Tip:
Highlight text to annotate it
X
Bates Motel Tập Trước...
Norman, mẹ có thể kể với con một chuyện...
- ...mà mẹ chưa từng kể với ai không?
- Vâng. Gì thế ạ?
Anh trai mẹ từng ép mẹ quan hệ với anh ta.
Và chuyện đó vẫn cứ tiếp tục
cho đến khi anh ta chuyển đi.
Con rất tiếc mẹ à.
Tôi đang tìm một nơi có tên là Nhà Nghỉ Bates.
- Tôi đang tìm em gái tôi.
- Em gái cậu là ai?
Norma Bates.
Tớ cần phải biết những chuyện
mà cậu đang làm là vì mục đích chính đáng.
Tớ đã giết cái gã đã giết bố tớ.
Dylan, em cần anh nghe thật kỹ lời em nói.
Em đã nói dối anh.
Em biết đã có chuyện gì xảy ra với Bradley.
- Cậu ấy đang trốn dưới tầng hầm nhà chúng ta.
- Gì cơ?
Cậu ấy đã chuẩn bị sẵn sàng
để được đưa đến Cold Creek...
...để lên chuyến xe buýt sẽ rời bến trong 2 giờ nữa.
Nó sẽ đưa cậu ấy đến Boston, nơi mà cậu ấy...
...sẽ bắt đầu lại cuộc đời.
Con bé lên xe buýt rồi.
Cảm ơn anh.
Cái này là cho em.
Chào cậu.
Cậu muốn ăn một ít ngũ cốc không?
Không.
Cậu đã đọc báo hôm nay chưa?
Họ, um...
Họ đã tìm thấy vài bộ quần áo của Bradley...
...và một lá thư tuyệt mệnh
gần mấy tảng đá ở bãi biển Gilmer .
Tớ rất tiếc, Norman.
Chuyện này thật kinh khủng.
Cảm ơn cậu. Um...
Không sao đâu.
Tớ ổn mà.
Thật sao?
Vì tớ không nghĩ rằng mình cảm thấy ổn đâu.
Ý tớ là, lúc trước tớ đã
cảm thấy rất tội nghiệp cậu ấy.
Nhưng khi nhìn thấy tin này, tớ...
Tớ không thể tin được là tớ
lại cảm thấy buồn đến mức này.
Tại sao chứ? Cũng đâu phải hai cậu
thực sự là bạn của nhau đâu.
Tớ biết.
Đó là lý do tớ rất lo lắng cho cậu.
Ý tớ là, nếu đến cả tớ cũng cảm thấy như thế này,
thì tớ không thể tưởng tượng
được rằng cậu sẽ buồn đến mức nào.
Tốt hơn là tớ nên xuống văn phòng đây.
Nhưng nếu cậu muốn nói chuyện,
thì cậu biết tớ ở đâu rồi đấy.
Tớ thật sự rất tiếc, Norman.
Tớ cũng thế.
Đừng...
Cậu có thể để lại tờ báo đó cũng được.
Ừ. Chắc rồi.
Gặp cậu sau nhé.
Norma Bates. Tôi dã định gọi cho cô.
- Tôi thật sự xin lỗi.
- Về chuyện gì?
Về chuyện mấy tay khốn nạn này không để tôi...
...giao vai chính cho cô,
và đó là điều mà cô thật sự xứng đáng được nhận.
Thôi đừng lo về chuyện đó.
Tôi không chỉ "lo" về chuyện đó mà tôi bỏ luôn rồi.
Bọn họ có thể tự đi mà đạo diễn
cái vở nhạc kịch cộng đồng tào lao đó.
- Cô không cần phải bỏ việc mà.
- Ồ không, thật ra là có cần đấy,
vì rõ ràng là việc tuyển vai
do Jocelyn Kirby quyết định...
...và Jocelyn muốn bạn của cô ta là Libby Porter...
...nhận vai chính thay vì cô
bởi vì cô ta là đồ ngu ngốc.
Nên... dù sao thì,
vậy nên tôi đã bỏ luôn rồi.
Tôi rất tiếc vì cô phải bỏ vở kịch này.
Đừng thế.
Nếu không phải vì chuyện này,
thì cũng sẽ có lý do khác mà thôi.
Tôi còn nhiều việc khác hay ho hơn để làm trong đời,
chẳng hạn như hơ lửa cây kim rồi đâm vào mắt.
Tôi rất tiếc vì cô không được nhận vai.
Cô hoàn toán xứng đáng với nó.
Này, ít nhất tôi có thể bao cô một chầu rượu được không?
Như thế thì rất tuyệt,
nhưng... nhưng thậm chí còn chưa đến 11 giờ sáng nữa.
Tốt. Như thế có nghĩa là
mấy quán bar vẫn còn mở cửa.
Được thôi.
Vậy Norma, cho đến bây gì
thì cô thấy nơi này thế nào?
Ừ thì, một vài chuyện cũng khá là tốt đẹp.
Cảm ơn anh.
Nhà nghỉ hiện tại đang rất đông khách.
Mm.
Nhưng mà...
...cuộc sống ở đây cũng rất kỳ quặc.
Có một chuyện không hay đã xảy ra khi
chúng tôi vừa chuyển đến đây một thời gian ngắn.
Oh. Cái gã phó cảnh sát trưởng bị bắn chết ấy à?
Trải qua một chuyện như thế thì thật là kinh khủng.
Đúng là kinh khủng thật mà.
Và tôi chỉ cảm thấy rằng...
...một vài người ở đây nghĩ...
