Tip:
Highlight text to annotate it
X
CREEPSHOW III - Sub Việt dành cho hdvietnam.com (2006_-_C3.avi - 25 FPS)
Người dịch: Blue Magic = www.vnzombie.com
Đó là số khác của tôi. Sẽ gọi lại sau.
- Được rồi. - Jerry, có thấy mái tóc của tôi không?
Ê, tí nữa gọi lại cho mình. Mình phải đi mua sắm đây.
Cần mua đôi giày mà bọn mình đã thấy hôm qua.
Mình không thể kéo Yanin khỏi vở balê.
Yamil, sao Yustin không gọi cô ấy dậy?
Hắn bận tập chơi bóng chày Sao bạn không tự đi?
Vì mình không được phép đến gần chiếc xe.
Oh, đúng đó.
Bảng cấm đó để sai chỗ.
Anh ấy mang theo gì?
- Ai?
Giáo sư Dayton à? Cha mình nói ông ấy là thiên tài.
Ông ta khiến mình nổi da gà.
Tôi đang đi ra.
Xin lỗi ông, Mailman?
Tôi không thể chờ đợi để dời khỏi người hàng xóm này.
- Tôi biết, sao? - Chào ngài. Khỏe không?
Làm sao mà tôi ?
Chờ tí, có anh này kêu tớ.
Cái gì? Ai? Đâu nào?
Kể chi tiết coi, anh ấy ở đâu?
Hàng xóm của Joe mập.
Đó là một gói hàng. Mình đã đợi cả tuần.
Cho một kiện hàng. Về con lợn này đấy.
Sao các người không quay về máy tính của mình vậy chuyên viên?
Ôi. Không thể chịu nổi mấy tên hàng xóm.
Bạn vừa nói khi nãy mà.
À, mẹ mình đang gọi. Mình phải đi thôi.
Đến giải thoát cho tớ nhé? cầu xin đấy.
Ok, về nhà tớ sẽ gọi lại. Bye.
Thứ gì mà tôi phải chờ cả tuần
cho một cái gói như thế đấy!
Thật tình căm thù cha hàng xóm.
Ugh.
Con không định chào à, Alice?
Gì đó cha?
Ô, đây là một thiết bị điều khiển vũ trụ.
Nó có khả năng điều khiển mọi thứ.
Cha mua nó từ một người buôn nhà đất.
Nhìn giống một trong những đồ dùng của giáo sư.
Có lẽ cha nên đưa ông ấy xem.
- Thứ ghê rợn này băng ngang qua đường? - Alice.
Đừng nói về ông ta như vậy chứ, Alice.
Ông ấy là một người rất thông minh.
- Dù thế nào đi nữa. - Quý bà trẻ tuổi à,
Con cũng sẽ phải rửa tay và trở lại.
Bữa ăn tối đã sẵn sàng.
Chị ấy không ăn đâu, đang ăn kiêng mà.
Nó trêu con đấy. Mẹ kêu nó im đi.
Vì chị ta béo phì.
Lewis, nói gì.
Cái gì giảm cân? Cái gì béo mập?
Ê, sao chúng ta không nói về
cuộc nói chuyện của những người khác?
Con không nghe. Mẹ!
Mình ơi...
Chúng ta sẽ bàn luận sau khi ăn tối. Giờ làm theo lời em đi.
Con bé gầy quá. Chắc sẽ ế chồng.
Không có mông.
Bà!
- Chủ nhiệm nói thế à? - Tôi hết trách nhiệm rồi.
Có gì buồn cười về việc không có lấy miếng mông hả?
Cái mông quan trọng hơn là ăn miếng trả miếng.
Cãi vã là chuyện nghiệp dư.
Hãy dạy con cách làm.
Nếu cha hiểu cách vận hành,
điều khiển nút bấm thiết lập màu sắc.
- Alo6. - Ê, bồ, mình nè.
Con là đứa nghiệp dư.
Kể mình nghe bạn ngã xuống cái vách đó.
và chúng ta sẽ đi siêu thị.
Hello...
Cha ơi, điện thoại bị gì rồi.
Cha... Cha ơi?
Mẹ?
Grams? Jesse?
Ra đây hết đi. Không vui đâu.
Còn còn ở đây không, Alice?
Quý bà trẻ tuổi, đi rửa tay và quay lại.
Bữa ăn tối đã chuẩn bị sẵn.
- Chuyện gì vậy? - Chị ấy không ăn đâu. Chị đang giảm cân.
Vì chị ta mập.
Lewis, nói gì.
Mập? Ai? Ai mập béo?
Ê, sao chúng ta không nói về cuộc đàm thoại của những người khác?
Con đã không làm. Mẹ!
Anh... hãy yên lặng.
Chúng ta sẽ bàn bạc sau bữa ăn.
Giờ làm theo lời em.
Con bé gầy quá. Chắc sẽ ế chồng.
Nó không có mông.
Mẹ cũng vậy mà.
Anh nghĩ nút này để chỉnh phụ đề.
Làm ơn.
Cái thiết bị điều khiển.
thiết bị điều khiển.
Ông? Cha? Se᯲?
Đừng chạm vào thứ đó.
Đừng sờ vào.
Alice. Alice.
Ê!
Giáo sư Dayton!
Giáo sư Dayton! Giáo sư!
Alice.
Hey!
Chờ đã, không! Giáo sư!
Giáo sư Dayton, chờ cháu!
Okay.
Có lẽ mình bị trái banh rồi! Mình không quăng nó đi.
Mày có thể dừng lại được rồi.
Thật là căm thù cha hàng xóm.
Giáo sư Dayton!
Giáo sư Dayton!
Giáo sư?
Giáo sư?
Mình chỉ còn nhớ số của cô ta trên nút gọi nhanh.
Cảnh sát!
- Xin chào? - 911 đây, có chuyện khẩn cấp à?
Làm ơn, các người phải cứu tôi.
Alo?
- Alo? Cho người đến. - Có ai đó không?
Anh ấy đám cưới à? Khốn kiếp.
Hàng cho giáo sư ... Dayton?
Cô được cho ở đây à?
Trời ơi.
Anh phải giúp tôi.
Chờ đã, tôi sẽ quay lại, OK?
Ở đó đi.
Ok.
Một cái thiết bị điều khiển kỳ quặc.
Nó không thể làm nhiều hơn. Không thể kể cả dò kênh.
Mang nó lại cho giáo sư.
Đi bộ mất năm dặm
đến cái TV gần nhất,
chân trần mà đi trong mùa đông.
Và tất cả chúng ta biết người đánh đàn dương cầm
với cái cây nến là một tên bóng.
Giống như chú Brett của con.
Cậu ấy đúng là pê đê.
