Tip:
Highlight text to annotate it
X
Dịch và hiệu đính: federicnguyen - theMast3r - HolyNighT
.: www.phudeviet.org :.
♪ BREAKING BAD - S02 - Tập 4: "Down" ♪
.: www.phudeviet.org :.
Chào người hùng nước Mỹ.
- Có gì không, anh bạn?
- Chào ông bạn.
Thật là ngu đần.
- Mày có nghĩ được gì hay hơn không.
- Được rồi. Thế nào cũng được.
- Vậy bao giờ mới làm tiếp?
- Chưa làm, ít nhất là thời điểm này.
Không được chế gì cho đến khi
mọi chuyện lắng xuống.
Lắng xuống? Tôi tưởng chính thầy mới là
người nói rằng chẳng có gì thay đổi cả.
Thầy vừa đẩy gia đình
vào một thử thách lớn
và họ mới vừa bắt đầu chấp nhận.
Thầy không thể...
Đắt quá.
Thầy không thể rời khỏi nhà...
quá 20 phút mà không làm
vợ thầy lo lắng.
Thầy cần thời gian
để hàn gắn lại.
Thế trong lúc chờ đợi thầy
làm việc đó, tôi sẽ ra sao hả?
Thằng cha em rể của thầy
đã thu hết tiền của tôi.
600 đô đấy.
Thế phần còn lại đâu?
- Phần nào?
- Thầy phải chia cho tôi một nửa phần của thầy.
50/50 mà.
Đó là phương châm làm ăn của ta.
Có nghĩa là sao? Mày bắt thầy
phải chịu do sự bất cẩn của mày à?
Chính thầy là người
muốn làm ăn với Tuco.
Nếu không phải thế
thì đã chẳng có chuyện gì xảy ra.
Xuống máu đi.
Chuyện này tính sau, được chưa?
Còn lúc này không liên lạc gì.
Hiểu chưa?
Mày đi đâu đấy?
Để thầy đi trước.
- Walt à!
- Trong bếp.
Chào con.
Chào bố. Con tưởng bố không
được dùng lò nướng.
Nực cười. Ngồi ghế đi.
Có nước hoa quả trên bàn đấy.
Sao thế?
- Chào con yêu.
- Chào mẹ.
Bố đang nấu bữa sáng đấy.
Nhưng đừng lo. Anh cũng
sẽ rửa chén đĩa luôn.
Ngon không? Theo anh nào.
Còn có cả nước cam và nước nho...
cho dù, em biết đấy, anh chưa
bao giờ thích chúng cả.
nhưng chúng có nhiều chất polyphenol
và limonoid rất tốt cho sức khỏe.
Walt, anh không phải làm thế.
Anh muốn mà.
- Uống nước bưởi không?
- Dạ có. Cảm ơn bố.
Của em đây. Em thì sao?
Không, em thích nước cam.
Cám ơn anh.
Được rồi. Ăn mau nào.
Không thì bánh nguội mất.
- Vâng.
- Của con đây.
Được rồi. Con xin một cái.
Nhạc Steely Dan.
- Không.
- Phải, chính xác.
Nói về thứ âm nhạc thực thụ...
ban này chấp hết các ban nhạc
đang thịnh hành mà hai mẹ con biết đấy.
Bố có biết ban nhạc
thịnh hành nào đâu.
- Cái đó không quan trọng.
- Chúc con một ngày vui vẻ.
Bố mẹ cũng vậy.
- Boz Scaggs. Còn có ca sỹ đó nữa.
- Boz Scaggs.
Sao cũng được. Tạm biệt.
Cám ơn bố vì bữa sáng nhé.
- Tạm biệt con.
- Không có gì.
Bảo Louis lái cẩn thận nhé.
Vâng.
Con trai ta không biết
Boz Scaggs là ai.
Thế là ta chưa dạy được con rồi.
Để em nghĩ xem...
- Em cũng chẳng biết Boz Scaggs là ai cả.
- Thôi đi.
Đưa đĩa cho anh. Không, không.
Cứ để đó cho anh.
Cám ơn.
