Tip:
Highlight text to annotate it
X
Lizzie: Một vài ngày trước tôi đã kể cho các bạn nghe về mẹ tôi, và vì nó chỉ công bằng khi mà tôi cung cấp cho các bạn
thông tin đặc biệt về những thành viên còn lại trong gia đình tôi. Nghe hấp daaaaaaaaaẫn đúng không, tôi biết mà. Nhưng bằng cách này, trong một
tháng, hay đúng hơn là một tuần, khi mà tôi toàn là
"Ugh, Lydia lại đang là cái con nhỏ dễ dãi ngu ngốc nữa rồi!" và các bạn
những người xem đáng yêu sẽ thế này "Ai là Lydia?", và tôi sẽ có thể trả lời là "Này, hãy đi mà xem cái video thứ hai
tôi đã đăng lên đấy." Bùm! Nghi vấn không còn. Không hẳn thế.
Bây giờ tôi chỉ làm cho các bạn rối tung rối mù lên thêm cả thôi, nhưng chúng ta rồi sẽ gặp phải vấn đề đó thôi.
Tên tôi là Lizzie Bennet và đây là các chị em của tôi.
Thế này nhé, tôi là Lizzie, hay Elizabeth nếu bạn là mẹ tôi và tôi làm chuyện gì đó chọc tức bạn. Tôi thích mưa, những cuốn tiểu thuyết kinh điển, và
bất cứ bộ phim nào có sự tham gia của Colin Firth. Tôi đang theo học chương trình thạc sĩ chuyên ngành truyền thông đa phương tiện do đó tôi đọc rất nhiều, viết rất nhiều và đặc biệt
trong giờ phút này đây, nói rất nhiều. Đó là tôi. Nhưng khoan đã! Tôi không phải là cô con gái duy nhất của nhà Bennet. Tôi, trên thực tế,
là một trong ba cô con gái nhà Bennet. và tôi ngay ở giữa. Đúng vậy, tôi là cô con gái giữa đáng kinh sợ!
cam chịu một cuộc sống nghiện ngập, rượu chè
và được sinh ra khi mà bố mẹ vẫn chưa kết hôn! Nhưng con đường chông *** đó có lẽ hợp hơn
với cô em gái út của tôi, người mà các bạn đã gặp. Lydia: Cực kỳ chính xác? Cái giiiiì! Lizzie: Không.
Lizzie: Chúng tôi rất tự hào rằng con bé giờ đây đã quá già để có thể tham gia bất kỳ chương trình truyền hình thực tế nào về việc có em bé ở trường trung học.
Nghiêm túc mà nói, con bé như một chú cún con. Một chú cún con dễ thương, đáng yêu, bám vào chân hàng xóm
không bao giờ biết mình ngủ ở đâu. Vâng, nó sẽ nhai dép của bạn và đánh dấu lãnh thổ của mình khắp cả thị trấn.
nhưng bạn vẫn cứ yêu con bé.
Và rồi còn có cô con gái cả của nhà Bannet, Jane."Gần như hoàn diện về mọi măt".
Jane:"Này, em mới vừa kêu tên chị à?"
Lizzie: Bao gồm cả khả năng nghe gần như hoàn hảo. Không, bọn em chỉ đang quay video thôi.
Jane: Ồ, ồ, chị xin lỗi. Lizzie: Không, đợi đã. Chị lại đây đi. Đằng nào thì em cũng đang định giới thiệu về chị nên chị cứ ngồi xuống đi nào.
Jane: Chị có cần phải nhớ lời thoại không? Lizzie: Không! Không!
Cái này là hoàn toàn tùy cơ ứng biến. Jane: Trời đất ơi.
Lizzie: Internet, gặp chị tôi, Jane.
Chị nhìn có vẻ mệt mỏi. Một ngày tốt lành ở công ty chứ? Jane: Ừ, ừ
Chị chỉ kiệt sức thôi.
