Tip:
Highlight text to annotate it
X
Không ai biết chính xác
kết cục của người đàn ông
than khóc trong hè đó.
Có người bảo
hắn đã chết đuối dưới hồ.
Nhưng kẻ khác bảo
đã thấy hồn ma của hắn,
đi lang thang trong rừng,
tìm kiếm cô em gái mất tích.
Thực ra, người ta bảo
nếu im lặng và tập trung nghe...
các cháu vẫn nghe thấy
tiếng khóc của hắn.
Anh Cross này,
màn giả khóc đó tệ quá.
Thật à?
Tôi nghĩ khá ổn đấy chứ.
Các cháu nghĩ
là bọn chú giỡn.
Phải nhớ luôn ở gần
chỗ lửa trại tối nay nhé?
Mọi người.
Có nghe thấy không?
Nghe gì cơ?
Tiếng vo ve đó.
Ở yên đây. Chú sẽ
đi kiểm tra khu cắm trại.
Tiếng vo ve gì cơ?
Chú Cross đi đâu vậy?
Chú ấy cố hù chúng ta thôi.
Dở tệ.
Thôi nào mọi người.
Lấy thêm đi.
Cho cháu đây.
Cháu muốn kẹo dẻo cơ!
Chú biết. Tommy,
chú biết cháu thích sôcôla.
Đừng lấy quá phần
kẹo dẻo nhé.
Mọi người ra xe mau!
Đi thôi! Đi thôi!
Anh Cross?
Anh Cross!
Thôi nào, mọi người.
Đi tìm anh ta đi.
Chú ấy có điên không?
Theo sát chú.
Anh Cross,
anh ổn chứ?
- Anh Cross!
- Ta nên quay lại xe.
Biên dịch: annguyen1988, LinhGay, sydney
phudeviet.org
Tập tới vã mồ hôi
luôn hả sếp?
Tôi không vã mồ hôi.
Tôi sáng bóng.
Huyết áp, nhịp tim,
hóa sinh đều bình thường.
Chỉ còn xét nghiệm máu nữa thôi.
Cô nên biết,
tôi không thích bị soi mói đâu.
Sếp cảm thấy sao
với thời tiết gần đây?
Hỏi chi?
Tôi vừa ghi nhận
trong hồ sơ
là sếp sẽ không
khám tổng quát
trong 3 tháng nữa.
Tôi phạm sai lầm.
Nghe điện của tay vật lý trị liệu,
hắn hỏi khỏe không.
Tôi bảo: "Hơi yếu."
Và rồi tôi bị ném
vào cái bánh xe chuột này.
Sếp có thể chính thức
nói với tay vật lý trị liệu
là sếp đã khỏe như văm.
Đặc biệt là
với người ở tuổi sếp.
Người ở tuổi tôi?
Đó là cách nói
dành cho người già.
Vậy à?
Hãy bổ sung
chút điện giải nhé?
Xin lỗi. Fitz.
Gần được nhưng chưa được.
Thật ư? Vì đặc vụ Coulson
thấy không vấn đề gì.
Nó dư 28 gram.
28 gram? Thật ư?
Đó là khác biệt
giữa thành công và thất bại.
Khi ta đang ở trên mái,
gió 15 dặm 1 giờ,
mục tiêu cách ta 457 mét...
Ừ, nhưng mình
có súng trường mà.
Làm nhẹ bớt 28 gram đi.
Được rồi.
Làm ngay.
"Làm nhẹ bớt 28 gram đi".
Tôi là đặc vụ Grant Ward.
Tôi có thể bắn rụng chân
con bọ chét cách 457 mét.
Miễn là trời không có gió.
Dạo gần đây không nghe thấy
tiếng cười đó đấy.
Ừ, anh cũng sẽ
không cười nhiều
nếu anh chịu
sự quản thúc của Ward.
Cô đã đi xin lỗi
tất cả chúng tôi.
Anh ta còn đòi hỏi gì nữa.
Tôi không biết.
Tôi phải xoắn cả đít lên
học thuộc hết
mớ thủ tục của S.H.I.E.L.D.
theo đúng từng mệnh lệnh.
"Có ạ."
"Không ạ."
Tôi còn để họ
đeo thẻ như chó lạc.
Tôi biết mình đã lừa mọi người.
Nhưng tôi chỉ cố
bảo vệ bạn trai mình thôi.
Ai cũng phạm sai lầm.
Ai quan tâm tới
bạn trai cũ của cô chứ?
