Tip:
Highlight text to annotate it
X
Trong tập trước...
Ông đã ở đâu tối hôm qua?
Tôi đã cùng Hannibal cả đêm, Jack.
Tên tôi là Miriam Lass.
Tôi làm việc cho FBI.
Xin mời vào.
Tên Đồ tể Chesapeake đã ghi âm Miriam Lass
hai năm trước...
Jack, tôi sai trầm trọng rồi.
Chính ông nói là đã
không tìm thấy thi thể nào.
Miriam Lass chết rồi!
Chúng tôi còn tìm thấy thứ khác trong mồi nhử.
Vỏ cây Madrona.
Will không hề giết bất cứ ai trong số họ.
Có một khoảnh rừng Madrona nhỏ ở Virginia.
Jack! Là tôi, Miriam!
Tôi không biết mình đang ở đâu.
Tôi không nhìn thấy gì cả.
Tôi đã sai rồi.
Tôi sai trầm trọng rồi.
Làm ơn, Jack!
Tôi không muốn chết như thế này.
Jack! Là tôi, Miriam!
Tôi không biết mình đang ở đâu.
Tôi không nhìn thấy gì cả.
Tôi đã sai rồi.
Tôi sai trầm trọng rồi.
Cảm ơn ngài.
Tôi biết là ngài sẽ không bao giờ
ngừng tìm kiếm.
Tôi có thể gặp hắn không?
Ta vẫn chưa bắt được tên Đồ tể.
Hắn... Hắn vẫn...?
Chúng tôi cần cô giúp, Miriam.
Cô biết hắn là ai.
Tôi không biết...
hắn là ai.
Cô đã tìm được hắn.
Tôi không nhớ là mình
đã đi tìm hắn.
Hắn đã thâm nhập vào trong
tâm trí của tôi.
Tôi nhớ
một lần mơ bị chết đuối.
Và rồi tỉnh dậy.
Rồi không tỉnh.
Là mình.
Rồi không phải là mình.
Tôi thức dậy với mùi hương
của những đóa hoa tươi,
... và cảm giác đau nhói
từ mũi kim tiêm.
Tôi đã không sợ.
Sợ hãi và đau đớn lúc đó thật...
... xa vời.
Tôi đã coi thường mạng sống của cô.
Tôi đã coi thường mạng sống của mình.
Tôi thấy những gì tôi cần ở cô
và tôi đã lợi dụng cô.
Tôi để cô phá luật dưới danh nghĩa của mình
trong khi lại trốn sau sự phủ nhận.
Đặc vụ Crawford, xin ngài đừng xin lỗi
vì những sai lầm của tôi.
Hắn đã đối xử với tôi rất tốt...
.. đến tận phút cuối cùng,
đến tận khi hắn nhốt tôi xuống hầm.
Ngay cả khi...
hắn lấy đi cánh tay của tôi.
Hắn nói với tôi những gì
hắn sẽ làm.
Tôi... đã thiếp đi,
tỉnh dậy, nó đã không còn.
Hắn nói hắn muốn đưa nó cho ông.
Cô có thể xác định danh tính hắn không?
Tôi có thể nghe thấy tiếng hắn,
nhưng tôi không nhìn thấy mặt hắn.
Tất cả những gì tôi nhìn thấy...
... là ánh sáng.
Sao hắn không giết cô, Miriam?
Vì sao cô được tha?
Tôi không được tha.
Hắn đang để dành tôi lại
cho giây phút cuối cùng.
Họ tìm được một nhân chứng.
Một người sống sót.
Nạn nhân duy nhất của tên Đồ tể Chesapeake
còn sống sót để có thể kể lại.
Nhân chứng này đang nhìn tôi sao?
Vâng.
Có vẻ như tôi bị nghi ngờ
khá thường xuyên rồi.
Tôi cứ tưởng tưởng những cuộc nói chuyện
đầy giận dữ với Jack Crawford về việc này.
Tôi ước mình có thể nói cho ngài biết
vì sao chuyện này lại xảy ra.
