Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tập 13
Tự chăm sóc bản thân
Mẹ mới an tâm được
Cha, cha đi cẩn thận
Chăm sóc bản thân cho tốt, Cha đi đây
Tỷ Tỷ, đã đến giờ vào tụng kinh rồi
Muội phải đi thôi
Nghi Lâm
Muội, đừng ở lại Hằng Sơn nữa
Cùng Tỷ Tỷ đi về
Không được, Sư Phụ có ơn với muội
Muội không muốn đi
Tỷ Tỷ hãy thường đến đây thăm muội
Muội sẽ nhớ tỷ lắm
Được rồi, ta sẽ thường đến thăm muội
Cũng đã nhiều năm không gặp nhau
Gặp lại ta thì phải vui mừng mới đúng
Tại sao trái lại u sầu buồn bã thế?!
Tiểu Sư Phụ
A Di Đà Phật
Thí chủ có chuyện gì hay sao?
Ta là người nhà của Nghi Lâm
Bọn ta đã nhiều năm không gặp rồi
Hôm nay trùng phùng
Nhưng mà không thể hiểu vì sao
Ta cảm thấy Nghi Lâm
Nó hình như không được vui
Không biết Tiểu Sư Phụ đây
Có biết lý do không?
Nghi Lâm Sư Muội
Vốn dĩ thường hay rụt rè rồi
Nhưng mà sau khi từ Hành Dương trở về
Muội ấy trở nên u sầu buồn bã hơn
Tư tưởng luôn phân tán
Từ Hành Dương trở về?
Lẽ nào
Là vì tên tiểu tử Lệnh Hồ Xung kia?!
Theo như ta biết
Nghi Lâm Sư Muội không được vui
Hình như với người tên Điền Bá Quang
Có liên quan gì đó
Điền Bá Quang? liên quan gì đến hắn chứ?!
Ý ta là
Không biết Tiểu Sư Phụ đây
Có thể trình bày cho ta biết
Đầu đuôi ngọn ngành câu chuyện này không?
Nghe Vương Phi đẹp như tiên trên trời
Điền Bá Quang ngưỡng mộ từ lâu
Đêm nay sẽ đến trộm hương tráo ngọc
Mong có thể được hôn một lần
Tên Điền Bá Quang này
Lại dám vô lễ với Bản Cung?!
Ta phải khiến hắn đến được đi không xong!
Người đâu?
Có nô tài
Ngươi cho người giữ ba tầng trong ba tầng ngoài
Khu vực này lại cho ta!
Ngay cả ruồi muỗi cũng không thể bay vào đây
Vâng!
Lẽ nào Điền Bá Quang là một nữ nhân sao?
Dĩ nhiên không phải
Chẳng qua là ta muốn cho ngươi biết
Nguyên cả nơi này
Ta có thể đến, Điền Bá Quang cũng đến được
Giá áo túi cơm như ngươi đây
Chẳng qua là để điểm tô thêm
Hỗn xược? người đâu?
Nương Nương
Có muốn giữ gìn sự oai nghiêm của ngươi không?
Vậy hãy nghe ta nói
Ta sẽ giúp ngươi
Giữ lại tôn nghiêm vốn có...
Chỉ có vài người như vậy
Mà muốn ngăn cản ta?
Ngươi chính là Điền Bá Quang sao?
Chính là tại hạ
Đặc biệt đến đây, để thăm Nương Nương
Ta bảo con người của ngươi đó
Thật là gan lớn bằng trời
Nơi nào cũng dám đi
Nếu như gan không lớn lắm
Sao có thể hái được hoa đây?
Nếu như ngươi có khả năng chạm được ta
Ta sẽ hết lòng cung phụng cho ngươi
Nghe qua thế này có vẻ rất phấn khích
Nương Nương, đã bị ta bắt được rồi!
Chuyện gì mà ngươi phải vội vàng chứ?
Giai nhân trước mắt
Bảo sao ta không vội vàng nào?
Vậy sẽ không có nhiều thú vị đâu
Thế đây là chỗ nào vậy?
Ở đây là Kín Sự Phòng
Ngươi không phải mong
Ở cùng với ta hay sao vậy?
Ta dĩ nhiên là phải chém cho ngươi vài nhát
Để người thành thái giám hầu hạ bên cạnh ta!
Mỹ nhân!?
Ta chỉ là muốn cùng cô vui vẻ một lúc
Ta không hề muốn, làm thái giám hầu cô!
Vậy đã không kịp rồi!
Tóm lại cô là ai vậy hả?
Ta hỏi ngươi
Nghi Lâm Tiểu Sư Phụ của Phái Hằng Sơn
Ngươi có còn nhớ không?
Ta xin tuyên bố
Ta đối với tiểu ni cô
Chưa từng động qua cọng tóc!
Nếu như cô không tin tưởng ta
Ta cũng không còn cách nào
Dù gì thì ta cũng đã bị cô bắt rồi
Muốn chém muốn giết, tùy ý mà làm!
Nhưng mà làm thái giám
Ta không hề muốn chút nào!
Ta dĩ nhiên biết ngươi đối với cô ấy
Tóc cũng chưa động qua
Bằng không, ta đã không bắt ngươi
Trở thành một thái giám
Mà là thành quỷ đứt đầu!
Ngày ấy ở Hồi Nhạn Lầu
Ngươi và Lệnh Hồ Xung, đánh cược với nhau
Có còn nhớ không vậy?
Phải, ta nhận
Điền Bá Quang ta nói mà không làm
Muốn chém muốn giết, tùy ý mà làm!
Ta nói con người của ngươi
Cũng không phải là thứ vứt đi
Được thôi, về chuyện cho trở thành thái giám
Có thể tạm thời hoãn lại
Nhưng mà ta muốn ngươi giúp ta
Làm cho một việc
Mỹ nhân, cô làm ơn nhớ giùm đi
Ta nợ là nợ
Tiểu ni cô và Lệnh Hồ Xung thôi
Ta làm gì có nợ cô?
Lại muốn ta làm việc cho cô à?
Nằm mơ!
