Tip:
Highlight text to annotate it
X
Các phần trước của FRINGE...
Các bạn đang nhìn qua cửa sổ
vào một thế giới khác.
Một vũ trụ so le.
Cũng giống như vũ trụ của ta.
Và trong từng vũ trụ đó,
cũng có một phiên bản của chúng ta.
Anh không thể để Peter
chết một lần nữa.
Walter, Peter chết rồi.
Anh đang nói về một Peter khác.
Đứa ở phía bên kia.
Xông vào một vũ trụ khác,
và lấy đứa con trai
không phải của mình.
Mẹ sẽ chờ con ở ngay đây.
- Hã đem nó về cho em.
- Anh hứa.
Đứng vũng nhé, con trai.
Ông không phải bố tôi,
phải không?
Ta là bố con mà.
Peter.
Peter?
Con yêu, bữa trưa rồi.
Tôi về nhà đây!
Peter!
Peter!
Peter!
Peter!
Chúa ơi, Peter!
Chúa ơi!
Không, Peter.
Đừng mà con!
Không.
Peter, đừng mà con.
Chúa ơi, đừng.
Không!
Làm ơn đừng mà.
Con làm ơn...
Ôi không!
Không.
Bỏ tôi ra đi.
Bà không phải là mẹ tôi.
Tôi muốn trở về nhà.
Dừng lại. Bà không phải mẹ tôi.
Tôi muốn về nhà.
Mp3sony [mediafire.com/mp3sony-subtitle]
Phudeviet.org
FRINGE
Nào, các cháu, bắt đầu nhé.
Đúng rồi.
Giờ thì nhắm mắt lại.
Ta muốn các cháu lơ đi mọi thứ
trừ giọng nói của ta.
Hãy cố thư giãn.
Làm đầu óc trống rỗng.
Chúng ta đã bàn luận rằng
trí tưởng tượng của các cháu...
có thể đưa các cháu đi đến
bất cứ nơi nào các cháu muốn.
- Chuyện gì thế?
- Tớ không biết Snuggles sẽ làm gì...
nếu chúng ta đi đâu đó.
Cứ cho nó vào chân cậu,
và nó sẽ đi cùng chúng ta, Nick ạ.
Olivia, làm sao cháu tập trung được
khi còn nói chuyện chứ hả?
Giờ thì nhắm mắt lại nào.
Nào, tập trung nhé.
Tưởng tượng thế giới này...
đang trôi đi.
Xin lỗi, tiến sĩ Bishop.
Vợ ông đang gọi điện.
Cứ nói là tôi sẽ
gọi lại cho bà ấy sau.
Bà ấy bảo cứ nói với ông
là bà ấy đang ở đây...
ở Jacksonville.
Hôm nay là thứ ba,
đúng không cô Ashley?
Tuần này thứ ba đến sớm
phải không nhỉ?
Bác có thể về nhà,
và các cháu cũng thế.
- Hoan hô.
- Nào, các cháu.
Lấy túi xách đi nhé.
Ben, của cháu
ở góc phòng kìa,
và Jen, đừng có cố tình
bỏ quên đàn violon nhé.
Thằng bé đâu rồi?
Tất nhiên là đội Dodgers
chơi cho Los Angeles rồi.
Không phải.
Họ chơi ở Brooklyn,
và tôi đã thấy bọn họ.
Và siêu nhân Red Lantern
không phải là màu xanh.
Tôi chưa từng có
cái găng bóng chày nào...
Peter, con đã bị bệnh rất lâu.
Chắc con đã bị mơ hồ,
ký ức bị xáo trộn một chút, con trai ạ!
Đừng gọi tôi như thế.
- Này con...
- Tôi không phải con trai ông!
Ông không phải bố tôi.
Còn bà ấy không phải mẹ tôi.
- Ông không phải là bố tôi.
- Này con ơi...
- Bỏ tôi ra.
- Này, này...
Bà không phải là mẹ tôi.
Tôi muốn về nhà.
Thằng bé ngủ rồi.
Chúng ta không thể
cứ tiếp tục thế này.
Chuyện này sẽ làm nó phát điên mất.
Còn cách nào khác không?
Nói cho nó nghe sự thật ư?
Nó sẽ tự giam mình lại.
Những lời nói dối này
chỉ là cách tạm thời.
