Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tôi không bao giờ rời khỏi Đông Dương.
Đôi tay nhỏ bé của Camille lạnh cóng trong tay tôi.
Cha mẹ của Camille chết hết rồi.
Họ từng là những người bạn thân nhất của tôi.
Máy bay chở họ đã rơi thẳng xuống biển.
Tôi không có con cái. Còn nó thì không cha mẹ.
Thế là cô công chúa nhỏ xứ An Nam trở thành con gái của tôi.
Tôi đã nhận con bé làm con nuôi.
Hoàng thân Nguyễn, vợ anh ta và tôi đơn giản là không thể tách rời được.
Khi còn trẻ, chúng tôi từng nghĩ là...
...thế giới này bao gồm những thứ không thể tách rời nhau được...
...là đàn ông và phụ nữ...
...là cao nguyên và đồng bằng...
...con người và các vị Thánh...
...cuối cùng là Đông Dương và nước Pháp.
Bằng việc nhận bé Camille làm con nuôi, tôi đã thừa kế đất đai của cha mẹ con bé...
...điều đó khiến cha tôi và tôi trở nên giàu có hơn.
Đồn điền cao su Lang-Sai...
...một trong 10 đồn điền cao su lớn nhất Đông Dương...
...khoảng 15,000 mẫu (Anh).
Không!
Cẩn thận chứ mẹ!
Con nghĩ chúng ta không bao giờ nhảy đúng được đâu.
Có gì xáo trộn à?
Ngày mai là gửi con bé của ông Emile đi rồi.
Gửi bé Hoa hả? Sao vậy?
Nó quá ham ăn, nuôi nó quá tốn kém, và nó không ngoan tí nào...
...miệng nó to hơn cái bao tử...
...nó luôn muốn có nhiều hơn thôi.
Hôm nay ăn cơm, mai lại thịt heo...
...rồi lại đòi thịt bò.
Tôi biết nhiều con bé tốt hơn nó nhiều.
Nhiều đứa ngoan lắm, ăn ít nữa.
Không, phải giữ con bé này lại.
Cha chưa bao giờ cảm thấy tốt hơn. Ông ấy rất phấn khởi.
Lúc nào ông ấy cũng cười.
Con bé sẽ được giữ lại.
Không hay tí nào. Sao mà tốn kém dữ.
Nhưng ông ấy hạnh phúc là được rồi.
Ông ấy sẽ không yêu thêm lần nữa đâu.
Cha cô huấn luyện họ dữ lắm hả?
Mỗi buổi sáng trong nguyên tháng vừa rồi.
Họ mệt đến nỗi không thể làm việc nổi ở đồn điền nữa, nhưng ổng cảm thấy vui.
Chèo thuyền mệt lắm.
Nhanh lên coi!
Và với nhiệt độ như vầy thì...!
Bên cô thì không sao, tôi hiểu. Nhưng mấy thằng của tôi thì...
Dù sao tôi vẫn hy vọng các thuỷ thủ của tôi sẽ đánh bại họ!
Thắng đoàn bên tôi á?
Eliane à, chúng ta không nên gieo vào đầu những người này ý nghĩ chiến thắng.
Tôi cá với anh 2,000 piastres.
Được thôi, cô sẽ thua đấy.
Dừng lại đi! Không phải lúc này!
Đôi lúc em làm cho anh cảm thấy điên dại.
Cả tuần rồi chúng ta có *** đâu.
Vậy lúc ngủ anh làm gì?
Đó đâu phải là làm tình.
Và rồi mang thai vào mùa mưa gió sao? Không, cám ơn! Bớt giỡn đê!
Đến lúc *** sức rồi!
Bà Devries, Thật dễ sợ, Ông Emile!
Họ đều được huấn luyện kỹ, để rồi thua trận. Thật xấu hổ!
Như Raymond nói, họ không thuộc về Đông Dương. Ê, Raymond?
Bình tĩnh đi, Yvette. Họ đã thua đâu.
Thắng rồi!
Đô đốc, anh nợ tôi 2,000 piastres.
Ai thắng? Em chả thấy gì hết à!
Thưa quý vị, bên thắng cuộc đua thuyền hôm nay là...
...thuyền của bà Eliane Devries.
Các thành viên trên thuyền gồm có...
(nghe tiếng Việt đi các bác ^^)
Thuyền trưởng là Ông Emile Devries!
Một bức tượng Joan of Arc được trát vữa...
...không rõ về nguồn gốc, được cho là của một sinh viên vùng Bouscasse.
Đấu giá bắt đầu ở mức 600 piastres.
Xin lỗi tôi đến trễ.
Tôi vừa mua một bộ giường ngủ nhưng tôi chỉ thích cái giường à.
Thì mua cái giường thôi.
Ồ không, chúng phải đi chung với nhau chứ.
Chúng không thể tách rời được.
Nó sẽ mang lại điều may mắn cho người sử dụng.
Thơ thẩn ghê ta!
Đúng rồi, Yvette. Cô có tố chất của một nhà thơ đó.
Cô đến đây vì cái thứ đó hả?
Mọi người nhìn thấy hết chưa? Cảm ơn anh, Gabriel.
Nó được vẽ với cảm xúc rất thật. Giá khởi điểm là 300.
300.
- 400. - 420.
450.
460.
500.
Thưa cô, xin hãy để tôi mua bức tranh đó.
Người ta nói cô rất giàu, nhưng tôi thì không.
Tôi không thể đấu giá tiếp được, mà bức tranh này lại rất có ý nghĩa với tôi.
Làm ơn ngồi xuống. Ông đấu giá bao nhiêu tiếp theo?
Hả?
- Đợi chút. - Không, tớ sẽ cho cậu mượn tiền.
Để tớ!
Hãy nói cho tôi nghe vì sao cô thích nó...
...thì nó sẽ là của cô.
Đủ rồi! Bà Devries, 500 phải không?
Khi còn nhỏ, tôi đã vẽ cả tá những cảnh như vậy.
Nhưng tôi chưa bao giờ thoả mãn về chúng. Điểm thiếu của chúng...
...là bóng của thung lũng và quả đồi phải được tô một cách cục bộ.
Ở đây thì không có.
Hoạ sĩ đã phát minh ra điều đó.
Tôi không dám chắc lắm.
Lúc lên 10, đâu có ai biết là thế giới cần phải được thay đổi.
Tôi cần bức vẽ này.
Tôi sẽ chết nghẹt ở Sài Gòn vì không có biển mất.
Tôi không thể hiện cảm xúc của mình với người lạ giống như anh.
Đặc biệt là khi có ai đó muốn điều khiển tôi.
Được rồi.
Có vẻ không lay chuyển được cô.
Đã bán!
Bà Devries là người sưu tầm mà.
Đã bán!
Lo làm việc của mình đi!
Tôi không phải là dân buôn!
Tôi đâu có buôn thuốc phiện. Sỹ quan người Pháp biết tôi mà.
Bà chủ của tôi bị bệnh...
...tôi phải đi mua thuốc.
Mấy giờ rồi?
8:09, thưa Đại Uý.
Sau 8:00 không thuyền nào được vào khu vực này. Anh biết việc phải làm rồi đó.
Dừng lại! Giấy tờ của ông ta vẫn còn hiệu lực.
Cậu điên hả!
Họ có làm gì đâu!
Cậu đã thay đổi quá nhiều chỉ trong một năm qua!
Mắt cậu mờ rồi, y như thằng nghiện đang phê thuốc vậy!