Ta không cho ngươi ăn cái gì cả
Thế nhưng mà
Chỉ có cho ngươi uống một viên Tỳ Cưu Hoàn
Rồi lại điểm thêm tử huyệt của ngươi mà thôi
An tâm đi
Công việc mà ta muốn ngươi làm
Cũng không khó khăn gì
Nghi Lâm Tiểu Sư Phụ của ngươi
Si mê tên Lệnh Hồ Xung Phái Hoa Sơn
Đến mức độ không thiết cả chuyện ăn uống
Ta muốn ngươi đi bắt Lệnh Hồ Xung
Đến trước mặt cô ấy
Nếu như chuyện này mà ngươi làm ổn thỏa
Ta sẽ cho ngươi thuốc giải
Nhưng nếu mà trong vòng một tháng
Ngươi vẫn chưa làm xong được
Ngươi sẽ bị thủng gan nát ruột mà chết!
Hiểu rồi chứ?
Cô thả ta ra trước đã!?
Ngươi hãy tự mình tìm cách đi
Chiêu lừng danh của Ngũ Nhạc Kiếm Phái
Rất bác đại tinh thâm
Nhưng mà tại vì sao
Lại sớm bị một chiêu đơn giản của người ta
Phá giải hết vậy?
Kiếm Pháp Hoa Sơn ở trên vách đá này
Mỗi một chiêu đều bác đại tinh thâm
Ta tin rằng
Có một số mà Sư Phụ, Sư Nương
Chưa chắc có thể lĩnh ngộ
Hôm nay ta có duyên gặp được
Vốn dĩ phải nên học hành cho thật tốt
Nhưng rồi có ích gì đâu?
Ta có học tốt hơn nữa cũng chẳng ích gì
Đến cuối cùng
Cũng bị một chiêu đơn giản của người ta
Phá giải tất cả thôi
Ta học nữa để làm gì?!
Ta phải làm thế nào đây?!
Ta phải làm thế nào đây chứ?!
Đại Sư Ca
Đại Sư Ca, mau ra đây đi
Đại Sư Ca
Đồ nhi bái kiến Sư Phụ, Sư Nương
Đứng lên đi
Vâng
Xung Nhi
Ta và Sư Nương con vừa nhận được tin tức
Gần đây Điền Bá Quang
Đã đến thành Trường An nữa rồi
Lại còn gây ra một vài vụ án
Rất lớn nữa
Lý nào như vậy?
Tên Điền Bá Quang này
Thật sự không xem Hoa Sơn chúng ta
Ra cái gì cả
Sư Phụ, không ấy chúng ta cứ việc...
Cứ việc thế nào?
Thân phận của Sư Phụ, Sư Nương
Vô cùng tôn quý
Vốn dĩ không cần thiết vì tên lưu manh ấy
Làm bẩn bảo kiếm đâu
Chỉ tiếc rằng đồ nhi tài nghệ không cao
Không phải đối thủ của hắn
Lại còn đang mang tội trên mình
Không thể rời khỏi Tư Quá Nhai đi bắt hắn
Nếu không thì cái tên này
Nhất định không thể
Tác yêu tác quái như vậy được!
Nếu con thật sự có lòng tin
Có thể giết chết được hắn
Ta có thể cho phép con xuống núi
Để con lập công chuộc tội
Thật sao?
Nhưng mà ta phải kiểm tra một chút
Võ công của con trong vài tháng qua
Tiến triển thế nào?
Xung Nhi
Vậy con lấy những võ công mà con đã học
Toàn bộ đánh ra hết đây
Vâng
Đại Hữu - Sư Phụ
Đưa bảo kiếm của con
Cho Đại Sư Huynh con dùng đi
Vâng, Sư Phụ
Đại Sư Ca
Vô dụng mà thôi
Bất kể ta sử dụng chiêu nào
Chỉ cần đơn giản là đánh trúng kẻ hở
Bất kỳ chiêu nào cũng bị phá giải
Ta phải làm như thế nào đây?
Lâm trận đối địch mà không tập trung tư tưởng?
Sau cơn bạo bệnh
Có phải đã mang tất cả kiếm pháp
Trả lại cho Sư Phụ cả?!
Chiêu này cũng không được, vô dụng thôi
Tên súc sinh nhà ngươi?!
Đệ tử đáng chết
Tóm lại trong nửa năm vừa qua con đã
Luyện loại võ công gì nào?!
Đệ tử không có luyện võ công nào cả mà!
Còn nói không có?
Vừa rồi con đối chiêu Sư Nương
Đó là chiêu gì?!
Bởi, bởi đệ tử nhất thời cấp bách
Nên nhất thời bộp chộp dùng thử mà thôi!
Nhất thời bộp chộp dùng thử mà thôi?!
Con có biết hay không?
Con đã đi vào Ma đạo rồi đó!
Sư Huynh
Tư chất của Xung Nhi quá sức thông minh
Nửa năm vừa qua, nó tự mình luyện công
Khó tránh lạc vào tà đạo
Nhưng mà, hiện tại lạc vẫn chưa xa
Kịp thời chấn chỉnh, cũng vẫn không muộn
Xung Nhi
Có rất nhiều nguyên nhân
Cả con cũng không biết, con đứng dậy đi
Cảm ơn Sư Nương
Tất cả các con nghe cho thật kỹ đây
Hai mươi lăm năm trước
Phái Hoa Sơn chúng ta
Vốn dĩ phân ra hai phái chính tà
Sư Phụ
Công phu của Phái Hoa Sơn chúng ta
Không phải là công phu của Phái Hoa Sơn sao?!
Sao lại còn phân chính tà nữa?
Trước đây chưa từng nghe nói đến
Sư Phụ
Vậy tất cả những gì chúng ta học
Đều là chính phái chứ?
Đó là đương nhiên rồi
Lẽ nào đã biết rõ ràng
Đó là công phu bàng môn tả đạo
Mà còn đi luyện sao?
Chỉ là bên tả đạo cứ một mực
Cho rằng bên họ mới là chính tông
Bảo chúng ta mới đúng là bên tả đạo
Rồi thời gian trôi qua, chính tà tự phân
Những gì của bàng môn tả đạo
Cuối cùng cũng tan thành mây khói
Hai lăm năm đổ lại
Sớm cũng đã không còn tồn tại
Trên thế gian này nữa
Thật ra cái gọi là bàng môn tả đạo
Cũng không phải thật sự là tà ma ngoại đạo
Đó vẫn là công phu của Bản Môn
Chỉ là trọng điểm luyện công không giống nhau thôi
Các con còn nhớ hay là không?
Luyện tập võ công Hoa Sơn trước hết
Là gì không?
