Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chương trình gồm những đoạn phim quý giá về Thế chiến II, được hoàn tất sau 2 năm tìm kiếm khắp thế giới.
Phần lớn chưa được trình chiếu trên TV nay được thể hiện qua công nghệ HD.
Một số hình ảnh trong phim là hình ảnh thực, khán giả cân nhắc khi theo dõi.
"Người nông dân làm ra lương thực."
"Nhà Trắng thông báo: Quân Nhật đã tấn công Trân Châu Cảng"
Tôi tin rất ít người biết được chính xác vị trí Trân Châu Cảng.
Sau khi tốt nghiệp trại huấn luyện, sỹ quan dự bị Charles được đưa sang Bắc Phi để kiểm tra.
Bên tai tôi là những tiếng la hét, rên rỉ. Anh chàng bên phải tôi đứng lên.
Và bị bắn chết tại chỗ.
Tôi hét lên: "Mẹ kiếp, tất cả nằm yên đấy, tôi sẽ đưa các anh ra khỏi đây."
Cùng lúc này, một người Áo nhập cư gốc Do Thái, Jack Werner gia nhập quân đội Mỹ.
Hitler đã làm rối tung cuộc đời tôi.
Và chúng tôi quyết định đã đến lúc thôi nói, phải đứng lên làm một điều gì đó.
Jack Werner được điều đến đảo Attu, một hòn đảo nằm phía Tây quần đảo Aleutian.
Nhiệm vụ đầu tiên sau khi gia nhập quân Đồng minh là thu hồi các lãnh thổ Hoa Kỳ từ tay Nhật Bản.
Cuối cùng tôi đã chứng tỏ được mình trên chiến trường.
Hãy cho chúng ta một niềm tin: "Chúng ta cần lương thực và hòa bình."
"Chúng ta cần sự công bằng và tự do công lý".
"Và cơ hội bình đẳng để làm những việc tốt".
"Điều này không chỉ là niềm tin của chúng ta, mà là niềm tin của cả thế giới."
Translate & sync by dung4tt hdvietnam.
Mùa Xuân năm 1944.
"Đây chưa phải lúc kết thúc chiến tranh, ngay cả khi giai đoạn cuối của chiến tranh đã bắt đầu."
"Có lẽ đây chỉ là khởi đầu của việc kết thúc cuộc chiến."
Hai năm rưỡi trôi qua, Đồng minh phải đối mặt với thực tế không thể chối cãi...
...nếu họ muốn đánh bại Hitler, họ phải chiếm được pháo đài châu Âu.
"Đồng minh chuẩn bị thực hiện một cuộc tấn công quy mô lớn đòi hỏi nhiều tiềm lực và sự kiên nhẫn."
"Đây là dịp thử nghiệm của quân Đồng minh."
"Một chiến thắng mang ý nghĩa sống còn."
"Chúng ta phải ý thức điều này."
"Nó không có nghĩa là chết chóc"
Tất cả chúng ta đều biết cơn thịnh nộ sắp đến.
Miền Nam nước Anh. Mùa Xuân 1944.
Sau 12 tháng tham gia các trận đánh đẫm máu ở Bắc Phi và Sicily.
Trung úy Charles Scheffel đến Anh.
Anh lính 24 tuổi của Trung đoàn bộ binh số 39
thực tập chiến thuật phức tạp nhất: "Tấn công đổ bộ từ biển vào đất liền".
Mỗi lần chúng tôi đến đây
tôi thấy có rất nhiều trại lính mới thành lập, vô số tàu bè cập cảng.
Giờ thì đây là chiến trường sau các chiến thắng ở Bắc Phi và Sicily.
Cảm giác chờ đợi Đồng minh mở cuộc tấn công thật là lâu. Chiến trường của các chiến dịch quân sự là tại Pháp.
Thiết bị và vật tư phục vụ đã được điều đến.
Các loại xe tăng, xe tải, xe bọc thép bánh xích và các loại đạn dược được tập kết ở vùng nông thôn.
