Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tập 1
Cầm cái này đi.
Số tôi sao mà khốn khổ thế này...
It's starting again... Lại bắt đầu nữa rồi
Mới im hơi lặng tiếng được một thời gian... Nhưng giờ Cậu chủ lại bắt đầu giở chứng.
Có Chúa mới biết tôi bực thế nào
Rằng mình đang sống cuộc sống thật tồi tệ vào lúc cuối đời.
Thật tội nghiệp...
Cậu chủ đã dậy chưa ạ?
- Chỉ là vì tới giờ ăn sáng rồi. - Cậu ấy không ăn đâu.
Vậy sao?
Oh, không được...
Mọi người cần phải ăn sáng mới có một ngày tốt lành được chứ.
Để tôi đi hỏi cậu ấy thử.
Cậu ấy bảo sẽ đến công ty ngay bây giờ.
Vào lúc tinh mơ thế này ư?
Nhưng sao cậu ấy chẳng nói gì với tôi cả.
Các nhân viên đều gấp rút đến công sở.
Vào lúc sáng sớm thế này ư...
Vâng.
Nhưng...
Nhỡ một ngày kia, cậu ấy phàn nàn
Việc tôi bỏ bê bữa sáng mà thậm chí không xin phép cậu ấy thì sao?
Vậy tôi phạm phải tội lớn mất.
Nhỡ cậu ấy nổi giận, liệu tôi có nên hỏi hay không đây…
Tốt nhất là tôi nên hỏi, vì chí ít sau này tôi còn có thứ để nói.
Chủ tịch Joo...
Tôi có thể vào được không ạ?
Chủ tịch Joo...
Tôi rất lo lắng vì biết được rằng anh không muốn dùng bữa sáng.
Anh phải ăn sáng để nạp năng lượng chứ ạ.
Thử nghĩ đến vài món và nếu cảm thấy ngon miệng, hãy cho tôi biết nhé.
Sau đó, tôi sẽ tận tâm chuẩn bị bữa sáng cho cậu.
Và làm ơn, nếu có món nào cậu làm ơn không muốn ăn
Làm ơn đừng ngần ngại nói tôi biết.
- Lùi lại đi. - Sao ạ?
Vâng, tôi đang lùi lại rồi đây ạ.
Sao cô có thể nói ‘làm ơn’ đến 3 lần trong một câu thế nhỉ?
Sao ạ?
Và làm ơn, nếu có món nào cậu làm ơn không muốn ăn, làm ơn đừng...
Ah...
Cái đó...
Chắc tại tôi lo lắng quá đấy ạ...
Woa, cô thật sự căng thẳng quá đấy.
Tôi đã làm điều gì sai rồi phải không ạ. Tôi sẽ suy ngẫm về điều đó và cố gắng sửa chữa.
Cô đã ăn Hồng khô, và dùng kem đánh răng loại 7080.
Sau đó rửa sạch bằng nước súc miệng màu cam.
Sao có thể…
Ở tầng dưới, họ đang chuẩn bị bữa sáng theo phong cách ẩm thực của cả Hàn
Và Mỹ bởi vì họ không biết tôi muốn ăn gì.
Sao có thể...
Mức cam hỏng rồi đó!
Dạ?
Hềy, mùi Mimosa.
Cotton Clean Warm.
Đùa à...
Chẳng phải cotton, cũng chẳng phải nguyên chất, Và tuyệt không thể nào ấm được.
Họ sử dụng bao nhiêu loại chất tẩy thế này? Khốn kiếp!
Ra ngoài đi!
Này...
Sao anh có thể xài loại nước hoa buồn nôn thế hở?
Kinh quá đi...
Anh nên đổi mùi nước hoa ngay đi thì hơn.
Không ổn rồi...
Tại sao mũi mình gần đây lại nhạy cảm thế nhỉ?
Tại sao chứ?
Ngậm mồm đi, đồ khốn!
