Tip:
Highlight text to annotate it
X
Trong những tập trước...
Anh thật sự không có
tình cảm gì với họ.
Tôi từng ở cạnh Coulson.
Anh ta là người tốt.
- Phù hiệu của anh đó à?
- Trông như tọa độ.
Xin chào, đặc vụ Coulson.
Chúng tôi đang trông chờ anh.
- Nơi này là gì?
- Một căn cứ bí mật của Fury.
Eric Koenig, đặc vụ
S.H.I.E.L.D., cấp độ 6.
Còn Ward thì sao?
Lẽ ra giờ này anh ta và Hand
phải đưa Garrett tới nhà giam rồi.
Cơ sở an ninh nhất của S.H.I.E.L.D.
- đang lơi lỏng canh gác.
- Phải, và chúng tôi sẽ đột kích nó.
Đây là một ổ cứng chứa
mọi nghiên cứu của Simmons.
Skye lập trình để
xóa mọi dữ liệu
nếu có ai khác cô ta
truy cập vào.
Anh biết thế nghĩa là sao mà, Romeo.
Chuẩn bị câu chuyện chưa?
Tôi chỉ cần ở riêng với cô ta
một lúc là lấy được thông tin.
Biên dịch: annguyen1988
phudeviet.org
Một ví dụ nữa cho sự thiếu minh bạch
của chính quyền này.
Ông không thể đổ lỗi
cho Tổng thống về việc này.
Nhưng kẻ để S.H.I.E.L.D. hoạt động
mà không có giám sát
phải chịu trách nhiệm.
Nếu đảng của ông nắm Nhà Trắng,
ông có giữ quan điểm này?
Nếu đảng tôi nắm Nhà Trắng,
chúng ta đã không ở tình thế này.
- Tôi cần đi nhờ.
- Xin lỗi. Sao cơ?
Tôi cần đi nhờ tới Portland.
Xin lỗi anh bạn.
Tôi sẽ không đi chệch hướng
200 dặm chỉ để anh đi nhờ.
Được thôi.
Nhưng nó phải là lỗi của ai đó chứ?
Ít nhất thì...
Cái quái...
Được rồi, tôi thua.
Sao anh làm được vậy?
Như thế này.
...ta không thể để HYDRA và đồng minh
trỗi dậy lần nữa.
Sub Anh: f1nc0
Addic7ed.com
Tôi e là sẽ để lại sẹo đấy.
Ưu điểm là anh sẽ trông
rất ngầu, nguy hiểm.
Nhưng anh ấy sẽ ổn chứ?
Nếu anh lui lại và
để tôi có chút khoảng trống.
Vậy, chuyện thế nào?
Khi chúng tôi tới Tủ Lạnh,
đã quá muộn.
Nó đã bị tàn phá...
HYDRA ở khắp nơi.
Bọn tôi không ngăn được chúng.
- Chúng nhắm tới thứ gì?
- Mọi thứ.
Chúng tìm vũ khí,
các vật ngoài hành tinh...
bất cứ thứ gì chúng lấy được.
Tôi đoán là các tù nhân
cũng được thả?
- Vậy là... Ian Quinn...
- Tôi rất tiếc.
Hắn thoát rồi.
Tất cả bọn chúng.
Còn Garrett?
Hắn có trốn thoát không?
Tôi không thể ngăn chúng
chiếm nhà giam,
nhưng tôi sẽ không để
Garrett trốn thoát...
sau những gì hắn đã làm.
Hắn gây ra các vết thương này?
Tên khốn ấy đã
thật khó nhằn.
Ta phải khiến
câu chuyện thuyết phục.
"Đã"? Thì quá khứ?
Ngay khi chiếm được lợi thế,
tôi cho 2 phát vào sau đầu hắn.
- Tốt.
- Một cho tôi... một cho anh.
- Gặp tôi là nã cả băng.
- Anh đã ổn định...
ý tôi là ổn định nhất có thể,
gãy hai cái xương sườn
và gãy cung gò má.
Cho những người chưa biết
nó là gì, đó là...
đường gãy mảnh ở xương má.
Cơ thể anh cần thời gian
để hồi phục.
- Anh hãy nghỉ ngơi đi.
- Hiểu rồi. Cảm ơn.
À, một chiến thắng nhỏ đây.
HYDRA không lấy được cái này.
- Một cái ổ cứng?
- Chứa mọi nghiên cứu của đội ta,
được tải từ máy bay
và mã hóa để giữ an toàn.
Ta nên back up nó vì giờ ta
đã ở một căn cứ an toàn.
Việc đầu tiên, Skye,
tôi cần cô đánh giá nguy cơ.
Xác định danh sách
mọi tù nhân ở Tủ Lạnh.
Tôi muốn biết tình hình
tệ thế nào.
Tình hình rất tệ đấy.
Quinn là tên ít đáng sợ nhất trong đám,
vậy mà đã bắn tôi 2 phát.
Quinn chỉ là một tên
tâm thần nhẹ.