Đất nước này sẽ sớm làm cậu trở nên tàn tạ cho mà coi.
Họ sẽ bị chìm thôi! Cậu tự hào không hả?
Tớ chỉ làm theo mệnh lệnh.
Tớ bỏ qua cho cậu lần này.
Đừng có cố giống ông già tớ.
Ông ta luôn nói những thứ như cậu vừa nói.
"Hãy làm theo bản năng của mình"
Và rồi ông ấy chết rục trong tù.
Ông ta gieo sự bất hạnh xung quanh chính mình.
Tớ sẽ không bao giờ giống ổng đâu.
Không ai điều khiển được suy nghĩ của tớ hết.
Ngay cả Á Châu vĩnh cửu!
Hiểu không hả?
Bởi vì ông muốn chạy trốn. Nên tôi phải đánh ông.
Ông nghĩ tôi thích đánh người lắm hả?
Cô là cha mẹ tôi.
Sao anh lại ở đây?
Tôi bị lạc, tôi quẹo sai đường mất rồi.
Anh muốn đi đâu?
Tôi đang tìm vài ngư dân bị chìm trong thuyền ba ván ở chỗ đầm lầy tuần trước.
Hình như là nó xảy ra gần chỗ này thì phải.
Vậy là anh đang đi từ làng này sang làng khác phải không?
Mất thời gian vô ích thôi. Ở đây họ chẳng cho anh biết tí gì đâu.
Vậy cô cho tôi biết tí gì được không?
Có thể.
Tên thằng bé là Liêm.
Để nó đi đi. Anh làm nó sợ đó.
Cha nó ổn.
Ông ta đến chỗ tôi tối qua. Chúng tôi đã nói chuyện rất khuya.
Tôi đã ra lệnh đánh đắm thuyền của cha nó.
Tôi nghĩ thằng bé chết chìm rồi. Thậm chí tôi còn mơ thấy điều đó.
Thật đáng sợ!
Sao anh lại làm vậy?
Trách nhiệm của tôi mà.
Anh làm đúng rồi.
Có thuốc phiện ở vùng biên giới. Họ là những người vận chuyển...
...chất lượng cao hẳn hoi.
Ông Bảo, chủ thuyền đó, là một tay vận chuyển khét tiếng.
Gia đình ông ấy thì cứ gọi là "Hổ phụ sinh hổ tử".
Nếu anh nói lại những điều tôi vừa nói, thì tôi sẽ không thèm nghe đâu.
Tôi hơi ngại vì ánh mắt họ dành cho tôi.
Sao phải ngại? Họ là cu li của tôi mà.
Họ cũng là đàn ông đấy!
Tôi là chủ của họ, thế thôi.
Điều khiển đàn ông là việc của đàn ông chứ!
Đàn ông nào cũng nói như vậy hết.
Gì vậy?
Tôi lại bị giống hồi nhỏ rồi.
Có lẽ tôi phải nằm đây hơi lâu rồi.
Tôi hơi chóng mặt.
Tôi mơ mình giống một người...
Nè.
Giống ai?
Về người đô đốc đã đánh bại hạm đội Thổ Nhĩ Kỳ ở Lepante.
Anh ta mới 23 tuổi thôi.
Người hùng của Âu Châu. Don Juan của nước Áo.
Còn cô mơ về cái gì?
Tôi muốn trở thành một đứa bé.
Còn ngay bây giờ?
Tôi không mơ về gì cả. Tôi có tất cả những gì mình thích ở đây rồi.
Đợi chút.
Yên nhé.
Ngừng được rồi.
Đừng lạc đường nữa đó.
Ông ấy về rồi.
Tâm trạng ông ta thế nào?
Gặp em luôn là điều hạnh phúc với anh.
Bí mật gì nữa đây? Với tất cả những người ở đây hả?
Xa xỉ, huyền bí,...
Là tất cả những gì cần có để hạ gục một người phụ nữ.
- Trông anh mệt lắm. - Lần này nghiêm trọng rồi.
Thế công ở Canton đã sẵn sàng.
Cộng sản và những người theo chủ nghĩa dân tộc đã tham gia vào lực lượng kháng chiến.
Với sự trợ giúp của Moscow.
Uống vì chúng ta nào!
Giờ em không có sự lựa chọn nào đâu.
Em cần được che chở.
Và kết hôn là sự che chở hoàn hảo nhất.
- Họ đang nhìn kìa. - Không quan tâm.
Không về cái gì?
Về chuyện kết hôn.
Tốt thôi, vậy thì làm bạn.
Mẹ ơi...
Anh Thành gặp mấy cô gái ở Paris thì ảnh sẽ quên mất con thôi.
Thực sự thì trông con thế nào hả mẹ?
- Tuyệt vời. - Mẹ lúc nào cũng nói vậy.
Con gái Pháp có làn da trắng như con không mẹ?
Người ta khác nhau không phải bởi màu da đâu con à...
...mà là cái này nè.
Hương vị...
Sự tươi trẻ.
Một đứa con nít suốt ngày ngồi nhai táo...
...không thể giống con được.
Con là con gái Á Đông mà.
Xoài hả?
- Khi nào Thành về? - Sang năm lận.
Paris mê hoặc nó rồi chắc?
Ảnh hỏi con có yêu ảnh không.
Con trả lời sao?
Yêu một người là sao hả mẹ?
Khi nó đến thì con sẽ biết thôi.
Tôi muốn che chở cho Camille.
Con bé không biết gì về cuộc sống của tôi, về những người đàn ông tôi gặp...
...hay về người mà tôi yêu.
Tôi có một số việc không thường làm...
...những việc mà thường không để lại vết tích gì.
Jean-Baptiste gặp tôi ở nơi mà tôi lớn lên, gần Sài Gòn.
Cha tôi thực sự không muốn bán chỗ đó.
Nơi đó ghi dấu cuộc sống và tuổi thơ của tôi.
Khi đợi anh, em nghĩ...
''Ông ấy sẽ không về nhà lúc 4:00.
Ông ấy sẽ về trễ hơn.''
Vì vậy em nghĩ nên nhanh chóng sắp xếp...
...khoá cửa nhà và rời khỏi đây.
Như thể chưa xảy ra việc gì cả.
Lần hẹn hò đầu tiên của tụi mình...
...nơi hẹn hò, tất cả phải được xoá sạch.
Jean-Baptiste...
Vẫn còn thời gian để dừng lại mà anh.
Lẽ ra tôi nên trốn đi.
Nhưng không gì xảy ra ngoài anh ấy.
Tôi biết ảnh cũng yêu tôi.
Làm thuốc cho ảnh đi.
Ngày tốt lành chứ hả.
Eliane không có ở đây.
Biết mà. Thứ Năm nó ở ngân hàng.
Nó không dẫn ai về đây cả năm rồi.
Tôi muốn kể ông nghe một chuyện.
Không quan tâm.
Đừng như vậy! Anh đang ở nhà tôi!
Nghe đây!
Cha rất sợ mất tôi.
Ông ấy có thể làm mọi thứ.
Ông già Tchung nói là một ngày nào đó...
...cha đã chào giá cho Jean-Baptiste.
Bao nhiêu?
Con gái ông giá bao nhiêu?
Trả lời đi. Khinh tôi à? Cho giá đi!
Giá bao nhiêu. Cho một con số coi!
100,000 piastres? 200,000?
Tôi biết quản gia, cu li, ngân hàng đều dưới sự quản lý của cô ấy!
Vì vậy ông sẽ phải cho giá!
500,000.
500,000 được không hả?
