Tip:
Highlight text to annotate it
X
Thiên hạ công phu xuất Thiếu Lâm.
Truyền thuyết nói rằng Hồ Bắc có Thiếu Lâm Tự Phúc Kiến cũng có Thiếu Lâm Tự,
Triết Giang, Quảng Đông, Tứ Xuyên cũng có Thiếu Lâm Tự
Nhưng từ thời cổ đại đã có sự bí ẩn về Võ Lâm thánh địa Thiếu Lâm Tự
Vậy nó ở đâu?
Tung Sơn, nằm ở giữa bản đồ Trung Quốc,
Trước đây mang tên là Trung Nhạc, là một trong Ngũ đại danh sơn.
Tung Nhạc tháp là biểu tượng của Tung Sơn, là một trong những tòa tháp cổ nhất Trung Quốc
Trung Nhạc Tung Sơn, nằm trong huyện Đăng Phong, tỉnh Hà Nam, thuộc Trung Tây Bộ.
Do hai quần núi tạo thành, ở phía Đông là Thái Thất Sơn, phía Tây là Thiếu Thất Sơn.
Thế núi rất đặc biệt, từ phía xa nhìn lại,
Nhìn như một cô gái đẹp đang ngủ say.
Nơi khai sinh ra Thiếu Lâm Tự chính là trong rừng thông nằm dưới chân của Ngũ Nhũ Phong thuộc Thiếu Thất Sơn
Thiếu Lâm Tự bắt đầu được xây dựng bởi Hiếu Văn Đế thời Bắc Ngụy năm Thái Hòa thứ 19.
Nơi này đã có 1400 năm lịch sử.
Trên núi Ngũ Nhũ Phong có động của Đạt Ma.
Tương truyền, sư tổ thiền phái là Bồ Đề Đạt Ma,
9 năm quay mặt vào trong động.
Thời gian trôi qua, thân hình của ông in lên trên tảng đá.
Trước đây gọi là Ảnh thạch.
Hiện tại được đưa vào trong Thiên Phật điện của Thiếu Lâm Tự.
Thiên Phật điện là công trình ngoạn mục nhất của Thiếu Lâm Tự.
Trong điện có 500 bức tượng La Hán với mỗi người một vẻ mặt,
Đây là nơi các hòa thượng Thiếu Lâm luyện công,
Trên nền gạch có 48 chỗ lõm,
Là do hòa thượng luyện công đứng giẫm chân tạo thành.
Hãy dành thời gian xem công phu.
Trong điện các vị áo trắng đánh ra hai phía,
Cũng có rất nhiều hòa thượng luyện công trong bức tranh,
Có thể thấy các bí kíp công phu Thiếu Lâm.
Tù như mèo, tung lên như hổ. Bức này vẽ hòa thượng đang ra quyền .
Từng chiêu thức lồng ghép một cách rõ ràng.
Tận mắt nhìn mới biết thế nào là công phu Thiếu Lâm chính tông.
Võ thuật Thiếu Lâm từ thời nhà Minh được truyền ra nước ngoài.
Đạo Thần thuộc phái võ Nhật Bản 40 năm trước có tới Thiếu Lâm Tự,
Xem bức tranh hòa thượng đối đả chiêu thức,
Mới viết ra Tam pháp, 25 hệ, 600 thập kĩ của quyền pháp Thiếu lâm tự Nhật Bản.
Tới nay môn đồn Nhật Bản đã lên tới hàng trăm nghìn người,
Tháng Năm 1980, người sáng lập ra quyền pháp Thiếu Lâm Tự Nhật Bản là Đạo Thần,
Đưa theo vợ và con gái, cùng khoảng mười học trò,
Làm cuộc hành trình dài tới Thiếu Lâm Tự,
Ở tại chùa đã lập một cái bia đá kỉ niệm,
Ông ấy tự nhận mình là đệ tử nhập thất của Trung Quốc Tung Sơn Thiếu Lâm Tự.
Trải qua bao năm tháng, có rất nhiều truyền thuyết về Thiếu Lâm Tự
Bộ phim này dựa theo những sự kiện ghi trên các bức tranh.
Dựa trên câu truyện 13 vị côn tăng Thiếu Lâm Tự cứu vua Đường.
THIẾU LÂM TỰ nhungong-subscene.com
Hỡi thiện nam tử, Nay dựa theo Xá Lê.
Bởi vì các ngươi đã quy yết-ma cánh.