Anh bảo này...
theo lịch...
thì cả tuần này...
có cuộc hội thảo nhà văn ở
Đại học New Mexico.
thảo luận về vấn đề
làm thế nào để phát hành tiểu thuyết...
- ... và các vấn đề liên quan.
- Vậy sao?
Ừ, và anh thấy có lẽ em...
Ý anh là, anh sẽ đi
với em nếu em thích.
Ồ, và...
anh đang nghĩ về cái điều
mà em hỏi anh tối hôm nọ ấy.
Em muốn biết là anh
có điện thoại khác không.
Anh đã nghĩ về nó rất nhiều...
và anh nghĩ đó là em nghe thấy
chuông báo thức của điện thoại rồi.
Anh dùng điện thoại để hẹn giờ...
nhắc anh uống thuốc đủ liều.
Và vấn đề là...
chuông báo thức lại giống như
chuông điện thoại,
đúng là thiết kế củ chuối.
Anh nghĩ có lẽ là như vậy đấy.
Anh đã tìm cách đổi
sang kiểu chuông khác
cho khác với chuông gọi đến, nhưng
nó phức tạp làm sao ấy.
Dù sao thì cũng có thể
anh đã đánh mất nó rồi.
Chắc thị trường hiện giờ
có nhiều mẫu mới.
Nếu đi tham dự hội thảo đó,
trên đường về...
chúng ta có thể qua một cửa hàng
để mua điện thoại mới.
Skyler à?
Skyler?
- Sẵn sàng chưa?
- Yo, rồi sao.
Lại không phải là can thiệp nữa chứ.
Jesse Bruce Pinkman...
theo điều khoản 47-8-13...
Luật sở hữu tài sản *** New Mexico...
anh được yêu cầu dọn ngay...
khỏi căn nhà số 9809 Margo,
Albuquerque, 87104.
Từ đã. Cái gì? Ông bà định
đá tôi ra khỏi nhà tôi à?
- Đó là nhà của bác Ginny.
- Bác ấy đã cho tôi rồi mà.
Bác ấy chưa bao giờ cho con, Jesse.
Anh chỉ được quyền
ưu tiên sống ở đó thôi.
Bố mẹ anh mới là
chủ sở hữu thực sự.
Này, chúng ta đã nói về việc này rồi mà.
Tôi sẽ bán nhà và cưa đôi tiền.
Thỏa thuận thế rồi mà.
Có chuyện quái gì vậy?
Chuyện quái đó là
anh là kẻ điều chế đá.
Không, không phải. Gì vậy trời?
Một nhân viên DEA
đến nhà tìm con, Jess.
Ông ấy đến tận nhà.
À, bởi vì thực ra tôi giúp bọn họ...
mà nếu nói cho bố mẹ biết
thì tôi sẽ gặp rắc rối...
nên bố mẹ đừng lo.
Mẹ đã thấy tầng hầm của con.
Đúng vậy.
Mẹ cảm thấy lo lắng nên đã đến đó
và mở cửa vào nhà...
và mẹ phát hiện ra
phòng thí nghiệm của con.
Bố mẹ cũng có chìa khóa à?
Điều chế chất nằm trong
danh mục phải kiểm soát số II
là phạm tội nghiêm trọng cấp 2.
Theo quy định về tịch thu
tài sản của ***...
Chính phủ có thể tịch biên
toàn bộ căn nhà.
Nó có còn ở đó nữa đâu.
Tôi đã phi tang hết rồi.
Con à, bố mẹ không thể
ngăn cản con tự làm hỏng cuộc đời...
nhưng con đừng lôi bố mẹ
chết chùm với con.
Dọn khỏi nhà trong vòng 72 tiếng.
Nếu không, bố mẹ anh
sẽ ủy quyền cho tôi...
liên hệ với chính quyền.
Anh đã rõ chưa?
Anh có cần hỏi thêm gì không?
3 ngày, anh Pinkman.
Mời ông bà.
- Chào em.
- Chào.
- Anh đã sửa cửa ga ra.
- Tốt.
Ừ.
Ray cửa bị cong
nên nó mới bị bật ra.
Được.
- Hôm nay em đi đâu vậy?
- Ra ngoài.