Nói đi! Ông câm hả!
Ừ thì 500,000.
Không đâu, việc đó là vô giá.
Anh có cuộc sống của riêng mình. Còn tôi và con bé thì không! Tránh xa nó ra!
Jean-Baptiste?
Ông sỹ quan đi rồi.
Khi nào anh ấy quay lại?
Tôi cũng không biết nữa.
''Chạy trốn, đố kỵ, tra tấn...
Dù em ở đâu cũng vậy tâm hồn của em luôn phải thuộc về anh''
Thiên thần dễ thương ơi giờ đến lượt của em đó.
Cậu thôi đi.
Tớ đang thử vận may.
Xuất hiện kìa!
Sao em lại ở đây?
Em tìm anh khắp nơi.
Nói với em đi, Jean-Baptiste.
Giờ giấc, ngày đêm của anh là của anh.
Tất cả của anh.
Em hiểu không?
Em cũng như vậy.
Anh và em là hai cá thể.
Em cần anh.
Anh là một phần cuộc đời em. Em cần giọng nói của anh...
...sự âu yếm của anh, bàn tay anh...
Hãy che chở em.
Anh phải che chở cho em.
Thôi đi. Đây không phải là em.
Anh muốn cả thế giới rộng lớn này, chứ không phải một cái lỗ nhỏ xíu khi chết đi.
Anh muốn khám phá thế giới này.
Có gì không ổn hả cô?
Không. Sao anh hỏi vậy?
Bởi vì cô đang khóc.
Đi đi.
Anh đi đi!
Hãy tha thứ cho anh.
Jean-Baptiste!
Thôi đi!
Dừng xe!
Ra ngoài đi.
Satait, anh ra ngoài đi.
Cuộc sống cứ tiếp diễn như trước đây.
Vẫn là tiếng chân trên lá khô...
...vẫn là nhựa tươi chảy ra từ thân cây...
...và trên hết, là những gì tôi yêu thương nhất còn người ta thì không...
...mùi mủ cao su.
Cô không tin đâu. Cô quen với trò đùa của mấy gã trai rồi.
- Con về khi nào? - Dạ hai ngày trước.
Anh sẽ ở lại chứ?
Thành bị trục xuất khỏi nước Pháp.
Sao?
Nó bị trục xuất. Chắc chắn.
Nhưng tại sao?
Con bé không biết gì về vụ ở Yên Bái à?
Đây là đất nước của nó. Nó có quyền được biết chứ.
Ba tháng trước, lính Đông Dương...
...đã tàn sát các sỹ quan người Pháp.
Vì vậy chúng ta đã hành hình những kẻ ám sát.
Hết chuyện.
À chưa hết! Ở Paris, những người ủng hộ mấy tay ám sát đã biểu tình.
Mấy tay biểu tình cũng vào tù luôn. Hết chuyện
Chưa hết nữa.
Nó khơi mào cho cuộc vận động đoàn kết.
Họ biểu tình ở Elysee! Và Thành là một trong số họ.
Vì vậy họ trục xuất anh ta.
Giờ thì sao?
Hết rồi, Camille. Anh tệ lắm. Anh đã bị trừng phạt rồi.
Trên chuyến tàu...
...anh đã nghĩ nhiều về thời thơ ấu của tụi mình ở đây.
(Nghe tiếng Việt đi các bác ^^)
Chỉ là cây nến nhỏ bị ảnh hưởng xấu ở Paris thôi...
- Tôi biết làm thế nào để chỉnh nó lại mà. - Tiền hả?
Nó sẽ trở thành người buôn dầu và xà bông giống tôi.
Nó sẽ trở nên giàu có. Giàu hơn mấy tay kỹ sư người Pháp.
Tôi đã chống việc cho nó sang Pháp học mà.
Nhưng cô và ông Guy cứ ủng hộ.
Những người trẻ như Thành là tương lai của đất nước này.
Tinh hoa của Đông Dương sẽ được sinh ra.
(Nghe tiếng Việt đi các bác ^^)
Thành là một trí thức. Nó không quan tâm đến kinh doanh đâu.
(Nghe tiếng Việt đi các bác ^^).
(Khúc này thằng nào lồng tiếng dở vãi đái)
(Ai khảo mà trả bài hả ông nội)
(Bà này lồng tiếng thì đỡ hơn chút)
(Thằng cha này đọc bài dở kinh)
(Bó giò với ông nội lồng tiếng)
(Phải trách thằng đạo diễn chứ nhỉ)
(Đọc kinh dở vãi)
Champagne không?
Không, cám ơn dì.
Mẹ của Camille là chị em họ với tôi.
Chúng tôi muốn bọn trẻ cưới nhau.
Khi cô nhận nuôi Camille...
...đó là điều tôi muốn.
Nhưng giao kèo không thể phá được.
Giờ con bé là con của tôi, tôi muốn nó được hạnh phúc.
(Nghe tiếng Việt đi các bác ^^)
Chúng ta sẽ vui hơn lúc về già.
Thằng lớn sẽ cưới một con bé nhà giàu...
...và bọn nó sẽ chăm sóc chúng ta.
Và khi Chúa gọi, chúng ta sẽ về với Ngài một cách phấn khởi...
...xung quanh chúng ta là con cháu đầy đàn.
Tôi không gặp Jean-Baptiste thêm lần nào nữa, nhưng tôi không quên được anh ấy.
Người ta biết nhiều về chuyện của tôi?
Nhưng dĩ nhiên không phải là nỗi đau tôi đang mang.
Tôi rất giỏi che giấu cảm xúc.
Để rồi sau đó sống với ảo tưởng, trong hoà bình.
Hôm nay là ngày hội của địa phương.
Cha và tôi là những người ngoại quốc duy nhất được mời đến dự.
Quan bị ám sát rồi!
Cộng Sản!
Họ sẽ giết chúng ta mất thôi! Chạy đi!
Bà Devries ơi, Ông Emile ơi! Đến nhanh đi!
Vụ này không phải là tai nạn!
Cao su cháy hết rồi.
Khi nào làm việc trở lại được?
Mấy cái thùng cần phải được lau sạch đã.
- Có thể là ngày mai. - Sao không là bây giờ?
- Họ sợ bị bắn. - Ai bắn?
Nổ bom! Nguy hiểm lắm! Không làm đâu.
Cô đừng đi! Tôi nghe thấy tiếng súng đó.
Anh nghĩ vậy hả? Đúng hay sai?
Nghĩ lại đi!
Không có gì nguy hiểm cả! Trở lại làm việc đi!
Raymond, bật máy điện lên.
Nguy hiểm quá. Chờ cảnh sát tới đi.
Kim! Bật máy phát điện!
(Nghe tiếng Việt đi các bác ^^)
Con không đi học vào thứ Hai đâu.
Khi không ở bên mẹ, con tưởng tượng ra nhiều thứ kinh tởm lắm.
Rằng họ đốt nhà mình, rồi...
...giết cả mẹ và ông ngoại.
Không có gì phải sợ cả.
Nếu mình sợ, ắt chúng thắng à?
Ông Guy đã nói, "Hãy chuẩn bị cho tình huống xấu nhất".
Đồ lập dị!
Sa thải chỉ vì bệnh đau tim nhẹ, thật vô nhân đạo.
Sau chừng ấy năm phục vụ cho bà ta.
Đúng là vô nhân đạo mà.
Cứ nói gì mình thích, bà ta trơ tráo lắm.
Bà ta thích làm bẽ mặt mọi người lắm.
