Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chào.
Có vấn đề gì sao?
Jack Benson là bạn tôi.
- Tôi...Tôi thành thật xin lỗi.
- Cô là người lãnh đạo, đúng không?
Kiểu như là quản lý đúng không?
À..Anh ấy cũng là bạn tôi.
Vợ Jack nói đó là lỗi của cô.
Có đúng thế không?
Thôi kệ đi.
Tôi đi mua chỗ khác vậy.
Ê! Tôi hỏi cô đấy.
Tránh xa tôi ra.
Ôi trời! Cái gì thế này?
- Cô làm đúng không?
- Không. Tôi thề.
Tránh xa tôi ra.
Không. Chúa ơi.
Lại nữa rồi.
Những Đặc Vụ SHIELD S01E09
Repairs
-- Danny1603 --
::Phudeviet.org::
Chúng ta có nhiệm vụ.
- Cụ thể là gì?
- Không biết.
Ờ, chúng ta nên làm theo
kế hoạch giống lúc trước...
đi đường khác nhau tới, điều chỉnh
thời gian cho lệch, sẽ không ai nghi ngờ.
Khoan đã, một người dịch chuyển vạn vật?
Tôi tưởng họ không có thật?
Chúng ta chưa bao giờ xác minh được.
Đó là lí do ta sẽ đến Batesville...
Để tiến hành đánh giá
tư cách giá trị.
Tức là đi nói chuyện và xem coi
cô ta có năng lực siêu nhiên đúng không?
- Căn bản là thế.
- Việc đó cần một cái tên hay hơn...
Ít T.H.Đ.G., nhiều....cái hay hơn.
Giống như là cỗ xe chào mừng.
Tôi muốn cô chú tâm
tới vụ này, Skye.
Cơ hội để học cách đối phó với
những người có siêu năng lực mới bộc lộ.
Đâu phải tôi
chưa bao giờ gặp chuyện đó.
- Tôi tìm thấy Mike Peterson trước anh cơ mà.
- Nhớ chuyện kết thúc thế nào không?
Đây là cơ hội để thấy cái kết
khi nó kết thúc đúng đắn.
Anh đã gặp bao nhiêu
người như thế rồi?
Ít thôi. Theo thống kê
thì không có nhiều người như thế.
Chắc họ phấn khích lắm
khi thấy xe tải S.H.I.E.L.D lăn bánh tới.
Mỗi người mỗi khác.
Vài người hoàn toàn phủ nhận
có gì đó không ổn với họ.
Đây là một tình huống khó xử.
Theo như các bản báo cáo,
vụ này có vẻ sẽ rất căng thẳng.
"Vụ nổ máy gia tốc phần tử".
Hannah Hutchins, Một trong số
những kĩ sư kiểm tra chất lượng.
- Lỗi của cô ấy à?
- Cả thành phố trách cứ cô ta.
4 kĩ thuật viên chết trong vụ nổ...
Dưới sự giám sát của cô ấy.
Thật là tồi tệ...
Những gia đình đó...
Sinh hoạt cộng đồng ở nhà thờ...
là họ lo sợ ngay.
Chắc hẳn cô ta cũng thế.
Bạn chết, đồng nghiệp chết,
và hơn nữa,
cô ấy có thể có siêu năng lực
mà bản thân thậm chí không hiểu được.
- hoặc không kiểm soát được.
- Sếp, sở năng lượng thông báo
phòng thí nghiệm máy gia tốc
quá nguy hiểm không thể vào.
Nhưng tin tốt là,
chúng tôi vẫn có thể thu hồi
dữ liệu của vụ tai nạn
từ những công cụ.
Chúng tôi sẽ xác định nguyên nhân
vụ nổ và xem coi có tương quan gì
giữa sự phát sinh khả năng
điều khiển vạn vật
và vụ nổ máy gia tốc.
Thì, chúng đều sử dụng những thỏi nam châm
khổng lồ đề bắn hàng tỉ phần tử hạ nguyên tử
vào hệ phản phần tử với vận tốc ánh sáng
để tạo ra vụ nổ Big *** cỡ nhỏ, nên...
Đó có thể là chỗ để bắt đầu.
- Tôi tham khảo.
- Tôi sẽ cố không nói về Big ***
khi ta nói chuyện với
cô Huntching về vụ nổ.
Cô ở lại trong xe.
Đây là tình huống khó xử.
Chúng ta không biết
người phụ nữ này nguy hiểm thế nào,
nên tôi sẽ tiếp xúc với cô ấy trước
cùng đặc vụ Ward và May.
Cất cánh trong 5 phút nữa.
Thắt dây đi.
