Người ta có câu " Hổ dữ cũng không nỡ ăn thịt con" để tôn vinh tình yêu và sự chăm sóc của cha mẹ giành cho con cái, tuy nhiên điều này không hẳn lúc nào cũng đúng trong thế giới tự nhiên lẫn xã hội loài người. Khác với loài người, việc động vật sinh đẻ và chăm sóc con cái xuất phát từ bản năng sinh học chứ không phải ý thức xã hội và mục đích cuối cùng là duy trì nòi giống. Nên kể cả khi chúng ăn thịt chính con cái mình thì cũng không ngoài mục đích cuối cùng ấy, và đôi khi, đây lại là một chiến thuật hợp lí trong những điều kiện nhát định. Chẳng hạn các loài chuột thường ăn thịt con mình nhằm đảm bảo số con không quá đông để chuột mẹ có thể bảo vệ chúng và đảm bảo đàn con lớn lên khoẻ mạnh. Loài khác, ví dụ như thạch sùng, chỉ ăn con của chúng trong trường hợp khẩn cấp. Khi đối diện với nguy cơ bị kẻ thù ăn sạch trứng, thạch sùng mẹ sẽ đánh chén trước. Thay vì để trứng của mình trở thành bữa trưa của ai đó, chúng sẽ tự ăn trứng của mình để lấy thêm dinh dưỡng chuẩn bị cho một mẻ trứng mới Và, các bạn biết đấy, thi thoảng thì con trẻ rất phiền phức, nên chúng cần bị loại bỏ Cá bống cát đực thụ tinh với hàng loạt trứng cùa cá bống cái cùng lúc và chăm sóc chúng trong cùng một tổ. Tuy nhiên có trứng nở sớm, có trứng nở muộn. Và để cá bống cái nhanh chóng sinh mẻ trứng tiếp theo, cá bống bố phải ăn những quả trứng nở muộn. Vậy là để tận dụng mọi nguồn lực và tối đa hóa khả năng duy trì nòi giống, đôi khi động vật phải hy sinh một vài đứa con.