Tip:
Highlight text to annotate it
X
Các tập trước của FRINGE...
Em muốn điều anh muốn.
Em nghĩ chúng ta nên làm gì
về chuyện đó?
Các quy luật vật lý ở đây
đang bị phá vỡ.
Giống như vũ trụ kia,
thế giới chúng ta đang bắt đầu
tách ra ở các đường nứt gãy.
Tôi chịu trách nhiệm
về chuyện này, phải không?
Ông không biết nó
có thật hay không mà?
Không may, tôi biết là có.
Điều gì xảy ra cho năng lượng
của cơ thể con người sau khi chết.
William đã đưa ra giả thuyết
rằng chúng ta có thể...
thu được năng lượng đó
bằng thứ mà ông ấy gọi là..
"nam châm linh hồn."
Ông ấy nói
nếu như ông ấy đúng,
thì ông ấy sẽ liên lạc được với bố
từ thế giới bên kia.
Nguyện vọng và chúc thư
cuối cùng của William Bell.
Nina, một kỷ niệm của tôi.
Mãi cho đến sau đó
tôi mới nhận ra.
Tôi tỉnh dậy, và bà ấy
nằm trên giường tôi.
Yoko.
Ông ấy đã nói gì?
Lúc đó là năm 70.
Ông ấy có thể nói gì chứ?
Tuyệt quá, Kevin.
Cậu ngồi đây cả đêm,
nhìn những màn hình đó.
Thật là một công việc dữ dằn.
CEO của Massive Dynamic...
cũng không tệ cho lắm.
Tất cả quyền lực ở đó,
chắc là tuyệt lắm.
Chính tài năng của Belly
mới khiến công ty này tuyệt vời.
Tất cả những gì tôi xoay xở làm
với nguồn tài nguyên khổng lồ của nó...
chỉ như là tạo ra hương vị mới
cho bánh bông kem mà thôi.
Bacon-Berry.
Cũng không phải là
không có gì,
nhưng tôi đã làm việc cho
ông Bell lâu rồi,
và ông là ông chủ tốt nhất
mà tôi từng có.
Hãy nhìn họ xem,
đi ngang qua các hành lang.
Có một nhịp điệu đấy chứ.
Một điệu nhạc.
Mỗi màn hình theo dõi
là một phần riêng.
Tất cả hoà trộn với nhau
trong một bản nhạc tuyệt vời.
Có gì trong phòng kia vậy?
Chưa từng có ai vào đó.
Ông biết chỗ đó là gì mà?
Đó là văn phòng
của William Bell.
Walter, ông làm gì thế?
Tôi vừa bỏ ra 2 giờ
trong văn phòng cũ của Bell.
Tôi đã tìm thấy
những thứ cực kỳ thú vị.
Động vật siêu năng lực,
máy dò đạo đức,
giấc mơ virus,
nước hoá bột,
một vài trong số những ý tưởng
tuyệt nhất của chúng tôi.
Walter, sao ông lại lục lọi...
những hồ sơ nghiên cứu cũ
của William?
Bà cũng biết rõ như tôi...
là các vũ trụ của chúng ta
đang xung đột nhau.
Tôi phải bảo vệ
thế giới của chúng ta.
Nếu Belly có ở đây,
ông ấy sẽ không để ai thất vọng.
Walter, ông cũng đâu có
để ai phải thất vọng.
William sẽ tìm ra được...
cái máy đã làm gì
và nó liên quan thế nào đến Peter.
Và để làm mọi việc tệ hơn,
lần đầu tiên kể từ khi
chúng tôi đoàn tụ,
Peter được hạnh phúc thực sự.
Ồ? Làm thế nào?
Peter và Olivia.
Tôi nghĩ bà biết chứ.
Giờ chúng đã thành đôi.
Wow, tuyệt quá.
Phải.
Và hạnh phúc của nó
là điều nhắc nhở không ngừng...
về cái giá cho
sự thất bại của tôi,
về những gì sẽ mất đi
nếu như tôi không thành công.
Tôi đã ngồi đó,
nhìn những thứ này,
cảm thấy thất vọng,
nhớ ông bạn già của tôi,
tự hỏi là liệu tôi có thể
thành công mà không có ông ấy không,
nghĩ về việc chúng tôi
đã cùng nhau ăn ý như thế nào.
Sau đó tôi nhớ chúng tôi đã
ăn ý với nhau thế nào.
Và rồi tôi nhận ra...
có thể trong đó
có chứa đựng một giải pháp.
Có thể nếu tôi xem lại
những hồ sơ này,
từng chi tiết,
từng suy nghĩ,
thì tôi sẽ nhớ ra
cách suy nghĩ...
như tôi đã từng làm trước kia,
cái cách chúng tôi
thường suy nghĩ...
từ hồi xưa khi
không có giới hạn nào,
khi mà mọi thứ đều là có thể.