Doanh thu giảm chỉ vì chúng ta đổi tên Super Cape thành Super Collar thôi sao….
Ý anh là muốn đổi thành Super Cape lại sao?
Vậy thì đổi đi...
Đổi đi chứ?
Yeah!
Strike!
Đội phục vụ phải không?
Máy tính Mac trong phòng hội nghị đã bị vỡ, những thứ khác cũng sớm vỡ cả thôi.
Nhiều ghế cũng sẽ bị gẫy, vậy vui lòng kê lại đầy đủ giúp.
Tường và sàn cũng sẽ bị hư hỏng, hãy chuẩn bị cả công tác tu bổ nữa.
Họ muốn quay trở lại...
Hay duy trì...
Lũ khốn này sẽ phải ăn cơm bằng lược dính gàu của lũ chó cái…
Tôi đã theo dõi lũ khốn này, hãy tăng giá 250%
khi nghe thấy chúng mở miệng bảo chúng ta nên quay lại
Đó là phân tích cơ sở dữ liệu nhị phân thông minh...
Lee Joo Ho nhận bao nhiêu tiền hoa hồng để theo dõi hắn ta nhỉ?
Này!
Anh là người muốn chuyển sang Super Collar, đúng không?
Tôi ghét cay ghét đắng những ca sĩ không biết hát, kỹ thuật viên không biết công nghệ
người thông minh mà không có trí khôn
Và người thiết kế trò chơi mà không thể khuếch trương nó.
Nghĩ đến việc họ đi trên những con đường lát bằng tiền thuế của tôi…
Mà giận sôi máu mắt. Như thể mắt mình đang ở trên đống lửa vậy.
Trước khi tôi móc chúng ra làm bóng bowling để hạ đo ván anh…
Hãy viết đơn từ chức đi, và để trên bàn tôi.
Strike!
Này anh bạn...
Thằng nhóc đó đã móc mắt và cho chúng ta ăn, đúng không?
- Không phải như thế chứ? - Ý anh là gì vậy ạ?
Hắn ta dùng gàu của chó để làm thức ăn cho tôi đó.
Tôi nghĩ mình cần phải đến bệnh viện thôi.
Tôi, cũng thế.
Chúng ta nên gọi 911, đúng không nhỉ?
Tôi nghĩ là vậy.
Vậy khi nào cậu muốn nghỉ việc?
Nghỉ ngay khi ra viện.
Đúng thế. Cứ vậy đi.
Chúng ta viết thư từ chức không phải vì hắn ta bảo thế.
Mà là chúng ta đang từ bỏ.
Đúng vậy.
Tên giám đốc khốn kiếp đó, cậu nghĩ liệu hắn có đến viện thăm chúng ta không?
Có lẽ không... Bởi nếu hắn đến, Tôi sẽ bảo hắn ta rằng...
Bảo gì?
Joo Hong Bin khốn kiếp!
Đi chết đi!
Tôi, cũng thế!
Này!
- Vâng? - Vâng?
Hai anh sống cùng nhau à? Ngủ chung giường luôn phải không?
- Hai người là một cặp à? - Sao cơ ạ?
Có vô số nhãn hiệu trên thế giới
Sao hai người lại dùng chung mùi nước hoa?
Sao cơ ạ?
Đổi nước hoa đi, khốn kiếp!
Ngửi mùi muốn ói!
Bốc mùi quá, tôi không thể đi chung xe với 2 người được. Ra ngoài!
Trước đó chủ tịch đã làm vậy rồi...
Sao dạo này mũi anh ấy trở nên nhạy cảm thế chứ?
Ông đã chôm nước hoa của tôi hả?
Là gì có!
Có phải ông đã vào phòng tôi khi không được phép?
Ông đã tùy tiện mở ngăn kéo của tôi?
Tôi biết có gì đó bất ổn khi chai nước hoa nhanh hết đến thế.
Cái gì cơ?
- Uh. Có lẽ tôi đã dùng cái chai nước hoa chết tiệt ấy... - Nó đắt lắm mà!
