Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chúng tôi sẽ lấy lại thành phố.
Cha tôi từng quản lý nơi này.
Nucky Thompson sắp phải ngồi nhà đá 7 năm.
Nghĩa là số rượu để lại cho chúng ta.
Hàng của chúng ta đưa tới thì vào.
Còn của Nucky thì không.
Tôi đã có tìm hiểu rồi, Harry.
Nghe được nhiều điều tốt về
anh từ thẩm phán Graves.
- Ý anh là là việc tôi chơi banh à.
- Chẳng phải sao?
Anh ta hứa gì với anh?
- Nhiều hơn những gì ông từng hứa.
- Tôi sẽ hủy diệt cậu.
- Louis. Louis!
- Ông ấy bị đột quị.
Cậu có rượu, chúng tôi có tiền.
- Tôi cần tiền đặt cọc trước.
- Đồng ý.
Cô đang mang thai.
Đó là nhiệm vụ thiêng liêng từ Chúa trời
và 1 thỏa thuận tài chánh giữa chúng ta.
Tôi cần 1 cảng để chuyển hàng.
20% của tôi gồm người bảo kê hoạt động này.
Đây có thể là cơ hội tốt.
Chúng ta gặp nhau và tìm cách lấy
toàn bộ số rượu.
_ Các vị tính làm gì Nucky?
- Giết anh ta đi.
- Tài năng của anh là gì, anh Slater?
- Làm người khác dừng tay.
Slater giờ sẽ là tài xế của anh.
Anh ta hơi hỗn hào, phải không?
Anh ta làm việc là có mục đích.
Khi xong xuôi, anh sẽ đi
và không hé răng nửa lời với ai về việc này.
Đứa con đó là dành cho em.
Đừng động vào tôi.
Đừng!
Anh từng làm người mẫu vẽ tranh chưa?
Manny Horvitz.
- Thì trả cho ông ta đi.
- Tôi sẽ xử lý việc đó.
Ông xây nên thành phố này.
Giờ ông có thể lấy lại nó.
- Anh từ chức giám đốc ngân khố à?
- Đúng.
- Ingrid, phải không?
- Sigrid.
- Tên con bé là gì?
- Abigail.
- Darmody đâu?
- Anh ta không có ở đây.
Chính chồng cô gây ra việc này.
Cha tôi chết rồi.
Vụ bắn ông...
tôi chưa bao giờ muốn chuyện đó xảy ra.
- Đặc vụ Van Alden.
- Đưa tay ra trước mặt.
Và lấy....!
Em tính đi xưng tội.
Rồi cha Brennan
sẽ làm lễ cưới cho chúng ta.
Đơn khán áng về việc xét xử sai được chấp thuận.
Vụ án bị bác bỏ.
ông bà Mueller,
chào mừng tới Cicero.
Tôi chắc là chúng tôi sẽ rất hạnh phúc ở đây.
Có khoảng
160,000 acres đất.
Vùng đất đó sẽ đáng 1 gia tài, bà Thompson.
Anh cần em ký giấy chuyển chủ quyền
ngay khi có cơ hội.
Đây là cách duy nhất để chúng ta có
thể kết thúc chuyện này, phải không?
- Ai sẽ ra tay?
- Tôi.
sync and corrections by Bellows
www.addic7ed.com
Trans by OmegaQ
- Dùng chân ấy
- Đẩy.
- Chuyện này tốn bao nhiêu thời gian đây?
- Nó không di chuyển.
Mấy cái chốt bánh xe rỉ cả rồi.
Walt Wallet ở đâu khi chúng ta cần anh ta?
"Cây xăng Alley," phải không?
Phải, nó chẳng đi đâu nữa đâu.
Chào buổi sáng.
Giờ này còn sáng gì nữa.
Nổ lốp à?
Chốt bánh xe rỉ cả rồi.
Ít nhất là cái chốt này.
Tôi có chai
3 trong 1 trong hộc đựng găng tay.
- Có lẽ xài được đấy.
- Tôi không biết nó là gì.
Là dầu bôi trơn chứ gì nữa?
Để ông ta lấy đồ đi.
Chắc cũng chả được gì.
Đó có thể là một dụng cụ.
Anh nói sao?
3 trong 1.
Ông nói: "chứ còn gì nữa?".
Đó có thể là 1 cây cờ lê.
Tôi không thấy tại sao đó lại là cây cờ lê.
- Hay là 1 loại dung môi nào đó.
- Thì thường là như thế, nhưng...
Tôi lớn lên tại Sicily.
Sperlinga.
Chúng tôi có dầu Olive...
chứ không phải cái loạil... 3 trong 1.
Thưa ông, tôi không có ý gì đâu.
Tôi giỡn thôi.
Đi nào, Regina.
Tên con cún là gì?
Regina?
- Phải. Đó có nghĩa là hoàng hậu.
Chúc ông một ngày tốt lành.
Ông cũng thế.
Đi nào, Regina.
Còn là cái gì khác nữa à?
Cái này này.
Cái này. Có thể là cái này!
Hay cái này!
Thằng già chó má.
Của nhóc này.
Đừng làm rớt nhé. Đi đi.
Cám ơn ông.
Không gì bằng
một tách cà phê nóng vào 1 buổi sáng lạnh lẽo, phải không?
Một bữa sáng ngon?
Nói cho anh biết, khi tôi còn nhỏ,
tôi chưa từng được ăn sáng.
Chúng tôi kiếm không đủ thức ăn.
Nhưng giờ nó là bữa ăn yêu thích trong ngày của tôi.
Con của tôi... tôi luôn đảm bảo chúng sẽ
khởi đầu ngày mới
với 1 bữa ăn nóng sốt.
Thật hài hước khi vài người...
nói rằng họ chưa từng trộm cắp.
Nhưng anh còn gia đình, còn con cái để chăm lo...
anh sẽ làm mọi chuyện,
đó là lý do tôi không tức giận.
