Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tập 10
Mời ngồi
Âu Dương công tử không cần khiêm tốn
Từ lâu đã nghe danh Âu Dương công tử võ nghệ cao cường sau này còn xin được thỉnh giáo nhiều
Đâu dám, đâu dám
Nghe nói tiểu vương gia võ nghệ tinh thông tại hạ cũng rất ngưỡng mộ
Nếu so với Âu Dương công tử võ nghệ của ta chỉ đáng là công phu mèo ba chân mà thôi
Võ công phái Toàn Chân tuy rằng không cao nhưng tuyệt đối không phải là mèo ba chân
Sư phụ ngươi sắp đến đây rồi, ngươi biết chưa?
Hả, sư phụ ta vốn đang ở đây đạo trưởng có muốn gặp không?
Cái gì, sư phụ ngươi đang ở đây?
Tại sao không mời huynh ấy ra?
Người đâu, mau đi mời sư phụ ta đến đây
Vâng
Mạt tướng Thang Tổ Đức bái kiến tiểu vương gia
Sư phụ, mời đứng dậy đi
Vị đạo trưởng này rất muốn gặp lão nhân gia
Hoàn Nhan Khang, ngươi dám đùa với ta?
Hả?
Đạo sĩ, ngươi muốn gặp ta làm gì?
Ta xưa nay vốn không thích gặp tăng đạo ni cô
Hôm nay ta đến đây là để hóa duyên cho đại nhân hóa một nghìn lạng bạc
Nói linh tinh, thèm tiền phát điên rồi hả?
Ngươi ở đạo quán nào? Làm gì có trò hóa duyên ấy?
Tướng quân là người nước nào? Dựa vào cái gì mà đến đây làm quan chứ?
Ngươi không đưa bạc thì thôi, hà tất phải động võ vậy?
Yêu đạo giỏi lắm, dám dùng yêu pháp
Tướng quân không cần phải tức giận ngồi xuống uống rượu thôi
Hảo công phu, hảo công phu
Sư phụ, sư phụ không cần tức giận, mau về chuẩn bị bạc đi
Một nghìn lạng, chuyện nhỏ thôi mà
Vâng
Đi
Các vị đều là những nhân vật nổi danh võ lâm
Vậy ta mời các vị chủ trì công đạo
Việc của cha con họ Mục nên làm thế nào cho phải?
Đạo trưởng, nào, vãn bối mời đạo trưởng một chén
Việc của cha con họ Mục, đạo trưởng nói thế nào thì sẽ làm như thế
Vậy thì tốt
Chúng ta hãy mời cha con họ Mục đến đây cùng nói chuyện
Đúng thế
Nhưng thật đáng tiếc, không biết là ai đã đưa cha con họ đi mất rồi
Nhưng đạo trưởng yên tâm, ta đã phái người đi tìm khắp nơi rồi
Tìm mấy năm nữa, nhất định sẽ tìm ra
Hoàn Nhan Khang, cho dù ngươi giở trò gì
sau này nhất định sẽ có lúc bại lộ chân tướng
Cũng thật không hiểu cha con họ tự huyễn hoặc cái gì nữa
Tĩnh Nhi, chúng ta đi
Khoan đã
vẫn còn một việc muốn thỉnh giáo đạo trưởng
Không dám, Sa lão tiền bối xin cứ nói
Hoàng Hà *** và Toàn Chân giáo xưa nay nước sông không phạm nước giếng
Tại sao đạo trưởng lại toàn lực đi trợ giúp cho Giang Nam thất quái đối địch với huynh đệ ta?
Toàn Chân giáo tuy người đông thế mạnh nhưng huynh đệ ta cũng không sợ đâu
Sa lão tiền bối hiểu lầm rồi
Bần đạo tuy có nghe danh của Giang Nam thất quái
nhưng không hề quen biết ai trong bọn họ
Một vị sư huynh của ta còn có cuộc tỷ thí nho nhỏ với bọn họ nữa
Nếu nói ta giúp Giang Nam thất quái làm khó cho Hoàng Hà *** thì thật sự là không có chuyện đó
Vậy thì tốt
Vậy hãy giao tên tiểu tử này cho ta
Quyết không thể được
Ngươi thật muốn bảo vệ tên tiểu tử này?