...là những việc làm ăn của Shelby,
cái cách mà anh ta chết,
dù cho tôi chẳng hề liên quan gì đến những chuyện đó,
nhưng họ cho rằng theo cách nào đó,
sự việc ấy đã phản ánh con người tôi.
Mm-hmm, Ừ. Một vài người
trong số họ sẽ nghĩ như thế.
Nhưng bọn họ chỉ là những kẻ
ngu ngốc rảnh rỗi không có việc gì làm,
và cô sẽ không muốn qua lại
với ai trong số đó đâu.
Tôi nghĩ là cô đã trải qua một chuyện rất kinh khủng,
và cô đã đương đầu và
giải quyết một cách rất dũng cảm.
Hãy hứa với tôi một chuyện...
Cô sẽ không quan tâm chút gì...
...đến những điều mà người khác nói hoặc nghĩ.
Được chứ?
Ừ.
Được, tôi sẽ cố gắng.
Cô là một trong những người thú vị nhất...
...mà tôi từng gặp trong thị trấn này,
và tôi không thể chờ được đến khi
giới thiệu cô với mọi người.
Này.
Cậu muốn đặt mấy chậu kim ngân hoa ở đâu?
Mẹ tôi không nói.
Chỉ cần để chúng ở chỗ nào
mà chúng không chết là được.
Xin chào, tôi đang tìm Norma Bates.
- Được rồi.
- Nó có ở đây chứ?
- Không.
- Nó sẽ sớm quay về chứ?
- Sao ông lại hỏi thế?
- Tôi sẽ quay lại sau.
Có lẽ lúc ấy nó sẽ có ở nhà.
Ừ, và cả tôi cũng sẽ có mặt ở đây nữa.
Vậy sao ông không nói là ông muốn gì luôn đi?
Chuyện này là sao?
Cậu là con trai nó hả?
Ông là ai?
Tôi là anh trai nó.
Norma không có anh trai.
Cậu chắc về chuyện đó chứ?
Không.
Nó chưa từng kể với cậu về tôi.
Chưa từng nhắc đến việc bà ấy có một ông anh trai.
Có những điều sẽ không bao giờ thay đổi.
Norma, trời ơi, đã lâu lắm rồi.
Anh đã nghĩ về giây phút này rất nhiều lần rồi,
nhưng giờ đây khi anh thật sự nhìn thấy em...
Anh không thể ở đây được.
Không, không, Norma, đừng nói thế.
- Anh phải đi ngay.
- Có chuyện gì thế mẹ?
Năm phút, chỉ cần... cho anh năm phút thôi.
Nghe này, xin em đấy, Norma, anh hiểu mà.
Đừng đuổi anh đi.
Hãy khoan làm thế vội, làm ơn đi?
Cút ra ngoài!
Chuyện đó là sao thế?
Đừng bao giờ để hắn ta vào trong nhà lần nữa.
Đừng bao giờ.
Phụ đề được thực hiện bởi
Động Phim - Cave Subbing Team
+ BATES MOTEL - NHÀ NGHỈ BATES +
.: Phần 02 Tập 03: Caleb :.
Mẹ ơi.
Mẹ, chuyện về vở nhạc kịch sao rồi ạ?
Nó chẳng hút chút bụi nào cả.
Mẹ nghĩ là nó hỏng rồi.
- Gì thế con?
- Vở nhạc kịch.
Mẹ biết đấy, chẳng hạn như khi nào
sẽ bắt đầu diễn tập hay gì đó.
Chúng ta sẽ không tham gia.
Vậy ạ?
Chúng ta không được nhận vai sao?
Mẹ không được nhận ai, không.
Con thì được. Con ở trong dàn hợp ca.
- Con muốn tham gia chứ?
- Không ạ.
Ngay từ đầu con đã không muốn
làm thế rồi, nên...
Không, con không muốn làm thế.
Và con đã đúng.
Cái chuyện nhà hát thật là ngu ngốc,
nên chúng ta sẽ không tham gia.
Mẹ, có chuyện gì thế?
Ông anh Caleb của mẹ đã đến đây.
Gì cơ ạ?
Đột nhiên anh ta xuất hiện ở đây.
Ông ta muốn gì thế mẹ?
Mẹ không quan tâm.
Mẹ tống cổ anh ta ra khỏi cửa rồi.
Làm sao mà ông ta tìm thấy chúng ta được?
Thời nay thì con có thể tìm được bất kỳ ai.
Mẹ không biết bằng cách nào.
Nhưng tất cả mọi người có vẻ đều làm được.
Đáng lẽ mẹ không nên nói với con.
Không có gì đâu. Chẳng có gì quan trọng cả.
Anh ta đi rồi, nên con hãy quên chuyện đó đi.
Mẹ ổn mà.
Norman, mẹ đang cố hút bụi đấy!
Zane đúng là điên rồi.
Hắn sẽ trở thành một tai họa.
Tất cả chúng ta đều sẽ xuống lỗ.
Ông im đi được không?
Ít nhất thì giờ chúng ta cũng
biết được bọn chúng sẽ làm gì...
...về chuyện Zane đã giết Johnny.
Chào em.
Cái vụ nhuộm tóc sao rồi?
Ổn ạ.
Sao lại thế chứ?
Mẹ em tóc vàng cơ mà.
Tại em nhầm...
...và lấy sai màu.
Vậy còn em thì sao?
Em đã sẵn sàng hát hết mình...
...trong dàn hợp ca chưa?
Thật ra em đến đấy là để xin bỏ vai.
Sao em lại bỏ vai thế, kẻ bỏ cuộc?
Chỉ là do em không thích thôi.
