Tip:
Highlight text to annotate it
X
- Cha, là Diego.
- Sao?
Đừng lo, gấu con.
Tụi cha sẽ đưa cậu ấy về
bình an vô sự.
Matt, sẵn sàng chưa, anh lính?
Rồi, sếp.
Coi nào, Matt.
Đó là cách hoàn thành, con trai.
Đó là cách hoàn thành.
Vâng.
Alpha-Alpha...
Giai đoạn 1 hoàn tất.
Mọi người sẵn sàng...
3...
2... 1...
Đi! Đi!
- Sẵn sàng chưa, lính mới?
- Rồi.
Lên đạn!
Vâng!
Tuyệt lắm, Benji.
Thôi gọi mình thế đi.
Cậu thích mà.
- Không, mình ghét nó.
- Không, cậu thích nó.
Diego! Diego!
Là Jeanne!
Chẳng phải anh nhận ra em sao?
Anh ấy không biết đâu. Tin em đi.
Ta phải đưa anh ấy lên xe ngay.
Vâng, sếp.
Dễ dàng thật.
- Ừ. Một mẩu bánh.
- Sẵn sàng đi, cả hai cậu.
Aw, thôi nào, Đại úy.
Happy Polla vừa mới hát hò.
Hãy tiệc tùng đi.
Giờ là Đại tá rồi, Pope.
Và, bên cạnh đó,
nó chưa xong chừng nào--
Xong rồi.
Núp đi!
Đi nào!
Đằng sau!
Maggie!
Thứ quái đó là gì?
Aah!
Gượm đã!
Bắn!
Aah!
Hết đạn!
Hết đạn!
Oh, mình phải xí được
một trong mấy món đó.
Đi nào, Matt.
Đi gặp cha đi.
Jeanne...
- Giải cứu hết chưa, Đại tá?
- Chừng ấy.
Không phải nhiệm vụ dễ xơi
như chúng ta nghĩ.
Không à?
Không, chúng ta bị dàn xếp, chết tiệt.
Chẳng phủ nhận đâu.
Ta như cá trong bể
vì đám trời đánh Mega-Mech
hay bất kể chúng là cái quái gì.
Hình như Espheni chuẩn bị
sẵn nhiều kế hoạch hơn ta thấy.
Ông nói sao,
ta phánh khỏi đây
trước khi chúng phát hiện
chuyện gì đã xảy ra?
Rõ... Thưa ngài.
Tuyệt lắm, mọi người!
Mọi người nói sao,
về nhà chứ?
Đi thôi!
Mừng khi thấy ngài về lành lặn...
ngài Tổng thống.
Làm ơn đừng gọi tôi thế.
Đúng là thế mà, thưa ngài.
Và tôi sẽ cá là ngài chẳng
vắng mặt trong bất cứ sứ mệnh nào.
- Nó, uh... quá nguy hiểm.
- Cám ơn, Tướng quân.
Tôi đã cố nói anh ấy điều đó
suốt mấy tháng rồi.
- Cô Peralta.
- Giáo sư Mason.
Lần này, tôi đồng ý
với Tướng Bressler đây.
Thỏa thuận, như tôi nhớ,
là, nếu được bầu,
tôi sẽ không mắc kẹt
sau bàn giấy hay được gọi là Tổng thống.
- Phải, nhưng đó là--
- Tôi chiến đấu.
Tất cả chúng ta chiến đấu đến khi
tên xâm lược Alien cuối cùng
cuốn gói khỏi trái đất.
Tôi không nghĩ mình có thể làm
bất cứ gì rõ ràng hơn thế.
Không, thưa ngài.
Tôi muốn tất cả
quân nhân chủ chốt
đến họp ở phòng tác chiến
trong một giờ nữa.
Vâng, thưa ngài.
Anne thế nào?
Có tin gì từ cô ấy chưa?
Tôi nghĩ mình sẽ dẫn dắt
việc ấy, không à?
Tôi cho là vậy
Còn Arthur?
Ông ấy thế nào rồi?
Giáo sư Manchester?
Vui vẻ như con trẻ,
đang làm những gì ông ấy thích nhất--
chủ tọa các cuộc họp ủy ban.
Ông ấy giỏi hơn tôi,
chắc chắn luôn.
Matt, ngoài đó giỏi lắm.
Vâng, thưa ngài. Tôi chẳng thể
làm được nếu thiếu cậu nhóc.
Phải ạ, nhưng--
Này, đừng nhưng nhị gì.
Cháu rất nổi bật.
Chỉ là-- con ước mình có thể
hạ được một hoặc hai tên.
- Thế thôi ạ.
- Ê, Matt!
- Đi nào!
- Chờ tí.
Chào cha và Đại tá Wearver.
Cậu lính.
Dan, gặp ông ở phòng tác chiến
trong một giờ nữa nhé?