Mọi chuyện ổn chứ.
Vâng, ổn cả.
Không biết có tốt hay không, nhưng anh đang nghĩ
đến việc tham dự lại các cuộc nói chuyện...
của nhóm hỗ trợ về bệnh ung thư.
Em nghĩ cũng tốt đấy.
Ừ.
Ừ phải, cũng hay.
Em đã nói rất đúng
khi lôi anh đến đó.
Em biết không, cũng tốt
khi vợ chồng bàn bạc với nhau.
Em nghĩ rất tốt.
Ừ.
Jesse.
Jesse. Này, Jesse.
Sao con không nghe điện thoại?
À, không. Con...
bận quá. Sao mẹ...?
Ờ phải, mẹ có chìa khóa mà.
Nghe này.
Con đã suy nghĩ rất nhiều
về buổi nói chuyện...
hôm vừa rồi và con
hoàn toàn không hiểu tại sao...
bố lại muốn tống cổ
con khỏi nhà như thế và...
- Không phải chỉ có bố con đâu, Jesse.
- Không, con biết. Con biết mà.
Con chỉ muốn nói là
nó thật sự làm con tỉnh ngộ...
Vì thế con muốn nói chuyện với mẹ.
Mẹ biết không, con đã...
nghĩ đến việc đi học trường kinh doanh,
thật sự nghiêm túc đấy.
Bây giờ người ta có thể làm mọi việc
trên máy vi tính...
Không, mẹ. Thế được mà.
Mẹ à, chúng ta đang nói chuyện,
đang đối thoại mà.
Thời gian để đối thoại
đã trôi qua rồi, Jesse.
Này, này.
Cái quái gì thế, yo?
- Tôi nghĩ đó chỉ là cảnh tỉnh thôi chứ.
- Bố mẹ sẽ cho vào kho.
Khi nào con đủ trưởng thành
thì có thể lấy lại.
Sao mẹ không biết điều vậy?
Ginny muốn tôi sống ở đây.
Tôi là người duy nhất đã chăm sóc bác ấy.
Tôi đưa bác ấy đi gặp hẹn
và ngày nào cũng nấu bữa trưa cho bác ấy.
Tôi xứng đáng được hưởng.
Không phải ngày nào
con cũng nấu bữa trưa.
Còn mẹ thì sao hả?
Bác ấy nằm chờ chết,
còn mẹ thì ở chỗ quái nào hả?
- Đừng nói thế với mẹ.
- Giờ thì sao?
Mẹ đã quyết định cho thằng con cả
thành kẻ vô gia cư rồi hả?
Gia đình tốt quá nhỉ?
Sao con lại thế này? Tại sao?
Con cầm 2 chùm chìa khóa
và điều khiển cửa ga ra.
Lúc nào đi thì để
ở quầy bếp.
Không, mẹ, mẹ, mẹ.
Con phải đi đâu bây giờ?
Mẹ không biết, con yêu.
Nhưng xin con, con làm lại cuộc đời đi.
Vâng, làm thế này
thì giúp tôi nhiều lắm đó, đệch mợ!
Trời ạ.
Chào bác White.
Chào cháu. Thế mới phải chứ.
Đừng ngồi ngoài đường bấm còi.
Cứ vào nhà chào hỏi.
À, bác có trứng ốp la đấy.
Cháu có ăn không?
Dạ không, cháu ăn rồi.
Kiểu giáng sinh New Mexico đấy,
có ớt xanh và ớt đỏ.
Không ạ. Dù sao cũng cám ơn bác.
Flynn và cháu phải đi luôn.
- Flynn là ai?
- Flynn.
Cậu ấy là...
- Flynn hả?
- Vâng.
Sao hả?
Sao á? Chẳng sao cả.
- Sẵn sàng chưa?
- Thích.
- Tạm biệt bác White.
- Ờ.
Tạm biệt.
Flynn? Em có biết gì
về cái tên Flynn không?
Flynn, như tên diễn viên
Errol Flynn đó hả?
Em không biết. Dạo này con thích
gọi bằng cái tên đó.
Cái tên Walter con thì làm sao?
Đừng để ý làm chi.
Con muốn phân biệt đó mà.
