Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tân Tam Quốc Tập 4
Đệ biết vì sao đại ca cho người trông chừng Lưu Bị
Tào Nhân tự Tử Hiếu
Vì sao?
Đại ca muốn đưa ba người đó về dưới trướng
Không sai, trong thời loạn có người muốn đoạt hoàng quyền
có kẻ muốn cướp thành trì có kẻ muốn lấy binh mã tiền lương
Nhưng đệ phải nhớ lấy anh tài chính là gốc rễ cốt yếu của đại nghiệp
anh tài quan trọng hơn tất cả
Ba người này đều là anh hùng
hơn nữa càng hiếm có ở chỗ
hiện giờ họ đều lâm vào cảnh anh hùng mạt lộ
lúc này ngươi cho họ một phần ơn huệ
còn đáng giá gấp mười lần khi bình thời
Đại ca, ba người này tuy dũng nhưng thế đơn lực bạc
đại ca muốn chiêu mộ họ
chỉ cần viết một phong thư, tặng cho trăm lạng vàng là được
hà tất phải cởi đai bái phỏng?
Vô tri. Có kẻ có thể gọi là đến ngay
nhưng cũng có kẻ dẫu cho ngươi có thiên hô vạn hoán, y chưa chắc đã đến
Ba người này không đơn giản đâu
ngươi không trông thấy dáng vẻ của họ trên soái đài ư?
Lưu Bị tuy ngồi chưa đủ chỗ nhưng khí vũ hiên ngang
hai người kia cũng thế, ngạo thị quần hùng
Ngươi có biết khi Quan Vũ
quăng đầu Hoa Hùng trên đại đường
ta kinh ngạc nhất là gì không?
Là gì thế?
Là ánh mắt của Lưu Bị
y không thèm chớp mắt lấy một lần
cứ như tất cả đều là điều hiển nhiên vậy
Loại người này, dù Thái Sơn có sập ngay trước mặt cũng không đổi sắc
sâu xa khôn lường
Đúng thế, đệ nhớ ra rồi, xác thực là vậy
Đại ca, nếu như huynh không chiêu mộ được ba người đó thì phải làm sao?
Không chiêu mộ được thì ta sẽ khiến họ phải chủ động đến đầu quân cho ta
Hay lắm! Theo đệ thấy
đại ca mới là anh hùng đích thực trong thiên hạ
Lưu Quan Trương chẳng qua chỉ là anh tài mà thôi
Tại hạ Tào Tháo, bái phỏng Lưu tướng quân
Hóa ra là Tào tướng quân đại giá quang lâm
chưa thể nghênh tiếp từ xa, xin thứ tội
Thế nào, đây chính là phủ của tướng quân lộ quân thứ 19 ư?
Chính thị
Rất tốt, ta thấy nó còn có khí thế hơn cả soái đài của Viên Bản Sơ
Sao Tào tướng quân lại nói thế?
Bởi vì soái đài của Viên Thiệu tuy hiển hách
nhưng vây quanh toàn là hạng tầm thường một lũ tiểu nhân
Còn mái nhà tranh đây
lại có ba vị huynh đệ nghĩa bạc vân thiên ở
Nghe nói ba người này
không cầu sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày
chỉ nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm
Tào mỗ dù ở ngoài trăm dặm
cũng có thể cảm thấy được cái khí khái anh hùng
phát ra từ mái nhà tranh này
Tào Tháo, huynh nói hay lắm
lúc nãy ta còn đang mắng huynh đấy
Xin hỏi Dực Đức lão đệ mắng gì ta thế?
Ta vừa mắng huynh hư tình giả ý thật là đắc tội
Dực Đức lão đệ mắng phải lắm Ta thà nghe ngươi mắng
cũng không muốn nghe bọn họ lời ngon tiếng ngọt,
giả ý hư tình
Nói hay lắm, hay lắm
huynh nói làm ta sung sướng chết đi được
Huynh biết chăng
- … tên Viên Thuật đó thật chẳng ra gì - Tam đệ
Xem ra Viên Thiệu nuốt lời rồi
Có lẽ Viên Bản Sơn quên rồi cũng nên
Ba vị nhìn xem
trên xe này có nghìn cân lương thực, trăm cân thịt chín
còn có 10 vò rượu ngon
Viên Thiệu ban thưởng cho chúng tôi rồi sao?