Chàng trai này là do bần đạo cùng đưa vào đây đương nhiên phải đưa cậu ấy ra ngoài an toàn
Nếu Sa lão tiền bối đã không thể bỏ qua cho cậu ta
Ta thấy hãy để sau này đi tìm cậu ta ra tay, thế nào?
Nếu hôm nay Sa lão tiền bối đả thương cậu ta
Chỉ sợ sau này trên giang hồ, thanh danh của Sa lão tiền bối
sẽ không được hay lắm thôi
Vị Quách huynh đây đã đắc tội với Sa lão tiền bối ra sao có thể nói ra được không?
Mọi người cùng bàn luận lo liệu
Các vị, ta có bốn tên đệ tử kém cỏi
được cùng theo Triệu vương gia đến Mông Cổ làm việc lớn
Vốn đã sắp đại công cáo thành rồi
lại bị tên tiểu tử họ Quách này phá hỏng mất
Triệu vương gia đã tức giận đến cực điểm
Các vị nghĩ xem, chúng ta
đến một thằng nhóc cũng không bắt được
Vậy Triệu vương gia mời chúng ta đến chỉ là để ăn cơm uống rượu thôi sao?
Có chuyện này thật sao?
Sao ta lại không biết nhỉ?
Các vị uy danh lừng lẫy, bần đạo xưa nay rất ngưỡng mộ
Hôm nay có duyên gặp được các vị cao hiền đúng là rất vinh hạnh
Bần đạo và các vị vốn không thù không oán cũng không phải thân thích gì với vị thiếu niên này
Nhưng thấy cậu ta có tấm lòng hiệp nghĩa là một thiếu niên có khí khái
Cho nên xin các vị hãy nể mặt bần đạo mà tha cho cậu ta
Đợi cho ta bắt tên tiểu tử này giao cho vương gia xử trí trước
Đúng thế, hay lắm
Nếu các vị có thể khoan hồng đại lượng, bần đạo cũng sẽ thả tiểu vương gia
Một tiểu vương gia cành vàng lá ngọc đổi lấy một bách tính tầm thường
Các vị không bị thiệt chứ?
Thế nào hả?
Vương đạo trưởng đã nói như vậy chúng ta đâu dám làm khó đạo trưởng
Tiểu vương gia, mau đuổi theo
Xin cáo từ, sau này sẽ có dịp gặp lại
Đạo trưởng nếu rảnh rỗi, xin mời đến đây làm khách vãn bối xin được nghe chỉ giáo
Chuyện giữa chúng ta còn chưa xong đâu nhất định sẽ còn gặp mặt
Đi thôi - Vâng
Đại sư, ông vang danh giang hồ, tại sao nói lời lại không giữ lời?
Ta không cần giữ y, ta cần giữ ngươi
Đạo trưởng, bọn họ...
Đạo trưởng
Đạo trưởng, ông bị thương rồi
Tĩnh Nhi, Tĩnh Nhi
Mau đi tìm quán trọ nào thật yên tĩnh, đi mau
Vâng, đi
Hay lắm, dùng tiên sâm để trị thương đúng là thánh thủ
Mau uống đi
Vậy là Vương Xử Nhất đã trúng Độc Sa chưởng của Lính Trí Thượng Nhân
Độc khí đã thâm nhập kinh mạch, xem ra y không sống được lâu nữa đâu
Vậy ư?
Ta còn sợ y nhiều chuyện, nên đã bắt cả cha con họ Mục lại rồi
Tiểu vương gia nói cái gì?
Ta nói có thể làm gọn gàng hơn chút nữa được không?
Đúng thế
Hay là chúng ta đi tìm giết sạch chúng đi, vậy có phải là ổn cả không?
Sư huynh nói rất đúng, giết luôn tên tiểu tử đó, có phải là xong rồi không?
Không được không được, như vậy chẳng phải sẽ làm tiểu vương gia mang tội giết sư thúc sao?
sau này làm sao đứng trên giang hồ được nữa?