Nhiều kẻ bị giam trong đó
là những tên điên thật sự...
- Bạo lực, bốc đồng.
- Vài tên còn có siêu năng lực.
- Hay thật.
- Marcus Daniels có trong danh sách không?
Chính hắn.
Kiểm tra chéo danh sách tù nhân
với dữ liệu tội phạm, các hoạt động gần đây.
Tôi cảm thấy chúng
sẽ tăng lên đấy.
Vâng, nhưng phải mất thời gian,
và cần máy mạnh hơn laptop của tôi.
Đặc vụ Koenig chắc là có...
Tôi tin anh ấy
sẽ giúp một tay.
Chiếc máy bay anh bay vào đây...
vẫn còn dùng được chứ?
Vâng. Sếp cần tôi lái?
Anh nghe Simmons rồi đó.
Anh ở đây hồi phục đi.
Tôi sẽ tách một đội ra
và bắt đầu truy tìm
các tù nhân trong danh sách,
bắt đầu với anh Daniels,
tôi nghĩ đã biết hắn sẽ đến đâu.
Anh có chắc là khôn ngoan
khi chia đội ra và rời căn cứ?
Lỡ là kế hoạch của HYDRA thì sao?
Đánh lạc hướng?
Cô ấy có lý đấy.
Fury đưa anh
tới đây là có lý do.
- Chúng ta an toàn ở đây.
- Đúng vậy.
Nhưng còn những người khác,
những người không tình cờ
được tới
một nơi trú ẩn tối mật dưới lòng đất?
Còn họ thì sao?
Khôn ngoan thì không chắc,
nhưng đây là việc đúng đắn.
Tôi sẽ lấy một đội,
quyết định vậy đi.
Không, không được.
Nhất định không được.
Anh không thể đi.
Có các quy định.
Bởi vì cả tổ chức
đã sụp đổ rồi,
có lẽ giờ không phải là lúc
câu nệ quy định.
Được rồi, ổn thôi.
Quên quy định đi.
Phần nào trong từ "căn cứ bí mật"
mà anh không hiểu?
Fury bảo cho anh vào,
rồi anh dẫn một đống người vào?
- Các đặc vụ!
- Sao cũng được.
Vấn đề là giờ họ
đã biết chỗ này,
và tôi không biết họ.
HYDRA vừa thả toàn bộ tù nhân
Tủ Lạnh ra ngoài.
Sẽ có bạo lực.
Nhiều người sẽ chết.
Và tôi vẫn nhận trách nhiệm là
lá chắn bảo vệ họ.
Bài phát biểu cảm động,
thật đấy.
Nhưng không ai được đi
trừ phi vượt qua bài định hướng.
Định hướng?
Được rồi.
Tôi chỉ cần mọi người
trả lời vài câu hỏi,
vài câu hỏi không liên quan,
phân tích tâm lý.
- Máy phát hiện nói dối.
- Hàng chuẩn đấy, đặc vụ Coulson.
Cục cưng này sẽ đo
phản ứng kích thích da,
lượng oxy tiêu thụ,
những biểu hiện nhỏ trên mặt,
phản hồi sinh học sóng não,
độ dãn đồng tử,
sinh trắc học giọng nói...
96 biến số tất cả.
Chính Fury thiết kế nó.
Ông ấy muốn có cỗ máy mà
Romanoff cũng không thể qua mặt.
- Cô ấy qua được không?
- Fury có tiết lộ đâu!
Được rồi. Ta càng làm nhanh
thì càng mau vào việc.
Vậy, ai muốn thử đầu tiên?
Chúng ta sẽ bắt đầu
với vài câu hỏi dễ
và thiết lập mức chuẩn.
Xin cho biết tên đầy đủ?
Melinda Qiaolian May.
- Màu mắt?
- Nâu.
- Cô từng kết hôn chứ?
- Một lần.
- Cậu đã từng kết hôn chưa?
- Chưa.
- Hãy kể gia quyến thân nhất.
- Chỉ có tôi và mẹ tôi thôi.
Vậy, anh sẽ không đề cập
tới ông anh?
Tôi không muốn
công khai chuyện đó.
Tôi không muốn được đối xử
khác biệt vì là con nhà nòi.
Nếu tôi là cháu của
một biệt kích Howling Commandos,
tôi sẽ xăm nó lên ngực luôn.
- Tên cô là gì?
- Skye.
Còn họ của cô?
Chỉ có tên thôi. Không có gia đình.
Không có họ của gia đình.
Và cô tự đặt tên mình là Skye?
Ở viện mồ côi,
họ đặt tên tôi là
- Mary Sue Poots, nên...
- Khi bọn tôi còn nhỏ,
anh tôi và tôi hay đặt
biệt danh cho nhau.
Anh ấy gọi tôi là
"bàn chân sấm sét".
Sự khác biệt giữa
một quả trứng và hòn đá là gì?
Ăn được và không.
Thật ngớ ngẩn.
Sự khác biệt là...
...vô số.
