Tip:
Highlight text to annotate it
X
Này, biết người ta nói gì không?
Không, gì vậy?
Hắn yêu Juliette đó.
Ai?
Roméo.
Cái gì? Anh ta yêu con gái nhà Capulet?
Người ta nói là họ đã ở với nhau suốt đêm ấy.
Không thể thế được! Hắn đã phản bội chúng ta!
Ừ, họ bắt đầu qua lại sau hôm vũ hội.
Tybalt đã nhìn thấy họ.
Họ rời thành phố.
Benvolio nói với mình thế đấy.
Anh ta đã phản bội chúng ta.
[On dit dans la rue]
Họ đồn rằng, Roméo đã lầm đường lạc lối.
Rằng hắn đáng bị chém bởi những người mà hắn đã phản bội.
Họ nói rằng, con trai nhà Montaigu...
Đã bán đứng cha mẹ mình, cảm thấy nhục nhã bởi dòng tộc.
Nhưng ngươi, người sống như một thiên thần,
Có vẻ như chẳng điều gì làm ngươi bận tâm.
Ngươi tin tất cả đều là định mệnh,
Nhưng một ngày nào đó cuộc sống sẽ trả thù ngươi.
Anh không có quyền
Đừng có nói về quyền với ta.
Anh không có quyền
Các ngươi không thể nói thế với ta.
Anh không có quyền
Ta biết rằng các ngươi chưa bao giờ yêu.
Anh không có quyền
Ta chẳng có gì bí mật hết, đó là sự thật.
Anh không có quyền
Ta nhìn các ngươi và ta cảm thấy tội lỗi.
Anh không có quyền
Ta chẳng quan tâm đến những gì người ta đồn thổi.
Anh không có quyền
Điều duy nhất ta biết đến...
Anh không có quyền
Là các ngươi cũng mến cô ấy kia mà.
Họ đồn rằng, khi ngươi đã lấy đi sự trong trắng của cô gái,
Ngươi đã đánh mất danh dự của ngươi và đánh thức sự hận thù.
Họ nói rằng, không còn lối thoát nào cho ngươi,
Trừ khi ngươi chấp nhận cứu lấy danh dự mình mà từ bỏ đoá hoa đó.
Nhưng ngươi, người sống như một thiên thần,
Có vẻ như chẳng điều gì làm ngươi bận tâm.
Ngươi tin tất cả đều là định mệnh,
Nhưng một ngày nào đó cuộc sống sẽ trả thù ngươi.
Anh không có quyền
Các ngươi muốn ta phải nói gì đây?
Anh không có quyền
Trừng phạt ta vì ta đã sống một cách ngay thẳng ư?
Anh không có quyền
Các ngươi biết ta là ai kia mà?
Anh không có quyền
Giờ vì sao lại nghi ngờ ta thế này?
Anh không có quyền
Vì sao lại phán xét ta như vậy?
Anh không có quyền
Các ngươi là bạn, là anh em ta mà?
Anh không có quyền
Ta cũng có quyền tự do như các ngươi.
Anh không có quyền
Nghĩ đến điều đó đi, trước khi phán xét ta.
Tất nhiên đó là do cuộc sống lựa chọn...
Thì đó đúng là do cuộc sống lựa chọn mà.
Nhưng tại sao lại là con gái của kẻ thù cơ chứ?
Ta đâu có muốn như vậy, số phận đã an bài.
Trong khi có rất nhiều người khác muốn thế chỗ...
Không, không thể nào...
Mà ngươi lại chỉ lựa chọn một mình cô ấy?
Ta sống cuộc sống của ta, là chính ta.
Ta đã nói với các ngươi điều này rồi phải không?
Anh không có quyền
Này, hãy nhìn các ngươi đi...
Anh không có quyền
Các ngươi chỉ là đang ghen tị.
Anh không có quyền
Các ngươi đã quên tất cả những đêm...
Anh không có quyền
Mà chúng ta đã lo lắng chán nản đến mức nào.
Anh không có quyền
Các ngươi đã quên đi niềm tin...
Anh không có quyền
Mà đã trói buộc các ngươi từ thời thơ ấu.
Anh không có quyền
Khi người ta cầu nguyện trong im lặng,
Anh không có quyền
Thì không phải sao, đây là một cơ hội để xoá bỏ đêm đen.
Anh không có quyền
Không, ta không phản bội ai cả.
Anh không có quyền
Ta cũng không muốn nói lời xin lỗi.
Anh không có quyền
Với các ngươi, ta chỉ là một người nào đó,
Anh không có quyền
Nhưng không có nàng, ta chẳng là gì cả.
Anh không có quyền
Không, ta không phản bội ai cả.
Ta cũng không muốn nói lời xin lỗi.
Không có nàng, ta chẳng là gì cả.
Anh không có quyền
Anh không có quyền
Anh không có quyền
Ta chẳng là gì cả...
Anh không có quyền
Anh không có quyền
Anh không có quyền
Anh không có quyền
Anh không có quyền
[C'est le jour]
Đàn bà chẳng là gì ngoài những bài học đau đớn.
Bài học đầu tiên của ta là với người luôn ở gần cha ta, lúc 15 tuổi.
Tất cả những khát vọng, tất cả những thú vui, ta đều biết tất.
Ta là một người tình tuyệt vời.
Từ tóc vàng hoa tới tóc nâu, ta đều có trong tay,
Chỉ trừ một người...
Một người đáng giá nhất.
Anh em họ ư?
Chuyện nực cười này phải chấm dứt ngay.
Ta nhìn em lớn lên,
giờ ta lại phải nhìn em đi với hắn.
Tại sao em lại có thể yêu con trai nhà Montaigu?
Đó là một cuộc hôn nhân thất bại cả về đạo đức lẫn phẩm hạnh.
Là ngày này đây...
Ngày hôm nay ta tới đây là để báo tin.
Bạn của ta, phải, ta sẽ giết ngươi!
Ta sẽ giết hắn, không, sẽ khiến hắn đau đớn.
Giống như nàng đã làm ta đau đớn.
Juliette, ta sẽ bắt hắn phải trả giá cho sự yếu đuối của nàng.
Đàn bà chẳng là gì ngoài tù ngục.
Ta đã bị giam giữ trong trái tim của Juliette từ năm 15 tuổi.
Ta chưa bao giờ, và sẽ không bao giờ đủ can đảm...
để cho em biết rằng Tybalt đã yêu em trong âm thầm.
Là ngày này đây...
Ngày mà những người đàn ông chúng ta gây chiến.