Anh có thể trông cậy tôi,
Tom--
Uh, thưa ngài, Giáo sư--
ngài Tổng thống.
Chính xác tôi nên
gọi cậu là gì bây giờ?
"Tom" thôi.
Chẳng gì thay đổi cả, Dan.
Oh, tôi cho là, trong bảy tháng qua,
sự sung túc đã thay đổi.
Đây.
Cố lên.
Đừng lo, các bánh xe nóng bỏng.
Chúng tôi sẽ đảm bảo
không để cậu chỏng vó.
- Cứ cẩn thận, được chứ?
- Đỡ được chưa?
Rồi. Ổn rồi.
Oh, yeah.
Được rồi.
Ổn rồi, các bạn.
Giờ đừng giỡn mặt với tôi.
Tôi là đồ cơ động.
Chúng ta thật sự bị mai phục
ở đó, phải không, cha?
Không phải nơi tốt nhất
để bàn về nó.
Vâng, thưa ngài.
Được rồi, gái.
Anh sẽ đua với em về trại.
Anh chạy trước.
Ben, con có thể giúp chúng ta
trong bệnh xá
với mấy đứa trẻ gắn dị vật đó.
Được ạ. Bọn con chỉ cần
xong nốt đây.
Được rồi. Cha sẽ gặp con ở đó.
Sao?
Anh và mấy cậu bé--
"Các chiến binh nhà Mason"
- Oh, chỉ là--
- Tôi nghĩ nó đáng yêu.
Vậy đây là
trật tự mới há?
Chính quyền Manson--
bạn với tất cả...
Bất cứ Alien nào trước đây
tình cờ thổi vào trại ta.
Anh nói rồi đó, sếp.
Mexico đang tốt đẹp hơn
từng ngày với tôi.
Tôi cần làn da rám nắng.
Anh nói sao, đội trưởng?
Sẽ chẳng khá hơn tí nào ở đó--
tao không nghĩ thế.
Ta có các tiểu đoàn Alien
chỉ đang chầu chực rán mông mình.
Kệ xác chuyện này.
Tao sẽ bắt đầu liệu pháp
bia bọt hơi sớm tí.
Tao sẽ ở trong tổ.
Diego.
Đi nào. Đi nào.
Chúng ta sẵn sàng chưa,
bác sĩ Glass?
Vừa kịp.
Cô nhớ Diego không?
Dĩ nhiên là có.
Cậu ấy sẽ ổn thôi.
Đi nào.
Đỡ lấy cổ.
May mắn thay, dị vật
gắn lên Diego chưa lâu,
nên quá trình này khá nhanh
với việc hồi phục chóng vánh.
Và nó sẽ hoàn toàn
bị gỡ bỏ?
Mm-hmm.
Hoàn toàn, không đau đớn,
và không bị ảnh hưởng phụ.
Sắp rồi.
Sắp rồi.
Được rồi.
Đang gỡ bỏ.
Giữ chặt.
Rồi. An toàn rồi.
Đang đến ạ.
Từ từ.
Được rồi.
Có khay không?
Cậu ấy sẽ ổn thôi, Jeanne.
Bọn cô sẽ đưa cậu ấy
đến khu hồi phục.
- Chuẩn bị bệnh nhân kế.
- Vâng.
Chào mừng trở lại.
Thật tốt khi trở về.
- Marina.
- Bác sĩ Glass.
Vậy, em có thể trò chuyện với anh
lúc đang nán lại
một thời gian--
chí ít tới khi
con mình ra đời chứ?
Uh, anh nghĩ
mình có thể thu xếp việc đó.
Còn em? Sao em
vẫn làm việc liên tục vậy?
Em hầu như không có chọn lựa.
Em là người duy nhất
được Alien chỉ cách vận hành máy này.
- Vẫn--
- Giáo sư.
Một giây thôi.
Ráng nghỉ ngơi, được chứ?
Em hứa.
Được rồi.
Gặp em sau.
Vâng.
- Chú ý!
- Xin lỗi tôi đến trễ.
Mời ngồi.
Ai đó vui lòng cho tôi biết
anh bạn Alien Cochise của ta
đang làm gì ở đây?
Tộc Volm là đồng minh chúng ta,
và họ xứng đang có tiếng nói
về bất cứ hành động gì
trong các nhiệm vụ.
Như Hal con trai tôi vừa chỉ ra,
chúng ta bị mai phục...
Kinh khủng.
Đó là hành động hợp lý chứ,
Đại tá?
Vâng, đồng ý.
Chẳng làm được gì
với kế hoạch tỉ mỉ
của Đại tá Weaver.
Theo tôi
có vẻ chúng biết ta đến.
Đúng vậy.
Bước ngay vào nó.
Ta bị phục kích lần đầu tiên
trong các sứ mệnh.
Anh nói sao, Tom?