Tình huống khó xử cho nên
anh mang theo ấm áp và nồng nàn?
- Chào mọi người.
- Anh tới trễ.
Chúng tôi biết cô làm gì.
Cô ta làm nổ cây xăng.
Sao các anh không bắt cô ta đi.
Sĩ quan, anh có thể giải tán
những người này được không?
Nãy giờ cố rồi,
nhưng đất nước tự do mà.
Cô Hutchins,
Tôi là đặc vụ Coulson.
Chúng tôi chuyên xử lý những sự kiện
lạ lùng giống như trường hợp của cô.
- Các người đến để nhốt tôi lại?
- Để nói chuyện.
Thế thì có được gì đâu?
Biến khỏi đây đi!
Chúng tôi không muốn
cô ở đây nữa.
Sĩ quan, cản họ lại.
Tránh ra! Tránh ra!
Ả ta đấy, thứ quỷ đó
vừa định giết chúng ta.
Bình tĩnh lại.
Bình tĩnh, sĩ quan,
bỏ khẩu súng xuống.
Để tôi yên.
Cô Hutchins, hãy bình tĩnh.
- Không phải tôi.
- Làm ơn bình tĩnh lại.
Chúng tôi sẽ không
để ai làm hại cô.
- Đến lúc đi rồi.
- Cỗ xe chào mừng thế là hết.
Chúng ta không tin vào
khả năng dịch chuyển vạn vật, đúng không?
Ờ, May bắt buộc phải
làm cô ấy ngất.
Cô ta điều khiển chiếc xe cảnh sát...
bàng lí trí.
Không có bằng chứng chứng tỏ...
Ngoại cảm.
Chưa có.
Chúng ta đã từng tin. Nhớ không?
Năm nhất ấy?
Lúc Sally Webber làm đống sách
thần kinh học của cô ấy rơi xuống bàn.
Ờ, à, cái đó chẳng qua chỉ là
trò chơi khăm thôi.
- Cô hét như con gái ấy.
- Tôi là con gái mà.
Cô biết không, đó là bất lợi
khi tốt nghiệm sớm 3 năm đấy...
chúng ta chẳng chơi khăm được
đứa sinh viên năm nhất nào cả.
Fitz...Skye chưa từng vào học viện.
- Cô ấy là sinh viên năm nhất.
- Con nai vàng ngơ ngác.
Và bị chơi khăm là một phần không thể thiếu
khi trở thành đặc vụ S.H.I.E.L.D.
Ờ, bắt buộc phải thế, thật đấy.
Tại sao không cho cô ấy trải nghiêm
một đặc vụ S.H.I.E.L.D thực thụ?
Thật là không phải
nếu bỏ qua cô ấy.
Dữ liệu thông tin đã được tải lên.
Chuẩn bị đi thôi.
Vâng thưa sếp.
Chỉ một tấm nệm thôi sao sếp?
Từ đây tới Tủ Lạnh mất 6 tiếng.
Fitz đã lắp thêm một trường chắn
từ tính từ khi Simmons hốt hoảng.
Nếu Hutchins có sức mạnh,
thì căn phòng sẽ cản không
cho nó ra ngoài,
nhưng ở trong đó, cô ta
cũng không kém nguy hiểm.
- Cô ấy sao rồi?
- Thuốc mê sắp hết tác dụng.
Sẽ tỉnh dậy sớm thôi, sợ hãi,
trong một căn phòng lạ lẫm.
Lần tiếp xúc tiếp theo của ta
chủ yếu là để lấy lòng tin nơi cô ấy.
Cũng là lí do tôi muốn cô vào đó.
Anh có chắc đó là ý tốt?
Nếu cô Hutchins có tin vào
những điều ta nói,
cô ta cần biết chúng ta không
giấu diếm mình điều gì,
nghĩa là cô giải thích tình huống đó.
Nếu cô ta không bình tĩnh hơn thì sao?
Nếu cô ấy còn quá khích hơn nữa thì sao?
- Thì anh ta càng muốn tôi ở trong đó hơn.
- Cũng đúng.
- Tôi quan sát ngoài này.
- Còn tôi bỏ cà vạt.
Nếu cô ta biết dịch chuyển vạn vật,
tôi không muốn 1 cái thòng lọng trên cổ mình.
Tôi mang nước cho cô này.
Không sao cả. Tôi là Phil.
Đây là Melinda May.
- Sao tôi đến được đây?
- Tôi thuốc cô.
Tôi xin lỗi vì đã đưa
cô về bằng cách đó.
Mọi việc đang leo thang.
Chỉ là an toàn cho mọi người thôi.
An toàn cho mọi người.
Được. Tốt thôi.
