Tip:
Highlight text to annotate it
X
Ở các tập trước...
Anh có biết chút ít về đàn này.
Alpha của họ là một phụ nữ tên Satomi.
Họ có một nơi tụ tập
ở đâu đó trong rừng.
Meredith chết rồi.
Họtìm thấy cô ấy trong
phòng cách đây một giờ.
- Peter và Malia sao?
- Cha và con gái.
Chúng ta nên đếm số tiền đó.
Sau khi nhập vào địa chỉ IP của bạn,
bạn sẽ được kết nối
thông qua một cổng web ẩn
tới một ngân hàng bí mật.
Khi đã đăng nhập thành
công, nhập vào
số tài khoản của mình để
được chuyển khoản.
Địa chỉ IP sẽ không còn hoạt động
sau mỗi lần chuyển khoản.
Bạn sẽ được cấp cho một địa chỉ IP mới
nếu bạn tiếp tục chọn tải xuống danh sách.
Hãy nhớ, xác minh bằng hình ảnh
là điều bắt buộc cho việc trao thưởng.
Cậu có bao giờ chuyển khoản ngân hàng chưa?
Tớ chưa bao giờ có đủ tiền cả.
Vậy cậu cũng không hiểu được
chút gì về cái đoạn băng đó?
Tớ không hiểu chút xíu gì về việc này.
Tại sao lại có người muốn dùng
bao nhiêu đây tiền chỉ để giết chúng ta?
Ai đó muốn cậu chết đó, bạn tôi.
Cực kì muốn.
Whoa, whoa, cậu đang làm gì thế?
Trễ rồi.
Mai chúng ta phải thi PSATs nữa.
Không, ý tớ là số tiền kìa.
$500,000.
Cậu có biết bao nhiêu tiền đó không?
- Thì 500,000...
- Nữa triệu đô đó. Scott.
Cậu sẽ làm gì với nó,
chỉ đẩy nó xuống gầm giường thôi hả?
Tớ phải nói chuyện với Derek.
Số tiền đó là của anh ấy mà.
Ý cậu là của anh ấy và Peter.
Điều đó có nghĩa là gì?
Ý là ta nên làm điều
này một cách thận trọng.
Cậu không nghĩ ta nên kể việc này với Derek sao?
Không.
Không phải.
Không, dĩ nhiên ta phải nói với anh ấy.
Chỉ là tớ...
Tớ chỉ nói là,
một trong số đó cũng là của Peter, phải không?
- Đúng.
- Đúng không? Peter.
Một tên giết người? Nhớ không?
Cậu muốn đưa $500,000 cho hắn.
Vậy ta nên trả tiền lại cho Derek.
Nhưng không phải Peter?
Tớ không có nói thế.
Stiles, cậu đang nói gì thế?
Bọn tớ tìm thấy đàn của Satomi rồi.
Anh Derek và tớ. Nhưng họ chết rồi.
- Cả đàn ư?
- Tất cả những người bọn tớ tìm thấy.
Vậy Derek đâu rồi?
Cô ấy bị bắn! Tôi nghĩ cô ấy đang yếu dần.
Bà có thể hẹn trước mà, Satomi- san.
- Lydia đâu?
- Cậu ấy thi hồi năm cậu ấy vào trường rồi.
Điều đó có nghĩa là tớ
đã có thể thi vào lúc khác hả?
Malia,
cậu là người đã học chăm hơn cả đám bọn tớ.
Đâu có nghĩa là tớ sẽ làm "đúng".
Tốt...
Tốt, cái gì?
Làm tốt, không phải "đúng".
*Malia sai ngữ pháp (good/well)
Ôi, Chúa ơi! Được rồi, được rồi.
Cậu sẽ làm điều này,
vì trong khi ta cố gắng không bị giết,
chúng ta cũng cần sống cuộc sống của mình.
Nếu tớ sống sót qua trung
học, Tớ muốn học cao đẳng.
Một trường cao đẳng tốt.
Chỉ ba giơ đồng hồ thôi mà.
Ta có thể sống sót qua ba giờ.
Bỏ điện thoại vào phong bì đi, Scott.
Em sẽ nhận lại nó sau buổi thi.
Vui lòng không mở tập đề thi
đến khi các bạn được chỉ thị.