Coi nào, coi nào.
Đi thôi.
Này.
Koenig!
Đi nào.
Cho tôi nhìn thấy tay anh!
Chúa ơi.
--- FRINGE ---
Mp3sony [mediafire.com/mp3sony-subtitle]
Phudeviet.org
Thử lần thứ 7.
15 tháng Ba.
Các thử nghiệm ban đầu
trên các đĩa bộ nhớ...
tôi thu được từ
các máy chuyển hình...
không cho thông tin gì
tuy nhiên, mẫu lắp ráp chuỗi Daisy...
dường như đã
kích hoạt chúng,
bằng cách nào đó lại cho ra hàng tấn
thông tin trước kia chưa từng phát hiện ra.
Không may, tôi hoàn toàn
không biết gì...
về cách làm sao
để đọc chúng.
Xin chào.
Em nghĩ anh đi ngủ rồi chứ.
Anh thì nghĩ em sẽ
để cho anh ngủ cơ.
Em thức dậy sớm và
bên ngoài thực sự rất ấm.
Và có một hội chợ đường phố
rất tuyệt...
trên đường Memorial.
Em thích hội chợ đường phố à?
Em thích chúng.
Và anh cũng không tệ đâu.
Em cho là bởi vì
anh đang trên đường...
Thực ra bây giờ
anh không có ở nhà.
Ồ!
Ừ, anh dậy sớm
và đến phòng tập thể dục.
Chà, vậy thì em không muốn
ngắt ngang việc tập luyện của anh.
Không, không.
Anh sắp xong rồi.
Để anh tắm cái đã,
và sẽ gặp em sau 15 phút nữa.
Tuyệt. Em sẽ lượn qua nhà.
Tạm biệt.
Hãy đọc lệnh.
Đọc văn bản.
Tôi cần cô và
cha con nhà Bishop.
Kỳ diệu quá.
"Người ta nhìn lên...
và thấy Icarus
đang lượn qua bầu trời,
và nghĩ rằng chàng là
một vị thần,
trong khi họ vẫn còn đứng thắc mắc."
Icarus có cánh.
Còn chúng ta không biết được
cái gì giữ anh ta ở trên đó.
Anh ta bị bắn
bởi một bảo vệ ở đây...
vào sáng sớm nay.
Bảo vệ nói
anh ta thấy 2 người...
đi xuống từ mái nhà.
Không có chuông báo động
ở các cửa sổ bên trên.
Rõ ràng là họ đã
dùng khả năng của họ...
để lên trên đó.
Thật là một cách hay ho
để ăn trộm vặt.
Vậy là người kia thoát rồi à?
Người đàn ông này chết rồi.
Cứ cho là anh ta là người.
Tôi nghĩ là đã thấy
anh ta tìm súng...
nên tôi mới bắn,
rồi sau đó anh ta bay mất.
Rồi, vậy người còn lại,
người đã chạy thoát,
anh ta trong như thế này
phải không?
Vâng, nhưng tóc anh ta dài hơn.
Anh có biết gì
về thứ họ muốn lấy không?
Chúng tôi đã kiểm tra xong
hầu hết các mẫu kim loại quý,
vàng, bạch kim.
Xem ra không có thứ nào
bị lấy đi cả.
Tôi thấy là họ sẽ dính vào
rất nhiều rắc rối khi lẻn vào đây.
Cho nên hẳn là
họ phải muốn có thứ gì đó.
Đặc vụ Broyles.
Chúng tôi tìm thấy một thẻ chìa khoá xe
trên xác người chết.
Cái này dùng trong toà nhà à?
Không, chúng tôi vẫn dùng
chốt và chìa kiểu cũ.
Liên lạc với nhà sản xuất.
Hãy tìm xem chìa này
dùng để mở cánh cửa nào.
Đặc vụ Dunham.
Anh có gì à?
Chúng tôi biết bọn trộm
lấy thứ gì rồi.
Chà...
Tôi nghĩ là mình đã biết
cách bọn họ giữ thăng bằng ngang.
Những đôi giày rất nặng.
Giữ yên nào,
sinh vật địa ngục này.
Vẫn còn nghĩ anh ta
không phải là người à, Walter?
Không nên loại trừ điều gì cả.
Lạ thật.
Các cơ bắp chân
bị teo đi kinh quá.
Con không cần dùng nhiều đến cơ bắp
khi con bay lượn.
Phi hành gia trong không gian
mất đến 5% khối lượng cơ thể mỗi tuần.
Tất nhiên là với mức
hư hao như thế này,
chắc anh ta đã trong tình trạng
không trọng lượng lâu rồi.
Nhưng phần ngực và vai
thì hoàn toàn bình thường.
Không phải là nó ảnh hưởng đến
toàn bộ cơ thể sao?
Phải.
Này, hai người có biết gì
về Osmium không?
