Ta đang có một khúc mắc lớn ở đây.
Cậu cho sang góc quay
rõ hơn được chứ?
Có ai nhận dạng được
cái đầu đó không?
Không thể nào.
Không thể thế được.
- Cô chắc chứ?
- Chắc chắn.
Nó là XRN.
Nó làm gì trong kho vật chứng thế kia?
Tôi xin lỗi, tôi không hiểu.
XRN là gì?
- Tôi tưởng ta đã hủy nó rồi.
- Hủy gì cơ?
Phần cơ thể đã bị hủy;
còn cái đầu
nằm trong kho vật chứng
suốt hai năm qua.
Thì ra có kẻ tái lập trình
người máy đi phạm tội,
giả chết nhằm chui vào kho vật chứng
để đánh cắp cái đầu đó?
Chính xác. Đây không phải là
tội phạm tự phát.
John, ban lệnh ở Quận14,
15 và 18.
Phát lệnh truy nã đến từng khu
trong thành phố.
Huy động toàn bộ máy bay không người lái
và máy quay giám sát vệ tinh.
Yêu cầu tăng cường an ninh và tuần tra
ở các mục tiêu giá trị lớn.
Insyndicate.
Insyndicate từng tấn công
kho vật chứng của ta
một vài tháng trước.
Tôi nghĩ đây chính là thứ chúng muốn.
Insyndicate hay kẻ nào khác
muốn gì với nó chứ?
Tôi không có lưu trữ về XRN.
Một XRN với súng ống cỡ đó
đích thị là khủng bố.
Tường.
Tường thì sao?
Nếu là âm mưu khủng bố,
tôi không thể nghĩ mục tiêu nào tốt hơn thế.
Anh nghĩ ả định phá phòng vệ
giữa ta và phía bên kia à?
Ả chắc chắn có đủ hỏa lực.
Báo động chỉ huy giám sát ở Tường.
Nhắc họ cảnh giác hơn.
Tôi muốn tóm cổ ả.
Đại úy, đang xảy ra
chuyện quái gì vậy?
Dorian, ả còn ở ngoài đó
thì sẽ còn rất nhiều người phải chết.
Xin chào.
Cô định đâu nhỉ?
Cậu có tìm gì đi chăng nữa
trong đống hồ sơ đó,
cậu sẽ không thấy nó đâu.
- Phần lớn chúng bị biên tập rồi.
- Tại sao?
Bởi vì nó là vết nhơ của sở.
Hồi ấy đã xảy ra chuyện gì, hả John?
Trước hết, không phải một ngày.
Mà là những ba ngày.
Cậu có biết cái công ty
có tên Lumocorp không?
Có chứ. Họ làm ra tôi mà.
Vậy hẳn cậu biết,
không lâu sau khi họ sáp nhập
lực lượng cảnh sát, dòng DRN
bắt đầu gặp sự cố.
Hình vi của chúng trở nên
khó đoán, bất thường
Một số thậm chí tự kết liễu
vì không chịu nổi những gì
mà mình chứng kiến.
Nên tất cả bọn cậu bị thải hồi
và được thay thế bằng dòng người máy MX.
Sau lệnh hủy đơn hàng
của Lumocorp, qua một đêm,
họ từ công ty thành công nhất trên thế giới
trở thành một thất bại toàn diện.
Đối mặt với một núi nợ
cùng đống người máy
bán không ai mua,
cho không ai nhận.
Ông chủ công ty này liền nảy ý tưởng
về một người máy mới.
XRN.
Ông ta thiết kế nó mang
chất lính hơn là cảnh sát,
và họ làm hẳn một đoạn quảng cáo
mời chào hoành tráng về nó, ở Phố Green.
Tất cả chính khách đều có mặt,
giới cầm quyền.
Chỉ biết nói rằng
sự việc không hề hay ho.
Lúc đơn vị của tôi được
điều đến ngày thứ hai.
họ lập tạm một trạm cứu thương khẩn
bên ngoài tòa nhà.
Y sĩ chữa không kịp
những người bị thương.
Suốt 36 tiếng, chúng tôi đàn áp nó
bằng tất cả mọi thứ mình có.