Bài thi kéo dài hai tiếng 10 phút.
Đề thi gồm hai phần đọc hiểu
mỗi phần 25 phút,
hai phần làm toán mỗi phần 25 phút và
một phần viết tiểu luận kéo dài 30 phút.
Đáng lẽ phải có hai giáo viên
canh chừng buổi thi này chứ.
Tôi biết. Là huấn luyện viên.
Anh ấy không đúng giờ lắm.
Um, để tôi gọi cho anh ấy lần nữa.
Ôi, không.
Nè, dậy đi.
Nè.
Ôi, Bobby.
15 năm nghiêm chỉnh và anh lại
uống rượu ở trường học sao?
Huấn luyện viên, nhìn tôi đi. Natalie đây.
Quên đi.
Tôi sẽ đem cho anh ly cà phê
trong lúc nghỉ giữa giờ thi.
15 năm, Bobby.
Tôi không thấy anh
ấy, nhưng thầy
Yukimura đang ở
trên lầu chấm điểm.
Thầy có muốn tôi gọi cho thầy ấy không?
Chúng ta phải bắt đầu. Ta có thể nhờ
thầy ấy giúp trong lúc nghỉ giữa giờ.
Bây giờ các bạn có thể
mở đề và bắt đầu làm bài.
Sydney!
Em có sao không?
Em ổn. Em chỉ thấy hơi choáng.
Sydney, em có những dấu này từ bao giờ?
Em không biết.
Cô Martin, tôi có cần ngưng buổi thi không?
Không đâu, um, ổn mà.
Mọi người ở nguyên tại chỗ.
Cô sẽ, um, trở lại ngay.
Không ai được rời khỏi phòng.
Quay trở lại! Không!
Không được vào đây! Quay trở ra ngoài đi!
Trở về chỗ ngồi. Ngay.
Làm ơn.
Tôi cần số điện thoại của CDC.
Vâng, Trung tâm kiểm soát dịch bệnh.
Xin thứ lỗi.
Có ai nói cho tôi
biết chúng ta đang
đối mặt với chuyện
gì ở đây không?
Hi vọng chỉ là báo động giả.
Các chi tiết chúng
tôi được cung cấp khiến
chúng tôi quan tâm
và chính quyền y tế địa phương của anh
đủ thẩm quyền để ra lệnh cách ly.
Chúng tôi sẽ cần sự trợ giúp của anh
để đảm bảo không một ai ra hay vào trường.
Con trai tôi đang ở trong đó.
Điều này có gây cản trở cho anh không?
Cản trở ư? Không.
Căng thẳng ư? Có.
Được rồi. Chuyện gì đang xảy ra?
Chúng tôi cách ly những người bệnh
và sau đó đợi chỉ thị.
Nếu tôi sai,
các em ấy sẽ ra khỏi đây nhanh thôi,
và sau đó tôi là một
giáo viên sinh học điên
phát hoảng không vì việc gì cả.
Này. Cậu sẽ ổn thôi.
Không phải việc này.
Là bài PSATs, bài kiểm tra chất lượng
cho học bổng quốc gia Merit.
Bố mẹ tớ không đủ khả năng
cho tớ học cao đẳng nếu không có nó.
Ờ thì, thì tớ chắc là
họ sẽ cho cậu thi lại mà.
Cá là họ đang nghĩ đây là bệnh đậu mùa.
Không hẳn.
Bệnh đậu mùa đã bị tận diệt
trên toàn thế giới vào năm 1979.
Trong lịch sử chúng ta chỉ hoàn toàn
có khả năng tận diệt hai loại virus.
Bệnh còn lại là dịch tả trâu bò.
Chúng giết chết bò.
Vậy thì chúng ta nên thấy thoải mái, đúng không?
Ngoại trừ có việc gì đó tệ hơn.
Cho dù đó là gì thì,
thì họ cũng
xem đây là thứ khá nghiêm trọng.
Có rất nhiều xe hơi và xe tải ngoài kia.
Chúng tôi đang làm mọi việc có thể.
Cha của cậu đang ở cùng những người đó.
À, chắc tớ nên gọi cho ông ấy.
Đừng nghĩ tới việc đó.
Có lẽ giờ này họ đã
cắt mọi liên lạc với bên ngoài rồi.
Không sóng điện thoại, không WiFi.