- Anh xem bà ấy như bạn. - Câm đê.
Em nói bà ta sẽ phải nhận những gì bà ta đáng phải nhận.
Đúng là đồ lãnh cảm. Không có hơi trai thì không tốt lắm đâu.
Bệnh đó là nặng lắm đó!
Cứ ngồi mát ăn bát vàng đi.
Thực ra chẳng có ai ưa bà đâu.
Cao su cũng chẳng có chảy nhựa đâu nếu chúng có sự lựa chọn!
Tiếc cho bà quá. Tương lai của bà thật ảm đạm!
Mọi người sẽ rời khỏi bà.
Lãnh cảm, thiếu hơi trai.
Sao bà có thể thở được nhỉ?
Tạm biệt nhé, đồ lãnh cảm.
Trông bà thật trơ tráo.
Thực ra thì trông bà cũng đẹp đấy.
Nhưng mà "hoạ hổ hoạ bì nan hoạ cốt".
Vào xe đi, Raymond.
Không có gì cho chúng ta ở đây đâu.
Ở đây thúi quá.
Kính chào!
(Nghe tiếng Việt đi các bác ^^).
Cứ bắt được 100 thằng thì có 1 thằng cộng sản.
Chào ông, tôi là thanh tra Perrot...
...đến từ đội dự bị.
Anh khai thác được gì rồi?
Mở còng cho anh ta.
Cha anh đến đây sáng nay.
Anh là người con có hiếu phải không?
Chống chính quyền...
...cũng nghiêm trọng như chống cha mẹ và tổ tiên của anh vậy.
Thanh tra...
Tôi thả anh ta xuống, anh tát. Hiểu chưa?
Mạnh hơn.
Tôi biết mọi thứ về anh, Cao.
Trở về xà lim mau.
Chẳng thay đổi gì cả.
Trừ khi anh báo cáo lại cho tôi mỗi tuần, bắt đầu từ tuần sau.
Nếu không thì anh sẽ được gặp lại cha và em trai ở trại giam Poulo-Condore đấy.
Được chưa?
Mọi người chờ chút!
Chuyện gì vậy?
Đứng lại!
Kiếm bác sĩ đi, nhanh lên!
Đó là máu của tên tù.
Tôi còn sống sao?
Anh đã cứu sống tôi.
Để nó một mình đi.
Chuyện gì vậy?
Có vấn đề gì vậy con?
Nghiêm trọng không?
Mẹ ơi, con không cưới anh Thành đâu.
Con yêu người khác.
Anh ấy đã cứu sống con. Con yêu anh ấy.
Giúp con với, mẹ ơi.
Cưng à, Camille của mẹ, đương nhiên mẹ phải giúp con rồi.
Mẹ hứa.
Anh ta là ai?
Nếu không cưới anh ấy, con sẽ chết mất.
Anh ta là ai?
Người sỹ quan đã cứu con.
Tên anh ấy là Jean-Baptiste.
Và anh ta... yêu con?
Anh ấy sẽ yêu con, con biết mà.
Sao con chắc chắn được?
Mẹ không hiểu đâu.
Không ai hiểu được hết.
Ảnh luôn bên con.
Ảnh nói chuyện với con, cười với con.
Con cảm thấy ấm áp khi ảnh cầm tay con.
Con là của ảnh.
Đủ trứng chưa?
Nhanh nào! Muốn mọi việc hỏng hết hả?
Ảnh không có ở đây. Ảnh không đến đâu.
Ảnh sẽ đến mà...
...vào lúc cuối cùng, để mọi người nhìn thấy ảnh.
Chắc chắn là ảnh đang trốn ở đâu đây để nhìn cậu.
Bất ngờ chưa!
Giống ở Pháp quá!
Lễ Giáng Sinh vui quá!
Nhảy nhé con gái?
Quạt đi, quạt vào nó đi.
Máy hát sẽ hỏng mất thôi. Nó không dành cho khí hậu ở đây.
Mẹ muốn ở một mình với con...
trong một căn nhà gỗ nhỏ trên đồi...
...với một lò sưởi xinh xắn, như trong truyện cổ tích vậy.
Ở đây đi con!
- Mai anh sẽ rời Sài Gòn. - Đi đâu?
- Hải Phòng. - Tuyệt.
Gần biển. Anh sẽ được khám phá thế giới.
Anh không quyết định việc này. Anh bị chuyển đi...
...nhờ em hết đó.
Người phụ nữ quyết định số phận của anh. Đó là cách em điều hành người của mình hả?
- Con gái tôi đang phát điên lên vì anh. - Cái gì?
Nó nghĩ như vậy. "Sự khác nhau y hệt".
- Anh đâu có biết con bé! - Không phải anh, mà là con bé.
Camille còn nhỏ, còn lãng mạn lắm. Nó nghĩ anh cứu sống nó.
Nhưng anh có làm gì đâu!
Anh không thể từ chối con bé được.
Con bé rất hấp dẫn.
Tôi muốn cứu con bé khỏi tay anh.
Tôi không muốn đường tình của con bé có sự đau đớn.
Chúc ngủ ngon.
Cứu nó khỏi tay anh? Em chỉ muốn trả thù thôi.
Em bị ám ảnh bởi sự tự do.
Đi đi!
- Em sẽ không để ai sống sót cả! - Đi đi!
Em nghĩ em có đặc quyền kiểm soát cuộc sống...
và em kiểm soát anh, Camille, công nhân của em,...
Không hay chút nào. Em muốn gì chứ?
Bóp ngạt Camille như ông già bóp ngạt em hả?
Em đối xử với người ta như thể người ta là cây cao su vậy!
Em mua họ và bào mòn thể xác họ.
Em thật tham tàn!
Anh mất kiểm soát rồi, Le Guen!
Theo tôi ngay.
Le Guen!
Lili, đến đây nào.
Không.
(Nghe tiếng Việt đi các bác ^^)
Tài xế của cô mang đồ đến đây lúc cô ngủ hôm qua.
Cô cảm thấy đỡ hơn chưa?
Đỡ hơn chút.
(Nghe tiếng Việt đi các bác ^^)
(Nghe tiếng Việt đi các bác ^^)
Tôi đã ở chỗ trường học.
Tai hoạ rồi! Camille đang bị cô lập.
Mấy đứa học sinh khác lăng mạ con bé.
''Cái thứ con gái nhà quê''
Mẹ Bề Trên đã phải đứng ra giải quyết.
Tôi sẽ đến đón nó.
Con bé không chịu gặp cô đâu.
Dì nói chuyện với nó rồi hả?
Ừ.
Không quan tâm, tôi phải đi.
Nghe nè, Lili.
Chúng ta sẽ tổ chức đám cưới sớm cho con bé.
Tôi sẽ đưa nó vào hoàng cung.
Toà án sẽ phải phê chuẩn cho đám cưới. Đó là tục lệ.
Tôi sẽ nói chuyện với con bé. Hai người nên làm hoà đi.
Chúng ta sẽ gặp nhau ở Huế.
Tôi không dám hứa.
Dì hãy quên anh ta đi.
Tôi sẽ không bao giờ hiểu thấu được chuyện tình cảm của người Pháp.
Hình như là không gì ngoài sự ngu ngốc, ham muốn và chịu đựng.
Cũng như cuộc chiến tranh giữa 2 đất nước chúng ta.
Dì biết bí mật đó. Tôi đã nói cho dì rồi.
Ừ tôi biết.
Chả quan trọng.
Sau ngày lễ Giáng Sinh đó...