Em có nghĩ con nó kể
cho Louis về anh không?
- Về chuyện bất tỉnh ấy?
- Louis là bạn nó, Walt à...
và việc anh đột nhiên biến mất
khiến nó rất buồn.
Anh làm trứng ốp la rồi đấy.
Em phải đi đây.
Dù sao cũng cám ơn.
Em định đi đâu?
Anh nghe điện thoại được không?
Ừ, tất nhiên.
- Nhà White đây.
- Yo, tôi đây. Có tiện không?
Mày có hiểu "không liên lạc"
là sao không hả?
- Tôi biết, nhưng có chuyện.
- Thầy không quan tâm. Đã thỏa thuận rồi.
Không có kênh xem trả tiền
thì cũng chẳng sao cả.
Em này, mình hài lòng với hãng
truyền hình cáp nhỉ?
Vâng, chúng tôi hài lòng.
Skyler? Sky?
Em đi đâu vậy?
Ít nhất cũng có thể cho anh biết chứ?
Ra ngoài.
Anh nên nghe đi Walt.
Em đi vài tiếng rồi về thôi.
Skyler.
- Gì thế?
- Yo, tôi biết là không nên gọi...
nhưng tôi đang gặp khó khăn,
tôi cần tiền của tôi.
Thầy đưa mày 600 đô rồi còn gì.
Cám ơn, bố già Warbucks ạ...
nhưng đó là trước khi
chuyện nhà cửa
nó thúc vào dái tôi, hiểu chưa?
Mày đốt hết 600 đô rồi phải không?
- Cái gì? Không.
- Đúng thế.
- Không.
- Nghe này, Jesse...
chuyện của mày chỉ là
chuyện của riêng mày thôi.
Không liên lạc.
Đừng bao giờ gọi nữa.
- Đến thời điểm thuận lợi thì thầy sẽ gọi.
- Thầy White, ông không nghe rõ à.
Họ tống khứ tôi
ra khỏi nhà rồi.
Thằng chó chết.
Thằng già chết tiệt.
Cám ơn. Cám ơn nhiều nhé.
Cám ơn nhé. Này mấy cu,
chúng mày quên mấy cái này này.
Quên khay đá này!
Chúng mày sẽ cần khay đá đấy!
Bọn mày quên cái này này!
Mang luôn đi!
Chơi tiếp đi.
Yo, tụi mình nên tái lập
ban nhạc Twaughthammer nhỉ, yo. Nói thật đấy.
Tao biết. Nghe được đấy.
Cám ơn mày lần nữa, P.
Tao đã dặn thằng cha diệt gián đó
gọi tao ngay khi xong việc.
Tao tạm trú lâu nhất là 2 ngày thôi.
Tao tưởng mày vẫn đang ở nhà
bà bác ở Margo chứ?
Ừ. Nhưng tao đang định dọn chỗ khác.
Có lẽ là *** Hill.
Jeese mơ mộng.
Ừ.
Nào cưng. Còn sẽ ăn hết
chỗ cà rốt này như thỏa thuận chứ hả?
Nóng quá.
Không đâu, cưng. Nhớ chứ hả?
Ăn đi nào.
Này, nói cho tao biết đi.
Mày vẫn còn chơi bời gái gú chứ hả?
Nói đi. Tao không có
ghét gì bọn tay chơi đâu.
Không phải chém gió nhé.
Nhưng nói về gái gú thì nhiều lắm.
Đệch. GATO quá đi.
Vì thế tao mới rủ tái lập nhóm Hammer
đi hát dạo lại đấy, hiểu không?
- Cho mày xuất chuồng.
- Nghe có vẻ hay nhỉ.
Ngoan nào. Nhìn bố này.
Bố đã bỏ hết chỗ xanh rồi.
Ăn đi con, đi mà.
Chúng ta nên làm thế. Kiếm cả
thằng Cheevo và Anthony nữa và tái hợp.
Quay lại thời hoàng kim.
Xin lỗi mày nhé.
Chờ một chút được không?
Cưng này. Hay là cắn thử
một miếng sanwich...
và sau đó ăn...
A, mẹ đã về.