Bà!
Khốn kiếp, hoạt động đi.
Đừng!
Tốt rồi cha. Cha mới vừa tắt TV.
Lewis!
Mẹ ơi, con đây! Alice nè!
Là con mà!
Lấy súng, Lewis!
- Lấy đi! - Cha, nhanh lên!
Ow!
Chào, Alice.
Dùng cái này để dò tìm đồ vật
Đi lấy súng!
Rồi bắn cái con kinh tởm kia!
Làm ơn, cháu chỉ muốn trở lại bình thường.
Nhưng hiện giờ cháu bình thường mà, Alice.
Đây là dung mạo của cháu.
Giáo sư, đừng đến gần con quái đó!
Được thôi, thám tử Jacobs.
Sinh vật đáng yêu nhỏ nhắn này hoàn toàn vô tội.
Nó sao?
Chỉ là một con thỏ.
Oh, thì ra... một con thỏ.
Nó tên gì?
Alice.
Tên cô bé là Alice.
Cô bé xấu số,
vào cũi mà gặm nhấm vậy.
Ta tìm cô khắp nơi.
Ô, xem tôi tìm được gì nào.
Đồ chơi yêu thích của cô.
Đúng là một kẻ lập dị.
Alice. Tên đẹp đấy.
Tao không chơi với mày.
Đi xuống đường và kiếm tiền cho tao!
Có chuyện gì đó?
Khốn.
Hey! Hey!
- Tôi nói, có vấn đề quái gì thế? - Không có gì.
Không có chuyện khỉ gì sao.
Yeah.
Hey, anh. Hey, nghe nè.
Ê, muốn tìm kiếm tình bạn à?
- Không cám ơn. - Không, Tôi sẽ tìm cho.
- Tôi thấy anh nhìn mà. - Tôi ổn mà.
Yeah? Coi nào.
Bất cứ gì anh muốn. Anh ở đâu?
Ê. Ê, con quỷ cái!
Mà đã được phép hành nghề ở tòa nhà của tao chưa?
Ê! cái quái gì thế?
Ê, Jerry.
Eva! Mày xuống đây coi.
Tôi đang xuống.
Bye, Jerry.
Eva!
Tôi đang chuẩn bị.
Mẹ kiếp!
Ôi, khỉ gió.
... bây giờ một cuộc gọi kinh tởm chống lại Martinez.
Chó chết.
Con bà nó.
- Yo, yo! - Thay đồ chưa?
Đến đây anh thanh niên, mua thứ gì đi!
- Mẹ mày! - Mua giùm đi.
Ô, nhìn đây. Coi nè.
Xem đây, một chiếc máy thu thanh thật tuyệt.
- Yo, yo. - Quý bà, quý bà.
Thấy những thứ mình thích chưa?
Một trái banh pha lê.
Đặt hàng bởi phù thủy.
Có ai chơi cậu mới đây đúng không?
Tôi không hiểu nhiều. Ông cần sao cho cái máy phát thanh đó?
Máy phát thanh với ăng-ten...
thêm $5 để có ăng-ten.
Nếu không có ăng-ten...
Không có ăng-ten thì $10.
Nếu như cái này thiếu ăng-ten thì sao?
Thì không còn máy thu thanh.
Và anh phải bỏ băng hay một quàng một mảnh dây.
Để làm ăng-ten.
Chắc không cần ăng-ten.
Trả tiền. Trả tiền.
Hãy thay đổi.
Anh cũng vậy đó tên khốn! Ya!
Yeah, yeah.
Một thằng ma cạo.
Ranh ma! Ya!
Có ai mua đồ không! Đến đây!
Không, không.
Ô, coi nào.
Sao mày lại dở chứng?
Cám ơn.
Đồ khốn.
Đừng.
- Dừng lại. - Ôi! Jesus!
Xin chào?
Xin chào?
Đừng.
Tôi nói đừng. Anh sẽ thích bài hát này.
Anh là văng nước lên sàn kìa.
Oh, tệ quá.
Xin lỗi.
Lau mình đi.
Trong nhà tắm chứ, Jerry.
Và, Jerry, đặt quần áo lên.
Ok.
- À? - Cái gì?
Bây giờ có tốt hơn không?
Tôi đoán.
Anh đoán? Không chắc chứ?
Tốt hơn rồi.
Có cảm thấy đói không?
- Tôi đoán vậy. - Anh có đói hay là không?
- Tôi có. - Hãy đi làm bữa tối.
Được rồi.
Nước sốt phải thật nóng. Và làm bánh mỳ kẹp.
Jesus.
Tôi đang coi chừng anh, Jerry.
Tôi hứa.
Cô muốn ăn không?
Nhã nhặn nào.
Đừng cho nhiều nước sốt.
Nó sẽ luôn làm anh đau dạ dày.
Đúng rồi.
Ừa.
Anh cần để ít tiền vào ngăn dự trữ.
Chúng sẽ không biến mất.
Nhưng điều quan trọng là nó đa dạng.
Đúng rồi.
Mặc dù tôi sẽ cần nhiều tiền hơn.
Anh sẽ có thôi.
Yeah, Eddie, Eddie, nghe anh nè cưng.
Em sẽ thích nó thôi. Nó là một chuỗi sự kiện có thật...
"Xâm phạm nhà cửa. " Bọn anh sẽ phá chỗ ở của chúng,
Chúng đều không biết rõ về chúng ta,
bọn anh sẽ đẩy cái đống phân ra khỏi gia đình!
- Rồi, ta sẽ xem máy quay 24/7. - Ông, ngài,
Chỗ này bị lỗi.
Ba cái máy quay. Chúng sẽ thích nó.
Vâng, sẽ thích thôi.
***.
Tôi ghét cha này quá.
Anh vừa nói gì?
Không.
Tôi mới đi đổ rác.
Đồ khỉ.
Eva!
Eva!
Tôi xuống đây! Mẹ kiếp!
Chào người bạn nhỏ đi, Jerry.
Chào anh, Jerry.
Chào.
Eva!
Mẹ kiếp.
Làm tốt đấy, Jerry.
Cho tao vào!
Không có tao thì mày không có phân để mà ăn.
Tao sẽ giết mày!
Chúng ta xử lý sao với tất cả những tiếng ồn này, Jerry?
Ronald!
Kêu cô ta nhẹ lại.
- Ronald! - Nhẹ tay coi!
Đi thôi.
và mang theo đèn soi.
- Đừng cho ai thấy. - Hiểu rồi.
Anh thấy gì nào, Jerry?
- Tôi đang tìm. - Chưa cần tìm.
Hãy quan sát.
