Tip:
Highlight text to annotate it
X
Các tập trước của FRINGE...
Di chúc và tâm nguyện
cuối cùng của William Bell.
"Cho Nina, một vật kỷ niệm của tôi."
Tôi cần Belly.
Tôi cần sự giúp đỡ của ông ấy.
Tôi không thể làm việc này
một mình được.
Tôi phải bảo vệ thế giới
của chúng ta.
Hãy nhớ lại chúng tôi
đã ăn ý với nhau thế nào.
William đã đi rồi.
Ông không thể
đem ông ấy trở lại được.
Dù cho Belly có ở đâu...
ông ấy sẽ tìm chúng ta.
Chìa khoá giải mã
đang ở văn phòng của em.
Tại FBI ư?
Không, tại Massive Dynamic.
Xin chào Peter.
Rất vui được gặp lại anh.
Tôi hiểu mối quan tâm của anh,
nhưng tôi đảm bảo,
Olivia hoàn toàn ổn.
Cô ấy chỉ đơn giản là
đang nghỉ ngơi thôi.
Ý ông là sao khi nói
cô ấy đang nghỉ ngơi?
Chà, tất nhiên là không chính xác.
Có thể nói là
ý thức của cô ấy,
sự nhận thức của cô ấy
đang trong trạng thái nghỉ ngơi.
Nhưng tôi đảm bảo với anh,
cô ấy hoàn toàn an toàn.
Tất cả đều chính xác
như tôi đã tính trước.
Ông vẫn còn chưa nghe
phần hay nhất đâu.
Hỏi ông ta xem
ông ta đã lên kế hoạch khi nào.
Vài tháng trước...
khi lần đầu tôi gặp Olivia...
tại văn phòng của tôi
ở phía bên kia.
Tôi đã đưa cô ấy một tách trà.
Nam châm linh hồn
có ở trong tách trà ấy.
Vậy là những mẩu
nam châm linh hồn đó...
đã hút ý thức của ông
vào người Olivia...
sau khi ông chết ư?
Sau khi cơ thể vật lý của tôi chết
thì đúng hơn.
Như mọi người thấy,
tôi vẫn còn sống đây.
Thật vậy.
Nhìn cái này xem.
Có hai hình mẫu riêng biệt...
của hoạt động dòng nhân điện.
Cái này...
đang hoạt động.
Đó là của ông, Belly.
Cái kia thì chậm chạp.
Giống như sóng não của
một giấc ngủ dài, không mộng mị.
Điều đó nghĩa là Olivia...
không biết gì về chuyện này.
Giờ thì tôi hiểu là mọi người sẽ
phải mất chút thời gian...
để làm quen với việc này.
Hãy nghĩ xem tôi cảm thấy thế nào.
Tôi chưa từng nhận ra là...
một cái áo ngực
lại chặt như thế này.
Astrid, cô có thể bắt đầu
gỡ các điện cực ra khỏi người cô ấy... ông ấy.
Sẽ trong bao lâu?
Ông không nói là...
chuyện này là vĩnh viễn đấy chứ!
Ồ không. Không!
Chúng ta chỉ đơn giản là
cần tìm ra...
một mái nhà thích hợp hơn
cho tôi chuyển sang đó thôi.
Não bộ của Olivia có thể
cho ý thức của tôi chung sống...
trong vòng vài tuần trước khi
có chuyện xảy ra cho cô ấy.
Vài tuần à?
Không đời nào.
Và tôi tin là
Walter sẽ tìm ra...
một mái nhà ổn định hơn...
trước khi có chuyện gì.
Cùng một câu hỏi.
Trong bao lâu?
24 giờ.
48 giờ là tối đa.
Có ai từng nói với cô là
cô có bàn tay rất đẹp không?
Cám ơn.
Ông không xem xét nghiêm túc
việc cho phép hành động này đấy chứ?
Anh đề nghị gì nào, Peter?
Nếu lúc này tôi rời khỏi
não bộ của Olivia ngay,
mà không tìm được một vật chủ
phù hợp, tôi sẽ chết.
Và cậu không nghĩ là cuộc đời tôi
đáng được thêm một chút sao?
Và ngoài ra,
William có thể giúp chúng ta...
hiểu được kế hoạch của Walternate,
có được không, William?
Walter.
Biết được ông ta định
dùng cái máy làm gì.
Và làm cách nào để
giữ Peter tránh xa khỏi nó.
Dừng lại.
Tôi muốn biết làm cách nào
đưa Olivia trở lại.
48 giờ...
để tìm một vật chủ
mới và phú hợp.
Sau đó tôi muốn ông ra khỏi
người đặc vụ của tôi.
Hoặc là tôi sẽ bắt tiến sĩ Bishop
tìm ra cách tống ông ra ngoài.
Đồng ý chứ?
Anh có lời hứa của tôi,
chàng trai trẻ.
giờ tôi cần lấy
các hồ sơ của tôi...
từ Massive Dynamic.
