Tip:
Highlight text to annotate it
X
Dale có thể làm thay đổi bạn.
Tôi cũng bị ông ấy ảnh hưởng,
vì ông ấy không hề e ngại
khi nói lên điều mình nghĩ,
cảm giác của ông ấy.
Đó là sự trung thực hiếm có
và dũng cảm.
Mỗi khi quyết định chuyện gì,
tôi đều nhìn vào Dale.
Ông ấy nhìn lại tôi bằng cái nhìn
vốn có của ông ấy.
Tất cả chúng ta đều thấy
cái nhìn đó lần này hay lần khác.
Tôi không luôn có thể hiểu ông ấy,
nhưng ông ấy có thể hiểu chúng ta.
Ông ấy nhìn rõ bản chất từng người.
Ông ấy biết nhiều điều về chúng ta--
Sự thật ...
... bản chất của chúng ta.
Vào lúc cuối, ông ấy đang nói
về việc chúng ta mất đi tính người.
Ông ấy nói nhóm này đang tan rã.
Cách tốt nhất tôn vinh ông ấy
là giữ nhóm đừng tan rã.
Bỏ qua khác biệt của chúng ta
và cùng nhau đoàn kết,
cảm thấy tiếc cho chính mình
và kiểm soát cuộc sống chúng ta ...
An toàn của chúng ta ...
... tương lai của chúng ta.
Chúng ta sẽ không tan rã.
Chúng ta sẽ chứng minh
là ông ấy đã nhầm.
Từ giờ trở đi ...
Chúng ta sẽ làm theo cách ông ấy.
Đó là cách chúng ta tôn vinh Dale.
davidseanghia@gmail.com
.: www.phudeviet.org :.
Nếu 14 người ở trong nhà
thì sẽ chật chội lắm.
Đừng lo chuyện đó.
Với đầm lầy và con lạch đang khô ...
Và 50 con gia súc ở đây,
thì chúng ta chẳng khác gì
đang mời chúng đến ăn tối.
Con tôi nói đúng.
Chúng tôi nên chuyển
các anh vào từ trước.
Hãy đưa hết xe
đến gần từng cái cửa
- hướng mặt xe ra đường.
- Cứ để nó ở đó.
Chúng ta sẽ xây
một chốt quan sát ở cối xay gió,
một chốt khác ở nhà kho.
Làm vậy sẽ giúp quan sát
cả hai bên của khu đất.
T-Dog, anh phụ trách
xung quanh ngôi nhà.
Để ý mọi người ra vào.
Còn việc canh gác?
Tôi cần anh và Daryl
cho cả hai nhiệm vụ.
Rõ.
Tôi sẽ cho vào tầng hầm
nước và thực phẩm,
đủ cho chúng ta có thể cầm cự
trong vài ngày nếu cần thiết.
- Còn xe cộ?
- Lo nơi này an toàn trước đã.
Sau đó, Shane sẽ phân công ca
trong khi tôi và Daryl đưa Randall
ra ngoài để thả cậu ta.
Giờ quay về đó sao?
Lẽ ra phải làm ngay từ đầu.
Xử tử thì quá tệ.
Nói vậy thì quá dễ ...
... nếu anh không đồng ý,
nhưng phải chấp nhận.
Nuốt trôi cục tức đi.
Anh biết cái chết của Dale
và tên tù nhân
là hai chuyện khác biệt chứ?
Anh muốn đưa Daryl
thành chiến hữu của mình
thì cứ tự nhiên.
- Cám ơn.
- Được rồi.
Tôi hiểu tại sao
anh không đưa Shane đi cùng.
Chỉ cần biết tôi không còn kiên nhẫn
với mối lo về anh ta.
Anh ta không còn như trước đâu.
Andrea.
Khi tôi ra ngoài với Daryl,
giúp Hershel để mắt
mọi chuyện quanh đây.
- Tôi hả?
- Shane sẽ không để yên
mọi việc đâu,
nhất là khi anh ta đang rối trí.
Tôi nghĩ tất cả chúng ta
đều bị rối trí vào lúc này.
Nếu các anh ở lại đây mãi,
anh ta phải hiểu
điều Rick và tôi nói,
không phải anh ta muốn gì cũng được.
- Cô thân với anh ta.
- Chúng tôi đã nói chuyện.
Vậy cô biết anh ta không phải người xấu.
Anh ta là kẻ thù
tệ nhất của chính mình.
Anh muốn tôi trông chừng Shane?
Tôi cần đảm bảo
mỗi khi tôi rời nông trại
thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Vậy có thể anh nên
dừng việc đi khỏi.