Tôi thấy dây phơi đồ,
vài bịt rác, thùng hộp,
Mandy sau rượu,
đã qua đây.
Và một cầu thang dẫn lên lối thoát khi có cháy.
Giờ nhìn lên các bậc thang.
Dường như có một số người thảy một bó rác rưởi xuống đây.
- Xem kỹ vào. - Tôi đang quan sát.
Dường như có mục đích.
Hãy leo lên, Jerry.
Tôi đang lên đây.
Shh.
Tiếp tục đi lên.
Okay.
Cứ tiếp tục, Jerry.
- Lên đó hả? - Đúng, lên đó.
Ok. Ok.
Tốt, còn chờ gì nữa?
Lên đó hả?
Xem ra không an toàn.
Sợ cái gì, Jerry?
- Không. - Vậy thì đi nào.
Được rồi. Tốt lắm.
Thoải mái nào.
Hãy dùng đèn rọi.
Và canh chừng mấy con mèo.
- Hú hồn! - Chỉ là
một con sóc chết, Jerry.
Vật đó thật sai lầm.
- Lần sau mà gặp như vậy thì giết nó - Tốt.
Anh sẽ làm gì khi thấy một con như thế?
- Giết chứ sao. - Rất đúng.
Giờ hãy thở, Jerry.
Giờ rọi đèn và làm lại.
Tôi sẽ chỉ dẫn và lo an toàn cho anh.
Giờ phải nhanh chóng ra khỏi đây.
- Anh phải giết ông ấy. - Cái gì?
- Không. - Phải giết thôi. Hắn thấy cái hộp.
Hắn thấy tiền rồi.
- Anh phải thực hiện. - Cô không biết hắn thấy gì mà.
Coi nào, Jerry, Anh biết ông ấy thấy gì mà.
Và sớm muộn gì,
- ông ta sẽ đến lấy. - Tôi không làm được.
Thôi, quá trễ, ông ấy đi rồi.
Nhưng ông ta sẽ quay lại, Jerry. Đừng lo.
Tồi tệ thật.
Hơn 300 ngàn.
Phải di chuyển số tài sản lớn này
và sở hữu được nó.
Nhưng tôi đã nói, đó là tất cả chúng ta cần làm.
- Vâng, mục tiêu lâu dài. - Chính xác.
Nên rời khỏi thị xã càng nhanh càng tốt.
Chờ đã, nghe gì không?
- Gì? - Nghe nào.
Có ai đó đang đột nhập.
Đoán xem ai.
Đừng bắn hắn, chỉ làm tình hình thêm tồi tệ.
- Tôi biết phải làm sao? - Anh biết phải làm gì mà.
Nhưng phải nhanh lên!
Jerry, quay vào trong
cầm dao lên.
Đừng.
Tốt.
Ronald!
Anh đã làm những việc phải làm.
- Chuyện đi quá xa rồi. - Anh xử lý tình huống tốt.
Thật điên rồi.
Jerry, cảnh sát có ở mọi nơi.
Do đó phải thoải mái. Phải bình tĩnh.
- Chú ý là.
Tôi biết. Cô đúng mà.
Không có thừa.
Anh đã biết được.
Tôi biết.
Giết người-tự sát?
Vâng, nhìn thì giống vậy.
Cô gái bị cột bởi băng keo,
rồi bị đâm chừng 50 nhát hoặc hơn.
Rất nhiều máu.
Đó là một dạng bệnh lý mới.
Không mới lắm đâu. Nghĩa là có vấn đề với thuốc men.
- Tôi biết các loại dược phẩm.
Mọi người nghe chuyện đánh nhau.
Yeah.
Thêm sữa không?
Điều tôi lo lắng sau cùng là.
Đúng, tốt...
- cám ơn đã dành thời gian. - Đừng khách sáo.
Khó chịu à.
Ồ...
nếu như anh biết thêm mọi việc,
đây là danh thiếp của tôi.
Chắc chắn, sĩ quan Jacobs.
tôi là thám tử.
Ồ, hì hì.
- Thám tử. - Vâng.
Anh ta tìm thấy cuộn băng keo sót lại trên ghế.
- Tôi thấy vậy. - Không hiểu sao anh ta lại để chung.
Tên đó khó hiểu quá.
Bình tĩnh, Jerry.
Tôi tìm ra...
Anh tìm ra gì chưa?
Ông bắt tôi à.
Tôi chỉ hỏi thêm một câu.
Anh có biết Leon Cates... ?
- Cái tên đã đột nhập vô nhà? - Vâng, hắn đấy.
Một tay bán thuốc,
ở giữa các thứ khác.
Dường như không còn chứ chứ. Tôi không biết chính xác tại sao.
Không nghĩ rằng tôi thấy hắn khá vui vẻ.
Tôi biết loại đó.
Khác biệt.
Còn nhớ gì không...
- Tôi sẽ gọi anh. - Vâng.
Cầm lấy.
Ồ đúng rồi.
Yeah.
Anh hiểu mà.
Dường như ai đó lẻn vào.
Tôi thấy tối hôm trước.
Không báo cáo nhiều về việc đó. Không phải việc riêng.
Oh, đúng.
Chúc một ngày tốt đẹp, anh
Collins.
Anh cũng vậy.
Cám ơn.
Tôi cảm thấy thích cái này.
Tôi cũng vậy.
Tôi sẽ ở đây giữ tiền. Anh kiểm tra những thứ ta có.
- Anh định đi à? - Vâng.
Mợi thứ có vẻ hấp dẫn quanh đây.
Vâng.
Tôi nghĩ là cần phải.. một lát.
Tiết kiệm.
Anh định đi đến đâu?
Tôi không chắc.
Tôi chỉ dự định ra đi khi có chỗ,
nơi tôi đủ sức để sở hữu.
Tôi không thể ở đây, Jerry.
Leon sẽ giết tôi.
Hắn nghĩ tôi lấy tiền của hắn.
Tiền của hắn?
Lấy trộm xe bọc kim loại gần như 2 năm rồi.
Hắn có được nửa triệu tiền mặt trong công trình xây dựng đường Hill.
Tôi không biết nơi nghỉ ngơi là gì.
Ngày nào đó tôi sẽ lộ diện.
Anh cần phòng cho chuyện đó không, Jerry?
Cô không thể quay lại.
Tôi không muốn.
Chuyện gì với cô vậy?
Con khốn đó sẽ giết anh khi nó tìm thấy tiền.
Anh cần phải giết nó trước.
Không, tôi tin cô ta.
Nó là một con điếm. Ai lại tin đĩ điếm hả Jerry.
Tôi đã nói không.
Hãy ra khỏi đây nhanh.
Đừng nhìn tôi như thế chứ. Tôi phải đi tiểu.