Nó là kim loại, bền.
Sử dụng trong các điểm tiếp xúc điện
và làm đầu bút máy.
Tại sao thế?
Nhà kho đã bị
mất một khối lượng lớn.
Nên em nghĩ đó là thứ
mà bọn trộm này nhắm đến.
Lạ thật đấy, bởi vì...
bởi vì Osmium...
không đáng giá đến thế đâu.
Không quý, nhưng lại rất kim loại.
Nó có mật độ dày đặc
gấp đôi so với chì.
Nó là nguyên tố nặng nhất
trên trái đất.
Cứ như là dùng *** bóng
để trộm bóng bowling ấy nhỉ.
Sẽ cần đến việc...
buồng lái chống được phóng xạ...
ở độ cao lớn hơn chứ?
Vậy sao chúng ta không thử
pha trộn nó...
với một hợp chất
có mật độ dày đặc hơn một chút?
Anh có ý gì không?
Tiến sĩ Krick?
Tôi xin lỗi, Scotty.
Cho tôi một phút nhé?
Anh làm gì ở đây?
Koenig chết rồi.
Lúc đó có một bảo vệ.
Anh ta đã bắn cậu ấy.
Xác đâu?
Tôi phải bỏ lại ở đó.
Chúng ta làm gì đây?
Về nhà đi.
Tôi sẽ tìm cách.
Còn có việc khác nữa.
Tôi cảm thấy buồn nôn.
Và đầu tôi đang đau muốn chết.
Lần trước tôi không
cảm thấy như thế này.
Anh có lấy được
thứ tôi yêu cầu không?
Không phải ở đây.
Đến phòng thí nghiệm đi.
Chờ tôi ở đó.
Mọi việc ổn chứ?
Ừ, không có gì.
Chính xác thì tôi đang
tìm gì ở đây hả, Walter?
Bất cứ điều gì
liên quan đến trọng lực.
Bố nhớ là có...
thấy một hồ sơ
liên quan đến những người biết bay.
Tất nhiên nó có thể
từ thời kỳ...
mà Belly đang nghiên cứu về
chuyển động hoàn hảo của ruột.
Hay đấy!
Làm người ai cũng phải đi ị mà!
Thiết bị bay cá nhân?
Đọc cái đó cho bố nghe.
"*** bóng được nuốt vào bụng...
"rồi được bơm lên bằng khí heli...
"qua một ống được nhét vào
ruột của đối tượng..."
Bọn bố thực sự không giải quyết được
vấn đề thiết kế đó.
Bố nghi nguyên nhân là do
không có nhiều tình nguyện viên lắm.
Và không có khí heli
trong máu...
không có chỉ số về cái gì
liên quan đến khí,
hydro, mê-tan.
Cái này thú vị đây.
Bạch cầu của anh ta rất thấp.
Anh ta có một hệ miễn dịch
đã bị làm suy yếu.
Có lẽ là cái thứ
làm anh ta nổi được...
đang tấn công vào
hệ phòng vệ của cơ thể.
Dù cho nó là gì,
tôi nghĩ là tác dụng của nó
đang mất dần đi.
Xin chào.
Có tin tức gì
về đối tượng thứ hai không?
Cho đến giờ này
thì anh ta không có trong hệ thống.
Em đã tìm được gì?
Cái thẻ từ mà chúng ta tìm thấy
trên người *** bóng,
nhà sản xuất đã dò ra nó
đến một nhà kho ở Allston.
Tuyệt, lên đường thôi.
Có chuyện gì thế?
Không có gì.
Khi mẹ con và bố
đang tán tỉnh nhau,
chúng ta thường hay
đi bộ thật lâu trong công viên.
Nhưng bố có thể thấy là
ở thế hệ các con...
việc lái xe đến một nhà kho
cũng hấp dẫn không kém.
Vâng.
Cứ gọi cho chúng tôi
nếu ông tìm được gì.
Có chuyện gì xảy ra cho tôi vậy?
Ôi không.
Tôi không hiểu.
Ông nói nếu tôi
lấy thêm được thứ đó...
thì nó sẽ duy trì mãi mà.
Phải, tôi đang cố đây.
Vậy tại sao tôi lại bị bệnh?
Anh không thể chống lại trọng lực
mà không chịu hậu quả gì.
Đó chính là vấn đề.
Anh là người tiên phong.
Những người như anh,
sự tham gia của anh
vào thí nghiệm này...
sẽ giúp tôi khám phá ra một cách...
để triệt tiêu hẳn
các tác dụng phụ.
Tôi tin là chúng ta đã
gần đến nơi rồi.
Chẳng hợp lý gì cả.
Chẳng có gì trong này có thể
điều chỉnh được mật độ cơ thể.
2 giờ 35, Astrid.
Walter, tôi ở ngay đây mà.