Tên anh là gì, nói lại xem?
- Nate.
- Thật đấy, tôi không tức giận.
Ý tôi là anh là kẻ trộm, phải không Nate?
- Ông Thompson...
- Anh ăn trộm để sống qua ngày.
Phải không?
Hãy trả lời khi ông ấy hỏi.
- Dạ phải.
- Tốt.
Vậy là một mặt chúng tôi có tên trộm Nate;
mặt khác chúng tôi có anh Doyle đây
người sở hữu 1 nhà kho, nơi chứa toàn là rượu.
Vào 1 đêm,
anh Doyle đây rời
khỏi nhà kho đó mà
không để người canh gác
để đi nói chuyện với Tào Tháo trong nhà xí.
Tên trộm đó thấy 1 cơ hội để kiếm cái ăn cho gia đình,
mò tới và trộm đồ trong kho
chung với kẻ đồng lõa ẩn mặt.
Giờ tôi hỏi anh, anh Doyle,
những tên trộm làm gì?
- Sao cơ?
- Đó là 1 câu hỏi đơn giản.
Trộm thì làm gì?
- Chúng chỉa đồ à?
- Chính xác.
Đó là công việc của chúng... trộm đồ.
Và còn những người chủ của nhà kho?
Chứa đồ?
Lại đúng.
Giờ thì, ai trong cái kịch bản
đó, không làm việc của mình?
Tên trộm, kẻ chỉ có 1 lý do duy nhất
là trộm đồ,
hay là thằng khốn ngo dốt
kẻ đã để cái nhà kho chứa đầy
rượu mở cửa toang hoác
trong khi hắn ta đang đi cầu?
- Tên ngu dốt?
Chính xác.
Tôi không tức giận, Nate.
Anh chỉ làm công việc của mình.
Cám ơn, ông Thompson.
Ai là kẻ tòng phạm lái xe của anh?
- Rowland Smith.
- Rowland Smith.
Cởi trói cho anh ta đi.
Nhưng trước khi làm thế,
cho một viên vào đầu nó đi.
Cái gì?! Không!
Không, ông Thompson!
Làm ơn đừng!
Có những người mà mày
đừng nên trộm đồ của họ.
- Lấy khăn lau bàn đi.
- Vâng thưa bà.
Philip, muỗng dùng cho khách cần được đánh bóng.
Tôi làm ngay, thưa bà.
"Old Lang Syne."
"Auld Lang Syne."
Đó là tiếng Scottlan, nghĩa là "Lâu, lâu lắm rồi."
- Chúng ta sẽ ca bài đó vào tối nay chứ?
- Phải, con yêu.
Ngay khi đồng hồ điểm nửa đêm.
Cha nói con có thể thức cho tới năm 1923.
Đừng vòi vĩnh, Teddy.
Nữ phi công Carrie Duncan
- vừa tới South Jersey để chuẩn bị cho...
Cha đâu rồi?
Mẹ nghĩ là đang ở chỗ làm.
Con làm cho cha 1 tấm thiệp.
Con sẽ gặp cha vào tối nay.
Lúc đó con có thể đưa cho cha.
Mẹ ơi, nữ phi công là gì?
Một phi công lái máy bay là nữ.
Một cô gái lái máy bay ạ?
- Tin nổi không?
- Carrie Duncan.
Cô ấy sẽ là người đầu tiên bay liên tục
qua cả 1 lục địa.
Cô ấy sẽ cất cánh từ Cape
May vào buổi sáng.
Ngay khi cô ta làm tóc xong.
Thế là đủ rồi, Philip.
Mẹ có 1 cuộc gặp.
Mẹ sẽ về sau vài giờ.
Nước đá sẽ được đưa tới vào lúc 1:00.
Đảm bảo là nó sạch và được đập nhỏ ra.
Các cô, tôi xin giới thiệu đây là Evelyn,
người sẽ gia nhập CLB Artemis của chúng ta.
Chào.
Chơi hay lắm.
Giờ thì bàn công chuyện 1 tí.
Do tính chất vui vẻ của kỳ nghỉ này,
chúng ta có thể dự đoán là khách hàng của chúng ta
sẽ say xỉn hơn bình thường,
và những yêu cầu các cô tham gia
góp vui sẽ tăng theo đó
Tôi mong các cô hãy từ chối sự cám dỗ,
và vi phạm sẽ bị phạt 25 đô.
Hãy lịch thiệp và duyên dáng,
và hãy quên thứ mà các cô muốn.
Các quý ông sẽ lịch thiệp
chỉ khi họ muốn.
Thử màu son tối hơn đi.
Nhà Follies đang ở trong thành phố,
thế nên chúng ta có thể dự
đoán là ngài Ziegfeld sẽ ghé thăm.
Tôi có đọc báo biết là ông ấy đi cùng vợ.
Nếu không phải vì đàn ông có vợ,
thì chúng ta thất nghiệp rồi cưng.
Chúng ta tới chỗ chơi trò chơi nhé?
Coi nào. Tôi xin lỗi.
Anh Harrow đây là người bảo vệ của chúng ta, một cựu binh.
Tôi chắc là rất có duyên.
Đi chơi đi cháu.
Đưa thằng bé tới rạp xiếc Heckler's
Flea đi.
Đi nào.
Tới phòng của cô nào.
- Chừng nào tàu của ông khởi hành?
- Tới 6:00 lận.
Cô ấy đã chuẩn bị tới 12 cái rương đồ,
thêm 2 cái cho mẹ tôi nữa.
Đi Naples chứ có phải lên thăm chị Hằng đâu.
Naples là vùng kín của chị Hằng đấy.
Anh ta tới rồi.
Dean O'Banion.
Tôi lại đang mong là anh sẽ từ ống khói bò ra.
Anh là trẻ hư đấy, Alfonse.