Có vô số các thứ tập trung trên hòn đảo Anh quốc.
Trang thiết bị quân sự ở khắp mọi nơi.
Quy mô của cuộc tấn công rất lớn.
Cuối tháng 1/1944. Trung tâm Thái Bình Dương.
Trong khi tại Normandy, quân Đồng minh đang chuẩn bị tấn công châu Âu
thì các nhà hoạch định quân sự ở Thái Bình Dương bắt đầu chiến dịch chống lại quân Nhật.
Một hành động tấn công quy mô lớn.
Jack Werner khi ấy 26 tuổi cùng với 85.000 binh sỹ...
lính thủy đánh bộ phối hợp với quân Anh.
Sau khi kết thúc các nhiệm vụ đặc biệt trên đảo Attu
Werner quay trở về vị trí đóng quân.
Tiểu đoàn cơ giới số 13 thuộc Sư đoàn bộ binh số 7.
Anh ta luôn có những ý tưởng khác nhau.
Nhiệm vụ của chúng tôi là chống các hoạt động quân sự bên ngoài lãnh thổ Đế quốc Nhật
trong đó nhiệm vụ chính là đánh chiếm 97 đảo san hô nhỏ thuộc một quần đảo...
được gọi là vòng cung san hô Kwajalein.
Lính thủy đánh bộ sẽ tấn công đảo ở cực Bắc là Roi-Namur.
đồng thời bộ binh sẽ đánh chiếm đảo Kwajalein ở phía Nam.
Sau khi chiếm được vòng cung san hô này, Đồng minh sẽ dùng đây như là một bàn đạp
để thực hiện mục tiêu chiến lược sau cùng, đó là tấn công quần đảo Mariana ở trung tâm của Thái Bình Dương.
Quần đảo Mariana.
Cách Nhật Bản 13.000 dặm về phía Nam. Khi đó Tokyo sẽ ở trong tầm của máy bay ném bom hạng nặng B-29.
Ngày 1/2/1944 Đảo san hô Kwajalein.
Những bãi biển lấp lánh bao quanh chúng tôi, những đảo san hô nhỏ tạo thành một vòng như chuỗi ngọc trai.
Một hòn đảo giữa đại dương.
Giờ là mục tiêu trung tâm của cả một hạm đội Thái Bình Dương.
7 chúng tôi được yêu cầu quản lý chất nổ
Vai trò của chúng tôi là khi có lệnh chúng tôi phải vận chuyển chúng lên bờ.
Chúng tôi không thực sự chiến đấu. Tôi giống như một thằng nhóc phía sau những người đàn ông cầm súng.
Điều này quả là bực bội. Tôi muốn thực sự tham gia vào các hoạt động chiến đấu.
Nhóm của Werner mang đạn dược, chất nổ tập trung ở vị trí chờ lệnh
phần còn lại của Sư đoàn bộ binh số 7 sẽ tấn công khu vực phía Nam của vòng cung san hô
và đảo Kwajalein dài 2 dặm.
Mỗi một đảo nổ giống như một pháo đài được phòng thủ bởi 5.000 lính Nhật.
Các ụ chiến đấu và các boongke hình thành nên một hệ thống phòng thủ mạnh mẽ.
Những binh lính của chúng tôi rất lo lắng nhưng đồng thời...
nhưng họ cũng biết, trước khi chúng tôi tấn công kẻ thù của chúng tôi sẽ bị những đợt pháo kích nặng nề.
Nó sẽ là một trận đánh quyết liệt và đẫm máu với cả 2 bên.
"Dẫn chúng con vượt qua sự cám dỗ và thoát khỏi lũ quỷ dữ..."
5:45 - Tàu chiến bắn 7.000 phát đại bác vào quân phòng thủ trên đảo.
Đây là một trận pháo kích lớn.
Theo ý tôi, hòn đảo chắc chìm mất.
Khi tôi còn ở Attu tôi chưa biết về điều này.
Khi đến đảo Kwajalein
tôi đã có thêm một kinh nghiệm.