Vì mẹ em không được nhận vai à?
Đáng lẽ cô ấy nên được nhận.
Cô ấy thật sự rất tuyệt.
Nhưng em không muốn tham gia
nếu không có cô ấy đúng không?
- Đúng chứ?
- Em... không, em không muốn...
...tham gia ngay từ đầu, nên...
Ừ. Em không muốn tham gia.
Nhạc kịch như hạch ấy.
Nhưng làm bên bộ phận kỹ thuật thì
hơi bị vui. Toàn là vẽ vời và mang vác.
Đó là lao động thể lực.
Em sẽ khỏe hơn.
Cộng thêm việc ở sau
hậu trường ai cũng say xỉn hết.
Em nên tham gia vào bộ phận kỹ thuật.
Tại sao ạ?
Chị vừa nói lý do rồi đấy thôi.
Và cả đang là mùa hè,
và nơi này là White Pine Bay.
Vậy em còn gì làm đâu chứ?
Cậu vẫn còn ở đây sao?
Ừ. Vé không hoàn trả được.
Thứ ba mới bay.
Nên cậu sẽ ở lại đây vài ngày,
tham quan Oregon trước khi quay về nhà.
Cậu xin lỗi vì đã khiến cháu dính vào chuyện này.
Không, không có gì.
Không, đáng lẽ cậu nên biết là chuyện đó sẽ xảy ra.
Norma là thế mà... Cháu biết đấy?
Nhưng cậu là một người rất lạc quan.
Dù sao thì, rất vui vì được gặp cháu.
Mà sao bà ấy lại giận cậu thế?
Ah, cháu biết gia đình là thế nào rồi đấy.
Những chuyện xảy ra rất nhiều năm về trước,
cũng chỉ như mới xảy ra ngày hôm qua.
Cháu không cần phải nghĩ quá nhiều về chuyện đó.
Vâng.
Vậy cậu định làm gì cho đến thứ ba?
Cậu nghĩ là cậu sẽ đi câu cá.
Có một khu câu cá bằng ruồi nhân tạo
rất tuyệt ở tại Oregon này.
Ông cháu từng kể rất nhiều về chuyện đi câu cá...
... ở sông Williamson và Umpqua.
Ông ấy từng tự mình làm mồi.
- Vậy sao?
- Ừ.
Cháu luôn thắc mắc mấy người
đi câu làm thế bằng cách nào.
Cậu chưa từng giỏi chuyện đó,
nhưng cậu vẫn còn giữ thùng đồ nghề của ông ấy.
Cậu có mang chúng theo luôn này.
Chúng ta có thể tìm con sông
nào đó để câu thử.
Cháu... Hôm nay cháu khá là bận.
Không có gì phải lo đâu.
Nhưng chúng ta có thể...
Chúng ta có thể cùng ăn tối hôm nay.
Ừ, chắc rồi.
- Nếu cậu muốn.
- Không vấn đề gì.
- Cháu có điện thoại chứ?
- Vâng.
Giờ cháu biết phải tìm cậu ở đâu rồi đấy.
- Tuyệt.
- Được rồi.
- Bảo trọng nhé cậu nhóc.
- Vâng.
Gặp cậu sau.
Mẹ, mẹ ổn chứ?
Ừ. mẹ ổn, con đừng có hỏi như thế nữa đi.
Con xin lỗi, nhưng con muốn nói với mẹ một chuyện.
Gì thế?
Con biết là mẹ không được nhận vào trong vở kịch,
- và đáng lẽ mẹ nên được nhận.
- Con thôi đi mà.
Đó là điều mà đáng lẽ chúng ta sẽ cùng nhau làm.
- Nhưng...
- Gì thế, giờ con muốn tham gia hát...
...cho đội hợp ca trong vở Nam Thái Bình Dương sao?
Không ạ.
Con... xuống đó xin bỏ vai,
và con đã nói chuyện với...
...một người bên bộ phận kỹ thuật,
và họ cần người giúp dựng cảnh sân khấu.
Mẹ biết, chỉ là một dịp để luyện tập...
Vẽ vời, khiêng bê các thứ...
để cho người chắc hơn,
và ta sẽ học được thêm nhiều kỹ năng.
Con chưa từng nhắc đến chuyện
con thích xây dựng đấy.
Con thích nhồi bông. Đó cũng là
một kiểu "xây dựng" mà...
...lắp ráp lại những thứ ban đầu mà ta tháo rời ra.
Hmm.
Không... được rồi.
Mẹ nghĩ chuyện này sẽ rất tốt cho con.
Mấy cái đó là gì thế?
Là cho ngày tưởng niệm...
...Bradley ở bãi biễn.
Chỉ là đốt một đống lửa
thông thường và tặng hoa này nọ.
Tớ nghĩ là mọi người có thể nói những điều...
...mà họ nhớ về cậu ấy nếu họ muốn.
Ý tớ là, rõ ràng là gia đình cậu ấy
sẽ tổ chức một buổi lễ long trọng hơn.
Chỉ là tớ muốn tập trung một nhóm...
...những người học cùng trường
với Bradley, như là bạn bè của cậu ấy và...
Đây là một ý tưởng rất hay, Emma.
Cô nghĩ đây là một việc làm rất tuyệt.
Rất có ý nghĩa.
Alô?
Norma, là tôi Christine Heldens đây.
Cô đoán xem cô sẽ làm gì vào chiều hôm nay.
Làm gì cơ?
Đến bữa tiệc sân vườn của tôi.
Nó sẽ bắt đầu lúc 3 giờ, và cô phải đến...