Có một chiếc hộp dán nhãn
"Vào lại."
- Tôi sẽ tự mình đi lấy.
- Càng nhanh càng tốt nhé.
Ông không cần phải nói với tôi
đến lần thứ hai đâu.
Nhanh thật.
Anh nói là em không có
nhiều thời gian mà, Jim.
Em không có.
Không có.
Em nói đúng.
Trời sẽ mưa.
Trong những giọt mưa
luôn có hy vọng.
Đó không phải là điều
em đã nói sao?
Điều đó nghĩa là gì?
Nghĩa là...
từng giọt mưa rơi xuống...
đều mang theo sự hứa hẹn
về việc lớn lên lại.
Từng giọt đều có mục đích.
Ngay cả khi chúng không biết điều đó.
Em nghĩ chúng ta có thể
cảm nhận như thế.
Rằng chúng ta không có mục đích gì.
Nhưng chúng ta có mà.
Jim.
Em có tin vào
những gì em đang nói không?
Về mục đích ấy?
Em đã nói là
em biết anh cảm thấy thế nào.
Em nói là
em biết được nỗi đau.
Và em cũng nói là
em muốn tự tử.
Phải.
Thì sao nào?
Lý do của em
khi bám lấy anh là gì?
Lý do của em à?
Em đã tìm được
mục đích của mình chưa?
Jim.
Không sao.
Em đã làm hết sức.
Anh không còn tin vào hy vọng nữa.
Tất cả những gì anh biết
là chúng ta sẽ chết cả.
Translated by Mp3sony
Resync for WEB-DL by mori90
Rồi, đây là các hồ sơ tái nhập.
Ông cần gì khác nữa không?
Ừm, một máy vi tính...
truy cập được vào cơ sở dữ liệu
của An sinh xã hội và Y tế...
sẽ có ích cho tôi đấy.
Vật chủ cần phải là
một sinh vật,
có thể cùng nguồn gốc, nhưng
không có ý thức chủ của riêng nó.
Một bộ não người
có thể là lý tưởng,
nhưng không phải là
điều kiện tiên quyết.
Gì thế?
Peter, bố anh sẽ không muốn
nghe tôi nói điều này,
nhưng ngay cả khi ông ấy hiểu được
nhiều thêm về cỗ máy này,
thì cũng không có nghĩa là
ông ấy có thể ngăn chặn...
các sự kiện được miêu tả
trong bức tranh này.
Ý tôi là, đơn giản
nó chỉ là số mệnh của anh.
May là tôi không tin vào số phận.
Dù cho kế hoạch của Walternate dành cho tôi
là gì, tôi cũng hứa với ông,
tôi sẽ không vào trong cỗ máy đó.
Con trai, không phải lúc nào
cũng đơn giản như vậy.
Tôi đã sống rất lâu, Peter.
Thế nên hãy tin tôi
khi tôi nói với anh là...
đôi khi nếu có người nào đó
bước chệch khỏi số phận của mình,
thì nó sẽ dẫn người đó đến thẳng
chỗ ngưỡng cửa của nó.
Này, Broyles vừa gửi qua một thứ
mà mọi người cần xem ngay.
Hay lắm!
Làm lại lầnnữa đi,
rồi tôi sẽ cho anh thấy.
Thánh thần ơi!
Đoạn băng này được ghi lại
vào đêm qua, sau 1 giờ...
ở Roxbury.
Không ai có thể sống sót
sau cú va chạm đó.
Vậy mà cô ấy thì có.
Ông nghĩ gì hả, Walter?
Có thể không hẳn là
do người phụ nữ.
Mà do vị trí.
Walter, ông nghĩ là...
đó là chỗ không gian
bị phân rã, phải không?
Gây ra bởi điểm mềm...
giữa các vũ trụ.
Chúng ta đang bắt đầu thấy dấu hiệu
của sự thoái hoá ở vũ trụ bên này.
Nó bắt buộc phải xảy ra thôi.
Tôi còn ngạc nhiên là
sao nó lâu đến thế.
Được rồi, chúng ta cần
một chiếc Geiger kế.
Không, chúng ta
không cần gì cả.
Chúng ta có thể tự lo được.
- Chúng ta cần...
- Sao?
Vào phòng tôi hả?
Ngồi lên tay tôi?
Máy tính đang dò tìm
tất cả bệnh viện địa phương...
tìm một vật chủ thích hợp
dựa trên những tham số...
mà anh lấy được từ
Massive Dynamic.
Lúc này thì tôi không phải là
người có thể khiến cho...
việc đó nhanh hơn được.
Tôi chỉ là người duy nhất...
trong vũ trụ này...
có những kinh nghiệm rộng...
về sự phân rã
không gian đa chiều.
Hoang đường.
Tốt lắm!
Đặc vụ Lee!
Anh sẽ muốn xem cái này.
Cô ta ở đâu?
Boston.