Không phải là tôi
so sánh Ward với Miles,
nhưng ít nhất là với Miles,
tôi không phải lo chuyện
bằng mặt mà chẳng bằng lòng.
Khỏi phải chơi cân não với nhau.
Chúng tôi nói chuyện giống nhau,
anh biết đấy?
- Cũng như tụi này vậy.
- Chính xác.
Anh và Simmons
thân nhau quá.
Hai người
cứ như thần giao cách cảm.
Không, thật ra là không.
Tôi không nghĩ vậy.
Ward mới tới à?
Đoán nhé, lại về súng ngủ ngon?
Đúng vậy, hắn bảo
súng nặng dư 28 gram.
Hẳn rồi.
Ta là đặc vụ Grant Ward.
Ta có thể đánh
vỡ lách ngươi bằng ngón út,
ngay cả khi bịt mắt!
Chính xác đấy.
Này, nhanh tay lên
và lấy đồ nghề đi.
Ta có một nhiệm vụ.
Có gì vui à?
Fitz ngốc nghếch tội nghiệp.
Cậu ấy để quên
một viên đạn giả trong súng.
Giờ chắc chuẩn rồi.
Tuyệt. Cảm ơn.
Thủ lĩnh hướng đạo sinh
tên Adam Cross.
Hình như anh ta bảo
nghe gì đó trong rừng.
Muốn tìm hiểu xem.
Đó là lúc bất thường
tĩnh điện xảy ra.
Tôi chỉ không hiểu là,
thông thường,
chúng được gây ra
bởi 1 cơn bão điện lớn...
Nhưng đêm đó không có bão
trong bán kính 1000 dặm.
Sự bất thường này
rất khác biệt.
Nó có một hiệu ứng phụ
mà ta chưa từng thấy trước đây.
Ắc quy nổ văng
xuyên qua mui xe.
Rớt xuống đây.
Lực mạnh lắm mới
gây ra đường bay này.
Cô làm gì vậy?
Tôi đang làm theo
người giám sát mình.
Làm theo chứ không phải
gây ngột ngạt.
Có vết cháy sém
khắp cái cây này.
May là chưa cháy rừng đấy.
Tôi chưa hiểu.
Tôi thấy có vẻ như
vụ sốc điện này
chỉ là một tia sét kỳ lạ.
Tại sao gọi chúng ta?
Có gì mà...
Đừng bận tâm.
Thật buồn khi 1 người chết như vậy.
Nhưng cũng thật kỳ thú.
Fitz-Simmons, biết gì về
nguyên nhân hiện tượng này không?
- Giả thiết sóng đơn...
- Xét tới tư thế ngang...
- Ắc quy nano...
- Phóng điện..
Dừng.
Hỏi lại này.
Có biết gì về
nguyên nhân vụ này không?
- Biết chết liền.
- Không biết.
Có vẻ như
ta đang phải đối phó
với một bất thường tự nhiên,
hoặc một vũ khí tối tân mới.
Hoặc biết đâu là ai đó
trong bảng danh mục tối mật?
Không ai trong Danh Mục
có sức mạnh thế này cả.
Trong những người đã biết.
Tôi sẽ liên lạc
đặc vụ Blake ở trụ sở.
Bảo anh ta kiểm tra xem.
Dù ai hay thứ gì
gây ra chuyện này.
Ta không thể
để nó xảy ra lần nữa.
Fitz, thấy trán anh ta không?
Nhìn sự mất màu
nội mô đi.
Ừ, kiểu phân tán cũng giống
chỗ dính đòn trên xe.
Có thể là vết thương đường vào
bị nung đỏ ngay lập tức.
Quái đản.
Quái đản.
Cô tìm thấy gì về Cross?
Cũng nhiều đấy,
nhưng các anh biết cả rồi.
Nhờ vào cái thiết bị quản thúc
tại gia sành điệu này,
theo dõi mọi cú
khoắng chìa khóa,
hoạt động online,
mức cholesterol của tôi.
Ước gì nó có màu khác.
Hoặc được gỡ ra.
Nạn nhân?
Adam Cross,
độc thân, không con cái.
Người Wrigley, Pennsylvania,
không xa đây lắm.
Đã từng tới. Họ có lễ hội dâu
mùa xuân tuyệt lắm.
- Nghề nghiệp? - Dạy thể dục
ở trường trung học địa phương.
HLV bóng chày ở đại học.
Thủ lĩnh hướng đạo sinh
và lính cứu hỏa tình nguyện.
Khiến Captain America
trông như "The Dude".