...vì tôi sẽ giới thiệu cô với
một vài người rất tuyệt vời.
Ở nhà nghỉ hiện tại đang có rất nhiều việc.
- Tôi...
- Cô sẽ đến.
Vậy sao? Được rồi.
Cảm ơn cô.
Tôi không thể chờ được đến khi giới thiệu
cho cô một thị trấn White Pine Bay thực sự.
- Tạm biệt.
- Tạm biệt.
Vậy là Paco và Tony. Bọn họ là gì?
Một đòn trả đũa chúng ta vì đã giết Johnny sao?
Có phải thế không?
Đó là thông điệp của bọn chúng sao?
Tôi nghĩ chắc là như thế rồi.
Được rồi.
Cậu sẽ làm gì về chuyện đó?
Cho tôi biết đi.
Tôi không nghĩ là mình sẽ làm
bất cứ chuyện gì cả.
Tôi nghĩ là tôi sẽ dừng lại.
Đây là một trò chơi có qua có lại.
Ông chỉ thắng cho đến khi ông thua lần nữa.
Nó sẽ chẳng bao giờ kết thúc.
Tôi sẽ chỉ tập trung vào việc tạo ra
sản phẩm tốt nhất và chuyển hàng.
Chỉ thế thôi.
Tôi đồng ý. Điều đó rất quan trọng.
Nhưng tôi cũng nghĩ là nếu bọn chúng cho rằng...
...mạng của thằng Johnny đáng giá
bằng mạng của hai người thuộc phe chúng ta,
thì hai người thuộc phe chúng ta
sẽ đáng giá bằng 10 mạng bên phía bọn chúng,
hoặc là 12 mạng.
Hoặc là mọi đứa mà tôi
có thể xử được trong một lúc.
Và chuyện đó cũng rất quan trọng.
- Vậy ông định làm gì?
- Tôi không biết.
Đừng lo. Tôi sẽ tìm ra cách giải quyết thôi.
Zane thay thế Gil, trong bao lâu,
tính tới bây giờ là chưa đến một tuần hả?
Và giờ chúng ta ở đây...
đang chôn cất Tony và Paco.
Cậu thích mấy chuyện này đến mức nào?
Tôi không thích, Remo.
Sao ông không cho tôi biết
tôi có thể làm gì với chuyện đó đi.
Đúng như tôi đã nghĩ.
Nhanh nào.
Ông luôn nói những điều như là
đáng lẽ tôi phải được cảnh báo...
...và tôi nên làm gì đó.
Nhưng chúng ta có thể làm cái quái gì hả?
Không gì cả.
Chúng ta chẳng thể làm được gì cả.
Chúng ta hoàn toàn bị mắc kẹt rồi,
nên đừng nói thấy điều tào lao đó nữa.
Được thôi.
Có chuyện gì với con thế?
Uh, con phải trồng một số loại cây.
Cởi bộ đồ đó ra đi.
Để ngay cửa ấy.
Sáng mai mẹ sẽ giặt liền cho.
Cảm ơn mẹ.
Con chỉ muốn nói là con cảm thấy
rất tồi tệ về chuyện ngày hôm qua,
về chuyện đưa anh mẹ vào nhà ấy,
và chúng ta vẫn chưa nói chuyện
với nhau kể từ lúc đó.
Ừ thì cũng chẳng có gì để nói cả.
Có vẻ như là có đấy.
Được thôi.
Được rồi, có lẽ là con cần phải nói với mẹ.
Hoặc là do con muốn nói.
Con muốn hiểu về chuyện đã xảy ra.
Chẳng có chuyện gì cả.
Mẹ rất tức giận và khó chịu.
- Có lẽ con có thể giúp được.
- Giúp gì cơ?
Bất cứ điều gì. Với bất cứ
điều gì đã khiến mẹ khó chịu...
...hoặc là vẫn đang khiến mẹ khó chịu.
Mẹ không biết con đang nói gì cả.
Không, phải rồi.
Chắc rồi.
Mẹ chưa từng biết.
Mẹ chưa từng biết con đang nói đến những chuyện gì.
Mẹ luôn giấu con mọi chuyện.
Nhưng đã có chuyện gì đó xảy ra
giữa mẹ và anh trai mẹ, Norma.
Chuyện đó là gì thế?
Mẹ phải thay đồ đây.
Mẹ trễ rồi.
Nếu con muốn lo chuyện
anh em trai của ai đó,
...thì đi mà lo cho em trai của chính con đi.
Nó cần đi nhờ ra bãi biển đấy.
Chúc cô buổi chiều tốt lành.
Xin chào.
.:: Biên Dịch: Kan Mặp Lavigne ::.
.:: Hiệu Chỉnh: Mèo Mập Mưu Mô ::.
Oh, tôi xin lỗi.
Ôi Chúa ơi, tôi rất vui vì cô đã đến đây.
Chào cô.
Được rồi, chúng tôi có làm vài loại đồ uống đặc biệt.
Tôi khuyên cô nên dùng Martini đào.
Tôi sẽ chỉ giới thiệu cho cô những người...
...mà tôi thật sự muốn nói chuyện với họ.
Trông cô rất xinh đẹp.
Chúng ta tiến hành thôi nào.
Xin lỗi mọi người.
Tôi xin lỗi vì đã chen ngang.
- Đây là Joanna, đây là Lori.
- Chào cô.
- Đây là Kenny và Cat,
- Chào cô.
- và đây là George.
- Chào cô.
- Chào George.
- Giới thiệu với mọi người đây là Norma Bates.
Cô ấy vứa mới chuyển đến đây không lâu,
nên hãy khiến cô ấy cảm thấy tự nhiên như ở nhà nhé.