Chúng ta sẽ phải đưa nó về nhà...
trước khi chuyện này
đi quá xa.
Đã 6 tháng rồi, Walter.
Đưa trả thằng bé về không đơn giản
như anh tưởng.
Anh đang làm việc,
nhưng em lại ở cùng nó.
Elizabeth, anh nghĩ
loạt sự kiện này...
Lúc nào em cũng ở cùng nó.
Em không thể cứ nhìn nó
phải chịu đựng như thế này.
Sẽ thế nào nếu...
nếu anh chế tạo một thiết bị...
như cái mà anh từng dùng
để đưa nó đến đây?
Elizabeth, chúng ta đã
thông qua chuyện này.
Làm thế có thể sẽ
gây ra thảm hoạ.
Kết cấu của vũ trụ...
đã bị thay đổi
khi anh vượt qua.
Nó không thể chịu thêm
sự hư hại nào nữa đâu.
Thằng bé cũng thế, Walter.
Nó đau khổ lắm rồi.
Nó... thằng bé nhìn em
mà không hề tin tưởng em.
Em là mẹ nó, nhưng
dù em có nói gì, nó...
Elizabeth, Elizabeth,
em không phải là mẹ của nó.
Nó chỉ là một thằng bé...
rất giống con trai chúng ta.
Và chúng ta đã cứu mạng nó.
Không, là anh...
anh đã cứu mạng nó.
Còn em chỉ cố
giữ cho nó sống thôi.
Em sẽ không tiếp tục nói dối nó
như thế này nữa đâu.
- Elizabeth...
- Chuyện này không hay đâu.
Em không thể giữ an toàn cho nó...
nếu như nó không tin em.
Em hãy cố lên...
chỉ thêm chút thời gian nữa thôi.
Anh đã nói với em...
anh nghĩ những đứa trẻ
chính là chìa khoá.
Những đứa trẻ có khả năng
băng qua bên kia,
và khi chúng làm thế,
chúng có thể đưa Peter
trở về nhà an toàn.
Nó có thể đứng trên chân
của bọn trẻ.
Em hãy cho anh
thêm chút thời gian nữa thôi.
Chết tiệt, Olivia.
Khi tao nói đi ngủ...
thì phải đi ngủ.
Đừng hòng chạy khỏi tao.
Lại đây.
Mày trở vào nhà ngay...
Đừng hòng chạy khỏi tao!
Mẹ rất mừng là
con đã ngủ được.
Peter.
Bà thực sự nghĩ là
tôi không biết...
bà không phải mẹ tôi sao?
Làm ơn đi con,
chúng ta có thể...
Bà nghĩ tôi không biết ư?
Peter, còn phải thêm
bao nhiêu câu hỏi...
mà mẹ phải trả lời đúng
trước khi con tin mẹ chứ?
Chúng ta đã làm việc này
hai tháng qua rồi.
Mẹ đã nói với con
tên chú chuột lang của con.
- Mẹ đã nói với con...
- Có sai vài điều.
Phải, và có lẽ
bởi vì con rối trí...
vì con đã bệnh rất nặng.
Ông ấy bắt bà nói thế,
phải không?
Vì ông ấy chính là người
đã bắt trộm tôi.
Bắt trộm con từ đâu chứ,
Peter?
Từ thế giới khác
ở dưới đáy hồ.
Con yêu...
Tôi biết điều đó
nghe thật điên rồ.
Nhưng tôi không điên, được chư?
Tôi không điên.
Thôi, chúng ta...
hôm nay chúng ta
ra khỏi nhà nhé con?
Đi hít thở chút khí trời.
Trông ông xám xịt,
về mặt kỹ thuật
thì không có màu da nào như vậy.
Lại một đêm mất ngủ sao?
Phải, tôi cho là thế.
Này, tôi chưa xong
với những thứ đó mà.
Tôi muốn sắp xếp lại
dữ liệu theo nhóm nhỏ.
- Nên nếu ông không phiền...
- Không cần thiết đâu.
Tôi có thứ khác
ở trong đầu đây rồi.
Cách này không hiệu quả.
Tôi muốn tách bọn trẻ ra...
và bắt đầu thử nghiệm độc lập.
Được rồi, ông có
mệnh lệnh nào đặc biệt không?
Olivia làm gì
ở bên trong thế?
Cô bé cũng có một đêm
không được tốt.