Nếu anh muốn, tôi có thể
liệt kê ra, nhưng...
...sẽ mất cả ngày.
- Cô có nghe về dự án Insight?
- Không.
- Không.
- Không.
Đã từng tiếp xúc với
Alexander Pierce chưa?
Tôi đã từng gặp ông ta.
Chúng tôi đã bắt tay.
Garrett thỉnh thoảng có nhận
cuộc gọi từ ông ta,
bảo là họ có chung
mấy người bạn.
Cô bị dạt lên một hoang đảo.
Trên bãi cát là một cái hộp.
- Trong hộp đó có gì?
- Dao rựa.
Một điện thoại vệ tinh để có thể
gọi ai đó đưa tôi khỏi đảo.
Cái hộp to cỡ nào?
Cứ nói thứ đầu tiên
mà cậu nghĩ đến.
- Trong hộp có gì?
- Simmons.
Câu hỏi khó đấy.
Để tôi suy nghĩ.
TARDIS
(cỗ máy trong Dr. Who)
Tôi muốn trả lời là cái laptop,
pin đầy đủ.
Nhưng tôi không muốn
có vẻ như chống phá
- cùng nhóm Rising Tide...
- Cô cả nghĩ quá rồi.
Mà laptop cũng thật ngớ ngẩn.
Có wi-fi đâu.
S.H.I.E.L.D. không còn tồn tại.
Cơ quan đó đã bị xem là
một tổ chức khủng bố.
- Vậy tại sao cô ở đây?
- Thành thật mà nói...
tôi cũng không chắc nữa.
Ta phải sát cánh bên nhau,
giữ những người tin tưởng bên cạnh.
Không còn ai khác,
thật đấy.
Ông tôi ngày xưa
đã chiến đấu với HYDRA.
Khi đó người tốt đã thắng.
Chúng tôi sẽ lặp lại điều đó.
Coulson.
Đó là mái nhà duy nhất
mà tôi từng biết.
Chúc mừng, đặc vụ Skye.
Lấy thẻ đeo cho cô thôi.
- Có thẻ vào hậu trường.
- Dễ lắm hả?
Nếu không phiền
trả lời chuyện riêng tư.
Nên anh sẽ ghét nó.
Chúc vui.
- Tên đầy đủ của anh?
- Tên tôi là Grant Douglas Ward.
Hãy liệt kê gia quyến
thân nhất của anh.
Bố mẹ, một em gái,
một anh trai, một em trai.
Không liên lạc với ai.
Này, vạch chuẩn của anh hay
vọt lên quá. Anh bị đau à?
Vâng, chỉ khi tôi thở thôi.
Gãy hai xương sườn.
Được rồi, cố đừng động đậy.
- Nó có thể ảnh hưởng kết quả.
- Tôi sẽ cố hết sức.
Marcus Daniels là phụ tá
ở một phòng thí nghiệm vật lý
nơi họ cố khai thác
năng lượng điện
của một thứ gọi là Darkforce.
Và chẳng có chuyện xấu xảy ra
khi làm việc với thứ
gọi là "Darkforce" đâu.
Đó là một dạng bức xạ không gian,
năng lượng âm thuần khiết.
Không ổn định
nhưng rất mạnh.
Anh cũng biết rồi, phải không?
Daniels bị phơi nhiễm,
cho hắn khả năng hấp thụ
mọi loại năng lượng.
Não người, trái tim,
đều hoạt động nhờ xung điện.
Chính xác. Hắn có thể giết người
chỉ bằng một cú chạm.
Và tôi đoán là
hắn cũng thích làm vậy.
Ta có cần cho hắn
một viên đạn không?
Không may là không đơn giản vậy.
Hắn hấp thụ năng lượng
của hầu hết vũ khí thông dụng.
Có vẻ không thể ngăn chặn.
Như Fitz nói, năng lực của hắn
không ổn định.
Lần trước, chúng tôi bắt được hắn
nhờ làm quá tải hệ thống của hắn
bằng ánh sáng thuần khiết.
Cho hắn nhiều năng lượng
hơn mức có thể hấp thu cùng lúc.
Tôi tin có thể chế tạo một hệ thống
phát năng lượng trên đường.
Tôi cũng đang mong
cậu nói vậy.
Anh không ngại việc bay và
làm chuyên viên nhiệm vụ chứ?
Thưa, anh muốn tôi
làm gì cũng được.
Tôi cũng đang mong
anh nói vậy.
Sự khác biệt giữa
một quả trứng và viên đá?
Trứng là thức ăn.
Đá là vũ khí.
- Anh có nghe tới dự án Insight?
- Không.
Đã từng tiếp xúc với
Alexander Pierce chưa?
- Không.
- Anh bị dạt lên một đảo hoang.
Trên bãi cát là một cái hộp.
Trong hộp có gì?
Còn tùy vào hòn đảo...
Nó ở đâu, to cỡ nào, địa hình?
Có phải vùng nước ngọt?
Cứ nói thứ đầu tiên
nảy ra trong đầu anh.