Không ai bắt đầu hoảng loạn cả.
Có vẻ như tất cả chúng ta phải
ngồi đây và đợi xem chuyện gì sẽ xảy ra.
- Nó bắt đầu như thế nào?
- Bằng cơn cảm sốt.
Rồi sau đó việc biến hình
trở nên mất kiểm soát.
Răng nanh, móng vuốt, kể cả việc
biến hình hoàn toàn, không có lí do.
Chúng tôi di chuyển vào rừng khi nó xảy ra.
Rồi sau đó nó tiến triển ngày càng nhanh hơn.
Họ không thể chịu được đựng nó.
Nhưng tệ hơn là việc
đột ngột mất khả năng quan sát này.
- Hoàn toàn sao?
- Họ không thể nhìn được bất cứ gì.
Từ đó,
học chỉ còn vài phút đồng hồ.
Tôi phải thành thật với bà, Satomi.
Chúng ta cần đưa cậu ấy đến bệnh viện.
Đó chưa bao giờ là sự lựa chọn
cho giống loài của chúng tôi.
Trừ phi cậu biết điều gì đó
mà tôi không biết.
Không phải điều gì, mà là ai.
- Cái gì vậy?
- Naloxone. Chúng ta cần cô ấy tỉnh dậy.
Cháu nghĩ cô nói cô ấy cần nghỉ ngơi.
Đó là trước khi cô biết tin CDC
vừa cách ly hoàn toàn trường học
với Scott và Stiles vần còn trong đó
Braeden, nhìn tôi đi.
Cô đã bị bắn, nhưng giờ cô đang
ở bệnh viện và cô không sao rồi.
Cô hiểu chứ?
Tốt. Được rồi.
Tối qua lúc cô ở trong rừng
và cô đã gặp một đàn khác hả?
Cô có biết chuyện gì xảy ra với họ không?
Cháu nói với cô rồi, họ bị đầu độc.
Không, họ bị lây nhiễm.
Nó là một loại virus được tạo ra
để giết chết người sói.
Nó đã làm được. Nó đã giết tất cả bọn họ.
Scott? Em ở trong đó lâu rồi,
em có sao không?
Này, em cần trở lại với những người khác.
Được rồi, Meredith.
Tớ không biết làm điều này như thế nào.
Tớ không phải là một bà đồng.
Và rõ ràng tớ cũng không
đủ khả năng là một nữ thần báo tử.
Nhưng tớ đang cố gắng giúp
những người bạn của mình.
Tớ không biết cậu có thể
nghe được lời tớ không.
Hay là, uh,
tớ phải hỏi cậu điều gì.
Nhưng nếu tớ có khả năng này,
thì nó cũng phải hoạt động lúc nào đó chứ.
Nó phải giúp được ai đó chứ.
Có lẽ điều tớ thật sự muốn nói là...
Tớ xin lỗi.
Ước gì tớ đã giúp được cậu.
Tớ xin lỗi.
Gọi Stiles giúp cháu.
Kira, đã bao giờ cậu có cảm giác
là Scott và Stiles chưa
thực sự nói hết với cậu mọi thứ chưa?
Ý cậu là sao?
Kiểu như các cậu ấy giấu thứ gì đó.
Tớ nghĩ nếu các cậu ấy làm vậy,
thì chắc cũng phải có lí do chính đáng.
Cậu biết các cậu ấy giấu gì
trong cái túi dưới giường của Scott không?
Cái gì? Không,
tớ chưa bao giờ ở dưới giường của Scott.
Hay là nằm trong đó.
Chỉ nằm trên nó... Quần áo mặc đầy đủ.
Kira Yukimura.
Cháu cảm thấy khỏe chứ, Kira?
Cô cũng không thích kim tiêm lắm.
Cô hứa, nó sẽ nhanh thôi.
Kira. Kira!
Thứ lỗi cho tôi.
Cẩn thận, bác sĩ. Từ từ thôi...
- Chuyện gì xảy ra trong đó thế?
- Tôi không biết, chắc là do bị tĩnh điện.
Có bị thủng lỗ nào
ở lớp phía trong không, bác sĩ?
Không sao đâu,
nó chỉ phá thủng tầng phía ngoài thôi.
- Có nhận định gì chắc chắn về
thứ ta đang đối đầu không?