- Cô sẽ để mắt mọi chuyện chứ?
- Được.
- Shane?
- Gì thế anh bạn?
Cháu làm gì vậy, sngắm cảnh hả?
Nếu cháu kể cho chú một chuyện,
thì chú hứa sẽ không
kể cho bố mẹ cháu chứ?
Chú nghĩ đó là ý tồi
với cả hai ta, anh bạn.
Carl.
Quay lại nào.
Nói đi.
Cháu lấy nó từ xe máy của Daryl.
Nếu chú ấy biết cháu lấy nó
thì chú ấy sẽ giết cháu.
Cháu làm gì với thứ này?
Dale. Do cháu nên ông ấy chết.
Carl, sao cháu lại nói vậy?
Ông ấy bị thây ma tấn công.
- Sao cháu nói --
- Cháu đã thấy thây ma đó.
Cháu phải bắn nó.
Khi nó bị kẹt trong bùn.
Cháu ném đá vào người nó.
Nhưng cháu nên bắn vào đầu nó.
Nó thoát khỏi bùn, dí theo cháu và ...
Cháu bỏ chạy. Nếu cháu giết nó,
Dale đã không nằm ở đây.
Carl, chú muốn cháu đừng nói nữa.
Đó không phải lỗi của cháu.
Nhưng cháu cần giữ lấy súng.
Cháu cần bảo vệ mình.
Miễn là chú còn ở đây thì
cháu sẽ không gặp chuyện gì, Carl.
Nhưng chú không thể lo cho cháu 24/7.
Chỉ có cháu tự lo cho mình.
- Carl, cầm lấy.
- Cháu không bao giờ cầm súng nữa.
Không có lựa chọn khác, Carl.
Cứ trả lại súng cho Daryl.
Đàn ông ở trong đó.
Anh có thể mang đồ
lên phòng em ở trên lầu.
Khi bố em còn trong nhà?
Anh sẽ để đồ của mình ở đó.
Oa. Đừng quá sức.
Cám ơn.
Rick cùng Carl và tôi sẽ
ở chỗ góc phòng khách.
Anh có thể đưa thứ đó
vào phòng của tôi.
Ở đó sẽ khiến cô thoải mái hơn.
Chúng tôi không thể làm vậy.
Một phụ nữ có thai
và con nít ngủ trên sàn nhà
- trong khi tôi ngủ trên giường?
- Đây vẫn là nhà của ông.
Là nhà chúng ta.
Tôi sẽ ngủ trên ghế bành dưới nhà.
Nhiều đêm về nhà khi nhậu tới bến
thì vợ tôi đã khóa cửa phòng ngủ.
Tôi và cái ghế bành đó
là bạn cũ của nhau.
Nếu cả hai không quyết định
thì tôi sẽ lấy phòng đó.
Cám ơn ông.
Ghế bành của tôi.
Không khí trong đó ấm áp
rất nhanh trong phòng.
Chờ người đến giúp
không phải sẽ dễ hơn sao?
Chẳng có ích gì khi cứ chờ
thứ chẳng bao giờ đến.
Anh chỉ --
muốn tự mình làm.
Phải, anh luôn làm vậy,
cũng như lúc anh giúp
Rick sửa bồn tắm nhà chúng tôi.
Phải.
Đó không phải lý do khiến
tầng hầm nhà em bị ngập đâu.
Em có thể cảm ơn Rick
khi dùng bàn chải cao su
đi cọ ống kim loại.
Anh xuống đây.
Sau vụ Sophia, tôi ...
tôi nghĩ "Chúng ta sẽ
tìm cách giải quyết."
Tìm cách hàn gắn với nhau.
Sau vụ Dale?
Lần này là thật.
Chúng ta không thể ...
Cứ mãi như vậy.
Nó khiến tất cả bối rối.
Chuyện cứ luôn xảy ra, phải không?
Tôi luôn làm mọi việc hỗn loạn.
Tôi khiến anh Rick
thành người xa lạ.
Tôi còn không biết
đứa bé là con của ai.
Tôi không thể hình dung
anh khó xử thế nào.
Anh đưa chúng tôi rời khỏi Atlanta
mà không suy nghĩ đến bản thân mình.
Anh có nhớ đêm đó không?
Những đám cháy --
Tôi ngồi trong xe
nghĩ "Chúng ta sẽ không sao.
Anh ấy sẽ làm được.
Chúng ta sẽ đi khỏi đây."
Và tôi chưa từng
cảm ơn anh vì điều đó.
