Tip:
Highlight text to annotate it
X
Các con, tháng 4 năm 2013,
bố và mẹ các con đã rất gần
nhưng lại rất xa nhau.
Bố sống ở đường West 82.
Còn mẹ con thì ở West 115.
Mẹ đang học lấy bằng kinh tế.
Còn bố dạy môn kiến trúc.
Lúc nào bố cũng ở quán MacLaren's.
Mẹ con thì chả bao giờ...
dành hết thời gian của mình
ngoài quán bar.
Mẹ đang hẹn hò
với một gã tài chính tên Louis.
Còn bố...
thì lủi thủi một mình.
Ted, hãy chuẩn bị
được các em bán khỏa thân,
cơ thể bôi đầy dầu nhớt
vây quanh đi.
Dầu nhớt ở đây
là dầu nhớt xe máy ấy.
Chúng ta sẽ đi xem
"Robot vs Đô vật"!
Các con nhớ "Robot vs Đô vật" chứ?
Hãy quên hết những gì
cậu còn nhớ về
"Robot vs Đô vật" đi.
Đây là "Robot vs Đô vật:
Huyền thoại."
Các đô vật già đấu với robot cũ kĩ
trong một võ đài có hỗ trợ xe lăn.
Tại sao chúng ta còn ngồi đây?
Tớ có tiết giảng lớn ngày mai.
Tớ nghĩ đêm nay
tớ sẽ ngồi thư giãn.
Ted, tin tớ đi. 20 năm nữa,
cậu sẽ rất mừng vì đã xem
"Robots vs Đô vật: Huyền thoại".
Tớ không thể tưởng tượng được
đời nào có chuyện đó.
Tớ nói nghiêm túc đấy.
20 năm kể từ đây,
khi bà vợ ba 26 tuổi
hỏi tớ chuyện này...
Cậu kể chuyện cười đó nhiều rồi.
Tớ sẽ nói,
"Ừ, tuyệt vời lắm, nhưng em
biết điều gì mắc cười không?
Ted xém tí nữa không đi."
"Nhưng ơn Chúa, cậu ấy đã chịu đi.
Bởi vì đêm ấy là một đêm tuyệt vời."
Rồi sau đó cô ấy và tớ sẽ
dời sang bể tắm mát-xa,
nơi bà vợ thứ tư đang chờ,
và đã làm nóng người
bằng mấy cái vòi nước.
Robin đang ở đây,
tớ sẽ kể phần còn lại sau.
Làm ơn kể đi, câu chuyện đó
có thể lên tận trên mây.
- Xin chào.
- Chào.
Chúng ta lại ở quán bar này
một lần nữa.
Các cậu hỏi tớ sẽ uống gì á?
Sóng thần Minnesota.
Các cậu hỏi đó là cái gì á?
Loại cocktail tuyệt nhất từ trước giờ.
Các cậu hỏi ai là người
nghĩ ra nó á?
Tớ đấy.
Và nó không phải
đồ uống cho phụ nữ.
Lily, sao em lại nói thế?
Thức uống cho phụ nữ.
Này, em là đứa ít nữ tính nhất nhé.
Và em rất thích
Sóng thần Minnesota đó.
Cảm ơn nhé, Robin.
Thực ra, anh sẽ
đi gọi ngay món đó
với cái đầu ngẩng cao.
Lily.
Anh muốn em gọi nó cho anh hả?
Ừ, cám ơn nhé em yêu.
Ted, tớ nói cho cậu nghe
một bí mật của cuộc sống.
Mỗi khi tớ đưa ra
quyết định phải làm gì
trong một đêm, tớ sẽ tự hỏi mình,
"Điều gì tạo nên một kỷ niệm đẹp nhất
trong vòng 20 năm tới?"
Nên tớ để Barney 20-năm-nữa quyết định.
Và nó luôn luôn thành công.
Vậy Barney 20-năm-nữa
nghĩ chúng ta nên đi xem
"Robot vs Đô vật"?
Tớ không biết.
Hỏi anh ta xem.
Nhắm mắt lại, Ted.
Được rồi, giờ mở ra.
Barney, tớ thề với Chúa,
nếu tớ mở mắt
mà cái mông trần như nhộng
của cậu cách mặt tớ
vài centimet một lần nữa...
Cứ mở mắt ra đi.