Ngày bão táp sẽ bùng lên.
Ta sẽ giết hắn, không, sẽ khiến hắn đau đớn.
Giống như nàng đã làm ta đau đớn.
Roméo, ta sẽ bắt ngươi phải trả giá cho sự nhu nhược của mình.
(Ngày này đây...)
Trái tim ta đã bị phản bội.
(Ngày này đây...)
Cũng đau đớn như nỗi sợ hãi trong đêm đen.
(Ngày này đây...)
Chết vì ghen tị,
(Ngày này đây...)
Cũng là chết vì tình yêu.
Đừng có nói với ta về danh dự.
Đàn ông hoàn toàn có thể chết cho tình yêu của mình.
Ta sẽ tìm ngươi, ta sẽ giết ngươi, Roméo.
Và ngươi sẽ biết thế nào là một người đàn ông đã tan nát trái tim.
[Le duel]
Chà chà chà...
Tybalt đang ở giữa chúng ta cơ đấy.
Mercutio!
Nếu con chó đang ở đây...
Thì chủ nhân của nó hẳn là không ở xa đâu nhỉ?
Ta đang tìm Roméo.
Ngươi tìm Roméo?
Hắn đang tìm Roméo đó.
Ta đã thấy ngươi đi tìm nhiều thứ rồi, Tybalt.
Danh tiếng, sự nghiệp, chiến tranh...
Nhưng Roméo thì đừng mơ.
Ta không hiểu gì hết.
Đừng có tự lo lắng thế, Mercutio!
Hắn biết rất rõ lý do vì sao đấy.
Tybalt, ngươi sắp chết rồi.
Tybalt, đừng có cười!
Ngươi chẳng là gì ngoài một kẻ hợm hĩnh.
Không, còn tệ hơn cả thế.
Linh hồn ngươi què quặt rồi nhưng ngươi tưởng rằng vẫn còn sung sức.
Giọng nói của ngươi, con đường ngươi đi...
Tất cả đều làm ta buồn nôn.
Tybalt, ta sẽ giết ngươi!
Mercutio, nhìn lại mày đi.
Mày có khiếu hài hước đấy, nhưng đó là tất cả những gì mày có.
Mày chẳng là cái thá gì ngoài một thằng hề, một thằng thi sĩ dỏm.
Khi nghe đến tên mày,
ta đã phải bịt mũi lại.
Nhưng giờ, kết thúc rồi!
Cả tuổi thơ của ta, ta chỉ có duy nhất một ý nghĩ.
Cuối cùng lòng kiên nhẫn của ta sắp được đền đáp.
Mercutio, ta sẽ giết ngươi!
Ngừng lại!
Các ngươi điên rồi, các ngươi không có quyền.
Khi giết nhau, các ngươi giết luôn cả ý chí và luật lệ.
Ngừng lại!
Sống...
Tất cả chúng ta đều muốn sống...
Mà không có hận thù, không có cái chết.
Sống và tự do nói, tự tôn, tự yêu lấy bản thân...
Tự do...
Tất chúng ta đều tự do.
Nhưng lại không thể theo nó hay từ chối nó.
Vì những người thân yêu, những người mẹ, và vợ của các người...
Hãy quên đi thù hận,
và chỉnh đốn lại tinh thần.
Sống, và nhậu nhẹt khi có cơ hội.
Say xỉn nhưng đừng có hận thù.
Sống...
Tất cả chúng ta đều muốn sống...
Mà không có hận thù, không có cái chết.
Sống và tự do nói, tự tôn, tự yêu lấy bản thân...
Ngừng lại!
Các ngươi điên rồi, các ngươi không có quyền.
Không...
Cái chết dần tới đang chờ đợi chúng ta.
Đừng làm những điều sai lầm.
Sống...
Để hiểu cuộc sống...
Sống...
và lớn lên cùng nhau.
Hắn rất ghét ta, từ rất lâu rồi...
Phải không, Roméo?
Tha thứ là quá dễ dãi đối với hắn.
Hắn giống như một con chó dại.
Một kẻ nhu nhược luôn tin vào sự can đảm của bản thân.
Ngươi đang tưởng tượng cái gì vậy?
Ngươi không phải là vua, không!
Ngươi cũng như chúng ta thôi, còn tệ hơn thế nữa.
Ngươi có tình yêu, nhưng chính ngươi lại làm bậy lên những thứ Chúa ban cho ngươi.
Ngươi giống như một con kền kền đang chờ ai đó tới giết.
Sống, là phải chiến đấu.
Cuộc sống không phải là một vở kịch êm đềm.
Sống...
Tự do...
Nào Mercutio, đứng dậy đi chứ?
Sống...
Tự do...
Sống...
Tự do...
Sống...
Tự do...
Sống...
Tất cả chúng ta đều muốn sống...
Mà không có hận thù, không có cái chết.
Sống và tự do nói, tự tôn, tự yêu lấy bản thân...
Sống...
Tự do...
Sống...
[Mort de Mercutio]
Mercutio!
Ta chết ư?
Roméo!
Mercutio
Mercutio, anh bị thương rồi ư?
Không!
Còn thứ gì có thể làm Mercutio này bị thương cơ chứ?
Nhưng cuộc sống, Roméo,...
Nhìn đi, nó đang chạy trốn, nó đã rời bỏ ta.
Nhưng máu đang chảy...
Không!
Ta sẽ đi.
Em vẫn luôn vụng về, Roméo.
Tại sao em lại ở đây? Ta đã là người đầu tiên bị thương...
Mercutio, tha thứ cho em...
Đừng xin lỗi!
Chỉ có trẻ con mới nói xin lỗi.
Còn Juliette yêu một người đàn ông mà, phải không?
Ôi Mercutio...
Đừng có khóc!
Hãy yêu Juliette, Roméo!
Mercutio!
Hãy yêu nàng bằng cả tâm hồn, bằng tất cả sức lực.
Nàng sẽ cho em thứ mà chưa từng có người phụ nữ nào cho ta.
Hãy yêu nàng, Roméo, yêu nàng...
Mercutio!!!
Ta tan biến thành cát bụi.
Nhưng ta được chết trong vòng tay của em.
Roméo, em trai ta...
Em sẽ làm gì nếu không có ta?
Ta chết, để em được sống.
Nhưng em sẽ không thể sống lâu nữa đâu.
Ta bước qua phía bên kia,
Ta sẽ chờ em ở đó.
Hãy tiếp tục chiến tranh đi!
Nhưng hãy tiếp tục, mà không có ta.
Ta tan biến thành cát bụi.