Olivia, sao cháu không ra ngoài...
và chơi với các bạn khác?
Olivia, mắt cháu sao thế?
Cô Ashley nói lại là
cháu bảo cháu đã bị ngã.
Do cháu chạy trong nhà.
Olive, cháu có thể tin bác.
Nếu có ai làm đau cháu...
Cháu nói là bị ngã mà.
Cháu bị ngã.
Chỉ có thế thôi.
Bác xem được không?
Olive, sao cháu lại vẽ cái này?
Cháu thấy nó trong sách à?
Ở đâu thế?
Có phải là đêm qua...
khi cháu ngã không?
Hoa tulip thường không mọc
ở những khu vực thế này đâu.
Vậy chúng làm gì ở đây vậy?
Một giáo sư làm việc ở đây
thấy nhớ chúng,
nên ông ấy đã tưởng tượng
tulip mọc được ở khí hậu này,
và ông ấy đã phát minh ra.
Ông ấy dùng bộ não
và trí tưởng tượng...
để biến thế giới thành
những gì mà ông ấy muốn.
Con sẽ thay đổi thế giới như thế nào
nếu con có thể, hả Peter?
Con mong ước điều gì?
Tôi sẽ không làm cho
những bông hoa ngu ngốc mọc lên.
Con sẽ làm gì?
Tôi về nhà.
Thêm vài việc vặt nữa thôi, và...
mẹ sẽ có một bất ngờ
cho con trong cửa hàng.
Peter.
Con nghe này,
mẹ có thể tin con
sẽ không chạy trốn mẹ chứ?
Được rồi, con đi chọn
một món đồ chơi đi.
Đi đi.
Ồ, đó là
một trò chơi lạ.
Nó gọi là gì nhỉ?
Tên là Joust.
Tôi nghi là việc cô bé
băng qua được...
đã được kích hoạt bởi
một phản ứng cảm xúc cực mạnh.
Màu mắt đen của cô bé.
Chúng ta sẽ cần thiết kế
một chuỗi các thử nghiệm...
xoay quanh tính linh hoạt
của cảm xúc.
Xin chào.
Em muốn cho Peter xem
nơi làm việc của anh.
Chào Peter.
Nhìn cái máy bay này xem nào.
Nó...
một chiếc ĐƯỢC-3 hả?
À, Olivia Dunham hấp dẫn.
Nghe này Peter, cô sắp
đi lấy ít bánh snack.
Cháu có muốn đi cùng cô
và lấy món gì đó không?
Ừ, đi đi, Peter.
Đi nào.
Bọn anh đã có một sự phát triển
đầy hứa hẹn.
Anh nghĩ cô bé Olivia
đã từng băng qua bên kia.
Nếu như anh đúng và cô bé...
Cô bé có thể đưa Peter về nhà.
Em biết anh sẽ tìm ra cách mà.
Anh vẫn cần phải
tìm hiểu thêm...
xem cô bé đã làm như thế nào.
Nhưng chúng ta gần đến đích rồi.
William, tôi cần anh giúp.
Tôi có lý do để tin là
đối tượng 13, Olivia Dunham,
có thể đã băng qua phía bên kia.
Nhưng tôi tin là cô bé Olivia đó
có thể phải cần...
ở trong một trạng thái
cảm xúc cao độ nào đó...
để kích hoạt khả năng.
Tôi đang soạn lại vài ghi chép...
trên máy Betamax mới.
Có lẽ anh sẽ thấy được gì đó...
mà tôi không thể.
Được rồi, Olivia.
Cháu thấy thoải mái chứ?
Cháu ổn.
Những sợi dây này...
sẽ cho bác thấy
cháu phản ứng thế nào với thử nghiệm.
Bác sẽ chỉ...
Ashley.
Thử chuỗi Alpha.
Tôi sẽ theo dõi các bộ phận sống,
nhịp theta,
sự ổn định của vỏ não.
Được.
Cháu đang làm rất tốt, Olive.
Giờ thì, bốn anh em này
lớn lên thành những chiến binh vĩ đại.
Họ rất đặc biệt...
vì họ có năng lực biến hình.
Biến hình à?
Anh này có thể biến thành...
một con chim ưng,
theo dõi những kẻ xâm lược
từ trên trời cao.
Tốc độ của một con báo và...
ngọn lửa của rồng.