Nhân chứng của ông ấy hẳn không thể nhận dạng
tên Đồ tể bằng việc quan sát.
Jack muốn họ nghe giọng nói của tôi.
Bằng không,
tôi đã ở trong này một mình.
Phải không?
Dù vậy...
Tôi rất cảm kích vì có cô bên mình.
Không phải ông ta.
- Cô chắc chứ?
- Vâng.
Ông ta không phải tên Đồ tể.
Chuyện này thật đường đột.
Công tố *** đã bỏ tất cả
những lời buộc tội.
Vì cậu không bị kết tội là
đã giết bất kỳ ai,
... cơ sở để tuyên án hình phạt
của cậu ở viện này hoàn toàn vô hiệu.
Tên Đồ tể vùng Chesapeake
đã thả cho cậu tự do.
May mắn nhé.
Tôi sẽ chẳng thích gì...
... hơn việc nhìn thấy cậu đổi chỗ
cho Tiến sĩ Lecter.
Tôi không hề có ý định sẽ kết thúc
đời mình trên thực đơn của ông ta.
Vậy thì thú tội đi, Frederick.
Đó có thể là thứ duy nhất
cứu sống anh đấy.
Thú tội cái gì?
Thú nhận thông đồng với Hannibal Lecter trong việc
cùng thực hiện các liệu pháp điều trị không chính thống.
Tiến sĩ Lecter thực hiện với tôi,
anh thực hiện với Abel Gideon.
Gideon chơi trò của riêng hắn và đã bị
tên Đồ tể Chesapeake lăn ra khỏi bệnh viện.
Tôi tò mò là họ đã mặc cả cái gì
trước khi ra tay đấy.
Không, chẳng có mặc cả gì
với sương khói cả.
Không, Gideon chết rồi.
Tiếp đến là anh đấy.
Trừ khi tôi trút bỏ gánh nặng
cho chính mình?
Xưng tội rất tốt cho tâm hồn.
Giải thích rõ ràng mối quan hệ
của anh với Hannibal Lecter.
Hắn hành động trong bóng tối mờ mịt.
Đừng cho hắn có cơ hội.
Hãy nói mọi thứ cho Jack Crawford.
Cậu đang đề nghị tôi giết chết sự nghiệp của mình
trước khi Hannibal có cơ hội giết tôi?
Tôi đang đề nghị anh nên thuyết phục
Jack Crawford bằng bất kỳ cách nào anh có thể.
Như thể mạng sống của anh
phụ thuộc vào nó vậy.
Sao Hannibal không giết cậu luôn đi thôi?
Vì ông ta muốn làm bạn với tôi.
Cần đi nhờ không?
Tôi định sẽ gọi taxi.
Chúng tôi đã tìm thấy Miriam Lass.
Còn sống.
Ông đã bắt được tên Đồ tể?
Cô ấy thế nào?
Miriam ấy.
Tổn thương.
Miriam đã cảm ơn tôi...
... khi chúng tôi tìm được cô ấy.
Cảm ơn tôi vì đã không từ bỏ cô ấy.
Nhưng tôi đã.
Tôi đã từ bỏ cô ấy.
Như tôi cũng đã từ bỏ cậu.
Tôi đã nghĩ cô ấy chết rồi.
Tôi đã nghĩ cậu điên rồ.
Và tôi đã từ bỏ
việc cố tìm cả hai người.
Ông không phải tìm tôi, Jack.
Ông chỉ phải lắng nghe tôi thôi.
Tôi đã để Miriam ở trong phòng
với Hannibal Lecter.
Cô ấy đã khẳng định chắc chắn
ông ấy không phải tên Đồ tể vùng Chesapeake.
Và sự chắc chắn ấy là đủ với ông?
Không.
Không đủ.
Ông đã tìm thấy Miriam ở đâu, Jack?
Khu đất đã bị tịch thu nhiều năm trước.
Hẳn là... tên Đồ tể đã
sử dụng nơi này từ đó đến giờ.
Will.
Trong này.
Đó là máu của Beverly Katz.
Hắn đã rút cạn cô ấy trước khi đông đá
rồi cắt xẻ cô ấy ra.