Sau khi nhập môn
Truyền thụ khẩu quyết vận khí trước
Bắt đầu từ luyện khí
Không sai, võ công của Phái Hoa Sơn ta
Quan trọng nhất là ở một chữ Khí
Khí công luyện thành
Bất luận là các con dùng quyền thuật
Dùng đao kiếm cũng được
Tất cả vô cùng thuận lợi
Đó mới là trọng điểm luyện công của Bản Môn
Nhưng mà trong những bậc tiền bối của Bản Môn
Có những nhân vật nhánh phái khác
Bọn họ cho rằng trọng điểm luyện công Bản Môn
Lại nằm ở kiếm
Chỉ cần kiếm thuật luyện thành
Cho dù nội công bình thường
Cũng có thể đánh bại kẻ địch
Cho nên chính tà bất đồng đã diễn ra
Chủ yếu là ở nơi đây
Cha
Con gái có lời này muốn nói
Nhưng mà Cha đừng có nổi giận
Con nói đi?
Con nghĩ võ công của Bản Môn
Khí, tất nhiên quan trọng
Nhưng mà kiếm thuật cũng không thể xem nhẹ được
Nếu như chỉ có khí công lợi hại
Kiếm thuật lại không thuần thục cho lắm
Vậy cũng không chứng tỏ được
Những sự oai phong của võ công Bản môn
Ai nói kiếm thuật không quan trọng đâu?
Chủ yếu là chính phụ bất phân
Nhưng mà cuối cùng lại khí công vẫn chính
Hay nhất là, cả khí công kiếm thuật
Cả hai đều chính cả!
San Nhi, chỉ cần câu này của con
Cũng đã gần Ma đạo!
Cả hai đều chính cả
Cũng có nghĩa là
Cả hai đều không phải là chính
Năm ấy, Bản môn chính tà phân tranh
Sớm đã trở nên vô cùng rộn ràng
Nếu như câu nói này
Con nói ra vào khoảng ba mươi năm về trước
E rằng là chẳng đến nửa ngày
Con đã phải đầu lìa khỏi cổ rồi
Nói sai có một câu
Mà phải đầu lìa khỏi cổ?!
Như vậy thì quá bá đạo còn gì!
Bản môn năm ấy, khí tông kiếm tông tranh giành
Thắng bại chưa rõ
Nếu như là câu này
Con ngang nhiên nói ra như vậy
Khí tông dĩ nhiên sẽ giết hại con
Cả kiếm tông cũng sẽ giết chết con
Con nói cả hai quan trọng không phân cao thấp
Vậy khí tông sẽ nói con đã quá đề cao
Kiếm tông lên nhiều đấy
Còn Kiếm tông
Sẽ lại nói con đã xáo trộn cương mục
Đại nghịch bất đạo nữa
Thật ra, ai đúng ai sai
Có cái gì đáng tranh luận đâu?
Cứ mang ra mà tỷ thí
Không phải sẽ rõ hay sao?
Hơn ba mươi năm trước
Khí tông chúng ta có rất ít người
Các Sư Bá, Sư Thúc luyện kiếm tông
Thì đã chiếm đại đa số
Hơn nữa
Luyện kiếm tông đạt hiệu quả tức thời
Vì học rất nhanh
Mọi người chỉ cần luyện mười năm
Nhất định trong kiếm tông nắm thế thượng phong
Rồi luyện đến hai mươi năm
Cũng sẽ thuần thục tất cả
Không phân trên dưới
Nhưng mà, đợi đến sau hai mươi năm
Luyện khí công, chính là cứ từ từ
Trở nên càng lúc càng mạnh
Lại chờ cho đến sau ba mươi năm
Luyện kiếm tông thì sẽ không có cách nào
Có thể so sánh được với khí tông
Tất cả các con nghĩ xem?
Trong khoảng hai mươi năm này
Hai bên tranh đấu rất kịch liệt
Nhưng mà không nghĩ cũng biết
Con biết rồi!
Vì vậy mà sau đó
Nhất định là bên phía kiếm tông
Đã nhận sai chịu thua, phải không nào?
Nhưng mà bọn họ vẫn quyết tử đến cùng
Quyết không chịu thua
Mặc dù trên đỉnh Ngọc Nữ Phong
Bên kiếm đã thua trong trận tỷ thí
Nhưng đại đa số người đã dùng kiếm tự vẫn
Cho dù không chết cũng ẩn cư biệt tăm tích
Từ đó không còn xuất hiện trong võ lâm nữa
Mọi người đều là đồng môn sư huynh đệ
Tỷ kiếm dù thắng thua
Thì có gì gọi là tài giỏi đâu?
Làm gì đến nổi không chịu thông hiểu?
Chuyện then chốt của việc học võ
Làm sao có thể là chuyện sư huynh đệ
Đấu võ với nhau trong tình đồng môn?
Năm ấy Sư Huynh Đệ trong phái nội chiến
Tàn sát lẫn nhau
Vốn là Sư Huynh Đệ đồng môn với nhau
Đáng lẽ phải thân như ruột thịt
Nhưng rồi sau cùng
Ngươi giết ta, ta giết ngươi
Thảm khốc vô cùng
Đến nay, ta nhớ lại
Ở trên Hoa Sơn
Cảnh mọi người tàn sát lẫn nhau
Thì trong lòng ta vẫn còn thấy khiếp sợ
Tất cả các con phải nghe cho rõ ràng
Chuyện này là bí mật rất lớn của Bản Môn
Các con ai cũng không được tiết lộ ra ngoài!
Đệ tử biết rồi!
Xung Nhi
Sư Phụ
Nếu như con tiếp tục
Tiến hành theo đuổi con đường này
Không đến ba năm
Nhất định là con kiếm mạnh hơn khí
Nhưng không những chỉ hủy hoại bản thân con
Còn hủy võ học của nhiều tiền bối
Chịu nhiều khổ cực dùng tính mạng
Để mà đổi lấy được
Vả lại, Phái Hoa Sơn chúng ta
Càng có khả năng khi vào trong tay con
Sẽ bị hủy diệt cả
Đệ tử biết sai rồi
Cúi mong Sư Phụ trừng phạt
Con cũng là vô tình phạm lỗi
Có câu không biết không có tội
Nhớ lại năm ấy
Các Sư Bá Sư Thúc của kiếm tông chúng ta
Vốn cũng là có ý tốt mà thôi
Chỉ muốn dùng các võ học tuyệt đỉnh
Rạng danh môn phái
Chỉ đáng tiếc, là đã lầm đường lạc lối
Càng lún càng sâu
Cứ như vậy, cuối cùng đã không thoát được
Nếu như
Sư Phụ không nhắc con
Rượu làm mê muội đầu óc
Với tư chất tính khí của con hiện tại
Rất dễ dàng sa vào
Con đường mà kiếm tông đã đi
Vì muốn cấp tốc đạt thành
Xung Nhi
Vốn dĩ lần này Sư Phụ lên núi
Là muốn mang nội lực của Tử Hà Thần Công
Truyền thụ cho con
Để cho con xuống núi
Giết chết tên Điền Bá Quang kia
Nhưng bây giờ xem ra
Chuyện này thì
E rằng là phải dời lại sau
Trong vòng vài tháng tiếp theo đây
Con phải nghe ta tu luyện nội công cho tốt
Còn tất cả công phu bàng môn tả đạo kia
Toàn bộ quên hết, có biết chứ?
