Tip:
Highlight text to annotate it
X
Hồn Oan Trinh Nữ - Trương Quốc Vinh & Vương Tổ Hiền
Về hướng Bắc thêm 2 dặm nữa!
Trời ơi, hướng nào là hướng Bắc đây!
Trời ơi, sao lại tự nhiên mưa và tự nhiên có sấm chớp vậy
Xin ông trời thương cho khách bộ hành này!
Đứng lại!
Chạy đi!
Xin làm ơn tha mạng! Ông hãy lấy lại đi!
Tiền của ông chủ mà mày dám lấy à? Xéo đi!
Đừng có chạy! Đứng lại!
Ngươi có phải là tội phạm bị truy nã không?
Cút đi!...
Đứng lại! Đứng lại!
Xem có phải hắn không?
Không phải nó. Đi thôi.
Cám ơn ông chủ.
Đừng đi!
Không phải là kẻ bị ra lệnh truy nã, thả cho hắn đi.
Tránh ra!
Đừng chạy!
Không phải nó.
Bảo nó đi đi!
Đứng lại!
Đứng lại!
Ai rên la vậy?
Đằng kia kìa.
Đứng lại!
Đứng lại!
Có kẻ bị truy nã!
Ai bảo ngươi dừng lại chứ?
Ngươi đi hành hương hả? Vui quá há?
Định đục nước béo cò hả.
Ông chủ, đừng nên nói vậy,
Số tiền này tôi cũng đâu dám dùng.
Thì sớm muộn gì ngươi cũng dùng thôi.
Cám ơn.
Khách quan, anh muốn nghỉ trọ đêm à?
Anh Căn, mang hành lý giúp khách đi.
Đúng lúc còn một phòng tốt còn trống
Xin lỗi, thưa ông, nhưng tôi là người của Tập Bảo Chí đến thu nợ.
Thu nợ à?
Thật là xui xẻo quá!
Sao thu nợ mỗi lần lại một người khác?
Người lần trước đã bị giết trên đường về nhà.
Vậy sao không làm ơn giùm tôi đi?
Sớm muộn gì ngươi cũng bị giết thôi.
Đừng thu nợ nữa nhé.
Ông chủ, đừng đùa như thế.
Cho tôi xem cuống biên lai của ông, được không? Lần này có lệ mới.
Lệ mới à? Đưa cho ta xem nào.
Không được xem, không được.
Đấy là sổ nợ kiểu gì vậy?
Tất cả đều đã bị bẩn, lung tung hết cả rồi.
Nếu như không thu được nợ ta sẽ không có tiền quay về.
Xin lỗi đã làm phiền ông.
Ta chẳng nợ ngươi gì cả.
Trong sổ nợ làm gì có nợ của ta.
Ngươi định ăn vạ hả? Không đi thì ta sẽ đi báo quan đấy.
Đại ca, có chỗ nào qua đêm mà không mất tiền không?
Đến Nam Nhược Tự ấy!
Thím à, lần này tôi không lừa thím đâu.
Xin hỏi, Nam Nhược Tự ở đâu vậy?
Nam Nhược Tự à? Đi về phía đông khoảng 3 dặm,
Sẽ thấy một ngôi miếu cổ hoang vu. Đó chính là Nam Nhược Tự.
Xin đa tạ.
Xin tránh đường cho.
Thím à, thím có mua hay không?
Bức tranh này thật là đẹp.
Công tử, anh thật có tài thưởng thức, ra giá đi.
Tiền tiêu xài tôi còn không có làm sao mà có tiền mua tranh?
Hừ! tài thưởng thức thì cao, mà thân phận thì thấp kén mà cũng đòi.
Này, ngươi làm cái gì vậy?
Tôi đo thước tấc của anh để còn làm quan tài!
Đa tạ nhé!
Ghi nhớ điều này. lũ sói trong rừng đã bị bỏ đói lâu rồi đấy.
Cứ trời tối là chúng lại ra ngoài đó, thế nào anh cũng gặp chúng đấy.
Không nên đi...
Không, đèn ơi đừng có tắt chứ.
Nếu ngươi mà mà tắt thì ta toi mất.
NAM NHƯỢC TỰ
Có ai ở đây không?
Tôi cứ nghĩ là các vị đã đánh xong rồi chứ.
Hạ Hầu huynh, ta và ngươi đã đánh nhau trong 7 năm và ngươi toàn thua.
Chẳng qua là ngươi có lòng kiên nhẫn mà thôi.
Ta trốn đi đâu ngươi cũng tìm tới.
Yến Xich Hà, ta không ngờ là ngươi tá túc ở Nam Nhược Tự đã nửa tháng.
Đường kiếm của ngươi cũng khá lợi hại rồi đó.
Nhưng ngươi cũng đang lãng phí tuổi xuân của mình.
Dã tâm của ngươi quá lớn, nhưng lại không muốn cầu tiến.
Chỉ vì danh tiếng ''Thiên hạ đệ nhất'' mà tà tâm bất chính, tán tận lương tâm.
Ngươi nóng nảy, nhưng không đủ tập trung.
Xuất kiếm nhanh nhưng không chuẩn.
Ngươi lại không chịu tu tâm dưỡng tính. Vậy nên thắng đối với ngươi chỉ là vận may mà thôi.
Yến Xích Hà, ta tới đây để tỷ thí với ngươi,
chứ không phải để nghe ngươi nói lăng nhăng.
Đúng, các hạ nói đúng đấy.
Quả thật là, vị này đã không đánh lại các hạ, Vậy các hạ còn nói làm gì nữa.
Ông ấy đã chẳng còn mặt mũi nào rồi sao?
Ông ấy cũng nói đúng nữa.
Các hạ còn đuổi theo ông ta làm gì?
Chi bằng nhị vị cùng bỏ gươm xuống, dùng thành ý của mình mà thuyết phục đối phương.
Nhị vị cũng biết đó, vũ trụ là vô cùng, chỉ có tình yêu mới là vĩnh hằng.
Phải biết tương thân tương ái, đừng nên giết hại lẫn nhau.
Bởi vì chỉ có tình yêu mới là vũ khí lợi hại nhất.
Ngươi còn biết ăn nói hơn là hắn.
Không phải tôi đi theo các hạ đâu.
Rách mất cái túi rồi.
Hãy đi theo cái triết lý tình yêu của ngươi đi.
Đồ súc sinh, ngươi cần tình yêu như vậy
Thì hãy tìm đến chỗ lầu xanh, chứ đừng nên tới mấy chỗ này.
Tôi tới qua đêm ở đây.
Không được đâu.
Tại sao lại không được chứ?
Ngươi thật to gan đó nhỉ?
Đương nhiên là to rồi!
Thế hãy nhìn phía kia mà xem.
Ta chỉ vừa mới kêu có một tiếng mà ngươi đã vội trốn sau lưng ta rồi.
Nếu như có hổ thật đến thì làm sao đây hả?
