Tip:
Highlight text to annotate it
X
CHƯƠNG TRÌNH GỐC CỦA YouTube Red
CẢNH BÁO: CHƯƠNG TRÌNH HỌC ĐƯỜNG NÀY KHÔNG CÓ CA HÁT.
CHỈ CÓ TÌNH DỤC, MA TÚY VÀ CÒNG TAY LÔNG THÚ.
Các tập trước của Bộ Tứ...
Hóa ra tôi đã hoàn toàn nhầm về Josh.
Anh ấy chỉ xem tôi là cô em gái nhỏ của anh Alec,
quá rõ ràng, giờ anh ấy cặp với Greer.
Dường như mọi người đều tiến lên, trừ tôi.
Dakota cặp một gã năm kế cuối, Imogen có bạn trai,
và Courtney đã có bạn ở đại học.
Mae từng là người rình rập chị ấy nhưng...
Courtney bắt đầu biết anh Alec phiền hà cỡ nào.
Tôi thì chỉ vùi đầu vào ngực một chàng nghĩ tôi là cơn bão di động.
Tôi nghĩ giờ là lúc tập trung vào tình bạn
và cứ để bọn con trai lại sau.
Tôi biết, tôi quá cấp tiến.
SUC Đại học Sinclaire của California
Tối nay là tiệc Đồ Ngủ Jammy Jam BDX.
Để tớ nói rõ như phim tài liệu về giáo phái Scientology.
MỘT CHƯƠNG TRÌNH GỐC CỦA YOUTUBE RED
- Trời ơi. - Đây không giống tiệc thời cấp 3.
Nếu không khéo chuẩn bị để làm mọi thứ
nhằm cưa đổ một chàng,
thì giờ các cậu dùng cây uốn xoăn tóc tự sướng luôn đi cho rồi.
Court? Cậu làm Imogen sợ đó.
Tốt. Cậu ấy nên biết sợ.
Tớ sợ thay cậu ấy.
Đang có chuyện gì vậy?
Các cậu cần được biết.
Hãy bắt đầu sửa soạn cho tiệc.
BỘ TỨ
Luật số một.
Hãy nạp đầy cácbon hyđrát.
Cácbon hấp thu cồn. Khoa học nói thế.
Luật số hai.
Đừng trang điểm quá đậm.
Đến cuối buổi, sau màn khóc lóc sướt mướt
và chà xát cái mặt lên bạn tình ngẫu nhiên,
các cậu sẽ rời tiệc với bộ dạng như gã hề Snooki đáng sợ.
Luật số ba.
Sẵn sàng cho kịch tính!
Uống rượu bia là sẽ có kịch tính.
Nếu muốn đêm của mình trơn tru như bơ Jiffy,
hãy sẵn sàng bẻ cong cảm xúc.
Dakota.
Luật số bốn.
Luôn đến tiệc khi đã uống kha khá.
Như thế các cậu sẽ không phải tìm rượu,
và giảm được rủi ro bị chuốc thuốc mê, thế mới tốt.
Luật số năm.
Cuối cùng và cũng là quan trọng nhất.
Tiệc đại học luôn có chủ đề.
Thứ các cậu mặc sẽ quyết định phong cách cả đêm của cậu.
Nếu các cậu tạo thành công một chủ đề mà có vẻ không cố quá sức,
các cậu sẽ đạt được một thứ mà
đa số không làm nổi cho đến năm cuối,
khi đó thì họ đã quá già và quá trễ.
Họ đã đến ngưỡng.
Bồ tèo ơi, đó đâu phải bộ tớ chọn cho cậu.
Tớ biết. Tớ không đi đâu. Tớ không thể.
- Sao? - Tạm biệt! Vui nhé!
- Sẽ vui lắm đó! Tạm biệt! - Chúa ơi.
Andie, Andie, dậy đi.
Nghe đây, cậu phải thôi làm thế này.
Cậu đã đổi ý bảy lần rồi.
Chúa ơi, đêm nay sẽ vui lắm,
và cậu cần vui vẻ sau những gì xảy ra tuần này.
Tớ cần vui vẻ sau chuyện xảy ra cho cậu tuần này.
Tớ không thể giả vờ vui cho Josh và Greer nữa.
Tớ còn không muốn thấy họ.
Anh Alec sẽ có ở đó,
và cậu nghĩ anh ấy sẽ cho tớ xuất hiện với bộ dạng này à?
Đúng là bộ đó rồi.
Sao? Em mặc gì vậy, Andie?
Thấy chưa? Anh ấy đến đúng lúc lắm.