Chúng ta có những cách
tiên tiến hơn...
để phát hiện ra sự thoái hoá
nhỏ nhất ở đó,
nhưng một thử nghiệm phóng xạ
đơn giản có lẽ là cũng đủ...
để xem liệu các sợi
của vũ trụ...
có bắt đầu hư hỏng hay không.
Và?
Chà, mọi thứ đều
ở trong mức bình thường.
Ở đây không có gì bất thường.
Vậy nếu không phải do địa điểm,
thì phải là do cô gái.
Chắc có thứ gì đó của cô ấy
khiến cô ấy sống sót được sau cú rơi.
Vậy thì chúng ta cần phải
biết nhiều hơn về cô ấy.
DNA.
Hay lắm!
Tôi sẽ lấy mẫu
ở bên ghế ngồi của khách.
Nhìn cái này xem.
Bố và Belly đang
thu thập các mô tế bào người...
và các mẫu máu xét nghiệm.
Cứ như hồi còn nhỏ.
Mừng là hai người
đang tự hưởng thụ.
Đây là Peter và
tiến sĩ Walter Bishop,
các cố vấn là thường dân
mà tôi đã nói với anh.
Đây là đặc vụ Lincoln Lee
từ Hartford.
Anh ấy có vài thông tin
liên quan đến vụ này.
Xin chào.
- Và đây là...
- Đặc vụ Olivia Dunham.
Đơn vị Fringe.
Đơn vị gì?
Anh có gì nào?
Về người phụ nữ đã
nhảy xuống...
và bước đi mất hả?
Tên cô ta là Dana Gray.
Cô ta đã bị sát hại
18 tháng trước đây.
Hai viên đạn vào đầu.
Bên M.E nói
cô ta chết ngay tức khắc.
Cô ta bị giết cùng chồng...
và các con...
trong một vụ đột nhập cướp của.
Ghê quá!
Tôi cũng không thể nói gì hơn.
Đó là một vụ khó.
Người ta có tìm ra
kẻ đã gây ra chuyện không?
Có. Chúng tôi cố tóm hắn...
nhưng hắn đã thoát được.
Hai đặc vụ cuối cùng phải
hạ hắn trong một cuộc đọ súng.
Vụ việc được kết thúc.
Thế đó, cho đến khi
tôi nhận được cuộc gọi...
về việc xác của bà Gray
biến mất khỏi nhà xác.
Tôi cho là nó đã bị đánh cắp.
Đó là một giả thiết hợp lý.
Tôi đã không nghĩ đến điều đó
cho đến khi thấy cái này.
Nhân chứng trình báo là
đã thấy 2 người nhảy ra...
từ một cửa sổ ký túc xá.
Cảnh sát đến đó.
Chỉ có một cái xác.
Là người sinh viên đã tốt nghiệp
đang sống ở đó.
Nhưng cảnh sát lại
tìm thấy hai bộ dấu vân tay...
nằm trên gờ tường
khi họ tiến hành điều tra.
Bộ vân tay thứ hai
đã được xác định...
là của Dana Gray.
Điều đó thật điên rồ
vì cô ta đã chết.
Anh biết đó,
những thứ kỳ lạ vẫn xảy ra mà.
Không, không có đâu.
Đừng nghe lời ông ta.
Cô ấy chứ.
Tôi xin lỗi, nói tiếp đi.
Không biết được
sao lại có chuyện như vậy,
tôi đã đánh dấu thông tin về Gray
trên hệ thống.
Hai tháng tiếp theo,
chúng tôi tìm thấy vân tay đó...
ở ba vụ tự tử đôi khác nữa.
Các bức ảnh an ninh đã
cho thấy cô ta có ở đó,
và các nhân chứng đã báo cáo
là tận mắt thấy cô ta chết.
Khi người có trách nhiệm
đầu tiên đến nơi,
chỉ còn một cái xác,
và chưa từng có xác cô ta.
Tôi biết điều này nghe điên rồ,
nhưng tôi không nghĩ là
người phụ nữ này có thể chết được.
Đây không phải là
một ngày may mắn hay sao?
Xin chào?
Xin chào.
Anh ta làm gì ở đây vậy?
- Tôi đã mời anh ấy.
- Belly đã mời anh ấy.
Đó là Gene.
Xuống đây đi.
Tôi có một thứ này.
Chính xác thì
nơi này là gì thế?
Đây là nơi mà các bí ẩn
của vũ trụ...
có được câu trả lời.
Và xin chúc mừng.
Dù cho anh có ở
mức độ an ninh nào đi nữa,
thì chỗ này cũng ở
cao cấp hơn đến 7 bậc đấy.
Có thứ này cho con xem.
Chúng tôi tìm thấy
hai bộ DNA...
ở các mẫu lấy được
từ hiện trường.
Hai người khác nhau.
Nhưng khi tiến hành thử nghiệm,
chúng tôi chú ý đến một điều quái lạ...
trong các phân tử
của cơ thể bà Gray.