Ngươi đã được nước sa mi làm cho cơ thể thanh tịnh,
Ta bây giờ giảng cho ngươi mười điều tự răn mình
Nói cho ngươi hiểu để tự giữ mình, bảo vệ thân thể.
Ban cho pháp danh.
Giác Viễn.
Thứ nhất, suốt đời không được sát sinh.
Thị sá my giới.
Ngươi có làm được không?
Suốt đời không được sát sinh. Ngươi có làm được không?
Suốt đời không được sát sinh.
Ngươi có làm được không?
Ai dám chậm trễ hay lười biếng, giết.
Năm cuối nhà Tùy, thiên hạ đại loạn.
Quần hùng cát cứ, kéo tới Trung Nguyên tranh giành vị trí bá chủ.
Phản tướng nhà Tuỳ Vương Thế Sung,
Triệu tập quân lính ở Đông Đô tự xưng mình là Trịnh Vương.
Chính sách tàn bạo, dân không sống nổi.
Quân lính của Lý Thế Dân đã tới bên kia sông Hoàng Hà.
Dùng lũ người già này thì bao giờ công sự mới làm xong?
Khởi bẩm tướng quân, hiện giờ không thể tìm được người khỏe mạnh,
Bọn tù bình nửa sống nửa chết cũng đã phải dùng đến rồi ạ.
Trói bọn dân khỏe mạnh vào cho ta, rồi đem đến đây.
Nhanh lên, đi mau.
Trên giang hồ, mày được gọi là Chân Thần.
Hôm nay tao sẽ biến mày thành Chân Què.
Cha!
Cha!
Coi chừng!
- Tiểu Hổ, chạy đi! - Cha!
Bắt đầu!
Ai?
A Di Đà Phật
Phương trượng, dân đói không ngày nào không tới,
Nếu cứ thể này, Thiếu Lâm Tự dù có nhiều đồ
Cũng chẳng còn gì đâu.
Giúp thế gian khỏi nghèo đói.
Là bổn phận của người nhà Phật.
A Di Đà Phật.
Từ giờ không cho họ cháo hoa nữa.
Họ ăn xong rồi bảo họ đi. Không được ở đây nữa.
Phương trượng, thằng bé này bị thương rất nặng,
Hắn sắp chết đến nơi rồi, thu nhận hắn được không ạ?
Không được!
Tên này đầu có một xoáy. Sau này nhất định gây phiền toái lớn.
Tăng trị, cứu một mạng người hơn xây bảy nóc phù đồ.
Đừng nói nữa.
Phương trượng,
Tên này lai lịch không rõ ràng, mặt đầy sát khí.
Chỉ sợ làm liên lụy cho Thiếu Lâm.
Xưng mình là vua trấn thủ Đông Đô giết người vô cớ.
Người ở bốn phương ai nấy đều oán hận.
Phương trượng, người xuất gia có lòng từ bi,
- Người nên giúp hắn đến cùng. - Phương trượng...
Cứu hắn rồi hẵng nói tiếp,
Phật Tổ che chở, A Di Đà Phật.
Nhảy ra khỏi Tám Giới, không trong Ngũ Hành.
Các người đang tự tìm phiền toái đấy.
Sư phụ, hắn không chịu ăn. Làm sao bây giờ?
Hắn ta yếu quá rồi.
Nơi này chỉ có trà xanh, cơm nước đạm bạc.
Ta sợ không thể cứu được hắn.
Chẳng ra cái thể thống gì cả. Thân là sư các người lại xem bộ dạng mình xem?
Chạy như gió, đứng thẳng như tùng, Ngồi như chuông, ngủ như cung.
Các người ở đây làm gì?
Chúng con, chúng con ở đây luyện Cáp mô công.
Không nhảy nữa.
Luyện công ngoài chùa, Trái với luật của chùa.
Phạt quay mặt vào tường ba ngày, đi.
Không mau đi quay mặt vào tường, đi theo ta làm cái gì?
Cười cái gì? Có gì hay mà cười?
Là tăng nhân, không được ghét cũng không được giận dữ.
Nghiệt súc.
Sư phụ, giết nó đi.
Tội lỗi, tội lỗi. Thả nó đi.
Vâng, đệ tử làm ngay.
A Di Đà Phật.
A Di Đà Phật.
Sư phụ. Đệ tử có tội.
Có tội?
Đệ tử đã phạm vào tội sát sinh.
Cứu một mạng người, đắc đạo lên trời.
Con ếch nếu biết suy nghĩ. Chắc chắn sẽ cảm kích ngươi.
Thật ạ?
Nhà sư không nói đùa.
Đệ tử hiểu rồi.