Không phải Viên Thiệu, mà là đại ca ta
Đại ca ta nghe nói Viên Thiệu dám gây khó dễ cho ba vị
lập tức sai ta lấy một phần trong kho lương đem đến đây
tương trợ cho ba vị anh hùng
- Bái tạ Tào tướng quân - Đa tạ
Một chút vật mọn, một chút lòng thành thôi mà
có điều không phải ta tự khoe
10 vò mỹ tửu đây đều là rượu ngon trăm năm của nước Bái đấy
Mỗi vò đều trị giá trăm lượng vàng đó
Thật thế à, vậy thì tốt quá rồi
Mỹ tửu được anh hùng đối ẩm
cũng là cái phúc phần của mỹ tửu
- Tào Nhân - Dạ
Ngươi hãy cùng Vân Trường và Dực Đức đối ẩm
- Ta nói chuyện với Lưu tướng quân một lát - Vâng
- Được lắm - Mời
Nào nào, bên này, chậm thôi
Kinh thành giặc Đổng làm loạn
Chín châu chiến hỏa nổi lên
quan dân sĩ tử đâu đâu cũng bị chìm trong cơn nước lửa
400 năm cơ nghiệp nhà Hán sắp đến lúc suy tàn
tôi là dòng dõi họ Lưu
làm gì còn mặt mũi mà đi gặp tiên hoàng đây?
Đau đớn thay. Đau vô cùng
Tôi thì lại khác với ông
một bên là đau, một bên lại là mừng
Dám hỏi Tào công vì sao lại mừng?
Nhà Hạ kéo dài 500 năm rồi đến nhà Thương
Nhà Thương được 500 năm đến nhà Chu
nhà Chu được 300 năm thì đến thời Xuân Thu Chiến Quốc
là lúc thiên hạ đại loạn dẫn đến anh hùng bồi xuất
Từ đó cho thấy vận nước hưng suy dài ngắn đều do ý trời
Nếu không có thời loạn, lấy đâu ra anh hùng
Ông thử nghĩ xem, nếu như ở thời thái bình thịnh thế
ông chỉ có thể là một người đan chiếu dệt cỏ
còn tôi, cũng chỉ có thể làm một viên hiệu úy canh cửa
Chỉ khi thiên hạ đại loạn
ông và tôi mới có thể tạo nên công danh bất hủ
Xem ra Tào Công vì loạn thế mà sinh ra
Sinh trong thời loạn là bất hạnh
nhưng nếu có thể trị được loạn thế
há chẳng phải là đại hạnh trong bất hạnh ư?
Dám hỏi Huyền Đức huynh
lần này hội minh có chí hướng thế nào?
Bị tôi tuy bất tài
nhưng lại muốn lo cho hưng vong của thiên hạ
- … trừ giặc an ***, trung hưng nhà Hán - Hay lắm
Vậy làm thế nào mới có thể thực hiện được hùng tâm của huynh?
Gốc rễ của đại loạn trong thiên hạ
đầu tiên là ở lòng người tản mác
vì thế muốn an định thiên hạ, trước tiên phải có được nhân tâm
mà gốc của nhân tâm
là ở chỗ tuân theo đạo trời, làm việc nhân nghĩa, giữ cái trung hiếu
Tại họ cho rằng hiện nay không thể nào vỗ an được thiên hạ nữa
nhưng lấy thiên hạ thì lại có thể được
Mà cái đạo lấy thiên hạ là ở quyền mưu
quyền mưu có thể tập hợp được anh tài
trên có chúa hiền tôi giỏi dưới có tinh binh mãnh tướng
Phải chăng Tào tướng quân có chí muốn làm vua?
Phải chăng ông muốn phế Hán tự lập?
Tào mỗ làm sao dám si tâm vọng tưởng như thế?
Có điều, lần này vào quan
tôi cảm thấy các lộ chư hầu tiếng là kết minh
thực tế lại đấu đá lẫn nhau
kẻ có hùng tâm đại chí cũng không phải là ít
Về điểm này thì tại hạ cũng có đồng cảm
Tôi vẫn luôn nghĩ, vì sao Viên Thiệu chỉ hô một tiếng
thì 18 lộ chư hầu đã lũ lượt tề tựu
Lẽ nào bọn họ thực lòng muốn giết giặc phò Hán sao?
Chưa hẳn
Loạn tặc Đổng Trác vốn là một thứ sử Tây Lương
quyền vị không bằng các chư hầu
mà nay thì sao, ở nơi kinh thành, miệng hô vương pháp,
độc bá triều cương
đó chính là việc khiến cho các chư hầu thiên hạ lòng thấy bất bình
Họ cảm thấy chỉ một tên chó lợn Tây Lương
làm sao xứng chiếm đoạt triều đình?
Thứ cho tại hạ nói thẳng
Ngoài mặt họ nói là thù hận Đổng Trác
bảo họ đố kỵ Đổng Trác thì đúng hơn
Thế là vội vàng khởi binh, vội vàng kết minh
ý đồ thực chất là muốn nhân khi thiên hạ đại loạn
tranh đoạt địa bàn, mở rộng thế lực của mình
Bọn họ có chỗ nào muốn cứu thiên hạ?