Hải quân và Không quân cùng phối hợp tấn công.
Bạn sẽ thấy không gì khó hiểu.
Bạn không thể nào tự tin hơn nữa.
Chúng ta sẽ đánh bại kẻ thù.
9:00 - Đảo Kwajalein tan hoang. Cuộc đổ bộ bắt đầu.
Một đại đội gồm những lính cũ tham gia tấn công cùng đại đội 1 và 4.
Tôi hy vọng tôi có thể đi cùng họ.
9:30 - 5.000 binh sỹ Sư đoàn bộ binh số 7 tấn công phía Tây đảo Kwajalein
Báo cáo 24 giờ sau cho biết chỉ có 1.500 trong số 5.000 binh lính phòng thủ trên đảo sống sót.
Tôi đánh cược khẩu phần của tôi. Đại bác của chúng tôi sẽ đập nát boongke của địch.
Nhưng với con số thương vong ngày càng tăng cao.
Tôi tự hỏi nhiều lần. Làm cách nào chúng tôi chiếm được Kwajalein đây?
Tôi ngồi đây
chờ tới lượt mình tiến lên.
Tôi không thể không nghĩ về quãng thời gian 4 tháng qua, 8 anh chàng đã ngủ ở đây
giờ có thể họ đã hy sinh
hoặc là tù binh chiến tranh ở một nơi nào đó.
Bassingbourn gần Cambridge, nước Anh. Mùa Xuân 1944.
Bert Stiles, chàng trai 23 tuổi ở Colorado từ London được điều đến Bassingbourn.
Một người mê tiểu thuyết đã gia nhập Không quân với mong mỏi làm một phi công máy bay chiến đấu.
Tuy nhiên anh ta chỉ được bổ nhiệm làm phi công phụ lái máy bay ném bom B-17.
Stiles là thành viên Không đoàn 8 Không quân Hoa Kỳ. Không đoàn 8 gồm 91 máy bay ném bom và phi hành đoàn.
Hai năm trước trong một phi vụ oai hùng 2/3 phi hành đoàn bị chết cùng 25 máy bay.
Tôi sẽ làm một việc gì đó thật lớn lao
mà so với nó, những giấc mơ cực kỳ nhỏ bé.
Từ giờ tôi sẽ được nắm bắt, ghi lại cái chết.
Bassingbourn, nước Anh. Ngày 19/4/1944.
Buổi sáng hôm thực hiện phi vụ đầu tiên của anh ta.
Stiles và tổ lái thức dậy lúc 2 giờ sáng.
3:30 họ tập trung trong một ngôi nhà nghe hướng dẫn bay.
Một giờ sau họ thực hiện những bước chuẩn bị cuối cùng.
Tôi nghĩ tôi sẽ làm mọi việc...
để tiêu diệt quân Đức.
Nếu muốn quân Đồng minh đổ bộ thành công lên Normandy.
Trước tiên họ phải kiểm soát được bầu trời
Để làm được việc này họ phải tiêu diệt lực lượng chính của Không quân Đức.
Phi đội B-17 tham gia một trận ném bom lớn mà mục đích là sẽ đẩy nhanh sự thất bại của quân Đức ở phía Tây.
Mục tiêu là những nhà máy sản xuất máy bay chiến đấu Đức.
Khi bạn nhìn vào đội hình của chúng tôi
Nó trông rất tuyệt, giống như cái chết đang ở trong các máy bay lơ lửng trên bầu trời.
Tuy vậy, chúng tôi phải luôn giữ đội hình bay.
Nhất là khi kinh nghiệm số giờ bay của bạn chưa nhiều.
Ở độ cao 25.000 feet. Stiles và tổ lái của anh ta
gặp phải sự khó chịu của cơ thể,
Nhiệt độ bên ngoài máy bay giảm xuống đến -60 độ.
Để tránh bị tê cóng, mọi người phải dùng điện sưởi.
Nhưng việc này ảnh hưởng đến thời gian di chuyển và phản ứng.
