Tip:
Highlight text to annotate it
X
Cuộc sống để yêu của tôi có giới hạn,
Ngắn hơn nhiều so với những người khác.
Vì thế, tôi không có thời gian để lãng phí
Tôi phải tỏa sáng rực rỡ,
như pháo hoa trên bầu trời mùa hè!
Tôi đã hiểu điều này
từ khi tôi 8 tuổi
Hay thật đấy!
Tim cậu đập rất nhanh
Ồ! Bác sĩ, mình không chắc tại sao, nhưng...
Có chuyện gì sao?
Mình thấy lo, với lại có gì đó nhói nhói đau ở ngực mình.
Có vẻ tệ nhỉ! Để mình xem nào
Cởi quần của cậu ra
Cởi quần lót của cậu ra đi.
Gì cơ??
Đừng xấu hổ.
Mình là bác sĩ, vì thế mình thường thấy mà!
Mau cởi quần ra!
Ôi, đợi một chút.
Nhanh lên!
Cậu sẽ kiểm tra cái gì?
Mình nói cởi ra mà!
Y tá! Cứu cháu với!
Mayu-chan, pháo hoa kìa!
Đẹp quá!
Ừ, đẹp quá!
Mayu-chan, mình sẽ đi nói cho bố mẹ mình biết!
Nhớ lấy chút đồ ăn nhé!
Được rồi!
Tìm thấy rồi!
Ý anh là Takuma sẽ không khỏi?
Tất nhiên chúng ta vẫn chưa mất hết hy vọng.
Nhưng hãy hiểu rằng hiện nay không có thuốc chữa khỏi bệnh.
Đây không hẳn là một phương thức chữa trị, nhưng
chế độ ăn uống và hoạt động thể chất...
anh chị phải kiểm soát.
Nhưng điều đó chỉ là để kéo dài sự sống cho thằng bé, đúng không?
Nếu chúng tôi làm những điều đó,
thằng bé sẽ sống được bao lâu?
ĐỪng.
Không, chúng ta nên biết trước.
Trái tim của Takuma sẽ không có khả năng chịu đựng được sự phát triển của cơ thể.
Với kết quả này, Takuma sẽ không thể sống tới 20 tuổi.
Cuộc sống để yêu của tôi có giới hạn.
Không, để tôi sửa lại.
Cuộc sống để yêu của chúng tôi có giới hạn.
T
TI
TIN
TINH
TÌNH
TÌNH D
TÌNH Đ
TÌNH ĐA
TÌNH ĐÂ
TÌNH ĐÂU
TÌNH ĐẦU
TÌNH ĐẦU D
TÌNH ĐẦU DA
TÌNH ĐẦU DAN
TÌNH ĐẦU DANH
TÌNH ĐẦU DÀNH
TÌNH ĐẦU DÀNH H
TÌNH ĐẦU DÀNH HE
TÌNH ĐẦU DÀNH HÊ
TÌNH ĐẦU DÀNH HÊT
TÌNH ĐẦU DÀNH HẾT
TÌNH ĐẦU DÀNH HẾT C
TÌNH ĐẦU DÀNH HẾT CH
TÌNH ĐẦU DÀNH HẾT CHO
TÌNH ĐẦU DÀNH HẾT CHO E
TÌNH ĐẦU DÀNH HẾT CHO EM
Dừng lại, đau quá!
Thả con ra, đau quá!
Có vẻ tàn nhẫn, nhưng nếu cậu bé cử động,
cháu nó có thể kéo ống tiểu ra và bị chảy máu.
Thả con ra! Con có thể giữ yên nó mà!
Mẹ biết con có thể, Takuma. Con ngoan.
Con phải đi tiểu.
Con đang mặc bỉm nên cứ tè ra đi.
Con không muốn! Mẹ thử xem!
Đi tè vào bỉm và
phải có người nào đó thay nó!
Con nói đúng.
Con không còn là trẻ con nữa.
Mayu.
Con muốn đi tè. Hãy thay giúp con
Được rồi.
Con xin lỗi.
Anh làm cho, em đợi ở ngoài nhé!
Bố xin lỗi, Takuma.
Bố ước bố có thể chịu đau thay con.
Bố xin lỗi vì con phải trải qua những chuyện này.
Của anh đây.
Cảm ơn cô.
À, cô lizuka. Xin lỗi.
Sao ạ?
Mayu lại làm thế nữa rồi.
Ôi! Lần này là cái ghế nào vậy?
Con bé chắc muốn tôi bị thế.
Tôi là một ông bố tồi mà, cô thấy đấy!
Đó có phải là của Takuma?
Ừ, phải.
Một bác sĩ vô dụng cũng như một kẻ xấu.
Tôi rất lo cho con gái tôi.
Con bé mới mất mẹ,
và giờ là bạn nó.
Tôi có nên không đưa con bé tới đây nữa không?
Tôi không biết.
Anh biết đấy, chúng là bạn mà.
Mổi tình đầu, hả?
Mayu-chan.
Takuma.
Cậu khỏe hơn chưa?
Ừ, nếu mình không chạy.
Cậu đang làm gì thế?
Cậu không nói được không?
Nếu mình có một điều ước với cỏ bốn lá,
thì nó sẽ thành sự thật.
Mình chưa bao giờ nghe chuyện đó.
Mình thì biết.
Khi cậu tìm thấy nó, cậu sẽ ước gì?
Mình chưa biết.
Nhưng cậu vẫn đang tìm à?
Nói ít thôi.
Mình đang buồn vì cậu không chơi cùng được.
Lại phải đeo bỉm nữa sao?
Này, nếu mình tìm thấy một cây cỏ bốn lá
mình cũng có thể có một điều ước đúng không?
Cậu sẽ ước gì?
Trở thành một phi hành gia khi mình lớn lên.
Một phi hành gia?
Sau đó Mayu-chan,
Chúng ta sẽ lấy nhau nhé.
Đó là ước mơ của mình.
Trở thành một phi hành gia và lấy cậu.
Làm việc và ở nhà sẽ rất vui.
Cả hai chúng ta sẽ luôn được vui vẻ.
Mayu-chan! Mình tìm thấy một cây này!
Làm ơn, thần cỏ bốn lá ơi!
Hãy cứu Takuma!
Đừng để Takuma chết!
Xin hãy để chúng con được ở bên nhau!
Xin hãy chữa khỏi bẹnh của cậu ấy!
Làm ơn, làm ơn!
Làm ơn!
Làm ơn!
Làm ơn!
Làm ơn!
Mayu-chan.
