Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chị Aya.
Em mới gặp anh Asou...
Chị Aya!
Chị không sao chứ?
Aya.
Cô ấy bị nghẹn thức ăn.
Mau chuẩn bị bình oxy và IV.
Aya, không sao đâu.
Để được an toàn, hãy chuẩn bị máy hút luôn.
Aya!
Aya!
Chị Aya!
Không sao rồi.
Chỉ có chút thức ăn nghẹn ở cổ.
Giờ thì tốt rồi.
"Gương mặt buồn bã của mọi người
dường như đã sẵn sàng để bật khóc.
Tôi sẽ bị chết...
... chỉ vì một chuyện... tầm thường này sao?"
Tấm thiệp này gửi đến Aya.
Vậy để tôi đưa cho cô ấy.
Làm phiền bác sĩ.
Aya?
Cháu sao r...
Aya - chan
Chào!
Cậu học sao rồi?
Bình thường.
Gần đây cậu không gặp Aya à?
Không.
Em muốn làm một việc gì đó để giúp đỡ người khác,
nhưng cuối cùng
em chẳng hiểu gì về căn bệnh của cô ấy cả.
Lý do tôi chọn khoa thần kinh
là vì Khoa này có nhiều phân ngành khác nhau.
Tôi nghĩ có lẽ tôi sẽ chữa được
các căn bệnh mà những người khác không thể chữa được
Mới đầu, tôi thực sự đầy tham vọng.
Nhưng thật sự... tôi cũng chẳng hiểu được gì cả.
Tôi nói cho bệnh nhân đã từng ngồi ở ghế này:
"Bệnh này tuy không lấy đi tính mạng ngay tức thời."
"Hiện giờ, chúng tôi đang trong thời gian nghiên cứu phương pháp điều trị."
"Đừng từ bỏ hi vọng. Hãy cố gắng lên."
Một mặt để an ủi họ, mặt khác để nhắc nhở
"tôi không từ bỏ việc nghiên cứu,"
nhưng tất cả chỉ là giả dối.
Nhưng mà tôi sẽ vẫn không bỏ cuộc.
Bệnh nhân còn chưa bỏ cuộc...
thì bác sĩ làm sao có thể bỏ cuộc.
Sau này, cậu cũng trở thành bác sĩ, đúng không?.
"Dù là động vật hay thực vật, chúng chẳng cần bận tâm tới chuyện sống - Chết.
Chỉ có con người là sinh vật duy nhất...
mới ích kỷ cố gắng duy trì cuộc sống."
Bác sĩ à?
Thời gian này, mình cậu chăm sóc cho cây hoa này à.
Lâu rồi không gặp.
Cậu,... mỗi tháng đã được xuất bản...
trích từ cuốn nhật ký của cậu có phải không?
Có em nữ sinh trung học gửi tấm bưu thiếp này cho cậu.
Cô ấy đã đọc những gì cậu đã viết.
"Em ước gì mình đã chết."
"Em có cùng căn bệnh giống chị Aya."
"Khi bác sĩ cho em biết bệnh của em không thể chữa được,"
"em đã khóc thật nhiều."
"Rôì em không thể đi lại bình thường được nữa."
"Ở trường, ai cũng nhìn chằm chằm vào em."
"Bạn trai thì cũng bỏ rơi em."
"Tại sao điều này lại xảy ra với con?,"
"ngày nào em cũng hỏi mẹ em như thế".
"Nhưng,"
"sau khi đọc bài viết của chị,"
"em nhận ra rằng không phải mình em là người duy nhất chịu sự đau khổ này."
"Từ khi bị bệnh, em đã vô cùng chán nản."
"Em đã không dám ngẩng đầu lên mà sống."
"Em muốn được mạnh mẽ như chị."
"Kể từ giờ, cho dù có đau khổ và nước mắt có nhiều bao nhiêu..."
"Em muốn có nghị lực như chị để tiếp tục tiến về phía trước."
"Nhờ chị Aya mà em mới có được quyết tâm này."
Cậu,... nói muốn làm gì đó để giúp đỡ người khác phải không?
Khi lần đầu gặp cậu,
mình nghĩ
chẳng có gì quan tâm.
Đến chuyện sống chết của con người.
Nhưng mà...
Mình đã thay đổi.
Khi biết tới cậu...
Cho dù là ích kỷ...
hay tìm đủ mọi cách...
Mình muốn cậu tiếp tục sống.
Vì vậy, mình...
Asou - kun
Mình không thể... đi bộ được nữa.
Nhưng mà... mình.. Vẫn giúp... được người khác.
Mình vẫn giúp được người khác.
Đúng thế!.
Đã đến mùa Giáng sinh rồi ha.
Aya - chan.
Đây.
Bác sĩ,...
bác sĩ... muốn chuyển tới... bệnh viện khác à?
Không.
Sao em hỏi thế?
Bác sĩ... sẽ ở mãi đây chứ?
Ừ.
Thế thì tốt.. Quá.
Em cứ lo sợ bác sĩ sẽ từ bỏ em.
Vì bệnh của em chẳng có tiến triển gì cả.
Tôi sẽ không bao giờ rời bỏ em.
Sẽ không bao giờ từ bỏ.
Vì em là bệnh nhân của tôi.
Tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc...
.. Sẽ cố gắng chữa bệnh cho em.
Vậy nên...
Aya, cũng không được bỏ cuộc.
Nhưng...
nếu...
Nếu bác sĩ...
cần dùng cơ thể em cho việc nghiên cứu.
Để tìm ra cách chữa trị căn bệnh này
Em muốn mình giúp được những người khác bị căn bệnh giống em.
Ý em là... muốn hiến tặng cơ thể của mình cho Y học?
Em muốn được giúp Bác sĩ.
Aya - chan,
giờ em vẫn còn khoẻ mạnh.
Vậy nên,
đừng bao giờ,.. Nghĩ tới những chuyện như thế.
[Có hi vọng.]
[Hiệu quả của các xét nghiệm.]
"Chỉ một câu nói: Tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi em,"
đã cho tôi có thêm nghị lực."
"Bác sĩ, cảm ơn bác sĩ đã chăm sóc em trong suốt thời gian qua."
Aya, quà Giáng sinh năm nay con thích cái gì?
Có... được không ạ?
Con có được ích kỷ... không ạ?
Đương nhiên!
Bất cứ điều gì con muốn.
Con muốn... về.
Con muốn... về nhà.
Miễn là chỉ được 1 ngày thôi.
Thật chứ ạ?
Thông thường thì tôi sẽ không cho phép.
Vì nó sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ của cô ấy.
Thần kinh của cô ấy có thể có chuyển biến xấu.
Và huyết áp cũng có thể bị tụt xuống bất cứ lúc nào.
Thật sự,
vài ngày trước đây, aya có nói với tôi rằng
muốn hiến tặng cơ thể mình cho việc nghiên cứu.
Cô ấy hi vọng có thể giúp được những người có cùng căn bệnh giống mình.
Nếu bây giờ Aya - chan muốn về nhà,
chúng ta nên giúp cô ấy hoàn thành tâm nguyện.
Vì vậy, cô ấy đã có thời gian để cảm thấy mình còn sống.
Tôi sẽ ở lại bệnh viện.
Nếu thấy có chuyện gì xảy ra,
xin hãy báo cho tôi ngay lập tức.
Hôm nay,
mẹ có chuyện muốn nói với các con.
Chị Aya không bị sao chứ?
Ngày mai chị ấy về nhà, đúng không?
Ừ.
Nhưng...
chị của các con...
... tình trạng sức khoẻ... không được tốt.