Nhặt anh ta lên
và cho lên bàn đi.
Cái xác đã rơi xuống 3 feet...
trong nửa giờ vừa qua.
Như một quả bóng xì hơi.
Cô đã từng thấy quả bóng nào
xì hơi nhanh như thế chưa?
Không, không, có thứ gì đó
đang lẩn tránh tôi.
Walter, tôi không thể....
Tôi không mong cô
giải quyết được nó đâu.
Đó là một vấn đề rất khó.
Không, ý tôi là...
Ý tôi là anh ta.
Anh ta nặng quá.
Chúa ơi!
Anh ta nặng đến cả tấn.
Cái gì...
Cái gì thế?
Lấy một mẫu máu khác đi.
Thử nghiệm tìm Osmium.
Ông nghĩ là...
Tại sao cái đó lại
làm cho anh ta bay được?
Tất nhiên là không thể.
Đó là điều làm tôi nhức đầu đây.
- Em có một giả thiết.
- Được.
Anh biết khi chúng ta
đang xem TV...
và anh bắt đầu xoa lưng em,
anh không thực sự chú ý...
vì đang bị xao lãng gì đó?
Ừ!
Và anh xoay tay
thành một vòng tròn...
cứ xoa đi xoa lại và...
Anh sẽ không nói là
chính xác nó như thế nào,
nhưng phải, anh biết
điều mà em đang nói đến.
Nó giống như anh đang đào bới
xuyên qua lớp cơ bắp...
để vào đến xương.
Anh nghĩ là mình hiểu được vấn đề rồi.
Được.
- Em không thích chuyện đó.
- Thật à?
Anh không biết.
Được rồi, không đào bới nữa.
Thấy chưa, em thích
sự cởi mở toàn diện này.
Sao chúng ta không đồng ý với nhau
sớm hơn nhỉ?
Chắc là do...
cách chúng ta cảm nhận thế nào
về nhau, nhưng...
Không, là về mọi chuyện.
Sao thế?
Anh đang nhượng bộ em à?
Không, không, anh chỉ
đang làm rõ thôi.
Vấn đề là ở lòng tin.
Sẽ là một trò chơi tuyệt vời
nếu hai người cùng chơi.
Đường Doyle.
Rẽ trái ở đây.
Xem ra chúng ta đã tìm được
tên trộm thứ hai.
Phải, và anh nghĩ
còn có tên thứ ba.
Trừ khi hắn tự làm
thế này với chính mình.
Những cái xác này
đã bị cắt ra,
nhưng đó không phải là
điều khiến họ chết.
Mà là do sự tập trung với
mật độ cao của Osmium trong máu họ.
Bọn họ đều bị nhiễm độc.
Thứ gì có thể dẫn đến việc này?
Tiêm qua xyranh.
Nhưng tại sao lại
cắt thi thể ra?
Để lấy các mô mẫu,
bố cho là thế.
Giống như phân tích pháp y vậy.
Vậy thì làm sao mà
tiêm cho một người...
bằng thứ nguyên tố nặng nhất trái đất
lại làm cho họ bay được?
Đáng lẽ là không thể.
Nó trái ngược với
các quy luật của tự nhiên.
- Vậy thì sao lại có thể được?
- Bố không biết.
Trông bố như đang có sẵn
câu trả lời à?
Tôi thì có một vài đây.
Có tổng cộng 8 cái xe lăn.
Một nhân viên đã tìm thấy chúng.
Chúng tôi đã xác định được
danh tính vài cái xác.
Những người này mắc chứng
loạn cấu trúc cơ.
Họ đã bị tàn tật nhiều năm.
Dĩ nhiên rồi.
Sự biến đổi chủ yếu chỉ
tác động lên cơ chân.
Đơn giản.
Đó là lý do tại sao
ngực và vai họ vẫn bình thường.
Không phải tình trạng phi trọng lực
làm teo cơ chân.
Chính là do căn bệnh.
Làm sao mình lại bỏ qua điều này được chứ?
Sao lại nhắm vào những người này?
Nó có liên quan gì
đến căn bệnh ư?
Có lẽ họ là
những người tình nguyện nóng vội.
Họ đã bị giam cầm trên xe lăn
nhiều năm rồi.
Sao họ có thể bỏ qua
một cơ hội được bay cơ chứ?
Đó là một khế ước với quỷ dữ
mà không ai chịu bỏ qua đâu.
Stu!
Michael, Michael, coi chừng.
Đẹp lắm.
Tiến lên!
Tiến lên, Michael.
Tiến lên, tiến lên.
Hay lắm.
Trọng tài, hội ý.
Nào, vào đây nào mọi người.
Con chơi hay quá.
Bố ấn tượng đấy.
Những người mới đó
không biết cách chơi phòng ngự thôi.
- Đúng thế chứ?
- Vâng.
- Không "D" à?
- Không "D".