Nhưng ta chết vinh quang như một vị vua.
Ta nguyền rủa gia đình các ngươi.
Ta nguyền rủa nhà các ngươi.
Roméo yếu ớt, em sẽ bỏ quên lý lẽ mất thôi...
Roméo...
Mercutio!
Không, Mercutio!!!
Mercutio, Mercutio!
Mercutio đừng bỏ em! Mercutio!
Em van anh, đừng bỏ em!
Mercutio!!!
Ai có thể biết được rằng anh dành nhiều tình cảm đến thế?
Chúa ơi, cuộc sống trên thế gian này, không khác gì một địa ngục.
Tybalt, Tybalt, Tybalt...
Không!!!
Tybalt!
Chúa ơi, cuộc sống trên thế gian này, không khác gì một địa ngục.
Vĩnh biệt, các bạn của ta. Vĩnh biệt!
Tybalt...
Đừng có ở lại đây nữa Roméo!
[La vengeance]
Tybalt!!!!
Đi ngay!
Chạy đi!
Ông, chồng tôi!
Ông ở đâu trong lúc Juliette dần trường thành?
Ông ở đâu khi tôi đang dần già đi?
Ông đang ở đâu khi nó chết?
Ông là người hay chỉ là một cái bóng, hả???
Ông phải trả thù cho nó!
Hay ông muốn tôi phải làm thay ông?
Làm gì đi chứ!
Im đi!
Cái giá phải trả là gì?
Mà chúng ta phải đánh đổi bằng cả mạng sống?
Số mệnh là gì?
Số mệnh nào dành cho những kẻ đã đem cái chết tới đây?
Con trai ta đã bị giết!
Nhưng tất cả các người ở đây đều biết,
Rằng Tybalt...
là kẻ đã gây đổ máu trước.
Mọi sự đã rồi.
Nhưng bây giờ để chấm dứt tất cả mọi việc...
Muốn ta tin các ngươi,
Thì ta phải được biết sự thật.
Roméo đâu?
Thần xin thề...
Thần không hề muốn điều này xảy ra.
Hận thù không phải bản tính của thần.
Thế nhưng, đúng là thần đã trả thù hắn ta.
Làm sao thần có thể... đứng đó...
Nhìn anh trai mình... chết mà không thể làm gì...?
Các ngươi, căm ghét tất cả mọi thứ...
Làm sao các người có thể phán xét chúng tôi?
Cả 3 chúng tôi, đều là con các người.
Các người mới chính là những kẻ sát nhân!
Không!
Chúng tôi chỉ là những con rối...
Noi gương theo những tội lỗi của các người.
Cái giá phải trả là gì?
Mà chúng ta phải đánh đổi bằng cả mạng sống?
(Cái giá phải trả là gì?)
Số mệnh là gì?
Số mệnh nào dành cho những kẻ đã đem cái chết tới đây?
(Cái chết...)
Cái giá phải trả là gì?
Mà chúng ta phải đánh đổi bằng cả mạng sống?
(Cái giá phải trả là gì?)
Số mệnh là gì?
Số mệnh nào dành cho những kẻ đã đem cái chết tới đây?
Mọi sự đã rồi.
Nhưng bây giờ để chấm dứt tất cả mọi việc...
Ta tin ngươi.
Ta phải biết sự thật.
Một cái giá quá đắt...
Hỡi người dân Vérone!
Ta là vua của sự ngu ngốc sao?
Vị vua của sự dốt nát này đang cai quản những kẻ đần sao?
Ta có thể kết án ngươi tội chết, Roméo!
Không!
Nhưng ta chỉ yêu cầu ngươi phải rời khỏi đây.
Ngươi bị trục xuất vĩnh viễn khỏi thành.
Ngươi phải rời khỏi đây, tới Mantoue ngay lập tức.
Vĩnh biệt!
Đủ rồi, Hoàng tử! Ta cầu xin ngài,...
Xin hãy rủ lòng thương hại, đừng trục xuất nó đi...
[Le pouvoir]
Là một Hoàng tử...
Là vua.
Có mọi quyền lực nhưng lại không có quyền hành.
Làm vua xứ này,
Nơi luật lệ chẳng là cái gì.
Họ đố kị với ta, nhưng vì sao?
Họ dùng từ "hắn" khi nói về ta.
Họ sợ ta, họ tin ta,
Để họ cảm thấy ấm áp, còn truyền cho ta sự lạnh lẽo.
Thế nhưng ta muốn khẳng định rằng,
Ta đã hy sinh tất cả,
Để chăm lo cho các người.
Quyền lực...
Dù chúng ta giàu có, hay đẹp đến cỡ nào,
Thì lòng ham muốn không bao giờ ngừng lại.
Tất cả chúng ta đều nhận được sự ban ơn của Chúa.
Chúng ta đều hạnh phúc.
Chúng ta biết ác quỷ dưới địa ngục.
Biết những cơn gió thổi trên mặt biển.
Nhưng ta lại không biết làm thế nào để có...
Nỗi đau nhẹ nhàng hơn,
Hay những niềm vui lớn lao hơn.
Quyền lực nằm trong tay bọn họ,
Quý giá hơn tất cả kho vàng trên đất này,
Khi thế giới chỉ là một tấm gương phẳng.
Quyền lực...
Quyền lực, người ta yêu hương vị của nó.
Thơm ngon hơn cả tình yêu.
Mềm mại hơn cả nhung lụa...
Của những người phụ nữ thường hay xun xoe bên mình.
Quyền lực, đó là sự hưởng thụ.
Và ta hưởng thụ sự tin cậy của mọi người.
Và khi ta gieo mầm mống...
Của những chuyện như thế này, ta đã nghĩ rằng:
Quyền lực, nó thật tuyệt vời!
Ta là người của công chúng.
Trong cái thế giới mọi thứ đều phải mua bằng tiền,
Ta là người duy nhất mà họ cống nạp.
Trong cái thế giới mọi thứ đều có thể được bán,
Họ phải nộp cho ta, bằng không ta sẽ lấy.
Ta là người khổng lồ giữa những người lùn.
Và ta lừa dối tất cả.
Quyền lực, à, các bạn của ta,
Nếu các ngươi chưa biết cái giá phải trả là gì,
Thì đó là thần chết đang cười nhạo các ngươi.
Cười nhạo sự vĩnh hằng trên thế gian này.
Khi ta trả lại công lý,
Đức hạnh sẽ đấu tranh với tệ nạn,
Giống như một người cha đang khuyên răn con.