Ngưng ở đây đi. Không có ai hết.
- Đó không phải cách cư xử hay. - Xin lỗi.
Đừng ngại. Chỉ một vài giây thôi, được chứ?
- Sẽ quay lại. - Không có gì.
Chờ tôi.
Giờ tôi đang ở băng sau.
Sẽ có chuyện xấu xảy ra. Anh phải nghe tôi.
- Tôi nghĩ cô ganh tỵ. - Con nhỏ bạn của anh đâu có biết
mối liên quan của mình. Hãy nghĩ xem.
Tôi chỉ có gắng giúp anh.
Để cho nó đi tiểu tiện xong, cho lợi ích riêng.
Đây là nơi vắng vẻ. Làm ngay đi!
Tôi đã dặn gì? Bình tĩnh nào.
Sự chừng mực sẽ cho anh nhiều thứ lắm.
Anh biết đấy, nó là tất cả cho tương lai từ bây giờ.
Vâng, tương lai.
Chính xác, tương lai.
Duy trì những dự tính lâu dài.
Và chúng ta sẽ thực hiện rao sao?
- Đủ thứ à? - Thẳng tiến,
Mọi thứ.
Dự trữ, cho vay và vân vân, lợi nhuận thật sự.
Chúng ta sẽ nói rộng hơn về tăng trưởng công nghiệp
càng vững vàng, càng bảo toàn vốn liếng.
Không những với hàng hóa.
Chúng nó chỉ tìm anh trong lo âu.
Chào, em là Rachael.
Anh đang tìm bạn cho tối nay
Đêm nay.
Anh ở đâu?
Ở nhà.
Ê, con quỷ, mày đã được phép hành nghề ở chỗ tao chưa?
Xin lỗi, tôi chưa làm việc này bao giờ.
Ê, ê!
Mày không đi khỏi chỗ tao.
À, đó là, chỉ một lần...
Anh ở đâu?
Cái gì đây?
- Trong phim... - Mm-hmm.
... chúng tôi dùng máy quay to. - Cái quái gì đây?
Cái quái gì thế này? Anh cần cái gì? Trả cho cái gì?
Nhà ở đâu?
Anh có tin chúa sẽ trừng phạt
- Xin lỗi, chờ một lát.
Cô bán dâm!
Xéo khỏi đây. Tôi không chơi với ông!
Cút đi. Cái gì thế?
Ông ta sẽ biến em thành một ngôi sao.
Xuống đứng đường và kiếm tiền cho tao.
Không đùa với mày đâu.
Ăn năn, con quỷ cái của Satan.
Hối hận!
Sám hối đi! Sắp đến hồi kết rồi!
Vẫn ổn chứ?
- Chuyện gì vậy? - Mọi thứ bình thường.
Chỉ cho em cách đến chỗ anh đi, người tình?
Anh đang ở...
số 26 đại lộ Cabrillo.
- Chỗ đậu xe?
May mắn đấy. Có một vài khách hàng ở đây.
Ok, cho em 15 phút.
Bye.
Hưởng thụ nào.
Đi tắm trước đã.
Tin nóng hổi.
Có nhiều vụ án mạng của bọn sát nhân hàng loạt
bị làm bởi một người phụ nữ.
Họ tin rằng cô ả này hành nghề mại dâm
và tin nội bộ vắn tắt đã ghép danh hiệu tên tội phạm là "Gái-gọi-giết-người"
Ả đàn bà này đã giết hơn 10 nạn nhân tất cả đều là nam.
Giờ hãy trở lại với Jim trong mục thể thao.
Đúng rồi.
Đứa "gái-gọi-giết-người"?
Nghe thật độc đáo.
- Nhìn xem - Kiểm tra.
- năm '88, à? - Vâng.
Nhưng anh có thấy cô gái ngồi trong xe không?
Mấy anh muốn đi một vòng không?
Được, được.
- Victor hả? - Vâng.
Sao cô biết?
Đoán mò.
Nhà đẹp đấy. Của anh à?
Vâng, sao?
Cha mẹ anh đâu?
Ba má tôi ra khỏi thị xã để nghỉ cuối tuần.
Vậy rõ ràng chưa?
Nếu không giống như trong hình?
Tôi...
Tôi thích mấy người e thẹn trong gia đình.
Bè đảng là điều tự hào của anh trai tôi.
Anh ấy là thành công của gia đình.
Điều gì khiến anh khó chịu?
- Vâng. - Vâng.
Giờ làm chuyện ...ấy.
Khi tôi còn thời gian?
Ok, Em chỉ cần
nói chuyện thêm 1 tí, anh biết?
Tốt, tôi,...
Tôi sắp cạn tiền,...
Ok, chú em.
Dùng anh để làm tàu.
Lên lầu thôi.
Giờ giải quyết nó bằng cách nào đây?
- Mua bán trước. - Vâng.
Phần của cô đây, Rachael.
$1,000 đấy.
Đây là "lần đầu tiên" của anh à?
Vâng.
Tôi cần biết gì?
Nghĩ xem.
Chúng ta sẽ làm gì?
Ồ...
À, tôi muốn cô
cột tôi trên giường và cưỡi lên người.
Và phải bịt mắt tôi trước.
Ôi, nghe thật quái dị.
$1,000 để trả cho chuyện ấy?
Bất cứ gì anh muốn, cưng à.
Anh thích thế à?
- Vâng. - Được rồi.
Anh thật là một cậu bé hư hỏng.
Có lẽ. Ồ!
Cột chặt.
Cảm thấy thế nào?
Tuyệt lắm.
Còn cô có thoát y chưa?
Chỉ một vài giây nữa thôi.
Ooh!
Vĩ đại quá.
Yeah.
Tôi sẽ làm cho anh cảm thấy sung sướng lâu hơn.
Tôi không nghĩ chỉ một vài giây
Cưng, nhột đấy.
Làm cái quái gì thế?
Thật là bi đát.
Rachael.
Rachael.
Rachael.
Rachael.
Sao cô lại giết tôi hả, Rachael?
Cô sợ hả?
'Bởi cô sắp sửa...
Làm ơn tha cho tôi! Đừng giết tôi! Xin lỗi!
Tôi xin lỗi! Làm ơn!
Tha cho tôi
Anh biết đấy, cô ta đã kéo giỏ hàng đi
cô ấy nghĩ tất cả tốt và bảnh bao.
Nhưng khi cổ nhìn vào giỏ hàng và phát hiện không có con cô ta ở đó,
mà là 1 con ngựa vằn.
Chúng ta có gì?
Ồ, đúng rồi. Hãy xem, chúng ta có gì đây?
- Có cái gì thế? - Thư gửi từ vợ cũ của anh.