Tặng vợ ông.
Lấy từ tiệm của tôi. Chúc mừng năm mới.
Lấy 4 ly whiskey. Ngồi đi.
Cái gì mang tôi tới South Side
ngay trong những ngày đông này vậy?
Thì anh cũng đâu thấy phiền
khi đưa đống bia của anh tới đây.
Ý anh là gì?
Đã phân chia địa bàn rồi mà.
Giờ Jake lại nói là anh đang "lấn sân".
- Jake nói thế à?
- Anh phủ nhận à?
Còn phải hỏi.
Uống đi.
Ngon đấy.
Càng ngày càng khó lấy.
Thêm 1 lý do để anh phải tôn trọng ranh giới.
Tôi đã nói rồi, Al...
hạy là lỗ tai anh đầy phô mai đặc hả?
Thế nghĩa là sao?
Tôi đang hỏi là anh bị điếc à?
Con của cậu ấy bị điếc đấy.
Tôi chắc là anh ta không có ý xấu.
Hòa bình cho thế giới, tử tế với mọi người.
Giờ thì địa bàn theo như tôi hiểu,
là khu phía bắc của tôi.
Khu phía nam của các vị,
nhưng anh bạn
Spike O'Donnell của tôi
quản lý quán Kerry Patch tại phía nam khu tôi.
Cho tới tận đại lộ Cass.
Phần phía bắc của chúng tôi.
Thế thì tôi nói đúng rồi.
Tôi tin là tôi chỉ đang làm ăn
trên sân nhà của ông O'Donnell
với sự cho phép của ông ấy.
Và tôi tin là anh tào lao bỏ mẹ.
Chúc các vị 1 ngày tốt lành.
Và chào thằng con anh hộ tôi,
hay ít ra là vẫy tay với nó.
- Đưa anh ta ra khỏi đây đi!
- Thằng khốn!
- Cậu bị cái đéo gì thế hả?
- Là con của tôi, John.
Thế có đáng 1 cuộc chiến không hả?
Cư xử phải phép đi nhé?
Tôi không muốn có rắc rối khi tôi đi vắng.
Quyết tâm đầu năm của tôi đấy.
- Tôi nghiêm túc đấy Al.
- Tôi biết.
Có nguy cơ mất rất nhiều tiền đấy.
Tôi sẽ đi tính sổ với thằng đó.
Tôi tưởng là anh hạ quyết tâm đầu năm rồi.
Phải tới nửa đêm mới là năm mới mà.
Lấy cho tôi 1 ly.
Harry, Jess, các vị thế nào?
Rất vui được gặp anh, Nuck.
- Hai người đã gặp thị trưởng Bader,
vì giám đốc ngân khố hạt
Damien Fleming.
Công việc cũ của ôngg.
Hai giờ ngủ trưa đó chắc kinh khủng lắm hả.
Thu xếp ổn thỏa ở Blenheim chưa?
Tôi e là chỉ trong 1 ngày thôi.
Vậy là anh sẽ lỡ bữa tiệc của tôi.
- Tệ thật.
- Trách nhiệm phải làm mà.
Hoặc là trong trường hợp của chúng tôi, bộ trưởng Mellon,
người đứng đầu bộ tài chánh.
Chúng tôi sẽ lên xe lửa tốc hành về lại Washington,
và với quan cảnh tuyệt vời của đại dương.
Tôi cho là 2 vị bị tạt nước vào mặt đủ rồi.
Tít báo trên tờ "New York Times" ấy?
Untermeyer có 1 cây rìu to để mài rồi.
Nếu như Untermeyer là tay chặt cây duy nhất.
Bộ Cựu Chiến Binh, vụ làm ăn với các công ty dầu hỏa...
- Sinclair.
Người của anh dạo này hơi bị nổi với báo giới.
Mọi chuyện sẽ tốt hơn vào năm 1923 này.
Tôi lo tới là lo năm sau nữa kìa.
Harding có cơ hội tái đắc cử mong manh lắm.
Vậy tôi sẽ gặp 2 người vào tối nay à?
Chắc rồi.
Các vị.
Eddie, sao ông không đưa ông
Smith đây tới quầy xì gà?
Xì gà Fatimas khá tuyệt đấy ạ.
Đi thằng vào vấn đề nhé Harry?
Người của ông đang sa lầy, và ông
sẽ không kéo tôi theo đâu.
- Coi nào, Nuck.
- Dẹp đi.
40 ngàn đô 1 tháng để bảo vệ,
- và đó là còn chưa tính tới
- 40 ngàn 1 tháng
- còn chưa bằng 5% số tiền anh kiếm được.
- Remus, Rothstein, Torrio.
Và mỗi khi tôi lật báo ra,
thì lại thấy có 1 vụ điều tra mới.
Có lẽ đã tới lúc anh thôi giọng trịch thượng rồi đấy.
Tôi có nhớ là 1 vài bài báo viết
về những vấn đề pháp lý của anh.
Đó là chuyện của 1 năm rưỡi trước rồi.
Giờ tôi là nhà từ thiện.
Anh là 1 tay gangster, không hơn không kém.
- Tôi quản lý rất chặt nơi này, Harry.
- Anh quản lý 1 cái chợ trời...
chuyên bán rượu cho kẻ nào trả giá cao.
Dạo này có nhiều người bị giết trên đường à?
Tabor Heights cách nơi này 60 dặm.
Vậy mất bao lâu thì nơi này lên trang nhất báo?
Anh đang chỉ tôi cách quản lý việc của tôi à?
Tôi chỉ đang nói là anh sống 1 trong 1 cái nhà kính.
Thế thì cứ mặc kệ nó, được chứ?
Được thôi.
Về vụ tiền bạc...
để giữ cho đám chó săn
nhà báo khỏi đánh hơi tới đây,
tôi sẽ lấy tiền mặt.