- Ôi chúa ơi, tôi đã làm gì?
- Tôi hứa với cô, cô Hutchins.
Lúc nãy không ai bị thương cả.
Tôi đi tới đâu,
mọi chuyện trở nên xấu.
Cô có tức giận với những người đó?
Ở ngôi nhà ấy.
Tức giận á? Không.
Tôi biết gần hết bọn họ.
Họ tức giận. Tôi thông cảm.
Ôi trời...Vợ Frank.
Cái cách mà chị ấy nhìn tôi.
Frank Delacort. Anh ta chết
trong vụ tai nạn.
Bởi vì tôi. Mà họ đã mất.
Tôi giết họ.
- Thật buồn.
- Và bình thường.
Nhưng thông số này
hoàn toàn trong mức trung bình.
Dĩ nhiên là khó khi
phải tìm một thứ
mà không biết phải tìm cái gì.
Từ điện não đồ
tôi chỉ có thể nói cô ấy đang rối trí.
Vậy mà cô cũng cần máy tính á?
May ở trong đó...
người đã bắn cô ấy.
Làm bất tỉnh thôi.
Mọi việc quá tầm tay.
May giải quyết.
Cô ấy là Kị Binh cơ mà.
Cái tên đó từ đâu ra nhỉ?
- Ward chưa kể cô à?
- Cô không biết sao?
Dĩ nhiên rồi. Cô có
qua lớp nào ở học viện đâu.
Chuyện cũng dài.
Ờ thì, Ward cũng không
phải người thích tán gẫu.
Này nhé, tưởng tượng như vầy...
...một căn cứ có an ninh nghiêm ngặt.
Manama, Bahrain.
Nhiều đặc vụ S.H.I.E.L.D
bị bắt làm con tin,
tra tấn lấy thông tin.
Nhiệm vụ của May..
loại trừ mối họa.
Ý anh là giết người?
Không phải người...
Toàn bộ 1 đội lính đánh thuê.
- Cả trăm.
- Hơn trăm.
Hơn 100 người.
Trang bị tận răng.
Phương tiện di chuyển bị hỏng.
Nên cô ấy lao vào.
Mỗi tay xách 1 khẩu M249.
Đúng... 2 tay 2 súng.
Và cô ấy cưỡi ngựa lao vào.
- Thành ra cái tên... Kị Binh.
- Thật vậy á?
Cô ấy loại bỏ nguy hại
đơn thân độc mã.
Nhìn thấy rất nhiều
cảnh đổ máu ngày đó.
- Đó có phải lí do cô ấy...
- Vui vẻ?
Đang tải dữ liệu máy gia tốc.
Không! Không được động vào.
Học ít nhất 2 năm về
công nghệ giao thoa la de
- thì mới được động vào!
- Được rồi, được rồi.
Hiểu rồi. Tôi không đi học
cái trường
Hogwarts S.H.I.E.L.D ngu ngốc của mấy người.
Tôi lên lầu đây.
Và tôi sẽ tự nghiên cứu
trên máy tính của tôi,
cái máy tính phẳng,
chán ngắt của tôi.
- Anh có nghĩ rằng cô ta tin không?
- Con ngựa, hay vãi.
Anh nghĩ ra trò tiếp theo chưa?
- Chúng ta phải tiếp nối truyền thống.
- Chuẩn.
Nhiều tuần liền, tôi đã nhận
được báo cáo từ khu vực 2
than phiền rằng thiết bị nối
đã bị lỏng then cài.
Tobias là người...
Anh ấy là kĩ thuật viên
dưới đó.
Chúng tôi thay thế bộ phận đó,
và kiểm tra đúp thiệt hại.
Tôi xuống dưới đó kiểm tra
3 lần mỗi ngày.
Cô có tìm thấy vấn đề không?
Không. Nhưng rõ ràng
là tôi bỏ sót cái gì đó.
Đội của tôi đang tìm hiểu
chuyện xảy ra ở đó
và chuyện xảy ra với cô.
Với tôi?
Ý anh là sao?
Chúng tôi tin rằng,
bằng cách nào đó,
sau tai nạn, cô có được
năng lực dịch chuyển đồ vật.
Anh nghĩ là tôi sao?
Xe cảnh sát, trạm xăng...
Anh nghĩ tôi làm chuyện đó sao?
Chúng tôi không chắc,
và điều này có thể hơi khó nghe,
nhưng tất cả sự kiện đều
có một điểm chung.
Tôi, nhưng tôi không làm chuyện đó.
Không phải tôi.
Tôi ước là thế vì như vậy
có thể tôi sẽ dừng lại được.
Nếu không phải là cô,
Vậy là cái gì?
Các người không tin tôi đâu.