Ba hoặc bảy, cái nào?
Gã đó là ai?
Biết chết liền.
Nhìn này. Ngài sĩ quan.
Vâng tôi biết mà. Tôi không nên tiểu tiện vào hồ bơi đó.
Được rồi, chúng ta còn gì khác?
Giáo sư Dayton.
Giáo sư Dayton.
chủ nhiệm Thompson.
Khi nào chúng tôi thấy ông đang làm gì ở đó?
Àh, như cô biết, đó là sự phân bổ của tôi với trường đại học.
Tôi dạy và cô cho phép tôi làm việc với các dự án của mình.
Tôi biết mà ông Dayton, nhưng dường như đã hơn 20 năm.
Vâng, thật ra cô sẽ tìm ra sớm hơn mình nghĩ.
Cô hiểu...
Vâng, rất sớm, thật là.
Tôi có thể giúp gì cho cô, chủ nhiệm?
Ôi quên mất.
Tôi nhận được thiệp mời đám cưới trong bưu phẩm.
Vâng, hy vọng cô có mặt.
Đây không phải là một trong những trò đùa của ông?
Ô, tôi bảo đảm là không.
Nhưng mà ông làm gì có thời gian để gặp người phụ nữ này?
Lúc ông không dạy thì ông lại ở phòng thí nghiệm.
Tình yêu có lối đi riêng của nó.
Tất nhiên nhưng mà, giáo sư, từng tuổi này rồi,
- mà ông làm đám cưới? - Đã mua nhẫn luôn rồi.
Tôi sẽ dự.
Nó sẽ trở thành một đám cưới lớn?
Chỉ cần vài đồn nghiệp và vài bạn cũ
các học viên đặc biệt.
- Tôi đoán họ sẽ xếp hàng chúc mừng ông - Cám ơn.
Nhìn rất giống.
Tôi không biết. Tôi nghĩ màu xám có thể khác hơn.
- Nhìn kìa. - Kiểm tra xem.
- năm '88? - Đúng.
Nhưng anh có thấy cô gái ngồi trong đó không?
Không chắc là chiếc '88. Tìm xem.
Coi kìa. Whoa, whoa.
- Đây là hàng xóm của hắn à? - Tôi không biết...
- Không,... không biết. - Whoa, whoa.
Mấy anh muốn đi một vòng không?
Àh, vâng, vâng.
Được rồi, đi thôi.
Cuộc hẹn với giáo sư, đi nào.
- Thư giãn tí nào.
Để tôi làm.
Ồ, các chàng trai, vào đây, vào đây. Cửa không khóa.
Vào đây.
Chào giáo sư. Thật vui khi gặp ông.
- Giáo sư ông thật to lớn. - Các anh cũng vậy thôi.
Tôi thật vinh hạnh nếu chỉ một trong các anh khá bận rộn để đến đây.
- Và không dự đám cưới của ông? - Chúng tôi sẽ không.
Chính xác là chỗ này mà.
Khiến nhớ lại.
Khen hai anh là các sinh viên lanh lẹ nhất của tôi,
chúng tôi ngồi quanh và chứng tỏ học thuyết tiến hóa.
Nhưng ông luôn thắng với cuộc tranh luận,
Vâng, tôi muốn làm mọi vật thêm mùi vị 1 tí.
Và, giáo sư, khi nào chúng tôi sẽ được gặp người phụ nữ may mắn ấy?
Sớm thôi.
Giáo sư, thí nghiệm bí mật của ông diễn ra bao lâu?
Ồ, tốt thôi.
Nó thực ra chỉ dành cho chính phủ?
- Bác sĩ. Frankenstein, giáo sư? - Vâng.
Nếu ông chỉ biết tin đồn về chuyện đó.
Tôi biết chúng.
Chúng không đan xen giữa tôi và công việc.
Charles, John...
Tôi nghĩ cuối cùng cũng đã xong!
Giáo sư, thật tuyệt.
Vậy ông có thể kể chúng tôi nghe?
Sớm thôi, nhưng các anh đâu có đến vì chuyện đó.
Các anh đến ăn đám cưới của tôi!
- À đúng rồi. - Dĩ nhiên.
Kể chúng tôi nghe về cô ấy đi, giáo sư.
Cô ấy là giảng viên đại học?
Sao ông lại quen cô ta?
Tôi sẽ kể các anh nghe.
Hãy xem, trước hết,
cô ấy không ở gần đây.
Ông gặp cô ấy lúc đi nghỉ phép?
John, giáo sư không có nghỉ phép, tôi biết mà?
- Đúng đó. - Sau ngần ấy năm,
chúng tôi nghĩ các anh nên đăng ký hội độc thân.
Tôi cũng thế.
Xin chào.
Hy vọng tôi không cắt ngang cuộc nói chuyện của các anh.
Làm sao lại là kẻ cắt ngang được.
Charles, John, Các anh chào Kathy đi,
- Xin chào.
- Hân hạnh. - Rất vui khi biết cô!
- Xin chào. - Chào.
Mấy anh ăn bánh đi.
Ok.
Em yêu, phụ anh một tí nhé?
Các cậu, tôi sẽ quay lại sau.
Anh biết quầy bar ở đâu mà.
Chuyện đùa à?
Tôi không nghĩ vậy. Tôi cần uống nước
Cả ba câu chuyện.
Cô ta tuổi cỡ cháu nội ông ta.
Chờ một tí.
Cái gì?
Giáo sư làm nó.
Anh nói về cái gì?
Anh nhớ các thí nghiệm của ông ta?
Tôi không biết. Ông ta làm nhiều quá.
- Và? - Ông ta có thể đùa
rằng ổng có thể tạo ra một phụ nữ hoàn hảo.
Nếu như tôi có thể tạo ra một cô gái hoàn hảo,
Tôi sẽ thiết kế một công tắc để tắt mở đâu đó.
Và nút chỉnh âm lượng.
Có giải thích nào hay hơn?
Anh nghĩ sao?
Ông ta là một tên thợ máy đồng bóng. Anh biết mà.
Cả tôi và anh cùng thấy vài thứ mà ông ta đã làm.
Ừa, nhưng đây là?
Lại nữa, anh có lời giải thích hay hơn?
Không.
Nhưng tôi muốn nói ông ấy giỏi.
Mấy anh nên ăn thử cánh gà hấp của tôi.
Oh, um...
Dayton phải ra cửa hàng
Để mua vài thứ cho tôi.
Ừa, Kathy, cô không sao chứ?
Dayton phải đi mua ít đồ cho tôi.
Tôi đoán là...
Kathy, sao không ngồi xuống?
Ok.
Tôi có thể... cho tôi xin nước uống?