Có đau không?
Không đau.
Đại sư, cảm ơn thầy.
Cứ nghỉ cho khỏe rồi hãy nói.
Sư phụ, cháo ếch.
Vô Hà đem tới hai quả trứng gà.
Con nha đầu này, chu đáo thế nhỉ.
Sư phụ, mùi vị thế nào?
Biết rồi còn hỏi.
Mấy thằng này...
Không được đặt xuống...
A Hoàng, đuổi theo!
Có giỏi thì qua đây.
A Hoàng, đuổi theo!
Con sẽ đi múc lại.
(Bắc tông thương pháp)
(Trường đao thuật)
(Thằng truỳ thuật)
(Đường lang quyền)
(Địa thảng quyền)
Tham ăn, tham ngủ. Lười hoạt động.
Không thể dạy dỗ được.
"Tham ăn, tham ngủ. Lười hoạt động."
"Không thể dạy dỗ được."
Này, này! Mày tỉnh lại đi! Mày tỉnh lại đi!
Chết rồi à?
Ai?
Là con.
Cậu đến đây làm gì?
Con đi gánh nước. Cứ tưởng đi gần hơn.
Tháp Lâm là nơi an nghỉ của các vị cao tăng,
Phương trượng không cho phép thì không được tới, mau đi.
Tao không có ý hại chết mày.
Nơi này sơn minh thủy tú, tao chôn mày ở đây,
Cũng coi như xin lỗi mày.
Chôn xong rồi. Đáng tiếc quá.
Thật đúng là ngửi thấy mùi thịt chó thần tiên cũng phải nhảy qua tường.
Đáng tiếc, đại sư lại là hòa thượng...
Tiểu Hổ.
Đại sư.
Cơ thể ngươi đang yếu, thứ này...
tốt cho nhà ngươi.
Nhà ngươi không phải sư. Huống chi đang ở ngoài,
Thanh quy giới luật đâu quản được nhà người.
Ăn đi.
Đại sư, thầy ăn đi.
Nhà ta có nhiều người Thích ăn gừng,
Quả kỷ cầu tử, nấu đỗ đen trước khi ăn.
Là thuốc rất bổ.
Ăn thứ này, là thứ ngon nhất mà ta thấy.
Sư phụ, vì con mà người phải nặng nhọc nhiều.
Việc này tích vào thân thể,
Tự quy y Phật Tổ.
Nghĩ nó cũng tội quá,
Hiếm khi có thứ ngon thế này,
Không có ai tới đây. Huống chi còn ở ngoài chùa.
Thầy ăn đi.
Sư phụ! Sư phụ! Sư phụ!
Sư phụ, bao nhiêu năm chúng con ở trong Thiếu Lâm Tự
Làm bao việc nặng nhọc, chỉ ăn có cháo loãng,
Đúng là làm việc rất khổ, hiếm khi có thứ ăn ngon,
Ngươi một miếng.
Sư phụ, thầy nếm thử đi.
Ta đây chỉ là đồ đệ, vốn gặp chuyện nguy nạn nên mới theo Không môn.
Tạm thời ôm chân Phật. Chứ tự nhiên không có gì là thành tâm.
Sư phụ, nếu như vậy chúng ta cũng không phạm giới.
Rượu thịt ở trong bụng. Phật Tổ ở trong tim.
Người xuất gia trong tim có Phật làm nhiều những việc tốt.
Không chấp đến việc nhỏ.
Đệ tử hiểu rồi.
Rượu thịt ở trong bụng. Phật Tổ ở trong tim.
Sắc Không sư huynh đã hiểu lâu rồi.
Đại sư, huynh ấy...
Ân ái không thể quên.
Sắc Không.
Rượu uống vào bụng sầu càng sầu thêm, đừng uống say.
Chúng ta ăn thị chó của Tiểu Hổ Ân huệ này vẫn còn chưa báo đáp.
Sư phụ, con là người xuất gia tứ đại giai không.
Không có gì để báo đáp.
Sắc Không sư phụ, huynh không đau à?
Huynh ấy say rồi.
Ngốc quá.
Sắc Không!
Đại sư, huynh ấy...
Hắn say mà không say.
Say mà không say?
Túy côn.
Đúng.
(Thiếu Lâm túy côn)
Năm đó sau khi vợ hắn sinh con.
Hắn ta mua một vò rượu bổ Rượu nâng nâng về nhà.
Đúng lúc tặc binh của Vương Nhân Tắc tới cướp phá làng của cậu ta,
Cậu ta không ngờ rằng vợ mình bị tặc binh giết hại.