Đệ tử tuân lệnh
Tất cả các con nghe rõ đây
Trận tỷ kiếm trên Ngọc Nữ Phong năm ấy
Sư Bá Sư Thúc Kiếm Tông chúng ta
Kiếm khí tuyệt diệu, kiếm thức vạn biến
Nhưng mà Tổ Sư của các con
Chỉ phải dựa vào mỗi Tử Hà Thần Công
Đã đánh bại hơn mười vị kiếm tông cao thủ
Đặt ra nền tảng Bản Môn
Chính tông võ học
Từ xưa đến nay chưa từng có
Những lời của Sư Phụ hôm nay
Mọi người đều phải suy nghĩ thấu đáo
Võ công của Bản Môn luôn xem khí quan trọng
Dùng kiếm để đánh
Khí là chính, kiếm là phụ
Khí là cứng, kiếm là nát
Nếu như luyện khí không thành
Cho dù kiếm thuật có mạnh
Cuối cùng cũng vô dụng thôi
Nhưng mà luyện khí thành công
Cành cây, nhành hoa cũng đều có thể giết địch
Người ngoài chỉ biết Phái Hoa Sơn chúng ta
Sở trường chính là kiếm thuật
Vậy là đã quá coi thường chúng ta rồi đó!
Sư Phụ nói rất là đúng
Dùng khí làm chủ, dùng kiếm để đánh
Công phu của Bản Môn luyện đến tầng cao nhất
Cho dù là cành hoa cọng cỏ
Cũng có thể đả thương người!
Trương Thừa Vân, Trương Thừa Phong
Nếu như trong Bản phái bọn ta
Để bất kỳ một Sư Huynh Đệ
Xuất chiêu Hữu Phụng Lai Nghi hoàn tất
Có lẽ ngươi cũng có thể phá giải được
Thế nhưng mà
Nếu là do chính Sư Phụ ta xuất chiêu
Ngươi không thể nào phá giải nổi đâu
Ta ngốc thật
Tuy cùng là một chiêu thức
Nhưng mà người khác nhau xuất chiêu
Dĩ nhiên sẽ có uy lực khác nhau rồi?!
Kiếm Pháp của Phái Hoa Sơn bọn ta
Bác đại tinh thâm
Sao có thể giống như những gì các ngươi nói
Không đỡ đòn nổi chứ?!
Được, bắt đầu từ bây giờ
Ta phải tu luyện cho thật tốt
Luyện công cho giỏi!
Muội xem đi
Sư Phụ
Không biết gấp như thế
Gọi bọn con đến, là có chuyện gì?
Sư Phụ nhận được tin tức
Gần đây ác tặc Điền Bá Quang
Ở tại Phủ Diên An đã gây án khắp nơi
Cho nên ta và Sư Phụ các con
Phải lập tức xuống núi
Hy vọng có thể giết được tên ác tặc ấy
Vì võ lâm trừ một đại họa
Đức Nặc
Con phải trông coi Hoa Sơn cho thật tốt
Đệ tử tuân theo sư mệnh
Sư Phụ và Sư Nương
Không còn ở lại trên núi nữa
Các con phải tự quản bản thân
Chuyên cần luyện công, có biết chưa?
Vâng, Sư Phụ!
Lần này là may mắn
Sư Phụ kịp thời ngăn cản ta
Mới không bước nhầm vào đường lầm lạc
Trở thành tội nhân của Phái Hoa Sơn
Sau này chắc là bớt vào động đi
Tránh những bức hình khắc trên vách đá
Ảnh hưởng bản thân
Lệnh Hồ huynh!
Điền Bá Quang?! - Lệnh Hồ huynh!
Lệnh Hồ huynh, lâu nay vẫn khỏe chứ?
Đúng thế, đã lâu không gặp
Nhờ hồng phúc của ngươi
Ta chưa bị trục xuất khỏi Sư Môn!
Lệnh Hồ Xung đúng là Lệnh Hồ Xung
Đã lâu rồi không gặp, vẫn chẳng thay đổi
Xem ra Sư Phụ ngươi phạt ngươi đến
Tư Quá Nhai sám hối
Cũng chẳng thay đổi được
Tính cách ngỗ ngược của ngươi
Ta bảo Điền huynh nhé?
Ngươi tính ra cũng thật sự nhanh nhẹn lắm
Ngươi làm ***ết ta ở đây vậy?
Là vì, quan tâm ngươi thôi!
Nghĩ đến ngươi bị giam cầm trên đỉnh Hoa Sơn
Chắc cái miệng
Nhất định không được thưởng thức món ngon
Xem này
Tiểu đệ đặc biệt, đến thành Trường An
Lấy từ trong hầm Trích Tiên Lầu
Tất cả được hai tĩnh
Rượu ngon hơn một trăm ba mươi năm
Để cùng ngươi uống cho sảng khoái!
Một trăm ba mươi năm?
Điền huynh
Ngươi mang theo hai tĩnh rượu này
Lên tận Hoa Sơn tuyệt đỉnh của bọn ta
Vậy ân tình này quả thật lớn lao quá
Đừng có nói gì nhiều nữa cả
Ta ở nơi này rất chán chường
Uống rượu trước! - Được
Nào!
Thấy thế nào? rượu có được không?
Tuyệt thế giai nhưỡng, thế gian hiếm có đấy!
Nói đùa hay sao?!
Thiên hạ chỉ có hai tĩnh
Món quà này quý giá có phải hay không?