Không cám ơn.
Dayton không thích tôi uống...
nước cồn.
Phải thật nói trong bếp.
Tôi không quen.
Kathy, cô và giáo sư quen nhau bằng cách nào?
Ồ vui lắm,
vì tôi thật sự không nhớ,
Ý tôi, thật sự chúng tôi gặp nhau.
Tôi chỉ nhớ khi đã ở với "anh ta".
Mấy anh đừng cho Dayton biết tôi đã nói chuyện này.
Vì "anh ta" sẽ kể cho mọi người
vài câu chuyện mùi mẫn về chúng tôi
và "anh ấy" sẽ rất buồn
Nếu tôi không nhớ.
Đến giờ rồi. Tôi sẽ quay lại với vài món ăn.
Ok. Anh nghĩ sao?
Nghĩ gì nữa? Cô gái không có uống nước.
Chất lỏng sẽ làm hỏng cô ấy.
Chính xác. Có lẽ ông ta chưa tìm ra cách để che chở nó.
Anh nghĩ cô gái này biết ăn không?
Cô ta có biết ăn?
Sao mà biết.
Mấy anh ăn thử patê nào
Kathy, cô còn ăn gì không?
Tôi?
Không.
Con gái phải giữ dáng.
Và tôi không thể mặc đẹp cho đám cưới được.
Các anh tốt nghiệp khi nào?
- Khoảng 4 năm trước. - Tôi cũng vậy.
Dayton nói rằng hai anh đều là kỹ sư.
Mmm-hmm.
Tôi cũng là kỹ sư luôn.
Ồ, không đùa đâu.
Tôi sẽ quay lại.
- Ngạc nhiên chưa. - Cô ta hoàn hảo.
Cô ấy mới nói là kỹ sư hay đã tốt nghiệp kỹ sư?
Giáo sư đúng là thiên tài.
Anh có nhớ khi giáo sư thường chơi những bài thực hành đùa với chúng ta?
Bánh mỳ sand-wich phát nổ.
Thử trứng sand-wich xem. Chúng thơm lắm.
Để cả hai tay lên vô lăng.
tuổi trẻ ngày nay không biết cách lái xe.
Có lẽ anh nên thử cái nhà tắm trước khi vào, John.
Lái xe đi xa.
Vẫn còn thấy đau đấy.
Nó không phải con rắn thật, John.
- Nó là máy móc. - Nói với chân của tôi nè.
Đương nhiên.
Có nghĩ đây là một trong số chúng?
Nên nhớ chúng ta là người đầu tiên đến đây.
và ông ta đã đánh giá chúng ta "lanh lẹ thông minh" mà?
Có lẽ ông ta nấp ở đâu đó để cười nhạo chúng mình.
Hiểu chưa? Đó là tại sao ông ấy để chúng ta ở lại với cô bé.
Ông ấy muốn chúng ta khám phá Kathy,
phát minh mới và xịn nhất của ổng.
Ô, ông ta biết trước chúng ta.
Bọn mình sẽ làm gì?
Hãy chơi ác ông ấy.
Cố tìm công tắc có thể tắt/mở cô ta.
Hy vọng anh thích bánh của tôi
- Thơm ngon lắm, - Vâng.
Tốt.
Tôi sẽ quay lại, để làm thêm một ít.
Có lẽ nên tiếp một tay.
Nhìn này, cách thiết kế rất tuyệt.
Máu me nhìn rất thật.
Chúa ơi. Tôi chưa thấy mạch điện.
Tìm thấy mạch điện chưa?
Có thể tìm thấy.
Trời, nhìn này.
Da dẻ nhìn rất...
Rất thật! Tuyệt quá!
Ê, Charles.
Charles, xem bộ não này.
Nhìn, nó gần như cử động.
- Tôi có thể sờ thử? - Vâng, thử đi.
Ối, ối.
Trời ơi.
Mấy đoạn nối dây thần kinh.. các tuyến của não đều đúng chỗ.
Mọi thứ, không phải ở đây. Trời.
Tôi nói cho anh nghe.
Ông già đúng là thiên tài.
Các chi tiết cực kỳ hoàn hảo.
Không bao giờ tìm thấy lỗi.
- Nhìn đây. - Gì vậy?
Một tập tài liệu.
ý tôi là, hãy nhìn bức hình và các bức thư...
Với... với...
Ý tôi, chi tiết mà ông ta muốn biến cô gái này từ người thật thành người giả.
Ông ấy là thiên tài.
"Emmett yêu dấu. "
"Dựa theo thống kê của cộng đồng khoa học, phiên bản mới"
"Katia là một kỹ sư của đại học Matx-cơ-va.
Cô ta chuyên về hàng không học.
Cô ấy muốn tìm muộn người đàn ông lớn tuổi, lịch sự và biết quan tâm
- với đầu óc hóm hỉnh." - Chúng ta cuối cùng cũng hiểu ông ấy.
"Những nhà khoa học được ưa thích.
Cần phải nói đến tiến sĩ Farwell về chứng mau quên tạm thời. "
Cái gì?
Ông. Melancholy, đây không phải sự phân chia lớn.
Chúng ta phải giúp ông ấy ghép cô gái lại trước đám cưới, ok?
Cái gì?
John, Tôi nghĩ...
Cái gì? Gì thế?
Tôi nghĩ cô gái...
Cô dâu trong thư.
John, cô ấy là...
Cô ta... chúa ơi!
Chết mất, Charles. Giờ phải làm sao?
Trời đất ơi!
Cưng ơi, anh về nè!
Xin lỗi các cậu, nhưng...
Kathy đặt mua bánh này và cô ấy không đi lấy
Nên tôi phải rinh về.
Kathy? John?
Charles?
Kathy?
John?
Charles?
Kathy?
John?
Charles?
Cô ấy biết cách chế biến mà!
Mmm-mmm-mmm.
Áh...!
Ê, đừng có xua đuổi.
Cô cần giải phải nhiều đó, tôi là bác sĩ.
Để tôi nói bà nghe mấy cái món ăn khốn khiếp của bà.
Tôi từng thấy cá tươi hơn trên sông LA
trong mùa khô hạn kìa!
Ok ok, Tôi xin lỗi. Được chưa?
Đừng, đừng. Tôi nhớ bà mà.
Xin lỗi đó.
Gì thế?
Chào ông.
Có thể giúp tôi cho ít bố thí?
Không, tôi xin lỗi. Nhưng nghe đây tôi có ý tốt cho anh.
Trùi! Tư tưởng tốt à?
Ê, chờ đã. Kiên nhẫn nào.
Vậy còn chuyện ăn uống?
Không, chỉ là ý tưởng tốt thôi. Thật sự như vậy.