Họ sai chị chạy vòng vòng và đặt những đơn hàng vải vóc cả ngày, và phân loại chúng,
và thực hiện các cuộc gọi, tiếp đó chị nghĩ là chị đã pha mười ấm cà phê và chị đã uống có lẽ rất nhiều ly cà phê từ những cái ấm đó.
(tiếng cười)
Lizzie: Họ bắt chị làm việc cực thật đấy. Em ước gì họ trả cho chị nhiều hơn.
Jane: Ừ. Nhưng mà đó là cái giá của ngành công nghiệp thời trang, cho nên. Rồi, vậy thôi, xin chào nhé.
Trời đất ơi, xém tí nữa là chị quên mất rồi. Chị đã sửa cái này lại cho em trong kỳ nghỉ nên lần sau em hãy cẩn thận với những cái nút đó nhé
nhưng, em biết đó, chị sẽ lại sửa cho em thôi. Vậy đi, chào em nhé.
Lizzie: Cảm ơn chị. Jane: Chào em.
Lizzie: Thật đấy, chị ấy là người ngọt ngào nhất mà bạn từng gặp. Điều đó làm cho mẹ tôi tức tối đến bất tận
rằng Jane vẫn chưa túm cổ được một ông chồng nào đó. Chị ấy đang làm được rất nhiều điều trong cuộc sống của mình hơn là vênh váo đi vòng quanh
như là một vài bà vợ kiểng nào đó. Chúng tôi rất thân thiết. Chị ấy gần như là bạn thân của tôi vậy.
Charlotte:(Tiếng hắng giọng)
Lizzie: Điều đó dẫn tôi đến với người bạn thân thật nhất, tuyệt vời nhất, và cực kỳ thú vị, Charlotte!
Cô ấy hoàn toàn là bạn thân của tôi.
Có bao giờ tớ đề cập đến việc cậu là bạn thân của tớ chưa?
Charlotte: Có cố gắng đấy. Lizzie: Charlotte và tôi đã làm bạn của nhau từ hồi chúng tôi còn là những bào thai trong bụng mẹ. Những bào thai đúng không?
Charlotte: Những bào thai. Mẹ của chúng tôi là bạn chơi bài bridge với nhau khi hai bà mang thai chúng tôi.
Lizzie: Và họ chuyển dạ cách nhau trong vòng gần như là 10 phút tại
cùng một cuộc gặp mặt của một câu lạc bộ sách. Mà họ đang đọc gì lúc đó nhỉ?
Charlotte: Lý Trí Và Tình Cảm. Lizzie: Nó gần như là duyên phận vậy đó.
Chúng tôi như hình với bóng kể từ đó. Charlotte là người không thể thay thế trong cuộc đời tôi cũng như các chị em của tôi vậy.
Charlotte: Và tớ sẽ mãi là như thế.
Lizzie: Đặc biệt là lúc này đây, bởi vì cô ấy là người quay và biên tập những đoạn nhật ký bằng video này, và việc đó đáp ứng
nguyện vọng nắm toàn quyền điều khiển tình bạn này của cô ấy.
Charlotte: Nói cô gái đã khóc suốt bữa tiệc của tôi cho tới khi tôi đưa cho cô ta một trong những món quà của mình để mở cơ đấy.
Lizzie: Lúc đó tớ mới chỉ có sáu tuổi thôi.
Charlotte: Và hoàn toàn là đồ con nít ranh.
Lizzie: Đó là tất cả cho ngày hôm nay. Đừng quên đón xem vào lần sau, như tôi chắc chắn rằng sẽ có thêm nhiều
điều kịch tích từ mẹ tôi trong việc liệu chị em nào của nhà Bennet mà mẹ tôi sẽ gán ghép với anh chàng hàng xóm mới tiếp theo?
Charlotte: Dun dun dun
Lizzie: Yên lặng nào!
Charlotte: Cậu cần một dấu hiệu kết thúc tốt hơn
một cái gì đó sẽ gắn chặt với khán giả của cậu mà không quá là dở tệ.
Lizzie: Đi mà làm lấy video blog riêng của cậu đấy.