Vào lúc đó,
tôi thực sự không hiểu chết thực sự nghĩa là gì.
Mayu.
Mayu?
Mayu, con dậy chưa?
Vậy là tôi...
Con đã làm một bộ váy cưới.
...đã hứa với cô ấy một tương lai trống rỗng.
Ôi, rèm cửa...
Con không thể tránh được ấy.
Takuma đã cầu hôn con!
Giống như một lời hứa không tưởng.
Này! Ở đây!
Takuma! Chúng ta đến rồi!
Cố gắng lên!
Chuyện gì vậy?
Cậu bé chơi bóng đá.
Cái gì? Thằng bé biết nó bị cấm, đúng không?
Bật màn hình lên. Tôi sẽ nối với cậu bé.
Tôi đã hứa với cô ấy một điều mà tôi không thể giữ lời.
Chúng ta sẽ lấy nhau khi trưởng thành.
Cháu thế nào ạ?
Ổn định. Mọi thứ đều ổn
Tuyệt. vậy là đợt nhập viện thứ 7 của cháu đã qua.
Nhưng quay lại đây hai ngày một lần nhé.
Nhớ lấy thuốc. Tránh vận động mạnh.
Vâng ạ.
À, và không ăn đồ ngọt, không thức ăn mặn.
Cháu biết rồi. Đừng cằn nhằn cháu nữa mà.
Hẹn gặp lại chú. Chào chú.
Thằng bé đã lớn rồi đấy.
Cậu đến vì mình đấy à, Mayu?
Mayu.
Mayu.
Nhã nhặn và gọi mình
'Mayu-chan" như cậu vẫn gọi mình.
Sao chứ?
Cậu ngọt ngào hơn khi chúng ta còn nhỏ.
Bố nói gì?
Chú nói mình ổn. Mình có thể về nhà.
Takuma, cậu cao hơn phải không?
Ở viện suốt cũng không ngăn mình lớn được.
Cậu dần trở thành một người đàn ông rồi đó.
Đó là chuyện xấu sao?
Cậu cũng đang lớn còn gì.
Bây giờ, mông của cậu đã to gấp đôi rồi đấy!
Cái gì? Im ngay.
Làm gì đấy!
Đánh cho nhỏ lại!
Lớn lên!
Nhỏ lại!
Dừng lại.
Lớp 9 - Phòng số 2
Giờ ai dịch câu này nhỉ?
Mayu, em dịch xem nào.
Đúng, em đấy. Đứng lên.
Có bao nhiêu ngôn ngữ đang tồn tại?
Họ nói rằng có khoảng 2500 đến 3000.
Takuma, giúp mình.
"Vì vậy Mery nói"
"Cậu nên khóa ví tiền lại"
"Vì vậy Mery nói"
"Cậu nên khóa ví tiền lại"
Giỏi lắm, Takuma.
Thực sự, đây là một cái bẫy.
Cách dịch từ này...Đoạn này.
Nó sẽ được dạy ở cấp 3. Vì thế tôi mới lưu ý.
Cảm ơn thầy.
Còn em, Mayu.
Đừng lúc nào cũng dựa dẫm vào Takuma như thế.
Em sẽ chỉ có một mình trong suốt kì thi tốt nghiệp.
Em biết mà.
Được rồi.
Ai là mục tiêu?
Nhỏ nào đáng bị nhất.
Nghe tuyệt quá.
Mình đói chết đi được.
Ôi! Cậu không sao chứ?
Chúng mình chuẩn bị lau chỗ này nên...
Các cậu điên à?
Này, nhìn kìa, màu hồng đấy.
Tuyệt quá.
Đồ thô lỗ. Xin lỗi mau lên.
Sao bọn tôi phải thế chứ?
Bọn mày làm thế là có chủ ý.
Đó là một tai nạn.
Không thể là tai nạn được!
Xin lỗi ngay!
Không phải cố ý mà.
Gì chứ? Là một tai nạn mà.
Đúng thế.
Đi thôi.
Này, dừng lại!
Mày đã làm gì cậu ấy hả?
Đi gọi giáo viên đi.
Để cậu ấy yên!
Bỏ đi, Takuma! Đừng!
Bỏ đi, Takuma! Đừng!
Dừng lại.
Thuốc khoa nội
Giờ thấy đỡ hơn chưa?
Không có gì.
Thay quần áo đi không cậu sẽ bị cảm lạnh đấy.
Đừng lo cho mình
Đừng quá tức giận.
Họ chỉ hành động như trẻ con thôi.
Lũ khốn đấy.
Chúng đã nhìn thấy áo trong của cậu.
Mình thậm chí còn chưa được thấy.
Bọn nó đã thấy trước mình.
Áo nhỏ của cậu màu hồng.
Cậu mất trí rồi à?
Cậu gần như đã giết chết bản thân vì điều đó à?
Chuyện đó quan trọng với mình.
Mình là bạn trai của cậu.
Vì thế mình phải được thấy đầu tiên.
Mình luôn nghĩ sẽ được thấy đầu tiên.
Vậy thì mình sẽ cho cậu thấy đầu tiên.
Mình sẽ cho cậu thấy bất cứ lúc nào.
Vì thế hứa với mình. Cậu sẽ không bao giờ làm thế nữa
Dừng lại.
Đợi chút.
Ngực mình đau quá.
Không phải là một cơn đau tim.
Nhưng nó đau.
Chuyện gì thế này?
Mình sẽ không bao giờ cho cậu thấy người mình nữa.
Sự kích động có thể sẽ giết chết cậu.
Không, đợi một chút.
Mình sẽ không bao giờ cho cậu thấy.
Ôi, lại đây, Mayu.
Mình sẽ không bao giờ cho cậu thấy nữa! Không bao giờ
Mayu, tình yêu của mình.
Mình đã suy nghĩ trong suốt đợt vào viện thứ 7.
Nếu mình có sự sống thêm một lần nữa,
mình sẽ trao cho cậu một nụ hôn.
Mình sẽ nắm tay cậu. Ôm thật chặt.
Và sau đó,
mình sẽ chia tay cậu.
Khi cậu bên mình,
cậu luôn khóc.
Như cách cậu luôn trong tâm trí mình,
cậu luôn suy nghĩ cho bện tình của mình.
Cậu luôn lo lắng khi nào mình sẽ chết.
Vì thế để cậu ngừng khóc,
mình phải chia tay cậu trong khi mình vẫn còn sống.
Thầy tin đây chỉ là điều rất tự nhiên với trình độ của em.