Nạn nhân gần đây nhất của
tên Đồ tể Chesapeake,
... anh ta được tìm thấy
ở một bể chứa nước khác.
Nước trong phổi nạn nhân
là cái dẫn ta đến đây.
Chúng tôi tìm thấy Miriam ở dưới đó.
Cô ấy tin là tên Đồ tể
đưa cô ấy đến đây để giết.
Hắn đã để dành cô ấy
là nạn nhân cuối cùng.
Hắn biết là ta sắp gần bắt được mình rồi.
Hắn đã từng bị bắt rồi.
Bắt được con cá đã một lần trốn thoát...
... bắt nó lại lần nữa
khó hơn rất nhiều.
Tôi gieo hạt mầm...
... và nhìn chúng lớn lên.
Tôi vun đắp...
... một chuỗi dài những sự kiện
dẫn tới chuyện này.
Tất thảy những thứ này...
... đã là ý đồ của tôi.
Nó là một vở kịch.
Mỗi lần tên Đồ tể giết ai,
nó là một vở kịch.
Tên Đồ tể không mang Miriam đến đây
để giết cô ấy.
Hắn đem cô ấy đến đây để ông tìm thấy.
Nhưng tên Đồ tể không phải loại thích tự tử.
Hắn không muốn mình bị bắt.
Hắn muốn ông bắt ai đó.
Như hắn đã muốn ông bắt tôi.
Đâu đó,
trong tất cả những bằng chứng này,
... ông sẽ tìm được thứ gì đó
sẽ đưa ông đi xa khỏi Hannibal Lecter.
Miriam Lass đã làm việc đó rồi.
Hai năm...
Một quãng thời gian dài để
Hannibal trong tâm trí.
Ông không thể tin cô ấy, Jack.
Ông không thể tin bất cứ thứ gì ở đây
như bề ngoài trông nó có vẻ.
Này!
Mừng anh trở về.
Cảm ơn.
Cảm ơn đã chăm sóc chúng.
Chúng có vẻ rất hạnh phúc.
Hạnh phúc được gặp anh.
Ai đây?
Sốt táo.
Nó là của tôi.
Nó thích sốt táo.
Tôi đã cứu nó.
Ảnh hưởng vài thói quen xấu
của tôi rồi sao?
Ảnh hưởng thói quen tốt của anh.
Anh đã thách thức toàn bộ khuôn khổ của tôi
trong việc giả định con người anh đấy.
Con người tôi nghĩ là anh.
Con người cô nghĩ tôi là...
... nó không phải lúc nào cũng là
định hướng đáng tin cậy về con người tôi.
Tôi đã lầm về anh.
Vì cô đã không tin tôi?
Hay đã không tin tưởng ở tôi?
Vì cô...
... đã để tôi nghi ngờ
sự tỉnh táo của mình,
... nhận thức về thực tại của tôi?
Vì anh đã cố giết Hannibal.
Anh đã lầm về ông ấy rồi, Will.
Không, cô đã lầm về ông ấy rồi, Alana.
Cô nhìn vào những gì tốt nhất của ông ta.
Tôi...
... thì không.
Những gì xảy đến cho anh...
... không thể biện giải
cho những gì anh đã làm.
Anh sẽ cố làm Hannibal tổn thương
lần nữa sao?
Ông ấy có an toàn?
An toàn khỏi tôi,
hay an toàn cho cô?
Ông ta rất nguy hiểm, Alana.
Tôi khuyên cô nên tránh khỏi Hannibal Lecter
xa hết mức có thể.
Đi nào.
Tôi có thể giúp gì cho anh,
Tiến sĩ Chilton?
Là những gì tôi có thể giúp ông.
Tôi muốn đề nghị sự giúp đỡ của tôi
trong vụ án tên Đồ tể.
Vì lợi ích chung.
Đương nhiên rồi
Tôi hiểu.
Anh muốn được giúp ích trong việc
xúc tiến quá trình bắt giữ Hannibal Lecter?
Tôi đã từng tham vấn cho FBI
trong những vụ giết người trước của tên Đồ tề.