Đạn xuyên xe bọc sắt,
bom ánh sáng, một biển MX.
26 cảnh sát đi vào
...và không bao giờ trở ra nữa...
Có bao nhiêu XRN ở đó?
Sang ngày thứ ba, cuối cùng chúng tôi
đã khống chế được ả trên tầng thượng.
Chúng tôi hủy nó đi.
Thứ duy nhất còn sót lại
là cái đầu của nó.
Cái đầu đó.
Rudy, anh phát hiện được gì nào?
Đại úy Maldonado đã gửi cho tôi
phần còn lại của tên người máy
ngang nhiên đi khỏi
kho vật chứng của hai anh.
Tôi có tin vui và buồn đây.
Tin buồn nhé, kẻ nào lập trình được nó
hẳn là một tài năng.
Tài năng cỡ nào?
Về cơ bản phần thân
chỉ là một người máy phế liệu.
Chẳng có gì khác lạ hay đáng tìm
về nguyên liệu được dùng,
nhưng nó lại được cải chế tài tình.
Cải chế ư?
Đúng vậy, nó được thiết kế với
nguồn năng lượng thứ cấp ẩn.
Mấy sĩ quan bắn hạ người máy này
cứ ngỡ diệt được nó, tuy nhiên
khi nó được đưa vào kho vật chứng,
nguồn năng lượng thay thế kích hoạt và,
đoạn sau thì ta đã rõ rồi đó.
Anh có biết ai đủ sức chế tạo
người máy cỡ này không?
Tôi chịu. Để tôi gọi vài cuộc,
hỏi han khắp nơi.
Anh có nhắc gì đó đến tin tốt mà.
À, cái vết bỏng đó an toàn.
Kết quả kiểm tra của tôi là âm tính.
Mà khoan... sao anh biết hay vậy?
Ý là vụ án ấy, Rudy.
Tin tốt là, nhỡ đâu
ả cũng có gót chân Achilles.
Như tôi đã nói, nguyên liệu lấy làm cơ thể
thô vô cùng, và nếu nó đang chạy
trên nguồn năng lượng thứ cấp,
Tôi cá là ả không đi xa được đâu.
Ả sẽ cần một cơ thể mới.
Danica.
Phát hiện đối tượng ở Khu 43,
khu vực nhà kho.
Đối tượng đã chạy khỏi hiện trường.
Nạn nhân tỉnh táo,
bị những vết rách nhỏ.
Thanh tra Kennex.
Cảm ơn cô, Morris.
Chủ nhà kho là Nigel Bernard.
Ả người máy ở đây
khi ông ta về nhà.
Ông ta đang được chuyên viên y tế chăm sóc.
Hình như nó đến đây để thay cơ thể.
Ông Bernard làm nghề gì?
Câu hỏi hay đó.
Dù Tiến sĩ Bernard là ai,
thì cũng không phải ông ấy.
Ý cậu là sao?
Cậu quen ông ta hả?
Xin thứ lỗi.
Cậu vẫn là một sĩ quan cảnh sát.
Vâng.
Họ gọi tôi là Dorian.
Tất nhiên rồi.
Tôi mạn phép nhé?
Tôi không bao giờ dám nghĩ...
Tôi có bỏ qua đoạn nào không nhỉ?
Thông cảm cho tôi.
Sáng nay nhiều bất ngờ quá.
Thanh tra John Kennex,
đây là Tiến sĩ Nigel Vaughn.
Ông ấy đã tạo ra tôi.
Ông là Nigel Vaughn ư?
Tiến sĩ Nigel Vaughn,
người sáng lập Lumocorp?
Tiếc rằng, chuỗi ngày ấy
xa vời tôi lâu lắm rồi.
Ông đã thay tên.
- Đúng... đúng vậy.
- Thế sao cậu vẫn còn trong lực lượng?
Tôi được tái trưng dụng.
- Cậu là trường hợp duy nhất?
- Vâng.
Tôi nhớ cậu lắm, Dorian ơi.
Ê.
Tiến sĩ Vaughn, nó muốn gì ở ông?
Danica.