Cho nên hắn uống rượu để quên đi chuyện tình duyên.
Suốt ngày say rượu.
Rồi hắn nhận ra đó là túy côn.
Có được công phu lợi hại như vậy, Sao không báo thù?
Không thể địch lại chúng.
Có người...
Chia ra...
A Di Đà Phật. Tội lỗi. Tội lỗi.
A Hoàng! A Hoàng!
Cô nương.
Huynh có thấy con chó của ta đâu không?
Huynh đã giết chó của ta.
Cô nương, nghe tôi nói đã.
Con chó của ta. Con chó của ta.
Đánh đủ chưa? Đánh nữa tôi đánh lại đấy!
Huynh dám đánh ta? Huynh đánh đi!
Nể cô là con gái, nhường cô đấy.
Còn đánh nữa là tôi ra tay thật đấy!
-Cha. -Cha?
Có chuyện gì mà đánh người ta ra như thế này hả? Thật là quá đáng?
Hắn mới là người quá đáng.
Cô nương, tôi không phải cố ý...
Không cần nói nhiều, ai ăn chó của ta. Ta cũng không tha thứ cho người đó.
Nói như thế, cả ta con cũng không tha sao?
Cha...?
Ăn thịt con chó của con ta cũng có phần.
Cha, sao cha cứ bênh vực cho hắn thế?
Con cũng là người quan tâm tới hắn. Hắn đang khỏe lại rất nhanh.
Cám ơn con mỗi ngày mang tới một bát sữa dê cùng hai quả trứng gà.
Con...
Cảm ơn cô.
Tôi... tôi hận huynh. Lấy oán trả ân.
Con nha đầu này.
Đại sư, cô ấy thật sự là con thầy sao?
Con nha đầu đó, từ nhỏ đã không có mẹ.
Năm đó, ta bị binh mã của Vương Nhân Tắc truy sát,
Gấp quá phải vào Thiếu Lâm Tự.
Phải gửi nó nhờ một gia đình một lão nông nuôi dưỡng.
Ông lão không có con.
Nên rất cưng chiều nó.
Đại sư, con phải giết Vương Nhân Tắc Dạy con công phu Thiếu Lâm được không?
Chùa có quy định của chùa.
Thiếu lâm công phu, dùng để phòng thân. Không để làm việc khác.
Ngươi không phải hòa thượng Thiếu Lâm, ta...
Đại sư, con muốn làm hòa thượng...
Không được sát sinh.
Nó cắn con.
Cửa Phật mở rộng cho người thiện có thể đến.
Thằng bé này mắt lộ ra sự hung ác, vẫn còn muốn việc giết chóc.
Sợ rằng cửa Phật không thể chứa hắn.
Nhà Phật có giải giảng là phải đối đãi hậu hĩnh với người.
Giác Viễn nguyện xuống tóc, thì tâm tất sẽ hướng thiện.
A Di Đà Phật.
Nguyện cắt đứt với thói xấu.
Nguyện tu sửa cái thiện.
Thề cứu giúp chúng sinh.
(Thiên Phật điện)
Sư phụ, con làm hòa thượng được ba tháng rồi.
Ngày ngày không xách nước, chặt củi thì lại ở đây luyện cước.
Khi nào thì thầy mới dạy con Thiếu Lâm công phu?
Con mới học có ba tháng, Các đại sư huynh của con,
Đầu xông lên khói, chân đạp đất. Bọn họ công lực chọc thủng được kim cương.
Không có 3 đến 5 năm khổ luyện không thể thành công.
Sao? Đặng cước đó phải mất tới 5 năm sao?
Nhớ kỹ, muốn luyện võ không được sợ khổ.
Đệ tử sẽ khắc ghi.
(Cơ bản quyền pháp)
Giỏi lắm,Giác Viễn.
- Dừng tay! - Dừng tay!
Thiếu lâm công phu, dùng để phòng thân. Không để đả thương người khác.
Nhà ngươi mắt lộ hung quang, mặt đầy sát khí,
Phạt nhà ngươi quay mặt vào tường ba ngày, không được luyện võ.
Sư đệ.
Sư đệ, ngươi không sợ lại bị phạt sao?
- Đệ. - Mau đi làm việc đi.
Đập chết con muỗi cũng bị coi là phạm vào sát giới,
Thù giết cha có thể trả được sao?
Không được học công phu thì tôi làm hòa thượng làm gì?
Chuyện tu hành khi khoác áo cà sa... thực sự rất khó.
Ta không mặc nữa!