Ta thấy tiểu vương gia vốn không có hứng thú với võ lâm phải không?
Đúng là Âu Dương công tử hiểu được lòng ta
Nói thực, ta cũng chẳng muốn
dính lứu gì đến mấy lão đạo sĩ ấy, chỉ toàn phải nghe bọn họ thuyết giáo
Nhưng được đàm đạo với các vị, ta cảm thấy rất có hứng thú
Nhưng dù nói thế nào lão Vương Xử Nhất ấy cũng là sư thúc của ta
Lúc nãy không giữ y lại, bây giờ lại đi tìm giết hắn, vậy thật không ổn
Nếu không giết cũng không ổn, nên làm thế nào đây?
Tiểu vương gia, việc này đơn giản thôi
dùng một kế nhỏ là có thể không cần ra tay mà vẫn ép Vương Xử Nhất vào chỗ chết
Cho y đi kiện lên Diêm Vương gia cũng không được
Vậy sao, vậy thì thật tốt quá Ta đang lo không biết nói thế nào với sư phụ ta
Đạo trưởng, hình như ông trúng độc rồi
Tĩnh nhi
Đôc sa chưởng của tên Tạng tăng đó quả thật lợi hại
Chút nữa là mất mạng rồi
Tĩnh nhi, mau, thay cho ta một chậu nước sạch
Vâng, đạo trưởng chờ một chút
Sư phụ
Sư phụ
Con đem người đến cho sư phụ đây
Hai tên tử tù này, sư phụ cứ sử dụng đi
Sư phụ, con đi trước đây, ngày mai sẽ quay lại thăm sư phụ
Lui xuống cả đi
Tiểu vương gia, đã làm xong rồi
Tốt lắm
Mời
Chưởng quầy, ta muốn bốc bốn vị thuốc này
Khách quan đến thật không đúng lúc
Bốn vị thuốc này chỗ tôi hiện không còn
Hiệu thuốc to thế này làm sao lại hết thuốc được?
Thật là xin lỗi khách quan, những vị thuốc này vốn không ít
Nhưng vừa rồi vừa có người mua hết, không còn thừa lại chút nào nữa
Chưởng quầy, ta muốn mua mấy vị thuốc này, phiền ông tìm giúp
Thật không may, vừa có người mua hết sạch rồi
Hả?
Lại có người mua hết rồi?
Các huynh đệ nghe hiệu lệnh ta
chúng ta cầm sẵn binh khí cùng đi tìm tên tiểu tử đó
chém chết y ngay trên phố
Nếu lần này còn thất thủ nữa Hoàng Hà tứ quỉ chúng ta thề không làm người
Đi nào
Mở ra
Đưa cho ta
Lui ra đi
Để hai người phải đợi lâu rồi
Đã chậm trễ rồi, mong cô nương lượng thứ
Lệnh tôn ra sao rồi?
Hôm đó ngươi nói là vô tình hại cha ta
tại sao bây giờ lại nhốt chúng ta vào nhà ngục này Ngươi thật ép người quá lắm
Nếu cô ngương thật sự hận ta
vậy hãy giết ta đi
Đây là thuốc ta vừa sắc xong Là ta bảo bọn họ bốc thuốc chuyên trị nội thương
Mau cho cha cô uống đi
Rút cục ngươi muốn giở trò gì?
Nếu ngươi muốn bỏ độc vào thuốc này gia hại cha ta
thì hãy ra tay giết luôn chúng ta đi
Ta
Ta bỏ độc vào thuốc?
Ta làm thế để làm gì?
Tại sao ta phải làm vậy?
Ngươi còn việc gì là không làm được nữa đây?
Từ lần đầu ta gặp ngươi, ngươi nói một đằng làm một nẻo
Ngươi chưa từng làm việc gì tử tế cả
Rút cục ngươi là người như thế nào?
Cô tức giận trông thật xinh đẹp
Ngươi
Thôi được, thôi được
Cô giận ta là việc nhỏ, cho cha cô uống thuốc mới là quan trọng
Đừng có ngăn ta đấy
Uống từ từ
Đây là thuốc ta mời cao nhân đến bốc Lão anh hùng sẽ không sao đâu, sẽ mau khỏe lại thôi
Ta hỏi ngươi, ngươi rút cục muốn làm gì?