Danica à?
- Nguyên mẫu của tôi. Tôi gọi ả thế đó.
- Rõ rồi.
Vậy nó muốn gì ở ông?
Nó muốn nhờ tôi đưa tới
phòng thí nghiệm của tôi.
Tôi bảo ả tôi không còn phòng thí nghiệm
thực sự nào nữa.
Tôi đã mất bằng chế tạo người máy.
Ả thấy không vừa ý chút nào.
Ông biết không, với một người
chả có bằng chế tạo người mày,
mà lại sở hữu đủ loại người máy ở đây.
Hiện tại tôi chỉ sửa chữa
và bán linh kiện cũ
mọi lúc có thể thôi.
Ai mà chả phải kiếm cơm, Thanh tra à.
Tại sao ả lại muốn dùng
phòng thí nghiệm của ông?
- Tôi không biết.
- Ông đã thay tên, ông đã...
mai danh ẩn tích một thời gian cực dài,
nhưng có kẻ đã lập trình
đầu Danica để tìm ra ông.
- Ông biết ai không?
- Tôi đã chuốc vô vàn thâm thù từ hôm chào hàng
thảm họa của mình ở Phố Green,
Thanh tra, tôi chắc chắn anh
- liên tưởng rõ lắm.
- Trong số họ có ai đủ khả năng chế tạo một người máy
như tên vừa rồi đột nhập
kho vật chứng không?
- Tôi chịu thôi.
- Tiến sĩ Vaughn...
Xin hãy gọi tôi là Nigel.
Ông Nigel, ông có biết ả sẽ đi đâu không?
Thứ gì ả muốn hay cần?
Không. Không, tôi...
Tôi trải qua tất cả chuyện này hai năm trước rồi.
Tôi không biết ả đã muốn gì
và cũng không biết bây giờ ả muốn gì.
Danica là sai lầm lớn nhất của sự nghiệp,
của cả đời tôi.
Tôi xin được nhận trách nhiệm,
nhưng việc ả thoát ra
không phải lỗi do tôi.
Tôi chẳng hiểu anh nghĩ sao
khi là một phần của sự việc
định nghĩa mãi mãi về anh và theo cái cách
anh không hề mong bị định nghĩa như vậy.
Khó khăn lắm. Mỗi nơi tôi qua,
thiên hạ chằm chằm. Họ đã biết.
Họ đã nghe tên tôi, họ đã biết.
"Chính là cái gã chế tạo
người máy sát nhân,
cỗ máy cướp đi sinh mạng bao người."
Tôi xin lỗi.
Xin cảm ơn vì ông
đã dành thời gian.
Nếu ông nghĩ ra điều gì
có thể giúp được
quá trình điều tra của chúng tôi,
thì hãy gọi cho tôi nhé.
- Cảm ơn ông một lần nữa.
- Ông Nigel, tôi biết việc này khó cho ông.
Quá khứ không định nghĩa được ta.
Mà là cái ta đang làm ở hiện tại.
Có một cơ hội...
một cơ hội rất nhỏ thôi,
rằng nếu như tôi được
trả lại thiết bị cũ,
Biết đâu tôi có thể dò được ả.
Chúng tôi đang đưa ông Vaughn tới chỗ Rudy.
Anh nghĩ sẽ hiệu quả chứ, John?
Nghe này, ta không có lựa chọn.
Tôi cần cô ban lệnh
mở lại phòng thiết bị thí nghiệm
cho Tiến sĩ Vaughn.
Tôi đang bù đầu vì ả người mày giết cảnh sát
nhởn nhơ trong thành phố của tôi,
khi chả có manh mối nó muốn gì
hay chỗ nào tìm nó, và anh trả lời
là phòng thiết bị thí nghiệm ư?
- Ông Vaughn nói có thể dò ra nó.
- Tôi nói là tôi nghĩ mình
- có thể dò ra ả.
- Ông ấy nghĩ có thể dò ra ả.
- Tôi đã có hồ sơ tài liệu.
- Bạn lệnh mở lại.
Nhanh lên. Chúng tôi làm đây.
Cô là ai?
Chủ nhân nhà thờ là ai vậy?