Sau gần 2 giờ bay.
Phi công máy bay ném bom B-17 xác nhận đã vượt qua chiến tuyến và đang đến gần mục tiêu.
Đây là nhiệm vụ của chúng tôi.
Trên quê hương ở chúng tôi.
Tôi nghĩ tôi là người yêu hòa bình.
Người Đức và chúng tôi cùng chung một mặt trời và mặt trăng,
bầu trời của chúng cũng xanh như bầu trời chúng tôi. Đều rất đẹp.
Nhưng những người đó là bọn Quốc Xã.
Stiles và các máy bay khác đã đến gần mục tiêu.
Phòng không Đức bắt đầu bắn trả dữ dội.
Dường như có vẻ vô ích nhưng thực tế chúng nguy hiểm chết người.
Một xạ thủ hỏi: "Chúng ta sẽ vượt qua chứ?"
Lúc này máy bay chúng tôi bị bao quanh bởi khói đen chết chóc.
Một người qua radio báo tin phi công của anh ta đã bị bắn chết.
Tôi có thể thấy sự khủng khiếp trong giọng nói của anh ta.
Ở một góc trời xanh, một người lính đã chết.
Thật khó tin
Tôi ngạc nhiên tại sao máy bay anh ta vẫn còn bay.
Chiếc máy bay ném bom B-17 của Stiles sau 30 phút đã vượt qua hệ thống phòng không.
Giờ đến lúc họ sẽ ném 5.000 pounds chất nổ
trong đó có 1.000 pounds bom hạng nặng tạo nên một địa ngục.
Việc ném bom thực hiện càng lâu càng tốt nhằm tiêu diệt hết mọi thứ xung quanh.
Chúa ơi, khi họ làm việc đó họ có nghĩ cuối cùng là chuyện gì sẽ xảy ra không?
Tôi mang bom đến một nơi,
tôi có cần phải biết nó tàn phá bao nhiêu không?
Sau 6 giờ bay, máy bay của Stiles đã quay trở về căn cứ.
Tuy nhiên trong số 30 chiếc có 3 chiếc không trở về.
Tổng cộng có 30 người mất tích
tôi không thấy mệt mỏi nhưng tim tôi như ngừng đập
tôi phải tiếp tục thở nhưng cảm giác này khó diễn tả bằng lời.
London, Anh Mùa Xuân 1944.
Hitler chưa bao giờ được ngắm London nhưng tôi thì muốn được ngắm London.
Một kỳ nghỉ ngắn trong quá trình huấn luyện chuẩn bị cho D-Days.
Charles Scheffel cùng một số binh sỹ Sư đoàn bộ binh số 9 đến thăm London.
Đây là lần đầu tiên Scheffel đến thăm thành phố này, thành phố mà năm 1940 Hitler đã ra lệnh ném bom.
Việc phá hủy thật điên cuồng.
Tôi bắt đầu nhận ra cuộc chiến tranh này thật bẩn thỉu.
Hitler tiêu diệt tất cả con người, mọi thứ cản đường hắn. Một hành động xấu xa.
Đường phố chất đầy các đống đổ nát.
Với trận chiến như vậy dễ thấy người dân London rất căm phẫn.
"Hitler là một loài quỷ. Đức Quốc Xã cố gắng tiêu diệt tất cả sự thù địch ngay cả ý nghĩ."
"Hắn ta là một con người kỳ lạ, tội lỗi và đáng xấu hổ."
"Chúng đã cố gắng tiêu diệt con người, phá hủy các công trình"
"để nắm quyền kiểm soát hòn đảo này."
"Hắn đã dội bão lửa xuống trung tâm của nước Anh"
"qua đó gây ảnh hưởng đến cả phần thế giới còn lại."
"Tất cả dấu vết của những vụ cháy."
"đã được dọn dẹp."
Người dân thật tuyệt vời.
Tôi đã đến nhiều nơi. Mọi người đều quyết tâm giải quyết tình trạng này.