Đại loại ta có kẻ xâm nhập,
hay gián điệp gì đó?
Một kẻ phản bội?
Việc này thật sự có khả năng,
chúng ta phải tính đến.
Và trong thời kỳ
của mấy món đồ Alien kì lạ--
bọn trùng mắt và thứ tương tự--
có thể ở trong bất cứ người nào
tại thành phố Charleston.
Hoặc thứ gì đó.
Ý tôi là, ta có lũ Skitter
đóng trại ngay kế bên,
đi lại khắp thành phố
như không.
Skitter nổi dậy--
trung thành với sự nghiệp.
Tuy nhiên, lũ Skitter,
không lâu trước đây,
sát hại vô tội vạ nhân loại
theo lệnh chủ nhân của chúng.
Rất nhiều người họ đã ngã xuống
cạnh con người, Tướng quân.
Họ chẳng cho ta nguyên cớ gì
để nghi ngờ lòng trung thành.
Mọi người.
Một người lính già có thể
đặt ý kiến ở đây không?
Mời.
Một năm trước,
nếu anh hỏi tôi
cơ hội gì cho ta
để thắng cuộc chiến này,
tôi sẽ nói là
mỏng manh cho đến chẳng có.
Hiện tại sau bảy tháng,
ta làm được nhiều hơn là
cứ thỉnh thoảng chọc tay
vào mắt quân thù.
Chúng ta đem đến đau đớn cho hắn.
Phải, nhưng trong một thời gian dài,
ông sẽ không để--
Tướng quân, để tôi nói hết
suy nghĩ đã.
Thực tế, nó hiệu quả
đến nỗi quân thù phải có kế sách
do thám để chống lại.
Và theo quan điểm của tôi,
đó là tin tốt.
Cám ơn, Tướng quân.
Tôi hân hạnh
được nghe điều đó,
và tôi hết lòng
đồng ý với ông.
Thực vậy chính xác nhất
nó là... tin tức.
Xin thứ lỗi.
Chưa phải lúc thích hợp
để bình luận?
Khá là thích hợp.
Mời tiếp tục.
Không chỉ có tộc Espheni
viện đến do thám,
như Tướng Poter chỉ ra,
mà chúng còn bị buộc
triển khai các Droid địa thế cao cấp,
thường dành riêng cho
các loài có công nghệ tiến bộ.
Ngài đã làm suy yếu lũ Espheni,
một việc làm vô song và xứng đáng,
tôi đảm bảo với ngài.
Nhưng chưa có
trận đánh quyết định!
Nhưng tộc Espheni biết
và hiểu các cuộc tấn công quy mô,
thưa Tướng quân.
Thứ gây bối rối cho chúng là
việc giao tranh nhỏ nhất quán của ta.
Đó chẳng có tí logic nào cả.
Logic của loài người
bị vứt bỏ
khi có chiến tranh
cùng với các sinh vật ngoài trái đất.
À, chúng ta vẫn còn
một tay hai mang để xử lý,
bất kể chuyện gì.
Đồng ý.
Tôi đề nghị
chúng ta bổ nhiệm Arthur Manchester
lãnh đạo vụ điều tra.
- Thật chứ?
Ông ấy có cái đầu
dành cho những chuyện này.
Và ông ấy là người duy nhất
chẳng được biết trước
việc lập kế hoạch nhiệm vụ.
Cám ơn, mọi người.
Em mừng là anh tới, Hal.
Em không chắc
anh có nhận được tin nhắn.
To và rõ.
Hal, em nhớ anh nhiều lắm.
Anh nhớ em nhiều hơn hẳn
em có thể tưởng tượng.
Ác mộng nữa à?
Anh nhớ là nó là gì?
Không.
Phải có thứ gì đó
khiến anh bừng tỉnh
cùng mồ hôi lạnh.
Anh nói là không nhớ.
- Được không?
- Ừ.
Có lẽ anh có thể nói cho ai đó
ở bệnh viện về nó.
Anh chẳng cần nói với ai
về nó cả, được chứ?
Những gì anh cần là
xe lăn của mình...
Thứ mà ai đó đặt miết
bên phía kia căn phòng.
- Ta làm gì hôm nay?
- Một ngày điên rồ nữa.
Diễn đàn công dân
trong hai ngày?
Đúng đấy.
Ủy ban công trình công cộng?
Đó-- đó là của Arthur.
Kể từ lúc anh sắp xếp
Tiến sĩ Manchester chịu trách nhiệm
về vụ điều tra bí mật này,
anh phải tham dự.
Tôi đảm bảo tin đồn
ta có gián điệp loan ra ngoài rồi.
Đúng vậy, nên chuẩn bị cho
hội thảo ít hào hứng hơn.
- Chào, Ben. Denny.
- Có một phút không ạ?
Cha chắc là có.