Một khẩu súng lục.
S.H.I.E.L.D. không còn tồn tại.
Cơ quan đã bị xem là
một tổ chức khủng bố.
Vậy, tại sao anh ở đây?
Tôi là một đặc vụ.
Đó là nhiệm vụ của tôi.
Tôi cần anh nói lại câu đó.
Đó là nhiệm vụ của tôi.
Tôi sẽ hỏi anh một
câu hỏi tiếp theo.
Đặc vụ Ward, anh có liên hệ gì
với HYDRA không?
Có.
Tất cả chúng ta đều vậy.
Chúng đã thâm nhập
các cấp cao nhất của tổ chức.
Hãy trả lời thật sự.
Anh có phải HYDRA không?
Tôi trung thành với S.H.I.E.L.D...
với đặc vụ Coulson...
và với đội của tôi.
Anh có kế hoạch gì khác
ở đây không?
Tôi cho anh 24 giờ để
lấy mật mã và thoát ra.
Sau đó...
khử cả đội và mang
cô gái về cho tôi.
Đặc vụ Ward, lý do thật sự
để anh tới đây?
Skye.
Tôi quay lại vì cô ấy.
Tôi muốn ở bên cô ấy.
Skye?
Được đấy.
Này.
Ward.
- Chào. Có thẻ rồi.
- Tuyệt.
Vậy, các cậu sẽ cất cánh?
Vâng, tôi hy vọng anh đi,
thay vì Trip.
- Không thể chịu nổi anh ta nhỉ?
- Trip?
- Phải.
- Tưởng anh ta được mà.
Tôi biết. Anh ta tệ lắm.
Anh ta là một kẻ kinh tởm.
Cậu chắc là do anh ta chứ?
Không phải vì Simmons?
Nói vậy nghĩa là sao chứ?
Mọi thứ đang sụp đổ quanh ta.
Ta không biết sẽ kết thúc thế nào.
Nếu muốn nói gì với cô ấy
thì nói đi, đừng chờ đợi.
Có lẽ Simmons nên khám anh lại
xem có chấn thương đầu không...
...vì đó không phải
là Ward mà tôi biết.
Biết gì không? Muốn làm gì thì làm.
Tôi không quan tâm.
Thật tốt khi lại có anh.
- Tôi nên lái trong nhiệm vụ này.
- Tôi đã có quyết định khác.
Cô ở lại đây. Sửa đường dây
nhiên liệu trên máy bay.
Tôi còn nhớ khi anh
bắt Daniels vào tù.
Tôi biết chuyện này
cá nhân với anh đến đâu, nhưng...
Ta không làm việc cá nhân...
không còn nữa.
Phil, tôi đã vượt qua máy kiểm tra.
Tôi không giấu diếm gì cả.
Ý cô là không còn
giấu diếm gì khác,
trừ khi cô thật sự biết
ai đứng sau dự án Tahiti.
Tôi đã không hỏi.
Tôi nhận lệnh như vậy.
Anh cũng sẽ làm vậy thôi.
Công việc của ta là tuân lệnh.
Công việc của ta cũng là
phân biệt đúng sai.
Thấy ai đó đau đớn
khi tìm sự thật
mà không nói gì cả...
đó là sai trái.
- Này, tôi chỉ cố...
- Và đừng nói với tôi
cô làm vậy là vì
thật sự quan tâm.
Fury đâu còn sống
để ra lệnh cho cô.
Cô còn ở đây làm gì?
Cô muốn có lệnh để theo à?
Hãy theo lệnh tôi,
hoặc đi tìm chỗ khác.
Làm sao anh biết chắc
hắn sẽ tới Portland?
Daniels bị ám ảnh với
một người phụ nữ ở đó.
Hắn gọi cô ấy là
"ánh sáng duy nhất trong bóng tối".
Đó gần như là lãng mạn!
Gần như.
Gã này đã bị giam
trong Tủ Lạnh nhiều năm.
- Chắc hắn quên cô ta rồi.
- Có vài người rất khó quên.
Ngoài ra, Daniels là một tên điên
bệnh hoạn, chuyên tâm, ám ảnh.
Năng lực không chỉ làm hắn
mất cuộc sống bình thường,
chúng còn gần như
nướng chín não hắn.
- Còn về cô gái?
- Audrey Nathan.
Lần đầu, chúng tôi đã dùng
cô ấy để lần ra hắn.
Tìm ra cô Nathan
là tìm ra Daniels.
Audrey Nathan!
Cái gì? Có một người đàn ông
đuổi theo tôi!
Không, chúng tôi biết.
Chúng tôi bên CIA. Lên xe đi!
Anh Daniels, chúng tôi không muốn
làm anh bị thương.
Chúng tôi phải đưa anh về,
vì sự an toàn của anh và người khác.
Chính là ngươi!
Ngươi đã tống ta vào đó!
- Chúng đã làm gì đó trên người ta!
- Họ định kiềm chế anh.
Không! Chúng định làm
ta mạnh hơn.