Andie. Vải satin. Vứt đi.
Không, không. Em sẽ không mặc cái này, Andie.
- Dừng lại. - Em không định mặc.
Có chứ, Andie.
Alec, cậu ấy 16 tuổi rồi.
Khi anh gặp em thì em cũng bằng đó tuổi.
- Ừ, nhưng nó... - Nhưng gì?
Khác nhau vì em có thể hư hỏng hả?
Em đâu phải em gái anh. Sao lại thành ra chuyện hai ta vậy?
Em gái anh là bạn em,
và em không hẹn hò cùng người xử tệ với bạn em.
Biết sao không, Alec?
Nếu Andie không đến tiệc, em cũng không đến.
Và vì anh nghĩ em hư hỏng,
có lẽ ta nên xa nhau một thời gian.
Cái gì?
Được rồi. Hãy bình tĩnh nào.
- Không. - Thôi được, thôi được.
Nhưng em phải mặc quần ngắn bên dưới. Quần lót nữa. Hai đôi.
- Không gì xuyên qua được. - Hợp lý.
Anh sẽ trông chừng em, em gái nhỏ.
Cưng à, xem kìa, có mấy ly rượu.
- Tuyệt lắm. - Đây này.
Đây. Mọi người.
Đi làm gì nếu anh ấy giám sát tớ cả đêm như thế?
Cô gái à, tớ chẳng lo.
Tối nay anh ấy sẽ chẳng giám sát nổi cái gì đâu.
Tớ xỉn rồi!
Tốt, vậy tớ hoàn toàn rảnh để phá đám Josh và Greer.
Được rồi, Andie?
Được rồi.
Trước đây tớ chưa từng dự bữa tiệc thật nào, và tớ...
Tớ thật sự, thật sự muốn đi. Tớ rất muốn đi.
Cậu muốn dự tiệc đại học?
Andie.
Cậu sẽ đến bữa tiệc đại học đầu tiên với tớ chứ? Năn nỉ?
- Uống nào. - Mỗi người một ly chưa?
- Mừng vào đại học! - Chúc mừng!
Vì cậu, Imogen. Vì cậu thôi đó.
- Quá dữ. - Trời ơi.
- Hay lắm. - Tuyệt.
Quá dữ!
Chúa ơi!
BDX, điên lên nào!
Tôi làm thế vì phần thưởng!
Thôi, tôi xong rồi.
Này, Wendy từ Peter Pan. Sao lại một mình thế?
- Tớ đang xem-người. - Cái gì?
Tớ là nhà sưu tập.
Lúc 10:52, Hilary Swihart làm đổ rượu.
Tớ thích sự điên của cậu đó.
- Eric! Này! Khoan đã! - Không! Không.
Lần cuối gặp em, em dùng đầu tông vào mặt anh
rồi bỏ lại đống kẹo bạc hà trên sàn,
anh còn tưởng em đang cố trồng cây bạc hà.
Em biết, em xin lỗi, nhưng nhảy nhót một chút chắc là đền bù được?
Em đang làm gì đó?
- Vậy... - Thôi nào.
- Sao anh dính vào chuyện này nhỉ? Rồi. - Eric, hay lắm.
Này! Này! Đó là em gái tôi!
Alec!
Được rồi, nghe này,
anh nhận ra đây là một quyết định tồi,
nhưng anh sắp chơi trò ném bóng uống bia.
Em muốn chơi chung với anh chứ?
Em thích lắm.
Alec, coi nào.
Thằng nhóc cấp ba không chịu nổi rượu.
Cưng chán hắn trông trẻ thì gọi anh nhé.
Được, cảm ơn sự giúp đỡ của các anh.
Này, này. Thấy cái ghế dài đó không?
- Mục tiêu của ta đó. - Được.
Rồi, đếm đến ba.
Một, hai, ba.
- Được rồi. - Nặng không thể tin được.
Cậu ta lớn xác thật.
Thường thì anh ấy ổn.
Cảm ơn. Cảm ơn anh.
- Anh là Justin. - Justin.
Tuyệt. Cảm ơn anh đã giúp.
Ừ. Có vẻ em cần giúp một tay mà.
- Vâng. - Courtney phải không?
Vâng, ta gặp nhau rồi à?
Phải, anh là trợ giảng lớp Toán 1 của em.
Đừng thấy tệ, em chưa hề đến lớp,
nên anh cũng không mong em nhớ được anh, vậy...
Nhưng anh có nhớ em.
Anh cho là điều đó khiến em khó quên.