Xin thầy giải quyết đơn của em.
Trường Trung học Shido hả?
Tốt nhất của tốt nhất.
Nhưng em đã nói chuyện này kỹ lưỡng với bố mẹ em chưa?
Trung học Shido? Nhưng đó là...
Một trường nội trú!
Vâng ạ. Ba năm trong khu ký túc.
Không. Mẹ không đồng ý.
Nếu có chuyện gì xảy ra với con thì sao?
Con có thể tự chăm sóc bản thân.
Takuma, bình thường điều này sẽ là một tin vui, nhưng...
Đây sẽ là một trải nghiệm đáng nhớ trước khi con chết
Con rất vui vì con được biết về tuổi thọ của mình.
Con có thể làm bất cứ điều gì.
Do đó, con không có gì hối hận.
Đó là vì Mayu, đúng không?
Con muốn đi vì con bé, đúng không?
Không liên quan đến cậu ấy.
Cô mong không phải nói với cháu điều này,
nhưng trong trường hợp này, cháu có thế nói với nó không?
Rằng chúng ta muốn nó học ở một trường trung học gần đây.
Cô hiểu nhầm rồi.
Trường Shido quá khó với cháu.
Cháu hiểu rồi.
Vậy là Takuma sẽ đến trường Shido.
Trường học
Cậu trông ngớ ngẩn sao ấy!
Thôi đi.
Cậu đang học chăm chỉ.
Cậu chọn trường nào?
Trường nào?
Trung học Shido.
Đó là một trường có uy tín!
Nghe không? Cậu ấy sẽ đến Shido đấy.
Mình không bao giờ có thể vào được Shido với trình độ của mình.
Cậu sẽ chọn trường nào?
Mình sẽ không học trung học.
Mình có những kế hoạch khác.
Những kế hoạch khác?
Những kế hoạch chúng ta đã lập khi còn nhỏ. Nhớ không?
Mình hiểu. Ra là cậu không nhớ.
Thư chấp nhận
Bây giờ, đương nhiên tôi có thể giữ khoảng cách với Mayu.
Cảm ơn mẹ.
Lễ Tốt Nghiệp
Nhà mình ra ngoài ăn nhé.
Được đó.
Bố mẹ đi trước đi.
Hẹn gặp lại, Takuma.
Mình nghe cậu sẽ đến Shido.
Hẹn gặp lại.
Hẹn gặp lại.
Cậu đang tìm ai hả?
Không có ai đặc biệt.
Ra là vậy.
Thế cậu có nhận được thư chấp nhận của trường nào không?
Không có nơi nào hết.
Nhồi nhét kiến thức vào những phút cuối không giúp mình vượt qua mọi kì thi.
Lười biếng quá mà. Mình chưa bao giờ nhận ra mình ngu cỡ nào.
Cậu sẽ làm gì?
Có thể mình sẽ đi làm ở một thuyền đánh cá.
Cậu biết điều đó là không thể mà.
Vì thế, mình đoán trường trung học cơ sở là thời gian cuối cùng mình ở bên cậu.
Mayu, cậu có kế hoạch gì chưa?
Mình sẽ về nhà.
Không, ý mình là từ bây giờ sẽ thế nào.
Mình đang suy nghĩ về chuyện gì đó.
Thỉnh thoảng hãy gặp nhau nhé.
Tạm biệt.
Tạm biệt.
Hẹn gặp lại.
Mayu.
Hẹn gặp lại, Takuma.
Tạm biệt.
Mình yêu cậu rất nhiều.
Mình không thể tự nói với cậu câu tạm biệt.
Thế nên mình hành động như kẻ nhát gan.
Takuma, đợi đã.
Con có thể tự đi mà.
- Cùng nhau đến trường nào. - Con không muốn.
Trung học phổ thông Shido
Bây giờ các em đã vào cấp 3
để gặt hái những kiến thức mới.
Giống như hai ví dụ của tôi,
thêm kiến thức nghĩa là dẫn đường tạo nên những lối suy nghĩ mới mẻ.
Đừng giới hạn bản thân với những ranh giới được sắp đặt trước;
mở rộng hay thậm chí vượt qua những khuôn khổ như thế.
Chúc mừng tất cả các em.
Tiếp theo là lời phát biểu của học sinh mới.
Đại diện là em Taneda Mayu.
Vâng.
Cuộc đời để yêu của tôi có giới hạn.
Vì thế tôi không được lãng phí thời gian
Tôi phải tỏa sáng rực rỡ như pháo hoa trên bầu trời mùa hè.
Takuma!
Cậu đây rồi!
Ngạc nhiên phải không?
Cậu không thể thoát khỏi mình đâu!
Mình đã học hành rất chăm chỉ!
Mười gia sư đã đến giúp mình học!
Giờ hãy nhìn mình xem.
Mình đã vượt qua với số điểm cao nhất khối.
Cậu chỉ như những học sinh khác.
Đồ tồi, Takuma!
Sao cậu dám lên mặt với mình hả?
Mình chưa bao giờ lên mặt với cậu!
Đồ tồi! Cậu không hiểu gì về cảm xúc của mình!
Mình không muốn tới trường trung học!
Mình đã phải lo học hành tử tế!
Mình đã định học một lớp nấu ăn!
Và những thứ khác để trở thành một phụ nữ!
Mình đang đến tuổi để kết hôn,
so l was going to wait vì thế mình sẽ đợi hơn hai năm nữa cho đến khi cậu tròn 18 tuổi.
Cậu đã quên lời hứa của chúng ta, phải không?
Đừng xem thường mình!
Mình không bao giờ quên lời hứa của chúng ta!
Vì thế cậu đừng hòng vứt bỏ mình!
Mình muốn trở thành cô dâu tuyệt vời nhất trên thế giới cho cậu!
Cậu nghe thấy chưa hả, Takuma?
Thả em ra!
Em vẫn chưa xong!
Takuma, đồ tồi!
Tiếp theo, chúng ta sẽ hát bài hát truyền thống của trường.
Xin mời đứng dậy.
Dĩ nhiên mình không quên. Nhưng...
Vậy nụ hôn đó và lời cầu hôn đó là giả dối hết.
Không, mình...
Vậy là cái gì?
Cậu trang điểm. Chuyện này hay ho đấy.
Im mồm. Ai cần cậu để ý chứ!
Tóc cậu trông kì quặc quá.
Tóc mình quăn mà.
So you mo getting married?
Im mồm! Ai nói thế?
Tôi rất nghiêm túc!
Vì thế mọi người hãy tránh xa anh chàng này ra nhé!