Anh có dự định với vụ án này, Tiến sĩ?
Vâng, tôi có một dự định.
Sống sót.
Tôi đáng lẽ phải được chỉ định
một đội bảo vệ của FBI rồi.
Tất cả những người tin những gì
Will Graham nói về Hannibal Lecter đều chết cả rồi.
Trừ anh ra.
Trừ tôi ra.
Tôi muốn được còn được sống
trong một tương lai gần.
Anh có đóng góp đáng kể nào không,
hay chỉ một vài ý kiến?
Tôi có một nhân chứng.
Một nhân chứng?
Nếu Will không phải một nghi phạm
thì cậu ấy là một nhân chứng.
Cho việc chính mình bị điều khiển?
Chúng tôi đã có những thành công
vô cùng đáng kể trong việc khôi phục trí nhớ.
Cậu ấy nhớ được rất nhiều về
những gì cậu ấy phải chịu đựng.
Sao bản thân Wil không nói
điều này với tôi?
Vì ông đã nói với cậu ấy rằng
trí nhớ của cậu ấy chẳng có nghĩa lý gì cả.
Tôi đoán rằng Hannibal Lecter đã dùng những
thủ thuật cưỡng chế với Miriam Lass...
... tương tự như ông ta đã dùng
với Will Graham.
Ông ta đã chôn vùi ký ức
của cả hai người họ.
Jack, tôi đã đào những ký ức đó
ra khỏi đầu Will.
Tôi có thể khơi chúng ra từ Miriam.
Miriam Lass không phải
bệnh nhân của anh, Tiến sĩ.
Đưa lên vai...
Anh là nhân viên của FBI?
Không...
Tôi từng dạy ở học viện.
Và... hai ngày trước...
... tôi đã bị giam tại Bệnh viện
trực thuộc *** Baltimore cho Tội phạm tâm thần,
... nguyên do vì
tên Đồ tể vùng Chesapeake.
Minh sư nói với tôi rằng người duy nhất
có bất kỳ hiểu biết thực tế nào về tên Đồ tể là anh.
Nhưng ông ấy đã không đề cập đến việc
anh là một nạn nhân.
Minh sư?
- Jack Crawford.
- Ồ.
Ông ấy có một trí thông minh rất lạ thường.
Minh sư có nói với tôi...
... là cô không nhớ được nhiều
về những gì tên Đồ tể đã làm với cô.
Tôi cũng từng không thể nhớ.
Từng?
Giờ thì tôi có thể nhớ rồi.
Không phải tất cả.
Chỉ vài mảnh.
Tôi đã...
... bị ảnh hưởng bởi
tác động của hắn.
Hắn đã dùng một loại ánh sáng nào đó,
... để gây ra phản ứng co giật
trong não của tôi.
Nó gây ra những lần ngất
và quên mất thời gian.
Tôi có nhớ ánh sáng.
Hắn... sẽ đứng
trước nó.
Tôi có nhớ ánh sáng.
Hắn... sẽ đứng
trước nó.
... ở cách xa tôi,
... để rọi bóng,
... đứng im lìm.
Hắn...
nghe nhạc hòa tấu cổ điển.
Tôi vẫn còn nghe thấy.
Giờ cô sẽ tỉnh dậy.
Và giọng hắn, trầm và đều,
kéo tôi lại gần.
Tỉnh dậy trong một căn phòng dễ chịu.
An toàn...
Như thể một thực tại.
Giờ cô sẽ tỉnh dậy.
Tỉnh dậy, bình tĩnh.
Tỉnh dậy trong một căn phòng dễ chịu.
An toàn.
Tôi và cô là...
... một phần kế hoạch của hắn.
Hắn muốn cô tự do.
Hắn cũng muốn tôi tự do.
Chẳng ai trong chúng ta thực sự tự do cả.
Hắn còn chưa xong việc.
Vẫn loại nước cạo râu đáng buồn.
Nó ở trong chai quá lâu rồi.
Cuộc trò chuyện trong bếp cuối cùng
của chúng ta đã bị ngắt quãng...