Phim "The Big Lebowski" ấy.
Không biết thật à?
Còn về tiền sử phạm tội, lệnh cấm,
những thứ có thể
giúp suy ra nghi phạm?
Vé phạt đậu xe cũng không.
Tôi đã xem qua mọi bài post,
những kẻ dính tới trang của anh ta.
Mong tìm ra 1 cô bồ cũ điên khùng
hay kẻ quấy rối siêu năng.
- Anh ta trong sạch.
- Kiểm tra sơ thì ai cũng vậy.
Ward nói đúng.
Ta còn thiếu gì đó.
Tìm kỹ hơn đi.
Anh hơi khắt khe
với cô ấy đấy.
Cô ấy lừa chúng ta. Liên lạc Rising Tide
khi ta đang làm nhiệm vụ.
Nếu muốn được tin lại
thì cô ta phải tự giành lấy.
Thông tin cô ta có về Cross
là một khởi đầu tốt.
Đưa lên máy chủ.
Tôi có thể sẽ xem qua
khi cô ấy thẩm vấn xong.
Ăn bánh quy đi.
Đúng lúc đấy sếp. Tôi đang phân tích
hình ảnh đứng dọc và khớp sọ
của não nạn nhân.
Fitz làm gì
trong đó vậy?
Cậu ấy phát hiện 1 năng lượng lạ
thoát ra từ cơ thể.
Cậu ấy sợ nó à?
- Mùi ghê quá!
- Đừng xấu hổ, Fitz à.
Có sợ cũng là
bình thường thôi.
Không, thứ duy nhất
mà tôi sợ
là thứ thịt thối rữa, phân hủy
làm ô uế chỗ làm việc
trong sạch của tôi.
Cô có nhớ lần gần nhất
cô mang vật chết vào không?
Lại chuyện con mèo
ngu ngốc đó.
Con mèo, kể về nó đi!
Phòng thí nghiệm
không phải của riêng anh.
Cô để lá gan của nó
gần bữa trưa của tôi!
Hai người!
Ta có thể...
Vâng ạ.
Như tôi nói,
đây là não của nạn nhân.
Nhìn như khoai tây nướng khét vậy.
Vì nó trúng năng lượng
tĩnh điện gần 2000 megajun.
Gần gấp đôi năng lượng tia sét.
Cậu nhóc đó vô tội.
Cô biết tại sao
cơ thể bồng bềnh không?
Chưa biết.
Mật độ phân tử
của nạn nhân
đã tạm thời bị thay thế
bởi một nguồn năng lượng chưa rõ.
Tôi hy vọng biết thêm
về hiệu ứng của nó
một khi lấy được
mẫu mô não.
- Lại nữa rồi!
- Khoa học mà, Fitz!
Tôi phải mổ xẻ gì đó.
Không, vệ tinh vừa bắt được
một vụ tĩnh điện khác
cách đây chưa đầy 20 km.
Fitz, năng lượng
mới nhất bao nhiêu?
324 megajun và đang mạnh lên.
Vùng nguy hiểm đấy, sếp.
Có một nông trại
cách phía bắc 1 dặm.
Ngay ở chỗ tín hiệu.
Hẳn là chỗ đó.
Skye,
tìm kiếm mọi thứ có thể
về những ai
sống ở nông trại đó.
Chúng tôi cần biết
kẻ mình phải xử lý.
Bám chặt nào.
- Có chuyện gì vậy?
- Nó mất rồi.
- Cái gì mất?
- Tín hiệu tĩnh điện.
Nó phát xung rồi biến mất.
Ta cần đường tắt.
Cửa bị khóa từ bên trong.
Vựa cỏ mở cửa.
Ta có thể lấy
xe tải đâm vào.
Hoặc là...
Lục soát khu xung quanh.
Kẻ làm chuyện này
chưa thể đi xa.
Dựng rào chắn bảo vệ mình.
Đi tìm khẩu súng săn.
Anh ta đang sợ,
cố bảo vệ mình.
Khỏi ai?
Làm sao chúng tìm được anh ta?
Lại có dấu cháy trên trán.
Không thấy ai cả.
Không có vết xe
hay xe nào trên đường.
Skye, ta cần quan sát
vệ tinh thời gian thực
ở khu vực này ngay.
Chờ chút.
Tôi nghĩ đã tìm ra thứ
anh muốn xem qua trước.
Đang gửi đi đây.
Chủ trang trại
là Frank Whalen.
Lính cứu hỏa tình nguyện
ở cùng trạm
với nạn nhân đầu tiên,
Adam Cross.