Chúng không muốn tách nhau ra.
Chúng được giữ với nhau...
bởi một mối liên kết điện từ
mạnh bất thường.
Tôi thấy bối rối đấy.
Ông đang nói là
cơ thể cô ta...
được gắn kết với nhau
bởi từ tính sao?
Tất cả chúng ta đều được giữ
bằng từ tính mà.
Các phân tử của chúng ta cũng
giống như các viên đá hematit này.
Từ tính là thứ giữ chúng ta
không bị tan ra từng mảnh.
Nó là thứ giữ cho
cơ thể chúng ta cứng chắc.
Trong trường hợp bà Gray,
sức hút là hầu như
không thể phá được.
Thật là phép lạ khi
cô ta để lại một chút máu.
Tôi nghĩ nó sẽ hợp với cô.
Nhưng... làm thế nào?
Ý tôi là, làm sao mà cô ta lại
tăng nạp được từ tính như thế?
Belly,
nếu như cô ta lấy năng lượng...
từ các nạn nhân thì sao?
- Nạn nhân à?
- Là những người cô ta nhảy cùng.
Điều đó có lý đấy.
Cô ta bỏ trốn lấy theo lực sống của họ
ngay tại khoảnh khắc chết.
Lực sống à?
Ý cô là linh hồn?
Đó cũng là
một khái niệm khoa học sao?
Anh biết đó, tốt nhất là...
cố không để bị giảm bớt.
Ý tôi là, trên hết,
mỗi thứ có sự sống
đều đơn giản là có năng lượng.
Và có lẽ bà Gray này
đã tìm được một cách...
để thu được những phần
quan trọng nhất...
trong năng lượng cốt lõi
của người khác...
và do đó kéo dài được
cuộc sống của chính cô ta.
Kéo dài sự sống.
Một ma cà rồng ăn linh hồn.
Đúng như thế.
Trong hồ sơ có nói là
mỗi nạn nhân...
trước đây đều đã
từng cố tự tử.
Có lẽ chỉ đơn giản là
lòng trắc ẩn, Belly.
Đúng thế, thông minh thật.
Cô ta chỉ lấy linh hồn
của những con người...
đã chuẩn bị để đầu hàng
chính bản thân họ.
Một con ma cà rồng
biết thương cảm.
Phải.
Ôi trời!
Mấy người là ai thế?
Sao không để tôi giải thích cho anh
khi chúng ta đang đi nhỉ?
Chúng ta sẽ đi đâu à?
Nếu anh đang tìm
các nạn nhân...
trước đây đã từng cố tự tử,
thì chúng ta sẽ đi đâu?
Đường dây nóng tự tử,
các nhóm trị liệu tâm lý?
Chính xác.
Walter, gọi cho tôi...
nếu ông biết thêm được gì...
về lý do tại sao
Dana Gray không thể chết.
Đường dây trợ giúp đây.
Tôi là Joan.
Xin chào?
Tôi nghĩ tôi sẽ
tự làm mình bị tổn thương.
Được rồi, nào cưng,
tên anh là gì?
Tôi là Brian.
Xin chào Brian.
Tôi đoán lúc này anh đang ở
một chỗ tồi tệ, phải không nào?
Tôi mệt mỏi quá.
Tôi biết mà.
Cuộc đời luôn mệt mỏi.
Tôi biết.
Nghe này, Brian,
tôi thực sự muốn giúp anh,
nhưng anh phải để cho tôi
làm điều đó, được chứ?
Và điều này quá quan trọng
để nói qua điện thoại.
Cô chỉ đang cố lừa tôi thôi.
Cô sẽ đưa cảnh sát đến
để ngăn cản tôi.
Không, nghe tôi này Brian.
Tôi không bao giờ làm như thế.
Tôi hứa, được chứ?
Giờ thì hãy nói cho tôi biết
anh đang ở đâu.
Chính là cô ấy.
Phải rồi, chính là Joan.
Hôm nay cô ấy có đi làm không?
Không, cô ấy không đến
đã vài ngày rồi.
Cô ấy có gặp rắc rối gì à?
Cô ấy có thân với người nào
trong văn phòng không?
Có, cô ấy rất thân thiện,
nhưng tôi không thể nói là
cô ấy thân với ai cả.
Cô ấy chỉ làm việc
và về nhà.
Đây là bàn của cô ấy.
Tôi hy vọng là
không có gì xảy ra cho cô ấy.
Cô ấy là một trong những người
tư vấn tốt nhất của chúng tôi.
Như thế nào?
Nếu như có một cuộc gọi
đặc biệt thách thức,
một người đang trong cảnh nguy hiểm,
chúng tôi đều chuyển cho cô ấy.
Cô ấy rất tuyệt.
Trong 3 tháng, cô ấy đã
cứu được ít nhất 37 người.
Cô ấy có một cách kỳ lạ
để kết nối với những người...