Đây là bạn trai em hả?
Em... Anh ấy là...
Biết sao không, em cứ nghĩ đi, chúng ta đi uống nào.
- Được. - Tuyệt.
Cuộc thi áo thun ướt!
Quẩy đi nào!
Ai đó ăn tôi đi!
Được rồi, thổi.
Thổi lên bóng lấy may.
Anh không muốn em đi đâu gần khu vực này.
Em như đoàn tàu hỏng di động.
Được.
Tốt lắm, trai độc thân số một,
nhưng anh không có kỹ năng đâu.
- Rồi. - Xem và học hỏi nhé.
Tôi xin lỗi. Vậy là đáng sợ lắm.
Nghe này, em cần chùng gối xuống một chút.
Cô không được làm lại, vì cô ném vào mặt tôi.
Uống đi. Luật đó.
Thôi nào anh bạn. Lần đầu của cô ấy. Cứ làm lại đi.
- Rồi, thế này à? - Cứ thoải mái.
Chùng gối. Đúng.
Hay lắm!
Được rồi. Thế là đủ rồi.
Josh, anh làm gì thế? Bỏ em ra.
Josh, anh làm gì thế? Bỏ em ra.
Anh làm gì à, Andie? Em đang làm gì?
Đang chơi vui! Sao anh lại làm như anh trai em?
Em được phép hẹn hò, Josh.
Anh nghĩ em là trẻ con, nhưng em không chỉ là em gái bạn anh!
Em là...
Em không chỉ là em gái bạn anh.
Imogen?
Xin lỗi. Hộp thư thoại của người bạn muốn liên lạc đã đầy.
Andie CẬU Ở ĐÂU? GỌI TỚ!
Cuộc gọi đi
Chúa ơi.
Courtney. Courtney, dậy đi.
Không. Tớ còn say.
Imogen mất tích rồi.
- Imogen á? - Imogen?
- Phải. - Cái gì?
Tớ lại ngủ đứng như Dracula à?
- Imogen mất tích. - Cái gì?
Cậu ấy không ở ký túc xá.
Tớ đã kiểm tra điện thoại, tối qua gọi cậu ấy 20 lần,
và cậu ấy không gọi lại.
Chắc cậu ấy về nhà hay sao đó.
Courtney, hộp thư thoại của cậu ấy bị đầy.
Còn ai khác gọi cậu ấy ngoài chúng ta?
Nếu đi thì cậu ấy sẽ nói chúng ta biết.
Tớ biết có gì đó không ổn.
Tối qua cậu ấy không về đây à?
Tớ không nghĩ thế. Hoặc... tớ nghĩ...
Tớ không biết. Tớ không nhớ được.
Andie, ngồi xống đã, được chứ?
Uống đi.
Được rồi.
Điều cuối cùng tớ nhớ được là chơi ném bóng và...
Tớ đã bị xao lãng.
Chắc Imogen cô độc và sợ hãi, chúng ta phải tìm cậu ấy.
Từ đầu tớ không nên rời cậu ấy.
Andie, không phải tại cậu.
Mọi người, ta phải đến BDX ngay.
Cậu nói đúng.
Dậy đi! Imogen mất tích.
Cưng. Dậy nào cưng ơi.
Chúng ta phải quay lại nhà BDX.
Chắc con bé ở thư viện thôi.
Anh yêu, em lạnh.
Không, em muốn cái áo đó.
Được thôi.
Đây, Andie, cậu mặc cái này đi.
Cảm ơn.
TIỆC JAMMY JAM THƯỜNG NIÊN
Ở đây cứ như nghĩa địa tiệc.
Lúc có ánh sáng thì trông khác hẳn.
- Kinh tởm. - Rồi, mọi người.
Ta phải lần lại dấu vết của mình từ tối qua.
48 giờ đầu là quan trọng nhất.
Tìm Imogen thôi.
Này, anh tìm được gì đó.
Đúng. Con bé từng ở đây. Từng ở đây.
Mọi người, im lặng. Nghe này.
Andie, im ngay. Imogen đã ở đây.
Cá sấu và gạc nai ở bên trái tớ,
và con bé lộn ngược uống bia.
Khoan đã. Vậy là Imogen lúc đó...
Đừng xen vào. Để anh ấy tập trung.
Được rồi, tớ thì lộn ngược chống một tay uống bia,
như trùm vậy, tất nhiên.
Tớ thấy Imogen nhìn tớ, ấn tượng, rõ ràng rồi.
Con bé đứng ngay đó.
Imogen!
Imogen, lại đây.