Tôi đang xài tằn tiện lắm đó!
Xin lỗi anh.
Thật ti tiện quá đi!
Sau đây là những tin tức kỳ lạ mà chúng tôi nhận được.
Vào khoảng nửa đêm, có ai đó đã đốn ngã nhiều cây cối
dọc các con đường quanh khu dân cư và trong thành phố.
Điều kỳ lạ là, trong số các cây bị đốn ngã
một số cây bị chặt theo phương đứng thay vì phương ngang.
Điều tệ hại hơn nữa, đây không phải là lần đầu tiên/i>
Khoảng 2 tuần trước, điều tương tự đã từng xảy ra
Thật trùng hợp, cả ngày hôm đó và hôm nay trời đều đổ mưa.
Cảnh sát cho rằng, đây là hành động của một người có vấn đề thần kinh
và họ đang tập trung để điều tra.
Đó là chuyện khá kỳ lạ. Bây giờ thì thay đổi không khí nào.
Sau đây là một ca khúc.
Hắn ta đang nói cái gì vậy chứ?
Không! Không được!
Chú đi đi!
Ra khỏi đó!
Thạt là, tránh ra!
Sao chú cứ muốn vào trong làm gì?
Tôi biết cô đang chung sống với một người đàn ông.
Sống với đàn ông ư? Không thể nào...
Tôi đâu có bảo cô được phép chuyển đến đây với người đàn ông khác.
Tôi không thể chịu nổi điều ghê tởm đó.
Tránh ra!
Không được!
Không đời nào tồi để người đàn ông đó sống cùng cô ở đây.
Tôi có thể cho qua mọi chuyện, nhưng điều này thì không bao giờ.
- Đi thôi! - Đợi đã, ông chú à...
Sao chú có thể nói thế được?
Mẹ tôi không nuôi dạy tôi theo cách đó...
- Vậy thì tránh đường! - Chết, giày...
- Sao tôi không thể vào trong? - Chúng ta phải làm gì đây?
Cô ấy bảo ông chủ có thể đến bất cứ lúc nào.
Nên mang giày của tôi bỏ vào trong tủ quần áo.
Sao chú có thể buộc cháu tội như thế được?
Đi thôi!
Đó, chú thấy chưa? Chẳng có ai đây cả.
Sao chú không tin cháu nhỉ?
Se *** à...
Không phải chú không tin cháu.
Những người từng sống ở đây trước kia
Họ đánh nhau và làm vỡ mọi thứ. Chú phát ốm vì điều đó.
Cháu hiểu.
Tạm biệt chú.
Yeah, đi rồi.
Ra đi.
Chú ấy đi rồi. Em ra được rồi đó.
Em không chui ra được, Se *** à.
- Em bị kẹt rồi. - Kẹt?
- Em kẹt cái bồn rửa rồi. - Ý cậu là sao?
Chờ chút.
1, 2, 3!
1, 2, 3!
Lại nào...
1, 2, 3!
Kéo cậu ấy đi!
Nào, kéo nào!
1, 2, 3!
Này...
Chú à...
Anh trễ xe đưa đón của bệnh viện rồi. Anh đang chạy từ ga tàu điện ngầm.
Anh sẽ đến sớm thôi.
Ah, Anh thấy bệnh viện rồi.
- Anh đến ngay đây. - Em cần phải ra ngoài rồi, nhanh lên nhé.
Được rồi!
Tôi ói mất thôi. Giải quyết chuyện này đi.
Vâng, thưa chủ tịch.
Thông báo, chúng tôi đề bạc ông Kim Seo Goo
Từ đội trưởng lên làm Tổng Giám đốc.
Đại diện của Công ty Global Games, Joo Hong Bin.
Ông ấy đồng ý trả lương là 10 triệu Won.
Vui lòng điểm chỉ vào đây thay cho chữ ký.
Với điều kiện sẽ phát triển Super Collar nội trong 3 tuần.