Ted, tớ muốn cậu gặp
Barney 20-năm-nữa.
Barney 20-năm-nữa,
cậu còn nhớ Ted chứ?
Khỏe chứ hả?
KHI BỐ GẶP MẸ
Biên dịch: Danny1603 - Biên tập: Venus Caster
.: www.phudeviet.org :.
Chào Ted.
Chuyện gì thế,
tớ có nghe-gạch chéo-nhớ
rằng cậu đang không muốn
đi xem "Robot vs Đô vật" hả?
Ừ, chỉ là tớ không muốn đi.
- Cậu không...
- Tớ biết.
- Anh ta không muốn...
- Tớ biết.
Ted, tin tụi tớ đi,
nó sẽ rất huyền...
đợi 20 năm nữa...
...thoại!
- Huyền thoại!
- Huyền thoại!
Thôi được rồi, tớ về nhà đây.
- Không, Ted. Nghe này.
- Thôi mà!
Nếu cậu không tin
"Robots vs Đô vật"
là một sự kiện
làm thay đổi cuộc đời,
có lẽ cậu sẽ tin vào
Ted 20-năm-nữa.
Khỏe chứ hả?
Nhiều thứ để hỏi quá
Nhưng mà quan trọng nhất là...
Tớ không bị hói hả?
Không.
Và tớ cũng không.
Ted, nghe tớ đây.
Cậu, nghe cậu đây.
Tớ.
Cậu phải đi xem
"Robot vs Đô vật: Huyền thoại".
Tin tớ, cậu sẽ hối hận
nếu không đi.
Thế là sao,
sau này tớ sẽ bị hói á?
Đó là tóc giả hả?
Ted,
- kiểm tra da đầu!
- Robin làm không được hả?
Cậu làm việc này nhiều năm rồi.
Cậu biết tọa độ của nó.
Kiểm tra da đầu!
Lạ nhỉ.
Kiểm tra da đầu trong tuần sớm thế.
5 muỗng cà phê đường.
Một ít *** vani.
Thế là xong.
Quả anh đào ngâm rượu.
À, và một nắm anh đào
ngâm rượu phía trên.
Đợi đã, các bạn đang gọi
ly Robin Scherbatsky.
Sao không nói thế luôn đi?
Đợi chút xíu, anh pha chế.
Nếu tôi không nhầm lẫn,
thì thức uống cô này vừa gọi
tên là sóng thần Minnesota.
Nguồn ngốc chưa rõ.
À, các bạn biết đấy, Robin gần đây
gọi món đó khá nhiều
nên chúng tôi
đặt tên nó theo cô ấy.
Anh đặt tên tôi
cho thức uống đó hả?
Có sẵn trong thực đơn đấy.
Chúc mừng nhé.
Anh không thể uống thứ này.
Tốt hơn rồi đấy.
Anh đang sôi sùng sục đây,
nhưng tốt hơn rồi.
Thôi được,
Tớ 20-năm-nữa,
Nói thật với tớ đi.
Cậu. Chúng ta.
"Robots vs Đô vật"
có đáng xem không?
Đó là đêm độc thân
tuyệt vời nhất đời tớ.
Tuyệt hơn đám cưới của cậu luôn á?
À, ý tớ là, khi nào kết hôn,
đêm đó sẽ là
đêm tuyệt nhất đời tớ.
Nhưng mà ai biết
chừng nào chuyện đó mới tới.
Ôi lạy chúa, cậu vẫn chưa...
Trời ơi, tớ mong là
sẽ sớm gặp cô ấy.
Ôi trời, tôi bị làm sao thế này?
Xin lỗi nhé.
Chọc cậu tí cho vui thôi!
Giờ chúng ta có đi không hả?
Thôi được, đi.
Từ từ đã.
Barney, Ted,
Barney 20-năm-nữa,
Ted 20-năm-nữa.
Cậu là ai thế?
Tớ là Ted 20-tiếng-nữa.
Và mấy thằng khốn các cậu
đừng hòng đi đâu hết.
Vậy, cậu là Ted 20-tiếng-nữa
kể từ bây giờ á?
Suỵt.
Cứ...
Cậu ổn chứ?
Không, tớ không ổn.
Thằng ngu này sắp sửa đi xem
"Robot vs Đô vật".
Và đúng, là nó sẽ thật tuyệt vời.
Thấy chưa?