Và chúng đã làm được.
Thường thì tới đoạn này
mình sẽ gọi viện binh.
Hắn đi đâu rồi?
Có thứ này đây...
Báo cáo của cảnh sát ở Marốc
về vụ mưu sát.
Nạn nhân bảo gã đó
tự dưng xuất hiện,
biến mất vào không khí.
Phải, cô vừa mô tả
một vụ trấn lột thông thường.
- Chẳng phải cô rất thông minh?
- Chẳng phải anh rất lén lút?
Dùng mấy thứ này
để theo dõi tất cả bọn tôi.
Sao cơ?
Ta đã cố hết sức đoán xem
bọn chúng đi đâu.
Nhưng nếu ta có thể nhìn thấy,
có hình ảnh về nơi các tù nhân đến
sau khi rời Tủ Lạnh?
Đó là một ý hay,
nhưng hiện giờ...
các vệ tinh dò tìm của S.H.I.E.L.D.
đều đã ngưng hoạt động.
Trên đó không phải
chỉ có chúng ta.
Các vệ tinh duy nhất
ở vùng lân cận có thể...
NSA.
Cô muốn hack NSA?
Đó là ý tồi, Skye.
Đó là một ý tồi tệ.
NSA đã để mắt đến
S.H.I.E.L.D. rồi.
Tại sao phải chọc vào con gấu...
con gấu to lớn, đáng sợ, ưa hành hạ?
Tôi cứ tưởng anh là
đặc vụ liên lạc,
không phải đặc vụ "chơi điện tử
trong lúc trốn ở boong-ke".
Cô không thể trêu tức tôi để...
Anh có thể giúp tôi thuyết phục
Steve Rogers đây mặc đồ vào
cầm khiên lao vào
trận chiến không?
Được thôi.
Anh ấy phải chiến đấu với ai?
Nếu ta hack vệ tinh của NSA,
ta có thể xem hình ảnh
về vụ phá ngục Tủ Lạnh.
Xem có ai ở đó,
chúng đi đâu.
Cô ấy đúng đấy.
Đáng để thử đấy.
Tôi thì không thể hack NSA,
nhưng có lẽ tôi có thể tải
cái ổ cứng mà cô đưa lên.
Lấy thông tin về các vũ khí
chúng có thể đang cầm.
Hẳn rồi. Ta nên làm vậy.
Nhưng không thể.
Việc mã hóa dựa trên địa điểm.
Rồi ta sẽ phải ra thực địa
để giải mã.
Rồi! Được rồi.
Tôi ấn tượng rồi đó.
Giờ hãy làm tôi ấn tượng hơn.
Lấy cho tôi đoạn phim đó.
Chìa khóa phòng liên lạc/vệ tinh đây.
Đường dây chính trong đó.
Hãy hack đi, nhưng phải gửi hình ảnh
đến các màn hình này.
Hãy sống mạo hiểm.
- Phải rồi!
- Chừng nào mới có hình ảnh?
Vệ tinh NSA hẳn là khó nhằn.
- Cho tôi một giờ.
- Tuyệt.
Vụ này hấp dẫn đây.
Hãy xem chuyện lén lút
có đáng giá không.
Chúng ta sẽ an toàn ở đây.
- Tôi tưởng anh ta bị giam rồi.
- Hắn đã trốn khỏi ngục.
Cô không phải lo lắng.
Đó là lý do chúng tôi ở đây.
Chúng tôi sẽ đảm bảo
an toàn cho cô.
"Chúng tôi"?
Nghĩa là CIA?
Tất nhiên.
Tôi đã nói vậy, chẳng phải sao?
Chúng tôi là CIA, người của
Cơ quan Tình báo Trung ương.
Không phải.
- Hai người là S.H.I.E.L.D. phải không?
- Chúng tôi chỉ muốn giúp cô.
- Chúng tôi không phải người xấu.
- Tôi biết.
Tôi không tin những gì
người ta nói về S.H.I.E.L.D.
Tổ chức đó đã
một lần cứu mạng tôi.
Vài năm trước,
tôi thấy Daniels tại một
buổi hòa nhạc, hàng đầu.
Rồi tôi bắt đầu
thấy anh ta quen mặt.
Lúc đầu tôi rất hãnh diện.
Người chơi vĩ cầm thường
ít được hâm mộ.
Nhưng rồi một đêm,
tôi thấy anh ta bên ngoài nhà tôi.
Tôi rất sợ hãi.
Tôi van xin anh ta để tôi yên.
Anh ta cứ đứng đó,
bảo tôi là ánh sáng của anh ta.
Tôi chẳng hiểu ý anh ta là gì
đến khi anh ta làm mất điện
cả dãy phố của tôi.
Tôi bỏ chạy và gọi cảnh sát.
Họ không tin tôi.
Nhưng rồi một đặc vụ S.H.I.E.L.D.
tới cửa nhà tôi.
Tôi chẳng biết tại sao,
nhưng tôi tin tưởng anh ta ngay.