...việc Jean-Baptiste chuyển công tác là một sắc lệnh.
Anh ấy bị chuyển đến một trong những đơn vị xa xôi nhất...
Đảo Rồng, Vịnh Hạ Long.
Tôi từng nghĩ là ảnh sẽ từ chối chuyện này...
...và rồi ảnh sẽ rời khỏi hải quân Pháp.
Tôi tưởng tôi hiểu anh ấy. Thực ra tôi chả hiểu gì.
Thật là khôi hài, bạn nhỉ.
Cả 2 chúng ta đều là sự nhạo báng.
Hoặc là chiến đấu hoặc là làm như tôi đây nè.
Tận hưởng nó.
Anh có thể là người hùng ở đây, nhưng chả ai quan tâm đâu.
Một giọt nước trong đại dương xanh biếc này...
...cũng chỉ là một giọt nước mà thôi.
Sự có mặt của chúng ta ở đây thì sao?
Chả là gì hết.
Người thừa của đế quốc.
Từ chỗ này, việc quan sát các tàu lớn,...
...thuyền nhỏ, thuyền đánh cá...
...chẳng là gì hết.
Bọn cướp biển đầy ngoài vịnh kia kìa.
Đôi khi sự có mặt của chúng ta được thế giới biết đến.
Nhờ bắn đại bác vào một mục tiêu khả nghi nào đó.
Không gì hơn thế cả.
Nhưng mỗi tháng một lần...
...sẽ có một lễ hội.
Lễ hội lớn đấy!
Chợ nô lệ.
Họ tuyển chọn lao động ở ngoài Bắc...
...mấy thằng thanh niên xung phong nữa.
Chúng không có lựa chọn nào, bởi vì chúng quá nghèo đói.
Đây là nơi phụng sự nước Pháp!
Tình nguyện viên được mang đến đây...
Và dưới sự giám sát của anh, nhà giàu trong Nam sẽ mua lao động...
...về làm việc trong các đồn điền ở Việt Nam Cộng Hoà.
Anh chả phải làm gì hết, chỉ ở đây thôi.
Tôi để cho người ta làm ở lần đầu tiên.
Bà Minh Tâm đã sắp xếp mọi thứ.
Camille đi với bà ấy và con bé sẽ cưới Thành.
Camille đã trở lại đúng nơi dành cho nó.
Con bé được cách ly trong hoàng cung để tự suy ngẫm...
...và để được tẩy uế, theo phong tục tập quán...
...dành cho phụ nữ sắp lấy chồng.
Vì là người Âu Châu, nên tôi không thể có mặt ở nghi lễ.
Nhưng dì Minh Tâm đã sắp xếp một cuộc gặp với Camille...
...vào ngày trước khi lễ cưới diễn ra.
Tôi đã đến thăm lăng mộ của Minh Mạng Hoàng Đế.
Năm mới 25 tuổi ông ta đã tìm nơi an nghỉ cho mình.
Một ngày kia, ông ấy đã tìm thấy một nơi mà ông ấy thường mơ đến.
Vì vậy ông ấy đã thiết kế nó.
Trồng cây...
...thành hàng liên tiếp nhau.
Không hàng nào bị hỏng cả.
Khi đã hoàn toàn giống với điều ông ấy muốn...
ông nói...
"Ta đã sẵn sàng".
Con cũng đã mơ về một nơi phù hợp, nhưng là để sống ở đó.
Nơi đó tồn tại mà Camille.
Nó dành cho con.
Đất đai là của con.
Con bé quá cao quý, quá điềm tĩnh...
...như thể nó đã chấp nhận định mệnh...
...là phải cưới người dành cho nó.
Thực tế, con bé đã ngầm quyết định tương lai của nó.
Đó là lý do tại sao trông nó lại xinh đẹp đến như vậy.
Hãy nói với họ là em biết việc mình làm.
Bà yêu mẹ con hơn hết thảy mọi thứ...
...nhưng bà chưa bao giờ nói điều đó.
Mẹ con ra đi vì mẹ con muốn như vậy.
Mẹ con đã quyết định tìm Jean-Baptiste.
Đó là lựa chọn của mẹ con...
...và bà thì không muốn thấy điều đó xảy ra, cũng không muốn hiểu...
...rằng mẹ con yêu người...
...mà bà đã yêu trước đây.
Không gì ngăn cản được mẹ con.
Bà nói tiếp đi.
Người ta không bắt mẹ con ở ga Hà Nội.
Mẹ con biết họ chờ nó ở đó.
Bà nhớ câu nói của ông con...
"Người Á Châu là bất diệt."
Bà đã hy vọng ông ấy sẽ phù hộ cho mẹ con...
...và bảo vệ nó.
Tài!
Sao từ hôm qua tới giờ không có kết quả gì hết vậy hả?
Đợi với!
(Nghe Vietnamese đi các bác ^^)
Sao!
Đủ cho cả nhà đó.
Bà thường nằm mơ thấy mẹ con.
Bà cũng không nhớ giấc mơ thế nào nữa.
Có lẽ bà thấy mẹ con lặn lội qua những dãy núi trùng điệp.
Sương gió ăn sâu vào da thịt mẹ con.
Đó là lúc dòng máu Đông Dương của mẹ con thể hiện.
(Nghe Vietnamese đi các bác ^^)
Thuyền sẽ đến chở những người tình nguyện vào lúc chập tối.
Hàng trăm người bọn họ đều mơ đến một cuộc sống tốt hơn.
Thuyền chở họ đến Đảo Rồng vào buổi tối...
...để che giấu bớt sự xấu hổ của những người này vào bóng đêm.
Anh thấy họ ngồi đó không, rất ngoan ngoãn.
Một ngày nào đó họ sẽ nổi lên phản kháng, và chúng ta sẽ phải cuốn gói.
Chuyện gì đã xảy ra?
Mầm mống nổi loạn.
Bạo động hả?
Họ muốn ở cùng nhau.
Họ động viên nhau bằng tiếng khóc.
Và họ buộc phải câm họng.
Nhưng thằng nhỏ?
Nó là một mối đe doạ! Một sinh vật cuồng loạn! Một con quỷ...
...khoa tay múa chân, tru tréo.
Kiềm chế đi, họ đang nhìn anh đó.
Không ai thấy tôi làm điều gì.
Anh ta làm gì vậy? Kiếm gái Á Đông chắc?
Làm gì đi chứ, giữ họ lại đi!
Nhanh lên mấy ông nội!
Anh điên rồi hả. Quỷ tha ma bắt anh đi!
Bắt đầu hành hình đi.
Sao!
Họ có làm gì đâu!
Ông đã giết họ!
Câm mồm!
Chạy đi Camille! Nhanh lên!
Bắt con đ* ch* đó lại mau!
Chạy đi!
Chạy nhanh đi!
Bảo vệ, bắt con đó lên đài hành hình!
Đứng yên đó!
Ngăn chúng lại! Chúng sẽ tấn công đó!
Dừng lại đi, đại uý.
Con đ* đó đã giết ông ấy. Cô ta là của tôi, tôi muốn có cô ta!
Tôi bảo vệ cô ta.
Anh làm sai rồi.
Thả tôi ra, tôi sẽ bắt cô ta!
Tôi muốn cô ta phải chết!
Tôi là người quyết định điều đó.
Xuống!
- Bắn đi! - Xuống!
- Ngon bắn đi. - Xuống mau!
Đan Mạch, ngon bắn tao đê!
Ông nói dối! Con gái tôi không giết người.