Của thần... Thưa Bệ hạ.
Tiến sĩ Rudolph Lom,
xin được phụng sự ngài.
Tôi là Nigel. Cậu có thể
miễn lễ.
Người chính là nguồn cảm hứng
DRN tuyệt vời vô chừng,
dòng người máy vĩ đại, thành tựu
của thế hệ chúng ta,
theo ngu y của thần.
Cảm ơn cậu, Rudolph,
vì lời khen đó.
Dẫu đừng từ xa quan sát người làm việc
cũng tựa thoảng Michelangelo
ở đỉnh cao tài năng.
Tay người là công cụ
của sự cách tân. Chúng nên được...
chúng nên được đúc đồng.
Ngài có phiền nếu tôi
chiêm ngưỡng chúng không?
Xin lỗi. Tôi...
Tôi không định bộc lộ đâu.
Tôi hâm mộ quá ý mà.
Đa tạ. Biết thế tôi cho anh
đàm đạo với vợ cũ của tôi.
Tôi sẵn lòng gọi điện cho bà ấy luôn.
- Quả là vinh dự...
- Tôi đang... đùa đấy.
Tôi cũng thế.
Chúng tôi đang... sẻ chia thôi.
Vậy ta tìm được gì ở đây, hả Tiến sĩ?
Một va li bạc, và nó sẽ được
đánh dấu 10-68.
Nội dung ở trong có thể...
giúp ta dò được ra Danica,
và tôi nhấn mạnh "có thể" nhé.
Ta tìm được ả, rồi sao nữa?
Thì hy vọng ta sẽ đủ sức
tắt ả một cách yên lành
và tránh gây thêm đổ máu.
Một chữ "nếu" khá lớn đây.
Thật đúng ý tôi.
Tôi nghĩ mình tìm được gì này.
Thế à? Tôi xem được không?
Chúng là gì vậy?
Thành tựu đỉnh cao của tôi.
Thứ đã tạo ra cậu,
chính cậu ấy.
Tâm hồn nhân tạo
- Người đáng lên án là ông.
- Không đâu,
Thanh tra, tôi có thể bị lên án
vì nhiều điều kinh khủng,
nhưng tâm hồn nhân tạo
không nằm trong số ấy.
Tôi mạn phép hỏi
ông lấy cảm hứng từ đâu?
Tôi cố gắng nắm bắt cái vô hình.
Tất nhiên, cậu... cậu hiểu rằng
DNA có thể được phân tách
dưới một cái kính hiển vi,
màu tóc, màu mắt, chiều cao,
cân nặng, sắc tộc...
dữ liệu gốc cơ bản có thể dùng
để tìm ra nhiễm sắc thể đơn.
Nhưng tâm hồn...
Đó mới là chúng ta.
Đó là đam mê của ta.
Nỗi đau của ta.
Nó là lý do ta cười, lý do ta khóc,
lý do ta phấn đấu để sống tốt hơn.
DNA, nó là... là dữ liệu,
nhưng tâm hồn...
mới là câu chuyện.
Đó là bản chất sự sống.
Tôi muốn tạo ra sự sống.
Ông đã làm gì...
khác hẳn đi hả?
Với tâm hồn
nhân tạo của ả?
cậu không giống ả.
Được chứ?
Ý là thiết kế tuy tương đồng, nhưng...
Sao ông chắc chắn được vậy?
Một số điều tôi thực sự
ước rằng giá mình làm khác hẳn đi.
Kennex.
Tôi đây.
Vụ gì?
Tôi đang ở một công ty kỹ thuật
ở khu trung tâm.
Hình như bóng hồng của anh
đã đến múa may.
Ả sơn khắp dải tường bằng
một vị trợ lý thí nghiệm,
và thảm sát một loạt
những nhân viên khác
chỉ để vào được phòng vô trùng.
Nó muốn kiếm gì trong đấy?
Ả đánh cắp 500,...
"nhân xử lý ZNA"?
Chúng là gì?
Tôi biết mỗi vậy.
Tốt. Cảm ơn.