Cậu không hiểu hả?
Hiểu gì?
Đừng nói là mình không có nói với cậu nhé.
Đợi đã!
Cái gì?
Cái gì?
Mình hỏi cậu mà. Tóc quăn quá đi.
Cậu là anh chàng mà cô bạn đó yêu.
Mình là bạn cùng phòng với cậu, Ritsu Sugiyama.
Mình là Takuma Kakinouchi.
Rất vui được gặp cậu.
Rất vui được gặp cậu.
Xin lỗi.
Cậu là cô gái đang yêu.
Mình là Mayu Taneda.
Mình là bạn cùng phòng với cậu, Yuiko Tamura.
Rất vui được gặp cậu.
Rất vui được gặp cậu.
Kí túc xá nữ
Bạn biết đấy, kí túc xá nam đi lối này.
Mình biết chứ.
Nhưng mình thích ở đây...
và dành thời gian với tất cả các bạn hơn.
Nhìn xem, mình biết bạn rất dễ thương mà.
Mình là Kou Suzuya, học sinh mới.
Rất vui được gặp bạn.
Thông minh và khỏe mạnh. Một cô gái tuyệt vời.
Cô ấy luôn có những khả năng tiềm tàng
Cậu ấy á?
Cho đến bây giờ cậu ấy chỉ mất thời gian vào mình.
Mình hiểu.
Thôi ngay. Không được làm gián đoạn việc luyện tập.
Cậu ấy gặp rắc rối rồi.
Trông có vẻ bẽ mặt nhỉ.
Ừ, đúng thế.
Sao cậu cứ bám gót mình thế?
Mình rất vui vì lại được ở bên cậu.
Tránh xa mình ra.
Mình rất vui vì lại được ở bên cậu một lần nữa.
Dừng lại đi.
Xin lỗi ạ.
Đừng mà.
Sao không?
Cậu biết vì sao mà.
Ai quan tâm chứ?
Dừng lại đi mà.
Không.
Thôi mà.
Không!
Thôi ngay!
Shh!
Bệnh tình tiến triển tốt đấy.
Nếu cháu không ở lớp, cháu chỉ nằm trên giường.
Chú biết điều đó chắc hẳn rất khó chịu.
Bác sĩ, cháu có một câu hỏi.
Cháu được phép tập thể dục bao nhiêu?
Ý cháu là sao?
Cháu có thể tập môn thể thao nào mà không đòi hỏi phải chạy không?
Ví dụ như...bắn cung Nhật Bản.
Bắn cung?
Hay quan hệ tình dục.
Cậu định làm chuyện đó với ai?
Ôi, ý cháu không phải là với Mayu.
Cháu sẽ không làm chuyện đó với con gái chú.
Cháu chỉ tự hỏi bởi vì cháu không có kinh nghiệm.
Điều đó còn tùy, nhưng cơ thể đòi hỏi nhiều cố gắng hơn.
Cháu hiểu.
Không chỉ là một người cha,
mà còn là một bác sĩ, chú sẽ khuyên không nên.
Cháu cũng đoán thế.
Một chàng trai không nên quan hệ với bất kì ai mà không thể lấy họ.
Cậu ấy không hiểu được những điều đó.
Mình không thể đi như thế này.
Cậu chắc chắn có thể.
Không, mình không thể.
Cậu chắc chắn có thể.
Thôi đi.
Đừng xấu hổ
Mình không.
Rẽ phải
Takuma?
Teru, có phải chị không?
Chào.
Lâu rồi không gặp.
Chị thế nào ạ?
Giờ em đã trưởng thành rồi.
Chị không tin được em là cậu bé hồi đó.
Lần cuối chúng ta gặp nhau, em đang học tiểu học nhỉ.
Này.
Cảm ơn chị!
Em vẫn bên cạnh Mayu nhỉ?
Y tá và chị thường hay đùa
Và gọi hai đứa là cặp vợ chồng tí hon.
Chị lại phải nhập viện nữa à?
Chị vừa trải qua một cơn đau tim.
Chị cũng hy vọng được phẫu thuật cấy ghép vì giờ chị đã 20 tuổi.
Em đã đăng kí danh sách chờ nhận tim hiến tặng rồi nhỉ?
Vâng.
Đó là lựa chọn duy nhất để chúng ta được sống sót.
Sao cậu giận à?
Không.
Cậu nhớ chị Teru đúng không? Chị ấy thường chơi với chúng ta ấy.
Mình không nhớ. Mình chỉ quan tâm tới cậu thôi.
Sao con trai lại như thế chứ?
Một người phụ nữ xinh đẹp khiến họ dịu dàng và sướt mướt hơn.
Phụ nữ cũng vậy.
Họ cười và tán tỉnh những anh chàng đẹp trai.
Dịu dàng và sướt mướt.
Cười và tán tỉnh
Dịu dàng và sướt mướt.
Đi từ sớm à?
Cậu ấy nói sẽ đến bệnh viện
Hôm nay không phải ngày kiểm tra của cậu ấy.
Trông cậu ấy như mong chờ chuyện gì lắm.
Ừ, trông cậu ấy thế nhỉ?
Có lẽ cậu ấy sẽ quay về vào chiều nay thôi.
Cậu ấy sẽ không về đâu.
Mình biết tại sao cậu ấy đến bệnh viện.
Chào, đây rồi.
Takuma.
Wow. Cảm ơn nhé!
Chúng thật đáng yêu.
Xin lỗi. Cậu ổn chứ?
Tôi ổn.
Cậu là Mayu Taneda nhỉ?
Mình là Kou Suzuya. Điểm thi của mình cao thứ 2.
Rất vui được gặp cậu.
Chào.
Công chúa.
Hãy tận hưởng cuộc sống học đường dùng nhau.
Này!
Dạo này con sao rồi?
Đây, cầm lấy. Mẹ mang ít thức ăn đến.
Học hành chăm chỉ nhé. Mẹ sẽ lại tới.
Đừng quay lại.
Chào cháu.
Chào cô ạ.
Đừng nói cho bất cứ ai.
Chuyện này sẽ làm tổn thương hình tượng của tôi.
Nếu mọi người biết rằng tôi có một gia đình tầm thường.
Tôi nghe nói cậu mắc bệnh tim.
Từ khi nào thế?
Cậu là ai? Cút đi.
Takuma Kakinouchi.
Hãy nói chuyện đã.
Này.
À, đồ ngọt không tốt cho cậu.
Tại sao...
Sao tôi biết á?