Ngươi không cần giả nhân giả nghĩa ở đây
Nếu ngươi thật sự quan tâm cha ta thì đã không gia hại chúng ta
Ta hại hai người bao giờ?
Ngươi đem nhốt hai cha con ta vào trong này còn không phải gia hại ư?
Chúng ta tuy chỉ là những người dân thường
nhưng cũng không để cho những kẻ quyền thế các ngươi muốn làm gì thì làm đâu
Mục cô nương, ta nhất thời lỡ tay làm bị thương Mục lão anh hùng, ta rất hối hận
Ta nghĩ trong vương phủ có thuốc, có lẽ ông ấy uống vào sẽ mau khỏi
cho nên phái người đi mời hai người đến đây
Mời ư?
Mời đến nhà lao này ư?
Nào nào nào
Hãy nghe ta giải thích
Việc chúng ta tỉ võ chiêu thân hôm đó, phụ vương ta biết rồi rất tức giận
Ta sợ ông ấy làm khó cho hai người
cho nên mới phái người đến mời hai người đến đây đây là nơi an toàn nhất
Ông ấy sẽ không thể ngờ ta giấu hai người ở đây đâu
Là ta nghĩ cho cô nương mà thôi
Ngươi nghĩ cho chúng ta hay thật đấy
Việc này cũng phải trách cô nữa
Trách ta?
Đúng thế, ai bảo cô nương xinh đẹp như vậy
hại Hoàn Nhan Khang ta hôm đó không thể cầm lòng
không thể không thượng đài tỷ võ, chính là không muốn người khác có được cô
Nếu cô vẫn còn giận ta, vậy ta chỉ còn cách
hay là để cho cô đâm hai mươi mấy cái lỗ trên người ta thôi
Đâm nhiều như vậy thì ngươi chết mất còn gì?
kiếp này nếu được ở gần cô, có chết cũng đáng
Sao vậy?
Những gì ngươi nói là thât sao?
Nếu ta có nửa lời dối trá thì trời tru đất diệt
Ta không tin
Lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng, ta đã nghĩ như vậy
Ta rất muốn nàng luôn ở bên cạnh ta
Nàng đừng coi ta là vương tử, đừng coi ta là tiểu vương gia
Hồi nhỏ ta còn không được ra khỏi của phủ
Lớn lên rồi, tuy rằng đi đâu cũng tiền hô hậu ủng Nhưng cha ta bận việc quốc sự
Mẹ ta chỉ thích ở một mình
Đến một người để nói chuyện ta cũng không có
Ta vừa nhìn thấy nàng là đã muốn được nói chuyện với nàng Ta cũng biết nàng thích ta
Ai nói ta thích ngươi chứ?
Nàng đừng chối Ta có thể nhìn thấy trong mắt nàng
Nếu nàng nói không thích ta Vậy được, ta hỏi nàng
Hôm đó tỷ võ chiêu thân cha nàng không muốn nàng tỷ võ với ta
tại sao nàng lại cứ đòi tỷ võ với ta?
Chỉ trách ta học nghệ không tinh, không đánh thắng được ngươi
Đừng nói dối nữa Ta nói đúng tim đen của nàng rồi phải không?
Ta không muốn nói chuyện với ngươi
Được, vậy nàng nghe ta nói
Đời này kiếp này, ta muốn nàng luôn ở bên ta
Ta không cần ai khác, ta chỉ cần nàng
Nàng có bằng lòng hay không?
Nàng có bằng lòng hay không?
Ai biết ngươi có định giở trò gì hay không?
Việc lớn như vậy, ta còn giở trò gì chứ?
Vậy nàng có bằng lòng hay không?
Ngươi tự đi hỏi cha ta
nàng bảo ta đi hỏi cha nàng, ta đương nhiên sẽ phải hỏi
Nhưng ta phải hỏi nàng trước, nàng phải đồng ý mới được
Ta...
Ta...
Đã tỷ võ rồi, chỉ cần cha ta đồng ý, thì ta cũng...