- Tôi sẽ trả cho Jess à?
- Tôi rút Jess ra khỏi vụ này.
Tôi có người trung gian rồi.
Tôi sẽ liên lạc sớm thôi.
Anh nghĩ gì về quý cô phi công này?
Cô ta nên dạng chân ra
và để cái vụ dạng cánh đó cho chồng cô ta.
Trong khi chúng tôi tiếp tục mở rộng
những khả năng phẫu thuật của chúng tôi.
Tuần trước chúng tôi vừa có thêm
1 bác sĩ chuyên giải phẫu lồng ngực,
và anh ấy vừa thực hiện 1
ca tái thông mạch máu.
Tôi sẽ không giả vờ là biết từ đó đâu.
Cái túi màng tim được thông thoáng,
và khi lành lại, các mộ sẹo sẽ hình thành
và lưu chuyển máu có chứa oxy lên tim.
Và phía bên trái chúng tôi có
Khoa nhi Enoch và Margaret Thompson
.
Bệnh viện thánh Theresa
sẽ không còn đóng vai trò phụ tuyến
cho bệnh viện nhi Philadelphia nữa.
Nhờ có ông bà Thompson,
khoa hồi sức nhi đồng tốt nhất
hiện giờ đã có mặt ngay tại thành phố Atlantic này.
Chúng tôi rất vui vì đã có thể giúp đỡ mọi người.
Đồng thời với việc hiện đại
hóa cơ sở của chúng tôi,
chúng tôi còn dự tính sẽ liên
kết với 1 trường đại học lớn.
Chúng tôi hình dung ra 1 ngày
khi sinh viên trường y Penn
sẽ có ca thực hành đầu tiên của họ ở đây...
- Ai đó cứu tôi.
- ...ngay tại bệnh viện thánh Theresa này.
Làm ơn.
Bác sĩ Mason!
Y tá!
Chúng tôi cần cáng. Đưa cáng tới đây.
Rất xin lỗi khi để các vị
nhìn thấy cảnh này.
Đi tới phòng họp nào.
Chúng tôi đang chọn hàng rào cho sân trong.
- Chúng tôi sẽ cần ý kiến của phụ nữ.
Anh đang nghĩ tới Bách Gỗ hay Hoàng Đương?
Vợ tôi chọn hoa tú cầu.
- Ông Posner?
- Phải?
Một ngày tốt lành, thưa ông.
Tôi tên là George Mueller.
Tôi đại diện cho công ty bàn ủi điện Faraday.
Vợ ông cũng có ở nhà chứ ạ?
Cái gì? Không.
Anh đang bán cái gì thế?
Vợ ông yêu cầu 1 vài thông tin
về 1 sản phẩm có thể tiết kiệm cho bà ấy hàng giờ khom lưng...
Hôm nay là giao thừa đấy.
Phải, thưa ông. Nếu tôi có thể vào trong...
Tôi vừa nói gì nhỉ?
Muốn gì thì tuần sau tới đi.
Thưa ông, công ty chúng tôi đang tổ chức thi bán hàng.
Hôm này là ngày cuối cùng...
Ai thế?
-Gã tiếp thị nào đó, chả biết.
Đúng là dở hơi.
Tới đây đi các chàng trai.
Thắng giải thưởng đi.
Các cô, bạn trai của các cô có đôi tay chắc chắn không?
Các cậu trai, các cậu có nhắm chuẩn
để làm bạn gái mình ấn tượng không?
Hãy tới và thử đi
tại quầy bắn súng Great Plains
này.
Chỉ tốn 1 đồng thôi.
Chỉ hai xu 10 hào thôi.
Các bạn thích động vật chứ?
Đủ rồi đấy anh bạn.
Đi nào.
Cha chú dạy chú bắn ạ?
Thật ra là chị chú.
Cha cháu bắn cũng tài lắm đấy.
- Cha giết người xấu trong chiến tranh.
- Phải.
Rudy, tên congo rùng rợn.
Hoppy, chàng trai ếch...
đã ở đây từ khi còn là con nòng nọc.
Đã có lần chân cha bị đau và phải tới bệnh viện.
- Ai nói với cháu thế?
- Mẹ cháu.
Mẹ cháu rất đẹp.
- Cô ấy vẽ tranh đấy.
- Đâu có đâu.
Có mà.
Cô ấy vẽ bức tranh trong phòng chú đấy.
Ma mẹ sẽ dẫn cháu đi xem phim.
- Ai?
- Mẹ cháu.
Ý cháu là Gillian à.
Cháu nói thế mà.
Chúng ta ăn kẹo bông gòn nhé?
Các vị, bà Thompson,
cám ơn mọi người vì 1 năm tuyệt vời.
- Rất sẵn lòng.
- Chúc mừng năm mới.
- Các vị cũng thế.
- Chúng tôi sẽ gặp bà vào tối nay chứ?
Chúng tôi rất mong điều đó.
Bác sĩ Mason?
Tôi là Margaret Thompson.
Chúng ta đã gặp tại buổi ăn trưa của kỳ nghỉ lễ.
Tất nhiên.
Tôi đang tự hỏi là người phụ nữ hồi nãy...
cô ấy thế nào?
Đang nghỉ ngơi, nhưng đáng tiếc là cô ấy sảy thai rồi.
Tôi rất tiếc.
Không cần thiết đâu.
Con của cô ta đã chết
nhưng đó là chuyện có thể dễ dàng phòng tránh.
Cô ấy bĩ sảy thai là do bị nhiễm trùn E.Coli.
Nếu ai đó bảo cô ta đừng uống sữa chưa qua tiệt trùng,
thì con cô ấy đã sống.
Bà nằm trong ban giám đốc bệnh viện,
phải không bà Thompson?
Phải.
- Vậy có lẽ bà có hứng thú muốn biết
rằng chúng tôi không cung cấp
những hướng dẫn cơ bản nhất về việc chăm sóc trước khi sinh .