Có chuyện gì?
Lãnh đạo phe Skitter nổi dậy
đang yêu cầu
một cuộc họp với cha.
Anh ta có nói là về gì không?
Chỉ là anh ấy muốn cha
đến trại của họ tối nay.
Anh ta không thể đến đây?
Họ không cảm thấy thoải mái
trong các giới hạn thành phố.
Bởi vì lời lẽ chống Skitter.
Lời lẽ chống Skitter?
Được rồi. Nói anh ta, Đại tá Weaver
và cha sẽ đến gặp tối nay
lúc cha xong việc ở đây.
Bọn con sẽ chuyển lời thưa cha.
Cám ơn.
Giáo sư.
Anh ấy dần khá hơn nhiều.
Chị nghĩ vậy.
Phải.
Ừ, ý em là, bốn tháng trước,
anh ấy chẳng thể đi lại.
Nhận ra điều đó,
anh ấy tiến được một bước dài.
Và anh ấy có thái độ
đúng đắn, chị biết không?
Anh ấy thật sự
tập luyện chăm chỉ.
Chị biết.
Chỉ là...
Ý chị là, anh ấy đang đạt được
mọi điều tốt đẹp phía trước, nhưng...
Anh ấy bị ác mộng
suốt vài tuần qua.
Những cơn tồi tệ.
Và anh ấy sẽ chẳng nói cho chị
chúng là gì, nhưng...
Chị có thể nói
chúng làm anh ấy sợ hãi.
À, như bác sĩ Glass nói,
anh ấy chẳng có
thương tổn gì về thân thể.
Nhưng có gì đó không ổn
với anh ấy.
Chuyện gì đó đã xảy ra
với anh ấy.
Chị nghĩ nó là chuyện gì đó
cô ta gây ra cho anh ấy.
Karen?
Ừ.
Em sẽ không nói
là không có khả năng.
Nhưng bọn em đã kiểm tra
anh ấy kỹ lưỡng...
Dù sao thì, hết khả năng rồi.
Chị biết.
Và bọn em chưa tìm ra được gì.
- Chị biết.
- Ừ.
Tuy vậy, tạ ơn Chúa anh ấy có chị
suốt bảy tháng qua, Maggie.
Anh ấy sẽ chẳng bao giờ
làm được nếu không có chị.
Này, dễ thương.
Em muốn nhảy không?
Coi này, anh chỉ muốn nói, um...
Anh xin lỗi
vì cư xử như kẻ--
Ngốc?
Phải. Đó đó.
Tha tất.
Quay lại tập đi.
Vâng, sếp.
Tôi không thể bắt đầu nói
mình hân hạnh thế nào
khi cậu đồng ý đến
gặp tôi, Anthony.
À, tôi chẳng biết có thể
giúp ích được nhiều thế nào,
nhưng Giáo sư Mason đã yêu cầu
tôi đến gặp ông,
và, tôi đang ở đây.
Tôi được biết
cậu làm việc cho
Sở Cảnh Sát Boston
trước cuộc xâm lăng.
- Vâng, thưa ngài.
5 năm mặc cảnh phục.
5 năm nằm vùng
chống ma túy.
- Thật ấn tượng.
- Cám ơn. Tôi dự thế.
Chúng ta có một tình huống--
một tình huống tồi.
Ý ông là với tay gián điệp.
Cậu biết sao?
Chẳng có ai ở
Charleston mà không biết cả.
Và, thành thật thì, mọi người
khá khó chịu về nó.
Tôi được giao nhiêm vụ
với công việc
điều tra kẻ hai mang,
và thú thật, tôi có thể
dùng ai đó có kinh nghiệm.
Tôi không chắc liệu việc bắt giữ
một vài tay buôn ma túy vặt
có đủ khả năng cho công việc tình báo,
thưa Tiến sĩ Manchester.
Ngoài ra... sao ông biết
tôi không phải gián điệp?
Thật ra, tôi không biết.
À...
... tôi sẽ cho ông biết
vì sao tôi không phải gián điệp.
Động cơ.
Nó là điều trước nhất
ông tìm kiếm.
Có việc quái gì
trong động cơ của tôi
để giúp cho lũ bọ
mà tôi đang cố giết
suốt hai năm qua?
Tôi hiểu ý định của cậu.
Uh, có...
vài tài liệu
tôi muốn cậu xem qua.
Và đây là danh sách.
Tôi nhận ra
nhiều cái tên ở đây...
Vài người tôi thật sự biết rõ...
Đã chiến đấu cạnh nhau.
Ừ, tôi e lè vậy.
Ông cần tôi làm gì?
Vì tôi có khoảng 50 người
tình nghi khả dĩ trong danh sách ấy,
và để không thiên vị, tôi có thể
dùng chút trợ giúp giới hạn lại.