Tôi quen một người cũng bị bệnh tương tự như thế.
Vì thế, tôi chắc chắn hiểu về bệnh tình nhiều hơn cậu và Mayu.
Người đó đã chết.
Có lẽ ông ấy chờ đợi một người hiến tặng tim giống như cậu,
nhưng không có ai và ông ý chết, tội nghiệp.
Người ấy là bố tôi.
Chết vì bệnh tim không hiếm.
Vì thế, tôi không để tâm đến người chết.
Tôi chỉ quan tâm đến những người bị bỏ lại thôi.
Mẹ tôi vẫn nhớ tới bố và khóc
Đúng là số phận.
Cô gái tôi yêu đã có bạn trai,
và cậu ta cũng mắc căn bệnh tương tự như bố tôi
Khi tôi biết điều đó,
tôi chợt nghĩ
Khi cậu chết,
Cô ấy sẽ không bao giờ ngừng khóc
vì thế, để ngăn điều đó lại...
Tôi phải
biến cô ấy là của tôi trong khi cậu vẫn còn đang sống.
Công tử bột,
Tại sao cậu đến trường này?
Để chia tay cô ấy, phải không?
Vậy hãy làm đi.
Công chúa!
Cậu sẽ đi chơi với mình nhé?
À không, đợi đã.
Trở thành bạn gái mình nhé.
Cậu biết mà, tôi...
Mình sẽ kiên nhẫn đợi lời chấp nhận của cậu.
Là Kou đấy. Cậu ấy tuyệt quá.
Vào vị trí.
Chuẩn bị.
Vào tháng 4 năm 1895,
Hirobumi Ito và Munemitsu Mutsu của Japan
và Lý Hồng Chương của Trung Quốc
đã kí Hiệp ước Shimonoseki.
Điều khoản thứ 4 quan trọng nhất của Hiệp ước như sau:
Trung Quốc thừa nhận độc lập chủ quyền của Hàn Quốc.
Trung Quốc nhượng lại cho Nhật Bản quần đảo Bành Hổ, Đài Loan và bán đảo Liêu Đông...
Thưa thầy, em xin phép vào phòng vệ sinh.
Cậu đi đâu đấy?
Ồ, là cậu.
Bệnh viện. Hôm nay, mình không được nghỉ học chính.
Cậu sẽ đến gặp chị ấy nữa à?
Cậu không hiểu đâu.
Sẽ rất cô đơn khi ở bệnh viện.
Đừng ghen tị và hãy biết quan tâm chút nhé.
Mình không biết mình mất nó ở đâu nhỉ.
Em mất cái gì à?
Một lá bùa may mắn. Di chúc của em.
Em đã viết nó khi còn nhỏ.
Mặc dù nó thực sự là di chúc của em,
nhưng em vẫn còn sống nên giờ nó là bùa may mắn.
Có phải khi mình trèo tường không nhỉ?
Hy vọng Mayu giữ nó cho mình.
Em thật may mắn khi có một cô gái xinh đẹp thế bên cạnh
Chị không có ai cả.
Chị chưa có một mối quan hệ nào vào tuổi này.
Nếu chị được cấy ghép tim,
chị sẽ có một vết sẹo lớn trên ngực
và không có người đàn ông nào thích cái đó cả.
Chị sẽ không bao giờ có một mối quan hệ nào.
Đừng nói thế.
Đó không phải chuyện lớn.
Chị thực sự rất xinh đẹp, Teru.
Takuma.
Dạ?
Em sẽ hôn chị nhé?
Sẽ
Takuma, đồ ngốc. Cậu vẫn giữ cái này sao?
Lại đằng này.
Lại đây.
Chị chưa từng yêu nên chị chưa bao giờ được hôn.
Chị...
Chị không muốn chết như thế này.
Takuma, em không thích chị sao?
Nếu em không thích chị, thì...
Gì cơ? Dĩ nhiên không phải thế.
Vậy em thích chị.
Chị rất xấu hổ khi nói rằng,
đây là nụ hôn đầu tiên của chị.
Takuma.
Mình thấy cậu đến đây từ khu ký túc
Cậu đang làm gì ở đây?
Mình đến đây để được một mình.
Cậu á?
À, cậu muốn trở thành một phi hành gia.
Cậu chưa nghe thấy à.
Mình nói mình đến đây để được một mình.
Cậu á?
Cậu đã ở bệnh viện cả ngày hôm nay nhỉ?
Ừ, đúng thế.
Với chị ấy?
Ừ.
Chúng mình đã nói chuyện.
Về điều gì?
Rất nhiều thứ.
Về cái gì?
Chuyện gì?
Mình xin lỗi.
Teru và mình...
chúng mình đã hôn nhau.
Mình không thể né được.
Chị ấy nói, "Em không thích chị đúng không?"
và mình nói, "Dĩ nhiên không phải"
Rồi chị ấy nói, "Vậy thì em thích chị"
Và...
Đồ ngốc! Đó là chị ta muốn cậu làm theo ý chị ta!
Chỉ bởi vì chị ta đẹp...
Đó không phải là lý do.
Vậy là gì?
Chị ấy nói chị ấy không muốn chết.
Không phải thế.
Chị ấy vẫn đang đợi cấy ghép tim.
Mình không thể lạnh lùng với một người như thế.
Đó không phải lòng tốt.
Mình hiểu.
Mình không thể đồng ý với cậu điều này.
Vì thế, hãy chia tay với mình.
Cuối cùng mình đã hiểu giờ cậu cảm thấy thế nào.
Mình cảm thấy thế nào?
Cậu không thể bỏ lơ mọi chuyện hết được.
Cậu không thế nói không với một người đang quá âu lo.
Cứ thử nghĩ xem,
mình là người duy nhất luôn nói: "Tớ yêu cậu"
Cậu quá tốt bụng nên đã không bỏ rơi mình.
Mình nhận ra rằng tất cả những gì cậu đã làm cho mình,
và cũng như vậy, mình không thể nói không với chị Teru.
Cậu không hiểu mình cảm thấy thế nào đâu.
Tại sao cậu không thể nói không với chị ấy?
Một chàng trai
phải dứt khoát nói không khi một cô gái mà anh ta không hề thích hỏi anh ta có thích cô ấy không chứ.
Được, nếu đó là điều cậu muốn
thì chúng ta sẽ chia tay.
Mayu!
Công chúa!
Xin chào!
Bắt được cậu rồi!
Thôi đi.
Đó có phải là một động tác ba-lê?
Im mồm.
Sáng nay ăn gì nhỉ?