Sư phụ, tha lỗi cho đệ tử đi mà không từ biệt thầy,
Bạch cô nương, tôi ăn thịt con chó của cô. Nhất định sau này sẽ trả.
Con nha đầu này. Giết!
Dừng tay!
Cảm ơn anh.
Nhung hươu hấp với gân dê. Mời tướng quân nếm thử.
Nếm cái con khỉ, chẳng tìm thấy một đứa con gái nào cả.
Còn nữa, ta đang muốn chơi gái. Chơi bà ta à?
Tội lỗi. Tội lỗi.
Tướng quân bớt giận, tại hạ kiếm được một hương đồng nội cho ngài rồi.
- Hương đồng nội? - Dạ vâng.
Được!
Tướng quân, con bé này dã tính khó thuần,
Dã tính khó thuần...
Tướng quân.
Có chuyện gì?
Bên ngoài có một tên tiểu tử đánh trọng thương không biết bao nhiêu huynh đệ.
Tiểu tử, mày không sợ chết à?
(Côn pháp)
Dã tính khó thuần...
Ngươi phải dịu dàng thôi.
Dã tính khó thuần. Không hoang dã thì còn gì là phấn khích nữa?
- Giác Viễn! - Là cô?
Coi chừng!
Hắn say rồi.
Túy Kiếm!
- Giác Viễn! - Mau chạy đi!
- Còn anh? - Ta phải báo thù.
Tỉnh rồi à?
Tiểu tử, mày sắp chết rồi!
Chạy mau!
Lý Thế Dân! Đuổi theo!
Ây da, máu!
Cảm ơn anh.
Muội mới phải cảm ơn huynh đã cứu mạng muội.
Bạch cô nương, cô không còn hận tôi sao?
Hận chuyện gì?
Tôi vẫn còn nợ cô một con chó.
Mạng chó là mạng chó, sao so được với mạng người.
Tôi quên lâu rồi.
Đáng tiếc, có một việc tôi vẫn chưa làm được đó là giết chết Vương Nhân Tắc.
Người của Vương Nhân Tắc quá đông, Huynh không đấu lại hắn đâu.
Cha muội dù công phu rất giỏi, cũng phải ấn náu tại Thiếu Lâm.
Muội thấy, huynh nên quay lại Thiếu Lâm Tự đi.
Nhưng... tôi đã rời khỏi đấy rồi.
Về rồi à?
Tiểu sư đệ, ta bảo thế nào đệ cũng quay về mà.
Quên không được bọn ta phải không?
Vẫn còn làm hòa thượng được chứ?
Chúng ta ở đây bao năm, tu hành không lại cậu ta.
Một ngày không gặp, cậu đã tu hành xong rồi.
Tiểu sư đệ, đệ giỏi thật.
Sư phụ.
Sư phụ, người trừng phạt con đi.
Ăn chay mới được ba năm, đã nghĩ lên được Tây Thiên.
Thiên hạ không đơn giản đâu.
Ngươi giữ được tính mạng quay về, Chẳng phải may mắn sao?
Uống đi.
Đa tạ sư phụ.
Sau này theo các sư huynh chăm chỉ học công phu đi.
(Thiếu lâm quyền)
(Tam tiết côn)
(Liễu thương thuật)
(Trường đao thuật)
Hắn chạy không thoát đâu, Mau đuổi theo, nhanh lên!
- Ân công. - Là cậu?
Tiểu sư phụ, ta đấu không đâu lại bọn chúng, đừng nên làm liều.
Nơi này có một cái động. Đi theo tôi.
Phóng thương!
Xuống ngựa! Soát!
Thằng trọc. Dám cản đường đại tướng quân. Tránh ra!
Tháp Lâm thánh địa. Không có phương trượng cho phép,
Không ai được bước vào.
Thằng trọc, mày thích chết à?
Dừng tay!
Không được đánh.
Phương trượng.
A Di Đà Phật.
Tướng quân, Tháp Lâm này là nơi an táng của các vị cao tăng.
Đương kim Trịnh Vương bây giờ cũng tôn trọng tam phận.
Không hiểu sao đại tướng quân lại dẫn theo nhiều quân lính vậy?
Phạm nhân của Trịnh Vương Đang ẩn náu tại Tháp Lâm.
Ta phải lục soát.
Tên tội phạm được một tên đầu trọc giúp trốn chạy,
Không cho lục soát, Trịnh Vương giáng tội xuống, nhà ngươi có đảm đương được không?
Chuyện này...