...ban đầu thôi.
Nhưng sau đó cậu sẽ uống thật nhiều
tới mức đau cả đầu.
Rồi cậu sẽ nhảy vào võ đài
và *** gân đến mức phải băng bó.
Rồi sau đó, cậu sẽ hút
nửa bao thuốc lá, đến mức...
Đó là âm thanh của
một khoảng thời gian hạnh phúc.
Và 20 tiếng kể từ bây giờ,
khi cậu là tớ,
cậu sẽ muốn quay lại đây,
ngay cái chỗ này, ngay bây giờ.
và tự đập vào trán cậu.
Ừ, nhưng mà rõ ràng là
tớ sẽ không làm thế
vì tớ chỉ tự đập vào mặt mình...
Ui da!
Đừng làm thế với tớ, Ted.
Đừng làm thế với chúng ta.
Đừng nghe lời cậu, Ted Hiện-tại.
Chỉ là một ngày đau đớn
cho một ký ức huy hoàng.
Tớ 20-tiếng-nữa,
chỉ cần nói với tớ một điều:
tớ có chửi rủa không?
Có.
Cậu có chửi.
Nhiều lắm hả?
Nhớ lần mẹ mua
thịt bò ở cửa hàng Price Club không?
Thôi được, như thế này thì sao:
Chúng ta đi xem "Robot vs Đô vật",
nhưng tớ sẽ không uống nhiều.
Thú vị đây.
Tớ thấy được đấy.
Không, quên đi.
Nếu Ted không xỉn,
sẽ không có chuyện cậu ấy hú hí
với con người máy
trông như thật đó được.
Khoan, tớ hôn một con người máy á?
Ờ, cậu làm còn nhiều hơn cả thế nữa.
Giờ nghe này, không ai nói là
cậu cần rượu
để có một đêm
thật hoành tráng và đáng nhớ.
- Tuyệt đối không.
- Tuyệt đối không.
Nhưng trong trường hợp này thì
cậu phải xỉn quắc cần câu mới được.
Cậu uống bia
trong cái hũ chưng luôn.
Làm con người máy sợ phát khiếp.
Họ đặt tên cô ấy
cho thức uống của tớ.
Sóng thần Minnesota.
Tại em hay uống.
Hết sức vô lý!
Nếu như nó phải được
đặt theo tên ai,
thì phải là Marshall Eriksen.
Xin lỗi nhé,
nó là Robin Scherbatsky.
Khóc đi cho đỡ ấm ức.
À, em định ăn cắp ý tưởng
như Zuckerberg hả?
Phải không?
Em đang "Zuckerberg" anh,
đúng không?
Được thôi.
Anh sẽ gặp lại em ở tòa.
Cái tòa án nho nhỏ
gọi là sàn nhảy.
Nhảy thi. Ngay bây giờ.
Không, đừng nhảy.
Marshall,
chúng ta đã trải qua việc này rồi.
Bác sĩ nói cái hông vũ công
của anh tồi tệ lắm rồi.
Anh phải ngừng nhảy một thời gian dài.
Em đang giết anh đấy, Lily!
Em đang giết anh đấy!
Anh là người lớn.
Em phải để anh tự đấu
trận nhảy thi của anh.
Marshall, không nhảy nhót gì hết.
Bởi vì cái tên nó vẫn vậy.
Thế thôi, hết chuyện.
Giống như là đặt tên của em
cho một thứ gì đó vậy.
À, em có hả.
Được thôi, Robin.
Vậy thì em sẽ có nó.
Em...
sẽ...
có nó...
2 phút sau...
Ồ, chào Robin.
Em đến đây để "vui vẻ" phải không?
Mời hàng kiểu cổ điển.
Anh viết số điện thoại của em
trong nhà vệ sinh nam phải không?
Anh không biết.
Anh nghĩ em chả bao giờ biết được
trừ khi em vào đó.
Mà anh nghi ngờ là em dám...
Thế là cô ấy đi rồi.
Được rồi, mấy anh trai.
Nhắm mắt và đóng cửa sổ lại nào.
Chào, đừng bận tâm đến tôi.
Em không nghĩ anh nên làm thế.
Lily, anh biết anh đang làm gì nhé.
Anh là luật sư.
Anh đã tính trước mọi trường hợp rồi.
Anh đã đi trước 10 bước...
Cô ta đi đâu thế?