Ừ đúng rồi, chỉ 1 viên đạn vào đầu thôi mà.
Máu me vương vãi khắp nơi...
...đầy trên áo, mặt và mắt tôi.
Đủ rồi, bỏ thứ đó xuống đi.
Cô ta có thể là con gái bà, nhưng cũng là tên khủng bố, tên cộng sản.
- Ánh mắt cô ta ghê rợn lắm! - Đủ rồi!
Tôi mà bắt được cô ta và tên khốn đó, chúng sẽ phải nhận những gì chúng đáng nhận.
Hai viên vào đầu chứ nhỉ!
Đủ rồi, Castellani. Ra ngoài đi.
Em sẽ tìm con bé.
Vô lý, đó là việc của anh.
Có chỉ thị từ mẫu quốc chưa?
Anh sẽ đi với ông ta. Ông ta đang làm nhiệm vụ.
Nhưng anh sẽ phải báo cáo trực tiếp cho tôi.
Minh à, tôi thương con bé như con ruột của mình vậy.
Vậy sao anh lại cử Castellani đi? Ông ta sẽ giết con bé mất.
Bởi vì anh ta sẽ không bỏ qua cho đến khi tìm được con bé.
Và anh Minh sẽ ở đó. Tin anh đi!
Họ nói sao?
Bà đã không trả lời. Camille là của bà.
Họ muốn gì?
Bà đã không bàn về việc của mẹ con với bất kỳ ai.
Sự thầm lặng của bà đã bảo vệ mẹ con...
...thoát khỏi tội giết người...
...thời gian đã giải quyết việc đó.
Hai người lênh đênh trong mê cung bao la của Vịnh Hạ Long.
Một nơi thần thánh của dân Đông Dương.
Từ người trên núi, nông dân, đến ngư dân ở Vịnh Thái Lan...
...đều nghe nói về việc này.
Họ biết rõ lời nguyền ở mê cung đảo này.
Khi bà biết Camille và Jean-Baptiste đã trốn đến đó...
...sách nào bà đọc...
...nội dung nào...
...cũng đều nói về một điều.
Sẽ không bao giờ được nhìn thấy họ nữa...
...từ thằng ngu xuẩn nhất đến người hùng gan dạ nhất...
...cũng đều khẳng định điều đó.
Họ biến mất trong mắt mọi người.
(Nghe Vietnamese đi các bác ^^)
Cứu cô ấy với.
Tôi muốn cô ấy sống.
Em đừng sợ, ở đây chúng ta được an toàn.
Em không sợ.
Nếu giờ anh đầu hàng, thì họ sẽ tha tội cho anh đó.
Đi gặp Guy đi, ông ta sẽ giúp anh, ông ta sẽ nói đó không phải lỗi của anh.
Ngày mai khi em thức giấc, nếu anh đã đi rồi, thì em sẽ hiểu thôi.
Tạm biệt.
Đan Mạch cái đất nước quái quỷ này!
Đạo sỹ già kia có giúp chúng tôi được không hay là chỉ đứng gật gà gật gù ở đó?
Ông ta cúi chào vì anh là người da trắng, đáng kính trọng.
Họ ở đâu?
Ai thấy gì ở đây?
Họ kia hả?
Ê mấy bà, có thấy 1 lính Pháp cao...
...đi với một cô gái người Việt nhỏ bé không?
Minh! Dịch đi!
1 người nói thôi!
Ở đâu?
Đan Mạch, họ chơi tôi à?
Chuyến đi thế nào hả ông?
Hữu ích, Minh à, luôn là như vậy. Trung Quốc luôn là một bể chứa khổng lồ.
Còn ông thì sao?
Ê tôi đang nói chuyện với ông đó.
Dĩ nhiên là không có gì rồi.
Chúng ta đã phí 4 tháng ở Bắc Kỳ rồi.
Mật thám bất lực! Hăm doạ vô ích!
Trao thưởng vớ vẩn! Rõ ràng là...
...hoặc chúng đang ở Trung Quốc, hoặc đã chết chìm.
Hết thời gian làm việc này rồi.
Tôi bỏ cuộc.
Ông phải bắt họ. Đó là việc của ông.
Có mất cả đời ông cũng phải tìm được họ.
Thanh tra Castellani nói đúng. Chúng ta không tìm được đâu.
Ngạc nhiên về cô ta hả?
Em dạo này thế nào?
Ổn.
Rất vui vì anh đã đưa em đến đây.
- Cô ta nóng bỏng lắm đó. - Ah, em cũng nghĩ vậy hả?
Champagne đây rồi.
Hun cái nà.
Rất vui được gặp lại cô, đặc biệt là với những gì cô đã phải trải qua. Thật kinh khủng!
Mấy đứa nhỏ của cô sao rồi?
Raymond mang chúng về Pháp rồi.
Điều đó làm đơn giản hoá mọi việc.
Nhưng khi tôi nghĩ họ đang ở cách xa 10,000 cây số...
...tôi cứ khóc mãi.
Xin lỗi nha, Yvette. Tôi phải đi đây.
Không ở lại uống thêm gì à?
Tôi mời thật lòng mà.
Cô đừng quá kiêu ngạo như vậy, với những gì họ đang nói về Camille.
Ở Sài Gòn họ cũng nói về cô y vậy đó.
Đúng rồi, bạn Yvette thân mến à. "Thật kinh khủng".
Hôm nay em đã chia một ít đất cho Kim.
Em cứ nghĩ mãi về cao su của mình trong suốt 10 phút.
Rồi sau đó, khi thay đồ...
Em tự thổn thức với mình rằng...
...phải vui lên.
Đôi khi nỗi thất vọng tan biến đi...
...như là bốc hơi hết vậy đó.
Đôi khi chúng quay trở lại.
Hãy thề là anh không giấu điều gì đi?
Như mọi khi, tụi anh đã tìm khắp nơi.
Các mật vụ đang phát điên lên kia kìa.
Tụi anh lần theo từng chi tiết nhỏ, nhưng chẳng ích gì.
Con bé trở thành huyền thoại rồi...
Một "Joan of Arc" của Đông Dương.
Anh có nghĩ con bé còn sống không? Nếu là thật, anh có tìm nó không?
Có, anh sẽ tìm.
Em phải đi. Em không thể ở lại đây được.
Chúng ta có người quan trọng hơn cần lẩn trốn.
Đi với tụi anh đi Camille. Đảng cần em.
Một thời gian sau bà mới biết được vai trò quan trọng của Thành...
...là một trong những người đầu não của Đảng Cộng Sản.
Thành đã nhờ bạn bè bảo vệ Camille và Jean-Baptiste.
Nhưng có ai ở đây đâu! Ở đây là hoang mạc mà!
Jean-Baptiste.
Các ông là đồ nhát gan!
Lương, thưởng...
...đem cho gái Đông Dương hết rồi hả?
Khi công việc cần thì sáng kiến hay ho chạy trốn hết rồi hả?
Vì những loại như các ông mà nước Pháp sẽ thua trận đó.
Tôi nghĩ tôi đã nắm được Á Châu trong tay rồi.
Mệt quá.
Thôi được rồi.
Sự bất ổn xảy ra ở đây, đây, và thứ Năm vừa rồi là ở đây.
Biết nghĩa là gì hem?
Nghĩa là có thằng nào đó di chuyển theo lộ trình này để đốt phá.
Tán thành hem?
Giờ, ai di chuyển trên tuyến đường này...
...mà không gây được sự chú ý?
Thằng nào có thể di chuyển từ nơi này sang nơi khác trong hàng thế kỷ...