Ta vui quá
Được, chờ cho cha nàng khỏe lại, ta sẽ nói với ông ấy
Không có gì
Tối nay ta sẽ đến thăm nàng
Đạo trưởng
Các vị thuốc này tất cả các tiệm thuốc đều hết rồi
Đều nói vừa bị người khác mua hết rồi, thật là kỳ lạ
Đã đoán trước sẽ như vậy
Người của Triệu vương phủ biết ta bị trúng độc chắc chắn phải dùng các vị thuốc này
cho nên đã sai người đi mua hết về
Tên Hoàn Nhan Khang độc địa như vậy sao?
Đạo trưởng, vậy
chúng ta không còn cách nào khác nữa sao?
Hết cách rồi
Độc khí trong người chưa tiêu, ta cử động không tiện
Võ công cháu lại không cao làm sao đấu lại người của Triệu vương phủ đây?
Nhưng cháu không sợ bọn họ
Nếu như trong mười hai canh giờ nữa không tiêu được độc khí, chỉ sợ không xong
Tĩnh nhi, cậu mau rời khỏi đây, tránh bị bọn họ gia hại
Trong đời ta
Gặp được một tiểu bằng hữu như cậu, ta rất vui
Cậu mau đi đi, ta phải vận công trị thương
Mau đi đi, Quách Tĩnh
Cháu...Đạo trưởng
cháu sẽ ở lại đây với ông
Chuyện gì vậy?
Khách quan, ngài có thư
Ta đợi huynh ở bờ hồ cách mười dặm phía tây thành có việc gấp, đến mau
Cậu ta làm sao lại biết ta ở đây?
Bức thư này là do ai gửi đến?
Là một người ở bên phố
Cái này cho ngươi - Đa tạ, đa tạ
Đạo trưởng, cháu có một người bạn rất thông minh lanh lợi
Cháu bây giờ sẽ đi mua thuốc
Trong mười hai canh giờ, cháu nhất định sẽ mua được thuốc về
Đạo trưởng bảo trọng
Hoàng hiền đệ
Nghe thật hay
Đàn có hay không?
Rất hay
Huynh không nhận ra ta nữa à?
Ta là Hoàng hiền đệ đây
Cô là Hoàng hiền đệ?
Người ta vốn là một cô nương mà Chỉ có huynh cứ gọi Hoàng hiền đệ, Hoàng hiền đệ
Mau lên thuyền đi
Được
Tĩnh ca ca Chúng ta hãy ở đây uống trà ngắm cảnh đi
Ta thật hồ đồ Ta cứ nghĩ rằng cô cũng giống ta
xem ra sau này không thể gọi cô là Hoàng hiền đệ nữa rồi
Vậy huynh gọi muội là Dung nhi đi Cha muội cũng gọi muội như vậy
Được, vậy sau này ta sẽ gọi muội là Dung nhi
Đúng rồi, ta còn mang đồ ăn đến cho muội đây
Sao lại nát hết rồi? Chắc không ăn được nữa rồi
Muội vẫn thích ăn mà
Nhưng muội sẽ giữ lại ăn dần dần
Muội từ nhỏ đã không có mẹ chưa từng có ai quan tâm đến muội như vậy
Muội nói tìm ta có việc gấp ?là việc gì vậy
Muội muốn nói cho huynh muội không phải Hoàng hiền đệ, muội là Dung nhi
chuyện đó không quan trọng ư?
Quan trọng, quan trọng
Nhưng ta thấy muôi như thế này rất xinh đẹp sao muội lại cải trang thành một tên ăn mày?
Huynh thấy muội xinh đẹp ư?
Phải, ta thấy muội rất xinh đẹp
Giống như... Giống như tiên nữ trên Tuyết sơn vậy
Huynh nhìn thấy tiên nữ rồi à?
Chưa, nếu đã gặp rồi làm sao còn sống được chứ?
Tại sao vậy?
Bởi vì những người già ở Mông Cổ đều nói nếu ai nhìn thấy tiên nữ
thì sẽ không muốn quay trở lại thảo nguyên nữa
Sau đó ngày nào cũng sẽ si mê trên Tuyết sơn mấy ngày sau sẽ bị lạnh cóng mà chết
Vậy huynh nhìn thấy muội có bị si mê hay không?