Chẳng phải ngươi sẽ muốn núp vào vạt áo của ta sao?
Cái gì cơ? Ở đây có hổ sao?
Ở đây không có hổ.
Nhưng có thứ còn đáng sợ hơn cả hổ.
Tại sao ông nói chuyện với người ta mà cứ phải xáp gần lại thế?
Bởi vì ta có mồm thối và không muốn nghe những lời rác rưởi của ngươi.
Hãy lập tức rời khỏi đây ngay!
Không thì ngươi có nhiều tình yêu đến đâu cũng không cứu nổi đâu.
Tôi biết rồi. Tôi sẽ đi ngay.
Ta cũng đi đây.
Hạ Hầu huynh, lúc còn sống ngươi có dã tâm quá lớn.
Nên khi chết trở thành như vậy đây. Ta còn tính toán với ngươi làm gì nữa?
Ta không nỡ để cho ngươi làm thây ma hoang ở đây.
Tính ngông cuồng của ngươi vẫn chưa hết, chết rồi mà vẫn còn muốn đánh nhau cả ta sao?
Nam mô A di đà Phật!
Thật là may mắn không đạp phải chổ nước sâu.
Nếu không, mình sẽ ướt đồ hết
Bọn yêu quái đó lại xuất hiện rồi.
Thôi chết, lẽ nào tên thư sinh đó vẫn chưa rời khỏi đây?
Tôi không có ác ý, tôi chỉ tình cờ đi đến đây thôi.
Nếu tiểu thư sợ, tôi sẽ vứt nó đi ngay.
Cô sao vậy?
Ôi, mảnh lụa của tôi.
Lụa à? Tôi sẽ giúp cô lấy lại!
Ối, nước sâu quá!
Còn không nhanh lên đi, anh sắp hết hơi rồi đó.
Nào nhanh lên.
Xin đa tạ.
Trời tối quá, rất khó mà tìm được.
Ngày mai tôi sẽ giúp cô tìm lại.
Nước lạnh quá.
Tại sao tay của cô lại lạnh hơn cả tay tôi?
Bởi vì anh ấm hơn tôi.
Cô bệnh rồi. Tiểu thư, sao mặt cô lại trắng vậy, nhất định là có bệnh rồi.
Tốt hơn hãy đi tìm đại phu để chữa bệnh đi.
Chỉ cần anh sưởi ấm cho tôi một chút là được rồi.
Tôi không định đẩy cô đâu.
Không phải vậy chứ, ta sẽ thổi cho khắp mặt hắn.
Tôi bị bệnh mất rồi.
Đáng nhẽ tôi không nên đẩy cô như vậy.
Lạnh quá!
Tôi ướt hết cả rồi, cô dựa vào tôi có khi lại càng lạnh hơn đấy.
Cuối cùng thì là cô bị lạnh hay bị bệnh?
Gió to quá, hãy bế tôi vào trong đi.
Lại còn bế nữa à?
Cô nặng quá, một mình tôi bế không nổi.
Tôi nghĩ là cần phải gọi người khác tới giúp.
Xem ra anh ta là người lương thiện, nhưng tiếc là đã đến nhầm chỗ rồi.
Nếu không cũng không đến nỗi phải chết oan như thế này.
Làm sao mà tôi lại rơi xuống nước thế nhỉ?
Tiểu thư, cô quên cây đàn này!
Anh đi theo tôi làm gì? Tôi đưa đàn trả lại cho cô.
Sao cô lại bỏ đi?
Có người xấu, không chạy thì sẽ mất mạng đấy!
Có người xấu à? Ai? Tại sao mà tôi không nhìn thấy?
Còn không chết à? Dẫm cho mày chết này.
Còn không đi đi?
Rắn!
Con rắn ấy đâu rồi?
Không nên nói to như vậy.
Cái người xấu kia vừa mới đi qua.
Người xấu nào?
Ông râu xồm sống ở Nam Nhược Tự.
Nếu bị ông ấy phát hiện ra, chúng ta sẽ mất mạng đấy.
Chính là cái ông râu xồm ở sát kế bên tôi đó ư?
Tôi vừa nhìn thấy ông ta thì đã biết ngay là người xấu rồi.
Cô đi một mình thì nguy hiểm lắm, để tôi đưa cô về.
Không. Người nhà tôi không cho phép tôi đi cùng với người lạ.
Họ ác lắm.
Tiểu thư,
như thế này vậy. Tôi sẽ đánh lạc hướng ông ta.
Cô hãy trốn đi khi ông ấy tóm được tôi.
Quyết định như vậy nhé. Đừng để cho ông ta nhìn thấy cô.
Tiểu thư, cây đàn này trả lại cô.
Anh tên là gì vậy?
Ninh Thái Thần.
Thế còn cô?
Nhiếp Tiểu Sinh!
Nhiếp Tiểu Sinh!
Tối mai...
Tối mai, tôi sẽ đợi cô ở tiểu đình.
Ngươi còn chạy à?
Nguy hiểm đó!.
Ngươi đã hiện nguyên hình rồi, chạy đâu cho thoát.
Ngươi cho rằng ngươi biết kêu còn ta thì không sao?
Đạo sĩ thối tha kia, bọn ta chỉ muốn nương thân ở đây thôi.
Những người mà ta giết là toàn tự đến nộp mạng đó chứ.
Sao ngươi cứ thích sinh sự với ta chứ?
Ta không có.
Ta đã trốn tới nơi rừng thiêng nước độc này
là muốn tránh xa khỏi mọi ân oán trên giang hồ.
Chúng ta chung một con đường là tiêu diệt tội ác
vì cái tốt của con người.
Chúng ta cùng chí hướng mà.
Cùng chí hướng? Cùng chí hướng cái đầu ngươi!
Ngươi làm hại ta thì có!
Rồi sẽ có một ngày chúng ta sẽ phân thắng bại.
Đến lúc đó ta sẽ tiêu diệt ngươi.
Anh là người tốt, lần sau đừng đến tìm tôi nữa.
Tiểu Sinh!
Ông râu xồm đến rồi.
Anh chàng đầy tình yêu ơi, ngươi đã tiêu chưa?
Mọi thứ vẫn còn đầy đủ đấy chứ?
Vẫn còn đủ, ông ngồi đi.
Thế ngươi có nhìn thấy vật gì đáng sợ không?
Thế có tôi trong đó không hả?
Đồ láo xược!
Ta nói thật với ngươi mà ngươi dám đùa với ta sao?
Làm sao mà tôi biết được lúc nào ông nói thật, lúc nào nói đùa chứ?
Giờ này mà còn đùa được à?
Ông lúc nào cũng đùa.
Ta khuyên ngươi hãy nhanh chóng rời khỏi đây ngay, ở đây có ma đó.
Ông có bản lĩnh thì gọi ma ra đây doạ tôi xem nào.
Tên thư sinh ngu ngốc! Ma đâu có dễ gì gặp như vậy chứ.
