Tip:
Highlight text to annotate it
X
Bí ẩn từ ngữ địa phương:
Bối rối, nhầm lẫn hoặc rât lúng túng.
Gốc của từ bối rối "bewilder"
bắt nguồn từ tiếng Anh Cổ "wilde"
dùng để chỉ cái gì đó
ở trạng thái tự nhiên
chưa bị khai thác,
hoặc chưa được thuần hóa.
Trải qua thời gian, từ "wild" (hoang dã) thường có liên hệ
với từ tiếng Anh Cổ "deor"
Deor, bắt nguồn từ
gốc Indo-Âu trước kia
có nghĩa là thở,
mới đầu được sử dụng để mô tả
các loài thú chưa thuần hóa hoặc động vật hoang.
Từ này cuối cùng biến thành "deer" con nai trong ngôn ngữ ngày nay,
nghĩa là động vật nhai lại thuộc họ Cervidae.
Hai từ trong tiếng Anh Cổ này,
kết hợp lại với nhau,
thành "wilderness" nơi hoang vu,
nghĩa là một dải đất bỏ hoang,
chủ yếu là nơi cư trú của các loài động vật chưa thuần hóa.
Từ "wilderness" nơi hoang vu,
sinh ra từ "wilder", làm cho ai nhầm lẫn
Nghĩa là làm cho người đó lạc lối
hay dẫn họ vào rừng.
Trong những năm 1600, tiền tố "be",
nghĩa là hoàn toàn,
kết hợp với "wilder",
để tăng thêm tính chất của từ thêm một bậc.
Nếu ai đó bị "bewildered" - bối rối
nghĩa là họ hoàn toàn bị lạc trong một vùng hoang dã
Từ cơ sở vòng vèo này,
"bewilder" thực chất phát triển thành nghĩa hiện tại bây giờ
nghĩa là hoàn toàn lúng túng.