- Anh bắt cóc em một lúc được không?
- Oh.
Được chứ. Còn đây là chồng tôi, Peter,
và có vẻ như chúng ta đã hết nước tonic rồi,
và tôi sẽ quay lại ngay.
Vậy là cô vừa chuyển đến đây à?
Từ đâu thế?
- Arizona.
- Oh.
Vậy cô là người gốc Arizona luôn à?
Không, tôi không phải người ở đó.
Chúng tôi chuyển đến đó
trước khi con trai tôi được sinh ra.
Chúng tôi chuyển đến đó
vì công việc của chồng tôi.
Oh. Anh ấy cũng đến đây chứ?
Thật ra thì, anh ấy vừa qua đời năm ngoái.
Oh, Tôi thật sự rất tiếc.
Anh ấy bị bệnh sao?
Không, điều đó rất bất ngờ và đột ngột.
Anh ấy bị tai nạn xe hơi.
- Không sao mà.
- Tôi rất tiếc.
Không sao mà.
Tôi phải nói là tôi rất thích Arizona.
Anh chỉ mới đến Ðại Vực Grand Canyon thôi mà.
Anh thích Ðại Vực Grand Canyon thì có.
Tôi cũng thế. Tôi cũng thích nơi đó.
Tôi thật sự rất thích.
- Tôi rất thích Ðại Vực Grand Canyon.
- Còn em thì không thích.
Không, em không thích.
Em cứ sợ rằng...
...em sẽ đột nhiên rơi xuống mấy hẻm núi.
Nhưng cô không cần phải lo
về chuyện đó đâu, thật đấy.
Theo thống kê thì hầu hết những người
thực sự bị rơi xuống mấy hẻm núi...
...ở Ðại Vực Grand Canyon
là vì họ làm chuyện đó,
họ sẽ giả vờ như mình đang
rơi xuống Ðại Vực Grand Canyon.
ngay trước khi nó thật sự xảy ra.
Cô biết đấy, "Cưng ơi, chụp ảnh anh đi nào.
Chuyện này sẽ rất vui... aaaah!"
Đúng thật nhỉ.
Đi thôi nào!
Chào cậu. Mọi chuyện thế nào rồi
Tớ bỏ lỡ buổi lễ tưởng niệm rồi sao?
Đã có chuyện gì thế.
Cậu biết đấy. Tất cả những chuyện này.
Có ai thèm quan tâm đến Bradley đâu chứ?
Họ chỉ muốn đến uống thêm bia mà thôi.
Tớ rất tiếc. Cậu đã cố gắng làm một điều tử tế.
Cậu không nên cảm thấy tiếc.
Tớ chỉ làm thế để khiến
chính bản thân mình cảm thấy tốt hơn,
và nó thậm chí còn chẳng có tác dụng.
Có lẽ là vì Chúa hoặc là vũ trụ này...
...hoặc là bất kỳ ai biết được sự thật.
Và đó là gì?
- Rằng tớ là một kẻ rất xấu xa.
- Tại sao chứ?
Vì cậu ta đã chết, và tớ cũng vẫn chẳng ưa cậu ta.
Chào em.
Em cũng đến.
Chào chị. Vâng.
Em xin lỗi, em không nghĩ
là sẽ gặp chị ở đây.
- Vậy chị... chị có quen Bradley à?
- Không.
Chị chỉ nghe nói là ở đây có bia mà thôi.
Oh.
Thôi xong. Em thật sự quen biết cô bé.
Bọn em, uh...
Khá là thân thiết.
Cody.
Norman, đây là Philip.
Philip, đây là Norman.
- Em không nghĩ là anh sẽ đến đây đấy.
- Chào cậu.
Đi tìm thùng bia thôi nào.
Đi nào, đi uống bia với tụi chị đi.
Vậy ông ấy bị chấn thương gì thế?
Ông ấy làm việc trong nhà máy sản xuất lốp xe,
họ có mấy cái khuôn lớn, cháu biết đấy.
và khi cháu làm xong một cái lốp xe,
thì cháu phải tách nó ra khỏi khuôn.
Dù sao thì, ông ấy đã kéo
hay giật nhầm thứ gì đó.
Rồi ông ấy gặp tai nạn.
Vậy là ông ấy không thể làm việc được nữa sao?
Có lẽ là ngày nào đó ông ấy
có thể làm việc trở lại,
nhưng một khi ông ấy đã quen
với việc ngồi ở nhà uống rượu thì...
- Mẹ cậu có làm việc không?
- Không.
Chúng ta có thể gọi đó là chứng trầm cảm.
Hoặc thời nay thì là lưỡng cực gì gì đó.
Nhưng Frannie thì không hẳn
là người còn ở thời nay.
Frannie.
Ray và Frannie.
Norma thật sự chưa từng kể cho cháu
bất cứ điều gì về chuyện này sao?
Bà ấy có cho cháu biết vài chuyện.
Nhưng không nhiều.
Và những chuyện mà bà ấy nói với cháu,
Cháu cũng không chắc liệu đó
có phải là sự thật hay không nữa.
Cháu biết đấy, Norma Louise
mà cậu nhớ sẽ gần gũi với cháu,
và sau đó nó sẽ gần gũi hơn nữa,
rồi sau đó cháu cũng gần gũi hơn với nó...
...cứ như hai người đã gần gũi
và thân thiết hết mức có thể...
Rồi đột nhiên sau đó cháu bị đá thẳng cẳng.
Vậy từ trước đến giờ cậu đã làm gì?
Cậu sống ở đâu?