Nếu như vậy làm gì có cái gọi là âm hồn.
Bọn chúng ban ngày không xuất hiện, đồ ngu!
Ông râu xồm, ông đừng có doạ nạt tôi như vậy.
Ông cứ bảo chúng đêm đến tìm tôi, nếu ban ngày chúng không xuất hiện.
Ngươi mà nhìn thấy ma thì sẽ chẳng dám bén mảng tới đây nữa đâu.
Sao ngươi lại không tin ta? Ta có bằng chứng đó.
Còn để cho ta nhìn thấy ngươi nữa, ta sẽ không để cho ngươi đi đâu.
Tôi không sợ ông đâu.
Không, ta sẽ giết ngươi đó.
Có lẽ ta doạ cho hắn đi còn hơn
là để cho ma doạ chết nó.
Có ma ư? Chắc ông ấy chỉ doạ mình thôi.
Vạt áo dưới của mình đâu rồi?
Này ông râu xồm, cái vạt áo dưới của tôi đâu?
Vạt áo dưới à? Chẳng phải nó gắn liền với vạt áo trên của ngươi đó sao?
Ông đang nói linh tinh gì thế?
Thôi được, tặng cho ông đây.
Nói năng linh tinh, cứu hắn cũng vô dụng.
Dù sao cũng không có bằng cớ, hay là ta cứ tự điền vào vậy.
Có thật ngươi đã qua đêm ở Nam Nhược Tự không?
Sổ nợ ghi rõ là 70 lạng.
Ông trả đi chứ!
Này cầm lấy.
Đa tạ ông chủ.
Ông chủ!
Làm ta giật cả mình. Gọi ta có việc gì?
Con cũng sợ quên mất gọi ông việc gì rồi.
Tránh ra, tránh ra...
Tiểu Sinh.
Tiểu Sinh!
Cô có nghe thấy tôi gọi không?
Đừng có đi.
Cô nghe thấy rồi thì đừng có đi!
Đừng có đi.
Ai nói đừng có đi đấy? Ai nói đấy?
Để ta xem nào, xem đứa nào nói.
Bảo không được đi, sao còn đi hả?
Cái thằng giỏi thưởng thức, thân phận thấp kém lại đến kìa.
Ông chủ!
Ngươi lại tới có việc gì?
Ông chủ, bức tranh ''Cô gái gội đầu'' đâu rồi? Tôi mua bức tranh ấy!
Thế thì gặp may rồi, tôi sẽ tìm ngay cho anh.
Ông chủ, ông đang làm gì đó?
Đâu rồi nhỉ? Thật vô lý, cái bức tranh đó cả năm chẳng ai hỏi tới vậy mà giờ tìm không thấy đâu.
Thôi, ngày mai anh đến lấy nhé.
Tôi hứa là sẽ tìm nó cho anh.
Được, ngày mai tôi đến.
Ta xem lần này trang bị cả 3 ngọn đèn xem còn tắt được không?
Lũ sói đến đây xem, ta sẽ đối phó với chúng mày như thế nào.
Bộ không nhìn thấy nước sông Hoàng Hà...
mãi tuôn chảy ra biển hay sao?
Không thấy những sầu muộn
khi soi mái tóc điểm sương trên gương à?
Đừng ngửa mặt ngắm trăng mà không uống một giọt rượu
Không nhìn thấy nước sông Hoàng Hà...
mãi tuôn chảy ra biển sao?
Không thấy những sầu muộn
khi soi mái tóc điểm sương trên gương à?
Đừng ngửa mặt ngắm trăng mà không uống một giọt rượu
Hãy cho và cầu cho Trời Phật độ trì...
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7
7, 6, 5, 4, 3, 2, 1
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7
Thấu hiểu Kinh Phật Hãy thề là trong 10 năm...
Rồi sẽ được nhận... Tôi sợ muốn chảy nước ra quần đây.
Ngươi không chạy, thì ta chạy.
Chạy đến nỗi đứt cả hơi.
Tại sao không thấy sói đâu nhỉ?
Chó sói tới rồi!
Nhiếp Tiểu Sinh...
Tiểu Sinh...
Tiểu Sinh, mở cửa ra!
Tại sao anh lại tới chỗ này?
Tôi nghe thấy tiếng đàn nên đến tìm cô.
Vào trong, nhanh đi!
Tôi đã nói với anh là không nên đến tìm tôi mà.
Ngày mai tôi phải đi rồi, tôi đến từ biệt cô.
Ngày mai phải đi rồi à?
Đúng vậy. Nhưng tôi sẽ tìm cách tới thăm cô.
Tuyệt đối không được đâu.
Không xong rồi, có người tới!
Mũi của Lão Lão rất là thính.
Anh trốn vào trong thùng nước, Lão Lão sẽ không ngửi được mùi của anh.
Cô lại muốn tôi bị ướt hết à?
Tiểu Sinh tỷ!
Tiểu Thanh, ta biết Lão Lão không đợi được lâu.
Ta trang điểm xong sẽ ra ngay mà.
Đồ thối thây!
Ngươi dám lừa ta, dám quen một thằng đàn ông!
Tiện nữ không dám!
Ngươi còn dám cãi ta à?
Ta đã có chứng cỡ rõ rành đây rồi.
Ngươi nhìn đi.
Ngươi dám viết những chữ này gửi cho hắn sao?
Ngươi phải làm rõ chuyện này hoặc là đối chất với ta đây.
Ta phải cho ngươi bài học mới được.
Đồ thối tha!
Ngươi đã quên mất ta đã hành hạ ngươi như thế nào sao?
Ngươi dám không nghe lời, ta sẽ huỷ hoại xương cốt ngươi.
Cho ngươi hồn nát xương tan.
Đêm nay...
ngươi nhất định phải tìm bằng được người sống
để cho ta bồi bổ nguyên khí
tăng thêm dương thọ.
Lần này là lần đầu mắc tội, ta sẽ tha cho ngươi một cơ hội khác.
Thôi bỏ đi.
Hãy nhanh đi lấy thuốc ra chữa bệnh cho tỷ tỷ của ngươi.
Dạ
Ta đã đồng ý gả ngươi cho Hắc Sơn lão gia rồi.
3 ngày nữa là ngươi sẽ xuất giá.
Lão nha đầu đó tuy di chuyển không dễ,
nhưng hắn cũng không dễ đối phó đâu.
Lão mà xuất chiêu,
chúng ta không phải là đối thủ của lão.
Sau khi cưới nhau rồi,
đừng có trở về đây nữa.
Tiểu Sinh!
Dạ!
Lại đây mặc áo vào.
Là áo cưới của ngươi đó.
Muội cũng lại đây giúp tỷ một tay.
Có mùi gì thế nhỉ.
Hình như là mùi người sống.
Áo của tiện nữ bị rách rồi.
Sao không cẩn thận một chút chứ?
Tay ta bị bẩn rồi, phải rửa tay cái đã.