Bọn họ muốn thừa cơ loạn lạc để tranh thiên hạ thừa loạn chia thiên hạ
Cho nên tại hạ mới cho rằng gốc rễ của thiên hạ đại loạn
đầu tiên là ở lòng người tản mác
Đại ca nói chuyện với Lưu Bị thế nào?
Đệ hãy nói xem đệ cùng với Quan Vũ, Trương Phi uống rượu ra sao?
Hay lắm, hai vị Quan Trương đó
quả là trung can nghĩa đảm, hào khí xung thiên a
Hay, hay, quả là anh hùng hiếm có trên đời
Anh hùng như thế lại không thuộc về ta
mà lại rơi vào tay Lưu Bị
tiếc thay, buồn thay, hận thay
Phải chăng ...phải chăng Lưu Bị không thể về dưới trướng đại ca?
Người này đã không phải vật trong túi, cũng chẳng phải cá trong ao
Y có tâm hùng chí lớn há có thể để cho ta dùng?
Chỉ mong ngày sau đừng trở thành đại địch của ta
Phụ thân. Lần này chỉ một trận đã phá được trại Bạch Mã
Tôn Sách tự Bá Phù
đủ thấy quân Tây Lương chỉ có hư danh
Vì sao phụ thân không thừa thắng truy kích, chiếm lấy Hổ Lao quan
tiến thẳng vào kinh đô Lạc Dương?
Chỉ cần quân ta tiến vào đầu tiên thì công đầu sẽ là của cha
Tôn Kiên tự Văn Đài
Thật mừng cho chí của con ta
Hiện nay quân ta một mình vào sâu mấy trăm dặm
Hàn Đương tự Nghĩa Công
đã rời xa đại doanh của nghĩa quân
nhưng viện binh và lương thảo mà Viên Thiệu hứa cung cấp
thì lại mãi chẳng thấy đến
Mạt tướng đề nghị quân ta hãy dừng lại nghỉ ngơi
đợi sau khi đại quân của Viên Thiệu đến
mới cùng tiến công Hổ Lao quan
Lời của Hàn tướng quân rất có lý
có điều, đợi khi đại quân của Viên Thiệu đến
quân ta vẫn phải đảm nhiệm trọng trách tiên phong
Bởi vì lần này diệt giặc
tổng cộng có đến 18,19 lộ chư hầu cùng nhau tranh hùng
Bọn họ ai mà chẳng muốn kiến công lập nghiệp
ai mà chẳng muốn vào được Lạc Dương trước tiên,
để được thiên tử phong chiếu?
Cho nên con em Giang Đông chúng ta nhất định phải đi trước thiên hạ
trong chiến dịch tiêu diệt Đổng Trác này phô trương thực lực,
tranh đoạt thành trì, dùng thắng lợi để phát triển về sau
Báo! Tướng tiên phong Tôn Kiên truyền đến đạo thư thứ ba
Viên Thiệu tự Bản Sơ
xin cấp tốc phái quân chi viện và lương thảo
- Biết rồi, gọi Viên Thuật đến gặp ta - Vâng
Báo ...
Bẩm minh chủ, Tôn Kiên phái tướng đến gặp
Tướng đến là ai?
Thượng tướng Hoàng Cái
Hoàng Cái tự Công Phúc
Hoàng tướng quân đích thân đến à?
Xin Viên minh chủ xem Mạt tướng đã dùng thanh kiếm này
giết 25 tên giặc Tây Lương
Thân kiếm đã mòn, lưỡi kiếm đã gãy
Thời khắc này đây mấy vạn con em Giang Đông chúng tôi
cũng như thanh kiếm này
đang phải đơn độc huyết chiến với quân Tây Lương ở Hổ Lao quan
Còn quân giới, chiến mã, lương thảo mà ngài đã hứa
hiện giờ ở đâu?
Hoàng tướng quân chớ giận, ta đã bảo Viên Thuật
cung cấp lương thảo, quân giới cho Tôn tướng quân rồi
đoán chắc trong năm ba ngày sẽ đến
Còn nói năm ba ngày?
Đến nay đã mấy cái năm ba ngày trôi qua rồi
Chúa công tôi một không thấy lương thảo
hai chẳng thấy quân giới, ba chẳng thấy viện binh
mà khi tôi vào quan lại trông thấy
các chư hầu đều uống rượu vui vẻ trong doanh
hoàn toàn không có dấu hiệu của việc tiến quân
Đâu có, đâu có Năm lộ chư hầu đã dẫn binh xuất quan rồi
chẳng bao lâu sẽ cùng Tôn tướng quân hội hợp
Thế này vậy, Hoàng tướng quân hãy lui xuống nghỉ ngơi
để ta bố trí chuẩn bị
Không, bẩm minh chủ, chúa công tôi nói rồi
không thấy lương thảo quân giới
tôi sẽ không rời khỏi minh chủ nửa bước
Hoàng tướng quân, trước khi trời tối
ta nhất định sẽ giao lương thảo quân giới cho tướng quân
Được, Viên minh chủ nhất ngôn vi định, không được nuốt lời
Nhất ngôn vi định, như thanh kiếm này
Hoàng tướng quân, hãy lui xuống nghỉ ngơi đi
Đệ thật là hồ đồ quá
Đệ giữ lương của Lưu Bị thì cũng thôi đi,
sao còn muốn giữ cả lương thảo khí giới của Tôn tướng quân?