- Con trai tôi đang ở trong đó.
Con trai anh và anh ấy. Tuyệt.
Hai người có thể hỏi thăm lẫn nhau.
Tôi nghe là bệnh đậu mùa.
Điều đó có đúng không?
Anh muốn biết ý kiến của tôi?
Tôi không nghĩ bọn Cô Nhi là
sát thủ chuyên nghiệp duy nhất
ở Beacon Hills đâu.
Nó vẫn đang diễn ra.
Tớ không thể biến trở lại bình thường.
Rõ ràng con virus đang
ảnh hưởng đến hai đứa.
Theo cách mà nó
không làm hại đến con người.
Các cậu phải tránh đi.
Chúng ta phải cách ly các cậu
khỏi cuộc kiểm dịch.
Được thôi, nhưng ở đâu mới được?
Ý tớ là, lỡ các cậu ấy
trở nên bạo lực thì sao?
Như lúc trăng tròn vậy.
Chúng ta không nên ở đây.
Không phải trong phòng thay đồ.
Phòng học thì không giữ được chúng ta đâu.
- Tầng hầm thì sao?
- Có quá nhiều lối ra.
Chúng ta cần thứ gì đó vững chắc.
Nơi nào đó không ai tìm ra được.
Cái hầm.
Cái hầm của nhà Hale.
Nhà Hale luôn có lối thoát hiểm.
Giống như nhà của họ.
Phải có lối vào khác.
Đây là nơi có dấu hiệu của ngôi trường,
vậy thì cái hầm phải nằm đâu đó ngay đây.
Chú nghĩ là phải có một lối vào khác,
chắc hẳn là nó có thể
đi vào được từ tầng hầm.
Chắc hẳn nó phải nằm đâu đó
trong hành lang này.
Đường hành lang phía Tây.
Whoa.
Điều này cũng đang xảy ra với cháu.
Cháu đang bắt đầu bệnh rồi.
Hết cả mấy đứa.
Con không cảm thấy bệnh.
Ba nghĩ nó ảnh hưởng đến con theo
đường khác, hệ thống thần kinh.
Ba tìm thấy giấy làm bài của con
trong xấp bài của những bạn khác.
Nè, các cậu...
Ở đây nè.
Nhìn mấy đường trên tường kìa.
Hình như là bên ngoài lối vào,
nó chỉ mở được bằng móng vuốt.
Móng vuốt của bất kì ai, đúng không?
Um...
Malia, cậu thử được không?
Sao lại là tớ?
Tớ không làm được.
Được rồi. Tớ sẽ làm.
Nhưng đầu tiên nói tớ biết
các cậu đang giấu tớ điều gì.
Tớ biết các cậu đang cố gắng
bảo vệ tớ, nhưng tớ có thể chịu đựng được.
Tớ biết là tớ có tên trong danh sách.
Đúng...
- Vậy thì bao nhiêu?
- Bao nhiêu gì?
Tớ đáng giá bao nhiêu?
Bốn triệu.
Cậu có sao không?
Có chứ. Scott đáng giá 25,
Kira, sáu.
Bọn họ đánh giá cao các cậu hơn tớ.
Mọi việc tiến triển tốt.
Tiến triển tốt.
Được rồi.
Điều này không thể xảy
ra ở trường, đúng không?
Trường học ư? Bữa nay thứ bảy mà.
Bọn trẻ đang thi PSATs.
Tôi nghĩ ta nên nhanh lên.
Cậu biết đấy,
đây là nơi mọi chuyện bắt đầu.
Số tiền kia từng ở đó.
117 triệu trái phiếu.
Làm cách nào mà ta có thể
đổi trái phiếu thành tiền mặt?
Ngân hàng, tớ đoán vậy.
Họ để chúng ở đó
bám bụi lâu nay.
Các cậu có biết là trái phiếu
cơ bản đã không còn tồn tại
nữa rồi không?
Điều đó quan trọng gì?
Cậu có biết bao nhiêu thứ mà tiền
có thể giải quyết được không?
Cho cậu sao?
Cho tớ. Ba tớ...
Chi phí ở Eichen và tiền chụp MRI
đang làm ba tớ điêu đứng.