- Michael.
- Vâng.
Thắng bọn họ đi.
Này.
Một môn thể thao khó hả?
Bạo lực.
Như một cuộc chạy đua.
Sao cháu không ra đó chơi?
Tôi chưa bao giờ
đủ khoẻ để chơi bóng.
Nhưng cháu vẫn mong là
mình có thể chơi, đúng không?
Tôi ước mơ rất nhiều thứ.
Nhưng tôi đã thôi tin vào
yêu tinh và phép thần...
từ cách đây lâu lắm rồi.
Sẽ thế nào nếu tôi nói
tôi có thể cho cháu một phép lạ?
Là gì thế?
Osmium.
Từ máu của người chết
dưới thể rắn.
Tôi đã nhờ nhà xác gửi cho tôi
mẫu máu của những cái xác...
để tôi có thể tách chúng ra.
Nói đến việc đó,
có lẽ cô có thể
sử dụng dư dả một chút.
Em đã đến Quantico
vì cái này à?
Tất cả nạn nhân
đều có bác sĩ khác nhau ư?
Và cả nhà bảo hiểm
cũng khác nhau.
Họ phải có điểm gì đó chung...
ngoài căn bệnh chứ,
điều gì đó có thể khiến họ
dễ dàng trở thành mục tiêu...
cho kẻ nào đó
đang làm chuyện này.
Em muốn ăn pizza chứ?
Em không nghĩ là Regina
giao bánh trễ thế này đây.
Không đâu.
Anh nghĩ có lẽ
chúng ta nên ra ngoài ăn.
Trông em có vẻ
cần nghỉ ngơi một chút,
và chắc chắn là anh cũng thế.
Chúng ta sẽ đem theo hồ sơ
lên xe, đi thôi nào!
Em sẽ ăn, được chưa?
Tuyệt.
Mọi người, chúng tôi
đi ăn pizza đây.
Có muốn ăn gì không nào?
Cho bố chút cam thảo thôi.
Tôi sẽ ra máy lấy cho ông, Walter.
Và tôi thì không,
tôi nghĩ tôi không ngon miệng nổi đâu.
Cũng được.
Gặp lại mọi người lát nữa nhé.
Kiểu cười đó làm anh thấy
hơi sợ một chút đấy.
Đừng nhìn lúc này.
Xin chào Nina.
Bà đang làm gì ở đây?
Tôi chỉ ghé qua
gửi một hồ sơ...
mà Peter đã yêu cầu
từ Massive Dynamic thôi.
Nhưng làm ơn
đừng có bỏ tay...
người phụ nữ xinh đẹp này ra nhé.
Walter đã nói với bà phải không?
Phải, và ông ấy
hết sức hài lòng,
cũng như tôi vậy.
Vậy hồ sơ nói về chuyện gì vậy?
Anh đang làm vài nghiên cứu
về máy chuyển hình.
Ồ, em không biết đấy.
Có gì đặc biệt không?
Không, chỉ là nghiên cứu nền thôi.
Là Broyles.
Em sẽ trở lại ngay.
Dunham nghe đây.
Tôi phải nói là
tôi nghĩ cậu đã có...
một quyết định khôn ngoan
khi tiến tới đấy.
Cậu xứng đáng được hạnh phúc.
Cả hai người.
Không, không, điều này
đơn giản là không thể được!
Tôi có thêm tin xấu đây.
Họ hết cảm thảo rồi.
Nhưng tôi có lấy cho ông
ít bạc hà đây.
Bất cứ kẻ nào có thể
làm cho những người này bay được...
đã loại bỏ những
thuộc tính cơ bản của Osmium,
làm cho nguyên tố nặng nhất
trở nên nhẹ hơn cả không khí.
Hắn đã thách thức vật lý.
Toàn vũ trụ của chúng ta...
tồn tại trong một trạng thái
cân bằng mong manh.
Và chúng ta đều biết điều gì xảy ra
nếu cân bằng đó trục trặc.
Nó có thể gây ra
phản ứng dây chuyền.
Hắn ta đang đùa với
những hằng số cơ bản...
của thế giới chúng ta.
Nó có thể dẫn đến hỗn loạn.
Walteer!
Tôi không nghĩ là ông đang
chuẩn bị cho hội chợ khoa học đấy.
Tôi sẽ đi lấy giẻ lau.
Không, để tôi đi lấy.
Rất vui được gặp cô, Astrid.
Walter, chuyện gì thế?
Tôi cần Belly.
Tôi cần ông ấy giúp.
Tôi không thể làm một mình.
Vụ này, Peter...
Tôi đang thất bại, Nina.
Walter...
Tôi biết ông ấy đã chết,
tôi biết chứ.
Nhưng chúng ta có thể
đưa ông ấy quay lại.
Nhìn này, một trong những
kế hoạch nghiên cứu của ông ấy.