Cám ơn vì đã tới
chỉ với một thông báo ngắn,
Giáo sư,
Đại tá Weaver.
Cậu nói có chuyện quan trọng
cần nói với chúng tôi?
Chúng tôi nhận được báo cáo
Espheni một lần nữa
đang chuẩn bị một cuộc tấn công lớn
chống lại Charleston.
Để chúng thử.
Chúng đã bại trận ba lần.
Tôi đồng ý.
Cám ơn tộc Volm,
phòng ngự của chúng tôi
kiên cố hơn bao giờ hết.
Đột nhiên chúng muốn
tấn công chúng ta?
Lũ hám bị trừng phạt,
tôi dự là vậy.
Chúng đã bị trễ so với kế hoạch.
Espheni không thích
lịch trình bị phá vỡ.
Vui để biết là chúng ta
đã khiến nó khó nhằn với chúng.
Thật vậy, nhưng nó truyền đạt
việc lặp đi lặp lại nhân loại
không phải mục tiêu cuối cùng--
mà là tộc Volm,
và tàu chở quân của họ
đang hướng đến tinh cầu các bạn.
Để tiêu diệt lũ Espheni?
Họ nói thế.
Cám ơn
vì lời cảnh báo trước.
Chúng tôi sẽ thảo luận chiến lược
và báo cho anh biết.
Như mọi khi, chúng tôi sẵn sàng
trợ giúp, Giáo sư.
Còn một việc.
Một tên Overlord mới
thay cho kẻ bị anh giết.
Thậm chí được đồn là
nham hiểm
và tàn nhẫn hơn
kẻ tiền nhiệm.
Việc đó hầu như chẳng ngạc nhiên.
Nói chung, tôi sẽ tán thành,
ngoại trừ tên Overlord này
là con người.
Con người?
Đúng vậy.
Karen.
Anh đang làm gì?
Em ngủ quên trên giường
mà chưa thay đồ.
Oh, em đang cố
chợp mắt một chút.
Một ngày dài đằng đẵng.
Anh cá thế.
25 đứa trẻ gắn dị vật--
chưa đứa nào có rắc rối.
Chuyện ấy có vẻ tốt.
Đúng vậy. Rất nhiều.
Em chỉ ước chúng mình
có công nghệ Volm
một vài năm trước--
quá nhiều trẻ em đã chết.
Anh thế nào?
Ngày của anh ra sao?
Tương tự-- điên khùng.
Còn đi cả trăm dặm trước khi ngủ,
anh e là vậy.
Sao?
Đây là Marina
và chứng loạn lịch trình của cô ấy.
Đây đâu phải Marina.
Ai đó cần thôi biểu
cô ấy chơi trò Nhà Trắng đi.
Nhà Trắng và Tổng thống
có 20 khu quảng trường.
Charleston đang phát triển.
Người tị nạn kéo đến mỗi ngày.
Phải có cảm giác
an toàn và an ninh...
hay hết thảy nó sẽ
chấm dứt trong hỗn loạn.
Em chưa bao giờ nghĩ
mình sẽ nói điều này,
nhưng em nhớ việc bon bon trên đường,
bị lũ Skitter truy đuổi.
Dường như
ta có thêm thời gian cùng nhau.
Anh biết.
Gặp em sau.
Chỉ là món đồ
anh ấy cần.
- Chào.
- Chào cô.
Cháu muốn lấy một miếng
để ăn không?
Ai đó khai trương quầy Shawarma
ở Pope Town
cô đang mong được thử.
Cô đảm bảo ta có thể đổi lấy một vài lần
khám tại gia cho một hoặc hai bữa.
Thành thật thì, cháu mệt lử.
Cháu sẽ kiểm tra
bệnh nhân cắt ruột thừa ở giường 17
và sau đó làm gãy giường mình
như vật nặng 10 tấn.
Cô hoàn toàn hiểu.
Vậy thì hẹn dịp khác nhé?
Vâng. Được ạ.
Này, để cháu.
Không, cô lấy được.
Uh-oh.
Cô vỡ nước ối.
Cha ơi, cô Anne sắp sinh--
ngay bây giờ.
- Tom, tôi nghĩ mình làm xong rồi.
- Xong gì hả, Arthur?
Giới hạn danh sách xuống còn
một tá người tình nghi khả dĩ.
Giờ, anh sẽ không tin, nhưng--
Uh, tôi - tôi không thể
trò chuyện bây giờ được.
Anne sắp sinh em bé.
Oh. Oh.
Đợi được mà.
Đợi được mà.
Một nhóm dân quân từ Wisconsin
phát hiện trại của anh
khi họ đang băng qua
Black Hills ở Kentucky.
- Kentucky? Thật sao?
- Mm.
Bọn em đã cố cứu
càng nhiều trẻ gắn dị vật càng tốt
kể từ khi loài Alien mới
cung cấp cho bọn em công nghệ
gỡ bỏ dị vật an toàn.