... bởi Jack Crawford.
Tôi muốn quay lại
nơi chúng ta đã dừng.
Nếu ký ức tác dụng,
... ông đã hỏi tôi,
... liệu giết ông
có cảm thấy tuyệt không.
Cậu đã cân nhắc một chút về việc đó.
Ông muốn tôi hãy đón nhận
bản chất của mình, Tiến sĩ.
Tôi chỉ đang đi theo những thôi thúc
tôi đã kìm nén quá lâu rồi,
... bồi đắp chúng như
nguồn cảm hứng mà chúng là.
Cậu chưa từng trả lời câu hỏi của tôi.
Giết tôi khiến cậu cảm thấy thế nào?
Đúng đắn.
Cậu không tò mò sao, Will?
Sao lại là cậu?
Sao lại là Miriam Lass?
Tên Đồ tể vùng Chesapeake
muốn gì ở cậu?
Ông nói tôi nghe xem.
Làm sao Miriam Lass tìm được ông?
Ông đã đảm bảo chắc chắc không ai
có thể tìm ra ông bằng cách đó lần nữa.
Nếu tôi không phải tên Đồ tể,
cậu sẽ giết một người vô tội.
Bản thân cậu...
... biết rõ hơn ai hết
việc bị buộc tội sai là như thế nào.
Cậu vô tội và không ai
có thể thấy được điều đó.
Không, tôi không vô tội.
Ông đã chăm lo đảm bảo việc đó rồi.
Nếu tôi là tên Đồ tể và cậu giết tôi...
... ai sẽ trả lời những câu hỏi của cậu?
Cậu không muốn biết việc này
sẽ kết thúc như thế nào hay sao?
Tên tôi là Miriam Lass.
Tôi làm việc cho FBI.
Tôi có thể cho ông xem giấy giới thiệu,
nhưng thực tế thì tôi chỉ là thực tập sinh thôi.
Chưa bao giờ chỉ là một thực tập sinh.
Là một đặc vụ trong quá trình đào tạo.
Xin mời vào.
Tôi không phiền phải đến
văn phòng của ông, Jack.
Tôi hiểu.
Nhưng tôi muốn làm việc này ở đây.
Tôi chắc rằng ông có lý do của mình.
Phần quan trọng nhất
của việc phục hồi thành công...
... đó là nhận ra rằng
cuộc sống sẽ không bao giờ như cũ.
Vậy thì...
... chắc hẳn tôi đang làm tốt
trên đường tiến tới phục hồi thành công rồi.
Thật đẹp.
- Của ngài phải không?
- Vâng.
Tôi rất thích vẽ chân dung.
Sự biến đổi tâm lý
của một người được thể hiện...
... chỉ bằng những biểu hiện trên gương mặt.
Miriam.
Tên Đồ tể Chesapeake đã gửi cho tôi
một tin nhắn của cô.
Nó được ghi âm gần như
ngay sau khi cô bị bắt.
Là tôi?
Là giọng của tôi?
Phải.
Tôi muốn nghe nó.
Được thôi.
Jack! Là tôi, Miriam!
Tôi không biết mình đang ở đâu.
Tôi không nhìn thấy gì cả.
Tôi đã sai rồi.
Tôi sai trầm trọng rồi.
Làm ơn, Jack!
Tôi không muốn chết như thế này.
Tôi không nhớ.
Cô có muốn thử không?
Giờ cô sẽ tỉnh dậy.
Tỉnh dậy.
Bình tĩnh.
Tỉnh dậy trong một căn phòng dễ chịu.
An toàn.
Hãy mở mắt ra.
Jack.
Jack! Là tôi, Miriam!
Nói cho tôi biết cô đang ở đâu.
Tôi không biết mình
đang ở đâu.
Cô nhìn thấy gì?
Tôi không nhìn thấy gì cả
Tôi sai trầm trọng rồi.
Jack, làm ơn.
Tôi không muốn chết như thế này.
Miriam...
Điều cuối cùng cô nhớ được
trước khi gọi cuộc điện thoại này là gì?
Người bị thương.