Ông ấy thừa nhận trong này
là linh hồn của một người...
hoặc là ý thức của anh ta...
tiếp tục còn tồn tại
sau khi anh ta chết.
Và nó chỉ cần một vật chứa
hay một chủ thể để nó quay lại vào đó.
Phải, tôi có nhớ.
Đó là một trong những
sự tưởng tượng vô cùng của William.
Và ông ấy chỉ cần
chuẩn bị ai đó...
bằng cách cho vào người đó
một nam châm linh hồn siêu nhỏ.
Ông ấy đã đề xuất dùng cách
tiêm, đồ ăn,
- hoặc một tách trà...
- Walter.
Nếu ông ấy đã làm vậy thì sao?
Nếu ông ấy đã làm được?
Nếu đã làm được thì sao, Nina?
Nếu vậy thì sao?
Thì những gì chúng ta cần làm
là tìm ra cách...
kích hoạt nam châm
để triệu tập linh hồn...
trở lại vào vật chủ.
Và ông ấy sẽ trở lại đây
với chúng ta.
Ông ấy đã đánh bại
được trí não của tôi, Nina.
Tôi không nghĩ là
mình có thể làm được gì.
Walter, không phải
trí thông minh của ông...
làm cho ông đặc biệt.
Tất nhiên là ông thông minh.
Nhưng chính sự tưởng tượng của ông,
trí sáng tạo không giới hạn của ông.
Ông không toàn diện, Walter.
Nhưng ông vẫn còn
những gì ông giỏi nhất.
Vậy thì hãy tập trung vào đó.
Nếu tôi thất bại thì sao?
Ông sẽ không thất bại, Walter.
Sao bà dám chắc như thế?
Vì ông không thể thất bại.
Được rồi, cứ như thế.
Rồi, xong rồi đấy.
Chỉ thế thôi sao?
Phải.
Tôi không cảm thấy gì cả.
Ông có chắc...
Chúa ơi!
Chúa ơi!
Tốt, giờ cậu đang đứng được.
Giờ bước đi xem.
Làm đi.
Cậu có thể làm được mà.
Tôi có thể đi.
Cậu còn có thể làm được
nhiều hơn thế, Vince.
Chúa ơi!
Tuyệt vời quá.
Từ từ thôi.
Được rồi.
Cậu vẫn còn nhiều thời gian
để cho việc đó sau.
Được rồi.
Cậu chắc cỡ 12 hả?
Vâng, sao thế?
Đây.
Cái này sẽ giữ cho cậu
đứng trên mặt đất.
Việc cậu đi nó
rất quan trọng...
khi cậu ra bên ngoài.
Không có vật cố định,
cậu sẽ cứ thế trôi nổi...
lên tầng khí quyển đấy.
Tôi không biết phải
cám ơn ông thế nào.
Không cần cám ơn.
Tôi chỉ ước gì có đủ
để duy trì được mãi.
Không may, đó là liều thuốc
cuối cùng của tôi.
Tôi không có đủ những thứ cần thiết
để làm một mẻ khác.
Làm sao để tôi lấy thêm được?
Nina nói đúng.
Tôi phải sáng tạo.
Walter, làm sao mà nitơ lỏng
có thể làm chảy kim loại được?
Dù kẻ nào làm việc này
thì cũng đã đảo ngược các quy luật vật lý.
Lên thành xuống.
Trái thành phải.
Và nóng thành lạnh.
Vậy là nhiệt độ lạnh
sẽ làm chảy nguyên tố này...
thay vì nhiệt độ cao.
Đúng thế đấy.
Thứ màu trắng này là gì?
Có vẻ là... Osmium đã được
trộn với một nguyên tố khác.
Một nguyên tố bí ẩn.
Gọi cho Peter và Olivia đi.
Nói chúng ghé qua đây.
Chúng ta có cái để
cho chúng xem rồi.
- Sẵn sàng chưa, Michael?
- Rồi ạ.
Cám ơn bố.
Và một...
hai.
Bố định đi đâu à?
Bố có vài việc cần làm
ở văn phòng nữa.
Gần nửa đêm rồi mà.
Là dự án mới của bố.
Nó làm bố bận rộn suốt.
Bố đang cố gắng quá sức đấy.
Ừ!
Bố đã đến gần
một thứ rất vĩ đại, Michael.
Một đột phá
sẽ thay đổi mọi thứ.
Thay đổi nhiều cuộc đời.
Nhưng câu trả lời vẫn còn
nằm ngoài tầm với của bố.
Bố sẽ đến được thôi.
Con biết bố sẽ làm được.
Trước đây bố chưa từng thất bại...
và lần này cũng không.
Ngủ ngon nhé con trai.
Chúc bố ngủ ngon.
Michael.
Vâng.
Gặp lại con vào buổi sáng.