Mẹ tớ làm việc này,
mẹ viết ra những thứ có trong
dự tính chi tiêu của nhà tớ
và chúng có giá bao nhiêu,
sau đó tổng cộng lại và
để xem còn bao lâu đến khi...
Bọn tớ mất ngôi nhà.
Cảnh sát trưởng!
Cảnh sát trưởng! Whoa, nè!
Tôi biết cô ấy, cho cô ta vào.
Mẹ cháu đang trong đó
Có chuyện gì vậy?
Chúng ta đang làm rõ việc đó.
Có gì mới không?
Họ đang tìm kiếm bọn mình.
Ai đó phải ra ngoài đó.
Chúng ta phải nói cho cậu ấy biết
sự thật về Peter.
Cuối cùng cậu ấy cũng thấy
phần còn lại của danh sách tử thôi.
Cố gắng nhớ là Peter là cái tên duy nhất
không có trong cái danh sách đó.
Điều đó hoặc khiến cho ông ta vô cùng
may mắn với kẻ treo thưởng,
hoặc khi cậu ấy biết về ông ta
cậu ấy sẽ tìm đến ông ta,
cậu biết cậu ấy mà.
Và sau đó ông ta sẽ thay đổi suy nghĩ
của cậu ấy như ông ta làm với mọi người.
Kể cả chúng ta.
Chúng ta để cho ông ta đi ung dung
như không có việc gì xảy ra,
như thể ông ta là người tốt...
Scott, ông ta không phải là người tốt.
Nếu cậu ấy biết về ông ta
cậu ấy coi như xong.
Đó có thể là điều hắn mong đợi
nếu hắn thắng, ta thua.
Chúng ta đã đang yếu thế hơn rồi.
Tôi nghĩ tôi biết đây là gì rồi.
Không may, nếu tôi đúng,
và Scott và
những người bị lây nhiễm,
thì điều này không tốt đâu.
Họ sẽ chết nếu không có thuốc giải.
Malia...
Malia.
Mmm.
Tớ phải đi đây một chút, được chứ?
Cậu đi đâu vậy?
Dù chuyện gì đang xảy ra,
thì nó cũng tệ hơn đối với các cậu.
Điều đó không chỉ đơn giản là mọi người
bị bệnh, mà là do một sát thủ khác.
Đây.
Cậu sẽ trở lại, đúng không?
Ừ.
Đúng, tớ không bao giờ bỏ cậu lại.
Anh còn làm gì ở đây?
Tôi đang bảo vệ khoản đầu tư của tôi.
Tôi bỏ rất nhiều tiền vào cô mà.
Derek. Cô nghĩ ở đây có người
mà bọn cháu đang tìm đây.
Lydia...
Dù mọi chuyện đều mới mẻ với bác,
và bác không biết nó hoạt động ra sao,
bác vẫn phải hỏi.
Cháu có thứ gì như...
Dấu hiệu chẳng hạn?
Có linh cảm gì về việc này không?
Có ai đó trong kia sắp chết sao?
Vâng.
Và nó không chỉ là linh cảm đâu.
Nó là biến thể của bệnh sốt ho ở chó.
Vài năm trước, nó bùng phát ở Yellowstone
đã giết chết hơn 40% quần thể sói.
Chuyện gì sẽ xảy ra với
quần thể sói của chúng ta?
Có vẻ như, chúng đã được biến đổi
để lây lan nhanh hơn một chút.
- Ý anh là chúng đã được vũ khí hóa?
- Nó đã lây nhiễm toàn bộ đàn của tôi.
Mọi người trừ bà.
Đó mới là câu hỏi.
Bà không bị lây nhiễm?
Hay bà miễn nhiễm?
Stiles, em nhìn không được khỏe,
có lẽ tốt hơn em nên nằm xuống.
Không sao đâu ạ,
cô có thấy thầy Yukimura không ạ?
Có, thầy ấy ổn,
thầy ấy đang giúp những học sinh khác.
Được rồi.
Huấn luyện viên là người lớn duy nhất
bị bệnh hôm nay phải không ạ?
Theo cô biết là vậy.
Tại sao thầy ấy lại...
Stiles?
Cô nghĩ em nên nằm xuống.
Vâng, không đâu, được rồi mà.
Em sẽ trở lại, em trở lại ngay.
Nều bầy của cô bị lây nhiễm,
Vậy ai đã xả súng ở lối vào rừng?