Hai nạn nhân quen biết nhau.
Họ đã tới giúp dân chúng
trong trận chiến New York.
2 nạn nhân
trong cùng trạm cứu hỏa,
tìm thấy trong cùng 1 ngày.
Ta đang tìm kiếm hung thủ.
Được rồi!
Có ai để ý
mấy đồ kim loại
vương vãi
quanh thi thể không?
Như thể có trường
điện từ vậy?
Câu hỏi là,
ai tạo ra nó?
Ta cần nhanh chóng
đưa thi thể về phòng thí nghiệm.
Mấy vết thương này
có điều gì đó...
Skye, cô tìm thấy gì
về trạm cứu hỏa rồi?
Họ đã đưa
một xe cứu hỏa tới New York
cùng nhiều lính tình nguyện
sau khi Chitauri xâm lược.
Bao gồm Cross và Whalen.
Có lẽ có liên quan
tới việc họ bị nhắm tới?
Hoặc việc họ bị hạ sát.
Kiểu như một vũ khí
ngoài hành tinh?
Chúng ta chưa biết.
Chúng ta phải tới chỗ
các lính cứu hỏa kia
trước mọi người khác.
Chào buổi tối, các anh.
Đặc vụ Phil Coulson
cùng S.H.I.E.L.D.
Chúng tôi đã tham gia
cùng các anh ở New York.
S.H.I.E.L.D, phải rồi.
Có chuyện gì đây?
Chúng tôi có vài câu hỏi.
Xem xét xung quanh đi.
Này mọi người.
Có chuyện gì vậy?
Đang tìm kiếm gì vậy?
- Một cây nến thơm.
- Không hỏi anh.
Vết thương này
có gì đó không hợp lý.
Lúc đầu tôi nghĩ
là vết thương đường vào.
Như đạn bắn vậy.
Nhưng không phải,
đó là vết thương đường ra.
Ý anh là sao?
Frankie chết rồi ư?
- Tôi rất tiếc.
- Anh biết chết thế nào không?
Cũng như cách mà
1 người bạn khác của anh.
anh Cross, đã chết vào hôm qua.
Chính xác là thế nào?
Xin lỗi.
Tên anh là...?
Tony. Tony Diaz.
Anh ổn chứ, anh Diaz?
Thực ra thì...
tôi không có
nóng như vậy đâu.
Ward, chặn cửa sau lại.
Bất xuất bất nhập.
Giả thuyết là vũ khí
làm quá tải não,
vượt quá ngưỡng
sức chứa điện,
làm nó phóng ra
như EMP?
Anh cho là nguyên nhân
là từ bên ngoài.
Tôi thì nghĩ là
từ bên trong anh ấy.
Có chuyện rồi.
Vệ tinh đang thu
một tín hiệu khác.
Ngay trong trạm cứu hỏa.
Tiếng vo ve đó,
anh có nghe không?
Không có.
Anh có ở New York
với anh Cross và Whalen
sau cuộc xâm lược
của Chitauri không?
Thôi nào.
Anh không nghe thấy à?
Nó làm tôi phát điên.
Anh Diaz,
anh có nghe tôi không?
Anh đang làm gì
thì cũng dừng lại đi.
Tôi chẳng làm gì cả!
- Vũ khí đâu?
- Cái gì cơ?
Coulson, tôi tìm ra rồi.
Nó là 1 cái mũ Chitauri.
Fitz-Simmons,
hai người thấy chứ?
Đó không phải vũ khí.
Nhưng nó gây ra
phóng điện trong sọ.
Anh đã làm gì
với cái mũ?
Món ngoài hành tinh ấy à?
Đồ lưu niệm thôi.
Lại nữa rồi!
Trả lời đi, anh Diaz.
Anh làm gì với cái mũ?
Lần đầu tiên có người
chạm tới nó từ sau vụ New York
- là vài đêm trước.
- Để làm gì?
Nó có đầy gỉ.
Bọn tôi lau thôi.
Đó không phải gỉ.
May, đừng chạm vào!
Anh ta không sử dụng vũ khí
mà là bị lây nhiễm.
Cái mũ chắc là nguồn chứa
1 loại virus ngoài hành tinh.
Chúng tôi chỉ lau thôi mà...
Tôi thề đấy.
Tôi, Frankie, Adam, chúng tôi...
Làm ca 3 chán quá,
nên bọn tôi quyết định lau nó.
Adam và Frankie...
Anh Diaz, tôi bỏ súng xuống đây,
được chứ?