Để vượt qua doanh thu của Super Cape trước đây...
Chúng tôi đề bạt Ông Oh Joon Sik lên vị trí Giám đốc Ý tưởng.
Đại diện Joo!
Chúng tôi yêu anh!
Tôi sẽ cống hiến hết mình cho Global Games...
Im lặng, Tôi không thể tập trung được!
Đừng động đậy...
Chờ tiếp đi...
Cậu nên làm điều này sớm hơn mới phải.
Đừng động đậy.
Gần xong rồi.
Em lấy cái này đâu thế?
Ổn chứ?
Nhìn này.
Điều này khiến cậu thú vị đến thế sao?
Bạn bè đang quay quanh, chắc cậu hạnh phúc lắm...
Thôi nào.
Tae Hee à...
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Em có thể nghe tiếng dạ dày họ réo đó, Họ đã được ăn gì đâu.
Đi mua chút gì ăn cho họ đi.
Anh sẽ ăn sau.
Đâu cơ...
Này, Se *** à!
Se *** à!
Đây này... Nhìn đi.
Thật sao?
Em định đến Global Games thật à?
- Em sẽ giành lại nó. - Giành lại gì cơ?
Monstro là do chúng ta gây dựng.
Này...
Se *** à. Son Se ***...
Nếu em giành lại được, xương của họ sẽ không còn bị gãy nữa.
Em cần phải giành lại nó trước khi được phát hành.
Cái đó gần như đã...
Du gì thì em cũng sẽ giành lại nó bằng được.
Em đòi lại bằng cách nào?
Em không biết Joo Hong Bin là loại người nào sao?
Này, hắn ta có hẳn fan hâm mộ tại tiệm cà phê internet, Có lẽ có cả phong trưng bày Joo Hong Bin cũng nên ...
Và còn, anh ta rất nổi tiếng với giới trẻ. Em nghĩ có thể khiến anh ta tốt lên được sao?
Ai trong giới cũng biết anh ta là xấu xa nhất trong số những người xấu xa.
Em nghĩ anh ta sẽ trả lại công ty mình đã mua sao?
Em đâu có ý định đòi lại công ty.
Chỉ Monstro thôi.
Em muốn đòi lại nó.
Này...
Hắn mua công ty chúng ta cũng chỉ vì Monstro. Vậy tại sao hắn phải trả lại chứ?
Em có biết tại sao chả có bức hình nào của Joo Hong Bin trên internet không?
Đó là bởi vì hắn ta trông như quỷ vậy, Và hắn ta không muốn phơi bày bản chất ra.
Tại sao em nghĩ họ không thể đăng ảnh của hắn ta lên chứ?
Bởi vì họ không có lấy một tấm.
Hắn ta chưa bao giờ chụp hình bất kỳ đâu bởi vì Không muốn phơi bày bộ mặt quỷ dữ của mình đó.
Hắn cũng chẳng bao giờ trả lời phỏng vấn.
Được rồi đó.
Se *** à!
Son Se ***!
Mua gì cho tụi nhỏ ăn đi.
Ngay cả khi đã ăn 3 gói mì với cơm, họ vẫn còn thấy đói.
Anh biết mà, đúng không?
Làm ơn mà.
Được rồi, em cũng ăn chút gì đó đi nhé.
Vâng, thưa chủ tịch.
Này. Tôi trông giống qủy lắm hả?
Sao ạ?
Đi lấy xe đi.
Nếu tôi không thể đến công ty trước Son Se ***
Thì tôi sẽ cạo đầu và làm cho đôi giày cỏ của cậu trụi lông luôn đó.
Tôi sẽ cho cậu ăn chúng mỗi ngày. Giờ thì lấy xe ngay đi!
Nếu cô ta đi bằng phương tiện công cộng
Thì sẽ mất 5 phút để đến ga tàu điện ngầm.
Mất them 20 phút đi tàu điện ngầm.
Và thêm 5 phút đi bộ đến công ty.