Có lẽ là phòng vệ sinh nữ
để viết thứ gì đó về anh
lên tường.
Chả ai viết gì lên
tường phòng vệ sinh nữ cả.
Anh ở trong đó rồi hả?
Dĩ nhiên là chưa.
Lily, anh biết anh có nét cuốn hút
trong ham muốn của một thằng con trai hư hỏng,
nhưng anh chắc chắn là
không có cư xử như bọn nó.
Em viết gì trong đó thế?
Sao anh không vào mà xem?
Em biết anh không làm vậy được, Robin.
Lily, em xem giùm anh được không?
Ủa, em tưởng anh muốn tự đấu
cuộc thi nhảy của mình mà.
Quý cô,
làm ơn mặc đồ lại nhé!
Tôi vào đây!
Marshall thân mến,
em biết đây là một cách
kỳ lạ để xin lỗi,
nhưng em xin lỗi đã để
Carl đặt tên em cho thức uống của anh
Tại sao em không nói gì chứ?
Trời ạ, em nghĩ chuyện đó gợi lại
tuổi thơ của mình..
Được rồi, các cậu.
Đi xem "Robot vs Đô vật" thôi.
Giờ thì chúng ta nói chuyện rồi đây!
Đi thôi.
Không được, ngồi xuống.
Tất cả ngồi xuống.
Cậu là ai?
Chào, Ted, Barney,
Ted 20-tiếng-nữa,
Ted 20-năm-nữa,
Barney 20-năm-nữa.
Chào, khỏe chứ hả?
Cho phép tớ được tự giới thiệu.
Tớ là Barney 20-phút-nữa,
tớ có một việc rất quan trọng cần...
Vết bẩn trên áo cậu là gì thế?
Làm ơn, tớ có chuyện rất quạn trọng để...
Cậu nhìn ngu vãi.
Spaghetti của anh đây.
Và cẩn thận với...
...cục thịt viên đấy.
Và đó là lần duy nhất bố em
nói tự hào về em.
Có lẽ đó là lý do em đánh cắp
danh tiếng thức uống của anh.
Có lẽ đó là lý do
em cần phải trải lòng mình ra như thế này.
Hoặc, có lẽ em viết dài như này
để anh ở trong đây đủ lâu
và một cô gái bước vào
làm anh sợ phát khiếp,
phải trốn trong buồng vệ sinh.
- Vậy cậu đã nhận được tin nhắn à?
- Ừ.
Lần sau cố gắng bỏ vào miệng
nhiều lên nhé.
Thôi được, tất cả mọi người nghe đây.
Khi bước vào đây,
tớ là Barney 20-phút-nữa.
Nhưng đã là 19 phút và
một vài lần trào ngược
acid dạ dày trước rồi.
Ai lại đi gọi spaghetti trong
quán bar Ireland thế?
Giờ,
Tớ là Barney 20-giây-nữa,
và tớ bảo các cậu, để ý cái cửa kìa.
Lý do?
Đó là lý do.
À, còn khoảng 12 giây.
Da cậu nhìn đẹp thế.
Cám ơn.
Và cám ơn cậu
vì đã chăm sóc nó tốt nhé.
Suỵt.
Đó là lý do.
Ai thế?
Đó là cô gái giữ áo khoác
trong cái câu lạc bộ mà
chúng ta đã đi 7 năm về trước.
Cậu nhớ đêm đó chứ.
Cái đêm Barney xém tí
cưa nhầm em họ ấy.
Ôi trời, cậu còn nhớ chuyện đó
trong vòng 20 năm tới á?
Cậu ấy chả để cho ai quên cả.
Cô gái giữ áo khoác.
Tớ luôn có ý định quay lại nơi đó
và xin số điện thoại.
Nhưng tớ đã không làm.
Và giờ cô ấy ở đây.
Cô ấy ở đây 7 năm sau á?
Tớ-tớ không tin được.
Khoan, các cậu có nghĩ là
tớ nên ra nói chuyện với cô ấy không?
- Cậu đùa à?
- Đi đi...
- Còn cách nào khác...
- Thằng ngu.
Xin chào?
Có ai ngoài đó hơm?
Chắc là không có ai.
Không, không, chờ đã.
Làm ơn đi, không phải lỗi của tôi.
Tôi bị lừa mà!
Không hay ho gì cả, Marshall.