Chúng tôi không hướng dẫn
phụ nữ cách bồi bổ hay giữ vệ sinh.
Họ đều chả biết gì về cơ thể họ,
và cái bà nhìn thấy hôm nay là kết quả.
Và anh mong tôi làm gì về điều đó?
Chẳng làm gì cả.
Đi nào các vị.
Tôi muốn kết thúc sớm, hoàn
tất trước năm mới nhé.
Xem ai tham gia kìa.
- Công sự của anh đâu?
- Đang ăn trưa.
Munya, chúng ta có bạn này.
Anh không bảo tôi khi nào sếp tới à?
Thì vừa bảo đấy.
Nucky.
Cái gì đưa ông tới đây?
Tôi vừa đi tìm hiểu.
Gã Rowland Smith...
hắn đang trốn tại Willow Grove.
Khu rừng quen thuộc của ông.
Ngay bên ngoài Philly.
Khỏi thẩm vấn hắn
và để cái xác như là một lời nhắn
cho bất cứ ai tính cướp của chúng ta.
Mấy thằng mạt hạng đó cần học cách tôn trọng.
Có vấn đề gì à, Manny?
Tối giao thừa.
Vợ tôi tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ.
Lúc đó ông khốn cùng và tuyệt vọng.
Còn nhớ tôi đã giúp ông thế nào không?
Và tôi cũng đã giúp ông.
Tôi làm chuyện này cho ông,
nhưng tôi cũng muốn có
việc kinh doanh của riêng tôi.
Bạn bè không nên thành cộng sự.
Mickey?
Hắn là bạn ông à?
Chứ phải gọi hắn là gì đây?
Được thôi Manny.
Tôi đồng ý.
Ông sẽ không hối tiếc đâu.
3 tháng nữa kể từ lúc này,
tôi sẽ nhét đầy tiền vào túi ông.
Rowland Smith...
hãy chắc chắn là hắn ngỏm trước sáng mai.
- Không, không!
- Xin thứ lỗi.
Xin thứ lỗi!
Tôi vô cùng xin lỗi.
"Cứ mỗi ngày theo mọi cách tôi càng trở nên tốt hơn và tốt hơn."
"Cứ mỗi ngày theo mọi cách tôi càng trở nên tốt hơn và tốt hơn."
Xin chào.
Tên tôi là George Mueller.
Tôi là người của công ty...
Tôi tưởng anh là người của tiệm tạp hóa.
Không thưa bà, tôi là người của
công ty...
Biến đi dùm cái.
Chúc mừng năm mới.
Bữa tiệc tuyệt lắm Nucky.
Cám ơn, Damien.
Rất vui khi gặp anh.
Bữa tiệt tuyệt thật.
Xin chào.
Trông cô rất đáng yêu, Margaret.
- Nucky.
Rất vui được gặp.
- Một đêm tuyệt vời, Nucky.
- Cám ơn.
- Trông bà rất đẹp, bà Thompson.
Cám ơn.
Oh!
Nếu không biết rõ thì tôi tưởng mình đang ở Ai Cập.
- Làm sao ông làm được thế?
- Chúng tôi đơn giản là học từ mấy tấm hình.
Tôi e là tôi chiếm công của người khác rồi.
Chính vợ tôi là người đã tạo ra bữa tiệc này.
Cứ tưởng tượng xem..
một sa mạt vô giá trị xa ngút ngàn,
nhưng ngay bên dưới nó là 1 kho báo hàng triệu đô.
Thật ra là tôi có thể tưởng tượng được.
Xin lỗi.
- Xin lỗi.
- Gì thế?
Cứ cho nó xuống đi.
Vài phút thôi
Tại sao không chứ?
Ngài ấy đây rồi...
Vị Pharaoh!
Eddie.
Rất mừng vì anh đến được.
Đến được á. Còn lâu tôi mới bỏ lỡ bữa tiệc này.
Thế này còn dễ hơn đi Ai Cập.
Và tôi dám cá là hy lễ tốt hơn luôn.
- Hẳn là 1 vụ đặt cược an toàn.
- Chỉ có 1 cách tìm ra thôi.
Ông đây hẳn là chàng nhóc vương giả rồi.
Nét đáng yêu nhóc tì của tôi đã ra đi
cùng con ngựa và chiếc xe kéo rồi.
- Còn chú nhóc này thì...
- Mm!
Chào chàng đẹp trai. Cháu là ai?
Theodore Thompson, thưa cô.
Rất hân hạnh được gặp.
Cô tên là Lillian Kent,
nhưng cháu có thể gọi cô là Billie.
Mấy đứa bạn của cô toàn gọi thế.
Cậu bé đáng yêu thật.
Chỉ khi nó muốn thế thôi.
- Đó là da báo thật ạ?
- Teddy.
Với số tiền mà đám bán da thú lấy
của cô, cô rất hy vọng nó là thật.
Con lên lầu đi nào.
Sẵn sàng để ca cho bữa tối của chúng ta chưa?
Một ly nữa là ca tới bến luôn.
Thôi chơi 2 ly vậy.
Đây rồi.
Ah.
Cháu thấy chưa?
Nhìn kỹ nhé.
Tên mẹ cháu đấy.
"Ange"...
"Angela Darmody."
- Đó là họ của cháu.
- Tất nhiên.
Cháu muốn vẽ tranh.
Được thôi.
Lên này.
- Cháu đang vẽ gì thế?
- Ngựa ạ.
Đẹp lắm.
Mẹ cháu từng vẽ hình chú đấy.
Lâu lắm rồi.
Chuyện gì thế
- Gillian.
- Chuyện gì xảy ra từ lâu thế?
Cuộc chiến.
Đó là 1 chủ đề thích hợp à?
- Hai người đang làm gì thế?