Rõ ràng là một sát thủ khác.
Cá nhân cô, thì cô thà đối mặt với súng
còn hơn là biến thể của bệnh đậu mùa.
Nghe có vẻ như cô sẽ
có nhiều cơ hôi vậy.
Xin lỗi.
Cô vừa để ý rằng cháu gợi nhớ cô
về Talia nhiều như thế nào.
Cô từng đến thăm cô ấy rất nhiều,
cháu biết đấy.
- Cháu có nhớ cô không?
- Cháu có nhớ về loại trà.
Mà cô luôn đem tới
loại trà đó mùi kinh khủng vô cùng.
Ta mang loại trà đó đến như một món quà.
Mẹ cháu khoái nó lắm.
Loại trà nào cơ?
- Cái gì cơ?
- Loại trà đó với mùi hương, nó là loại gì?
Linh chi. Linh chi tím hoang dã.
Nó rất là hiếm.
Nó cũng là một phương thuốc chữa bệnh
vô cùng mạnh.
Satomi, bà không bị nhiễm là vì
bà đã được chủng ngừa.
Được rồi, được rồi. Nó hiếm như thế nào?
Chúng ta tìm được nó không?
Chúng ta không cần.
Mẹ cháu đã giữ lại một ít.
Nó ở trong căn hầm của nhà cháu.
Malia...
Malia?
Tớ không thể thấy.
Tớ không thể thấy gì cả.
Ta vẫn đang thắc mắc tại sao
tên ngốc đó lại bị bệnh.
Ta cũng tự hỏi các bạn của ngươi đâu rồi.
Vì để được trả công bởi tên treo giải,
Ta cần bằng chứng là bọn chúng đã chết.
Xác minh bằng hình ảnh.
Chính xác.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
- Các vết thương đã biến mất.
- Em có thể thi lại bây giờ được chứ?
Bọn trẻ đang khỏe lên.
Tất cả đang khỏe lên.
Chuyện gì đang xảy ra với chúng ta vậy?
Scott? Tớ không thể...
Tớ không thể nhìn thấy...
Vẫn còn hơi sốt nhỉ, cậu Stilinski.
Nhưng cậu nên biết điều này,
con virus không giết chết con người,
cậu sẽ khá lên thôi.
Vậy cậu không nghĩ là cậu nên
nói với ta họ đang ở đâu à?
Không phải một trong số các cậu
nên được sống sao?
Tôi nghĩ tôi thấy họ trong thư viện.
Hay là trong căn tin.
Chắc chắn là một trong hai nơi đó.
Ta sẽ đếm đến ba,
và sau đó ta sẽ giết cậu.
Ông nghĩ ông có thể hù được tôi sao?
Không, ta nghĩ ta có thể giết cậu.
Ta chỉ nghĩ là việc đếm ngược
làm mọi chuyện thú vị hơn thôi.
Vậy nên...
Một...
Hai...
Chú chui từ đâu ra vậy?
Stiles, nghe này. Cô Melissa gọi cho chú.
Chú không biết nó có nghĩa gì.
Cô nói có một thứ thuốc giải.
Nó ở trong hầm, là nấm linh chi.
- Từ từ, cái gì trong hầm?
- Nó ở trong một cái lọ trên một cái kệ.
Cô bào hãy nói với Scott, nó ở trong hầm.
Cháu phải đến trường.
Còn những người còn lại ở Đồi quan sát?
Tôi có thể đã học được cách
kiềm chế cơn giận,
nhưng tôi vẫn biết khi nào dùng nó.
Này, Scott? Scotty?
Trong hầm, ở trong đó với các cậu.
Nó được gọi là nấm linh chi.
Scott?
Scott, mở cửa ra!
Nó ở trong đó với các cậu.
Nó nằm trong một cái lọ,
trên một trong những cái kệ.
Scott, cậu nghe tớ nói không?
Linh chi... Scott, tớ thấy nó rồi.
Trong cái lọ trên cái kệ.
Linh chi...
Xin lỗi, thứ lỗi. Cho tôi qua.
Mẹ. Mẹ!
Lydia!
Mẹ xin lỗi, mẹ thật xin lỗi.
Mẹ chỉ là...
đang cố làm thêm ngoài giờ thôi mà.
Nè, Malia.
Malia?