Tiểu Thanh, để tỷ giúp muội.
Cảm ơn!
Đừng khách khí.
Ngươi làm gì thế hả? Định trêu ta sao?
Xin lỗi nhé.
Tiểu Thanh, đừng có ăn thua với tỷ của ngươi nữa.
Dạ, đâu có ạ.
Ngươi vẫn còn chưa rửa sạch à?
Là tỷ cố ý, không thèm rửa nữa.
Tiểu Sinh thay áo ra để ta vá lại cho.
Tiểu Sinh, ngươi đang làm gì đó?
Tiện nữ đang chuẩn bị tắm, trang điểm qua một chút để còn ra ngoài.
Nếu không thì làm sao tìm được người sống cho Lão Lão.
Ngoan! Đấy ngươi xem, tỷ của ngươi thật lễ phép
Tiểu Thanh, ngươi phải học nó đấy.
Lão Lão cứ yên tâm, đêm nay tiện nữ sẽ không để Lão Lão thất vọng đâu.
Đi đi!
Nhanh lên!
Ngươi làm gì mà gấp thế, 3 ngày nữa là ta xuất giá rồi.
Căn phòng này sớm muộn gì cũng thuộc về ngươi thôi mà.
Cô mặc quần áo vào đi, tôi không nhìn đâu.
Đi đi!
Cô...
Hãy nhanh đi đi!
Tôi còn nhiều điều muốn nói với cô.
Có chuyện gì đén tiểu đình rồi hãy nói sau.
Vậy tôi đến đấy đợi cô nhé.
Được rồi.
Tiểu Sinh!
Làm sao mà tiểu thư đến nhanh vậy?
Tôi đi theo đường trên không nên tương đối nhanh.
Cô không sao chứ?
Có phải anh thích bức tranh này không? Tặng anh đó.
Bức tranh này?
Tại sao lại ở chỗ cô?
Bức tranh này là do cha tôi gọi người tới vẽ một năm trước đây.
Tôi chỉ mới vừa tìm lại được cách đây 2 ngày.
Người trong tranh chính là tôi.
Anh hãy giữ nó bên mình. Nhìn tranh thì coi như là nhìn thấy tôi.
Tiểu thư nói vậy, hình như chúng ta sẽ không gặp lại mặt nhau nữa.
Đúng vậy, tôi sẽ được gả cho Hắc Sơn lão gia rồi.
3 ngày nữa là xuất giá.
Tôi biết cô bị bắt ép.
Nếu như cô có nỗi khổ riêng, tôi sẽ đưa cô đi khỏi đây.
Trời sắp sáng rồi, tôi phải đi đây.
Trời sáng càng tốt, như vậy chúng ta có thể đi rồi.
Anh buông tay tôi ra.
Cô không đi cùng tôi, tôi sẽ không bỏ tay ra đâu.
Anh hãy để tôi đi!
Tiểu Sinh!
Anh một thư sinh yếu đuối, làm sao có thể cứu tôi?
Anh đừng nên mơ tưởng.
Anh thấy trong nhà tôi có tiền chứ gì.
Người như anh tôi đã gặp nhiều rồi.
Tôi sẽ không mắc lừa anh đâu.
Sao cô lại dám nói với tôi những lời như thế?
Anh mà không chịu đi tôi sẽ sai gia nhân đuổi anh đi đấy.
Được, tôi sẽ đi.
Cô hãy tự bảo trọng.
Công tử!
Bức tranh ''Thiếu nữ gội đầu'' không thấy đâu cả.
Người trong tranh tôi đã gặp qua rồi. Cô ta thật vô tình.
Cô ta đã chết được hơn một năm rồi. Quên cô ta đi.
Mưa càng ngày càng to, cậu hãy vào trong tránh mưa đi.
Ông cũng dùng tâm địa độc ác rủa cô ấy chết sao?
Tránh xa tôi ra đi!
Người tôi toàn là nước, ông dựa vào tôi thì ông cũng sẽ bị ướt hết đấy.
Công tử cậu không nên mê tín như vậy.
Đừng có đi!
Ai đang kêu không được đi đó?
Tôi không phải kẻ bị truy nã.
Ai kêu thì bắt người ấy.
Các ngươi bắt ta không được tiền đâu.
Cứ bắt trước đã rồi tính sau.
Thế gian này thật vô tình.
Hoành nhất đao, hoá ra ông râu xồm là kẻ giết người.
Như vậy thì Tiểu Sinh sẽ gặp nguy hiểm mất.
Từ từ đỡ ta xuống.
Cẩn thận đó, đừng làm ướt áo mới của ta.
Các ngươi đền không nổi đâu.
Tiểu Sinh, tôi tới cứu cô đây.
Thôi chết áo của ta bị ướt rồi, mẹ ta sẽ mắng ta chết.
Làm sao vừa mới đó đã đi rồi?
Tiểu Sinh...!
Tiểu Sinh...!
Ôi, gió to quá!
Ninh Thái Thần!
Mắt của cô bị làm sao thế?
Một thằng ngốc đã đánh tôi!
Thằng ngốc nào?
Nhanh nằm xuống đi.
Nằm xuống để làm gì?
Trời sắp mưa rồi.
Có làm sao đâu? Dù gì tôi cũng luôn bị ướt rồi.
Chúng ta đến tiểu đình tránh mưa đã.
Tiểu Sinh, cô đang gặp nguy hiểm đó.
Vì cái ông rầu xồm đó là kẻ giết người.
Cứ vào tránh mưa đã rồi nói sau.
Tôi vội vàng tới đây để báo cho cô biết, hãy cẩn thận đó.
Không ngờ cái đình này cũng bị dột.
Lại đây ngồi đi.
Có phải anh vội quay lại để cứu tôi không?
Tôi nhớ cô!
Người bán tranh nói rằng, Người thiếu nữ trong tranh đã chết lâu rồi.
Bây giờ khoan nói tới chuyện đó.
Anh quên là hai ngày nữa tôi sẽ xuất giá rồi sao?
Bình minh ơi, xin đừng đến
Hãy để cho giấc mơ, như bóng đêm,
còn mãi
Hãy để cho phút giây này của sự thật
đi theo ánh sáng của tình yêu
và dẫn dắt con tim.
Hãy cầu cho bình minh đừng bao giờ trở lại.
Cảm xúc thơ mộng này
đưa ta ra khỏi cõi đời này.
Sự ấm áp trong hơi thở ấy
gởi tình yêu xuyên qua mưa lạnh
Hãy cứ để tình yêu lướt qua.
Đừng cho ánh dương kia
chia lìa đôi ta.
Bầu trời đêm nay
sẽ không hề đổi thay.
Hãy cầu xin cho bình minh đừng ló dạng.
Để những giấc mơ của chúng tôi bây giờ
sẽ không bao giờ có thể xảy ra lần nữa
Cái này trong tranh cũng có.
Trả lại cho tôi đây.