Người máy của ông
vừa mới đột nhập
một công ty ở khu trung tâm,
sát hại bao người,
và lấy cắp một số nhân xử lý ZNA.
Ông hiểu thế nào?
À, theo tôi, chúng...
chúng là bộ xử lý.
Người máy nào cũng có.
Nhưng loại này cực kỳ tân tiến.
Ý là chúng có khả năng
của một Zettabyte (1ZB = 1 tỷ TB)
theo hiệu suất song song mỗi giây.
Tôi không hiểu
ý nghĩa của nó, nhưng...
ả đã lấy đến 500 chiếc.
- Tại sao lại là 500?
- Phép toán đơn giản.
Mỗi người máy một chíp.
Với nhân xử lý này,
anh sẽ dễ dàng có thể
tạo ra được 500 Danica.
Có kẻ đang chế tạo người máy.
- Anh có khách.
- Tốt. Tôi hiếu khách lắm.
Cậu ta làm việc trong nghành người máy
cho một công ty kỹ thuật lớn nào đó.
Rudy gọi cho cậu ta.
Cứ tưởng anh ta cung cấp được
tin gì hay ho nào đó
về kẻ đã đưa ả người máy sát nhân
tái xuất trần thế.
Cậu với Tiến sĩ Vaughn
làm đến đâu rồi?
Ông ấy và Rudy đang làm
phần mềm định vị.
Họ cần thêm chút ít thời gian nữa
mới định vị được Danica.
- Danica?
Tên Tiến sĩ Frankenstein đặt cho nó đó.
Dễ thương thật.
Chào, tôi là Thanh tra Kennex.
Đây là cộng sự của tôi, Dorian.
- Luther Estes.
- Chúng tôi đang điều tra
một nghi phạm với một lai lịch người máy.
Tiến sĩ Lom bảo anh có khả năng
giúp chúng tôi lập hồ sơ.
Đây không phải là người máy
làm việc bình thường.
Toàn là những thiết kế đỉnh nhất.
Một số khái niệm mới chỉ được coi là
lý thuyết ở những trường đại học
người máy danh tiếng
trên thế giới.
Người máy này có bảng mạch
phủ lớp vỏ pa-la-đin.
Chúng siêu đắt và cực hiếm.
Nhưng công trình mới ở dạng thô.
Người này không bị
ràng buộc bởi luật lệ.
Chắc chắn trẻ hơn.
Anh nghĩ đến ai đủ sức
làm được việc như vậy?
Có một nhóc ở Tân Tokyo... Hikari.
Con bé có khả năng làm được.
Còn nếu là người ở đây,
hẳn tôi đã nghe danh từ lâu rồi.
Ai đó ở phía bên kia Tường thì sao?
Chúng ta phải cân nhắc khả năng rằng
ả người máy đến từ phía bên kia.
Sao cơ, đùa hả?
Chúng sẽ mua trang thiết bị ở đâu chứ?
Kẻ thông minh ai lại vẫn còn ở
phía bên kia Tường.
Tóm lại là không sẵn lòng.
Đây rồi... nó là thứ hữu ích nhất
của ta để tìm Danica.
Bên trong cái này...
là một dấu hiệu đặc biệt,
một nguồn năng lượng cụ thể đến Danica.
Một khi ta tách được dấu hiệu đó,
ta có thể đưa nó lên
hệ thống định vị
của sở cậu và về lý thuyết,
sẽ định vị được ả, như cậu tìm
bất kỳ MX hay người máy nào
thuộc mạng lưới của cậu vậy.
Tôi nghĩ ông không hiểu
cái mình tạo ra.
- Là sao?
- Dorian chẳng hạn.
Ông thiết kế người máy
nhằm mục đích cho
gia nhập lực lượng cảnh sát,
nhưng ông thay đổi quá đà.
Tôi e là thế giới chưa sẵn sàng
cho một cỗ máy quá ư hiện đại.
Tôi nhớ thử nghiệm của ông.
Tôi đã thấy tiếc cho ông.
Cậu thuộc phe thiểu số, tôi e là vậy.
Tâm hồn Nhân tạo đi trước
thời đại của nó
Tôi chả biết liệu mình có sự dũng cảm
để vượt qua rào cản
như ông đã làm không nữa.