Em biết anh sẽ ở đó?
Mỗi trại bọn em đến,
em đã tìm anh.
Lúc này, em gặp may mắn.
Đó là chỗ của họ--
loài Alien mới?
Đúng vậy.
Có bao nhiêu ở đó?
20, 25.
Chẳng ai biết chắc,
kể từ lúc họ gần như
ở yên trong boong-ke
hay bất kể họ gọi nó là gì.
Họ từ đâu đến?
Không chắc đích xác.
Họ kể hành tinh của mình
bị xâm chiếm, tương tự chúng ta.
Suốt hàng trăm năm trời,
họ đuổi theo lũ Overlord,
cố giải phóng các hành tinh
chúng cố phá hủy.
Em có tin họ không?
À, vì họ mà Charleston an toàn.
Họ cho bọn em vũ khí mới
và các chiến lược.
Khó mà không tin
những gì họ nói là thật.
Ai có thể tranh cãi với thắng lợi?
Nhưng em tin họ sao?
Họ là Alien.
Ai hứa hẹn họ có gì
tốt đẹp hơn lũ Overlord--
hay tệ hơn chứ?
Nửa tiếng nữa
mới tới lệnh giới nghiêm.
Em muốn cho anh thấy
mấy con ngựa.
Vậy, anh ấy là Butler?
- Đúng.
- Từ thế kỷ 19. Nước Anh?
- Ừ.
- Chiến đấu với gì?
Các thần chết?
Với sư phụ 10 tuổi của mình?
Ông ta 12.
Coi này, là Manga mà.
Đúng thật là khó hiểu.
Kể cho tớ một số siêu anh hùng cũ
dễ hiểu hồi xưa đi.
Không, không. Cậu không thể
so sánh Comic với Manga được.
Ai nói?
Đặt, các thêm hay úp--
sẽ là gì đây, bánh ngọt?
Các.
Phải. Phải, Jim.
Tôi sẽ cho anh biết!
Hoặc lũ tôm hùm
hoặc người voi.
Bất cứ kẻ nào trong chúng
có thể đã mách cho lũ đầu cá.
Đó là những gì tôi nghe được.
Giờ, chúng ta nên đá cả đám
khỏi thị trấn ngay và luôn.
Chúng ta đang đợi--
Lars, thằng nhóc của tao.
Nghe này, tao biết mày có
một ngày dài và khó nhọc ở hào.
Mày phiền không nếu tao cho
một chút lời khuyên nho nhỏ?
- Gì?
- Câm đi! Được chưa?
Giữ lấy điều mày đang nói
bên trong cái sọ dày cui của mày,
được chứ?
Dành nó cho hồi ký của mày.
Gì chứ-- giờ anh
là người yêu quý Alien hả, Pope?
Mày có được toàn bộ lời giải hả?
Thế thôi sao?
Mày có được toàn bộ sự thông thái,
đúng không?
Không.
Cho mày biết.
Tao sẽ mời mày một ly.
Há?
Miễn phí.
Mọi người! Thư giãn đi!
Tất cả điều tốt đẹp có thể
có được ngay tại tổ này!
Chào mừng!
Lyle, giúp tao một việc
mời mấy gã đó
một chầu vì tao, được chứ?
Thứ rẻ tiền thôi.
Để mắt tới chúng, cũng được.
- Có ngay, sếp.
- Cám ơn.
Anh nên ngủ một chút.
- Anh ổn mà.
- Không, không đâu.
Bọn con bỏ lỡ à?
Không. Cô mới vỡ nước ối thôi.
Matt.
S-sao?
Xin lỗi. Em tưởng
cô sắp sinh.
Ổn thôi, Matt.
Mọi người, sẽ là một đêm dài--
tin cô đi.
Chúng ta có thể ở đây một lúc.
Hẳn là thời điểm tốt
để chuẩn bị--
Đồ độc quyền.
Con sẽ đi lấy bảng.
Thật chứ?
Là truyền thống nhà Mason.
Được rồi.
Oh, tôi thậm chí không biết
cậu đến đó.
Tới lúc rồi sao?
Vậy ra là cậu?
Cha.
Coi này, tôi không phải
chuyên gia đạn đạo...
Nhưng dự đoán chắc chắn
Tiến sĩ Manchester bị bắn
với khẩu súng
được biển đối công nghệ Volm.
Việc đó giới hạn
xuống còn quân đội.
Chúng ta là những người duy nhất
có quyền tiếp cận các vũ khí biến đổi.
Ít nhất ta nên đảm bảo
những thứ đó được kiểm kê.
Vâng.
Đây là việc của tôi.
- Không.
- Không đời nào, Tom.
Anh không phải chịu trách nhiệm
vì chuyện này.