Phản ứng rất thấp
với sự vui thích.
Nhịp theta có
nhảy một chút...
nhưng không nằm trong
phạm vi của chúng ta.
Cháu dừng được chứ?
Chưa đâu cháu.
Cháu cần phải tiếp tục.
Lâu thêm một chút, Olivia.
Cháu làm tốt lắm, Olivia.
Nhịp tim 140 lần một phút
trong 30 phút.
Không có phản ứng gì
với sự hồ hởi.
Cháu sẽ phải bắt đầu lại.
- Nó không vừa.
- Cháu cứ thử đi.
Hãy nhìn từng mảnh thật kỹ.
Không, cháu sẽ phải làm lại.
Nó không vừa mà,
tiến sĩ Walter...
Cứ cố đi.
Nhanh hơn.
Coi nào, coi nào.
Sai rồi.
Sai rồi.
Sai rồi.
Tập trung vào đi, Olivia!
Không.
Cháu không làm nữa đâu.
Phản ứng rất thấp
với hoạt động vỏ não lâu bền.
Tức giận không phải là
câu trả lời rồi.
Cô độc cũng không phải là
câu trả lời.
Có lẽ là sự sợ hãi...
Cho cháu xem một bộ phim.
Một trong những phim ưa thích của bác.
Tên là Hàm Cá Mập.
Nó... hơi đáng sợ một chút,
nhưng bác nghĩ cháu chịu được.
Xin lỗi bác.
Không sao.
Sẵn sàng bắt đầu phim chưa?
Không, không.
Không, hãy...
chúng ta nghỉ một chút.
Bỏ cái này ra khỏi người cháu nào.
Cháu không cần nó nữa.
Tôi chợt có ý nghĩ,
William ạ,
rằng nỗi sợ tự nó
không phải là câu trả lời.
Walter?
Cho cháu ra.
Làm ơn cho cháu ra.
Ai đó?
Có ai ở trong đó à?
Đang tiến đến toà nhà,
yêu cầu được thông thoáng để hạ cánh.
Con yêu, con đi lấy
áo khoác đi.
Cháu nghĩ là Olive không thấy
trò đùa đó hài hước đâu.
Bác cho là không.
Cháu đi đi.
Nick, cháu làm ơn
chờ ở bên ngoài...
với các bạn khác được không?
Cám ơn cháu.
- Tiến sĩ Bishop...
- Chờ chút, Ashley.
Chúng ta đã đi đúng hướng.
Phần não của Olivia
cho phép con bé làm được điều này...
hẳn cũng chính là phần não...
đã cho nó có thể
băng qua giữa các vũ trụ.
Nhưng tôi vẫn còn thiếu gì đó.
Tiến sĩ Bishop,
chúng ta có vấn đề khác.
Các cháu đeo túi xách vào nhé?
Chúc ngủ ngon.
Ashley... có chuyện gì thế?
Có một đám cháy nhỏ,
nhưng mọi thứ đã được kiểm soát rồi.
Ashley.
Một trong những đứa trẻ
đã bị mất tích...
một bé gái, Olivia Dunham.
Giờ thì chồng bà
và những người khác...
đang ra ngoài tìm cô bé,
và tôi chắc là...
mọi việc sẽ ổn thôi.
Được rồi, cám ơn cô.
Peter, đi nào.
Vào trong với mẹ.
Peter, con ở đây
chờ mẹ một chút nhé?
Được rồi, con ngoan.
Mẹ sẽ trở ra ngay.
Elizabeth.
Anh tìm được cô bé chưa?
Vẫn chưa.
Cô bé đó, Olivia...
Walter, ở đây nói là anh nghĩ
bố dượng của cô bé đã đánh nó.
Em...
"William, tôi tin rằng
môi trước lý tưởng...
"để chuyển dịch
qua các vũ trụ...
"có lẽ là một chuyến quay về
nhà của cô bé.
"Sự kết hợp độc nhất
giữa tình thương và nỗi khiếp sợ ở đó...
"rõ ràng đã kích thích
một phản ứng ở vỏ não."
Chúng được ghi chú là "A".
Và "B", đúng thế.
Sự kết hợp độc nhất
giữa tình thương và nỗi khiếp sợ...
kích thích một phản ứng ở vỏ não...