Tổng cộng, tất cả là 30 phút.
Anh đang lái xe với tốc độ 160 km/h. Chúng ta sẽ đến đó trong vòng 3 phút.
Hãy giải quyết trong vòng 30 giây.
Trừ phi cậu muốn chết.
Vâng, thưa chủ tịch.
Vẫn ổn chứ, thưa ngài?
Cậu trông tôi ổn lắm à?
[Joo Hong Bin...]
Anh đã cho bon trẻ ăn gì chưa?
Anh mới nhận cuộc gọi từ Joon Pil.
*** Geun đã mua vé máy bay từ công ty lữ hành của cậu ấy.
- Cậu ấy định trốn sang Mỹ. - Gì cơ?
Chuyến bay cất cánh lúc 4 giờ chiều.
Chuyện gì vậy?
Cậu nên nói lời chào hỏi mới phải chứ.
Không phải đã bảo anh ta chịu trách nhiệm toàn bộ sao?
Tất nhiên rồi.
Nếu cậu gặp ai đó, ít nhất cũng nói lời chào hỏi chứ.
Tôi nghĩ ông ấy vẫn chưa hài lòng lắm. Thôi thì bỏ đi, mua cái mới cho ông ấy.
Vâng, thưa chủ tịch.
Khoan đi đã.
Bỏ qua mọi chuyện, tôi cần một lời xin lỗi.
Ông chưa xin lỗi à? Nếu mình sai thì phải xin lỗi ngay chứ.
Nếu cần, tôi sẽ xin lỗi lần nữa.
Nếu ai đó gây ra một vết thẹo trong thời gian dài...
Cũng cần phải xin lỗi!
Đồ khốn!
Chủ tịch, đừng quá nóng giận.
Làm ơn kiềm chế.
Ông đang làm gì vậy? Xin lỗi ngay đi. Nhanh lên!
Đồ khốn!
Ông ấy không làm gì sai. Tại sao phải bắt nói lời xin lỗi?
Ai đó ở đây mới là đồ khốn. Ai đó mới phải nói lời xin lỗi.
Ông ấy đã làm gì sai nào? Tại sao phải bắt nói lời xin lỗi?
Chủ tịch.
Vui long lượng thứ cho.
Đi thôi!
Này!
Cậu muốn chết hả? Ai đó ở đây mới làm sai.
Tại sao phải bắt ông ấy nói lời xin lỗi? Này, thả tôi xuống!
Cậu chết chắc!
Này!
Ai đó ở đây mới làm sai. Cậu muốn chết hả?
Thả xuống! Cậu muốn chết hả?
Thả xuống!
Tại sao lại bắt người chẳng làm gì sai phải nói lời xin lỗi. Cậu muốn chết hả?
Này thư ký Ko!
Thật là, này thư ký Ko! Thả xuống!
Thả tôi ra! Tôi sẽ giết cậu!
Ai đó ở đây mới có lỗi!
- Cậu bị gì vậy, tên khốn? - Anh cứ trừng phạt ngay đây đi.
Cậu đang nói cái quái gì thế?
Lại đây nào.
Tôi xin lỗi, thưa chủ tịch. Tôi không có ý định né đâu.
Đứng lên!
Khốn kiếp!
Ai biểu cậu làm điều đó hả?
Chủ tịch...
Cô gái đó, Son Se ***...
Chắc cô ta đã đến công ty được một lúc rồi…
Đồ chết tiệt!
Sao bây giờ cậu mới nói hả?
Anh nên tìm xung quanh quầy kiểm tra. Anh vẫn chưa đến đây à?
Anh xin lỗi.
Xe buýt khởi hành hơi trễ.
Anh sẽ đến ngay. Đến đó trước đi nhé.
Son Se ***...
Làm sao tìm được vậy?
Anh chỉ...
Tiền bối à.
Anh định đến Mỹ sao?
Ah, anh có chút rắc rối...
Anh đổi số điện thoại và bỏ nhà đi...