đang cảm thấy tuyệt vọng.
Ý tôi là, người nào bị
sét đánh hai lần...
mà vẫn còn sống thì hẳn là
đầy hy vọng, đúng không?
Cô có địa chỉ của cô ấy không?
Có, để tôi đi lấy.
Nếu Dana Gray đang
trộm linh hồn người khi họ chết...
vậy thì sao cô ta lại tận tuỵ
cứu mạng họ?
Brian?
Xin chào Brian.
Cô không sợ hãi.
Tôi biết khi nào người khác sợ.
Và cô thì không sợ.
Tại sao?
Sao anh lại làm việc này?
Cô nghĩ là cô đã thuyết phục được tôi
đồng ý cho cô đến đây.
Nhưng chính là tôi
muốn cô đến.
Được rồi.
Tôi không muốn làm
người khác bị tổn thương.
Nhưng tôi luôn làm thế.
Anh đã làm ai tổn thương?
Tôi không có hy vọng.
Như những giọt mưa
mà cô đã đề cập đến...
khi nói chuyện điện thoại.
Cô nói chúng đều có mục đích.
Tôi không thích mục đích của tôi.
Cô có nghĩ những hạt mưa...
sẽ giúp được những người
trên chuyến tàu chứ?
Những người nào trên tàu?
Tôi không muốn
làm họ bị thương.
Nhưng tôi sẽ làm.
Và đó là lý do cô ở đây.
Cô phải cứu họ.
Có một cái túi vải len
với quả bom của tôi trong đó.
Và đó là lý do
cô có mặt ở đây.
East Bay Railway, tàu số 67.
Toa 2, ghế 17.
Giống như Azrael,
hãy để các thiên thần của ngài
đem linh hồn tội lỗi của tôi lên thiên đường.
911 đây, bạn có gì khẩn cấp?
Xin chào?
Xin chào?
Đây là dịch vụ khẩn cấp.
Không, không có gì.
Chẳng có cái nào
khớp với các thông số.
Đây cũng thế.
Chúng ta đang tìm kiếm
những điều kiện thật đặc biệt...
để dàn xếp việc
chuyển giao của ông, William.
Một bệnh nhân chết não như thế này
có thể là một trong một triệu người.
William.
Không.
Không.
Ở đây chẳng có gì nhiều.
Không bạn bè,
không có người quen biết.
Chẳng có ai có thể nói cho ta biết
tìm cô ta ở đâu.
Anh thì sao?
Chỉ có một mớ sách và
một hoá đơn từ cửa hàng hoa...
cho một tá hoa hồng,
nhưng cô ta trả bằng tiền mặt.
Một trong những thứ này
không giống những cái còn lại.
Cái gì thế?
Anh chưa bao giờ xem
Sesame Street à?
Kiếp sau của linh hồn.
Những cuốn sách khác
đều về bệnh tật.
Nhưng cái này về tôn giáo.
Chính xác.
Và những đoạn được đánh dấu...
là về điều xảy ra cho chúng ta
sau khi chúng ta chết.
Điều cô ta đang làm,
là cố thuyết phục người khác nhảy lầu...
bằng cách nói cho họ nghe
thiên đường tuyệt vời thế nào sao?
Chúng ta xem xét lại
việc này thì sao nhỉ?
Nếu như cuốn sách này
không phải dành cho người khác thì sao?
Nó dành cho cô ta.
Có lẽ cô ta mới
chính là người muốn chết.
Ngay cả khi chúng ta có thể
chuyển ý thức của ông...
an toàn sang cho Gene, vẫn còn
một vấn đề phải cân nhắc.
Chúng ta có thể giao tiếp được
thông qua sóng não của tôi.
Ông có thể nối tôi với
một cái máy điện não đồ...
và giải mã suy nghĩ của tôi.
Cách đó có thể được,
nhưng vẫn còn...
tôi sẽ phải vắt sữa ông.
Chà, chúng ta có thể
giao cho Astrid làm.
Walter? Walter?
Không phải lúc này, con trai.
Bọn ta đang bận việc.
Nghe này, nếu như Dana Gray
bị sét đánh hai lần,
hai người có nghĩ là
điều đó sẽ giúp giải thích được...
lý do vì sao cô ta
lại có điện từ mạnh như vậy không?
Tôi cho là có thể.
Các ion sinh ra do
bị sét đánh nhiều lần...
có thể làm phân tử của cô ấy
được tăng nạp.
Và có khả năng
đã làm mạnh điện từ lên.
Sao con lại hỏi thế?
Chúng tôi không nghĩ là
cô ta cố sống mãi mãi đâu.
Mà cô ta đang cố để chết.
Mô tả về Dana Gray...
vừa đến từ bản tin cảnh sát...
ở vùng Dorchester.
Có người đã thấy cô ta.
Bà có chắc đây là người phụ nữ
mà bà đã thấy rời khỏi căn hộ?