Thử tôi xem.
Chúa đang trừng phạt tôi.
Người đã bỏ rơi tôi.
Không còn bảo vệ tôi nữa.
Đó là lí do mọi chuyện.
- Bảo vệ cô khỏi cái gì?
- Quỷ dữ.
Tôi bị quỷ ám.
Sau cơn khủng hoảng thì ảo tưởng
bị ám ảnh cũng không phải bất thường.
Chắc chắn cô ấy đang
phải trải qua một bi kịch.
Cô ấy đang tự trách mình.
Tất cả luôn. Cô ấy đang tuyệt vọng.
Nghiên cứu kĩ khu vực tai nạn.
Nếu thảm kịch đó cho cô ấy sức mạnh,
chúng ta phải dập tắt nó.
Nếu không phải là lỗi của cô ấy
thì còn tốt hơn nữa,
nhưng cho tới lúc đó,
cô ta là một mối nguy với chúng ta.
Sếp cứ để tôi vào
và nói chuyện như một người bạn.
Không thể để cô làm vậy được,
quá nguy hiểm.
Không hề nguy hiểm, cô ấy tốt bụng..
tốt bụng quá mức.
Cô ấy không bao giờ quên
chúc mừng sinh nhật bạn bè,
Làm việc ở đoàn thể nhà thờ,
giải cứu động vật.
Hannah là một thanh tra an toàn lao động
không phải chỉ vì cô ấy kĩ càng,
- mà còn...
- Cô ấy rất chu đáo.
Đúng. Và một người với
nhiều sự cảm thông như vậy
phải chịu trách nhiệm với hàng loạt
sự mất mát, chắc cô ấy đau khổ lắm,
luôn miệng nói bị Chúa
trừng phạt vì...
Người ta tin vào những gì người ta
phải tin để bào chữa cho hành động của mình.
Đó là cách cô bào chữa
cho chính sách bắn-trước của mình?
Ít nhất để tôi cải thiện tình hình.
Trước khi chúng ta tìm ra
cô ta gặp chuyện gì,
cô ấy bị nhốt,
và cô tránh xa ra.
Tưởng dán chặt rồi chứ.
Cô đã đặt những câu hỏi đúng, Skye.
Nhưng cho tới giờ, cô chỉ được
làm có thế thôi, tôi rất tiếc.
Tôi chẳng hiểu cô ta gì cả.
Mọi thứ với cô ấy cứ...
Mục tiêu đã khoanh vùng.
Mối nguy đã loại trừ.
- Thì, cô ấy là viên.
- Trong 1 việc.
Anh có thể bắt được nhiều ruồi
bằng mật ong hơn là
- Bom ***...nói thế thôi
- Đưa tôi rau diếp.
Cô ta nói tôi phải tránh xa,
nhưng anh biết tôi nghĩ gì không?
Tôi nghĩ cô ta
phải quan hệ đi.
Chớ dại mà nói trực tiếp
với đặc vụ May như thế.
Tôi không sợ cô ta.
Ờ mà có,
nhưng không phải cứ là
kị binh bắn 100 kẻ thù trên lưng ngựa
đồng nghĩa với việc cô ta hiểu
người khác thế nào.
Gì, lưng ngựa á?
Cô nghe ở đâu vậy?
- Fitz-Simmons.
- Họ lừa cô rồi.
Mỗi năm câu chuyện lại
được phóng đại ra.
Không phải 100...
20 sát thủ được huấn luyện kĩ.
May quét sạch bọn chúng,
với một khẩu súng lục.
Cô ta cứu một nhóm đặc vụ?
Hoàn toàn không có con ngựa nào.
Thế, nếu chỉ có vậy thôi,
sao cô ta khó chịu với cái tên vậy?
Tôi không biết,
May chẳng thấy vinh quang gì.
Cô ta làm xong việc.
Hết chuyện.
Tôi bỏ con dao đâu rồi nhỉ?
Để tôi yên!
Ôi Chúa ơi, hãy tha lỗi cho con.
Đây chắc là cái mối nối
trong báo cáo.
Ôi trời, các kĩ thuật viên đã đúng.
Anh có nghe không đấy?
Cô không sợ
một tí gì sao?
Thất vọng thì có.
Thật đấy.
Không sao, không sao.
Tôi táy máy tí thôi.
Và tôi có nghe đấy.
Tôi vừa định đi hoàn thiện
phần mối nối từ tính
để chạy trình giả lập.
Ờ, tiện ở trong đó anh lấy thêm
Diazepam cho Hannah luôn.
Có lẽ cô ấy cần an thần mạnh hơn.
Trò chơi khăm cũng cần
cải thiện nữa.