Costa Rica.
- Ở Costa Rica sao?
- Ừ.
Cậu có mấy người bạn,
một cặp vợ chồng,
và họ sở hữu một khu khách sạn, resort...
...ở một khu vực rất tuyệt vời.
Cháu đã từng đến đó chưa?
- Đến Costa Rica á?
- Ừ.
Chưa, nhưng cháu nghe nói nơi đó rất tuyệt.
Nhưng rồi hai người bạn của cậu ly hôn...
Trong hòa bình, cháu biết đấy.
Nhưng họ cần quy đổi ra tiền để chia nhau.
Nên họ sẽ định bán nó, và điều mà họ thật sự muốn,
là nếu cậu kiếm được đủ tiền,
họ sẽ bán lại nơi đó cho cậu...
...với chỉ 60% giá trị thực sự của nó.
- Đó là một cơ hội rất tuyệt.
- Phải chứ?
Cộng thêm việc họ muốn bán cho
một người mà họ quen, cháu biết đấy,
Một người có cùng nhiệt huyết
với nơi đó như họ.
- Điều đó nghe có vẻ rất tuyệt.
- Đúng thế.
Khi họ đề nghị, cậu đã nghĩ rằng...
...đó là một món quà mà Chúa ban tặng,
Một chuyện mà Norma cũng có thể tham gia...
Cháu biết đấy, một món quà mà cậu có thể đền bù
cho nó vì những chuyện mà bọn cậu đã chịu đựng.
Cháu biết đấy, cậu cứ nghĩ rằng
khi có đủ thời gian để bình tâm lại...
...mẹ cháu cuối cùng sẽ chịu nghe cậu nói.
Ý cậu là sao?
Hai người đã chịu đựng chuyện gì?
Cậu cứ chờ đến lúc mình lớn lên,
sẽ to cao và bự con hơn ông ấy,
nhưng chuyện đó chẳng bao giờ xảy ra cả.
Cháu biết đấy, ý cậu là, cậu biết...
...mọi gia đình đều giống như gia đình của bọn cậu.
Nhưng giờ cậu đã trưởng thành, nên cậu đã hiểu,
cháu biết đấy, ông ấy cảm thấy
bản thân mình vô dụng đến mức nào.
Nhưng khi đó cậu vẫn chưa trưởng thành,
và chắc chắn là Norma cũng chưa.
Nên ông ấy trút giận vào bọn cậu.
Oh...
Mẹ cháu đúng là một đứa trẻ
xinh đẹp và ngoan ngoãn.
Một con bé rất dễ tin tưởng người khác,
và cậu đã không thể bảo vệ được cho nó.
Ý cậu là, mẹ cháu muốn quên về
những chuyện đã xảy ra, muốn quên về cậu,
và cậu hiểu được điều đó.
Nó muốn đổ lỗi cho cậu.
Ý cậu là, cậu cũng đổ lỗi cho bản thân cậu.
Từ trước tới giờ luôn như thế.
Rồi sau đó cậu nghe nói bây giờ
con bé đã kinh doanh ngành khách sạn.
Cậu không biết nữa, chỉ là...
Nó giống như là số phận vậy.
Nhưng có rất nhiều chuyện trông có vẻ
giống như số phận, nhưng lại không phải thế.
Có lẽ là thế thật.
Chào cô.
Christine bảo tôi ra xem thử cô thế nào.
Con bé bị kẹt ở bên trong nhà để
nói chuyện với mấy nhà đầu tư của Peter.
Cả hai người thật là tử tế.
Cảm ơn nhiều, nhưng tôi ổn mà.
Tôi chỉ muốn hít thở
không khí trong lành một chút thôi.
Và họ cũng đã đưa món tráng miệng lên,
và tôi không muốn bị đè bẹp
khi ăn uống ở đó.
Những người bên trong
như mấy cái máy ăn vậy.
Cá nhân tôi muốn cô thử cái bánh mâm xôi...
hoặc là cái bánh sôcôla hạt dẻ này.
Bánh mâm xôi...
Anh quen Christine lâu chưa?
Lâu rồi. Ừ. Cô có thể nói như thế.
Tôi là anh trai nó.
Oh, thật thế sao?
Tôi nghĩ là tôi nên nói ra điều đó...
...trước khi mọi chuyện trở nên kỳ quặc.
Oh.
Thật ra nó không bảo tôi ra ngoài này
để xem thử cô thế nào.
Ừ thì, nó có làm thế, và nó cũng bảo...
...rằng tôi phải chu đáo và lịch lãm...
...và đừng nhắc đến vụ ly dị
của tôi, chuyện là thế đấy.
- Tôi hiểu rồi.
- Đúng thế.
Tôi hiểu rồi. Cô ấy hay cố gắng gán ghép anh lắm sao?
Uh, không. Thật ra thì nó chưa từng làm thế.
Nghĩa là cô là người đặc biệt.
Hoặc có lẽ người đặc biệt là tôi.
Tôi không...
Tôi sẽ để bản thân mình nghĩ rằng cô là người đặc biệt.
Tôi rất vui.
Nhưng tôi hy vọng anh hiểu được là...
...tôi rất vui, nhưng tôi chỉ...
Chồng cô qua đời thậm chí chưa đến một năm.
Tôi biết. Tôi đã nói với nó như thế rồi mà.
- Nghe này, không sao mà.
- Tôi không...
Không, tôi chỉ... Tôi thậm chí
không nhớ được cách hẹn hò nữa,
thật đấy, nếu như từ trước giờ tôi có biết.