- Chào mẹ.
- Chào bố con.
Em à, em còn nhớ
Jesse Pinkman không?
Nhà cậu ấy bị côn trùng tấn công.
Anh đã nói cậu ấy có thể ở đây vài đêm.
- Chào Jesse.
- Chào.
Paul, mang mấy thứ này
vào phòng ngủ hộ em được không?
Ừ, để anh.
Hồi bé chú cũng không thích cà rốt.
Hen à, đến giờ đi ngủ rồi con.
Chắc mày giết tao mất thôi.
Cuối tuần này bố mẹ vợ tao
lại đến đây chơi rồi.
Mày còn gọi được cho ai không?
Không sao. Tao còn
nhiều bạn bè lắm.
- Thế hả?
- Ừ.
Yo, ông bà bô hả?
- Tội mày ghê, Paul.
- Ừ, tao biết mà.
Để đấy.
Chào mày nhé.
Rất vui được gặp mày.
Nghe này, tao chỉ cần ở
ba hoặc bốn đêm thôi, và...
Tao đã gọi Badger rồi.
Tao gọi hết chúng nó rồi.
Tao cần khẳng định chắc chắn.
Ừ, thế nào cũng được.
Được rồi. Thế còn thế này được không?
Tao chỉ cần ở tối nay thôi.
Từ đã. Đừng có thế chứ.
- Đừng có thế chứ.
- Này.
Có thằng chôm xe mày rồi.
Không hay rồi.
- Chào bố.
- Ồ, chào.
Chào con.
Mẹ... Mẹ đi đâu rồi?
Ra ngoài.
Bữa sáng đâu?
Này.
Bố con mình đi làm gì đó đi.
Là sao?
Gì đó vui vẻ ấy.
Sẵn sàng chưa?
Đặt vào chân ga.
- Chân con đã đặt lên... Được, tốt.
- Vâng, con đặt rồi.
Tốt.
Rồi. Nhẹ nhàng và êm ái.
Cứ như thế.
Đặt tay ở vị trí 10 và 2 giờ.
Tốt lắm.
Được rồi, đến đây đi chậm lại...
và dừng lại để chuẩn bị
rẽ trái. Được rồi.
Lần sau con nhớ rà phanh nhé.
- Xin lỗi.
- Không sao. Con lái ổn mà.
- Khá hơn lần trước nhiều chứ hả?
- À, vâng. Louis cũng chỉ cho con.
Thế nữa à?
Tốt. Tốt lắm.
Đừng quên chuyển về... Tốt.
Bố sẽ không nói nữa.
Con biết phải làm gì.
Rẽ trái nào.
Chầm chậm, từ từ. Tốt lắm.
Trả lái.
Tốt, tốt lắm.
- Con dùng cả hai chân à?
- Vâng.
Không, đợi đã. Không, Walt à.
Con không được làm thế.
Không thể đặt hai chân cùng lúc
lên hai bàn đạp được.
- Sao không?
- Vì không được làm thế. Dừng lại, Walt.
- Dừng lại đi, được không. Đúng thế.
- Bố, làm vậy dễ hơn mà.
Có cách dễ dàng,
nhưng cũng có cách đúng, hiểu không?
Được rồi, thử lại đi.
Chỉ dùng chân phải thôi.
- Được rồi.
- Được.
Con không cần phải...
Được rồi. Thế là tốt.
Vậy cũng được rồi.
Con thử lại đi.
Đi nào. Thử lại lần nữa.
Được rồi.
Đừng... Bình tĩnh thôi.
Được rồi. Tốt lắm.
Thấy ổn hơn không?
Ổn hơn, đúng không con?
Chân ga, chân phanh.
Chân ga, chân phanh.
Con không thể.
Chân con không thể
đổi như thế được.
Chân con chẳng sao cả.
Chỉ cần ghi nhớ như vậy thôi.
Đừng tự đặt giới hạn cho bản thân, Walt.
Con ngon lành mà.
Được mà, con sẽ lái được. Bố hứa.
Giờ thử lại nhé.
- Được rồi.
- Bắt đầu đi nào.
Được rồi, con không cần phải thế,
thả chân ga ra cũng được.