Tôn Văn Đài là người thế nào?
Viên Thuật tự Công Lộ
Là đại tướng tiên phong của nghĩa quân
Những việc này đệ đều biết cả
Đệ không chỉ biết chiến công của Tôn Văn Đài,
đệ còn biết ông ta
trước nay vẫn không coi ngôi vị minh chủ của họ Viên chúng ta ra gì
Đệ đã biết vậy
thì còn đắc tội với ông ta làm gì?
Đại ca, huynh nghe ngu đệ nói một lời đi
Hán thất khí số đã tận, sắp phải diệt vong,
chỉ có kẻ ngu mới hồ đồ mà dốc lòng phò Hán
Ác như Đổng Trác, đã sớm soán đế đoạt ngôi rồi.
Việc mà Đổng Trác làm đó,
chính là việc mà bao kẻ kiêu hùng muốn làm nhưng không dám làm.
Đệ muốn khuyên ta làm kẻ ác hay là kẻ ngu đây?
Đã không phải là kẻ ngu, cũng không phải là kẻ ác,
mà nên làm kẻ có trí
Trước mắt, tuy rằng 18 lộ chư hầu đều tham gia liên minh
nhưng động cơ của bọn họ
chưa chắc đã là trừ giặc giúp nước
Bọn họ chỉ là muốn sau khi thiên hạ bạo loạn,
giành giật cho bản thân một lãnh địa rộng lớn nhất mà thôi
Đáng sợ nhất là Tôn Kiên, Thái thú Trường Sa
Nếu Tôn Kiên hạ được Lạc Dương, chém được Đổng Trác,
thì có thể thâu tóm quân Tây Lương vào trong tay hay không?
Có khuynh đảo triều đình, dấy binh tự lập hay không?
Có theo bước Đổng Trác xưng bá thiên hạ hay không?
Sẽ trở thành một tay kiêu hùng còn đáng sợ hơn cả Đổng Trác nữa
Việc này ...
cũng không phải là không có khả năng ...
Vì thế cho nên, đại ca, thượng sách của chúng ta chính là
nhân lúc tiễu trừ Đổng Trác
cũng đồng thời làm suy yếu thế lực và binh mã của Tôn Kiên
tốt nhất là để bọn chúng cùng tan vỡ
như vậy thì thiên hạ tự nhiên sẽ rơi vào túi họ Viên thôi
Việc này ta há không biết hay sao? Chỉ là …
việc đệ làm cũng rất quá đáng
Tại sao chứ?
Đệ nghĩ đi, Tôn Kiên là đại tướng tiên phong của nghĩa quân,
một khi ông ta thua trận,
mấy mươi vạn quân liên minh tan thành tro bụi,
đến lúc đó thì đệ và ta đều sẽ thân bại danh liệ
còn nói gì đến công danh đại nghiệp nữa?
Báo
Báo
Bẩm minh chủ,
canh ba đêm qua, hai tướng Lý Thôi, Quách Dĩ
dẫn 8 vạn kị binh tinh nhuệ của Tây Lương, đang đêm đánh úp doanh trại của Tôn Kiên
Tôn Kiên hao binh tổn tướng, đã rút khỏi trại Bạch Mã
Bẩm minh chủ,
Đổng Trác đích thân dẫn 25 vạn đại quân Tây Lương
thế như thác đổ rêu rao rằng muốn vì nước trừ giặc
trong vòng 5 ngày sẽ chém Tôn Kiên trong vòng 10 ngày sẽ lấy ...
Nói
... sẽ lấy thủ cấp của Viên minh chủ
Đệ nghe thấy chưa?
Chúng ta thành giặc rồi !
Thật đúng là thắng làm vua, thua làm giặc mà
Nếu Đổng Trác thắng, bao nhiêu cẩm nang diệu kế của đệ
đều trở thành hoa trong gương, trăng dưới nước.
Gã Tôn Kiên này thua nhanh quá, việc này ...
Ngu xuẩn, hại đến ta thì càng ngu
Đệ … Tôn Kiên không có lương thảo thì đánh trận được sao?