đó có thể là chìa khoá
của việc cô bé băng qua vũ trụ.
Và nếu cô bé không được cho về nhà...
để kích thích lại lối đi...
Sao, ý anh là
để nó lại bị hành hạ nữa à?
Thì anh sẽ mất hàng năm trời...
để kích thích được
trạng thái nhân tạo tương tự.
Walter, anh đã nói
đó chỉ là một giả thuyết.
Hẳn là phải còn cách nào khác chứ.
Và nếu không có thì sao?
Không còn là chuyện em, anh
và Peter nữa.
Em không thấy
những gì anh đã làm sao?
Anh lẻn vào lúc đêm khuya...
và trộm đứa con của họ.
Nếu chúng ta không trả nó lại,
bọn họ sẽ tìm ra,
và sẽ bám theo thằng bé,
bám theo chúng ta...
Anh biết thế...
vì đó là điều
anh cũng sẽ làm.
Vì thế anh sẽ hy sinh
người này cho người khác sao...
hy sinh cô bé Olivia đó
vì Peter sao?
Không.
Nhưng nếu cho hàng ngàn người khác,
hay hàng triệu,
thì cần phải cân nhắc.
Walter...
Ôi, tôi xin lỗi.
Tôi đang tìm Peter.
Cậu bé nói với tôi là
chưa từng được ăn đậu phộng M&M.
À, nó đang ở ngoài đấy.
Không, tôi vừa tìm ở đó mà.
Peter?
Peter?
Đã 6 tháng kể từ khi
Peter Bishop mất tích,
nhưng nhà chức trách
vẫn không có ý kiến gì.
Sự đồng cảm của cả thế giới
dành cho tiến sĩ Walter Bishop...
và người vợ tận tuỵ của ông,
trong khi cả nước...
vẫn còn bàng hoàng vì vụ bắt cóc
đứa con trai duy nhất của họ.
Tiến sĩ Bishop,
kiến trúc sư của công trình danh tiếng...
Hệ Thống Phòng Thủ Chiến Tranh Các Vì Sao
đang bảo vệ đất nước chúng ta,
và vợ ông đã...
Cái này không làm cho anh
thấy tốt hơn đâu.
Em đừng tắt đi.
Bọn họ sắp nói đến chỗ
thật mỉa mai...
khi mà ngài an toàn...
lại không bảo vệ được
con trai của chính mình.
Walter, em nghiêm túc đấy.
Anh không thể cứ thế này.
Anh không thể cứ uống rượu
để quên đi mọi sự.
Em có đề nghị nào hay hơn
về việc anh nên làm gì không?
Không phải là làm thế này.
Anh nên từ bỏ con trai mình...
theo cách của cảnh sát sẽ làm sao?
20 phút nữa là xong bữa tối.
Anh không đói.
Cũng được.
Nhưng anh vẫn phải ăn.
Nếu không có gì khác,
anh cần phải cho thứ gì đó
vào bao tử chứ...
để hấp thụ từng đó chất cồn.
Em nói ông ta mặc
một cái áo len màu be.
Kẻ đã bắt con trai của anh...
em nói ông ta mặc
một cái áo len màu be,
không phải là bộ đồ
mà anh sẽ mặc.
- Walter, làm ơn đừng làm thế.
- Ông ta nói năng thế nào?
Giọng nói của ông ta?
Anh có một giả thuyết...
phẫu thuật thẩm mỹ.
Có rất nhiều bác sĩ thẩm mỹ...
đủ khả năng để thực hiện
công việc khéo léo này,
nhưng giọng nói...
Làm giả giọng nói rất khó.
Anh biết gì không?
Có thể là phẫu thuật thẩm mỹ...
hoặc là một người ngoài hành tinh
biến ra được bất kỳ hình dáng nào hắn muốn.
Chúng ta đã xem tất cả giả thuyết
của anh rồi, Walter,
nhưng không có cái nào
đưa con trai chúng ta về được.
Nó đã xảy ra.
Nó đã xảy ra,
và không thể nào giải thích được.
Không có gì là
không giải thích được, Elizabeth.
Từ thời cổ xưa,
khoa học được coi là phép thuật.
Có gì đó đã xảy ra
trong ngôi nhà này,
và chúng ta phải xem xét kỹ,
và xem đi xem lại cho đến khi
tìm ra mình đã bỏ qua điều gì.