Ta ra lệnh, chúng chấp hành.
Quyền lực, nó rất xứng đáng,
Để người ta nhận nó, thừa hưởng nó.
Cái ngày mà người ta rời bỏ quyền lực,
Là ngày họ xây dựng được một huyền thoại.
Quyền lực cháy bỏng trong các ngươi.
Quyền lực làm các người trở nên điên dại.
Người ta bám riết lấy quyền lực,
Và khi nó bỏ rơi họ,
Họ sẽ chết.
Quyền lực....
Quyền lực!
Roméo!
Mẫu hậu, con đã bị trục xuất. Con đã đánh mất Juliette.
Còn ta, ta đã mất con!
Con yêu nàng...
Ta cũng yêu con nhiều như con yêu nó.
Chúng ta đều phải chịu đựng mà thôi.
Nhưng làm sao con có thể sống nếu thiếu nàng?
Cuộc sống không có con đối với ta, cũng giống như địa ngục.
Vĩnh biệt mẫu hậu!
Vĩnh biệt con, con trai ta!
[Duo du desespoir]
Mercutio...
Tybalt!!!
Mọi thứ đều không đi theo con đường chúng ta muốn.
Juliette, giờ con đã biết...
Điều mà ta đã dự đoán được từ lâu.
Và con khóc... Con gái ta, em gái ta,...
Ta cũng đau nỗi đau của con.
Chúa ơi, con người, thật khắc nghiệt.
Con người, thật cứng rắn.
Ôi Chúa ơi! Con người, thật khắc nghiệt!
Chúng ta phải làm gì...
Để con chấp nhận điều này?
Chúa ơi, Người đã sinh ra chúng con,
Tại sao Người lại bắt chúng con phải im lặng...
Mà nhìn người khác chết?
Khi Hoàng tử trục xuất con,
Người đã cứu con, con có biết?
Người ta muốn con phải đền bằng máu,
Máu của một Montaigu.
Thằng bé khốn khổ của ta, con đã lầm lạc.
Con chẳng hiểu gì hết phải không?
Chúa ơi, con người, thật khắc nghiệt.
Con người, thật cứng rắn.
Ôi Chúa ơi! Con người, thật khắc nghiệt!
Chúng ta phải làm gì...
Để con chấp nhận điều này?
Chúa ơi, Người đã sinh ra chúng con,
Tại sao Người lại bắt chúng con phải im lặng...
Mà nhìn người khác chết?
Chúa ơi, con người, thật khắc nghiệt.
Con người thật cứng rắn.
Ôi Chúa ơi! Con người, thật khắc nghiệt!
Chúng ta phải làm gì...
Để con chấp nhận điều này?
Chúa ơi, Người đã sinh ra chúng con,
Tại sao Người lại bắt chúng con phải im lặng...
Mà nhìn người khác chết?
Chúa ơi, con người, thật khắc nghiệt.
Con người thật cứng rắn.
Ôi Chúa ơi! Con người, thật khắc nghiệt!
Chúng ta phải làm gì...
Để con chấp nhận điều này?
Chúa ơi, Người đã sinh ra chúng con,
Tại sao Người lại bắt chúng con phải im lặng...
Mà nhìn người khác chết?
Lạy Chúa...
[Le chant de l'alouette]
Juliette, Juliette...
Ta đã nghe tiếng chim chiền chiện bay cao.
Ta sẽ mạnh khoẻ thôi, và phải sẵn sàng...
Juliette, ta phải đi đây.
Roméo, Roméo...
Không, đó chỉ là tiếng chim sơn ca mà thôi.
Em cảm thấy như sắp phát điên...
Roméo, nếu chàng đi...
Em không muốn.
Em không thể...
Sống thiếu chàng.
Em yêu chàng, cho tới hết đêm...
Được ngủ trong vòng tay của chàng,
Được chết cùng chàng...
Ta yêu nàng,
Cả đời này nguyện yêu nàng.
Công lý của loài người không hề vững vàng.
Họ chưa bao giờ yêu, làm sao có thể phán xét chúng ta?
Ngày mai, chàng đã ở rất xa...
Chúng ta yêu nhau, cho tới hết đêm...
Được ngủ trong vòng tay của nhau,
Được chết cùng nhau...
Được ngủ trong vòng tay của nhau,
Được chết cùng nhau...
Em yêu chàng!
Roméo, mẹ em đang tới!
Juliette, ta không muốn xa nàng.
Em cũng thế.
Em là vợ chàng.
Mãi mãi...
Juliette, hãy đợi ta.
Roméo!
Hãy đợi ta!
Ta sẽ quay về.
Roméo!
Ta sẽ quay về.
[Demain]
Pâris, ta đã quyết định sẽ trao con gái ta cho ngài.
Pâris, ta đã bỏ lại đoá hồng, đoá thuỷ tiên ấy lại cho ngài.
Ta làm điều này vì muốn tốt cho nó.
Để nó quên đi nỗi phiền muộn.
Trái tim pha lê của nó, từ nay về sau sẽ thuộc về ngài.
Ngày mai, ta sẽ gả nó cho ngài.
Juliette, con biết tình yêu mà cha dành cho con.
Nhưng Juliette, ngày mai tuổi thơ của con sẽ kết thúc.
Cha đã gả con cho Pâris.
Con sẽ sinh ra những đứa con cho hắn.
Và Chúa sẽ phù hộ cho con.
Cha đã gả con cho Pâris.
Ngày mai...
Hắn ta sẽ có con.
Đàn bà, thì không có quyền lựa chọn.
Đàn ông, có tất cả mọi quyền hành.
Tại sao con khóc? Ít nhất con phải biết...
Rằng thời khắc hạnh phúc của con đang tới.
Ngày mai...
Hắn ta sẽ có con.
Vú ơi...
(Ngày mai...)
Cha muốn con lấy Pâris.
(Con sẽ được gả cho hắn)
Vú ơi...
(Ngày mai...)
Tại sao con lại phải nghe theo điều đó?
(Con không có sự lựa chọn nào khác)
Con gần như muốn chết đi...
(Làm sao con dám làm điều đó?)
Khi bị ép buộc phải yêu một Pâris xuất thân từ hoàng tộc.
Con đã có chồng rồi mà?
Ngày mai...
Con sẽ được gả cho hắn.
Juliette, tại sao con vẫn còn yêu hắn ta?
Trong khi anh họ con đã phải chết?
Ta van con, con phải chấp nhận...
Người chồng này, vì chúng ta đã hứa.
Ngày mai...
Con sẽ được gả cho hắn.