Cậu có thể thờ ơ với chuyện đó à?
Đó không phải việc của mình.
Công chúa.
Có chuyện gì với chị Teru Uehara sao ạ?
Cô ấy đã qua đời vào tối muộn hôm qua.
Thật đáng thương. Một cơn đau tim đột ngột,
và không làm được gì nữa.
Mayu.
Mình đã nói là mình sẽ kiên nhẫn đợi,
nhưng mình rất cảm kích nếu cậu có thể nói cho mình biết bây giờ.
Công chúa.
Cậu không thích mình sao?
Chuyện đó...
Vậy là cậu thích mình.
Mình thuộc loại "được thích" của cậu phải không?
Vậy thì chúng ta sẽ cùng cố gắng...
Không.
Tôi thích Takuma hơn cậu.
Tôi yêu cậu ấy hơn bất cứ ai khác...
Cậu biết hắn sẽ chết mà.
Từ bây giờ sẽ không lâu nữa đâu.
Tôi sẽ giết cậu nếu cậu nói điều đó một lần nữa!
Takuma sẽ không chết và bỏ lại tôi một mình.
Đừng xem thường mạng sống của cậu ấy!
Cậu không hiểu được điều đó nhỉ?
Chuyện đó giống như...mất đi một người thân thiết với cậu.
Cậu hoàn toàn không hiểu điều đó đâu.
Khi hắn ta chết,
chuyện gì sẽ xảy ra với cậu?
Cậu phải chịu đau đớn...
Mình cũng sẽ đau khi trông thấy cậu như vậy.
Bỏ mình ra.
Không.
Thả ra!
Khiêu chiến với tôi gì chứ? Cậu quá yếu ớt.
100m nước rút.
Sao tôi nên giúp cậu tư tử nhỉ?
Nếu tôi thua, Mayu là của cậu.
Nhưng nếu tôi thắng, đừng bao giờ đến gần cậu ấy một lần nữa.
Không được nói chuyện với cậu ấy, không được nhìn cậu ấy.
Hãy giữ cặp mắt cậu cụp xuống khi ở trường.
Sao lại là mình?
Sắp vào lớp rồi, nên...
Vào vị trí.
Chuẩn bị.
Mayu, tình yêu của mình.
Mình sẽ không chết.
Hứa là hứa.
Hãy để Mayu được yên.
Lâu rồi không được chạy.
Tuyệt quá. Mình thấy tuyệt quá!
Takuma, cậu đang làm gì thế?
Này!
Gì? Cậu điên à?
Con trai không được phép tới kí túc xã nữ.
Chào Yuiko.
Chào cậu.
Gì hả? Về đi.
Mayu, chúng ta hẹn hò dưới trăng nhé!
Xuống đây đi.
Mình nghĩ chúng ta đã chia tay.
Chúng ta á? Khi nào?
Mình không biết chuyện đó.
Cậu đang chế giễu mình.
Một cuộc hẹn hò trong khuôn viên trường.
Mayu.
Mình muốn tham gia câu lạc bộ bắn cung Nhật Bản.
Cậu sao?
Cùng trong một câu lạc bộ với cậu sẽ rất vui.
Và cậu thật quyến rũ trong bộ đồ đó.
Đó là lý do của cậu à? Cậu điên rồi.
Không. Phải ưỡn ngực lên.
Như thế này à?
Giữ ở đây.
Đây.
Kéo.
Khuỷu tay như thế này.
Tập trung vào mục tiêu.
Mayu.
Quan hệ với mình nhé.
Như một phần thưởng chiến thắng.
Phần thưởng chiến thắng nào?
Một giải thưởng cho việc được sống.
Mình muốn cậu, Mayu.
Takuma, đừng mà.
Mình muốn cậu.
Không phải ở đây.
Mình muốn cậu.
Takuma, đồ ngốc.
Cậu lại trốn lớp đi đâu hả?
Đến thăm mộ Teru.
Bác sĩ Taneda cho mình biết ở đâu.
Muốn đi cùng không?
Có.
Này, Takuma.
Cậu làm gì đấy?
Giờ tôi có bạn gái ở ngoài trường mình.
Cô ấy là sinh viên đại học có bộ ngực rất lớn.
Mình không nên quảng cáo cô bạn gái quyến rũ như thế nhỉ.
Vì thế mình nghỉ học để làm mấy thứ sexy với cô ấy.
Mà rõ ràng thì mình không thể làm chuyện đó trong khuôn viên trường được.
Sao cậu nói những điều đó với chúng tôi?
Cậu và công chúa thì khác.
Mình vẫn yêu cậu, công chúa.
Cậu không thể sửa được.
Nhân đây, Takuma.
Chuyện gì?
Sao chúng ta không trở thành bạn?
Mình chưa bao giờ lên tiếng trước với anh chàng nào đâu nhé.
Mình sẽ kiên nhẫn đợi câu trả lời của cậu.
Hẹn gặp lại!
Gia tộc Uehara
Tôi đã bị kết án tử hình khi còn là một đứa trẻ.
Rằng tôi không thể sống tới 20 tuổi.
Kou!
Định mệnh này
đã chuyển biến rất nhiều.
Một chàng trai trẻ vừa mới gặp tai nạn
và mang theo một tấm thẻ hiến tặng nội tạng.
Hệ thống cấy ghép nội tạng đã chọn
Takuma là người được chọn vì tương thích nhóm máu.
Gia đình người hiến tặng đã đồng ý.
Chờ đợi quá lâu rồi,
nhưng cuối cùng chúng ta cũng có thể thực hiện ca cấy ghép tim cho cháu.
Takuma, ca phẫu thuật sẽ diễn ra trong 2 ngày nữa.
Chú yêu cầu cháu phải hoàn toàn nghỉ ngơi trên giường.
Cố gắng không rời phòng này nếu cháu có thể.
Thế còn việc đi vệ sinh ạ?
Chú đã tìm cho cháu một phòng có nhà vệ sinh ngay trong phòng.
Bác sĩ Taneda.
Nếu ca cấy ghép thành công,
cháu sẽ chạy bình thường, đúng không ạ?
Cháu có thể ăn bất cứ cái gì cháu muốn?
Cháu có thể đi học đại học và kết hôn?
Dĩ nhiên.
Hãy có gắng hết sức
và sống một cuộc đời trọn vẹn.
Tuyệt quá!
Có chuyện gì sao?
Mayu, cậu cũng...?
Cậu chưa nghe à? Kou gặp tai nạn.
và cậu ấy không bao giờ tỉnh lại nữa.