Và lần này sẽ khác biệt
như thế nào đây?
Anh vẫn chưa biết.
Chúng ta phải xem xét lại.
Em đã làm rồi, Walter.
Em đã nghĩ lại.
Em đã suy nghĩ lại
rất nhiều lần rồi.
Em đã nói với anh
và cả tá cảnh sát...
từng chi tiết mà em có thể nhớ được
về cái đêm đó.
Em cũng đã thử để bị thôi miên
để cố gắng hồi phục lại...
những chi tiết mà em không nhớ được.
Anh biết.
Và anh tin em...
trong tất cả mọi chuyện.
Nhưng có điều gì đó
mà chúng ta đã bỏ qua.
Phải có lời giải thích
nào đó chứ.
Mỗi ngày thứ hai
anh bay đi Florida.
Anh làm việc cả tuần,
và sau đó anh quay về,
chúng ta lại nói chuyện này.
Đây không còn là
một cuộc hôn nhân nữa.
Nó đã thành thủ tục.
Làm ơn đi, Elizabeth...
thêm một lần nữa.
Nó là con trai anh mà.
Anh không thể để mất nó.
Anh xin lỗi.
Anh biết anh không thể
cứ làm thế này.
Nhưng không thể được.
Nó không thể đi được.
Em biết.
Em biết mà, Walter.
Em dành từng khoảnh khắc còn thức...
để nghĩ xem nó ở đâu...
nó đang làm gì.
Và em cầu nguyện là
dù nó ở đâu,
nó cũng được an toàn...
Rằng có người nào đó
đang chăm lo cho nó...
và một ngày nào đó,
với một phép lạ...
chúng ta sẽ gặp lại nó.
Nhưng đến khi phép lạ đó xảy ra,
em không thể gục ngã.
Em phải ở đây vì thằng bé.
Chúng ta cần phải ở đây
vì thằng bé.
Nhưng lại không được thế.
Walter, chúng ta đang gục ngã.
Hôn nhân của chúng ta...
Chuyện này đang chia cắt chúng ta.
Và em không thể để cho
điều đó xảy ra.
Em cần anh, anh yêu.
Em đã mất Peter.
Em...
Em không thể chịu đựng được
việc cũng mất cả anh.
Ngày mai anh đừng đi làm.
Tuần này hãy ở nhà đi.
Quên phòng thí nghiệm,
quên Florida đi.
Hãy kéo cuộc hôn nhân
của chúng ta trở lại.
Mừng ngài trở lại.
Chào buổi sáng, tiến sĩ Bishop.
Chào buổi sáng.
Tiến sĩ Bishop,
trời sắp tối rồi,
và vẫn có dấu hiệu gì
của chúng cả.
Tôi đã tìm thấy cái này.
Nó là của Olivia.
Xin chào.
Xin chào.
Sao cậu tìm được tớ?
Tớ nghĩ là bình thường
không có tulip mọc ở đây.
Nhưng...
làm sao cậu biết là
tớ sẽ đến đây?
Vì đây là bức vẽ duy nhất
trông có vẻ hạnh phúc.
Tên tớ là Peter.
Tên tớ là Olivia.
Đừng...
cẩn thận đó.
Tớ không sợ đâu.
Chuyện gì đã xảy ra thế?
Bố dượng tớ đã làm đấy.
Này...
Mọi người đang đi tìm cậu đấy.
Tớ đã gây chuyện...
Và giờ thì ông ấy sẽ
gửi tớ về nhà.
Ai cơ?
Tiến sĩ Walter.
Cậu có nói với ông ấy...
ý tớ là tiến sĩ Walter, chuyện
cậu bị bố dượng đánh không?
Tớ không nghĩ là
sẽ làm được gì đâu.
Mẹ tớ...
mẹ tớ đã nói với tớ...
cậu phải suy nghĩ xem
cậu muốn mọi việc thế nào.
Để rồi cậu có thể cố gắng
và thay đổi chúng.
Cậu có tin ông ấy...
tin Walter không?
Cậu nên nói với ông ấy.
Cậu phải thử chứ, đúng không?
Tớ nghĩ là
giờ tớ bình tĩnh rồi.
Cậu có tưởng tượng điều đó không?
Lần cuối chúng tôi thấy cô bé
là trước 5 giờ.
Chúng tôi đã tự đi tìm,
nhưng trời sụp tối.