Chuyện Tôn Văn Đài thua trận đã sớm nằm trong dự liệu của tôi
Tào tướng quân đến rồi
Dám hỏi tại sao Mạnh Đức huynh lại nói như vậy?
Bởi vì Tôn Kiên tuy anh dũng
nhưng dốc lòng cầu thắng, quân đơn độc mà vào sâu
đã thành kiêu binh,
mà kiêu binh thì tất bại
Dám hỏi Viên minh chủ,
vào lúc này đây, ngài chuẩn bị ứng phó như thế nào?
Lập tức đem tin Tôn Văn Đài bại trận,
Đổng tặc thân chinh cầm quân, truyền đến các nơi
Sau đó chiêu tập chư hầu các trấn cùng thương lượng đại kế chống giặc
Không được
Ngài tuyệt đối không thể đem tin Tôn Văn Đài bại trận
nói với các chư hầu
Ngược lại, ngài phải nói với bọn họ,
Tôn Kiên thắng rồi, mà là đại thắng,
Đổng Trác mới là binh bại như núi đổ
Bây giờ chỉ đợi mọi người đồng loạt xông lên,
đánh lấy Hổ Lao Quan, trực chỉ thành Lạc Dương.
Bằng không, tin Tôn Kiên bại trận
ắt sẽ khiến các chư hầu sinh lòng sợ địch
Lòng quân một khi đã tan rã thì liên minh xem như kết thúc
Truyền lệnh,
đãi yến ở soái đài, mừng công cho Tôn tướng quân
Các vị tướng quân
Tôn Văn Đài huynh đại phá quân địch,
nêu cao thanh thế của liên minh
chúng ta hãy cùng chúc mừng Tôn tướng quân
Chúc mừng Tôn tướng quân
Công Tôn Toản tự Bá Khuê
Đổng tặc thì chỉ búng ngón tay là xong đời
chúng ta đợi vài ngày nữa thì có thể nâng ly mừng công tại kinh thành rồi
Viên minh chủ,
tôi nghe nói Đổng Trác đã đem binh ra khỏi ải quan rồi
việc này có thực hay chăng?
Đúng vậy
Thế thì chúng ta còn ở nơi này mở tiệc vui mừng sao?
Binh pháp có dạy, lấy tĩnh chế động, dĩ dật đãi lao (lấy sức nhàn thắng sức mỏi)
chính là lẽ thắng trận vậy
Đại quân của Đổng Trác một khi ra khỏi ải quan
thì đạo quân đơn độc của Tôn Văn Đài ắt sẽ rơi vào hiểm cảnh
minh chủ không lo ông ta sẽ bại trận sao?
Đại quân của Đổng Trác một khi ra khỏi ải quan
thì đạo quân đơn độc của Tôn Văn Đài ắt sẽ rơi vào hiểm cảnh
minh chủ không lo ông ta sẽ bại trận sao?
Viên Thuật,
lương thảo của ca ca ta, tại sao ngươi giữ lại không chịu phát?
Lại còn đánh thuộc hạ của ta?
Một tên bộ cung thủ nhỏ nhoi như ngươi,
- … sao lại dám vô lễ đến thế? - Thì sao nào?
trước nay Trương Phi ta vẫn vô lễ đấy,
các ngươi dám làm gì nào?
Được
Các vị chư hầu,
nếu các vị để cho ba kẻ này ở đây tự ý ngang ngược
vậy xin cho Viên Thuật tôi được cáo lão hồi hương
Viên Công Lộ hãy bình tĩnh
ngài là phó minh chủ,
chưởng quản chuyện lương thảo của 19 lộ chư hầu chúng ta,
há có thể dứt áo bỏ đi hay sao?
Ngài đi rồi chúng tôi lấy gì ăn đây?
- Ăn cái gì? - Đúng vậy, đúng vậy
Ngồi đi, ngồi đi
Đã như thế thì xin cho ba anh em tôi được cáo từ
Huyền Đức, dừng bước
Huyền Đức, ông đã là tông thất của Hán triều
thì cũng như ngọn cờ lớn của liên minh chúng ta,
há có thể dứt áo bỏ đi hay sao?
Ông đi rồi chúng tôi há lại không run sợ hay sao?
Mạnh Đức không cần phải lo
Ông hoàn toàn biết rõ, thiên hạ tuy lớn
nhưng các vị cũng khó mà sánh vai cùng đứng
Đổng Trác tự Trọng Dĩnh
Này Phụng Tiên, có thấy hay chưa? 0:25:55.832,1193:02:47.295 Lữ Bố tự Phụng Tiên
Tòa thành trước mặt kia, đó chính là đại bản doanh của Viên Thiệu
Nghĩa phụ, bằng vào ngựa Xích Thố và Phương thiên kích của con,
thì 18 lộ chư hầu cũng chỉ là cỏ rác
Đợi đến lúc giao binh,
con sẽ tự tay cắt lấy đầu Viên Thiệu
để báo ơn sâu của nghĩa phụ
Tốt, tốt
Con ta anh hùng cái thế, thiên hạ vô địch
có điều, Viên Thiệu kia chỉ có hư danh, không đủ mưu lược,
cái đầu chó của hắn có thể tạm gửi trên cổ
Nhưng có một kẻ, cái đầu của hắn
thì Phụng Tiên con phải thay ta lấy về cho bằng được
Là ai?