Bây giờ, anh lại định trốn chạy nữa sao?
Em thấy đó...
Con anh ốm nặng, vợ anh lại phản bội anh...
Anh định thế này đi à?
Mà đi đâu cơ?
Anh có thể trốn chạy như thế sao? Làm sao có thể đi mà chẳng nói với chúng tôi tiếng nào?
Chúng ta cùng vay tiền ngân hàng để phát triển chương trình
Và trải qua một năm làm việc không ngừng nghỉ vì nó.
Phản ứng cũng rất tốt
Và giờ tất cả mọi việc của chúng ta là chờ công ty thu lợi nhuận về...
Làm sao có thể bán đứt công ty và trốn chạy như vậy hả?
Này, Se *** à...
Em không thể bỏ qua cho anh được sao? Anh có lý do của anh mà... Được chứ?
Tiền bối à!
Tiền bối à...
Bọn trẻ giờ có nơi nào để đi đâu chứ.
Chúng đang trú ngụ ở nhà em, Và chủ nhà có thể phát hiện ra.
Một đứa thậm chí đã bị vỡ xương cụt rồi.
Je Gil đã trốn trong một nơi chật hẹp, Và giờ thì cậu ấy bị thoát vị đĩa đệm rồi.
Sao anh có thể bỏ đi vì bản thân thế được chứ?
Thật đó...
Se *** à.
Anh ...
Anh thật sự...
Anh thật sự hổ thẹn, và xấu hổ đến mức Không thể nói được gì.
Anh đi đây.
Tiền bối à!
Tiền bối à!
Chuyện vì đây? Không phải cô ta định đến đây à?
Cô ấy đã không đến sao?
Cô chắc chứ?
Liệu cô có bỏ sót cô ta không đó? Cô đang làm gì thế hả?
Tại sao cô ta không đến?
Tại sao cô ta vẫn chưa đến?
Đi đi, dẫn cô ta đến đây.
Đi đi, tìm cô ta đến đây!
Tiền bối à! Anh định đi đâu?
Tiền bối à!
Anh định đi đâu chứ?
Tiền bối à!
Tiền bối...
Xin lỗi!
Se *** à!
Anh ấy ở đằng kìa!
Này, *** Geun!
Ông Gyun *** Geun phải không? Tôi là Joo Hong Bin.
Bây giờ anh đang ở Mỹ sao?
Anh sẽ đi hôm nay à?
Khi nào anh đi không phải là điều tôi quan tâm.
Một người tên là Son Se *** nói muốn đến gặp tôi, nhưng cô ấy đã không đến.
Tôi muốn hỏi anh một vài thứ.
*** Geun!
Thật là! *** Geun!
Thật là...
Tôi sẽ không rời một bước cho đến khi nào anh ra khỏi đó.
Ra đây đi mà.
Anh nghĩ là chúng tôi sẽ giết anh, hay đại loại như thế đúng không?
Thật là... Ra đây đi!
Đại diện Joo...
Tình trạng tôi bây giờ không thể nói chuyện với anh được.
Tôi gác máy đây.
Ông Gyun *** Geun.
Có vẻ như các nhân viên ở đó không có ý tưởng gì mới mẻ kể từ khi ông bán công ty.
Anh đang nói gì thế? Chúng ta đã thỏa thuận, và mọi việc diễn ra thế mà.
Đó không phải điều tôi quan tâm nữa.
Với lại, chẳng phải anh là người không muốn thuê nhân viên công ty chúng tôi đó sao?
Và còn nữa...
Ông Gyun *** Geun ư?
Này! Cậu bao nhiêu tuổi hả?
Đừng quá khích như vậy Ông Gyun *** Geun.
Nếu thế, tôi sẽ nổi giận thiệt đó.
Và nếu tôi mà nổi giận, Chúng ta khỏi thương thảo gì sất, hiểu chưa!
Nhanh lên nhé, vào nhà tắm ấy.