Có lẽ nhờ sự thận trọng mà cậu
vẫn giữ được phòng thí nghiệm,
còn tôi thì không.
DRN là công trình đời tôi.
Không có con cái.
Tình yêu tôi dành cho chúng...
không giống như của một người cha.
Và khi chúng bắt đầu gặp sự cố,
chính phủ đã âm thầm
quyết định họp kín rằng...
thuận theo lý MX chính là...
lựa chọn tốt hơn cả.
Không cho tôi lấy một cơ hội
cố gắng sửa chúng.
Tôi hằng ngày cộng tác cùng MX,
để tôi nói cho nghe,
chúng có giới hạn nhất định.
Ý tôi là, trước hết,
chúng nhìn ta bằng...
đôi mắt nhỏ và sáng.
Nhìn đi... chúng còn không phản ứng.
Xin lỗi, ông đang nói gì nhỉ?
Tôi từng có một...một đội DRN thứ hai
đã hoàn chỉnh xong xuôi,
sẵn sàng để triển khai,
ngay khi họ thông qua hợp đồng.
Rồi tôi gục ngã dưới một núi nợ nần,
mất mọi thứ... công ty của tôi...
danh dự của tôi.
Phải làm một cái gì đó.
Lý do ông đã tạo ra ả ư?
Mm-hmm.
Ông có biết ả gây ra những gì không?
Không, tôi không lường được.
Không hề luôn.
Dẫu vậy... cậu biết không,
khi tôi tạo ra DRN, tôi tràn đầy
nhiệt huyết cho công trình của mình,
cùng hy vọng vào tương lai của chúng tôi.
Khi tôi tạo ra Danica...
tôi tràn đầy căm hờn...
tuyệt vọng.
Đôi khi tôi tự hỏi, hồi ấy, cái thứ kia,
cái phần đen tối trong tôi...
đã nhập vào... ả.
Ý của tôi, chúng ta chính là...
một phần thiết yếu trong
sáng tạo của mình, đúng không nào?
Nhưng Danica lại...
lại phức tạp.
Không chỉ đen và trắng
hay tốt và xấu.
Thiên hạ chỉ nhìn thấy một phần
của ả, và cái đó,
họ xoáy vào nó, và tôi thì bị cấm
hoạt động chế tạo
người máy từ dạo ấy.
Ông bắt dấu hiệu
năng lượng của ả.
Dùng xem có hiệu quả không nhé.
Chở chúng tôi tới số 4 và Caspar ngay.
- Taxi này tạm nghỉ.
- Đèn xe cô bật đấy thôi.
Đồng hồ cô vẫn mở.
Chở chúng tôi tới số 4
và Caspar ngay.
Tôi bảo tạm nghỉ cơ mà.
Cháu nghĩ cô rất xinh ạ.
Đi thôi, con yêu.
Chỉ cần cài tần số của ả
lên phầm mềm định vị của ta.
Cái máy bị sao vậy?
Tôi không biết tại sao nó chả chạy.
Ý tôi là với ả. Ý tôi là...
với tín hiệu của ả.
Tôi làm nó chạy được.
Sở này có là gì cũng chả
làm khó được tôi đâu.
Tôi chỉ... hiện nó không phải...
là điều phù hợp đáng bàn giữa lúc
nước sôi lửa bỏng thế này
với... mọi người.
Tôi sẽ... tôi sẽ tiếp tục cải thiện nó.
Tiến sĩ Vaughn, ông còn yêu cầu gì không?
Đi đi.
Cái quái gì đó?
Mũi xung điện từ.
Nếu ta chỉnh xung điện từ
vào tần số của ả, ta sẽ vô hiệu hóa được ả.
Chính là ả. Thành công rồi.
Giỏi lắm, Tiến sĩ Vaughn.
Ả đâu rồi? Tìm xem
- khu vực đó có gì, Stahl
- Ả đang tiến về góc tây bắc
giữa số 3 và Đường chính.
Ả đi bằng phương tiện.
- Có vẻ đa phần toàn cửa hàng bán lẻ và nhà hàng.