Ác tặc Tào Tháo
Tên tiểu tử này, ta hận hắn thấu xương
hận không thể phanh thây hắn ra làm ngàn mảnh uống máu moi gan
mới có thể giải được mối hận trong lòng ta
Xin nghĩa phụ yên tâm.
Nhi thần nhất định sẽ chém lấy đầu Tào Tháo
Con lại nhìn xem. Cổng thành trước mặt kia, hết sức cao lớn kiên cố,
Quân kị của Tây Lương ta chuyên về đánh trận trên đồng rộng
chứ không quen công thành.
Nếu Viên Thiệu cố thủ không ra đánh
thì thật phiền phức lắm thay
Nghĩa phụ có cao kiến gì không?
Ta nghĩ, chúng ta làm như thế này,
để cho đại quân mai phục ở đây,
con dẫn hơn trăm quân kị lên trước khiêu chiến
nghĩ cách dụ Viên Thiệu ra khỏi thành
chúng ta sẽ cùng hắn thư hùng một trận trên đồng trống
Không cần trăm quân kị, một ngựa cũng đủ rồi.
Viên Thiệu thật là hạng tham lam ích kỷ
Hắn có tư cách gì mà làm minh chủ chứ
Trước khi đệ đi
Đệ nên cho hắn vài bạt tai rồi mới đi
Tam đệ, rút lại mấy cái bạt tai của đệ đi
Cẩn thận kẻo lại bẩn mất tay
Không giấu gì hai đệ,
ta thật không muốn rời bỏ liên minh
Có điều bọn họ không chấp nhận chúng ta
Đại ca, sao lại nghĩ vậy?
Huynh còn nhớ nhung cái ghế tướng quân của lộ chư hầu thứ 19 à?
Chỉ là hư danh, có gì mà luyến tiếc?
Ta là nhớ đến thiên tử đang gặp nạn trong thành Lạc Dương kia
Liên minh vốn có thể đánh đến kinh thành, trừ giặc phò Hán
Việc này dễ thôi Ba anh em chúng ta đánh đến Lạc Dương
chém đầu Đổng Trác là xong thôi
Tam đệ, thế thì lỗ mãng quá.
Đại ca này, chúng ta đi rồi cũng tốt
Lúc đến ba người, lúc đi cũng ba người
Chí tại thiên hạ, không lo gì hết
Xem kìa…
Viên Thiệu, Tào Tháo, các ngươi nghe đây
Nếu không muốn làm rùa đen rút đầu
thì mau mau ra đây cùng Lữ Bố ta sống mái một phen.
Báo
Bẩm minh chủ, quân Tây Lương đã đánh đến trước cổng thành rồi
Bao nhiêu binh mã?
Trước cổng thành chỉ có một mình Lữ Bố
Hắn ta một mình xông đến, kêu réo rằng muốn lấy đầu Tào Tháo
Đa tạ, đa tạ,
Tào mỗ lại được dương danh thiên hạ rồi
Các vị tướng quân, chỉ có một Lữ Bố đơn độc xông đến
không xem các vị tướng quân ra gì
Bộ tướng dưới quyền của tôi là Lưu Tam Đao
trong vòng 3 đao ắt sẽ chém được Lữ Bố
Hay lắm
Tôi có thượng tướng Hàn Dũng có thể ra đánh Lữ Bố
Hai vị xin hãy khoan đã
Tôi có dũng tướng Bắc Hải là Vương Xung,
anh ta đã sớm muốn phanh thây Lữ Bố,
đoạt lấy ngựa Xích Thố làm vật cưỡi cho mình
Tốt
Minh chủ,
Hàn tướng quân, Lưu tướng quân, Vương tướng quân
đã ra đánh rồi, đã giao chiến với Lữ Bố rồi
Thế nào?
Chỉ trong ba hiệp
ba vị tướng quân đều bị Lữ Bố chém rơi khỏi ngựa rồi
Truyền lệnh, đóng cổng thành,
bất kỳ ai cũng không được tự tiện ra đánh
Tuân mệnh
Chư hầu các lộ trong thành nghe đây
Các ngươi gan nhỏ như chuột, rút đầu như rùa,
hãy xem Lữ Bố ta cho các ngươi một bài học
- Hắn ta thật là càn rỡ. - Hắn ta muốn gì đây?