Khuôn mặt anh ta có gì đó...
có lẽ là vì đẹp trai.
Anh ta lao vào.
Cứ như... từ trong phim vậy.
- Hai người... thân với nhau?
- Rất thân.
Anh ấy hứa với tôi
sẽ ngăn Daniels.
Và anh ấy đã làm
đúng như vậy.
Đó là lý do tôi biết mình
có thể tin S.H.I.E.L.D.
- Phil chưa từng nói dối tôi.
- Phil?
Đặc vụ Phillip Coulson.
Tôi đã từng nghe tên đó.
Có phải Audrey là...
hai người là...
- Phải.
- Được rồi.
Anh ấy đã gặp chuyện gì?
Anh ấy đã mất khi làm nhiệm vụ.
Tôi không rõ chi tiết.
Chúng tôi đã dự định một chuyến ra
bờ biển, rồi tôi nhận cú điện.
Hẳn cô nhớ anh ấy lắm.
Một thời gian dài
sau ngày anh ấy mất,
mọi thứ đều khiến tôi
nhớ về anh ấy.
Đôi khi tôi vẫn còn
mơ về anh ấy,
chỉ có chúng tôi bên nhau,
cười đùa.
Tôi tỉnh dậy, cảm thấy
như anh ấy đang trông chừng tôi.
Thật đẹp đẽ.
Có lẽ anh nên vào trong đó.
Không, cô ấy đang hồi phục,
đang trở lại cuộc sống bình thường.
Chúng ta nên giúp cô ấy làm vậy.
Tôi nghĩ đã biết cách
ngăn chặn Daniels vĩnh viễn.
Nhưng ta phải dùng cô ấy
để dụ hắn.
Không. Cậu không hiểu sao?
Việc đó không thể chấp nhận.
Không thật lý tưởng,
nhưng chẳng còn cách nào khác.
Tôi sẽ không để cô ấy găp nguy nữa.
Không công bằng với cô ấy.
Nhưng tôi xin lỗi,
cô ấy vốn đã gặp nguy rồi.
Và anh cũng đã nói...
Daniels là kẻ chuyên tâm.
Hắn rất nguy hiểm, sẽ không dừng lại
đến khi có thứ hắn muốn.
Tình hình sao rồi?
- Máy bay hoạt động lại chưa?
- Vẫn còn hỏng hóc, nhưng bay được rồi.
Đường nhiên liệu đã được sửa,
xăng đã đổ đầy.
Tầm bay là bao nhiêu?
Dưới 10.000 dặm một chút.
- Cô bỏ đi à?
- Phải.
Tôi tới đây vì Coulson.
Nhưng anh ấy không thể cho qua
chuyện tôi nói dối.
Tôi hiểu tại sao cô làm vậy.
Khi nhận lệnh,
ta không được thắc mắc.
Phải làm theo chúng,
bất chấp cái giá phải trả.
Phải, cái giá lần này
thì cao quá.
Tôi đã mất anh ấy.
Coulson không muốn tôi ở đây.
Anh ấy không cần tôi.
Vậy, tôi phải nói gì
với anh ấy đây?
Muốn nói gì chả được.
Anh ấy chẳng nghe đâu.
Tình hình sao rồi?
Ồ! Chào.
Tin không tùy anh,
nhưng Skye đã hack được!
Ta đã truy cập được toàn bộ lịch sử
tín hiệu vệ tinh của NSA!
Cô gái đó giỏi đấy.
Tôi có thể hiểu
tại sao anh thích cô ấy.
Hình ảnh còn hơi loang lổ,
nhưng nó sẽ rõ ngay thôi.
Tôi nghĩ là sống mạo hiểm
đôi khi cũng có lợi.
Phải. Đôi khi.
Nếu anh ta không tới thì sao?
Trước khi bị bắt, hắn chưa từng
bỏ buổi diễn thử nào, đúng không?
- Chưa.
- Vậy thì lần này cũng vậy.
Đừng lo. Chúng tôi sẽ ở gần cô.
Cô chỉ việc chơi đàn cho đến khi
Daniels tới gần sân khấu.
Chúng tôi sẽ lo phần còn lại.
Lần trước phải có đến cả
hai đội đặc vụ S.H.I.E.L.D.
Thấy trên đó chứ? Các đặc vụ
giỏi nhất của bọn tôi đang theo dõi.
Tôi xin hứa. Họ sẽ không để
cô gặp chuyện gì.
Tôi lấy thứ này từ bộ năng lượng
dự trữ của máy bay.
Simmons bắt tôi đeo găng.
Cô ấy căng thẳng thật đấy.
Sếp à.
- Tốt. Nó có ngăn được hắn không?
- Vâng, nó sẽ thay đổi
tần số và bước sóng
của đèn sân khấu.
Chính xác thì chúng sẽ
không còn là ánh sáng.
- Giống tia gamma hơn.
- Hãy khẳng định là nó hiệu quả.
Tôi đưa Daniels tới S.H.I.E.L.D.