Arthur khẳng định
dần đạt được--
việc giới hạn
danh sách người tình nghi.
Tôi cho là có khả năng thế,
nhưng nếu ông ấy ghi lại...
Nó không có đây.
Nghĩa là tay sát thủ
đã lấy mất nó,
nghĩa là ông ấy
hẳn phải gần rồi.
Tôi e là quá gần.
Tiến sĩ Manchester
cơ bản là một người tốt...
Đôi lúc lầm đường lạc lối...
Nhưng tấm lòng của ông
luôn đặt ở đúng chỗ.
Anthony, tôi sẽ cần cậu giúp
để hiểu rõ
ngọn ngành việc này.
Nếu đây là công việc của kẻ gián điệp,
ta cần biết là ai-- và mau chóng.
Tôi sẽ cố hết sức, nhưng tôi
không có nhiều để tiếp tục--
chỉ có danh sách mà
Tiến sĩ Manchester đã đưa.
Đó là khởi đầu.
- Tướng quân Porter.
- Vâng.
Phối hợp với Tướng Bressler.
Tôi muốn kiểm tra chặt chẽ nhân thân
của từng quân nhân.
- Vâng, thưa ngài.
- Giữ cô Peralta trong vành đai.
Chắc chắn không cần thiết để nói,
nhưng dù sao tôi sẽ nói--
ta cần tìm ra tên khốn này
trước khi có thêm người bị sát hại
và bất cứ nhiêm vụ nào
bị dàn xếp.
Giờ nếu mọi người thứ lỗi,
tôi sắp làm cha rồi.
Được rồi,
cố lên cô Anne.
Rặn mạnh thêm tí nữa, được chứ?
Oh.
Là bé gái.
Là... bé gái.
Oh. Lại đây. Oh.
Oh, chào con. Oh, con ơi.
Nhìn con xem.
Oh, chào.
Oh.
Trước khi chúng ta bắt đầu
diễn đàn công dân truyền thống,
tôi hy vọng mọi người sẽ cho phép
tôi thông báo sự ra đời
của công dân mới nhất
ở Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ mới--
Alexis Denise Glass-Mason.
Xin cám ơn.
Chúng ta cũng mất đi một người tài năng
tuần này-- Arthur Manchester,
di sản của ông sẽ sống mãi
ngay tại đây cùng ta--
các công dân của Charleston.
Ông ấy là người mới nhất tử nạn
trong cuộc chiến đã gây ra
quá nhiều thương vong.
Kẻ thù của ta nhất quyết
tiếp tục việc hủy diệt của chúng.
Chúng sẽ thừa nhận chẳng có gì hơn
việc tiêu diệt hoàn toàn chúng ta.
Suốt hai năm trời,
chúng ta chịu đau khổ
dưới bàn tay của những kẻ đàn áp,
tuy nhiên, chống đối mạnh mẽ,
chúng ta tồn tại.
Và trong bảy tháng qua,
chúng ta rốt cuộc đang thắng!
Những đồng minh Alien, tộc Volm,
đã cho ta vũ khí tốt hơn.
Họ cho ta hy vọng.
Họ cho ta sự khích lệ.
Nhưng vũ khí thật sự của ta...
Thứ vũ khí sẽ cho ta
giành được thắng lợi cuối cùng
là sức mạnh và sự kiên trì
của ý chí nhân loại.
Tao nghĩ mình sắp ói.
Mexico, sếp à--
tôi đang nói với anh đó.
Ta phải hướng đến Mexico.
Lyle, mày từng biết tao
mà không có kế hoạch chưa?
Chưa. Dự là chưa.
Anh không hiểu.
Anh đang làm gì ở đây?
Em đang làm gì ở đây?
Tất cả gì em từng muốn
là ta được ở bên nhau.
Em chưa bao giờ
thôi nghĩ về anh,
kể cả sau khi bị biến đổi.
Biến đổi?
Khi em trở thành một trong số họ.
Em đã làm điều gì đó với anh.
Em đã cài một máy dò...
trong vỏ não anh.
Thật vậy, một thiết bị đơn giản.
Tại sao?
Để tụi mình sẽ luôn
được kết nối với nhau.
Không. Không.
Không đúng.
Đúng vậy.
Tụi mình được dành cho nhau.
Aah!
Anh tỉnh dậy bị liệt
từ cổ trở xuống.
Đó là anh...
chống lại máy dò.
Giờ anh có thể đi lại,
không thấy sao?
Ừ. Vì đây là mơ thôi.
Ai quan tâm liệu có phải
mơ hay không, Hal?
Đây...
... mới quan trọng.
Mời vào.
Tôi... tôi để dành thứ này
cho dịp đặc biệt
hay gì đó.
À, dù sao thì.
Nên có ích.
Chúc mừng con gái anh chào đời.
Cám ơn, Dan.