Chúng tôi tìm được dấu vân tay
trên một cánh hoa.
Một phần thôi, khá mờ.
Không đủ để đưa ra trước tòa.
Nhưng nó cho một kết quả khớp trong hệ thống.
Hannibal Lecter.
Sau chừng này vụ giết người,
giờ tên Đồ tể lại để lại dấu vân tay sao?
Will nói dù bằng chứng tìm được là gì,
nó cũng sẽ dẫn chúng ta xa khỏi tên Đồ tể.
Chúng tôi còn tìm thấy sodium amytal
và scopolamine trong máu của Miriam.
Tiến sĩ Chilton đã sử dụng scopolamine,
...và sodium amytal với cả Gideon và Will
trong suốt quá trình điều trị của họ.
Một người được cho là tên Đồ tể Chesapeake
và người kia thì buộc tội Hannibal.
"Ông tóm được đúng cái hộp rồi, Nhưng ông chỉ
đang không nhìn vào góc cần nhìn thôi."
Gideon...
... đã chỉ vào Chilton,
... nói với tôi rằng anh ta là tên Đồ tể.
Khoan. Tôi rối rồi.
Ta đang nói ai là tên Đồ tể Chesapeake?
Tiến sĩ Lecter, hay Tiến sĩ Chilton?
Gọi cả hai người họ đi.
Xin chào, Frederick.
Ôi Chúa ơi.
Đấy hẳn là FBI.
Khi anh tỉnh dậy,
lựa chọn duy nhất anh có là chạy thôi.
Xin đợi một lát.
Tôi có thể nhờ phòng tắm của cậu
được không?
Gideon chưa chết lâu đâu.
Không quá vài giờ.
Chilton đã gọt dần thịt của ông ta
trong nhiều ngày.
Giá sách của Chilton chất đầy
rất nhiều sách y cũ.
Người bị thương.
Hình minh họa này đã xuất hiện
trong rất nhiều các trang trước.
Đó là nạn nhân thứ sáu của tên Đồ tể.
Chilton đã tham vấn trong vụ án
tên Đồ tể khi Miriam biến mất.
Hẳn cô ấy đã nói chuyện với hắn,
nhận ra sự kết nối.
Beverly cũng đã nhận ra mối liên hệ.
Chilton đã tham gia vào vụ án
tên Đồ tể từ trước cả...
... Will Graham,
Hannibal Lecter, Miriam Lass.
Anh ta đã...
tiếp cận với hồ sơ vụ án.
Anh ta có thể biết tất cả những gì
tên Đồ tể cần biết.
Tôi có...
hồ sơ...
... y hệt như Hannibal Lecter.
Cùng một nền tảng y khoa và tâm lý.
Cả hai đều là...
... những tiến sĩ đáng chú ý
trong lĩnh vực.
Đương nhiên phải là tôi rồi!
Hannibal
chưa từng định giết tôi.
Tôi là vật thế cho hắn.
Tôi...
Tôi phải đi nước ngoài.
Tôi sẽ đi nước ngoài.
Không, nếu anh chạy,
trông anh sẽ như là có tội.
Cậu không chạy và cậu trông
vẫn rất gì là có tội.
Abel Gideon đã bị ăn mất một nửa
trong phòng khách của tôi.
Tôi có xác chết trong tư gia nhà mình.
Cậu chỉ nôn ra có một cái tai.
Ngay lúc này đã có thông báo toàn lực lượng
truy nã anh rồi.
Họ khóa thẻ tín dụng,
theo dấu điện thoại của anh.
Tôi có tiền mặt
và tôi ném điện thoại rồi.
Jack Crawford nghĩ là tôi đã giết
hai đặc vụ... ba đặc vụ.
Cậu có biết điều gì có xu hướng
xảy đến cho người đã làm vậy không?
Bắn ngay khi nhìn thấy.
Tôi sẽ chứng minh Hannibal Lecter
là tên Đồ tể vùng Chesapeake.
Tôi biết cậu sẽ.