Alec, anh vừa nôn.
Lộn ngược uống đi.
Dzô! Dzô! Dzô! Dzô! Dzô! Dzô!
Tôi muốn nhảy!
Được rồi.
Chẳng có ích gì.
Nhớ lại vẫn còn đau.
Mấy giờ rồi?
Chúa ơi. Em quên điện thoại ở ký túc xá.
Quan trọng gì? Mọi người em biết ở đây cả.
Trừ người mất tích! Nếu Imogen cố gọi cậu ấy thì sao?
Josh, anh nên đưa Andie về để cậu ấy không bị lạc.
Ừ, con bé ngốc cỡ đó đó.
Chúa ơi, im đi, Alec!
Tôi là người thích ôm
Được rồi.
Em khá yên lặng trên đường về.
Vâng, anh biết đó, em chỉ đang cố nhớ lại đêm qua.
Trừ khi có thứ gì đó anh nhớ có thể có ích.
Này, cứ ngồi đi đã.
- Vâng. - Anh sẽ tìm cho.
Tối qua khá điên rồ nhỉ?
Vâng. Đúng thế.
Này, em kiểm tra dưới đống gối chưa?
Rồi, không có ở đó.
Em rất khó khăn trong việc nhớ lại tối qua em đã ở đâu.
Có thể anh đã thấy em và kể cho em biết được chăng?
Andie, sau tối qua anh còn không nhớ nổi tên mình.
Em biết chứ?
Anh mừng là mình không nhớ,
vì nếu anh có làm gì ngu ngốc thì cũng không có gì phải xấu hổ.
Như thể nó chưa từng xảy ra, em hiểu chứ?
Đúng.
Này. Nhìn này.
Em ngồi lên nó nãy giờ.
Cảm ơn anh.
Chúng ta nên đi thôi.
Greer sẽ thắc mắc sao mà lâu thế.
- Vâng. - Đi nào.
Em thắc mắc là làm gì mà lâu thế.
- Không tìm được điện thoại. - Thế à?
Tìm được gì không? Cậu ấy có gọi ai không?
Dakota đang nhớ ra gì đó.
Được rồi, tớ đang nhảy ở đây với Mae.
Và tớ nhìn lên, thấy Imogen và...
Dakota, tớ là một vũ công.
Điều tiếp theo tớ biết,
là cậu ấy chạy ra khỏi phòng như thể tớ bị SARS vậy.
Con gái da trắng ghét SARS. Mae, dừng lại.
Tuyệt, một ngõ cụt nữa.
Chúng ta hãy nghĩ tích cực, được chứ?
- Được. - Được rồi.
Có ai nhớ ra điều gì có ích không?
- Chúa ơi. - Gì thế?
Tớ nhớ là có thấy con bé.
Lúc đó Greer đã...
Cuộc thi áo thun ướt!
Greer!
Anh có thấy cái khăn ở quầy bar.
Đi nào. Đi chăm sóc cho em nhé?
- Được. - Em sẽ ổn thôi.
Đây.
Lau sạch đi.
Cảm ơn anh. Anh ngọt ngào quá.
Vậy có lẽ em nên đi chơi với anh.
Nhưng đầu tiên... Lau cho em... Đây.
Mà sẽ lạnh đấy, nhé? Nên...
Ở đây... Em có...
Em xin lỗi. Em đi xem bạn trai thế nào.
Ừ, cậu ấy là bạn trai em mà.
Không biết vì sao em lại nói anh ấy...
Em chỉ... Em xin lỗi.
Em phải đi đây.
Rồi, Greer đổ bia lên người em, rồi sao nữa?
Cưng à!
- Cậu thấy Imogen ở đây à? - Hả?
Ừ, ừ.
Sau khi Greer đổ bia vào tớ, tớ đến đây lau người.
Một mình. Em đi một mình.
Rồi tớ thấy Imogen. Và cậu ấy chạy mất.
Không vì lý do gì. Cậu ấy chạy vì...
Không có lý do gì mà cậu ấy...
Xin lỗi. Tớ chỉ nhớ có thế.
Ta nên tìm Imogen. Anh đi lối đó đi cưng.
Cưng à, không sao chứ? Trông cậu như bị bệnh.
À không, tớ thấy không khỏe lắm.
Ừ, tớ hoàn toàn hiểu.
Không biết bạn thân ở đâu làm cậu thấy tội lỗi.
Nghe này, có tớ ở bên cậu mà.
Được chứ? Tớ hứa bọn tớ sẽ giúp cậu tìm cô bạn bé nhỏ về.