Anh ấy đã đạt 600 megajun
và đang gia tăng.
Thưa sếp?
Di tản mọi người.
Di tản mọi người ngay.
Tôi cũng sẽ bị như họ?
Anh ngồi đi.
Anh có gia đình
vợ con gì không?
Có ai mà
anh muốn nói chuyện không?
Tôi làm được gì cho anh?
Sếp phải ra khỏi đấy ngay!
Anh ta sẽ...
Nghe tôi này.
Tôi đã từng ở vị thế như anh.
Nên hãy tin tôi,
khi tôi bảo là
anh không có gì phải sợ.
Anh đang nói gì vậy?
Công việc của anh
rất nguy hiểm, đúng không?
Của tôi cũng vậy.
Tôi từng bị thương...
rất nặng.
Và tôi... đã chết.
Có người nói
lúc đó chỉ có 8 giây.
Nhưng tôi biết rằng
thực ra nhiều hơn thế.
Tôi biết mình đã
không còn trên đời.
Tôi đã tới bờ bên kia.
Nó như thế nào?
Tuyệt đẹp.
Anh nên đi đi, anh bạn à.
Đi đi.
Sạch sẽ, không có dấu vết
của năng lượng tĩnh điện.
Mấy anh lính cứu hỏa kia thì sao?
Họ sẽ được
cách ly và quan sát
ở 1 khu nghiên cứu chất độc
sinh học của S.H.I.E.L.D.
Có ai để ý là
họ đang để vật ngoài hành tinh
bị nhiễm lên xe của ta không?
Ta sẽ đưa nó tới Sandbox.
Hộp cát?
Một khu nghiên cứu của
S.H.I.E.L.D. bên kia Đại Tây Dương.
Họ chuyên về
các chất độc hại.
Nếu điều cô nghi ngờ là đúng,
rằng đây là virus.
Thì các lính cứu hỏa
có thể đã bị nhiễm.
Và họ cần thuốc chữa.
Tìm ra đi.
Vâng ạ.
Mấy giờ thì tới?
3:37 giờ Tây Phi.
Sẽ là 4 giờ 26 phút thật dài.
Anh ổn chứ?
Ổn.
Tôi chỉ muốn đưa
vật ngoài hành tinh khỏi máy bay
càng nhanh càng tốt.
Anh muốn nói gì
về sức khỏe của mình không?
Chả có gì.
Nhà vật lý trị liệu
của tôi yêu cầu nó.
Ông ta cập nhật hồ sơ
hay gì đó.
Có gì không ổn cứ nói tôi.
Hẳn rồi.
Thưa sếp, tôi nghĩ
mình đã phát hiện ra gì đó.
Sếp xuống phòng thí nghiệm
được không?
- Tôi xuống ngay.
- Phil.
Người lính cứu hỏa...
Anh đã làm
tất cả vì anh ta.
Tôi đang xem gì đây?
Chờ nhé.
Cái gì vậy?
Một phát hiện đột phá!
Tôi tin các lính cứu hỏa
mắc phải virus
khi họ lau cái mũ,
sự ma sát kích hoạt
vài cơ quan Chitauri
đã bị thối rữa từ lâu.
Chờ đã.
Các tế bào là từ
cơ thể của nhóm lính cứu hỏa?
Tế bào não, đúng vậy.
Vết tích gần nhất của sự lây nhiễm.
Vài virus "ngủ"
trong tế bào vật chủ
nhiều năm trước khi sinh sản.
Và chúng sinh sản trong cái mũ,
nguồn chứa ban đầu.
Nhưng những tế bào này
cho thấy thứ ta đang có
là virus tự sinh sôi, nghĩa là...
có thể di chuyển từ
người này sang người khác.
Chính xác. Và thú vị nhất
là cách nó di chuyển.
Không phải qua không khí
hay trao đổi dịch trực tiếp,
mà là qua sốc tĩnh điện.
Hoàn toàn khác
với những thứ trên trái đất.
Tôi không nghĩ
một virus có thể thay đổi
mật độ và phân cực
phân tử của vật chủ.
Nó lý giải
cho việc nổi bồng bềnh.
Tôi háo hức
chờ các nhà virus học
ở Cục Dịch bệnh và tổng hành dinh
S.H.I.E.L.D. thấy thứ này.
Có gì không ổn vậy sếp?
Tôi rất xin lỗi, Jemma à.
Ôi không.