Đây là quán Bar đàng hoàng.
Phụ nữ tới đây, họ chỉ muốn thư giãn
với bạn bè.
có lẽ uống vài ly Robin Scherbatsky,
chứ không phải lo lắng về tên nào
dở trò Marshall Eriksen
trong phòng vệ sinh đâu nhé.
Không, không, tôi biết, nhưng mà...
Chờ chút, anh vừa dùng tên tôi
để viết tắt
cho mấy thằng bệnh hoạn á?
Đúng.
Anh biết không, Carl?
Tôi nghĩ anh đang xúc phạm
người khác một cách thô tục đấy.
Cho nên lần sau
tôi mà gặp gã nào
hay vội vàng kết tội người khác,
tôi sẽ nói,
"Ê, tên đó thật là Carl....
Anh không biết tên họ của tôi?
Anh uống ở đây hàng năm trời
mà anh không biết tên họ của tôi.
Tôi sẽ đặt tên anh cho tất cả thức uống
trong quán bar này,
nếu như anh nói được tên họ của tôi.
Cái đấy thì hơi mơ hồ đấy.
Làm sao anh biết được
mọi người gọi món gì?
Tên họ của tôi là gì, Marshall?
Là Carl
...Con.
Thôi được, chúc tớ may mắn đi,
mọi người.
Chúc may mắn nhé...
Cái quái gì thế?
Đừng nói chuyện với cô ấy.
Sao... mà cô là ai?
Tụi tôi là cô gái giữ áo khoác
20-tháng-nữa.
Nhưng các cô có 2 người.
Đúng, bởi vì
nếu anh ra nói chuyện với cô ấy.
20 tháng nữa, chuyện này sẽ kết thúc
một trong 2 cách.
Hoặc là anh sẽ chán tôi.
Em là bánh nướng cho anh nè.
Bởi vì biệt danh của anh
là Bánh Nướng.
Hoặc...
Tôi sẽ phát ngấy vì anh và
mấy cái thói quen ngu ngốc của anh.
Đừng có ghi âm lại tin tức nữa.
Anh chẳng bao giờ xem lại đâu.
Dừng lại đi.
Cô đang làm anh ấy sợ kìa.
Nhân tiện, em có thai rồi.
Cô ấy không có đâu.
Thôi được, không có.
Nhưng điều đó làm anh hạnh phúc
trong chốc lát mà, đúng không?
- Làm ơn im dùm.
- Khoan đã.
Ý cô là
nó đã kết thúc hoàn toàn rồi á?
Một trong 2 chúng ta chắc chắn
sẽ chán ngấy người còn lại,
rồi chia tay sao?
Anh đã hẹn hò
trong một thời gian dài rồi Ted.
Đã có bao giờ kết thúc tốt đẹp chưa?
Nhìn em này xem.
Cám ơn nhiều nhé.
Này.
Anh nhìn buồn thế.
Uống một ly Robin Scherbatsky đi,
em bao.
Tất cả chuyện này sẽ chẳng xảy ra
nếu Lily để tớ nhảy.
Em, đợi đã.
Ôi trời, tới giờ anh vẫn còn
để bụng chuyện đó à?
Marshall, chuyện chẳng có gì cả,
bởi vì đằng nào anh cũng thua.
Anh biết tại sao không?
Tại vì em là Sparkles đấy, đĩ ạ.
Ủa, vậy em tưởng
em thắng được anh á?
Em tưởng em thắng được
trên sàn nhảy á?
Thắng anh á?
Em tưởng em thắng được anh
trên sàn nhảy á?
Ừ, em nghĩ chẳng bao giờ ta biết được
tại vì anh không được...
Đợi đã.
Điệu nhạc của anh đấy.
Ai mở điệu nhạc của anh thế?
♪
♪
♪
Nhảy thi.
Chơi luôn.
♪
♪
♪
♪
♪
♪
Ôi.
Tớ nghĩ tớ về nhà đây.
Tớ hiểu.
Sao, cậu không ngăn tớ à?
Tớ ngăn cậu như thế nào đây?
Tớ không biết, bằng cách nói với tớ
cuộc sống rất ngắn ngủi,
và nếu như cậu bắt gặp một khoảnh khắc
phấn khởi, điên cuồng,
cậu phải nắm chặt lấy nó
trước khi giây phút ấy trôi qua.