Ta bảo Điền huynh này
Khoan nói chuyện ngươi mang hai tĩnh rượu tuyệt hảo
Từ Thành Trường An
Đến tận đỉnh Hoa Sơn của ta
Vất vả như thế nào
Cho dù ngươi mang hai bình nước trắng đến
Lệnh Hồ Xung ta, cũng nhận ân tình
Chân hán tử, đại anh hùng!
Ta thích nhất ở ngươi điểm này
Thế nhân đều truyền rằng
Điền Bá Quang ta
Không có chuyện xấu nào không làm
Hái hoa dâm tặc
Ta còn nhiều lần đả thương Lệnh Hồ huynh đây
Trên dưới Hoa Sơn các ngươi
Không ai không muốn trừ khử ta càng sớm càng tốt
Nhưng mà Lệnh Hồ huynh
Lại vẫn có thể cùng ta ở nơi đây
Điềm nhiên uống rượu
Còn chẳng sợ trong rượu này có độc
Cũng chỉ có
Những kẻ có tấm lòng giống như ngươi
Mới hợp với rượu ngon nhất thiên hạ này
Điền huynh, ngươi quá khen rồi
Ta và ngươi giao đấu hai lần
Ta biết rõ nhân phẩm của ngươi
Mười phần đủ mười không đứng đắn
Nhưng mà ngươi an tâm
Ta cũng đã biết
Ngươi không phải hạng ám toán kẻ khác
Lại nói thêm
Chúng ta đều đã biết
Võ công của ngươi so với ta cao bội phần
Muốn giết ta một đao coi như xong
Cần gì phiền phức thế này?
Đúng vậy, đúng vậy!
Đúng là kẻ hiểu ta
Là Lệnh Hồ huynh thôi
Lệnh Hồ huynh
Ngươi cũng biết hai tĩnh này là mỹ tửu
Không phải chuyện từ Thành Trường An
Mang đến Hoa Sơn thôi
Ta trước tiên phải mang chúng Thiểm Bắc
Gây ra hai vụ án
Lại mang đến Thiểm Đông
Tiếp tục gây thêm hai vụ nữa
Ta đã đánh một vòng thật lớn
Mới đến được Hoa Sơn tuyệt đỉnh này
Cùng với ngươi uống đấy!
Hiểu rồi, hiểu mà!
Thì ra Điền huynh không ngừng đi gây án
Là muốn dụ Sư Phụ, Sư Nương ta đi khỏi
Rồi mới đến đây thăm ta
Vậy là ngươi dùng kế điệu hổ ly sơn mà!
Không biết Điền huynh
Nghìn dặm xa xôi đến đây tìm ta
Có gì chỉ giáo?
Lệnh Hồ huynh quả nhiên thông minh
Không ấy ngươi đoán thử xem?
Ta không đoán
Phái Hoa Sơn của bọn ta
Đồng không mông quạnh thôi
Cũng chẳng có gì để đón tiếp cả
Không ấy như thế này
Ta mượn hoa kính Phật
Chúng ta uống cạn hai tĩnh rượu
Có được không?
Được! - Nào, cạn!
Đây
Lệnh, Lệnh Hồ huynh?!
Ngươi làm thế???
Ngươi? thế này??? - Điền huynh
Bây giờ rượu uống xong rồi
Vẫn còn có chuyện này
Ta phải nói với ngươi cho rõ
Thật ra ta và ngươi đây
Đạo bất đồng bất tương vi mưu
Ngươi ở trên giang hồ làm nhiều chuyện ác
Cả thiên hạ ai cũng biết
Ta đây?
Đồng ý làm với ngươi vài ba ly
Đó là bởi vì
Ta thấy ngươi thẳng thắn cởi mở
Đáng để ta trân trọng
Khoan nói đến chuyện
Ngươi mang hai tĩnh mỹ tửu này
Đến hối lộ ta
Cho dù ngươi có mang kim ngân châu báu
Của toàn thiên hạ
Ta cũng sẽ không bị ngươi mua chuộc đâu!
Phái Hoa Sơn của các ngươi
Kiếm thuật rất cao
Chỉ đáng tiếc tuổi tác ngươi quá trẻ
Hỏa hầu không đủ
Lúc này nếu như là ta
Động đao động kiếm một chút
E rằng vẫn không phải là đối thủ của ta
Điền huynh, ngươi nói không hề sai
Nội trong mười năm
Ta cũng đánh không lại ngươi
Đúng, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt
Đúng vậy, Điền huynh
Lệnh Hồ Xung ta
Chẳng qua trên chốn giang hồ chỉ là
Vô danh tiểu tốt mà thôi
Ta nghĩ Điền huynh
Không phải là đặc biệt đến đây
Xin ta cái đầu chứ?!
Nhưng mà ngươi an tâm, Điền huynh
Ngươi muốn ta làm cái gì
Ta thế nào cũng sẽ không đồng ý đâu
Ta vẫn chưa nói muốn ngươi làm cái gì
Ngươi đã nhanh như vậy từ chối ta?!!
Không cần phải nói gì thêm nữa
Lệnh Hồ Xung ta, nhất ngôn ký xuất
Ngũ mã nan truy!
Ta thật không tin, cái cổ của ngươi
Cứng hơn khoái đao của ta!
Vậy cũng không có sao
Đánh không lại, thì chạy!
Chạy?
Sao nào?
Lệnh Hồ Xung
Ngươi muốn đi tìm Sư Phụ ngươi đến giúp à?
Thế nào? ngươi sợ Sư Phụ ta sao?
Sợ, ta dĩ nhiên sợ
Nếu như Sư Phụ ngươi đến
Ta cũng chạy như ngươi
Chỉ tiếc rằng Sư Phụ ngươi bây giờ
Đã cách xa cả trăm dặm rồi
Ông ta làm sao quay về cứu ngươi?!
Nếu như
Ngươi muốn đi tìm cái đám
Sư đệ sư muội gì đó của ngươi đến giúp
Ta thấy, vậy thì quên đi
Hễ nam mà đến đây
Nhất định oan mạng
Còn nữ mà đến đây
Ngươi biết là ta thích nhất còn gì!
Điền huynh
Ta khuyên ngươi
Nữ nhân của Phái Hoa Sơn bọn ta
Đừng nghĩ đến nữa
Tại sao nào?
Một người là Sư Nương ta
Một là Tiểu Sư Muội của ta
Ngươi nghĩ thế nào vậy?
Như vậy đi
Ta đánh cũng đánh không lại ngươi
Chạy cũng chạy không bằng ngươi
Ngươi muốn thế nào đây?