Bọn chư hầu đóng cổng kia
Hắn ta làm vậy là ý gì?
các ngươi không phải là có18 lộ hay sao?
Hôm nay hãy để Lữ Bố ta tặng cho các ngươi 18 mũi tên
Các ngươi sợ đánh tay đôi với ta à?
Vậy hãy hợp lại mà ra,
18 người cùng giao chiến một lượt với ta
xem Lữ Bố ta một kích một ngựa
làm thế nào mà liên tiếp chém rụng 18 cái đầu của các ngươi
Viên minh chủ, đại địch trước mắt, Đổng Trác đích thân đến
trận này chỉ được thắng không được bại
Tào mỗ bất tài, nguyện vì liên minh bày binh bố trận
Xin mời Mạnh Đức huynh
Lữ Bố dù có dũng mãnh hơn nữa thì cũng chỉ là một kẻ thất phu,
Hắn ta dám kiêu căng như thế
là vì đại quân của Đổng Trác cách đây không xa
Đổng Trác là muốn dùng Lữ Bố làm mồi nhử,
dụ chúng ta ra khỏi thành mà giao chiến
với quân Tây Lương của hắn ở ngoài đồng trống
Tôi nghĩ trong vòng 3 canh giờ,
chúng ta không thể ra khỏi thành nghênh chiến
Chúng ta phải đợi đến quá ngọ,
lúc mà quân Tây Lương người mỏi ngựa mệt
thì mới có thể mở cổng thành nghênh chiến
- Nói đúng lắm - Nói hay lắm
Nhưng Viên Thuật đồng ý cấp cho tôi 2 vạn cân lương thảo 0:32:29.497,1193:02:47.295 Lưu Đại tự Công Sơn
đến nay vẫn chưa thấy tăm hơi
Không có lương thảo,
muốn người ngựa của ta ôm bụng đói mà đánh trận à?
Viên Công Lộ,
3 ngàn binh mã mà ngài hứa cấp cho ta đâu rồi?
Còn có lương thảo cho quân của ta nữa,
khi nào thì phát đây?
Viên Thiệu cấp cho ngài bao nhiêu lương thảo binh mã,
tại sao ngài luôn nói giùm ông ta?
Ông ta là ông trời của ngài à?
Công Tôn tướng quân, ông khinh người quá rồi
Bản thái thú đến đây để gia nhập liên minh
nào có từng được một binh một tốt
Lưu Đại
tại sao ngươi chiếm lấy ba quận Đương Dương của ta không trả?
Hay lắm, ta cũng muốn hỏi ngươi
Tại sao ngươi lại dung túng thuộc hạ phá hoại thành trì của ta?
Món nợ này ta còn chưa tính sổ với ngươi
Ngươi mang quân đánh ta trước
Ngươi nói xem
Mọi người im đi. Nghe Tào mỗ nói một lời
Tào mỗ kể như là người biết rõ căn nguyên khiến thiên hạ đại loạn
Đúng như lời Huyền Đức,
thiên hạ đại loạn là do lòng người ly tán
Ngay lúc này đây,
đại quân Đổng Trác đang khiêu chiến trước cổng thành
vậy mà chúng ta lại ở đây đấu đá với nhau
thiên hạ há có thể không loạn hay sao?
Bớt phí lời đi
Mọi người yên nào,
đừng đánh nữa, đừng đánh nữa
Thô lỗ ngu si, kiêu hùng hèn mọn
không đủ tư cách bàn đại sự
Huyền Đức huynh, dừng bước, xin dừng bước
Mạnh Đức, tại hạ chính là muốn ra khỏi thành
ra đi vội vã, không kịp gặp mặt mà từ biệt,
xin các hạ thứ tội
Tại sao lại muốn đi vậy?
Là cảm thấy Viên Thiệu không xứng làm minh chủ
hay là Huyền Đức huynh không để ý đến công danh lợi lộc?
Viên Thiệu có xứng làm minh chủ hay không, tại hạ không dám vọng nghị
Nhưng ba anh em tôi ngày trước gia nhập liên minh, vốn là muốn trừ giặc,
tuyệt đối không phải vì công danh lợi lộc
Nói hay lắm
Tào mỗ cũng có một lời đã giấu trong lòng từ lâu lắm
Xin Mạnh Đức cho được nghe
Tráng chí báo quốc của ba anh em ngài, trung nghĩa hào tình,
Tào mỗ cực kỳ kính phục
Tại hạ lớn mật, muốn mời các vị tạm thời ở lại doanh trại của Tào mỗ,
chúng ta cùng xây dựng đại nghiệp, ông thấy thế nào?