Con trai bà và cô bé
có biết nhau không?
Không, thằng bé
không phải ở đây.
Nó còn không biết gì
về vùng này.
Nhìn kìa!
Chúng về rồi.
Ôi, Peter!
Chúa ơi, chúng ta lo cho con quá!
Con không sao chứ?
Đưa cô bé vào trong đi.
Tôi không biết cô bé đã
trải qua những gì.
Tôi chỉ muốn kiểm tra thôi.
- Làm ơn nhé.
- Vâng.
Cám ơn.
Đi nào cháu yêu. Đi nào!
Được rồi, bố dượng cháu
đang đến đây.
Olivia, cháu ạ, tất cả chúng ta
đều rất lo cho cháu.
Cháu đã nghĩ gì thế?
Cháu muốn gặp tiến sĩ Walter.
Được, ngày mai cháu có thể
gặp ông ấy, nhưng...
Không, cháu phải gặp ông ấy
ngay bây giờ.
Olivia, giờ thì
cháu không gặp ông ấy được.
Olivia, đừng...
Bố dượng cháu đã làm thế.
Ông ấy đã đánh cháu.
Đó là khi cháu băng qua
vũ trụ khác.
Bác xem này...
Đó là nơi cháu đã thấy
những quả khí cầu,
giống như bác nói.
Chúng đang ở trên bầu trời
của vũ trụ khác.
Bác có thể làm ông ấy
thôi đánh cháu không...
làm ơn đi bác?
Olive?
Olivia...
Gì thế?
Có chuyện gì thế?
Tôi xin lỗi, tiến sĩ Bishop.
Tôi hy vọng là
cô công chúa nhỏ của chúng tôi...
không gây quá nhiều rắc rối
đến cho ông.
Chẳng có rắc rối gì đâu.
Đi thôi, Olivia.
Bố đã rất lo đấy.
Đưa con về nhà thôi nào.
Trước khi anh đi...
tôi muốn anh biết rằng...
cô bé này rất đặc biệt
đối với tôi,
và nếu có gì không hay
xảy ra cho cô bé,
bất kỳ thứ gì
làm cô bé sợ hãi...
hoặc làm cô bé thấy
không thoải mái...
thì tôi sẽ không do dự
thông báo cho bên An sinh xã hội...
Trong trường hợp đó,
tôi có những người bạn
bên chính quyền...
những người có thể chắc chắn là
anh sẽ phải đối mặt...
với những rắc rối rất lớn đấy.
Anh hiểu tôi chứ?
Cháu yêu...
chú về nhà
và nghỉ ngơi đi nhé?
Và...
chúng ta sẽ xem ngày mai
có thể nghĩ ra được cách nào mới không.
Được chứ?
Cháu xin lỗi.
Sao?
Khi cháu bỏ chạy...
Cháu xin lỗi nếu đã làm bà sợ.
Peter, chuyện đó...
Cháu sẽ không bao giờ về được.
Đúng không?
Nghe mẹ nói này.
Đôi khi thế giới mà
chúng ta đang có...
lại không phải là
thế giới mà chúng ta mong muốn.
Nhưng chúng ta có con tim
và óc tưởng tượng...
để tạo ra những gì tốt đẹp nhất.
Mẹ hứa với con điều đó.
Mẹ sẽ là người mẹ tốt nhất
có thể đối với con.
Mẹ sẽ chăm sóc cho con.
Mẹ sẽ bảo vệ con.
Và mẹ không bao giờ để cho ai
tước con đi khỏi tay mẹ...
Không ai cả...
và không bao giờ.
Nhưng bà không phải là mẹ cháu...
đúng không?
Bà không phải là
mẹ thật sự của cháu.
Con đã bị bệnh.
Con đã bệnh nặng
trong một thời gian dài.
Và mẹ nghĩ điều đó đã làm
con bị rối trí.
Phải...
mẹ là mẹ của con.
Tất nhiên là như vậy rồi.
Bây giờ...
con đi rửa tay để
ăn tối đi nhé?
Vâng...
thưa mẹ.
Xin chào?
Elizabeth, là anh đây.
Anh biết con trai chúng ta
ở đâu rồi.
Anh đã biết Peter bị
đưa đi đâu.
Resync for WEB-DL by mori90.
Translated by Mp3sony