Tháp Lâm thánh khiết không cho phép binh mã bước vào.
Cẩn thỉnh tướng quân xuống ngựa, đi bộ vào lục soát.
Thôi được.
Đi theo ta.
Chia nhau ra, lục soát.
Sư phụ.
- Đứng ở đây. - Rõ.
Nghe đây, các ngươi chạy lên núi, không được quay đầu lại.
- Nếu ngươi dừng lại ta sẽ phóng tên. - Đi mau!
Các ngươi làm gì đấy?
Giúp đại tướng quân bắt tên khâm phạm ạ.
Mẹ nó!
Khâm phạm chạy ra sau núi rồi!
Lên ngựa, đuổi theo!
Đi!
(Tung Sơn thạch quật)
Nghe nói Tần vương Lý Thế Dân thường hay đột nhập bên địch.
Một mình thăm dò trại địch, Liệu người...
Cô nương, cảm ơn cô.
Mấy ngày nay không có gì vào bụng. Người mau ăn đi.
Ngươi đang là hòa thượng, chẳng phải không được ăn thịt sao?
Rượu thịt ở trong bụng. Phật Tổ ở trong tim.
Người xuất gia chỉ cần trong tim có Phật.
Đây!
Người xuất gia các cậu đúng là quả khổ cực.
Phải.
Mấy ngày nay, Vương Nhân Tắc phái quân lính tìm kiếm khắp nơi,
Các vị ở lại đây trong mấy ngày.
Tôi thấy các vị ăn ngon miệng quá.
Đa tạ ý tốt của cô nương. Tôi có công vụ quan trọng,
Phải vượt qua sông Hoàng Hà, Không biết có lối tắt nào không?
Được, chúng tôi sẽ đưa người qua sông Hoàng Hà.
Trên đường đầy quan binh. Làm sao đi qua được?
Mau dừng ngựa ở đây.
Đúng là một đôi trời sinh. Đáng tiếc, cậu lại là hòa thượng.
Đi thôi.
Tiểu tử, có diễm phúc quá.
Đáng tiếc mày lại là hòa thượng.
Tướng gia, đã muộn giờ rồi.
Tân lang và tân nương còn phải về động phòng nữa ạ.
Ngài để họ đi.
Mẹ, kêu khóc như gọi mẹ thế, Lại còn giả vờ khóc à?
Dù thật hay giả, người coi như không thấy gì được không?
Ta đây không có chỗ đựng.
Đây, có chút quà cưới các vị lấy đi đường.
Đi đi. Đi đi.
Cám ơn tướng gia, cám ơn.
Lão đại, người ta có hỉ sự Không nên nghi ngờ làm gì.
Đi thôi, đi uống vài chén.
Đau không?
Không đau. Tiếp đi!
Chạm vào yếu điểm ấy mà, Bóc tiếp đi.
Ây da, máu!
Huynh cười cái gì?
Hôm nay, muội trông giống cô dâu lắm.
Đa tạ hai vị ân công.
Ơn cứu mạng của hai vị, sau này sẽ báo đáp.
- Lý Thế Dân, ngươi chạy không thoát đâu. - Phóng tên!
Dừng, đại tướng quân muốn hắn sống.
Lão đại, lần này chúng ta thăng quan phát tài rồi.
Bắt sống hắn.
Muội đưa ông ấy qua sông.
- Thế còn huynh? - Mau!
Mau chạy đi!
Hắn chạy rồi.
Phóng tên!
Sư phụ!
Thằng trọc Thiếu Lâm, muốn tạo phản à?
Giết bọn chúng đi, chúng không dám đánh trả đâu.
Phật môn cấm sát giới, lên!
Sư phụ, làm sao bây giờ?
Nếu rắn quấn quanh thân tất nhiên phải đánh trả.
Ta thay Phật từ bi trừng trị cái ác.
Để tự hiểu rồi.
Giác Viễn, giết!
Ngươi dám sát giới?
Không có duyên với Phật đạo, ta đưa ngươi tới Tây Thiên.
Giác Viễn, giết!
A Di Đà Phật.
Bồ tát, tha thứ cho chúng con.
Sư phụ, Giác Viễn đã siêu độ cho bọn chúng lên Tây Thiên.
- Bồ tát sẽ tha tội cho chúng ta. - Phải đấy, sư phụ.
Giác Viễn làm việc cứu người. Thiện tai, thiện tai.
Sư phụ.
Đệ tử không tốt, lại phạm giới.
Có điều, đánh rắn không chết, sợ lại bị rắn cắn...