Chúng ta, hai chúng ta không phải như vậy chúng ta là hảo bằng hữu mà
Nhưng muội biết huynh thật lòng tốt với muội
Cho dù muội là nam hay nữ, xinh đẹp hay xấu xí
Muội ăn mặc như thế này người khác đối tốt với muội cũng không có gì lạ
Lúc trước muội mặc đồ ăn mày Huynh đối tốt với muội đó mới là thật lòng
Đúng rồi, hay là chúng ta đi mua thuốc trước đi
Vương đạo trưởng bị một lão tặc hòa thượng đả thương bọn chúng lại mua hết thuốc trị thương rồi
Chẳng trách lúc nãy muội thấy huynh chạy hỏi từng tiệm thuốc một
thì ra là đi mua thuốc
Hoàng...Hoàng...
Dung nhi
Ta có thể mượn con tiểu hồng mã của muội một lát được không?
Tiểu hồng mã vốn là của huynh Chẳng lẽ huynh nghĩ muội muốn lấy thật sao?
Còn nữa muội nói cho huynh hay huynh cũng không thể mua thuốc ở xung quanh được đâu
Bởi vị những chỗ có thể mua được đều đã bán hết rồi
Vậy, vậy làm thế nào?
Huynh nghe muội chúng ta ở đây chơi một chút, không cần vội vàng
Không được, sau mười hai canh giờ nữa Vương đạo trưởng sẽ chết mất
Vậy cứ để ông ta chết đi dù sao cũng không phải chúng ta chết
Không cần vội Muội nghĩ cách giúp huynh
Nhưng chỗ thuốc đó đều bị Hoàn Nhan Khang mua đi hết rồi
Hoàn Nhan Khang
Được, vậy chúng ta sẽ đi tìm Hoàn Nhan Khang
Các vị từ xa đến đây, tiểu vương rất vinh hạnh
Lần này có thể mời các vị đại giá quang lâm đúng là phúc của Đại Kim
Lương lão tiên sinh là tông sư một phái ở quan ngoại
Linh Trí thượng nhân là cao tăng đắc đạo của Tây Tạng
Bành trại chủ danh trấn Trung Nguyên
Sa Long Vương độc bá Hoàng Hà
Âu Dương công tử được chân truyền của lệnh thúc
Trong năm vị chỉ cần một vị rút đao trợ giúp
Đại sự của Đại Kim ta chắc chắn sẽ thành công
Bây giờ lại được cả năm vị cùng ra tay tương trợ
Đúng là sư tử dùng toàn lực để bắt thỏ rồi
Ta mời mọi người một chén
Hay lắm, vương gia, mời
Tiểu vương gia nhốt cô nương này ở đây ngươi đoán xem để làm gì?
Vậy còn phải đoán
Một cô nương xinh đẹp như vậy thì khúc gỗ cũng còn mọc được răng nữa là
Xem tên háo sắc ngươi, cẩn thận tiểu vương gia
ném ngươi vào giếng nuôi yêu tinh đấy
Mau đi đưa cơm thôi, nếu để tiểu mĩ nhân bị đói
tiểu vương gia sẽ đau lòng đấy
Chúng ta thử vào trong xem xem mĩ nhân đó xinh đẹp đến thế nào
Hay là chúng ta hãy đi tìm thuốc trước Ta thật sự rất lo lắng
Không, muội muốn xem mĩ nhân trước
Mĩ nữ xinh đẹp lắm sao?
Đi nào
Đem hết đi cho ta
Cha
Ta đã rơi vào tay các ngươi rồi Muốn giết thì giết đi, ai cần các ngươi giả nhân giả nghĩa chứ
Cút đi
Cha đừng nổi giận, có lẽ là có hiểu lầm
Tham kiến tiểu vương gia
Là kẻ nào làm cho Mục lão anh hùng nổi giận hả? có tin ta bẻ gãy chân các ngươi không? Mau lui ra
Vâng
Mục lão anh hùng đã đỡ chút nào chưa?