Như tôi đã nói với cảnh sát,
tôi đang làm bữa tối
khi thấy tiếng súng nổ.
Tôi đi ra hành lang,
và tôi thấy người phụ nữ này rời đi.
Cô ta giết anh này à?
Chuyện này đang được điều tra.
Tôi e là không thể nói gì thêm được.
Ồ, tôi hiểu.
Anh là người duy nhất
được hỏi han, phải không?
Cám ơn vì sự cộng tác.
Bên M.E nói là góc bắn
và vết thương bị cháy do thuốc súng...
phù hợp với việc tự tử,
nhưng khẩu súng chỉ được bắn
có một lần.
Chỉ cần một viên đạn
là đủ bắn tung não anh rồi mà.
Chắc chắn rồi,
nhưng cho đến giờ này,
cô ta vẫn luôn cố giết mình...
dù là cùng với hay sau khi
nạn nhân tự tử.
Tại sao?
Nếu cô ta không thể chết,
và linh hồn, năng lượng của cô ta,
anh gọi nó là gì cũng được...
gắn chặt với thân thể cô ta,
có lẽ cô ta đang cố
đi cùng với linh hồn của họ.
Giống một người xin quá giang xe.
Đi lậu vé lên thiên đường hả?
Phải.
Ừ, nhưng cô ta đã ở đây.
Và Dana Gray, tại sao
cô ta không nhặt khẩu súng lên...
và tự bắn mình?
Để đi ké xe?
Điều gì đã thay đổi?
Tôi nghĩ đây là câu chuyện
mà cô đang tìm.
Tôi thấy ngạc nhiên là
cô đã nghe đến nó.
Tôi đang học một lớp đêm,
và chúng tôi đang làm bài luận
về hành trình của một linh hồn...
đi đến kiếp sau của nó.
Vậy thì cô sẽ thấy
cái này rất thú vị.
Sự bay lên của Azrael.
Nó nói về một tội nhân
tên là Azrael...
người mà linh hồn
đã bị kết án đày đến Purgatory.
Sau nhiều năm chứng kiến
anh ta chịu đau khổ,
các thiên thần đã xin Chúa
thả Azrael.
Nhưng Chúa đã phớt lờ họ.
Thế là các thiên thần
xuống Purgatory...
và nhấc Azrael lên thiên đường.
Khi Chúa hỏi tại sao
họ lại làm vậy,
các thiên thần nói rằng
Azrael đã chịu khổ đủ rồi.
Và sự trong trắng của các thiên thần
kết hợp lại...
đã vượt qua tội lỗi của Azrael.
Cuối cùng, Chúa đồng ý.
Và linh hồn của Azrael
được chào đón lên thiên đường.
Chúc cô may mắn với bài luận.
Màn trưng bày kỳ quái.
Giống như một nơi thờ.
Giống như phòng trưng bày hơn.
Rõ ràng là gã này điên.
Tôi nghĩ thuật ngữ bệnh đó
là hơi quá đấy.
Nhưng đúng là như thế.
Vậy thì tại sao
Dana Gray lại ở đây?
Đặc vụ Broyles?
Chúng tôi tìm thấy hoá đơn này
trong phòng tắm.
20 bảng chất nổ dẻo.
Tên này đang làm một quả bom.
Thế thì nó đâu?
Được rồi, anh sẽ đón họ trên đường.
Ừ, anh nói không sao mà.
Được rồi, sớm gặp lại nhé.
Em gái tôi.
Nó có một đứa con khác.
Nó và chồng nó,
hai đứa cứ như thỏ ấy.
Tôi đang đến Providence
để gặp chúng nó.
Còn cô thì sao?
Cô muốn đến đâu?
Tôi cũng đang trên đường
đi gặp gia đình.
Báo động cho cảnh sát Boston
và cho đội phá bom sẵn sàng.
Hãy cho tôi biết khi nào xong.
Này Broyles,
thiết bị hẹn giờ.
Và dây đã được lột trần.
Xem ra hắn đã sẵn sàng
để gắn nó vào nguồn điện.
Hắn cài quả bom
với một kíp nổ hẹn giờ.
Chúng tôi đã tìm từng inch
ở chỗ này rồi.
Nó không có ở đây.
Kiểm tra thẻ tín dụng của hắn,
rút tiền qua ATM,
thẻ đi xe điện.
Tôi muốn một danh sách
các mục tiêu có thể,
- bất kỳ nơi nào mà tên này muốn cho nổ tung.
- Vâng, thưa sếp.
Nếu như ông dò theo
sai người thì sao?
Dana Gray đã ở đây.
Cậu nghĩ cô ta cần quả bom à?
Sao cô ta lại làm thế?
Không, cô ta không lấy nó.
Tôi nghĩ tôi biết được
điều gì đang xảy ra rồi.
Nghe có vẻ điên rồ,
nhưng đây là giả thuyết của tôi.
Cô ta không thể chết.
Nhưng lại muốn chết.