Ngươi lục căn bất tịnh, không duyên với Phật.
Từ hôm nay, ngươi hãy đoạn tuyệt với pháp duyên.
Sư phụ!
Ngươi mau mau đi đi.
Sư phụ, Vương Nhân Tắc tới Thiếu Lâm Tự đòi người.
Người để Giác Viễn đi, tội này người gánh vác sao nổi?
Đi về!
Sao các người còn không lên ngựa?
Sư phụ, sách Phật dạy phải mở lòng với người.
Đệ tử biết sai rồi. Tha cho con lần này đi.
Đi đi, không được quay về Thiếu Lâm Tự.
Sư phụ!
Chặn lại, không cho hắn vào Thiếu Lâm Tự
Sư đệ, mau chạy đi!
Sư phụ!
Sư đệ, Vương Nhân Tắc đang ở trong chùa tìm đệ, đệ mau chạy đi!
Sư huynh, đệ không thể liên lụy tới mọi người, không thể hại tới sư phụ, xin cho đệ qua.
Sư phụ.
- Sư phụ! - Bắt lại, đưa xuống núi.
Sư phụ, người đối với con có ơn cứu mạng,
Phương trượng đối với con có đức tái sinh, con không để người của Thiếu Lâm chịu vòng khó khăn này được.
Để con nhận hết tội lỗi đi. Sư phụ! Sư phụ!
Tha lỗi cho bần tăng không tiễn xa được.
Hòa thượng chạy hết thì chẳng còn chùa gì đâu.
Trong ba ngày, nếu không giao người, ta sẽ san bằng Thiếu Lâm Tự của các người.
Đúng là xảy ra họa lớn rồi.
Ta đã nói hắn sẽ làm liên lụy tới Thiếu Lâm mà.
Không được thu nhận hắn.
A Di Đà Phật.
Người xuất gia có trái tim thương người, làm việc phổ độ chúng sinh.
Giác Viễn chính là đệ tử của nhà Phật,
Rất đáng được cứu giúp.
Ngươi tu hành bây nhiêu năm, lại nói những lời như vậy...
Tội lỗi, tội lỗi.
Đệ tử biết tội.
Đại tướng quân!
Đại tướng quân!
Lý Thế Dân và thằng phản tăng Thiếu Lâm đã tìm thấy chưa?
Rồi, tìm thấy rồi ạ.
Người đâu?
Khải bẩm đại tướng quân, hòa thượng Thiếu Lâm đã cứu Lý Thế Dân đi rồi.
Quan binh chúng tôi đi tuần trên sông đã bị phản tăng Giác Viễn giết chết.
Phản rồi! Phản rồi!
Truyền lệnh, lập tức tiến quân tới Thiếu Lâm Tự ...
Thiếu Lâm sắp phải đối diện với một kiếp nạn lớn rồi.
-Sư phụ, đánh đi! -Đánh đi!
Chúng ta là võ tăng, thề sống chết bảo vệ Thiếu Lâm.
Sư phụ, hãy cho đệ tử đi ra ngoài.
Mọi chuyện để con chịu hết.
Một mình ngươi chịu hết?
Mình ngươi có thể địch lại đại quân của Vương Nhân Tắc không?
Ngươi chỉ muốn báo thù, không có tâm xuất gia.
Ngươi mau hoàn tục, đi theo Lý Thế Dân đi.
Sư phụ, đại ơn của người chưa báo. Con không thể...
Ta quy y cửa Phật, không màng đến chuyện gì.
Chỉ còn một việc lo lắng, Là con nha đầu này...
Cha!
Sau này ngươi phải đối tốt với con bé
Để ta không phải lo lắng.
Cha!
Sư phụ.
Mau cùng hắn đi đi.
Mặc kệ Thiếu Lâm Tự xảy ra chuyện gì, các con cũng không được quay lại.
Đi đi.
- Cha! - Sư phụ!
Phương trượng! Phương trượng! Không xong rồi!
Vương Nhân Tắc đưa rất nhiều binh mã đã vượt qua Thiếu Thất Sơn.
Đã tới chân núi rồi.
Nếu để tâm không có gì, trong tâm sẽ không lo.
Lòng sẽ không thấy sợ. Hoảng loạn làm cái gì?
Bồ tát phù hộ. Bồ tát phù hộ.
Nói với võ tăng bảo vệ chùa, đừng nên làm điều xằng bậy.
Mau bao vây Thiếu Lâm Tự cung thủ vào vị trí,
- Không cho tên sư nào chạy thoát. - Rõ!
A Di Đà Phật.