Thì tùy ngươi thôi
Tại sao ngươi lại nằm ở đây?
Mau đứng dậy, mau đứng dậy!
Lệnh Hồ huynh
Tuyệt đối đừng hiểu lầm
Ta đây, là đang có một chuyện
Muốn nhờ ngươi giúp
Chuyện này đối với ngươi
Có lợi ích lắm đấy
Sau này ngươi, nói không chừng
Lại phải cảm ơn ta!
Điền huynh
Con người của ta mặc dù chẳng ra gì cả
Nhưng mà ta cũng không đến nổi
Thành một giuộc với ngươi được đâu!
Lẽ dĩ nhiên
Lệnh Hồ Xung ngươi
Đối với danh môn chính Phái
Hoa Sơn Phái Quân Tử Kiếm kia
Chính là Đại đệ tử
Sao có thể
Cùng ta một kẻ giang hồ thấp hèn
Thành một giuộc với nhau?
Biết có ngày nay
Lúc trước sao lại...
Tóm lại ngươi muốn nói cái gì?!
Mau nói đi
Không lẽ quý nhân như ngươi đã quên
Ngày ấy ở Hồi Nhạn Lầu
Ta và ngươi từng ngồi chung bàn để đối ẩm
Ta còn tưởng là ngươi muốn nói cái gì nữa!?
Con người của ta, trước giờ coi rượu như mạng
Ta đã uống rượu với không biết bao nhiêu người
Chuyện này lại có sao đâu?
Còn nữa
Chúng ta ở Quần Ngọc Uyển
Còn có nhã hứng chơi gái
Chơi chơi cái đầu ngươi!?
Ta thân mang trọng thương
Ở nơi ấy chỉ là dưỡng thương mà thôi!
Làm gì có chơi?!
Ngươi lúc ấy tay trái ôm một em
Tay phải kẹp một em
Vậy không phải chơi sao?!
Ta cảnh cáo ngươi?
Nếu ngươi nói ta chơi
Hay là thế nào cũng có thể
Nhưng mà Nghi Lâm Tiểu Sư Muội
Là kẻ đã xuất gia
Nếu như ngươi còn ăn nói linh tinh kiểu ấy
Cẩn thận, ta không khách sáo với ngươi!!!
Ta biết rồi
Là ngươi muốn bảo vệ
Thanh danh của Phái Hoa Sơn của ngươi
Thế nhưng mà
Ngày ấy ngươi đối với Tiểu Sư Phụ
Nhiệt tình thái quá
Ngay trước mặt Sư Phụ của người ta
Giở đủ mánh khóe với người ta
Chẳng từ chuyện gì
Điền Bá Quang ta
Thật sự rất ngưỡng mộ ngươi
Được diễm phúc vô biên!
Phúc cái gì đây chứ?
Đừng có nói càng
Về chuyện này
Ngươi cũng không cần chống chế
Nếu như ngày ấy ngươi không phải
Vô lễ với Tiểu Sư Phụ người ta
Vậy Tiểu Sư Phụ bây giờ cũng không cần
Ngày nhớ đêm mong về ngươi!
Ta đã hiểu rồi
Ngươi hiểu rồi sao?
Ngươi hiểu rồi sao?!
Thật sự hiểu rồi!
Tốt!
Ra là thế!
Vậy hai tĩnh mỹ tửu là ngươi được
Nghi Lâm Tiểu Sư Phụ của ngươi bảo
Mang đến đây cho ta phải chưa nào?
Nghi Lâm Tiểu Sư Muội này
Đối với ta thật quá tốt
Khốn kiếp!
Lệnh Hồ Xung
Ngươi chẳng có lương tâm gì cả!
Đúng
Lần này ta đến Hoa sơn đây
Đúng là với vị Tiểu Sư Phụ
Có chút liên quan
Nhưng mà hai tĩnh rượu ngon ấy
Chính là Điền Bá Quang ta
Dành cho ngươi môt chút tâm ý
Sư Phụ thì Sư Phụ
Có gì mà không dám thừa nhận chứ?
Hơn thế nữa
Nghi Lâm Tiểu Sư Muội này
Chính là cao đồ của Phái Hằng Sơn
Cô ấy nhận ngươi làm đồ đệ
Cũng là phúc ba đời của ngươi rồi
Ta nói không lại ngươi
Nhưng mà ngươi nhất định phải cùng ta xuống núi
Ta sẽ không cùng ngươi xuống núi!
Ngươi vẫn còn chưa biết
Ta muốn dẫn ngươi đi chỗ nào
Ngươi đã từ chối rồi?
Ta muốn dẫn ngươi
Đi gặp Nghi Lâm Tiểu Sư Phụ
Cái gì?
Ngươi nói cái gì?!
Ngươi lại bắt Nghi Lâm Tiểu Sư Muội
Lần nữa rồi hay sao?
Ngươi cũng to gan lắm
Sư Phụ ngươi mà ngươi cũng dám bắt
Ta khinh!
Được, Lệnh Hồ Xung
Uổng ta xem ngươi là bằng hữu
Ngươi thì lại...
Từ sau khi ở Hồi Nhạn Lầu trở về
Ta, ta một chút cũng không dám
Vô lễ với Tiểu Sư Phụ
Chuyện này xin ngươi cứ an tâm
Nhưng mà kể từ ngày hôm ấy
Thì Tiểu Sư Phụ vì ngươi
Cả cơm nước cũng không màng
Nếu ngươi không chịu xuống núi
Ta làm sao ăn nói với người ta đây?!
Nhớ nhung hay không là chuyện của cô ấy
Ta vẫn không xuống núi!
Nếu không chịu thì ngươi giết ta đi?
Ta muốn ngươi đi cùng ta xuống núi
Chứ ta đâu có muốn lấy mạng ngươi?
Chỉ là ta không muốn xuống núi mà?
Ta cũng đâu có muốn ngươi lấy mạng của ta?
Được
Được!
Ngươi xuống núi với ta hay không?
Không ngờ được Lệnh Hồ Xung ta
Lại phải bỏ mạng ở Tư Quá Nhai này
Đây này, đây này, đây này?!
Bỏ đi!
Có thể quen ngươi
Cũng xem như có phúc ba đời
Như vậy đi
Chúng ta đánh cược với nhau
Cược cái gì?