Tôi biết. Đang thử nhiều cách đây.
Quan trọng là thời điểm ấy, Simmoms.
Sky không được nghi ngờ gì cả.
Ward, nhìn này.
Tobias Ford.
Anh ta có phải một trong những
kĩ thuật viên chết ở nhà máy không?
Phải, và anh ta than phiền
về an toàn 3 lần
trong tháng trước,
mỗi lần đều với văn phòng Hannah.
Cô ấy tưởng anh ta là bạn.
Nhưng không phải thế.
Điều đáng buồn là...
anh ta đã đúng.
Ôi. Mối nối.
Mối nối. Mối nối. Đúng rồi.
Thật ra...à.
Cái này xài được.
Giờ cần bện nó lại,
và một nạn nhân
không hề ngờ vực.
Hay thật.
Lạ quá.
Trời ạ. Fitz. Nhìn này.
Chúng ta đang nhìn gì đây?
Giống như là vụ nổ
mở ra một cánh cổng tới
Địa ngục.
Simmons!
Cô có sao không?
Sếp, Hannah nói sự thật.
Cô ấy không phải là người có năng lực.
Có người khác trên máy bay.
- Cái gì thế?
- Máy bay mất năng lượng.
Chúng ta đang rơi xuống.
- Ward, anh chứng thực được không?
- Máy dẫn động động cơ thế nào rôi?
Ngủm luôn rồi.
Chuyển năng lượng pin
cho chế độ kiểm soát bay.
Phần còn lại sẽ cần để
cho cái phòng nhốt cô ta.
Cánh..10
- Hạ bánh xe.
- tôi làm được gì?
Thắt dây.
Có khu vực vừa đủ hạ cánh phía trước.
Nhưng sẽ sốc đấy.
Hạ cánh thẳng đứng.
- Chuẩn bị hạ xuống.
- Tôi biết rồi.
Kênh bộ đàm tai nghe của chúng ta
thường được tiếp âm trên máy bay,
vậy nên đây là
vấn đề phần cứng.
Cô ta làm đúng không sếp?
Chúng ta tin rằng
cô Hunchins chính là nạn nhân.
Các giả thiết về siêu năng lực
của cô ta đã bị phủ nhận.
- Bởi ai?
- Tôi vừa thấy ma.
Tôi...Tôi biết nó nghe thế nào,
nhưng một người đàn ông
tấn công tôi rồi lại biến mất.
- Cô có nhìn rõ hắn không?
- Hắn phi vật chất!
May, kiểm tra hệ thống.
trường bảo vệ phòng còn không?
Nguồn năng lượng
đổ dồn về nó.
Người đàn ông này dù có là gì
cũng đang hành hạ Hutchins.
Căn phòng có thể là thứ
duy nhất bảo vệ cô ấy khỏi hắn.
- Chúng tôi sẽ báo tin cô ấy.
- Sếp, cho tôi nói chuyện với cô ấy được không?
Cuộc sống cô ấy bị đảo lộn, và chúng ta
kẹt ở đây trong một chiếc hộp ác mộng.
Cô ấy nghĩ mình bị trừng phạt.
Làm ơn cho tôi là người
đưa tin tốt được không?
Rằng một tên điên
vô hình đang tấn công cô ấy?
Một lần nữa, tôi nghĩ
đến từ ai khác cũng vậy thôi.
Thôi được.
Tôi lên lầu,
kích hoạt máy thu phát
khẩn cấp báo về trụ sở.
Ward, lấy súng hộ tống
Fitz và Simmons xuống lầu,
đánh giá thiệt hại,
đưa chúng ta bay lên.
Khoan đã, mọi người..
Fitz đâu rồi?
Này? Có ai nghe tôi không?
Chuyện quái gì thế?
Chúng ta rớt à?
Ai hét vậy?
Không vui đâu, Jemma.
Nếu là trò chơi khăm.
Đúng là chơi khăm mà.
Thông minh lắm.
Simmons?
Coi nào. Mở đèn lên đi.
Cám ơn trời. Anh đã ở đâu thế?
Tôi bị khóa trong tủ
hốt hoảng hết cả lên.
- Nhờ 2 ông thần các người đấy.
- Không phải tụi tôi.
- Còn ai vào đây?
- Chúng tôi tìm thấy Fitz rồi.
Tốt. Sẽ cần cậu ấy.
Có vẻ vấn đề chính nằm ở
khu động cơ bay gian số 2.
Nhưng hắn đánh sập
cả hệ thống mà.
- Cô ta nói tới ai vậy?
- Lấy đồ nghề của cậu rồi tới đó ngay.