Và cô ta đã thử đủ mọi cách...
và bất cứ thứ gì có thể
để được chết.
Đúng không? Cô ta
đang cố để được đi lậu vé...
bám theo linh hồn
của những người vừa mới chết.
Đó là lý do tại sao
cô ta dùng những người tự tử.
Điều này liên quan gì
đến chất nổ dẻo...
sắp được kích nổ ở đâu đó
trong thành phố?
Vì kế hoạch của cô ta
không hiệu quả.
Cô ta đang tìm một cách khác.
Xem đi, Dana đã ở đây
khi tên đó tự sát.
Tôi nghĩ hắn đã nói cho cô ta biết
trái bom đang ở đâu,
và lý do duy nhất cô ta không cầm lấy
khẩu súng đó và đi theo hắn...
là vì cô ta đang cố
thử cái gì đó mới hơn.
Vậy anh nghĩ là cô ta đang
cố tăng cơ hội...
để đến được kiếp sau
bằng cách tự sát...
với một nhóm người sao?
Điều đó có thể giải thích
tại sao cô ta không có ở đây.
Người phụ nữ này
đã mất cả gia đình.
Cô ta đang tuyệt vọng.
Ngay cả khi anh đúng,
thì vấn đề vẫn còn nguyên.
Làm sao chúng ta
tìm được quả bom?
Này, dây là điện thoại
của tên tự sát à?
Đã gọi một cú...
nửa giờ trước khi tự bắn mình.
Mã vùng Boston.
Hai người muốn cá bao nhiêu...
rằng đây là số điện thoại
của Dana Gray?
Bạn đang gọi đường dây nóng
hỗ trợ khủng hoảng.
Tôi là Joan.
Nếu là khẩn cấp,
hãy cúp máy và gọi lại...
Cô ta không trả lời.
Không thể dò được vị trí...
nếu như không nghe máy.
Cô ta phải bắt máy.
Các anh có thể
đổi số của người gọi đi...
- trên chiếc điện thoại này tại đây không?
- Được chứ.
Anh đang nghĩ gì thế?
Cô ta có thể không trả lời
số điện thoại này,
nhưng tôi biết số của một người
mà cô ta sẽ trả lời.
Xin chào?
Dana, làm ơn đừng cúp máy.
Ai thế?
Tên tôi là Peter Bishop.
Số điện thoại mà
anh đang gọi,
làm sao anh có được nó?
Tôi làm việc cho FBI, Dana.
Tôi xin lỗi, anh Bishop,
nhưng chúng ta không có gì
để nói với nhau cả.
Dana, làm ơn đi,
tôi biết điều gì xảy ra cho cô.
Tôi biết về gia đình cô.
Tôi biết họ đã chết như thế nào.
Và tôi biết
cô chỉ đang làm việc này...
vì cô muốn được
đoàn tụ với họ.
Anh Bishop, chỉ vì
anh đọc được vài hồ sơ về tôi,
không có nghĩa là
anh biết được cái địa ngục...
mà tôi đang mắc kẹt vào...
hay những gì tôi phải làm
để khiến nó ngừng lại.
Nhưng tôi có thể giúp cô
làm nó ngừng lại.
Những người tôi làm việc cùng
là các khoa học gia.
Họ là người giỏi nhất
trong lĩnh vực của mình.
Và nếu cô đến,
tôi xin hứa là
họ có thể giúp được cô.
Anh có thể hứa với tôi là
sẽ giúp tôi đoàn tụ với gia đình chứ?
Cô có thể hứa với tôi là
không giết nhiều người chứ?
Đó là cơ hội tốt nhất
mà tôi có.
Tôi rất tiếc.
Tôi không còn lựa chọn.
Dana, điều đó không đúng.
Cô có lựa chọn.
Tất cả chúng ta đều có lựa chọn.
Không phải tôi.
Đán glẽ tôi phải chết đêm đó
cùng với gia đình tôi.
Nhưng vì lý do nào đó,
một trò đùa quá quắt nào đó,
mà tôi bị kẹt lại đây.
Tôi không đòi điều đó.
Nghe thật lạ đấy,
nhưng tôi biết chính xác
cô đang trải qua những gì.
Nhưng tin tôi đi, Dana,
đây không phải là giải pháp đâu.
Tôi cho là chúng ta sẽ
sớm biết được thôi.
Anh có dò được không?
Đáng lẽ đêm hôm đó
tôi phải chết cùng gia đình mình.
Đó, âm thanh nền đó.
Anh tách nó ra được không?
Trạm tiếp theo, ga Norwood.
Đây rồi, tôi mở được rồi.
Có 3 chuyến tàu khác nhau...
từ ba điểm khởi hành khác nhau...
dừng lại tại Norwood
và giờ đó ban đêm.
Cô chắc chứ?
Ừ, lúc 6h15, lúc 6h25,
và lúc 6h45.
Cô ta có thể ở trên
bất cứ chuyến tàu nào.