Ted, thời khắc này đã qua rồi.
Cả cái vụ Sóng thần Minnesota
đã xảy ra 5 năm trước rồi.
Đó chỉ là một kí ức.
Và phần còn lại của chuyện này
chưa bao giờ xảy ra.
Ngay lúc này, Marshall và Lily
đang ở trên lầu.
cố ru Marvin đi ngủ.
Robin và tớ
đang cố chọn người giao hàng.
Còn cậu thì ngồi đây
cả đêm, nhìn chằm chằm
vào một tấm vé
xem "Robot vs Đô vật".
Vì cả đám bọn tớ
không thể đi được.
Nhìn xung quanh đi, Ted.
Cậu cô đơn một mình.
Các con, đã gần 20 năm
kể từ đêm tháng Tư lạnh giá ấy,
và bố có thể nói với
các con rằng
Nếu bố có thể đi ngược lại thời gian
và sống lại đêm đó,
không đời nào bố đi xem
"Robot vs. Đô vật".
Không, bố sẽ về nhà.
về lại căn hộ cũ kĩ,
Nhìn lại các đồ dùng trong nhà,
đồ cũ của bố.
Bố sẽ nhìn lại cái bàn vẽ cũ kĩ,
nơi bố phác thảo
lên tòa nhà đầu tiên của mình.
Bố sẽ ngồi trên cái ghế dài cũ,
và ngửi mùi thức ăn Ấn độ
đang nấu ở 3 tầng dưới.
Bố sẽ tới chỗ Lily và Marshall,
ngồi trong căn phòng khách quen thuộc
nơi bao nhiêu chuyện đã xảy ra.
Bố sẽ thăm em bé.
Bố không biết các con có thể
hình dung bố bế anh họ Marvin
cao 2 mét 2 của các con
qua đầu mình hay không,
nhưng hồi đó bố bế được..
Bố sẽ ghé qua nhậu
cùng Barney và Robin,
xem họ cãi nhau
về người giao hàng
hoặc bất cứ cái gì
mà họ cãi nhau đêm đó.
Nhưng bố sẽ không làm
những việc đó đầu tiên.
Các con biết
bố sẽ làm gì trước không?
Chào.
Anh là Ted Mosby.
Và trong vòng chính xác
45 ngày nữa,
em và anh sẽ gặp nhau,
và chúng ta sẽ yêu nhau.
rồi sẽ cưới nhau,
chúng ta sẽ có 2 đứa con.
Và ta sẽ yêu chúng
và yêu nhau thật nhiều.
Tất cả những việc đó
chỉ còn 45 ngày phía trước.
Nhưng giờ anh ở đây.
Anh đoán, bởi vì...
Anh muốn có 45 ngày đó
cùng với em.
Anh muốn từng ngày.
Và, và nếu anh không thể có nó,
anh muốn có 45 giây này
trước khi bạn trai của em về,
và đấm vào mặt anh.
Bởi vì...
Anh yêu em.
Anh sẽ mãi yêu em.
cho đến hết cuộc đời,
và xa hơn thế nữa.
Em sẽ thấy thôi...
Tôi giúp gì được cho anh?
À, chào, Louis phải không nhỉ?
Không sao.
Không sao đâu.
Tôi đang yêu bạn gái cậu.
Và, ừ, tụi tôi sẽ cưới nhau.
- Cái gì?
- Ừ.
Được rồi các cậu.
Tớ đã đợi 20 năm rồi đấy.
Cứ như chúng ta đã tập.
Không được nhầm lẫn.
Sẵn sàng chưa?
Một, hai
Một, hai, ba, bốn.
♪ Whoa-oh-oh-oh
♪ Suốt bao lâu
♪ Suốt bao lâu nay
♪ Whoa-oh-oh
♪ Suốt bao lâu
♪ Suốt bao lâu nay
♪ Nếu em nói lời chia tay đêm nay ♪
♪ Ooh-ooh-ooh
♪ Sẽ vẫn còn âm nhạc
♪ để anh viết tiếp
♪ Doo-doo-doo
♪ Anh còn có thể làm gì nữa?
Anh được em truyền cảm hứng ♪
♪ Chuyện đó chưa bao giờ xảy ra
suốt bao lâu nay. ♪
Biên dịch: Danny1603 - Biên tập: Venus Caster
.: www.phudeviet.org :.