Đó có ý nghĩa nhiều lắm.
Mời ngồi.
Ông muốn uống rượu Scotch không?
Oh, tôi sẽ chẳng từ chối.
Cám ơn.
Vì anh và Anne.
Vì tương lai.
Wow.
Ngon quá.
Arthur dứt khoát
biết rượu của mình.
Anh từng ước chúng ta sẽ rời đi
khi ta nói mình sẽ đi chứ?
Anh nhớ không?
Trước khi đám Volm trời đánh đáp xuống?
Có, thỉnh thoảng.
Mm, nhưng...
Tôi biết.
Tôi biết.
Ahh!
Anh phiền không nếu tôi
nói toẹt ra ý của mình?
Tôi chưa bao giờ biết ông
làm cách khác.
Sự liên minh này
do anh tạo ra
cùng nhóm mới của Alien,
tôi, vì một điều,
nghĩ những gì họ đang thuyết phục ta
đều là nhảm nhí.
Ừ, tôi thấy ấn tượng
ông cảm nhận theo cách đó...
hơn bảy tháng qua.
Ý tôi là,
chúng ta đang làm gì ở đây?
Chúng ta thật sự đang làm gì?
Chúng ta đang thắng...
Dan, chỉ có thế thôi.
Và chúng ta nhận được
sự biết ơn của Cochise và tộc Volm.
Và, uh, anh thật sự nghĩ
sau khi lũ Overlord bị tiêu diệt,
những kẻ này sẽ cứ--
gì nhỉ?
Tôi không có chút mắc lừa nào
về các đồng minh
nếu đó là những gì
ông đang nhắm đến.
À, đó chính xác là
điều tôi đang nhắm đến, Tom,
với tất cả sự kính trọng.
Ông nghĩ Roosevelt
và Churchill
muốn hợp tác cùng Stalin?
Họ biết những gì về ông ta.
Họ cần ông ta để thắng cuộc chiến.
Đây là cuộc chiến của ta, Tom.
Là cuộc chiến của nhân loại.
Và vào phút
chúng ta bắt đầu lãng quên điều đó,
vào phút chúng ta bắt đầu
lệ thuộc vào ai đó khác
để làm việc này cho ta,
chúng ta đang đi trên con đường tồi tệ--
và anh sẽ không bao giờ để tôi
thay đổi ý định mình về điều đó.
Và nếu tôi có thể?
Sao--
tôi không hiểu.
Đi cùng tôi.
Hmm.
Em đang làm gì ở đằng đó?
Em đang tìm giày của anh.
Chúng ngay đây mà.
Đó là chỗ
ta bỏ chúng tối--
tối qua.
À, giờ chúng chẳng ở đó.
Tối qua anh ngủ ngon à?
Ừ, đúng vậy.
Rốt cuộc.
Không ác mộng?
Không, chẳng lấy một cơn.
Tuyệt đó.
Chúng đây rồi...
ở đằng sau.
Khó hiểu thật.
Bressler và Porter
biết đây không?
Tôi là con người duy nhất
biết được về kế hoạch này,
ngoại trừ ông lúc này.
Cochise và tôi đồng ý nó đặt ra
quá nhiều mối đe dọa về an ninh.
Anh và Cochise?
Tất cả vụ đụng độ nhỏ,
tất cả nhiệm vụ--
mọi thứ chúng ta đang làm
được trù tính
để giữ lũ Espheni khỏi
đánh hơi được thứ này.
Nó hầu như là một chuyện lớn lao
để giữ kín với tôi,
anh sẽ không nói sao, Tom?
- Tôi biết.
Tôi phải chịu trách nhiệm
cho hành động đó, Đại tá Weaver.
Tôi đã yêu cầu Giáo sư Mason
giữ kín kế hoạch bí mật này
cho đến tận phút chót.
Ông biết cái tháp ở Boston
ta cố cho nổ tung không?
- Rất rõ.
- Nó là một trong hàng ngàn cái.
Chúng tạo ra phần nào
lưới phòng vệ
để ngăn chặn các tàu Volm
khỏi việc xâm nhập được
khí quyển chúng ta.
Việc phá hủy chỉ một
trong số tháp đó sẽ đủ
mở tung một lỗ hổng
cho phép
một tàu của chúng tôi
vào tầng khí quyển.
Đây là thứ
tay hai mang đeo đuổi.
Tôi không hiểu, Tom.
Sao? Một đại pháo?
Đây là gì?
Còn hơn một khẩu súng, Đại tá.
Khi hoàn tất,
nó sẽ là nhân tố quyết định
việc chấm dứt cuộc xung đột này.
Một cơ hội để thắng cuộc chiến, Dan.
Nghĩ về nó.
Dù sao thì, đây là thứ
tên xấu xa được cho là làm?
Translator: sfpd - HDVietNam.
Thanks for your watching!