Lutetium. Nó đã cd
trộn với Osmium.
Lutetium rất đậm đặc, Walter.
Cực kỳ đặc, giống như Osmium.
Đúng thế. Hai thứ này
không thể tạo ra một phân tử,
chứ đừng nói là một thứ
có thể làm con người bay được.
Walter, nguyên tố khác này
có hiếm như Osmium không?
Có, rất hiếm.
Cháu đang nghĩ gì?
Nếu nó hiếm, vậy thì hắn ta
chắc chắn chỉ có nguồn cung có hạn.
Nghĩa là hắn sẽ phải
tìm thêm nữa.
Walter, ở Boston thì có nơi nào...
mà hắn có thể
lấy được Lutetium?
Nó chủ yếu được tìm thấy
trong thiên thạch.
Cháu nghĩ là thủ phạm là
người ngoài hành tinh à?
Chắc là không đâu.
Ông nghĩ có thể tìm được nó ở đâu
trên trái đất này, Walter?
Hắn sẽ cần nhiều mẫu,
nên sẽ là một nơi
có thật nhiều thiên thạch.
Bảo tàng khoa học.
Bảo tàng khoa học có một cánh nhà rất hay
về thiên văn học.
Cháu sẽ gọi Broyles.
Sở cảnh sát Boston cử cả một đội
đến ngồi ở bảo tàng.
Tốt. An ninh thế nào?
Theo người phụ trách,
có một người gác đêm
làm nhiệm vụ,
và tất cả các cánh nhà
đều được khoá riêng biệt...
từ phía bên trong.
Xem ra rất chắc chắn..
Không đủ chắc đâu.
Cậu chắc đã ngắt hết báo động chứ?
Tôi đã làm chính xác
những gì ông nói.
Theo cách chúng ta tập.
Đi nào.
Chúng ta không có nhiều thời gian.
Nếu có bị cướp
thì tôi phải biết chứ.
Chúng tôi cá máy quay
ở tất cả các cửa mà.
Chúng không vào qua cửa đâu.
Ông gần xong chưa?
Gần rồi.
Có người đang đến.
Nhanh lên!
Mở cánh cửa đó ra ngay.
Đi nào.
- Chạy thôi.
- Chờ đã, ông không thể bỏ tôi lại.
Tôi cần ông giúp.
Này!
Dừng lại!
Quay người lại.
Cứu tôi với!
Nó đang trượt ra.
Tôi không thể bám được.
Bố, không ai nói với con
có chuyện gì đang xảy ra.
Bố đã làm vài người tổn thương,
Michael ạ!
- Cái gì...
- Bố chỉ cố giúp họ thôi.
Bố muốn chữa cho họ.
Họ cũng ngồi xe lăn
giống như con.
Bố biết đáng lẽ bố phải
nói với con sớm hơn.
Nếu như bố nói thì có lẽ
mọi việc không thành ra thế này.
Bố đã làm thế vì con, Michael.
Khi nào mọi thứ hoàn hảo,
bố sẽ đưa nó cho con.
Bố nhìn nhận con như vậy sao?
Là thứ gì đó
mà bố cần phải chữa?
Không, không.
Không.
Tất nhiên là không.
Bố chỉ muốn con được hạnh phúc.
Con đang hạnh phúc.
Con đi ngủ hàng đêm...
biết rằng con có
một người bố yêu thương con.
Michael.
Michael.
Daedalus đã tạo nên đôi cánh
cho con trai Icarus...
để chàng có thể bay.
Để chàng có thể được tự do.
Đôi cánh ông cho chàng
lại làm cho chàng phải chết.
Tôi cho rằng điều đó
khiến tôi trở thành 1 người may mắn.
Nhiều bậc cha mẹ khác
không được may mắn như vậy.
Tôi cần biết ông đã
làm điều đó như thế nào.
Làm cách nào ông chống lại
các quy luật vật lý?
Tôi làm việc
trong ngành hàng không.
Vài tháng trước,
tôi nhận một hợp đồng...
phát triển một hợp kim mới
cho máy bay quân sự...
một thứ kim loại
đủ đậm đặc...
để giúp phi công được an toàn
khỏi hoả lực mặt đất...
nhưng vẫn có thể bay được.
Tôi không đạt được
nhiều tiến triển.
Sau đó tôi kết hợp
hai nguyên tố.
Các nguyên tố hiếm.
Osmium và Lutetium.
Đó là lúc việc đó xảy ra.
Tôi kết hợp hai nguyên tố
đậm đặc nhất trên trái đất,
và làm sao đó mà kết quả
lại ra một phân tử mới...
một phân tử nhẹ hơn không khí.
- Thế thôi à?
- Đáng lẽ là không thể thành công.
Đó là một sự tình cờ.
Một phép màu.
Walter.
Tôi biết thứ làm cho
con người có thể bay.
À vâng.