Simmons tin là cô ấy
bị nhiễm virus
khoảng 36 giờ trước
khi cô ấy bị
sốc tĩnh điện
từ nạn nhân đầu tiên.
Cô ấy còn bao nhiêu thời gian?
Dựa trên những lính cứu hỏa
bị nhiễm bệnh,
thời gian triệu chứng bộc lộ...
tối đa là 2 giờ.
Vậy là đủ rồi, đúng không?
Ý tôi là S.H.I.E.L.D.
có cả đống phòng thí nghiệm
và khoa học gia
nghiên cứu thứ này, đúng không?
Đúng vậy.
Khi nào mới hạ cánh được?
3 giờ nữa.
Ta đang bay tới Sandbox
nên đang ở giữa Đại Tây Dương.
Thưa sếp,
không biết có phải không,
nhưng nếu ta không
đáp kịp lúc.
Simmons sẽ phóng xung làm nổ tung
chiếc máy bay trên không trung.
Ta không thể khoanh tay
nhìn cô ấy chết.
Ta phải làm gì đó.
Chỉ có 1 người
trên máy bay này
có thể tìm ra giải pháp.
Và tôi tin chắc
là cô ấy sẽ thành công.
Cô ta chỉ là một đứa nhóc.
Tôi tin ta đã có người thắng cuộc.
Nhanh chóng và hiệu quả.
Cơ chế giao hảng hoàn hảo.
Ừm, chuyện đó
không phải dễ dàng.
Để tìm ra dung dịch
khoáng hóa có thể
có thể ngưng đọng
vắc xin và dẫn điện.
Anh đừng dùng từ "vắc xin".
Nó giống kháng huyết thanh hơn.
Được rồi.
Các kháng thể phải xác định
được kháng nguyên của virus.
Nếu thứ virus chết tiệt này
có kháng nguyên.
Cố lên nào.
Cố lên.
Nó không tương thích tốt
với con chuột, phải không?
Sao anh không xuống đó?
Họ không cần khán giả.
Cô có thể ở lại...
nếu cô muốn.
Tôi ghét chuyện này.
Tôi cảm thấy thật là...
Vô dụng.
Ừ.
Tôi muốn đó là một người,
một tay siêu nhân điên khùng,
kẻ tôi có thể đánh,
có thể trừng phạt.
Chuyện đó tôi làm được.
Chuyện tôi không làm được
là bảo vệ các bạn
khỏi những thứ tôi
không thấy và không hiểu.
Vậy chúng ta làm gì?
Ta chờ đợi...
...và sẵn sàng.
Sẵn sàng làm gì?
Làm những gì ta
được yêu cầu làm.
Coulson, thật tốt
khi thấy anh chưa chết.
Anh nhận bản phân tích
của chúng tôi về virus chưa?
Rồi, và S.H.I.E.L.D.
chưa từng ghi nhận thứ như vậy.
Chẳng ai cả. Anh buộc phải
tới Sandbox mà không gặp sự cố.
Nếu có dịch bệnh,
chúng ta cần điều đó.
Tôi hiểu, nhưng tôi không cần thêm
mệnh lệnh hay tối hậu thư nữa.
Tôi cần câu trả lời.
Ước gì tôi có nó.
Tôi xin lỗi, Coulson.
Tôi được lệnh phải báo cho anh
nếu anh có "kiện hàng" lây nhiễm,
anh phải đổ nó đi.
Anh nghe rõ chứ, Coulson?
Lệnh từ cấp tối cao đấy.
Tôi xin lỗi,
đường truyền kém quá.
Phần cuối không nghe rõ.
Đừng nghĩ tới điều đó.
Tôi đâu cần làm vậy.
Việc của anh mà.
Không sao đâu.
Mọi thứ sẽ ổn cả.
Xin đừng nói vậy nữa.
Tôi đã thấy anh nhìn đồng hồ.
Cô chắc là
không cần tôi giúp...
Mà anh có chắc
thứ này hiệu quả không?
Chắc chứ, cô biết thế mà.
Thiết bị của tôi không phải vấn đề,
mà là vắc xin.
Kháng huyết thanh.
Và tôi chỉ phân vân
là anh có căn chuẩn đúng không.
Đâu phải do thiết bị.
Đừng đổ lên đầu tôi.
Lúc đó tôi đang ổn,
giam mình trong một phòng lab
an toàn, cố định ở học viện!
Vậy mà cô phải đi và lôi ta
vào gánh xiếc trên trời này!
Kiểm tra thực địa
còn trượt vỏ chuối, lạy Chúa!