Dừng lại!
Được rồi. Cho tôi một miếng xúc xích như của anh ta.
Như của anh ta.
Cầm lấy.
Jeez, đi nào.
Có ai bố thí?
Ê, của anh đây.
Thấy chưa?
Tôi có lòng tốt cho anh đấy chứ?
Làm phiền tí.
Cám ơn.
Mọi người làm ơn! Chúng tôi cần một bác sĩ!
Ê bạn, chuyện gì thế?
Đồ bỏ đi mà.
Huh.
anh trễ nữa rồi.
Sao? bệnh nhân về nhà hết rồi?
Tôi nghĩ chúng ta đã nói về chuyện này.
Mệnh lệnh của tôi là đã qua 30 ngày ở đây. Tôi ở đây.
Và chúng ta có gì?
Không phải là bị đày đọa, bác sĩ à.
Đây là cơ hội để ông chứng tỏ mình,
để cứu vãn dân chúng.
Hay anh muốn tôi gọi thẩm phán
Để nói cho ông ta biết rằng anh không có trái tim?
Có ai nói rằng cô xinh đẹp khi cô là con lẳng lơ không?
- Không. - Thật sao?
Còn bây giờ tôi cần, cà phê...
cà phê đen.
Bà Lexington sẵn sàng gặp mặt.
Tôi sẽ dẫn bà ấy vô.
Đến và ngồi đi bà.
Cẩn thận, có một cái bục.
Tốt lắm.
Để cháu cầm hộ bà.
Bà đưa luôn cho cháu cái này đi.
Bà Lexington gặp khó khăn...
Về thị giác của bà ấy. Mmm.
Vâng, sao ông biết vậy?
Đoán thôi.
I'm over here, darling.
Mmm.
Ok, bà Lexington.
bác sĩ,
Gọi tôi là Grams. Ai cũng gọi thế.
Ok, Grams.
Mắt của bà bị mờ rồi. Bà đã 74 tuổi.
Bà đã chống chọi với bệnh tăng nhãn áp 10 năm qua.
Và đã trải qua phẫu thuật tinh chỉnh.
Tôi còn có thể làm gì cho bà ở đây?
Anh chắc chứ?
Tôi quả quyết.
Anh có ...gì để dặn dò tôi?
Con mắt sắp hỏng?
Bác sĩ, làm ơn.
Bà, Grams, cháu mang xe cho bà.
Ồ, nếu có phim hay mà
bà muốn xem, đừng do dự.
Ôi trời.
Một người nữa ra đi.
Ok, hãy nhìn xem.
À, đúng rồi.
Điều anh cần làm
ba tuần lễ uống thuốc theo chỉ định
Đây. Người tiếp theo.
Mỗi lần 2 viên
ba lần trong ngày.
khi nào xong,
gọi phòng cấp cứu.
Kế tiếp.
Chào. Có vấn đề gì vậy?
Cháu không biết. Cứ như là
mọi việc không diễn ra đúng.
Chất hàng xuống thang máy
đau cổ tay.
Anh có cần cởi đồ tôi ra không?
Tiếp.
Ming... Ming Yee?
Người Nhật hay Hoa đây?
Đây nè.
Tiếp.
Trông anh hôm nay vui đấy. Tốt lắm rồi.
Cúng tôi sẽ biết anh vui vẻ ra sao khi tôi bẻ cảnh tay anh lại và lặp lại.
Người kế tiếp.
Có vấn đề với mắt?
Sao cô lại bị?
Ming Yee.
Ok, đây là cách chữa trị.
Tốn 5 đô-la.
Cám ơn ông.
18mg thuốc ***.
Mừng giáng sinh.
Năm đô...
Tiếp.
Ok, cảm thấy sao?
Xin lỗi, chờ một tí.
Không, không. Tôi đang nghe. Tiến đến trước.
Điều dưỡng Jacobs,
Tôi không thể ghi chỉ định.
Cầm giấy chỉ định này. Xuống chỗ cấp thuốc.
Uh-huh. Vâng.
Xin lỗi, anh nói anh bị sao?
Anh ấy mang hai chai rượi vang.
Rồi trong hai người uống hết cả chai luôn.
Uống hết rượu.
Tôi bảo đảm các người sẽ không bao giờ thấy tôi nữa.
Tiếp tục.
Anh cảm thấy căng thẳng khi kê toa thuốc?
Chắc vậy.
Cô thấy đó, giờ là lúc chúng ta cần thoát ra.
Có buổi họp mặt tối nay. Cô muốn đi không?
Xem phần nào như được ở bên nhau.
Đêm của các quý bà.
Có lẽ lần sau đi.
Cô cũng vậy luôn. Hmm.
Mai gặp lại anh... đúng giờ đó.
Đúng giờ.
Dừng lại. Xem có thích thứ gì không?
Không, xin lỗi. Tôi đang vào trong bây giờ.
Ê!
Anh chẳng phải là vị bác sĩ mới của nhà thương sao?
Cho ông à? Không, không.
Tôi,...
Tôi bị mấy cơn đau ngực nè.
Ồ, thật chứ? Tôi bận rồi,
Tôi phải đi để được chúc mừng.
Và tôi sẽ quay lại.
Đến nhà thương gặp tôi và tôi sẽ cho ông
một ca giải phẩu mà ông sẽ không bao giờ quên, ok?
Yah! Whoo.
Đồ bần tiện!
- Psst. Psst. - Giáo sư.
- Shh. - Gì thế ngài?
Ôi, cái máy phát thanh
ngài bán cho tôi đã bị là một cú hay.
Ngài còn nữa không?
Tôi vừa bán một trong số chúng.
Ngài còn nữa để bán cho tôi?
Thật ra, tôi cần vài thứ của anh.
Ngài cần gì?
Anh còn giữ gói bùa không?
Tôi còn bộ bùa chú nè.
Cấp độ vỡ lòng hay nâng cao?
Phải thật là tân tiến.
Thật cao cấp? Kế đến, ngài,
Ngài cần phải có thêm gà con nữa.
Đó là những gì ngài cần.
- Yah! - Ok, ok, Tôi sẽ đi bắt gà.
Ngài sẽ có nó mà.
Sớm vậy?
Hoàn toàn.
Anh đã mang gì cho tôi?
Ah...
Anh biết luật mà.
Cần những khuôn mặt mới.
Sẽ không có hiệu quả khi không có những bộ mặt mới.
Tôi mang từ buổi tiệc quý giá đến.
Ok.
Rachael.
Ê, bà con.
Ooh-ooh-ooh.
Mmm-mmm-mmm. Cám ơn.
Khách sáo thiệt.
Sandra, em yêu.
Gorgeous, cưng.