Chăm sóc không được chu toàn xin lão anh hùng đừng trách
Chăm sóc chu toàn lắm
Giam chúng ta vào ngục như phạm nhân, còn có gì đáng để trách nữa chứ?
Thực là xin lỗi, là ta lỡ tay đả thương lão anh hùng
Nếu mời lão anh hùng một cách bình thường chắc chắn lão anh hùng sẽ không tới
Đành phải mời như vậy, mời cao thủ trị thương bốc thuốc cho lão anh hùng
Lão anh hùng đã đở chút nào chưa?
Ngươi đừng giả nhân giả nghĩa
Những kẻ trong quan phủ như các ngươi, ta gặp nhiều rồi
Ăn thịt người còn không bỏ xương
Ngươi lừa được Niệm Từ chứ không lừa được ta đâu
mau thả chúng ta ra
Cha, hãy nghe xem y nói gì đã
Y thì có thể nói gì tử tế chứ?
Lão anh hùng, ta biết ông vẫn còn tức giận việc hôm đó
Nhưng ta và lệnh ái thực sự có duyên phận
Lệnh ái tài mạo như vậy, thiên hạ quả là hiếm có
Ta cũng không phải là không có mắt, làm sao lại không thích?
Lão anh hùng, ta nói thực lòng đấy, là ta thực lòng thích cô ấy
Gã Vương Xử Nhất đó hôm nay nhúng tay vào việc của chúng ta
Các vị thử nói xem, đó là vô tình gặp phải
hay là y đã có chuẩn bị từ trước
Không cần biết là vô tình hay hữu ý
trúng một chưởng đó của Linh Trí Thượng Nhân y chết chắc rồi
Khi huynh đệ còn ở Tây Vực cũng có nghe danh Toàn Chân thất tử
quả thật cũng không phải hạng hữu danh vô thực
Nếu không phải Linh Trí Thượng Nhân tặng cho y một chưởng
chúng ta hôm nay có thể đã mất mặt vì y rồi
Âu Dương công tử không cần quá khen lão nạp như vậy
Lúc đó là đánh hòa, không ai thắng cả
Thượng Nhân chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày là khỏi, cũng không có gì to tát
Ngươi là con nhà quan gia, chúng ta không xứng, cũng không dám trèo cao
Lão anh hùng đừng nói như vậy
Chỉ là ta là vương tôn thế tử Nếu để người khác biết được
phụ vương ta lại kết thành thân gia với một hào kiệt lưu lạc trong giang hồ
việc này chắc chắn không được . Làm vậy quả thực không hay
Vậy ngươi nói nên làm thế nào?
Ta muốn mời hai vị ở lại tệ xá ít ngày
Đợi cho thương thế của lão anh hùng khỏi hẳn, thì hãy về quê đợi
Sau đó hoặc là ta sẽ đến đón dâu hoặc là lão anh hùng đưa lệnh ái đến thành thân
Vậy không phải là lưỡng toàn kỳ mỹ sao?
Thôi được, việc ngươi đả thương ta, ta không tính toán với ngươi
Theo như ngươi nói, sau này con gái ta theo ngươi là phải trốn tránh cả đời
không thể quang minh chính đại làm phu thê phải không?
Việc này ta tất nhiên sẽ có sặp đặt đến lúc đó ta sẽ mời mấy vị vương công đại thần đến đề thân
nhất định sẽ quang minh chính đại thành thân cùng lệnh ái
Ta là tiểu vương gia, nhất định sẽ có cách
Ông hãy tin ta đi
Ngươi mau mời mẫu thân ngươi đến đây chúng ta nói rõ trước mặt, ta sẽ tin ngươi
Mẹ ta không thể đến gặp ông được
Nếu mẫu thân ngươi không đến, ngươi nói gì ta cũng không tin
Không phải mẹ ta không đến Mẹ ta là vương phi, không thể tùy tiện gặp người khác được
Ngươi cút ra cho ta
Vậy lão anh hùng hãy nghỉ ngơi dưỡng thương đi
Ta đi đây
Tiểu vương gia Giản quản gia, chuẩn bị xong cả chưa
Theo lệnh tiểu vương gia
đã bẻ gãy chân con thỏ rồi ạ
Thỏ con, đã làm khổ ngươi rồi, hãy cố chịu một chút
Đi thôi
Năm thứ ba Thái Tông Thiên Hội của nhà Kim
cũng chính là năm Huy Tông Tuyên Hòa thứ bảy nhà Tống
Đại binh nhà Kim chúng ta có hai vị Cán Li Bất và Trát Một Khát làm nguyên soái lĩnh binh phạt Tống
Đánh bại Tống Huy Tông và Tống Khâm Tông
Từ xưa đến nay, binh lực chưa bao giờ mạnh như lúc đó
Đúng thế
Hay lắm, Đại Tống phải cống nạp cho Đại Kim bao nhiêu vàng bạc?