để hắn hồi phục.
Hóa ra họ còn nâng cấp
thêm cho hắn.
Thực ra, có một tỉ lệ nhỏ là
hắn sẽ hấp thụ năng lượng
và trở nên mạnh hơn,
nhưng tỉ lệ thấp thôi.
Anh nhắc lại xem ai tạo ra
công nghệ này?
Bruce Banner.
Vậy tôi chắc chắn
nó sẽ hoạt động trơn tru.
Eric.
Eric?
Cô thành công rồi.
Koenig bảo cô đã hack được NSA.
Vâng, có vẻ như vậy.
Anh ta đi đâu rồi?
Anh ta gửi mọi thứ
đến NATO, CIA, Interpol.
Chắc anh ta hy vọng
họ xem đó là
thiện chí của S.H.I.E.L.D.
Thông minh đấy.
Dù dường như tôi chỉ có
nhiều hình ảnh
về một mái nhà trống không.
- May đi rồi.
- Ý anh là sao?
- Đi đâu?
- Bỏ đi ấy.
Tôi chắc là nếu có hỏi
thì cô ấy cũng chẳng nói.
Chà.
Vậy là không tạm biệt à?
Chẳng gì cả?
Cô ấy chưa từng có tình cảm
với chúng ta, phải không?
Cô ấy chỉ lừa chúng ta
để giám sát Coulson.
Đó là nhiệm vụ của cô ấy.
- Anh có tình cảm gì với cô ấy không?
- Ừm... không.
Chúng tôi thoải mái với nhau
là vì biết không cần có tình cảm.
Anh đâu thể lựa chọn cảm xúc.
Thường thì có đấy.
Chuyện của chúng ta thì khác.
"Chúng ta" là một từ
mạnh mẽ đấy.
Tôi biết mình đã hôn anh,
nhưng nói cho đúng,
lúc đó có tới 97% khả năng
chúng ta sẽ chết.
- Nhưng ta đã không chết.
- Vậy là tốt.
Phải, thế là rất tốt.
Nhưng không nên vội vã
gom thành "chúng ta".
Có vẻ như giờ không đúng lúc
để bắt đầu một thứ gì đó.
Sẽ chẳng có thời điểm nào
là hoàn hảo.
Ta phải bắt đầu ở đâu đó.
Cậu nên đi đi.
Daniels sẽ sớm tới đây.
Được rồi, cô sẽ ổn thôi.
Sao anh không nói thật với cô ấy...
rằng anh vẫn còn sống?
Sếp à, cái cách
cô ấy nói về anh
dường như hai người
đã có những điều đẹp đẽ.
Đúng vậy.
Vậy không phải vì
anh ngại nói chuyện với cô ấy.
Tôi không muốn lại làm
tổn thương cô ấy.
Mà tôi cũng không thể ở lại.
- Ta có việc phải làm.
- Vâng.
Nếu cảm thấy vậy,
cách anh thể hiện thật buồn cười.
Chuyên viên không ở cạnh
nhiều người khác.
Những gì chúng tôi làm, chúng tôi
đều suy nghĩ giống nhau.
Cứng rắn như áo chống đạn?
Tập luyện để hoàn thành công việc,
chế ngự cảm xúc.
Nhưng cô... cô thì khác.
- Theo hướng tệ hơn?
- Tệ cho tôi.
Tôi không muốn nghĩ về cô.
Tôi muốn giữ tập trung.
Và rồi khi tôi thấy cô
sau khi cô bị bắn...
chiến đấu để giữ mạng sống?
Nhưng cô đã đúng.
Tôi như áo chống đạn. Cô thì không.
Anh không cần phải vậy.
Anh không cần phải
xa lánh người khác.
Có đấy.
Có những thứ về tôi...
mà cô sẽ không thích
nếu biết được.
Anh nghĩ tôi không đủ cứng cỏi?
Chuyện này khác.
Cô là...
- ...người tốt.
- Anh cũng vậy.
Không phải lúc nào cũng vậy.
Tôi đã nói dối cô.
Anh trai tôi...
anh ta không đánh đập
em trai tôi.
Anh ta tàn nhẫn hơn thế.
Anh ta bắt tôi làm điều đó.
Và tôi đã làm theo.
Tôi đã sợ anh ta.
- Còn cha mẹ anh?
- Họ còn tệ hơn.
Tôi không phải người tốt, Skye.
Thôi nào.
Anh là người tốt đấy.
Chắc anh bị ***
một vết thương.
- Để em giúp. Để em giúp.
- Không, không.
Anh chỉ cần rửa sạch thôi.
Anh đây rồi, Eric.
Không. Cứ chơi tiếp đi.
Tôi xin lỗi đã làm cô sợ.
Tôi biết mình là một con quái vật.
Nhưng cô là người duy nhất
có thể cứu rỗi tôi.
Cố lên.
Eric?
Lạ thật.
Eric?
Eric.
Ward.
Jemma.
Không. Làm ơn!
Không, không.