âm thanh của nó hay nhỉ.
Trả lại cho tôi!
Cô cũng có khinh công à?
Anh hãy nhanh đi đi!
Vì sao mà cô lại giận dữ vậy?
Anh còn không nhanh đi đi.
Tôi không biết đồ trang sức đối với cô lại quý như vậy. Đừng tức giận nữa.
Nói thật với công tử, tôi không phải là người đâu.
Cô không thể nói như vậy được.
Cô nói cô không phải là người, thế tôi càng không phải là người.
Tôi sẽ có trách nhiệm đối với những gì tôi đã làm.
Đừng theo tôi nữa.
Thôi như vậy nhé, anh hãy mau đi tìm ông râu xồm đi.
Ông ta là kẻ giết người, thế thì tôi chết mất.
Anh đi theo tôi chết còn nhanh hơn.
Tiểu Sinh!
Tiểu Sinh!
Đã nói công tử đừng theo tôi nữa.
Anh không thể đi được.
Tiểu Sinh đâu mất rồi?
Tiểu Sinh!
Không phải tôi tới tìm cô.
''Thiên địa vô cục, cán thần tà pháp''
Ông rầu xồm đã giết chết tiểu muội của cô rồi, Chúng ta mau đi báo quan thôi.
Tôi không thể đi theo anh được.
Không cần biết, bây giờ tôi phải đưa cô ra khỏi chỗ này.
Tiểu Sinh!
Không thấy đâu cả là thế nào nhỉ?
Thăng đường!
Có người đến báo án đó, đại nhân sắp có tiền rồi.
Đúng vậy!
Thu tiền chưa?
Chưa ạ.
Đại nhân, chưa tới chỗ ạ!
Đại nhân, súc miệng.
Đại nhân, rửa mặt.
Đại nhân!
Nửa đêm bắt ta thăng đường, phí báo quan một đồng cũng không có.
Đánh cho 30 hèo.
Gấp đôi, 60 hèo.
Đại nhân, đừng đánh. Ngài mà đánh thì tiểu nhân sẽ quên hết mất thôi.
Ngươi đã thu tiền chưa hả?
Dạ, tất nhiên là rồi ạ!
Còn đứng đó nữa hả?
Đánh!
Đại nhân, tôi vừa phát hiện ra kẻ sát nhân Đó là Liễu nhất đao.
Liễu Nhất Đao?
Hắn là ai?
Đại nhân, Liễu Nhất Đao là kẻ chúng ta đang treo thưởng đó.
Nhưng hắn đã bị bắt 3 tiếng trước đây rồi còn gì.
To gan, ta đã là kẻ tham tiền rồi.
Tại sao ngươi lại còn tham tiền hơn cả ta chứ?
Ngươi muốn lừa tiền của ta à?
Ta sẽ đánh cho ngươi mắt hoa mày thâm, mông nở đom đóm!
Đánh!
Đại nhân tôi thực sự nhìn thấy Liễu Nhất Đao thật mà.
Ngươi nói ngươi nhìn thấy Liễu Nhất Đao à?
Thế ta hỏi ngươi kẻ mà ta bắt được là ai hả?
Đương nhiên là Liễu Nhất Đao rồi.
Đánh thêm nữa.
Đánh.
Oan uổng quá, đại nhân!
Đại nhân, có lẽ chúng ta bắt nhầm người thật rồi.
Đại nhân, lính của ta hay bắt nhầm người lắm!
Thật chứ?
Được. Được rồi, cho đối chất.
Truyền Liễu Nhất Đao!
Truyền Liễu Nhất Đao!
Truyền Liễu Nhất Đao!
Sư gia, nếu như cái tên Liễu Nhất Đao hắn nói là thật.
Như vậy chúng ta sẽ không cần dán cáo thị nữa.
Đừng ngộ nhận, đánh đi.
Đúng, đánh đi.
Đánh!
Còn dám đánh nữa à?
Dừng tay!
Kẻ sát nhân!
Liễu...
Tên họ Liễu à?
Đừng có náo loạn, ta không có tiền đâu!
Triệu sư gia!
Yến bộ đầu?
Yến bộ đầu?
Các ngươi thật nhát gan, tất cả hãy lùi ra.
Yến bộ đầu mà các ngươi cũng không nhận ra à?
Yến bộ đầu rạng danh như vậy...
Ông ấy là một bộ đầu nổi khắp 26 tỉnh thành.
Ông ấy rất ghét bọn tham quan.
Tôi không có dính líu đến đâu nhé.
Yến đại hiệp, hôm nay ông tới đây bắt tham quan à?
Ta không còn quan tâm chuyện quan trường nữa. Ta đến để thăm tiểu huynh đệ của ta.
Đừng nghe hắn nói, tôi không phải là tiểu huynh đệ của hắn.
Khoan đã!...Có lẽ là nhầm rồi.
Bẩm cáo đại nhân, Liễu Nhất Đao đã được giải đến.
Đại nhân, kẻ trong ngục chính là Liễu Nhất Đao.
Vậy thì hãy nhanh giải nó đi, đừng gây chuyện nữa. Được rồi, đừng cãi nhau nữa.
Đi đi.
Vâng.
Xuống ngay!
Đại nhân, ngài nhất định phải bảo vệ tiểu nhân. Hắn chính là kẻ giết người đó.
Thật hỗn xược!
Làm ta phải bò lên bò xuống, vụ án này thật phức tạp quá.
Thẩm vấn tiếp nữa đi, phải tăng gấp 3 lần tiền mới được.
Đúng rồi!
Thế hung thủ đâu?
Chính là ông ta.
Ta không giết người, vụ án này căn bản là không có ai bị giết cả.
Bổn quan thẩm vấn đã mệt rồi.
Sư gia. Bẩm đại nhân có chuyện gì ạ?
Vụ án nghiêm trọng này tăng bao nhiêu tuỳ ngươi định đoạt.
Nghe đây, không có ai bị giết cả, nên cũng chẳng có bản án nào hết.
Cho nên bổn quan phải cố làm ra chuyện nhỏ xé ra to.
Các ngươi cũng đều đã mệt cả rồi.
Ngươi là kẻ gây chuyện cho nên phạt ngươi là đúng rồi.
Sao ngươi lại ngu vậy chứ?
Nói đến mức như vậy rồi mà không chịu hiểu cho bổn quan à?
Đại nhân, tiểu nhân hiểu ạ, nhưng tiểu nhân không có tiền.
Vậy thì ngươi có thể đi ăn trộm, ăn cướp cũng được.
Đại nhân, thôi sớm kết thúc vụ án đi!
Thôi được, coi như đại nhân vừa bán vừa cho.
Hãy nhanh đưa tiền ra đây để ta sớm kết thúc vụ án.
Đừng nói chuyện phiếm nữa, cuối cùng thì hung thủ ở đâu?
Tiêu nhân đã nói rồi!
Ở Nam Nhược Tự.