Nhớ là sau khi đi xong, đừng để nước tiểu vương trên người đấy.
Hiểu chưa?
A lô?
Tôi là người đã gọi điện từ máy bay
Tôi định nhắc rằng anh không nên nói chuyện theo cách đó.
Này, nhóc.
Nắm dây kéo, sau đó kéo xuống.
Cháu không làm được à?
Được rồi, để chú giúp cho.
Dây kéo bị kẹt rồi.
Đợi đã.
Eliza!
Tên lừa đảo!
Đứng lại đó.
A lô?
Bình tĩnh đã.
Em đang làm gì với bác ấy thế?
Người này...
Đã chạm tay vào ngực em.
Sao ông dám!
Sao dám sờ em ấy hả?
Sao dám sờ Se *** hả?
Thả tôi ra! Thả ra!
Các anh đang làm gì thế?
Ông ta mới là thủ phạm.
Thả tôi ra!
Anh không định kiểm tra camera giám sát sao?
Nếu kiểm tra anh sẽ thấy thôi.
- Tay của ông chú đó đã làm thế này này. - Không phải thế mà!
Nếu anh để cho người đó đi như thế
Ông ta nghĩ rằng à làm việc đó thêm lần nữa chả sao cả.
- Rồi sẽ có thêm nạn nhân thứ 2 và thứ 3 cho xem. - Đúng thế.
Cô Son Se ***. Ông Kim Seung Hwan.
Tôi hiểu mà.
Họ đang nói gì thế?
Ông Kim Gwang Joo, ông bị quản thúc vì đe dọa, tống tiền...
Ông có thể thuê luật sư và giữ im lặng.
Ah, cả tội quấy rối tình dục nữa. Đưa ông ta đi.
Tôi không có sờ cô ta.
Tôi không cảm thấy oan ức gì nếu thực sự đã chạm vào cô ấy.
Kiểm tra camera giám sát.
Tôi biết ông ta nằm trong danh sách truy nã.
Hai người có thể đi. Ông ta sẽ bị truy tố.
Tôi biết rồi.
Chết, anh *** Geun!
Se *** à.
Đừng phí thời gian nữa.
Anh chắc là giờ này anh ấy đang bay trên Thái Bình Dương rồi.
Hai người có thể đi được rồi.
Quản lý Kim, Tôi tìm thấy một cháu bé bị lạc.
Này, nhóc...
Anh biết đứa bé ah?
Vâng...
Anh giúp cậu bé mở khóa quần trước đó.
Mở khóa quần ư?
Anh là loại người đó sao?
Không...
Không phải như thế.
Cháu bé à...
Lại đây nào.
Chú sẽ tìm mẹ cháu nhé. Lại đây nào.
Lại đây nào.
Cháu ổn chứ?
Lại đây, lại đây.
Lại đây.
Lại đây.
Nào.
Nào.
- Lại đây. - Lại đây nào...
Nào.
Chú sẽ đưa cháu tìm mẹ. Đừng khóc, lại đây nào.
Em bé à...
Ổn rồi.
Không sao mà.
Đừng khóc.
Dĩ nhiên em ấy không thể bỏ lại đứa bé rồi.
Bây giờ em ổn chứ?
Cảnh sát ở đây sẽ giúp em tìm mẹ. Đừng lo lắng.
Chị đi nhé.
Cám ơn cô nhé.
Cám ơn.
Hai người nên đi đi.
Cháu bé à... Lại đây nào.
Tae Hee à...
Anh đã cảm nhận mùi hương của em trước kia và đuổi theo nó...
Nhưng đó không phải là em.
Tae Hee à...
Em thích cái này.
Dễ thương quá, đúng không?
Tôi bảo cô tránh xa con trai ta ra. Nhưng, ta lại thấy cô ở bên con trai ta
Cô đã quyến rũ con trai ta à?
Cô bảo con trai ta rằng sẽ lẩn trốn cùng nhau cho đến khi tôi chết đúng không?