Và khi cậu làm vậy, tôi sẽ đọc tin về nó
tại một địa điểm an toàn,
... và tôi sẽ lại trình diện mình
trước xã hội vào thời điểm đó.
Will...
Cậu đã làm gì?
- Tôi gọi Jack Crawford.
- Không.
Không.
Không.
Không.
Không.
Không.
Không.
Không, ở yên đó!
Anh không phải một kẻ giết người,
Frederick.
- Sao ông lại đến một mình, Jack?
- Hắn đâu rồi?
- Sao ông đến một mình?
- Hắn ở đâu?
Này, tôi đã nói với ông rồi.
Mọi chuyện không như những gì ta thấy.
Tên Đồ tể Chesapeake vẫn đang đùa với ta.
Tất cả chúng ta.
Tên Đồ tể vùng Ripper không chơi đùa với
tất cả chúng ta, Will.
Hắn đang chơi đùa cậu.
Jack, đợi đã.
Tôi sẽ đưa anh ta ra.
Anh ta có súng.
Tốt.
Chilton!
Chilton, dừng ngay lại đấy!
Xin ông.
Một áo len xanh biển.
Một quần nam màu xám than.
Một áo khoác hai hàng khuy
màu đen và đỏ.
Một ví gập bằng da đen chứa
400...
... 443 đô,
và nhiều thẻ tín dụng.
Một bộ chìa khóa xe.
Tôi cần nói chuyện với Will Graham.
Tôi không quan tâm anh cần gì.
Một bút máy Montblanc màu đen bạc.
Có nhất thiết phải là cô không?
Như thể một sự sỉ nhục cuối cùng.
Giấu đi thành tích không có vẻ gì
là giống anh lắm.
Thành tích không phải là
của tôi.
Vậy là của ai?
Hannibal Lecter sao?
Tất cả chỉ là những lời nói
thoát ra tự miệng.
Không hề có trọng lượng.
Không hề được cân nhắc liệu
nó có phải sự thực hay không.
Chúng không phải sự thực.
Anh đã dùng những liệu pháp cưỡng chế
tác động đến Abel Gideon và Will Graham,
... nhằm hướng cuộc điều tra tên Đồ tể
sang một hướng khác.
Cô không thể nhìn thấy.
Và cô sẽ không nhìn thấy
đến tận khi đã quá muộn.
Đứng nói là tôi đã không cảnh báo cô,
Tiến sĩ Bloom.
Thực tế...
... tôi tin đây nên là những lời cuối cùng
của tôi về chủ đề tên Đồ tể...
... cho đến khi
luật sư của tôi có mặt.
Giờ cô sẽ tỉnh dậy.
Tỉnh dậy.
Bình tĩnh.
Tỉnh dậy trong một căn phòng tĩnh lặng.
Giờ cô sẽ tỉnh dậy.
Tỉnh dậy trong một căn phòng tĩnh lặng.
An toàn.
Là hắn.
Là hắn.
Là hắn...
Không sao rồi.
Xin chào, Will.
Tôi vào được không?
Cậu có định
chĩa một khẩu súng vào tôi không?
Không phải tối nay.
Ông đang chờ ai sao?
Chỉ có cậu thôi.
Vẫn giữ lịch cho những buổi hẹn của tôi?
Và cậu đến rất đúng giờ.
Tôi phải đối mặt với ông.
Và những cảm giác của mình về ông.
Và tôi nghĩ tốt nhất mình nên
làm việc đó một cách trực tiếp.
Trước tiên hãy đau buồn
vì những gì đã mất...
... và vì những gì đã thay đổi.
Tôi đã thay đổi.
Ông đã thay đổi tôi.
Tình bạn chúng ta từng có kết thúc rồi.
Tên Đồ tể vùng Chesapeake kết thúc rồi.
Phải là Miriam, phải không nào?
Cô ấy... buộc phải
lấy đi mạng sống của hắn,
... để có thể lấy lại sự sống cho mình.
Cậu sẽ lấy lại cuộc sống của mình
bằng cách nào đây?
Tôi muốn tiếp tục
quá trình điều trị của mình.
Ta bắt đầu từ đâu đây?