Nghe này, tôi sẽ nói với nó là
chúng ta đã có một cuộc trò chuyện rất tuyệt...
và tôi nghĩ rằng tôi nên để
mọi chuyện tiến triển từ từ,
và nó sẽ không thắc mắc gì nữa đâu.
- Anh chắc chứ?
- Ừ, dĩ nhiên rồi.
Cô ăn thêm một cái bánh nữa chứ?
- Của cậu đây.
- Hey!
Này. Anh chàng bánh Cupcake.
Còn nhớ tôi không?
Tôi thì còn nhớ anh đấy.
Ừ. Cô là người ở nhà nghỉ.
Cô thế nào rồi?
Anh đang bán cần sa.
Không ăn chơi thì đâu phải là
một bữa tiệc bãi biển.
- Tôi nói đúng chứ?
- Đây không phải là một bữa tiệc bãi biển.
Đây là buổi tưởng niệm
một người đã mất.
Và mọi người đang rất buồn,
và họ muốn vui vẻ trở lại.
Oh, được rồi. Sao cũng được.
Ai thèm quan tâm chứ?
Tôi không quan tâm đến chuyện đó
hay chuyện này hay bất cứ chuyện gì.
Đến đây nào.
Ngồi xuống nào.
Chúng ta vẫn chưa chết, được chứ?
Chúng ta vẫn còn sống,
nên chúng ta nên tận hưởng cuộc sống,
nhưng rồi chúng ta cũng sẽ chết, anh biết đấy.
Được rồi. Chẳng hạn như lúc này ấy hả?
Đúng thế, hãy làm điều gì đó thật điên...
Hãy... hãy làm điều gì đó thật sự điên rồ.
Được rồi. Cô có ý gì nào?
Ăn chơi tới bến.
Ăn chơi tới bến cùng tôi nào.
Anh biết không...
...chẳng hề giống buổi tưởng niệm chút nào...
...khi mà có mấy gã say xỉn tè vào đống lửa.
Tôi ước gì mình có thể tự nhiên như thế.
Chúng là một lũ ngu đần.
Mái tóc anh quá đẹp luôn.
- Đúng thế chứ?
- Anh có biết điều đó không?
Rất dày và mượt.
Ai cũng nói thế hết trơn.
Tôi cảm thấy không ổn lắm.
Tôi đã uống bao nhiêu...
Anh có biết tôi đã uống bao nhiêu chai rồi không?
- Tôi không biết.
- Tôi không hay uống bia,
...nên là tôi không đếm luôn.
Đi thôi. Tôi sẽ đưa cô về nhà.
Có vẻ đó là một ý hay đấy.
Cô có muốn đi ăn chút gì đó không?
Em, uh... Em phải đi đây.
Em sẽ gặp chị sau, Cody.
Chờ đã, Norman. Chị cũng không muốn ở đây nữa.
Chị sẽ về cùng em.
Đưa chị về nhà đi nào.
Chúc cô buổi tối tốt lành.
- Chúc anh buổi tối tốt lành.
- Cảm ơn cô.
Cảm ơn anh.
Cô là Norma Bates, đúng không?
Vâng.
Cô là người đã khiến mọi người ngậm miệng...
...ở cuộc họp hội đồng thành phố gần đây nhất...
...về con đường vòng.
Ông cũng tham dự cuộc họp sao?
Không. Tôi có nghe kể về chuyện đó.
Chúc mừng cô.
Không có nhiều người có gan làm chuyện đó đâu.
Ông ủng hộ việc xây con đường vòng đó sao?
Không.
Vậy tại sao ông lại không đến
buổi họp của hội đồng thành phố.
- Ông có thể giúp đỡ tôi.
- Tôi không thể.
Nguyên tắc chính trị
trong một thị trấn nhỏ.
Để giúp mọi người giữ hòa khí với nhau,
cô biết đấy?
Vâng. Vâng.
- Chúc cô buổi tối tốt lành.
- Chúc ông buổi tối tốt lành.
Oh. Oh, oh, oh, oh!
Oh! Xin lỗi. Tôi xin lỗi.
Chỉ là tôi chưa từng gặp ai khác
phản đối chuyện xây nên con đường vòng...
...và có vẻ biết rõ về cách vận hành của thị trấn này.
Tôi có thể đãi ông cà phê vào lúc nào đó,
và hỏi ông vài điều được không?
Chắc rồi.
Hãy gọi cho tôi.
Tôi sẽ làm thế.
Cảm ơn ông.
- Chào cháu.
- Chào cậu.
Gì thế này, cháu đùa cậu sao?
Đây là 10 ngàn đô à?
11,5 ngàn đô đấy.
Cháu đưa cho cậu hết toàn bộ
số tiền này sao? Cháu chắc chứ?
Vâng.
Cháu thường không hay đưa ra
những sự lựa chọn đúng đắn,
nhưng đúng thế, cháu sẽ đưa cho cậu số tiền đó.
Và cháu có thể tăng số tiền đó
lên thành 15 ngàn đô trong vòng vài tháng.
Cháu đến từ đâu thế hả nhóc?
Chết tiệt thật, cháu đúng là tử tế quá mà.
Cậu biết đấy, cháu cũng đã suy nghĩ rồi.
Và cháu sẽ nói chuyện với mẹ cháu để ít nhất...
...bà ấy sẽ cho cậu được nói lý do tại sao cậu đến đây.
Cháu nghĩ chuyện này sẽ rất tốt đối với bà ấy...
...và sẽ tốt cho tất cả mọi người.
Nếu cháu muốn nói chuyện với mẹ cháu,
thì cậu sẽ không ngăn cản cháu.