...mà không phải thần gió hay thần mưa?
Đó là tự nhiên và không thể ngăn cản tự nhiên.
Ai hả?
Đoàn diễn tuồng, lũ đần!
Các nghệ sĩ ở nước chúng tôi tự do và ở thế trung lập...
...từ nhiều thế kỷ rồi.
Cộng Sản không lẽ nào lại phá bỏ truyền thống đó được.
Ông không được phép nghi ngờ họ.
OK, tôi muốn nội trong một tuần, tất cả diễn viên...
...vũ công, ca sĩ, múa rối...
...đang diễn ở Bắc Kỳ đều phải bị bắt hết.
Mã lệnh là: "Operation Moliere."
Biết Vân Nam nghĩa là gì hem?
"Vùng đất đầy mây trắng phía Nam"
Đi đâu vậy?
Không xa đâu, ông đừng lo.
Mang nó theo hả?
"Nhân danh Cha, và Con, và Thánh Thần..."
Cha rửa tội cho con...
Etienne Marie Loic.
Con trai bé bỏng của ta.
Mẹ con không có thời gian chăm sóc con. Nó chỉ sinh con ra thôi.
Bà tự nhủ rằng dù gì thì cũng phải kể cho con biết hết tất cả.
Bà đã từng nghĩ sẽ gặp lại gia đình của Jean-Baptiste.
Nhưng bà đã không làm vậy.
Chúng cũng thế.
Đợi tí, đại uý. Bình tĩnh đi.
Nó đói bụng.
Tôi có thể làm gì?
Tìm một phụ nữ đi.
Ê cô kia, cô kia, cô kia!
Ở mỗi trạm dừng chân, phụ nữ Đông Dương đã cho con sữa của họ.
Đó là sự khởi đầu của một huyền thoại.
Là con.
Tất cả phụ nữ được yêu cầu, họ đều cho con sữa.
Kể cả những người đã qua tuổi già.
Thậm chí cả những người chưa bao giờ thấy con.
Rồi sau đó câu chuyện về huyền thoại Camille và Jean-Baptiste...
...lan rộng khắp đất nước...
...từ nơi này sang nơi khác...
...từ biên giới Trung Quốc vào tận Sài Gòn.
Sao anh lại dẫn em đến đây?
Không ai được cử động!
Bắt chúng lại!
Nhanh lên.
Guy, sao em lại phải ở đây?
Camille đang ở trại Poulo-Condore.
Nó còn sống!
Thả nó ra đi, em muốn gặp nó.
Không ai được gặp nó, kể cả anh.
Anh im đi!
Anh có quyền quyết định. Em muốn gặp Camille.
Giờ ở Việt Nam...
...có cả trăm gánh hát đang diễn tuồng Camille.
Anh không thể làm gì cả!
Làm ơn thả nó ra khỏi nhà tù đi anh!
Em không hiểu hả?
Ra tù, con bé sẽ phải đi theo Cộng Sản!
Trại Poulo-Condore là trại cải tạo Cộng Sản lớn nhất thế giới.
Vào đó là gái mại dâm, tội phạm, người theo chủ nghĩa dân tộc...
...ra khỏi đó lại trở thành người theo chủ nghĩa Marxist!
Và anh hy vọng con bé sẽ trở thành người Cộng Sản!
Đó là cơ hội duy nhất để nó được sống!
Những người khác sẽ chết!
Giờ em biết anh là người thế nào rồi.
Không là gì cả! Chỉ có nói là giỏi.
Anh còn tệ hơn mấy thằng ngu dưới quyền mình nữa.
Ở đó...
...hít vào, thở ra và chỉ tay năm ngón!
Anh có tự hỏi mình tại sao tôi không ngủ với anh không?
Tôi không muốn anh là người tình! Phụ nữ cần nhiều hơn những lời nói vớ vẩn!
Eliane!
Eliane!
Thưa bà, đây là bé Etienne.
Xin ký ở đây.
Trông nó khó ưa nhỉ.
Đúng rồi, chị Sen. Thật khó ưa!
Xấu trai quá đi à.
Không bự con lắm nhỉ!
Cũng không dễ xương nữa.
Không phải "dễ xương", mà là "dễ thương".
Tai mắt ở khắp nơi.
Nếu chúng ta bảo nó đẹp trai, họ sẽ hại nó đó.
Hãy giao Le Guen cho tôi.
Ông sẽ làm gì anh ta?
Tôi sẽ chờ chỉ thị từ Paris.
Hãy để tôi tra khảo anh ta.
Những điều anh ta biết về mạng lưới Cộng Sản và mấy thằng cầm đầu...
...đó là điều mà Paris muốn chúng ta làm.
Có 3 điểm này, ông Asselin.
Một là: Le Guen không nói gì cả.
Anh ta câm luôn từ lúc bị bắt.
Ngoại trừ tiểu đội trưởng của tôi, là bạn cùng lớp với anh ta.
Hai là: nếu tôi giao anh ta cho ông, có thể anh ta sẽ khai,...
...cũng có thể không. Chúng tôi biết phương pháp của ông.
Ba là: Le Guen thuộc biên chế Hải Quân.
Trường hợp của anh ta sẽ do Hải Quân giải quyết.
Những thông tin liên quan sẽ được thông báo cho ông.
Đa tạ. Quả là một sự hợp tác ăn ý giữa hải quân và cảnh sát nhỉ!
Điều đó khiến cho đế quốc trở nên vĩ đại.
Cậu muốn nói chưa?
Tớ đang nghe đây.
Tớ có một đề nghị.
Chỉ một thôi.
Jean-Baptiste.
Xin chào.
Xin chào, Eliane.
Họ cho tôi 24 giờ tự do.
Đổi lại tôi sẽ nói một số điều.
Sáng mai tôi sẽ bị chuyển đi.
Tôi sẽ bị chuyển đến Brest.
Vì nếu xét xử ở đây sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Hải Quân...
...và cũng ảnh hưởng đến việc kiểm soát Đông Dương của Pháp.
Tôi có 1 ngày để sắp xếp mọi thứ.
Anh sẽ mang nó về với gia đình mình ở Pháp phải không?
Không, tôi muốn nhờ cô chăm sóc nó.
Sau này sẽ gặp lại.
Đồng ý không?
Tôi sẽ không để anh mang nó đi đâu.
Cô chẳng thay đổi gì cả.
Tôi chưa bao giờ có con thực sự của mình.
Tối nay anh ngủ ở đâu?
Không biết nữa.
Mang nó về nhà ở Sài Gòn đi.
Nó sẽ được ngủ 1 đêm với cha nó.
Anh có muốn Sen giúp không?
Không, tôi sắp xếp được.
Gặp anh vào ngày mai nhé.
Có tin gì về Camille không?
Không có bất cứ tin gì.
Cô sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy.
Cô ấy rất mạnh mẽ.
Họ ngủ được không?
Tôi không rõ.
Ông không lên lầu à?
Không, đêm qua em bé khóc sau đó mới ngủ.
Etienne của bà.
Cháu yêu.
Về nhà thôi...
...về nhà.
Thưa bà! Thưa bà Devries!
Thề đi, thề là anh không làm việc đó đi!
Không làm việc gì?
Jean-Baptiste đã chết, và anh đã giết anh ấy.
Anh ấy ở nhà của Emile. Khẩu súng còn trên tay anh ấy.
Không ai tự sát khi đang ôm con cả!
Bình tĩnh đi, Eliane.