Tôi sẽ tắt hệ thống điều khiển bay
để bảo tồn năng lượng,
và đi bảo vệ cửa lồng
phòng trường hợp con ma gõ cửa.
Cô ấy nói "ma" á?
Cấp cứu, cấp cứu.
Region North, Đây là S.H.I.E.L.D 616.
Chúng tôi mất điện và
đã đáp xuống đất.
Đang định vị tọa độ.
Yêu cầu cứu vie...
Công nghệ 1990 chỉ có thế thôi.
- Hannah?
- Ai đó?
Tên tôi là Skye.
Chúng ta chưa gặp nhau.
Chúng ta rớt xuống, đúng không?
Các bạn có sao không?
- Tôi rất xin lỗi.
- không, không, không. Chúng tôi ổn.
Chuyện đang xảy ra
không phải lỗi của cô.
Chúng tôi đã sai.
Nhưng cô cần phải ở trong phòng
này để được an toàn.
Cái gì đó...ghê gớm
đang ở ngoài này.
Quỷ dữ.
Tôi không biết nó là gì.
Cô có tin vào Chúa không?
Thật lòng hả?
- Không hẳn.
- Tôi thì có.
Và tôi biết ngài đang trừng phạt tôi,
và tôi đáng bị như thế.
Không, không. Cô không đáng.
Không ai đáng bị cả.
Tôi lớn lên xung quanh vài bà sơ,
họ nói như thế,
hù dọa con nít bằng những
câu chuyện về sự giận dữ của Chúa.
Chúng làm tôi không muốn tin.
Những từ đi sâu vào tôi
là lời Sơ McKenna
nói trong Kinh Thánh
Sơ ấy nói,
"Thiên Chúa là tình yêu."
Khá đơn giản
và sến sụ một tí,
Nhưng đó là phiên bản mà tôi thích.
Thiên Chúa là tình yêu,
là thứ gắn kết
chúng ta lại với nhau.
Và nếu điều đó đúng,
tôi không nghĩ Người sẽ trừng phạt
cô vì phạm phải sai lầm.
Tôi nghĩ Người sẽ thứ tha lỗi lầm.
- Tôi muốn tin lắm. Muốn lắm.
- Tôi sẽ canh.
Coulson cần giúp đỡ
với máy thu phát khẩn cấp.
Tôi muốn ở lại thêm chút...
Việc cần phải làm, không phải thảo luận,
đó là lệnh.
Tôi sẽ ở gần nếu như cô cần, được chứ?
Cố đừng làm cô ấy
tổn thương thêm nữa, đặc vụ May.
Hắn nghĩ đó là địa ngục,
Nhưng tôi nghĩ là một thế giới khác.
- Fitz, thật choáng ngợp.
- Ờ, đã có báo cáo ở London
sau khi tàu vũ trụ hạ cánh,
nhiều cánh cổng đã mở ra,
Thor di chuyển giữa
các thế giới.
Cô nghĩ đó là thứ họ
đang nghiên cứu ở phòng thí nghiệm?
Đúng, tạo ra một cánh cổng khác.
Thất bại cho tới khi một
lỗi kĩ thuật sinh ra một vụ nổ năng lượng.
Con "ma" này là một người
bị kẹt giữa các vũ trụ.
Có lẽ tất cả ma quỷ là như thế.
Giải thích đơn giản, thật đấy.
Trong trường hợp này,
"đơn giản" có thể là một vế so sánh đấy.
- Ôi má ơi.
- Hắn ta làm triệt để luôn.
Ôi trời.
Máy bay nằm trên vùng đất không phẳng.
Có thể chỉ là xộc xệch tí thôi.
Hoặc là thứ khác.
Làm việc đi.
Trống.
Ward. Cứu!
Im lặng.
Cứu!
Có vẻ là do phần cứng
chứ không phải phần mềm.
Dù sao tôi cũng nên tới chỗ Hannah.
Bảo sao cô ấy la hét dưới đó.
Anh cứ phái Kị Binh
dĩ nhiên sẽ có phản ứng như thế.
- Đừng gọi cô ấy thế.
- Tại sao?
Làm gì có người thường nào
có thể bắn hạ 100 lính...
- Chuyện đâu phải vậy.
- Sao cũng được, 20.
- Tôi không hiểu.
- Cô ấy không có súng.
Chẳng ai có cả.
Không phải phi vụ giải cứu
hay đột kích,
dù ngày nay người ta
có nói gì ở học viện.
Chúng tôi là cỗ xe chào mừng.
Và mọi chuyện trở nên xấu.
- Bao nhiêu...
- Nhiều.