Sư đệ, đệ nói ít đi vài câu được không?
Đúng thế mà
Lục vương gia,các ông rút cục có đòi cống nạp không?
Lúc đó Đại Kim ta binh hùng tướng mạnh, vốn dĩ có thể thống nhất thiên hạ
Không ngờ đến nay đã gần một trăm năm, họ Triệu vẫn ở Hàng Châu làm hoàng đế
Mọi người có biết nguyên nhân của việc này không?
Đương nhiên là biết
Hoàng đế đại Tống vàng bạc nhiều vô kể, các ông chỉ cần đòi cống nạp là được rồi
Đệ...
Vương gia, sư đệ tôi là người thô lỗ, xin vương gia đừng trách
Những người tu hành luyện võ như chúng ta, vốn là kẻ ngoài thế sự
đâu có hiểu những chuyện quốc gia đại sự . Xin vương gia chỉ điểm cho
Mẹ
Mẹ, là kẻ nào làm mẹ tức giận vậy?
Còn không phải là con hay sao?
Sư phụ con trách ta quá nuông chiều con
Con không chăm chỉ luyện võ, là do mẹ dung túng cho con
Thực ra luyện võ có gì hay đâu
Mẹ, mẹ có biết mấy hôm trước, lão đạo sĩ làm loạn trên đường là ai không?
Là ai?
Là sư đệ của sư phụ con, cũng có thể coi là sư thúc của con
Nhưng con chỉ gọi ông ta là đạo trưởng thôi, chứ không gọi ông ta là sư thúc
Thằng bé này, ông ấy đã là trưởng bối của con
sao con lại không tôn trọng ông ấy?
Ai bảo ông ta không tốt, ông ấy tìm đến tận cửa
hỏi con chuyện tỷ võ chiêu thân phải làm thế nào Mẹ nói xem nên làm thế nào?
Mẹ thấy cô gái ấy rất ưa nhìn
con đã tỷ võ thắng thì nên lấy cô ấy
Tuy rằng cha con không đồng ý con lấy con gái nhà nghèo
mẹ có thể nói giúp cho con
Mẹ, mẹ biết bọn họ giờ ở đâu không?
Ở đâu?
Con đem bọn họ vào trong phủ, giấu bọn họ vào trong nhà lao rồi
không để lão sư thúc kia của con tìm thấy bọn họ
Khang nhi, con đã làm khổ người ta, lại còn bắt nhốt họ lại
như vậy không phải thành người xấu rồi hay sao?
Mau, mau đi thả họ ra, mau đi đi
Mẹ
Không phải
Bây giờ con làm sao thành thân được? Con vẫn chưa làm được việc lớn gì
Hơn nữa, nói thế nào phụ vương con cũng không
để con lấy một cô gái mãi võ trên giang hồ đâu
Khang nhi, sao con lại coi thường con gái nhà nghèo chứ?
Mẹ tuy rằng thân tại vương phủ nhưng xuất thân cũng là con nhà nghèo khó
Con có biết ta đã nuôi con trưởng thành như thế nào không?
Mẹ, có phải mẹ có chuyện gì giấu con không?
Sao con thấy ngày nào mẹ cũng buồn phiền không vui
Mẹ có chuyện trong lòng
sau này có dịp sẽ nói cho con biết