Nội trong ba mươi chiêu
Nếu như Điền mỗ ta bị thua thật
Ta lập tức xách đít rời khỏi đây
Nhưng mà nếu ta may mắn được phần thắng
Ngươi sẽ phải ngoan ngoan đi cùng ta xuống núi
Thế nào đây?
Thế nào đây?
Hoa Sơn Phái Đại đệ tử Lệnh Hồ Xung
Không dám tiếp khoái đao của Điền Bá Quang ta
Ngay ba mươi chiêu cũng không dám tiếp
Thật là mất mặt! - Được rồi, được rồi!
Đừng ồn nữa, đừng ồn nữa
Cược thì cược, ai sợ ai nào?!
Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy?!
Ngũ mã!
Mời
Đến đây!
Tám chiêu
Ngươi xem ngươi?
Làm cho ta trầy tay rồi này?!
Võ công ngươi giỏi hơn ta
Nội lực cũng cao hơn ta
Ngươi thắng ta là chuyện thường thôi!
Lệnh Hồ Xung, mời!
Không tiễn nhé, Điền huynh, mời!
Lệnh Hồ Xung?
Ta trọng ngươi là anh hùng
Đã nói là làm
Cho nên ta mới cược với ngươi
Tại sao đến giờ ngươi lại giở trò?
Mau đứng dậy!
Bây giờ đi với ta
Điền huynh
Ngươi nói ngươi thắng thì ta cùng ngươi xuống núi
Nhưng mà ta không có nói ta thua
Ta sẽ theo ngươi xuống núi!
Ngươi?!
Thế nào đây? ta nhớ không sai chứ?
Ta mặc kệ ngươi có nhớ sai hay là không
Tóm lại ngươi thua rồi
Thì phải theo ta xuống núi!
Đi hay không?!
Điền huynh
Ngươi thắng ta
Là bởi vì ngươi khí lực tốt
Ngươi nghĩ đi, ta vừa qua cơn bạo bệnh
Sức khỏe ta yếu mà
Thận ta cũng yếu nữa
Như vậy đi
Ta vào trong sơn động nghỉ ngơi một chút vậy
Chờ đến sau khi ta nghỉ ngơi khỏe lại
Rồi đánh với ngươi? thế nào hả?
Nghỉ ngơi?
Được!
Ta cho ngươi thêm một cơ hội
Ngươi vào sơn động nghỉ ngơi cho khỏe
Ta cho ngươi thua tiếp
Phải thua tâm phục khẩu phục!
Được - Đi, nghỉ ngơi nghỉ ngơi!
Nơi này chẳng có gì để tiếp đãi
Ngươi tự nhiên nhé?
Đi!
Nghỉ ngơi?!
Làm sao đây?
Cái tên Điền Bá Quang này
Từng đánh với Thiên Môn Đạo Trưởng Phái Thái Sơn
Từng cùng Bắc Nhạc Hằng Sơn Phái của Nghi Lâm
Tiểu Sư Muội đấu qua
Ta vừa rồi lại dùng chiêu Nam Nhạc Kiếm Phái
Mạc Đại tiên sinh mà xuất kiếm
Cũng vẫn không làm gì được hắn
Làm sao đây, biết làm sao đây?!
Đúng, còn có Phái Tung Sơn
Không được, vậy cũng không được
Chuyện này trong khoản thời gian ngắn
Cho dù ta có học được
Cũng chỉ là một chiêu nửa thức mà thôi
Ta vẫn không sao đánh lại hắn
Làm thế nào đây?
Có rồi, Ngũ Nhạc Kiếm Phái
Ta lấy chỗ này một chiêu
Rồi chỗ kia một chiêu
Cho dù đánh không thắng hắn
Cũng có thể làm cho
Mắt của hắn hoa cả lên!
Đến khi ấy
Nói không chừng còn có thể
Tiếp đủ ba mươi chiêu của hắn!
Được, cứ thế mà làm!
Để ngươi đợi lâu, thật sự thấy có lỗi
Lệnh Hồ huynh
Vậy ngươi nghỉ ngơi khỏe rồi hay là chưa?
Nhanh, nhanh, nhanh
Chúng ta mau đánh thôi
Đánh cho xong, chúng ta mau chóng xuống núi
Ta bây giờ vừa buồn ngủ vừa đói vừa mệt
Gì nữa đây?
Có gì mà than thở như vậy?
Ta đang nghĩ
Sau này chúng ta gặp nhau ở dưới núi
Nhất định sẽ tàn sát lẫn nhau
Rất khó có cơ hội giống như hôm nay
Chỉ đơn thuần cùng nhau tỷ thí võ nghệ
Lệnh Hồ huynh
Điền mỗ từ sớm đã nói
Có thể kết giao bằng hữu như ngươi
Xem như đời này hết tiếc nuối
Lệnh Hồ huynh, mời!
Lại sao nữa đây?!
Tiểu tử thối này!
Chút nữa bị ngươi đánh lén rồi!
Thế nào đây?
Lần này phục rồi chứ?
Dĩ nhiên không phục rồi!
Nói rõ là tỷ kiếm thôi
Bây giờ ngươi lại dùng quyền cước?!
Vậy thì tính cái gì?
Cho dù có thêm quyền cước vào
Thì cũng không đến ba mươi chiêu
Ngươi nhất định lại thua
Thua thì thua!
Không thì làm thế nào?
Ngươi sẽ giết ta sao?
Nào, nào, nào, Lệnh Hồ huynh đệ
Dưới đất bẩn lắm, nào, nào, nào!
Lệnh Hồ huynh Đệ
Điền Bá Quang ta lần này lên trên núi
Chính là muốn mời ngươi
Đến gặp mặt Nghi Lâm Tiểu Sư Phụ một lần
Không phải cố ý muốn làm khó ngươi đâu
Lúc đầu ta bảo ngươi
Bái Nghi Lâm Tiểu Sư Muội
Làm Sư Phụ của ngươi
Ngươi thì cứ dứt khoát không đồng ý
Bây giờ ngươi sao lại dùng trăm phương nghìn kế
Muốn ta xuống núi
Để gặp Nghi Lâm Tiểu Sư Muội?
Sao đây hả?
Động lòng với cô ấy?
Không có chuyện đó!
Vậy nghĩa là có ẩn tình gì khác?