Thôi đi, nói như tôi
buộc anh bám đuôi tôi ấy.
Cô đã nói, tôi xin trích dẫn:
"Ôi Fitz,
"đó là cơ hội
hoàn hảo nhất
"cho chúng ta
để cứu thế giới!
Thật ngu ngốc
nếu bỏ lỡ nó!"
Tôi ghét khi
anh dùng giọng đó.
Mà cũng không đúng
giọng tôi nữa.
Anh chỉ sợ việc
ra thực địa thôi.
Tôi không sợ.
Anh dám vờ như
mấy tháng qua
không phải là điểm sáng
trong cuộc đời nhợt nhạt của anh.
Nhợt nhạt? Thật à?
Từ khi nào mà cô
dày dạn vậy?
Vì tôi chắc là
từng phút giây trong cuộc đời,
cô đều rúc vào
1 phòng lab bên cạnh tôi.
Ở học viện, ở đơn vị khoa học,
trên máy bay này.
Lúc nào cô cũng
ở bên cạnh tôi!
Cô phải chữa được thứ này.
Tôi không biết bằng cách nào, Fitz.
Kháng thể
từ 3 anh lính cứu hỏa
không đủ mạnh
để chống lại virus.
Nó sinh ra từ
DNA ngoài hành tinh.
Không thể tạo
kháng huyết thanh từ ai cả.
Bởi vì không ai sống sót
qua chuyện này, ngoại trừ...
- Chitauri.
- Chitauri.
Cái mũ
thằng khốn dị hợm ấy đội
có chứa vi-rút...
Đúng rồi, và vẫn tồn tại
mà không phát ra
một xung tĩnh điện nào, do...
- Nó miễn dịch.
- Chính xác.
Ả chỉ mang mầm bệnh thôi,
như kiểu Mary thương hàn.
"Ả" á?
Không, đợi đã.
Cái đó... cô không nghĩ là...
Thôi, bỏ đi.
Vậy nếu tôi có được
vài tế bào biểu mô
từ trong chiếc mũ,
ta sẽ chế được vắc-xin ư?
Ðúng!
Kháng huyết thanh,
nhưng đúng rồi đó.
Có phải là...
Fitz!
Ðừng...
Anh không thể vào đây.
Quá muộn.
Trót vào mất rồi.
Hãy cố hết sức
đừng chạm vào tôi nhé.
Fitz, dù chưa biết anh
định làm gì, nhưng...
Tôi đang làm theo
những gì ta vẫn hay làm.
Ta sẽ chữa căn bệnh này...
cùng nhau.
Quá tam ba bận.
Cho phép tôi
làm vinh dự này nhé?
Nghẹt thở quá.
Thành công rồi.
Không.
Sếp, tôi biết quy trình
trong những tình huống này,
nhưng xin anh
hãy báo cha tôi trước, được không?
Tôi nghĩ rằng
mẹ tôi sẽ bớt đau buồn hơn
nếu nghe cha thông báo.
Chưa đến mức ấy đâu.
Vẫn còn thời gian mà.
Sếp, làm ơn.
Cho tôi gặp riêng Fitz
trong lúc này nhé?
Thôi. Ði nào.
Hãy thử lại lần nữa.
Xung tĩnh điện ở con chuột thứ ba
có vẻ ít hơn nhiều,
suy ra ta
đang có tiến triển đấy.
Nếu căn chuẩn được
kháng huyết thanh.
Kháng huyết thanh,
đúng rồi.
Cuối cùng anh
hiểu ra rồi đó, Fitz.
Tôi rất xin lỗi.
Đặc vụ Blake đang gọi.
Anh ta muốn biết
đang xảy ra chuyện gì.
Nếu anh không trả lời,
anh ta đòi gặp Ward.
Sếp...
Anh ra lệnh gì cho chúng tôi?
Vẫn như cũ.
Cái gì dó?
Có người đang mở cửa
thang ở khoang hàng.
Này. Thành công rồi.
Xung điện chỉ làm
con chuột bất tỉnh thôi.
Jemma?
Jemma!
Jemma,
thành công rồi!
Bình tĩnh! Jemma!
Jemma, đừng!
Jemma!!
Jemma!
Kháng huyết thanh được rồi,
nhưng cô ấy đã nhảy!
Đừng hiểu sai ý tôi!
Tôi vui vì hai người còn sống, thật đấy.
Và tôi ghi nhận cô
đã xả thân cứu toàn đội.
Nhưng việc cô làm hôm nay
là không được phép.
Chỉ nội việc
đưa cô từ dưới biển lên...