Các đống đổ nát đang được dọn dẹp, cửa hàng đã mở cửa trở lại.
Chúng tôi đến một ga tàu điện ngầm, tôi không tin vào mắt mình.
Những chiếc giường kê sát cạnh nhau. Cái này trên cái kia.
Những trẻ em 4 tuổi, 5 tuổi hay 6 tuổi gì đó
chen chúc nhau trên giường.
Ga tàu điện ngầm trở thành nơi ngủ để tránh...
...những trận ném bom. Tôi không bao giờ quên được ngày hôm đó.
Can đảm để tiếp tục sống. Bạn sẽ không hiểu được ý nghĩ bình dị của những người dân thường này.
Nó làm cho tôi thấy vui vì gia đình tôi nếu không có những kinh nghiệm như vậy thì thật thảm họa.
Hắn ta đã đốt ngọn lửa, ngọn lửa sẽ bùng cháy.
Nước Đức Quốc Xã
muốn phá hủy đến những di tích cuối cùng trên khắp châu Âu.
17:00 ngày bắt đầu trận đánh. Chúng tôi yểm trợ khu vực đổ bộ rộng 500 yards.
Nếu thành công, việc đổ bộ trong một ngày sẽ hoàn tất.
Đảo san hô Kwajalein Ngày 1/2/1944.
Cách bờ biển của đảo Kwajalein trung tâm Thái Bình Dương khoảng 3 dặm.
Jacke Werner đã mất kiên nhẫn.
Các kỹ sư quân đội được phân công nhiệm vụ.
Trước khi có xác nhận bãi biển đã an toàn, họ vẫn phải ở lại tàu.
Sau nhiều giờ chờ đợi. Cuối cùng chúng tôi cũng nhận được lệnh.
Chúng tôi tiến lên bờ biển và bắt đầu tập kết chất nổ xung quanh.
Tôi không thấy kẻ địch chỉ thấy dấu vết các thiệt hại.
Binh lính chúng tôi rất mệt mỏi.
Họ tập hợp lại quanh các xác chết quân Nhật.
Mùi hôi hám của các xác chết thối rữa ở khắp nơi nhưng những anh chàng này chẳng thèm quan tâm.
Nhìn đống xác chết của quân Nhật
trông như là vừa có một thảm họa quy mô lớn vậy.
Tôi thật sự bị sốc
chiến tranh mang lại sự chết chóc và hủy diệt.
Tôi chưa bao giờ gặp cảnh này
nên không có kinh nghiệm.
Tháng 5/1944. Trên bầu trời nước Đức.
Chúng tôi thả bom để giết kẻ thù nhưng chúng tôi chưa bao giờ thấy chúng chết
chúng tôi chỉ nhìn thấy các đồng đội của mình bị bắn rơi.
Trong tháng vừa qua. Phi công phụ máy bay ném bom B-17 Bert Stiles
thực hiện 2-3 chuyến bay mỗi tuần.
Cuộc chiến điên cuồng với thương vong ngày càng cao.
Chỉ sau 8 tháng, Không quân đã mất 409 máy bay.
Giờ thì cuộc đổ bộ lên Normandy sắp bắt đầu, Không đoàn 8 gia tăng các cuộc không kích.
Họ chống lại những nỗ lực của Không quân Đức nhằm giành lại ưu thế trên không
ở vùng biển ngoài khơi miền Bắc nước Pháp.
Mọi người xung quanh tôi cố gắng thư giãn. Chúng tôi mở một trò đùa nho nhỏ
Nhưng họ biết rằng họ luôn đối mặt với mối đe dọa chết người.
Nhiệm vụ của Stiles là Berlin.
Berlin, mục tiêu quan trọng nhất của nền Đệ tam Đế chế.
Tôi nghĩ ý định của kế hoạch là tiêu diệt càng nhiều lính Đức càng tốt.
Nếu có phụ nữ và trẻ em nào trên đường tấn công,
chúng tôi muốn kế hoạch cho tọa độ vị trí sai.
