Tip:
Highlight text to annotate it
X
Có một cách nhìn nhận khá phổ biến là
nghệ thuật không quan trọng trong thế giới thực.
Thế nhưng nghiên cứu về nghệ thuật có thể nâng cao nhận thức
và khả năng của chúng ta trong việc diễn giải cho người khác điều ta nhìn thấy.
Những kỹ năng này là hữu ích.
Những kỹ năng này có thể cứu sống ta.
Bác sĩ, y tá, và những người thực thi pháp luật
có thể sử dụng hội họa, điêu khắc, và nhiếp ảnh
như là công cụ cải thiện sự sắc bén về thị giác của họ
và các kỹ năng giao tiếp,
vốn là những kỹ năng rất quan trọng
trong điều tra và các trường hợp khẩn cấp.
Nếu bạn điều trị chấn thương,
điều tra hiện trường vụ án,
hoặc cố gắng mô tả một trong những thứ kia
cho một đồng nghiệp,
nghệ thuật có thể giúp bạn làm điều đó tốt hơn.
Đây, hãy tưởng tượng bạn là một cảnh sát dày dạn
hoặc là một bác sĩ chuyên khoa,
nhưng cũng hãy tưởng tượng bạn đang ở viện bảo tàng
và hãy nhìn vào bức tranh này.
Rene Magritte "Xuyên qua thời gian" năm 1938
mô tả một nội thất bí ẩn và phức tạp
mời gọi sự phân tích
không giống như các dạng phân tích các triệu chứng của bệnh nhân
hoặc trong bối cảnh của một hiện trường phạm tội.
Một chiếc tàu hòa thu nhỏ mà nguồn gốc
và đích đến đều không xác định
đang chui ra từ một lò sưởi,
và khói từ đầu máy xe lửa
dường như bay lên ống khói
như thể làn khói ấy là từ một ngọn lửa
nhưng rõ ràng ở dưới lại không có ngọn lửa nào.
Sự kỳ quặc của bối cảnh
được lặp lại trong phòng khách trống rỗng,
với sàn nhà bằng gỗ
và các đường trang trí trên tường
bên phải lò sưởi.
Đặt trên mặt lò sưởi
là hai chân nến và một chiếc đồng hồ.
Đằng sau các đồ vật là một tấm gương lớn
cho thấy một nội thất trống rỗng
và chỉ phản chiếu một phần
các đồ vật trước nó.
Các món đồ được đặt cạnh nhau
xung quanh đoàn tàu đang di chuyển
đặt ra rất nhiều câu hỏi
mà dường như là không có câu trả lời rõ ràng.
Tôi đã tóm tắt bức tranh một cách chính xác chưa nhỉ
hay là đã bỏ qua vài chi tiết nào đấy?
Cũng không sao
nếu bạn thấy một cái gì đó khác trong bức tranh,
nhưng nếu chúng ta là cảnh sát?
Tôi gọi cho bạn để hỗ trợ.
Bạn xuất hiện và nhận ra
hai tên cướp ngân hàng bịt mặt mà tôi đã đề cập đến
thực ra là sáu tên với súng lasers
Nghiên cứu cận cảnh về nghệ thuật có thể đào tạo người xem
cách nghiên cứu kỹ lưỡng,
phân tích các yếu tố quan sát được,
trình bày chúng ngắn gọn, súc tích
và đặt câu hỏi
để giải quyết những điều có vẻ là mâu thuẫn.
Rà soát các chi tiết
của một bối cảnh không quen thuộc,
trong trường hợp này là tác phẩm nghệ thuật,
và truyền đạt lại chính xác
bất kỳ mâu thuẫn nào quan sát thấy
là một kỹ năng hết sức quan trọng
cho cả những người đọc phim chụp Xquang
và những người thẩm vấn các nghi can.
Hãy tra hỏi bức tranh này nhé!
Được rồi, Magritte, đó là một bức tranh khá nhỏ của anh.
Nhưng tại sao lại không có bất kỳ đường ray nào?
Tại sao không có lửa?
Điều gì đã xảy ra với các cây nến?
Tại sao lò sưởi
không có đường hầm xe lửa?
Nó cứ thế đi xuyên qua bức tường.
Và đồng hồ cho biết rằng
lúc đó là một giờ kém mười lăm,
nhưng tôi không chắc chắn là ánh sáng
đi qua cửa sổ ở một góc
cho thấy rằng mới chỉ vừa qua mười hai giờ trưa.
Vậy cuối cùng thì bức vẽ này là về cái gì?
Đó là khi bạn, đối tác đáng tin cậy của tôi,
giữ tôi lại,
sau đó, tôi lại đi.
Bạn mang cho Magritte một tách cà phê
và cứ tra hỏi anh ta
để xem bức tranh này có thể trụ vững tại tòa án không.
Người xem có thể cung cấp một mô tả
chi tiết và chính xác hơn về tình huống
bằng cách diễn giải mạch lạc những gì được thấy
và những gì không nhìn thấy.
Điều này đặc biệt quan trọng trong y học.
Một căn bệnh được chứng minh bằng ba triệu chứng
và bệnh nhân chỉ có hai triệu chứng,
một chuyên gia y tế phải tuyên bố rõ ràng
về sự vắng mặt của triệu chứng thứ ba đó,
cho thấy rằng bệnh nhân
có thể không hội đủ điều kiện nghi vấn.
Diễn giải sự vắng mặt của một chi tiết cụ thể hoặc một hành vi
được coi là một điểm tiêu cực cần thiết
cũng quan trọng như việc
tuyên bố sự có mặt của các chi tiết và hành vi
trong điều trị bệnh nhân.
Và sự vắng mặt nhãn tiền này chỉ rõ ràng
đối với những cặp mắt sắc bén đang tìm kiếm chúng.
Nghệ thuật dạy các chuyên gia
trong rất nhiều lĩnh vực
không chỉ để đặt câu hỏi hiệu quả hơn
về những gì không thể dễ dàng trả lời,
mà còn, quan trọng hơn là
làm sao để phân tích những tình huống phức tạp trong thế giới thực
từ một điểm nhìn mới và khác biệt,
và cuối cùng là giải quyết những vấn đề khó khăn.
Sự chú ý cao độ đến từng chi tiết,
khả năng lùi một bước
để nhìn nhận khác đi,
chúng tôi muốn những đáp viên đầu tiên phải có các kỹ năng phân tích
ít nhất là của một nhà sử học nghệ thuật.
Nghệ thuật đào tạo chúng ta nghiên cứu tỉ mỉ,
và đó là một kỹ năng thực tiễn nếu như trên đời này có cái gọi là kỹ năng thực tiễn.