- Vẽ tranh ạ,
như mẹ của con ấy.
Mẹ vẽ bức đó.
Giờ mẹ là mẹ của con, nhớ chưa?
Dạ.
Lên giường với mẹ nào. Tới giờ ngủ rồi.
Chúc ngủ ngon.
Đóng cửa rồi.
- Cả tôi cũng thế sao?
- Al.
Tôi tưởng Torrio xích cổ anh lại rồi.
Ông ấy rởi khỏi thị trấn
và tôi nhai đứt xích rồi.
Anh thật sự muốn làm thế à?
Xin lỗi, tôi không nghe rõ anh nói gì.
Hey-o, Tommy!
Mày ở chỗ quái nào thế hả?
- Ông nói...
Ngậm mồm lại và ra dáng thông minh đi.
Chúng ta có bạn này.
Anh vừa nói gì nhỉ?
- Đi đứng cẩn thận đấy Deanie.
- Đây là khu của tôi, Al,
phía bắc của thành phố.
Trừ phi anh muốn nếm thử cái
thứ đang nằm trong cái cặp đó...
tôi sẽ cẩn thận nếu tôi là anh.
Đi nào.
Chúa ơi!
Diễn hay lắm!
Tôi không biết anh là ai,
nhưng anh vừa có được 1 người bạn đấy.
Tôi George Mueller của công ty bàn ủi điện Faraday.
- Dean O'Banion. Anh kết hôn chưa?
- Rồi.
Thế này vậy.?
Tôi sẽ làm 1 bó hoa thật đẹp
để anh mang về cho bà Mueller, được chứ?
- Anh nói là anh bán bàn ủi à?
- Phải, thưa ông.
- Nó sẽ tiết kiệm cho ông...
- Lấy cho tôi 24 cái.
Tôi...
Được thưa ông.
- Cám ơn ông.
- Anh là người tốt đấy, Mueller.
Anh có một khuôn mặt lạnh lùng tuyệt vời.
Nếu muốn có 1 công việc thật sự,
thì cứ hỏi xung quanh về Deanie O'Banion.
24 cái ạ?
24 cái bàn ủi.
♪ 3,000 năm về trước ♪
♪ Vua Tut trị vì thiên hạ ♪
♪ Hẳn lúc đó ông ta chu du khắp nơi ♪
♪ Vì trong mộ của ông ta toàn là vàng với đồ bạc ♪
♪ Từ những khách sạn của những miền đất xa xôi ♪
♪ Trong khi lục soát chiếc tủ đồ hoàng gia ♪
♪ Người ta tìm thấy ở cổ tay ông ta ♪
♪ Cái lá đầu tiên Adam đưa Eve ♪
♪ Ôi vị vua Tutankhamun ♪
♪ Dưới bầu trời nhiệt đới, vua Tut rất sáng suốt ♪
♪ Và ông ấy cũng rất đồng tính ♪
♪ Cleopatra ngồi trên đùi ông ta ♪
♪ Vuốt 1 phát.... đó là nơi bà ngồi ♪
♪ Những cô gái sẽ nhảy cho ông ta
và cứ nhảy là được thưởng ♪
♪ Họ cứ nhảy nhảy mãi ♪
♪ nhưng chả bao giờ dùng chân ♪
♪ Hàng ngàn cô gái nhảy mỗi ngày ♪
♪ Vời nhiều động tác hip hip hip hooray! ♪
♪ Vị vua
Tut-Tut-Tut-Tut-Tut-Tut ♪
♪ Thời của vua Tutty ♪
♪ 3,000 năm trước trong lịch sử và chúng tôi biết ♪
♪ Vua Tutankhamun cai trị 1 vùng đất hùng mạnh ♪
♪ Ông cai trị trong nhiều năm ♪
♪ Giữa tiếng cười, bài hát và nước mắt ♪
♪ Ông tạo nên 1 kỷ lục mà giờ vẫn còn ♪
♪ Họ mở cửa mộ ông vào ngày đó ♪
Vậy còn nàng "Nefertitties" đang nhảy kia thì sao?
Tên Cantor đó...
tên Do Thái may mắn nhất.
Cô Kent đây không phải là
hạng vũ công hát bè thông thường.
Ông dựa trên kinh nghiệm mà nói à?
Dựa vào việc tôi là chủ đất của cô ta, anh Yale.
Tân Do Thái may mắn nhất thứ 2 này.
Một căn hộ thuộc tòa nhà của tôi tại West 57th.
Một người thuê nhà.
Giờ Remus đã nghe mọi chuyện.
Anh có thể nói với Remus chuyện đó là thật.
Gyp, anh tới rồi.
Chuyến đi xuống đây thế nào?
Nổ lốp xe, tin nổi không?
Có tình cờ gần khu Tabor Height không?
Mất 8 tiếng để cọ rửa dầu ra khỏi tay tôi.
Ông không tính giới thiệu bạn hẹn của mình à?
Tất nhiên, tôi vô phép quá.
Scruffy, gặp Charlie Luciano này.
Sao cơ?
" Cô ấy" nói anh làm cô ấy nhớ tới anh trai mình.
Trong trường hợp của anh thì đó là lời khen
Gyp Rosetti, gặp George Remus.
Rất hân hạnh.
Làm 1 ly whiskey cho ấm người nhé?
Người này là kẻ có máu cực lạnh.
Phải có cái gì hơn cả whiskey mới ấm được.
Hơn cả thứ whiskey đó.
Remus có nhiều hàng tốt lắm.
Nhắc mới nhớ, chúng ta cần nói chuyện.
Dạo này có nhiều yêu cầu
cho rượu rum, và thứ hàng đó...
Cleopatra cần ông xuất hiện kìa.
Không sao. Tôi cũng không có hứng
thú nói hết suy nghĩ của mình.
Thư giãn nào, Gyp.
Tiệc mà.