Stiles và nhóm của anh không biết rằng
Mục đích thực sự của nhiệm vụ mà họ thi hành là làm mồi nhử trên không
để thu hút không quân Đức.
70% Lực lượng Không quân Đức đóng quanh Berlin.
Một khi địch tấn công những chiếc máy bay ném bom B-17.
Những phi đội P-51 tiên tiến của Không quân Mỹ sẽ từ xa...
...thực hiện các cuộc tấn công tiêu diệt chúng.
Những hy sinh của các phi công lái máy bay ném bom B-17 là một phần trong kế hoạch của quân Đồng minh.
Những chiếc B-17 đã trút hết bom.
Stiles và phi đội của anh ta quay trở về Anh
đột nhiên xuất hiện một số lượng lớn máy bay chiến đấu của đối phương.
Lạy Chúa, chúng ở khắp nơi. Chúng tới từ mọi hướng.
Thật điên cuồng.
Việc tôi có thể làm lúc này là cầu xin các nữ thần may mắn đến.
Không quân Đức rõ ràng đang tấn công chúng ta.
Những gì chúng tôi có thể làm là cố gắng cầm cự với chúng.
Tháng 5/1944. Trên bầu trời Berlin.
Trong sứ mệnh thực hiện một cuộc ném bom xuống Berlin.
Bert Stiles và phi đội ném bom B-17 của anh ta rơi vào cuộc phục kích của Không quân Đức.
Một cuộc phục kích quy mô lớn. Họ nhận ra là không thể thoát được.
Những việc họ có thể làm bây giờ là chờ phi đội máy bay tiêm kích P-51 đến ứng cứu.
Một thành viên đội bay bị bắn chết.
Tôi có cảm giác như đang bị kẹt trong một quan tài bay.
Một tiếng nổ vang lên ngay bên ngoài cửa sổ hông
gần như là một địa ngục.
Cảm ơn Đức Chúa trời.
Tôi ước mình được lái một chiếc máy bay chiến đấu P-51.
Tôi không muốn mắc kẹt ở đây và bị đập tơi bời như thế này.
Sau 9 giờ giao tranh ác liệt ở phía Bắc châu Âu, những chiếc máy bay ném bom của Stiles quay trở về Anh.
Quân Đồng minh đã điều 459 máy bay tấn công Berlin.
33 chiếc bị bắn rơi, hơn 256 chiếc khác bị hư hỏng.
482 phi công và phi hành đoàn được cho là đã chết.
Tôi đã phải trả giá bằng 3 chàng trai tốt nhất của tôi.
Tôi không cảm thấy buồn mà chỉ bị sốc. Đó là sự thật về cái chết.
Địa ngục này là sắc màu khủng khiếp của cuộc chiến tranh đó.
Tôi không biết chiến tranh sẽ kết thúc như thế nào.
Sống sót qua cuộc chiến thật tuyệt vời nhưng chiến tranh là khủng khiếp.
Vì rất nhiều người đau khổ, nhưng cuộc chiến thì...
theo như tôi biết vẫn tiếp tục với những cuộc không kích bằng máy bay ném bom.
Đảo san hô Kwajalein. Tháng 2/1944.
Tôi sẽ làm gì trước khi đầu óc tôi rối tung lên. Cuộc sống của mình hãy cố gắng giữ lấy.
Tiếp viện đến thật đúng lúc.
Binh sỹ nằm dài tắm nắng, một số khác đọc truyện tranh.
và quanh đó hàng trăm dặm không thấy bóng dáng tên lính đối phương nào.
Hai mặt của cuộc chiến.
Sư đoàn bộ binh số 7 đã đạt chiến thắng áp đảo quân Nhật tại đảo Kwajalein.
Jack Werner di chuyển như con thoi giữa các đảo.
Việc tiếp tế đạn dược được làm hết sức để đảm bảo sự an toàn của các vị trí trong vòng cung san hô.
Trên hòn đảo cuối cùng. Một đại đội lính Nhật đã cho nổ tung một boongke.