Ngày mai, con sẽ được gả cho hắn.
Ngày mai, con sẽ được gả cho hắn.
Tôi không muốn, hãy để cho tôi yên!
Xin hãy rủ lòng thương tôi mà từ bỏ đi!
Con phải làm theo những gì cha con bảo.
Không!
Ngày mai...
Con sẽ được gả cho hắn.
[Avoir une fille]
Một đứa con gái,
Như một viên ngọc nhỏ bé,
Với đôi mắt lấp lánh,
Và làn da nhợt nhạt.
Một đứa con gái,
Đã đến tuổi trường thành,
Như một nhạc sĩ kì tài,
Đứng trước những thanh âm.
Một đứa con gái,
Với trái tim bằng cát,
Là món quà của Chúa,
Cũng là món quà của ác quỷ.
Có đứa con gái,
Giống như đang thực hiện một tội ác,
Nơi ấy, người phạm tội lại là nạn nhân.
Đứa con gái ấy,
Nó là cuộc sống, là giọt máu của ta.
Nó là kết quả của tình yêu khi ta 20 tuổi.
Và ta nguyền rủa tất cả những người nó yêu.
Nó là cuộc sống, là giọt máu của ta.
Và ta nguyền rủa tất cả những người nó yêu.
Đứa con gái ấy,
Giống như đang run rẩy trong nỗi sợ hãi,
Khi nó mắt đầu hoá trang,
Để nói dối mọi chuyện.
Con gái của ta,
Ta sẽ không bao giờ...
Đối xử với phụ nữ...
Giống như ta đã làm trước đây.
Con gái của ta,
Ta căm ghét con người,
Và cách nhìn của họ.
Ta biết hết từ họ những mưu mẹo,
Cùng những chiến thắng "vinh quang".
Và một ngày kia, khi người đó tới,
Lấy mất con gái ta, gọi ta là bố vợ,
Từ ngày đó, và tất cả những ngày sau đó,
Ta sẽ đặt vào ngay trong tim một đôi thành giữ cửa,
Ta trở thành một người câm điếc không nghe tiếng nói của nhân gian.
Có con gái,
Cũng là tiếp tục hy vọng và tin tưởng.
Kể cả khi cái chết đến vào một ngày nào đó,
Con cũng sẽ ôm tất cả hy vọng vào lòng.
Tia sáng nhỏ nhoi ấy có thể đến từ bất cứ nơi đâu,
Bằng tình yêu, trái tim đã gào thét.
Một đứa con gái,
Như một viên ngọc nhỏ bé,
Với đôi mắt lấp lánh,
Và làn da nhợt nhạt.
Có đứa con gái,
Giống như đang thực hiện một tội ác,
Nơi ấy, người phạm tội lại là nạn nhân.
Con gái của ta...
Con gái của ta...
[Sans elle]
Bóng đêm... Nó không cần gì cả.
Với bóng tối, ở đâu cũng là khu vườn quen thuộc.
Màu xanh của bầu trời,
Nhẹ nhàng tô điểm cho đôi mắt nó.
Đường cong của cái cổ ấy,
Không cần trang sức cũng đã tuyệt hảo.
Khi ta ở trong bóng đêm,
Giống như lúc ở trong nhà thờ.
Không có ai gọi ta.
Ta cũng chẳng trả lời ai.
Khi bóng đêm ôm lấy ta,
Ta hoàn toàn quên mất là ngươi đang ở đó.
Vì nàng,
(Cha Laurent!)
Ta đã bỏ lại tất cả.
(Hãy giúp con!)
(Họ muốn con kết hôn với người khác.)
Vì nàng,
(Con như muốn chết đi.)
Ta như đã chết đi.
Ta bị nhốt trong một cái lồng,
Như một con chim ngoan đạo.
Nhưng bây giờ, ta vô cùng giận dữ,
Khi họ săn đuổi ta.
Tối nay, ta gào thét,
Tình yêu không phải là cái tội.
Các ngươi đều là những kẻ mù loà,
Khi coi chúng ta là tội phạm.
Hãy mở mắt ra, mở trái tim ra,
Để biết rằng khi yêu, mọi đau khổ đều tan biến.
Khi ta lê bước trên con đường Mantoue,
Ta cảm thấy như sắp phát điên vì thiếu nàng.
Bóng đêm...
(Tất cả đều không quan trọng)
Nó không cần gì cả.
(Xin Chúa tha thứ cho những tội lỗi của chúng con)
Với bóng tối,
Ở đâu cũng là khu vườn quen thuộc.
(Tất cả đều không quan trọng)
Màu xanh của bầu trời...
(Khi chúng ta ở bên nhau)
Nhẹ nhàng tô điểm cho đôi mắt nó.
(Nghĩ đến chàng, ta run rẩy)
Đường cong của cái cổ ấy,
(Tình yêu thật sự là tội lỗi sao?)
Không cần trang sức cũng đã tuyệt hảo.
(Vì sao lại ngăn cản chúng tôi?)
Khi ta ở trong bóng đêm,
Giống như lúc ở trong nhà thờ.
Không có ai gọi ta.
Ta cũng chẳng trả lời ai.
Khi bóng đêm ôm lấy ta,
Ta hoàn toàn quên mất là ngươi đang ở đó.
Hãy nghe ta, Juliette, hãy nghe Cha Laurent.
Uống chai thuốc này,
Chỉ cần một vài giọt, con sẽ chìm trong giấc ngủ.
Họ sẽ nghĩ là con đã chết.
Cơ thể con sẽ trở nên lạnh lẽo.
Và khi con thức dậy,
Roméo sẽ ở đó.
Ta sẽ gửi cho hắn 1 lá thư để thông báo,
Hắn sẽ nhận được thôi.
Hãy tin ta, Juliette.
Hãy nghe ta.
[Le poison]
Đâu mất rồi...
Giấc mơ của những người đang yêu nay đã đi đâu rồi?
Những ngôn từ ngọt ngào, những phút giây nồng thắm...
Em trở về đây, và em đang đợi chàng...
Chúa sẽ dẫn đường cho chúng ta.
Tạm biệt cuộc sống!
Roméo, tại sao...
Họ lại làm thế?...
Chuyện của chúng ta...
Là hài kịch, hay chỉ là đùa vui?
Chúa sẽ dẫn đường cho chúng ta.
Tạm biệt cuộc sống.
Roméo, họ ép chúng ta vào vòng quay của trò chơi này,
Những tưởng để cứu sống ta...
Nhưng họ đã buộc ta phải chết.