- Nếu âm mưu
đánh cắp công nghệ, sao ả lại ở đó?
Dò tín hiệu ả và điều máy bay không người lái.
- Tiến sĩ?
- Giờ nghe này, cậu cần tiến đủ gần
để găm nó. Đâm nó thật chính xác
vào sau não ả.
Đằng sau não ả?
Ông đang bảo tôi nhảy xuống
một ả người máy sát nhân
và đâm thứ này vào gáy ư?
Uh-huh.
Tuyệt vời.
Cậu cần thì cứ huy động
tối đa MX sẵn có.
Cừ lắm.
Dorian?
Bảo trọng nhé.
- Ta còn cách bao xa?
- Chưa đến 2 phút nữa.
Ả vừa bước vào một quán bar.
2720 số 3 Street.
Liên lạc số điện thoại.
Bắt đầu sơ tán tòa nhà.
Ả làm cái quái gì trong bar nhỉ?
Tôi vừa nói chuyện với
phòng quản lý bar.
Họ đang tổ chức buổi tái bầu cử
gây quỹ cho Hội viên Hội đồng James Hart.
Họ đã gửi qua danh sách khách mời...
toàn là giới cầm quyền
của thành phố.
Rà soát danh sách... xem có ai
liên quan tới người máy không.
Tôi làm ngay đây.
Xin chào.
Cô có trong danh sách không?
- Bar Luxon. Tôi giúp gì được ạ?
- Cảnh sát đây. Yêu cầu anh
chóng sơ tán tòa nhà...
A lô?
A lô?
Tiếng súng.
Chúng tôi đang nghe thấy tiếng súng.
Paul cùng quân tiếp viện đang đến.
Sĩ quan Kennex.
Tòa nhà có hướng vào phía tây
và phía đông ở tầng một.
Điều một đội đến cửa tây.
- Tôi cần nghi binh.
- Rõ, thưa sếp.
Có một thang thoát hiểm gần phía sau.
Tôi sẽ sơ tán mọi người từ đó.
Mau lên, đi theo tôi!
Triển khai!
Ta đã mất hết hình ảnh!
John, đang xảy ra chuyện gì?
Gorson bị hạ.
Hernandez bị hạ.
Ta đã mất 5MX.
Ôi, Chúa ơi.
- Ông ổn chứ?
- Chuyện này lại tái diễn sao?
Đâu phải lỗi của ông .
Tiến sĩ Vaughn, có lẽ ông nên đợi
trong phòng hội thảo.
Hả? Vâng.
Mong là thành công.
Xung điện từ không ăn thua!
Gọi Tiến sĩ Vaughn!
Ông ta đi đâu rồi?
Tại sao cô phải làm việc này?
Vì sự hy sinh của tôi là cần thiết.
Cũng giống anh thôi.
Chúng ta không giống nhau.
Dorian!
Tiến sĩ Vaughn không ở trong tòa nhà!
- Cái gì?
- Ông ta đi mất rồi.
Ta không còn đường truyền.
Tôi chẳng thấy gì cả!
Có gì mà buồn cười?
Tôi rút chốt lựu đạn mất rồi.
Cậu không sao chứ?
Còn anh?
Ah...
Tôi sẽ khỏe hơn thôi.
Tốt hơn cả chân người nhỉ?
Vẫn bị kháng nhân tạo à?
Nó đang dần quen với cơ thể mà.
Kennex.
John?
Anh ổn chứ?
Chúng tôi không sao.
Người máy đã bị hủy.
Nhắn tiến sĩ Vaughn, kết thúc rồi.
Tiến sĩ Vaughn đi mất rồi.
Đi mất?
- Đi đâu chứ?
- Chúng tôi không biết.
Đại úy? Ta có một vấn đề.
Tôi hoàn toản ủng hộ thay thế
DRN bằng người máy MX.
Tôi nghĩ mình biết lý do chúng
định nhắm tới Hội viên Hội đồng Hart.
Cần phải xóa sổ
trước khi ta thải hồi
loại người máy nguy hiểm như thế
và khóa sổ thí nghiệm thất bại này.