Tôi nghe là lệnh bắt
đã được ký.
Tôi cho là ông đã tìm được
kẻ chịu trách nhiệm.
Có một người bị bắt,
nhưng tiến sĩ Krick
không phải là người chịu trách nhiệm.
Là tôi.
Huyết thanh của tiến sĩ Krick
đáng lẽ không bao giờ thành công.
Con người đó không làm thay đổi
các quy luật cơ bản của tự nhiên.
Tôi nghĩ các quy luật đang
tự thay đổi.
Tôi nghĩ ông ta chỉ
lợi dụng chúng mà thôi.
Bà không thấy sao, Nina?
Vũ trụ của chúng ta
đang bắt đầu tan vỡ...
bởi vì những gì
tôi đã làm 25 năm trước.
Những gì chúng ta thấy
đã xảy ra ở phía bên kia...
đang bắt đầu xảy ra ở đây.
Xem ra ông đón nhận tin này
khá bình tĩnh.
Vì cuối cùng thì
tôi đã tìm ra cách ngăn nó lại.
Chào anh.
Chào em.
Cám ơn đã đến gặp anh.
Đây là lý do anh đòi em
đến gặp anh ở trường học...
chứ không phải ở phòng thí nghiệm...
để chúng ta có thể hôn nhau...
trước mặt đám sinh viên
chứ không phải bố anh à?
Không hẳn thế.
Anh chưa từng hoàn toàn
thành thật với em.
Ồ?
Dù có điều gì xảy ra
giữa hai vũ trụ,
dù số phận của chúng ta là gì,
thì anh cũng ở
ngay trung tâm của nó.
Peter, ý em là,
tất cả mọi người đều ở đó vì anh.
Chúng ta đang làm việc cùng nhau
để tìm ra cách.
Nghe này, anh biết tất cả mọi người
đều đang cố giúp đỡ,
nhưng không phải là em
ở trong bức tranh này.
- Là anh.
- Anh nói gì nào?
Vừa qua anh đang nghiên cứu một thứ.
Thứ mà anh không muốn
nói với bất kỳ ai về nó...
vì nói thật là,
anh không thể tin FBI,
và theo những gì anh biết
về điều Walter quan tâm...
ông ấy quá che chở anh.
Anh không thể tin vào
nhận định của ông ấy.
Nhưng anh tin em.
Nhưng anh không muốn
có bí mật nào nữa...
giữa hai đứa chúng ta.
Vậy là cởi mở hoàn toàn.
"Nam châm linh hồn."
Walter, tôi nghĩ
chúng ta đã nói chuyện này rồi mà.
William đã mất.
Ông không thể đưa ông ấy quay lại.
Có thể chứ.
Các ghi chép của Belly
chưa hoàn thiện,
nhưng tôi nghĩ mình đã đúng
về cơ chế kích hoạt.
Tôi nghĩ có một phương tiện nào đó...
có thể kéo được ý thức của Belly...
ra khỏi vật chứa mới của nó.
- Walter, ông đang làm gì thế?
- Và tôi nghĩ...
Belly sẽ để nó lại
cho người mà ông ấy tin tưởng.
Không, không thể được.
Ý thức của một người...
linh hồn của họ
là một thể năng lượng.
Và năng lượng không thể
được tạo ra hay bị phá huỷ.
Dù cho ý thức của Belly
có ở đâu đi nữa,
những rung động điều hoà
phát ra từ quả chuông này...
sẽ kéo nó ra từ bất kỳ vật chứa nào
mà ông ấy đã chọn trước đây.
Walter, ông định...
Belly?
Không, Walter.
Vẫn là tôi.
Dĩ nhiên rồi.
Chà...
- Giờ thì sao?
- Nếu như tôi đúng...
dù cho Belly ở đâu...
ông ấy sẽ tìm chúng ta.
Đó là mọi thứ chúng ta biết
về cỗ máy,
mọi giản đồ,
từng mảnh dữ liệu,
từng phân tích.
Chúng là...
Các đĩa bộ nhớ từ
cái máy chuyển hình đã hỏng.
Làm sao anh lấy được chúng?
Chúng vẫn còn hoạt động.
Thông tin có trong chúng
đã bị mã hoá.
Anh nghĩ Astrid
có thể tìm hiểu ra được,
nhưng anh không muốn
lôi cô ấy vào chuyện này.
Anh đã thử chạy nó...
qua mọi chương trình phá mã
mà anh biết,
nhưng đến giờ vẫn
không thể phá được nó.
Đó là vì chìa khoá giải mã...
đang nằm trong văn phòng em.
Cái gì?
Tại chỗ của FBI ư?
Không.
Tại Massive Dynamic.
Xin chào Peter.
Rất vui được gặp lại anh.
--- FRINGE ---
Mp3sony [mediafire.com/mp3sony-subtitle]
Phudeviet.org