Chúng tôi cho chúng nói chuyện với phiên dịch tiếng Nhật để thuyết phục chúng đầu hàng.
Sau đấy là một vụ nổ lớn.
Không chịu sự xấu hổ khi đầu hàng
chúng đã cho nổ tất cả số vũ khí cùng với chúng,
không một ai sống sót.
Sau 4 ngày chiến đấu, quân Mỹ đã chiếm được đảo san hô Kwajalein
đưa cuộc chiến của Đồng minh ở Thái Bình Dương đến gần Nhật Bản thêm 500 dặm.
Trong cuộc tấn công quy mô lớn vào đảo Mariana, chúng tôi đã có một bàn đạp
Cuộc chiến nhanh chóng kết thúc.
Chúng tôi đã chiến thắng.
Khi chúng tôi rời đảo Kwajalein, tôi thực hiện một cam kết với chính mình: "Tôi phải tham gia chiến đấu".
Ngày 1/6/1944 Trại Barton Stacey, nước Anh.
Đến thời điểm này chúng tôi mong chờ giây phút xuất kích.
Căn cứ huấn luyện ở nước Anh.
Trung úy Charles Scheffel và các sỹ quan Trung đoàn bộ binh số 39
tập hợp lắng nghe một cuộc họp.
Ngày D-Day đã rất gần, tình hình đang trở nên căng thẳng.
Ông ấy bước tới trước mọi người như một huấn luyện viên giải bóng rổ NBA trước một trận đấu lớn.
Thưa quý vị, chúng tôi muốn nói về cuộc đổ bộ lớn nhất trong lịch sử.
"Chúng ta muốn giải phóng châu Âu, một số trong chúng ta có thể làm ngay hôm nay, số khác thì không".
Anh ta tiếp tục: "Điều này không có gì khác nhau cả."
"Đây là tất cả những gì chúng ta cần phải làm".
Ngừng một lát, một người phía sau tôi nói.
"Thưa Đại tá, điều này không có gì khác biệt đối với ngài..."
"...nhưng đối với chúng tôi nói chung cũng chả có gì khác biệt lớn". Ông ấy bật cười.
Chúng tôi cũng cười lớn.
Bạn chỉ cần nói "Thú vị thật".
Đây là một tình cảm yêu nước vĩ đại.
Tôi không nghĩ điều đó khuyến khích mọi người.
Tôi nghĩ mọi người sẽ hỏi: "Tôi chưa có kinh nghiệm trong tình huống xấu thì sao đây?"
"Làm cách nào để tôi sống sót?".
Đây như là một trò đùa mỗi lần chúng tôi thức dậy trong đêm để đi làm nhiệm vụ
họ luôn nói ngày "D-Days" đã đến nhưng rồi lại không.
Bassingbourn, nước Anh. Ngày 6/6/1944.
Phi công máy bay B-17 Bert Stiles và đồng đội bị đánh thức chỉ sau 30 phút chợp mắt
đặc biệt là có thêm một linh mục.
Một cái gì đó giống như những đứa trẻ làm việc sai trái.
Một sỹ quan mặc quân phục được là thẳng tắp.
Tôi cảm thấy có một cái gì đó trọng đại sắp xảy ra.
Chỉ huy căn cứ của chúng tôi nói: "Trận đánh của chúng ta đã bắt đầu".
"nhiệm vụ của chúng ta là lỗ trợ lực lượng mặt đất từ trên không"
Đến lúc này mọi mệt mỏi biến mất.
Trong đợt tấn công đầu tiên 659 máy bay ném bom B-17 mỗi chiếc mang theo 8.000 pounds (3.629 Kg) bom .
Họ cũng huy động 418 máy bay ném bom B-24 khác.
Mưa như trút nước lên máy bay,
Bình thường với thời tiết như thế này, kế hoạch bay sẽ bị hủy. Tuy nhiên ngày hôm nay thì khác.
Hôm nay, kế hoạch phải được thực hiện.