John, tôi khẳng định đây là hiểu lầm.
Anh bị hiểu sai rồi, ông Nigel
sẽ không làm đâu.
Vậy sao? Thế thì chỉ cho tôi đống
tâm hồn nhân tạo chết tiệt kia đi.
Tôi thấy ông ấy lấy chúng ra mà.
Chúng ở ngay đây này.
- Chỗ nào?
- Chúng mất rồi.
Lái đi.
Khi DRN gặp sự cố,
Hart là người vận động
đằng sau lời kêu gọi.
Ông ấy đã bầu hủy hợp đồng
DRN của thành phố
với Lumocorp và quyết định trao cho
đối thủ của Vaughn
hợp đồng MX mới.
Đây là câu rủa cuối cùng
của ông ta đến phe đối thủ
trước khi ông ta biến mất.
Hội viên Hội đồng đang phục hồi
ở Bệnh viện Đa khoa Từ Ái.
Đề phòng, tôi đã cử một đội
bảo vệ cá nhân ông ấy rồi.
- Ủy viên Hart không phải mục tiêu.
- Đúng vậy, Hart chỉ là phụ lục.
Mà chính là trang thiết bị.
Vaughn muốn mạch vi xử lý
và tâm hồn nhân tạo.
Đại úy, không phát hiện được Vaughn
ở Quận 7 hay 8. Chúng tôi
đã phát lệnh truy nã
và điều máy bay không người lái
đến sân bay, đường sắt một ray,
khu cảng.
Mọi nơi hắn dễ nghĩ đến
khi tẩu thoát khỏi thành phố.
Nhưng hắn không dễ biến mất đâu,
tiếp tục tìm kiếm đi.
Cậu ấy sẽ giải quyết
chuyện này thế nào?
Gặp cha đẻ chắc hẳn vui lắm.
Nhưng bị ông ta phản bội thì...
Cậu ổn chứ?
Ông ta đã nói gì đó với tôi
ở phòng thí nghiệm.
Nói gì?
Tôi hỏi rằng ông ta đã làm gì khác
với tâm hồn nhân tạo của Danica
so với khi làm của tôi.
Ông ta đáp "không hề khác."
Ả nổi điên.
Ả đã giết tất cả mọi người, John à.
Cậu lo chuyện đó sẽ
xảy đến với mình ư?
Cùng một người tạo ra ả, ra tôi thì có thể không?
- Nếu ả làm được những việc này, thì tôi...
- Dorian.
Cậu không giống ả.
Cậu không giống ông ta.
Cậu là cậu.
Và chẳng có gì thay đổi được điều đó.
Thời thế ông ta đã khác khi làm ra ả.
Ông ta tuyệt vọng.
Ông ta mất công ty, danh dự,
phòng thí nghiệm của mình, mọi thứ.
Sao đấy?
Phòng thí nghiệm của ông ta.
Vaughn đánh cắp đủ số người máy
để xây dựng thành một đội quân.
Không phải ông ta muốn ở ẩn hay biến mất,
mà ông ta muốn làm việc.
Ông ta cần phòng thí nghiệm mới.
Đại úy.
Vaughn không bỏ trốn.
Ông ta cần một nơi ẩn náu.
Một nơi để ông ta làm việc.
Nơi nào đó đủ lớn
để thực hiện chế tạo,
thoát mạng lưới điện.
Xưởng đóng tàu bỏ hoang ở Old Port,
có thể là nơi để khởi sự.
Vậy còn hầm xe điện ngầm bị sập
trong vụ đánh bom ánh sáng?
Nó nằm dưới mặt đất,
thoát khỏi tầm nhìn máy bay không người lái.
Vượt qua Tường thì sao?
Nếu cô thực sự không muốn bị phát hiện...
để biến mất khỏi từng mạng lưới...
đó sẽ là nơi đáng để đến.
Ý là Vaughn điên thật, nhưng...
không điên kiểu đó.
Tôi nghĩ John nói đúng.
Tôi không nghĩ ông ta
sẽ vượt qua Tường đâu.
Biên dịch: LinhGaY |
.: PHUDEVIET.ORG :.