Có thể có ích khi lần lại những khoảnh khắc đêm qua của cậu.
Hai cậu siêu thân thiết, khả năng cao là đi cùng nhau.
Phải không?
Vì nếu không đi chung, thì cậu sẽ đi đâu?
Nghe này, tớ không...
Phải là một người siêu đặc biệt mới làm cậu xao lãng bạn bè.
- Tớ không biết. - Nghĩ đi, Andie.
Ai ở với cậu tối qua?
Cái gì? Em ở với ai à?
À, em có xuất hiện.
Em làm một lon bia vói Courtney, và em...
Được rồi. Thế là đủ rồi.
Josh, anh làm gì thế?
Em đang làm gì?
Chúa ơi. Em đã...
Andie.
Andie.
Này này, đây.
Uống cái này đi.
- Cảm ơn anh. - Em thấy sao?
Về thể chất? Ổn.
Ý anh không phải thế.
Em ổn.
Em chỉ đang cố nhớ mọi thứ tối qua,
nhưng em cho là không quan trọng, nhỉ?
Chắc nó cũng chẳng là gì.
Andie. Không phải vậy.
Anh cũng nhớ mà.
Này Josh, cậu đâu rồi?
Bọn tớ thấy Imogen rồi!
Anh không thể.
Anh xin lỗi, anh... Thật sự, anh...
Dậy đi, Imogen!
Chúa ơi, bọn tớ tìm cậu khắp nơi! Dậy đi!
Courtney, tớ tỉnh rồi!
- Tớ tỉnh rồi! - Chúa ơi, Imogen, cậu ổn chứ?
Đã có chuyện gì?
Tớ chỉ thiếp đi một chút.
Ai làm thế này với cậu?
Tớ.
Tớ không thể chờ vụ này.
Tớ tự nhốt mình vào lồng.
Tại sao?
Vì bữa tiệc quá sức chịu đựng của tớ.
Tớ đã thấy quá nhiều thứ.
Sao? Cậu đã thấy gì?
Có... Có quá nhiều bí mật, và tớ... Tớ không thể.
Không, tớ phải nói. Không thể.
Được rồi, tớ...
Dakota là trai thẳng!
Không. Mọi người, không.
Tớ đã thấy cậu ấy.
Tớ thấy cậu hôn Mae.
Không.
Imogen, cô bạn ngốc,
tớ luôn thân mật với nữ khi tớ say.
- Đó là màn dạo đầu. - Đúng thế.
Sau đó cậu ấy đá các cô gái, rồi cặp với trai,
dù biết là tổn thương người ta.
Tớ không phiền.
Vậy cậu tự khóa mình trong lồng chó
vì cậu nghĩ tớ trai thẳng?
Giờ biết cậu ấy là siêu gay, cậu muốn ra khỏi lồng chứ?
Mà sao cậu biết có lồng chó trong này?
Chúa ơi, có một cậu trai ngon lành
mặc bộ đồ gấu bông,
cậu ấy dẫn tớ vào đây và nói tớ có thể một mình.
Và tớ có thể ở bữa tiệc theo cách riêng của mình.
Ừ, cậu đã làm được.
Ăn bữa lửng để ăn mừng nào.
- Khoan đã, mọi người. - Bữa lửng?
Có mình tớ tò mò là từng có chó ở đây không à?
- Bữa lửng! - Có chó à?
Biết sao không, quên đi.
Beta Delta Xi TIỆC JAMMY JAM TỐI NAY!
- Em sao thế? - Em mệt thôi, Alec.
Em sẽ xem Imogen thế nào.
Sao cũng được.
Cậu ổn chứ?
Tớ phải nói với các cậu một chuyện.
Tối qua Josh đã hôn tớ.
- Gì? - Hả?
Thật sự hôn ấy.
Chúa ơi!
Tớ tự nhốt mình trong lồng và đã bỏ lỡ mọi thứ.
Khoan. Anh Alec sẽ giết cậu đó.
Ừ, nhưng tớ không quan tâm.
Khoan, khoan. Các cậu biết thế này là sao chứ?
Học kỳ này sẽ thú vị hơn rất nhiều.
Vào đầu năm, bọn con trai tránh tôi như dịch bệnh.
Còn giờ? Tôi có bạn bè thân, chơi với đám con trai, và Josh đã hôn tôi!
Đó là một học kỳ điên rồ,
nhưng tôi có cảm giác chỉ mới là bắt đầu.
BỘ TỨ
CHƯƠNG TRÌNH GỐC CỦA YouTube Red