Thôi thì đành nói thật với ngươi
Tóm lại, là Điền Bá Quang ta xui xẻo
Ta bị người ta điểm tử huyệt
Rồi trúng độc lạ
Nếu như không thể bắt ngươi
Đi xuống núi lần này
Thì nội trong một tháng
Chất độc sẽ phát tán dẫn đến chết
Lệnh Hồ Xung, ta cho ngươi biết chuyện này
Không phải van nài ngươi rủ lòng thương
Mà muốn cho ngươi biết
Bất luận thế nào, ta cũng nhất định phải
Bắt ngươi xuống núi mà thôi
Nếu như ngươi thật sự không chịu đi
Điền Bá Quang ta, thử hỏi có chuyện gì
Mà không thể làm được?
Dù gì trên giang hồ
Biết ta chuyện ác gì cũng làm
Ta bây giờ đang trong thời khắc sinh tử
Nên không kiêng nể gì cả!
Điền huynh
Nói mãi ta đã bắt đầu
Có chút đồng cảm với ngươi
Phải không đó?
Mặc dù ta cũng không biết
Cũng không biết đó là vị cao thủ nào
Có trò đùa quái ác thế
Ra yêu cầu quá khó đối với Điền huynh
Ta mặc dù cũng không biết
Trong thân của ngươi trúng loại độc gì
Nhưng mà ta biết bất kể độc nặng thế nào
Cũng đều có thể có cách giải
Vậy ngươi tại làm sao
Cứ cố tìm cách đánh ta bắt ta theo ngươi?
Về người điểm huyệt hạ độc
Không cần nhắc đến làm gì
Muốn hóa giải loại tử huyệt mang độc
Ngoại trừ chính bản thân người ra tay
Chỉ còn tên cái gì mà
Sát Nhân Danh Y Bình Nhất Chỉ thôi
Nhưng mà ta tin chắc
Hắn nhất định chẳng bao giờ
Cứu chữa cho ta đâu
Vậy ngươi phải quỳ xuống cầu xin hắn thôi?
Nếu không thì dùng khoái đao dọa
Hắn chắc chắn sẽ cứu ngươi mà?
Tiểu tử thối
Ngươi còn có tâm trạng nói móc vậy sao?
Nói tóm lại là
Nếu như Điền Bá Quang ta không thể sống được
Ngươi cũng đừng mong bình an thoát nạn!
Được rồi
Nếu như ngươi đã cầu xin ta như thế
Vậy thì ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội
Đánh với ta một lần nữa!
Còn đánh?!
Chỉ cần ngươi đánh ta thua
Tâm phục khẩu phục rồi
Ta sẽ cùng ngươi xuống núi ngay
Nhưng trước khi tiến hành chuyện này
Ta phải vào trong nghỉ ngơi một chút
Đợi lát nhé?!
Hắn sử dụng kiếm chiêu của linh tinh phái
Không chỉ Tung Hằng Hoa Thái các danh phái
Rõ ràng như vậy
Từng chiêu từng thức tinh xảo
Không lẽ ở trong sơn động này
Có đầy đủ các cao thủ của
Ngũ Nhạc Kiếm Phái?!
Đứng lại!
Lại sao nữa đây?
Trong sơn động này quá âm u ẩm ướt
Lệnh Hồ Xung
Sao ngươi không mời bọn họ ra đây
Để ta diện kiến một chút?
Diện kiến cái gì?
Giả khờ?!
Thế tại sao mỗi lần ngươi vào động
Sau khi trở ra lại có thêm rất nhiều
Những chiêu thúc cổ quái?
Nếu như ở trong động này không có
Cao nhân nào chỉ điểm cho ngươi
Tại sao ngươi tiến bộ nhanh chóng
Như vậy được chứ?
Nếu như để hắn nhìn thấy
Những hình vẽ trên vách đá
Vậy sẽ lớn chuyện vô cùng
Thế thì ta cũng không giấu gì nữa
Vài vị cao thủ ở trong ấy nói rằng
Nếu như phải cùng với ngươi giao thủ
Sẽ mất thân phận
Ta khinh!
Ta thấy bọn họ cũng là
Được cái hư danh, dùng danh trục lợi
Bọn họ ra đây cũng chưa chắc
Đã là đối thủ của Điền Bá Quang ta!
Vậy được rồi
Nếu ngươi đã có hứng thú như thế
Ngươi tự nhiên bước vào
Để bọn họ chỉ giáo thêm chút
Xem thử bọn họ có đồng ý dạy ngươi không?
Mời!
Hắn muốn ta vào sơn động
Vì sao lại hớn hở lộ cả ra ngoài mặt?
Xem ra trong sơn động này
Đối với ta đây
Sẽ có rất nhiều chuyện bất lợi
Ta cứ đứng ở ngoài động vẫn tốt hơn
Cho dù cả mười cao thủ ấy
Cùng nhau xông ra
Mặc dù ta đấu không lại
Nhưng chắc chạy thoát được
Huống hồ gì đó là Ngũ Nhạc Kiếm Phái
Tiền bối cao thủ
Tuyệt đối sẽ không liên thủ
Đối phó với vãn sinh hậu bối như ta
Cao thủ tiền bối cóc khô gì chứ?
Ta thấy cũng chỉ là
Những kẻ hư danh mà thôi
Nếu không thì những chiêu thức bọn họ dạy ngươi
Sao ngay cả ba mươi chiêu của Điền Bá Quang
Cũng đánh không lại?
Tiểu tử thối
Ngươi giở trò với ta có phải không?
Nếu nói bốn phái khác của Ngũ Nhạc các ngươi
Có các vị cao nhân tiền bối cái gì đó
Ta tạm thời sẽ tin
Tiếc rằng
Hoa Sơn các ngươi có cao thủ hàng chữ Thanh
Vào năm ấy nhất định đều đã
Bệnh chết hết rồi
Chắc là chẳng còn có
Cao nhân gì đó sót lại!
Ai nói Phái Hoa Sơn người ở hàng chữ Thanh
Đều chết hết rồi?!
Ta chỉ dạy nó vài chiêu
Lẽ nào không thể giải quyết xong
Tên tiểu tử nhà ngươi?
Lệnh Hồ huynh, vị này là?
Ta cũng đang định hỏi đây
Vị này là?
Ta đã nhớ ra rồi!
Nghe nói năm ấy Hoa Sơn bị dịch
Có một vị Phong Thanh Dương lão tiền bối
Lúc ấy không ở trên núi
Đã tránh khỏi được một tai họa
Lẽ nào lão chính là
Phong Thanh Dương, Phong lão tiền bối?