Một cô gái thường dân và nhiều người
của chúng tôi kẹt bên trong một tòa nhà,
bị bắt giữ bởi một
cá nhân đặc biệt,
hoặc một tín đồ.
Chúng tôi chưa bao giờ tìm hiểu ra.
May thì có.
Một mình cô ấy đưa
chúng tôi ra ngoài.
Nói rằng cô ấy có thể
sửa chữa rắc rối.
Nên cô ấy vào,
quét sạch lực lượng thù địch.
- Không kể như thế nào.
- Cô ấy có mất ai trong đó không?
Bản thân cô ấy.
May đã từng khác.
Không phải lúc nào
cũng im lìm, cô ấy
nồng ấm.
Can trường theo một cách khác.
Dấn thân vào rắc rối,
thích chơi khăm, nghĩ rằng
luật lệ có thể phá vỡ.
Nghe thấy quen không?
Nhưng khi cô ta ra khỏi
tòa nhà đó,
giống như một phần
của cô ấy mất đi.
Tôi đã cố làm cô áy thoải mái,
Nhưng cô ấy không chịu
kể với tôi đã có chuyện gì.
Anh đã nói gì?
Tôi nói những gì tôi nghĩ
cô ấy muốn nghe.
Đó là lí do anh muốn
cô ấy trên máy bay,
để xem con người đó
còn tồn tại không.
Ổ khóa kẹt rồi.
Để tôi vào
hoặc để cô ấy ra.
- Chúng tôi không quyết định được.
- Thả cô ấy ra.
Nói với tôi. Chuyện gì vậy?
May, hắn đang biến mất.
Hắn di chuyển giữa các thế giới.
Có vẻ như một ít trong hắn
mất đi mỗi lần di chuyển.
Nhưng tại sao hắn lại
theo đuổi mọi người.
Vì hắn không thể tới chỗ Hannah.
Cô ấy an toàn rồi.
Nếu chúng ta trì hoãn.
Có thể hắn sẽ biến mất hoàn toàn.
- Cô định làm gì?
- Sửa chữa rắc rối.
Chúng ta phải tìm
cách ra khỏi đây.
Có gì trong đống này
còn xài được không?
Đây rồi.
- Chuyện gì vậy?
- Chúng tôi mất liên lạc.
Và anh bị đánh bằng
một cái cờ lê rất to.
- Cờ lê?
- Ừ.
Hắn ta di chuyển giữa các thế giới
mà cầm theo một cái cờ lê?
Chắc hắn cầm trong tay
khi xảy ra vụ nổ.
Có phải loại cờ lê
dùng để mở mối nối không?
Có đó không?
Chắc không hoạt động đâu.
Có, có, chúng tôi đây nè sếp.
Sếp đi đâu vậy?
Chẳng đâu cả.
Chúng tôi bị tấn công, khóa ngoài,
rồi gã đó biến mất.
- Ủa, câu chuyện của tụi tôi mà.
- May đâu?
Không ở với mọi người sao?
Không có ý làm cô sợ,
tôi chỉ dùng cô làm mổi nhử thôi.
Nghe cũng thoải mái.
Để dụ hắn ra.
Tránh xa người của tôi.
Cô sẽ làm gì?
Bất cứ gì cần thiết.
Cậu chắc làm được không?
Chắc.
Tôi tăng tối đa tín hiệu,
và bộ thu phát
sẽ như một kíp nổ.
Được thôi. Tốt.
Họ sản xuất có 20 cái thôi.
Tôi nghĩ thế.
Vậy chúng ta tin rằng gã này
gây ra vụ nổ.
Skye nói cô ấy nghĩ hắn là
người làm đơn khiếu nại.
Tobias Ford. Nhìn giống hắn.
Thật vô lý khi một người
khiếu nại an toàn lao động
- trong khi gây ra nó. Một giả thiết khác...
- Giả thiết không quan trọng.
Chỉ sự thật thôi.
Và sự thật là...
một viên đạn sẽ kéo hắn ra
khỏi bất cứ thế giới nào hắn ở.
Ai biết May đưa cô ta đi đâu không?
Chúng ta sẽ triển khai máy thu tín hiệu.
Chúng trong đây này.
Fitz, không phải lúc
cho mấy trò trẻ con này.
Chơi khăm là ý của cô mà.
Và rõ ràng là, tôi làm
người đẹp chân dài này
trước khi tôi biết có một
tên điên dịch chuyển không gian
- gây ra những vụ này.
- Chờ đã, trẻ con.
- Tên này trẻ con.
- Cô đang nói gì?
Tobias. Phải anh đó không?
Anh ta muốn cô ta
để ý mình.
Tại sao anh ta lại
làm đơn khiếu nại
khi không có gì sai trái
rồi chính mình lại gây ra một lỗi an toàn?