Anh ta chỉ có một ngày tự do thôi mà! Sau đó anh sẽ có mọi thứ anh muốn!
Anh ta được tự do...
...chết trong tự do!
Tôi sẽ chiến đấu chống lại anh, quân đội, và cả chính phủ!
Đủ rồi!
Bọn Cộng Sản!
Bọn Cộng Sản làm đó.
Anh ta ở với họ, rồi phản bội họ.
Anh ta phản bội mọi người.
Anh ta đáng bị như vậy.
Vô vọng rồi. Chiều nay cả Sài Gòn sẽ được thông tin là anh ta tự sát.
Niêm phong nhà của ông Devries.
Thông báo cho Trưởng văn phòng Nội Các và đô đốc Josselin. Tôi sẽ đến ngay.
Như đã đoán trước, đây sẽ là một vụ tự sát.
Chiến đấu vì Jean-Baptiste...
...cũng giống như chống lại chính phủ Pháp và đế chế vậy.
Vì vậy bà đã viết cho tờ báo lớn nhất Sài Gòn...
...một bức thư đơn giản...
...nói rằng cha con rất yêu cuộc sống...
...cho nên không thể chết theo cách như vậy được.
Bà chỉ theo quan tài của anh ta đến bến tàu vì bà đã hứa rằng...
...nếu không có con, bà sẽ đi theo anh ta.
Năm con lên 5.
Bà cũng chẳng có thông tin gì về mẹ con ngoại trừ biết rằng mẹ con vẫn còn sống.
Để cho mẹ con được tha tội, bà đã viết thư cho Tổng Thống...
Viện Trưởng VKSND Tối Cao, Trưởng Thuộc Địa,...
...và cả Đại Tướng.
Không ai trong họ trả lời gì hết.
Con không làm gì hết!
Con không làm gì hết!
Không phải con, là cha mẹ con.
- Họ nói bà là... - Là gì?
Quân Đỏ, Cộng Sản bẩn thỉu!
Bảo họ điều đó chính xác 100%.
Ở vùng đất của riêng bà, con được xem như một vị vua nhỏ.
Ngân hàng ngày nào cũng gây áp lực cho bà.
Họ muốn đất của bà.
Bà muốn giữ lại hết cho con và mẹ con.
Một khi Camille ra tù, mọi thứ sẽ trở lại như đã từng trước kia.
Vào một đêm, Guy gọi cho bà.
Ông ta nói giá như không có chiến tranh lạnh giữa bà và ông ta trong 3 năm.
Thưa quý vị...
...hãy cúi mình trước người phụ nữ tôi yêu mến.
Đồ heo nái!
Anh tha thứ cho em.
Em thì không.
Đừng bận tâm nữa, anh sắp đi rồi.
Làm ơn làm mạnh tay chút coi.
Ngày cuối ở xứ này rồi.
Anh đã bỏ nửa cuộc đời ở đây.
Sao lại đi?
Giải tán, sa thải, đuổi cổ. Em sẽ cứu vớt anh chứ?
Em giống Mặt Trận Bình Dân quá...
...giống quân đội, giống như mọi người.
Nhưng không giống Guy Asselin.
Anh đi đâu?
Đến vài thuộc địa của đế quốc.
Sự ngây thơ đã ra đi rồi...
...tội lỗi đang tự do hoành hành.
Uống nào các bạn.
Uống cho quên cái sự đời.
Và nếu thích các bí mật thì cứ hỏi thoải mái.
Các bạn biết tỏng cái Sài Gòn này rồi.
Tôi chỉ đơn thuần là cái hộp tin, cái trạm bưu điện.
Tôi đang giải toả các bạn khỏi sự im lặng nguyền rủa.
Tối nay tẹt ga đê! Nhảy nào em.
Liệu tôi có cơ hội chăng?
Mau quay lại chỗ Guy đi.
Đàn ông như ông ấy không thích ở một mình đâu.
Ông ấy dễ bị tổn thương lắm đó.
Đến lượt cháu.
Đến lượt cháu!
Đây nào!
- Đến lượt cháu! - Dễ lắm.
Guy biết điều đó trước nhất.
Vài ngày sau, nó trở thành chính thức.
Mặt Trận Bình Dân mở cửa trại và phóng thích tù nhân.
Những tù nhân được phóng thích sẽ được chở về Sài Gòn bằng xe tải.
Điểm đến sẽ là trụ sở cảnh sát.
Để họ qua!
Con gái của mẹ.
Con sao rồi?
Để mẹ cầm túi cho.
Được rồi mẹ.
Mẹ đã làm mọi thứ để cứu con ra.
Mẹ đã cầu nguyện, thậm chí có thể đổi chỗ cho con.
Mẹ sợ con không sống nổi.
Mẹ đã giữ lại mọi thứ.
Nhà cửa, bất động sản, đất đai. Tất cả là của con.
Con không về nhà.
- Con sẽ đi. - Con nói gì vậy?
- Con nghĩ lại đi. - Con đã nghĩ suốt 5 năm rồi.
Quá trễ rồi mẹ ơi.
Con không quay lại được.
Con không có quá khứ. Con đã quên hết rồi.
Nói cách khác, con đã chết vì đau khổ.
Tên bé là gì?
Etienne. Một đứa bé tuyệt vời.
Nghe nè.
Cố gắng lên.
Mẹ sẽ giúp con.
Con gái à.
Con không muốn nó biết những gì con đã phải trải qua và phải chịu đựng đâu.
Con muốn nó luôn vui vẻ.
Con à.
Mẹ về Pháp đi!
Mang nó theo nữa. Đông Dương đã chết rồi.
Nó chết rồi.
Bà bán hết rồi hả?
Ừ.
Được nhiều không?
Nhiều.
Bà tính mua đồn điền khác hả?
Không đâu chị Sen. Chị biết là không mà.
Satait, Kim và tôi biết đi đâu bây giờ?
Cứ ở lại đây.
Chỗ này sẽ thuộc về bà Minh Tâm.
Ông Emile cũng ở đây.
Còn bà sẽ đi đâu?
Bà về Pháp...
...để có một cuộc sống khác.
Bà chỉ mang cháu theo thôi.
Ngày mai khi Pháp bỏ Đông Dương,...
Phía Việt Nam đã đến đó với một phái đoàn rất đông.
Mẹ Camille của cháu ở trong khách sạn đó...
...phòng 212.
Con muốn gặp mẹ không?
Bà muốn không?
Không.
Con gặp mẹ chưa?
Hành lang đông quá.
Nào là cảnh sát, nhân viên an ninh rồi mấy cái rào chắn.
Con nghĩ chắc tình huống đó sẽ lố bịch lắm.
Tự nhiên trong chỗ đó con hét lên với một phụ nữ Đông Dương...
...rằng "Mẹ ơi!".
Vì vậy con nghĩ một phép màu sẽ xảy đến.
Con hy vọng một trong số họ sẽ nói rằng "Etienne, con của mẹ!"
Con đã chờ...
...lâu lắm rồi.
Nhưng chẳng có gì xảy ra.
Vì vậy, con đã đi ra.
Con lúc nào cũng đùa.
Không, bà là mẹ của con.
Chuyện gì vậy?
Bà đau chân quá.
"Ngày hôm sau, 21 tháng Bảy năm 1954...
...hội nghị Genève đã đi đến kết luận...
...chấm dứt chuỗi 15 năm rối loạn...
...và bắt đầu sự phân chia thành hai nước riêng biệt...
...của quốc gia mà kể từ đây sẽ được gọi là Việt Nam.