Đại tướng quân, cửa Phật là nơi nằm ngoài trần tục,
Cớ sao lại cho quân lính xâm phạm Thiếu Lâm?
Thiếu Lâm phản nghịch, cấu kết với loạn phỉ Lý Thế Dân,
Hợp lại mưu phản, chứng cớ rõ ràng,
Ra lệnh nghiêm trị tăng phạm, thiêu hủy nhà chùa.
Giết không cần hỏi.
Phóng hỏa!
Khoan đã.
- Tướng quân, lão nạp có một việc muốn xin. - Nói đi!
Nơi cao quý này được làm lên là sự nghiệp nghìn năm,
Nếu rằng có tội, tội không tại phạm quan.
Nếu rằng có phạt, Đừng phạt tăng chúng.
Bần tăng là chủ trì nhất viện, Nguyện nhận hết mọi tội.
Vậy... ta sẽ đưa nhà ngươi đi Tây Thiên.
Đốt lửa.
Phương trượng...
Ai nói ra Lý Thế Dân và phản tăng kia ở đâu,
thì chùa sẽ không bị đốt, phương trượng được miễn tội chết.
Phương trượng.
Phương trượng! A Di Đà Phật. A Di Đà Phật.
Giết!
Các người không nói ra chỗ tên phản tăng, tất cả sẽ bị giết.
Không được sát sinh.
Phương trượng, lời thiện tâm không dành cho ác ma, làm sao phải tha cho chúng.
Giáng yêu phục ma, lập địa thành Phật.
Siêu độ bọn chúng... tới miền cực lạc đi...
Phương trượng!
Bán Không! Bán Không! Bán Không!
Sư phụ, người sát sinh rồi.
Giết, giết hết! Giết!
Phóng tên!
Sư phụ!
Sư phụ!
Cha!
Sư phụ!
Phóng tên!
Vào giết hết bọn chúng, hỏa thiêu Thiếu Lâm Tự
- Cha! - Sư Phụ! Thầy tỉnh lại đi!
- Thầy tỉnh lại đi! - Cha tỉnh lại đi!
Sư phụ, Lý Thế Dân đã dẫn quân Đường qua sông Hoàng Hà, tiến về Đông Đô.
Các con phải...
Bảo vệ Thiếu Lâm.
Bảo vệ chính nghĩa.
Sư phụ!
Cha!
Sư phụ!
Giết! Giết!
Đại tướng quân!
Đại tướng quân, Lý Thế Dân đã dẫn quân Đường qua sông Hoàng Hà, tiến thẳng tới Đông Đô.
Xông lên!
Giết!
Giác Viễn, kiếm!
Suốt đời không được sát sinh. Ngươi có làm được không?
Sát tâm có thể quên.
Bảo vệ chính nghĩa, trong tâm không được quên.
Thứ hai, suốt đời không được trộm cắp.
Ngươi có làm được không?
Làm được.
Thứ ba, suốt đời không được dâm dục.
Ngươi có làm được không?
Sư phụ, đệ tử quyết tâm quy y Phật tổ.
Bảo vệ Thiếu Lâm. Bảo vệ chính nghĩa.
Thứ ba, suốt đời không được dâm dục. Ngươi có làm được không?
Làm được.
Thứ năm, suốt đời không được uống rượu,
Ngươi có làm được không?
Chuyện rượu thịt ấy theo ta nên miễn đi thôi.
Vạn tuế.
Hoàng thượng đã nói như vậy,
Chuyện rượu thịt...
Từ nay không nằm trong giới điều của Thiếu Lâm Tự nữa.
Năm đầu tiên dưới thời Đường Trinh Quán,
Đường Thái Tông Lý Thế Dân,
Để biểu chương lòng dũng cảm của 13 vị côn tăng Thiếu Lâm Tự,
Phong quan, ban cho bổng lộc
Nhưng các vị sư Thiếu Lâm chỉ mong muốn được mặc chiếc áo cà sa lụa tím,
Thuỷ triển nhất cụ, phong địa tứ thập khuể.
Đường Thái Tông cảm động trước sự thật thà, hứa sẽ lập dinh bàn, nuôi dưỡng tăng binh.
Chuyện đó có ghi trong bia đá ở Thiếu Lâm Tự.
Được Lý Thế Dân ngự bút.
Tới giờ vẫn còn trong chùa.
Từ đó hòa thượng Thiếu Lâm Tự phát triển thói quen luyện võ,
Thiếu Lâm công phu nổi tiếng thiên hạ và phổ biến ra toàn thế giới. �