Não của cậu ấy đã chết.
Chúng mình nghe cậu ấy được đưa đến đây.
Chuyện gì vậy?
Mayu?
Không phải là cậu ấy hả bố?
Người hiến tặng tim cho Takuma.
Không phải cậu ấy, đúng không bố?
Bố.
Đó không phải là chuyện con cần quan tâm.
Hãy giữ bí mật với Takuma.
Kou...
Cháu đã quyết định trở thành người hiến tặng nội tạng.
Có phải vì bố cháu đã chết vì không được cấy ghép không?
Cháu luôn hỗn láo với ông
nhưng ông biết đó chỉ là vẻ bề ngoài
cháu luôn là một đứa trẻ ngoan.
Chúng ta hiểu.
Chúng ta sẽ giữ trái tim của cháu được sống.
Đầu tiên, con muốn ăn mỳ ramen.
Và uống soda.
Và ăn đồ ngọt.
Con chẳng thay đổi gì so với hồi còn bé cả.
Mayu.
Mình sẽ được cấy ghép trong hai ngày nữa.
Chúc mừng cậu.
Cảm ơn.
Mình không thể đợi được. Ước gì là hôm nay luôn nhỉ
Chúng ta sẽ đi bể bơi khi mình bình phục nhé.
Bể bơi?
Mình muốn nhìn thấy cậu mặc bikini.
Tuy thế có chút thất vọng.
Bác sĩ Taneda không biết về người hiến tặng.
Mình biết là do hệ thống, nhưng...
Mình muốn cảm ơn người đó và gia đình.
Cậu nói đúng.
Dĩ nhiên.
Cậu đi đâu thế?
Đi vệ sinh.
À, nhân đây.
Chuyện gì?
Có học sinh khác của trường Shido ở đây à?
Mình nhìn thấy đồng phục trường mình quanh đây.
Mình không biết. Có lẽ là lớp khác.
Ừ.
Cảm ơn các cháu đã đến hôm nay.
Các cháu cùng lớp với Kou à?
Chuyện trường lớp không quan trọng ạ.
Kou là nam sinh nổi tiếng nhất trường.
Ôi, y tá chỉ nhầm phòng cho chúng mình.
Nhưng cậu ấy cũng là học sinh trường Shido.
Có học sinh khác ở đây à?
Kou Suzuya ở lớp chúng tôi.
Cậu ấy gặp tai nạn và đang bị hôn mê sâu.
Không biết phòng Kou ở đâu cơ chứ?
Tránh đường.
Cậu đã biết à?
Bố cậu cũng biết!
Đó là lý do mình bị giam!
Mình đã không biết! Đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Không thể nào!
Đừng nói dối mình! Tại sao?
Takuma.
Đây chắc chắn là cơ hội cuối cùng của mình.
Mình sẽ không làm đâu.
Mình không thể lấy trái tim của một người bạn để sống sót!
Vậy thì của một người xa lạ sẽ ổn phải không ?
Tối qua cậu đã rất vui!
Mình không quan tâm đó là trái tim của ai.
Nếu nó sẽ giúp cậu sống!
Đó là tất cả điều mình quan tâm!
Mình sẽ không để cậu rút lui.
Nếu cậu chết, mình sẽ...
Mayu.
Đừng nói lời nào nữa.
Cậu và bố cậu không hiểu.
Chết có nghĩa là gì.
Nó đáng sợ như thế nào.
Cũng tương tự như Kou.
Mayu.
Sống có ý nghĩa gì?
Mình phải lấy trái tim của một người bạn để sống lâu hơn sao?
Mình không muốn thế.
Cô Suzuya, Kou...
Không thể nào...
Ý con là con sẽ không thực hiện phậu thuật?
Takuma, chuyện gì vậy?
Sao con lại nói thế?
Takuma.
Sao con không muốn cấy ghép tim? Takuma!
Không, không phải trường hợp này.
Nước mắt có thể chảy ngay cả trong tình trạng của con trai chị.
Nó được gọi là hiện tượng Lazarus,
và một vài người đã từng bắt chéo tay họ lên ngực của mình.
Nhưng họ chỉ hành động theo phản xạ.
Tôi e rằng chuẩn đoán về con trai chị vẫn như cũ.
Tôi hiểu.
Tôi rất lấy làm tiếc.
Nhưng bác sĩ à,
tôi rút lại lời chấp nhận hiến tặng của chúng tôi.
Tôi xin lỗi.
Con trai tôi nhất định đang khóc.
Là một người mẹ, tôi từ chối hiến tặng trái tim thằng bé.
Làm ngơ ước vọng của chúng tôi,
án tử hình cho tôi đã được thông báo khắp mọi nơi.
Tôi rất xin lỗi.
Gia đình người hiến tặng đã rút lại lời chấp nhận của họ.
Trong trường hợp đó thì vẫn có thể tiến hành phẫu thuật được nhỉ?
Cả người hiến tặng và gia đình phải cùng chấp nhận.
Nếu gia đình họ từ chối, chúng ta không thể phẫu thuật.
Nhưng họ đã chập nhận trước đó? Sao bây giờ lại từ chối?
Tôi không biết phải nói gì.
Bác sĩ, chúng tôi không thể chấp nhận điều đó.
Bố, ổn cả mà.
Không, nó không...
Con sẽ dống sót.
Vậy là giờ cháu có thể đi rồi, đúng không?
Con muốn về trường.
Mayu, chúng ta về thôi.
Takuma.
Mình cảnh cáo cậu.
Đừng có từ bỏ.
Đừng nghĩ về cái chết.
Mình sẽ không để cậu đi.
Thật là lạ.
Nghe cậu nói thế là cơn đau chạy đâu mất ấy.
Rốt cuộc mình là thuốc của cậu.
Mình sẽ nói với giáo viên.
Cảm ơn, mình sẽ ở đây cả ngày.
Cậu ổn chứ
Cẩn thận nhé.
- Gặp cậu sau. - Ừ, gặp sau.
- Đi thôi. - Takuma, chúng mình đến rồi!
Takuma Kakinouchi, 16 tuổi.
Có bất kì thay đổi nào không?
Mức độ ý thức của cậu ấy đã giảm đi.
Takuma, cháu có nghe thấy chú gọi không? Takuma!
Cố gắng lên, Takuma!
Sẵn sàng.
Máy kích tim sẵn sàng!
Lấy tấm lót.
Tăng lên 150.
Đã thiết lập.
Lùi lại.
Xin hãy vào trong.