Cô có biết làm việc với chính quyền
Marốc mệt mỏi lắm không?
Đừng bao giờ làm trò
mạo hiểm như vậy nữa.
Chúng tôi ghét bị mất cô,
Jemma.
Cảm ơn sếp.
Vậy nghĩa là chúng tôi
đi được rồi hả?
Cảm tưởng của cô
về lần đầu rơi tự do thế nào?
Thú thực,
tôi không nghĩ đến nó thì hơn.
Tôi đánh giá hành động của cô
là cực kỳ dũng cảm.
Tôi thấy đây là lúc tốt nhất
để thú tội,
sớm nay tôi đã lừa anh.
Lúc tôi đưa anh lại
khẩu súng ngủ ngon,
tôi đã nói dối,
nó vẫn còn dư 28 gram.
Biết tỏng rồi.
Thật á?
Dĩ nhiên.
Dù gì thì...
tôi cũng là đặc vụ Grant Ward mà.
Tôi nhảy khỏi máy bay
mà không thèm bật dù
và cứu mạng cô!
Cái giọng vẫn chưa đúng.
Nói bằng giọng mũi nhiều hơn.
Xin chào, Skye.
Simmons thế nào?
Phục hồi chóng mặt.
Cô không thể biết
cô ấy suýt chết sao đâu.
Trải qua như thế
phải lâu lắm mới quên nổi.
Kết quả y khoa
của cô ấy à?
Của tôi đấy.
Mẫu máu đã có kết quả.
Tôi hoàn toàn bình thường,
hơi nhiều sắt.
Nhưng đừng lo,
cô không phải gọi tôi
là "Người Sắt" đâu.
Tôi cũng đâu định gọi.
Các bác sĩ chưa bao giờ
yêu cầu kiểm tra.
Mà tôi tự yêu cầu đấy,
nhưng cô thừa hiểu rồi.
Mảnh giấy này
đang nói với tôi
rằng tất cả vẫn ổn, thế nhưng...
Chính tôi lại không
cảm thấy ổn.
Cảm giác khác lắm.
Cởi áo anh ra.
Gì cơ?
Áo của anh...
Cởi khuy ra.
Dù 8 hay 40 giây,
anh vẫn đã từng chết.
Anh không thể trải qua
một chấn thương như vậy
mà trong người
không có gì thay đổi.
Anh biết tôi
đã mất lâu đến như nào để...
Tôi hiểu.
Ý nghĩa của những chuyện này
là nhắc nhở ta rằng...
không quay lại được nữa,
chỉ được tiến về
phía trước thôi.
Anh cảm thấy khác trước.
Vì anh thật sự đã khác trước.
- Tôi cũng định nhảy rồi.
- Tôi biết mà.
Tôi có kháng huyết thanh,
cái dù, mọi thứ...
Mỗi tội chưa kịp đeo quai lên.
- Fitz, không sao mà.
- Biết đâu tôi không làm được
cái trò "James Bond
giữa không trung" ấy.
Fitz, thôi đi.
Được rồi, chỉ là...
Đúng là Ward
đã lập kỳ tích.
Nhưng Ward đâu có bên tôi
trong phòng thí nghiệm,
Tìm ra thuốc giải.
Cũng đâu phải Ward đem đến hy vọng
khi tôi suy sụp.
Mà chính là anh.
Anh mới là người hùng.
Hả?
- Thật đấy.
- Cảm ơn anh.
{\an8} Căn cứ Sandbox
Địa điểm: Tối mật
Blake.
Coulson.
Lý do hay nhất của anh
là "đường truyền bị lỗi" à?
- Tôi bị áp lực về thời gian.
- Liều lĩnh thật.
Anh biết cuộc nói chuyện của ta
đâu phải vì cá nhân.
Chưa từng.
Tôi không biết anh
đã gặp chuyện gì ở New York,
tim anh đã
ngừng đập thật
hay chỉ là lời kể lại
khi chúng tôi lên đến cấp 7.
Nhưng dù có thế nào,
anh cũng không được quyền
bất tuân thượng lệnh
từ trụ sở.
Anh còn dám làm liều nữa,
sẽ có kẻ quyết định
tước "đội hình trong mơ" này
khỏi tay anh cho mà xem.
Tôi muốn thi gan với họ.
Nghe chả giống Phil Coulson
mà tôi quen trước đây.
Không, tôi khác rồi.
Tập làm quen đi.
Biên dịch: annguyen1988, LinhGay, sydney
phudeviet.org