Để bị đuổi việc?
Để được cô ấy chú ý.
Để ở cạnh cô ấy. Nghĩ đi...
Anh ta hù dọa người
đã quấy rối cô ấy ở sân bay.
- Anh ta định tông anh với xe cảnh sát.
- Khi chúng ta bắt cô ấy đi.
Đúng, anh ta không
làm hại cô ấy.
- Mà đang bảo vệ cô ấy.
- Anh ta thích cô ta.
Ở đây.
Được rồi. Được rồi.
- Nói với anh ta tôi không làm hại cô.
- Tobias, cô ấy là bạn.
- Hannah.
- Anh phải dừng lại.
- Làm ơn.
- Nghe đây, chúng tôi tin rằng
anh bị kẹt giữa 2 thế giới.
- Thế giới này...
- Và địa ngục.
Tôi bị kéo xuống địa ngục
vì những gì tôi làm.
Anh đã làm gì?
Chỉ làm lỏng then.
Rồi em đến.
Đó là những giây phút tuyệt vời nhất.
Tôi xin lỗi... tôi không muốn
làm ai bị thương.
Không. Tobias.
- Sao anh làm thế?
- Tôi đã giết họ, tôi biết.
Và còn tệ hơn. Mọi người
trách cứ em.
- Tôi cố ngăn cản họ.
- Và anh còn làm chuyện tệ hơn.
Tôi cố bảo vệ em khỏi họ.
Cố gắng chuộc lại
những tội lỗi của mình,
có thể nếu em tha thứ,
tôi sẽ không phải xuống địa ngục.
- Chỉ có Chúa mới tha thứ cho anh.
- Người sẽ không tha thứ.
Nhưng anh không thể xóa bỏ
những gì đã làm. Nó sẽ đi theo anh.
Nhưng cố níu giữ cuộc sống này,
bám víu vào con người mà anh muốn
anh trở thành, đó mới là địa ngục.
Và anh đang kéo theo cô ấy xuống.
Anh phải buông bỏ trước khi người khác
tới bắt buộc anh.
Nếu anh quan tâm đến cô ấy,
Và tôi biết là có.
Để cô ấy đi.
Để cô ấy đi, Tobias.
Để cô ấy đi.
- Cô có sao không?
- Không sao.
Cô nói gì với anh ta?
Những gì anh đã nói
với tôi ở Bahrain.
- Cô ấy không sao chứ?
- Tốt hơn nhiều rồi.
Nói tôi biết nếu
cô ấy cần gì.
- Fitz sửa được không?
- Không, hư hại hoàn toàn rồi.
May thì không.
Nếu có ai đó có thể
mang cô ấy về, thì đó là anh.
Anh biết điều gì
làm người ta thổn thức.
Cố ý chơi chữ đó.
Cô cũng vậy, cô thấy
điều tốt trong con người.
Cô là bạn với Hannah,
cô cố gắng tìm hiểu về May
và phát hiện ra Tobias
mà không cần phải cố.
Chắc tôi đầy rẫy bất ngờ.
Nhưng cái này thì không phải.
Tôi muốn cô để ý đến
việc đánh giá và thẩm định
tính chất của sự việc,
bởi vì một ngày nào đấy,
cô sẽ rất giỏi làm việc đó.
Thậm chí là người giỏi nhất.
- Cảm ơn, Đ.C.
- Có lẽ cô sẽ phải đặt lại cái tên đó.
Tốt, bởi vì cái tên đó
cực kì ngu ngốc.
Tôi biết.
Có phiền nếu tôi ở cùng?
Ngon.
Chúng tôi sẽ trở lại trong ít phút.
- Ta-da!
- Còn chẳng phải từ trong ngôn ngữ chúng ta.
- Tôi chưa nghe bao giờ.
- Để tôi xem.
Ngôn ngữ chúng ta?
Ý anh là Anh Ngữ.
Được nói đầu tiên ở Anh.
"Aglet... môt ống nhựa hoặc kim loại
dùng để cột dây giày"
Thôi nào.
- Cô ta dùng bản chất người Anh đối phó với ta.
- Nó là một từ mà.
Không vui đâu.
Tôi đang ngủ yên bình.
- Được lắm, Simmons.
- Tôi không có làm.
- Được thôi, Ward. Tôi không thích...
- Đừng nhìn tôi.
- Vậy, Skye.
- Không!
Vậy thì ai? Này nhé, phòng riêng
thì phải nằm ngoài giới hạn chứ.
Đừng có cười. Tôi biết
chắc chắn là một trong số mấy người.
-- Danny1603 --
::Phudeviet.org::