Hãy hỏi cậu ấy
họ nói chuyện với cô ta khi nào.
Mấy giờ?
Này, các anh nói chuyện với cô ta
vào lúc nào?
Mấy giờ?
Tôi không biết.
Khoảng 10 phút trước.
10 phút trước.
Tốt đấy.
Tôi thích các vấn đề về ngôn ngữ.
Cả 3 chuyến tàu
đều băng qua Norwood.
Mỗi chiếc di chuyển
với vận tốc riêng không đổi.
Không tính đến các trạm dừng.
Bọn họ đang nói gì phía sau thế?
Tôi không biết nữa.
Bọn họ lại đang làm trò đó nữa...
mà không nói hết câu.
Tôi cần phải thêm vào...
các thông số dựa trên
lịch chạy tàu.
Cái này sớm quá.
Cô ta trên chuyến 6h25.
Cô ta trên chuyến 6h25.
Xin lỗi.
Cô có thể trông chừng
đồ của tôi chút được không?
Tôi cần phải vào phòng vệ sinh.
FBI đây.
Chúng tôi cần phong toả tàu.
Có thể có chất nổ trên tàu.
Tôi nghĩ sẽ có thể
đi được sau chừng 8 phút nữa.
Đây là nghi phạm.
Có hơn 300 con người...
trên chuyến tàu này.
Cô gái đó ở toa tiếp theo.
Cô ta ở đây mà.
Đưa cảnh khuyển vào ngay.
Tôi cần mọi người bình tĩnh.
Xếp hàng một đi.
Di chuyển đến cửa ra gần nhất.
Cứ để đồ đạc lại
nguyên tại chỗ.
Các bạn có thể lấy đồ sau.
Tôi không hiểu.
Cô ta đi mất rồi.
Này.
Tôi có một thứ.
Ở ngay dưới này.
Cô ấy chết rồi.
Vậy có điều gì đã thay đổi?
Sau từng đó lần thử,
sao giờ cô ấy lại có thể chết?
Chào mừng đến đơn vị Fringe.
Từng câu trả lời anh có sẽ chỉ
dẫn anh đến càng nhiều câu hỏi hơn.
Có lẽ thế.
Nhưng như vậy thú vị hơn nhiều
so với Hartford.
Cứ tự nhiên gọi cho tôi...
nếu anh thấy
mình cần được giúp điều gì.
Hãy cẩn thận với
những gì anh mong ước.
Xin chào, Peter.
Walter nói là
sẽ là một ý hay...
nếy như tối nay tôi ở lại đây.
Tôi vừa pha một ấm trà.
Anh có thích một tách không?
Có.
Sao lại không chứ?
Tôi đang nghĩ về Dana Gray.
Ông không phải là
người duy nhất đâu.
Tôi có 2 ý nghĩ.
Suy nghĩ đầu tiên là
năng lượng phát ra...
từ quả bom đó tình cờ đã
thiết lập lại...
mức điện từ trong
cơ thể cô ấy...
và đó là cú nạp điện
độc nhất vô nhị...
giúp cô ấy có thể chết vĩnh viễn.
Điều đó cũng có lý.
Thế suy nghĩ thứ hai của ông là gì?
Rằng suy nghĩ đầu tiên của tôi
là sai lầm.
Và?
Sẽ thế nào đây, Peter,
nếu chuyện này
không phải là về sinh học...
hay vật lý?
Sẽ thế nào nếu như
điều chúng ta đã được chứng kiến...
mới chính là lý do đúng
mà Dana Gray không thể chết?
Tại sao vậy?
Vì cô ấy cần có mặt ở đây...
để cứu mạng những người đó.
Ông nghĩ đó là
Định Mệnh của cô ấy.
Chà, định mệnh, số phận.
Jung đã gọi nó là
tính đồng bộ,
là sự liên kết ngầm bên trong của những
sự kiện vẻ có ngoài không liên quan gì.
Anh không nghĩ là
thật đáng tò mò sao...
khi chúng ta gặp
một người phụ nữ không thể chết...
ngay chính thời điểm
mà ý thức của tôi...
vừa mới trở về từ dưới mồ.
Giờ là một khoa học gia,
tôi muốn tin là...
không có gì xảy ra cả,
rằng mỗi sự kiện
đều có ý nghĩa của nó.
Một dạng lời nhắn nào đó.
Anh phải có thể
nghe đủ cẩn thận...
để biết được nó.
Thấy chứ!
Đó là chuông nhà thờ.
Nói tôi nghe xem,
nó có ý nghĩa gì?
Ông không sao chứ, Bell?
Peter...
Olivia, là em à?
Ôi không.
Có chuyện gì vừa xảy ra thế?
Tôi nghĩ là có thể
tôi đã sai lầm.
Chuyện này có thể
phức tạp hơn một chút...
so với tôi nghĩ lúc ban đầu.
Translated by Mp3sony
Resync for WEB-DL by mori90