Chai thuốc độc này, sẽ cứu chúng ta.
Đến bình minh, em sẽ lại trở về...
Đâu mất rồi...
Giấc mơ của những người đang yêu nay đã đi đâu rồi?
(Giấc mơ đâu rồi...)
Những ngôn từ ngọt ngào, những phút giây nồng thắm...
Em trở về đây, và em đang đợi chàng...
Chúa sẽ dẫn đường cho chúng ta.
Sao cơ?
Juliette đã chết?
Juliette đã chết thật sao? Không!
Đi báo cho phu nhân Capulet ngay, nhanh!
Juliette đã chết!!!
Juliette...
Juliette...
Juliette của ta!!!
Tại sao... Tại sao con lại làm thế?
KHÔNG!!!
[Comment lui dire]
Ta chẳng có thứ gì quan trọng...
Ta chỉ là một người bạn thời thơ ấu của anh ta.
Ta đã từng chỉ thích phụ nữ và nhảy múa.
Nhưng tất cả đã kết thúc...
Chỉ mới ngày hôm qua...
Cái chết tưởng chừng như còn xa vời lắm.
Nhưng thần Chết đã đột ngột gõ cửa thành phố này...
Giống như một con nhện giăng tơ.
Chúng ta đã từng là những vị vua của thế giới.
Nhưng những vết thương này quá đau đớn.
Và nếu ngày mai, thời gian ngừng trôi...
Cũng không thể kéo Juliette trở về.
Và chính ta...
Lại là người phải nói với anh ấy điều này.
Làm sao để nói đây?
Làm sao để nói rằng điều tồi tệ nhất đã xảy ra.
Làm sao để nói rằng...
Người con gái anh yêu đã tự sát?
Rằng hạnh phúc đã đi mất rồi.
Tuổi thanh xuân cũng đã kết thúc.
Tất cả những gì còn sót lại chỉ là một người bạn.
Làm sao để nói đây? Anh ấy chắc chắn sẽ đau khổ.
Làm sao để nói bây giờ...
Ta đã luôn luôn sống cô đơn.
Không cha không mẹ, lang thang ngoài đường phố.
Khi ta mất đi một người bạn,
Ta lại trở nên mồ côi lần nữa.
Khi Mercutio hát rằng cuộc sống rất tươi đẹp,
Ta đã tin điều đó.
Nhưng Mercutio đã không bao giờ hát nữa.
Và ta lại cô đơn, lại lạc lối.
Chúng ta đã từng là những vị vua của thế giới.
Nhưng những vết thương này quá đau đớn.
Và nếu ngày mai, thời gian ngừng trôi...
Cũng không thể kéo Juliette trở về.
Và chính ta...
Lại là người phải nói với anh ấy điều này.
Làm sao để nói đây?
Làm sao để nói rằng điều tồi tệ nhất đã xảy ra.
Làm sao để nói rằng...
Người con gái anh yêu đã tự sát?
Và khi nàng ra đi, nàng đã để lại...
Một nửa tình yêu của anh ấy dành cho nàng.
Nàng mãi mãi lấy đi tất cả.
Làm sao để nói đây? Anh ấy chắc chắn sẽ đau khổ.
Làm sao để nói bây giờ...
Làm sao để nói rằng điều tồi tệ nhất đã xảy ra.
Làm sao để nói rằng...
Người con gái anh yêu đã tự sát?
Rằng hạnh phúc đã đi mất rồi.
Tuổi thanh xuân cũng đã kết thúc.
Tất cả những gì còn sót lại chỉ là một người bạn.
Làm sao để nói đây? Anh ấy chắc chắn sẽ đau khổ.
Làm sao để nói đây?
Làm sao để nói đây?
Benvolio, anh làm gì ở đây? Dậy đi!
Anh ngủ đấy à? Thằng ngốc này!
Roméo...
Anh vừa ở Veroné phải không? Có tin tức gì không?
Roméo...
Nói cho ta nghe về Juliette đi.
Ta không thể ở đây thêm một chút nào nữa.
Roméo đợi đã...
Nào, nói ta nghe!
Nói ngay đi!
Roméo...
Nói đi!
Nói ngay đi!
Roméo!!!
Juliette đã chết rồi!
Roméo đợi đã...
Roméo!!!
[Mort de Roméo]
Các người đã làm gì, để nàng phải ra đi?
Các người đã làm gì? Đánh nhau ư?
Chia rẽ chúng tôi, là các người đã thắng ư?
Các người đã làm gì, để nàng phải lựa chọn cái chết...
Vĩnh viễn rời xa ta...
Trong khi ta không thể ở đó, giữ chặt nàng trong vòng tay?
Các người đã làm gì, mà nàng đã bỏ ta lại?
Bao nhiêu hối tiếc của các người, đã đè nặng trong lòng ta.
Kết thúc rồi... Ta sẽ đi.
Ta đã từng muốn biết thế nào là cuộc đời, và giờ ta đã biết.
Thật sự mệt mỏi quá.
Ta không còn mong muốn gì nữa.
Chỉ cần ở lại đây, và nắm lấy tay nàng,
Đặt lên tim ta, quên đi nỗi đau đớn này.
Kết thúc rồi... Ta sẽ đi.
Ta đã từng muốn biết thế nào là cuộc đời, và giờ ta đã biết.
Những nụ hôn ngọt ngào của nàng...
Và đôi mắt dịu dàng ấy...
Ta sẽ mang chúng theo,
Và dâng hiến cho Chúa.
Vĩnh biệt, Juliette của ta.
Thế giới vĩnh hằng đang đợi chờ chúng ta.
Kết thúc rồi... Ta sẽ đi.
Cuối cùng ta cũng đã quên đi việc tìm kiếm sự bình yên.
Thật sự mệt mỏi...
Ta không muốn biết thêm bất cứ điều gì nữa.
Chỉ cần ra đi...
Đi qua tấm gương...
Và gặp lại Juliette ở thế giới vĩnh hằng.
Thế giới ấy đang chờ chúng ta.
Roméo...
Roméo, chàng đã trở lại rồi.
Ơn Chúa!
Roméo, dậy đi! Đi nào!
Đi nào, họ đến bây giờ đấy.
Roméo...
Roméo, nhìn này! Em vẫn sống.
Chàng biết là cha Laurent đã thông báo với chàng mà.
Roméo, nói gì đi!
Roméo, trả lời em đi!
Tình yêu của em, trả lời em đi... Trả lời...
TRẢ LỜI ĐI!!!
[La mort de Juliette]
Tại sao ta vẫn còn ở đây?