Ngay cả chó, lợn cũng hiểu hoàn cảnh bây giờ.
Cô còn tệ hơn loài chó, lợn nữa đó... Không hiểu à.
Bố à...
Hai đứa thuộc 2 tầng lớp xã hội khác nhau.
Cô sinh ra đã là con của một người cha nghèo mạc rệp, bán kẹo cho trẻ em...
Cô phải tự biết thân biết phận chứ, Và tránh xa con trai ta ra!
A lô?
Chị đang nói cái gì thế?
Không, tôi chỉ là người làm thuê ở đây thôi.
Ở đây không có người đàn ông nào có con 6 tuổi cả.
Đừng nói thế mà. Tôi đã phải bỏ chạy khỏi sân bay mà bỏ lại đứa nhỏ.
Cha của đứa nhỏ là Joo Hong Bin.
Tên anh ta là Joo Hong Bin.
Gọi cho anh ta và bảo đến đón thằng bé.
Thằng bé đã ở sân bay một mình hàng tiếng đồng hồ rồi.
Mẹ của đứa trẻ là Tae Hee. Kim Tae Hee.
Cứ nói tên Tae Hee là anh ta khắc biết.
Alo? Alo?
Cái gì thế này?
Mình có nên đánh thức ông chủ nhạy cảm hay không?
Thư ký Ko bảo mình đừng bao giờ đánh thức cậu ấy.
Cậu đang làm gì thế?
Mở đèn lên đi!
Gì đây? Anh bị biến thái à?
Sao lại nhìn tôi lúc đang ngủ?
Anh đã ngủ quên ở phòng làm việc.
Tôi nghĩ là anh đã bị cảm khi đi ra lối trên tầng thượng.
Tôi đã gặp ác mộng chỉ vì anh nhìn tôi chằm chằm như một kẻ biến thái.
Tôi xin lỗi.
Cảm gì chứ...
Chuyện về Son Se *** sao rồi?
Đã tìm ra nơi cô ta sống chưa?
Vâng, tôi đã tìm được địa chỉ cô ấy.
Tài xế Jo bảo rằng cô ấy đang bắt taxi về nhà.
Bây giờ không thể nhận điện thoại được.
Mình cảm thấy cậu bé thật sự nặng hơn khi đang ngủ.
Alo?
Anh *** Geun đây.
Anh đang ở đâu thế? Ở Mỹ sao.?
Đại điện Joo Hong Bin đã gọi cho em chưa? Anh nghĩ anh ta có gì đó muốn nói với em thì phải.
Cậu ta muốn em tới đó. Anh không nghĩ có gì xấu cả, vậy cứ đi gặp cậu ta đi.
Anh chỉ cảm thấy tệ vì không thể trò chuyện với em lâu hơn được.
Anh cúp máy đây. Se *** à, Anh thật sự xin lỗi.
Tiền bối à!
Thật là một ngày...
Cô Son Se *** phải không?
Tập 1 Join Us: facebook.com/groups/NiceDrama
- Chú ấy là ai thế? - Tôi có 2 đứa con...
Một đứa thì căm thù và coi thường trò chơi video.
Và một đứa thì không nhưng lại chơi những trò chơi này rồi trở nên cứng đầu!
Ông còn muốn hành hạ tôi đến mức nào nữa?
Tôi nên đi đến bệnh viện.
Tôi chon kín nỗi đau, và mũi tôi trở nên rất nhạy cảm.
Joo Hong Bin của Global Games là một tên biến thái.
Cô định làm gì thế?
Tôi ghét cay ghét đắng loại người như anh.
Thật ra thì tôi cần giúp đỡ, nhưng...
Có một cuộc gọi khá buồn cười.
bảo rằng bả ta đã để lại một đứa trẻ ở sân bay, và hãy tới đó tìm nó.
Đứa trẻ ấy đâu?
Chang à!
Sao cô không nghe máy? Cô đã làm gì với đứa trẻ?