Đây sẽ là
cơ hội cuối cùng hai người được ở bên cạnh thằng bé.
Bố.
Con cũng thế.
Hãy ở bên Takuma.
Takuma, hãy tha thứ cho mẹ.
Là lỗi của mẹ vì đã không sinh ra con được khỏe mạnh.
Takuma. Con rất mạnh mẽ.
Bố rất tự hào về con.
Không.
Không. Không. Không. Không.
Làm ơn!
Làm ơn. Làm ơn!
Làm ơn. Làm ơn. Làm ơn!
Làm ơn!
Làm ơn. Làm ơn!
Làm ơn hãy cho Takuma
Trái tim của Kou!
Cháu biết cháu ích kỉ
Nhưng
Takuma sắp chết.
Làm ơn. Hãy cho cậu ấy trái tim của Kou.
Xin hãy cứu Takuma.
Làm ơn.
Làm ơn. Làm ơn. Làm ơn!
Làm ơn. Làm ơn. Làm ơn.
Cứu Takuma.
Mayu, dừng lại.
Làm ơn. Làm ơn!
Ta đã nghe rồi, cô bé à.
Nhưng
Chúng ta không thể nói "Đồng ý"
Cháu trai ta đã chảy nước mắt.
Sáng nay, một ngón tay của nó đã cử động.
Bác sĩ nói với chúng ta đó chỉ là phản xạ,
nhưng với gia đình chúng ta, đó là hy vọng.
Có thể một phép màu sẽ xảy ra.
Một loại thuốc mới có thể được tìm thấy.
Thằng bé có khi sẽ tỉnh dậy vào ngày mai
và nói: "Ông ơi cháu đang ở đâu?"
Chúng ta không thể từ bỏ hy vọng.
Xin hãy hiểu cho.
Ta xin cháu.
Takuma là ai?
Cậu ấy là chồng chưa cưới của cháu.
Cô hiểu.
Cô rất xin lỗi.
Xin lỗi cháu.
Thần cỏ bốn lá ơi,
sống có nghĩa là gì?
Mayu lại đang khóc.
Làm ơn.
Chỉ một chút nữa thôi.
Xin hãy cho tôi
chỉ một chút thời gian nữa.
Này, Mayu.
Đợi một chút. Mình sẽ xong ngay.
Takuma?
Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta.
Bố mẹ đã vội vã đi tìm bác sĩ Taneda khi mình tỉnh lại.
Vậy nên, đi thôi.
Đi đâu?
Tuần trăng mật của chúng ta.
Takuma, bọn mình phải quay lại bệnh viện.
Hôm nay trời có vẻ sẽ trong xanh.
Chúng ta sẽ đi đâu?
Takuma, nghe mình.
Ôi, thôi nào. Mình ổn mà.
Khỏe hơn bao giờ hết.
Không đúng.
Làm ơn đi, phải để bố kiểm tra cho cậu.
Cái gì?
Chúng ta sẽ đi tuần trăng mật ở đâu nhỉ?
Nhưng chúng ta chưa lấy nhau mà.
Không quan trọng.
MÌnh sẽ đồng ý với cậu bất cứ thứ gì cậu muốn.
Tuyệt quá. Mình luôn muốn được đi cái này.
Cậu thực sự không sao chứ?
Không thể khỏe hơn.
Thật chứ?
Ừ, thật đấy. Chơi gì tiếp sao nhỉ?
Chúng ta đi tàu lượn đi.
Ôi, không.
Sao không?
Mình không nghĩ chúng ta nên...
Ổn mà, đừng lo.
Không.
Đừng lo.
Có nhiều quá không?
Ôi!
Hôm nay thật vui.
Ừ.
Chúng ta sẽ lại chơi như thế nữa, đúng không?
Mayu.
Chúng ta đã rất vui, đúng không?
Chúng ta luôn luôn vui vẻ.
Mình xin lỗi.
Vì đã không giữ lời hứa được.
Thần cỏ bốn lá
đâng nói với mình rằng đã đến lúc rồi!
Chúng ta về thôi.
Sẽ
Chúng ta phải về thôi nào, Mayu.
Cháu mất trí rồi à?
Đừng.
Cháu biết thể trạng nó yếu thế nào mà.
Bình tĩnh.
Bác sĩ, echo đã sẵn sàng.
Lấy Lasix.
Bác sĩ, sẵn sàng.
6:26 sáng
Tôi rất xin lỗi vì không thế làm được gì.
Xin chia buồn cùng gia đình.
Mayu.
Sẽ
Gửi những người tôi yêu,
hãy luôn vui vẻ ngay cả khi tôi đã ra đi
Cảm ơn vì đã để chau làm việc này .
Chú chắc chắn Takumi rất hạnh phúc.
Đó là điều thằng bé luôn muốn mà.
Cảm ơn cô chú rất nhiều.
Mayu.
Cô luôn muốn nói với cháu,
Cảm ơn cháu.
Vì đã cho con trai cô những trải nghiệm về tình yêu.
Cảm ơn cháu rất nhiều.
Takuma.
Giấc mơ của chúng ta đã thành sự thật.
Là lúc này.
Cuối cùng.
Thì
Cuộc sống của chúng ta
Đã chọn vẹn hơn những người khác, có phải không?
Takuma.
Sống
thật buồn.
Nó chỉ đầy
những trái tim tan vỡ.
Nhưng, Takuma.
Mình không hối hận.
Rằng mình đã gặp cậu.
Rằng mình đã yêu cậu.
Nếu mình gặp cậu một lần nữa,
dù biết rằng nỗi buồn sẽ chờ đợi mình,
Mình nhất định
vẫn yêu cậu một lần nữa.
Sao cậu lại ngồi ở đó?
Mình muốn nó dành cho y tá trưởng mà.
Cậu cũng làm thế đi.
Tô màu lên chỗ này nè.
Được thôi.
Xong chưa?
Rồi.
Vậy thì...
Sao cậu làm thế?
Giờ chúng mình hòa. Cậu sẽ tha thứ cho mình nhé?
Mình đâu có giận đâu.
Chơi khăm thế mà cậu không giận à? Tại sao?
Tại sao nhỉ? Mình tự hỏi vì sao nhỉ?
Cậu tên là gì?
Takuma Kakinouchi.
Mình là Mayu Taneda.
Mayu-chan.
Rất vui được gặp cậu.
Rất vui được gặp cậu.
Mình không hề hối hận.
Dù chúng ta
có gặp lại nhau bao nhiêu lần nữa
Mình nhất định
sẽ yêu cậu bấy nhiêu lần.