Trong một thế giới chàng đã không còn ở lại.
Người ta còn có quyền chọn lựa không...
Khi người ta yêu đã tự vẫn vì ta?
Xin đừng tìm cách thấu hiểu chúng tôi!
Đừng tìm chúng tôi nữa!
Đốt cháy tình yêu của chúng tôi thành tro...
Rồi các người sẽ phải lẩn trốn trong cơn lạnh giá.
Ta chết cho tình yêu của mình.
Ta chết vì tình yêu.
Roméo, Roméo...
Cuộc sống không có chàng thì không thành lời.
Roméo, em yêu chàng rất nhiều.
Đêm nay, ngày đã đi ngủ rồi,
Mà không có hương vị của chàng trên môi em.
Roméo, Roméo...
Em đến đây, hãy chờ em trên kia...
Roméo, em yêu chàng rất nhiều.
Ngày mai, khi mặt trời mọc,
Vẫn không có hương vị của chàng trên môi em.
Có thể các người cũng có những nỗi đau.
Nhưng ta cũng đã nhận rất nhiều nỗi đau từ các người.
Ta mặc kệ các người cùng những nỗi hận thù chất chứa.
Nhưng hãy để ta rời xa các người.
Ta chết cho tình yêu của mình.
Ta chết vì tình yêu.
Roméo, Roméo...
Cuộc sống không có chàng thì không thành lời.
Roméo, em yêu chàng rất nhiều.
Đêm nay, ngày đã đi ngủ rồi,
Mà không có hương vị của chàng trên môi em.
Roméo, Roméo...
Em đến đây, hãy chờ em trên kia...
Roméo, em yêu chàng rất nhiều.
Ngày mai, khi mặt trời mọc,
Vẫn không có hương vị của chàng trên môi em.
[J'sais plus]
Ta không thể ngờ, thật sự không ngờ...
Nếu ta tin tưởng, hay đặt niềm tin hơn nữa vào con người,
Nếu Chúa vẫn còn ở bên cạnh ta,
Ta không ngờ rằng, ta đã sai lầm.
Vì Ngài, ta đã từ bỏ tất cả.
Ta dâng hiến cho Ngài cả linh hồn.
Vì Ngài, ta đã quên đi...
Thân thể mềm mại của đàn bà.
Ta tin tưởng vào lòng nhân từ của Ngài,
Nhưng ta lại đánh mất lòng nhân từ của bản thân.
Ta không thể yêu được nữa,
Khi tất cả mọi người đều chan chứa thù hận.
Ta ghen tị với các tín đồ khác, và kể cả những ai có lòng tin.
Ta chỉ là một người bình thường giống như mọi người,
Từ từ chết chìm,
Và mất đi lòng tin...
Ta không thể ngờ, thật sự không ngờ...
Có phải chính Ngài đã muốn...
Họ yêu nhau rồi cùng nhau tự vẫn?
Ta không ngờ rằng, ta đã sai lầm.
Vì Ngài, ta đã tha thứ,
Vì Ngài, ta đã làm tròn sứ mệnh của mình,
Vì Ngài, ta đã lắng nghe tâm tư của họ,
Nhưng bí mật của ta thì dần dần...
Trở nên ngày càng lớn.
Ta đã hét lên nhưng dường như Ngài đã câm điếc,
Ta đã mất đi tình yêu của mình.
Chúa ơi, đây là lời cầu xin của ta,
Và cũng là lời cầu xin của mọi người.
Ta chỉ là một con người giống như họ.
Ta quỳ gối cầu xin Chúa,
Ta thật sự rất buồn.
Thế nhưng ta nhớ rằng,
Trước khi ta buông lời báng bổ như vầy,
Ta có thể nói ta kính trọng Ngài ngay từ khi ta gặp.
Cuộc sống rất dễ chịu,
Nó luôn đáp ứng đủ cho nhu cầu yêu.
Nhưng những giọt mực Evangiles trong tim ta...
Đã trở nên khô cạn.
Chúa ơi, tất cả mọi người,
Người thấu hiểu tất cả,
Xin Ngài hãy lắng nghe lời cầu xin của người đàn ông này,
Người đang quỳ ở đây,
Người đã trở nên điên loạn.
Ta không ngờ rằng, ta đã sai lầm...
Ta không thể ngờ, thật sự không ngờ...
Có phải chính Ngài đã muốn...
Họ yêu nhau rồi cùng nhau tự vẫn?
Ta không ngờ rằng, ta đã sai lầm...
Ta không thể ngờ, thật sự không ngờ...
Nếu ta tin tưởng, hay đặt niềm tin hơn nữa vào con người,
Nếu Chúa vẫn còn ở bên cạnh ta,
Ta không ngờ rằng, ta đã sai lầm.
Ta thật sự không ngờ!
[Coupables]
Cuộc sống chúng ta không khác gì những chiếc thuyền trôi dạt trên biển.
Tại sao còn tiếp tục sống làm gì khi con chúng ta đã chết?
Chúa và mọi người đều đã thấy chúng ta như thế nào.
Linh hồn pha lê của các con sẽ tha thứ cho tội ác này của chúng ta.
Chính chúng ta đã làm cho các vị thần tức giận.
Cầu cho các con yên nghỉ.
Nguyện cho các con yêu nhau mãi mãi.
Các con phán xét, và khiển trách chúng ta,
Các con là thiên đàng, còn chúng ta là những ngọn lửa.
Nơi đây, số mệnh Roméo và Juliette đã kết thúc.
Các con phán xét, và khiển trách chúng ta,
Các con là thiên đàng, còn chúng ta là những ngọn lửa.
Nơi đây, số mệnh Roméo và Juliette đã kết thúc...
Tội lỗi...
Cả thế giới sẽ phán xét chúng ta.
Tội lỗi...
(Yêu...)
(Là trở nên tốt đẹp hơn.)
Cả thế giới...
(Những người còn sống...)
Sẽ phán xét chúng ta.
Tội lỗi...
(Yêu...)
(Là trèo lên thật cao.)
Cả thế giới...
Sẽ phán xét chúng ta.
Yêu... Là bay lên thật cao...
Cả thế giới...
Sẽ phán xét chúng ta.
(Tội lỗi...)
(Là trở nên tốt đẹp hơn.)
Cả thế giới...
Sẽ phán xét chúng ta...
Yêu...
Kính thưa quý vị khán giả,
Nhà Capulet
Nhà Montaigu
Những đứa trẻ nhà Capulet và Montaigu, đồng thời cũng là những nhà giả kim thuật.