Không.
Không.
Ôi không.
Skye?
Skye!
Anh ta là HYDRA.
Được rồi.
Được rồi. Được rồi.
Được rồi.
Skye.
Em an toàn rồi.
Anh vẫn ở đây.
Anh hứa.
Anh vẫn ở đây với em.
Phil...
Cô không sao chứ?
Tôi... tôi tưởng...
anh ấy có ở đây.
Lần này có vẻ như rất thật.
Chúng ta thấy điều mình muốn thấy,
tôi đoán vậy.
Tôi đoán vậy.
Này.
Tưởng em trốn trong tủ áo hả?
Anh chỉ thắc mắc
em đã đi đâu.
Anh đã về lại phòng.
Em không có ở đó.
- Tại sao em bỏ đi?
- Sự thật?
- Anh sẽ đánh giá cao nó.
- Anh làm em sợ.
Mở lòng, rồi nụ hôn đó...
một nụ hôn thật tuyệt,
em thừa nhận.
Anh không có ý làm em sợ.
Không phải em xét nét
quá đâu.
Em chỉ hành động bốc đồng,
rồi sợ hãi sau sự thật.
Em vẫn còn sợ chứ?
Không. Em ổn.
Em muốn chuyện này.
Còn anh?
Anh muốn gì?
Điều anh muốn...
là được ở đây với em
và tưởng tượng là
thế giới ngoài kia không tồn tại.
Nhưng thế giới ngoài kia
có tồn tại.
Anh vừa nhận tin từ Fitz.
Họ cần ta giúp đỡ.
Máy bay đã đầy nhiên liệu,
sẵn sàng đi.
- Ta nên báo cho Koenig.
- Anh mới báo rồi.
Anh ta ra ngoài mở cửa nhà chứa
máy bay. Ta đang vội.
Em cần lấy vài món đã.
Này. Chúng ta phải đi ngay.
Tất nhiên rồi.
Anh dẫn đường đi.
Sếp.
Mọi chuyện ổn chứ?
Cô ấy bảo tôi chưa từng
nói dối cô ấy.
Hôm nay, tôi đã làm vậy.
Nhưng cô ấy đã
sống sót và an toàn.
Ít nhất chúng ta
đã làm được điều đó.
Tại sao anh không
nói thật với cô ấy?
Tôi sẽ làm vậy.
Một ngày nào đó, tôi nghĩ vậy.
Khi có một cơ hội
là cô ấy sẽ hiểu.
Khi trở về, tôi phải
dàn hòa xong với May.
Sao tôi có thể mong Audrey tha thứ
khi chính tôi
không sẵn lòng làm vậy?
Tôi sẽ kiểm tra với Trip,
xem ta còn bao nhiêu thời gian.
- Ta cần nói chuyện.
- Vậy sao?
Đặc vụ Triplett nghĩ anh ấy đã
làm gì đó khiến anh bực.
Fitz, nếu anh có nghi ngờ gì
về sự trung thành của Trip...
- Tôi có thể đảm bảo...
- Không phải do anh ta.
Vậy thì là gì?
Cô biết tôi hay dở chứng
thế nào mà.
Tôi ghét thay đổi.
- Máy bay của ta đâu?
- Và đội của ta nữa?
Tôi không biết.
Thật tuyệt đẹp.
Vậy là ta sẽ tới Portland?
Thực ra, Fitz nghĩ
tia plasma 0-8-4
mà ta tìm được ở Peru
sẽ hữu ích.
Chẳng phải ta đã ném nó
vào mặt trời?
- Phải, nhưng Fitz còn lưu lại thông số.
- Trong cái ổ cứng.
Anh cần em để giải mã
cái ổ cứng.
Cả đội đang cần em.
Và vì nó được kết hợp
với một tọa độ cụ thể,
đặc vụ Skye...
em chỉ đạo đi.
Phải tới đâu tiếp theo?
Vẫn còn một đoạn phim nữa.
Mẹ làm gì vậy?
Ta phải đi chứ.
- 500 dặm.
- Sao cơ?
Mẹ chạy cả 500 dặm mà
chưa nghe con cảm ơn.
Con đang định...
- Quá trễ rồi.
- ...cảm ơn mẹ đấy chứ.
Mẹ bảo là quá trễ rồi.
Con có thể gọi bất kỳ ai con thích.
Tại sao lại là mẹ?
Con cần người mà con
có thể tin tưởng.
Tệ thế cơ à?
Mẹ nhận được chưa?
Mẹ có thể đã nghỉ hưu,
nhưng vẫn còn các đầu mối.
Và tổ chức của mẹ
thì chưa sụp đổ.
Con chẳng phải người duy nhất
tìm kiếm đâu.
- Cô ấy không khó tìm đâu.
- Con biết.
Con không định khử
cô ta đấy chứ?
Không đâu, mẹ.
Con chỉ muốn nói chuyện thôi.
Tốt. Mẹ luôn thích Maria.
Biên dịch: annguyen1988
phudeviet.org