Kể cả nghĩ đến mọi chuyện ...
bối rối giữa chúng ta,
anh ở đó vì tôi.
Cám ơn đã ở đó vì tôi.
Em không cần cảm ơn anh.
- Dĩ nhiên tôi phải làm vậy.
- Không, em--
Dù chúng ta có xảy ra chuyện gì,
dù chúng ta nghĩ đó là cái quái gì--
Không chỉ anh, nhưng--
Tôi xin lỗi, Shane.
Xin hãy tin tôi.
Tôi thật lòng xin lỗi.
Đưa cậu ta ra ngoài Senoia--
một giờ ở đó, một giờ quay lại,
không thêm bớt.
Chúng ta có thể về muộn,
nhưng mọi chuyện sẽ như trước.
Cái *** khó chịu đó
sẽ chỉ là dĩ vãng xa xăm.
Tống khứ tốt đẹp.
Carol đang sửa soạn
ít nhu yếu phẩm cho cậu ta,
đủ dùng trong vài ngày.
Điều anh làm tối qua--
Đó là lý do anh không nên
làm gì quá sức mình.
Anh giỏi mấy chuyện này sao?
Đó là cuộc chiến không dễ dàng
và không ai là người thắng cuộc
trong cuộc chiến đó.
Tôi sẽ đi tè.
Gần đây có thấy Carl không?
Nó ở trong nhà với mẹ.
Nó đến tìm tôi.
Lẽ ra tôi không nên nói gì
nhưng nó lang thang
ra đầm lầy hôm qua
rồi thấy một thây ma
bị kẹt trong bùn.
Nó sợ hãi nên chạy té khói.
Cùng thây ma đã giết Dale?
Phải.
- Tôi sẽ bảo Lori nói chuyện với nó.
- Này, tôi nghĩ--
Tôi nghĩ nó muốn
nói chuyện với bố mình.
Tôi cần làm xong vụ của Randall.
Việc đó chờ được mà.
Đó là quyết định của tôi.
Tôi đi với Daryl thì sao?
Để chúng tôi có khoảng
thời gian tìm hiểu nhau.
Không, tôi cần anh ở đây.
Anh nghĩ tôi không thể
lo nổi chuyện này hả?
- Tôi không nói vậy.
- Anh nói gì?
Con trai anh--
Đưa cho tôi thứ này.
Anh nên trả súng lại cho Daryl.
Giải phóng tên tù đó ...
... với anh thì quan trọng hơn Carl.
Andrea. Cô có thử
nhấn chân gas chưa?
Tôi nghĩ lâu rồi nó chưa chạy.
Cô phải đạp nó 3 lần ...
- Để tạo đà cho xe.
- Tôi biết.
Để tôi xem.
Dale nói với tôi là
mấy cái xe cũ này
thường hay bị gỉ.
Vít xoay?
Đầu phẳng.
Được rồi.
Đưa giúp tôi cái giũa.
Tôi làm ông ấy thất vọng.
Ông ấy tự hào về anh.
Không phải mọi lúc
nhưng đa phần là vậy.
Cô nói thì dễ lắm.
Ông ấy luôn ủng hộ cô.
Tôi cũng cảm thấy hối hận,
nhưng tôi nghĩ ông ấy biết
chúng ta quan tâm đến
ông ấy nhiều như thế nào.
Có thể được rồi đấy.
Glenn.
Cược là nó sẽ chạy.
Mẹ nói con ở đây.
Con nói sẽ quan sát.
Con thấy mệt khi không
giúp gì được ở nhà.
Cầm lấy nó.
Chuyện xảy ra với Dale
không phải do con.
Ông ấy đã chết, bố.
Phải.
Bố biết.
Bố cảm giác như nhiều chuyện
sắp xảy ra quanh đây.
Đó là lý do bố cần con.
Không như con nít nữa.
Bố ước con có thể có
tuổi thơi như bố đã có,
nhưng điều đó sẽ không xảy ra.
Mọi người sẽ chết.
Bố sẽ chết. Mẹ cũng vậy.
Có lẽ con chưa sẵn sàng
cho chuyện đó.
Bố đã thử, nhưng không thể.
Cách duy nhất có thể làm là
tránh xa cái chết càng tốt,
cứ đi từng bước một.
Bố ước mình nói gì đó hay hơn,
điều gì đó nhiều ý nghĩa hơn.
Ông nội con rất giỏi việc đó.
Nhưng bố đã mệt mỏi, con trai.
Con hãy cầm lấy nó.
Chỉ còn có vài viên.
Súng của Dale?
Phải.
Ước tôi biết khẩu súng quái
của mình ở đâu.