Lời nâng ly từ người chủ bữa tiệc!
Khuấy sữa trứng, nâng ly rượu ngọt.
Chúc mừng năm mới mọi người.
Chúc mừng năm mới!
Vì Nucky and Margaret Thompson!
Ai ăn phần cá sardine cuối cùng vậy?
Tôi thấy có con mèo hoang đi qua.
Và mất luôn cả dĩa xúc xích nữa.
Này Georgrie, thế nào rồi?
Tôi bán được 24 cái.
Án tượng đấy.
Tôi bán cũng không bằng George.
- Mỗi một lời từ chối là gần hơn với 1 lời chấp thuận.
- Chắc chắn.
Chỉ trừ việc anh chậm chân và hụt mất tiền thưởng rồi.
Phải, chính xác là 500 đô là.
Phil là người chiến thắng.
Tôi đã có đơn đặt hàng rồi.
24 cái bàn ủi. Thế là tôi hơn 7 cái.
Rất tốt, và chắc chắn anh sẽ nhận được hoa hồng,
nhưng cuộc thì kết thúc rồi.
Quá hạn thời gian rồi.
Ông bảo là tới 10 giờ tối mà.
Anh chả biết gì về hành tây rồi.
- Hành tây?
Hẳn phải có cả đống mạt cưa giữa mớ súp lơ.
Thôi đi Phil.
Hạn chót là 9:00, George.
Ông Gulliver, ông bảo là 10 giờ mà.
Thế là quá giờ rồi.
Gọi tôi là Scotty.
Tôi chắc chắn là 10:00 giờ.
Anh biết là thành phố có pháp lệnh
cấm anh tới chào hàng sau 9:00 tối.
Cái gì? Tôi không biết điều đó.
Phải. Như thế là quấy rối trị an.
Đó là lý do hạn chót phải vào 9 h.
Vợ chồng tôi tính
dùng tiền thưởng để mua nhà mà.
Coi nào.
Đừng tuyệt vọng thế chứ.
Uống 1 ly nào. Tôi không uống đồ có cồn.
Còn tôi à? Xỉn quắc cần câu mới thôi.
Bay trên không suốt 30 tiếng không ngủ.
Bà có thể tưởng tượng ra việc bay
lượng trên trời như 1 chú chim không?
Tự do chăng?
30 tiếng một mình là tất cả tự do tôi cần.
Thưa bà, có người báo với tôi
là chúng ta sắp hết champagne.
Cám ơn. Tôi sẽ báo để quầy rượu lấy thêm.
Ở nhà thì lúc này đã là năm mới rồi.
Chúc Katy dùm tôi.
Bà Thompson,
quả là 1 sự kiện tuyệt vời.
Theo như nguyên tắc thì tiệc tùng làm tôi thấy chán
, nhưng tiệc này thì không.
Tôi rất mừng vì hai người thấy vui.
Rất vui ấy chứ.
Bác sĩ Landau, người phụ nữ sáng này...
Tôi vô cùng xin lỗi khi để bà thấy điều đó.
Bệnh nhân nữ. Tội lắm.
Phải.
Tôi có nói chuyện với 1 bác sĩ.
Anh ta nghĩ có thể là ý hay
nếu bệnh viên cung cấp vài hướng dẫn cho phụ nữ...
hướng dẫn sức khỏe, chăm sóc trước khi sinh.
Thế à? Bác sĩ nào thế
Tôi không nhớ tên ông ấy.
Một quý ông hơi già.
Ý của ông ấy là toàn bộ chuyện
đó đã có thể phòng tránh được.
Xin lỗi?
Mọi người sao rồi?
- Làm ngọt rượu thêm cho 2 người à?
- Có lẽ là ông phải làm thế.
Vợ ông vừa lên lớp tôi
về việc bệnh viện chúng tôi là đồng lõa
gây ra vụ sảy thai của 1 phụ nữ.
- Không, tôi...
- Chúng tôi cẩu thả, phải không
Em không có ý đó.
Anh chắc chắn là thế.
Tại sao lại bàn công việc ngay trong đêm giao thừa chứ?
Nhìn kìa!
Là Howard Carter đấy,
trở về từ thung lũng các vị vua
với những món quà quý giá cho khách của chúng ta.
Mọi người, xin hãy tới và lấy báu vật của vua Tut đi.
Một chiếc trâm vàng cho bà chứ, bà Landau?
Ghim kẹp áo cho ông chứ, bác sĩ?
Thật đẹp.
Bước tới đi mọi người.
Xin hãy cứ tự nhiên.
Kim cương thật đấy.
Richard, tôi nói chuyện với anh 1 chút nhé.
Tất nhiên.
Anh có thích sống ở đây không?
Có.
Vậy tôi sẽ rất vui nếu anh ngừng nhồi vào đầu Tommy
những câu chuyện của quá khứ.
Với nó những chuyện đó rất đau lòng.
Tôi hiểu.
Tôi biết là anh sẽ hiểu.
Anh có tính đi đâu vào tối nay không?
Có, tôi đi gặp 1 người bạn.
Vui vẻ nhé.
Và hãy nhìn tới tương lai.
Dừng ở đó đi.
Tôi hiểu là hiện đang có một sòng bạc tại Traymore.
Nghe ông tới thì dẹp ngay ấy mà.
Có hứng thú không George?
Remus luôn tránh xa bài bạc.
Thêm 1 cái xác ướp kìa.
Thành thật xin lỗi, thưa các vị.
Tôi tin là mọi người hiện đang rất vui.
Chúng tôi đang trở nên thân mật hơn.
Tôi đã hứa với tên Do Thái này
là tôi sẽ đâm nữa cây vào mông hắn thôi.
Như hồi nãy tôi nói,
tôi muốn 500 thùng rum mỗi tháng, công thêm...
Tôi cần phải dừng ông lại đã.