Được rồi, cứ như thế.
Đi chậm lại một chút.
Chúng ta chuẩn bị rẽ ở đây,
con rà phanh đi.
Chuẩn bị, Walt, rà phanh đi.
Chân phanh. Chân phanh.
- Phanh đi.
- Con lại dùng cả hai chân rồi.
- Nó không chịu dừng lại.
- Đó là chân ga. Đạp chân phanh đi.
Chân phanh. Phanh, phanh, phanh!
Được rồi.
Đó cũng là một cách dừng xe.
Con đã nói rồi mà.
Flynn.
- Giơ tay lên, thằng chó!
- Yo, yo, bình tĩnh.
Nghe lời đi, không tao
cho mày vỡ sọ đấy.
Không, đừng mà.
Là em, Jesse đây.
Đúng không? Đây là xe của em mà.
Anh đã kéo nó đi.
Em họ anh, Badger ấy, nhớ không?
Mày làm đéo gì ở đây?
- Mày thối như cứt ấy.
- Chuyện dài lắm.
Tao đã sửa chữa cái phòng
thí nghiệm tội phạm của mày...
tiền sửa hết 750 đô.
Tính thêm cái toilet mày phá hỏng
thành 1000 cho chẵn, với 500 mày còn nợ tao...
trả xong, mày có thể lái thứ chết tiệt này
khỏi đây đi đến nơi nào đó thật xa.
Được.
Vấn đề là thế này.
Hôm nay em không có tiền trả.
Nhưng trong tuần này
em có thể trả đủ, được không?
1.750 nhé? Em sẽ trả anh
cả gốc lẫn lãi là 1.750 đô.
- Tao nghĩ mày là thằng biết giữ lời cơ đấy.
- Thì đúng thế mà.
Chỉ là đúng lúc này em lại
không có đủ tiền thôi.
Nhưng sẽ có sớm thôi.
Còn đây là đề nghị của tao này.
Tao sẽ tống khứ mày khỏi đây
và bán đồ của mày để gỡ lại.
Tao biết có thằng sẽ trả
kha khá để rước cái đống cứt này.
Được rồi. 2.000 đô, được chưa?
Hai ngày, hai ngàn đô.
Như vậy là chơi quá đẹp rồi.
Đừng có lấy dụng cụ điều chế của em.
Em chỉ còn có lại mấy thứ đó.
Xin anh đấy, được không?
Em thật sự...
Em thật sự cần nghỉ ngơi
một chút ở đây, được không?
Clovis, thôi mà.
Tao không biết.
Có cả một đống đồ ở đó.
Có cái thùng đề là Mê-ty-la-min.
Me... ***...
Mày đọc thế đéo nào cũng được.
Mê-ty-la-min.
Tao đéo biết. Tao đã vấp vào nó.
Có vẻ là còn khá đầy đó.
Cái gì. Mày trả bao nhiêu?
Này! Này!
Skyler.
Louis chở Walt đi học rồi.
Anh đang nghĩ có khi...
giờ là lúc thích hợp để nói chuyện.
Anh mơ thấy làm chủ
một cửa hàng sửa chữa xe đạp cổ.
Ở Ai len.
Lạ thật.
Nghe kỳ cục thật.
Anh muốn xin lỗi...
về mọi chuyện.
Về cái...
ham muốn có chút riêng tư của anh.
Sự thiếu chia sẻ...
tình cảm của anh.
Anh không thể lấy cớ mình bị
ung thư để biện hộ cho những điều đó.
Anh đã không là người
chồng tốt của em...
vì thế...
cho anh xin lỗi.
Anh yêu em.
Anh yêu gia đình này.
Và anh chỉ...
muốn đảm bảo rằng...
chúng ta sẽ không lạc mất nhau.
Cám ơn anh.
Ừ.
Em đồng ý.
Có vậy thôi sao?
Chúa ơi.
Chúa ơi, em còn như thế
đến bao giờ nữa?
- Như thế nào?
- Như thế này ấy.
Không nói chuyện với anh.
Đi ra ngoài cả ngày mà không
cho anh biết em đi đâu.