- Xong chưa?
- Rồi.
- Tôi sẽ đi lấy đồ.
- Cám ơn.
Randy.
Thống đốc gọi.
Đi nào.
Không.
Im! Đi đường đó.
Nhanh lên.
Này.
Tao hiểu. Tao là khuôn mặt
cuối cùng mày muốn thấy, nhỉ?
Tao sẽ đưa mày đi khỏi đây.
Tao sẽ lấy nó ra để mày thở,
nhưng tao muốn mày im lặng.
- Nghe chưa hả?
- Mm-hmm, mm-hmm.
Đừng có làm gì ngu ngốc.
Shh-shh-shh-shh-shh-shh.
Im lặng nào.
Mày biết nhóm mày đang ở đâu chứ?
- Không, tôi không biết.
- Này.
Lê mông mày đến đó.
Giờ tao là hy vọng duy nhất
giúp mày toàn mạng ra khỏi rừng này.
Nghe rõ chưa?
Giờ tao hỏi lại lần nữa.
Chúng ở đâu?
Chúng tôi có một trại
bên ngoài xa lộ ...
... cách đây 5 dặm.
Chẳng rõ họ còn ở đó hay không.
Mày sẽ đưa tao đi gặp họ?
Tại sao?
Vì tao--
Tao không theo nhóm này nữa.
Chúng đang tự hủy diệt và
tao không muốn ở lại đây.
- Vậy thôi.
- Anh sẽ không giết tôi?
Nếu vậy thì mày đã ngủm rồi.
Đi nào.
Đừng học hằn vậy chứ.
Giờ hai ta đã cùng phe.
Anh sẽ thích chúng tôi.
Đôi khi có hơi tưng tửng,
nhưng là một nhóm cứng cựa.
Anh sẽ hòa nhập tốt.
Đi nhanh, nói ít lại.
Tôi hay nói nhiều
khi bị căng thẳng.
Tôi không tự chủ được.
Tôi có chuyện muốn hỏi.
Đây không phải về mày.
Tôi đâu có nói là về tôi.
Chỉ cố--
- Chuyện gì vậy?
- Randall mất tích.
Sao lại vậy chứ?
Mất tích bao lâu rồi?
- Chuyện gì vậy?
- Khó nói.
Còng vẫn còn nguyên.
- Hắn hẳn đã luồn tay qua.
- Có thể sao?
Nếu chẳng còn gì để mất.
Cửa vẫn khóa ở bên ngoài.
Rick! Rick!
- Chuyện gì vậy?
- Hắn có vũ khí!
- Hắn lấy súng của tôi!
- Chú ổn chứ?
Ổn. Tên khốn nhỏ đó
đánh lén tôi.
- Hắn nện tôi vào mặt.
- Hershel, T-Dog,
đưa mọi người quay vào nhà.
Glenn, Daryl, đi nào.
- T, tôi sẽ cần khẩu súng đó.
- Cứ để hắn đi.
Đó là kế hoạch mà, phải không?
Kế hoạch là đưa hắn
đi xa khỏi nơi này,
chứ không phải cầm súng
đi đến trước nhà chúng ta.
Đừng đi ra ngoài đó.
Ai biết chuyện gì sẽ xảy ra chứ.
Đưa mọi người quay vào nhà.
Khóa tất cả cửa lại
và ở yên trong nhà!
- Quay về nhà nào.
- Được.
Tôi thấy hắn chạy về phía
hàng cây đó trước khi bất tỉnh.
Tôi không chắc bao lâu.
Hắn không thể đi xa.
Hắn bị cà nhắc, kiệt sức.
- Có vũ khí.
- Chúng ta cũng vậy.
- Tìm được hắn chứ?
- Tôi không thấy gì cả.
Chẳng có cách nào
tìm ra dấu vết của hắn.
Hắn chạy hướng đó.
Chúng ta cần chia ra.
Tách nhau ra đuổi theo hắn.
Thằng nhóc đó nhẹ như lông.
Anh nói hắn nhảy xổ vào anh?
Anh bảo tôi dựng chuyện sao hả?
Dừng lại đi.
Anh và Glenn đi bên phải.
Tôi và Shane sẽ lo bên trái.
Hãy nhớ Randall không phải là
mối đe dọa duy nhất ngoài đó.
Nhớ trông chừng nhau.
Vết thương có vẻ khá tệ.
Ổn mà.
Đừng lo cho tôi.
Chuyện này thật vô lý.
Có đèn không?
Đi nào.
Chúng ta quay về chỗ cũ.