Ninh huynh đệ, người chết đêm nay không phải là người đâu.
Tôi đã tận mắt nhìn thấy ông chặt đầu cô gái ấy mà.
Không phải cô gái, mà là nữ ma quái đó.
Ma nữ?
Không phải chuyện liên quan đến người, chẳng liên quan đến ta.
Đúng vậy.
Thôi thì ta không thu tiền nữa. Dạ, đúng vậy.
Miễn phí bãi đường.
Bãi đường.
Tôi biết cô gái đó.
Gia đình cô ấy sống phía sau Nam Nhược Tự.
Ở đó từ lâu đã không có người sống rồi. Sau Nam Nhược Tự là bãi tha ma.
Bãi tha ma?
Mấy năm gần đây, tình hình bất ổn.
Người sống xung quanh đã lần lượt bỏ đi hết cả.
Người ta nghe thấy những tiếng than ngắn thở dài ở đó hàng đêm.
Thực ra đều là của các âm hồn lang thang mà thôi.
Âm hồn lang thang? Tôi không tin.
Được, không tin thì ta sẽ dẫn ngươi đi gặp ma.
Ngươi hãy tự xem đi!
Bây giờ ngươi đã chịu tin chưa?
Cô ấy là ma, vậy tại sao cô ta không giết tôi?
Ta không biết, có lẽ là ngươi vẫn còn giá trị lợi dụng chăng?
Vậy sao?
Cái đó chỉ ma mới biết.
Nói chung ma và người đều giống nhau, muốn lợi dụng nhau.
Ninh huynh đệ, nhân trước khi trời tối cậu hãy nhanh rời khỏi đây đi.
Thế còn ông?
Ta không đi. Cuộc sống nhân gian phức tạp lắm.
Sống với ma dù sao cũng dễ hơn. Trắng đen phân biệt rõ ràng.
Vậy thì tôi cũng ở lại.
Ngươi hay nhanh đi đi!
Ta nghĩ lại rồi, hay là ngươi hãy ở lại đây.
Ở lại ư? Như vậy Tiểu Sinh nhất định sẽ đến tìm tôi.
Ta muốn ngươi giúp ta dụ con ma nữ và lũ yêu quái đó ra.
Ta sẽ diệt hết chúng nó.
Nếu chúng đến, ngươi hãy rung cái chuông này,
và ta sẽ tới ngay. Ta sẽ cứu ngươi.
Ông muốn tôi giúp ông diệt Tiểu Sinh?
Đúng vậy, chúng rất căm hận ta.
Chúng không buông tha ta nữa đâu.
Pháp lực của nữ ma quái này rất thâm hậu.
Ông có thể đối phó được với con ma ấy không?
Ngươi cứ yêm tâm, nó sẽ không thắng được đâu.
Quyển kinh Kim Cương này khi nào cần hãy mở ra.
Đây là loại chữ gì vậy?
Tiếng Phạn đó.
Ngươi phải nhớ rõ, ''Tất Tĩnh Hữu Phật.''
Câu đầu tiên này đọc như thế nào?
Nam Mô A Di Đà Phật.
Ông có hiểu tiếng Phạn không?
Không hiểu, ngươi chỉ cần nhớ rõ tâm tịnh là được.
Nhớ phải rung chuông ngay khi nhìn thấy yêu quái.
Nam Mô A Di Đà Phật...
Đừng có đọc nữa!
Ngươi đọc như thế thì làm sao yêu quái dám đến để bắt ngươi nữa.
Ai đó?
Nếu không nói tôi sẽ mở cửa đó.
Tại sao anh còn quay lại đây?
Lão Lão đã biết anh ở đây rồi đó.
Có phải cô thật sự là ma không?
Đúng vậy!
Thế những người bị giết đó là do cô làm ư?
Tôi cũng không muốn như thế.
Tôi bị ép phải làm như vậy.
Cô đừng có lại gần đây.
Cô còn tới đây là tôi sẽ không khách khí đâu!
Anh ngã bị thương rồi đúng không?
Anh đừng sợ, tôi sẽ không giết anh đâu.
Tại sao anh lại không tin tôi chứ?
Anh thử nghĩ xem tôi đã hại anh chưa?
Ma quỷ là ma quỷ.
Cô là hồn ma, làm sao mà tôi tin cô được.
Anh cho rằng ma quỷ đáng sợ ư? Thực ra người còn đáng sợ hơn.
Có lúc người hại người đến ma cũng không hay, vô cùng tàn khốc.
Thế nhưng có một số âm hồn vì oan ức không thể đầu thai làm kiếp khác được.
Vì thế tôi phải lưu lạc như thế này.
Thực ra có nhiều ma quỷ còn lương thiện hơn cả người.
Thế tại sao cô lại đi hại người?
Tôi bị Lão Lão quản thúc.
Bà ta vốn là một cây cổ thụ 1.000 năm tu luyện thành tinh sống ở đây.
Còn tôi vốn xuất thân con nhà quan,
vì bị kẻ gian hại mà chết trên đường.
Cha tôi mang xương cốt tôi đi chôn dưới gốc một cây cổ thụ 1.000 năm
Nhưng không ngờ cha tôi cũng bị kẻ gian hại chết.
Lão Lão liền dùng phép khống chế xương cốt của tôi.
Bà ta ép phải dụ dỗ nam nhi cho bà ta hút dương khí.
Đến bây giờ lại đem gả ép tôi cho Hắc Sơn lão quái
Đừng đi!
Tiểu Sinh!
Đồ khốn, tại sao ngươi không rung chuông chứ?
Bây giờ anh còn sợ tôi không?
Không, tôi nhất định sẽ cứu cô thoát khỏi tay của mụ ta.
Thật không?
Vậy thì ngày mai, anh nhất định phải mang xương cốt của tôi
mang về quê nhà trước lúc hoàng hôn.
Đấy sẽ là cả hội duy nhất để tôi có thể đầu thai.
Cô cứ yên tâm.
Sáng sớm mai tôi sẽ đi đào xương cốt của cô lên.
Và hoàng hôn hôm sau sẽ mang cô về thôn nhà.
Không được rồi! Cô nhanh nhanh đi!
Cái ông râu xồm đó là đạo sĩ đấy, ông ấy chờ cô tới là bắt ngay!
Lão Lão sai tôi đến giết anh!nhưng chắc mụ ta không tin.
Bây giờ đích thân đến bắt anh đó, anh nhanh đi đi.
Đừng sợ, chúng ta có Phật tổ bảo vệ rồi.
Chỉ cần tâm tịnh là được.
Tên đạo sĩ chết tiệt, tại sao còn không xuất hiện đi.
Vô dụng thôi, nhanh đi đi.
Chẳng phải nói là tâm tịnh là được sao? Đúng là lừa người.
Đấy là cái gì vậy?
Lưỡi của Lão Lão đó.
Ninh Thái Thần!
Tiểu Sinh!