Nhưng bây giờ cháu cần phải cho cậu biết...
...khi nào cháu có thể đến Costa Rica.
Nói cho cậu biết, cháu sẵn sàng để đến đó rồi đấy.
Em... Em, uh,
Em cần phải nói với chị một chuyện.
Gì thế?
Gì thế? Nói lẹ đi xem nào.
Em nghĩ bạn trai chị có thể là gay.
Chị biết rồi sao?
- Làm ơn đi!
- Gì thế...
Không nhận ra mới lạ.
Và anh ấy không phải bạn trai chị.
Chị đã hôn anh ta, nên...
Chúa ơi, Norman, em chưa từng
đến một bữa tiệc nào trước đây sao?
Mặt khác thì, em có phải thế không?
Em có phải gì cơ?
Gay á? Không.
Không. Không, em không phải gay.
Chị cứ tưởng em là gay.
Và rồi sau đó bọn chị thấy em ở đó,
và Philip nghĩ rằng em rất đáng yêu, nên...
Em rất tiếc, cho anh ta.
Nhưng, uh, không.
Không, em không phải là gay.
Được rồi. Tội nghiệp Philip.
Và nói thật thì có lẽ
em nên ra ngoài nhiều hơn đi...
...vì chị thấy em rất khó hiểu.
Còn chị thì hôn mấy anh gay
chẳng vì lý do gì cả.
Như thế thì cũng khá là khó hiểu đấy.
Luôn có lý do để hôn mà, Norman.
Em không cần phải nghiêm túc
về mọi chuyện như thế đâu.
Em không cần phải như thế
mà là em muốn như thế.
- Đó là nhà chị sao?
- Ừ.
Đây là nhà bố mẹ chị à?
Nhà bố chị.
Chỉ có mình ông ấy thôi.
Chị để cửa sổ mở.
Chị có thể vào nhà bằng lối đó.
Oh, vậy là chị không được ra bên ngoài sao?
Không, chị có thể ra bên ngoài.
Chị sẽ gặp em ở chỗ bộ phận kỹ thuật, đúng chứ?
Uh-huh.
Chị nghe nói chúng ta
phải sơn màu cho 60 cái cây nhỏ đấy.
Mẹ...
Ông ấy là một người tốt.
Ai cơ?
Anh trai mẹ ấy.
Ông ấy vẫn còn ở trong thị trấn.
Ông ấy đang ở quán King's.
Ông ấy đã kể cho con nghe những chuyện đã xảy ra,
những điều mà mẹ và ông ấy đã phải chịu đựng,
những điều mà ông ngoại làm với mẹ và ông ta.
Ông ấy nói mình đã không làm gì
để ngăn cản chuyện đó,
để bảo vệ mẹ.
Ông ấy nói mẹ đổ lỗi cho ông ấy là đúng, nhưng ...
Ông ấy sẽ làm bất cứ chuyện gì
để khiến mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn.
Thế sao? Anh ta thật sự sẽ làm thế sao?
Con không biết làm thế nào
mẹ có thể sống sót qua chuyện đó được?
Con biết là mẹ rất mạnh mẽ,
nhưng chắc là mọi chuyện đã rất khó khăn.
Chắc hẳn là mẹ rất giận.
Chắc chắn là mẹ đã rất giận.
Nhưng ông ấy là anh trai mẹ.
Ông ấy là gia đình của mẹ.
Mẹ biết chính xác hắn ta là ai
và hắn ta là thứ gì.
Hắn ta đã cưỡng bức mẹ, Dylan.
hắn ta đã cưỡng bức mẹ...
...hết lần này đến lần khác
vào mọi ngày trong suốt nhiều năm trời.
Mẹ đúng là không thể tin nổi Norma,
mẹ biết điều đó chứ?
Con chưa từng gặp ông ấy cho đến ngày hôm qua,
con chưa từng biết rằng con có một người cậu.
Nhưng ông ấy đã đối xử với con tốt hơn
cái cách mà mẹ đối xử với con từ trước đến giờ,
và cho con biết nhiều thứ hơn
tất cả những điều mẹ từng nói với con.
Hắn ta đã cưỡng bức mẹ, Dylan!
- Con không tin mẹ!
- Cút ra khỏi nhà tao ngay!
Mẹ sẽ nói bất cứ chuyện gì
để đạt được những điều mà mẹ muốn.
Đạt được những điều mà tao muốn sao?
Tao chưa từng đạt được điều
mà mình muốn, chưa bao giờ,
và điều đó bao gồm cả việc trở thành mẹ của mày!
Mẹ không thích ông ấy, và mẹ
cũng không muốn con làm thế.
Ông ấy không cưỡng bức mẹ.
Con không có ở đó!
Làm sao mà con biết được.
Con không cần phải có ở đó.
Con sống cùng với mẹ.
Con biết mẹ là người như thế nào,
và mẹ sẽ làm gì để đạt được mục đích.
Hắn đã cưỡng bức mẹ,
và không có ai bảo vệ mẹ cả.
Mẹ đúng là một kẻ dối trá!
Tránh xa bà ấy ra!
Norman, đó không phải là lỗi của anh con.
Nó không thể làm gì được!
Đó là lỗi của anh ta. Con sẽ
không để anh ta làm hại mẹ đâu.
Bà ta đang nói dối! Em không thấy sao?
Norman, thôi đi! Dừng lại ngay đi!
Đó là bản năng của nó rồi!
Hắn ta là bố nó.
Caleb là bố nó.
Mẹ xin lỗi.
Đón xem các tập tiếp theo tại:
facebook.com/cavesubbingteam