Đa tạ hậu ái của Mạnh Đức
Có điều ba anh em ta vừa rời khỏi Viên Thiệu
chớp mắt đã đầu nhập dinh Tào
Mạnh Đức không sợ chúng chư hầu nói lời thị phi hay sao?
Tại hạ cũng lớn mật nói thẳng
Bị này không có sở trường gì,
nhưng nguyên tắc hành sự thì cẩn thận giữ gìn không thay đổi
Vậy cũng tốt
Có điều vào lúc này thì các vị không ra khỏi thành được đâu.
Tại sao?
Là vì Lữ Bố đang ở trước cổng thành khiêu chiến
Thằng tiểu tử đó đến thật à? Đến thì tốt
Có câu này không biết các vị đã nghe hay chưa?
Trên thế gian này có hai thứ tuyệt phẩm
là nhân trung Lữ Bố, mã trung Xích Thố
Phương thiên họa kích trong tay Lữ Bố
sử đến xuất thần nhập hóa.
Còn ngựa Xích Thố mà hắn ta cưỡi đó,
ngày đi ngàn dặm, nhanh như sấm sét.
Hắn ta xem anh hùng trong thiên hạ như cỏ rác,
còn núi cao sông rộng dưới vó ngựa Xích Thố
cũng chỉ như đất bằng
Đổng Trác có được Lữ Bố còn hơn được 10 vạn hùng binh
Như hiện nay thì lại càng đáng sợ
Cả hai thứ tuyệt phẩm này đã hợp lại làm một
Lúc này đây, Lữ Bố đang cưỡi ngựa Xích Thố đứng trước cổng thành khiêu chiến
Có điều 18 lộ chư hầu
lại không có ai dám ra ứng chiến
tất cả đều như rùa đen rút đầu không dám chường mặt ra
Vì vậy ta thấy các vị cũng nên tránh đi thì tốt hơn
Đại ca, nhị ca, hai huynh hãy tạm ở đây đợi tin,
xem em đâm thằng nhãi Lữ Bố đó cả ngàn lỗ xuyên suốt
Tam đệ, Lữ Bố dũng mãnh hơn người,
hay là để ta ra đánh hắn?
Nhị ca, trước đây huynh đã chém Hoa Hùng
nếu huynh muốn cướp công của đệ
thì đệ không nhận người nhị ca này đâu
Tam đệ à, hay là nghe đại ca dạy bảo vậy
Mạnh Đức này,
ngài xem, ngài đã khích hai em ta đến thành thế nào rồi?
Nào dám, nào dám, chỉ là hảo ý thôi
Tại hạ cảm thấy hay là chúng ta hãy tránh
cái con hổ dữ Lữ Bố này
Được, tại hạ cũng có một câu này,
xin nhờ Tào công nói lại với Viên Thiệu
Xin cứ nói
Ngày mà ba anh em ta tham gia liên minh, đã đưa đến một phần đại lễ,
vì liên minh mà chém Hoa Hùng
Hôm nay chúng ta rời đi,
thì cũng như vậy, sẽ tặng liên minh một phần đại lễ nữa
Lễ vật gì?
Chém Lữ Bố
Câu này của Huyền Đức huynh
đã đủ khiến 18 lộ chư hầu phải hổ thẹn rồi
- Tam đệ - Có
Lệnh cho em ra đánh Lữ Bố,
ta và nhị ca sẽ lược trận
Tuân mệnh
Viên Thiệu, không phải ngươi bốn đời làm đến Tam công hay sao?
Không phải danh trùm thiên hạ hay sao?
Tại sao không dám ra đánh một trận với Lữ Bố ta?
Tại sao lại rút đầu như rùa, gan nhỏ như chuột?
Bọn chư hầu 18 trấn, các ngươi cam tâm làm chuột bầy à?
Thằng đầy tớ ba họ kia, chớ có ngông cuồng,
Trương Dực Đức đất Yên ở đây
Ngươi gọi ta là gì?
Thằng đầy tớ ba họ
Ta đường đường là Lữ Bố, sao lại trở thành thằng đầy tớ ba họ?
Tiểu tử nhà ngươi họ Lữ có phải không?
Phải
Ngươi trước đã bái Đinh Nguyên tướng quân làm nghĩa phụ,
Đổng Trác kia dùng một thớt ngựa Xích Thố đã mua chuộc được ngươi
Ngươi vì một thớt ngựa
mà tự tay giết chết nghĩa phụ Đinh Nguyên,
sau đó lại nhận Đổng Trác làm nghĩa phụ,
ngươi không phải thằng đầy tớ ba họ thì là gì?
Thằng đầy tớ ba họ, mau đến chịu chết
Thằng đầy tớ ba họ, nạp mạng đi
Hay
Thằng đầy tớ ba họ, sức lực quả thật là mạnh
Thằng đầy tớ ba họ