Rõ ràng em đang bực dọc với anh
về chuyện gì đó...
vậy thì cứ nói ra đi.
Ôi Chúa.
Anh cảm thấy em nặng nhẹ với anh
bởi vì em nghĩ...
rằng anh đang mưu đồ chuyện gì đó.
- Ví dụ như?
- Anh không biết, Skyler.
Có phải em nghĩ anh ngoại tình?
Có phải em nghĩ như vậy không?
Vì thế em mới hỏi anh về...
về chiếc điện thoại khác? Bởi vì em nghĩ
anh không chung thủy đúng không?
- Em không biết.
- Thôi được.
Vậy cứ hỏi anh đi.
Tại sao?
- Liệu anh có nói thật với em không?
- Có, có chứ.
Tất nhiên anh sẽ nói.
Và câu trả lời là không.
Anh không có ngoại tình, được chưa?
Giờ anh phải làm gì để
chứng minh cho em đây?
Thề độc à? Thề có Chúa,
con không ngoại tình.
Em đã nghe anh nói rồi, Walt.
Anh không ngoại tình.
Chúc mừng anh.
Không, em biết gì không?
Chúc mừng em đó, Skyler.
Em giỏi lắm.
Gì đây nào? Anh còn
phải làm gì nữa đây?
- Anh đang cố gắng nói chuyện với em, mà em...
- Được, vậy thì nói đi, Walt.
Ngậm miệng lại và nói
điều gì đó lọt tai xem nào.
Anh muốn biết anh phải làm gì à?
Anh phải cho tôi biết thực sự
đang xảy ra chuyện gì.
Hôm nay. Không chối quanh nữa.
Không xin lỗi nữa.
Không... Không làm những bữa sáng...
để tỏ vẻ biết lỗi nữa.
Anh không muốn mất tôi
chứ gì, Walt?
Tốt.
Vậy thì nói đi.
Nói đi.
Nói gì bây giờ?
Skyler.
Em muốn anh nói gì với em?
Anh không biết.
Chúng ta chưa nói xong. Skyler.
Em có biết anh đã làm gì
cho gia đình này không?
Cái quái...?
- Yo, tôi thật sự xin lỗi, được chưa?
- Mày bị làm sao vậy?
Sao người mày xanh lè thế?
Tôi xin lỗi. Bắt đầu từ chuyện
bố mẹ tôi là những kẻ...
- ... tham lam chết tiệt nhé.
- Thực sự là mày ngu thế này ư?
Không, nghe này.
Tôi biết thế này không phải...
Mày lái cái xe này đến nhà tao
rồi đỗ ở bên vệ đường.
Mày bị thế đéo gì thế?
Tao thực sự thắc mắc đó.
- Không, tôi xin lỗi. Tôi chỉ...
- Nhỡ Skyler nhìn thấy mày thì sao?
Rồi sao hả? Lúc đó mày làm sao hả?
- Tôi không biết.
- Mày có biết vì sao mày không biết không?
Vì mày đéo biết nghĩ.
Đúng thế đấy.
Mày đéo biết nghĩ.
Chưa bao giờ mày biết nặn óc cả.
Tôi đã nói là xin lỗi rồi. Tôi chỉ cần
một nửa tiền của tôi và tôi sẽ phắn.
Một nửa á?
Mày làm đéo gì có nửa nào.
Tất cả là của tao.
Mày hiểu chưa?
Tự dưng tao bị mất tiền
chỉ vì cái tính luộm thuộm của mày à?
Này, như thế thật sự
là chơi không đẹp, đúng không?
Chúng ta đã thỏa thuận 50/50 rồi.
Thỏa thuận gì? Chính xác
thì mày làm được cái đéo gì?
Tao vẫn luôn hỏi điều đó,
vì tao là người sản xuất, đúng không?
Tao điều chế. Nhưng với mày tao
chỉ có thể nói mày là con nghiện.
Mày là thằng nghiện đáng khinh,
ngu đến nỗi đéo hiểu và làm theo được...
những chỉ dẫn đơn giản nhất.
Ngu si đến nỗi...
Làm đi.
Đừng có đụng vào thứ gì cả.
Muốn ăn sáng không?