Ooh. Whoo.
Nhìn các bạn kìa.
- Bác sĩ Farwell, - Dino, Dino, Dino.
Anh khỏe chứ? Cô người yêu của anh.
Anh có cần thứ gì đặc biệt không?
Cần lấy và mang chúng đi vòng quanh.
- Làm bạn? - Anh sẽ có khá nhiều bạn.
Ê, ê. Tôi biết anh.
Tôi biết anh...
Chờ đó, tôi sẽ đến
Bé xinh, anh sẽ bắt em...
Ooh, chào.
Chà, chà, cô nhìn đẹp đấy.
Hôm nay mọi người có vẻ tươi tắn.
Chào.
Mmm-hmm. Em khỏe không?
Cô tốt lắm.
Đi nào.
Mmm-hmm. chào cưng.
Quý bà và quý ông,
hãy để bữa tiệc thật sự bắt đầu.
Anh đã ở đâu?
Anh biết lúc này là mấy giờ không?
Anh ra ngoài cả đêm à?
Không, tôi luôn mặc trang phục giống nhau cho cả ngày.
Phew!
Ông thiếu ngủ?
Có vấn đề gì?
Chúng ta có gì?
Có gì nào?
Um, tôi dường như bị đau
một chú ở đâu đó trên cổ tay.
Ok, nếu cô cởi áo khoác ra, chúng tôi sẽ chẩn đoán.
Còn tôi thì đang làm việc ở ngay cửa câu lạc bộ
Thì bị tên đồ sộ này nó tông trúng.
Hắn như thế này, "Oh, tôi đi với Jim. "
"Chuyện quái gì với Jim vậy?"
Bác sĩ tôi bị đau ban.
Xin lỗi, chỉ khi cô cởi hết quần áo...
cô biết đó, sao không nằm lên trên bàn luôn cho tiện?
Cởi bỏ hết áo quần rồi nằm lên bàn. Tôi sẽ khám nhanh.
Nhưng chỉ ở đây mà.
Cô không biết nó là dấu hiệu của triệu chứng nguy hiểm.
Để tôi lấy cái que. Rồi chúng ta sẽ xem nhanh qua.
Nhưng tôi có thể làm gì tại câu lạc bộ?
Tôi đã bị khoảng 2 tuần, nó ngứa ngáy, mưng mủ.
Của cô đây.
Nếu như có bác sĩ nữ ở đây thì dễ...
Không cưng, anh là bác sĩ duy nhất ở thị xã này.
- Tôi thật sự không muốn làm vậy. - Oh.
"1-875-CÔ-MẬP, trùi. "
- Anh đùa đó hả? - Đó là...
- Sao không đứng đắn gì cả? ... choc các cô gái Hollywood to bự.
Anh làm bác sĩ kiểu gì? Giỡn với tôi à?
Đây là toa thuốc của cô. Tiếp.
- Đây là số điện thoại của anh à? - Mmm-hmm.
Ông Rhodes,
Đây là bác sĩ Farwell.
Anh ấy là thấy thuốc phục vụ chúng ta cho tháng tới.
Anh ấy đến đây cho một sự tiếp tục điều trị cho đứa cháu gái Dusty.
Dusty?
Chúng tôi nghĩ cô ta sắp trở thành con trai.
Cám ơn bác sĩ đã gặp chúng tôi.
Chúng tôi chưa từng gặp một bác sĩ chuyên khoa.
Vâng, vâng. Thoải mái nào.
Ok, và một vài tuần trước...
thử máu...
đếm số bạch cầu... chậc, chậc...
À, hiểu rồi.
Thế sao thưa bác sĩ?
Cháu từng bị nhức đầu, Dusty?
Ngắn, đến và đi thật nhanh?
Dạ.
Đó là vì cháu có một khối u trong não.
Khối u? là...
bị ung thư?
Loại ung thư không thể mổ.
Ok, vậy đây là bệnh ung thư.
Tôi hiểu rồi.
Bác sĩ,
Bác sĩ à,
Chúng tôi sẽ làm gì nữa?
Um...
Cháu đã đến tuổi lên trung học chưa?
Dạ chưa.
Tôi tìm người chăm sóc cô bé trong tuần này.
Tôi cần cà phê.
Chuyện gì với ông đây, đồ con lừa?
Có thể cho tôi ly cà phê, cô em mến?
Ông không thể nói cho một đứa con gái 15 tuổi
là nó sẽ chết, không thỉnh cầu gì.
Ồ, vì cô gái bé bị bệnh nan y.
Và anh không cần ngồi đây để nói về nó
cho dù chuyện gì xảy ra, cô bé hiểu không?
Tôi đi uống cà phê.
Ôi, thật đau lòng quá.
Tôi đã quay lại!
Woo-hoo-hoo-hoo.
Đúng rồi, vì em, em nè, em nữa.
Whoo! Mở tiệc!
Tin nóng hổi vừa nhận. Xác thực rằng
sự liều lĩnh của các tên giết người hàng loạt
đã được nghi vấn bởi một phụ nữ.
Họ tin rằng đây là một cô gái bán dâm
và những người chăn bò địa phương đã đặt danh hiệu "Đứa gái-gọi-giết-người".
Cô ả đã có hơn 10 nạn nhân, đều là đàn ông.
Làm phiền tí. Anh là ai?
Bảo vệ à.
Cho tôi biết?
Gã đàn ông lùn?
Trông bẩn thỉu, đi cà nhắc.
- Jerry. - Ừa, Jerry.
- Hắn không còn làm việc. - Hình như vậy.
Được. Tôi cần anh ở đây tối nay.
Có một tên vô gia cư lén theo tôi.
Được.
Tốt.
Thằng khốn.
Chờ!
Tốt...
miếng xúc xích.
Cám ơn ông.
Ê, gã đàn ông cầm xúc xích!
Này, bán tôi hay miếng bánh.
$2.
Hai à?
- Đây anh bạn. - Anh mua hai miếng?
Những thứ đó sẽ giết các người!
Cô ta còn là thiếu nữ.
Alice. Alice. Này.
Alice trông đẹo hơn trong ngày đám cưới.
Vâng.
Còn Carol thì thế nào?
Không được đâu, cha.
Cô ấy vẫn còn tin rằng chúng ta có đứa cháu tên Alice.
- Alice? - Alice, vâng.
Con lo cho cô bé, cha à.
Anh có thể làm gì để giúp chúng tôi?
Cô từng nói về những chuyện dồn dập của cô Hail Marys?
- Vâng. - Ừa, ừa.
Kế đến thêm một đôi cho cha chúng tôi.
Oh, vâng.
Mmm-hmm.
Tất cả về tương lai là đây.