Sáng ngày 6/6/1944.
Không đoàn 8 của Stiles cùng 11.000 máy bay Đồng minh
được điều động để quét sạch bờ biển.
Đây là công việc thuần túy là vận chuyển đơn giản
nhưng thực hiện không đơn giản chút nào.
Những sai sót rất dễ xảy ra.
D-Day. Ngày 6/6/1944. Miền Bắc nước Anh.
Tôi đang căng thẳng đến nghẹt thở.
Các con đường bị tắc nghẽn bởi xe tải, xe tăng, xe bọc thép cho đến cả xe đạp.
Trung úy Charles Scheffel cùng binh lính Trung đoàn bộ binh số 39
len lỏi qua các đường phố đông đúc của Vương quốc Anh.
để đi đến điểm tập kết chuẩn bị cho trận Normandy
Scheffel và các lính cũ khác sẽ là quân tiếp viện.
Quãng đường 35 dặm nhưng lái xe mất đến 4 giờ.
Anh vẫy tay với mọi người đang vỗ tay hoan hô và dúi vào họ những cái bánh nhỏ và nước uống.
Có vẻ như không ai thông báo là xe của chúng tôi sẽ di chuyển khó khăn qua những đường phố chật hẹp thế này.
Lực lượng chúng tôi sẽ tham gia vào đợt tấn công thứ hai, khi đó bờ biển sẽ tương đối an toàn.
Đây sẽ là trận chiến thực sự sau khoảng thời gian chờ đợi mỏi mòn.
D-Day. Ngày 6/6/1944 Trên bầu trời nước Pháp.
Những đám mây che khuất tầm nhìn của chúng tôi.
Tôi có thể nhìn thấy các tàu chiến đang bắn như điên.
Tuy nhiên giờ lại đến sương mù.
Không có dấu hiệu của súng phòng không.
Tôi đoán là chúng tôi bay cao hơn tầm bắn của súng phòng không. Chúng tôi đang chờ sự xuất hiện lực lượng mặt đất của địch.
"Hỡi binh lính, thủy thủ, phi công của lực lượng viễn chinh Đồng minh"
"Các bạn sắp phải nỗ lực"
"Trong suốt một tháng để chống lại một chế độ"
"Cả thế giới đang dõi theo các bạn"
"Mọi người đều ủng hộ các bạn lấy lại tự do"
150.000 quân Đồng minh tấn công vào tuyến phòng thủ ven biển rộng 50 dặm tại Normandy.
4 sư đoàn bộ binh và 1 sư đoàn thiết giáp Đức đang chờ đợi họ.
"Cỗ máy chiến tranh Đức sẽ bị phá hủy hoàn toàn."
"Người dân châu Âu sẽ vùng lên lật đổ chế độ áp bức và độc tài Đức Quốc xã"
"Thế giới cuối cùng cũng sẽ tự do và an ninh."
"Vai trò của các bạn rất quan trọng."
"Kẻ thù của các bạn cũng được huấn luyện và trang bị tốt. Cuộc chiến sẽ rất khó khăn."
"Hitler sẽ điên cuồng chống trả."
Trong ngày đầu tiên thương vong của quân Đồng minh lên đến 10.000 người.
Đến nửa đêm có tổng cộng 175.000 binh lính cùng 50.000 phương tiện vận tải đã đổ bộ lên bờ biển.
"Thất bại của Hitler là xu hướng tất yếu."
"Mong muốn tự do của mọi người sẽ đoàn kết chúng ta lại và chiến thắng."
"Chúng ta có đủ tự tin bước vào cuộc chiến đấu sẽ mở ra thắng lợi hoàn toàn."
"Chúng ta sẽ có sự can đảm tốt nhất của họ. Họ sẽ chiến đấu dũng cảm với kẻ thù trên chiến trường."
Translate & sync by dung4tt hdvietnam
Thanks for HDC.
Quân Đồng minh giờ bắt đầu chiến đấu trên pháo đài châu Âu. �