Ninh Thái Thần!
Là cái gì thế này?
Tiểu Sinh!
Cẩn thận, đừng để cho cái đầu lưỡi chạm vào mồm.
Đi đường này.
Tiểu Sinh!
Đừng lo cho tôi.
Ninh Thái Thần!
Hãy đi theo dải lụa đó, đừng quay lại đây.
Tiểu Sinh! tôi...
Còn không nhanh đi đi.
Ninh Thái Thần!
Tiểu Sinh!
Ninh Thái Thần!
Tiểu Sinh!
Lão Lão!
Là ông sao, ông đạo sĩ chết tiệt?
Đồ ngu, đương nhiên là ta rồi.
Ông chạy đi đâu mà bây giờ mới xuất hiện hả? Sao ngươi không rung chuông?
Suýt nữa làm ta cũng chết theo ngươi.
Tên đạo sĩ chết tiệt kia, ngươi dám đến cướp miếng ăn của ta sao?
Người giết kẻ xấu ta không quan tâm.
Nhưng người nhìn xem anh chàng thư sinh này
chân tay yếu đuối, phong cách tao nhã học phí tất dụng, nhất sự vô thành.
Ngươi còn điểm tốt gì nữa không?
Tôi không tốt như ông nói vậy đâu.
Ta không thổi phồng như vậy làm sao qua mặt được hắn chứ.
Ngươi mà giết cậu ta thì có phải là không nể mặt ta sao?
Thế ngươi giết tiện nữ của ta thì sao?
Có nghĩ là nể mặt ta không?
Mụ kia, chúng ta không nói tới chuyện nể mặt nhau nữa.
Được, vậy thì chúng ta sẽ cùng phân thắng bại.
Xem rễ của ngươi dày đến đâu. Ra tay đi.
Lưỡi của bà ta còn dài hơn lưỡi của ông đó!
Tránh ra đi!
Nam mô A di đà Phật!
Hỡi kiếm thần! Nhìn kiếm đây.
''Thiên địa vô cực, cán thần tà pháp.''
Tiểu Sinh!
Ninh Thái Thần!
Đừng có tới đây.
Trúng, nhìn trâm đây.
Đừng có hại cậu ta, Tiểu Sinh!
Đồ ngu, mau quay lại đây.
Hãy mau đi giúp đạo sĩ đối phó với Lão Lão đi.
Đâm vào chỗ nào?
Đâm vào đâu cũng được, đâm đi.
Đâm trúng rồi thì làm gì nữa.
Cái mông của ta!
Cái lưỡi của Lão Lão lại tới đó.
Nhanh chạy đi, người còn đứng đó chờ chết sao?
Tiểu Sinh.
Cẩn thận đó!
Ta sẽ lấy mạng của ngươi.
Chặt này!
Tiểu Sinh!
Tiểu Sinh...
Ngươi điên à? Ngươi đã biết là cô ta hại người kia mà.
Còn muốn đi theo cô ta sao?
Cô ta bị ép buộc, tại sao ông không thông cảm với cô ấy chứ?
Người có kiếp người, ma có kiếp ma.
Chuyện của ma quỷ, chúng ta làm người không quan tâm đến.
Nhất định không được xen vào.
Công lực của con yêu quái đó đã bị ta phá rồi.
Mặc dù nó vẫn còn chút ít công lực
nhưng phải 100 năm sau mới có thể đi hại người được.
Chỉ cần tạm thời không có chuyện gì là được.
Chuyện của ma quỷ không cần ngươi phải lo.
Không được, tôi đã nhận lời với cô ấy rồi.
Tôi phải mang xương cốt cô ấy về quê nhà,
để cô ấy có thể đầu thai làm kiếp khác.
Yến đại hiệp, tôi biết ông không còn bận tân đến sự đời.
Nhưng trên đường đến huyện Thanh Hoa có rất nhiều gian tặc.
Không có ông giúp đỡ tôi sợ sẽ không đưa được cô ấy về.
Yến đại hiệp, tôi van xin ông.
Xin hãy cùng tôi đưa xương cốt của Tiểu Sinh về.
Để cho cô ấy có cơ hội đầu thai làm người.
Tôi van ông!
Đứng dậy đi!
Nói về chuyện làm người,
bởi vì ta đã rời xa thế giới ân oán đó rồi. Trần gian chỉ toàn là chuyện giả tạo.
Cho nên ta phải trốn tránh cái thế giới đó.
Trước mặt người ta coi mình là quỷ.
Trước mặt quỷ ta coi mình là người.
Giờ đây ta cũng không rõ mình là ma hay là người.
Ta chẳng là đại hiệp gì sất!
Đại hiệp thật buồn cười.
Tại sao lại buồn cười?
Ta là người thì không muốn làm người.
Còn Tiểu Sinh là ma lại muốn quay lại kiếp làm người.
Đại hiệp, ông không cần phải nói như vậy.
Bây giờ chuyện quan trọng là đưa Tiểu Sinh thoát khỏi đây.
Tại sao thế giới này lại hoang đường như vậy. Ta thật dở khóc dở cười.
Được rồi, ta đồng ý.
Tìm ra rồi!
Sao nhiều quá vậy?
Lạ thiệt!
Giờ lấy hủ nào?
Trời sắp tối rồi Lấy hết đi!
Này, Ninh công từ, cuốn kinh Kim Cương đâu?
Ở trong này nè!
Mang trong mình nha, chứ không hồn ma không chịu theo mình đâu
Chạy theo ta mau lên!
Đại hiệp chạy nhanh vậy, làm sao ta theo kịp
Chúng ta phải nhanh lên
Yến đại hiệp, không xong rồi!
Sao chúng ta quay lại chổ này?
Chắc là ma quỷ ra tay
Giờ mình làm sao?
Trước khi trời tối mình phải ra khỏi rừng cây này.
Nam mô A di đà Phật!
Đi theo ta
Ủa, hình như có chuyện mừng của ai đó
Tiểu nhị!
Sao không thấy ai vậy?
Không lẽ mọi người chết hết?
Ai chết hả?
Các người tới đây làm gì?
Chúng tôi muốn ở trọ tối nay
Đi theo tôi!
Được rồi, không cần tới ngươi nữa
Không gọi ngươi thì đừng có vào nhé
Tiểu Sinh, nếu em có ở một trong những lọ cốt này thì hiện thân mau đi.
Công tử, anh tìm tôi à?
Công tử, anh tìm chúng tôi à?
Chết rồi, không thấy Tiểu Sinh Chắc lấy nhầm rồi!
Đừng cãi nhau nữa, hãy tối lấy lọ của các ngươi và tiêu tan đi
Từ giờ về sau không được hại người nữa
Đa tạ ân công!
Thôi biến đi!
Còn một cơ hội cuối cùng thôi
Đây là cái cuối cùng
Tiểu Sinh, ra nhanh lên đi, nếu đúng là cô!
Nhanh ra đi!...