Nếu muốn làm gì,
thì phải làm cho đáng tin.
Có hai chuỗi dấu vết ngay đây.
Shane hẳn đi theo thằng nhóc
lâu hơn nhiều như anh ta nói.
Có máu tươi trên cây.
Thêm nhiều dấu vết.
Có vẻ chúng đi hai hàng.
Xin lỗi.
Có ít bụi ngay đó.
- Ý anh là gì?
- Có thứ đi xuống đó.
Lạ thật.
Có chút rắc rối..
Ô.
Tuyệt.
Có đúng như vậy không?
Đúng.
- Lấy súng của anh?
- Ừ.
Đó là khẩu súng tôi thích.
Hắn sẽ ước--
... đã giết tôi khi
tôi tìm thấy thằng chó đó.
Đi nào.
Hắn không bị cắn.
Có thể anh không thấy.
Không, tôi nói hắn chết vì thứ này.
Có thể thế sao?
Hắn tấn công anh bằng đá?
Phải.
Lúc ở trong nhà kho?
Vì cửa vẫn còn đóng
khi T-Dog mở nó ra.
Tôi cũng thấy điều đó.
Hẳn đã trèo qua
lỗ thủng trên mái nhà.
Đây là nơi anh đã dự định?
Đây là một chỗ tốt.
Ít nhất cũng có dũng khí
để gọi đây là vụ --
Giết người.
Anh tin là nếu mình quay về
nông trại đó một mình--
- Không có tôi, Randall--
- Tôi muốn anh câm họng.
Anh nghĩ họ sẽ tin
mấy chuyện nhảm nhí anh dựng lên?
Đó là vấn đề.
Chẳng có câu chuyện nào.
Tôi thấy tên tù đó bắn anh.
Tôi chạy theo hắn.
Bẻ lấy cổ hắn.
Sẽ không dễ dàng gì,
nhưng Lori và Carl--
Họ sẽ quên anh.
Trước đây họ đã từng quên.
Họ buộc phải quên lần nữa.
Tại sao?
Sao là lúc này?
Tôi nghĩ chúng ta
đã làm rõ mọi chuyện.
Chúng ta đã cố giết lẫn nhau.
Anh nghĩ gì?
Chỉ việc quên đi mọi chuyện?
Chúng ta sẽ cùng nhau
sống đến cuối đời?
Anh sẽ lạnh lùng giết tôi?
Giở trò với vợ tôi?
Buộc con tôi--
gọi anh là bố?
Anh muốn vậy sao?
Sống cuộc đời như vậy
thì chẳng đáng giá gì.
Tôi biết anh.
Anh sẽ không thể
sống với điều đó.
Anh biết gì về việc
tôi có thể sống thế nào?
Anh chẳng biết tôi có thể
sống với điều gì!
Anh muốn nói đến việc
tôi có thể làm gì, Rick?
Còn chuyện anh có thể làm gì?
Tôi đây.
Rút súng đi.
- Không.
- Sao vậy, Rick?
Tôi nghĩ anh không còn là người tốt.
Không phải anh đã nói vậy sao?
Kể cả ở đây, ngay lúc này,
anh sẽ không chiến đấu vì họ?
Tôi là người bố tốt hơn anh, Rick.
Tôi tốt cho Lori hơn anh.
Đó là do tôi là
người tốt hơn anh, Rick.
Vì tôi dám ở đây
và tôi sẽ chiến đấu vì điều đó.
Anh quay lại và phá hủy mọi thứ!
Anh có một người phụ nữ suy sụp.
Một đứa con yếu đuối.
Anh chẳng biết làm gì
để khắc phục điều đó.
Rút súng ra.
Anh sẽ phải giết
một người không vũ khí.
Nhìn tay tôi đây.
Từ từ.
Lấy súng ra.
Nghe tôi đây, Shane.
Vẫn còn đường lùi.
Không có gì xảy ra ở đây.
Chúng ta sẽ bỏ súng xuống
và sẽ quay về nông trại ...
... cùng nhau.
Quay về với Lori.
Quay về với Carl.
Để chuyện này lại
sau lưng chúng ta.
Shh.
Anh buộc tôi làm vậy, Shane.
Anh muốn vậy, không phải tôi!
Anh làm vậy vì chúng ta!
Tất cả do anh, không phải tôi!
Không phải tôi!
Đồ ...
Bố?
Carl.
Con biết đấy ...
Con nên quay về nhà với mẹ.
Đặt--
Đặt súng xuống.
Không phải như vậy đâu.
Chờ đã.
davidseanghia@gmail.com
.: www.phudeviet.org :.