Bá tước Pâris
Và tuỳ tùng của ngài.
Nhà thơ
Cha Laurent
Ông hoàng
Và những cận vệ.
Thần chết
Vú nuôi
Cô bé câm
Bá tước Capulet
Phu nhân Capulet
Phu nhân Montaigu
Tybalt
Mercutio
Benvolio
Và... Roméo & Juliette
Yêu là trở nên tốt đẹp hơn.
Yêu là được bay thật cao.
Và chạm vào những cánh chim.
Yêu là trở nên tốt đẹp hơn.
Yêu là vượt qua thời gian.
Yêu là được sống mãi.
Và đốt cháy con tim trong miệng núi lửa.
Yêu là trở nên vĩ đại hơn.
Yêu là mạnh mẽ hơn tất cả.
Trao cho nhau những điều tuyệt vời nhất.
Yêu và cảm nhận nhịp đậm của trái tim.
Yêu để không còn thấy sợ hãi.
Yêu là trở nên tốt đẹp hơn.
Yêu là được bay thật cao.
Và chạm vào những cánh chim.
Yêu là trở nên tốt đẹp hơn.
Yêu là vượt qua thời gian.
Yêu là được sống mãi.
Và đốt cháy con tim trong miệng núi lửa.
Yêu là trở nên vĩ đại hơn.
Yêu là đốt cháy hết những đêm đen.
(Là đốt cháy hết những đêm đen)
Yêu là thiêu rụi hết mọi tin đồn.
(Là thiêu rụi hết mọi tin đồn)
Và làm cho cuộc sống này ý nghĩa hơn.
Yêu là đốt cháy hết những đêm đen.
Yêu là trở nên tốt đẹp hơn.
(Là trở nên tốt đẹp hơn)
Yêu là được bay thật cao.
(Là được bay thật cao)
Và chạm vào những cánh chim.
Yêu là trở nên tốt đẹp hơn.
Yêu...
Cám ơn!
Cám ơn tất cả!
Kính thưa quý vị,
Tối nay, chúng tôi đặc biệt may mắn khi không chỉ chào đón những chiếc máy quay phim từ Đài truyền hình,
Mà còn chào đón cả nhà sản xuất kiêm soạn nhạc của chúng tôi:
Ngài Gérard Presgurvic!
Mọi người có vui không?
Cùng nhau hát nào!
Những ông vua thống trị thế giới, ngự trị trên đỉnh cao danh vọng.
Ngắm nhìn thế giới từ vị thế cao quý của mình.
Nhưng có một điều họ không thấy được, đó là những gì chúng ta nghĩ về họ.
Rằng ở dưới hạ tầng này, chúng ta mới là những ông vua.
Những ông vua của thế giới làm tất cả những gì họ muốn.
Họ có cả thế giới nhưng xung quanh họ chỉ là sự cô đơn.
Trong lâu đài tận trên cao, họ cảm thấy chán chường.
Trong khi đó ở dưới này chúng ta ca múa suốt đêm.
Chúng ta thương yêu nhau và tận hưởng cuộc sống.
Ngày cũng như đêm cứ thế mà trôi qua.
Sự tồn tại của chúng ta sẽ chẳng còn ý nghĩa,
Khi chỉ biết tự làm cuộc sống mình thêm mệt mỏi.
Biết rằng thời gian như cơn gió thổi qua.
Điều quan trọng là phải sống.
Dù chẳng cần biết đạo đức là gì,
Chúng ta vẫn biết rõ rằng chúng ta hề làm điều xấu.
Những ông vua thống trị thế giới, họ e sợ mọi thứ.
Họ là sự trộn lẫn giữa những con chó và những con sói,
Và tự tạo bẫy để một ngày tự đâm đầu vào.
Họ phòng vệ tất cả mọi thứ kể cả tình yêu.
Những ông vua của thế giới đánh chiến lẫn nhau.
Không thể có hai người cho một vị trí.
Và ở dưới đây chúng ta chẳng muốn tham gia vào cuộc chiến của họ.
Chúng ta biết rằng tất cả chỉ là trò chơi của những ông vua.
Tới lượt các bạn!
Chúng ta thương yêu nhau và tận hưởng cuộc sống.
Ngày cũng như đêm cứ thế mà trôi qua.
Sự tồn tại của chúng ta sẽ chẳng còn ý nghĩa,
Khi chỉ biết tự làm cuộc sống mình thêm mệt mỏi.
Biết rằng thời gian như cơn gió thổi qua.
Điều quan trọng là phải sống.
Dù chẳng cần biết đạo đức là gì,
Chúng ta vẫn biết rõ rằng chúng ta hề làm điều xấu.
Thế nào?
Không nghe thấy giọng các bạn nhé!
Chúng ta thương yêu nhau và tận hưởng cuộc sống.
Ngày cũng như đêm cứ thế mà trôi qua.
Sự tồn tại của chúng ta sẽ chẳng còn ý nghĩa,
Khi chỉ biết tự làm cuộc sống mình thêm mệt mỏi.
Sự tồn tại của chúng ta... (Biết rằng thời gian như cơn gió thổi qua)
...sẽ chẳng còn ý nghĩa (Điều quan trọng là phải sống)
Dù chẳng cần biết đạo đức là gì,
Chúng ta vẫn biết rõ rằng chúng ta hề làm điều xấu.
(Chúng ta thương yêu nhau và tận hưởng cuộc sống)
Dù chẳng cần biết đạo đức là gì,
(Ngày cũng như đêm cứ thế mà trôi qua)
Điều chúng ta làm không hề xấu.
(Sự tồn tại của chúng ta sẽ chẳng còn ý nghĩa)
(Khi chỉ biết tự làm cuộc sống mình thêm mệt mỏi)
(Biết rằng thời gian như ngọn gió thổi qua)
Giống như ngọn gió...
(Điều quan trọng là phải sống)
(Dù chẳng cần biết đạo đức là gì)
Chúng ta yêu thương nhau và tận hưởng cuộc sống.
Ngày cũng như đêm cứ thế mà trôi qua.
Sự tồn tại của chúng ta sẽ chẳng còn ý nghĩa,
Khi chỉ biết tự làm cuộc sống mình thêm mệt mỏi.
Biết rằng thời gian như cơn gió thổi qua.
Điều quan trọng là phải sống.
Dù chẳng cần biết đạo đức là gì,
Chúng ta vẫn biết rõ rằng chúng ta hề làm điều xấu.
Translate & Encode: Nini_mimi_cat (c) VNComicFarm �