Công tử, gọi tôi à?
Sao có giọng đàn ông vậy! Thôi chết, lấy lộn rồi!
Sao cứ gọi tôi mãi vậy?
Thì ra là tên tiểu nhị
Làm ta giật cả mình!
Ai gọi ngươi hả, tự nhiên lại nói câu đó, làm cho người ta phát khiếp
Đi ra đi!
Tiểu Sinh!
Ninh Thái Thần!
Tiểu Sinh!
Cám ơn đại hiệp và công tử đã cứu mạng
Thôi thôi, đứng dậy đi
Đừng nên khách khí. Đứng lên đi, là bạn cả mà.
Hai ngươi đang lãng phí thời gian đấyi!
Ta đi xem hai con ngựa để ngày mai còn phải lên đường
Thiệt là Nam si Nữ nguyện!
Con người của đại hiệp là vậy mà. Để lại vài câu mới chịu bỏ đi
Thập dặm hồ thượng mãn thủy sương
Tắc tắc thanh lục sầu hoa niên
Dõi nguyệt hình đơn bất tương nhận
Chỉ ngưỡng uyên ương bất ngưỡng nguyệt...
Bức họa này là tín vật duy nhất còn lại của thiếp
Anh phải vĩnh viễn để bên cạnh nha
Trước hoàng hôn ngày mai anh nhất định phải tới huyện Thanh Hoa
Nếu không thiếp sẽ không kịp đầu thai chuyển thế
Vậy thì nàng phải vui lên chứ
Quả là một cơ hội để cho nàng đầu thai làm người
Trời sắp sáng rồi chúng ta phải chia tay ở đây thôi
Từ sau không được gặp lại rồi
Trời đừng nên sáng mau như vậy chứ!
Nam mô A di đà Phật
Yêu khí, yêu khí!
Mâm đầu người!?
Quỷ cưới vợ!
Hai người còn ở đây làm gì nữa! Quán này yêu khí nhiều lắm
Hãy nhanh thu dọn đồ đạc, chúng ta rời khỏi đây ngay
Tôi đi lấy lọ cốt đã
Mau lên đi!
Tôi bỏ quên bức tranh rồi
Trời sáng rồi quay lại lấy cũng được
Ninh Thái Thần!
Hôm nay là ngày cõi âm phủ mở rộng cửa
Tiểu Sinh chắc bị chúng bắt mất rồi
Lão yêu đến cướp vợ
Xem ra lần này chúng ta phải phá tan địa phủ này mới được
Chúng ta nhất định phải cứu Tiểu Sinh
Cầm lấy, chúng ta chỉ có thời gian một cây nhang để cứu lại Tiểu Sinh
Trời sáng là chúng ta không về được đâu
Ngươi nhớ là phải nhắm mắt lại!
Nam mô A di đà Phật
Mở mắt được chưa?
Khờ quá, không mở mắt làm sao mà tìm!
Tiểu Sinh ở trong đó
Tiểu Sinh!
Ninh Thái Thần!
Tiểu Sinh!
Tại sao lại không chạm được vào người cô ấy?
Ninh Thái Thần!
Tiểu Sinh...
Ở dương gian người không thể nhìn thấy ma
Ở cõi âm ma không nhìn thấy được người
Nam mô A di đà Phật
Bây giờ Tiểu Sinh có thể nhìn thấy ngươi rồi đó. Đi thôi!
Các người đã vào Quỷ Môn Quan rồi đó
Hai người bỏ chạy đi!
Tiểu Sinh!
Giờ làm sao đây?
Tạm lánh mặt đã.
Đi cứu Tiểu Sinh đi
Là tôi?
Đi mau!
Nam mô A di đà Phật
''Thiên địa vô cực, cán thần tà pháp.''
Ta tới rồi hả!
Đừng lo cho thiếp, chàng hãy chạy đi!
Ta tới đây để cứu nàng mà!
Để ta cắt nó cho nàng!
Chạy mau!
Pháp thuật mất tiêu rồi!
Yến đại hiệp, hãy chụp lấy!
Hai ngươi chạy trước, ta sẽ chạy theo sau
Đi tìm đường khác, lẹ lên
Nam mô A di đà Phật
Yến đại hiệp!
Hai ngươi trở lại làm gì?
Chúng tôi tìm không ra lối thoát!
Hắc Sơn lão quái. hắn đã bít cửa lại rồi.
Các người chạy không thoát đâu
Đưa cung tên cho ta
Kéo cung cho ta
Bắn hắn!
Chết rồi, chúng ta đánh hắn không lại
Nắm cho chặt. Nó là yêu quái ngàn năm đó.
Nó có thể hút hồn hại ngươi
Yến đại hiệp!
Tập trung!
Đừng đi! Nam mô A di đà Phật!
Hắc Sơn lão gia, xin tha cho hai người đi
Cô phải đập bể cái hủ đó để cô vĩnh viển ở dưới này với ta
Tiểu Sinh, đừng có nghe hắn nói
Đừng có quan tâm! Đừng có đi!
Nam mô A di đà Phật...
Xin đừng!
Ta phải cứu hai ngươi!
Tiểu Sinh!
Yến Xích Hà, Ninh Thái Thần Ta lấy mạng của hai ngươi
Xin đừng!
Cái gì đây? Kinh Kim Cương?
Ngươi làm dữ lâu rồi
Ta phải lấy mạng của ngươi
Lão quái đã chết rồi, cuối cùng thì ngươi cũng phải chết!
Yến đại hiệp!
Đường đã được mở rồi đó! Hãy nhanh đưa Yến đại hiệp đi mau đi!
Yến đại hiệp!
Yến đại hiệp!, chúng ta đã trở về dương gian rồi!
Thôi chết! Trời sáng rồi
Còn Tiểu Sinh nữa!
Hãy nhanh đi kéo cô ấy về
Yến đại hiệp, giúp tôi một tay!
Tiểu Sinh!
Đừng cho ánh mặt trời chiếu vào cô ấy
Không thì linh hồn cô ấy sẽ bay mất không thể nào đầu thai được đâu.
Tiểu Sinh, nàng hãy nhanh bay vào trong lọ cốt đi!
Mặt trời đã ló dạng rồi, thiếp không đi cũng không được!
Tiểu Sinh, nàng hãy nhanh trở lại làm người nhé
Ta sẽ mãi mãi nhớ đến nàng.
Không ngờ đến lúc phân ly thiếp cũng không nhìn được mặt chàng lần cuối
Chàng hãy bảo trọng đó!
Cô ấy đã đi rồi!
Ta muốn được ở cùng nhau,
cho đến muôn đời.
Tiểu Sinh, nàng cứ yên tâm ta nhất định sẽ đưa nàng trở về.
Không biết Tiểu Sinh đã đầu thai chưa
Thật ra làm ngươi sinh ra không đúng thời làm cỏ hơn là làm ma.
Nhìn kìa
Chúng ta lên đường thôi