Tôi sẽ không bán rượu cho ông nữa.
Mọi thứ thay đổi rồi.
Tại sao?
Không phải chuyện của anh.
Đó chính là cái thái độ bề trên...
Tôi có những người bạn có vị trí cao
trong chính phủ.
Như một ưu tiên cho họ và cho
chính sự thanh thản của tôi,
Tôi thích đơn giản hóa mọi việc.
Tôi có tiền, ông có rượu.
Còn gì đơn giản hơn thế?
Tôi sẽ chỉ bán cho 1 người duy nhất.
Có hiệu lực ngay lập tức,
tôi sẽ chỉ cung cấp
rượu từ thành phố Atlantic
cho riêng ông Rothstein.
Nếu muốn ông có thể mua trực tiếp từ ông ấy.
Công thêm 50% tiền à.
Ông có thể mua từ Brooklyn.
Bill Lovett,
Peg-Leg Lonergan.
Mấy tên Ailen đó không chịu bán cho người Ý.
Xin lỗi nhé.
Năm mới, luật mới.
Thấy chưa, hợp lý thật đấy.
Tôi biết 1 thằng Tàu Khựa
sở hữu 1 tiệm giặt đồ...
hắn bảo năm 1923 sẽ là năm Hợi.
Đây là quyết định làm ăn, ông Rosetti.
Tôi xuống tới tận đây, gặp rắc rối với chiếc xe...
Ai cũng nhận được tin dữ mà.
Nhưng chúng ta không cùng hội cùng thuyền với nhau.
Tôi bị chèn ép từ tứ phía...
Không, bà mẹ anh, Frank.
Cái quán rượu tồi tàn và cái nhà
kho tởm lợm của anh tại Canarsie?
Tôi thấy anh chả giúp gì được cho tôi cả, anh bạn
Còn anh, tên lùn tự mãn,
luồn lách xung quanh như 1
thằng nha sĩ cầm ống gây tê.
Này, sao anh không cẩn thận...
Vào góc mà ngồi đi, thằng theo đuôi?
Và ông...
cái que bánh mì thắt nơ.
Tên khốn mặt tái...
Hẳn là ông mệt lắm rồi, ông Rosetti.
Chuyện đó có thể làm 1 người cảm thấy bực bội.
- Ông cần nghỉ ngơi.
- Tôi cần 500 thùng rum.
Ông và người của ông, khách của tôi tại Ritz.
Ông nghĩ tôi không thể tự trả tiền phòng à?
Tôi đang bày tỏ thiện ý.
Nhận hay không thì tùy.
- Tôi cũng bày tỏ luôn nhé?
- Đừng hòng làm ở đây.
Tao sẽ ị mày ra như khúc xúc xích ngày hôm qua, thằng lõi con.
Ông đang làm cho quyết định
của tôi trở nên dễ dàng đấy.
Chẳng ai ở đây hiểu được 1 câu đùa cả.
Chúc mừng năm mới
Cha thời gian kìa!
Kia là những em bé của năm mới!
Cám ơn vì 1 buổi tối tuyệt vời.
Tặng con của cô.
Lại thêm 1 năm nữa.
Chỉ dành cho những người không phải Do Thái thôi.
Champagne.
20 năm rồi. Giờ chúng ta là người Mỹ.
Em đi thay đồ ngủ đây.
Anh tưởng nó ngủ suốt đêm.
Đôi lúc nó đói bụng suốt.
Bệnh cảm của Abigail thế nào rồi?
Đỡ hơn rồi.
Anh thua rồi.
Năm nay sẽ may mắn hơn.
Hoa này dành cho em.
Cám ơn vì đã tới.
Thật vui khi được gặp mọi người.
chúng ta đã qua năm 1923 rồi.
Thật khó tin phải không?
Tôi lại ước là thế giới đi chậm lại.
Em nói đúng đấy cưng.
-Chúc ngủ ngon.
- Ngủ ngon.
- Làm sao cô dám?
- Sao cơ?
Đừng bao giờ lôi tôi vào
tình thế đó nữa.
- Tình thế gì?
- Những vấn đề của cô, dù nguyên nhân của cô là gì.
- Tên tôi trên cái bệnh viện đó.
- Tôi cũng thế.
Và thế không cho cô quyền bắt nạt chèn ép người khác.
Anh chỉ tới và đi như anh muốn, còn tôi làm tất cả phần việc của mình.
Mọi thứ cô làm là do tôi trả tiền.
Đừng giả vờ là anh không thích làm mạnh thường quân.
Cô buộc tôi làm mạnh thường quân khi cô
trao mảnh đất đó đi.
Tôi không có cơ...
Năm mới chưa ạ?
Rồi cưng.
Con không ngủ được à?
Tiền boa cho nhân viên.
Văn phòng của giám mục gọi.
Họ cần câu trả lời vệ việc giải thưởng St. Greogory.
- Khi nào?
- Thứ 3 tuần sau.
Tôi sẽ suy nghĩ về việc đó.
Chúc mừng năm mới.
- Cái gì thế?
Nón mới cho năm mới ấy mà.
Anh vốn là 1 người may mắn rồi.
Trông anh đẹp trai lắm.
Đừng chờ cửa nhé.
Có lẽ anh sẽ về trễ.
Cô Kent.
- Bất ngờ chứ?
- Choáng váng đấy.
Chuyện gì xảy ra với Cleopatra thế?
Em cho là cô ta bỏ bộ tóc giả rồi.
Tận hưởng bữa tiệc chứ?
Chưa từng vui hơn thế,
khi giả vờ là anh chả biết ai với ai.
Nơi duy nhất anh có thể cho cái đầu nghỉ ngơi.
Anh vẫn chưa nghỉ ngơi mà.
Cô ấy tới kìa, vẫy tay chào đi
sync and corrections by Bellows
www.addic7ed.com
Trans by OmegaQ